12/02/2019
Thứ Ba tuần 5 thường niên
BÀI ĐỌC I: St 1, 20 –
2, 4a
“Chúng ta hãy dựng nên con người
theo hình ảnh giống như Ta”.
Trích sách Sáng Thế.
Thiên Chúa phán: “Nước
hãy sản xuất những sinh vật bò sát và loài chim bay trên mặt đất, dưới vòm trời”.
Vậy Thiên Chúa tạo thành những cá lớn, mọi sinh vật sống động mà nước sản xuất
theo loại chúng, và mọi chim bay tuỳ theo giống. Thiên Chúa thấy chúng tốt đẹp.
Thiên Chúa chúc phúc cho chúng rằng: “Hãy sinh sôi nảy nở cho nhiều, đầy nước
biển; loài chim hãy sinh cho nhiều trên mặt đất”. Qua một buổi chiều và một buổi
sáng: đó là ngày thứ năm.
Thiên Chúa lại phán:
“Đất hãy sản xuất các sinh vật tuỳ theo giống: gia súc, loài bò sát và dã thú
dưới đất tuỳ theo loại”. Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa đã dựng nên dã thú dưới
đất tuỳ theo loại, gia súc và mọi loài bò sát dưới đất tuỳ theo giống. Thiên
Chúa thấy chúng tốt đẹp; và Thiên Chúa phán: “Chúng ta hãy dựng nên con người
theo hình ảnh giống như Ta, để chúng làm chủ cá biển, chim trời, dã thú khắp mặt
đất, và tất cả loài bò sát di chuyển trên mặt đất”. Vậy Thiên Chúa đã tạo thành
con người giống hình ảnh Chúa; Chúa tạo thành con người giống hình ảnh Thiên
Chúa. Người tạo thành họ có nam có nữ. Thiên Chúa chúc phúc cho họ và phán rằng:
“Hãy sinh sôi nảy nở cho nhiều đầy mặt đất, và thống trị nó, hãy bá chủ cá biển,
chim trời và toàn thể sinh vật di chuyển trên mặt đất”. Thiên Chúa phán: “Đây
Ta ban cho các ngươi làm thức ăn mọi thứ cây cỏ mang hạt giống trên mặt đất và
toàn thể thảo mộc sinh trái có hạt tuỳ theo giống. Ta ban mọi thứ cây cỏ xanh
tươi làm thức ăn cho mọi loài dã thú trên mặt đất, chim trời và toàn thể sinh vật
di chuyển trên mặt đất”. Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã
làm rất tốt đẹp. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ sáu.
Thế là trời đất và mọi
trang điểm của chúng đã hoàn thành. Ngày thứ bảy Thiên Chúa hoàn tất công việc
Người đã làm. Và sau khi hoàn tất công việc Người đã làm, thì ngày thứ bảy Người
nghỉ ngơi. Chúa chúc phúc và thánh hoá ngày thứ bảy, vì trong ngày đó, Người
nghỉ việc tạo thành.
Đó là gốc tích trời đất
khi được tạo thành. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 8, 4-5. 6-7.
8-9
Đáp: Lạy Chúa, lạy
Chúa chúng con, lạ lùng thay danh Chúa khắp nơi hoàn cầu (c. 2a).
Xướng:
1) Khi con ngắm cõi trời,
công cuộc tay Chúa tạo ra, vầng trăng và muôn tinh tú mà Chúa gầy dựng, thì
nhân loại là chi mà Chúa nhớ tới? con người là chi mà Chúa để ý chăm nom? –
Đáp.
2) Chúa dựng nên con
người kém thiên thần một chút, Chúa trang sức con người bÄng danh dự với vinh
quang, Chúa ban cho quyền hành trên công cuộc tay Ngài sáng tạo, Chúa đặt muôn
vật dưới chân con người. – Đáp.
3) Nào chiên nào bò,
thôi thì tất cả, cho tới những muông thú ở đồng hoang, chim trời với cá đại
dương, những gì lội khắp nẻo đường biển khơi. – Đáp.
ALLELUIA: Ga 14, 23
Alleluia, alleluia!
– Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và
Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Mc 7, 1-13
“Các ngươi gác bỏ một bên các
giới răn Thiên Chúa, để nắm giữ tập tục phàm nhân”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, những người biệt
phái và mấy luật sĩ từ Giêrusalem tụ tập lại bên Chúa Giêsu, và họ thấy vài môn
đệ Người dùng bữa với những bàn tay không tinh sạch, nghĩa là không rửa trước.
Vì theo đúng tập tục của tiền nhân, những người biệt phái và mọi người Do-thái
không dùng bữa mà không rửa tay trước, và ở nơi công cộng về, họ không dùng bữa
mà không tắm rửa trước. Họ còn giữ nhiều tập tục khác nữa, như rửa chén, rửa
bình, rửa các đồ đồng. Vậy những người biệt phái và luật sĩ hỏi Người: “Sao môn
đệ ông không giữ tập tục của tiền nhân mà lại dùng bữa với những bàn tay không
tinh sạch?” Người đáp: “Hỡi bọn giả hình, Isaia thật đã nói tiên tri rất chí lý
về các ngươi, như lời chép rằng: ‘Dân này kính Ta ngoài môi miệng, nhưng lòng
chúng ở xa Ta. Nó sùng kính Ta cách giả dối, bởi vì nó dạy những giáo lý và những
luật lệ loài người’. Vì các ngươi bỏ qua các giới răn Thiên Chúa, để nắm giữ tập
tục loài người: rửa bình, rửa chén và làm nhiều điều như vậy”. Và Người bảo:
“Các ngươi đã khéo bỏ giới răn Thiên Chúa, để nắm giữ tập tục của các ngươi. Thật
vậy, Môsê đã nói: ‘Hãy thảo kính cha mẹ’, và ‘ai rủa cha mẹ, sẽ phải xử tử’.
Còn các ngươi thì lại bảo: ‘Nếu ai nói với cha mẹ mình rằng: Những của tôi có
thể giúp cha mẹ được là Corban rồi (nghĩa là của dâng cho Chúa)’, và các ngươi
không để cho kẻ ấy giúp gì cho cha mẹ nữa. Như thế các ngươi huỷ bỏ lời Chúa bằng
những tập tục truyền lại cho nhau. Và các ngươi còn làm nhiều điều khác giống
như thế”. Đó là lời Chúa.
Suy Niệm : Tìm cái cốt
yếu
Nhiều tôn giáo lấy
việc tẩy rửa làm một trong những nghi thức linh thiêng của Ðạo. Chẳng hạn người
Ấn giáo tắm ở sông Hằng trước khi vào tế tự ở đền thờ, hoặc các thành viên Cộng
đoàn Qumrân thời Chúa Giêsu lấy việc tắm rửa hằng ngày để diễn tả thái độ sẵn
sàng của mình cho ngày Ðấng Mêsia đến; ngay cả Gioan Tẩy giả cũng coi việc dìm
người xuống dòng sông Giođan rồi trồi lên khỏi nước như cử chỉ nói lên sự hoán
cải tâm hồn, sẵn sàng gia nhập đoàn dân mới của Thiên Chúa khi Ngài ngự đến.
Người Do thái còn đi xa hơn đến mức đưa nghi thức tẩy rửa ấy vào từng chi tiết
đời sống thường ngày, như rửa tay trước khi ăn, rửa chén đĩa, bình lọ...
Tin Mừng hôm nay kể lại
cuộc đối chất giữa Chúa Giêsu và những người Biệt phái về vấn đề tập tục của tiền
nhân. Ðối với người Do thái, việc rửa tay, rửa chén đĩa, rửa thực phẩm, không
chỉ là một biện pháp vệ sinh nhằm phòng bệnh, mà còn là một nghi thức tôn giáo
nói lên ước nguyện trở nên thanh sạch để có thể hiệp thông với Thiên Chúa là Ðấng
Thánh. Ðây là điều tốt, nhưng người Biệt phái đã quá vụ hình thức mà bỏ quên điều
thiết yếu, họ phán đoán một người tốt hay xấu dựa trên những hình thức bên
ngoài. Chúa Giêsu đã trả lời cho thái độ vụ hình thức ấy như sau: "Các ông
gạt bỏ giới răn của Thiên Chúa qua một bên, mà duy trì truyền thống của người
phàm". Chúa Giêsu muốn cho thấy các việc làm bên ngoài ấy, dù có tính cách
tôn giáo đến đâu, cũng không thể thay thế cho một việc khác quan trọng hơn. Ðiều
quan trọng là sự thanh sạch của tâm hồn, chứ không phải việc rửa tay, rửa vật dụng
bên ngoài; đừng lẫn lộn tập tục của truyền thống phàm nhân với lề luật do chính
Thiên Chúa ban bố.
Chúa Giêsu nhắc đến
trường hợp những người Do thái nhân danh tập tục dâng cúng một số của cải vào Ðền
thờ, gọi là copan, nghĩa là lễ phẩm đã dâng cho Chúa, để rồi biện minh cho sự
thiếu sót bổn phận đối với cha mẹ. Tập tục dâng cúng là do con người, thảo kính
cha mẹ là lệnh truyền của Thiên Chúa, thế nhưng trong trường hợp vừa kể, vì
tinh thần sống vụ hình thức, những người Biệt phái đã bỏ luật của Thiên Chúa để
tuân giữ tập tục loài người.
Lời Chúa hôm nay mời gọi
mỗi người chúng ta trở về với điểm căn bản: hãy đặt Chúa vào chỗ thứ nhất và
tuân giữ giới răn của Ngài. Chúa không chủ trương phá bỏ hình thức lễ nghi cơ cấu,
nhưng chỉ muốn đặt chúng vào đúng vị trí. Xin cho chúng ta biết trân trọng và
thực hiện điều chính yếu mà Chúa đang chờ đợi chúng ta, thay vì cứ loay hoay với
những điều phụ thuộc do loài người đặt ra.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 5 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: Gen
1:20 – 2:4; Mk 7:1-13.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa tạo
dựng mọi sự tốt đẹp.
Thiên Chúa là Đấng Tốt
Lành, Ngài tạo dựng mọi sự tốt lành, và không có sự gì Ngài tạo dựng xấu xa cả;
nhưng tại sao có những sự dữ trong thế giới? Một trong những nguyên nhân chính
là sự lạm dụng tự do, điều tốt lành do Thiên Chúa trao ban cho các thiên thần
và con người. Các Bài Đọc hôm nay cho thấy sự tạo dựng tốt lành của Thiên Chúa,
và sự lạm dụng tự do làm cho ra xấu xa của con người. Trong Bài Đọc I, tác-giả
Sách Sáng Thế Ký tường thuật sự tạo dựng chim trời, cá biển, thú vật, và nhất
là con người của Thiên Chúa. Tác giả nhấn mạnh đến sự kiện Thiên Chúa thấy tất
cả mọi sự đều rất tốt lành và Ngài chúc lành cho tất cả các tạo vật. Trong Phúc
Âm, các Biệt-phái và Kinh-sư tố cáo các môn đệ của Chúa vi phạm Lề Luật của tiền
nhân, vì các ông không chịu rửa tay trước khi ăn. Chúa Giêsu vạch ra các tội lỗi
của họ: “Các ông thật khéo coi thường điều răn của Thiên Chúa để nắm giữ truyền
thống của các ông.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã làm ra quả là rất tốt đẹp.
1.1/ Ngày thứ năm, Thiên
Chúa tạo dựng chim trời và cá biển: Khi theo
dõi các chương trình của đài Discovery hàng tuần, chúng ta không khỏi ngạc
nhiên đến độ sửng sốt về các lòai thảo mộc, chim trời, cá biển, và các lòai thú
vật trong trời đất. Chúng quá đẹp, quá nhiều giống lọai khác nhau, và quá hữu
ích cho con người. Một điều làm chúng ta phải sửng sốt là mặc dù chúng trở
thành của ăn cho nhau và cho biết bao con người, nhưng chúng là nguồn lương thực
không bao giờ cạn, vì lời chúc lành của Thiên Chúa trong trình thuật hôm nay:
“Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy biển; và chim phải sinh sản cho nhiều
trên mặt đất.”
1.2/ Ngày thứ sáu, Thiên
Chúa tạo dựng con người: Việc tạo dựng con
người được coi là tuyệt đỉnh của sự tạo dựng vì những lý do sau:
(1) Khi tạo dựng các
lòai khác, Thiên Chúa chỉ cần phán là chúng có; khi tạo dựng con người, Thiên
Chúa lấy ý kiến của những vị cùng ở với Thiên Chúa trên trời khi Ngài phán:
“Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta.” Hai
chữ tác-giả dùng khác nhau ở đây: (1) hình ảnh (selem), là một bản in
chính xác của những gì nguyên thủy; và (2), giống như (demut), chỉ sự
tương tự hay gần giống nhau. Con người mang hình ảnh của Thiên Chúa, và có những
đức tính gần giống như Ngài.
(2) Con người có quyền
trên các lòai thọ tạo khác: Trình thuật hôm nay nói rõ mục đích của Thiên Chúa
khi tạo dựng con người: “để con người làm bá chủ cá biển, chim trời, gia súc,
dã thú, tất cả mặt đất và mọi giống vật bò dưới đất.” Trong trình thuật sau
này, các thú vật được dẫn tới Adam để ông đặt tên cho chúng: “Ông gọi chúng là
gì, tên của chúng như vậy.” Khi một người đặt tên cho ai, người đó có quyền
trên người được đặt tên.
(3) Thiên Chúa sáng tạo
gia đình đầu tiên và chúc lành cho họ: Khi tạo dựng các sinh vật khác, tuy không
thấy tác-giả nói tới giống lọai (đực hay cái) của chúng, nhưng được giả định phải
có cho việc sinh sản. Khi đề cập tới việc tạo dựng con người, tác giả nhấn mạnh
tới phái tính và lời truyền cũng như lời chúc lành cho gia đình. “Thiên Chúa
sáng tạo con người có nam có nữ. Thiên Chúa ban phúc lành cho họ, và Thiên Chúa
phán với họ: “Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất, và thống trị mặt
đất.””
(4) Mọi sự được tạo dựng
cho sự xử dụng của con người: Con người không chỉ có quyền trên muôn vật, mà
muôn vật còn được đặt dưới quyền xử dụng của con người. Thiên Chúa phán: “Đây
Ta ban cho các ngươi mọi thứ cỏ mang hạt giống trên khắp mặt đất, và mọi thứ
cây có trái mang hạt giống, để làm lương thực cho các ngươi. Còn đối với mọi dã
thú, chim trời và mọi vật bò dưới đất mà có sinh khí, thì Ta ban cho chúng mọi
thứ cỏ xanh tươi để làm lương thực. Liền có như vậy.” Thiên Chúa thấy mọi sự
Người đã làm ra quả là rất tốt đẹp!
1.3/ Ngày thứ bảy, Thiên
Chúa nghỉ ngơi: Ngày này cũng được Thiên
Chúa dựng nên cho con người với mục đích để con người cùng nghỉ ngơi với Thiên
Chúa. Chúng ta cần chú ý đặc biệt đến lý do khi Thiên Chúa tạo dựng ngày này,
vì nó sẽ trở thành đề tài cho những xung đột giữa Chúa Giêsu và các biệt-phái
cùng các kinh-sư. Tác giả viết: “Ngày thứ bảy, Thiên Chúa đã hoàn thành công việc
Người làm. Khi làm xong mọi công việc của Người, ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ
ngơi. Thiên Chúa ban phúc lành cho ngày thứ bảy và thánh hoá ngày đó, vì ngày
đó Người đã nghỉ, ngưng làm mọi công việc sáng tạo của Người.”
2/ Phúc Âm: Các ông gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì truyền
thống của người phàm.
2.1/ Luật Kosher thanh tẩy
của người Do-Thái: Khi nói tới Luật, người
Do-Thái nghĩ ngay đến Thập Giới của Thiên Chúa ban cho họ qua Moses; nhưng bên
cạnh đó, còn nhiều những luật mà họ gọi là “Luật truyền miệng,” hay “luật bất
thành văn.” Những luật này, sau một thời gian được các tiền nhân giữ, đương
nhiên trở thành luật và được ghi chép lại trong ít thế kỷ trước khi Chúa Giêsu
ra đời.
(1) Những gì được họ
coi là không thanh sạch: Có rất nhiều điều được coi là không sạch bởi người
Do-Thái: người đàn bà mới sinh con, người phong cùi, xác chết, người Dân Ngọai,
và rất nhiều những rau cỏ cũng như các thú vật không được ăn vì không sạch. Tất
cả những đồ vật mà những lọai người này đụng vào, đều trở nên không sạch. Vì thế,
họ có những khỏan luật mô tả những gì không sạch, và những điều luật làm sao để
giải quyết những gì không sạch.
(2) Vệ sinh và tội lỗi:
Đối với họ, thanh sạch không phải chỉ là chuyện vệ sinh, nhưng là chuyện liên
quan đến tội lỗi và Lề Luật. Kẻ nào vi phạm có thể bị trừng trị theo Luật và
ngay cả có thể bị tử hình
2.2/ Phản ứng của Chúa
Giêsu: Ngài chắc chắn không đả phá việc giữ
vệ sinh trước khi ăn; nhưng Ngài muốn vạch ra cho họ thấy những phi lý quá trớn
về sự quan sát luật thanh sạch của họ:
(1) Giữ đạo thành thật
bên trong hay giữ luật cách giả hình bên ngòai? Tôn giáo hệ tại việc giúp con
người sống mối liên hệ chân tình với Thiên Chúa, chứ không phải ở việc giữ một
số lễ-nghi cách hời hợt bên ngòai. Chúa Giêsu dùng lời của Tiên-tri Isaiah tố
cáo họ: “Ngôn sứ Isaiah thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo
đức giả, khi viết rằng: Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng
thì lại xa Ta.”
(2) Luật của Thiên
Chúa phải được coi quan trọng hơn luật của con người: Chúa tiếp tục chỉ trích họ:
“Các ông thật khéo coi thường điều răn của Thiên Chúa để nắm giữ truyền thống của
các ông… Các ông lấy truyền thống các ông đã truyền lại cho nhau mà huỷ bỏ lời
Thiên Chúa.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Thiên Chúa tạo dựng
mọi sự tốt đẹp và trao cho con người quyền điều khiển. Chúng ta có bổn phận bảo
vệ mọi sự tốt đẹp theo như ý định của Thiên Chúa.
– Thiên Chúa không tạo
dựng điều xấu xa. Những điều này xảy ra là do quỉ thần và lạm dụng tự do của
con người.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
12/02/2019 – THỨ BA TUẦN 5 TN
Mc 7,1-13
THỜ PHƯỢNG CHÚA THEO CÁCH CHÚA MUỐN
“Dân này tôn kính ta bằng môi miệng, còn lòng chúng thì lại
xa Ta. Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ
là giới luật phàm nhân.” (Mc 7,6-7)
Suy niệm: Trong một vở kịch của G.
Marcel có tình huống: một người vợ dự định tặng cho chồng món quà sinh nhật là
một đôi giày thật đẹp. Chẳng may anh chồng bị tai nạn phải cưa mất đôi chân. Chị
vợ vẫn nhất quyết giữ ý định cũ của mình bất chấp giờ đây chồng mình không còn
chân để đi giày nữa. Đôi giày thay vì là một món quà đem lại niềm vui hạnh phúc
thì lại trở thành một sự xúc phạm nặng nề. Cách giữ luật theo kiểu người
Pha-ri-sêu cũng thế. Thay vì thờ phượng Chúa bằng cuộc sống “công bình, nhân ái
và thành tín” như Ngài mong muốn (Mt 23,23) thì họ chỉ dành cho Ngài những lời
lẽ ngoài môi miệng và tuân giữ “những giới luật phàm nhân.” Như thế không phải
là xúc phạm nặng nề đến Chúa hay sao?
Mời Bạn: Chúng ta có thực sự thờ
phượng Chúa đúng như lòng Chúa mong muốn không? Chúng ta không thiếu những nghi
lễ long trọng nhưng chúng ta đã sống công bình và nhân ái chưa? Liệu chúng ta
đã đồng cảm với những người khổ đau, nghèo đói? Liệu chúng ta đã bênh vực, chia
sẻ với những người đang chịu bất công, bị loại bỏ bên lề xã hội? Nếu chưa sống
như thế, chúng ta mới chỉ thờ Chúa ngoài môi miệng, chưa đúng như lòng Chúa
mong muốn.
Sống Lời Chúa: Xem, xét, và làm một việc
theo tinh thần Tin Mừng để chia sẻ với người đau khổ sống bên cạnh bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin
giúp con biết thờ phượng Chúa với tất cả tấm lòng, không viện lý do này khác để
tránh né việc thực thi công bằng và nhân ái.
(5 Phút Lời Chúa)
Lòng chúng thì xa Ta (12.2.2019
– Thứ Ba Tuần 5 TN)
Suy niệm:
Trong Bài Tin Mừng hôm nay có năm từ truyền thống (cc.
3, 5, 8, 9, 13).
Đó là truyền thống của tiền nhân, truyền thống của người phàm,
truyền thống mà các ông Pharisêu nắm giữ và muốn người khác phải theo.
Sông song với truyền thống này là điều răn của Thiên Chúa (cc. 8, 9)
Đức Giêsu tố cáo người Pharisêu đã gạt bỏ, đã coi thường điều răn này
chỉ vì muốn khư khư giữ lấy truyền thống của họ (cc 8, 9, 13).
Đó là truyền thống của tiền nhân, truyền thống của người phàm,
truyền thống mà các ông Pharisêu nắm giữ và muốn người khác phải theo.
Sông song với truyền thống này là điều răn của Thiên Chúa (cc. 8, 9)
Đức Giêsu tố cáo người Pharisêu đã gạt bỏ, đã coi thường điều răn này
chỉ vì muốn khư khư giữ lấy truyền thống của họ (cc 8, 9, 13).
Đây là một điều đáng tiếc,
vì mục tiêu của người Pharisêu không phải là hủy bỏ lời của Thiên Chúa (c. 13).
Trái lại, họ muốn dân Do thái sống nghiêm túc hơn ơn gọi của mình,
sống như một dân tộc thánh thiện giữa một xã hội vàng thau thời Đức Giêsu.
Chính vì thế họ chẳng những muốn tuân giữ điều được viết trong Luật Môsê
mà còn muốn sống theo những truyền thống
dựa trên luật truyền khẩu được ban cho Môsê nữa.
vì mục tiêu của người Pharisêu không phải là hủy bỏ lời của Thiên Chúa (c. 13).
Trái lại, họ muốn dân Do thái sống nghiêm túc hơn ơn gọi của mình,
sống như một dân tộc thánh thiện giữa một xã hội vàng thau thời Đức Giêsu.
Chính vì thế họ chẳng những muốn tuân giữ điều được viết trong Luật Môsê
mà còn muốn sống theo những truyền thống
dựa trên luật truyền khẩu được ban cho Môsê nữa.
Họ đòi cả dân chúng cũng phải sống theo các luật về thanh sạch của các tư
tế.
Bởi vậy, họ than phiền chuyện vài môn đệ của Đức Giêsu
đã không rửa tay trước khi ăn.
Thật ra chẳng phải người Do thái nào cũng giữ luật rửa tay trước khi ăn.
Các sách Cựu Ước cũng không hề đòi hỏi chuyện này (x. Lêvi 11-15).
Đáng tiếc là khi tập trung vào chuyện sạch sẽ bên ngoài,
người Pharisêu có nguy cơ bỏ rơi hay lơ là chuyện trong sạch nơi trái tim.
Đây mới là điều quan trọng mà Đức Giê su muốn nhấn mạnh.
Bởi vậy, họ than phiền chuyện vài môn đệ của Đức Giêsu
đã không rửa tay trước khi ăn.
Thật ra chẳng phải người Do thái nào cũng giữ luật rửa tay trước khi ăn.
Các sách Cựu Ước cũng không hề đòi hỏi chuyện này (x. Lêvi 11-15).
Đáng tiếc là khi tập trung vào chuyện sạch sẽ bên ngoài,
người Pharisêu có nguy cơ bỏ rơi hay lơ là chuyện trong sạch nơi trái tim.
Đây mới là điều quan trọng mà Đức Giê su muốn nhấn mạnh.
Theo truyền thống hội đường Do Thái, có cả thảy 613 điều răn,
365 điều cấm làm và 248 điều phải làm.
Cả một rừng điều răn này chi phối toàn bộ đời sống của người Do thái giáo.
Người Pharisêu cho rằng sự thánh thiện nằm ở chỗ chu toàn hết mọi luật này.
Còn Đức Giêsu coi sự thánh thiện nằm ở sâu nơi trái tim thuộc trọn về Chúa.
Ngài trích lời của ngôn sứ Isaia (29, 13):
“Dân này tôn kính Ta bằng môi miệng, còn lòng chúng thì xa Ta.”
365 điều cấm làm và 248 điều phải làm.
Cả một rừng điều răn này chi phối toàn bộ đời sống của người Do thái giáo.
Người Pharisêu cho rằng sự thánh thiện nằm ở chỗ chu toàn hết mọi luật này.
Còn Đức Giêsu coi sự thánh thiện nằm ở sâu nơi trái tim thuộc trọn về Chúa.
Ngài trích lời của ngôn sứ Isaia (29, 13):
“Dân này tôn kính Ta bằng môi miệng, còn lòng chúng thì xa Ta.”
Làm thế nào để trái tim của chúng ta gần với Chúa?
Làm thế nào chúng ta khỏi trở thành những kẻ đạo đức giả?
Làm thế nào chúng ta giữ luật Chúa và Giáo Hội với sự mềm mại, tự do, vui tươi?
Ước gì từng hành vi giữ luật của ta được chi phối bởi trái tim đầy yêu mến.
Làm thế nào chúng ta khỏi trở thành những kẻ đạo đức giả?
Làm thế nào chúng ta giữ luật Chúa và Giáo Hội với sự mềm mại, tự do, vui tươi?
Ước gì từng hành vi giữ luật của ta được chi phối bởi trái tim đầy yêu mến.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
xin cho con quả tim của Chúa.
xin cho con quả tim của Chúa.
Xin cho con đừng khép lại trên chính mình,
nhưng xin cho quả tim con quảng đại như Chúa
vươn lên cao, vượt mọi tình cảm tầm thường
để mặc lấy tâm tình bao dung tha thứ.
nhưng xin cho quả tim con quảng đại như Chúa
vươn lên cao, vượt mọi tình cảm tầm thường
để mặc lấy tâm tình bao dung tha thứ.
Xin cho con vượt qua mọi hờn oán nhỏ nhen,
mọi trả thù ti tiện.
Xin cho con cứ luôn bình an, trong sáng,
không một biến cố nào làm xáo trộn,
không một đam mê nào khuấy động hồn con.
mọi trả thù ti tiện.
Xin cho con cứ luôn bình an, trong sáng,
không một biến cố nào làm xáo trộn,
không một đam mê nào khuấy động hồn con.
Xin cho con đừng quá vui khi thành công,
cũng đừng quá bối rối khi gặp lời chỉ trích.
Xin cho quả tim con đủ lớn
để yêu người con không ưa.
Xin cho vòng tay con luôn rộng mở
để có thể ôm cả những người thù ghét con.
cũng đừng quá bối rối khi gặp lời chỉ trích.
Xin cho quả tim con đủ lớn
để yêu người con không ưa.
Xin cho vòng tay con luôn rộng mở
để có thể ôm cả những người thù ghét con.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
12 THÁNG HAI
Hồn Lành Trong Xác
Mạnh
Tập luyện thể dục thể
thao, đó là chúng ta trân trọng thân xác của mình. Chúng ta đạt được tình trạng
khỏe mạnh thể lý hết sức có thể, với hoa quả của nó là niềm khoan khoái lớn
lao. Trong nhãn giới đức tin, chúng ta biết rằng nhờ phép Rửa, trọn vẹn con người
– cả hồn lẫn xác – đã trở thành đền thờ của Chúa Thánh Thần: “Anh em không biết
thân xác anh em là đền thờ của Thánh Thần ngự trong anh em sao… và vì thế anh
em không còn thuộc về chính mình nữa? Anh em đã được trả giá để chuộc lại. Vậy
anh em hãy tôn vinh Thiên Chúa nơi thân xác anh em” (ICr 6, 19 – 20).
Thể thao gắn liền với
việc phấn đấu để thắng một cuộc thi đấu hay đạt được một mục tiêu nào đó. Nhưng
với đức tin, chúng ta biết rằng “triều thiên không thể hư nát” của cuộc sống
vĩnh cửu thì giá trị hơn nhiều so với bất cứ giải thưởng nào trên trần gian.
Triều thiên đó là ân huệ của Thiên Chúa, song đó cũng là kết quả của việc
chuyên cần đào luyện nhân đức hằng ngày. Và, theo Thánh Phao-lô, đây là một cuộc
thi đấu thực sự quan trọng. Ngài nói: “Anh em hãy tha thiết tìm những ơn cao trọng
nhất” (1Cr 12, 31). Thánh Phao-lô muốn nhắc nhở chúng ta hãy hướng lòng trí về
những ân huệ góp phần tăng triển Nước Thiên Chúa. Nếu chúng ta kiên trì trong
cuộc chạy đua này, những ân huệ ấy sẽ đem lại một giải thưởng sinh ích lợi vĩnh
cửu cho chúng ta.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 12/2
St 1, 20-24; Mc 7,
1-13.
LỜI SUY NIÊM: “Người Pharisêu
và kinh sư hỏi Đức Giêsu: ‘Sao các môn đệ của ông không theo truyền thống của
tiền nhân, cứ để tay ô uế mà dùng bữa?’ Người trả lời họ: ‘Ngôn sứ Isaia thật
đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả, khi viết rằng:
‘Dân này tôn kính Ta bằng môi miệng còn lòng chúng chỉ là giới luật phàm
nhân.’”
Trong đời sống đạo, nếu chúng ta nô lệ giới luật, phải tuân giữ cẩn thận kẻo bị
người khác chê trách hay là lên án, điều này dễ đưa chúng ta vào lối sống giả
hình, như những kinh sư và người Pharisêu. Đời sống đạo của Người Kitô hữu phải
là vâng nghe lời Chúa Giêsu dạy, và đòi hỏi của Người. Đó là: phải yêu thương
nhau như Chúa đã yêu thương chúng ta. Chính tình thương đối với tha nhận; sẽ là
phần thưởng mà Thiên Chúa sẽ ban tặng cho chúng ta vào ngày sau hết.
Lạy Chúa Giêsu.Trong việc thờ phượng Chúa, và phục vụ tha nhân. Xin cho chúng
con luôn thực hành với tâm tình yêu mến, chứ đừng dùng những hình thức bên
ngoài, để che đậy con người thật của chúng con.
Mạnh Phương
12 tháng Hai
Những Kho Tàng Quý Giá
Giá trị của những đồ
cổ thường gia tăng với thời gian.
Dạo tháng 5 năm
1990, một chiếc xe Rolls Royce do Anh Quốc chế tạo năm 1907 đã được bán đấu giá
là 2,860,000 đô la tại bang Florida bên Hoa Kỳ. Ðây là giá bán một chiếc xe cổ
cao nhất từ trước tới nay. Chiếc xe này đã từng được gia đình cự phú
Rochefeller sử dụng.
Nhưng đáng kể hơn cả
vẫn là giá bán một bức tranh của danh họa người Hòa Lan là Vincent Van Gogh. Bức
tranh họa lại chân dung của một người bạn thân cuqả danh họa là bác sĩ Gachet,
được thực hiện năm 1890, tức là cách đây đúng hơn 100 năm. Trong một cuộc đấu
giá tại phòng triển lãm ở New York bên Hoa Kỳ, bức tranh đã được bán đấu giá là
82,500,000 đô la. Ðây là giá bán cao nhất từ trước tới nay đối với một tác phẩm
nghệ thuật.
Cũng dạo đó, tại
Tây Ðức, người ta đã đem bán đấu giá cả những tác phẩm của nhà độc tài Hitler.
Một bức tranh sơn nước của ông đã được bán với giá là 6,134 đô la. Ngay cả một ấn
bản của tác phẩm Mein Kampf, trong đó Hitler đã vạch ra chương trình hành động
gian ác của ông và các cộng sự viên của ông cũng được đem bán đấu giá. Người
mua có lẽ không nghĩ đến giá trị nghệ thuật cho bằng muốn giữ làm kỷ niệm di
tích có liên quan đến tội ác và một trong những thời kỳ đen tối nhất trong lịch
sử nhân loại.
Tất cả những người môn
hạ đích thực của Ðức Kitô cũng là những nhà nghệ sĩ mà các tác phẩm đều vượt thời
gian. Tác phẩm mà các ngài để lại chính là cả cuộc sống được họa lại theo khuôn
mẫu của Ðức Kitô. Những tác phẩm ấy không bao giờ được đem bán đấu giá, bởi vì
chúng vô giá. Không có tiền bạc nào có thể mua được công đức và các hy sinh của
các Thánh. Người ta chỉ có thể chiêm ngắm bằng đôi mắt của đức tin. Có những cuộc
sống xả thân quên mìnhmà mọi người đều biết đến, có những cuộc sống âm thầm
trong gian lao thử thách mà chie mình Thiên Chúa mới chân nhận giá trị. Hiển
hách hay âm thầm, cuộc đời của những vị thánh là những tác phẩm mà giá trị vẫn
muôn tồn tại qua muôn thế hệ.
Mỗi một người Kitô
chúng ta, trong cố gắng mô phỏng Ðức Kitô, cũng là những nghệ sĩ cách này hay
cách khác đều để lại những tác phẩm cho hậu thế. Chúng ta không để lại tài sản,
chúng ta không để lại những tác phẩm nghệ thuật, mà chính là cả cuộc sống của
chúng ta. Trong âm thầm theo Chúa, phục vụ tha nhân, chịu đựng vì đức tin, làm
chứng tá cho Tin Mừng: chúng ta luôn được mời gọi để lại cho hậu thế kho tàng
vô giá nhất: đó là Niềm Tin. Âm thầm hay rực sáng, Niềm Tin đó phải là kho tàng
quý giá nhất mà mọi người chúng ta đều được mời gọi để sống, để bồi đắp, để vun
trồng và truyền lại cho các thế hệ mai sau.
(Lẽ Sống)






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét