18/12/2018
Thứ Ba tuần 3 mùa vọng.
BÀI ĐỌC I: Gr 23, 5-8
“Ta sẽ gây cho Đavít một mầm giống
công chính”.
Bài trích sách Tiên
tri Giêrêmia.
Này đây, đã tới những
ngày Ta gây cho Đavít một mầm giống công chính, mầm giống này sẽ làm vua thống
trị, sẽ là người khôn ngoan, thực hiện công lý và đức công bình trên đất nước.
Những ngày ấy, Giuđa sẽ được cứu thoát, Israel sẽ được an cư, và chúng sẽ gọi
tên Người là “Chúa công bình của chúng ta”.
Chúa phán: “Vì thế,
đã đến ngày chúng không còn nói được rằng: ‘Chúa hằng sống, Người đã đưa con
cái Israel ra khỏi đất Ai-cập’, nhưng chúng nói: ‘Chúa hằng sống, Người đã đưa
dòng dõi nhà Israel ra khỏi đất Bắc’; (và) từ các nước chúng bị Ta phân tán, Ta
dẫn đưa chúng về quê hương. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 71, 2.
12-13. 18-19
Đáp: Sự công chính
và nền hoà bình viên mãn sẽ triển nở trong triều đại người tới muôn đời (x. c.
7).
Xướng:
1) Lạy Chúa, xin ban
quyền xét đoán khôn ngoan cho đức vua, và ban sự công chính cho hoàng tử, để
người xét đoán dân Chúa cách công minh, và phân xử người nghèo khó cách chính
trực. – Đáp.
2) Người sẽ giải thoát
kẻ nghèo khó khỏi tay kẻ quyền thế, và sẽ cứu người bất hạnh không ai giúp đỡ.
Người sẽ thương xót kẻ yếu đuối và người thiếu thốn, và cứu thoát mạng sống kẻ
cùng khổ. – Đáp.
3) Chúc tụng Chúa là
Thiên Chúa Israel, một mình Người làm những việc lạ lùng. Chúc tụng muôn đời
vinh danh Chúa, khắp hoàn cầu đầy dẫy vinh quang Người. – Đáp.
ALLELUIA:
Alleluia, alleluia!
– Lạy Đấng Thủ lãnh nhà Israel, Ngài đã ban lề luật cho Môsê trên núi Sinai,
xin hãy đến mà ra tay cứu chuộc chúng con. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 1, 18-24
“Chúa Giêsu sẽ sinh bởi Đức
Trinh Nữ Maria, vị hôn thê của Thánh Giuse, thuộc dòng dõi Đavít”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Chúa Kitô giáng sinh
trong hoàn cảnh sau đây: Mẹ Người là Maria đính hôn với Giuse, trước khi về
chung sống với nhau, đã thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần. Giuse bạn của Bà là
người công chính, không muốn tố cáo Bà, định tâm lìa bỏ Bà cách kín đáo. Nhưng
đang khi định tâm như vậy, thiên thần Chúa hiện đến cùng ông trong giấc mơ và bảo:
“Hỡi Giuse, con vua Đavít, đừng ngại nhận Maria về nhà làm bạn mình, vì Maria
mang thai bởi phép Chúa Thánh Thần: Bà sẽ hạ sinh một con trai mà ông sẽ đặt
tên là Giêsu, vì chính Người sẽ cứu dân mình khỏi tội”.
Tất cả sự kiện này đã
được thực hiện để làm trọn lời Chúa dùng miệng tiên tri phán xưa rằng: “Này đây
một trinh nữ sẽ mang thai và hạ sinh một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ
là Emmanuel, nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta”.
Khi tỉnh dậy, Giuse đã
thực hiện như lời thiên thần Chúa truyền: Ông tiếp nhận bạn mình, nhưng không
ăn ở với nhau cho đến khi Maria sinh con trai đầu lòng, thì Giuse đặt tên con
trẻ là Giêsu. Đó là lời Chúa.
Suy Niệm : Đấng
Emmanuel
Giữa lúc dân Israel
đang bị lưu đầy ở Babylon, Thiên Chúa đã sai Yêrêmia loan báo một Tin mừng là
Ngài sẽ ban cho họ một vị vua sẽ đưa dân lưu đầy trở lại quê hương và thiết lập
một dân Israel mới. Vị vua ấy được thánh Matthêu giới thiệu là Đấng Emmanuel –
Thiên Chúa ở cùng chúng tôi.
Ngay từ đầu, Thiên
Chúa đã ở giữa dân Ngài. Ngài đã ở với họ trong áng mây, cột lửa, Ngài đã ở nơi
họ trong Hòm Bia giao ước và nơi các nhân vật đặc tuyển. Nhưng vì muốn ở với họ
một cách sâu xa hơn. Ngài đã trở nên Đấng Emmanuel – Thiên Chúa ở cùng chúng
tôi.
Tuy nhiên, để có thể ở
giữa loài người, Ngài đã muốn có sự cộng tác của con người. Đức Maria là người
đầu tiên và gương mẫu của việc thực hiện kế hoạch Emmanuel. Đứng trước kế hoạch
hoàn toàn trái ngược với hoài bão và mơ ước của mình, Người đã tự xoá bỏ mình
và cúi đầu vâng phục. Thánh Giuse cũng vậy, sau khi đã được giải thích cho biết
về kế hoạch thần linh, Người cũng đã sẵn lòng quên mình để cho ý định của
Thiên Chúa được hoàn tất. Chính việc tự xoá mình và hoàn toàn giao phó đời mình
cho Thiên Chúa đã làm cho tình yêu của các ngài sung mãn và đạt đến mức thiên
giới mà không cần quan hệ giới tình.
Đấng Emmaanuel – Thiên
Chúa ở cùng chúng tôi vẫn đang làm cho nhân loại xoá bỏ những chia rẽ, đố kỵ,
ngăn cách để được hợp nhất với nhau trong tình yêu, bởi vì, Ngài là Tình yêu,
Ngài sẽ không thể tìm được nơi ở, bao lâu nhân loại còn đầy những ích kỷ, oán hận,
tranh chấp.
Nhưng trên tất cả,
Ngài muốn có một chỗ trong tâm hồn chúng ta. Ước gì chúng ta biết mở rộng lòng
đón lấy Ngài, nên một với Ngài, nhờ đó Ngài có thể mãi mãi là Đấng Emmanuel cho
ta và cho nhân loại hôm nay.
Lời Chúa Mỗi Ngày
Ngày 18 tháng 12 MV
Bài đọc: Jer
23:5-8; Mt 1:18-24.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Công chính và
tội lỗi
Mọi người đều phạm tội.
Làm thế nào để con người trở nên công chính trước mặt Thiên Chúa? Con người có
thể trở nên công chính bằng việc giữ luật không? Thánh Phaolô quả quyết rằng
“Không!” vì không ai có thể giữ trọn vẹn Lề Luật. Chỉ có niềm tin vào Thiên
Chúa và vào Đức Kitô, mới có thể làm con người nên công chính. Trong Bài Đọc I,
Tiên Tri Jeremiah tiên báo: Đức Chúa (Chúa Kitô) là sự công chính của chúng ta.
Trong Phúc Âm, Thánh Giuse là “người công chính,” muốn bỏ Mẹ Maria cách kín
đáo; nhưng khi được Thiên Thần mộng báo, đã vâng theo ý Thiên Chúa và chấp nhận
Bà Maria và Chúa Giêsu về nhà mình.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Đức Chúa, sự công chính của chúng ta.
1.1/ Giòng dõi David từ
chỗ hy vọng tan tành tới chỗ hòan tất của lời hứa: Khi người Do-Thái sống trong nơi lưu đày, chắc họ đã nhận
thấy hy vọng của họ vào những gì Thiên Chúa đã chúc lành cho họ qua Tổ-phụ
Jacob và những lời tiên tri của Isaiah, quyển I, Micah, và các tiên tri khác bị
tan tành theo mây khói. Làm sao có thể khôi phục lại đất nước trong hòan cảnh
lưu đày? Làm sao có thể khôi phục lại vương triều của giòng dõi Judah để Đấng Cứu
Thế xuất hiện? Nhưng Tiên Tri Jeremiah vẫn hy vọng: “Này, sẽ tới những ngày – sấm
ngôn của Đức Chúa – Ta sẽ làm nẩy sinh cho nhà David một chồi non chính trực. Vị
vua lên ngôi trị vì sẽ là người khôn ngoan tài giỏi trong xứ sở, vua sẽ thi
hành điều chính trực công minh.”
1.2/ Vua công chính: “Thời bấy giờ, Judah sẽ được cứu thoát, Israel được sống
yên hàn.
Danh hiệu người ta tặng vua ấy sẽ là: “Đức Chúa, sự công chính của chúng ta.”
Danh hiệu người ta tặng vua ấy sẽ là: “Đức Chúa, sự công chính của chúng ta.”
(1) Đấng đưa con cái
Israel lên khỏi đất Ai-Cập: chỉ biến cố Xuất Hành, khi Thiên Chúa đưa dân ra khỏi
đất nô lệ của Ai-Cập qua sự lãnh đạo của Moses và Aaron.
(2) Đấng đã đưa dòng
dõi nhà Israel ra khỏi đất phương Bắc: chỉ sự hồi hương và tái thiết quốc gia
cùng Đền Thờ, khi Thiên Chúa giải thóat dân khỏi cảnh lưu đày ở Babylon.
2/ Phúc Âm: Chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội.
Tin Mừng Matthêu tường
thuật hòan cảnh đính hôn của cha mẹ Chúa Giêsu như sau: “Sau đây là gốc tích Đức
Giêsu Kitô: Bà Maria, mẹ Người, đã đính hôn với ông Giuse.
Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa
Thánh Thần. Ông Giuse, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà,
nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo.”
2.1/ Nỗi khó khăn của
Thánh Giuse: Để hiểu lời tường thuật của
Matthêu, chúng ta phải hiểu phong tục của Do-Thái liên quan tới việc kết nghĩa
vợ chồng. Giống như phong tục Việt-Nam, có 3 giai đọan:
(1) Hứa hôn: Khi hai
trẻ còn nhỏ, cha mẹ hai bên muốn kết nghĩa sui gia; nên cha mẹ hai bên hứa hẹn
với nhau, sẽ gả con cho nhau khi hai trẻ tới tuổi lập gia đình. Đây chỉ là một
lời hứa và không bị ràng buộc về khía cạnh pháp lý. Nếu hai trẻ không đồng ý
hay hai cha mẹ đổi ý, lời hứa không còn hiệu lực.
(2) Đính hôn: Đó là từ
chính xác Matthêu dùng để chỉ hòan cảnh của Ông Giuse và Bà Maria hôm nay. Khi
gia đình hai bên và hai trẻ đồng ý tiến tới, họ bước vào giai đọan đính hôn để
tìm hiểu nhau kỹ càng hơn trong thời hạn một năm. Trong giai đọan này, theo luật
Do-Thái, lời hứa bị ràng buộc, hai người được coi như vợ chồng; mặc dù chưa được
“ăn ở” với nhau như vợ chồng. Nếu chồng không tiến tới, ông phải làm đơn xin ly
dị và nêu rõ lý do. Nếu chồng chết trong giai đọan này, người vợ được gọi là
“góa phụ đồng trinh.”
(3) Thành hôn: Sau thời
hạn đính hôn một năm, hai người tiến tới giai đọan chính thức thành vợ chồng.
Nỗi khó khăn của Ông
Giuse, như trình thuật nói, vì ông là người công chính nên ông không thể dung
thứ tội lỗi cho Bà Maria. Theo Lề Luật, Ông phải tố cáo Bà Maria để bị ném đá
cho tới chết vì đứa con trong bào thai không phải là của Ông. Nhưng Ông chắc
cũng linh tính một trường hợp đặc biệt liên quan đến Bà Maria và đứa con trong
bụng, nên cuối cùng Ông quyết định lìa bỏ Bà cách âm thầm kín đáo.
2.2/ Ý muốn của Thiên
Chúa: Trong khi Ông đang toan tính như vậy,
thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: “Này ông Giuse, con cháu
David, đừng ngại đón bà Maria vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền
năng Chúa Thánh Thần. Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là
Giêsu, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ.” Tên Giêsu là tiếng
Hy-Lạp dịch từ tiếng Do-Thái Joshua, có nghĩa là “giải thóat hay cứu độ.” Chúa
Giêsu được gọi là Đấng Giải Thóat, Cứu Thế, hay Chuộc Tội, vì Ngài gánh tội và
giải thóat cho nhân lọai khỏi tội.
Sứ Thần của Thiên Chúa
biết những gì Ông Giuse đang suy nghĩ và cung cấp câu trả lời cho Ông: người
con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. Để hiểu “quyền năng Chúa
Thánh Thần,” chúng ta cần hiểu vai trò của Chúa Thánh Thần trong chương trình của
Thiên Chúa. Truyền thống Do-Thái hiểu 4 công việc chính của Thánh Thần:
(1) Ngài là Sự Thật,
Ngài đem sự thật từ Thiên Chúa đến cho con người. Chúa Giêsu hứa với các môn đệ
Ngài: “Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn.
Người sẽ không tự mình nói điều gì, nhưng tất cả những gì Người nghe, Người sẽ
nói lại, và loan báo cho anh em biết những điều sẽ xảy đến” (Jn 16:13).
(2) Ngài làm cho con
người hiểu và nhận ra sự thật. Thánh Gioan hiểu rõ: Nếu không có Thánh Thần
giúp sức, con người không thể hiểu những gì Chúa Giêsu mặc khải: “Nhưng Đấng Bảo
Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi
điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em” (Jn 14:26).
(3) Ngài hiện diện với
Thiên Chúa ngay từ khi sáng tạo vũ trụ. Ngài là hơi thở của Thiên Chúa: để phát
ra Lời (Ngôi Hai) và ban hơi thở và sự sống cho muôn lòai. Tác giả của Thánh Vịnh
33 hiểu rõ sứ vụ của Ba Ngôi Thiên Chúa trong việc sáng tạo: “Một Lời Chúa
phán làm ra chín tầng trời, một hơi Chúa thở tạo thành muôn
tinh tú” (Psa 33:6). Sự khôn ngoan của Thiên Chúa phải có Hơi (pneuma) và Lời
(logos) để tạo thành vũ trụ.
(4) Ngài cũng là
nguyên nhân chính của “đổi mới và tái tạo.” Thị kiến của Tiên Tri Ezekiel về
“Ruộng Xương Khô” là một ví dụ cho công việc này của Thánh Thần: “Người lại bảo
tôi: “Ngươi hãy tuyên sấm gọi thần khí; tuyên sấm đi, hỡi con người! Ngươi hãy
nói với thần khí: Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: Từ bốn phương trời, hỡi
thần khí, hãy đến thổi vào những người đã chết này cho chúng được hồi sinh.”
Tôi tuyên sấm như Người đã truyền cho tôi. Thần khí liền nhập vào những người
đã chết; chúng được hồi sinh và đứng thẳng lên: Đó là cả một đạo quân lớn, đông
vô kể” (Eze 37:9-10). Cùng với Chúa Thánh Thần, Chúa Giêsu tới để đổi mới và
ban sinh lực cho con người. Ngài tiêu diệt tội lỗi trong con người cũ và ban ơn
thánh để làm cho con người trở nên con người mới tinh tuyền và thánh thiện.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Vì chúng ta đều phạm
tội, chúng ta không thể trở nên công chính bằng sức mình.
– Chúng ta chỉ có thể
trở nên công chính bằng tin vào Đức Kitô, Đấng gánh tội và giải thóat chúng ta
khỏi mọi quyền lực của tội lỗi.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
18/12/2018 – THỨ BA TUẦN 3 MV
Mt 1,18-24
TRUYỀN TIN CHO GIU-SE
Giu-se đang toan tính như vậy thì kìa sứ thần Chúa hiện đến
báo mộng cho ông rằng: “Này ông Giu-se, là con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà
Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần.”
(Mt 1,20)
Suy niệm: Sự cố xảy đến cho Đức
Ma-ri-a quả thật là vượt quá sức hiểu biết và lý giải của con người. Nhưng thái
độ của thánh Giu-se thực sự là một mẫu gương cho chúng ta khi đứng trước mầu
nhiệm. Giu-se “định tâm bỏ Ma-ri-a cách kín đáo” không phải vì nghi ngờ về đời
sống thánh thiện của Đức Ma-ri-a mà ngài vì không hiểu được hoạt động của Thiên
Chúa nơi bạn mình. Thái độ của Giu-se là tôn trọng bạn và tôn trọng thánh ý
Chúa: rút lui để cho ý Chúa được tỏ hiện. Ngay cả khi được thiên thần báo mộng,
thánh Giu-se cũng không nhận được một lời lý giải rõ ràng hơn, bởi vì ngài chỉ
biết Đức Ma-ri-a thụ thai là do đâu (bởi quyền năng Chúa Thánh Thần) chứ không
phải là thế nào. Mầu nhiệm vẫn nguyên vẹn là mầu nhiệm. Thái độ của thánh nhân
lúc này là tin tưởng, phó thác và vâng phục: “Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như
sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà”.
Mời Bạn: Mầu nhiệm không phải là một
bức tường dày đặc bịt kín mít mọi cửa ngõ. Nhưng mầu nhiệm giống như biển cả vừa
bao la vừa sâu thẳm mời gọi chúng ta chìm sâu vào để tiến tới. Mời bạn bắt chước
thái độ của thánh Giu-se đứng trước mầu nhiệm, đó là: tôn trọng-tin tưởng-vâng
phục.
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày bạn dành ít là 5
phút cầu nguyện trong thinh lặng để quen nhìn ra thánh ý Chúa.
Cầu nguyện: Lạy thánh cả
Giu-se, xin giúp con biết bắt chước Ngài luôn mến tin và vâng phục khi chiêm ngắm
những mầu nhiệm diệu kỳ của Chúa. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
Đừng ngại (18.12.2018 – Thứ Ba
Tuần 3 Mùa Vọng )
Suy niệm:
Tin Mừng Luca nói đến việc truyền tin cho Ðức Mẹ,
còn Tin Mừng Mátthêu lại nói đến việc truyền tin cho Giuse.
Sứ thần Chúa giải tỏa nỗi lúng túng và bối rối của ông,
khi báo cho ông hay
thai nhi nơi người vợ chưa cùng ông chung sống
là do quyền năng Thánh Thần.
Sứ thần mời gọi ông cứ đón nhận Maria làm vợ,
và chấp nhận thai nhi như con mình.
Giuse đã nói tiếng Xin Vâng.
Ông đón lấy những mầu nhiệm mà ông không hiểu hết.
Maria là một mầu nhiệm.
Người con sắp sinh ra bởi Thánh Thần cũng là mầu nhiệm.
Giuse đã để cho các mầu nhiệm vây bọc mình.
Cả cuộc đời Giuse là chiêm ngắm các mầu nhiệm
diễn ra một cách bình thường, sát bên ông.
Và chính cuộc đời của ông cũng là một mầu nhiệm.
Giuse chấp nhận ý định của Thiên Chúa
dù nó phá vỡ ước mơ ông ấp ủ từ lâu.
Ông muốn làm chồng cô Maria, người ông yêu mến,
nhưng Thiên Chúa lại muốn ông làm bạn của cô thôi.
Ông muốn là cha của một đàn con đông đúc,
nhưng ông chỉ là cha nuôi của Ðức Giêsu.
Bề ngoài, Giuse vẫn gánh trách nhiệm làm chồng, làm cha,
nhưng căn tính sâu xa của ông, ít ai biết.
Ông sống một mình mầu nhiệm đời ông trước Thiên Chúa.
Giuse đã mau mắn nói tiếng Xin Vâng.
Ông luôn bị đánh thức vào lúc đang an nghỉ.
Sứ thần Chúa bảo ông trỗi dậy để làm điều gì đó.
Ông bỏ dở giấc ngủ và lên đường giữa đêm khuya.
Từ Nadarét lên Bêlem, từ Bêlem đi Ai cập, rồi lại trở về.
Giuse chịu trách nhiệm về những kho báu Chúa giao.
Vâng phục một cách đơn sơ: đó là thái độ của Giuse.
Hôm nay có thể Chúa không nói với tôi qua giấc mơ,
nhưng qua bao con đường khác,
rất riêng tư, mà chỉ mình tôi cảm nhận được.
Nếu tôi mau mắn nói tiếng Xin Vâng như Giuse,
tôi sẽ góp phần vào việc cứu độ cả thế giới.
Ðể Con Thiên Chúa làm người, cần tiếng Xin Vâng của Maria,
nhưng cũng cần tiếng Xin Vâng khiêm tốn của Giuse.
Nhận Maria đang mang thai về nhà mình,
và đặt tên cho Hài Nhi trong tư cách một người cha:
những hành động ấy đã cho Giuse một chỗ đứng đặc biệt
trong lịch sử cứu độ.
Chúng ta không thể đoán được điều gì sẽ xảy ra,
nếu như Giuse cứ cương quyết bỏ Ðức Maria.
Nhờ Giuse, Ðức Giêsu đã là người thuộc nhà Ðavít.
Những lời hứa của Thiên Chúa đã ứng nghiệm (x. 2Sm 7,13).
Cùng với Giuse, xin được gọi tên Con Thiên Chúa là Giêsu.
Cùng với cả vũ hoàn, xin gọi tên Ngài là Emmanuel.
Giêsu là Thiên-Chúa-ở-với-ta cho đến tận thế.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
sống cho Chúa thật là điều khó.
Thuộc về Chúa thật là một thách đố cho con.
Chúa đòi con cho Chúa tất cả
để chẳng có gì trong con lại không là của Chúa.
Chúa thích lấy đi những gì con cậy dựa
để con thực sự tựa nương vào một mình Chúa.
Chúa thích cắt tỉa con khỏi những cái rườm rà
để cây đời con sinh thêm hoa trái.
Chúa cương quyết chinh phục con
cho đến khi con thuộc trọn về Chúa.
Xin cho con dám ra khỏi mình,
ra khỏi những bận tâm và tính toán khôn ngoan
để sống theo những đòi hỏi bất ngờ của Chúa,
dù phải chịu mất mát và thua thiệt.
Ước gì con cảm nghiệm được rằng
trước khi con tập sống cho Chúa
và thuộc về Chúa
thì Chúa đã sống cho con
và thuộc về con từ lâu. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
18 THÁNG MƯỜI HAI
Con Người Góp Phần
Hoàn Thành Việc Thiên Chúa Đến
Trong biến cố thăm viếng,
trước hết Êlizabét ca ngợi lòng tin của Đức Ma-ri-a: “Em thật có phúc vì đã tin
rằng mọi điều Chúa phán cùng em sẽ được thực hiện” (Lc 1,45).
Thật vậy, khi được
truyền tin, Đức Maria đã ưng thuận và bày tỏ lòng vâng phục trong đức tin. Sự
ưng thuận này – tiếng ‘fiat’ này của Mẹ – là khoảnh khắc có tầm quyết định. Mầu
nhiệm Nhập Thể là một mầu nhiệm thần linh, song đồng thời đó cũng là một mầu
nhiệm của con người. Quả vậy, Đấng mặc lấy xác phàm ấy chính là Con Thiên Chúa,
là Ngôi Lời Thiên Chúa. Tuy nhiên, đồng thời, thân xác của Người cũng hoàn toàn
là thân xác nhân loại : Đây là điều kỳ diệu trong nhiệm cục cứu độ của Thiên
Chúa.
Vào chính khoảnh khắc
mà Đức Ma-ri-a nói lên lời ‘fiat’ (xin vâng): “Xin thực hiện cho tôi như lời sứ
thần nói,” thì Chúa Con có thể thưa lên với Chúa Cha: “Cha đã chuẩn bị cho con
một thân thể.” Như vậy, việc Thiên Chúa đến cũng đã được hoàn tất xuyên qua
hành động của con người, xuyên qua niềm vâng phục trong đức tin.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 18/12
Gr 23:5-8; Mt
1:18-24
LỜI SUY NIỆM: “Này đây trinh nữ
sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuen,
nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta.”
“Emmanuen, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta.” Đó là sự hiện diện hằng hữu của
Thiên Chúa trong cuộc sống con người trong từng giây từng phút. Thiên Chúa hiện
hữu và hiện diện với tôi từng giây phút. Không có Ngài, tôi sẽ đánh mất sự hiện
hữu của mình. Ngài hiện hữu với tôi. Sự sống của tôi hoàn toàn lệ thuộc vào
Ngài. Thiên Chúa của Kitô giáo, là Thiên Chúa ở trong chính nơi sâu thẳm của
con người, chứ không phải là các vị “thần linh” trong quan niệm ngoại giáo, trú
ngụ ở nơi này nơi kia trong thiên nhiên.
Lạy Chúa Giêsu. Chúng con tin Chúa đang hiện hữu trong cuộc sống và tâm hồn của
chúng con. Xin cho chúng con tạc hình ảnh của Chúa trong cuộc sống của chúng
con để sống với mọi người đang sống chung quanh chúng con.
Mạnh Phương
18 Tháng Mười Hai
Cái Nhìn Của Một Tướng Lãnh
Ðại tướng Marbot,
trong tập ký sự, có kể lại một hôm, khi còn là thiếu úy, vua Nã Phá Luân sai
ông làm một việc cực kỳ nguy hiểm. Ðó là giữa đêm khuya, luồn qua bọn lính tuần
tiễu đối phương, bắt một người lính Áo đứng canh bên kia bờ sông Danube, tra khảo
để xem tình thế của địch quân. Sau bao nhiêu cố gắng không thể tưởng tượng được,
toán quân của thiếu úy vượt qua được khúc sông và bắt được ba người lính Áo.
Sau khi đã hoàn thành công tác, họ đẩy thuyền ra xa, chèo về. Bỗng dòng nước cuốn
mạnh đẩy một gốc cây lớn xô mạnh vào thuyền. Tiếng động đó đã báo động bọn lính
tuần tiễu Áo. Họ vùng lên bắn xối xả.
Trong cơn nguy biến
cùng cực ấy, viên thiếu úy bỗng nhìn thấy một ánh lửa tỏa ra từ sườn núi chỗ
đóng quân bên kia bờ. Viên thiếu úy đã hiểu rằng, Nã Phá Luân đã theo dõi cuộc
xô xát và đang chăm chú nhìn từ cửa sổ của ông.
Ðôi mắt phượng
hoàng của Nã Phá Luân đã xé tan bóng tối để gửi đến cho những người lính trẻ sự
cổ vũ khuyến khích. Viên thiếu úy có cảm tưởng như nhà vua đã quên hết cả một đạo
binh để chỉ nhìn về phía anh. Sự chăm chú theo dõi của nhà vua đã đem lại cho
những người lính trẻ sự phấn khởi để giúp họ vượt qua được khó khăn và trở về
an toàn.
Một cái nhìn của một vị
tướng lãnh đã có sức nâng đỡ người lính chiến giữa trận địa như thế, cũng vậy,
Chúa cũng đã chăm chú theo dõi và nhìn mỗi người chúng ta như thể chỉ có mỗi
người chúng ta là đáng được chú ý. Thiên Chúa không chăm sóc chúng ta như chăm
sóc một đàn cừu trong đó mỗi con vật chỉ là một con số. Thiên Chúa yêu thương
chúng ta bằng một tình yêu biệt loại. Người gọi tên từng người trong chúng ta.
Người đối xử với chúng ta như thể chỉ có ta là người duy nhất hiện hữu trên trần
gian này.
(Lẽ Sống)
Lectio Divina:
Mátthêu 1:18-24
Thứ Ba 18 Tháng Mười
Hai, 2018
Tuần thứ ba Mùa Vọng
1. Lời nguyện
mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa
trung tín,
Trong Đức Giêsu, Chúa
đã ban cho chúng con một con người
Được lấy từ máu thịt
loài người,
Một phàm nhân, nhưng lại
là Con của Chúa
Nhờ Người mà Chúa muốn
khôi phục lại
Tính liêm chính và
lòng trung tín trong chúng con.
Xin Chúa giúp chúng
con cho đi cùng với Người,
Cho Chúa cũng như với
nhau,
Sự đáp trả thích hợp
và đầy đủ
Của tình yêu trung
thành, phục vụ,
Mà Chúa mong đợi từ
dân của Chúa.
Xin Người là Thiên
Chúa của chúng con muôn đời
Nhờ Đức Giêsu Kitô,
Chúa chúng con.
2. Phúc Âm –
Mátthêu 1:18-24
Chúa Kitô giáng sinh
trong hoàn cảnh sau đây: Mẹ Người là Maria đính hôn với Giuse, trước
khi về chung sống với nhau, đã thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần. Giuse
định tâm lìa bỏ bà cách kín đáo. Nhưng đang khi định tâm như vậy,
thiên thần Chúa hiện đến cùng ông trong giấc mơ và bảo: “Hỡi Giuse
con vua Đavít, đừng ngại nhận Maria về nhà làm bạn mình: vì Maria
mang thai bởi phép Chúa Thánh Thần; bà sẽ sinh hạ một con trai mà ông đặt tên
là Giêsu: vì chính Người sẽ cứu dân mình khỏi tội.”
Tất cả sự kiện này đã
được thực hiện để làm trọn lời Chúa dùng miệng tiên tri phán xưa rằng: Này
đây một trinh nữ sẽ mang thai và hạ sinh một con trai, người ta sẽ gọi tên con
trẻ là Emmanuel, nghĩa là “Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.”
Khi tỉnh dậy, Giuse đã
thực hiện lời thiên thần Chúa truyền: ông tiếp nhận bạn mình, nhưng
không ăn ở với nhau cho đến khi Maria sinh con trai đầu lòng, thì Giuse đặt tên
con trẻ là Giêsu.
3. Suy Niệm
– Trong sách Tin Mừng của thánh Luca câu chuyện
thời thơ ấu của Chúa Giêsu (các chương 1 và 2 của sách Tin Mừng Luca) được tập
trung vào con người của Đức Maria. Ở đây, trong sách Tin Mừng của
Mátthêu, câu chuyện thời thơ ấu của Chúa Giêsu (các chương 1 và 2 của Tin Mừng
Mátthêu) được tập trung vào con người của thánh Giuse, hôn phu của Đức
Maria. Thánh Giuse hậu duệ của vua Đavít. Nhờ ông, Chúa
Giêsu thuộc về dòng dõi vua Đavít. Vì vậy trong Đức Giêsu, các lời hứa
của Thiên Chúa với vua Đavít và các con cháu ông được thực hiện.
– Như chúng ta đã thấy trong bài Tin Mừng của
ngày hôm qua, trong số bốn người phụ nữ, bạn đồng hội đồng thuyền với Đức
Maria, trong gia phả của Chúa Giêsu, có điều gì đó bất thường không tương ứng với
các kỷ cương của Lề Luật: các bà Tamar, Raháb, Rút và
Bátshêba. Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy rằng Đức Maria cũng
có một điều gì đó hơi bất thường, trái với Lề Luật vào thời bấy giờ. Dưới
con mắt của người dân thành Nagiarét, bà có vẻ như đã mang thai trước khi về
chung sống với ông Giuse. Dân chúng lẫn người chồng sắp cưới đã
không biết gì về nguồn gốc của việc mang thai này. Nếu ông Giuse là
người công chính theo như công lý của các Kinh Sư và người Pharisêu, thì ông phải
nên lên án Đức Maria, và hình phạt mà Đức Maria sẽ phải chịu là cái chết, bị
ném đá.
– Thánh Giuse là người công chính, đúng thế,
nhưng công lý của ông lại khác. Ông đã thực hành trước những gì mà
Chúa Giêsu sẽ giáo huấn sau này: “Nếu các con không ăn ở công chính
hơn các Kinh Sư và người Pharisêu, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời” (Mt
5:20). Đây là lý do tại sao, thánh Giuse vì không hiểu rõ các sự việc
và không muốn từ hôn Đức Maria, nên đã quyết định lìa bỏ bà cách kính đáo.
– Trong Kinh Thánh, việc khám phá ra ơn gọi của
Thiên Chúa trong các sự kiện của cuộc sống, xảy ra trong nhiều cách khác
nhau. Ví dụ, nhờ việc suy niệm các sự việc (Lc 2:10,51), nhờ vào việc
suy gẫm Kinh Thánh (Cv 15:15-19; 17:2-3), thông qua các thiên thần Chúa (danh từ
thiên thần Chúa có nghĩa là sứ giả), đấng đã giúp khám phá ra ý nghĩa của các sự
kiện (Mt 28:5-7). Thánh Giuse đã thành công trong việc nhận thức được
tầm quan trọng về những gì đang xảy ra trong Đức Maria qua giấc chiêm
bao. Trong giấc mơ, thiên thần Chúa đã dùng Kinh Thánh để làm rõ nguồn
gốc việc mang thai của Đức Maria. Điều đó đến từ quyền phép của Chúa
Thánh Thần.
– Khi mọi việc đã sáng tỏ cho Mẹ Maria, bà
nói: “Vâng, này tôi là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời
sứ thần nói!” Khi mọi việc sáng tỏ cho thánh Giuse, ông tiếp nhận Đức
Maria như người phối ngẫu của mình và họ đã sống chung với nhau. Nhờ
vào sự công chính của thánh Giuse, Đức Maria đã không bị xử tử, đã không bị ném
đá và Chúa Giêsu vẫn tiếp tục sống trong lòng Mẹ.
4. Một vài
câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
– Trong mắt của các Kinh Sư, sự công chính của
thánh Giuse sẽ là một sự bất tuân phục. Có sứ điệp gì cho chúng ta
trong việc này không?
– Làm thế nào để bạn khám phá ra được ơn gọi của
Lời Chúa trong các sự kiện của cuộc sống của bạn?
5. Lời nguyện
kết
Người giải thoát bần
dân kêu khổ
Và kẻ không cùng không
chỗ tựa nương,
Chạnh lòng thương ai
bé nhỏ khó nghèo.
Mạng sống dân nghèo,
Người ra tay tế độ
(Tv 72:12-13)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét