17/05/2019
Thứ Sáu tuần 4 Phục Sinh
BÀI ĐỌC : Cv 13, 26-33
“Thiên Chúa đã làm trọn lời hứa
khi cho Đức Giêsu sống lại”.
Trích sách Tông đồ
Công vụ.
Trong những ngày ấy,
khi Phaolô đến Antiôkia thuộc xứ Pisiđia, ông lên tiếng trong hội đường rằng:
“Thưa chư huynh, con cháu Abraham, và những người kính sợ Thiên Chúa ở giữa chư
huynh, lời cứu độ đó đã được rao giảng cho chư huynh. Những người cư ngụ ở Giêrusalem
và các thủ lãnh của họ đã không nhìn nhận Đức Giêsu và các lời tiên tri mà họ đọc
mỗi ngày Sabbat; thế mà họ đã làm ứng nghiệm lời tiên tri khi lên án Người. Và
dầu không thấy nơi Người lý do nào đáng phải chết, họ cũng xin Philatô cho giết
Người. Và khi đã hoàn tất mọi điều đã chép về Người, họ đã tháo Người xuống khỏi
cây thập giá và mai táng Người trong mồ. Nhưng Thiên Chúa đã cho Người sống lại
từ cõi chết vào ngày thứ ba. Và trong nhiều ngày, Người đã hiện ra với những kẻ
đã cùng với Người từ Galilêa lên Giêrusalem. Bây giờ những kẻ đó là những chứng
nhân của Người trước mặt dân chúng.
“Phần chúng tôi,
chúng tôi loan báo cho chư huynh hay rằng: lời hứa ban cho tổ phụ chúng ta,
Thiên Chúa đã làm hoàn tất cho chúng ta là con cháu các ngài, khi làm cho Đức
Giêsu sống lại, như đã chép trong thánh vịnh thứ hai rằng: ‘Con là Con Cha, hôm
nay Cha đã sinh ra Con’ “. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 2, 6-7. 8-9.
10-11
Đáp: Con là thái tử
của Cha, hôm nay Cha đã sinh thành ra Con (c. 7).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Chính Ta đã
đặt vương nhi Ta trên Sion, núi thánh của Ta. Ta sẽ tuyên rao thánh chỉ của
Chúa: Chúa đã phán bảo cùng Ta: “Con là thái tử của Cha, hôm nay Cha đã sinh
thành ra Con”. – Đáp.
2) Hãy xin Cha và Cha
sẽ cho Con được chư dân làm phần sản nghiệp, và cùng kiệt cõi đất làm gia tài.
Con sẽ cai trị chúng bằng cây gậy sắt, như bình thợ gốm, Con đem nghiền nát
chúng ra. – Đáp.
3) Giờ đây, hỡi các
vua, hãy nên hiểu biết, quân vương mặt đất nên giác ngộ. Hãy kính sợ làm tôi
Chúa và hân hoan mừng Người, hãy khiếp run tỏ bày sự vâng phục Chúa. – Đáp.
ALLELUIA:
Alleluia, alleluia!
– Chúa Kitô đã sống lại ra khỏi mồ, Người đã chịu treo trên thập giá vì chúng
ta. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Ga 14, 1-6
“Thầy là đường, là sự thật và
là sự sống”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng các môn đệ rằng: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa
và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với
các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ
các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con
cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi”. Ông Tôma thưa Người rằng:
“Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?”
Chúa Giêsu đáp: “Thầy là đường, là sự thật, và là sự sống. Không ai đến được với
Cha mà không qua Thầy”. Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM : Chúa sẽ đến
lại
Cuộc trở lại nào cũng
được khởi đầu bằng sự ra đi: có ra đi mới có trở lại. Thế nhưng cũng có những
cuộc ra đi không bao giờ trở lại: đi để quên đi một quá khứ đau buồn, đi để
thoát ly mọi ràng buộc, chân bước đi mà lòng rộn rã niềm vui. Những cuộc ra đi
như thế chẳng bao giờ có hứa hẹn, có chăng chỉ là giả dối. Người ta chỉ hứa hẹn
khi chân bước đi mà lòng chẳng muốn rời, lời hứa hẹn xoa dịu nỗi chia ly và hy
vọng một ngày tái ngộ.
Chúa Giêsu sắp từ giã
các môn đệ để trờ về cùng Cha, và điều đó khiến các ông u buồn xao xuyến. Không
u buồn sao được khi đã ba năm tình nghĩa thày trò, không xao xuyến sao được khi
đã mất đi điểm tựa. Chúng Giêsu biết rõ điều đó và các môn đệ cũng thấm thía nỗi
buồn khi Ngài tuyên bố ra đi. Chính vì thế để trấn an họ, Ngài giải thích việc
Ngài ra đi và hứa trở lại. Ngài ra đi không phải vì Ngài, mà vì các ông: Ngài
đi dọn chỗ cho các ông và Ngài sẽ trở lại đem các ông đi theo Ngài. Còn gì vui
sướng bằng. Người đi nhận chịu gian lao vất vả chỉ vì người ở lại, do đó người ở
lại không còn mặc cảm bị bỏ rơi nhưng hãnh diện vì được người đi đặc biệt lưu
tâm.
Thái độ của người ở lại
không phải là u sầu than khóc, mà là góp sức với người đi bằng cách chuẩn bị sẵn
sàng cho giờ hội ngộ. Còn gì bẽ bàng cho bằng khi trở lại người đi chỉ gặp được
sự dửng dưng thờ ơ của người ở lại. Còn gì buồn lòng Thiên Chúa hơn khi Ngài đến
gõ cửa mà tâm hồn đã đóng kín và đèn dầu đã cạn.
Khi lãnh nhận đức tin,
người Kitô hữu cũng được Đức Kitô hứa hẹn. Ngài hứa sẽ trở lại với riêng từng
người và với chung cho cả thế giới. Ngài sẽ trở lại đem họ đến nơi Ngài dọn sẵn,
để họ hưởng trọn niềm vui mà hiện nay họ chỉ mới cảm nghiệm lờ mờ như dọi qua
gương. Ngài không báo trước giờ Ngài trở lại, nhưng muốn họ luôn sẵn sàng như
tân nương chờ đón tân lang.
Xin cho chúng ta biết
chọn lời hứa trở lại của Chúa làm ngọn đuốc chiếu soi cuộc sống, để chúng ta
thoát được mạng lưới của u buồn, và luôn sống trong lạc quan hy vọng vì biết rằng
Chúa hằng quan tâm săn sóc chúng ta.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Sáu Tuần IV PS
Bài đọc: Acts
13:26-33; Jn 14:1-6.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Mọi điều
Thiên Chúa hứa được hoàn thành bởi Đức Kitô.
Con người ham sống và
sợ chết. Nếu phải đổi tất cả những gì con người có để khỏi phải chết và được sống
muôn đời, họ sẽ sẵn sàng đổi; nhưng cái chết là một thực tại mà mọi người phải
đương đầu với. Con người tự hỏi: Tại sao khát vọng sống ở trong con người mà
cái chết luôn đeo đuổi họ? May mắn cho con người, Chúa Giêsu đến để cung cấp
câu trả lời cho con người bằng cách cho mặc khải cho con người ý định của Thiên
Chúa: Ngài dựng nên con người cho cuộc sống bất tử và có sẵn Kế Hoạch Cứu Độ để
thực hiện điều này.
Các Bài Đọc hôm nay tập
trung trong Chúa Giêsu; Ngài đến để hoàn thành Kế Hoạch của Thiên Chúa, và mang
lại cuộc sống trường sinh cho con người. Trong Sách CVTĐ, Phaolô đưa khán giả
ngược giòng lịch sử để nhìn thấy những gì Thiên Chúa hứa với dân Do-thái được
hoàn thành nơi Đức Kitô, qua Cuộc Thương Khó – cái chết – và sự Phục Sinh vinh
hiển của Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu mặc khải cho các Tông-đồ biết về những
gì sắp xảy ra cho các ông: Ngài về trời để dọn chỗ và sẽ trở lại đón các ông về
ở với Ngài. Toàn bộ Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa có thể được tóm gọn trong
câu tuyên bố của Chúa Giêsu: “Ta là Đường, là Sự Thật, và là Sự Sống. Không ai
đến được với Cha mà không qua Thầy.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Điều Thiên Chúa đã hứa với cha ông chúng ta được thực hiện
nơi Đức Kitô.
1.1/ Mọi chuyện xảy ra
trong Cuộc Thương Khó của Đức Kitô đã được loan báo trong Kinh Thánh.
Phaolô tiếp tục nói với
khán giả trong hội đường tại Antioch, Pisidia: “Thưa anh em, là con cái thuộc
dòng giống Abraham, và thưa anh em đang hiện diện nơi đây, là những người kính
sợ Thiên Chúa, lời cứu độ này được gửi tới chúng ta.” Rồi ông nói về sự luận tội,
cái chết, và sự mai táng của Đức Kitô:
(1) Sự luận tội: “Dân
cư thành Jerusalem và các thủ lãnh của họ đã không nhận biết Đức Giêsu; khi kết
án Người, họ đã làm cho ứng nghiệm những lời ngôn sứ đọc mỗi ngày Sabbath.”
Bốn Bài ca về Người
Tôi Trung của Thiên Chúa phải chịu đau khổ để hoàn thành sứ vụ Thiên Chúa trao
trong Sách Ngôn Sứ Isaiah, và nhiều Sách ngôn sứ khác dẫn chứng điều này.
(2) Cái chết của Ngài:
“Tuy không thấy Người có tội gì đáng chết, họ vẫn đòi Philatô xử tử.” Chính
Philatô đã mang Chúa Giêsu ra cho dân thấy và nói: “Ta không tìm thấy nơi người
này có tội gì để kết án;” nhưng họ càng la to hơn: “Đóng đinh nó đi! Đóng đinh
nó vào Thập Giá!”
(3) Sự mai táng: “Sau
khi thực hiện tất cả mọi điều Kinh Thánh chép về Người, họ đã hạ Người từ trên
cây gỗ xuống và mai táng trong mồ.”
1.2/ Thiên Chúa đã làm
cho Người trỗi dậy từ cõi chết: Mặc dù con
người đã từ chối và đóng đinh Chúa Giêsu trên Thập Giá, họ không vô hiệu hóa Kế
Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa, vì Ngài đã cho Đức Kitô sống lại từ cõi chết. Vì
thế, Kế Hoạch Cứu Độ được hoàn thành, và từ nay, không những Israel và mọi người
đều có thể nhận được ơn cứu độ. Phaolô trưng dẫn những chứng nhân của Tin Mừng
Phục Sinh:
(1) Đức Kitô đã hiện
ra nhiều lần với các môn đệ: “Trong nhiều ngày, Đức Giêsu đã hiện ra với những
kẻ từng theo Người từ Galilee lên Jerusalem. Giờ đây chính họ làm chứng cho Người
trước mặt dân.”
(2) Phaolô và Barnabas
làm chứng cho Tin Mừng Phục Sinh: “Còn chúng tôi, chúng tôi xin loan báo cho
anh em Tin Mừng này: Điều Thiên Chúa hứa với cha ông chúng ta, thì Người đã thực
hiện cho chúng ta là con cháu các ngài, khi làm cho Đức Giêsu sống lại, đúng
như lời đã chép trong Thánh vịnh 2: Con là Con của Cha, ngày hôm nay Cha đã
sinh ra Con.”
2/ Phúc Âm: Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Chúa Giêsu.
2.1/ Tình yêu Chúa Giêsu
dành cho các môn đệ: Đây là những lời tâm
huyết của Chúa Giêsu cho các môn đệ trước Cuộc Thương Khó, như những lời trối
trăn của người chết trên giường bệnh trước lúc hấp hối: “Anh em đừng xao xuyến!
Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở; nếu
không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em. Nếu Thầy đi dọn
chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh
em cũng ở đó. Và Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi.”
2.2/ Đường dẫn đến Chúa
Cha:
(1) Câu hỏi của ông
Thomas: “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết được
đường?” Câu hỏi của Thomas hợp lý, một người phải biết đích mình muốn đi, trước
khi tìm ra đường để đi tới. Khi hỏi những lời này, Thomas vẫn chưa tin Chúa
Giêsu đến từ trời, nên khi Chúa Giêsu nói Ngài sẽ trở về cùng Cha, ông không
nghĩ là Chúa Giêsu sẽ lên trời. Cho đến khi chính mắt ông nhìn thấy Chúa khi
Ngài hiện ra (Jn 20:26-28), lúc đó ông mới xác tín niềm tin của ông vào Chúa
Giêsu, khi kêu lên: “Lạy Thầy của con! Lạy Thiên Chúa của con” (Jn 20:28).
(2) Câu trả lời của
Chúa Giêsu: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với
Chúa Cha mà không qua Thầy.” Làm sao một con người có thể tuyên bố những lời
này? Các Tông-đồ có lẽ không hiểu ý nghĩa của câu tuyên bố này khi Chúa Giêsu
nói; nhưng chỉ dưới ánh sáng Phục-sinh, các ông mới có thể nhận ra ý nghĩa của
nó.
Trước tiên, Chúa Giêsu
mặc khải cho con người một “Sự Thật” quan trọng. Ngài cho con người biết ý định
của Thiên Chúa: Thiên Chúa muốn cho con người không phải chết, nhưng được “Sống”
muôn đời. Đây là đích điểm của đời người, và cũng là đích điểm của Kế Hoạch Cứu
Độ. Điều này không lạ, vì Thiên Chúa dựng nên con người, và Ngài phú bẩm trong
linh hồn con người khát vọng được sống đời đời. Làm sao con người đạt được đích
điểm này? Con người không thể tự mình đạt tới vì con người tội lỗi và không có
sức mạnh; nhưng Thiên Chúa đã chuẩn bị một Kế Hoạch Cứu Độ.
Đây là “Đường” hay
“Cách” mà Thiên Chúa cứu độ con người: Ngài cho Người Con Một xuống thế gian để
gánh tội cho con người. Người Con này hoàn thành Kế Hoạch bằng cách chịu đau khổ,
chịu chết, và sống lại để mang lại sự sống đời đời cho con người.
Để con người có thể đạt
đích của cuộc đời, họ phải tin vào Đức Kitô và Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa;
đồng thời, họ cũng phải ngang qua con đường mà Chúa Giêsu đã đi để chuộc tội
cho con người, như thánh Phaolô nói: “Nếu chúng ta đã cùng chết với Đức Kitô,
chúng ta sẽ cùng sống lại như Người.” Quả thực, chỉ một mình Đức Kitô có đầy đủ
thẩm quyền để nói: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
Cuộc đời chúng ta chỉ
có ý nghĩa qua niềm tin vào Đức Kitô. Ngài đến để mặc khải cho chúng ta ý định
của Thiên Chúa, và Ngài sẵn sàng chịu đau khổ và chịu chết để chúng ta được sống
muôn đời. Tất cả mọi biến cố trong Kinh Thánh và trong cuộc đời chúng ta chỉ
tìm thấy ý nghĩa đích thực qua ánh sáng Phục Sinh của Đức Kitô.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
17/05/2019 – THỨ SÁU TUẦN 4 PS
Ga 14,1-6
ĐI THEO CON ĐƯỜNG GIÊ-SU
“Chính Thầy là con
đường, là sự thật và là sự sống.” (Ga 14,6)
Suy niệm: Cuộc đời chúng ta gắn
liền với những con đường. Đó có thể là con đường phố với đèn xanh đèn đỏ, hay
con đường quê, đường núi nơi các buôn làng, hoặc “vô hình” hơn, đó có thể là những
con đường biển, đường hàng không. Những con đường đó, chúng ta sẽ bỏ lại sau
lưng một khi chúng ta đã đi qua chúng. Lại có những con đường gắn liền với cuộc
sống, chạy xuyên suốt cuộc đời, là chính cách ăn nết ở của chúng ta. Có khi đó
là con đường tội lỗi của cuộc sống gian dối bất công. Có khi đó là con đường
lành thánh của cuộc sống lương thiện và nhân ái. Chính theo nghĩa này mà Chúa
Giê-su nói Ngài là “con đường, là sự thật và là sự sống.” Con đường của Chúa
bao hàm lời mời gọi kết hiệp với Ngài để đồng nhất cuộc sống mình với cung cách
sống của Chúa, và cùng đi con đường thập giá để cùng sống với Ngài trong cuộc
phục sinh vinh quang.
Mời Bạn: Con đường nào dù có tốt mấy
đi nữa cũng không thể đưa bạn đến đích nếu bạn cứ ngồi lỳ không chịu theo nó mà
bước tới. Chúa Giê-su là con đường đưa đến sự Thật toàn vẹn và sự Sống vĩnh cửu
cũng mời gọi bạn làm môn đệ của Ngài nghĩa là đi theo con đường thập giá của
Ngài. Con đường mang tên Giê-su đó đã trở thành con đường của bạn, con đường
cho bạn chưa?
Chia sẻ: Trước một việc chung, cùng nhận định trong nhóm: Đâu là
cách làm việc này theo đường lối Đức Ki-tô?
Sống Lời Chúa: Kiểm điểm cuối ngày và nhận
định cuộc sống của tôi hôm nay có đi trên con đường Ki-tô không?
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dẫn
dắt chúng con luôn đi trên con đường của Chúa, cũng là đường dẫn chúng con đến
sự sống đời đời. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
Thầy là đường (17.5.2019 – Thứ
Sáu Tuần 4 Phục Sinh)
Suy niệm:
Sách Công vụ Tông đồ có một lối nói đặc biệt để chỉ kitô giáo.
Tôn giáo mới này được gọi Đường của Chúa (Cv 18, 25-26),
hay thường xuyên hơn, được gọi là Đường (Cv 19, 9. 23; 22, 4; 24, 14. 22).
Sách Công vụ cũng có lối nói đặc biệt để chỉ các kitô hữu.
Họ được gọi là những người thuộc về Đường (Cv 9, 2),
và họ đã chịu bách hại vì theo con đường này, theo Đạo này.
Tôn giáo mới này được gọi Đường của Chúa (Cv 18, 25-26),
hay thường xuyên hơn, được gọi là Đường (Cv 19, 9. 23; 22, 4; 24, 14. 22).
Sách Công vụ cũng có lối nói đặc biệt để chỉ các kitô hữu.
Họ được gọi là những người thuộc về Đường (Cv 9, 2),
và họ đã chịu bách hại vì theo con đường này, theo Đạo này.
Trong bài Tin Mừng hôm nay,
chúng ta nghe Đức Giêsu nói : “Chính Tôi là Đường” (c. 6).
Phải chăng vì thế kitô giáo được sách Công vụ gọi là Đường của Chúa,
và các kitô hữu đầu tiên được gọi là những người thuộc về Đường ?
Đối với kitô hữu, theo đạo chính là theo một Con Đường.
Con Đường ấy không phải chỉ là một số lễ nghi hay giáo lý phải giữ,
cũng không phải là những minh triết khôn ngoan phải theo.
Con Đường ấy hiện thân nơi một con người.
Theo đạo chính là theo Con Đường mang tên Giêsu,
là gắn bó sống chết với Giêsu, chia sẻ sứ mạng của Giêsu,
Con Thiên Chúa làm người bằng xương bằng thịt.
chúng ta nghe Đức Giêsu nói : “Chính Tôi là Đường” (c. 6).
Phải chăng vì thế kitô giáo được sách Công vụ gọi là Đường của Chúa,
và các kitô hữu đầu tiên được gọi là những người thuộc về Đường ?
Đối với kitô hữu, theo đạo chính là theo một Con Đường.
Con Đường ấy không phải chỉ là một số lễ nghi hay giáo lý phải giữ,
cũng không phải là những minh triết khôn ngoan phải theo.
Con Đường ấy hiện thân nơi một con người.
Theo đạo chính là theo Con Đường mang tên Giêsu,
là gắn bó sống chết với Giêsu, chia sẻ sứ mạng của Giêsu,
Con Thiên Chúa làm người bằng xương bằng thịt.
Đức Giêsu không chỉ là người dẫn đường.
Chính Ngài là Đường, là Đạo.
Hơn thế nữa, Ngài là Con Đường duy nhất dẫn ta đến với Chúa Cha.
“Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy” (c. 6).
Phải qua Con Đường Giêsu chúng ta mới vào được thế giới của Thiên Chúa,
bởi lẽ chỉ Đấng từ trời xuống mới có thể đưa chúng ta lên trời.
Ngày nay người ta nói đến nhiều con đường khác để được cứu độ.
Nhưng con đường nào cũng phải đi qua Con Đường Giêsu.
Nơi Con Đường này chúng ta gặp được Sự Thật trọn vẹn về Thiên Chúa.
Nơi đây chúng ta gặp được Sự Sống viên mãn của chính Thiên Chúa.
Chính Ngài là Đường, là Đạo.
Hơn thế nữa, Ngài là Con Đường duy nhất dẫn ta đến với Chúa Cha.
“Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy” (c. 6).
Phải qua Con Đường Giêsu chúng ta mới vào được thế giới của Thiên Chúa,
bởi lẽ chỉ Đấng từ trời xuống mới có thể đưa chúng ta lên trời.
Ngày nay người ta nói đến nhiều con đường khác để được cứu độ.
Nhưng con đường nào cũng phải đi qua Con Đường Giêsu.
Nơi Con Đường này chúng ta gặp được Sự Thật trọn vẹn về Thiên Chúa.
Nơi đây chúng ta gặp được Sự Sống viên mãn của chính Thiên Chúa.
Khi các môn đệ xao xuyến vì đến giờ chia tay,
Thầy Giêsu cho biết Ngài đi về với Cha để dọn chỗ cho họ (c. 2).
Chỗ ở vĩnh viễn của họ là nơi Thầy trò được ở với nhau mãi mãi.
“Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy,
để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó” (Ga 14, 3; x. 12, 26; 17, 24).
Thiên đàng là nơi Thầy trò được ở bên nhau, không gì ngăn cách nổi.
Tình Thầy trò đã bắt đầu ở đời này và sẽ kéo dài đến vĩnh cửu.
Thầy Giêsu cho biết Ngài đi về với Cha để dọn chỗ cho họ (c. 2).
Chỗ ở vĩnh viễn của họ là nơi Thầy trò được ở với nhau mãi mãi.
“Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy,
để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó” (Ga 14, 3; x. 12, 26; 17, 24).
Thiên đàng là nơi Thầy trò được ở bên nhau, không gì ngăn cách nổi.
Tình Thầy trò đã bắt đầu ở đời này và sẽ kéo dài đến vĩnh cửu.
Là người theo Đạo Giêsu, chúng ta biết mình từ đâu đến và sẽ đi đâu.
Chúng ta không đi loanh quanh cho đời mỏi mệt.
Chúng ta biết hạnh phúc đang chờ mình ở cuối đường.
Nhưng nếu chúng ta không có tình bạn thiết thân với Giêsu ở đời này
thì vào thiên đàng để làm gì ?
Chúng ta không đi loanh quanh cho đời mỏi mệt.
Chúng ta biết hạnh phúc đang chờ mình ở cuối đường.
Nhưng nếu chúng ta không có tình bạn thiết thân với Giêsu ở đời này
thì vào thiên đàng để làm gì ?
Cầu nguyện:
Con đã yêu Chúa quá muộn màng!
Ôi lạy Chúa là vẻ đẹp vừa cổ kính,
vừa luôn mới mẻ,
con đã yêu Chúa quá muộn màng!
Bấy giờ Chúa ở trong con
mà con thì ở ngoài,
con cứ chạy đi tìm Chúa ở ngoài.
con cứ chạy đi tìm Chúa ở ngoài.
Con thật hư hỏng,
khi chạy theo các thụ tạo xinh đẹp.
Bởi thế, bấy giờ Chúa ở với con
mà con lại không ở với Chúa.
Các thụ tạo xinh đẹp kia cứ giữ con ở xa Chúa,
trong khi chúng hiện hữu được là nhờ Chúa.
khi chạy theo các thụ tạo xinh đẹp.
Bởi thế, bấy giờ Chúa ở với con
mà con lại không ở với Chúa.
Các thụ tạo xinh đẹp kia cứ giữ con ở xa Chúa,
trong khi chúng hiện hữu được là nhờ Chúa.
Chúa đã gọi con, đã gọi to
và phá tan sự điếc lác của con.
Chúa đã soi sang
và xua đi sự mù lòa của con.
Chúa đã tỏa hương thơm ngát
để con được thưởng thức,
và giờ đây hối hả quay về với Chúa.
Con đã nếm thử Chúa
và giờ đây con đói khát Người.
Chúa đã chạm đến con,
nên giờ đây con nóng long
chạy đi tìm anh bình nơi Chúa.
và phá tan sự điếc lác của con.
Chúa đã soi sang
và xua đi sự mù lòa của con.
Chúa đã tỏa hương thơm ngát
để con được thưởng thức,
và giờ đây hối hả quay về với Chúa.
Con đã nếm thử Chúa
và giờ đây con đói khát Người.
Chúa đã chạm đến con,
nên giờ đây con nóng long
chạy đi tìm anh bình nơi Chúa.
Thánh Âu Tinh
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
17 THÁNG NĂM
Một Vương Quốc
Không Thuộc Thế Giới Này
Trong bữa Tiệc Ly, Đức
Kitô nói với các Tông Đồ một cách rất rõ ràng về việc Chúa Thánh Thần sẽ đến.
Sau khi Người sống lại, Người lại nhắc lại lời loan báo và lời hứa ấy “về điều
mà anh em đã nghe Thầy nói tới, đó là ông Gio-an thì làm phép rửa bằng nước,
còn anh em thì trong ít ngày nữa sẽ chịu phép Rửa trong Thánh Thần” (Cv 1, 4 –
5).
Rồi các Tông Đồ hỏi
Người: “Thưa Thầy, có phải bây giờ là lúc Thầy khôi phục vương quốc It-ra-en
không?” Các Tông Đồ vẫn tỏ ra không hiểu. Giống như những đồng bào Do Thái của
các ông, các ông nghĩ rằng Đức Kitô sẽ cứu họ khỏi ách đàn áp chính trị.
Câu trả lời của Đức
Giêsu: “Anh em không cần biết thời giờ và kỳ hạn Chúa Cha đã toàn quyền sắp đặt”
(Cv 1, 7). Có những thời gian khác nhau trong lịch sử thế trần: những thời gian
của các dân tộc và của các quốc gia, những thời gian của cầm quyền và những thời
gian của suy vong. Nhưng ở đây Đức Giêsu đang nói đến một thời gian khác: “Anh
em sẽ nhận được sức mạnh của Thánh Thần khi Ngài ngự xuống trên anh em, và anh
em sẽ là chứng nhân của thầy tại Giê-ru-sa-lem, trong khắp các miền Giu-đê,
Samaria và cho đến tận cùng trái đất.” (Cv 1, 8).
Đức Giêsu đang đề cập
đến một thời gian khác hẳn, một lịch sử khác hẳn, một vương quốc khác hẳn với
vương quốc trần thế của It-ra-en. Thánh Thần sẽ đưa anh em ra khắp các phố phường
của Giê-ru-sa-lem; và rồi sẽ sai anh em đi tới tận những chân trời góc biển xa
xôi. Anh em sẽ rao giảng cho mọi dân tộc, mọi ngôn ngữ, mọi văn hóa, mọi lục địa.
Các thánh vịnh cũng
nói lên cùng âm hưởng ấy: “Vỗ tay đi nào, muôn dân hỡi! Mừng Thiên Chúa, hãy cất
tiếng hò reo! Vì Đức Chúa là Đấng Tối Cao, Đấng khả úy, là Vua Cả thống trị khắp
địa cầu. Thiên Chúa là Vua thống trị chư dân” (Tv 47, 2 – 3. 9). Vương quốc vốn
“không thuộc thế gian này” ấy lại được mặc khải một lần nữa trong những lời này.
Chúng ta nhớ lại biến cố thăng thiên – trong đó Đức Kitô được tôn dương làm Vua
cao cả trên các tầng trời.
Vương quốc ấy được nhận
ra xuyên qua lịch sử của mọi dân tộc và mọi quốc gia. Nó được nhận ra nơi Đức
Kitô trong tư cách là sự hoàn thành mọi sự.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 17/5
Cv 13, 26-33;
Ga 14, 1-6.
LỜI SUY NIỆM: “Anh em đừng
xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy, có nhiều
chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em. Nếu
Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy
ở đâu, anh em cũng ở đó,””
Lời Chúa Giêsu hôm nay đang khẳng định với mỗi người trong chúng ta: “Chính Thầy
là con đường, là sự thật và là sự sống, không ai đến với Chúa Cha mà không qua
Thầy.”. Giáo hội gợi lên trong tâm trí chúng ta, “Khi chiêm ngắm Chúa Giêsu với
đức tin, các Kitô hữu có thể hy vọng chính Người sẽ thực hiện nơi họ những điều
Người đã hứa, và khi yêu mến Người bằng tình yêu mà Người dã từng yêu mến họ, họ
có thể thực hiện những việc phù hợp với phẩm giá của mình.” (GL số 1698)
Lạy Chúa Giêsu. Chỉ một mình Chúa là con đường đưa dẫn chúng con đến gặp được
Chúa Cha. Xin cho chúng con chiêm ngắm sự vâng phục của Chúa, mà đón nhận mọi
thánh ý Chúa trong cuộc đời của chúng con, hầu ngày sau chúng con cùng được ở với
Chúa như lời Chúa đã hứa.
Mạnh Phương
17 Tháng Năm
Ði Một Ðoạn Ðường Với Chúa
Người Ấn Ðộ có kể một
câu chuyện ngụ ngôn như sau: Có một người thanh niên nọ khao khát được nhìn thấy
Chúa. Ðêm ngày, anh cầu nguyện liên lỉ chỉ mong sao cho ước nguyện của mình
thành sự thật. Quả thực, không bao lâu, Thiên Chúa đã đến với anh dưới hình dạng
của một con người đẹp đẽ, uy quyền, trầm tĩnh.
Chúa đề nghị với
anh: “Con có thể đi với Ta một quãng đường không?”. Người thanh niên cảm thấy hạnh
phúc hơn bao giờ hết. Chúa và anh đồng hành với nhau như một đôi bạn tri âm. Ði
một lúc, Chúa dừng lại nói với anh: “Ta khát nước, con có thể đi tìm cho Ta một
ít nước không?”.
Người thanh niên
hăm hở đi tìm nước. Lòng anh tràn ngập hạnh phúc. Còn gì sung sướng bằng đi tìm
nước để mang về cho Chúa… Nhưng, anh đi tìm mãi mà không thấy nơi nào có nước…
Anh đi mãi để rồi cuối cùng dừng lại bên một bờ sông. Anh đang chuẩn bị lấy nước
mang về cho Chúa, thì tình cờ một cô gái đẹp xuất hiện bên bờ sông. Cô gái đẹp
đến độ người thanh niên không còn thấy cảnh vật xung quanh, cũng như không còn
nghĩ đến việc mang nước về cho Chúa.
Anh nấn ná đến làm
quen với cô gái. Họ thương nhau, lấy nhau và sinh được nhiều con cái. Không gì
đầm ấm, hạnh phúc cho bằng. Nhưng một cơn ôn dịch xảy đến. Người thanh niên đưa
vợ con đi đến một nơi khác. Nhưng khi họ đi qua một chiếc cầu, thì thình lình
mưa gió thổi đến, nước dâng lên kéo cả vợ con anh theo. Người đàn ông bám vào
được một gốc cây lớn. Anh khóc thương cho thân phận bọt bèo của vợ con cũng như
chính kiếp cô đơn lạc loài của anh.
Giữa lúc đó, Thiên
Chúa xuất hiện trước mặt anh: Ngài mỉm cười hỏi anh: “Này con, con có mang nước
về cho Ta không? Con làm gì để Ta phải chờ đợi gần cả tiếng đồng hồ”.
Một người cha nhân từ
mòn mỏi trông đứa con hoang trở về: đó là hình ảnh cảm động nhất về Thiên Chúa
mà Chúa Giêsu đã mạc khải cho chúng ta trong bài dụ ngôn “Người Con Hoang
Ðàng”. Từng ngày, người cha ra đầu ngõ để trông đợi. Khi đứa con còn ở đằng xa,
ông đã chạy đến để giang rộng đôi cánh tay để ôm trọn đứa con vào lòng, không một
lời quở trách, không một cử chỉ bất bình… Thiên Chúa cũng đối xử với chúng ta
như thế. Chúng ta tưởng mình đi tìm Ngài, chúng ta tưởng Ngài ẩn mặt với chúng
ta. Nhưng kỳ thực, chính Ngài mới là Ðấng đeo đuổi chúng ta, tìm kiếm chúng ta,
chờ đợi chúng ta. Chúng ta tưởng mình đang đi đến với Chúa, nhưng kỳ thực chính
Ngài đang ở với chúng ta.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét