02/11/2025
CHÚA NHẬT 31 THƯỜNG NIÊN năm C.
Lễ CÁC TÍN HỮU ĐÃ QUA
ĐỜI
* Theo
Tông Hiến ngày 10/08/1915, hôm nay mọi linh mục được phép cử hành hoặc đồng tế
ba thánh lễ, miễn là cử hành vào những giờ khác nhau; có thể chỉ một ý lễ cho bất
cứ ai và nhận bổng lễ, còn ngoài ra phải dành một lễ cầu nguyện cho mọi tín hữu
đã qua đời và một lễ cầu nguyện theo ý Đức Giáo Hoàng (không có bổng lễ đối với
hai lễ này).
Cầu
nguyện cho những người đã qua đời là một trong những truyền thống cổ kính nhất
của Hội Thánh. Vì thế, sau ngày mừng các anh chị em đã được sống thân mật với
Thiên Chúa trên thiên đàng, ta lại hướng về các anh chị em chúng ta đã qua đời
trong niềm hy vọng phục sinh, và cùng hướng về “tất cả mọi người quá cố mà chỉ
một mình Chúa biết lòng tin của họ”.
Bài Ðọc I: Rm 6,
3-9
“Chúng
ta phải sống đời sống mới”.
Trích thư
Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em
thân mến, tất cả chúng ta đã chịu phép rửa trong Ðức Giêsu Kitô, tức là đã chịu
phép rửa trong sự chết của Người. Và chúng ta đã cùng chịu mai táng với Người,
bởi được thanh tẩy trong sự chết của Người, để như Ðức Kitô nhờ vinh hiển của
Chúa Cha mà sống lại từ cõi chết thế nào, thì cả chúng ta cũng phải sống đời sống
mới như thế. Vì nếu chúng ta được liên kết với Người trong cùng một cái chết,
giống như cái chết của Người, thì chúng ta cũng được hợp nhất với Người, trong
sự sống lại giống như vậy.
Nên biết
điều này: con người cũ của chúng ta đã cùng chịu đóng đinh khổ giá, để xác thịt
tội lỗi bị huỷ đi, hầu cho chúng ta không còn làm nô lệ tội lỗi nữa, vì con người
đã chết, tức là được giải thoát khỏi tội lỗi. Mà nếu chúng ta đã chết với Ðức
Kitô, chúng ta tin rằng chúng ta cũng sẽ cùng sống với Người, vì biết rằng Ðức
Kitô một khi từ cõi chết sống lại, Người không chết nữa, sự chết không còn làm
chủ được Người nữa.
Ðó là lời
Chúa.
Ðáp Ca: Tv 22,
1-3a. 3b-4. 5. 6
Ðáp: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu
thốn chi
Hoặc
đọc: Dù bước đi trong
thung lũng tối, con không lo mắc nạn, vì Chúa ở cùng con
Xướng: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu
thốn chi; trên đồng cỏ xanh rì, Người thả tôi nằm nghỉ. Tới nguồn nước, chỗ nghỉ
ngơi, Người hướng dẫn tôi; tâm hồn tôi, Người lo bồi dưỡng.
Xướng: Người dẫn tôi qua những con đường
đoan chính, sở dĩ vì uy danh Người. – Dù bước đi trong thung lũng tối, con
không lo mắc nạn, vì Chúa ở cùng con. Cây roi và cái gậy của Ngài, đó là điều
an ủi lòng con.
Xướng: Chúa dọn ra cho con mâm cỗ, ngay
trước mặt những kẻ đối phương: đầu con thì Chúa xức dầu thơm, chén rượu con đầy
tràn chan chứa.
Xướng: Lòng nhân từ và ân sủng Chúa theo
tôi, hết mọi ngày trong đời sống; và trong nhà Chúa, tôi sẽ định cư cho tới thời
gian rất ư lâu dài.
Alleluia: Ga 11,
25-26
Alleluia,
alleluia! – Chúa phán: “Hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến, hãy lãnh lấy phần
gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ”. –
Alleluia.
Phúc Âm: Ga 6,
51-59
“Thịt
Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống”.
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy,
Chúa Giêsu phán cùng dân Do-thái rằng: “Ta là bánh hằng sống từ trời xuống; ai
ăn bánh này, thì sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho
thế gian được sống”. Vậy người Do-thái tranh luận với nhau rằng: “Làm sao ông
này có thể lấy thịt mình cho chúng ta ăn được?”
Bấy giờ
Chúa Giêsu nói với họ: “Thật, Ta bảo thật các ngươi: Nếu các ngươi không ăn thịt
Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai
ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại
ngày sau hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. Ai ăn thịt
Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta, và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha là Ðấng hằng
sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống
nhờ Ta. Ðây là bánh bởi trời xuống, không phải như cha ông các ngươi đã ăn
manna và đã chết. Ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời”.
Ðó là lời
Chúa.
.Luyện ngục--Cầu nguyện
cho những người đã qua đời
Vấn đề
chúng ta tìm hiểu hôm nay, đó là có những sự gì xảy ra cho các linh hồn nơi luyện
ngục? Hai chữ luyện ngục mà thôi cũng đã đủ cho chúng ta thấy đó là nơi đau khổ,
đền bù và thanh luyện. Vào ngày phán xét, chúng ta sẽ thấy mình còn xa cách với
lý tưởng mà Chúa đã ấn định. Mặc dù linh hồn ra đi trong tình trạng ơn thánh,
nhưng còn biết bao nhiêu những sau lỗi, biết bao nhiêu những tỳ vết khiến chúng
ta phải kêu lên:
Lạy
Chúa, con không thể nào trở về cùng Chúa khi chưa xóa bỏ hết những hoen ố của
biết bao nhiêu lần vấp phạm.
Có lẽ ngay
trong lúc này, chúng ta cũng cảm thấy:
Chưa bao
giờ tôi đã lên tới đỉnh trọn lành, chưa bao giờ tôi được thỏa mãn với chính bản
thân mình?
Làm sao
chúng ta có thể hoàn toàn vâng phục thánh ý Chúa trong cuộc sống hiện tại như Đức
Kitô ngày xưa? Thì đây, luyện ngục sẽ là nơi để chúng ta kết thúc những công
trình còn dang dở. Lửa thanh luyện càng bừng cháy để thiêu đốt những bụi bậm,
những rác rưởi, những cặn bã, thì hình ảnh Chúa càng rực sáng trong tâm hồn
chúng ta. Và khi hình ảnh ấy đã trở nên chói lòa, rực rỡ và huy hoàng, thì luyện
ngục sẽ chấm dứt và chúng ta sẽ được bước vào niềm hạnh phúc thiên đàng.
Nếu quan
niệm như thế, chúng ta sẽ cảm thấy nông cạn và hời hột khi cho rằng:
Hình phạt
luyện ngục thì không xứng đáng với lòng nhân từ và thương xót của Chúa. Ngài sẽ
tha thứ cho chúng ta một cách nhưng không, mà chẳng cần phải đều bù thanh luyện
chi cả.
Nếu suy
nghĩ một chút, chúng ta sẽ thấy không thể nào chấp nhận được quan niệm ấy, bởi
vì nó đi ngược lại với sự thánh thiện và công thẳng tuyệt đối của Chúa.
Thánh vịnh
118 đã bảo:
Thiên Chúa
thật công bằng và phán quyết của Ngài thật ngay thẳng.
Chính Chúa
Giêsu cũng đả xác quyết:
Ngươi sẽ
không ra khỏi đó cho đến khi trả xong đồng xu cuối cùng.
Lòng
thương xót và sự công bằng của Thiên Chúa thoạt xem ra như tương phản lẫn nhau,
nhưng lại vô cùng hòa hợp với nhau qua tín điều về luyện ngục.
Thực vậy,
trong khi sự công bằng đòi phải đền bù và thanh luyện, thì lòng thương xót lại
đưa ra những phương tiện, những cách thức giúp đỡ để được rút ngắn thời gian
đau khổ. Từ đó, chúng ta thấy được hai khía cạnh của luyện ngục, đó là đau khổ
và an ủi. Bởi vì hình phạt ở luyện ngục cũng giống như hình phạt ở hỏa ngục,
nhưng chỉ khác một điều, đó là ở luyện ngục thì chỉ tạm thời, còn ở hỏa ngục
thì vĩnh viễn. Và hình phạt đau khổ nhất chính là phải xa lìa Thiên Chúa vào giữa
lúc chúng ta nhận biết Ngài là ai và đang cố gắng tiến đến với Ngài. Tuy nhiên,
không phải chỉ có thế.
Mặc dù là
một nơi đau khổ và thanh luyện, nhưng luyện ngục không phải là hỏa ngục, trái lại
luyện ngục chính là lối dẫn vào thiên đàng.
Những linh
hồn nơi luyện ngục chắc chắn không phải rơi vào tay ma quỉ, nhưng sẽ được nghỉ
yên trong Chúa. Ơn cứu rỗi của họ đã được bảo đảm và họ sẽ không bị kết án. Đó
là khía cảnh đầy vui mừng và an ủi của luyện ngục.
Vậy
luyện ngục là gì?
Tôi xin
thưa:
Luyện ngục
là hỏa ngục, nhưng ở đó có niềm vui.
Hay nói một
các khác:
Luyện ngục
là thiên đàng, nhưng ở đó có đau khổ.
Họ đau khổ
vì hiện tại còn đang phải tạm thời xa cách Chúa. Nhưng đồng thời họ vui mừng vì
một ngày kia sẽ được nhìn ngắm tôn nhan Chúa, mặt đối mặt.
Niềm tin
vào luyện ngục sẽ đem lại một sự an ủi và khích lệ, khiến chúng ta không bao giờ
phải tuyệt vọng. Thế nhưng tín điều này còn là một lời cảnh cáo gửi đến mổi người
chúng ta đang sống trong cuộc sống này:
Đừng bình
thản trong tội lỗi.
Đồng thời
cũng là một thôi thúc:
Đừng thất
vọng trước những sai lỗi vấp phạm của mình.
Sau cùng,
hãy thêm lời cầu nguyện cho các linh hồn nơi luyện ngục, bởi vì như sách
Macabêô đã xác quyết:
Cầu nguyện
cho những người đã chết để họ được giải thoát khỏi mọi tội lỗi là một việc làm
thánh thiện và có giá trị cứu rỗi.
Lễ Các Đẳng Linh Hồn
Hôm qua
chúng ta đã mừng lễ Các Thánh Nam Nữ.
Hôm nay là lễ Các Đẳng Linh Hồn—lễ tưởng nhớ tất cả các tín hữu đã qua đời.
Giáo Hội
thường nói về toàn thể những người đã chịu phép rửa tội như là sự Hiệp Thông
Các Thánh. Từ “các thánh” được dùng theo nghĩa Kinh Thánh của Tân Ước, khi nó
thường ám chỉ các thành viên đã chịu phép rửa tội của các cộng đồng Kitô giáo.
Sự Hiệp
Thông Các Thánh được hình thành từ ba nhóm. Nhóm thứ nhất là những người có thể
được gọi đúng là “các thánh”, tức là những người đã qua đời và hiện đang tận hưởng
mối quan hệ trực diện với Thiên Chúa đến muôn đời. Đôi khi chúng ta gọi đó là
“thiên đàng”, nhưng nó không hẳn là một nơi chốn mà là một mối quan hệ.
Nhóm thứ
hai là những người hiện đang sống trên trái đất, và là một phần của Giáo Hội
Hành Hương đang trên đường đến sự hiệp nhất tối hậu với Thiên Chúa trong hạnh
phúc bất tận.
Nhóm thứ
ba là những người mà chúng ta đang tưởng nhớ hôm nay. Họ là những người đã qua
đời, nhưng chưa sẵn sàng để gặp gỡ Thiên Chúa trực diện. Hầu hết chúng ta có lẽ
đều thừa nhận rằng mình còn lâu mới hoàn hảo, và vẫn cần phải trải qua một quá
trình thanh tẩy nào đó trước khi bước vào sự hiện diện vĩnh cửu của Chúa. Quá
trình đó như thế nào, chúng ta không nên suy đoán.
Điều chúng
ta được nhắc nhở hôm nay là những người đã ở trong sự hiện diện vĩnh cửu của
Chúa, và những người vẫn đang trên đường lữ hành trên trái đất, có thể giúp
nhóm mà chúng ta gọi là 'Những Linh Hồn Thánh Thiện' sớm đạt được Tầm Nhìn của
Chúa, thông qua những việc làm tốt và lời cầu nguyện của chúng ta.
Vì vậy, mặc
dù cầu nguyện cho người đã khuất là một "ý nghĩ thánh thiện và tốt
lành"*, nhưng điều này đặc biệt phù hợp vào ngày này. Dĩ nhiên, chúng ta sẽ
đặc biệt nhớ đến những người thân trong gia đình và bạn bè tốt, nhưng chúng ta
cũng nên nghĩ đến những người có thể không có ai để tưởng nhớ họ. Khi đến lúc
chúng ta phải rời khỏi thế giới này, đó là lời cầu nguyện của những người mà
chúng ta sẽ nương tựa.
________________________________________________
*Trích từ
2 Ma-ca-bê 12,46, như được ghi trong Kinh Thánh Douay-Rheims 1899 bản Mỹ.
https://livingspace.sacredspace.ie/f1102s/



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét