Trang

Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2020

12-01-2020 : (phần II) CHÚA NHẬT CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA năm A


12/01/2020
 Chúa Nhật CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA năm A. 
(phần II)


Phụng Vụ Lời Chúa: Chúa Nhật Lễ Chúa Giêsu Chịu Phép Rửa A
Chúa Nhật Lễ Chúa Giêsu Chịu Phép Rửa - Năm A
Is 42,1-4.6-7; Cv 10,34-38; Mt 3,13-17
Chủ đề:
SỨ MỆNH NGƯỜI TÔI TRUNG
“Này là Con yêu dấu của Ta, Con đẹp lòng Ta” (Mt 3,17)
Biến cố Đức Giêsu chịu Phép rửa cho thấy Vị Cứu tinh, Người Tôi Trung của Đức Chúa mà Ngôn sứ Isaia tiên báo đã xuất hiện trong lịch sử thế giới loài người và lịch sử Do Thái. Có những dấu hiệu đi kèm để chứng thực: Người hòa vào giữa dòng người đang lãnh nhận Phép rửa của Gioan Tẩy giả. Biến cố này là cột mốc đánh dấu sự khai mở thời kỳ hoạt động công khai của Đức Giêsu. Qua biến cố này, Đức Giêsu biểu lộ tâm tình “nên một” với mọi người trong mọi sự để cứu chuộc loài người.
I. CÁC BÀI ĐỌC
1. Bài đọc I: Is 42,1-4.6-7
Trong bối cảnh dân Israel đang bị lưu đày bên Babylon, ngôn sứ Isaia đã phác họa nên chân dung của Người Tôi Trung của Đức Chúa qua bốn bài ca khác nhau. Bài đọc hôm nay trích Bài ca thứ nhất (Ba bài ca còn lại: Is 49,1-7; 50,4-11; 52,13-53,12). Trong bài ca thứ nhất này, tác giả đã phác họa những nét chính yếu của Người Tôi Trung:
- Về bản chất: là người được Thiên Chúa nâng đỡ, tuyển chọn, ban Thần Khí để xét xử, còn người luôn làm đẹp lòng Thiên Chúa.
- Về sứ mạng: là giao ước của dân, nên ánh sáng của chư dân, mở mắt người mù, giải thoát người tù tội và bị xiềng xích.
- Về cách thực hiện: không lớn tiếng, không thiên vị, ‘không bẻ gãy cây lau bị giập, không dập tắt tim đèn còn khói’, không buồn phiền, không nao núng, trung thành kiến tạo công bình và xây dựng công lý. 
Hình ảnh Người Tôi Trung này ám chỉ chính Đức Giêsu (Mt 12,18; Cv 3,13; 4,27). Người là người tôi tớ phục vụ Thiên Chúa, Cha của Người, và là con của nữ tỳ Đức Chúa (Tv 116,15; Lc 1,38) sẽ gánh tội trần gian.
2. Bài đọc II: Cv 10,34-38
Bài đọc hôm nay trình bày điểm cốt yếu trong bài giảng mà Thánh Phêrô đã trình bày trước cử tọa ngoại giáo tại gia đình của viên sĩ quan Rôma Cornêliô. Qua đó, bản chất và sứ mạng của Chúa Giêsu được trình bày rõ nét.
- Về bản chất: Là Lời của Thiên Chúa, được xức dầu tấn phong bằng Thánh Thần và quyền năng để trở nên Đấng Mêsia.
- Về sứ mạng: Trong khi người Do-thái cho rằng vì họ là dân được Thiên Chúa ký kết một giao ước riêng với họ, nên ơn cứu độ chỉ dành cho mình họ, thánh Phêrô xác tín rằng: ơn cứu độ không chỉ bó hẹp trong phạm vi dân Israel, nhưng mang tính phổ quát vì được mở ra cho tất cả mọi người, mọi dân tộc. 
- Về cách thực hiện: Trong suốt cuộc đời hoạt động công khai, Đức Giêsu đã rong ruổi khắp các nẻo đường để “ban bố ơn lành và chữa mọi người bị quỷ ám” sau khi được “Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong”. Điều này ám chỉ đến biến cố Đức Giêsu chịu Phép Rửa bởi Gioan Tẩy giả ở sông Giođan. Biến cố này xác nhận thiên tính và tư cách Mêsia của Đức Giêsu, đồng thời mở ra giai đoạn thi hành sứ vụ công khai của Người.
3. Bài Tin Mừng: Mt 3,13-17
Đức Giêsu đến từ Nadarét, miền Galilê để chịu Phép Rửa của Gioan. Nếu dân chúng đến chịu Phép Rửa để tỏ lòng sám hối hầu được ơn tha tội, thì tại sao Đức Giêsu lại chịu Phép Rửa ? Có những lý do sau đây:
Để giữ trọn đức công chính: Cộng đoàn Kitô hữu tiên khởi đã thắc mắc tại sao Đức Giêsu lại chịu Phép Rửa tỏ lòng sám hối của Gioan, trong khi Người không phạm tội. Ông Gioan cũng nghĩ như thế nên một mực can ngăn Đức Giêsu. Tuy nhiên, Ðức Giêsu trả lời: “Không sao, vì chúng ta cần chu toàn bổn phận như thế”; theo bản dịch mới: “Bây giờ cứ thế đã, vì chúng ta nên làm như vậy để giữ trọn đức công chính”. 
Công chính theo nghĩa nào ? Công chính là một khái niệm chủ chốt trong Tin Mừng Mátthêu (xuất hiện bảy lần). Đó là đích mà các môn đệ phải hướng tới (Mt 5,20; 6,1.33), đó là cách hoàn thành viên mãn thánh ý của Thiên Chúa. Sự công chính cũng đồng nghĩa với Nước Trời đang đến (x. Mt 5,610). Như thế, Đức Giêsu chịu Phép Rửa được xem như là cách thi hành trọn vẹn ý Chúa Cha, để khai mở triều đại Thiên Chúa. 
 - Liên đới với loài người: Thư gửi tín hữu Hípri cho biết “Vị Thượng Tế (Đức Giêsu) của chúng ta không phải là Ðấng không biết cảm thương những nỗi yếu hèn của ta, vì Người đã chịu thử thách về mọi phương diện cũng như ta, chỉ trừ tội lỗi” (Hr 4,15). Như thế, Đức Giêsu chịu Phép Rửa không phải để được ơn tha tội, nhưng vì Người liên đới với thân phận con người yếu đuối của chúng ta.
Dịp để mặc khải căn tính của Đức Giêsu: Con Thiên Chúa. Sau khi chịu Phép Rửa để liên đới với mọi người, Đức Giêsu liên đới (hay được liên đới) với Chúa Cha, qua đó Đức Giêsu mặc lấy tư cách Thiên Sai của Người. Tư cách Mêsia của Đức Giêsu không đến từ Phép Rửa của ông Gioan Tẩy Giả, nhưng đến từ Chúa Cha.
Thật vậy, ngay khi Đức Giêsu vừa lên khỏi nước, các tầng trời mở ra và Người thấy Thánh Thần Chúa ngự xuống như một bồ câu và đậu trên Người, đồng thời có tiếng từ trời phán: “Này là Con yêu dấu của Ta, Con đẹp lòng Ta”. Như thế, Phép Rửa của Gioan trở thành bối cảnh tấn phong và xác nhận về căn tính Thiên sai của Đức Giêsu và sứ vụ của Người. 
Qua biến cố Đức Giêsu chịu Phép Rửa, cửa trời đã rộng mở và không bao giờ đóng lại nữa. Trời đất đã xích lại gần nhau, Thiên Chúa và con người giao hòa, và Thần khí đã ngự xuống trên Đức Giêsu và trên những ai tin vào Người. Hễ ai tin vào Đức Giêsu là Con Thiên Chúa như lời Chúa Cha đã mạc khải, thì sẽ được Thần Khí hướng dẫn và tác động. Nhờ đó, họ có thể gia nhập vào Nước Thiên Chúa do Đức Giêsu thiết lập.
II. GỢI Ý MỤC VỤ
1. Ngôn sứ Isaia đã minh định rõ người Tôi Tớ của Đức Chúa được chính Thiên Chúa tuyển chọn sẽ được ban Thần Trí và luôn được nâng đỡ. Nhờ đó, người Tôi Trung có tư chất tốt đẹp: hiền lành, nhu mì, dịu dàng cũng như sứ mạng cao cả: tái lập công bình, giải thoát kẻ cùng khổ.
Khi nhớ về Bí tích Rửa tội đã lãnh nhận, các Kitô hữu được mời gọi để ý thức ơn gọi và sứ vụ của mình: chúng ta được chính Thiên Chúa tuyển chọn, hiến thánh qua việc xức dầu để ban Thánh Thần và nâng đỡ qua các bí tích. Ý thức được như thế, mỗi tín hữu sẽ nỗ lực hơn để sống tư chất tốt đẹp của ‘Người Tôi Trung’ là hiền lành và khiêm nhường, cũng như hăng say chu toàn sứ vụ làm chứng cho Chúa trong môi trường sống của mình.
2. Thánh Phêrô đã mô tả sứ mạng của Đức Giêsu là: “Người đi qua mọi nơi, ban bố ơn lành và chữa mọi người bị quỷ ám, bởi vì Thiên Chúa ở với Người”. qua Phép rửa, chúng ta không chỉ trở thành Kitô hữu, mà trở thành môn đệ Đức Giêsu (Mt 28,19). Điều này mở ra cho chúng ta những chuẩn mực khi thực thi sứ vụ: đi mọi nơi – Ban phát điều thiện hảo – Trừ quỷ và ‘luôn có Chúa ở cùng’ là một bảo đảm chắc chắn cho mọi hoạt động của người môn đệ.
3. Phép rửa của Đức Giêsu chịu tại sông Giođan là hình ảnh tiên trưng cho khổ nạn, chết và sự phục sinh của Người sau này. Hành vi mỗi người được đổ nước rửa hay được dìm vào nước trong Bí tích Rửa tội trở nên dấu chỉ cho một nỗ lực cùng chịu Phép rửa với Đức Kitô, nghĩa là cùng chịu khổ nạn, cùng chết đi mỗi ngày với Đức Kitô và vì Đức Kitô. Điều đó như là bước tối cần cho việc được thông phần vào cuộc phục sinh vinh hiển với Đức Kitô.
III. LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tếAnh chị em thân mến! Thiên Chúa đã yêu thương ban tặng Đức Giêsu Kitô là Con Một Yêu Dấu của Người cho nhân loại, để những ai tin nhận người con ấy sẽ được sống dồi dào và trở nên con cái Thiên Chúa. Chúng ta vui mừng cảm tạ Chúa và tha thiết cầu xin.
1. “Này là tôi tớ Ta mà Ta nâng đỡ, là người Ta chọn”. Chúng ta cùng cầu nguyện cho Đức Giáo Hoàng Phanxicô, các Đức Giám mục và hàng linh mục luôn được ơn Chúa nâng đỡ để chu toàn mọi trách nhiệm và trở nên những mục tử như lòng Chúa mong ước.
2. Nhiều nơi trên thế giới đang trải qua thiên tại nặng nề hay có nguy cơ xảy ra chiến tranh. Chúng ta cùng cầu nguyện cho các nhà cầm quyền có liên hệ biết ưu tiên chọn giải pháp “thiên thời, địa lợi, nhân hòa” để bảo vệ người dân và khôi phục đất nước.
3. “Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong Người”. Xin cho những ai đã được tham dự vào phép Rửa của Đức Kitô, luôn tràn đầy ân sủng của Thánh Thần, hầu can đảm tuyên xưng và làm chứng cho Người trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống.
4. “Đây là Con yêu dấu của Ta, Con đẹp lòng Ta”. Chúng ta cùng cầu nguyện cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta luôn trung thành với ơn gọi làm con Thiên Chúa, sống xứng đáng với tư cách người môn đệ, và nên dấu chỉ yêu thương của Chúa giữa mọi người.
Chủ tếLạy Chúa là Cha giàu lòng thương xót, xin thương nhận những ý nguyện cộng đoàn chúng con tha thiết dâng lên Chúa; và xin ban Thánh Thần giúp chúng con sống đời chứng tá luôn đẹp lòng Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Amen.


Sợi Chỉ Đỏ Chúa Nhật Lễ Chúa Giêsu Chịu Phép Rửa Năm A

CHÚA NHỰT I TN A

Lễ Chúa Giêsu Chịu Phép Rửa  Năm A
CHỦ ĐỀ :
CHÚA GIÊSU LÃNH NHẬN SỨ MẠNG

Đức Giêsu chịu phép rửa (Mt 3,13-17)
Sợi chỉ đỏ :
Sứ mạng của Chúa Giêsu là làm Đấng Messia, một Đấng Messia vừa cao sang trong thân phận Con Thiên Chúa, vừa khiêm tốn như một Người Tôi tớ.
– Bài đọc I : Hình ảnh Người Tôi Tớ được mặc khải cho ngôn sứ Isaia.
– Đáp ca : “Tiếng Chúa vang rền trên sóng nước”. Hai hình ảnh “nước” và “tiếng” sẽ được dùng lại trong bài tường thuật Chúa Giêsu chịu phép rửa.
– Tin Mừng : Trong biến cố Chúa Giêsu chịu phép rửa, Chúa Thánh Thần đã lấy hình chim bồ câu ngự xuống trên Ngài, và tiếng Chúa Cha từ trời giới thiệu Ngài là Con yêu dấu của Chúa Cha.
– Bài đọc II : Thánh Phêrô hiểu biến cố Đức Giêsu chịu phép rửa là lễ tấn phong Ngài làm Đấng Messia.

I. DẪN VÀO THÁNH LỄ
Biến cố Chúa Giêsu chịu phép rửa là gạch nối giữa giai đoạn Chúa Giêsu sống ẩn dật với giai đoạn Ngài rao giảng công khai : sau thời gian sống với gia đình tại Nadarét, Chúa Giêsu bắt đầu đi rao giảng. Việc đầu tiên Ngài làm là lãnh nhận phép rửa của Gioan Tẩy giả ở sông Giođan. Như thế, lễ Chúa Giêsu chịu phép rửa cũng là gạch nối giữa mùa Giáng sinh với mùa Thường niên : Chúng ta đã cùng sống với Chúa Giêsu qua các biến cố giáng sinh và hiển linh. Kể từ hôm nay chúng ta sẽ cùng sống với Ngài qua các biến cố của đời rao giảng.
Trong dịp Chúa Giêsu chịu phép rửa, Chúa Thánh Thần đã lấy hình chim bồ câu ngự xuống trên Ngài, và tiếng Chúa Cha từ trời phán xuống xác nhận Ngài là Con yêu dấu của Thiên Chúa. Đó cũng chính là thân phận kitô hữu của mỗi người chúng ta : chúng ta cũng đã lãnh nhận phép rửa, cũng được Chúa Thánh Thần ngự xuống. Vậy chúng ta cũng hãy noi gương Chúa Giêsu mà cố gắng sống xứng đáng là con của Thiên Chúa.
II. GỢI Ý SÁM HỐI
– Do bí tích Rửa tội, chúng ta đã được nhận là con của Chúa. Nhưng chúng ta chưa sống xứng đáng với danh nghĩa ấy.
– Dù là Con Thiên Chúa, nhưng Chúa Giêsu đã sống như một Người Tôi Tớ hạ mình phục vụ mọi người. Còn chúng ta, chúng ta không thích hạ mình, không ưa phục vụ.
– Chúa Giêsu luôn sống theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần. Ngược lại chúng ta hay sống theo ý riêng.
III. LỜI CHÚA
1.     Bài đọc I (Is 42,1-4.6-7) :
Ngôn sứ Isaia được Thiên Chúa soi sáng đặc biệt nên đã hiểu Đấng Messia tương lai là một Người Tôi Tớ. Ông đã mô tả Người Tôi Tớ trong 4 bài thơ. Đoạn được phụng vụ trích đọc hôm nay nằm trong bài thơ thứ I :
– Đó là người được Thiên Chúa tuyển chọn và Thiên Chúa rất hài lòng.
– Người đó rất hiền lành và dịu dàng : “không lớn tiếng, không nở bẻ gãy cây lau bị dập, không dập tắt tim đèn còn khói”.
– Sứ mạng của Người Tôi Tớ là : a/ Tái lập công bình ; b/ nên ánh sáng cho muôn dân ; c/ giải thoát những người khốn khổ.
2.                 Đáp ca (Tv 28) :
Bài thơ này ca tụng Thiên Chúa uy phong. Sự uy phong của Thiên Chúa thể hiện qua việc Ngài thống trị các sức mạnh của thiên nhiên : Ngài ngự trên những ngọn thuỷ triều, tiếng Ngài vang rền trên sóng nước.
Chính Thiên Chúa uy phong ấy sẽ tấn phong Chúa Giêsu làm Đấng Messia của Ngài trong biến cố phép rửa.
3.                 Tin Mừng (Mt 3,13-17) :
Mặc dù kể chuyện Chúa Giêsu chịu phép rửa, nhưng Thánh Marcô không chú ý mô tả cảnh chịu phép rửa, mà lại chú trọng đến những người làm chứng cho Chúa Giêsu :
a/ Chứng của Gioan Tẩy giả : Chúa Giêsu mặc dù đến sau Gioan nhưng trổi vượt hơn Gioan, Gioan không xứng đáng làm đầy tớ cuối xuống cởi dây giày cho Ngài ; mặc dù Chúa Giêsu nhận phép rửa Gioan, nhưng phép rửa trong Thánh Thần của Ngài cao trọng hơn phép rửa bằng nước của Gioan.
b/ Chứng từ trời : a/ Chúa Thánh Thần lấy hình chim bồ câu ngự xuống trên Chúa Giêsu để cho thấy Ngài là Vị Ngôn Sứ đầy tràn Thánh Thần ; b/ Tiếng Thiên Chúa từ trời phán xuống xác nhận Chúa Giêsu là Con yêu dấu của Chúa Cha.
c/ Với việc Chúa Giêsu bắt đầu xuất hiện trước công chúng, “trời mở ra” để bắt đầu một kỷ nguyên mới.
4.                 Bài đọc II (Cv 10,34-38) :
Dân do thái có quan niệm hẹp hòi cho rằng Thiên Chúa là Chúa riêng của họ, và ơn cứu rỗi của Thiên Chúa được dành riêng cho họ. Vì thế, khi thánh Phêrô rửa tội cho ông Cornêliô một người thuộc dân ngoại, một số người do thái đã thắc mắc.
Thánh Phêrô biện minh rằng ông đã làm như thế cũng chỉ là theo đúng sứ mạng của Chúa Giêsu :
– Trong biến cố Chúa Giêsu chịu phép rửa ở sông Giođan, Ngài đã được Thiên Chúa tấn phong làm Đấng Messia : “Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong cho Ngài”.
– Sứ mạng Messia của Chúa Giêsu là mang Tin Mừng cho tất cả mọi người và mọi dân tộc, vì thế nên “Ngài đi qua mọi nơi, ban bố ơn lành và chữa mọi người”. Phêrô còn nói : “Thiên Chúa không tây vị ai. Nhưng ở bất cứ xứ nào ai kính sợ Người và thi hành sự công chính đều được Người đón nhận”.
IV. GỢI Ý GIẢNG
1.     Mỗi người đều có sứ mạng
Hai tiếng “sứ mạng” nghe có vẻ nghiêm trọng quá. Nhưng thực ra mọi người, mọi sinh vật, mọi thụ tạo – nói chung là mọi “hiện hữu” – đều có một sứ mạng :
– Sứ mạng của mặt trời là sưởi ấm các sinh vật trên mặt đất
– Sứ mạng của cây lúa là nuôi sống con người
– Thậm chí những con vi sinh nhỏ bé đến nỗi mắt thường không thấy được cũng có sứ mạng làm phân huỷ những chất thải.
Chúa Giêsu đã sinh ra trong trần gian với sứ mạng làm Đấng Messia mang ơn cứu độ đến cho mọi người. Ngài đã chu toàn sứ mạng ấy một cách tuyệt hảo.
Mỗi người chúng ta cũng có sứ mạng. Vậy mỗi người hãy tự hỏi “Sứ mạng của tôi là gì đối với gia đình, đối với xã hội, đối với Giáo Hội, đối với anh chị em không cùng tín ngưỡng ?”
Tôi được sinh ra trên đời là vì sứ mạng. Nếu tôi không chu toàn sứ mạng, hay tệ hơn nữa, nếu tôi không lưu tâm gì đến sứ mạng, thì sự hiện hữu của tôi là vô ích, chỉ là ăn hại. Chúa Giêsu đã nói “Nếu muối mà nhạt thì chỉ còn ném ra ngoài cho người ta chà đạp dưới chân”.
2.                 Con yêu dấu
Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa. Qua phép rửa, chúng ta cũng trở thành con Thiên Chúa. Về phần Chúa Giêsu, Ngài đã được khen là “Con yêu dấu của Cha”. Thế nào là một người “con yêu dấu” ?
– là biết ý của cha mình : Chúa Giêsu luôn cầu nguyện để biết ý của Chúa Cha.
– và luôn làm theo ý cha mình : Chúa Giêsu nói “Lương thực của Ta là làm theo ý của Cha Ta”. Trong vườn Cây Dầu, sau khi đơn thành tỏ cho Chúa Cha biết Ngài rất sợ chén đắng của cuộc khổ nạn, Chúa Giêsu nói tiếp ngay “Nhưng xin đừng theo ý con, mà hãy theo ý Cha”.
Nếu chúng ta muốn trở thành con yêu dấu của Thiên Chúa thi chúng ta cũng hãy bắt chước Chúa Giêsu : luôn cầu nguyện, khi đã thấy được ý Chúa thì sẵn sàng bỏ ý riêng để làm theo ý Chúa.
3.                 Nếu…”
Nếu tôi là dân do thái lúc đó, có thể tôi cũng đi từ Galilê bên Đức Giêsu suốt bốn năm ngày đường, tới sông Giođan để chịu phép rửa, mà không ngờ rằng Người là Đấng mà Gioan đang rao giảng. Khi tới nơi, chắc chắn tôi sẽ chen lấn Người để tôi được tới gần Gioan hơn. Tôi trố mắt nhìn và lắng tai. Gioan kêu gọi tôi sám hối. Tôi cảm động và rán lội tới sát Gioan. Tôi đẩy Người ra để xin Gioan rửa tôi trước, vì tôi nóng lòng mong đợi điều Gioan đang nói “Hãy dọn đường cho Đấng Cứu Thế đến”. Rửa xong, tôi an tâm ra về mà không ngờ Người là Đấng Cứu Thế đồng hành với tôi, đứng sát bên tôi, đã bị tôi gạt Người ra ngoài.
Thực tế hàng ngày đã xảy ra trăm ngàn lần tôi cư xử như thế đối với những người bên cạnh tôi. Tôi không ngờ rằng họ là chi thể Đấng Cứu Thế. Tôi bao nhiêu lần xô lấn những người bên cạnh tôi để tôi được hơn, được trước họ mà chẳng nhớ gì lời Chúa dạy : “Con phải kính nhường và yêu mến người bên cạnh con”. Thành thử ra tôi cũng không nhận ra Đấng Cứu Thế đang ở với tôi.
Nếu tôi được làm địa vị của Gioan tiền hô, thì khi vừa thấy Đấng Cứu Thế, tôi sẽ tự đắc hô to : Đấy, tôi nói có sai đâu. Ngài đến đây nè… Rồi tôi kêu gọi mọi người ủng hộ Ngài, hoan hô Ngài, đón rước Ngài, xin Ngài phất cờ giải phóng dân tộc, làm cho nước ta độc lập tự do giàu mạnh, đem quân xâm chiếm các nước, trở thành bá chủ hoàn cầu. Tôi rất phàn nàn và lấy làm tiếc vì không thể ngờ được rằng Gioan không làm như tôi mong muốn. Trái lại ông đã cúi mình xuống nhỏ nhẹ thưa với Ngài rằng “Tôi không đáng cởi quai dép cho Ngài. Tôi chỉ rửa anh em trong nước, còn chính Ngài mới rửa chúng tôi trong Thánh Thần. Vậy xin Ngài rửa cho tôi đi để tôi được ơn cứu độ”. Thật là con người đầy khiêm tốn, đầy tin tưởng, để rồi Gioan đã phó thác trót mạng sống mình cho Đấng Cứu Thế : dù phải chặt đầu, ông vẫn luôn quyết tâm chu toàn nghĩa vụ Thiên Chúa trao.
Còn Đức Giêsu, Người rất từ tốn và ẩn mình tuyệt diệu hơn nữa. Người đã thưa lại Gioan : “Chúng ta cần phải chu toàn nghĩa vụ thánh như thế”. Người đồng hóa mình với dân chúng, chịu những kẻ cậy sức mạnh xô đẩy, chèn ép để thông cảm với mọi nỗi xót xa của cuộc đời những kẻ thấp mũi bé miệng, neo đơn, cô thế cô thân. Người đã cúi mình trước Gioan làm phép rửa cho Người để cho những tội nhân biết cúi mình xuống trước tòa giải tội. Người đã dìm mình xuống nước để cứu vớt những kẻ chết trong dòng đời, cho họ được sống lại làm con chí ái với Người trong gia đình thiên quốc. Người chôn mình trong bản tính hư nát của loài người để cho con người được trường sinh vinh phúc.
Lạy Chúa Giêsu xin cho chúng con biết kính nhường nhau. Đó chẳng phải là kính mến Chúa sao ? Xin cho chúng con biết phó thác thân phận làm người, làm kitô hữu cho Đấng Cứu Thế. Chắc chắn chúng con sẽ được Người thanh tẩy và kết nạp chúng con vào nhà Cha chí ái trên trời.
(Linh mục Vũ Khắc Nghiêm, “Xây nhà trên đá” Năm A)
4.                 Mảnh suy tư
Thanh tẩy không chỉ là xối nước lên trán, chỉ một lần trong đời.
Chúng ta được thanh tẩy bởi mọi chuyện xảy ra trong đời.
Chúng ta được thanh tẩy bởi những gian truân thử thách, vì dòng nước xoáy này rửa sạch chúng ta khỏi giả dối và vô dụng.
Chúng ta được thanh tẩy bởi những đau khổ, vì dòng nước âm u này giúp chúng ta khiêm tốn và biết cảm thông.
Chúng ta được thanh tẩy bởi niềm vui, vì dòng nước róc rách này cho ta cảm nghiệm sự tốt lành của cuộc sống.
Chúng ta được thanh tẩy bởi tình yêu, vì nhờ dòng nước líu lo này chúng ta sẽ tươi nở như cánh hoa dưới ánh mặt trời.
Bí tích Thanh Tẩy giống như trồng một cây non, nó sẽ tiếp tục lớn lên suốt trọn đời ta. (Flor McCarthy)
5.                 Chuyện minh họa
Bà già 104 tuổi sống trong một căn hộ nhỏ tại Croydon. Khi bà được 100 tuổi, một nhà truyền giáo đến thăm và giải thích cho bà nghe đoạn Tin Mừng Gioan 3,16 : “Thiên Chúa yêu thương thế gian đến nổi đã ban Con Một Ngài để ai tin người Con đó, thì khỏi chết và được sống đời đời”. Bà đáp : “Thật là tuyệt vời. Thiên Chúa thật tốt lành khi Ngài tha thứ cho tôi đã bỏ cả trăm năm không học biết Ngài.” Cuộc trở lại của bà được tạp chí London City Mission thuật lại và kết thúc bằng câu : “Sinh 1825. Sinh lại 1925.”
 V. LỜI NGUYỆN CHO MỌI NGƯỜI
CT : Anh chị em thân mến
Đức Giêsu được Chúa Cha trao ban Thánh Thần và được chính thức tấn phong làm Đấng Cứu Thế để cứu chuộc nhân loại. Chúng ta cùng cảm tạ Chúa Cha và tha thiết nguyện xin.
1- Hội Thánh có trách nhiệm thông truyền sự sống của Chúa / cho những người lãnh nhận bí tích thánh tẩy / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho Hội Thánh luôn làm tròn bổn phận của mình.
2- Chuẩn bị thật kỹ lưỡng cho những anh chị em dự tòng / trước khi lãnh nhận bí tích thánh tẩy / là một việc hết sức cần thiết / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho các vị mục tử biết luôn cố gắng thực hiện việc quan trọng này / đúng như Hội Thánh mong muốn.
3- Ở mọi nơi và mọi lúc đều có rất nhiều người xả thân rao giảng Tin Mừng / giới thiệu Chúa cho những anh chị em chưa nhận biết Chúa / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho những anh chị em ấy / luôn được bình an trong cuộc sống chứng nhân thường ngày.
4- Dù đã lãnh nhận bí tích thánh tẩy / và đã sống đạo lâu năm / người tín hữu vẫn có bổn phận phải học hỏi / đào sâu thêm giáo lý của Chúa / để củng cố niềm tin còn non yếu của mình / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta / biết luôn quan tâm đến việc học hỏi Lời Chúa và giáo lý của Người.
CT : Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa đã cho chúng con trở nên con cái của Chúa qua bí tích Thánh Tẩy. Xin Chúa cho chúng con luôn cố gắng sống trọn vẹn ơn gọi Kitô hữu của mình. Chúng con cầu xin…
 VI. TRONG THÁNH LỄ
– Trước kinh Lạy Cha : Qua bí tích Rửa tội, chúng ta được làm con Thiên Chúa như Chúa Giêsu. Vậy, cùng với Chúa Giêsu, chúng ta hãy dâng lên Chúa Cha lời kinh Lạy Cha.
– Sau kinh Lạy Cha : “… xin đoái thương cho những ngày chúng con đang sống được bình an. Xin canh tân sức mạnh Bí Tích Rửa tội trong chúng con. Nhờ Cha rộng lòng thương cứu giúp…”
VII. GIẢI TÁN
Thánh lễ đã hết, anh chị em lại trở về cuộc sống bình thường. Anh chị em hãy cố gắng sống xứng đáng là con của Thiên Chúa.
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI

Lectio Divina: Chúa Giêsu Chịu Phép Rửa (A)
Chúa Nhật, 12 Tháng 1, 2020
Mùa Giáng Sinh


Chúa Giêsu chịu phép rửa trong sông Giođan
Mt 3:13-17

1.  Lời nguyện mở đầu

“Chúng con ngợi khen Chúa, Chúa Cha vô hình, Đấng ban sự trường sinh:  Chúa là nguồn mạch của sự sống, nguồn gốc của ánh sáng, là nguồn của mọi ân sủng và chân lý, Đấng yêu thương của nhân loại và của kẻ nghèo khó, Đấng hòa giải với tất cả và lôi kéo mọi người đến với Chúa qua sự xuất hiện của Con Một yêu dấu của Ngài.  Xin Chúa hãy làm cho chúng con là những kẻ đang sống, xin hãy ban cho chúng con ánh sáng của Chúa Thánh Linh để chúng con có thể biết Chúa, Đấng Duy Nhất đích thực là Thiên Chúa và là Đấng đã sai Chúa Giêsu Kitô.” (Kinh Nguyện Thánh Thể của Serapion)  
 
2.  Bài Đọc

a)  Lời giới thiệu:

Đoạn Tin Mừng này (Mt 3:13-17) là một phần câu chuyện kể của Tác giả Phúc Âm Mátthêu, phần giới thiệu đời sống công khai của Chúa Giêsu.  Sau cuộc chạy trốn sang Ai-cập, Chúa Giêsu về sống ẩn dật ở Nagiarét.  Bây giờ, khi đã trưởng thành, chúng ta tìm thấy Người trên bờ sông Giođan.  Cuộc gặp gỡ của hai người là phần kết dành riêng cho Gioan Tẩy Giả.  Những ai muốn đi sâu vào nhân cách của Gioan và lời rao giảng của ông (Mt 3:1-12 đã trình bày với chúng ta trong phần phụng vụ của Chúa Nhật thứ hai Mùa Vọng) thì cần phải ghi nhớ toàn bộ chương 3 của Tin Mừng Mátthêu.  Đoạn Tin Mừng của chúng ta tập trung cách đặc biệt vào việc thừa nhận về bản tính Thiên Chúa của Đức Kitô tại thời điểm Người chịu phép rửa.  Chúa Cha đã mặc khải danh phận của Đức Giêsu.

b)  Phân đoạn bài Tin Mừng để trợ giúp cho bài đọc: 

Mt 3:13:  khung cảnh
Mt 3:14-15:  cuộc đối thoại giữa Gioan và Đức Giêsu
Mt 3:16-17:  Thiên Chúa hiển linh/Thiên Chúa hiện ra

c)  Tin Mừng:
 
13 Khi ấy, Chúa Giêsu bỏ xứ Galilêa mà đến với Gioan ở sông Giođan để ông làm phép rửa cho. 14 Nhưng Gioan can Người rằng:  “Chính tôi phải được Ngài rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi sao?” 15 Chúa Giêsu liền đáp lại:  “Không sao, vì chúng ta cần chu toàn bổn phận như thế.”   Và bấy giờ ông Gioan chiều ý Người. 16 Chúa Giêsu chịu phép rửa, rồi bước lên khỏi nước.  Này đây các tầng trời mở ra, và Người thấy Thánh Thần Chúa ngự xuống như một bồ câu, và đậu trên Người. 17 Và ngay lúc ấy, có tiếng từ trời phán:  “Này là Con yêu dấu của Ta, Con đẹp lòng Ta.”

3.  Giây phút thinh lặng cầu nguyện

Để Lời của Chúa có thể thấm nhập vào tâm trí và soi sáng đời sống chúng ta.

4.  Một vài câu hỏi gợi ý

Để giúp chúng ta trong việc suy gẫm và cầu nguyện.

a)  Tại sao Chúa Giêsu lại “xuất hiện” sau cuộc sống ẩn cư của Người ở Nagiarét?
b)  Bằng cách nào sự nhận thức về danh phận và sứ vụ của Người đã phát triển?
c)  Đã có khi nào tôi làm một việc gì mới mẻ trong đời sống của tôi chưa?
d)  Ai hoặc kinh nghiệm nào đã tiết lộ rõ nhất cho tôi về danh phận, ơn gọi và sứ vụ của tôi?
e)  Kỷ niệm về phép rửa tội của tôi có ý nghĩa gì đối với tôi?

5.  Suy Gẫm

a)  Chìa khóa dẫn đến bài đọc:

Cùng với bài đọc lịch sử trình tự thời gian của đoạn Tin Mừng, cảnh Chúa Giêsu chịu phép rửa và cuộc gặp gỡ của Người với ông Gioan Tiền Hô trước khi Người bắt đầu đời sống công khai, chúng ta cũng cần phải ghi nhớ một bài đọc tiêu biểu, được hỗ trợ bởi các Giáo Phụ Đông Phương, một biểu tượng khuôn khổ của mùa Giáng Sinh trong niên lịch phụng vụ và kết thúc với sự biểu hiện đầy đủ về Thiên Chúa trong bản tính loài người:  một sự tổng hợp biểu hiện hiển linh của Con Thiên Chúa trong thân xác loài người.

b)  Lời bình giải về đoạn Phúc Âm:

Mt 13:13 Chúa Giêsu khi trưởng thành
Sau khi Gioan Tẩy Giả “xuất hiện” trong cảnh (13:1), Đức Giêsu Nagiarét, nơi Người đã trải qua thời thơ ấu và thiếu niên (Mt 12:23), đi đến sông Giođan.  Là một người Do-Thái gương mẫu, Người quan sát các phong trào tôn giáo đích thực dấy lên trong dân chúng.  Chúa cho thấy rằng Người chấp nhận việc làm của Gioan và quyết định chịu phép rửa bằng nước, tất nhiên là không phải để được tha thứ các tội lỗi, nhưng là để hợp nhất và chia sẻ đầy đủ niềm mong chờ và hy vọng của tất cả mọi người.  Không phải nhân loại đến với Người, mà là Người đến với nhân loại, theo luận lý của sự nhập thể làm người.

Mt 13:14-15 Cuộc đối thoại của ông Gioan với Chúa Giêsu
Cố gắng của ông Gioan để can ngăn việc làm phép rửa cho Chúa Giêsu là sự thừa nhận của ông về sự khác biệt giữa hai người và nhận thức về sự xuất hiện mới (Bản Giao Ước Mới).   “Đấng đến sau tôi … sẽ làm phép rửa cho các anh trong Chúa Thánh Thần và lửa … Người cầm nia trong tay … sẽ sẩy sân lúa … sẽ thu vào … sẽ đốt đi…” (xem các câu Mt 3:11-12). Thái độ của Chúa Giêsu là vẫn một mực vâng phục theo kế hoạch cứu độ của Chúa Cha (theo cách này, làm tất cả những gì mà lẽ công chính đòi hỏi), một cách cung kính (trong sự khiêm tốn – kenosis) và đúng lúc (thời gian – kairos).  Chúng ta cũng thấy sự khác biệt giữa hai người từ xuất xứ của gia đình (gia đình ông Gioan thuộc dòng tộc tư tế), từ nơi sinh sống (ông Gioan từ thành Giêrusalem, Chúa Giêsu từ làng Nagiarét) từ cách được thụ thai (lời công bố được báo cho người cha, ông Giacaria, theo phong tục cũ; so với lời công bố được báo cho người mẹ, Đức Maria), tuổi tác của cha mẹ (cha mẹ của ông Gioan đã luống tuổi).  Tất cả mọi việc chỉ vào sự chuyển đổi từ cũ sang mới.  Mátthêu chuẩn bị cho các độc giả về sự mới mẻ của Đức Kitô:  “các anh đã nghe nói, nhưng tôi nói với các anh” (Mt 5).

Mt 13:16-17 Sự hiện diện của Chúa Cha và Chúa Thánh Thần
Trong Tin Mừng Mátthêu chúng ta có sự trang trọng “bái thờ của Ba Vua” trong việc thừa nhận phong cách hoàng gia và thiên tính của Đức Giêsu.  Thánh Luca cũng cho biết thêm về sự thừa nhận của bà Êlisabéth (Lc 1:42-43), của các thiên thần (Lc 2:13-14), của các mục đồng (Lc 2:20), và của ông cụ Simêon và bà Anna (Lc 2:30, 28).  Tất cả các Thánh Sử đều ghi lại lời công bố về danh phận thiên tính của Chúa Giêsu bởi Đức Chúa Cha và Chúa Thánh Thần hiện diện dưới hình thức của chim bồ câu.  Thánh Mátthêu nói một cách rõ ràng:  “Đây là”, chứ không phải “con là”, Con Yêu Dấu của Ta.  Chúa Giêsu nguyên thủy là Thiên Chúa và cũng là một ông A-dong mới, khởi đầu cho một nhân loại mới được giao hòa với Thiên Chúa cũng như thiên nhiên được giao hòa với Thiên Chúa qua phương cách dìm mình trong nước của Đức Kitô.  Các tầng trời được mở trở lại sau khi bị đóng trong một thời gian dài bởi tội lỗi, và địa cầu được chúc phúc.
Việc dìm người vào trong nước của Chúa Giêsu miêu tả trước việc đi xuống địa ngục của Người và những lời của tác giả Thánh Vịnh trở thành sự thật (Tv 74:13-14), Người nghiền nát đầu kẻ thù.  Phép Rửa không chỉ là những biểu hiện trước, mà nó còn khai mạc và dự kiến việc bại trận của Satan và việc giải phóng của A-dong.
Tuy nhiên, sẽ không dễ dàng gì nhận ra được Đấng Cứu Thế trong thân xác yếu đuối của Người.  Chính ông Gioan Tẩy Giả đã có một số ngờ vực khi ở trong tù, và ông đã gửi các môn đệ của mình đến thưa cùng Chúa Giêsu “Ngài có phải là Đấng phải đến chăng, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác?” (Mt 11:3).
                                                                                                                                                         
6.  Dành cho những ai muốn đi sâu hơn vào khía cạnh phụng vụ và đại kết

Trong truyền thống của các giáo hội Đông Phương, lễ Chúa Giêsu chịu Phép Rửa là lễ phụng vụ quan trọng nhất của mùa Giáng Sinh.  Vào ngày 6 tháng Giêng hằng năm họ cử hành cùng một lúc các lễ Chúa Giáng Sinh, Chúa Hiển Linh, Chúa chịu Phép Rửa, và tiệc cưới tại Cana.  Thay vì chú trọng về tiến trình lịch sử cuộc đời của Chúa Giêsu, họ nhấn mạnh vào sự liên quan đến khía cạnh thần học cứu rỗi của Người.  Họ không dừng lại ở khía cạnh tình cảm, mà chú trọng về việc khải hiện lịch sử của Thiên Chúa và thừa nhận Đức Giêsu là Chúa.
Tiến sĩ Hội Thánh Cyril thành Giêrusalem nói rằng Chúa Giêsu ban cho nước của phép rửa “màu sắc thiên tính của Người” (trích III mystagogic catechesis, 1).
Thánh Gregory Naziazen viết rằng việc tạo dựng ra thế giới này và việc tạo dựng của thế giới tâm linh, một khi các kẻ thù nghịch kết hợp trong tình bạn, và loài người chúng ta được hiệp nhất nên một ca đoàn với các thiên thần, dự phần trong các lời ca ngợi (PG 46:599).
Việc trầm mình vào trong nước tương ứng với sự xuống thế được tượng trưng bởi việc hạ sinh trong hang đá.  Nước tàn phá trở thành nước cứu rỗi vì lẽ công chính.
Các bài đọc Cựu Ước của giờ Kinh Phụng Vụ ban chiều nhắc lại nước cứu rỗi:  Chúa Thánh Thần bay lượn trên mặt nước lúc Chúa sáng tạo trời đất (St 1), nước của sông Nile đã cứu ông Môisen (Xh 2), nước đã rẽ ra để cho dân Israel đi qua (Xh 14), nước tại Mara hóa nên ngọt ngào (Xh 15), nước sông Giođan đã chảy ngược dòng trước Hòm Bia Giao Ước (Ys 3), nước sông Giođan chữa lành ông Naaman khỏi bệnh phong cùi (2V 5), v.v.  Sau đó, Chúa Giêsu tại tiệc cưới Cana đã biến nước thành rượu (Ga 2) như một dấu hiệu cho thấy thời điểm của ơn cứu độ đã đến.
Vào dịp lễ này theo phụng vụ Đông phương, có một truyền thống làm phép nước trong một con suối hay một dòng sông bằng cách dìm thánh giá dưới nước ba lần (phép rửa nhúng trong nước ba lần).  Điều này nhắc lại lời tiên tri Isaia:  hãy để cho vùng đất hoang vu và đồng khô cỏ cháy mừng rỡ trổ bông (Is 35:1-10), Đến cả đi, hỡi những người đang khát, nước đã sẵn đây (Is 55:1-13), hãy vui mừng múc nước (Is12:3-6).

7.  Thánh Vịnh 114 (113)

Alleluia!
Thuở Israel ra khỏi Ai-cập,
thuở Nhà Giacóp rời bỏ ngoại bang,
thì Giuđa trở thành nơi Chúa ngự,
Israel trở nên lãnh địa của Người.
Vừa thấy thế, biển liền trốn chạy,
sông Giođan cũng chảy ngược dòng
Ví tựa bầy chiên, núi đồi nhảy nhót,
như thể đàn cừu, gò nổng tung tăng.
Biển kia ơi, việc gì mà trốn chạy?
Giođan hỡi, cớ chi chảy ngược dòng?
Kìa núi đồi, sao nhảy nhót ví tựa bầy chiên?
Này gò nổng, sao tung tăng như thể đàn cừu?
Trước thánh nhan Chúa, hỡi địa cầu, hãy rung chuyển,
trước thánh nhan Chúa Trời nhà Giacóp,
Người biến đá tảng thành hồ ao,
và sỏi đá nên mạch nước dồi dào.

8.  Lời nguyện kết

Lạy Chúa Giêsu, nguồn mạch của sự sống, Người đến để hủy bỏ bản án của A-dong, trong dòng sông Giođan, Chúa dẹp tan mọi hận thù; xin hãy ban cho chúng con sự bình an vượt ngoài mọi suy nghĩ.  Ngôi Lời rực rỡ được Chúa Cha sai đến, sau khi Chúa đã làm bật gốc những tội lỗi tày trời, Chúa đến và làm tiêu tan những giờ khắc dài và buồn thảm của đêm tối, và bởi phép rửa của Chúa, xin hãy để cho con cái Chúa chỗi dậy rực rỡ từ những sóng nước của dòng sông Giođan.  Nguyện xin cho nhân loại được mặc lấy màu trắng tinh tuyền, bước ra khỏi nước như con cái của Thiên Chúa và biến đổi loài thụ tạo giống như hình ảnh của Đấng Tạo Hóa.  (Trích “thánh ca” phụng vụ Đông phương)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét