Trang

Thứ Năm, 4 tháng 12, 2025

05.12.2025: THỨ SÁU TUẦN I MÙA VỌNG

 05/12/2025

 Thứ Sáu đầu tháng, tuần 1 mùa vọng

 


Bài Ðọc I: Is 29, 17-24

“Ngày đó mắt người mù sẽ được xem thấy”.

Trích sách Tiên tri I-sai-a.

Ðây Chúa là Thiên Chúa phán: Không còn bao lâu nữa, Li-ban sẽ trở nên lùm cây, và lùm cây sẽ trở nên cánh rừng. Ngày đó, người điếc sẽ được nghe lời Sách Thánh, và từ bóng tối, mắt người mù sẽ được xem thấy. Những người hiền lành sẽ càng thêm vui mừng trong Chúa, và những kẻ nghèo khó sẽ nhảy mừng trong Ðấng Thánh của Ít-ra-en. Vì chưng, người ỷ thế sẽ thất bại, kẻ khinh người sẽ bị hổ ngươi, người mưu toan gian ác sẽ bị tiêu diệt. Ðó là kẻ dùng lời nói để cáo gian người khác, kẻ ra cửa thành mà đánh lừa người xử kiện, kẻ lấy sự nhỏ nhoi mà hiếp đáp người công chính. Vì thế, Chúa, Ðấng cứu chuộc Áp-ra-ham, phán cùng nhà Gia-cóp lời này: Từ đây Gia-cóp sẽ chẳng còn phải hổ ngươi và đỏ mặt; nhưng khi xem thấy con cháu mình là công trình của tay Ta, đang ca ngợi danh thánh Ta giữa nhà Gia-cóp, thì chúng sẽ ngợi khen Ðấng Thánh của Gia-cóp và tuyên xưng Thiên Chúa Ít-ra-en. Và tâm trí lầm lạc sẽ được hiểu biết; người lẩm bẩm sẽ học biết lề luật.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 26, 1. 4. 13-14

Ðáp: Chúa là sự sáng và là Ðấng cứu độ tôi (c. 1a).

Xướng: Chúa là sự sáng, là Ðấng cứu độ, tôi sợ chi ai? Chúa là Ðấng phù trợ đời tôi, tôi sợ gì ai? – Ðáp.

Xướng: Có một điều tôi xin Chúa, một điều tôi kiếm tìm, đó là tôi được cư ngụ trong nhà Chúa suốt đời tôi, hầu vui hưởng sự êm đềm của Chúa, và chiêm ngưỡng thánh điện của Ngài. – Ðáp.

Xướng: Tôi tin rằng tôi sẽ được nhìn xem những ơn lành của Chúa trong cõi nhân sinh. Hãy chờ đợi Chúa, hãy sống can trường, hãy phấn khởi tâm hồn và chờ đợi Chúa. – Ðáp.

 

Alleluia:

Alleluia, alleluia! – Hỡi các tầng trời, hãy đổ sương mai; hỡi ngàn mây, hãy mưa Ðấng Công Chính, đất hãy mở ra và trổ sinh Ðấng Cứu Chuộc. – Alleluia.

 

Phúc Âm: Mt 9, 27-31

“Tin vào Chúa Giê-su, hai người mù được chữa lành”.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mát-thêu.

Khi ấy, Chúa Giê-su đi ngang qua, có hai người mù chạy theo Chúa và kêu lớn tiếng rằng: “Hỡi Con vua Ða-vít, xin thương chúng tôi”. Khi Chúa tới nhà, những người mù tiến lại gần Chúa. Chúa Giê-su phán bảo họ: “Các ngươi có tin rằng Ta có thể làm việc ấy không?” Họ thưa: “Lạy Thầy, có”. Bấy giờ Chúa sờ vào mắt họ và phán: “Các ngươi tin thế nào, thì hãy được như vậy”. Mắt họ liền mở ra, nhưng Chúa Giê-su truyền cho họ rằng: “Coi chừng, đừng cho ai biết”. Nhưng vừa ra đi, họ liền đồn tiếng Người trong khắp miền ấy.

Ðó là lời Chúa.

 

 


Chú giải về sách Isaia 29,17-24

Thánh lễ hôm nay nói về việc nhìn thấy. Bài đọc thứ nhất hứa hẹn một tương lai tràn đầy hy vọng. Vị tiên tri trình bày kế hoạch cứu chuộc của Thiên Chúa bằng những biến cố khó có thể hy vọng trong hoàn cảnh bình thường, chẳng hạn như cây bá hương Li-băng trở thành nguồn trái cây và cánh đồng trù phú trở thành rừng rậm.

Nhưng điều đáng chú ý hơn nữa là người điếc sẽ nghe được, người mù sẽ thoát khỏi bóng tối và nhìn thấy được. Người hiền lành, tức là những người không có quyền lực hay ảnh hưởng, sẽ tìm thấy niềm vui mới trong Chúa, trong khi những người túng thiếu nhất sẽ vui mừng trong Thiên Chúa của họ.

Ngược lại, kẻ bạo chúa, kẻ nhạo báng và kẻ làm điều ác sẽ phải chịu một kết cục bi thảm. Những kẻ được nhắc đến đặc biệt là những kẻ làm băng hoại nền công lý.

Abraham được đề xuất như một hình mẫu để noi theo. Cũng như ông đã đáp lại lời mời gọi của Thiên Chúa bằng đức tin và lên đường đến miền đất hứa mà ông chưa từng thấy, ông cũng trở thành hình mẫu cho những người trở về Giu-đa và Giê-ru-sa-lem sau thời gian lưu đày. Áp-ra-ham đã được gọi ra khỏi vùng đất thờ ngẫu tượng, và Gia-cốp cũng vậy, tức là dòng dõi của Áp-ra-ham mà Isaia đang nói đến (Gia-cốp còn được gọi là Ít-ra-en).

Nếu họ có tinh thần của Áp-ra-ham,

...những ai lầm lạc trong tâm linh sẽ hiểu biết,

và những ai càu nhàu sẽ tiếp nhận sự dạy dỗ.

Mắt và tai của họ sẽ được mở ra.

Hôm nay là ngày chúng ta nhận thức được sự mù quáng và điếc lác của chính mình. Giống như dân Ít-ra-en thời Isaia, chúng ta gặp khó khăn trong việc thực sự lắng nghe Lời Chúa, và bao nhiêu người trong chúng ta có thể khẳng định rằng mình có thể thấy Chúa Giê-su như Ngài thực sự là?

Trong quá trình chuẩn bị cho lễ Giáng Sinh, chúng ta phải học cách lắng nghe Lời Chúa với sự hiểu biết và chấp nhận, và học cách nhìn sâu vào ý nghĩa cuộc đời của Ngài như được trình bày cho chúng ta trong Chúa Giê-su.

 




Chú giải về Mát-thêu 9,27-31

Các bài đọc hôm nay đều nói về việc nhìn thấy. Phúc Âm nói về việc chữa lành hai người mù. Đây là một câu chuyện mà chúng ta cũng tìm thấy trong Phúc Âm Mác-cô, nhưng ở đây có những điểm khác biệt đáng kể. Chẳng hạn, Mác-cô chỉ kể về một người mù, trong khi Mát-thêu kể về hai người. Điều quan trọng là chúng ta không nên hiểu đây chỉ là một phép lạ khác, một bằng chứng khác về quyền năng thần thánh của Chúa Giê-su.

Câu chuyện bắt đầu với hai người mù đi theo Chúa Giê-su—kêu cầu Ngài trong tuyệt vọng:

Lạy Con vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi!

Việc gọi Chúa Giê-su bằng danh xưng thiên sai này (“Con vua Đa-vít”) đã hàm chứa một yếu tố đức tin, và điều này cũng chỉ ra quyền năng chữa lành của Chúa Giê-su; Ngài không chỉ là một rabbi bình thường. Khi họ đuổi kịp Chúa Giê-su, Ngài hỏi họ:

Các ngươi có tin rằng Ta có thể làm điều này không?

Nếu không có lòng tin của họ nơi Ngài, Chúa Giê-su không thể làm gì cho họ.

Chúng ta nhớ lại những gì đã nói về những người không tin ở Nazareth. Những người này nói rằng họ tin và Chúa Giê-su đáp:

Theo đức tin của các ngươi, thì được như vậy.

Họ được sáng mắt. Giờ đây họ có thể nhìn thấy. Chúa Giê-su bảo họ đừng nói gì về chuyện này. Chúa Giê-su không muốn gây xôn xao dư luận; Ngài không muốn mọi người hiểu sai về sứ mệnh thực sự của Ngài. Nhưng họ đã phớt lờ lời kêu gọi của Ngài và đi khắp nơi kể lại cho mọi người nghe những gì đã xảy ra.

Còn nhiều điều hơn những gì mắt thấy! Điều chúng ta có ở đây không chỉ là sự phục hồi thị lực. Họ đã có được ‘sự sáng suốt’. Họ thực sự có thể nhìn thấy. Họ có thể thấy Chúa Giê-su thực sự là ai, Lời Chúa, Hành động của Chúa—và họ chỉ cần chia sẻ trải nghiệm đó với mọi người. Đó không phải là điều họ có thể giữ cho riêng mình.

Điều quan trọng là câu chuyện sau đây nói về việc chữa lành một người đàn ông không thể nói. Có một số trường hợp Chúa Giê-su chữa lành những người bị câm, điếc và mù trong Phúc Âm. Là môn đồ của Chúa Kitô, chúng ta cần có khả năng nhìn thấy và hiểu được sứ điệp của Chúa Giê-su và sau đó chúng ta cần rao giảng sứ điệp đó ở khắp mọi nơi. Hôm nay là ngày chúng ta cần ý thức về sự mù quáng và điếc lác của chính mình. Chúng ta thường gặp khó khăn trong việc thực sự lắng nghe và chấp nhận Lời Chúa, và bao nhiêu người trong chúng ta có thể khẳng định rằng mình có thể thấy Chúa Giê-su như Người thực sự là? Nếu muốn mừng lễ Giáng sinh đúng nghĩa, chúng ta phải học cách lắng nghe Lời Chúa, với sự hiểu biết và chấp nhận, và học cách nhìn sâu vào ý nghĩa cuộc đời Người khi Người hiện ra với chúng ta. Và điều đó bắt đầu ngay từ đó với hài nhi trong chuồng bò.

 

https://livingspace.sacredspace.ie/a1016g/

 

 


Suy Niệm: Lòng Tin Khiến Họ Ðược Chữa Lành

Roberto Newman là một người mù từ lúc mới sinh, và mãi đến năm 50 tuổi, một cuộc giải phẫu mới cho phép ông được thấy ánh sáng đầu tiên trong cuộc đời. Với ánh sáng, toàn thể thế giới như thay đổi hẳn viễn tượng trong tâm trí ông với những điều bấy lâu ông hằng tưởng tượng.

Khi được phỏng vấn, ông đã trả lời tờ báo Chicago như  sau: "Ðược nhìn thấy mọi vật quả là một diễm phúc trên đời. Tôi không ngờ rằng một giáo thuyết đã dạy tôi sẽ nhìn thấy mọi vật quanh tôi và đêm về tôi có thể nhìn ngắm các vì sao, những vật thể li ti của dãy ngân hà trên thiên không diệu vời. Bạn sẽ chẳng bao giờ thấy chúng tuyệt vời đến thế nào đối với tôi".

Nhận xét của Roberto thật xác đáng. Những ai đã một lần mất đi ánh sáng trong cuộc đời để rồi đánh giá trị của khả năng nhìn ngắm. Hôm nay thánh sử Matthêu cũng thuật lại cho chúng ta câu chuyện hai người đang cần ánh sáng và cuộc tìm kiếm của họ.

Thật vậy, ánh nắng chói chang của vùng sa mạc cùng với những cơn lốc thổi cát bụi mịt mù và cách sống không mấy vệ sinh về đôi mắt đã khiến cho bệnh mù dễ dàng phát sinh tại vùng Palestina. Chúng ta cũng phần nào thấy được điều này qua con số bị mắc bệnh thường tìm đến với Chúa Giêsu. Tuy nhiên, dù có phải đông người mắc chứng bệnh mù lòa thì không phải vì thế mà người mù lại an phận với kiếp mù lòa của họ, nhưng cuộc sống của họ luôn luôn là một thao thức tìm kiếm ánh sáng, gặp được cơ may có thể tìm thấy ánh sáng thì họ chẳng bao giờ bỏ lỡ cơ hội.

Người mù Thành Giêricô đang ngồi ăn xin bên vệ đường, nhưng vừa nghe biết Chúa Giêsu đi ngang qua, anh liền vội vàng lớn tiếng kêu xin: "Lạy Ngài xin cứu chữa tôi". Những người chung quanh cản ngăn thì anh lại càng la to hơn để rồi một khi đã nghe tiếng Chúa gọi, anh ta vứt bỏ tất cả để kịp đến với Ngài.

Hai người mù trong trình thuật Tin Mừng hôm nay tuy không có những cử chỉ như người mù Thành Giêricô, nhưng thái độ bền bỉ của họ cũng nói lên được tâm trạng khát vọng sự sáng. Chúa Giêsu đã gặp họ dọc đường, họ lớn tiếng kêu xin Người nhưng Ngài không chữa họ tại nơi đó, Ngài tiếp tục hành trình. Dù chưa được Chúa đáp lời chữa ngay nhưng họ không thất vọng bỏ cuộc và vẫn tiếp tục theo Ngài. Về đến nhà, họ tiến lại gặp Ngài để một lần nữa xin Ngài chữa lành. Câu hỏi Chúa Giêsu đã đặt ra cho hai người mù là để gián tiếp diễn tả một câu hỏi khác: "Các ngươi có tin Ta là Ðấng Cứu Thế không?" Vì theo các tiên tri khi thời Ðấng Cứu Thế đến thì mọi bệnh tật sẽ được chữa lành như: người câm nói được, người điếc được nghe, kẻ què được lành và người mù được thấy ... Họ đáp: "Có" và lòng tin đã khiến cho họ được chữa lành. Trước và sau khi được chữa lành, người mù đều lớn tiếng. Lúc trước họ lớn tiếng vì lòng khát khao tìm thấy ánh sáng, và lần sau họ cũng lớn tiếng với nỗi vui mừng đã được thấy ánh sáng. Khi tìm được nỗi vui mừng thì dù Chúa Giêsu có ngăn cấm, họ vẫn cao rao danh Ngài.

Thế giới hôm nay cũng đang có những luồng ánh sáng và cơn lốc tối mù lý trí và lương tâm con người, bệnh mù này còn nguy hiểm hơn bệnh mù thể xác. Vì lắm lúc con người đang mù mà vẫn cứ tưởng là mình sáng, hoặc có quá nhiều người mù nên con người lại lấy số đông để khỏa lấp cơn bệnh. Phần nào như tâm trạng của Tú Xương: "Thiên hạ có khi đang ngủ cả, viêc gì mà thức một mình ta".

Ðể chữa trị bệnh mù này cũng không dễ dàng gì, nó đòi hỏi con người phải có một thái độ bền bỉ và vững tin vào Chúa Giêsu như hai người mù ở trên. Bước theo Ngài nhưng nhiều lúc như bị Ngài bỏ quên không nhìn tới. Tha thiết tìm đến Ngài thế mà chẳng được đoái hoài. Thất vọng để rồi buông xuôi bỏ cuộc thì con người sẽ mãi mãi ở trong bóng tối, nhưng vững bước theo Ngài để rồi tuyên xưng Ngài là Ðức Kitô thì con người sẽ tìm thấy ánh sáng, sẽ được nhìn ngắm những điều tuyệt vời mà trước đấy họ chưa từng thấy và cũng chẳng ai có ngoài một mình Thiên Chúa.

Ước mong rằng trong Mùa Vọng này, mỗi người trong chúng ta sẽ hiểu được giá trị sự sáng Chúa đã đem đến cho trần gian, cũng như biết rõ tình trạng mù lòa của mình để rồi chúng ta sẽ tìm đến với Ngài, bất chấp mọi khó khăn trở ngại và nhờ vào lòng tin, chúng ta sẽ được chữa lành.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét