Trang

Thứ Hai, 13 tháng 2, 2012

THỨ BA TUẦN VI MÙA THƯỜNG NIÊN


Thứ Ba sau Chúa Nhật 6 Quanh Năm


Bài Ðọc I: (Năm I) St 6, 5-8; 7, 1-5.10
"Ta sẽ huỷ diệt khỏi mặt đất loài người mà Ta đã dựng nên"
Trích sách Sáng Thế.
Thiên Chúa thấy tội ác loài người lan tràn trên mặt đất, mọi tư tưởng trong lòng đều luôn luôn hướng về đàng xấu, nên Chúa lấy làm tiếc vì đã tạo dựng loài người trên mặt đất, Người đau lòng mà nói: "Ta sẽ huỷ diệt khỏi mặt đất loài người mà Ta đã dựng nên, từ loài người đến loài vật, từ rắn rết đến chim trời, vì Ta lấy làm tiếc đã tạo dựng nên chúng". Nhưng ông Noe được ơn nghĩa trước mặt Chúa.
Chúa phán cùng Noe rằng: "Ngươi và cả nhà ngươi hãy vào trong tàu, vì trong thế hệ này, Ta chỉ thấy có ngươi là công chính trước mặt Ta. Trong các súc vật thanh sạch, ngươi hãy bắt mỗi thứ bảy con đực bảy con cái, còn trong các loài vật không thanh sạch, ngươi hãy bắt mỗi thứ hai con đực hai con cái. Nhưng các chim trời, ngươi hãy bắt mỗi thứ bảy con trống bảy con mái, để bảo tồn nòi giống các loài ấy trên mặt đất, vì còn bảy ngày nữa, Ta sẽ cho mưa trên mặt đất suốt bốn mươi đêm ngày, và Ta sẽ huỷ diệt khỏi mặt đất tất cả các loài Ta đã dựng nên". Vậy Noe thi hành mọi điều Chúa đã truyền dạy. Và sau bảy ngày, nước lụt đã xảy đến trên đất.
Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 28, 1a và 2. 3ac-4. 3b và 9b-10.
Ðáp: Chúa sẽ chúc phúc cho dân Người trong cảnh thái bình (c. 11b).
Xướng: 1) Các con cái Thiên Chúa, hãy dâng kính Chúa, Hãy dâng kính Chúa vinh quang xứng với danh Người, hãy mang lễ phục thánh để thờ lạy Chúa. - Ðáp.
2) Tiếng Chúa vang dội trên mặt nước, Chúa ngự trên muôn ngàn sóng nước. Tiếng Chúa phán ra trong uy quyền, tiếng Chúa phán ra trong oai vệ. - Ðáp.
3) Thiên Chúa oai nghiêm làm cho sấm sét nổ ran, và trong thánh đài của Chúa mọi người kêu lên: Vinh quang Chúa ngự trị trong cơn hồng thủy, và Chúa làm vua ngự trị tới muôn đời. - Ðáp.

* * *

Bài Ðọc I: (Năm II) Gc 1, 12-18
"Chính Thiên Chúa không hề cám dỗ".
Trích thư của Thánh Giacôbê Tông đồ.
Phúc cho kẻ chịu thử thách, vì khi đã được tinh luyện, sẽ lãnh nhận triều thiên sự sống mà Thiên Chúa đã hứa ban cho những kẻ yêu mến Người. Khi bị cám dỗ, đừng ai nói rằng bị Thiên Chúa cám dỗ, vì Thiên Chúa không thể bị sự dữ cám dỗ, và chính Người cũng không hề cám dỗ ai. Nhưng mỗi người bị tình dục cám dỗ, bị nó xúi giục và dụ dỗ. Rồi khi tình dục đã thai nghén, thì sinh ra tội lỗi, và khi tội đã phạm rồi, thì sinh ra chết.
Anh em thân mến, anh em đừng lầm lẫn: mọi ơn lành và mọi phúc lộc hoàn hảo đều do tự trời, bởi Cha sáng láng ban xuống, nơi Người không có thay đổi và cũng không có bóng dáng sự thay đổi. Người đã muốn sinh ra chúng ta bằng lời chân thật, để chúng ta nên như của đầu mùa trong các tạo vật.
Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 93, 12-13a. 14-15. 18-19
Ðáp: Lạy Chúa, phúc thay người được Ngài dạy bảo (c. 12a).
Xướng: 1) Lạy Chúa, phúc thay người được Ngài dạy bảo, và giáo hoá theo luật pháp của Ngài, hầu cho họ được thảnh thơi trong những ngày gian khổ. - Ðáp.
2) Vì Chúa sẽ không loại trừ dân tộc, và không bỏ rơi gia nghiệp của Ngài. Nhưng sự xét xử sẽ trở lại đường công chính, và mọi người lòng ngay sẽ thuận tình theo. - Ðáp.
3) Ðang lúc con nghĩ rằng chân con xiêu té, thì, lạy Chúa, ân sủng Ngài nâng đỡ thân con. Khi lòng con vướng thêm nhiều điều lo lắng, thì ơn Chúa ủi an làm vui sướng hồn con. - Ðáp.

* * *

Alleluia: Tv 118, 27
Alleluia, alleluia! - Xin Chúa cho con hiểu đường lối những huấn lệnh của Chúa, và con suy gẫm các điều lạ lùng của Chúa. - Alleluia.

Phúc Âm: Mc 8, 14-21
"Các con hãy ý tứ giữ mình khỏi men biệt phái và men Hêrôđê".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, các môn đệ quên mang bánh và chỉ còn một chiếc bánh trong thuyền. Và Chúa Giêsu dặn bảo các ông rằng: "Các con hãy coi chừng và giữ mình cho khỏi men biệt phái và men Hêrôđê". Các môn đệ nghĩ ngợi và nói với nhau rằng: "Tại mình không có bánh". Chúa Giêsu biết ý liền bảo rằng: "Sao các con lại nghĩ tại các con không có bánh? Các con chưa hiểu, chưa biết ư? Sao các con tối dạ như thế, có mắt mà không xem, có tai mà không nghe? Khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm ngàn người ăn, các con đã thu được bao nhiêu thúng đầy miếng bánh dư, các con không nhớ sao?" Các ông thưa: "Mười hai thúng". - "Và khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người ăn, các con đã thu được bao nhiêu thúng đầy miếng bánh dư?" Họ thưa: "Bảy thúng". Bấy giờ Người bảo các ông: "Vậy mà các con vẫn chưa hiểu sao?"
Ðó là lời Chúa.

Suy Niệm:
Các môn đệ lòng trí hẹp hòi, con mắt thiển cận. Các ông chỉ nghĩ đến những cái trước mắt, những cái vật chất của thế giới trần tục này. Ðức Giêsu muốn hướng các ông có cái nhìn cao hơn, khát khao những điều vĩ đại hơn thuộc thế giới thần thiêng. Cuộc sống vĩnh cửu mới quan trọng, và đòi chúng ta phải đầu tư nhiều.

Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, chúng con thường chỉ lo lắng thu tích những gì mau qua. Chúng con bôn ba vất vả để tìm kiếm, để hưởng thụ một cuộc sống tạm gửi, mà quên đi ơn cứu độ mới có giá trị vĩnh cửu. Xin giúp chúng con luôn biết sống tốt đạo, đẹp đời để cuộc đời chúng con mới thực sự có ý nghĩa. Amen.

Suy Niệm:
Tín thác vào tình yêu của Chúa
Sau phép lạ hóa bánh ra nhiều, Chúa Giêsu ngồi trên thuyền với các môn đệ để đi về hướng Betsaiđa; Ngài lợi dụng những giây phút rảnh rỗi để trắc nghiệm phản ứng của các ông về những phép lạ Ngài đã thực hiện, đặc biệt là phép lạ bánh và cá hóa ra nhiều.
Khi cảnh giác các môn đệ phải tránh men của Biệt phái và men của Hêrôđê, Chúa Giêsu có ý ám chỉ đến sự mù quáng và những thành kiến của những nhóm người này. Chúa Giêsu đã dùng chữ "men" để nói đến tinh thần kiêu ngạo và thái độ mù quáng ấy. Thế nhưng, các môn đệ đã không hiểu được kiểu nói bóng bẩy ấy, đầu óc các ông còn đầy những bận tâm về vật chất.
Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ hãy ra khỏi những bận tâm vật chất ấy để hiểu được ý nghĩa các phép lạ và sứ điệp của Ngài. Ðó cũng chính là nội dung của chương trình huấn luyện mà Ngài đeo đuổi trong ba năm rao giảng của Ngài. Mãi đến lúc Ngài bị bắt và chịu treo trên Thập giá, xem chừng các môn đệ vẫn chưa hiểu được chiều sâu sứ điệp của Ngài. Mơ tưởng của những người dân chài này là được trở thành công hầu khanh tướng trong vương quốc trần gian mà họ nghĩ là Chúa Giêsu đã đến để thiết lập.
Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ Ngài hãy vượt lên những bận tâm vật chất để đi vào chiều sâu sứ điệp của Ngài. Ðiều đó cũng có nghĩa là tin vào quyền năng của Ngài, hoàn toàn phó thác cho Ngài. Giữa những khó khăn thử thách của cuộc sống, con người dễ dàng chạy đến với Chúa: đó là thái độ rất chính đáng, bởi vì qua cử chỉ ấy, con người tuyên xưng niềm tin vào tình yêu thương của Thiên Chúa. Tuy nhiên, Chúa Giêsu muốn chúng ta hãy có một thái độ vô vị lợi hơn, hoàn toàn tín thác vào tình yêu của Ngài. Một thái độ như thế sẽ cho chúng ta nhận ra tình yêu của Ngài, và cho chúng ta thốt lên như các vị thánh: "Tất cả đều là hồng ân của Chúa" bởi vì tình yêu của Ngài vượt trên mọi tính toán và chờ đợi của chúng ta.
Xin Chúa cho chúng ta một niềm tin như thế, để trong mọi sự, chúng ta luôn biết dâng lời cảm tạ Chúa.

Suy nim:
Tin Mừng Máccô kể ba câu chuyện về việc Thầy trò vượt Biển hồ.
Lần đầu, Thầy Giêsu đã ra lệnh cho sóng gió yên lặng 
khiến các môn đệ tự hỏi : Người này là ai…? (Mc 4, 35-41).
Lần thứ hai, sau khi hóa bánh ra nhiều, Thầy đã đi trên mặt nước mà đến với họ.
Nhưng lòng các môn đệ còn chai đá, 
họ không hiểu được chuyện bánh hóa nhiều (Mc 6, 45-52).
Bài Tin Mừng hôm nay là lần cuối Thầy trò vượt biển qua bờ bên kia,
sau khi Thầy Giêsu đã hóa bánh ra nhiều lần thứ hai (Mc 8, 1-10).
Có một sự cố xảy ra khiến các môn đệ lo âu.
Các ông quên mang bánh khi vượt biển.
Trên thuyền chỉ có một cái bánh duy nhất (c. 14).
Không rõ tại sao trong bối cảnh này Thầy Giêsu lại cảnh báo các ông
về thứ men xấu làm hư hỏng con người (x. 1 Cr 5, 6-8), 
đó là thứ “men của người Pharisêu và men của người theo Hêrốt (c. 15).
Có lẽ vì cuộc đụng độ vừa qua với người Pharisêu (Mc 8, 11-13).
Nhưng lời cảnh báo của Thầy Giêsu có thể đã bị các môn đệ hiểu sai.
Các ông tưởng Thầy trách về chuyện họ không mang đủ bánh.
Từ đó xảy ra một cuộc tranh cãi giữa họ với nhau về chuyện này.
Thầy Giêsu chắc là giận lắm.
Chưa khi nào chúng ta thấy ngài đặt nhiều câu hỏi liên tiếp như vậy.
Tùy lối chấm câu, có thể có từ sáu đến chín câu hỏi.
Qua các câu hỏi, ngài bày tỏ sự thất vọng về các môn đệ.
Họ chậm hiểu, chậm nắm bắt; tim của họ bị chai (c. 17).
Họ có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe (c. 18).
Trí nhớ và lòng tin của họ khá kém, 
vì dù đã chứng kiến hai lần phép lạ bánh hóa nhiều,
một lần, năm chiếc bánh cho năm ngàn người,
lần khác, bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người, 
họ vẫn lo âu khi thấy trong thuyền chỉ có một chiếc bánh dự trữ.
“Vậy mà anh em vẫn còn chưa hiểu sao ?” (c. 21).
Chúng ta cũng nghe Chúa hỏi câu hỏi này khi chúng ta xao xuyến âu lo
trước những khó khăn của cuộc sống.
Các môn đệ vượt biển mà không mang đủ lương thực cần dùng.
Họ lo âu vì sợ lỡ ra có bão hay sự cố gì thì làm sao đây.
Thực ra điều họ quên không phải là bánh, 
mà là quên Thầy Giêsu đang ở cùng thuyền với họ.
Chúng ta cần ôn lại những điều lạ lùng Chúa đã làm cho đời ta từ nhỏ,
để sống mỗi ngày trong bình an.
Cầu nguyn:
Lạy Cha,
Con phó mặc con cho Cha,
Xin dùng con tùy sở thích Cha.
Cha dùng con làm chi, con cũng xin cảm ơn.
Con luôn sẵn sáng, con đón nhận tất cả.
Miễn là ý Cha thực hiện nơi con
Và nơi mọi loài Cha tạo dựng,
Thì, lạy Cha, con không ước muốn chi khác nữa.
Con trao linh hồn con về tay Cha.
Con dâng linh hồn con cho Cha,
Lạy Chúa Trời của con,
Với tất cả tình yêu của lòng con,
Vì con yêu mến Cha,
Vì lòng yêu mến
Thúc đẩy con phó dâng mình cho Cha,
Thúc đẩy con trao trọn bản thân về tay Cha,
Không so đo,
Với một lòng tin cậy vô biên,
Vì Cha là Cha của con.
(Chân phước Charles de Foucauld)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Suy niệm: 
Chữ men trong Kinh Thánh có nhiều ý nghĩa:
- Trước hết men có nghĩa là làm tăng trưởng. Men là một sức mạnh vô hình làm cho bột dậy men như trong dụ ngôn người đàn bà bỏ men và đấu bột làm bánh (Mt 13,33)
- Men có nghĩa là đổi mới như lời thánh Phaolô “Anh em hãy tẩy trừ men cũ để nên bột mới. Anh em là bánh không men”
- Men có một ý nghĩa xấu là làm hư hỏng. Chính men tự nó là do một chất tự hủy. Khi thành men, men lại hủy hoại chính tinh bột để có thể làm bánh. Cho nên men có nghĩa là một sức mạnh xấu là tiêu hủy đa số, như kiểu một con sâu làm rầu nồi canh. Cũng trong ý nghĩa này, mà tuần lễ vượt qua đã cấm dùng men. Maisen đã cấm dùng men trong những vật dùng trong việc phụng tự (Lv 2,11). Tiên tri Giacaria 23,18 có nói đến bánh không men là thực phẩm nuôi dân trong ngày mùa xuân. Trong ngày lễ vượt qua của người Do Thái, cũng phải dùng bánh không men. Dĩ nhiên ý nghĩa chính của nó là phải lên đường vội vã đến nỗi người ta không còn dịp chờ có ý nghĩa là bỏ đi sự suy đồi, bỏ đi kiếp nô lệ Ai Cập dù có thịt thà củ hành củ tỏi.
Cũng trong ý nghĩa này mà Chúa căn dặn các môn đệ “hãy coi chừng men Biệt phái và men Hêrôdê” (c.15). Men của người Biệt phái và Hêrôđê đây hiểu là sự giả hình (Lc 12,2) là câu nệ vào ý nghĩa đen của luật cũ Maisen, là chôn chặt vào hình thức bên ngoài như phải rửa tay trước khi ăn tiệc, không đi bộ quá một cây số ngày Sabát. Một khi chúng ta sống theo men của người Biệt phái, là chúng ta trọng luật mình hơn luật anh em, trọng luật người hơn luật Chúa, thích tập tục hơn tinh thần, thích nói đến lầm lỗi của người khác hơn của mình, nói đến các nhân đức khác hơn thực hành và cái lưỡi dài hơn cái tay là thế.
Chúng ta hay phàn nàn tai sao dân Do Thái được Thiên Chúa tuyển chọn làm dân riêng, thế mà lại sinh ra cho Chúa những quả và chua chát, sinh ra thứ men hỏng là những phái Hêrôđê, Biệt phái... Họ đã lạm dụng tự do để phản bội Đấng ban cho mình uy quyền đó. Tại sao Thiên Chúa lại cứ im lặng trước sự phản bội. Chúng ta có dám chắc rằng Thiên Chúa im lặng trước sự phản bội, tội lỗi của cả nhân loại không? Chúng ta nghĩ sao về sự im lặng của một cánh rừng già trước khi bão tố? Nghĩ gì đến sự im lặng của một võ sĩ trước khi lên khán đài? Lịch sử minh chứng khi nào Thiên Chúa im lặng là dấu Ngài sẽ dành một hình phạt nặng nề hơn.
Có lẽ chúng ta phải xét mình ngay hôm nay, đời chúng ta sống vắn vỏi quá, thế mà tại sao chúng ta cứ gây tội ác hoài, cứ gây gổ bất an cho người này người khác hoài. Tại sao chúng ta cứ gây gương mù gương xấu mãi, cứ chồng chất thêm gánh nặng cho anh em, đáng lẽ mình phải sống đem phúc lộc cho mọi người. Là con người, chúng ta rất khéo đóng kịch, kể cả việc phạm sự thánh để đóng kịch cũng dễ nữa. Chúng ta dễ ẩn mình dưới nhiều lớp vỏ đạo đức, việc làm để xô đẩy bao linh hồn lìa xa Thiên Chúa. Chúa nói khi chúng ta sống giả hình như thế là gương mù mà Kinh Thánh nói “Thà buộc cối đá vào cổ mà quăng xuống biển sâu còn hơn” (Mt 18,6), Nếu chúng ta sống giả hình, sống giấu giếm, gương mù là thứ men hỏng, men xấu. Men xấu càng làm cho bột chóng bị hư hơn là để nguyên bột. Thiên Chúa đang cần chúng ta là men tốt giữa gia đình, xóm ngõ. Thánh Phaolô bảo “Anh em phải chiếu sáng như những vì sao giữa bầu trời đêm khuya u tối...” (Pl 2,14-15)
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa, xin cho mỗi chúng con biết đem men yêu thương, men thành thật gieo rắc vào lòng người, vào trong thế giới để men giả dối sẽ mờ dần và bị đẩy lui. Như thế cuộc sống của chúng con sẽ được bình an. Xin tình yêu Chúa hằng che chở và giúp con canh chừng men giả dối ngay trong chính lòng mình.

14/02/12 THỨ BA TUẦN 6 TN
Th. Syrilô, đan sĩ và th. Mêtôđiô, giám mục    
Mc 8,14-21
******
ANH EM CHƯA HIỂU SAO?
“Sao anh em lại bàn tán về chuyện anh em không có bánh? Anh em chưa hiểu chưa thấu sao?” (Mc 8,17)
Suy niệm: Trên thuyền, chỉ còn lại một chiếc bánh nhỏ không đủ cho thầy trò qua bữa. Các môn đệ áy náy và tranh luận xem ai là người chịu trách nhiệm về việc này. Chúa Giê-su đã can thiệp và nhân cơ hội này, Ngài đã dạy dỗ các môn đồ kém tin của Ngài. Vừa hôm nào đây, họ đã chẳng chứng kiến Chúa khiến cho bảy chiếc bánh sau khi nuôi ăn no nê bốn ngàn người vẫn còn dư bảy thúng sao? Đối với Ngài, thiếu bánh là chuyện nhỏ, chỉ đáng sợ khi thiếu niềm tin. Các môn đệ dường như thiếu cả Chúa, quên rằng Ngài đang ở ngay giữa họ.
Mời Bạn: Những cuộc cãi vã hằng ngày giữa chúng ta, trong các cộng đoàn, đặc biệt trong đời sống gia đình, dường như cũng thường xoay quanh vấn đề “thiếu” này. Thiếu tiền bạc, thiếu cơm áo, thiếu cửa nhà, thiếu tiện nghi… Chúng ta muốn tìm cho ra “thủ phạm” để rồi làm cho nhau đau khổ. Nhưng cái chúng ta thiếu thật sự lại là tình yêu, dẫn đến việc thiếu niềm tin và cuối cùng thiếu Chúa. Chúng ta hành xử như là chúng ta có thể tự mình lo liệu mọi việc. Chúa hoàn toàn đứng bên lề cuộc đời.
Chia sẻ: Có nhiều điều bạn không hiểu tại sao Chúa để xảy ra cho cuộc đời của mình. Mời bạn chia sẻ và tìm ra lời giải đáp của lòng tin và lòng mến.
Sống Lời Chúa: Dành những phút suy niệm hằng ngày để nghiền ngẫm những ơn lành Chúa đã ban cho mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con được “nghe” và được “thấy” bằng đức tin, để chúng con luôn hiểu được Chúa yêu thương chúng con dường nào và mong ước chúng con đáp trả bằng một cuộc sống tin yêu và phó thác.
(5 Phút Lời Chúa)
++++++++++++++++++
Lời Chúa Trong Gia Đình
Thánh Cyrillô, đan sĩ và Thánh Mêthôđiô, giám mục; Gc 1, 12-18; Mc 8, 14-21.
LỜI SUY NIỆM: Các môn đệ quên đem bánh theo; trên thuyền, các ông chỉ có một chiếc bánh. Người răn bảo các ông: “Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pharisêu và men Hêrôđê.” (Mc 8,14-15)
            Đối với người Do-Thái, men tượng trưng cho điều ác. Nên Chúa Giêsu răn bảo các môn đệ phải coi chừng và đề phòng men của hai phái Pharisêu và Hêrôđê. Chúa muốn các môn đệ của Ngài hãy cẩn thận giữ mình để khỏi bị ảnh hưởng xấu xa và gian ác của hai phái Pharisêu và Hêrôđê, vì cả hai phái này đều quan niệm lệch lạc về Đấng Mêsia. Người Ki-tô hữu theo Chúa, không phải để được hưởng những gì mà người đời quan niệm, và mong đợi, là quyền lực để thống trị, là thu gom danh lợi về cho mình. Nhưng theo Chúa là phải biết quên mình, chọn Chúa là tất cả, là trên hết mọi sự, kể cả mạng sống của mình như các Thánh trong Giáo hội, đặc biệt là các Thánh Tử Đạo.
Mạnh Phương
++++++++++++++++++
Gương Thánh Nhân
Ngày 14-02
Thánh CYRILLÔ Tu Sĩ
và thánh MÊTÔĐIÔ Giám mục
(....869 và 884 )
Cyrillô và Mêtođiô thuộc về một gia đình nghị viện miền Thessalônica. Triều đình đã muốn xem người con trưởng sáng sủa xinh đẹp như thần đồng. Nhưng đối với anh sự khôn ngoan đáng quí chuộng hơn mọi hư danh trần thế. Người con út có tính cách vừa trầm tư vừa hung hăng hay lý sự nữa. Sau khi theo học ở tại Constantinople, hai anh em đều chíếm giữ những chức vụ thuộc dân sự. Cyrillô làm giáo sư triết học. Sau cùng thì lần lượt họ đạt tới lý tưởng làm linh mục.
Nhà vua Moravia xin hoàng đế gửi các thừa sai tới. Vì biết tiếng Slave nên hai anh em đã được chọn. Các Ngài đã phát minh ra mẫu tự Slave cũng như văn chương người Slave sau này được mọi người chấp thuận. Cyrillô còn học tiếng Hipri để tranh luận với người Do thái. Hai anh em thừa sai thực hiện hoạt động vừa chính trị vừa tôn giáo. Các Ngài sẽ tổ chức Kitô giáo ở Bulgaria, Moravia và nơi những dân Slave mà bước chân đế quốc đặt tới.
Một giai thoại chứng tỏ tính khí mạnh mẽ và kỳ khôi của Mêtođiô. Ngài chỉ đích danh được thù nhân người Đức của mình để phá tan họ. Ngài nói:- Các ông chống lại sắt thép, các ông sẽ bể sọ. Và đầy nhiệt thành, Ngài lau mồ hôi và kể lại một ngụ ngôn:
"Người ta hỏi một triết gia, tại sao ông lại toát mồ hôi như vậy ?"
Và Ngài thêm vào câu trả lời: - Chính vì tôi đã phải tranh luận với những người đần độn"
Các giám mục Đức chống lại việc nhà truyền giáo đã đưa ngôn ngữ Slave vào phụng tự mà các Ngài coi như dụng cụ tuyệt hảo trong công cuộc chinh phục của mình. Hai anh em phải đi Roma để biện minh cho mình và được Đức Nicola I ưng thuận.Vị kế nhiệm Ngài còn tấn phong Ngài làm giám mục nữa. Cyrillô đã qua đời tại Roma năm 869 lúc 42 tuổi.
Mêtodiô còn sống thêm hai mươi năm để truyền giáo cho các dâ tộc Slave. Ngài chịu đau khổ nhiều, bị một thẩm đoàn giám mục miền Bavière tố cáo lạc giáo và bị giam giữ hai năm trong một nơi xa vắng lạnh lẽo. Ngài lại bị mang ách, luôn bị bách hại, bị tố cáo tới Roma là đã làm sai lạc đức tin. Hai lần Ngài phải đi biện minh với Đức Thánh cha và Đức Thánh cha đã coi những lời tố cáo là hư từ. Hoàng đế Basiliô xin Ngài đi Consttantinople là nơi Ngài được tiếp đón nồng hậu. Cũng vị vua này đã muốn gửi Ngài trở lại Russi và Bulgaria, nhưng thánh nhân trở lại Moravia và qua đời tại đó năm 884.
Hai anh em đã mang văn minh lại cho dân Slave khi truyền bá đức tin cho họ. Các Ngài đồng thời vừa là các tông đồ vừa là các văn hào tiên khởi của dân tộc Slaves.
(Daminhvn.com)
+++++++++++++++++
14 Tháng Hai
Hạt Thóc Dâng Tặng Ðức Vua

Có lẽ chúng ta đã có dịp đọc bài thơ sau đây của đại thi hào Tagore: "Có một người hành khất ngồi bên vệ đường. Hôm đó, Ðức Vua sẽ ngự giá đi qua ngôi làng. Người hành khất cố gắng lê lết đến trước cổng làng, lòng nhủ thầm: "Ðây là dịp may duy nhất đời tôi". Từ đằng xa, khi vừa thấy xa giá xuất hiện, anh đã cố gắng đưa tay lên vẫy chào. Có ngờ đâu, trước sự sửng sốt của mọi người, khi xa giá vừa đến trước cổng làng, Ðức Vua đã cho dừng xe lại và chính ông là người đưa tay ra để xin hành khất bố thí.
Người hành khất bèn đưa tay vào trong chiếc bị cũ kỹ nhơ bẩn của mình để kéo ra một hạt thóc. Anh trịnh trọng đặt hạt thóc vào trong tay Ðức Vua. Ðức Vua tiếp nhận món quà từ tay người hành khất và biến đi giữa cát bụi mịt mù.
Chiều đến, khi về tới nhà, người hành khất mới mở chiếc bị của mình ra. Lạ lùng thay, giữa muôn hạt thóc, anh nhận ra một hạt vàng óng ánh. Lúc bấy giờ, người hành khất mới khốc nức nở hối tiếc: "Phải chi ta đã cho Ðức Vua tất cả những gì ta có..." 
Thiên Chúa đối xử với chúng ta cũng giống như vị Vua đối xử với người hành khất. Ngài muốn trao ban cho chúng ta tất cả kho báu trên Thiên Ðàng. Qua người con một của Ngài là Ðức Giêsu Kitô, Thiên Chúa muốn trao ban cho chúng ta chính Sự Sống của Ngài. Qua Sự Sống chúng ta đã lãnh nhận, qua sự hiện diện của những người anh em chúng ta, qua ngay cả những thất bại và tội lỗi của chúng ta, Thiên Chúa vẫn luôn nhắc đến với từng người chúng ta như một người hành khất. Chúng ta tưởng chúng ta đang chìa tay van xin trước. Kỳ thực, chính Ngài mới là kẻ không ngừng đưa tay ra để xin chúng ta mở rộng đôi tay và quả tim của chúng ta. Tạo dựng chúng ta theo hình ảnh của Ngài, nghĩa là như những con người có tự do, Thiên Chúa vẫn tiếp tục tôn trọng chúng ta. Ngài muốn trao ban tất cả cho chúng ta vì yêu thương. Nhưng cũng chính vì yêu thương, cho nên Ngài không làm cách nào khác hơn là van lơn, kêu mời chúng ta. Ngài chờ đợi nơi chúng ta một cái gật đầu, một hạt thóc nhỏ rút từ trong chiếc bị khốn cùng của chúng ta. Một nghĩa cử nhỏ mọn làm cho người anh em, một chút tin yêu hy vọng giữa bao nhiêu thử thách khó khăn của cuộc sống, một chút khiêm tốn và sám hối sau những lần vấp nga: đó là những hạt thóc bé nhỏ mà chúng ta có thể trao tặng cho Chúa để từ đó lãnh nhận trở lại tất cả kho tàng Yêu Thương của Ngài.
(Lẽ Sống)
++++++++++++++++++
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần VI TN2
Bài đọc: Gen 6:5-8, 7:1-5, 10; Jam 1:12-18; Mk 8:14-21.

1/ Bài đọc I (năm lẻ):
5 Đức Chúa thấy rằng sự gian ác của con người quả là nhiều trên mặt đất, và lòng nó chỉ toan tính những ý định xấu suốt ngày.
6 Đức Chúa hối hận vì đã làm ra con người trên mặt đất, và Người buồn rầu trong lòng.
7 Đức Chúa phán: "Ta sẽ xoá bỏ khỏi mặt đất con người mà Ta đã sáng tạo, từ con người cho đến gia súc, giống vật bò dưới đất và chim trời, vì Ta hối hận đã làm ra chúng." 8 Nhưng ông Nô-ê được đẹp lòng Đức Chúa.
1 Đức Chúa phán bảo ông Nô-ê: "Ngươi hãy vào tàu, ngươi và cả nhà ngươi, vì Ta chỉ thấy ngươi là người công chính trước nhan Ta trong thế hệ này.
2 Trong mọi loài vật thanh sạch, ngươi sẽ lấy bảy đôi, con đực và con cái, còn trong các loài vật không thanh sạch, thì một đôi, con đực và con cái, 3 trong các loài chim trời cũng lấy bảy đôi, trống và mái, để giữ giống trên khắp mặt đất.
4 Vì bảy ngày nữa Ta sẽ đổ mưa xuống đất trong vòng bốn mươi ngày bốn mươi đêm, và Ta sẽ xoá bỏ khỏi mặt đất mọi loài Ta đã làm ra." 5 Ông Nô-ê làm đúng như Đức Chúa đã truyền. 10 Bảy ngày sau, nước hồng thủy tràn trên mặt đất.

2/ Bài đọc I (năm chẵn):
12 Phúc thay người biết kiên trì chịu đựng cơn thử thách, vì một khi đã được tôi luyện, họ sẽ lãnh phần thưởng là sự sống Chúa đã hứa ban cho những ai yêu mến Người.
13 Khi bị cám dỗ, đừng ai nói: "Tôi bị Thiên Chúa cám dỗ", vì Thiên Chúa không thể bị cám dỗ làm điều xấu, và chính Người cũng không cám dỗ ai.
14 Nhưng mỗi người có bị cám dỗ, là do dục vọng của mình lôi cuốn và dùng mồi mà bắt. 15 Rồi một khi dục vọng đã cưu mang thì đẻ ra tội; còn tội khi đã phạm rồi, thì sinh ra cái chết. 16 Anh em thân mến của tôi, anh em đừng có lầm lẫn.
17 Mọi ơn lành và mọi phúc lộc hoàn hảo đều do từ trên, đều tuôn xuống từ Cha là Đấng dựng nên muôn tinh tú; nơi Người không hề có sự thay đổi, cũng không hề có sự chuyển vần khi tối khi sáng.
18 Người đã tự ý dùng Lời chân lý mà sinh ra chúng ta, để chúng ta nên như của đầu mùa trong các thọ tạo của Người.

3/ Phúc Âm:
14 Các môn đệ quên đem bánh theo; trên thuyền, các ông chỉ có một chiếc bánh. 15 Người răn bảo các ông: "Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pha-ri-sêu và men Hê-rô-đê!" 16 Và các ông bàn tán với nhau về chuyện các ông không có bánh. 17 Biết thế, Người nói với các ông: "Sao anh em lại bàn tán về chuyện anh em không có bánh? Anh em chưa hiểu chưa thấu sao? Lòng anh em ngu muội thế!
18 Anh em có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe ư? Anh em không nhớ sao:
19 khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu thúng đầy mẩu bánh? " Các ông đáp: "Thưa được mười hai."
20 "Và khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu giỏ đầy mẩu bánh? " Các ông nói: "Thưa được bảy."
21 Người bảo các ông: "Anh em chưa hiểu ư? "
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Con người cần sống đức tin trong cuộc đời.

Đức tin không phải chỉ là những hiểu biết về Thiên Chúa, nhưng còn là áp dụng những hiểu biết này trong cuộc đời. Nếu chúng ta không sống những gì chúng ta tin, đức tin chỉ là điều trong trí óc và chẳng giúp được gì cho chúng ta (Jam 2:14). Ví dụ, nếu chúng ta tin lời Thiên Chúa nói về sự quan phòng của Ngài, chúng ta không được phép lo lắng thái quá về việc ăn gì, uống gì, và mặc gì? Hay nếu chúng ta tin điều quan trọng nhất trong cuộc đời là lo sao cho mọi người được cứu độ, chúng ta sẽ dành nhiều thời giờ cho việc tìm hiểu và rao giảng Tin Mừng.
Các Bài Đọc hôm nay dẫn chứng những mẫu gương sống và không sống đức tin. Trong Bài Đọc I, năm lẻ, Noah được đẹp lòng Đức Chúa vì ông tuyệt đối sống đức tin nơi Thiên Chúa; trong khi tất cả những người khác sống ngược lại. Trong Bài Đọc I, năm chẵn, tác-giả Thư Giacôbê xác định cám dỗ không đến trực tiếp từ Thiên Chúa; nhưng cần thiết để thử luyện đức tin của con người. Trong Phúc Âm, Chúa nhắc nhở các tông-đồ “Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pharisees và men Herode!” Vì tuy các ông đã chứng kiến 2 phép lạ cả thể Chúa Giêsu đã làm để nuôi một lần 5,000, một lần 4,000 người ăn no nê; các ông vẫn bàn tán về việc không mang đủ bánh theo.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I (năm lẻ): Thiên Chúa muốn tiêu diệt con người.
1.1/ Tội lỗi và hình phạt: “Đức Chúa thấy rằng sự gian ác của con người quả là nhiều trên mặt đất, và lòng nó chỉ toan tính những ý định xấu suốt ngày. Đức Chúa hối hận vì đã làm ra con người trên mặt đất, và Người buồn rầu trong lòng. Đức Chúa phán: "Ta sẽ xoá bỏ khỏi mặt đất con người mà Ta đã sáng tạo, từ con người cho đến gia súc, giống vật bò dưới đất và chim trời, vì Ta hối hận đã làm ra chúng."” Có nhiều điểm sai về thần học nếu chúng ta hiểu theo nghĩa đen của đoạn văn này: Làm sao Thiên Chúa có thể “hối hận vì đã làm ra con người trên mặt đất, và Người buồn rầu trong lòng.” Chẳng lẽ Thiên Chúa không biết trước con người sẽ tội lỗi như thế khi trao ban tự do cho con người xử dụng? Tác-giả không để ý đến thần học mà chỉ chú ý đến hai điểm chính:
(1) Tội lỗi con người là nguyên nhân của Lụt Hồng Thủy: Đã gây ra tội lỗi, con người phải chấp nhận hình phạt tương xứng với tội của mình. Sở dĩ Thiên Chúa chưa phạt vì giờ của Ngài chưa đến. Đừng có ai nghĩ mình cứ phạm tội và có thể trốn thoát hình phạt của Thiên Chúa.
(2) Thiên Chúa có uy quyền sáng tạo và cũng có uy quyền tái tạo mọi sự. Qua Lụt Hồng Thủy và những trận lụt khắp nơi trên thế giới, chúng ta cảm nhận được một điều: Nếu Thiên Chúa muốn xoá sạch trái đất, Ngài chỉ cần cho mưa liên tục trong vài chục ngày.

1.2/ Niềm tin và sự cứu thoát: Sống công chính là lý do tại sao Đức Chúa cứu gia đình Noah. Ông sống công chính vì ông tuyệt đối tin tưởng và thi hành những gì Đức Chúa truyền. Trong khi mọi người nhạo cười ông khi được ông cho biết Nạn Hồng Thủy sắp xảy ra, ông vẫn một mực tin tưởng nơi lời Đức Chúa phán và hoàn tất việc đóng tàu. Điều này chứng minh sự công bằng của Thiên Chúa: Cho dù chỉ có một gia đình ông Noah sống công chính, Ngài không tru diệt gia đình ông cùng với toàn thể nhân loại.
Kích thước của con tàu do Noah đóng là: 300 cubits chiều dài, 50 cubits chiều ngang, và 30 cubits chiều cao. Một cubit tương đương với khỏang 18 inches. Nếu tính ra đơn vị của Anh, con tàu có kích thước: 450 ft chiều dài, 75 ft chiều rộng, và 45 ft chiều cao. Đây là một con tàu vĩ đại nếu đem so sánh với những chiếc tàu lớn hiện đại. Ví dụ, chiếc tàu Anh Mayflower chỉ dài 90 ft, tàu Noah phải dài gấp năm lần. Cộng với việc lựa chọn tất cả các sinh vật Thiên Chúa đã tạo dựng để cho vào bong tàu; đây là công việc rất khó khăn cho Noah thực hiện.

2/ Bài đọc I (năm chẵn): Phúc thay người biết kiên trì chịu đựng thử thách.
2.1/ Thiên Chúa để cám dỗ xảy đến cho con người.
(1) Nguồn gốc của cám dỗ: Con người thường có khuynh hướng đổ lỗi cho người khá hay hoàn cảnh đưa đến sự sa ngã của mình. Trong trình thuật về sự sa ngã đầu tiên của con người: ông Adong đổ tội cho bà Evà, người Thiên Chúa đã dựng nên và cho ông làm bạn. Bà Evà đổ lỗi cho con rắn đã lừa đảo và cám dỗ Bà. Câu hỏi được con người đặt ra: "Ai là nguyên nhân chính của cám dỗ?" Có ít nhất 4 ý kiến khác nhau:
+ Thiên Chúa: Ngài dựng nên mọi sự trong trời đất: thiên thần, quỉ thần, và con người với mọi dục vọng trong cơ thể. Tác giả thư Giacôbê phản đối ý kiến này: "Khi bị cám dỗ, đừng ai nói: "Tôi bị Thiên Chúa cám dỗ," vì Thiên Chúa không thể bị cám dỗ làm điều xấu, và chính Người cũng không cám dỗ ai." Hơn nữa, trình thuật tạo dựng cũng xác tín: "mọi sự Thiên Chúa dựng nên đều tốt lành."
+ Quỉ thần: Rắn cám dỗ bà Evà trong vườn Địa Đàng, và vẫn đang cám dỗ con người như lời Chúa Giêsu cảnh cáo các môn đệ: "Thầy thấy Satan từ trời sa xuống, và sàng các con như sàng gạo."
+ Thế gian: Những người sống chung quanh mình, và môi trường gia đình cũng như xã hội ảnh hưởng rất nhiều đến tội lỗi của cá nhân. Ví dụ: nghèo đói sinh ra mọi tệ nạn xã hội như ăn cắp, ăn trộm, ăn cướp, và đĩ điếm. Tuy nhiên, con người vẫn có thể sống: "gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn."
+ Xác thịt: Không biết kiềm chế những dục vọng trong con người mình. Thánh Giacôbê qui chế cám dỗ cho con người: "Nhưng mỗi người có bị cám dỗ, là do dục vọng của mình lôi cuốn và dùng mồi mà bắt."
(2) Trách nhiệm của con người: Thực ra, Thiên Chúa chỉ chịu trách nhiệm gián tiếp vì Ngài dựng nên và điều khiển mọi sự; nhưng con người là nguyên nhân trực tiếp cho các hành động tội lỗi của mình. Thiên Chúa không dựng nên các điều xấu vì tội lỗi không bén mảng được vào Thiên Chúa. Ngài để những sự xấu xảy ra và ban cho con người có khôn ngoan để nhận ra các nguy hiểm và tự do để chọn lựa điều tốt giữa bao điều xấu xa. Cám dỗ cần thiết vì nó cung cấp thử thách cho con người để họ chứng minh niềm tin yêu của con người nơi Thiên Chúa. Tác giả Thư Giacôbê nhìn ra lợi ích của cám dỗ: "Phúc thay người biết kiên trì chịu đựng cơn thử thách, vì một khi đã được tôi luyện, họ sẽ lãnh phần thưởng là sự sống Chúa đã hứa ban cho những ai yêu mến Người." Nhưng nếu con người không biết dùng khôn ngoan để nhận ra những nguy hiểm của cám dỗ và sa ngã, họ là người phải chịu trách nhiệm cho mọi hình phạt sẽ xảy đến, hình phạt nguy hiểm nhất là cái chết, như tác giả nhận xét: "một khi dục vọng đã cưu mang thì đẻ ra tội; còn tội khi đã phạm rồi, thì sinh ra cái chết."
2.2/ Thiên Chúa là Đấng ban phát muôn ơn lành: Tác giả tin mọi sự Thiên Chúa dựng nên đều tốt lành, như trình thuật tạo dựng trong Sách Khởi Nguyên, khi viết: "Mọi ơn lành và mọi phúc lộc hoàn hảo đều do từ trên, đều tuôn xuống từ Cha là Đấng dựng nên muôn tinh tú; nơi Người không hề có sự thay đổi, cũng không hề có sự chuyển vần khi tối khi sáng." Tác giả nhấn mạnh đến tính bất biến của Thiên Chúa. Ngài không bao giờ thay đổi: mặt trời, mặt trăng, và các tinh thể có thể lúc sáng lúc tối; nhưng nơi Thiên Chúa hoàn toàn là sự sáng.
Trách nhiệm của con người là biết tận dụng tất cả những gì Chúa dựng nên cho mục đích tốt lành mà Thiên Chúa mong muốn. Trong sự quan phòng của Thiên Chúa, Ngài không để con người lầm lũi bước đi trong tăm tối và bị rơi vào bẫy của ba thù (quỉ thần, thế gian, và dục vọng xác thịt); nhưng ban cho con người một nguồn sáng không bao giờ tối là Kinh Thánh. Con người phải biết chạy đến với nguồn sáng này để nhận ra các cám dỗ và cách thức để vượt qua, như tác giả khuyên: "Người đã tự ý dùng Lời chân lý mà sinh ra chúng ta, để chúng ta nên như của đầu mùa trong các thọ tạo của Người."

3/ Phúc Âm: Lo lắng chuyện ăn uống.
3.1/ Lo lắng chuyện thế gian: Các môn đệ lo lắng vì quên đem bánh theo; các ông chỉ có một chiếc bánh trên thuyền. Chúa Giêsu răn bảo các ông: "Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pharisees và men Herode!" Men là miếng bột cũ còn giữ lại từ khối bột làm bánh cũ; mục đích là để cho bột nổi lên trước khi nướng bánh. Chỉ cần một chút men cũng đủ làm dạy cả một khối bột lớn. Người Do-thái đôi khi đồng hoá công việc của ma quỉ với men.
(1) Men Pharisees: Niềm tin đặt trên việc nhìn thấy phép lạ để đem lại uy quyền và lợi lộc vật chất. Chúng ta đã nói về vấn đề này hôm qua, khi họ đến tranh luận và thách thức Chúa Giêsu làm phép lạ, trước khi họ có thể tin vào Ngài.
(2) Men Herode: Nhà Vua chú trọng đến uy quyền, danh vọng, và hưởng thụ các của cải vật chất. Vì thế, ông đã từ chối sự thật và chém đầu Gioan Tẩy Giả.
Khi khuyên các môn đệ phải đề phòng “men Pharisees và men Herode,” Chúa Giêsu muốn nói với các ông đừng quan tâm đến những chuyện thế gian như họ. Hơn nữa, Chúa đang chuẩn bị cho các ông chấp nhận một Đấng Thiên Sai chịu đau khổ để cứu chuộc con người.

3.2/ Các Tông-đồ đã không sống niềm tin: Mặc dù đã được Chúa Giêsu cảnh cáo, các ông vẫn không hiểu những gì Chúa Giêsu muốn nói, vì “các ông vẫn bàn tán với nhau về chuyện các ông không có bánh.” Chúa Giêsu cũng phải bực mình nên Người nói với các ông: "Sao anh em lại bàn tán về chuyện anh em không có bánh? Anh em chưa hiểu chưa thấu sao? Lòng anh em ngu muội thế! Anh em có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe ư? Chúa Giêsu soi sáng bằng cách đặt câu hỏi cho các ông phải suy nghĩ và trả lời:
- Khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho 5,000 người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu thúng đầy mẩu bánh?" Các ông đáp: "Thưa được mười hai."
- Và khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho 4,000 người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu giỏ đầy mẩu bánh?" Các ông nói: "Thưa được bảy." Người bảo các ông: "Anh em chưa hiểu ư?"
Mục đích của phép lạ là để khai mở niềm tin. Các Tông-đồ không những được khai mở một lần, mà đến hai lần; các ông vẫn không tin Chúa Giêsu có thể làm phép lạ cho các ông có bánh ăn! Nếu các ông được chứng kiến tận mắt hai lần phép lạ liên quan đến bánh hoá nhiều như thế, mà vẫn cứ nói về chuyện không mang bánh, phép lạ Chúa Giêsu làm có ảnh hưởng gì đến niềm tin của các ông?

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Đức tin phải đi đôi với hành động; đức tin không việc làm là đức tin chết (Jam 2:17). Nếu chúng ta thực sự tin Lời Chúa, chúng ta phải áp dụng những Lời của Ngài trong cuộc sống.
- Lời cảnh cáo của Chúa Giêsu "Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pharisees và men Herode!" vẫn còn hiệu lực cho chúng ta ngày nay; vì rất nhiều lần chúng ta đã để cho những lo lắng thế gian làm chủ cuộc đời.
- Nếu chúng ta sống ngược lại với những gì chúng ta tin, chúng ta sẽ phải trả giá trước mặt Thiên Chúa. Hình ảnh Lụt Hồng Thủy nhắc nhở chúng ta thân phận yếu đuối và tội lỗi của con người.

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên OP

Ngày 14
Thánh Cyrillô, đan sĩ 
Thánh Méthôđiô, giám mục,

Khi tôi cố gắng tưởng tượng về Chúa, tôi thấy Người cầu nguyện trước mặt tôi; tôi phải nói rằng Người đang quì gối. trước mặt tôi, nhưng Người giơ tay cho tôi và nói với tôi: Tôi van xin anh lắng nghe ước muốn của tôi.
Francois Varillon, s.j.
Tâm điểm của Âu châu

Ngang qua gương mặt của thánh Cyrille, đan sĩ, và người em của ngài là Méthode, giám mục, hôm nay Giáo hội mời chúng ta tìm lại sự bổ túc hoàn hảo giữa cầu nguyện và sứ vụ.

Trong Phúc Âm thánh Luca, Đức Giêsu không tách biệt cầu nguyện với sứ vụ. Lời kêu gọi "Hãy cầu nguyện" trực tiếp đi
liền với lời "Hãy đi"

Hai vị thánh được chọn như quan thầy của Âu Châu. Đây cũng là dịp để tự hỏi về điều Âu Châu có thể gợi lên cho chúng ta lời cầu nguyện và hoạt động cụ thể cho đức tin của chúng ta. Đức tin cần hoạt động để sống cách hiện thực.

Hãy để qua một bên những dự án xây dựng Âu Châu và hãy nhìn lại gương mặt của các vị đem lại sức sống thực tế cho quê hương của họ. Hãy đi gặp sự phong phú về mặt văn hóa và tinh thần và hãy mở tâm hồn cho điều Thánh Thần nói với chúng ta khi chúng ta họp chung lại với nhau. Chúng ta sẽ không thất vọng!

Một nữ tu Đa Minh 

THÁNH CYRILLO Tu sĩ. (826-869)
THÁNH METHODIO Giám Mục (827-884)
Hy lạp-Nga
             1. Anh em cùng phục vụ người Slavic:  Giáo hội kính 2 vị thánh đã phục vụ người Slavic: Thánh Cyrillo và Methodio. Hai vị là anh em ruột, sinh tại Thessalonika. Cyrillo là em, một triết gia danh tiếng, theo học tại Constantinopoli, sau đó thụ phong linh mục. Methodio là quận trưởng một khu vực người Slavic trong 5 năm, rồi  dâng mình cho Chúa trở thành thầy tu..
            Năm 861, hai anh em được sai đi truyền giáo cho người Nga. Các ngài đã đem nhiều người về cùng Chúa .
             2. Hoạt động trong chống đối, hiểu lầm: Năm 863, các ngài được sai đến miền Bắc châu Âu, tại đó các ngài dịch Tin mừng Chúa Kitô sang tiếng Slavic. Để phiên dịch, thánh Cyrillo đã chế ra mẫu tự riêng mà nay vẫn còn dùng. Trong nước Nga và miền Slavic. Hai ngài giảng dậy dân chúng bằng tiếng Slavic của họ. Nhưng không may, mấy giám mục người Đức đã kết án các ngài, nên năm 869, các ngài phải về Rôma để chống đỡ việc làm. Sau đó các ngài được khuyến khích tiếp tục rao giảng và còn được lên chức giám mục. Thánh Cyrillo bị bệnh lâu ngày, và chết trước khi thụ phong giám mục, chỉ có thánh Methodiô lãnh chức rồi đi truyền giáo  trong 16 năm kế tiếp. Một số giámmục người Đức lại tiếp tục đả kích giám mục Methodio, cuói cùng công đồng giám mục Đức chấm dứt nhiệm vụ ngài và bắt giam. Sau 2 năm, giám mục Methodio được thả theo lệnh đức giáo hoàng, nhưng mâu thuẫn vẫn còn tiếp tục. Giám mục Methodio lại được gọi về Rôma và việc làm của ngài lại được chấp nhận. Cuộc đời còn lại của ngài phải chịu sự hiểu lầm của hàng giáo sĩ người Đ ức.
            Ngài cũng giảng đạo tại Balan nữa.  Sau khi lập tòa tại Leopol ngài sang Moscou lập giáo phận Kiev.  Sau đó ngài trở về Moravie và an giấc ngày 6 tháng 4 năm 885.
            Đức thánh cha gọi 2 ngài là "tông đồ của người Slavic", là "cây cầu thiêng liêngnối kết truyền thống Đ ông và Tây phương".
            Đức Giáo Hoàng Lêô 13 tôn phong hai thánh lên bậc Hiển Thánh năm 1880,  và truyền mừng lễ hai thánh cùng ngày,  để noi gương các ngài luôn kiên trì trong đức tin.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét