Trang

Thứ Tư, 31 tháng 8, 2016

SEPTEMBER 01, 2016 : THURSDAY OF THE TWENTY-SECOND WEEK IN ORDINARY TIME

Thursday of the Twenty-Second Week in Ordinary Time
Lectionary: 434

Reading 11 COR 3:18-23
Brothers and sisters:
Let no one deceive himself.
If anyone among you considers himself wise in this age,
let him become a fool, so as to become wise.
For the wisdom of this world is foolishness in the eyes of God,
for it is written:

God catches the wise in their own ruses,

and again:

The Lord knows the thoughts of the wise, that they are vain.

So let no one boast about human beings, for everything belongs to you,
Paul or Apollos or Cephas,
or the world or life or death,
or the present or the future:
all belong to you, and you to Christ, and Christ to God.
Responsorial PsalmPS 24:1BC-2, 3-4AB, 5-6
R. (1) To the Lord belongs the earth and all that fills it.
The LORD’s are the earth and its fullness;
the world and those who dwell in it.
For he founded it upon the seas
and established it upon the rivers.
R. To the Lord belongs the earth and all that fills it.
Who can ascend the mountain of the LORD?
or who may stand in his holy place?
He whose hands are sinless, whose heart is clean,
who desires not what is vain.
R. To the Lord belongs the earth and all that fills it.
He shall receive a blessing from the LORD,
a reward from God his savior.
Such is the race that seeks for him,
that seeks the face of the God of Jacob.
R. To the Lord belongs the earth and all that fills it.
AlleluiaMT 4:19
R. Alleluia, alleluia.
Come after me, says the Lord,
and I will make you fishers of men.
R. Alleluia, alleluia.

GospelLK 5:1-11
While the crowd was pressing in on Jesus and listening to the word of God,
he was standing by the Lake of Gennesaret.
He saw two boats there alongside the lake;
the fishermen had disembarked and were washing their nets.
Getting into one of the boats, the one belonging to Simon,
he asked him to put out a short distance from the shore.
Then he sat down and taught the crowds from the boat.
After he had finished speaking, he said to Simon,
“Put out into deep water and lower your nets for a catch.”
Simon said in reply,
“Master, we have worked hard all night and have caught nothing,
but at your command I will lower the nets.”
When they had done this, they caught a great number of fish
and their nets were tearing.
They signaled to their partners in the other boat
to come to help them.
They came and filled both boats
so that the boats were in danger of sinking.
When Simon Peter saw this, he fell at the knees of Jesus and said,
“Depart from me, Lord, for I am a sinful man.”
For astonishment at the catch of fish they had made seized him
and all those with him,
and likewise James and John, the sons of Zebedee,
who were partners of Simon.
Jesus said to Simon, “Do not be afraid;
from now on you will be catching men.”
When they brought their boats to the shore,
they left everything and followed him.


Meditation: "You will catch people for the kingdom of God"
Why did Jesus perform the miracle of the great catch of fish? No doubt the great crowd of people who had pressed upon Jesus had something to do with this miracle. They were very hungry for God and were eager to hear his word. Jesus wanted to use this occasion to teach his disciples an important lesson. Although Simon was wearied from a night of fruitless toil, he nonetheless did what the Lord Jesus told him to do: At your word I will let down the nets. When you meet disappointment and failure, do you press upon the Lord, like Simon, to hear his word and to receive his command?
God expects greater things than we can do by ourselves
This incident tells us an important truth about how God works in and through each of us for his glory. God expects of us greater things than we can do by ourselves. When we cooperate in hisworks, we accomplish far beyond what we can do on our own. Therese of Lisieux, a Carmelite nun who died of tuberculosis at the age of twenty-four, wrote to a friend: "Jesus has so incomprehensible a love for us that he wills that we have a share with him in the salvation of souls. He wills to do nothing without us. The Creator of the universe awaits the prayer of a poor little soul to save other souls redeemed like it at the price of all his Blood." 
When God's word is spoken his kingdom is revealed and his power is released. When people respond to God's word with faith and obedience they are changed and made "a new creation" in Jesus Christ (2 Corinthians 5:17).
Witness the joy of the Gospel
God chooses ordinary people, like you and me, as his ambassadors and he uses the ordinary circumstances of our daily lives and work situations to draw others into his kingdom. Jesus speaks the same message to us today: we will "catch people" for the kingdom of God if we allow the light of Jesus Christ to shine through us. God wants others to see the light of Christ in us in the way we live, speak, and witness the joy of the Gospel. Paul the Apostle says, "But thanks be to God, who in Christ Jesus always leads us in triumph, and through us spreads the fragrance of the knowledge of him everywhere. For we are the aroma of Christ to God among those who are being saved and among those who are perishing" (2 Corinthians 2:15). 
Do you witness to those around you the joy of the Gospel and do you pray for your neighbors, co-workers, and relatives that they may come to know the Lord Jesus Christ and grow in the knowledge of his love and truth?
"Lord Jesus, fill my heart with love and compassion for those who do not know you or follow you. May I be a good witness of your truth and salvation to my family, friends, and co-workers."
Daily Quote from the early church fathersBy faith Peter casts the nets of Christ's teaching, by Maximus of Turin (died between 408-423 AD)
"'That you may understand that the Lord was speaking of spiritual fishing, however, Peter says, 'Master, we toiled all night and took nothing! But at your word I will let down the nets.' It is as if he were saying, 'Through the whole night our fishing has brought us nothing, and we have been laboring in vain. Now I will not fish with fishing gear but with grace, not with diligence acquired by skill but with the perseverance acquired by devotion.' When Peter lets down the nets at the word, therefore, he is in fact letting down the teachings in Christ. When he unfolds the tightly woven and well-ordered nets at the command of the Master, he is really laying out words in the name of the Savior in a fitting and clear fashion. By these words he is able to save not creatures but souls. 'We toiled all night,' he says, 'and took nothing.' Peter, who beforehand was unable to see in order to make a catch, enduring darkness without Christ, had indeed toiled through the whole night. But when the Savior's light shone upon him the darkness scattered, and by faith he began to discern in the deep what he could not see with his eyes." (excerpt from SERMON 110.2.1)


THURSDAY, SEPTEMBER 1, LUKE 5:1-11
Weekday

(1 Corinthians 3:18-23; Psalm 24)

KEY VERSE: "Do not be afraid; from now on you will be catching men" (v 10).
TO KNOW: As Jesus preached along the shore of the Lake of Gennesaret (Sea of Galilee), the crowds pressed in on him in such numbers that he was forced to get into a boat belonging to Simon Peter who was cleaning his nets. Jesus told Simon to put out into the deep waters and prepare for a great catch. Simon protested that they had fished all night (the usual time for fishing) and caught nothing. But on the authority of Jesus' word he obeyed. Upon seeing the abundant catch, Simon was overcome by the power of Jesus’ words, and he confessed his sinfulness. When the fishermen brought their boats ashore, they left everything behind and followed Jesus. This miraculous catch of fish signified the future mission of the Church. From earliest times, the Church has been called the “Bark of Peter. The disciples' efforts to bring souls to Christ would be successful if they obeyed him and remained true to his words.
TO LOVE: When have I brought someone to Christ?
TO SERVE: Lord Jesus, give me the courage to obey your word and trust you when I am in "deep waters."
www.togetherwithgodsword.com

Thursday 1 September 2016

Thu 1st. 1 Corinthians 3:18-23. To the Lord belongs the earth and all that fills it—Ps 23(24):1-6. Luke 5:1-11.
'Putting out into the deep'
Jesus' disciples did not welcome his instruction to put out into deep water. They were stiff and cold after a night's fishing, and who was this landlubber to tell the experts how to find fish?
They fished anyway, and came up with a monster catch. Jesus constantly invites us to put out into the deep water where we are, with no life jacket, no map of seasons, tides and shoals.
We fear shipwreck but we constantly find reassurance. Is that how it has been for you? Peter was overwhelmed by his catch, grateful for the haul and Jesus' recognition.
His thankfulness made him recognise that he had been invited into company which he was too small to deserve. But then Jesus made it clear that he had chosen him to fish. When we, too, are amazed at finding ourselves kept safe in deep water, we find ourselves humbled at being invited to share God's work.

MINUTE MEDITATIONS 
Family Banquet
When we receive the Eucharist, we accept our Mother’s invitation to share in a kind of family banquet. But it is more than a communal meal. In the Eucharist we truly receive Jesus’s Body and Blood into our bodies, and along with that we receive healing and strength for our souls.

September 1
St. Giles
(d. 710?)

Despite the fact that much about St. Giles is shrouded in mystery, we can say that he was one of the most popular saints in the Middle Ages. Likely, he was born in the first half of the seventh century in southeastern France. That is where he built a monastery that became a popular stopping-off point for pilgrims making their way to Compostela in Spain and the Holy Land.

In England, many ancient churches and hospitals were dedicated to Giles. One of the sections of the city of Brussels is named after him. In Germany, Giles was included among the so-called 14 Holy Helpers, a popular group of saints to whom people prayed, especially for recovery from disease and for strength at the hour of death. Also among the 14 were Sts. Christopher, Barbara and Blaise. Interestingly, Giles was the only non-martyr among them. Devotion to the "Holy Helpers" was especially strong in parts of Germany and in Hungary and Sweden. Such devotion made his popularity spread. Giles was soon invoked as the patron of the poor and the disabled.

The pilgrimage center that once drew so many fell into disrepair some centuries after Giles' death.


Patron Saint of:

Beggars
Disabled

LECTIO DIVINA: LUKE 5,1-11
Lectio Divina: 
 Thursday, September 1, 2016
Ordinary Time


1) Opening prayer
Almighty God,
every good thing comes from you.
Fill our hearts with love for you,
increase our faith,
and by your constant care
protect the good you have given us.
We ask this through our Lord Jesus Christ, your Son,
who lives and reigns with you and the Holy Spirit,
one God, for ever and ever. Amen.

2) Gospel Reading - Luke 5,1-11
Now it happened that Jesus was standing one day by the Lake of Gennesaret, with the crowd pressing round him listening to the word of God, when he caught sight of two boats at the water’s edge. The fishermen had got out of them and were washing their nets.
He got into one of the boats - it was Simon’s - and asked him to put out a little from the shore. Then he sat down and taught the crowds from the boat.
When he had finished speaking he said to Simon, ‘Put out into deep water and pay out your nets for a catch.’ Simon replied, ‘Master, we worked hard all night long and caught nothing, but if you say so, I will pay out the nets.’ And when they had done this they netted such a huge number of fish that their nets began to tear, so they signalled to their companions in the other boat to come and help them; when these came, they filled both boats to sinking point.
When Simon Peter saw this he fell at the knees of Jesus saying, ‘Leave me, Lord; I am a sinful man.’ For he and all his companions were completely awestruck at the catch they had made; so also were James and John, sons of Zebedee, who were Simon’s partners. But Jesus said to Simon, ‘Do not be afraid; from now on it is people you will be catching.’
Then, bringing their boats back to land they left everything and followed him.

3) Reflection
• In today’s Gospel we have the call of Jesus to Peter. The Gospel of Mark places the call of the first disciples after the beginning of the public ministry of Jesus (Mk 1, 16-20). Luke after that the fame of Jesus was already extended across the whole region (Lk 4, 14). Jesus had cured many people (Lk 4, 40) and had preached in the Synagogues of all the country (Lk 4, 44). The people looked for him and the crowds pushed him on all sides in order to hear the Word of God (Lk 5, 1). Luke makes more understandable the call. In the first place, Peter can listen to the words of Jesus to the people. And then he is a witness of the miraculous catch of fish. It is only after this double surprising experience that he understands the call of Jesus. Peter responds, he abandons everything and becomes a “fisherman of men”.
• Luke 5, 1-3: Jesus teaches from the boat. People look for Jesus in order to listen to the Word of God. Many persons get together around Jesus, they make a throng around him. And Jesus seeks help from Simon Peter and from some of his companions who had just returned from fishing. He goes into the boat with them and responds to the expectation of the people, communicating to them the Word of God. Sitting down, Jesus takes the attitude of a Teacher and speaks from a fisherman’s boat. The novelty consists in the fact that he teaches, not only in the Synagogue for a choice public but in any place, where there are people who wish to listen, even on the seashore.
• Luke 5, 4-5: “But if you say so, I will pay out the nets”. When he had finished speaking, he addresses himself to Simon and encourages him to fish again. In Simon’s response there is frustration, tiredness and discouragement: “Master, we worked hard all night long and caught nothing!” But trustful in Jesus’ word, they throw in the nets again and continue the struggle. The word of Jesus has greater force for them than the experience of frustration of that night!
• Luke 5, 6-7: The result is surprising. The catch is so abundant that the nets are about to tear and the boat begins to sink. Simon needs the help of John and of James who are in the other boat. Nobody is complete in himself, alone. One community has to help the other. The conflict among the communities, both at the time of Luke as well as today, should be overcome in order to attain a common objective, which is the mission. The experience of the force of the word of Jesus which transforms is the axis around which the differences are embraced and overcome.
• Luke 5, 8-11: “Be fishermen of men”. The experience of the closeness of God in Jesus makes Peter understand who he is: “Leave me Lord, I am a sinful man!” Before God we are all sinners. Peter and his companions are afraid and, at the same time, they feel attracted to Jesus. Jesus drives away fear: “Do not be afraid!” He calls Peter and commits him to the mission, ordering him to be a fisherman of men. Peter experiences, quite concretely, that the word of Jesus is like the word of God. It is capable to bring about what it affirms. In Jesus those rough and tough labourers will have an experience of power, of courage, of trust. And so then, “they will abandon everything and follow Jesus!” Up until now it was only Jesus who announced the Good News of the Kingdom. Now other persons will be called and involved in the mission. This way in which Jesus works, in ‘equipe’, in a team is also Good News for the people.
• The episode of the catch of fish along the lake indicates the attraction and the force of the Word of Jesus. He attracts people (Lk 5, 1). He urges Peter to offer his boat to Jesus to be able to speak (Lk 5, 3). The word of Jesus is so strong that it overcomes the resistance in Peter, it convinces him to throw the nets into the sea again and there is the miraculous catch (Lk 5, 4-6). It overcomes in him the will to leave Jesus and attracts him to become a “fisherman of men” (Lk 5, 10). This is the way the Word of God acts in us, up until now!

4) Personal questions
• Where and how does the miraculous catch of fish take place today; the one which takes place paying attention to the word of Jesus?
• And they leaving everything followed Jesus. What do I have to leave in order to follow Jesus?

5) Concluding Prayer
Who shall go up to the mountain of Yahweh?
Who shall take a stand in his holy place?
The clean of hands and pure of heart,
who does not swear an oath in order to deceive. (Ps 24,3-4)



01-09-2016 : THỨ NĂM - TUẦN XXII THƯỜNG NIÊN

01/09/2016
Thứ năm đầu tháng, tuần 22 thường niên


BÀI ĐỌC I: 1 Cr 3, 18-23
"Tất cả là của anh em, nhưng anh em thuộc về Đức Kitô, và Đức Kitô thuộc về Thiên Chúa".
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, đừng có ai lừa dối mình. Nếu có ai trong anh em cho mình là người khôn ngoan ở đời này, thì kẻ ấy hãy nên điên dại để được khôn ngoan: vì sự khôn ngoan của thế gian này là sự điên dại đối với Thiên Chúa, vì có lời chép rằng: "Chính Người bắt chợt những người khôn ngoan ngay trong xảo kế của họ". Lại có lời khác rằng: "Chúa biết tư tưởng của những người khôn ngoan là hão huyền". Vậy đừng có ai còn tự phô trương nơi loài người. Vì tất cả là của anh em, dù là Phaolô hay Apollô, hoặc Kêpha, hoặc thế gian, sự sống hay sự chết, hoặc hiện tại hay tương lai. Tất cả là của anh em; nhưng anh em thuộc về Đức Kitô, và Đức Kitô thuộc về Thiên Chúa. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 23, 1-2. 3-4ab. 5-6
Đáp: Chúa là chủ trái đất và mọi vật làm sung mãn nó (c. 1a).
Xướng: 1) Chúa là chủ trái đất và mọi vật làm sung mãn nó, chủ địa cầu và muôn loài cư trú ở trong. Vì chính Ngài xây dựng nó trên biển cả, và Ngài giữ vững nó trên chỗ nước nguồn. - Đáp.
2) Ai khá trèo lên cao sơn của Chúa, ai được đứng trong nơi thánh của Ngài? Người tay vô tội và lòng thanh khiết, người không để lòng xu hướng bả phù hoa. - Đáp.
3) Người đó sẽ được Chúa chúc phúc cho, và được Thiên chúa là Đấng cứu độ ban ân thưởng. Đó là dòng dõi người tìm kiếm Chúa, người tìm long nhan Thiên Chúa nhà Giacob. - Đáp.
ALLELUIA: 2 Tx 2, 14
Alleluia, alleluia! - Thiên Chúa đã dùng Tin Mừng mà kêu gọi chúng ta, để chúng ta được chiếm lấy vinh quang của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. - Alleluia.

PHÚC ÂM: Lc 5, 1-11
"Các ông đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, dân chúng chen nhau lại gần Chúa Giêsu để nghe lời Thiên Chúa, lúc đó Người đứng ở bờ hồ Ghênêsarét. Người trông thấy hai chiếc thuyền đậu gần bờ; những người đánh cá đã ra khỏi thuyền và họ đang giặt lưới. Người xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simon, và Người xin ông đưa ra khỏi bờ một chút. Rồi Người ngồi trên thuyền, giảng dạy dân chúng.
Vừa giảng xong, Người bảo ông Simon rằng: "Hãy đẩy thuyền ra chỗ nước sâu và thả lưới bắt cá". Ông Simon thưa Người rằng: "Thưa Thầy, chúng con đã cực nhọc suốt đêm mà không được gì hết; nhưng vì lời Thầy, con sẽ thả lưới". Các ông đã thả lưới và bắt được rất nhiều cá; lưới các ông hầu như bị rách. Bấy giờ các ông làm hiệu cho các bạn đồng nghiệp ở thuyền bên cạnh đến giúp đỡ các ông. Những người này tới, họ đổ cá đầy hai chiếc thuyền, đến nỗi những thuyền chở nặng gần chìm.
Thấy thế, ông Simon sụp lạy dưới chân Chúa Giêsu và thưa Người rằng: "Lạy Chúa, xin Chúa hãy tránh xa con, vì con là người tội lỗi". Ông kinh ngạc và tất cả mọi người ở đó với ông cũng kinh ngạc trước mẻ cá mà các ông vừa mới bắt được; cả ông Giacôbê và Gioan, con ông Giêbêđê, bạn đồng nghiệp với ông Simon cũng thế. Nhưng Chúa Giêsu phán bảo ông Simon rằng: "Đừng sợ hãi: từ đây con sẽ là kẻ chinh phục người ta". Bấy giờ các ông đưa thuyền vào bờ, và đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người. Đó là lời Chúa.


Suy niệm : sự hiện diện và tác động của Chúa
Ý nghĩa của mẻ cá và ơn gọi của các môn đệ đầu tiên được Luca ghi lại trong Tin Mừng hôm nay sẽ được sáng tỏ, nếu chúng ta nắm bắt được quan niệm của người Do thái về biểu tượng của nước, nhất là của biển cả. Người Do thái tin rằng biển cả là nơi cư ngụ của Satan và những lực lượng chống đối Thiên Chúa. Trong niềm mong đợi chung, người Do thái tin rằng chỉ có Ðấng Cứu Thế được Thiên Chúa sai đến mới có đủ uy quyền để chế ngự biển cả và giải thoát tất cả những ai đang bị chôn vùi trong đó.
Chúa Giêsu muốn cho các môn đệ thấy được quyền năng giải thoát của Ngài khi thực hiện mẻ cá lạ lùng trước mặt các ông. Chiếc lưới được thả vào lòng biển khơi để vớt cá lên, đó là hình ảnh của công cuộc cứu thoát mà Ngài đang thực hiện. Ngài đến là để lôi kéo con người khỏi vực sâu của tội lỗi và sự dữ. Chính trong ý nghĩa ấy, Chúa Giêsu dùng kiểu nói "đánh lưới người" mà Ngài sẽ trao phó cho các môn đệ và Giáo Hội mà Ngài sẽ thiết lập; trở thành ngư phủ đánh lưới người có nghĩa là tham dự vào công trình cứu rỗi của Chúa Giêsu.
Qua mẻ cá lạ lùng, Chúa Giêsu muốn chứng tỏ cho các môn đệ thấy rằng tự sức họ, họ không thể làm được gì. Thánh Phêrô đã ý thức được điều đó: "Chúng con đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả". Thánh Phêrô không chỉ nói lên cái giới hạn bất toàn của con người, mà còn nhận ra thân phận tội lỗi yếu hèn của mình: "Lạy Thầy, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi". Ý thức về thân phận ấy và sống cho đến cùng thân phận ấy là cả một cuộc chiến đấu cam go. Hơn ai hết, thánh Phêrô đã cảm nghiệm được sự yếu đuối mỏng giòn của con người khi chối Thầy; cả cuộc đời ngư phủ đánh lưới người của Phêrô chỉ trở thành hữu hiệu với ý thức ấy. Càng thấy mình yếu hèn, con người càng sống gắn bó với Chúa; càng thấy mình vô dụng, con người càng trở nên hữu hiệu trong quyền năng của Chúa. Ra đi tản mát khắp nơi để trở thành ngư phủ đánh lưới người, tất cả các môn đệ đều nhớ lại bài học của mẻ cá lạ ấy và tâm niệm lời Chúa Giêsu: "Không có Thầy, các con không làm được gì".
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tin tưởng nhìn vào tác động của Chúa qua Giáo Hội. Ngài vẫn hiện diện trong con thuyền Giáo Hội, và ngoài mọi suy nghĩ, tính toán của chúng ta, Ngài vẫn tiếp tục thực hiện những điều cả thể, ngay cả những lúc Giáo Hội tưởng mình bị bó tay không làm được gì. Lời nhắn nhủ của Ðức Hồng Y Etchegaray đáng cho chúng ta suy nghĩ: Người ta dễ chú ý đến tiếng động của cây rừng ngã đổ, mà lại quên đi âm thanh nhỏ bé của những mầm non đang mọc lên.
Nguyện xin Chúa củng cố chúng ta trong niềm tin vững vào sự hiện diện và tác động của Chúa trong Giáo Hội. Xin Ngài ban cho chúng ta đôi mắt tinh tường bén nhạy để nhận ra biết bao điều cả thể Ngài đang thực hiện trong những biến cố âm thầm, mất mát, thua thiệt của Giáo Hội.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)



Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần 22 TN2
Bài đọc: I Cor 3:18-23; Lk 5:1-11.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Khôn ngoan của Thiên Chúa và khôn ngoan của con người.
Khôn ngoan là một đặc tính cần thiết cho sự sống còn trong cuộc đời. Người khôn ngoan biết suy nghĩ, đắn đo, lựa chọn sao cho đạt được kết quả như lòng mong ước. Nhưng khôn ngoan cũng có nhiều loại, chứ không phải khôn ngoan nào cũng tốt cũng hay; người Việt-nam phân biệt khôn ngoan với ma lanh.
Các bài đọc hôm nay phân biệt khôn ngoan của Thiên Chúa với khôn ngoan của con người. Trong bài đọc I, thánh Phaolô phân biệt rõ ràng sự khôn ngoan của Thiên Chúa khác xa sự khôn ngoan của con người. Ngài cũng liệt kê một số các đặc tính để giúp các tín hữu thấu hiểu và tìm kiếm sự khôn ngoan của Thiên Chúa hơn là bằng lòng với sự khôn ngoan của con người. Trong Phúc Âm, khi thánh Phêrô bị thử thách để sống theo lối suy nghĩ khôn ngoan nghề nghiệp của mình hay làm theo lời truyền khôn ngoan của Chúa Giêsu, thánh nhân đã chọn làm theo lời truyền khôn ngoan của Thiên Chúa. Hậu quả là Phêrô thu lượm được một mẻ cá lạ lùng vượt quá lòng mong đợi của ông.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Khôn ngoan của Thiên Chúa và khôn ngoan của con người.
Khôn ngoan của Thiên Chúa là thứ khôn ngoan cao nhất. Lý do đơn giản là vì nó đến từ Thiên Chúa. Khôn ngoan của Thiên Chúa khác với con người ở chỗ nó nhắp tới mục đích tối hậu của cuộc đời và tất cả các suy nghĩ và lựa chọn phải đặt căn bản trên mục đích này; trong khi khôn ngoan của thế gian chỉ nhắm tới các mục đích trần thế. Vì mục đích nhắm tới khác nhau nên nhiều khi khôn ngoan Thiên Chúa hoàn toàn trái ngược với khôn ngoan của con người. Ví dụ: khôn ngoan Thiên Chúa đòi hy sinh mạng sống để theo Chúa trong khi khôn ngoan con người tìm mọi cách để bảo vệ mạng sống mình. Lý do của sự khác biệt này là đích điểm nhắm tới.
Thánh Phaolô cho sự khôn ngoan đời này là sự điên rồ trước mặt Thiên Chúa. Điều này cũng được Chúa Giêsu khẳng định: “Được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn, hỏi được lợi ích gì?” Thánh Phaolô chỉ cách cho các tín hữu của ngài để có được sự khôn ngoan của Thiên Chúa: “Nếu trong anh em có ai tự cho mình là khôn ngoan theo thói đời, thì hãy trở nên như điên rồ, để được khôn ngoan thật.”
Khôn ngoan của con người Chúa đều biết cả vì Chúa đã dựng nên con người. Hơn nữa Chúa còn biết con người hơn cả chính con người. Vì thế, khôn ngoan của con người chỉ đánh lừa được con người, nhưng không bao giờ đánh lừa được Thiên Chúa, như thánh Phaolô và sách Job khẳng định: “Chúa bắt được kẻ khôn ngoan bằng chính mưu gian của chúng.”
Đức Kitô chính là sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Vì vậy, biết được Chúa Kitô là biết được sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Sự khôn ngoan Thiên Chúa bao trùm cả thế gian này: sự sống hay sự chết, hiện tại hay tương lai, tất cả đều thuộc về những người tin vào Chúa Kitô.
2/ Phúc Âm: Khôn ngoan của Phêrô và khôn ngoan của Chúa Giêsu.
Mặc khải và giảng dạy chiếm một vai trò quan trọng trong sứ vụ của Chúa Giêsu khi Ngài xuống trần gian, vì qua đó Ngài mặc khải và dạy dỗ cho dân biết những mầu nhiệm và sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Phúc Âm tường thuật: Một hôm, Đức Giêsu đang đứng ở bờ hồ Gennesareth, dân chúng chen lấn nhau đến gần Ngài để nghe lời Thiên Chúa. Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. Đức Giêsu xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simon, và Ngài xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Ngài ngồi xuống, và từ trên thuyền Ngài giảng dạy đám đông.
Kinh nghiệm khôn ngoan đánh cá của Phêrô bị Chúa Giêsu thử thách khi Ngài bảo ông Simon: "Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá." Ông Simon đáp: "Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới." Câu trả lời cho thấy ông Phêrô ít nhất muốn Chúa hiểu: “Con là dân chài lưới và hành nghề thường xuyên trên biển này, cả đêm đã chài lưới mà chẳng bắt được con nào. Giờ đây, lưới đã giặt sạch mà Thầy thì chẳng có kinh nghiệm gì về đánh cá, mà lại bảo con quăng lưới lần nữa. Vì vâng lời Thầy con sẽ làm, nhưng chắc chắn sẽ chẳng được con nào!” Nhưng Phêrô đã lầm to, không những có cá mà còn bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm.
Phản ứng của Phêrô sau khi đã học được bài học quan trọng nhất: Đừng bao giờ tự hào thử thách Chúa vì không có điều gì là không thể với Thiên Chúa. Ông biết Chúa Giêsu đã nhìn thấu tâm hồn khi ông khi ông trả lời Ngài. Vì thế, với tấm lòng khiêm nhường, ông Simon Phêrô sấp mặt dưới chân Đức Giê-su và nói: "Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!" Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Simon và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc. Cả hai người con ông Zebedee, là Giacôbê và Gioan, bạn chài với ông Simon, cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giê-su bảo ông Simon: "Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta."
Đánh cá đã khó, đánh cá người còn khó hơn gấp bội, nhưng với sự trợ giúp của Thiên Chúa thì không có chi là khó với Ngài. Vì thế, các ông đã từ bỏ mọi sự theo Chúa để học nghề mới: nghề chinh phục các linh hồn về cho Thiên Chúa.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta đừng bao giờ tự hào về sự khôn ngoan của con người trước Thiên Chúa. Khi có sự xung đột giữa hai lọai khôn ngoan, chúng ta phải làm theo sự khôn ngoan của Thiên Chúa.
- Khi phải làm những quyết định quan trọng, đích điểm của cuộc đời phải luôn là lý do nền tảng cho mọi quyết định của chúng ta.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP

01/09/16 THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 22 TN
Lc 5,1-11

Suy niệm: Chắc chắn người mặc cảm tội lỗi không thể thi hành bổn phận truyền giáo, dù nhìn nhận sự yếu hèn của mình là điều cần thiết của người loan báo Tin Mừng. Tiên tri I-sai-a và Giê-rê-mi-a mặc cảm sự yếu kém của mình và tìm cách thoái thác sứ mạng ngôn sứ. Phê-rô mang tâm trạng đầy mặc cảm và sợ hãi trước sự cao cả và quyền năng của Chúa nên không dám đi theo Ngài: “Lạy Thầy, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi.” Nhưng Chúa đâu muốn để người ta chìm sâu trong mặc cảm và tránh xa Ngài. Ngài đến để cứu chữa chứ đâu phải để tiêu diệt. Chúa đã tha thứ tội lỗi rồi và không hề muốn con người được tha cứ đấm ngực rên rỉ. Vì thế, sau khi nghe I-sai-a thú nhận ông bất xứng làm ngôn sứ, Thiên Chúa đã dùng than hồng thánh hóa môi miệng ông. Tương tự, sau khi nghe Phê-rô xin Chúa tránh xa ông, Chúa Giê-su đã trấn an ông: “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.”
Mời Bạn: Nếu ai đã từng nhận thức mình tội lỗi và bất xứng, thì đồng thời cũng hãy nhớ rằng tình yêu của Ngài còn mạnh mẽ hơn: Chúa muốn và có thể tái tạo chúng ta trở nên người mới để đảm nhận lại sứ mạng đưa người thân, người lạ đến với ơn cứu độ. Sau mỗi lần từ tòa giải tội trở về, bạn làm gì để đáp đền lòng Chúa thương xót?  Cứ mãi mặc cảm tội lỗi hay hăng hái bắt đầu lại bằng việc loan báo tình thương của Chúa cho tha nhân?
Sống Lời Chúa: Làm ngay một việc với ý hướng truyền giáo.
Cầu nguyện: Xin Chúa tiếp tục dùng con như khí cụ truyền giáo của Chúa, nỗ lực thu phục nhiều người cho Chúa trong môi trường con đang sống.

Từ nay anh sẽ bắt người
Chúa vẫn gọi tôi ra khỏi lối mòn quen thuộc, khỏi những điều tưởng như không thể đổi. Tôi có sẵn sàng lên đường theo Ngài không? 


Suy nim:
Chẳng ai ngờ cuộc đời Simon có thể chuyển hướng.
Ông đã có nghề nghiệp ổn định và đã lập gia đình.
Thế giới của ông là hồ Ghênêxarét,
là những con cá quẫy đuôi trong lưới,
là gia đình cần phải chăm nom.
Ông yêu vợ con, ông yêu biển cả.
Chúa đã đặt ông vui sống trong thế giới ấy,
nên chỉ có Ngài mới có thể kéo ông ra,
và bất ngờ đưa ông vào một thế giới mới,
một đại dương bao la hơn nhiều,
một gia đình rộng lớn hơn vạn bội.
Chỉ Chúa mới có thể
làm trái tim ông say mê một Ai khác,
yêu một Ai đó hơn những người ông đã từng yêu.
Ðức Giêsu đã đến với Simon thật tự nhiên.
Ngài chọn thuyền của ông làm nơi giảng dạy.
Sau đó Ngài mời ông thả lưới bắt cá,
Simon có nhiều lý do để khước từ.
Ông có thể nhân danh kinh nghiệm của mình
để thấy tốt hơn nên chờ dịp khác,
hay nại lý do mệt mỏi, sau một đêm ra khơn.
Nhưng Simon đã vâng lời, chỉ vì tin Lời Thầy Giêsu,
Lời đầy quyền uy, Lời trừ được quỷ (Lc 4,30).
Lời mạnh mẽ đã chữa cho mẹ ông khỏi bệnh (4,39).
Mẻ cá lạ lùng, mẻ cá chỉ có trong mơ.
Mẻ cá làm Simon run rẩy nhận ra mình tội lỗi,
và nhận ra Ðấng ở gần bên.
Mẻ cá bất ngờ mở đường cho một lời mời gọi mới:
“Ðừng sợ, từ nay anh sẽ thành kẻ bắt người.”
Simon lại có nhiều lý do hơn để từ chối.
Chuyện gia đình bề bộn, tương lai bấp bênh.
Kẻ quen bắt cá đâu có khả năng bắt người.
Kẻ tội lỗi đâu xứng với sứ mạng.
Nhưng một lần nữa, Simon dám tin vào Lời Chúa,
để cho Chúa tự do lôi kéo mình.
Ông đã bỏ lại bao điều ông yêu mến.
Khi bỏ lại hai thuyền đầy cá,
ông tin rằng những mẻ cá mới đang đợi ông.
Chúa vẫn gọi tôi ra khỏi lối mòn quen thuộc,
khỏi những điều tưởng như không thể đổi.
Tôi có sẵn sàng lên đường theo Ngài không?
Cầu nguyn:
Lạy Chúa,
chúng con không hiểu tại sao Chúa chọn Simon,
một người đánh cá ít học và đã lập gia đình,
để làm vị Giáo Hoàng đầu tiên của Giáo Hội.
Chúa xây dựng Giáo Hội
trên một tảng đá mong manh,
để ai nấy ngất ngây trước quyền năng của Chúa.
Hôm nay Chúa cũng gọi chúng con
theo Chúa, sống cho Chúa,
đặt Chúa lên trên mọi sự:
gia đình, sự nghiệp, người yêu.
Chúng con chẳng thể nào từ chối
viện cớ mình kém đức kém tài.
Chúa đưa chúng con đi xa hơn,
đến những nơi bất ngờ,
vì Chúa cần chúng con ở đó.
Xin cho chúng con một chút liều lĩnh của Simon,
bỏ mái nhà êm ấm để lên đường,
hạnh phúc vì biết mình đang đi sau Chúa. Amen.

Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
1 THÁNG CHÍN
Chúa Thánh Thần Hướng Dẫn Giáo Hội
Tất cả chúng ta hãy tôn vinh và tạ ơn Chúa Thánh Thần, Đấng đang dẫn dắt Giáo Hội hôm nay bước đi trên nẻo đường vừa đầy thách đố vừa chan hòa niềm vui: đó là nẻo đường canh tân như Công Đồng Vatican II khởi xướng. Dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần và trong tinh thần nhiệt tình đổi mới, Hội Nghị Đặc Biệt của Thượng Hội Đồng Giám Mục đã xác quyết dứt khoát rằng không gì có thể thành tựu nếu không có sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần. Chỉ trong Chúa Thánh Thần chúng ta mới có thể đạt được bất cứ gì là thánh thiện – và chỉ trong Chúa Thánh Thần chúng ta mới có thể thi hành được sứ mạng mà Chúa Kitô giao phó. Lạy Chúa, nếu không có Thánh Thần của Ngài, mọi cố gắng của chúng con sẽ chỉ như dã tràng xe cát biển đông mà thôi!
Chính Chúa Thánh Thần đã dẫn dắt các bước đi của Công Đồng Vatican II và đã tiếp tục dẫn dắt các cuộc họp Thượng Hội Đồng tiếp sau đó trong ngọn lửa tình yêu và trong làn gió đổi mới của Ngài. Lạy Chúa Thánh Thần, Ngài là điểm tựa cho mọi công cuộc của chúng con, Ngài đã tràn ngập trong lòng các mục tử và toàn dân Chúa, xin Ngài hãy đến chiếm lĩnh trái tim tất cả những ai tin tưởng vào Ngài.
Thật vậy, Chúa Thánh Thần đã hướng dẫn chúng ta trên đường sự thật. “Ngài sẽ dạy anh em biết tất cả sự thật” (Ga 16,13) – Đức Giêsu đã nói rõ về vai trò của Chúa Thánh Thần như thế. Chúa Thánh Thần là Thần Khí mà Đức Kitô hứa trao ban cho các Tông Đồ trong Căn Gác Thượng trước cuộc khổ nạn và Phục Sinh của Người. Ngài tiếp tục cho thấy sự hiện diện của Ngài trong Giáo Hội qua mọi thời, nhất là trong những giai đoạn đầy căng thẳng như thời đại của chúng ta hôm nay. Trong tác động của Chúa Thánh Thần, tất cả chúng ta cùng thốt lên: “Lạy Chúa Thánh Thần, Đấng là nguồn sống, xin hãy đến với chúng con”.
- suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II


Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 01 – 9
1Cr 3, 18-23; Lc 5, 1-11
(Ngày thế giới cầu nguyện cho việc chăm sóc công trình tạo dựng)

Lời Suy niệm: “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.”
Qua sự nhiệt thành, thánh Phêrô, đã cho Chúa Giêsu mượn con thuyền của mình để Người giảng dạy đám đông dân chúng. Mặc dầu cả đêm đã lao nhọc mà không bắt được con cá nào, nhưng Phêrô vẫn vâng lời và cố gắng theo sự đề nghị của Chúa Giêsu là ra sâu thả lưới; Phêrô đã bắt được rất nhiều cá, dầy ngạc nhiên và vui mừng, Phêrô đã nhận ra quyền năng của Chúa và thân phận của mình; đã sấp mặt dưới chân Đức Giêsu và nói: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!”
Lạy Chúa Giêsu. Trong cuộc sống của mỗi người chúng con có rất nhiều sự ngạc nhiên đã đến với chúng con. Mỗi lần như vậy, xin Chúa cho chúng con nghĩ ngay đến quyền năng thương yêu của Chúa và thân phận bất xứng của mình để thờ lạy và tạ ơn.
Mạnh Phương


01 Tháng Chín
Bờ Dậu Trước Ngõ
Có một chàng thanh niên chán sống nơi thôn dã, đã bỏ nhà trốn lên thành thị... Ở đó, chàng đã ăn chơi trác táng... Kiếm sống xa đọa đã đưa đẩy chàng đến chỗ thân tàn ma dại. Trong nỗi cùng cực, chàng bắt đầu hồi tâm và nhớ lại nếp sống ấm êm trong gia đình.
Chàng quyết định trở về. Nhưng trên đường về, nghĩ mình quá bất xứng không biết cha mẹ có tha thứ không, nên chàng đã rẽ lối đi nơi khác. Ở đó, chàng viết thư về cho cha mẹ và thú nhận tội lỗi. Chàng cũng ngỏ ý. Nếu cha mẹ bằng lòng thì hãy lấy chiếc áo bông treo trước cửa nhà.
Mẹ chàng đã làm gì? Bà không những treo một chiếc áo bông mà lấy tất cả áo trong nhà ra treo kín cả dậu trước ngõ.
Thiên Chúa cũng đối xử với chúng ta như thế. Phiêu lưu trong tội lỗi, chúng ta chỉ cảm thấy chán chường thất vọng, nhưng Thiên Chúa không bao giờ thất vọng về chúng ta. Ngài chờ đợi chúng ta từng giây từng phút. Tình Yêu của Ngài vượt lên trên mọi tính toán, đo lường của chúng ta. Ngài thi ân cho chúng ta hơn cả sự mong đợi và cầu xin của chúng ta. Người con hoang trong tin mừng chỉ xin được đối xử như một người làm công trong nhà, nhưng người cha đã phục hồi anh trong tước vị làm con. Ông đã xỏ nhẫn cho anh, mặc áo mới cho anh, và sai mở tiệc ăn mừng.
Phải, Thiên Chúa yêu thương và tha thứ hơn cả sự chờ mong của chúng ta.
(Lẽ Sống)