10/05/2020
Chúa Nhật tuần 5
PHỤC SINH năm A.
(phần II)
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 5 Phục Sinh, năm A
CHÚA NHẬT V PHỤC SINH A
(Cv 6,1-7; 1Pr 2,4-9;
Ga 14, 1-12)
NHƯ VIÊN ĐÁ SỐNG
“Hãy lại gần Đức Ki-tô, viên đá sống”
(1Pr 2,4)
I. CÁC BÀI ĐỌC
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta trở nên như những viên đá sống
mà xây dựng ngôi nhà thiêng liêng trần thế - Giáo hội Chúa Kitô Phục sinh - và
hướng lòng về ngôi nhà thiêng liêng đích thực trên trời - nhà Cha - trong đó Đức
Giêsu Kitô là đường để ta đạt tới mục đích tối hậu này.
1. Bài đọc 1 (Cv 6,1-7)
Trong bài trích sách Công vụ Tông đồ, chúng ta nhận ra những bối cảnh
khó khăn đầu tiên trong ngôi nhà của cộng đoàn các Kitô hữu sơ khai. Cộng đoàn
này bao gồm những người Do Thái bản xứ nói tiếng Aram; một số khác là những người
Do Thái sống trong các vùng Hy Lạp hóa và nói tiếng Hy Lạp. Hai nhóm người này,
mặc dầu đều rất chân thành trong niềm tin vào Đức Giêsu Phục sinh, nhưng họ đã
gặp phải những thách đố trước khi đạt đến một ý chung. Có vẻ như trong việc
phân phát các lương thực hằng ngày, các bà góa nhóm Do Thái gốc được ưu tiên
hơn so với các bà nhóm thuộc văn hóa Hy Lạp, là những người cảm thấy bị bỏ
quên.
Để giải quyết vấn đề này, các Tông đồ đã triệu tập toàn thể các môn đệ
và tiến hành việc phân chia công việc tông đồ. Họ vẫn duy trì cho mình trách
nhiệm chính yếu, đó không phải thuộc về vật chất, mà về thiêng liêng. Họ nói:
“Chúng tôi mà bỏ việc rao giảng Lời Thiên Chúa để lo việc ăn uống, là điều
không phải” (Cv 6,2). Các Tông đồ là những người phải chăm lo cho việc cầu nguyện
và tác vụ Lời Chúa, bởi đó là phận vụ chính yếu của Giáo hội.
Tuy nhiên, cũng có những trách vụ về vật chất cần phải làm. Vì thế các
Tông đồ đề nghị “tìm trong cộng đoàn bảy người được tiếng tốt, đầy Thần Khí và
khôn ngoan, rồi chúng tôi sẽ cắt đặt họ làm công việc đó” (Cv 6,3). Ở đây bản
văn chưa dùng từ ‘phó tế’, nhưng chính họ là những người khởi đầu cho chức vụ
phó tế ở cộng đoàn sơ khai.
Và như vậy, vấn đề đã được giải quyết và cộng đoàn Kitô hữu tiếp tục
phát triển trong việc xây dựng ngôi nhà của Giáo hội, như lời của sách Công vụ:
“Lời Thiên Chúa vẫn lan tràn, và tại Giêrusalem, số các môn đệ tăng thêm rất
nhiều, lại cũng có một đám rất đông các tư tế đón nhận đức tin” (Cv 6,7).
2. Bài đọc 2 (1Pr 2,4-9)
Thánh Phêrô Tồng đồ đã viết trong thư thứ nhất của mình rằng, Giáo hội
trước tiên, không phải là một tổ chức từ thiện, nhưng đúng hơn là “ngôi nhà
thiêng liêng” (οἶκος πνευματικὸς) với nền móng là Đức Kitô, trong đó, mỗi Tông
đồ là một “viên đá sống” (λίθοι ζῶντες). Đức Giêsu được xem như là “viên đá sống”,
“đá gốc tường”, dù bị con người từ chối, nhưng lại được Thiên Chúa chọn và xem
là quý giá (x.1Pr 2,4-6). Và tiếp theo, cũng chính viên đá ấy lại trở thành
“viên đá làm cho vấp ngã” đối với những người không tin và không tuân thủ Lời
Chúa. Chắc chắn xuyên suốt lịch sử Giáo hội, có thể có một vài hòn đá tách rời
và đổ xuống, nhưng ngôi nhà Giáo hội vẫn mãi luôn đứng vững, vì luôn có Đức
Giêsu là viên đá gốc tường.
3. Bài Tin Mừng (Ga 14, 1-12)
Bài Tin Mừng được trích từ những lời nói từ biệt của Chúa Giêsu trong buổi
Tiệc ly, qua đó, Người nói sẽ đi dọn chỗ cho các môn đệ trong ngôi nhà của Chúa
Cha và Người cũng mạc khải cho chúng ta về Chúa Cha.
Trước đó, Chúa Giêsu nói với các môn đệ về số phận bi đát đang đợi Người
và về việc Người phải ra đi (x. Ga 13,33). Nghe vậy các môn đệ cảm thấy buồn rầu
và sợ hãi. Nhưng Đức Giêsu đã bảo đảm với các ông và khuyên các ông hãy tin vào
Chúa và tin vào Người, bởi chính Người sẽ đi dọn chỗ cho các ông trong “nhà của
Cha tôi” (οἰκίᾳ τοῦ πατρός μου), sau đó Người sẽ trở lại và sẽ mang theo các
ông và như thế Đức Giêsu và các môn đệ sẽ được ở cùng nhau (x. Ga 14,1-3).
Ở đây chúng ta thấy một hình ảnh như một gia đình rất thân thương, đó là
Đức Giêsu sẽ đi dọn chỗ cho các môn đệ nơi nhà Cha Người. Nhưng dọn bằng cách
nào? Người dọn bằng những đau khổ, cuộc thương khó và sự phục sinh của Người. Rồi
chúng ta cũng có thể hiểu rằng chỗ mà Chúa Giêsu dọn cho chúng ta nằm ngay
trong chính thân thể khổ nạn và phục sinh của Người. Vì lẽ chúng ta được kể như
là chi thể trong thân thể Đức Kitô, cho nên Người chuẩn bị cho chúng ta một chỗ
trong thân thể ấy.
Trả lời cho nghi vấn của Tôma: “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi
đâu, làm sao chúng con biết được đường?”, Đức Giêsu đã hé lộ một trong những mạc
khải trọn vẹn và mầu nhiệm hơn về bản thân Người: “Chính Thầy là đường, là sự
thật và là sự sống” (Ga 14,5-6).
Ở đây chúng ta thấy rằng Đức Giêsu với chúng ta là tất cả: Người là cùng
đích mà chúng ta phải đến, nhưng cũng là đường chúng ta đi để đạt tới đích đến.
Vì thế, chúng ta phải bước theo Người như bước theo một con đường và bắt chước
Người đi. Và chúng ta sẽ bắt chước được Người nếu chúng ta sống trong tình yêu
thương, hiệp nhất.
Tiếp theo Đức Giêsu đã mạc khải cho chúng ta về Chúa Cha. Người nói: “Ai
thấy Thầy là thấy Chúa Cha” (Ga 14,9). Nếu chúng ta muốn biết Thiên Chúa, chúng
ta phải chiêm ngắm Đức Giêsu, biết lắng nghe và bước theo Người.
Người còn nói thêm: “Ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những
việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng
Chúa Cha” (Ga 14,12). Rõ ràng là các môn đệ đã làm được nhiều việc hơn Đức
Giêsu, vì Đức Giêsu trong cuộc sống trần thế của Người chỉ giới hạn ở vùng
Palestin, và chỉ thỉnh thoảng Người mới đi ra một chút khỏi ranh giới này. Còn
các tông đồ đã thực thi sứ vụ của mình ở nhiều nơi khác nhau. Và như thế những
việc làm của chính Giáo hội Chúa cũng nhiều hơn Đức Giêsu.
Nhưng thực tế, việc làm của Giáo hội cũng chính là việc làm mà Đức Giêsu
tiếp tục thực hiện, đó là việc làm của Đấng Phục Sinh. Bởi thế Người nói thêm:
“bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm” (Ga 14,13).
Chính nhờ Đức Giêsu, là đường, sự thật và sự sống, chúng ta có thể làm được mọi
sự, thậm chí là có thể đạt tới một đời sống kết hiệp với Chúa Cha.
Cũng như các tông đồ, chúng ta là những khí cụ, được mời gọi cụ thể hóa
nơi đời mình những việc làm của Đức Giêsu. Trong đời sống gia đình, cộng đoàn,
trong công việc hay bất cứ môi trường nào, chúng ta cần phải thực hiện những hoạt
động thánh thiêng: là chầm chậm cải biến và xây dựng ngôi nhà thế giới này theo
kế hoạch của Chúa Cha, nhờ lời cầu nguyện của chúng ta và qua sự kết hiệp với Đức
Kitô trong tình yêu bao la của Người.
II. GỢI Ý SUY NIỆM
1. “Chúng tôi mà bỏ việc rao giảng Lời Chúa để lo việc ăn uống, là điều
không phải” (Cv 6,2). Câu Kinh Thánh này gợi lại cho tôi hình ảnh và vai trò của
Maria và Mátta trong một cộng đoàn gia đình Kitô hữu hôm nay. Vậy đang khi phải
góp phần xây dựng cộng đoàn Kitô hữu của Đấng Phục sinh, tôi và những cộng sự của
tôi có “chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi” (Lc 10,42)?
2. “Hãy để Thiên Chúa dùng anh em như những viên đá sống mà xây nên ngôi
nhà thiêng liêng” (1Pr 2,5). Là những chi thể trong một thân thể là ngôi nhà chung
thiêng liêng, tôi được mời gọi nhìn lại và kiểm định xem tôi đã và đang là viên
đá sống góp phần xây dựng và làm vững chắc cộng đoàn, hay tôi đang như là những
viên đá to lớn nhưng lạnh lẽo và trơ trọi?
3. “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha
mà không qua Thầy” (Ga 14,6). Hành trình của tôi nơi quê hương trần thế có cùng
đích là hướng về nhà Cha trên trời. Vậy đâu là vai trò của Đấng Phục sinh trong
hành trình này của tôi? Tôi có tin thật Đức Giêsu Kitô và cảm nghiệm được rằng
Người vẫn đang yêu thương, đồng hành và nâng đỡ tôi mỗi ngày trong hành trình đức
tin?
III. LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Chúa Giêsu là “Đường, là Sự Thật và là Sự Sống”
đã đến để chỉ lối, và đi trước để dẫn đưa chúng ta đến với Thiên Chúa Cha là
nguồn mạch sự sống và mọi ơn lành. Chúng ta hãy tạ ơn Chúa và tin tưởng dâng lời
cầu nguyện.
1. “Hãy để Thiên Chúa dùng anh em như những viên đá sống động.” Chúng ta
cùng cầu nguyện cho các vị chủ chăn trong Hội Thánh luôn đầy khôn ngoan và
Thánh Thần, để qui tụ và hướng dẫn mọi người trong bổn phận thờ phượng và tích
cực xây dựng nước Chúa.
2. Chúa Giêsu nói: “Không ai đến được với Chúa Cha mà không qua Thầy.”
Chúng ta cùng cầu nguyện cho con người thời đại hôm nay biết tin nhận Đức Kitô
Phục Sinh, luôn gắn bó và trung thành tuân giữ giáo huấn của Ngài, để xứng đáng
được hưởng sự sống đời đời.
3. “Anh em là dòng giống được tuyển chọn, là dân riêng của Thiên Chúa.”
Chúng ta cùng cầu nguyện cho mọi kitô hữu biết ý thức ơn gọi cao quý do bí tích
Rửa tội, luôn nỗ lực tuyên xưng và làm chứng cho đức tin qua bổn phận và trong
hoàn cảnh riêng của mình.
4. “Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm những việc Thầy đã làm.” Chúng ta
cùng cầu xin cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta ngày càng trưởng thành
trong đức tin, và biết diễn tả đức tin ấy bằng một đời sống thấm nhuần yêu
thương và dấn thân phục vụ theo gương Chúa.
Chủ tế: Lạy Chúa Giêsu là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống, xin nhậm lời
chúng con cầu nguyện và ban Thánh Thần giúp chúng con luôn vững bước trên hành
trình đến với Thiên Chúa Cha. Chúa hằng sống và hiển trị muôn đời. Amen.
Sợi Chỉ Đỏ Chúa Nhật 5 Phục Sinh Năm A
SỐNG TRONG THỰC TẾ CỦA THẾ GIỚI
“Thầy là đường,
là sự thật và là sự sống”
(Ga 14,6)
Sợi chỉ đỏ :
– Bài đọc
1 : Cộng đoàn tín hữu sơ khai gặp khó khăn ; giải
quyết bằng cách lập định chế phó tế ; số tín hữu gia tăng.
– Bài đọc
2 : mỗi tín hữu là một viên đá sống động xây dựng đền thờ
của Chúa Thánh Thần.
– Bài Tin Mừng : Sống
theo Đức Giêsu là Đường, sự thật và sự sống.
Có một điều chúng ta
hay quên nên Thánh lễ hôm nay muốn nhắc chúng ta nhớ. Đó là chúng ta tuy ở giữa
thế giới này nhưng lại thuộc về một “dân thánh”, “dân được Thiên Chúa tuyển chọn”.
Đây là một vinh dự, đồng thời là một trách nhiệm. Nếu như chúng ta cảm thấy
mình chưa xứng đáng với vinh dự này và chưa chu toàn trách nhiệm này, thì hãy đến
với Chúa trong Thánh lễ. Ngài sẵn sàng thanh luyện chúng ta và thêm sức giúp
chúng ta.
– Là thành phần của một
cộng đoàn được Chúa quy tụ, nhưng chúng ta hay chia rẽ nhau.
– Là dân được Thiên
Chúa tuyển chọn, nhưng chúng ta ít quảng đại hiến thân cho Chúa.
– Đức Giêsu là đường,
là sự thật và là sự sống. Nhưng nhiều khi chúng ta không bước theo Ngài, học với
Ngài và sống như Ngài.
Bài tường thuật này mô
tả nếp sống của cộng đoàn tín hữu sơ khai, một cộng đoàn không thiếu những khó
khăn nội bộ, nhưng đã biết cách giải quyết thỏa đáng nên vẫn tiếp tục lớn mạnh.
– Khó khăn phát xuất từ
việc phân phối những nhu cầu đời sống, gây ra những sự kêu trách.
– Các tông đồ đã đưa vấn
đề ra tập thể, đề nghị một giải pháp theo hướng chia sẻ trách nhiệm (chọn 7 phó
tế lo việc đời sống), và tập thể đã nhất trí.
– Nhờ khéo giải quyết
nên cộng đoàn lại đoàn kết yêu thương và tăng số.
Chúng ta có gì phải sợ
trên con đường dương thế ? Đã có chính Đức Giêsu đi bên cạnh chúng
ta ; Ngài dẫn chúng ta về nhà Chúa Cha ; Ngài nuôi chúng ta bằng tình
yêu thương của Ngài ; Ngài luôn bênh vực chúng ta và cứu chúng ta thoát khỏi
cái chết đời đời.
Thánh Phêrô nhắc tín hữu
nhớ đến phẩm giá cao quý và trách nhiệm của họ :
– Phẩm giá : Tín
hữu là dòng giống được Thiên Chúa tuyển chọn, là hoàng tộc chuyên lo tế tự và
là dân riêng của Thiên Chúa.
– Trách nhiệm :
Hãy để Thiên Chúa dùng mình như những viên đá sống động xây nên ngôi đền thờ của
Thánh Thần ; hãy dâng những của lễ thiêng liêng đẹp lòng Thiên Chúa ;
hãy loan truyền những công trình vĩ đại của Ngài.
Bài Tin Mừng kêu gọi
tín hữu đi theo Đức Giêsu, học với Ngài và sống với Ngài, bởi vì Ngài là đường,
sự thật và sự sống :
– Đức Giêsu là đường
vì Ngài dẫn tín hữu đến với Chúa Cha, nguồn hạnh phúc đích thực.
– Đức Giêsu là sự thật
vì Ngài phát xuất từ Chúa Cha là nguồn chân lý, và Ngài dạy cho chúng ta biết
Chúa Cha.
– Đức Giêsu là sự sống
vì “sự sống đích thật là nhận biết Chúa Cha và Đấng Ngài sai đến” (Ga 17,3).
Bài đọc thứ hai (thư
Phêrô) trình bày vẻ thánh thiện của Giáo Hội : Giáo Hội là “giống nòi được
tuyển chọn, là hoàng gia chuyên lo tế tự, là dân thánh, dân riêng của Thiên
Chúa”. Vì thế tín hữu hãy “để Thiên Chúa dùng như những viên đá sống động xây
nên ngôi đền thờ của Thánh Thần… dâng những của lễ thiêng liêng đẹp lòng Thiên
Chúa…”
Nhưng bài đọc 1 (sách
Công vụ) cho thấy trong cộng đoàn Giáo Hội vẫn có bất công, sinh ra tranh chấp
và kêu ca. Thành thử “ngôi đền thờ của Thánh Thần” cũng khó mà xây dựng, những
“viên đá sống động” khó mà ăn khớp với nhau, và “những của lễ thiêng liêng” khó
mà đẹp lòng Thiên Chúa.
Tuy nhiên, bài Tin Mừng
khuyến khích chúng ta hãy an tâm, cứ vững tin và trung thành đi theo Đức Giêsu
thì mọi sự sẽ ổn, bởi vì Ngài là đường, là sự thật và à sự sống.
Có biết bao điều làm
cho con người xao xuyến : bệnh tật, khủng hoảng kinh tế, xa cách người
thân v.v.
Đức Giêsu biết tất cả
những điều đó, nhưng Ngài vẫn khuyên “Lòng chúng con đừng xao xuyến”, vì Ngài
nhìn mọi sự từ trên cao. Từ cao nhìn xuống, cái nhìn của Ngài bao quát hơn và
thấy trọn vẹn hơn : Ngài không chỉ thấy hiện tại đang bế tắc mà còn thấy
tương lai xán lạn. Nhờ cái nhìn ấy nên mặc dù trong Vườn Cây Dầu Ngài thấy hình
như đang đứng trước ngõ bí nhưng Ngài vẫn tiến bước nên cuối cùng đã đến ánh
sáng phục sinh.
Bởi thế, Ngài kêu gọi
chúng ta : “Anh em đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy”.
Nếu tin thì không còn
xao xuyến nữa.
Những công việc trong
Giáo Hội rất là nhiều, nhưng số Giám mục và Linh mục lại quá thiếu. Nhìn trong
phạm vi một giáo xứ cũng thế : giáo dân thì đông nhưng những người lo việc
thì ít. Chỉ có Cha Xứ, vài tu sĩ và một ít thành viên Hội đồng giáo xứ. Khủng
hoảng.
Nhưng cơn khủng
hoảng này đã có ngay từ hồi Giáo Hội sơ khai. Và Giáo Hội sơ khai đã giải quyết
một cách khéo léo bằng cách chia sẻ trách nhiệm : các tông đồ chuyên lo
rao giảng Lời Chúa, các phó tế lo cho đời sống. Có lẽ từ kinh nghiệm này mà
Thánh Phêrô đã đề ra nguyên tắc mọi người tham gia vào việc chung của Giáo Hội :
“Anh em hãy để Thiên Chúa dùng anh em như những viên đá sống động xây nên ngôi
đền thờ Thánh Thần”. Mỗi người đều là một viên đá. Người thì xây nền, người thì
xây tường, người khác xây cổng v.v.
Thực ra, một cộng đoàn
mà sinh động thì tất nhiên phát sinh thêm những công việc. Và nếu các thành
viên của cộng đoàn thiết tha với sức sống của cộng đoàn thì sẽ biết cách thu xếp
để chu toàn mọi công việc theo hướng cùng nhau chia sẻ trách nhiệm. Và được như
thế thì chắc chắn “số các môn đệ sẽ ngày càng thêm đông”.
a/ Đường
Một người đố bạn
mình :
– Đố anh trong Tin Mừng
câu nào ngọt ngào nhất ?
– Thiên Chúa là Tình
yêu.
– Không phải.
– Vậy chứ câu
nào ?
– “Ta là đường”
– ! ! ! ? ? ?
b/ Sự thật : Sự
thật ở đâu ?
– Một tai nạn xe hơi xảy
ra trong một thành phố nhỏ. Đám đông vây kín nạn nhân khiến một nhà báo không
sao nhìn thấy được. Anh ta chợt nảy ra một ý nghĩ và kêu lên “Tôi là bố của nạn
nhân đây. Tránh ra”. Đám đông tránh lối cho anh ta lại gần. Khi chứng kiến cảnh
tượng, anh ta mới vô cùng mắc cỡ, vì nạn nhân là một con lừa ! (Anthony de
Mello, “Lời kinh của con ếch”)
– Một nhà xuất bản gởi
tới tác giả của một bản thảo lời từ chối sau đây : “Chúng tôi đặc biệt
thích thú đọc bản thảo của ông. Tuy nhiên chúng tôi nghĩ rằng nếu chúng tôi xuất
bản tác phẩm của ông, chúng tôi sẽ hoàn toàn không bao giờ còn có thể xuất bản
một tác phẩm nào khác ngang tầm giá trị được với nó. Và chúng tôi không thể
hình dung được làm sao trong vòng một trăm năm nữa lại có một tác phẩm nào khác
có thể sánh được với tác phẩm của ông. Vì thế chúng tôi rất tiếc phải buộc lòng
gởi lại ông bản văn tuyệt vời này. Và ngàn lần chúng tôi xin ông tha lỗi cho vì
sự thiển cận và yếu kém của chúng tôi”. (Anthony de Mello, “Lời kinh của con ếch”)
c/ Sự sống
Một bà đạo đức áy náy
vì một vài tật xấu bà đã cố gắng hết sức mà vẫn không chừa được. Ban đến than
thở với cha linh hướng. Ngài nói : “Con có để ý thấy không, vào mùa đông,
lá sồi rụng nhiều, nhưng vẫn còn vài chiếc. Gió đông thổi mạnh cũng không làm
chúng rụng xuống. Nhưng khi mùa xuân đến, chúng tự động rụng nhường chỗ cho lá
non mẩy lộc. Vậy cái gì làm cho chúng rơi rụng ? Thưa đó là sự sống mới
lưu chuyển trong thân cây. Với chúng ta cũng vậy, khi sự sống mới của đức Kitô
nảy nở trong đời sống, ta sẽ mau thăng tiến trên đường đạo đức.”
CT : Anh chị em thân mến
Chúa Giêsu là đường,
là sự thật và là sự sống. Không ai đến được với Thiên Chúa mà không qua Người.
Tin tưởng vào ơn trợ giúp của Chúa, chúng ta cùng dâng lời cầu nguyện.
1- Một trong những
mục tiêu Hội Thánh luôn theo đuổi / là tạo được sự hiệp nhất giữa những người
cùng tin vào Đức Kitô / Chúng ta hiệp lời cầu xin / cho công trình đại kết của
Hội Thánh / sớm đạt được kết quả mong muốn.
2- Trên thế giới
ngày nay / có biết bao người đang noi gương Đức Kitô / xả thân phục vụ những
người nghèo khổ nhất trong xã hội / ở các trại phong / các bệnh viện tâm thần /
nơi những vùng rừng thiêng nước độc đầy dẫy hiểm nguy / Chúng ta hiệp lời cầu xin
Chúa / luôn gìn giữ và nâng đỡ những con người quảng đại ấy.
3- Con người vốn bản
tính yếu đuối nên rất dễ nản lòng / tuyệt vọng trước những đau khổ / những khó
khăn trong đời sống thường ngày / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho những anh chị
em đang gặp thử thách / luôn biết tin tưởng vào tình yêu vô biên / và sự quan
phòng kỳ diệu của Chúa.
4- Ngay trong một xứ
đạo / nhiều khi sự chia rẽ / mất đoàn kết / vẫn còn rất trầm trọng / Chúng ta
hiệp lời cầu xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta / biết dẹp bỏ mọi tị hiềm / để
sống hiệp nhất và yêu thương nhau như Chúa đã dạy.
CT : Lạy Chúa, thánh Phêrô đã bảo chúng con “Anh em là
giống nòi được tuyển chọn, là hoàng tộc chuyên lo tế tự, là dân thánh, dân
riêng của Thiên Chúa, để loan truyền những công trình vĩ đại của Người”. Xin
cho chúng con luôn sống xứng đáng với tình thương của Chúa và thực hiện trọn vẹn
vai trò chứng nhân của mình. Chúng con cầu xin nhờ…
– Kinh Tiền tụng :
Nên dùng Kinh Tiền Tụng Phục sinh 5 vì có nói tới Đức Giêsu như của lễ, bàn thờ
và tư tế.
– Trước kinh Lạy
Cha : Đang khi đọc kinh Lạy Cha, chúng ta hãy có những tâm tình của
chính Đức Giêsu : mong cho Nước của Chúa Cha trị đến trên trần gian này, một
nước đầy tình thương, công chính và bình an.
Anh chị em là thành phần
của một xã hội trần thế nhưng đồng thời cũng là thành phần của một dân thánh được
Thiên Chúa tuyển chọn. Anh chị em hãy trở về lo xây dựng xã hội nhưng đồng thời
cũng đừng quên xây dựng Nước Thiên Chúa.
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI
Lectio Divina: Chúa Nhật V Phục Sinh (A)
Chúa Nhật,
14 Tháng 5, 2017
Thầy là đường, là sự thật và là sự sống
Lời giải đáp cho câu hỏi thường xuyên trong
lòng loài người
Ga 14:1-12
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa
Giêsu, xin hãy sai Thần Khí Chúa đến giúp chúng con đọc Kinh Thánh với cùng tâm
tình mà Chúa đã đọc cho các môn đệ trên đường Emmau. Trong ánh sáng của Lời Chúa, được viết trong
Kinh Thánh, Chúa đã giúp các môn đệ khám phá ra được sự hiện diện của Thiên
Chúa trong nỗi đau buồn về bản án và cái chết của mình. Vì thế, cây thập giá tưởng như là sự kết thúc
của mọi niềm hy vọng, đã trở nên nguồn mạch của sự sống và sự sống lại.
Xin hãy
tạo trong chúng con sự thinh lặng để chúng con có thể lắng nghe tiếng Chúa
trong sự Tạo Dựng và trong Kinh Thánh, trong các sự việc của đời sống hằng ngày
và trong những người chung quanh, nhất là những người nghèo khó và đau khổ. Nguyện xin Lời Chúa hướng dẫn chúng con để giống
như hai môn đệ từ Emmau, chúng con cũng sẽ được hưởng sức mạnh sự phục sinh của
Chúa và làm chứng cho những người khác rằng Chúa đang sống hiện hữu giữa chúng
con như nguồn mạch của tình anh em, công lý và hòa bình. Chúng con cầu xin vì danh Chúa Giêsu, con Đức
Maria, Đấng đã mặc khải cho chúng con về Chúa Cha và đã sai Chúa Thánh Thần đến
với chúng con. Amen.
2. Bài Đọc
a) Chìa khóa để hướng dẫn bài đọc:
Trong
khi đọc, bạn hãy cố gắng lắng nghe như thể bạn đang hiện diện tại buổi họp mặt
cuối cùng của Chúa Giêsu với các môn đệ.
Hãy lắng nghe những Lời của Người như thể chúng được gửi gấm đến riêng bạn,
hôm nay, tại lúc này.
b) Phân đoạn bài Tin Mừng chương 14 để trợ giúp
cho bài đọc:
Ga
14:1-4: Đừng để lòng các con xao xuyến
vì bất cứ chuyện gì!
Ga
14:5-7: Câu hỏi của Tôma và câu trả lời
của Chúa Giêsu
Ga
14:8-21: Câu hỏi của Philípphê và câu trả
lời của Chúa Giêsu
Ga
14:22-31: Câu hỏi của Giuđa Tađêô và câu
trả lời của Chúa Giêsu
c) Phúc Âm:
1-4: Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không,
Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi,
Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở
đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi.”
5-7: Ông Tôma thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu,
làm sao chúng con biết đường đi?” Chúa
Giêsu đáp: “Thầy là đường, là sự thật và
là sự sống. Không ai đến được với Cha mà
không qua Thầy. Nếu các con biết Thầy,
thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ
các con biết và đã xem thấy Người.”
8-12: Philípphê thưa: “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha
và như thế là đủ cho chúng con.” Chúa
Giêsu nói cùng ông rằng: “Thầy ở với các
con bấy lâu, thế mà Philípphê, con chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là xem thấy Cha. Sao con lại nói: ‘Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha?’ Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở
trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với
các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi
việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong
Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con
hãy tin, vì các việc Thầy đã làm. Thật,
Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy,
người ấy sẽ làm những việc Thầy đã làm.
Người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với cha.”
3. Giây phút thinh lặng cầu nguyện:
Để Lời
Chúa được thấm nhập và soi sáng đời sống chúng ta.
4. Một vài câu hỏi gợi ý:
Để giúp
chúng ta trong phần suy niệm cá nhân.
a) Lời nào của Chúa Giêsu động chạm đến tâm hồn
bạn nhất? Tại sao?
b) Những dấu vết gì của khuôn mặt Chúa Cha, được
mặc khải bởi Chúa Giêsu, hiện ra trong 12 câu Tin Mừng này?
c) Những câu Tin Mừng này mặc khải điều gì về mối
quan hệ của Chúa Giêsu với Chúa Cha?
d) Những câu Tin Mừng này nói cho chúng ta biết
điều gì về mối quan hệ của chúng ta với Chúa Cha?
e) “Những việc làm lớn lao hơn”, theo Chúa
Giêsu, mà chúng ta sẽ có thể đạt được là những việc gì?
f) Chúa Giêsu nói: “Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở.” Những lời này mang ý nghĩa gì đối với chúng
ta hôm nay?
g) Những vấn nạn và mong ước nào được ngụ ý
trong các câu hỏi của các ông Tôma và Philípphê?
5. Chìa khóa của bài đọc
Dành cho
những ai muốn đào sâu vào trong chủ đề
a) Tin Mừng của Gioan: một tấm vải được dệt từ ba thoi chỉ
* Chữ văn bản (text) có nghĩa là tấm vải
(cloth). Do đó, Tin Mừng của Gioan cũng giống như một khúc vải được dệt từ ba
thoi chỉ rất khác nhau nhưng lại rất giống nhau. Ba thoi chỉ này rất hài hòa đến nỗi mà chúng
ta thỉnh thoảng bị nhầm lẫn và không biết rằng chúng ta đang đi từ một thoi chỉ
này sang thoi khác.
i) Thoi chỉ đầu tiên: là những sự thật về cuộc đời Chúa Giêsu đã xảy
ra vào thập niên 30 được nhớ lại bởi các nhân chứng, những người đã sống với
Chúa Giêsu và đã thấy những việc Người làm và nghe những lời Người dạy. Đây là Đức Giêsu thuộc về lịch sử, được gìn
giữ trong sự chứng tá của người Môn Đệ Chúa Yêu (1Ga 1:1).
ii) Thoi chỉ thứ hai: là các sự kiện và vấn nạn của
đời sống cộng đoàn trong hậu bán thế kỷ thứ nhất. Bắt đầu với lòng tin vào Chúa Giêsu và được
thuyết phục bởi sự hiện diện của Đấng Phục Sinh sống ở giữa họ, các cộng đoàn
được soi sáng về những sự kiện và vấn nạn này bằng những lời và dấu chỉ của
Chúa Giêsu. Vì thế, lấy ví dụ, những
xung đột họ có với những người Biệt Phái, đã chịu ảnh hưởng rất nhiều bởi câu
chuyện và bài tường trình về cuộc đàm luận giữa Chúa Giêsu và các người Biệt
Phái.
iii) Thoi chỉ thứ ba: là những lời chú giải của tác giả Phúc
Âm. Trong một số đoạn, rất khó cho chúng
ta phân biệt được khi nào lời của Chúa Giêsu dừng lại và khi nào lời diễn giải
của tác giả Phúc Âm bắt đầu. (Ga 2:22;
3:16-21; 7:39; 12:37-43; 20:30-31).
* Trong năm chương thuật lại việc từ biệt của
Chúa Giêsu (Ga từ chương 13 đến 17), chúng ta có thể nhìn thấy ba thoi chỉ
này: lời nói của Chúa Giêsu, lời nói của
các cộng đoàn và lời nói của tác giả Phúc Âm.
Trong những chương này, ba thoi chỉ được đan dệt trong một cách mà chúng
thể hiện toàn bộ vẻ đẹp tuyệt vời và linh cảm, rất khó mà phân biệt thoi chỉ
nào với thoi nào.
b) Các chương từ 13 đến 17 của Phúc Âm Gioan:
* Cuộc trò chuyện dài (Ga 13:1 đến 17:26) giữa
Chúa Giêsu và các môn đệ trong bữa tiệc ly, vào đêm trước khi Chúa bị bắt và bị
giết, là phần Giao Ước Người để lại cho chúng ta. Trong đó Chúa Giêsu thổ lộ ước nguyện cuối
cùng của Người liên quan đến đời sống trong cộng đoàn cho các môn đệ. Đó là một cuộc trò chuyện thân thiện, mà người
môn đệ đã nhớ rõ. Tác giả Tin Mừng mong
ước truyền đạt rằng Đức Giêsu đã tỏ lòng mong muốn kéo dài tối đa bữa họp mặt lần
chót với bạn bè, thời khắc thân mật tuyệt vời.
Điều tương tự cũng xảy ra ngày hôm nay.
Có nhiều loại trò chuyện khác nhau.
Có cuộc đối thoại hời hợt bên ngoài, tất cả mọi thứ bay theo không khí
và cho thấy sự trống vắng trong những người liên hệ. Rồi có cuộc đàm thoại sâu xa chạm vào tận tâm
can. Tất cả chúng ta, vào một lúc nào
đó, trải qua những giây phút chia sẻ thân thiện này, mở rộng tâm hồn chúng ta
và giúp sức cho chúng ta trong những lúc khó khăn. Loại đối thoại này giúp chúng ta trưởng thành
trong sự tin tưởng và để vượt thắng được nỗi sợ hãi.
* Năm chương này (từ Ga 13 đến 17) cũng là một
ví dụ về các cộng đoàn của người Môn Đệ Chúa Yêu được chỉ dạy. Các câu hỏi của ba môn đệ, Tôma (Ga 14:5),
Philípphê (Ga 14:8) và Giuđa Tađêô (Ga 14:22), cũng là câu hỏi của các cộng
đoàn của cuối thế kỷ thứ nhất. Các câu
trả lời của Chúa Giêsu cho cả ba người giống như một tấm gương mà ở đó các cộng
đoàn đã tìm thấy câu trả lời cho những nghi ngờ và khó khăn của họ. Vì vậy, chương 14 là (và vẫn là) một tín lý dạy
các cộng đoàn phải sống như thế nào lúc không có sự hiện diện của Chúa Giêsu bằng
xương bằng thịt.
c) Chương 14:1-12: Một lời giải đáp cho các câu hỏi thường xuyên
trong lòng loài người
Ga
14:1-4: Các cộng đoàn thắc mắc: “Làm thế nào chúng ta có thể sống trong cộng
đoàn với rất nhiều ý kiến khác nhau như thế?”
Chúa Giêsu trả lời với một lời cổ vũ:
“Đừng để lòng các con xao xuyến! Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở!” Việc nhấn mạnh với những lời khuyến khích có
thể sẽ giúp vượt thắng được những khó khăn và bất đồng, có nghĩa là phải có những
khuynh hướng khác biệt trong cộng đoàn, mỗi người cho rằng mình đúng hơn người
khác. Chúa Giêsu nói: “Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở!” Không nhất thiết tất cả đều nghĩ giống
nhau. Điều quan trọng là tất cả mọi người
đều chấp nhận Chúa Giêsu như là sự mặc khải của Chúa Cha và vì tình yêu của Người,
tất cả chấp nhận thái độ phục vụ và yêu thương.
Tình yêu và sự phục vụ là điều cụ thể liên kết nhiều viên gạch của bức
tường lại với nhau và làm cho các cộng đoàn đa dạng trở nên một Giáo Hội của
tình anh chị em.
Ga
14:5-7: Ông Tôma thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu,
làm sao chúng con biết đường đi?” Chúa
Giêsu đáp: “Thầy là đường, là sự thật và
là sự sống!” Ba chữ quan trọng. Không có đường, chúng ta không thể đi. Không có sự thật, chúng ta không thể chắc chắn. Nếu không có sự sống, thì chỉ có chết
chóc! Chúa Giêsu giải thích rằng Người
là đường bởi vì “Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy!” Người là cửa chuồng chiên mà qua đó các chiên
ra vào (Ga 10:9) Chúa Giêsu là sự thật bởi
vì trông thấy Người, chúng ta cũng trông thấy hình ảnh của Chúa Cha. “Nếu các con biết Thầy, thì các con cũng biết
Cha Thầy!” Chúa Giêsu là sự sống bởi vì
nếu chúng ta đi theo những bước chân của Người, chúng ta sẽ được kết hợp với Chúa
Cha và sẽ có sự sống trong chúng ta.
Ga
14:8-11: Ông Philípphê thưa: “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Chúa
Cha và như thế là đủ cho chúng con.”
Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: “Ai
thấy Thầy là xem thấy Cha.” Philípphê
bày tỏ lòng mong muốn của nhiều người trong cộng đoàn của Gioan và tiếp tục là
mong muốn của tất cả chúng ta: tôi phải
làm gì để được thấy Cha của Chúa Giêsu, Đấng mà Người nói đến nhiều như vậy? Câu trả lời của Chúa Giêsu rất tuyệt vời: “Thầy ở với các con bấy lâu, thế mà Philípphê,
con chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là
xem thấy Cha.” Chúng ta không nên nghĩ rằng
Thiên Chúa thì xa vời, xa cách và không ai biết. Ai có lòng ước ao muốn biết Thiên Chúa Cha là
ai và như thế nào thì chỉ cần nhìn vào Chúa Giêsu. Người đã mặc khải hình ảnh Chúa Cha trong những
lời nói và cử chỉ qua đời sống của Người!
“Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy.”
Qua cử chỉ của Người, Chúa Giêsu đã tỏ cho thấy khuôn mặt mới của Thiên
Chúa đã thu hút người ta đến với Chúa.
Qua sự vâng lời của Người, Người đã được gắn bó hoàn toàn với Chúa
Cha. Vào những lúc Người đã làm những điều
mà Chúa Cha sai Người làm (Ga 5:30; 8:28-29, 38). Đó là lý do tại sao tất cả mọi việc trong
Chúa Giêsu là sự mặc khải của Chúa Cha!
Các phép lạ và các công việc Người làm là công trình của Chúa Cha! Trong cùng một cách, bằng lối sống của chúng
ta và cách cư xử với nhau, chúng ta phải là một sự mặc khải của Chúa
Giêsu. Để được như thế, chúng ta phải được
trông thấy và được công nhận là một phần của Chúa Giêsu.
Những gì
chúng ta cần phải suy niệm ở đây là “Làm thế nào để tôi phản ảnh được Chúa
Giêsu?” Tôi có giống như Phêrô không muốn
chấp nhận một Đức Giêsu tôi tớ và chịu nhiều đau khổ và muốn một Đức Giêsu theo
như những ước vọng của mình không? (Mc 8:32-33). Tôi có giống như những kẻ chỉ có thể nói “Lạy
Chúa! Lạy Chúa!” không? (Mt 7:21)
Tôi có giống như những kẻ chỉ mong muốn một Đức Kitô vinh quang và thần
thánh và quên rằng Đức Giêsu Nagiarét đi với người nghèo khó, chào đón kẻ bị
ngược đãi, chữa lành người bệnh tật, phục hồi những kẻ bị loại trừ và Người,
chính vì sự cống hiến của Người cho loài người và Chúa Cha, đã bị bách hại và
đóng đinh trên thập giá không?
Ga
14:12: Lời hứa của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu nói rằng mối quan hệ mật thiết với
Chúa Cha không phải là một đặc quyền chỉ dành riêng cho Người, mà có thể cho tất
cả chúng ta là những kẻ tin vào Chúa.
Qua Người, chúng ta có thể làm những việc Người đã làm cho dân chúng vào
thời của Chúa. Người sẽ cầu bầu cho
chúng ta. Bất cứ điều gì chúng ta xin,
Người sẽ cầu cùng với Chúa Cha và sẽ ban cho chúng ta, miễn là nó được dùng để
phục vụ (Ga 14:13).
6. Thánh Vịnh 43 (42)
“Ánh sáng và chân lý của Chúa sẽ soi đường
dẫn lối con đi”
Như nai
rừng mong mỏi tìm về suối nước trong,
hồn con
cũng trông mong được gần Ngài, lạy Chúa.
Linh hồn
con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống.
Bao giờ
con được đến vào bệ kiến Tôn Nhan?
Châu lệ
là cơm bánh đêm ngày,
khi thiên
hạ thường ngày cứ hỏi:
"Này
Thiên Chúa ngươi đâu? "
Tôi thả
hồn miên man tưởng nhớ
thuở tiến
về lều thánh cao sang
đến tận
nhà Thiên Chúa,
cùng
muôn tiếng reo mừng tán tạ,
giữa
sóng người trẩy hội tưng bừng.
Hồn tôi
hỡi, cớ sao phiền muộn,
xót xa
phận mình mãi làm chi?
Hãy cậy
trông Thiên Chúa, tôi còn tán tụng Người,
Người là
Đấng cứu độ, là Thiên Chúa của tôi.
Lạy
Chúa, con chìm sâu trong phiền muộn,
nên chi
từ giải đất Giođan,
cũng như
rặng Khéc-môn cao ngất, và núi nhỏ Mi-xa,
con tưởng
nhớ đến Ngài.
Kìa vực
thẳm kêu gào vực thẳm,
khi tiếng
thác của Ngài tuôn đổ ầm vang.
Sóng cồn
theo nước cuốn,
Ngài để
cho tràn ngập thân này.
Ban ngày
CHÚA gửi tình thương xuống,
con ngâm
nga bài thánh nhạc thâu đêm
thành
kinh nguyện dâng Chúa Trời nguồn sống.
Con thưa
cùng Thiên Chúa,
là núi
đá bảo vệ đời con: "Chúa quên con sao đành?
Sao con
phải lang thang tiều tuỵ,
bị quân
thù áp bức mãi không thôi? "
Xương cốt
con gãy rời từng khúc,
bởi đối
phương lăng nhục thân này,
khi
thiên hạ thường ngày cứ hỏi:
"Này
Thiên Chúa ngươi đâu? "
Hồn tôi
hỡi, cớ sao phiền muộn,
xót xa
phận mình mãi làm chi?
Hãy cậy
trông Thiên Chúa, tôi còn tán tụng Người,
Người là
Đấng cứu độ, là Thiên Chúa của tôi.
Lạy Chúa
Trời, xin xử cho con,
Chính
Ngài là Thiên Chúa bảo vệ con,
sao Ngài
đành xua đuổi?
Sao con
phải lang thang tiều tuỵ,
bị quân
thù áp bức mãi không thôi?
Xin Ngài
thương sai phái ánh sáng và chân lý của Ngài,
để soi
đường dẫn lối con đi về núi thánh, lên đền Ngài ngự.
Con sẽ
bước tới bàn thờ Thiên Chúa,
tới gặp
Thiên Chúa, nguồn vui của lòng con.
Con gảy
đàn dâng câu cảm tạ,
lạy Chúa
là Thiên Chúa con thờ.
Hồn tôi
hỡi, cớ sao phiền muộn,
xót xa
phận mình mãi làm chi?
Hãy cậy
trông Thiên Chúa, tôi còn tán tụng Người,
Người là
Đấng cứu độ, là Thiên Chúa của tôi.
7. Lời Nguyện Kết
Lạy Chúa
Giêsu, chúng con xin cảm tạ Chúa về Lời Chúa đã giúp chúng con hiểu rõ hơn ý muốn
của Chúa Cha. Nguyện xin Thần Khí Chúa
soi sáng các việc làm của chúng con và ban cho chúng con sức mạnh để thực hành
Lời Chúa đã mặc khải cho chúng con. Nguyện
xin cho chúng con, được trở nên giống như Đức Maria, thân mẫu Chúa, không những
chỉ lắng nghe mà còn thực hành Lời Chúa.
Chúa là Đấng hằng sống hằng trị cùng với Đức Chúa Cha trong sự hiệp nhất
với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời.
Amen.




Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét