Ngày 26 tháng 12
(Trong Tuần Bát Nhật Lễ Chúa Giáng Sinh)
Thánh Têphanô Tử Ðạo Tiên Khởi
Thánh Tê-pha-nô |
Bài Ðọc I:
"Kìa tôi xem thấy
trời mở ra"
Bài trích sách Tông Ðồ Công
Vụ.
Trong những ngày đó, Têphanô
đầy ân sủng và sức mạnh, làm nên những điều kỳ diệu và những phép lạ cả thể
trong dân.
Bấy giờ, có nhóm người kia,
thuộc Hội đường, mệnh danh là "của những người Tự Do, người Xirênê và
Alexandria", và những người khác từ xứ Cilicia và Á đông, đã nổi dậy.
Họ tranh luận với Têphanô,
nhưng họ không thể đương đầu với sự khôn ngoan và Thánh Thần vẫn giúp cho ông
nói.
Nghe ông nói, họ phát điên
lên trong lòng, và họ nghiền răng phản đối ông.
Nhưng Têphanô, đầy Thánh
Thần, nhìn lên trời, đã xem thấy vinh quang của Thiên Chúa, và Ðức Giêsu đứng
bên hữu Thiên Chúa.
Ông đã nói rằng:
"Kìa, tôi xem thấy trời
mở ra, và Con Người đứng bên hữu Thiên Chúa".
Bấy giờ họ lớn tiếng kêu la
và bịt tai lại, và họ nhất tề xông vào ông.
Khi lôi ông ra ngoài thành,
họ ném đá ông.
Và các nhân chứng để áo của
họ dưới chân một người thanh niên tên là Saolê.
Rồi họ ném đá Têphanô, đang
lúc ông cầu nguyện rằng:
"Lạy Chúa Giêsu, xin đón
nhận tâm hồn tôi".
Thế rồi ông quì gối xuống,
lớn tiếng kêu lên rằng:
"Lạy Chúa, xin đừng
trách cứ họ về tội lỗi nầy".
Nói xong câu đó, ông đã an
giấc trong Chúa.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv. 30,3cd 4, 6ab
và 8a, 17 và 21ab
Ðáp: Lạy Chúa, tôi xin phó mạng sống tôi trong tay Chúa.
Xướng 1) Xin Chúa nên núi đá
tôi nương náu, và nên thành trì cứu thoát tôi, bởi Chúa là núi đá và là thành
trì của tôi, vì danh Chúa, xin dẫn đàng chỉ lối cho tôi. - Ðáp.
2) Tôi phó mạng sống tôi
trong tay Chúa, Lạy Chúa là Thiên Chúa trung tín, xin cứu thoát tôi.
3) Còn tôi, tôi trông cậy nơi
Chúa, tôi hân hoan vui mừng vì lòng từ bi Chúa. - Ðáp.
4) Xin Chúa tỏ mặt nhân lành
với tôi tớ Chúa, và lấy lòng thương xót Chúa cứu thoát tôi. Chúa che chở những
ai nấp dưới nhan thánh Chúa khỏi mưu chước của loài người. Chúa giấu họ trong
nhà Chúa khỏi miệng lưỡi gian ngoa. - Ðáp.
Alleluia: Tv. 117, 26a và
27a
Alleluia, alleluia - Chúc
tụng Ðấng nhân danh Chúa mà đến; Chúa là Thiên Chúa đã soi sáng chúng ta.
Alleluia.
Phúc Âm: Mt 10,17-22
"Không phải chúng con
nói, nhưng là Thánh Thần của Chúa Cha"
Bài trích Phúc âm theo Thánh
Matthêô.
Ngày ấy, Chúa Giêsu phán cùng
các Tông đồ rằng:
"Chúng con hãy coi chừng
người đời.
Họ sẽ nộp chúng con cho công
nghị, họ sẽ đánh đòn chúng con nơi hội đường.
Vì Ta, chúng con sẽ bị điệu
đến trước vua quan, để làm chứng trước mặt họ và các dân.
Nhưng khi người ta nộp chúng
con, chúng con chớ lo lắng phải nói sao và nói gì, vì không phải chúng con nói,
nhưng là Thánh Thần của Chúa Cha chúng con sẽ nói thay cho.
Anh sẽ nộp em cho người ta
giết, cha sẽ nộp con, con cái chống đối cha mẹ và làm cha mẹ phải chết.
Vì Ta, chúng con sẽ bị mọi
người ghét bỏ, nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, sẽ được cứu rỗi.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm:
Ðức Giêsu đến để thi hành sứ
mệnh Thiên Sai, sứ mệnh người Tôi Tớ đau khổ của Giavê. Vì thế, con đường Ðức
Giêsu đi là con đường thập giá. Môn đệ của Ðức Giêsu cũng phải đi con đường của
Thầy mình: Con đường "chết vì yêu". Người môn đệ đích thực của Ðức
Giêsu phải đối đầu với những khó khăn, phải dám chiến đấu cho chân lý, phải can
đảm chết đi những lợi danh, ích kỷ, để chỉ hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin ban sức
mạnh giúp chúng con dám chiến đấu trước những nghịch cảnh, những cám dỗ lôi kéo
chúng con đi trái thánh ý Chúa. Xin cho chúng con không sợ gì khác hơn là sợ
làm Chúa buồn lòng. Amen.
Cuộc Tử Ðạo Tiên Khởi Của Thánh Stêphanô
Hôm nay lễ kính thánh
Stêphanô, vị tử đạo tiên khởi của Giáo Hội. Giữa bầu khí an bình hân hoan của
Mùa Giáng Sinh mà mừng kính một vị tử đạo thì xem ra không bình thường, vì sự
tử đạo thường gợi lên máu đào và chết chóc. Nhưng chắc chắn Giáo Hội đã có một
lý do rất đặc biệt để mừng lễ của vị tử đạo tiên khởi này vào ngay sau Lễ Giáng
Sinh.
Trong lá thư gởi cho các
thiếu nhi khắp thế giới được ký vào ngày 3/10/1995, Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô
II xem ra muốn giải thích cho chúng ta cái lý do sâu xa ấy. Ngài viết cho các
em thiếu như nhi sau: "Những ngày tiếp theo ngày sinh của Chúa Giêsu cũng
là đến ngày lễ theo truyền thống của Cựu Ước, tám ngày sau đó Hài Nhi đã được
đặt tên, tên của Ngài là Giêsu".
Sau bốn mươi ngày chúng ta
tưởng niệm việc Ngài được dâng hiến trong đền thờ giống như bất cứ đứa con trai
đầu lòng nào của Israel. Trong dịp này, một cuộc gặp gỡ phi thường đã diễn ra,
vừa cùng với Hài Nhi đến trong đền thờ, Mẹ Maria đã gặp cụ già Simêon. Cụ đã
bồng Hài Nhi Giêsu trên tay và tiên báo như sau: "Lạy Chúa, giờ đây xin để
tôi tớ Chúa được ra đi bình an theo như lời Chúa hứa, vì chính tôi tớ Chúa đã
thấy ơn cứu độ mà Ngài đã chuẩn bị trước mặt muôn dân. Ðó là ánh sáng soi cho
dân ngoại, là vinh quang của Israel dân Ngài". Sau đó ông nói với Mẹ
Maria: "Con Trẻ này sẽ là duyên cớ cho nhiều người Israel phải vấp ngã hay
được chỗi dậy, Con Trẻ là dấu hiệu bị người đời chống đối, và chính là một lưỡi
gươm sẽ đâm thâu tâm hồn Bà. Ngõ hầu những ý nghĩ thâm tâm nhiều người sẽ lộ
ra".
Như vậy, ngay từ những ngày
đầu của cuộc đời Chúa Giêsu, chúng ta đã nghe được lời tiên báo về cuộc tử nạn
của Chúa Giêsu, và cũng ám chỉ đến cuộc tử đạo của Maria, Mẹ Ngài. Ngày thứ Sáu
Tuần Thánh, Mẹ sẽ đứng thinh lặng bên Thập Giá của Con Mẹ. Cũng thế, không bao
lâu sau khi Chúa Giêsu được sinh hạ thì Hài Nhi Giêsu đã phải đương đầu với một
mối đe dọa trầm trọng. Ông vua hung bạo Hêrôđê sẽ ra lệnh tàn sát tất cả các
trẻ em dưới hai tuổi. Và vì lý do này, Chúa Giêsu sẽ phải bị bắt buộc cùng với
cha mẹ trốn sang Ai Cập.
Chắc hẳn tất cả chúng con đã
biết các biến cố gắn liền với việc sinh hạ của Chúa Giêsu. Cha mẹ chúng con,
các linh mục, các giáo lý viên và những biến cố ấy, và cùng với toàn thể Giáo
Hội, mỗi người trong chúng con sống lại một cách thiêng liêng trong biến cố ấy
trong Mùa Giáng Sinh. Như vậy, chúng con đã biết những khía cạnh bi thảm trong
thời thơ ấu của Chúa Giêsu.
Sống lại một cách thiêng
liêng những biến cố bi thảm trong thời thơ ấu của Chúa Giêsu, đó không phải là
những lời nhắn nhủ mà Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II gởi riêng cho các em thiếu
nhi. Vì qua các em, Ngài cũng mời gọi tất cả mọi người sống một cách thiêng
liêng cuộc tử nạn của Chúa Giêsu ngay trong chính mầu nhiệm Giáng Sinh.
Mầu nhiệm Giáng Sinh gắn liền
với mầu nhiệm Tử Nạn Thập Giá của Ngài. Hài Nhi nằm trong máng cỏ nghèo hèn,
cuộc tử nạn đã được báo trước, có lẽ đó là lý do tại sao ngay ngày thứ nhất của
tuần bát nhật Giáng Sinh, Giáo Hội mừng kính vị thánh Tử Ðạo tiên khởi là thánh
Stêphanô.
Thật thế, Tin Mừng hôm nay
nhắc nhở cho chúng ta về mầu nhiệm tử nạn được tiếp diễn trong lịch sử Giáo
Hội. Trong ánh sáng của mầu nhiệm Giáng Sinh. Phải chăng chúng ta không được
mời gọi để nhận ra bóng đêm của mầu nhiệm tử nạn? Bóng Thánh Giá phải chăng đã
không chập chờn phủ xuống trên máng cỏ của Hài Nhi Giêsu? Hài Nhi Giêsu trong
máng cỏ ôn lại những bi thảm trong thời thơ ấu của Ngài. Khi tưởng niệm việc tử
đạo vị thánh tiên khởi của Giáo Hội, chúng ta hẳn phải được nhắc nhở về số phận
ơn gọi làm Kitô hữu của chúng ta, đó là bước theo Chúa Giêsu qua từng giai đoạn
của cuộc sống Ngài, và như Ngài, như vị tử đạo tiên khởi của Giáo Hội đã vạch
ra cách sống kiên trung cho đến cùng trong sứ mệnh làm chứng cho Chúa.
Ước gì niềm vui Giáng Sinh
củng cố chúng ta trong những cố gắng theo Chúa Giêsu, sẵn sàng đón nhận và
đương đầu với những thử thách bách hại mà Thiên Chúa an bài gởi đến cho chúng
ta, như Ngài đã loan báo trước: "Vì danh Thầy, các con sẽ bị mọi người thù
ghét".
(Veritas Asia)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Ngày 26 tháng 12, Lễ Thánh Stephanô TĐ
Bài đọc: Acts
6:8-10, 7:54-59; Mt 10:17-22.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Thánh Stephanô là
người đầu tiên đổ máu làm chứng cho Đức Kitô.
Một câu hỏi được đặt ra:
Tại sao Giáo Hội cử hành Lễ Thánh Stephanô, tử đạo, ngay sau Lễ Giáng Sinh? Câu
trả lời có lẽ liên kết mục đích của việc Nhập Thể với bổn phận của Kitô hữu:
“Niềm vui Giáng Sinh là con người được nhìn thấy Ơn Cứu Độ; nhưng để đạt được
Ơn Cứu Độ, con người phải chứng minh niềm tin của mình nơi Người Con.” Sau
những vui mừng nhộn nhịp của Ngày Giáng Sinh, con người dễ có khuynh hướng trở
lại cuộc sống bình thường, Giáo Hội muốn nhắc nhở cho các tín hữu bổn phận làm
chứng cho Đức Kitô trong cuộc sống hằng ngày.
Các Bài đọc hôm nay xoay
quanh việc làm chứng cho Đức Kitô. Trong Bài đọc I, Sách Công Vụ Tông Đồ tường
thuật cuộc tử đạo của Stephanô, chứng nhân đầu tiên cho Đức Kitô. Trong Vuơng
Cung Thánh Đường Stephanô của các cha Đa-minh tại Đất Thánh, trong Học-viện
Thánh Kinh École Biblique, có vẽ 3 tấm hình: một của Gioan Tẩy Giả đang chỉ tay
vào Chúa Giêsu, Người đứng giữa và nói: “Đây là Chiên Thiên Chúa, Đấng gánh tội
trần gian.” Một của Phó-tế Stephanô cũng chỉ tay vào Chúa Giêsu và nói: “Đây là
Đấng mà tôi đã đổ máu làm chứng cho Ngài.” Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu báo trước
cho các môn đệ giá phải trả của sứ vụ làm chứng cho Ngài: “Họ sẽ nộp anh em cho
các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ. Và anh em sẽ bị
điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho họ và các dân
ngoại được biết.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I: "Lạy
Chúa Giêsu, xin nhận lấy hồn con."
1.1/ Tiểu sử của
Stephanô:
Phó-tế Stephanô là một trong 7 Phó-tế đầu tiên được chọn để giúp các Tông-đồ.
Lý do có Phó-tế là để các Tông-đồ chuyên lo việc cầu nguyện và giảng dạy (Acts
6:1-6). Điều kiện để làm Phó-tế là phải có thanh danh tốt, đầy tràn Thánh Thần
và khôn ngoan. Chúng ta không biết nhiều về lịch sử của ông. Tên của ông
Stephanô, tiếng Hy-Lạp có nghĩa là “triều thiên.” Trên tấm bia tìm được nơi mộ
ông, có khắc chữ Kelil, một từ Aramaic cho Stephanos của Hy-Lạp. Có lẽ đây là
tên nguyên thủy của ngài.
Không ai biết rõ địa
điểm nơi ngài bị ném đá. Có người cho là tại Cổng Stephanô của Thành Jerusalem
ngày nay; điều này không chắc chắn vì không thấy tài liệu lịch sử nào ghi lại.
Hơn nữa, các Cổng Thành hiện nay cũng mới được xây lại từ thế kỷ 16. Nguồn sử
liệu chắc chắn hơn và dựa trên khám phá khảo cổ mới tại Đất Thánh, xương cốt
của ngài được để tại Vương Cung Thánh Đường Stephanô của các cha Đa-minh trong
khuôn viên của Học-viện Kinh Thánh. Vương Cung Thánh Đường mới được xây dựng
lại trên nền nhà của Vương Cung Thánh-đường Byzantine cũ, xây dựng vào năm 431
bởi Juvenal, Giám-mục của Jerusalem, với sự trợ giúp của Bà Hòang Eudocia.
Thánh Cyril, Giám-quản của Alexandria, khánh thành Thánh Đường vào ngày 15
tháng 5 năm 439. Trong khi khánh thành, Thánh Cyril đã cho di chuyển xương cốt
của Stephanô, Thánh Tử Đạo Tiên Khởi, từ một nhà thờ trên Núi Sion đã giữ xương
cốt này trong 24 năm vào Thánh Đường này. Bà Hòang Eudocia cũng được chôn cất
tại đây.
Sách Công Vụ Tông Đồ mô
tả vắn tắt cuộc đời của Stephanô: Ông Stephanô được đầy ân sủng và quyền năng,
đã làm những điềm thiêng dấu lạ lớn lao trong dân. Địch thù tranh luận với ông
là những người thuộc hội đường gọi là hội đường của “nhóm nô lệ được giải
phóng,” gốc Cyrene và Alexandria, cùng với một số người gốc Cilicia và Asia.
Hậu quả của cuộc tranh cãi: “Nhưng họ không địch nổi lời lẽ khôn ngoan mà Thánh
Thần đã ban cho ông. Khi nghe những lời ấy, lòng họ giận điên lên, và họ nghiến
răng căm thù ông Stephanô.” Vì họ không thể cãi lại ông, nên họ dùng những con
người gian dối để tố cáo ông tội phạm thượng tới Thiên Chúa và Moses, để có cớ
ném đá ông (Acts 6:14).
1.2/ Biến cố tử đạo của
Stephanô:
Trình thuật kể: “Được đầy ơn Thánh Thần, ông đăm đăm nhìn trời, thấy vinh quang
Thiên Chúa, và thấy Đức Giêsu đứng bên hữu Thiên Chúa. Ông nói: "Kìa, tôi
thấy trời mở ra, và Con Người đứng bên hữu Thiên Chúa." Họ liền kêu lớn
tiếng, bịt tai lại và nhất tề xông vào ông, rồi lôi ra ngoài thành mà ném đá.
Các nhân chứng để áo mình dưới chân một thanh niên tên là Saul. Họ ném đá ông
Stephanô, đang lúc ông cầu xin rằng: "Lạy Chúa Giêsu, xin nhận lấy hồn
con."”
2/
Phúc Âm: Ai
bền vững đến cùng, người ấy sẽ được cứu thóat.
2.1/ Nếu họ đã bắt bớ
Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ anh em: Chúa Giêsu đã báo trước cho các môn đệ biết những gì sẽ xảy
ra cho các ông: “Hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp anh em cho các hội đồng, và
sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ. Và anh em sẽ bị điệu ra trước
mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho họ và các dân ngoại được
biết.” Con người dễ bị thuyết phục khi nhìn thấy những tấm gương anh hùng của
những người coi thường cái chết. Có lẽ vì lý do này mà người ta nói: “Máu các
thánh tử đạo là hạt giống sẽ trổ sinh niềm tin Công-giáo, và là men làm thăng
tiến Nước Chúa Kitô.” Thực tế đã chứng minh: nơi nào bách hại càng nhiều, nơi
đó càng có nhiều người tin theo Đức Kitô.
2.2/ Lời hứa ban Thánh
Thần: “Khi
người ta nộp anh em, thì anh em đừng lo phải nói làm sao hay phải nói gì, vì
trong giờ đó, Thiên Chúa sẽ cho anh em biết phải nói gì: thật vậy, không phải
chính anh em nói, mà là Thánh Thần của Cha anh em nói trong anh em.” Có rất
nhiều vị tử đạo thân thể yếu ớt, nói năng nhút nhát; nhưng khi phải ra để bị
tra khảo trước vua quan, đã anh hùng khí khái nói lên những lời khôn ngoan lưu
truyền cho hậu thế.
Chúa Giêsu cũng báo
trước cho các môn đệ biết: Kẻ thù không phải chỉ có những người ngòai, nhưng có
thể cả những người trong gia đình: "Anh sẽ nộp em, em sẽ nộp anh cho người
ta giết; cha sẽ nộp con, con cái sẽ đứng lên chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ
phải chết. Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét.”
Kẻ thù có thể giết được
thân xác, nhưng không động đến được linh hồn các môn đệ của Đức Kitô. Ngài động
viên tinh thần các môn đệ: “Can đảm lên, Đừng sợ! vì Thầy đã chiến thắng thế
gian.” Và Ngài hứa ban phần thưởng cứu độ cho những ai trung thành: “Kẻ nào bền
chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Ơn Cứu Độ thuộc về con
người khi Đức Kitô nhập thể và hiến thân làm của lễ hy sinh trên Thập Giá. Tuy
nhiên, để được hưởng Ơn Cứu Độ này, chúng ta phải chứng minh niềm tin của chúng
ta vào Đức Kitô trong khi còn ở thế gian này.
- Nhiệm vụ của chúng ta
là rao giảng và làm chứng cho tình yêu Thiên Chúa, để mọi người nhận ra chứng
tá của chúng ta và tin vào Ngài. Trong khi làm chứng cho sự thật, chúng ta sẽ
gặp những gian nan, thử thách, và chống đối; nhưng Đức Kitô đã hứa sẽ ở cùng,
và ban Thánh Thần giúp chúng ta vượt qua tất cả.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên OP
26/12/12 THỨ
TƯ TRONG TUẦN BÁT NHẬT GS
Th. Têphanô, tử đạo tiên khởi
Mt 10,17-22
Th. Têphanô, tử đạo tiên khởi
Mt 10,17-22
BÍ QUYẾT ĐỂ ĐƯỢC CỨU ĐỘ
"Kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát." (Mt 10,22)
Suy
niệm: Tin trong lòng thì được nên
công chính, tuyên xưng ngoài miệng thì sẽ được cứu độ (x. Rm 10,10). Thực tế
không giản đơn chút nào, vì có những lúc đức tin trong ta ra mờ tối: lắm khi
tội lỗi, tính mê nết xấu, lời châm chọc của người đời… làm miệng ta như khựng
lại không biết có nên hay có dám tuyên xưng nữa không. Những lúc ấy sự bền
chí là bí quyết giúp ta vượt qua những trở ngại thường thấy trong đời
Kitô-hữu để duy trì đức tin và đạt tới ơn cứu độ Chúa hứa ban cho ta. Thánh
Têphanô nắm được bí quyết này, vì thế giữa bao âm mưu, tố giác bất công của
người đời Ngài vẫn “đăm đăm nhìn trời”, hướng về nơi mà Ngài sẽ được lãnh
nhận ơn cứu rỗi dành cho những ai trung thành với đức tin đã lãnh nhận.
Mời
Bạn: Thực hiện bí quyết kiên trì
ấy thế nào? – Đó là kiên trì trong việc học hỏi giáo lý, suy niệm Lời Chúa;
là kiên trì trước nghịch cảnh; kiên trì “làm việc thiện,
không sờn lòng nản chí” (2Tx 3,13); kiên trì giới
thiệu Chúa cho anh chị em mình… đó là những việc ta cần phải thực hiện giúp
ta nhận được ơn cứu độ.
Chia
sẻ: Sự thất bại thường là do
thiếu bền chí hơn là thiếu tài đức (Daniel Webster). Bạn có hay bỏ cuộc nửa
chừng khi làm việc lành vì bị dèm pha không?
Sống
Lời Chúa: Thực hiện lời thánh Phaolô: “Làm việc thiện, không sờn lòng nản chí”để cầu nguyện cho một người
quen biết, một gia đình lương dân được ơn nhận biết tình yêu Chúa dành cho
họ.
Cầu
nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con bền đỗ trong đức tin cho đến
cùng, vì ai trông cậy vào Chúa sẽ không bị thất vọng bao giờ.
|
www.5phutloichua.net
|
Xin nhận lấy hồn con
“Giáo
Hội mừng kính lễ thánh Stêphanô vào ngay sau lễ Giáng Sinh.
Ngài
đã chết như chứng nhân đầu tiên cho Chúa Giêsu.”
Suy niệm
Giáo
Hội mừng kính lễ thánh Stêphanô vào ngay sau lễ Giáng Sinh.
Ngài
đã chết như chứng nhân đầu tiên cho Chúa Giêsu.
Người
làm chứng đã trở thành người tử đạo.
Stêphanô
là một phó tế đầy đức tin và Thánh Thần (Cv 6, 5),
đầy
ân sủng và quyền năng, làm được những điềm thiêng dấu lạ (c. 8).
Ông
gặp sự chống đối từ một số người Do Thái gốc Hy Lạp (c. 9).
Nhưng
họ không địch nổi sự khôn ngoan và Thần Khí nơi ông.
Ông
đã bị bắt, bị đem ra xử trước Thượng Hội Đồng (c. 12).
Stêphanô
đã giảng một bài dài về dòng lịch sử cứu độ (Cv 7).
Chính
bài giảng này đã khiến họ tức điên lên chống lại ông.
Khi
đứng trước Thượng Hội Đồng Do Thái giáo,
khuôn
mặt của Stêphanô giống như thiên thần (Lc 6, 15).
Ông
nhìn lên trời, thấy trời mở ra và thấy vinh quang Thiên Chúa.
Nhưng
hình tượng quan trọng ông thấy là Đức Giêsu.
Ngài
đang đứng ở bên hữu Thiên Chúa, ở vị trí danh dự (c.56).
Ông
đã tuyên xưng trước mặt mọi người điều mình vừa thấy.
“Tôi
thấy Con Người đứng bên hữu Thiên Chúa.”
Stêphanô
gọi Đức Giêsu là Con Người,
một
lối nói Đức Giêsu vẫn hay dùng để nói về bản thân.
Tuyên
xưng của ông bị coi là xúc phạm đến Thiên Chúa.
Những
người nghe đã xông vào, lôi ông đi và ném đá ông ở ngoài thành.
Stêphanô
bị ném đá vì tội nói phạm thượng (cc. 57-58).
Thật
ra ông đã chỉ làm chứng về Đấng Công Chính là Đức Giêsu (c. 52).
Cái
chết tử đạo của Stêphanô được thánh Luca kể lại
với
những nét giống với cái chết trước đó của Đức Giêsu.
Cái
chết của ông là cái chết an hòa và bao dung.
Như
Đức Giêsu trên thập giá, ông chết khi ông đang cầu nguyện.
Đức
Giêsu đã kêu lên Thiên Chúa, Đấng mà Ngài âu yếm gọi là Cha: “Lạy Cha, con xin
phó thác hồn con trong tay Cha” (Lc 23, 46).
Khi
cận kề với cái chết, Stêphanô cũng cầu xin với Đấng ông vừa thấy:
“Lạy
Chúa Giêsu, xin nhận lấy hồn con” (c. 59).
Ông
gọi Đức Giêsu phục sinh là Chúa và ông trao đời ông cho Ngài,
như
Ngài đã trao đời Ngài vào tay Cha.
Như
Đức Giêsu, Stêphanô đã kêu một tiếng lớn trước khi chết,
Ông
chết trong tư thế quỳ, đống đá đè trên người ông và vùi lấp ông.
Ông
chết trong tư thế cầu nguyện cho kẻ giết mình.
“Lạy
Chúa, xin đừng chấp họ tội này” (c. 60).
Bầu
khí xử án Stêphanô là bầu khí của Ba Ngôi.
Có
sự hiện diện của Thiên Chúa, của Chúa Giêsu và Thánh Thần.
Thánh
Thần giúp chúng ta làm chứng về Chúa Giêsu cho thế giới.
Ơn
gọi Kitô hữu bao giờ cũng đòi chúng ta lội ngược dòng.
Ngược
dòng với thế gian, với những cám dỗ đến từ chính lòng mình.
Không
chỉ trao linh hồn ta vào tay Chúa lúc ta gần chết,
chúng
ta phải trao đời ta vào mỗi buổi sáng và trong suốt hôm nay.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu,
nhiều
bạn trẻ đã không ngần ngại
chọn
những cầu thủ bóng đá,
những
tài tử điện ảnh
làm
thần tượng cho đời mình.
Hôm
nay
Chúa
cũng muốn biết chúng con chọn ai,
và
chúng con thật sự đắn đo
trước
khi chọn Chúa.
Bởi
chúng con biết rằng
chọn
Chúa là lội ngược dòng,
theo
Chúa là bước vào con đường hẹp :
con
đường nghèo khó và khiêm nhu,
con
đường từ bỏ và phục vụ.
Hôm
nay, chúng con chọn Chúa
không
phải vì Chúa giàu có, tài năng hay nổi tiếng,
nhưng
vì Chúa là Thiên Chúa làm người.
Chẳng
ai đáng chúng con yêu mến bằng Chúa.
Chẳng
ai hoàn hảo như Chúa.
Ước
gì chúng con can đảm chọn Chúa
nhiều
lần trong ngày,
qua
những chọn lựa nhỏ bé,
để
Chúa chiếm lấy toàn bộ cuộc sống chúng con,
và
để chúng con
thông
hiệp vào toàn bộ cuộc sống của Chúa. Amen.
Lm.
Nguyễn Cao Siêu
Thánh Stêphanô tử đạo
Các bạn thân mến!
Cấm cách đạo,
bách hại người giữ đạo luôn có ở mọi thời, tuỳ vào từng thời mà nó được nguỵ
trang bằng những danh từ, hình thức hoa mỹ khác nhau. Thế nhưng chính trong
những trình trạng ấy, từ trong Giáo Hội lại lại xuất hiên nhiều gương sáng
chứng nhân về đời sống đức tin. Đức tin vào đấng họ tôn thờ được đẩy lên đến
đích điểm , đến độ các ngài sẳn sàng hy sinh cả mạng sống mình để làm chứng. Sự
hy sinh của các Ngài càng minh chứng cho niềm tin họ đang có và đang giữ, không
một thế lực trần thế nào có thể làm lung lay, phá huỷ hoặc làm cho tàn lụi
được. Đơn giản chỉ vì đó là đức tin chân thật, đức tin vào Đấng Mạc Khải chính
Người là Sự Sống và là Đấng đem lại cho con người Sự Sống thật.
Hôm nay Giáo Hội
mừng kính Thánh Stêphanô vị tử đạo tiên khởi, là một trong bảy vị phó tế đầu
tiên được các Tông đồ tuyển chọn công tác vào việc quản trị cộng đoàn: phân
phát thức ăn và chăm lo cho các bà goá trong cộng đoàn Hội Thánh sơ khai. Thánh
Stêphanô là người đầu tiên được diễm phúc đón nhận cái chết tử đạo để minh
chứng cho đức tin vào Đức Giêsu Kitô. Sách Công Vụ Tông Đồ cho biết Ngài là
người khôn ngoan và đầy ơn Chúa Thánh Thần, Ngài lớn tiếng rao giảng làm chứng
cho dân Do Thái rằng Đức Giêsu chính là Đấng Mêssia mà ddân Do Thái hằng mong
chờ. Nhưng những người Do Thái cứng lòng đã không đón nhận lời rao giảng đó và
kết án Người là kẻ chống lại tôn giáo Môsê và chống lại Thiên Chúa. Họ lên án
tử và ném đá Ngài cho đến chết. Vị anh hùng đầu tiên trong Giáo Hội đã lấy máu
mình làm chứng về đức tin Kitô Giáo. Cái chết của Ngài đã làm cho bao tâm hồn
được tái sinh trở lại trong Chúa Kitô, trong đó có Phaolô một con người sau này
trở nên kẻ nhiệt thành rao giảng Lời Chúa.
Qua bài Tin
Mừng, Chúa Giêsu đã loan báo trước những chông gai mà người môn đệ sẽ gặp phải,
họ sẽ phải chịu bắt bớ gông cùm tù tội, bị điệu ra trước quan toà....thậm chí
phải hy sinh cả tính mạng nữa. Nhưng Chá giêsu bảo họ đừng sợ phải nói gì vì có
Chúa Thánh Thần luôn đồng hành cùng họ để thêm sức mạnh thêm can đảm. Và Chúa
hứa rằng:” Ai bền đỗ đến cùng sẽ đước cứu độ”. Trong Luca Chúa Giêsu dạy rõ
phải sợ Đấng sau khi giết chết còn có thể ném cả hồn lẫn xác vào trong lò lửa,
nghĩa là cái chết đời đời. Còn những kẻ chỉ giết được mạng sống đời này rồi sau
đó không còn làm gì được nữa thì đừng sợ họ. Như thế Tin Mừng cho biết đâu là
sự sống thật cần phải tìm và cái chết nào thì không cần phải sợ.
Thực ra tâm lý
chung của con người không ai lại không ham sống, không ai lại không sợ cái
chết, nhưng sự sống lại bao hàm sự sống thật sống vĩnh cửu và sự sống tạm; cái
chết cũng thế. Có người chọn cho mình cuộc sống tạm, lệ thuộc vào nó để rồi đến
lúc kết thúc họ hối hận vì đã chọ lựa sai chọn lựa lầm, có ăn năn hối hận cũng
đã muộn. Người chọn sự sống thật, sự sống vĩnh cửu thì họ sẳn sàng hy sinh tất
cả tiền bạc của cải, bạn bè người thân thậm chí cả sinh mạng họ để đổi lấy sự
sống đời đời. Họ cũng chỉ là những con người như bao con người khác, do đâu mà
họ được như thế? Chỉ có thể lý giải cho điều này là họ đã bắt gặp được Đấng Sự
Sống, có cơ hội là họ nắm bắt ngay, không bỏ qua. Những người khác không được
như thế không phải vì họ không có cơ hội nhưng là vì họ đã không biết nắm lấy
hoặc thờ ơ lơ là. Thánh Stêphanô khi đã tìm được nguồn sống thật thì người
quyết một lòng tiến bước bất chấp mọi nguy hiểm đang chực chờ, quyết nắm lấy
cho bằng được sự sống vĩnh cữu. Giả sử thánh Stêphanô chỉ cần im lặng không lên
tiếng, không tranh luận quyết liệt với những người cứng lòng, ai tin thì tốt
không tin thì thôi, chỉ giữ niềm tin cho riêng mình thôi thì nào ai có thể làm
gì được mạng sống của Ngài. Stêphanô đã không chọn cách làm như thế, Ngài không
thể lặng thinh khi đã bắt gặp được Sự Sống, Ngài muốn cho tất cả mọi người cũng
được biết được đón nhận như Ngài cho dù thân xác này phải chịu chết. Đức tin
chân thật là một đức tin luôn làm cho nó sống động và được lớn lên, nẩy nở và
phát triển; như lời thánh Giacôbê Tông đồ nói:” Một đức tin không có việc làm
là một đức tin chết”.
Trải dài dòng
lịch sử, đức tin vào Đức Kitô là Đấng cứu độ đã làm tiền đề cho biết bao cuộc
bách hại Giáo Hội, các người tín hữu Kitô giáo, nhưng các thế lực ấy đã không
thể huỷ diệt được đức tin vào Thiên Chúa vào Đức Kitô, do Chúa Thánh Thần luôn
ở cùng Hội Thánh ở cùng các tín hữu, Thánh Thần hằng hoạt động không ngừng để
gìn giữ bảo vệ và thêm sứ cho.
Chúng ta đang
sống trong những ngày Giáo Hội long trọng mừng kỷ niệm Chúa Cứu Thế giáng Sinh
làm người cứu chuộc nhân loại, Giáo Hội chọn ngày 26/12 để mừng kính vị thánh
Stêphanô tử đạo tiên khởi là muốn cho mọi người Kitô hữu nhìn thấy một đời sống
chứng nhân anh dũng, một đức tin kiên vững sống động của Ngài vào Đức Giêsu bé
nhỏ nghèo hèn đang nằm trong máng cỏ hôi tanh chính là Đấng sẽ mang lại sự sống
đời cho nhân loại, mang lại ơn cứu độ cho những ai tin vào Người. Giáo Hội mời
gọi ta hãy biết tìm và đạt cho được một đức tin như thánh Stêphanô, dám sống
dám làm chứng cho Tin Mừng dù phải hy sinh mạng sống đời tạm này, nhưng bù lại
sẽ đạt được một sự sống thật đời đời không ai có thể cướp mất được. Noi gương
Thánh Stêphanô chúng ta hãy mạnh dạn tiến bước sống dời chứng nhân bạn nhé.
www.gplongxuyen.net
Lời nguyện
Lạy Chúa,
thánh Tê-pha-nô, vị tử đạo đầu tiên đã biết cầu nguyện cho những kẻ bách hại
mình như Chúa Ki-tô dạy. Hôm nay mừng kỷ niệm thánh nhân bước vào trời vinh
hiển, chúng con nài xin Chúa ban ơn để chúng con hằng noi gương thánh nhân để
lại mà yêu thương ngay cả địch thù. Chúng con cầu xin...
(trích lời nguyện nhập lễ)
Hãy Nâng Tâm Hồn
Lên Tháng 12
26 THÁNG MƯỜI HAI
Cuộc Viếng Thăm Kỳ Diệu
Của Niềm Hoan Lạc Thần
Linh
Thiên
thần nói về một cái gì đó mà con người không dám nói: Đấng Mêsia, Đấng được xức
dầu, đã được sinh ra ở Bê-lem. Đây là Đấng được xức dầu đến viếng thăm nhân
loại nhờ quyền năng của Chúa Thánh Thần. Người sẽ xét xử địa cầu. Người sẽ xét
xử thế giới này với công lý. Người sẽ trao ban “chính Người cho chúng ta, để
cứu chúng ta khỏi mọi sự lầm lạc và dọn cho chính Người một dân riêng” (Tt
2,14). Người sẽ hy sinh chính Người cho ta, và đó là sự xét xử của Người! “Này
người canh gác, đêm đến đâu rồi?” (Is 21,11).
Này,
tôi công bố đêm nay. Từ giữa đêm Bê-lem, đêm của toàn thể nhân loại, một quà
tặng vĩ đại đã được trao ban. “Ân sủng của Thiên Chúa đã xuất hiện, cứu độ mọi
người” (Tt 2,11).
Ân
sủng là gì? Ân sủng là niềm hoan lạc thần linh. Nó hoàn toàn qui chiếu vào đứa
trẻ nằm trong máng cỏ. Vì đứa trẻ này là Con đời đời, là Con của niềm hoan lạc
thần linh, Con của tình yêu vĩnh cửu.
Thế
nhưng, đứa trẻ này cũng là con của Ma-ri-a. Người cũng là Con Người, là người
thực sự. Niềm hoan lạc thần linh của Chúa Cha tập trung về con người: Aân sủng
là thế! “Bình an dưới thế cho người Chúa thương” (Lc 2,14), thiên thần đã loan
báo điều đó với những người chăn chiên, những đứa con của loài người.
Từ
Bê-lem, ân sủng thần linh này bắt đầu chiếu tỏa trên con người mọi thời. Đó là
sự khởi đầu của vinh quang, vinh quang mà Thiên Chúa là sở hữu chủ cao nhất.
Con người được mời gọi đi vào vinh quang này trong Đức Giê-su Kitô. Vâng, một
ân sủng kỳ diệu đã viếng thăm con người trong đêm hồâng phúc này.
Trái
đất hãy mừng vui! Hỡi trái đất, nơi cư ngụ của con người, hãy đón nhận một lần
nữa ánh huy hoàng của đêm ấy. Hãy qui tụ xung quanh vinh quang ấy. Hãy loan báo
cho mọi tạo vật niềm vui cứu độ. Hãy công bố cho toàn thế giới niềm hy vọng cứu
độ của nhân trần: “Ruộng đồng cùng hoa trái, nào hoan hỉ. Hỡi cây cối rừng
xanh, hãy reo mừng trước tôn nhan Chúa, vì Người ngự đến, Người ngự đến xét xử
trần gian. Người xét xử địa cầu theo đường công chính, xét xử muôn dân theo
chân lý của Người” (Tv 96,12-13).
Kìa,
Người đã đến. Kìa, Người đã có mặt giữa chúng ta: Đấng Emmanuel. Tất cả quyền
năng cứu độ thế giới ở nơi Người. Alleluia!
+++++++++++++++++
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày II Trong Tuần Bát Nhật Giáng
Sinh;
Thánh
Stêphanô Tử đạo tiên khởi;
Cv
6, 8-10; 7, 54-60; Mt 10, 17-22.
LỜI
SUY NIỆM: “Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền
chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát” (Mt 10,22).
Phụng vụ Thánh Thế của Giáo hội đặt Thánh lễ mừng kính Thánh Stêphanô liền với
Lễ Chúa Giáng Sinh. Chúa từ trời đã xuống thế gian này để làm một con người của
trần thế này, để đưa con người tại trần gian này lên trời. Đây thật là một sự
trao đổi kỳ diệu. Thánh nhân khi sống đã tin vào Chúa Giêsu, ngài biết theo
Chúa Giêsu sẽ không còn thuộc của thế gian, và sẽ bị thế gian thù ghét. Thánh
nhân đã sống theo chân lý tình thương và sự tha thứ như Chúa Giêsu đã dạy bảo
và Ngài đã thực hiện khi bị treo trên Thập Giá: “Lạy Cha, xin tha cho họ vì họ
không biết việc họ làm” Cũng vậy Stêphanô trước lúc bị hành hình Thánh nhân đã
hai lần cầu xin cùng Thiên Chúa: “Lạy Chúa, xin đừng chấp họ tội này” Đây là
một gương sáng cho mỗi người trong chúng ta là luôn sống yêu thương và tha thứ.
Điều đẹp lòng Thiên Chúa.
Mạnh Phương
+++++++++++++++++
Gương Thánh Nhân
Ngày
26-12:
Thánh STÊPHANÔ
Tử Đạo Tiên Khởi
Thật
đáng tiếc khi chúng ta không biết được nhiều hơn về thánh Stephanô. Như một
người trong số người Do thái lưu lạc nói tiếng Hy Lạp, được giáo dục theo văn
minh La-Hy và như vị tiền hô của thánh Phaolô, Ngài là một nhân vật rất quan
trọng trong lịch sử Giáo hội thời sơ khai. Có chút hiển nhiên là Ngài đã được
giáo dục tại Alexandria. Có lẽ Ngài thuộc vào số những người "Hy Lạp"
tìm Chúa vào những ngày cuối cùng của Người trên trần gian (Ga 12,20). Nếu đúng
như vậy thì quả Ngài đã chứng minh nơi con người mình những lời Chúa Giêsu đã
nói rằng: "hạt lúa mì không thể sinh hoa trái nếu không rơi xuống đất và
chết đi" (Ga 12,24-25).
Ngài
xuất hiện lần đầu trong lịch sử như một trong bảy vị Phó tế các tông đồ đã tấn
phong (Cv 6) để trợ giúp các Ngài trong việc quản trị, nhưng Ngài dường như đã
dấn mình vào việc rao giảng và hộ giáo hướng tới những hội đường nói tiếng Hy
Lạp. Chính ở nơi một những hội đường này mà nhóm người "tự do" đã tố
cáo Ngài truóc hội đồng công tọa như một người lạc đạo. Họ bắt giam và thử
thách thánh Stephanô.
Diễn
từ Stephanô nói để biện minh cho mình được thánh Luca kể lại khá dài dòng và
xem ra có hơi buồn đối với độc giả tân tiến. Đó là gì, nếu không phải là một
đoạn lược tóm lịch sử Cựu ước ? Tại sao nó lại đưa những người học thức tới cơn
giận dữ không kiềm chế nổi ?
Bởi
vì sự vặn ngược trong đó cũng như sự giải thích minh nhiên hoặc mặc nhiên không
đặt vào câu chuyện. Ngài đưa ra hai điểm: trước hết, Thiên Chúa không chỉ tìm
được trong đền thờ hay ở Giêrusalem hoặc ở Palestina, nhưng ở bất cứ nơi nào.
Thiên Chúa ở với Abraham tại Chaldes, với Giuse ở Ai cập, với Môsê trên núi
Sinai, với dân Israel trong sa mạc,với David cả trước khi xây cất đền thờ. Điểm
thứ hai là các nhà lãnh đạo chính thức của Do thái thường hay khước từ sứ giả
của Chúa. Các tổ phụ bán Giuse đi làm nô lệ, miêu duệ của họ bắt Môsê phải lưu
lạc, trong hoang địa, Aaron dẫn họ xa khỏi lề luật mà thờ ngẫu tượng. Liên
tiếp, các thủ lãnh của dân Do thái đã loại bỏ, ném đá và bắt bớ những ngôn sứ
của Chúa. Bấy giờ tới tuyệt đỉnh, họ đã sát hại Đấng thiên sai, người công
chính, Con người. Nhưng Chúa Giêsu bây giờ đang ngự bên hữu Thiên Chúa trong
vinh quang.
Hội
đồng công tọa điên tiết. Họ xô Stephanô ra một chỗ ở ngoài thành và ném đá.
trước khi chết, Ngài cầu nguyện: "Lạy Chúa, xin đừng chấp tội họ".
Lời cầu đã được Chúa và cả Saulê nghe thấy. Saulê có mặt trong vụ này. Ông biết
mình đang chứng kiến một tội phản. Tự mình, ông không ném đá nhưng giữ áo cho
nhóm người hành sự. Sau này, ông cố trấn an lương tâm bằng việc bắt bớ dữ dội
các Kitô hữ khác. Nhưng khốn cho ông khi đạp mũi nhọn. Sau đó không lâu, ông đi
Damas, con đường dẫn ông tới cuộc tử đạo như Stephanô. Thánh Augustinô nói:
"Nếu Stephanô không cầu nguyện, Giáo hội khó có thể có được một
Phaolô".
(Daminhvn.net)
++++++++++++++++++
26 Tháng Mười Hai
Ông Già Noel
Tháng 9 năm 1897, một bé gái 8 tuổi tên là
Virginia đã viết cho tờ báo Công Giáo Hoa Kỳ để hỏi về ông già Noel. Câu hỏi
của cô bé là: Ông già Noel có thật không?
Vài ngày sau, trên một quan điểm của tờ báo,
người ta đọc được câu trả lời của ông chủ nhiệm kiêm chủ bút như
sau:"Virginia yêu dấu của bác. Ðiều trước tiên bác muốn nói với cháu là:
các bạn của cháu thật là sai lầm khi bảo rằng không có ông già Noel. Các bạn
của cháu bị tiêm nhiễm bởi trào lưu hoài nghi. Họ nghĩ rằng chỉ có thể tin được
những gì họ thấy tận mắt. Họ nghĩ rằng không gì có thể có được nếu trí khôn nhỏ
bé của họ không hiểu được.
Virginia yêu dấu, tất cả mọi trí khôn của loài
người, dù là của trẻ em, dù là của người lớn, tất cả đều nhỏ bé. Trong cái vũ
trụ bao la này, con người chỉ là một con kiến nhỏ bé.
Virginia ạ, ông già Noel có thực. Ông có thực
cũng như tình yêu và lòng quảng đại nhờ đó cuộc sống của cháu trở thành vui
tươi và xinh đẹp. Bé ơi, nếu không có ông già Noel thì thế giới của chúng ta sẽ
như thế nào? Không có những tâm hồn ngây thơ trong trắng của những trẻ thơ như
cháu thì thế giới của chúng ta sẽ như thế nào? Không có một niềm tin của trẻ
thơ như cháu thì không có một áng văn, một dòng thơ nào có thể làm cho cuộc
sống của chúng ta đáng sống nữa. Không có một niềm tin của trẻ thơ thì ánh sáng
vĩnh cửu đang lấp đầy thế giới cũng sẽ tắt dần.
Virginia, nếu cháu không còn tin ở ông già
Noel nữa, thì cháu cũng chẳng còn tin ở chuyện thần tiên nữa. Có thể cháu sẽ
yêu cầu bố cho người ngồi canh ở lò sưởi, ở cuối giường để bắt cho được ông già
Noel... Nhưng dù cháu không bắt được ông già Noel đi nữa, điều đó ý nghĩa gì?
Chưa có ai thấy ông già Noel, nhưng cũng không ai chứng minh được là không có
ông già Noel. Những điều có thực nhất trong thế giới của chúng ta đó là những
điều mà trẻ con và ngay cả người lớn cũng chưa từng thấy.
Cháu đã bao giờ thấy các nàng tiên nhảy múa
trên thảm cỏ chưa? Dĩ nhiên là chưa. Nhưng có ai chứng thực được các nàng tiên
không có không? Không ai có thể có khái niệm hay tưởng tượng được bao điều kỳ
diệu chưa thấy hoặc không thể thấy được trong thế giới của chúng ta.
Chỉ có Ðức Tin, chỉ có tình yêu mới có thể vén
mở được bức màn bí mật của thế giới chúng ta.
Nhờ ơn Chúa, ông già Noel vẫn sống và tiếp tục
sống, cháu Virginia ạ. Ông già Noel sẽ tiếp tục làm cho tâm hồn trẻ thơ được
tràn đầy hoan lạc".
Lá
thư gửi cho cô bé Virginia trên đây đưa chúng ta vào trung tâm điểm của ngày
Giáng Sinh: Giáng Sinh là lễ của nhi đồng, bởi vì nhân vật chính của ngày lễ là
một Em Bé. Một Em Bé cũng như muôn nghìn em bé sinh ra trên cõi đời này. Em Bé
đó chính là niềm vui và hy vọng cho tất cả mọi người.
Cùng
với Em Bé đó, tất cả các em bé đều mang lại niềm vui cho mọi người trong mùa
Giáng Sinh. Bầu khí Giáng Sinh là bầu khí của nhi đồng. Từ hoa đèn, âm nhạc cho
đến quà cáp, tất cả đều hướng về các em nhi đồng... Người cho đã vui mà người
nhận còn vui hơn: chính các em bé là những người đã dạy cho người lớn biết vui
với niềm vui ban phát. Bao lâu con người còn có thể mở cửa tâm hồn, bao lâu con
người còn có thể mở rộng bàn tay để ban phát, để chia sẻ thì bấy lâu ông già
Noel của hy vọng, của quảng đại, của hân hoan vẫn còn sống mãi trong tâm trí
của trẻ em và không biết bao nhiêu người sầu khổ.
Giáng
Sinh là ngày của nhi đồng do đó cũng là lễ của hòa bình. Một em bé sinh ra là
một hy vọng mới chớm nở. Hy vọng là tên mới của hòa bình. Còn hy vọng là còn
muốn xây dựng. Xây dựng trên mầm sống đã đành mà còn xây dựng trên những đổ vỡ,
mất mát.
Qua Hài Nhi Giêsu, tất cả các em bé trên thế giới đang nhắn gửi đến từng người trong chúng ta niềm hy vọng vào thiện chí của con người. Hòa bình là hoa quả của hy vọng. Còn tin nơi con người, chúng ta còn có thể xây dựng hòa bình.
Qua Hài Nhi Giêsu, tất cả các em bé trên thế giới đang nhắn gửi đến từng người trong chúng ta niềm hy vọng vào thiện chí của con người. Hòa bình là hoa quả của hy vọng. Còn tin nơi con người, chúng ta còn có thể xây dựng hòa bình.
(Lẽ Sống)
Ngày 26
TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH
TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH
THÁNH
TÊPHANÔ, TỪ ĐẠO TIÊN KHỞI
Phụng vụ có đặc quyền tôt đẹp dạy chúng ta đức tin và việc thực
hành Kitô giáo, ngay trong kinh nguyện và trong các bài đọc được sử dụng.
Đúng như
thế trong việc cừ hành lễ của một số các thánh, như lễ thánh Têphanô hôm
nay. Không phải không có lý do mà việc mừng sự sinh ra trên trời của vị tử đạo
tiên khởi, lại được đặt rất gần ngày
sinh ra dưới đất của
chính Ngôi Lời.
Chúng ta có thể thấy đó là sự minh hoạ cụ thể đầu tiên nơi ông Têphanô, về
đề tài "cuộc trao đổi kỳ diệu" hay được nhắc tới trong phụng vụ Mùa
Giáng Sinh: Thiên Chúa đã làm người để con người thành Thiên Chúa.
Chính cách cư xử của ông Têphanô vạch ra con đường cụ thể phải theo để cư ngụ với Đức Kitô
trên cõi trời. Hai lần, ông Têphanô cầu nguyện với những câu thật có ý nghĩa:
"Lạy Chúa, xin đừng chấp họ tội
này"; đó cũng chính là những Lời của Đức Giêsu: "Lạy Cha, xin tha cho
họ vì họ không biết việc họ làm".
Đây là bài học mà thánh Têphanô truyền dạy chúng ta nhân
ngày lễ của ngài: con đường của đời sống Kitô giáo phải qua việc noi gương chính Đức Kitô.
Không nhất thiết qua cuộc khổ hình của Chúa,
nhưng ít ra qua các nhân đức của Người, như: tha thứ đầy yêu thương và phó thác
trong tay Chúa Cha.
Jean-Pierre Torrell, o.p.
Thứ
Tư 26-12
Thánh Stêphanô
(c.
36?)
N
|
hững gì chúng ta biết về
Thánh Stêphanô thì được viết trong sách Công Vụ Tông Ðồ 6 và 7. Ðiều đó đã đủ
để biết về con người của ngài.
"Thời đó, khi số môn
đệ thêm đông, thì các tín hữu Do-thái theo văn hoá Hy-lạp kêu trách những tín
hữu Do-thái bản xứ, vì trong việc phân phát lương thực hằng ngày, các bà goá
trong nhóm họ bị bỏ quên. Bởi thế, Nhóm Mười Hai triệu tập toàn thể các môn đệ
và nói: 'Chúng tôi mà bỏ việc rao giảng Lời Thiên Chúa để lo việc ăn uống, là
điều không phải. Vậy, anh em hãy tìm trong cộng đoàn bảy người được tiếng tốt,
đầy thần khí và khôn ngoan, rồi chúng tôi sẽ cắt đặt họ làm công việc đó. Còn
chúng tôi, chúng tôi sẽ chuyên lo cầu nguyện và phục vụ Lời Thiên Chúa.' Ðề
nghị trên được mọi người tán thành. Họ chọn ông Stêphanô, một người đầy lòng
tin và đầy Thánh Thần,..." (CVTÐ 6:1-5)
Sách Công Vụ kể tiếp Stêphanô
là một người đầy ơn sủng và sức mạnh, đã làm nhiều việc phi thường trong dân
chúng. Một vài người Do Thái thời ấy, là thành viên của hội đường nhóm nô lệ
được giải phóng, tranh luận với Stêphanô nhưng không thể địch nổi sự khôn ngoan
và thần khí của ngài. Họ xúi giục người khác lên án ngài là lộng ngôn, xúc phạm
đến Thiên Chúa. Ngài bị bắt và bị đưa ra trước Thượng Hội Ðồng.
Trong phần trình bày, ngài
nhắc lại sự dẫn dắt của Thiên Chúa trong lịch sử dân Do Thái, cũng như việc thờ
tà thần và bất tuân phục Thiên Chúa của dân này. Sau đó ngài cho rằng những
người bách hại ngài cũng giống như vậy. "Cha ông các ông thế nào, thì
các ông cũng vậy" (CVTÐ 7:51b).
Lời ngài nói đã làm họ tức
giận. "Nhưng [Stêphanô], tràn đầy Thánh Thần, đăm đăm nhìn lên trời và
thấy vinh hiển của Thiên Chúa và Ðức Giêsu Kitô đứng bên hữu Thiên Chúa, và
thánh nhân nói, 'Kìa, tôi nhìn thấy thiên đàng mở ra và Con Người đang đứng bên
hữu Thiên Chúa.'... Họ đưa ngài ra ngoài thành và bắt đầu ném đá ngài... Trong
khi họ ném đá ngài, thánh nhân kêu lớn, 'Lạy Chúa Giêsu, xin nhận lấy hồn
con... Lạy Chúa, xin đừng nhớ tội của họ'" (CVTÐ 7:55-56, 58a, 59,
60b).
Lời Bàn
Thánh Stêphanô đã chết như
Ðức Kitô: bị kết tội cách sai lầm, bị kết án cách bất công vì ngài dám nói lên
sự thật. Ngài chết trong khi mắt nhìn lên Thiên Chúa, và với lời xin tha thứ
cho kẻ xúc phạm. Một cái chết "sung sướng" lúc nào cũng giống nhau,
dù chết âm thầm như Thánh Giuse hay chết đau khổ như Thánh Stêphanô, đó là cái
chết với sự can đảm, sự tín thác hoàn toàn và với tình yêu tha thứ.
www.nguoitinhuu.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét