15/01/2018
Thứ Hai Tuần II Mùa Thường Niên Năm chẵn
BÀI ĐỌC I: 1 Sm 15,
16-23
"Vâng lời thì tốt hơn của
lễ. Chúa truất phế không cho ông làm vua nữa".
Trích sách Samuel
quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy,
Samuel nói cùng Saolê rằng: "Thôi! Tôi sẽ tuyên bố cho ông những điều
Thiên Chúa đã nói với tôi trong đêm qua". Và Saolê đáp: "Ngài cứ
nói". Samuel liền nói: "Khi ông tự thấy ông còn bé nhỏ, há ông đã chẳng
được đặt làm thủ lãnh các chi họ Israel sao? Và Thiên Chúa đã chẳng xức dầu
phong ông làm vua Israel sao? Chúa đã sai ông lên đường và nói: "Hãy đi giết
quân Amalec tội lỗi, và hãy giao chiến với chúng cho đến khi tận diệt
chúng". Tại sao ông không nghe lời Chúa, mà lại chạy theo chiến lợi phẩm
và làm điều tội lỗi trước mặt Chúa như vậy?" Saolê nói với Samuel:
"Vâng, tôi đã nghe lời Chúa, đã đi trên đường Chúa sai tôi, đã bắt Aga vua
Amalec, và tàn sát dân Amalec. Nhưng trong các chiến lợi phẩm, dân chúng đã lấy
chiên bò, những vật nhất hạng họ cướp được để tế lễ Chúa là Thiên Chúa của họ tại
Galgalê".
Samuel nói: "Này
Chúa ưa thích của lễ toàn thiêu và hy lễ hơn sự vâng lời Chúa ư? Vì vâng lời
thì tốt hơn của lễ, và tuân lệnh thì cao đẹp hơn dâng mỡ cừu; vì phản bội thì
giống như tội tà thuật, còn ngoan cố thì giống như tội thờ bụt thần. Vậy bởi
ông khinh bỉ lời Chúa, nên Chúa truất phế không cho ông làm vua nữa". Đó
là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 49, 8-9.
16bc-17. 21 và 23.
Đáp: Ai đi đường
ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ (c. 23b).
1) Ta không khiển
trách ngươi về chuyện dâng lễ vật, vì lễ toàn thiêu của ngươi đặt ở trước mặt
Ta luôn. Ta không nhận tự nhà ngươi một con bò non, cũng không nhận tự đoàn
chiên ngươi những con dê đực. - Đáp.
2) Tại sao ngươi ưa kể
ra những điều huấn lệnh, và miệng ngươi thường nói về minh ước của Ta? Ngươi là
kẻ không ưa lời giáo huấn và ném bỏ lời Ta lại sau lưng? - Đáp.
3) Ngươi làm thế, mà
Ta đành yên lặng? Ngươi đã tưởng rằng Ta giống như ngươi? Ta sẽ bắt lỗi, sẽ
phơi bày trước mặt ngươi tất cả. Ai hiến dâng lời khen ngợi, người đó trọng
kính Ta; ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ. - Đáp.
ALLELUIA: Tv 144, 13cd
Alleluia, alleluia!
- Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa
làm. - Alleluia.
PHÚC ÂM: Mc 2, 18-22
"Tân lang còn ở với họ".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, môn đồ của
Gioan và các người biệt phái ăn chay, họ đến nói với Chúa Giêsu rằng: "Tại
sao môn đồ của Gioan và các người biệt phái ăn chay, còn môn đồ Ngài lại không
ăn chay?" Chúa Giêsu nói với họ: "Các khách dự tiệc cưới có thể ăn
chay khi tân lang còn ở với họ không? Bao lâu tân lang còn ở với họ, thì họ
không thể ăn chay được. Nhưng sẽ đến ngày tân lang bị đem đi, bấy giờ họ sẽ ăn
chay. Không ai lấy vải mới mà vá áo cũ, chẳng vậy, miếng vải vá sẽ rút lại mà
kéo áo cũ, và chỗ rách lại tệ hơn. Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, chẳng
vậy, rượu sẽ làm vỡ bầu da, và rượu đổ, bầu da hư. Nhưng rượu mới phải để trong
bầu da mới". Đó là lời Chúa.
Suy Niệm : Cốt lõi của
đạo
Trong những thập
niên gần đây, mặc dầu càng lúc Hiến pháp các quốc gia càng đi sâu vào sự tách
biệt giữa tôn giáo và nhà nước; thế nhưng, sự liên kết giữa tôn giáo và chính
trị lại càng đậm nét hơn. Cuộc chiến giữa Tư bản và Cộng sản đã hầu như chấm dứt,
nhưng chiến tranh tôn giáo xem chừng vẫn dai dẳng, không những giữa những người
khác tôn giáo với nhau, mà ngay cả trong cùng một tôn giáo. Nhìn vào thảm cảnh ấy,
ai cũng thắc mắc tự hỏi: Tôn giáo nào mà không dạy ăn ngay ở lành, tôn giáo nào
mà không dạy sự khoan dung tha thứ, thế thì tại sao những người có tôn giáo lại
nhân danh tôn giáo của mình để gây chiến với người khác hay với chính những người
đồng đạo của mình?
Câu trả lời thật
đơn giản: sở dĩ người có tôn giáo có thái độ quá khích và bất khoan nhượng, là
vì họ chưa sống đúng cái cốt lõi của đạo. Xét cho cùng, cái cốt lõi của tôn
giáo nào cũng là tình thương.
Chúa Giêsu cũng muốn
chứng tỏ cho chúng ta thấy thế nào là sống đạo. Chúng ta hãy chiêm ngắm thái độ
và lời dạy của Ngài trong Tin Mừng hôm nay. Vừa bắt đầu sứ mệnh rao giảng của
Ngài, cũng như các kinh sư của thời đại Ngài, Chúa Giêsu cũng qui tụ một số môn
đệ; và cũng như các môn đệ của các kinh sư khác, môn đệ của Ngài cũng theo một
lối sống nào đó. Thế nhưng, điều khiến cho nhiều người ngạc nhiên và đặt vấn đề,
đó là Chúa Giêsu và các môn đệ Ngài không tuân giữ một số ngày chay tịnh như
môn đệ của Gioan hay của những người Biệt phái. Không tuân giữ những ngày chay
tịnh đã đành, sau này xem ra Chúa Giêsu càng thách thức hơn nữa, khi Ngài không
tuân giữ cả ngày hưu lễ hay một số tập tục khác, như rửa tay trước khi ăn.
Suốt cuộc sống của
Ngài, Chúa Giêsu đã tỏ ra rất độc lập đối với Do thái giáo. Ðây quả là cách sống
đạo hoàn toàn mới mẻ mà Chúa Giêsu muốn đề ra cho con người. Ðối với Ngài, linh
hồn và cốt lõi của đạo chính là tình thương; tình thương ấy đã thúc đẩy Ngài đi
đến tận cùng bằng cái chết trên Thập giá, và cái chết của Ngài mãi mãi là lời tố
cáo về thái độ bất khoan nhượng trong niềm tin tôn giáo của con người. Vụ án của
Ngài được thi hành như một vụ án chính trị; mãi mãi tên tuổi của viên toàn quyền
La mã là Philatô gắn liền với cái chết của Ngài. Tuy nhiên, vụ án của Chúa
Giêsu vẫn là một vụ án tôn giáo: Ngài chết vì sự cuồng tín và thái độ bất khoan
nhượng của các thủ lãnh Do thái giáo.
Chiêm ngắm thái độ của
Chúa Giêsu trong suốt cuộc đời trần thế của Ngài và lắng nghe giáo huấn của
Ngài, chúng ta sẽ thấy rằng cái cốt lõi của đạo chính là tình thương. Trong cuộc
sống đạo, nhiều lúc chúng ta thắc mắc phải ăn chay thế nào cho đúng cách? Ngày
Chúa nhật có được làm việc xác không? Bỏ lễ Chúa nhật có tội hay không? Thật ra
còn có nhiều câu hỏi nền tảng hơn mà thiết tưởng chúng ta không thể không đặt
ra để tự vấn lương tâm mỗi ngày: tôi có sống công bình, bác ái chưa? Tôi có yêu
thương người anh em bên cạnh tôi chưa? Nhắm mắt làm ngơ trước nỗi khổ của người
xung quanh tôi có phải là một tội không?
Nguyện xin Chúa cho
chúng ta ngày càng thấu hiểu và xác tín rằng sống đạo là sống yêu thương, rằng
cốt lõi của Kitô giáo chính là tình thương.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ Hai, Tuần 2 TN2
Bài đọc:
I Sam 15:16-23; Mk 2:18-22.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải tuyệt đối vâng phục Thiên Chúa.
Xung đột giữa tư tưởng
và ý thức hệ cũ và mới thường xảy ra ở mọi nơi và mọi thời như các chính thể,
trong tôn giáo, cách cư xử. Ví dụ: Phong trào canh tân của Nhóm Tự Lực Văn Đoàn
vào đầu thế kỷ 20, điển hình trong tác phẩm Đoạn Tuyệt của
Khái Hưng. Chúa Giêsu và các môn đệ cũng phải đương đầu với người Do-thái khi
Ngài mang những mặc khải mới của Thiên Chúa đến cho con người. Câu hỏi được đặt
ra: Phải tuân theo điều nào?
Các Bài Đọc hôm nay
xoay quanh sự xung đột giữa Thiên Chúa và con người, giữa cái cũ và cái mới.
Trong mọi trường hợp, con người phải luôn vâng phục Thiên Chúa. Trong Bài Đọc
I, năm chẵn, Thiên Chúa sai Samuel đến để truất phế ngôi vua của Saul, vì nhà
vua đã không tuân phục Thiên Chúa để tru diệt toàn bộ quân Amalek. Trong Phúc
Âm, Chúa Giêsu dùng câu hỏi của những người thuộc thời đại cũ để giúp họ nhận
ra thời đại mới đã bắt đầu; họ cần có tâm hồn mới để lãnh nhận giáo lý mới của
Ngài mang đến.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
2/ Bài đọc I (năm chẵn): Vâng phục thì tốt hơn là dâng hy lễ, lắng nghe thì tốt hơn
là dâng mỡ cừu.
2.1/ Saul không vâng lời
Thiên Chúa: Samuel được Đức Chúa sai tới để
truyền lệnh cho vua Saul phải lên đường giao chiến với vua và quân đội của người
Amalek. Lý do là vì cách họ đã đối xử và chặn đường con cái Israel khi từ Ai-cập
đi lên; những gì Đức Chúa đã phán, Ngài sẽ thi hành. Lời của Đức Chúa truyền
cho Saul qua ngôn-sứ Samuel rất rõ ràng: "Các ngươi phải tru hiến tất cả
những gì thuộc về nó. Ngươi không được tha chết cho nó. Ngươi phải giết từ đàn
ông đến đàn bà, từ nhi đồng đến trẻ con đang bú, từ bò đến chiên dê, từ lạc đà
đến lừa" (I Sam 15:3).
Sau khi giao chiến và
thắng trận, Saul đã không thực thi trọn vẹn lời Đức Chúa truyền, hai điều Saul
đã bất tuân Thiên Chúa: (1) ông đã không tru diệt Agag, vua Amalek; và (2) ông
đã để cho quân lính giữ lại những thú vật béo tốt. Việc làm của Saul không qua
mặt được Đức Chúa; Ngài sai Samuel tới để hạch tội bất tuân của Saul: "Tại
sao ngài đã không nghe theo tiếng Đức Chúa? Tại sao ngài đã xông vào lấy chiến
lợi phẩm và làm điều dữ trái mắt Đức Chúa?"
Vua Saul nói với ông
Samuel: "Tôi đã nghe theo tiếng Đức Chúa. Tôi đã đi theo con đường Đức
Chúa sai tôi đi. Tôi đã đưa Agag, vua Amalek về và đã tru hiến Amalek. Trong số
chiến lợi phẩm là chiên dê và bò, trong số những vật bị tru hiến, dân đã lấy những
con tốt nhất để làm hy lễ dâng Đức Chúa, Thiên Chúa của ông, tại Gilgal."
Vua Saul nghĩ mình làm như thế là đẹp lòng Thiên Chúa!
2.2/ Vâng lời Thiên Chúa
trọng hơn mọi hy lễ: Ông Samuel nói: "Đức
Chúa có ưa thích các lễ toàn thiêu và hy lễ như ưa thích người ta vâng lời Đức
Chúa không? Này, vâng phục thì tốt hơn là dâng hy lễ, lắng nghe thì tốt hơn là
dâng mỡ cừu." Đây là điều quan trọng mà tác giả Sách Thánh Vịnh cũng như
các ngôn sứ đã không ngừng lập đi lập lại để răn bảo dân chúng (x/c Psa 40:6,
51:16; Isa 1:10-17; Mic 6:5-8; Amo 5:21-24; Hos 6:6). Bất tuân lệnh Thiên Chúa
được đồng hóa với những tội nặng như tội như bói toán và thờ ngẫu tượng.
Hậu quả của tội bất
tuân là Saul bị Thiên Chúa truất quyền làm vua: "Bởi vì ngài đã gạt bỏ lời
của Đức Chúa, nên Người đã gạt bỏ ngài, không cho làm vua nữa."
Tuân theo mệnh lệnh của
cấp trên là điều tối quan trọng trong quân đội để bảo vệ an ninh và trật tự. Nếu
một người lãnh đạo không tuân theo luật lệ, họ sẽ không thể làm gương cho cấp
dưới và không thể điều khiển binh lính dưới quyền mình. Hơn nữa, cấp dưới không
luôn biết những nguy hiểm sẽ xảy ra; vì thế, họ cần tuyệt đối vâng theo lệnh của
cấp trên. Nếu điều này đúng cho quân đội, nó càng khẩn thiết hơn cho mối liên hệ
giữa con người với Thiên Chúa.
3/ Phúc Âm: Chúa Giêsu bảo vệ môn đệ của mình.
3.1/ Tại sao môn đệ Chúa
Giêsu không ăn chay? “Bấy giờ các môn đệ ông
Gioan và các người Pharisees đang ăn chay; có người đến hỏi Đức Giêsu: "Tại
sao các môn đệ ông Gioan và các môn đệ người Pharisees ăn chay, mà môn đệ ông lại
không ăn chay?"
Giao thời giữa Cựu và
Tân Ước là thời gian người Do-thái gia tăng việc chay tịnh và khổ chế, không những
chỉ có trong những giáo phái, mà còn phổ thông trong dân như các việc đạo đức.
Chay tịnh, cùng với cầu nguyện và làm phúc, được coi là ba trụ chính của đời sống
đạo đức (Tob 12:8). Sách Judith coi chay tịnh là cách để xin ơn lành từ Thiên
Chúa (Jdt 4:9). Lối sống chay tịnh và khổ chế của Gioan Tẩy Giả trong sa mạc là
muốn đề cao lối sống đơn giản và sự tùy thuộc hoàn toàn vào Thiên Chúa.
3.2/ Câu trả lời của Chúa
Giêsu nhấn mạnh đến 2 điểm chính:
(1) Lý do ăn chay: Ăn
chay phải có mục đích rõ ràng. Chúa cho biết lý do tại sao các môn đệ của Ngài
chưa ăn chay: “Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể ăn chay, khi chàng rể còn
ở với họ? Bao lâu chàng rể còn ở với họ, họ không thể ăn chay được.” Chúa Giêsu
nhận Ngài chính là chàng rể, và khách dự tiệc cưới, bạn hữu của chàng rể là các
môn đệ.
(2) Thời gian ăn chay:
Chay tịnh có lúc của nó, không phải lúc nào cũng ăn chay. Chúa Giêsu cho biết
khi nào các môn đệ của Ngài sẽ ăn chay: "Nhưng khi tới ngày chàng rể bị
đem đi rồi, bấy giờ họ mới ăn chay trong ngày đó.”
3.3/ Phải có tâm hồn mới
để lãnh nhận đạo lý mới: Chúa Giêsu là mốc
thời gian để phân biệt giữa cái cũ và mới. Những người Pharisees và môn đệ của
Gioan đại diện cho lớp người cũ, các môn đệ của Chúa Giêsu đại diện cho lớp người
mới. Để có thể lãnh nhận những đạo lý mới được giảng dạy bởi Đức Kitô, một người
cần có tâm hồn mới: rộng đủ để nhận ra những bất toàn của đạo lý cũ; đồng thời
biết đón nhận những đạo lý mới để làm cho con người ngày càng toàn hảo hơn. Nếu
không có tâm hồn mới, con người sẽ ngoan cố thủ cựu những điều cũ; đồng thời họ
sẽ khước từ những giáo lý mới của Đức Kitô.
Để giúp họ nhận ra sự
quan trong của một tâm hồn mới, Chúa Giêsu dùng 2 ví dụ rất quen thuộc với khán
giả:
(1) Áo và miếng vá:
“Chẳng ai lấy vải mới mà vá áo cũ, vì như vậy, miếng vá mới đã vá vào sẽ kéo vải
cũ, khiến chỗ rách lại càng rách thêm.”
(2) Rượu và bầu da:
“Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì như vậy, rượu sẽ làm nứt bầu, thế
là rượu cũng mất mà bầu cũng hư. Nhưng rượu mới, bầu cũng phải mới!"
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Đức Kitô là Thượng Tế
mới của giao ước mới hoàn hảo hơn. Chúng ta hãy chạy đến với Ngài để học hỏi những
mặc khải mới của Thiên Chúa; và mời Ngài đồng hành với chúng ta.
- Vâng lời làm theo những
lời dạy dỗ của Thiên Chúa và của Đức Kitô là điều tối quan trọng trong cuộc sống.
Chúng ta đừng bao giờ bất tuân những mệnh lệnh của Thiên Chúa.
- Dĩ nhiên chúng ta
không đón nhận tất cả các cái mới và lọai bỏ các cái cũ; nhưng biết dùng trí
khôn để thích ứng với hoàn cảnh: giữ lại những gì tốt, thâu nhận những gì mới,
và cải tiến để làm cho tốt hơn.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
15/01/2018
THỨ HAI TUẦN 2 TN
Mc 2,18-22
Mc 2,18-22
CHÚA GIÊ-SU LÀ “RƯỢU MỚI”
“Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì như vậy, rượu sẽ
làm nút bầu, thế là rượu cũng mất mà bầu cũng hư. Nhưng rượu mới, thì phải bầu
mới.” (Mc 2,22)
Suy niệm: “Rượu mới thì phải bầu mới.” Chúa Giê-su đã sánh ví Ngài chính là rượu mới, và
những ai đón nhận Ngài, cần có bầu da mới. Điều đó có nghĩa là, muốn đón nhận
rượu mới là Chúa Giê-su chúng ta phải hoán cải, nghĩa là thay đổi cái nhìn,
thay đổi thái độ sống. Chẳng hạn, cái nhìn về ăn chay và cầu nguyện: Ngài dạy
khi ăn chay, cầu nguyện, đừng làm bộ rầu rĩ để cho người ta biết, nhưng hãy để
một mình Cha trên trời biết anh em ăn chay, cầu nguyện. Còn về thái độ sống:
khi đón nhận rượu mới là Chúa Giê-su, Chúa sẽ giúp chúng ta bước vào một khung
trời đầy hy vọng, đầy niềm vui, đầy tình yêu.
Mời Bạn: Chúng ta có thể kể ra những
khung cảnh mà Kinh Thánh mượn hình ảnh rượu để diễn tả như: rượu trong tiệc cưới
Ca-na; rượu khi thiết lập bí tích Thánh thể; rượu trong bữa tiệc Nước trời –
ngày ấy Ta thiết đãi muôn dân, rượu thì ngon, thịt thì béo; Lời Chúa hôm nay,
rượu mới bầu da mới. Chúa Giêsu giới thiệu Ngài là “rượu mới”, “rượu mới” giúp
cho đôi bạn tại tiệc cưới Cana - rượu hảo hạng chứ không phải rượu xoàng. Gia
đình bạn hãy là “bầu da mới”, là cuộc sống hiệp nhất yêu thương, để xứng tầm
đón nhận “rượu mới” Giê-su.
Sống Lời Chúa: Tôi sống yêu thương để xứng
đáng với hồng ân tình yêu được lãnh nhận từ Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, hôm nay Chúa nói với con: rượu mới thì bầu
phải mới. Xin cho con nhớ lời dạy của Chúa. Amen.
(5 phút Lời Chúa)
Chàng rể còn ở với (15.1.2018 – Thứ hai Tuần 2 Thường niên)
Các Kitô hữu ăn chay, vác thánh giá theo Chúa Giêsu, dù họ vẫn luôn sống trong niềm vui, bởi tin vào Đấng đã phục sinh vinh hiển.
Suy niệm:
Một
trong những nét khác biệt giữa Gioan Tẩy Giả với Đức Giêsu
là
sự khắc khổ nhiệm nhặt.
Gioan
được coi là người “không ăn bánh, không uống rượu” (Lc 7, 33).
còn
Đức Giêsu bị mang tiếng là “tay ăn nhậu” với quân thu thuế (Lc 7, 34).
Chúng
ta đã từng thấy ngài ăn tại nhà ông Lêvi hay ông Dakêu.
Các
người Pharisêu cũng là những người thích ăn chay nhiều lần trong tuần,
dù
ngày ăn chay chính thức hàng năm của đạo Do-thái chỉ là ngày lễ Xá tội.
Như
thế có sự khác biệt khá rõ giữa môn đệ của Đức Giêsu
với
môn đệ của Gioan Tẩy Giả và môn đệ của người Pharisêu.
Một
bên có vẻ thoáng và thoải mái, một bên thì khắc khổ nhiệm nhặt.
“Tại sao môn đệ của ông lại không ăn chay ?”
Có
người đã dám hỏi thẳng Đức Giêsu như thế.
Ngài
đã trả lời bằng một cách dùng một hình ảnh dễ hiểu và đầy ý nghĩa.
Vào
thời Đức Giêsu, tại Paléttin, cũng như tại nhiều vùng quê ngày nay,
đám
cưới là một biến cố mừng vui có tính làng xã.
Chẳng
thể nào hiểu được chuyện một người đi ăn cưới
với
khuôn mặt buồn của kẻ đang ăn chay.
“Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể ăn chay,
khi chàng rể còn ở với họ”
Đức
Giêsu tự ví mình với chàng rể, còn môn đệ là khách dự tiệc cưới.
Bầu
khí trong nhóm môn đệ của ngài là bầu khí vui tươi của một lễ thành hôn
bởi
lẽ thời đại thiên sai đã đến rồi.
Đức
Giêsu, Đấng Mêsia dân Ítraen mong đợi từ lâu, nay có mặt.
Ngài
là chàng rể kết duyên với cô dâu là dân tộc Ítraen của ngài.
Đức
Giêsu đã làm trọn điều các ngôn sứ nói trong Cựu Ước
về
việc Thiên Chúa lập hôn ước với dân của Người (Hs 2, 21-22; Is 62, 4-5).
“Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi khỏi họ, bấy
giờ họ mới ăn chay.”
Sau
khi Đức Giêsu chịu cái chết dữ dằn, được phục sinh và lên trời,
Giáo
hội bước vào một giai đoạn mới, giai đoạn chờ đợi ngài quang lâm.
Trong
giai đoạn này, khi Chúa Giêsu vừa vắng mặt, vừa hiện diện,
Các
Kitô hữu ăn chay, vác thánh giá theo Chúa Giêsu,
dù
họ vẫn luôn sống trong niềm vui, bởi tin vào Đấng đã phục sinh vinh hiển.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
các sách Tin Mừng chẳng khi nào nói Chúa cười,
nhưng chúng con tin Chúa vẫn cười
khi thấy các trẻ em quấn quýt bên Chúa.
Chúa vẫn cười khi hồn nhiên ăn uống với các tội nhân.
Chúa đã cố giấu nụ cười trước hai môn đệ Emmau
khi Chúa giả vờ muốn đi xa hơn nữa.
Nụ cười của Chúa đi đôi với Tin Mừng Chúa giảng.
Nụ cười ấy hòa với niềm vui
của người được lành bệnh.
Lạy Chúa Giêsu,
có những niềm vui
Chúa muốn trao cho chúng con hôm nay,
có sự bình an sâu lắng Chúa muốn để lại.
Xin dạy chúng con biết
tươi cười,
cả khi cuộc đời chẳng mỉm
cười với chúng con.
Xin cho chúng con biết
mến yêu cuộc sống,
dù không phải tất cả đều
màu hồng.
Chúng con luôn có lý do
để lo âu và chán nản,
nhưng xin đừng để nụ cười
tắt trên môi chúng con.
Ước gì chúng con cảm thấy
hạnh phúc,
vì biết mình được Thiên
Chúa yêu thương
và được sai đi thông
truyền tình thương ấy. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
15 THÁNG GIÊNG
Đời Sống Gia Đình
Củng Cố Cấu Trúc Xã
Hội
Như chúng ta thấy, gia
đình – trong tư cách là “xã hội thứ nhất” – có những đòi hỏi tự nhiên của riêng
nó và không thể bị o ép bởi các ý thức hệ hoặc bởi những đòi hỏi cá biệt nào đó
của xã hội. Thật vậy, trách nhiệm của xã hội là phải gìn giữ và hỗ trợ gia đình
bằng cách thiết lập những khoản luật và chế định những giá trị luân lý để phục
vụ cho thiện ích chung. Bất cứ điều luật hay chuẩn mực luân lý nào không hỗ trợ
cho gia đình thì cũng không thể nào là tốt cho toàn xã hội, vì gia đình là nền
móng của xã hội. Những gì phá hoại gia đình thì đồng thời cũng phá hoại tất cả
xã hội. Xã hội nào sẵn sàng xé rách gia đình rốt cục cũng sẽ thấm thía sự thật ấy.
Các nhà cầm quyền và
những người làm công tác khoa học cần nhận thức rằng những nhu cầu chính đáng của
con người và của xã hội đòi phải có sự cộng tác giữa lĩnh vực xã hội trần thế
và lĩnh vực tôn giáo để bênh vực cho quyền lợi của gia đình. Công Đồng Vatican
II nhìn nhận: “Trong khi theo đuổi mục đích cứu rỗi của mình, Giáo Hội không phải
chỉ truyền thông sự sống Thiên Chúa cho con người, nhưng còn chiếu giãi ánh
sáng của sự sống thần linh ấy trên toàn thế giới. Giáo Hội làm công việc này,
trước hết bằng cách chữa trị và nâng cao phẩm giá nhân vị, củng cố cơ cấu của
xã hội nhân loại và thấm nhuần cho hoạt động thường nhật của con người một chiều
hướng và một ý nghĩa sâu xa hơn.” (MV 40) Như vậy, trong khi bảo vệ quan điểm
Kitô giáo về đời sống hôn nhân và gia đình, Giáo Hội cũng đang xây dựng và củng
cố toàn thể cộng đồng xã hội trần thế bằng một nền nếp luân lý vững chãi và tốt
lành.
Thật vậy, tinh thần
vâng phục của các tín hữu đối với giáo huấn của Giáo Hội về hôn nhân và gia
đình sẽ bảo đảm rằng các nhân đức luân lý vốn có khả năng vãn hồi sự công bằng,
lòng trung tín, sự kính trọng nhân vị, tinh thần trách nhiệm và sự hiểu biết lẫn
nhau … sẽ được nhấn mạnh và đề cao vì ích lợi của toàn xã hội.
Hạnh Các Thánh
15 Tháng Giêng
Thánh Phaolô Ẩn Tu
(233 - 345)
Những
gì chúng ta thực sự biết về cuộc đời Thánh Phaolô Ẩn Tu thì không rõ đó có phải
là dữ kiện hay truyền thuyết.
Ðược biết ngài sinh ở
Ai Cập, là nơi ngài mồ côi cha mẹ khi 15 tuổi. Ngài còn là một thanh niên có học
thức và đạo đức. Trong thời kỳ bách hại của vua Decius ở Ai Cập năm 250, ngài
buộc phải trốn tránh trong nhà của một người bạn. Sau đó sợ rằng người anh rể của
mình sẽ đi tố cáo, ngài trốn vào sa mạc và ở trong một cái hang. Dự định của
ngài là sẽ trở về nhà sau khi việc bách hại chấm dứt, nhưng cái êm đềm của sự
cô quạnh và cái sung sướng của sự chiêm niệm đã khiến ngài thay đổi ý định ban
đầu.
Ngài tiếp tục sống ở đó trong 90 năm. Nước uống thì ngài lấy từ con suối gần
đó, thức ăn và vải che thân ngài lấy từ cây chà là. Sau 21 năm sống trong cô độc
có một con chim hằng ngày đem cho ngài nửa ổ bánh. Trong cuộc sống tĩnh mịch đó
ngài cầu xin cho thêá giới được tốt đẹp hơn.
Thánh Antôn làm chứng cho cuộc đời và cái chết thánh thiện của Thánh Phaolô Ẩn
Tu. Bị cám dỗ cho rằng mình là người đầu tiên phụng sự Thiên Chúa nơi hoang dã,
Thánh Antôn xin Thiên Chúa soi sáng để được biết điều ấy và ngài đã tìm thấy
Thánh Phaolô, và thú nhận rằng Thánh Phaolô còn tuyệt hảo hơn ngài. Và chính
Thánh Antôn là người đã chôn cất Thánh Phaolô Ẩn Tu, lúc ấy ngài được 112 tuổi
và được coi là vị Ẩn Tu Ðầu Tiên.
Ngày lễ kính nhớ ngài được cử hành trong Giáo Hội Ðông Phương và ngài còn được
nhắc đến trong nghi thức phụng vụ của Giáo Hội Coptic và Armenia.
Lời Bàn
Thánh ý và đường hướng của Thiên Chúa được thấy trong mọi hoàn cảnh của đời sống.
Ðược hướng dẫn bởi ơn sủng của Thiên Chúa, chúng ta có tự do để đáp lại lời mời
gọi của Ngài qua những chọn lựa nhằm đưa chúng ta đến gần Chúa hơn, và giúp
chúng ta lệ thuộc nhiều hơn vào Thiên Chúa, là Ðấng đã dựng nên chúng ta. Có
khi những lựa chọn ấy dường như tách biệt chúng ta khỏi người thân quen. Nhưng
thực sự, chúng lại đưa chúng ta gần với nhau trong lời cầu nguyện và trong tình
bằng hữu.
Trích từ NguoiTinHuu.com
15 Tháng Giêng
Bình An Cho Các Con
Có lần người ta hỏi đại thi hào Dante của nước
Italia rằng: đâu là điều mà ông mong mỏi và tìm kiếm nhất trong cuộc sống. Bậc
vĩ nhân đã trả lời như sau: "Tôi vẫn luôn đi tìm kiếm điều mà bất cứ ai
cũng tìm kiếm: đó là sự bình an".
Ðó là điều mà chúng ta vẫn cầu xin cho
người quá cố: trên bia mộ nào, chúng ta cũng luôn ghi lời cầu xin: xin cho họ
được an nghỉ nghìn thu. Phải chăng trong cuộc sống hiện tại thế này, chúng ta sẽ
không bao giờ tìm được hòa bình và an nghỉ? Trong những phút giây cuối đời,
Chúa Giêsu đã hứa hẹn với chúng ta: "Ta ban bình an cho các con. Ta ban thứ
bình an mà thế giới không thể ban tặng cho các con".
Thế giới của chúng ta dường như chưa
bao giờ được hưởng những giây phút thái bình thực sự. Hòa bình chỉ là những khoảnh
khắc tạm bợ đầy những rình rập của chiến tranh và lo sợ.
Trước
Chúa Kitô 600 năm tai Roma, một đền thờ đã được xây lên để kính nhớ thần Janus,
vị thần mà người ta đã lấy tên để đặt cho tháng đầu tiên trong năm. Theo ước
mong của toàn dân trong đế quốc La Mã, đền thờ này chỉ được mở cửa trong thời
bình. Trong vòng 600 năm ấy, dường như các cửa của đền thờ này chỉ được mở
trong ba giai đoạn ngắn ngủi. Cánh cửa Hòa Bình đóng mãi đối với con người ở mọi
thời đại. Thời đại nào thế giới cũng mong đợi hòa bình, thời đại nào con người
cũng mong đợi hòa bình. Khát vọng của Hòa Bình ăn rễ sâu trong lòng người, ngay
cả những người suốt đời chỉ gieo rắc chiến tranh và đau thương cho người khác.
Chúng ta thích khung cảnh tịch mịch thư thái, chúng ta ngây ngất trước ánh bình
minh tươi sáng, chúng ta vui thỏa trước buổi chiều tà êm ả, chúng ta yêu thích
những cánh hoa tươi mát v.v… Chúng ta thán phục những con người luôn tỏ ra bình
thản trước những hoàn cảnh xáo trộn. Chúng ta đi tìm những tư tưởng bình an, những
dòng nhạc êm dịu, những con người hiền lành.
Chúa Giêsu đã nói đến hai chữ bình an không biết bao nhiêu lần. Ngày Ngài sinh
hạ, các Thiên Thần loan báo sứ điệp của bình an. Ngài là Vua của những người
xây dựng Hòa Bình.
Thánh Phaolô luôn mở đầu và chấm dứt các lá thư của Ngài bằng những lời cầu
chúc bình an nồng nhiệt nhất
Trích
sách Lẽ Sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét