Trang

Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2025

DECEMBER 15, 2025: MONDAY OF THE THIRD WEEK OF ADVENT

 December 15, 2025

Monday of the Third Week of Advent

Lectionary: 187

 


Reading 1

Numbers 24:2-7, 15-17a

When Balaam raised his eyes and saw Israel encamped, tribe by tribe,
the spirit of God came upon him,
and he gave voice to his oracle:

The utterance of Balaam, son of Beor,
the utterance of a man whose eye is true,
The utterance of one who hears what God says,
and knows what the Most High knows,
Of one who sees what the Almighty sees,
enraptured, and with eyes unveiled:
How goodly are your tents, O Jacob;
your encampments, O Israel!
They are like gardens beside a stream,
like the cedars planted by the LORD.
His wells shall yield free-flowing waters,
he shall have the sea within reach;
His king shall rise higher,
and his royalty shall be exalted.

Then Balaam gave voice to his oracle:

The utterance of Balaam, son of Beor,
the utterance of the man whose eye is true,
The utterance of one who hears what God says,
and knows what the Most High knows,
Of one who sees what the Almighty sees,
enraptured, and with eyes unveiled.
I see him, though not now;
I behold him, though not near:
A star shall advance from Jacob,
and a staff shall rise from Israel.

 

Responsorial Psalm

Psalm 25:4-5ab, 6 and 7bc, 8-9

R.(4) Teach me your ways, O Lord.
Your ways, O LORD, make known to me;
teach me your paths,
Guide me in your truth and teach me,
for you are God my savior.
R. Teach me your ways, O Lord.
Remember that your compassion, O LORD,
and your kindness are from of old.
In your kindness remember me,
because of your goodness, O LORD.
R. Teach me your ways, O Lord.
Good and upright is the LORD;
thus he shows sinners the way.
He guides the humble to justice,
he teaches the humble his way.
R. Teach me your ways, O Lord.

 

Alleluia

Psalm 85:8

R. Alleluia, alleluia.
Show us, LORD, your love,
and grant us your salvation.
R. Alleluia, alleluia.

 

Gospel

Matthew 21:23-27

When Jesus had come into the temple area,
the chief priests and the elders of the people approached him
as he was teaching and said,
"By what authority are you doing these things?
And who gave you this authority?"
Jesus said to them in reply,
"I shall ask you one question, and if you answer it for me,
then I shall tell you by what authority I do these things.
Where was John's baptism from?
Was it of heavenly or of human origin?"
They discussed this among themselves and said,
"If we say 'Of heavenly origin,' he will say to us,
'Then why did you not believe him?'
But if we say, 'Of human origin,' we fear the crowd,
for they all regard John as a prophet."
So they said to Jesus in reply, "We do not know."
He himself said to them,
"Neither shall I tell you by what authority I do these things."

https://bible.usccb.org/bible/readings/121525.cfm

 

 


Commentary on Numbers 24:2-7,15-17

Today’s first reading is from the book of Numbers. It is from that part of the Bible (the five books of the Pentateuch) which deals with the Exodus from Egypt, the giving of the Law to Moses, the long trek through the desert for 40 years and the settling in to the Promised Land.

In today’s reading, the Israelites are close to reaching their destination, but understandably, their arrival is not welcomed by those already in possession of these lands. The reading features the strange character of Balaam. He was a prophet or diviner from Pethor, near the River Euphrates in Mesopotamia. He had been asked by Balak, king of the Moabites, to put a curse on the invading Israelites. Babylonia was renowned in those times for divination.

Although he was in Jewish terms a non-believer, not one of God’s people, Balaam does not seem to be able to carry out his mission, much to the surprise of Balak. Instead, he becomes an instrument of God’s plan. The author of Numbers puts four oracles in the mouth of Balaam and we have two of them, the third and fourth, in today’s reading. They are inserted rather artificially into the narrative with which they do not seem to have a direct connection.

Our reading opens by telling us that Balaam sees the Israelites, encamped according to their tribes. He then speaks, but the implication is that the words are not his own, and certainly not what he was expected to say. He describes himself as a “man whose eye is clear”, as “one who hears the word of God” and “who sees the vision of the Almighty” (from the Hebrew Shaddai), “with eyes uncovered”.

Earlier in the chapter (not in our reading), there had been the strange experience with his donkey. On his way to curse the Israelites, the donkey suddenly stopped and refused to go further because the way was blocked by an angel of the Lord. Even though he beat the animal severely, it refused to go forward. Eventually God spoke through the mouth of the donkey, and Balaam’s eyes were suddenly opened to the presence of God before him. The implication is that even Balaam’s donkey could see better than he could.

The words that flow from Balaam’s mouth speak in high praise of Israel and of its prosperous future:

How fair are your tents, O Jacob….
Like palm groves that stretch far away,
like gardens…like aloes…like
cedar trees beside the waters.

Here is an image of the “land flowing with milk and honey” which Yahweh had promised earlier. The lushness of their new home is reminiscent of the fertility and peace of Eden.

The oracle continues:

…his king shall be higher than Agag,
and his kingdom shall be exalted.

Agag, representing the Amalekite kings, will give way to a greater king from Israel, perhaps indicating Saul, Israel’s first king, whose victory over King Agag is described in the First Book of Samuel (chap 15). Or it may be a reference to Saul’s successor, David. In any case, it leads us on to the second part of today’s reading, which contains the fourth oracle of Balaam.

Much of this oracle is a repetition of the previous one. Balaam, being now able to see and now able to hear the word of God, is endowed with knowledge passed on to him by God. It is a statement which looks to the future, to a time when Israel will rule over the kingdoms on the east side of the Jordan—Moab and Edom—a prophecy realised under the reign of David. And what Balaam sees is leadership emanating from Israel. He says a “star shall come out of Jacob”, referring most directly to David.

But this oracle also points to the expected Messianic ruler who will bring the ultimate victory over the enemies of God’s people:

…a star shall come out of Jacob, and a
scepter shall rise out of Israel;
it shall crush the foreheads of Moab
and the heads of all the Shethites

And in that star, we clearly recognise Jesus, the One truly chosen by God as leader not only of Israel, but of the whole world. This is the star that the Magi followed until they came across the Child in the arms of his Mother.

The oracle shows how God wants to proclaim a wonderful future for his people before the whole world, coming from the mouth of a man who had been specially chosen to bring the curse of the gods on Israel. It is something we too need to consider. In the Gospel, the chief priests and elders found it difficult to hear the voice of God in the words and actions of Jesus. In our lives, too, Jesus can speak to us through very unexpected channels. We need to be constantly ready and make no exceptions.

Comments Off

 


Commentary on Matthew 21:23-27

As with the First Reading, the Gospel also deals with the issue of authority. It is clear that the way Jesus used to teach was a source of disquiet among many of the Jewish religious leaders. They approach him one day in the Temple and ask him:

By what authority are you doing these things, and who gave you this authority?

Jesus seldom directly answers provocative questions put to him, and in this case—as he does elsewhere—he answers with a question of his own. If they will answer his question, he will answer theirs.

His question is:

Did the baptism of John come from heaven, or was it of human origin?

Immediately, his questioners are in a dilemma. If they answer “from heaven” (i.e. divine), they will be further asked why they did not receive John’s baptism. We know that when John was baptising, they came to observe, but they themselves clearly felt no need to be baptised themselves. To do so would have been to put themselves on the same level as the sinful and the unclean.

If they were to answer “human”, then they would run the risk of offending the people who had no doubts about the matter. They all held that “John was a prophet”. Lamely they answer, “We do not know.” So Jesus refuses to reply to their question.

Ultimately the leaders were being accused of a stubborn blindness, unable and unwilling to see the hand of God either in the mission of Jesus or of John. They could not see that the authority with which Jesus spoke clearly resided in himself. He was not just the bearer of a message—he was himself the source of the message.

Perhaps a word about “authority” may be relevant here. The word comes from the Latin auctoritas, which is itself an abstract noun from the verb augereAugere means “to increase, make bigger”. We find the same verb in the word “author”.

A person with ‘authority’ is not just someone who wields coercive power over others. The exercise of genuine authority is not to control or keep in line. On the contrary, it is to be an agent in releasing the potential that is in people, to be an empowering agent. Jesus did not wield coercive authority. He invited people to follow him and he came to serve, not be served. He came to lead people into the full development of all they could be and were meant to be.

He did this dramatically when he got down on his knees and washed the feet of his disciples. This was an act of authority—the authority of outreaching love. It is up to each one to decide whether to follow the way of love or to go one’s own way.

Perhaps each one of us could examine how we exercise authority in our own lives—as parents, teachers, employers, or in any capacity where we have some responsibility with regard to others. Very few of us have no authority at all.

Comments Off

 

https://livingspace.sacredspace.ie/a1032g/

 

 


Monday, December 15, 2025

3rd Week of Advent

Opening Prayer

Lord our God,

in a world of injustice, war, and exploitation, in which more and more people have the means to live but not many reasons to live for, you promise us a star to follow, Jesus, your Son.

God, keep in us the hope alive that he will come today and that, if we are willing to take the demands of the Gospel seriously, we can become indeed a new people completely renewed in Christ, our Savior for ever and ever.

Gospel Reading - Matthew 21: 23-27

Jesus had gone into the Temple and was teaching, when the chief priests and the elders of the people came to him and said, 'What authority have you for acting like this? And who gave you this authority?'

In reply Jesus said to them, 'And I will ask you a question, just one; if you tell me the answer to it, then I will tell you my authority for acting like this.

John's baptism: what was its origin, heavenly or human?' And they argued this way among themselves, 'If we say heavenly, he will retort to us, "Then why did you refuse to believe him?"; but if we say human, we have the people to fear, for they all hold that John was a prophet.'

So their reply to Jesus was, 'We do not know.' And he retorted to them, 'Nor will I tell you my authority for acting like this.'

Reflection

The Gospel today describes the conflict that Jesus had with the religious authority of the time, after that he drove out the merchants from the Temple.

The priests and the elders of the people wanted to know with which authority Jesus was doing those things: to go into the Temple and drive out the merchants (cf. Mt 21: 12-13). The authority considered itself the master of all and thought that nobody could do anything without their permission. This is why they persecuted Jesus and tried to kill him. Something similar was also happening in the Christian communities of the years seventy-eighty, the time in which the Gospel of Jesus was written. Those who resisted the authority of the Empire were persecuted. There were others, so as not to be persecuted, tried to reconcile Jesus’ project, with the project of the Roman Empire (cf. Ga 6: 12). The description of the conflict of Jesus with the authority of his time was a help for the Christians, so that they could continue fearless in the persecutions and would not allow themselves to be manipulated by the ideology of the Empire. Today, also, some who exercise power, whether in society or in the Church and the family, want to control everything as if they were the masters of all the aspects of the life of the people. They even persecuted those who thought in a different way. Keeping in mind these thoughts and problems, let us read and meditate on today’s Gospel.

           Matthew 21: 23: The question of the religious authority to Jesus. “What authority have you for acting like this? And who gave you this authority?” Jesus answered: “And I will ask you a question, just one, if you tell me the answer to it, then I will tell you my authority for acting like this. John’s baptism, what was its origin, heavenly or human? Jesus went back to the Temple. When he taught, the chief priests and the elders of the people went close to him and asked: With what authority do you do these things? Who has given you this authority?” Jesus again goes around the great square of the Temple. Then appear some priests and elders to question him. After everything that Jesus had done the day before, they want to know with which authority he does these things. They did not ask which was the true reason which urged Jesus to drive out the merchants from the Temple (cf. Mt 21: 12-13). They only ask with which authority he does those things. They think that they have the right to control everything. They do not want to lose control of things.

           Matthew 21: 24-25ª: The question of Jesus to the authority. Jesus does not refuse answering, but he shows his independence and liberty and says: “I also, will ask you a question, if you tell me the answer to it, then I will tell you my authority for acting like this. John’s baptism, what was its origin, heavenly or human?” This was an intelligent question, simple as a dove and cunning as a serpent! (cf. Mt 10: 16). The question shows the lack of honesty of his enemies. For Jesus, the baptism of John came from heaven, came from God. He himself had been baptized by John (Mt 3: 13-17). The men who had power, on the contrary, had plotted or planned the death of John (Mt 14: 3-12). And in this way they showed that they did not accept the message of John and that they considered his baptism like something from men and not from God.

           Matthew 21: 25b-26: Reasoning of the authority. The priests and the elders were aware of the importance or significance of the question and reasoned in the following way: "If we say heavenly, he will retort to us. Then why did you refuse to believe him? If we answer human, then we have the people to fear, for they all hold that John was a prophet.” And therefore, so as not to expose themselves they answered: “We do not know!” This is an opportunist response, a pretence and interested one. Their only interest was not to lose their power over the people. Within themselves they had already decided everything: Jesus should be condemned to death (Mt 12: 14).

           Matthew 21: 27: Final conclusion of Jesus. And Jesus says to them: “Nor will I tell you my authority for acting like this.” Their total lack of honesty makes them unworthyto  receive an answer from Jesus.

Personal Questions

           Have you ever felt that you are being controlled without any right, by the authority of the house, in work, in the Church? Which was your reaction?

           We all have some authority. Even in a conversation between two persons, each one has certain power, a certain authority. How do I use the power, how do I exercise authority: to serve and to liberate or to dominate and control?

Concluding Prayer

Direct me in your ways, Yahweh, and teach me your paths.

Encourage me to walk in your truth and teach me since you are the God who saves me. (Ps 25: 4-5)

 

www.ocarm.org

 

 

15.12.2025: THỨ HAI TUẦN 3 MÙA VỌNG

 15/12/2025

 Thứ Hai tuần 3 mùa vọng

 


Bài Ðọc I: Ds 24, 2-7. 15-17a

“Ngôi sao từ nhà Gia-cóp mọc lên”.

Trích sách Dân Số.

Trong những ngày ấy, Balaam ngước mắt lên nhìn Israel cắm trại theo từng bộ lạc, và Thánh Thần Chúa ngự xuống trên ông, ông liền tuyên sấm và nói: “Lời sấm của Balaam, con ông Beor, lời sấm của người đang mở mắt; lời sấm của người nghe lời Thiên Chúa, của người chiêm ngắm Ðấng Toàn Năng, của người ngã mà mắt vẫn mở. Hỡi nhà Giacóp, doanh trại của ngươi đẹp biết bao! Hỡi Israel, chỗ cư ngụ của ngươi tốt dường nào! Nó rộng lớn như thung lũng, như những vườn bên dòng sông, như cây trầm hương mà Thiên Chúa đã trồng, như cây hương nam bên suối nước. Nước tràn ra khỏi thùng chứa, và hạt giống của ngươi được tưới dư dật. Vua ngươi sẽ trổi vượt Agag, và vương quốc ngươi sẽ uy hùng”.

Balaam lại tuyên sấm và nói: “Lời sấm của Balaam, con của Beor, lời sấm của người đang mở mắt, lời sấm của người nghe lời Thiên Chúa, của người biết ý nghĩ Ðấng Tối Cao, của người xem thấy hình ảnh Ðấng Toàn Năng, của người ngã mà mắt vẫn mở. Tôi thấy Người, chưa phải bây giờ. Tôi thấy Người không phải gần. Một ngôi sao từ Giacóp mọc lên. Một phủ việt từ Israel xuất hiện”.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 24, 4bc-5ab. 6-7bc. 8-9

Ðáp: Lạy Chúa, xin chỉ cho con đường đi của Chúa (c. 4b).

Xướng: Lạy Chúa, xin chỉ cho con đường đi của Chúa, xin dạy bảo con về lối bước của Ngài. Xin hướng dẫn con trong chân lý và dạy bảo con, vì Chúa là Thiên Chúa cứu độ con.

Xướng: Lạy Chúa, xin hãy nhớ lòng thương xót của Ngài, lòng thương xót tự muôn đời vẫn có. Xin hãy nhớ con theo lòng thương xót của Ngài, vì lòng nhân hậu của Ngài, thân lạy Chúa.

Xướng: Chúa nhân hậu và công minh, vì thế Ngài sẽ dạy cho tội nhân hay đường lối. Ngài hướng dẫn kẻ khiêm cung trong đức công minh, dạy bảo người khiêm cung đường lối của Ngài.

 

Alleluia

Alleluia, alleluia! – Chúa đến, hãy ra đón Người; chính Người là Hoàng tử Bình an. – Alleluia.

 

Phúc Âm: Mt 21, 23-27

“Phép rửa của Gioan bởi đâu mà có?”

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy Chúa Giêsu vào Ðền thờ. Lúc Người giảng dạy, các thượng tế và kỳ lão trong dân đến hỏi Người rằng: “Ông lấy quyền nào mà làm những điều này? Ai đã ban quyền ấy cho ông?” Chúa Giêsu trả lời: “Tôi cũng hỏi các ông một điều. Nếu các ông trả lời cho tôi, thì tôi sẽ nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều đó. – Phép Rửa của Gioan bởi đâu mà có? Bởi trời hay bởi người ta?” Họ bàn tính với nhau rằng: “Nếu ta nói bởi trời, thì ông sẽ nói với ta: Vậy tại sao các ngươi không tin ông ấy? Và nếu ta nói bởi người ta, thì chúng ta lại sợ dân chúng. Vì mọi người coi Gioan như một vị tiên tri”. Bấy giờ họ trả lời Chúa Giêsu rằng: “Chúng tôi không được biết”. Chúa Giêsu nói với họ: “Tôi cũng không nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều đó”.

Ðó là lời Chúa.

 


Chú giải về sách Dân số 24,2-7. 15-17

Bài đọc thứ nhất hôm nay được trích từ sách Dân số. Đây là phần Kinh Thánh (năm sách của Ngũ Kinh) kể về cuộc Xuất hành khỏi Ai Cập, việc ban Luật cho Môi-se, cuộc hành trình dài 40 năm trong sa mạc và việc định cư tại Đất Hứa.

Trong bài đọc hôm nay, dân Ít-ra-en sắp đến đích, nhưng dễ hiểu là sự xuất hiện của họ không được chào đón bởi những người đã chiếm hữu vùng đất này. Bài đọc có nhân vật kỳ lạ là Bi-lơ-am. Ông là một nhà tiên tri hoặc thầy bói đến từ Pơ-tho, gần sông Cả ở Mesopotamia. Ông được Ba-lác, vua Mô-áp, yêu cầu nguyền rủa dân Ít-ra-en đang xâm lược. Ba-by-lôn thời đó nổi tiếng về bói toán.

Mặc dù theo quan điểm Do Thái, ông là người không tin, không phải là dân của Chúa, nhưng Bi-lơ-am dường như không thể hoàn thành sứ mệnh của mình, điều này khiến Ba-lác rất ngạc nhiên. Thay vào đó, ông trở thành công cụ trong kế hoạch của Chúa. Tác giả sách Dân số đặt bốn lời tiên tri vào miệng Bi-lơ-am và chúng ta có hai trong số đó, lời tiên tri thứ ba và thứ tư, trong bài đọc hôm nay. Chúng được chèn vào câu chuyện một cách khá gượng ép, dường như không có mối liên hệ trực tiếp nào.

Bài đọc của chúng ta bắt đầu bằng việc kể rằng Bi-lơ-am nhìn thấy dân Israel, đóng trại theo từng chi tộc. Sau đó, ông nói, nhưng hàm ý là những lời đó không phải của ông, và chắc chắn không phải là điều người ta mong đợi ông nói. Ông tự mô tả mình là “người có mắt sáng suốt”, là “người nghe lời Chúa” và “người nhìn thấy khải tượng của Đấng Toàn năng” (từ tiếng Do Thái Shaddai), “với đôi mắt không bị che khuất”.

Trước đó trong chương (không có trong bài đọc của chúng ta), đã có trải nghiệm kỳ lạ với con lừa của ông. Trên đường đi nguyền rủa dân Israel, con lừa đột nhiên dừng lại và từ chối đi tiếp vì đường đi bị chặn bởi một thiên sứ của Chúa. Mặc dù ông đánh con vật rất mạnh, nó vẫn không chịu đi tiếp. Cuối cùng, Chúa phán qua miệng con lừa, và mắt Bi-lơ-am đột nhiên được mở ra để thấy sự hiện diện của Chúa trước mặt ông. Điều này ngụ ý rằng ngay cả con lừa của Bi-lơ-am cũng có thể nhìn thấy rõ hơn ông.

Những lời tuôn ra từ miệng Bi-lơ-am ca ngợi Israel và tương lai thịnh vượng của họ:

Lều trại của ngươi đẹp đẽ biết bao, hỡi Gia-cốp…

Như những rặng cọ trải dài xa tít tắp,

như những khu vườn…như cây lô hội…như

cây tuyết tùng bên bờ nước.

Đây là hình ảnh về “vùng đất tràn đầy sữa và mật ong” mà Đức Chúa đã hứa trước đó. Sự tươi tốt của ngôi nhà mới của họ gợi nhớ đến sự màu mỡ và bình yên của vườn Ê-đen.

Lời tiên tri tiếp tục:

…vua của người sẽ cao hơn A-gác,

và vương quốc của người sẽ được tôn cao.

A-gác, đại diện cho các vua A-ma-lếch, sẽ nhường chỗ cho một vị vua vĩ đại hơn đến từ Israel, có lẽ ám chỉ Saul, vị vua đầu tiên của Israel, người mà chiến thắng trước vua A-gác được mô tả trong Sách Samuel thứ nhất (chương 15). Hoặc đó có thể là ám chỉ đến người kế vị của Saul, David. Trong bất kỳ trường hợp nào, điều đó dẫn chúng ta đến phần thứ hai của bài đọc hôm nay, chứa đựng lời tiên tri thứ tư của Bi-lơ-am.

Phần lớn lời tiên tri này là sự lặp lại của lời tiên tri trước đó. Bi-lơ-am, giờ đây đã có thể nhìn thấy và nghe được lời Chúa, được ban cho tri thức do Chúa truyền lại. Đó là một lời tuyên bố hướng đến tương lai, đến thời điểm Israel sẽ cai trị các vương quốc ở phía đông sông Jordan—Mô-ápÊ-đôm—một lời tiên tri được ứng nghiệm dưới triều đại của David. Và điều Bi-lơ-am nhìn thấy là sự lãnh đạo phát ra từ Israel. Ông nói rằng “một ngôi sao sẽ xuất hiện từ dòng dõi Jacob”, ám chỉ trực tiếp đến David.

Nhưng lời tiên tri này cũng chỉ ra vị vua Messia được mong đợi, người sẽ mang lại chiến thắng cuối cùng trước kẻ thù của dân Chúa:

một ngôi sao sẽ xuất hiện từ dòng dõi Jacob, và một

cây gậy sẽ nổi lên từ Israel;

nó sẽ nghiền nát trán của Mô-áp

và đầu của tất cả người Sết.

Và trong ngôi sao đó, chúng ta nhận ra rõ ràng Chúa Giê-su, Đấng thực sự được Chúa chọn làm lãnh đạo không chỉ của Israel, mà còn của toàn thế giới. Đây là ngôi sao mà các nhà thông thái đã đi theo cho đến khi họ tìm thấy Hài nhi trong vòng tay của Mẹ Ngài.

Lời tiên tri cho thấy cách Đức Chúa Trời muốn loan báo một tương lai tươi sáng cho dân Ngài trước toàn thế giới, xuất phát từ miệng của một người được chọn đặc biệt để mang lời nguyền rủa của các thần đến trên Israel. Đó cũng là điều chúng ta cần suy ngẫm. Trong Phúc Âm, các thầy tế lễ thượng phẩm và các trưởng lão khó có thể nghe thấy tiếng Chúa trong lời nói và hành động của Chúa Giê-su. Trong cuộc sống của chúng ta, Chúa Giê-su cũng có thể nói chuyện với chúng ta qua những kênh rất bất ngờ. Chúng ta cần luôn sẵn sàng và không được phép ngoại lệ.

 


Chú giải về Mát-thêu 21,23-27

Cũng như Bài đọc thứ nhất, Phúc Âm cũng đề cập đến vấn đề quyền uy. Rõ ràng là cách Chúa Giê-su giảng dạy đã gây ra sự bất an cho nhiều nhà lãnh đạo tôn giáo Do Thái. Một ngày nọ, họ đến gặp Ngài trong Đền thờ và hỏi Ngài:

Ngài làm những việc ấy bằng quyền nào, và ai đã ban cho Ngài quyền ấy?

Chúa Giê-su hiếm khi trả lời trực tiếp những câu hỏi mang tính khiêu khích, và trong trường hợp này—cũng như ở những nơi khác—Ngài trả lời bằng một câu hỏi của riêng mình. Nếu họ trả lời câu hỏi của Ngài, Ngài sẽ trả lời câu hỏi của họ.

Câu hỏi của Ngài là:

Phép rửa của Gioan có đến từ trời hay là do con người?

Ngay lập tức, những người hỏi Ngài rơi vào thế khó xử. Nếu họ trả lời “từ trời” (tức là thần thánh), họ sẽ bị hỏi thêm tại sao họ không chịu phép rửa của Gioan. Chúng ta biết rằng khi Gioan làm phép rửa, họ đến để chứng kiến, nhưng chính họ rõ ràng không cảm thấy cần phải chịu phép rửa. Làm như vậy có nghĩa là họ tự đặt mình ngang hàng với những kẻ tội lỗi và ô uế.

Nếu họ trả lời là “con người”, thì họ sẽ có nguy cơ xúc phạm những người không hề nghi ngờ về vấn đề này. Tất cả họ đều tin rằng “Gioan là một tiên tri”. Họ trả lời một cách yếu ớt: “Chúng tôi không biết”. Vì vậy, Chúa Giê-su từ chối trả lời câu hỏi của họ.

Cuối cùng, các nhà lãnh đạo bị buộc tội là mù quáng ngoan cố, không thể và không muốn nhìn thấy bàn tay của Đức Chúa Trời trong sứ mệnh của Chúa Giê-su hay của Gioan. Họ không thể thấy rằng thẩm quyền mà Chúa Giê-su nói rõ ràng nằm trong chính Ngài. Ngài không chỉ là người mang một thông điệp—Ngài chính là nguồn gốc của thông điệp đó.

Có lẽ một vài lời về “thẩm quyền” có thể liên quan ở đây. Từ này xuất phát từ tiếng Latinh auctoritas, bản thân nó là một danh từ trừu tượng từ động từ augere. Augere có nghĩa là “tăng lên, làm cho lớn hơn”. Chúng ta tìm thấy cùng một động từ trong từ “tác giả”.

Một người có ‘thẩm quyền’ không chỉ là người nắm giữ quyền lực cưỡng chế đối với người khác. Việc thực thi quyền lực đích thực không phải là để kiểm soát hay giữ trật tự. Ngược lại, đó là trở thành một tác nhân giải phóng tiềm năng trong mỗi người, là một tác nhân trao quyền. Chúa Giê-su không sử dụng quyền lực cưỡng chế. Ngài mời gọi mọi người đi theo Ngài và Ngài đến để phục vụ, chứ không phải để được phục vụ. Ngài đến để dẫn dắt mọi người phát triển trọn vẹn tiềm năng của bản thân.

 

Ngài đã làm điều này một cách ngoạn mục khi quỳ xuống và rửa chân cho các môn đệ. Đó là một hành động thể hiện quyền lực—quyền lực của tình yêu thương bao la. Mỗi người tự quyết định xem có nên đi theo con đường yêu thương hay đi theo con đường riêng của mình.

Có lẽ mỗi chúng ta nên xem xét cách mình thực thi quyền lực trong cuộc sống—với tư cách là cha mẹ, giáo viên, chủ doanh nghiệp, hoặc bất kỳ vị trí nào mà chúng ta có trách nhiệm đối với người khác. Rất ít người trong chúng ta hoàn toàn không có quyền lực.

 

https://livingspace.sacredspace.ie/a1032g/

 

 


Suy Niệm: Phép Rửa của Gioan bởi đâu mà có

Trong tập sách "Án Tử Xuân Thu" có câu chuyện kể lại tài ứng xử của Án Tử như sau:

Khi Án Tử sắp sang nước Sở, vua Sở nghe thấy bảo với cận thần rằng: - Án Tử là người có tài ăn nói của nước Tề, nay muốn sang đây, ta muốn làm nhục, có cách gì không?

Cận thần thưa: - Ðể bao giờ Án Tử sang, cận thần sẽ tìm một người, cho trói lại và dẫn người ấy đến trước mặt vua để giả làm một người nước Tề bị bắt vì tội ăn trộm.

Lúc Án Tử đến nơi, vua Sở làm tiệc thiết đãi tử tế. Ðang giữa cuộc rượu, bỗng thấy hai tên lính điệu một người bị trói vào. Vua hỏi: - Tên kia tội gì mà phải trói thế?

Lính thưa: - Tên ấy là một người nước Tề mắc phải tội ăn trộm.

Vua đưa mắt nhìn Án Tử hỏi rằng: - Người nước Tề hay trộm cắp lắm nhỉ?

Án Tử đứng dậy thưa rằng:

- Chúng tôi trộm nghe thấy rằng: cây quất mọc ở đất Hoài Nam thì là quất ngọt, đem sang cấy ở đất Hoài Bắc thì quất chua, cành lá giống nhau mà quả lại chua ngọt khác nhau là tại làm sao? Tại vì thủy thổ khác nhau vậy. Nay thân sinh ở nước Tề thì không ăn trộm, sang ở nước Sở lại sinh ra trộm cắp, có lẽ vì lý do khác nhau về thủy thổ mà nó sinh ra như vậy chăng?

Sở Vương muốn làm nhục, làm hại Án Tử nhưng rồi trước bằng chứng về sự thực mà Án Tử đưa ra để biện minh, Sở Vương đành thúc thủ chịu cái nhục. Nhờ vào sự thật mà hậu quả đã đột ngột xoay chuyển dự liệu trù tính của kẻ bày mưu. Hoàn cảnh của Sở Vương lúc này cũng phần nào giống như tâm trạng của các thượng tế và kỳ lão khi họ lên tiếng muốn bắt bẻ Chúa Giêsu.

Bài trích sách Dân Số của Phụng Vụ Lời Chúa hôm nay đã tường thuật cho chúng ta về hành vi của Balaam, một thầy pháp của dân Moab. Ông được trao nhiệm vụ chúc dữ cho dân Israel dân Chúa. Thế nhưng, khi được đưa lên đỉnh núi Peor, ông lập đàn tế thần chuẩn bị lời chúc dữ. Nhìn xuống doanh trại của dân Israel, được thúc đẩy bởi Thần Khí của Giavê Thiên Chúa, một sự thật không thể cưỡng lại khiến cho từ miệng ông lời chúc dữ đã trở thành lời chúc lành.

Trong bài Tin Mừng, một cách nào đó câu trả lời của các thượng tế và kỳ lão đặt ra cũng mang hình thức tìm kiếm sự thật. Tuy nhiên, mục đích của họ lại khác hẳn, họ muốn bắt bẻ Chúa Giêsu, muốn tìm cớ hại Ngài. Tuy thế, Chúa Giêsu vẫn khoan dung trước thái độ cố chấp của họ. Ngài đặt ra cho họ một câu hỏi của Ngài không phải là một sự bắt bẻ hoặc gài bẫy họ để họ có dịp trở lại nhưng Ngài muốn đặt họ trước một sự thật, đó là Gioan Tẩy Giả kẻ dọn đường Chúa đến với phép rửa thống hối.

Quay ngược thời gian trở về với Gioan Tẩy Giả, Chúa Giêsu cũng muốn khơi dậy nơi họ khởi động niềm tin vào Ngài, vì Gioan Tẩy Giả một vị tiên tri lớn của người Do Thái, cuộc đời và lời giảng của ông không một điểm nào đáng trách, bao người đã đến nghe ông giảng và họ lãnh nhận phép rửa thống hối. Thế mà chính bản thân ông, Gioan Tẩy Giả chỉ coi mình là tiếng kêu trong sa mạc, dọn đường cho một Ðấng đến sau ông. Trước Ðấng ấy, ông không đáng cởi dây giầy cho Ngài.

Lời của Gioan Tẩy Giả không phải là một câu nói hàm ý tâng bốc nhưng là một chứng từ cho sự thật. Về sau Chúa Giêsu đã nói rõ: "Trong những con cái do người nữ sinh ra không một ai cao trọng hơn Gioan Tẩy Giả, nhưng kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn lớn hơn ông".

Tìm về Gioan Tẩy Giả và phép rửa của ông, các trưởng tế và các kỳ lão cũng được gọi để chấp nhận sự thật, thế mà họ vẫn cố chấp và ác ý. Sự cố chấp và ác ý đã khiến họ không thể trở thành môn đệ của Ngài, không được dạy bảo về Ngài.

Balaam là một người ngoại giáo nhưng ông đã thành thật, đã khuất phục trước Quyền Năng của Thiên Chúa, nên ông đã được Thiên Chúa dùng. Còn thượng tế và kỳ lão tuy thuộc dòng dõi được chọn nhưng vì cứng lòng cố chấp mà đã bị loại ra ngoài.

Trong thế giới hôm nay Thiên Chúa cũng vẫn đang đối thoại, đang mời gọi con người tìm về sự thật. Lời Ngài đã được nói qua Ðức Kitô một lần thay cho tất cả, mỗi biến cố chỉ là một nhắc nhở tìm về Lời và đối chiếu với Lời. Thái độ đứng trước Người, Lời đã khiến cho con người được thưởng hay là bị luận phạt.

Lạy Chúa, ngày xưa Chúa đến đemsự thật giải phóng chúng con, hôm nay trong tâm tình mong đợi ngày Chúa đến, xin cho chúng con biết tìm về cội nguồn sự thật để rồi sự thật sẽ soi sáng hướng dẫn hành động của chúng con và sẽ biến chúng con nên dụng cụ của Chúa dù cho thân con bất xứng chẳng đáng gì.

(‘Suy Niệm Phúc Âm Hằng Ngày’ - Radio Veritas Asia)

15.12.2025: (NĂM PHÚT LỜI CHÚA MỖI NGÀY) THỨ HAI TUẦN III MÙA VỌNG

 15/12/25                                                                Th hai tun 3 mv

                                                                   Mt 21,23-27

 


đừng là vô trách nhim

Chúa Giê-su nói: “Nếu các ông tr li được cho tôi, thì tôi cũng s nói cho các ông biết tôi ly quyn nào mà làm nhng điu y. (Mt 21,24)

Suy nim: Mt ông th trưởng b cht vn v hành vi sai trái ca thuc cp ca mình đã tr li rng: Tôi không biết! Tôi không được báo cáo v chuyn đó, v.v…” Li tr li thoái thác không biết như thế William Barclay gi là s vô tri có ý đồ đã được các thượng tế và các k mc vin vào để né tránh câu cht vn ngược ca Chúa Giê-su. Không phi các ông thiếu kh năng nhn biết hành vi ngôn s ca Gio-an Ty Gi là “do Tri hay do người ta; các ông có biết và trong cương v ca mình, các ông phi biết điu đó, nhưng các ông đã chu mui mt tr li không biết để tránh né h qu là phi hành động theo s tht, bi vì nếu nhìn nhn “ông Gio-an là mt ngôn s thì “ti sao li không tin li ông y để tin nhn Đức Giê-su là Đấng Ki-tô, Đấng được Chúa Cha sai đến?

Mi Bn: Chúa Giê-su không tr li trc tiếp li cht vn ca các thượng tế và k mc; Ngài cũng né tránh trách nhim mt cách có ý đồ chăng? Không phi thế! Trước toà Cai-pha, Ngài s tr li mình là Con Thiên Chúa “ng bên hu Chúa Cha và s ng giá mây tri mà đến; trước mt Phi-la-tô, Ngài s tuyên b mình là Vua, nhưng “nước Ngài không thế gian này; Ngài s cho biết mình “ly quyn gì để làm điu đó” nhưng là trên thp giá khi Ngài hoàn tt s mng Chúa Cha trao phó. Phn bn, bn có dám chp nhn tr giá bng thp giá khi sng đức tin ca mình mt cách có trách nhim không?

Sng Li Chúa: Xin ơn biết noi gương các thánh t đạo sng chng nhân đức tin mt cách có trách nhim.

Cu nguyn: Đọc kinh Tin.

(Gp. Đà Nẵng)