27/08/2016
Thứ bảy tuần 21 thường niên
Thánh nữ Mônica.
Lễ nhớ.
* Thánh nữ sinh năm 331 tại Ta-gát, châu
Phi trong một gia đình theo Kitô giáo. Lúc còn thanh xuân, thánh nữ đã kết hôn
với anh Pa-tri-xi-ô và sinh được những người con, trong đó có thánh Âu-tinh.
Khi
Âu-tinh mất đức tin, thánh nữ đã dâng những dòng lệ tựa những lời cầu nguyện âm
thầm lên Thiên Chúa. Khi thấy Âu-tinh trở lại, thánh nữ đã tràn ngập vui mừng.
Người không còn gì để chờ đợi ở trần gian này nữa, Thiên Chúa đã gọi người về ở
Ốt-ti-a, năm 387, khi người đang sửa soạn trở về châu Phi, quê hương của người.
Thánh
nữ là tấm gương sáng chói cho những người làm mẹ: nuôi dưỡng lòng tin
bằng lời cầu nguyện và chiếu tỏa ra bên
ngoài bằng các nhân đức.
Bài Ðọc
I: (Năm II) 1 Cr 1, 26-31
"Thiên
Chúa đã chọn những điều hèn hạ đối với thế gian".
Trích
thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh
em thân mến, anh em hãy xem ơn kêu gọi của anh em: vì không có mấy người khôn
ngoan theo xác thịt, không có mấy người quyền thế, không có mấy người sang trọng.
Nhưng điều mà thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để làm cho những
người khôn ngoan phải xấu hổ; điều mà thế gian cho là yếu hèn, thì Thiên Chúa
đã chọn để làm cho những gì là mạnh mẽ phải hổ ngươi. Thiên Chúa đã chọn những
điều hèn hạ đối với thế gian, những điều bị khinh chê, những điều không không,
để phá huỷ những điều hiện hữu, hầu mọi xác thịt không thể vinh danh trước mặt
Người. Chính do Người mà anh em ở trong Chúa Giêsu Kitô, Ðấng do Thiên Chúa, đã
trở nên sự khôn ngoan, sự công chính, sự thánh hoá và sự cứu rỗi cho chúng ta,
ngõ hầu, như đã chép: "Ai khoe khoang, thì hãy khoe khoang trong
Chúa".
Ðó là
lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 32, 12-13. 18-19. 20-21
Ðáp: Phúc thay dân tộc mà Chúa chọn làm
cơ nghiệp riêng mình (c. 12b).
Xướng:
1) Phúc thay quốc gia mà Chúa là Chúa tể, dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp
riêng mình. Tự trời cao Chúa nhìn xuống, Người xem thấy hết thảy con cái người
ta. - Ðáp.
2)
Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Người; nhìn xem những ai cậy trông ân sủng
của Người, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết, và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn.
- Ðáp.
3)
Linh hồn chúng tôi mong đợi Chúa, chính Người là Ðấng phù trợ và che chở chúng
tôi. Bởi vậy, lòng chúng tôi hân hoan trong Chúa, chúng tôi tin cậy ở thánh
danh Người. - Ðáp.
Alleluia:
2 Tx 2, 14
Alleluia,
alleluia! - Thiên Chúa đã dùng Tin Mừng mà kêu gọi chúng ta, để chúng ta được
chiếm lấy vinh quang của Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. - Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 25, 14-30
"Vì
ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ
ngươi".
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy,
Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này rằng: "Có một người kia sắp đi
xa, liền gọi các đầy tớ đến mà giao phó tài sản của ông. Ông trao cho người này
năm nén bạc, người kia hai nén, người khác nữa một nén, tùy theo khả năng mỗi
người, đoạn ông ra đi. Người lãnh năm nén bạc, ra đi và dùng tiền ấy buôn bán
làm lợi được năm nén khác. Cũng vậy, người lãnh hai nén cũng làm lợi ra hai nén
khác. Còn người lãnh một nén, thì đi đào lỗ chôn giấu tiền của chủ mình. Sau một
thời gian lâu dài, ông chủ các đầy tớ trở về và đòi họ tính sổ. Vậy người lãnh
năm nén bạc đến, mang theo năm nén khác mà nói rằng: "Thưa ông, ông đã
trao cho tôi năm nén bạc, đây tôi làm lợi được năm nén khác". Ông chủ bảo
người ấy rằng: "Hỡi đầy tớ tốt lành và trung tín, vì ngươi đã trung tín
trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi làm những việc lớn, ngươi hãy vào hưởng sự vui
mừng của chủ ngươi". Người đã lãnh hai nén bạc cũng đến và nói: "Thưa
ông, ông đã trao cho tôi hai nén bạc, đây tôi đã làm lợi được hai nén
khác". Ông chủ bảo người ấy rằng: "Hỡi đầy tớ tốt lành và trung tín,
vì ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi làm những việc lớn, ngươi
hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi".
"Còn
người lãnh một nén bạc đến và nói: "Thưa ông, tôi biết ông là người keo kiệt,
gặt chỗ không gieo và thu nơi không phát, nên tôi khiếp sợ đi chôn giấu nén bạc
của ông dưới đất. Ðây của ông, xin trả lại ông". Ông chủ trả lời người ấy
rằng: "Hỡi đầy tớ hư thân và biếng nhác, ngươi đã biết ta gặt chỗ không
gieo, thu nơi không phát: vậy lẽ ra ngươi phải giao bạc của ta cho người đổi tiền,
và khi ta trở về, ta sẽ thu cả vốn lẫn lời. Bởi thế, các ngươi hãy lấy nén bạc
lại mà trao cho người có mười nén. Vì người có sẽ cho thêm và sẽ được dư dật,
còn kẻ chẳng có, thì vật gì coi như của nó, cũng lấy đi. Còn tên đầy tớ vô dụng,
các ngươi hãy ném nó ra ngoài vào nơi tối tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc, nghiến
răng".
Ðó là
lời Chúa.
Suy Niệm: Trách Nhiệm Của Các Bậc Cha Mẹ
Trong
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đề cập đến việc một ông chủ trước khi đi xa, đã
trao cho đầy tớ, mỗi người một số nén bạc để làm lợi thêm, và khi trở về, ông
chủ đã gọi các đầy tớ đến tính sổ. Ðã có nhiều lối giải thích suy tư về các nén
bạc; ở đây chúng ta lồng dụ ngôn trong khung cảnh: ông chủ là Thiên Chúa, đầy tớ
là các bậc cha mẹ, nén bạc là con cái.
Ðiều
răn thứ tư dạy con cái phải thảo kính cha mẹ; điều này có nghĩa là nếu con cái
lỗi phạm giới răn này thì sẽ bị Thiên Chúa trừng phạt. Bổn phận của con cái là
tôn kính, yêu mến và đền đáp công ơn cha mẹ: đó là bài học cơ bản của các kẻ
làm con. Tuy nhiên, Thiên Chúa sẽ không phải là vị thẩm phán chí công, nếu
không xét xử những bậc cha mẹ không làm tròn bổn phận của mình. Nếu con cái phải
thảo kính cha mẹ, thì cha mẹ cũng phải tôn trọng yêu thương con cái. Mỗi người
con là một nén bạc Chúa trao, cha mẹ là những đầy tớ có nghĩa vụ canh giữ và
làm lợi nén bạc này. Dĩ nhiên, chỉ một mình Thiên Chúa mới là chủ duy nhất và
tuyệt đối trên mỗi người con: bổn phận của cha mẹ là cộng tác dưỡng nuôi thân
xác, hướng dẫn tinh thần và thiêng liêng, để con cái lớn lên trong sự thật và
trong niềm kính sợ yêu mến Thiên Chúa.
Nếu
con cái là hình ảnh của cha mẹ tiếp liền sau hình ảnh của Thiên Chúa, thì điều
này nhắc nhớ cha mẹ phải là những người sinh con hai lần: một lần cho trần
gian, và một lần cho Thiên Chúa. Ðịnh mệnh vĩnh cửu của con người không phải ở
trần gian này, nhưng là trời cao. Do đó, cha mẹ phải luôn hướng dẫn tâm hồn con
cái hướng về trời cao khi chúng còn thơ bé, và cả khi chúng đã lớn khôn nữa.
Trách
nhiệm của các bậc cha mẹ thật nặng nề, nhưng cũng vô cùng cao cả. Nếu cha mẹ
chu toàn bổn phận Chúa trao, chắc chắn trong ngày Chúa đến, họ sẽ được nghe lời
này: "Hỡi tôi tớ tốt lành và trung tín, hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ
ngươi". Và đó là điều chúng ta phải cầu xin cho các bậc làm cha mẹ.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Bảy Tuần 21 TN2
Bài đọc: I Cor 1:26-31; Mt 25:14-30.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thái độ tự tôn và mặc cảm tự ti.
Có một
câu truyện đối thọai giữa thánh Bonaventure và thầy trợ sĩ lo nhà bếp như sau:
Một hôm thầy trợ sĩ mặt buồn rầu đến tâm sự với thánh nhân: “Con nghĩ con tủi
nhục cho cái số phận của con, cứ quanh năm suốt tháng trong xó bếp như thế này,
làm sao có thể cứu vớt các linh hồn và nên thánh như cha được. Thánh
Bonaventure khuyên thầy: “Tất cả đều có thể nên thánh được miễn là hoàn tất tốt
đẹp các bổn phận Thiên Chúa trao: dẫu một Giám mục nổi danh, một thầy trợ sĩ lo
nhà bếp, hay một bà bán hàng rong.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Thái độ tự tôn và tự
tin.
Corintô
là một thành phố nằm dọc theo bờ biển Peloponnesian về phía Tây Bắc, nơi thánh
Phaolô đã gặp Aquila và Priscilla và đã giảng dạy tại đây 18 tháng (x/c Acts
18:1-18). Sau này, thánh nhân đã viết hai thư tới họ (1 Cor và 2 Cor). Thành phố
hải cảng này nổi danh về giầu có và được hưởng một thời gian lâu dài về trật tự
xã hội và chính trị; một phần vì được điều khiển bởi những nhà chính trị tài giỏi
là những người biết tiên đóan những gì sẽ xảy ra và chuẩn bị kịp thời, một phần
vì nền kinh tế rất khác nhau và nghiêng nhiều về việc sản xuất. Thành phố nổi
tiếng về các đồ sứ, tơ lụa, đóng tàu, và kiến trúc.
Thánh
Phaolô chọn Corintô là một trong những nơi chính để giảng dạy mặc dầu ngài biết
rằng chỉ có những người nào có can đảm và chịu đựng lắm mới có thể sống sót.
Ngài đã chứng tỏ một sự tự tin nơi Thiên Chúa giữa bao yếu đuối của con người.
Vì là hải cảng nên có rất nhiều du khách và những du khách tới sẽ nhìn và nghe
những điều hay của thành phố và sẽ loan báo cho những người đồng hương khi trở
về quê hương của họ. Thánh nhân hy vọng những người tới nghe ngài rao giảng Tin
Mừng sẽ mang về rao giảng lại cho đồng hương của họ và vì thế Tin Mừng được rao
truyền rộng rãi hơn. Không giống như Athens là nơi rất khép kín và chống lại mọi
thay đổi; Corintô rất cởi mở, tìm tòi, và nhiệt thành đón nhận những tư tưởng mới.
Một
trong những nhược điểm của người khôn ngoan giầu có là thái độ tự tôn của họ
trước mặt Thiên Chúa và con người. Họ nghĩ khôn ngoan và giầu có họ có được là
hoàn toàn do công sức và cố gắng của họ. Một thái độ như thế là đánh cắp ơn huệ
của Thiên Chúa và khinh thường sự hiện diện của Ngài trong cuộc sống. Thánh
Phaolô chất vấn họ: “Thưa anh em, anh em thử nghĩ lại xem: khi anh em được Chúa
kêu gọi, thì trong anh em đâu có mấy kẻ khôn ngoan trước mặt người đời, đâu có
mấy người quyền thế, mấy người quý phái. Song những gì thế gian cho là điên dại,
thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho
là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh; những gì thế
gian cho là hèn mạt không đáng kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để huỷ
diệt những gì hiện có, hầu không một phàm nhân nào dám tự phụ trước mặt Người.”
Và
ngài dạy họ một thái độ đúng đắn cần thể hiện trước Thiên Chúa, thái độ tự tin
trong Chúa: “Phần anh em, chính nhờ Thiên Chúa mà anh em được hiện hữu trong Đức
Giêsu Kitô, Đấng đã trở nên sự khôn ngoan của chúng ta, sự khôn ngoan phát xuất
từ Thiên Chúa, Đấng đã làm cho anh em trở nên công chính, đã thánh hoá và cứu
chuộc anh em, hợp như lời đã chép rằng: Ai tự hào thì hãy tự hào trong Chúa.”
2/
Phúc Âm: Mặc cảm tự ti
Trái
với thái độ tự tôn của dân thành Corintô là mặc cảm tự ti của tên đầy tớ vô dụng
trong Phúc Âm. Người mang mặc cảm này luôn nghĩ mình chào đời dưới một ngôi sao
xấu; luôn so sánh với người khác để trách Tạo Hóa đã bất công ban phát không đồng
đều: cho người khôn ngoan và của cải dư thừa trong khi bắt mình phải dốt nát và
nghèo nàn. Chúa Giêsu muốn dạy cho dân bài học về Thiên Chúa công bằng qua dụ
ngôn sau: "Quả thế, cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ đến
mà giao phó của cải mình cho họ. Ông cho người này năm yến, người kia hai yến,
người khác nữa một yến, tuỳ khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi. Lập tức,
người đã lãnh năm yến lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm yến
khác. Cũng vậy, người đã lãnh hai yến gây lời được hai yến khác. Còn người đã
lãnh một yến thì đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ.”
Sau một
thời gian lâu dài, ông chủ đến tính sổ với các đầy tớ và thanh toán sổ sách với
họ.
Người
đã lãnh năm yến tiến lại gần, đưa năm yến khác, và nói: "Thưa ông chủ, ông
đã giao cho tôi năm yến, tôi đã gây lời được năm yến khác đây." Ông chủ
nói với người ấy: "Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao
ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm
vui của chủ anh!" Người đã lãnh hai yến cũng tiến lại gần và nói:
"Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi hai yến, tôi đã gây lời được hai yến
khác đây." Ông chủ nói với người ấy: "Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và
trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh.
Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!"
Thiên
Chúa rất công bằng trong cách xét xử. Ngài đòi người Ngài đã cho 5 nén phải
sinh lời thêm 5 nén, người được 2 nén phải sinh lời thêm 2 nén; chứ Ngài không
bắt người nhận 2 nén phải sinh lời 5 nén. Rồi người đã lãnh một yến cũng tiến lại
gần và nói: "Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không
gieo, thu nơi không vãi. Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông
dưới đất. Của ông đây, ông cầm lấy!"
Ông
chủ đáp: "Hỡi đầy tớ tồi tệ và biếng nhác! Anh đã biết tôi gặt chỗ không
gieo, thu nơi không vãi, thì đáng lý anh phải gởi số bạc của tôi vào ngân hàng,
để khi tôi đến, tôi thu được cả vốn lẫn lời chứ! Vậy các ngươi hãy lấy yến bạc
khỏi tay nó mà đưa cho người đã có mười yến. Vì phàm ai đã có, thì được cho
thêm và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy
đi. Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài: ở đó, sẽ
phải khóc lóc nghiến răng."
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Cần
tránh cả hai thái cực: thái độ tự tôn và mặc cảm tự ti. Thái độ tự tôn khinh
thường quyền năng Thiên Chúa và mặc cảm tự ti khinh thường sự khôn ngoan của
Ngài.
-
Thái độ đúng đắn của con người trước mặt Thiên Chúa là sự tự tin: Tin những gì
mình có được là quà tặng Thiên Chúa ban, và tin mình có khả năng để sinh lời
cho Thiên Chúa với những quà tặng này.
- Đừng
than thân trách Chúa vì mình bất tài để rồi không làm gì như tên đầy tớ vô dụng
trong bài Phúc Âm. Hãy cố gắng sinh lợi cho Chúa với những gì Chúa ban. Chúa sẽ
không đòi mình như những người có tài hơn.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
27/08/16 THỨ BẢY TUẦN
21 TN
Th. Mô-ni-ca
Mt 25,14-30
Th. Mô-ni-ca
Mt 25,14-30
Suy niệm: Người quản lý trung thành không chỉ biết cất
giữ tài sản của chủ, mà còn biết sinh lợi nó theo ý chủ mình. Trung thành lúc
này có nghĩa là khôn ngoan, tháo vát. Chúa đòi hỏi những phẩm tính ấy khi ban
cho con người những ơn huệ khác nhau trong đời sống cá nhân và xã hội. Ơn
huệ ấy Chúa lại không ban một lần thay tất cả, nhưng từ ơn huệ này, ta trung
thành sinh lợi sẽ đưa ta đến những ơn huệ khác liên hệ. Vấn đề không phải là
chuyện được giao nhiều hay ít “yến bạc,” mà là tấm lòng yêu mến và trung thành
của mỗi người đối với Thiên Chúa, và với tấm lòng ấy, mỗi người sẽ sinh lợi cho
Ngài như thế nào. Phần thưởng chủ dành cho tôi tớ trung tín ấy là được Chúa tín
nhiệm và giao phó nhiều tài sản lớn hơn trong Nước Chúa.
Mời Bạn: Bạn
sẽ không so đo, phân bì mình ít hơn người, người nhiều hơn mình. Vấn đề
là ở chỗ bạn sinh lợi thế nào với số “yến bạc” được giao, để cho thấy tấm lòng
trung tín bạn với Chúa, cũng như để về sau Ngài sẽ giao cho bạn nhiều hơn. Ở
đây không có chỗ cho sự ghen tỵ, vì ghen tỵ sẽ không cho phép bạn phát huy năng
lực, nhưng bóp nghẹt năng lực ấy của bạn, và làm cản bước tiến của tha nhân.
Sống Lời Chúa: Ghi
nhớ và thực hành Lời Chúa: “Tất
cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm
cho người ta” (Mt
7,12).
Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã tin tưởng giao cho con những “yến bạc” và
để con tự do sử dụng. Xin cho con biết nhận ra đâu là thứ “yến bạc” Chúa đã
giao cho con phải sinh lợi trong lúc này. Amen.
Vào mà hưởng niềm vui
Mỗi người chúng ta không rõ mình đã nhận bao
nhiêu yến bạc. Điều quan trọng là không được giấu đi, và vui vẻ tận dụng điều
mình có.
Suy niệm:
Người
ta vẫn hay có cái nhìn tĩnh và buồn về đời sống Kitô hữu.
Đó
là một đời sống cam chịu, nhẫn nhục, cúi đầu vâng phục Ý Chúa,
một
đời sống khổ đau vì phải bước theo Chúa Giêsu vác thánh giá.
Nhìn
như thế đúng nhưng không đủ.
Bài
Tin Mừng hôm nay cho chúng ta một cái nhìn khác,
tươi
tắn hơn nhiều, chủ động và tích cực hơn nhiều.
Thiên
Chúa được ví như một ông chủ sắp đi xa.
Vì
tin tưởng các đầy tớ của mình, nên khi vắng nhà (c. 14),
ông
không ngại giao phó cho họ những món tiền rất lớn, tùy khả năng.
Người
được năm yến, kẻ được hai, người được một (c. 15).
Mỗi
yến bạc tương đương với sáu ngàn ngày công.
Hẳn
các đầy tớ hiểu ý chủ muốn mình đầu tư sinh lợi.
Anh
nhận được năm yến đã đi ngay lập tức và làm ăn với số vốn ấy.
Chúng
ta không rõ anh đã đầu tư thế nào và bao lâu,
chỉ
biết anh đã sử dụng cách hiệu quả những gì anh nhận được.
Sau
một thời gian, tiền lời bằng số vốn bỏ ra.
Anh
nhận được hai yến cũng vậy, cũng sinh lợi được hai yến khác.
Anh
được một yến cũng đi,
nhưng
là đi đào lỗ dưới đất để chôn giấu yến bạc (c. 18).
Anh
không dám đầu tư vì sợ làm ăn lỗ lã.
Anh
sợ số bạc lớn bị mất, nên anh muốn chôn giấu nó cho an toàn.
Khi
ông chủ trở về để nghe báo cáo sổ sách của các đầy tớ,
ông
đã khen hai anh đầy tớ vất vả làm ăn bằng những lời giống nhau:
“Khá
lắm! Anh đúng là tôi tớ tốt lành và trung tín!
Được
giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh.
Hãy
vào mà hưởng niềm vui của chủ anh” (c. 21. 23).
Còn
anh đầy tớ chôn giấu yến bạc dưới đất vì sợ hãi ông chủ,
đã
bị chủ chê là đầy tớ xấu xa và biếng nhác.
Yến
bạc của chủ còn nguyên chẳng hề là điều đáng tự hào.
Ông
chủ ngạc nhiên vì tại sao anh lại không gửi tiền vào ngân hàng
để
đồng vốn có thể sinh lợi (c. 27).
Anh
bị tước mất yến bạc anh đã giữ kỹ, và tống vào chỗ tối tăm.
Một
đầy tớ không sinh lợi từ số vốn được trao là một đầy tớ vô dụng (c. 30).
Mỗi
Kitô hữu cũng là một người đầy tớ, một quản lý của Chúa,
được
tin cậy giao phó, được yêu cầu đầu tư, được mong mỏi sinh lợi.
Sống
đời Kitô hữu là chấp nhận dùng tất cả khả năng của mình (c. 15)
để
làm cho những gì Chúa ban sinh lợi nhiều nhất.
Điều
đó cần đến công sức, tính toán, sáng tạo, và nhất là tình yêu.
Yến
bạc là khả năng và hoàn cảnh thuận lợi để ta làm việc cho Chúa.
Kitô
hữu không phải là người thích an nhàn hay hưởng thụ.
Họ
nỗ lực phấn đấu từng ngày để đời mình sinh hoa trái cho Chúa.
Ngày
Phán xét, chúng ta sẽ bị xét xử dựa trên nỗ lực sinh lợi của mình.
Mỗi
người chúng ta không rõ mình đã nhận bao nhiêu yến bạc.
Điều
quan trọng là không được giấu đi, và vui vẻ tận dụng điều mình có.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
nếu ngày mai Chúa quang lâm,
chắc chúng con sẽ vô cùng lúng túng.
Thế giới này còn bao điều khiếm khuyết, dở dang,
còn bao điều nằm ngoài vòng tay của Chúa.
Chúa đâu muốn đến để hủy diệt,
Chúa đâu muốn mất một người nào...
Xin cho chúng con biết cộng tác với Chúa
xây dựng một thế giới yêu thương và công bằng,
vui tươi và hạnh phúc,
để ngày Chúa đến thực là một ngày vui trọn vẹn
cho mọi người và cho cả vũ trụ.
Xin nuôi dưỡng nơi chúng con
niềm tin vững vàng
và niềm hy vọng nồng cháy,
để tất cả những gì chúng con làm
đều nhằm chuẩn bị cho ngày Chúa trở lại.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
27
THÁNG TÁM
Ánh
Sáng Soi Dẫn Sự Sống Của Giáo Hội Hôm Nay
Bản
Báo Cáo Chung Kết (tài liệu đúc kết kỳ Thượng Hội Đồng bất thường này) diễn tả
hùng hồn mối quan tâm của tập thể các giám mục và nỗ lực chung của toàn thể
Giáo Hội nhằm muốn trân trọng hơn đối với Công Đồng Vatican II. Ở đây chúng ta
nhìn các vấn đề của Giáo Hội hậu Công Đồng với một cái nhìn mới, với một tinh
thần nhận định khách quan và với nhãn giới ưu tư mục vụ. Chúng ta khảo sát kỹ
lưỡng tình hình của mình sau hai mươi năm, với tất cả những thay đổi và những cải
thiện quan trọng đã xảy ra trong đời sống Giáo Hội. Trong cuộc khảo sát này,
chúng ta nhìn thấy cả những khó khăn và những thành công.
Bản
Báo Cáo Chung Kết này – được xem xét kỹ – đã trao cho chúng ta những đề nghị
thích hợp để thay đổi và đã soi sáng cho những vấn đề khẩn cấp trong đời sống của
Giáo Hội hiện nay. Có những nhấn mạnh đặc biệt về tiếng gọi nên thánh phổ quát.
Chúng ta thấy rằng sự nên thánh này phải phát nguồn từ chính đời sống và ơn gọi
của Giáo Hội. Trước hết, nó phải được cắm rễ trong sự đáp trả của Giáo Hội đối
với Lời Chúa và đối với tiếng gọi phổ quát Phúc Aâm hóa bằng việc chia sẻ Tin Mừng.
Hết thảy mọi Kitôhữu đều được mời gọi tiến tới trong tiếng gọi nên thánh khẩn
thiết này, được hướng dẫn bởi quyền giáo huấn của các giám mục và công việc
không ngừng của các nhà thần học của Giáo Hội.
Thứ
hai, phụng vụ phải dẫn chúng ta vào trong một kinh nghiệm đích thực về sự thiêng
thánh và thái độ tôn kính sự hiện diện của Thiên Chúa. Thực tại Giáo Hội trong
phụng vụ phải được diễn tả như một sự hiệp thông với Đức Kitô và Thân Thể mầu
nhiệm của Ngài.
Thứ
ba, chúng ta nhận thấy nhu cầu phải đẩy mạnh những lãnh vực được Công Đồng đề cập
đến. Chúng ta nhận thấy cần phải đối thoại và phát triển mối hiệp nhất giữa các
Giáo Hội Đông phương và Tây phương. Chúng ta cần phải lưu tâm đến những đóng
góp quan trọng của các hội đồng giám mục. Chúng ta phải tiếp tục làm cho Giáo Hội
liên đới với những nhu cầu và những vấn đề của con người hiện đại. Chúng ta phải
tăng cường sự hiểu biết và cảm thông đối với các tôn giáo ngoài Kitô giáo và đối
với các anh chị em vô thần. Chúng ta phải luôn luôn thăng tiến quyền lợi của
người nghèo và những người bị áp bức, và bảo vệ nhân phẩm của mọi con người bằng
cách tuân thủ các giáo huấn xã hội của Giáo Hội. Công Đồng Vatican II là di sản
của chúng ta, di sản của Giáo Hội.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày
27 – 8
Thánh
nữ Mônica
1Cr
1,26-31; Mt 25,14-30.
Lời
suy niệm: “Cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy
tớ đến mà giao phó của cải của mình cho họ. Ông cho người này năm yến, người
kia hai yến, người khác nữa một yến, tùy khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra
đi.”
Những
ai là con của Chúa đều được Chúa yêu thương và tin dùng, Người kêu gọi đến gần
Người để Người trao cho một công việc đúng với khả năng của mình với ơn ban của
Người; những ai tích cực làm ra lợi cho Nước Trời thì được khen thưởng, và được
nâng cao công việc lớn hơn; chứ không được tự thỏa mãn, rồi cho là đã đủ rồi.
Còn những ai đã nhận công việc Người đã trao mà không làm việc không sinh lợi
cho Nước Trời thì bị phạt.
Lạy
Chúa Giêsu. Xin cho chúng con biết dùng ơn Chúa đã ban để phát huy những khả
năng hiện có của chúng con, để ngày càng biết phục vụ Chúa, Giáo Hội và
tha nhân.
Mạnh
Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
27-08
Thánh
MONICA
(331
- 387)
Thánh
Monica, mẹ của Thánh Augustinô, có lẽ sinh tại Thagaste miền Numidia, là nơi
Ngài lập gia đình và sống phần lớn cuộc đời mình. Thuộc dòng dõi Berber nên tên
Ngài là Berber. Những gì chúng ta biết được về thánh nữ đều nhờ các bút tích của
con Ngài, nhất là cuốn IX bộ "tự thuật" (confessions)
Monica
là một người tốt, nhưng được một vú nuôi già của gia đình dạy dỗ những các khắt
khe. Chẳng hạn, bà không cho phép cô uống nước ngoài những bữa ăn. Có lẽ vì vậy
Ngài có thói quen dùng những thứ không được phép. Thói xấu lớn dần cho đến khi
cha mẹ Ngài sai đi ép rượu, người đầy tớ giúp việc chế nhạo Ngài như một tay
nghiền. Thánh nữ mắc cỡ và bỏ hẳn thói xấu ấy.
Còn
nhỏ tuổi, Monica đã được gả cho Pareiciô, một người có tính hẹp hòi, nhưng
không phải là xấu nết khó thương. Tuy nhiên thánh nữ đã đối xử tốt đẹp với cả
chồng lẫn mẹ chồng khiến sau một thời gian nàng đã hoàn toàn chinh phục được
bà. Khác với các phụ nữ láng giềng, không hề có dấu nào chứng tỏ rằng: thánh nữ
đã bị chồng ngược đãi. Lý do khiến ông không mạnh tay với thánh nữ vì Ngài đã
giữ không mạnh miệng với chồng.
Mối
giây liên kết thánh nữ với người con thông thái là cả một phép mầu của lòng nhẫn
nại và tình thương không biết mệt mỏi. Có lẽ thánh nữ đã không hoàn toàn hiểu nổi
đời sống khó khăn và những thay đổi trong trí khôn con mình mà chỉ biết đau buồn
vì chàng đã đi theo thuyết Manichêô. Về phần Augustinô khi ấy chỉ thấy mẹ mình
gây phiền toái mà thôi. Khi bà quyết theo con tới Roma (vì Patricô đã qua đời)
Augustinô đã trốn bà và đi một mình. Dẫu vậy, bà vẫn đuổi theo và gặp lại chàng
ở Milanô. Tại đây bà gặp thánh Abrosiô. Hai người rất mực kính trọng lẫn nhau.
Cuối
cùng vào năm 386, thánh nữ vui mừng thấy con hối cải. Đó là phần thưởng đền bù
không biết bao nhiêu là nước mắt và kinh nguyện của Ngài. Thánh nữ cùng tĩnh
tâm với Augustinô ở Cassicicum và có mặt trong lễ rửa tội của con do thánh
Ambrosiô cử hành.
Năm
387, thánh nữ lên đường về Phi châu với con và các bạn hữu của Ngài. Tại Ostia,
thánh nữ chia sẻ với con mình sự hoan lạc trong tâm hồn mà thánh Augustinô ghi
lại trong cuốn IX "bộ tự thuật".
Sau
đó thánh Monica nói: - Con ơi, phần mẹ, mẹ không còn thấy vui sướng vì bất cứ
điều gì ở đời này nữa. Mẹ không hiểu sẽ phải làm gì và tại sao lại còn sống ở
đây. Niềm hy vọng của mẹ trên thế gian này đã được hoàn thành. Chỉ có một điều
mẹ ao ước là được thấy con trở thành người công giáo trước khi mẹ lìa đời.
Thiên Chúa cho mẹ được toại nguyện và hơn nữa đã cho mẹ thấy con chán ghét hạnh
phúc trần gian và hiến thân phụng sự Ngài. Mẹ còn làm gì nữa đây ?
Chẳng
bao lâu sau đó, thánh nữ mang bệnh và từ trần tại Ostia vào tuổi 56 .
Trước
kia thánh nữ thường ao ước được chôn cất bên chồng. Bây giờ, thánh nữ được hỏi
xem có buồn khi phải gởi xác ở xa quê hương không ? Ngài trả lời : - Không có
gì cách xa Thiên Chúa cả. Đừng sợ rằng: Ngài sẽ không biết mẹ ở đâu để phục
sinh mẹ dậy .
Và những
lời cuối cùng nói cho con mình:
- Hãy
chôn cất mẹ ở đâu cũng được. Đừng lo lắng chi về điều đó cả. Mẹ chỉ xin con hãy
nhớ đến mẹ tại bàn thờ Chúa khi nào con có thể.
Chắc
chắn Augustinô không bao giờ quên Ngài và cả được ai đọc về Ngài trong bộ
"tự thuật". Ngài được mai táng tại Ostia. Dường như năm 1430 xác Ngài
được cải táng về Roma chôn tại thánh đường thánh Augustinô .
(daminhvn.net)
27
Tháng Tám
Ăn Cắp Lửa Trời
Thần
thoại Hy Lạp có kể lại câu chuyện của thần Prométhée ăn cắp lửu trời để sáng tạo
con người.
Theo
óc tưởng tượng của người Hy Lạp, Thiên Triều do thần Zeus cai trị gồm có hai loại
thần: các đại thần và tiểu thần. Tiểu thần là các vị thần đã bị nhóm các vị thần
trung thành với Ngọc Hoàng Zeus đánh đổ... Trong số các tiểu thần thất sủng ấy,
Prométhée là vị thần duy nhất vẫn còn được Ngọc Hoàng Zeus tín nhiệm nên ban
cho quyền tạo dựng con người và súc vật trên mặt đất.
Ngày
nọ, Prométhée và em của mình đã thí nghiệm khảt năng sáng tạo của họ. Họ dùng mọi
yếu tố trên trần gian để nhào nặn nên con người... Thế nhưng, giống người mà họ
tạo nên vẫn chết cứng bởi vì còn thiếu lửa. Nhưng lửa thì chỉ có các vị đại thần
trên thiên triều mới nắm giữ. Thế là Prométhée đã lén đến lò rèn của thần
Hephetus để đánh cắp lửa thiêng. Lửa ăn cắp từ thiên triều đx lan tràn khắp mặt
đất làm cho con người được sưởi ấm và hân hoan.
Ngọc
Hoàng Zeus đã hay biết mọi chuyện. Ông nổi giận lôi đình và cho sấm sét đến lay
chuyển cả mặt đất... Vì tội ăn cắp lửa trời, nên Prométhée đã bị Zeus cho trói
vào một ngọn núi cao, mỗi ngày diều hâu đến mổ vào gan của ông.
Huyền
thoại Prométhée trên đây như muốn nói lên sự khao khát vô tận và khả năng khoa
học gần như không giới hạn của con người... Khả năng đó là một thể hiện của
chính hình ảnh Thiên Chúa khắc ghi vào con người... Khả năng sáng tạo đó cũng
nói lên phẩm giá siêu việt của con người... Khả năng sáng tạo đó, Thiên Chúa
phú bẩm cho con người là để phục vụ phẩm giá con người hay để hủy hoại nó? Ðó
là câu hỏi đang được đặt ra cho con người của thời đại chúng ta.
Có
nhiều người chủ trương rằng do tiến hóa, con người bởi loài khỉ mà ra. Ðứng
trên phương diện khoa học thì giả thuyết đó không phải là một điều tưởng tượng...
Tuy nhiên, một thách đố có thể đặt ra cho con người là: liệu có thể có một tiến
trình ngược lại theo đó con người có trở thành khỉ không?
Cách
đây không lâu, ông Chiarelli, một giáo sư nhân chủng học tại đại học Firenze
bên Italia đã đề nghị cho khỉ cái được thụ tinh nhân tạo với tinh trùng của người
nam. Giống sinh vật do sự lai giống này sinh ra sẽ là một con vật nửa người nửa
khỉ. Mục đích được tạo dựng của giống sinh vật này là để dùng vào các công tác
tạp dịch hoặc để lấy các cơ phận của nó ghép vào các bệnh nhân.
Vấn
đề được đặt ra là: giống sinh vật nửa người nửa khỉ này nếu dùng được ngôn ngữ
của con người, nó sẽ xưng hô thế nào với người cho tinh trùng từ đó nó được thụ
thai? Dù muốn dù không, không ai có thể chối bỏ được phụ tính của người đàn ông
cho tinh trùng. Nói một cách nôm na, giống sinh vật nửa người nửa khỉ này là
con của ông, nó có quyền gọi ông là cha... Vậy thì, có người cha nào muốn dùng
con mình vào những cuộc thử nghiệm không? Có người cha nào muốn biết con của
mình thành một con thú hay không?
Ðặt
câu hỏi như thế không phải là xa vời, bởi vì dưới ánh mặt trời này, khi con người
chối bỏ lẫn nhau, khi con người không còn biết nhìn nhận phẩm giá siêu việt của
người khác, thì chuyện gì xem ra cũng có thể xảy đến... Hitler đã giết hại 6
triệu người Do Thái, Polpot đã tiêu diệt gần 2 triệu đồng bào ruột thịt của
mình. Cả hai đều xây dựng trên một lý thuyết: con người chỉ là một con vật!
Câu
chuyện khoa học trên đây có quá xa vời với chúng ta không? Dù trong nghiên cứu
khoa học, trong các hoạt động chính trị hay trong các giao tế hằng ngày: vấn đề
vẫn giống nhau. Mỗi khi con người chối bỏ phẩm giá của người khác là lúc con
người cũng muốn biến người đó thành một loài khỉ và dĩ nhiên theo một thứ luận
lý rất chặt chẽ, con người cũng tự nhận mình là khỉ.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét