07/05/2018
Thứ Hai tuần 6 Phục Sinh
Bài Ðọc I: Cv 16, 11-15
"Chúa đã mở
lòng cho bà chú ý nghe những lời Phaolô giảng dạy".
Trích sách Tông đồ
Công vụ.
Chúng tôi xuống tàu tại
Trôa và đi thẳng đến Samôthra, và hôm sau đến Nêapôli; rồi từ đó đi Philippê là
thành thứ nhất vùng Macêđônia, và là xứ thuộc địa. Chúng tôi lưu lại thành này
một ít ngày. Ðến ngày Sabbat, chúng tôi đi ra ngoài cửa thành đến bờ sông, chỗ
người ta thường hợp nhau đọc kinh. Chúng tôi ngồi xuống giảng cho những phụ nữ
đang tề tựu ở đó. Bấy giờ có một bà tên là Lyđia, buôn vải gấm, quê ở Thyatira,
có lòng thờ Chúa, cũng ngồi nghe; Chúa đã mở lòng cho bà chú ý nghe các điều
Phaolô giảng dạy. Sau khi chịu phép rửa tội làm một với gia đình, bà nài xin rằng:
"Nếu các ngài xét thấy tôi đã nên tín đồ của Chúa, thì xin đến ngụ tại nhà
tôi". Bà nài ép chúng tôi.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 149, 1-2.
3-4. 5 và 6a và 9b
Ðáp: Chúa yêu thương dân Người (c. 4a).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Hãy ca mừng
Chúa một bài ca mới, hãy vang lên lời khen ngợi trong công hội các tín đồ.
Israel hãy mừng vui vì Ðấng tạo tác bản thân, con cái Sion hãy hân hoan vì vua
của họ. - Ðáp.
2) Họ hãy hoà nhạc để
ngợi khen Người, hãy hát mừng Người với cây đàn cầm, với trống con: bởi vì Chúa
yêu thương dân Người, và ban cho kẻ khiêm nhường chiến thắng vẻ vang. - Ðáp.
2) Họ hãy hoà nhạc để
ngợi khen Người, hãy hát mừng Người với cây đàn cầm, với trống con: bởi vì Chúa
yêu thương dân Người, và ban cho kẻ khiêm nhường chiến thắng vẻ vang. - Ðáp.
3) Các tín đồ hãy mừng
rỡ trong vinh quang, hãy hoan hỉ trong những nơi khu phố. Miệng họ hãy reo lên
lời hoan hô Thiên Chúa. Ðó là vinh quang cho mọi tín đồ của Chúa. - Ðáp.
Alleluia: Ga 14, 13
Alleluia, alleluia! -
Chúa phán: "Thầy sẽ không bỏ các con mồ côi: Thầy sẽ đến với các con và
lòng các con sẽ vui mừng". - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 15, 26-16,
4
"Thần Chân lý
sẽ làm chứng về Thầy".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng các môn đệ rằng: "Khi Ðấng Phù Trợ đến, Ðấng Thầy sẽ từ nơi Cha
Thầy sai đến với các con, Người là Thần Chân lý bởi Cha mà ra, Người sẽ làm chứng
về Thầy. Và các con cũng sẽ làm chứng, vì các con đã ở với Thầy từ ban đầu. Thầy
đã nói với các con điều đó để các con khỏi vấp ngã. Người ta sẽ loại các con ra
khỏi hội đường. Ðã đến giờ kẻ giết các con tưởng làm thế là phụng sự Thiên
Chúa. Họ sẽ làm những điều đó cho các con, vì họ không biết Cha, cũng không biết
Thầy. Nhưng Thầy đã nói với các con như vậy, để khi đến giờ của họ, các con nhớ
lại là Thầy đã bảo các con".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Thập Giá và Đức
Kitô
Tại một trung tâm
truyền giáo bên Italia, người ta đọc thấy một bài thơ với nội dung như sau: Bạn
thân mến, tôi đã tìm một Thập giá. Một hôm tại tiệm bán đồ cổ, tôi đã mua được
một tượng Đức Kitô, đây là Đức Kitô tuyệt đẹp nhưng sứt mẻ và bơ vơ vì bị tách
lìa khỏi Thập Giá. Tôi chợt nghĩ không chừng bạn đang có một Thập giá, nhưng là
một Thập giá trơ trụi không có Đức Kitô. Đức Kitô của tôi không có nơi ngơi nghỉ
vì thiếu Thập giá, còn Thập giá của bạn thì lại thiếu Đức Kitô. Đức Kitô không
Thập giá và Thập giá không Đức Kitô. Tôi xin đề nghị với bạn: tại sao chúng ta
không liên kết cả hai lại? Tại sao bạn không trao Thập giá trống trơn của bạn
cho Đức Kitô? Bạn chỉ có một thập giá đơn độc trống rỗng lạnh giá vô nghĩa, một
Thập giá không có Đức Kitô. Hẳn bạn đã hiểu đau khổ như thế là vô lý, tôi không
hiểu được tại sao bạn lại chịu đau khổ như thế từ bao lâu nay. Một thập giá
không có Đức Kitô là một tra tấn, là nguyên nhân dẫn đến thất vọng. Giờ đây bạn
đã có liều thuốc trong tay, bạn sẽ không còn đơn phương chịu đau khổ nữa. Bạn
hãy trao cho tôi Thập giá trống không của bạn, tôi sẽ trao cho bạn Đức Kitô sứt
mẻ của tôi. Bạn hãy trao Thập giá và hãy đón nhận Đức Kitô, rồi bạn sẽ thấy mọi
sự đổi thay, bạn sẽ không còn đơn độc trong đau khổ, bởi vì trong Thập giá của
bạn có Đức Kitô.
Bách hại, khổ đau là
phần số gắn liền với ơn gọi Kitô hữu. Trong những giây phút cuối cùng ngồi bên
các môn đệ, Chúa Giêsu không những loan báo cuộc tử nạn của Ngài, mà còn báo
trước những khổ đau mà họ sẽ trải qua vì mang Danh Ngài. Ngài sẽ tiếp tục hiện
diện ấy càng rõ nét hơn qua chính những khổ đau mà các môn đệ Ngài sẽ trải qua.
Một cách nào đó, vụ án của Chúa Giêsu sẽ tiếp tục trong chính các môn đệ của
Ngài. Thế gian đã kết án Chua Giêsu và do đó trút hận thù lên các môn đệ của
Ngài. Thật ra, không phải thế gian xét xử Chua Giêsu, mà chính Ngài xét xử thế
gian. Cuộc tử nạn và cái chết của Chua Giêsu là một tố cáo về chính tội ác của
thế gian. Qua cuộc tử nạn dưới nhiều hình thức mà các môn đệ Đức Kitô phải trải
qua trên khắp thế giới và suốt lịch sử nhân lọai, sự xét xử của Chúa Giêsu đang
tiếp diễn, tội ác của con người được tiếp tục phơi bày qua những khổ đau mà các
môn đệ Đức Kitô phải gánh chịu vì niềm tin của họ.
Nhưng Chúa Giêsu không
đến để luận phạt thế gian. Ngài đến để bày tỏ tình yêu của Thiên Chúa đối với
con người. Cuộc tử nạn và cái chết của Ngài mạc khải cho nhân lạo gương mặt yêu
thương của Thiên Chúa, và ngày nay qua cuộc tử nạn của các môn đệ Ngài, gương mặt
yêu thương của Thiên Chúa lại tiếp tục được sáng tỏ. Qua cuộc tử nạn ấy, con
người mới nhận thấy rằng chỉ có tình yêu mới thắng được hận thù, chỉ có tình
yêu mới mang lại ý nghĩa cho cuộc sống. Tình yêu chiến thắng hận thù, tình yêu
mang lại ý nghĩa cho cuộc sống, tình yêu ấy người môn đệ chỉ có thể múc lấy từ
Đức Kitô mà thôi. Ngài là Đấng Phục Sinh, Ngài đang hiện diện trong tâm hồn các
môn đệ Ngài. Hãy để cho Ngài được hiện diện và đồng hành với ta, hãy để cho
Ngài được tiếp tục dự phần vào thập giá của ta mỗi ngày, khi ấy cuộc sống sẽ
mãi mãi có ý nghĩa, khổ đau sẽ có sức thanh luyện, và tình yêu sẽ chiến thắng hận
thù.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai Tuần VI PS
Bài đọc: Acts
16:11-15; Jn 15:25-16:4.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Vinh quang và
đau khổ cần thiết cho cuộc đời.
Cuộc đời của con người
có khi bình an có khi sóng gió; khi thành công khi thất bại; khi vui cũng như
lúc buồn, khi thịnh vượng cũng như lúc đói nghèo... Hai thái cực này cần thiết
để giữ thăng bằng cho cuộc sống: khi vui không vui quá, tới độ quên Thiên Chúa
và bổn phận phải chu toàn; khi buồn không buồn quá, tới độ mất niềm tin vào
Thiên Chúa và tiêu hủy cuộc đời.
Các Bài Đọc hôm nay tập
trung trong hai mặt của cuộc đời. Trong Bài Đọc I, Phaolô hưởng được sự thành
công khi rao giảng Tin Mừng tại Philippi: một phụ nữ tên Lydia và gia đình của
Bà chịu Phép Rửa khi nghe Phaolô giảng. Bà mời Phaolô và các bạn đồng hành dùng
nhà Bà làm nơi để sinh sống và rao giảng Tin Mừng. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu
báo trước cho các môn đệ biết họ sẽ bị bắt bớ, đánh đòn và trục xuất khỏi hội
đường khi rao giảng Tin Mừng; nhưng Thánh Thần mà Chúa Giêsu sẽ gởi đến, sẽ
giúp các ông nhận ra sự thật và làm chứng cho Chúa Giêsu.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Phaolô chinh phục một phụ nữ Âu-châu đầu tiên về cho Thiên
Chúa.
Trong hành trình rao
giảng Tin Mừng, Phaolô và các bạn đồng hành cũng gặp nhiều thành công và nhiều
thất bại: khi thì người nghe nhận ra sự thật và chịu Phép Rửa như người phụ nữ
và gia đình của Bà hôm nay; khi thì bị người ta đổ vạ cáo gian để đánh đòn, giam
cầm, và trục xuất khỏi thành phố như trình thuật ngày mai. Trong mọi hoàn cảnh,
Phaolô vẫn kiên trì rao giảng Tin Mừng dưới sự hướng dẫn của Thánh Thần, và vui
lòng chịu đựng mọi gian khổ vì Danh Chúa.
1.1/ Phaolô rao giảng Tin
Mừng tại Philippi: Trong cuộc hành trình lần
thứ hai, Phaolô được Thánh Thần hướng dẫn trong một thị kiến, để ra khỏi ranh
giới của Asia Minor và tiến vào vùng đất của Âu-châu, bắt đầu với Macedonia,
như ông tường thuật hôm nay: "Xuống tàu ở Troas, chúng tôi đi thẳng đến đảo
Samothrace, rồi hôm sau đến Neapolis. Từ đó chúng tôi đi Philippi là thị trấn
quan trọng nhất trong hạt ấy của tỉnh Macedonia, và là thuộc địa Rôma. Chúng
tôi ở lại thành đó mấy ngày."
1.2/ Gia đình Bà Lydia chịu
Phép Rửa: Theo truyền thống Do-thái, chỗ nào
không có hội đường, họ thường tập họp ở bờ sông để cầu nguyện và đọc Sách
Thánh. Có lẽ, vì không có hội đường ở Philippi, nên Phaolô kể: "Ngày
Sabbath, chúng tôi ra khỏi cổng thành, men theo bờ sông, đến một chỗ chúng tôi
đoán chừng có nơi cầu nguyện. Chúng tôi ngồi xuống nói chuyện với những phụ nữ
đang họp nhau tại đó." Chúng ta có thể học kinh nghiệm của Phaolô. Giống
như Chúa Giêsu, ông lợi dụng mọi cơ hội để rao giảng Tin Mừng: trong hội đường
cũng như ở các nơi hội họp; cho đàn ông cũng như cho đàn bà; cho giới thượng
lưu cũng như cho người nghèo khổ.
Trong giới phụ nữ có một
bà tên là Lydia, quê ở Thyatira, là người chuyên buôn bán vải điều. Đây là một
loại vải đắt tiền và kiếm được nhiều lợi nhuận. Bà là người tôn thờ Thiên Chúa;
bà nghe, và Chúa mở lòng cho bà để bà chú ý đến những lời ông Phaolô nói. Sau
khi nghe Phaolô rao giảng Tin Mừng, bà và cả nhà đã xin chịu Phép Rửa. Có lẽ là
người có nhà cửa rộng rãi, nên Bà ngỏ lời với các sứ giả: "Các ông đã coi
tôi là một tín hữu Chúa, thì xin các ông đến ở nhà tôi." Và bà ép chúng
tôi phải nhận lời.
Thiên Chúa luôn thúc đẩy
và khuyến khích những tâm hồn thiện chí và có phương tiện, để họ mở rộng tâm hồn
đón tiếp các sứ giả trong cuộc lữ hành loan báo Tin Mừng. Chúng ta phải noi
gương Bà Lydia để đón tiếp các nhà truyền giáo, nhất là ở những nơi xa xôi hẻo
lánh, để giúp họ có sức khỏe và phương tiện mang Lời Chúa đến cho mọi người.
Khi mở lòng đón tiếp họ, chúng ta đón tiếp chính Chúa; và chúng ta cũng sẽ được
phần thưởng của các tiên tri như Chúa đã hứa.
2/ Phúc Âm: Họ sẽ khai trừ anh em khỏi hội đường.
2.1/ Những chứng nhân của
Đức Kitô:
(1) Thánh Thần:
"Đấng mà Thầy sẽ sai đến với anh em từ nơi Chúa Cha, Người là Thần Khí sự
thật phát xuất từ Chúa Cha, Người sẽ làm chứng về Thầy." Con người không
thể hiểu mặc khải của Chúa Giêsu, nếu không có Thánh Thần tác động từ bên
trong. Ngài soi lòng mở trí để các tín hữu nhận ra sự thật và tin vào Đức Kitô.
(2) Các môn đệ:
"Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng, vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu."
Để có thể làm chứng, các môn đệ cần có ba điều kiện: Thứ nhất, kinh nghiệm cá
nhân sống với Chúa Giêsu; thứ hai, các ông cần xác tín Ngài là Đấng Thiên Sai,
những gì Ngài đã nói và đã làm; sau cùng, các ông phải làm chứng cho Ngài khi
cơ hội tới. Nếu thiếu một trong 3 điều kiện này, các ông không thể làm chứng
cho Ngài.
2.2/ Người rao giảng Tin
Mừng sẽ bị truy tố.
(1) Chúa Giêsu không dấu
diếm điều gì với những người muốn theo Chúa, Ngài báo trước những gì các môn đệ
sẽ phải chịu vì Danh Ngài và vì rao giảng Tin Mừng. Có hai lý do khiến Chúa chuẩn
bị cho các ông: Thứ nhất, "Thầy đã nói với anh em các điều ấy, để anh em
khỏi bị vấp ngã."
Nhiều người Công-giáo
nghĩ rằng, một khi họ theo đạo là cuộc đời sẽ bình an vì được Chúa và Mẹ chúc
lành và bảo vệ; nhưng họ có biết đâu rằng: bắt đầu cuộc sống môn đệ là bắt đầu
cuộc sống từ bỏ ý riêng mình và vác thập giá với Chúa. Hơn nữa, đức tin cần được
thử thách trong gian khổ như lửa thử vàng, thì mới biết đức tin nào thật và vững
chắc. Thứ hai, để các ông nhớ lại những gì Ngài nói khi các ông bị truy tố và
tìm được bình an: "Nhưng Thầy đã nói với anh em những điều ấy, để khi đến
giờ họ hành động, anh em nhớ lại là Thầy đã nói với anh em rồi." Con người
có thể ngạc nhiên khi không ai báo trước cho mình biết đau khổ sẽ xảy ra; nhưng
nếu Chúa Giêsu đã báo trước, và Ngài cũng đã đi qua con đường này, người môn đệ
sẽ chuẩn bị và biết bình tĩnh đối phó khi điều ấy xảy đến.
(2) Lý do bị truy tố:
Thứ nhất, những Thủ Lãnh Do-thái trong Thượng Hội Đồng kết án và đóng đinh Chúa
Giêsu, vì họ tưởng rằng làm như thế là làm vinh quang Thiên Chúa. Một ví dụ
khác là trường hợp của ông Saul bắt đạo trước khi trở lại. Ông là người nhiệt
thành gìn giữ Lề Luật của tổ tiên, nên ông không muốn các Kitô hữu vi phạm truyền
thống này. Thứ hai, "Họ sẽ làm như thế, bởi vì họ không biết Chúa Cha cũng
chẳng biết Thầy." Điều này hiển nhiên, vì nếu các Thủ Lãnh biết chắc Chúa
Giêsu là Đấng Thiên Sai, họ đã không luận tội và kết án Ngài.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Đau khổ và vinh
quang là hai khía cạnh của cuộc sống. Giống như Đức Kitô, chúng ta cũng phải trải
qua đau khổ trước khi đạt đến vinh quang.
- Chúng ta cần giữ
thái độ bình tĩnh và bình an khi đạt được thành công cũng như khi phải đương đầu
với đau khổ; vì tất cả đều nằm trong sự quan phòng của Thiên Chúa.
- Chúng ta đều có bổn
phận trong việc rao truyền và làm chứng cho Tin Mừng. Nếu chúng ta không có
hoàn cảnh làm những điều này, chúng ta phải giúp đỡ và tạo cơ hội cho các nhà
truyền giáo để họ chu toàn bổn phận rao giảng Tin Mừng cho mọi người.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
07/05/2018 - THỨ HAI TUẦN 6 PS
Ga 15,26-16,4
CẢ ANH EM CŨNG LÀM CHỨNG
“Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng, vì anh em ở với Thầy
ngay từ đầu.” (Ga 15,26)
Suy niệm: Các tông đồ ở với Chúa
Giê-su từ đầu, và đó chính là lý do mà Ngài mời gọi họ: “Cả anh em nữa cũng làm
chứng về Thầy.” Làm chứng về Đức Ki-tô, đó là việc mà “Thần Khí Sự Thật phát xuất
từ Chúa Cha” đã làm và vẫn làm mãi cho đến tận thế; thế nhưng Chúa Giê-su muốn
rằng “cả anh em nữa” – những người môn đệ được Ngài yêu thương, kêu gọi và để họ
“ở với Ngài” ngay từ những ngày đầu sứ vụ rao giảng của Ngài, và đã chứng kiến
cuộc tử nạn và phục sinh của Ngài – Ngài muốn cả họ nữa cũng tham gia vào sứ mạng
làm chứng về Ngài.
Bạn ơi, cả bạn nữa
cũng hãy làm chứng về Đức Ki-tô, bởi vì Ngài yêu thương bạn từ đầu muôn thuở,
Ngài đã chết để cứu chuộc bạn và đã phục sinh để ban cho bạn sự sống mới, sự sống
đời đời. Chúa mời gọi bạn mở lòng để đón nhận ánh sáng niềm tin và luồng gió mới
của ơn Chúa Thánh Thần để bạn mạnh mẽ “đi ra” khỏi “căn phòng đóng kín” của tâm
hồn mình để cả bạn nữa cũng làm chứng về Chúa Ki-tô phục sinh.
Sống Lời Chúa: Để làm chứng về Chúa Ki-tô
phục sinh, Bạn có thể thực hiện các việc sau: - nung nấu một niềm khao khát
mãnh liệt làm chứng cho Chúa; - đem tình yêu Chúa cho những người mà bạn gặp gỡ
bằng hành động quan tâm và chia sẻ; - nói về Đức Ki-tô cho những người muốn
nghe.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, cuộc đời
chúng con chỉ thực sự có ý nghĩa, và tâm hồn chúng con chỉ thực sự bình an khi
chúng con biết sống theo sự hướng dẫn của Thần Khí để làm chứng nhân cho Chúa
Phục Sinh.
(5 Phút Lời Chúa)
Làm chứng về Thầy (7.5.2018 – Thứ hai Tuần 6 Phục sinh)
Cuộc sống tiện nghi, dễ chịu thời nay cũng là một thứ bách hại nhẹ nhàng, khiến nhiều Kitô hữu bị vướng vào và dễ dàng bước qua thập giá.
Suy niệm:
Chúng ta thường cầu xin
Chúa Thánh Thần
trước một cuộc tĩnh tâm,
một hội nghị hay một cuộc gặp gỡ tìm ý Chúa.
Thánh Thần cho ta ánh
sáng để quyết định.
Nhưng Thánh Thần cũng là
Đấng ban sức mạnh đỡ nâng,
nhất là lúc Giáo Hội gặp
gian nan thử thách.
Bài Tin Mừng hôm nay vẫn
nằm trong bối cảnh của sự bách hại.
Các môn đệ sẽ bị ghét bỏ,
bắt bớ (Ga 15, 18-20).
Hơn nữa, họ còn bị trục
xuất khỏi hội đường và bị giết (Ga 16, 2).
Sau khi Đức Giêsu về
trời, ai sẽ là người đứng ra bảo trợ họ?
Ai sẽ là người giúp họ
can đảm để làm chứng cho Đấng phục sinh?
Đức Giêsu trả lời: chính
Thánh Thần, Đấng mà Ngài sai đến từ nơi Cha.
Thánh Thần từ từ tỏ mình
ra như một Đấng, một ngôi vị có thực,
đang hiện diện trong lòng
từng Kitô hữu và trong cộng đoàn.
Thánh Thần là Đấng ở
với anh em,
ở giữa anh em và ở
trong anh em (Ga 14, 16-17).
Như thế Đức Giêsu thực sự
chẳng lìa xa chúng ta.
Ngài vẫn hiện diện liên
tục bên chúng ta, nhờ Thánh Thần Ngài sai đến.
Giáo Hội sơ khai đã có
kinh nghiệm sâu xa về Đấng Bảo trợ này,
đặc biệt trong giai đoạn
bị bách hại.
Stêphanô là người đầy
Thánh Thần (Cv 6, 5).
Khi ông tranh luận với
những người Do thái cứng lòng,
Thánh Thần đã ban cho ông
lời lẽ khôn ngoan không ai địch nổi (Cv 6, 10).
Trong Thánh Thần, ông đã
làm chứng cho Đức Giêsu phục sinh,
Đấng đang đứng bên hữu
Thiên Chúa (Cv 7, 55-56).
Chính lời chứng này đã
đưa ông đến cái chết tử đạo đầu tiên.
Cái chết của Stêphanô
nhắc ta nhớ lời hứa của Đức Giêsu.
Giờ bị thẩm tra là giờ
thánh, giờ làm việc của Ba Ngôi Thiên Chúa.
Khi đứng trước các nhà
lãnh đạo, Đức Giêsu khuyên ta đừng lo phải nói gì,
“vì trong giờ đó, Thánh
Thần sẽ dạy cho anh em biết điều phải nói” (Lc 12,12),
đến nỗi “không phải chính
anh em nói,
mà là Thần khí của Cha
anh em nói trong anh em” (Mt 10, 20).
Cái chết của bất kỳ vị tử
đạo nào cũng là một sự kết hợp diệu kỳ
giữa lời chứng bằng máu
của họ với lời chứng của Thánh Thần ở trong họ.
“Người sẽ làm chứng về
Thầy, anh em cũng làm chứng
vì anh em ở với Thầy ngay
từ đầu” (Ga 15, 26-27).
Chẳng bao giờ các Kitô
hữu hết gặp khó khăn khi còn sống ở đời này,
hết phải làm chứng cho
Đức Giêsu trước một thế giới thù nghịch.
Chẳng phải bách hại chỉ
có dưới thời các vua triều Nguyễn.
Cuộc sống tiện nghi, dễ
chịu thời nay cũng là một thứ bách hại nhẹ nhàng,
khiến nhiều Kitô hữu bị
vướng vào và dễ dàng bước qua thập giá.
Xin Thánh Thần thêm sức
cho ta khi ta phải lội ngược dòng.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa là Thần Khí Sự Sống và Tình Yêu,
xin ban cho con
một thời để yêu và một
thời để sống;
để con sống vì tình yêu
Thiên Chúa,
để con yêu vì cuộc sống
muôn loài.
Xin dạy con biết yêu những điều tốt đẹp, cao quý
và biết ghét những điều
đê tiện, xấu xa.
Xin dạy con luôn sống vì
những điều mình yêu,
và dám chết vì những điều
mình ghét.
Xin cho con biết đưa tình yêu vào cuộc sống
để mỗi giây phút sống
con đều cảm nhận được
niềm hạnh phúc yêu thương.
Xin cho con biết đưa cuộc
sống vào tình yêu
để từng giây phút yêu,
con đều làm cho cuộc sống
thêm giá trị.
Cuối cùng,
xin cho con biết hòa nhập
cả hai nên một:
để sống là yêu và yêu là sống,
vì hiểu được rằng Thiên
Chúa Hằng Sống
cũng chính là Thiên Chúa
Tình Yêu. Amen.
(NNS)
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
7 THÁNG NĂM
Chúng Ta Kiếm Tìm Sự
Tự Do Đích Thực
Mùa Phục Sinh là mùa cử
hành một cuộc hạnh ngộ riêng tư với Đức Kitô. Cũng như các Tông Đồ, chúng ta cảm
nhận Đức Kitô Phục Sinh là một thực tại. Cử hành mùa Phục Sinh cũng chính là
múc lấy nguồn sức sống vô giá cho mỗi người trẻ bước đi trong cuộc đời. Đức
Giêsu khai mở cho ta nhìn thấy tương lai của mình và Người mời gọi chúng ta đón
nhận tiếng gọi của Người bằng con mắt đức tin. Nơi Chúa Phục Sinh, chúng ta gặp
gỡ sự tự do đích thực; vì trong Đức Kitô, Thiên Chúa đã trao ban chính Ngài cho
con người và cứu độ con người.
Thiên Chúa cứu chúng
ta ra khỏi sự điêu vong, khỏi sự chết, khỏi tình cảnh thất vọng, khỏi những xáo
trộn ngổn ngang, khỏi vòng cương tỏa của sự dữ.
Đức Kitô Phục Sinh đem
ta về với sự thật và sự sống sung mãn bằng con đường vượt thắng tội lỗi. đó
chính là sự tự do đích thực. Đức Kitô trở thành nền móng của sự tự do mới mẻ
này. Mỗi bạn trẻ đã từng biết Đức Kitô đều được mời gọi sống triệt để sự tự do ấy
bằng cả tâm hồn.
Các bạn trẻ không thể
tiếp tục lãnh đạm với những giá trị lớn lao này – những giá trị mà định mệnh của
nhân loại tùy thuộc vào đó. Các bạn trẻ không thể thụ động đối với xã hội hay đối
với chính mình. Một khi người trẻ nhận hiểu được sự tự do đích thực, việc nhận
hiểu đó sẽ đặt ra cho họ trách nhiệm và thôi thúc họ trao ban ý nghĩa đích thực
cho mọi hành động của mình. Tự do không phải là một món đồ vật để có thể bị liệng
bỏ đi – như rất nhiều thứ bị liệng bỏ đi trong xã hội tiêu thụ của chúng ta hôm
nay. Đó là một đảm nhận có tính nền tảng, một tiếng gọi thúc bách chúng ta sống
hết mình cho sự thật.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 07/ 5
Cv 16, 11-15; Ga
15, 26-16,4a.
Lời suy niệm: “Khi Đấng Bảo Trợ đến, Đấng mà Thầy sẽ sai đến
với anh em từ nơi Chúa Cha, Người là Thần Khí sự thật phát xuất từ Chúa Cha,
Người sẽ làm chứng về Thầy.”
Chúa Giêsu đang giới
thiệu với mỗi người trong chúng ta về Chúa Thánh Thần, Người là Thần Khí sự thật
bởi vì: a/ Người xuất phát từ Sự Thật (x.Ga 14,16) b/ Người vén tỏ những gì bí ẩn
nơi Thiên Chúa (x. 1Cr 2,10) và c/ Người đối nghịch với tà thần gian dói (ma quỉ)
(x. Ga 8,44) (Trích Thần học tín lý 5 trang 72)
Lạy Chúa Giêsu. Với ơn
Chúa Thành Thần trong chúng con, chúng con sẽ vững mạnh, khôn ngoan và hiểu biết
để làm chứng cho Chúa tại trần gian này, xin cho mỗi người trong chúng con luôn
chuẩn bị và sẵn sàng làm chứng Chúa bằng đức ái và khiêm nhường tận tình phục vụ
tha nhân đặc biệt đối với những người nghèo khó, những ngươi đang bị áp bức và
bị loại trừ ra khỏi xã hội và cuộc sống hôm nay.
Mạnh Phương
07 Tháng Năm
Truyền Giáo
Một buổi tối nọ,
viên sĩ quan trẻ tuổi người Pháp tên là Charles de Foucauld say mê kể cho gia
đình nghe những cuộc thám hiểm của anh ở Maroc. Người chăm chú theo dõi câu
chuyện của anh nhất là cô cháu bé chưa tròn 10 tuổi. Khi anh vừa chấm dứt thì
cô bé đã bất thần đặt một câu hỏi như sau: "Thưa cậu, cháu đã thấy cậu làm
được nhiều việc vĩ đại... Thế cậu đã làm được gì cho Thiên Chúa chưa?"
Câu hỏi ấy như một
luồng điện giật khiến anh trở thành bất động. Từ bao lâu nay, chưa có người nào
đã khiến anh phải suy nghĩ nhiều như thế. "Anh đã làm gì cho Thiên Chúa
chưa?". Charles de Foucauld lục soát trong lương tâm của mình để chỉ thấy
một lỗ hổng không đáy. Anh đã phí phạm tất cả thời giờ của anh trong những cuộc
ăn chơi trụy lạc và những danh vọng phù phiếm... Mắt anh bỗng mở ra để thấy được
nỗi khốn khổ, nghèo hèn của mình.
Ngày hôm sau, anh
tìm đến xưng tội với một vị linh mục. Anh vào dòng khổ tu, rồi xin đến
Nagiareth để sống trọn vẹn cho Chúa Giêsu.
Ngày nọ, giữa lúc
đang đắm mình trong cầu nguyện, anh bỗng nghe từ căn nhà bên cạnh có tiếng than
van rên rỉ của một người Hồi Giáo.
Charles de Foucauld
nghĩ đến gương bác ái của Chúa Giêsu: anh có thể giam mình cầu nguyện một mình
giữa lúc những người anh em của anh đang rên rỉ trong hấp hối, trong thất vọng
sao?
Nghĩ thế, anh bèn
quyết định đến sống giữa họ, trở thành bạn hữu của họ, nhất là những người cô
đơn, lạc lõng, nghèo hèn nhất trong xã hội.
Những năm cuối
cùng, Charles de Foucauld sống giữa sa mạc Sahara, chia sẻ hoàn toàn cuộc sống
với những người dân nghèo. Charles de Foucauld đã chia sẻ với họ những giọt máu
cuối cùng của anh: ngày đầu tháng 12 năm 1916, anh đã bị thảm sát giữa lúc đang
cầu nguyện... Ngày nay, các tiểu đệ và tiểu muội Chúa Giêsu tiếp tục lý tưởng sống
của anh: họ lao động và sống giữa những người nghèo hèn nhất trong xã hội... Tất
cả cuộc sống và sự âm thầm hiện diện của họ là một cố gắng làm một cái gì cho
Chúa.
Có những nhà truyền
giáo rời bỏ quê hương để đi đến những nơi hoàn toàn xa lạ như Thánh Phanxicô
Xaviê. Nhưng cũng có những nhà truyền giáo dâng cả cuộc đời hy sinh cầu nguyện
và đau khổ của mình như Thánh Nữ Têrêxa Hài Ðồng Giêsu. Có những nhà truyền
giáo hùng hồn giao rảng như các tông đồ, nhưng cũng có những nhà truyền giáo âm
thầm hiện diện và chia sẻ với những người nghèo khổ như Charles de Foucauld.
Âm thầm hiện diện.
Nhưng vẫn có thể chiếu sáng niềm tin yêu hy vọng: đó là mẫu người truyền giáo
mà Giáo Hội tại Việt Nam đang cần hơn bao giờ hết. Những cuộc sống tử tế, hy
sinh phục vụ, quên mình... vẫn là những lời rao giảng hùng hồn hơn bao giờ hết.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét