01/09/2018
Thứ bảy đầu tháng, tuần 21 thường niên.
BÀI ĐỌC I: 1 Cr 1,
26-31
"Thiên Chúa đã chọn những
điều hèn hạ đối với thế gian".
Trích thư thứ nhất
của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, anh
em hãy xem ơn kêu gọi của anh em: vì không có mấy người khôn ngoan theo xác thịt,
không có mấy người quyền thế, không có mấy người sang trọng. Nhưng điều mà thế
gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để làm cho những người khôn ngoan
phải xấu hổ; điều mà thế gian cho là yếu hèn, thì Thiên Chúa đã chọn để làm cho
những gì là mạnh mẽ phải hổ ngươi. Thiên Chúa đã chọn những điều hèn hạ đối với
thế gian, những điều bị khinh chê, những điều không không, để phá huỷ những điều
hiện hữu, hầu mọi xác thịt không thể vinh danh trước mặt Người. Chính do Người
mà anh em ở trong Chúa Giêsu Kitô, Đấng do Thiên Chúa, đã trở nên sự khôn
ngoan, sự công chính, sự thánh hoá và sự cứu rỗi cho chúng ta, ngõ hầu, như đã
chép: "Ai khoe khoang, thì hãy khoe khoang trong Chúa".
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 32, 12-13.
18-19. 20-21
Đáp: Phúc thay dân
tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình (c. 12b).
Xướng: 1) Phúc thay quốc
gia mà Chúa là Chúa tể, dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình. Tự trời
cao Chúa nhìn xuống, Người xem thấy hết thảy con cái người ta. - Đáp.
2) Kìa Chúa để mắt coi
những kẻ kính sợ Người; nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của Người, để cứu gỡ
họ khỏi tay thần chết, và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn. - Đáp.
3) Linh hồn chúng tôi
mong đợi Chúa, chính Người là Đấng phù trợ và che chở chúng tôi. Bởi vậy, lòng
chúng tôi hân hoan trong Chúa, chúng tôi tin cậy ở thánh danh Người. - Đáp.
ALLELUIA: 2 Tx 2, 14
Alleluia, alleluia!
- Thiên Chúa đã dùng Tin Mừng mà kêu gọi chúng ta, để chúng ta được chiếm lấy
vinh quang của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. - Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 25, 14-30
"Vì ngươi đã trung tín
trong việc nhỏ, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng các môn đệ dụ ngôn này rằng: "Có một người kia sắp đi xa, liền gọi
các đầy tớ đến mà giao phó tài sản của ông. Ông trao cho người này năm nén bạc,
người kia hai nén, người khác nữa một nén, tùy theo khả năng mỗi người, đoạn
ông ra đi. Người lãnh năm nén bạc, ra đi và dùng tiền ấy buôn bán làm lợi được
năm nén khác. Cũng vậy, người lãnh hai nén cũng làm lợi ra hai nén khác. Còn
người lãnh một nén, thì đi đào lỗ chôn giấu tiền của chủ mình. Sau một thời
gian lâu dài, ông chủ các đầy tớ trở về và đòi họ tính sổ. Vậy người lãnh năm
nén bạc đến, mang theo năm nén khác mà nói rằng: 'Thưa ông, ông đã trao cho tôi
năm nén bạc, đây tôi làm lợi được năm nén khác'. Ông chủ bảo người ấy rằng: 'Hỡi
đầy tớ tốt lành và trung tín, vì ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt
ngươi làm những việc lớn, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi'. Người
đã lãnh hai nén bạc cũng đến và nói: 'Thưa ông, ông đã trao cho tôi hai nén bạc,
đây tôi đã làm lợi được hai nén khác'. Ông chủ bảo người ấy rằng: 'Hỡi đầy tớ tốt
lành và trung tín, vì ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi làm những
việc lớn, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi'.
"Còn người lãnh
một nén bạc đến và nói: 'Thưa ông, tôi biết ông là người keo kiệt, gặt chỗ không
gieo và thu nơi không phát, nên tôi khiếp sợ đi chôn giấu nén bạc của ông dưới
đất. Đây của ông, xin trả lại ông". Ông chủ trả lời người ấy rằng: "Hỡi
đầy tớ hư thân và biếng nhác, ngươi đã biết ta gặt chỗ không gieo, thu nơi
không phát: vậy lẽ ra ngươi phải giao bạc của ta cho người đổi tiền, và khi ta
trở về, ta sẽ thu cả vốn lẫn lời. Bởi thế, các ngươi hãy lấy nén bạc lại mà
trao cho người có mười nén. Vì người có sẽ cho thêm và sẽ được dư dật, còn kẻ
chẳng có, thì vật gì coi như của nó, cũng lấy đi. Còn tên đầy tớ vô dụng, các
ngươi hãy ném nó ra ngoài vào nơi tối tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc, nghiến
răng".
Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM : Trách nhiệm
của các bậc cha mẹ
Trong Tin Mừng hôm
nay, Chúa Giêsu đề cập đến việc một ông chủ trước khi đi xa, đã trao cho đầy tớ,
mỗi người một số nén bạc để làm lợi thêm, và khi trở về, ông chủ đã gọi các đầy
tớ đến tính sổ. Ðã có nhiều lối giải thích suy tư về các nén bạc; ở đây chúng
ta lồng dụ ngôn trong khung cảnh: ông chủ là Thiên Chúa, đầy tớ là các bậc cha
mẹ, nén bạc là con cái.
Ðiều răn thứ tư dạy
con cái phải thảo kính cha mẹ; điều này có nghĩa là nếu con cái lỗi phạm giới
răn này thì sẽ bị Thiên Chúa trừng phạt. Bổn phận của con cái là tôn kính, yêu
mến và đền đáp công ơn cha mẹ: đó là bài học cơ bản của các kẻ làm con. Tuy
nhiên, Thiên Chúa sẽ không phải là vị thẩm phán chí công, nếu không xét xử những
bậc cha mẹ không làm tròn bổn phận của mình. Nếu con cái phải thảo kính cha mẹ,
thì cha mẹ cũng phải tôn trọng yêu thương con cái. Mỗi người con là một nén bạc
Chúa trao, cha mẹ là những đầy tớ có nghĩa vụ canh giữ và làm lợi nén bạc này.
Dĩ nhiên, chỉ một mình Thiên Chúa mới là chủ duy nhất và tuyệt đối trên mỗi người
con: bổn phận của cha mẹ là cộng tác dưỡng nuôi thân xác, hướng dẫn tinh thần
và thiêng liêng, để con cái lớn lên trong sự thật và trong niềm kính sợ yêu mến
Thiên Chúa.
Nếu con cái là hình ảnh
của cha mẹ tiếp liền sau hình ảnh của Thiên Chúa, thì điều này nhắc nhớ cha mẹ
phải là những người sinh con hai lần: một lần cho trần gian, và một lần cho
Thiên Chúa. Ðịnh mệnh vĩnh cửu của con người không phải ở trần gian này, nhưng
là trời cao. Do đó, cha mẹ phải luôn hướng dẫn tâm hồn con cái hướng về trời
cao khi chúng còn thơ bé, và cả khi chúng đã lớn khôn nữa.
Trách nhiệm của các bậc
cha mẹ thật nặng nề, nhưng cũng vô cùng cao cả. Nếu cha mẹ chu toàn bổn phận
Chúa trao, chắc chắn trong ngày Chúa đến, họ sẽ được nghe lời này: "Hỡi
tôi tớ tốt lành và trung tín, hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi". Và
đó là điều chúng ta phải cầu xin cho các bậc làm cha mẹ.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ Bảy Tuần 21 TN2
Bài đọc: I
Cor 1:26-31; Mt 25:14-30.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thái độ tự tôn và mặc cảm tự ti.
Có một câu truyện đối
thọai giữa thánh Bonaventure và thầy trợ sĩ lo nhà bếp như sau: Một hôm thầy trợ
sĩ mặt buồn rầu đến tâm sự với thánh nhân: “Con nghĩ con tủi nhục cho cái số phận
của con, cứ quanh năm suốt tháng trong xó bếp như thế này, làm sao có thể cứu vớt
các linh hồn và nên thánh như cha được. Thánh Bonaventure khuyên thầy: “Tất cả
đều có thể nên thánh được miễn là hoàn tất tốt đẹp các bổn phận Thiên Chúa
trao: dẫu một Giám mục nổi danh, một thầy trợ sĩ lo nhà bếp, hay một bà bán
hàng rong.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thái độ tự tôn và tự tin.
Corintô là một thành
phố nằm dọc theo bờ biển Peloponnesian về phía Tây Bắc, nơi thánh Phaolô đã gặp
Aquila và Priscilla và đã giảng dạy tại đây 18 tháng (x/c Acts 18:1-18). Sau
này, thánh nhân đã viết hai thư tới họ (1 Cor và 2 Cor). Thành phố hải cảng này
nổi danh về giầu có và được hưởng một thời gian lâu dài về trật tự xã hội và
chính trị; một phần vì được điều khiển bởi những nhà chính trị tài giỏi là những
người biết tiên đóan những gì sẽ xảy ra và chuẩn bị kịp thời, một phần vì nền
kinh tế rất khác nhau và nghiêng nhiều về việc sản xuất. Thành phố nổi tiếng về
các đồ sứ, tơ lụa, đóng tàu, và kiến trúc.
Thánh Phaolô chọn
Corintô là một trong những nơi chính để giảng dạy mặc dầu ngài biết rằng chỉ có
những người nào có can đảm và chịu đựng lắm mới có thể sống sót. Ngài đã chứng
tỏ một sự tự tin nơi Thiên Chúa giữa bao yếu đuối của con người. Vì là hải cảng
nên có rất nhiều du khách và những du khách tới sẽ nhìn và nghe những điều hay
của thành phố và sẽ loan báo cho những người đồng hương khi trở về quê hương của
họ. Thánh nhân hy vọng những người tới nghe ngài rao giảng Tin Mừng sẽ mang về
rao giảng lại cho đồng hương của họ và vì thế Tin Mừng được rao truyền rộng rãi
hơn. Không giống như Athens là nơi rất khép kín và chống lại mọi thay đổi;
Corintô rất cởi mở, tìm tòi, và nhiệt thành đón nhận những tư tưởng mới.
Một trong những nhược
điểm của người khôn ngoan giầu có là thái độ tự tôn của họ trước mặt Thiên Chúa
và con người. Họ nghĩ khôn ngoan và giầu có họ có được là hoàn toàn do công sức
và cố gắng của họ. Một thái độ như thế là đánh cắp ơn huệ của Thiên Chúa và
khinh thường sự hiện diện của Ngài trong cuộc sống. Thánh Phaolô chất vấn họ:
“Thưa anh em, anh em thử nghĩ lại xem: khi anh em được Chúa kêu gọi, thì trong
anh em đâu có mấy kẻ khôn ngoan trước mặt người đời, đâu có mấy người quyền thế,
mấy người quý phái. Song những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã
chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là yếu kém, thì
Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh; những gì thế gian cho là hèn
mạt không đáng kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để huỷ diệt những gì hiện
có, hầu không một phàm nhân nào dám tự phụ trước mặt Người.”
Và ngài dạy họ một
thái độ đúng đắn cần thể hiện trước Thiên Chúa, thái độ tự tin trong Chúa: “Phần
anh em, chính nhờ Thiên Chúa mà anh em được hiện hữu trong Đức Giêsu Kitô, Đấng
đã trở nên sự khôn ngoan của chúng ta, sự khôn ngoan phát xuất từ Thiên Chúa, Đấng
đã làm cho anh em trở nên công chính, đã thánh hoá và cứu chuộc anh em, hợp như
lời đã chép rằng: Ai tự hào thì hãy tự hào trong Chúa.”
2/ Phúc Âm: Mặc cảm tự ti
Trái với thái độ tự
tôn của dân thành Corintô là mặc cảm tự ti của tên đầy tớ vô dụng trong Phúc
Âm. Người mang mặc cảm này luôn nghĩ mình chào đời dưới một ngôi sao xấu; luôn
so sánh với người khác để trách Tạo Hóa đã bất công ban phát không đồng đều:
cho người khôn ngoan và của cải dư thừa trong khi bắt mình phải dốt nát và
nghèo nàn. Chúa Giêsu muốn dạy cho dân bài học về Thiên Chúa công bằng qua dụ
ngôn sau: "Quả thế, cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ đến
mà giao phó của cải mình cho họ. Ông cho người này năm yến, người kia hai yến,
người khác nữa một yến, tuỳ khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi. Lập tức,
người đã lãnh năm yến lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm yến
khác. Cũng vậy, người đã lãnh hai yến gây lời được hai yến khác. Còn người đã
lãnh một yến thì đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ.”
Sau một thời gian lâu
dài, ông chủ đến tính sổ với các đầy tớ và thanh toán sổ sách với họ.
Người đã lãnh năm yến
tiến lại gần, đưa năm yến khác, và nói: "Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi
năm yến, tôi đã gây lời được năm yến khác đây." Ông chủ nói với người ấy:
"Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung
thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ
anh!" Người đã lãnh hai yến cũng tiến lại gần và nói: "Thưa ông chủ,
ông đã giao cho tôi hai yến, tôi đã gây lời được hai yến khác đây." Ông chủ
nói với người ấy: "Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao
ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm
vui của chủ anh!"
Thiên Chúa rất công bằng
trong cách xét xử. Ngài đòi người Ngài đã cho 5 nén phải sinh lời thêm 5 nén,
người được 2 nén phải sinh lời thêm 2 nén; chứ Ngài không bắt người nhận 2 nén
phải sinh lời 5 nén. Rồi người đã lãnh một yến cũng tiến lại gần và nói:
"Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi
không vãi. Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của
ông đây, ông cầm lấy!"
Ông chủ đáp: "Hỡi
đầy tớ tồi tệ và biếng nhác! Anh đã biết tôi gặt chỗ không gieo, thu nơi không
vãi, thì đáng lý anh phải gởi số bạc của tôi vào ngân hàng, để khi tôi đến, tôi
thu được cả vốn lẫn lời chứ! Vậy các ngươi hãy lấy yến bạc khỏi tay nó mà đưa
cho người đã có mười yến. Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư thừa;
còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi. Còn tên đầy tớ vô dụng
kia, hãy quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài: ở đó, sẽ phải khóc lóc nghiến
răng."
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Cần tránh cả hai
thái cực: thái độ tự tôn và mặc cảm tự ti. Thái độ tự tôn khinh thường quyền
năng Thiên Chúa và mặc cảm tự ti khinh thường sự khôn ngoan của Ngài.
- Thái độ đúng đắn của
con người trước mặt Thiên Chúa là sự tự tin: Tin những gì mình có được là quà tặng
Thiên Chúa ban, và tin mình có khả năng để sinh lời cho Thiên Chúa với những
quà tặng này.
- Đừng than thân trách
Chúa vì mình bất tài để rồi không làm gì như tên đầy tớ vô dụng trong bài Phúc
Âm. Hãy cố gắng sinh lợi cho Chúa với những gì Chúa ban. Chúa sẽ không đòi mình
như những người có tài hơn.
Lm.An-tôn Đinh
Minh Tiên, OP.
01/09/2018
THỨ BẢY TUẦN 21 TN
Mt 25,14-30
Mt 25,14-30
LÀ TÔI TRUNG CỦA CHÚA
Ông chủ nói với người ấy: “Khá lắm! Hỡi đầy tớ tài giỏi và
trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh.
Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!” (Mt 25,21)
Suy niệm: Mặc dù chế độ buôn bán nô
lệ đã chấm dứt, và biết bao cuộc cách mạng đẫm máu đã diễn ra nhằm giải phóng
con người khỏi kiếp nô lệ bị bóc lột, áp bức, thế nhưng nạn buôn người và muôn
vàn hình thức người bóc lột người vẫn tồn tại một cách còn tàn bạo và tinh vi gấp
bội phần. Từ hơn 2.000 năm nay, Đức Giê-su dạy chúng ta phá bỏ xiềng xích của mối
quan hệ chủ-nô ấy bằng cách sống như người tôi trung của Thiên Chúa. Là tôi tớ
của Chúa, chúng ta được ban cho làm chủ tài sản của Ngài để sinh lợi. Và khi đã
sinh lợi cho Nước Chúa, chúng ta được đồng thừa hưởng gia nghiệp với Ngài, là
phần thưởng Ngài dành cho “tôi tớ tài giỏi và trung thành”. Chẳng
những thế, vị Chủ đó thân hành trở thành đầy tớ, “sẽ thắt lưng, đưa họ
vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ” (Lc 12,37).
Mời Bạn: Người xưa có nói: Hiền tài
phải gặp được minh quân thì mới thoả chí bình sinh. Người Ki-tô hữu hạnh phúc
không gì sánh bằng khi được Chúa làm gia nghiệp, được có Đức Ki-tô Vua Vũ Trụ
là minh quân để phụng thờ. Để phụng sự Vua Ki-tô và sinh lời cho Nước Trời, điều
cần thiết yếu là yêu thương phục vụ mọi người anh em, vì Ngài đã nói: “Mỗi
lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là
các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,40). Mời bạn hãy
đi và thực hành như vậy.
Sống Lời Chúa: Luôn tâm niệm: Mỗi khi tôi
không thực thi bác ái với tha nhân là tôi đang xúc phạm đến Chúa.
Cầu nguyện: Đọc kinh Kính Mến.
(5 phút lời Chúa)
Vào mà hưởng niềm
vui (01.9.2018 – Thứ Bảy Tuần 21
Thường niên)
Suy niệm:
Người ta vẫn hay có
cái nhìn tĩnh và buồn về đời sống Kitô hữu.
Đó là một đời sống cam chịu, nhẫn nhục, cúi đầu vâng phục Ý Chúa,
một đời sống khổ đau vì phải bước theo Chúa Giêsu vác thánh giá.
Nhìn như thế đúng nhưng không đủ.
Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta một cái nhìn khác,
tươi tắn hơn nhiều, chủ động và tích cực hơn nhiều.
Đó là một đời sống cam chịu, nhẫn nhục, cúi đầu vâng phục Ý Chúa,
một đời sống khổ đau vì phải bước theo Chúa Giêsu vác thánh giá.
Nhìn như thế đúng nhưng không đủ.
Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta một cái nhìn khác,
tươi tắn hơn nhiều, chủ động và tích cực hơn nhiều.
Thiên Chúa được ví như
một ông chủ sắp đi xa.
Vì tin tưởng các đầy tớ của mình, nên khi vắng nhà (c. 14),
ông không ngại giao phó cho họ những món tiền rất lớn, tùy khả năng.
Người được năm yến, kẻ được hai, người được một (c. 15).
Mỗi yến bạc tương đương với sáu ngàn ngày công.
Hẳn các đầy tớ hiểu ý chủ muốn mình đầu tư sinh lợi.
Anh nhận được năm yến đã đi ngay lập tức và làm ăn với số vốn ấy.
Chúng ta không rõ anh đã đầu tư thế nào và bao lâu,
chỉ biết anh đã sử dụng cách hiệu quả những gì anh nhận được.
Sau một thời gian, tiền lời bằng số vốn bỏ ra.
Anh nhận được hai yến cũng vậy, cũng sinh lợi được hai yến khác.
Anh được một yến cũng đi,
nhưng là đi đào lỗ dưới đất để chôn giấu yến bạc (c. 18).
Anh không dám đầu tư vì sợ làm ăn lỗ lã.
Anh sợ số bạc lớn bị mất, nên anh muốn chôn giấu nó cho an toàn.
Vì tin tưởng các đầy tớ của mình, nên khi vắng nhà (c. 14),
ông không ngại giao phó cho họ những món tiền rất lớn, tùy khả năng.
Người được năm yến, kẻ được hai, người được một (c. 15).
Mỗi yến bạc tương đương với sáu ngàn ngày công.
Hẳn các đầy tớ hiểu ý chủ muốn mình đầu tư sinh lợi.
Anh nhận được năm yến đã đi ngay lập tức và làm ăn với số vốn ấy.
Chúng ta không rõ anh đã đầu tư thế nào và bao lâu,
chỉ biết anh đã sử dụng cách hiệu quả những gì anh nhận được.
Sau một thời gian, tiền lời bằng số vốn bỏ ra.
Anh nhận được hai yến cũng vậy, cũng sinh lợi được hai yến khác.
Anh được một yến cũng đi,
nhưng là đi đào lỗ dưới đất để chôn giấu yến bạc (c. 18).
Anh không dám đầu tư vì sợ làm ăn lỗ lã.
Anh sợ số bạc lớn bị mất, nên anh muốn chôn giấu nó cho an toàn.
Khi ông chủ trở về để
nghe báo cáo sổ sách của các đầy tớ,
ông đã khen hai anh đầy tớ vất vả làm ăn bằng những lời giống nhau:
“Khá lắm! Anh đúng là tôi tớ tốt lành và trung tín!
Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh.
Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh” (c. 21. 23).
Còn anh đầy tớ chôn giấu yến bạc dưới đất vì sợ hãi ông chủ,
đã bị chủ chê là đầy tớ xấu xa và biếng nhác.
Yến bạc của chủ còn nguyên chẳng hề là điều đáng tự hào.
Ông chủ ngạc nhiên vì tại sao anh lại không gửi tiền vào ngân hàng
để đồng vốn có thể sinh lợi (c. 27).
Anh bị tước mất yến bạc anh đã giữ kỹ, và tống vào chỗ tối tăm.
Một đầy tớ không sinh lợi từ số vốn được trao là một đầy tớ vô dụng (c. 30).
ông đã khen hai anh đầy tớ vất vả làm ăn bằng những lời giống nhau:
“Khá lắm! Anh đúng là tôi tớ tốt lành và trung tín!
Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh.
Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh” (c. 21. 23).
Còn anh đầy tớ chôn giấu yến bạc dưới đất vì sợ hãi ông chủ,
đã bị chủ chê là đầy tớ xấu xa và biếng nhác.
Yến bạc của chủ còn nguyên chẳng hề là điều đáng tự hào.
Ông chủ ngạc nhiên vì tại sao anh lại không gửi tiền vào ngân hàng
để đồng vốn có thể sinh lợi (c. 27).
Anh bị tước mất yến bạc anh đã giữ kỹ, và tống vào chỗ tối tăm.
Một đầy tớ không sinh lợi từ số vốn được trao là một đầy tớ vô dụng (c. 30).
Mỗi Kitô hữu cũng là một
người đầy tớ, một quản lý của Chúa,
được tin cậy giao phó, được yêu cầu đầu tư, được mong mỏi sinh lợi.
Sống đời Kitô hữu là chấp nhận dùng tất cả khả năng của mình (c. 15)
để làm cho những gì Chúa ban sinh lợi nhiều nhất.
Điều đó cần đến công sức, tính toán, sáng tạo, và nhất là tình yêu.
Yến bạc là khả năng và hoàn cảnh thuận lợi để ta làm việc cho Chúa.
Kitô hữu không phải là người thích an nhàn hay hưởng thụ.
Họ nỗ lực phấn đấu từng ngày để đời mình sinh hoa trái cho Chúa.
Ngày Phán xét, chúng ta sẽ bị xét xử dựa trên nỗ lực sinh lợi của mình.
Mỗi người chúng ta không rõ mình đã nhận bao nhiêu yến bạc.
Điều quan trọng là không được giấu đi, và vui vẻ tận dụng điều mình có.
được tin cậy giao phó, được yêu cầu đầu tư, được mong mỏi sinh lợi.
Sống đời Kitô hữu là chấp nhận dùng tất cả khả năng của mình (c. 15)
để làm cho những gì Chúa ban sinh lợi nhiều nhất.
Điều đó cần đến công sức, tính toán, sáng tạo, và nhất là tình yêu.
Yến bạc là khả năng và hoàn cảnh thuận lợi để ta làm việc cho Chúa.
Kitô hữu không phải là người thích an nhàn hay hưởng thụ.
Họ nỗ lực phấn đấu từng ngày để đời mình sinh hoa trái cho Chúa.
Ngày Phán xét, chúng ta sẽ bị xét xử dựa trên nỗ lực sinh lợi của mình.
Mỗi người chúng ta không rõ mình đã nhận bao nhiêu yến bạc.
Điều quan trọng là không được giấu đi, và vui vẻ tận dụng điều mình có.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
nếu ngày mai Chúa quang lâm,
chắc chúng con sẽ vô cùng lúng túng.
nếu ngày mai Chúa quang lâm,
chắc chúng con sẽ vô cùng lúng túng.
Thế giới này còn
bao điều khiếm khuyết, dở dang,
còn bao điều nằm ngoài vòng tay của Chúa.
còn bao điều nằm ngoài vòng tay của Chúa.
Chúa đâu muốn đến để
hủy diệt,
Chúa đâu muốn mất một người nào…
Chúa đâu muốn mất một người nào…
Xin cho chúng con
biết cộng tác với Chúa
xây dựng một thế giới yêu thương và công bằng,
vui tươi và hạnh phúc,
để ngày Chúa đến thực là một ngày vui trọn vẹn
cho mọi người và cho cả vũ trụ.
xây dựng một thế giới yêu thương và công bằng,
vui tươi và hạnh phúc,
để ngày Chúa đến thực là một ngày vui trọn vẹn
cho mọi người và cho cả vũ trụ.
Xin nuôi dưỡng nơi
chúng con
niềm tin vững vàng
và niềm hy vọng nồng cháy,
để tất cả những gì chúng con làm
đều nhằm chuẩn bị cho ngày Chúa trở lại.
niềm tin vững vàng
và niềm hy vọng nồng cháy,
để tất cả những gì chúng con làm
đều nhằm chuẩn bị cho ngày Chúa trở lại.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng 9
1 THÁNG CHÍN
Chúa Thánh Thần Hướng
Dẫn Giáo Hội
Tất cả chúng ta hãy
tôn vinh và tạ ơn Chúa Thánh Thần, Đấng đang dẫn dắt Giáo Hội hôm nay bước đi
trên nẻo đường vừa đầy thách đố vừa chan hòa niềm vui: đó là nẻo đường canh tân
như Công Đồng Vatican II khởi xướng. Dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần và
trong tinh thần nhiệt tình đổi mới, Hội Nghị Đặc Biệt của Thượng Hội Đồng Giám
Mục đã xác quyết dứt khoát rằng không gì có thể thành tựu nếu không có sự trợ
giúp của Chúa Thánh Thần. Chỉ trong Chúa Thánh Thần chúng ta mới có thể đạt được
bất cứ gì là thánh thiện – và chỉ trong Chúa Thánh Thần chúng ta mới có thể thi
hành được sứ mạng mà Chúa Kitô giao phó. Lạy Chúa, nếu không có Thánh Thần của
Ngài, mọi cố gắng của chúng con sẽ chỉ như dã tràng xe cát biển đông mà thôi!
Chính Chúa Thánh Thần
đã dẫn dắt các bước đi của Công Đồng Vatican II và đã tiếp tục dẫn dắt các cuộc
họp Thượng Hội Đồng tiếp sau đó trong ngọn lửa tình yêu và trong làn gió đổi mới
của Ngài. Lạy Chúa Thánh Thần, Ngài là điểm tựa cho mọi công cuộc của chúng
con, Ngài đã tràn ngập trong lòng các mục tử và toàn dân Chúa, xin Ngài hãy đến
chiếm lĩnh trái tim tất cả những ai tin tưởng vào Ngài.
Thật vậy, Chúa Thánh
Thần đã hướng dẫn chúng ta trên đường sự thật. “Ngài sẽ dạy anh em biết tất cả
sự thật” (Ga 16,13) – Đức Giêsu đã nói rõ về vai trò của Chúa Thánh Thần như thế.
Chúa Thánh Thần là Thần Khí mà Đức Kitô hứa trao ban cho các Tông Đồ trong Căn
Gác Thượng trước cuộc khổ nạn và Phục Sinh của Người. Ngài tiếp tục cho thấy sự
hiện diện của Ngài trong Giáo Hội qua mọi thời, nhất là trong những giai đoạn đầy
căng thẳng như thời đại của chúng ta hôm nay. Trong tác động của Chúa Thánh Thần,
tất cả chúng ta cùng thốt lên: “Lạy Chúa Thánh Thần, Đấng là nguồn sống, xin
hãy đến với chúng con”.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by
Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 01-9
1Cr 1, 26-31; Mt
25, 14-30.
LỜI
SUY NIỆM: Trong dụ ngôn một người sắp đi
xa, đã gọi những đầy tớ lại và giao những yến bạc để sinh lời, nhưng: “Có người
đã lãnh một yến thì đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ. Sau một thời gian lâu
dài, ông chủ đến tính sổ với các đầy tớ và thanh toán sổ sách với họ.” (Mt 25,
19-20).
Trong dụ ngôn này có hai loại đầy tớ, đưa ra cho chúng ta thấy, mỗi người trong
chúng ta, đang ở vào loại đầy tớ nào?
Trong cuộc sống của mỗi người, Chúa ban cho những ân sủng khác nhau. Ngài ban
ân sủng đúng với khả năng của từng người một, để họ có thể chu toàn bổn phận và
làm ra lời cho chính bản thân của họ và cho tha nhân nữa. Sau khi nhận
lãnh ân sủng của Chúa; Sẽ có thưởng phạt cân xứng với những ân sủng đã nhận
lãnh. Nên chúng ta phải xét lại bổn phận của mình khi sử dụng những ân huệ mà
Chúa đã ban cho chúng ta trong cuộc sống hôm nay như thế nào? Nếu chúng ta cất
giấu vì cảm thấy không cần hay sợ mà không dùng đến, chỉ cậy ở sức mình. Tất cả
đều mang tội với Chúa. Hãy đem ra sử dụng để được Chúa ban thêm cho.
Mạnh Phương
01 Tháng Chín
Bờ Dậu Trước Ngõ
Có một chàng thanh
niên chán sống nơi thôn dã, đã bỏ nhà trốn lên thành thị... Ở đó, chàng đã ăn
chơi trác táng... Kiếm sống xa đọa đã đưa đẩy chàng đến chỗ thân tàn ma dại.
Trong nỗi cùng cực, chàng bắt đầu hồi tâm và nhớ lại nếp sống ấm êm trong gia
đình.
Chàng quyết định trở
về. Nhưng trên đường về, nghĩ mình quá bất xứng không biết cha mẹ có tha thứ
không, nên chàng đã rẽ lối đi nơi khác. Ở đó, chàng viết thư về cho cha mẹ và
thú nhận tội lỗi. Chàng cũng ngỏ ý. Nếu cha mẹ bằng lòng thì hãy lấy chiếc áo
bông treo trước cửa nhà.
Mẹ chàng đã làm gì?
Bà không những treo một chiếc áo bông mà lấy tất cả áo trong nhà ra treo kín cả
dậu trước ngõ.
Thiên Chúa cũng đối xử
với chúng ta như thế. Phiêu lưu trong tội lỗi, chúng ta chỉ cảm thấy chán chường
thất vọng, nhưng Thiên Chúa không bao giờ thất vọng về chúng ta. Ngài chờ đợi
chúng ta từng giây từng phút. Tình Yêu của Ngài vượt lên trên mọi tính toán, đo
lường của chúng ta. Ngài thi ân cho chúng ta hơn cả sự mong đợi và cầu xin của
chúng ta. Người con hoang trong tin mừng chỉ xin được đối xử như một người làm
công trong nhà, nhưng người cha đã phục hồi anh trong tước vị làm con. Ông đã xỏ
nhẫn cho anh, mặc áo mới cho anh, và sai mở tiệc ăn mừng.
Phải, Thiên Chúa yêu
thương và tha thứ hơn cả sự chờ mong của chúng ta.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét