26/05/2018
Thứ Bảy tuần 7 thường niên
Thánh Philipphê Nêri, linh mục.
Lễ nhớ.
* Sinh năm 1515 tại Phirenxê, thánh nhân đến Rôma và dấn thân lo cho thanh thiếu niên. Người đi vào con đường trọn lành và lập một hội chuyên phục vụ người nghèo. Lãnh chức linh
mục năm 1551, người lập Dòng Ô-ra-toa, chuyên lo cầu nguyện và làm việc bác
ái trong giới thanh
thiếu niên, các bệnh nhân, các tù nhân. Nét nổi bật trong đời của thánh nhân là người yêu thương tha nhân cách thiết thực, đơn sơ và vui vẻ. Người qua đời năm 1595.
Bài Ðọc I: (Năm
II) Gc 5, 13-20
"Lời cầu nguyện
của người công chính rất linh nghiệm".
Trích thư của Thánh
Giacôbê Tông đồ.
Anh em thân mến, ai
trong anh em buồn sầu, người đó hãy cầu nguyện. Còn ai hân hoan, người đó hãy
ca hát thánh vịnh. Ai trong anh em ốm đau ư? Hãy mời các trưởng lão giáo hội đến,
để các ngài cầu nguyện và nhân danh Chúa xức dầu cho người đó. Lời cầu nguyện
phát xuất tự lòng tin sẽ cứu được bệnh nhân và Chúa sẽ cho người đó được bình
phục; và nếu người đó mắc tội, thì sẽ được tha. Vậy anh em hãy thú tội với nhau
và cầu nguyện cho nhau để anh em được cứu độ, vì lời cầu nguyện của người công
chính rất linh nghiệm. Elia là con người đau khổ giống như chúng ta, thế mà ông
kiên tâm cầu nguyện để trời đừng có mưa, và trời đã không mưa trong ba năm sáu
tháng. Rồi ông lại cầu nguyện, và trời đổ mưa, đất trổ sinh hoa quả.
Anh em thân mến, nếu
ai trong anh em lạc đường chân lý, và có kẻ làm cho người đó trở lại, thì người
ấy hãy biết rằng: kẻ làm cho người tội lỗi bỏ đường lầm lạc mà trở lại, sẽ cứu
linh hồn người tội lỗi khỏi chết, và che lấp được nhiều tội lỗi.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 140, 1-2. 3
và 8
Ðáp: Xin cho lời con nguyện bay lên Chúa như hương trầm
(c. 2a).
Xướng: 1) Lạy Chúa,
con kêu lên Chúa, xin mau chóng phù trợ con, nguyện nghe tiếng con, lúc con kêu
cầu Chúa. Xin cho lời con nguyện bay lên Chúa như hương trầm, tay con giơ lên
thành như của lễ lúc chiều hôm. - Ðáp.
2) Lạy Chúa, xin đặt
quân gìn giữ miệng và lính canh gác gần cửa môi con. Ôi lạy Chúa, con mắt con
hướng nhìn về Chúa, con tìm nương tựa nơi Ngài, xin đừng huỷ mạng sống con. -
Ðáp.
Alleluia: Ga 15, 15b
Alleluia, alleluia! -
Chúa phán: "Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe
biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết. - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 10, 13-16
"Ai không đón
nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, người ta đưa
những trẻ nhỏ đến cùng Chúa Giêsu để Người đặt tay trên chúng, nhưng các môn đệ
khiển trách họ. Thấy vậy, Chúa Giêsu bất bình và bảo các ông rằng: "Hãy để
các trẻ nhỏ đến cùng Thầy, đừng ngăn cản chúng, vì nước Thiên Chúa là của những
người giống như chúng. Thầy bảo thật các con: Ai không đón nhận nước Thiên Chúa
như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó". Rồi Người ôm chúng, đặt tay ban
phép lành cho chúng.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Thương yêu trẻ
em
Ðức Giáo Hoàng Piô X
khi nhậm chức Giám mục giáo phận Mantova, Ngài đã nghĩ đến người mẹ hiền và trở
về thăm mẹ như để nói lên lòng biết ơn. Trong câu chuyện thân mật với mẹ, Ngài
vừa nói vừa khoe chiếc nhẫn Giám mục của mình: "Mẹ xem chiếc nhẫn Giám mục
của con có đẹp không?" Người mẹ mỉm cười đưa chiếc nhẫn cũ kỹ trên bàn tay
đầy vết nhăn cho con xem và nói: "Nếu không có chiếc nhẫn này, thì đâu có
chiếc nhẫn Giám mục của con".
Thật thế, nếu cha mẹ
không để tâm giáo dục con cái, làm sao chúng có thể nên người, nhất là nên người
con của Chúa được.
Tin mừng hôm nay cho
chúng ta thấy những cha mẹ tìm cách đem con cái đến với Chúa Giêsu để xin Ngài
đặt tay và chúc lành cho chúng. Chúa Giêsu rất thương mến trẻ em, Ngài tỏ ra
không hài lòng vì các Tông đồ ngăn cản không cho các cha mẹ đem các trẻ em đến với
Ngài. Trái ngược với quan niệm coi khinh trẻ em của các tác giả đạo đức Do
Thái, Chúa Giêsu đề cao trẻ em như kiểu mẫu đón nhận Nước Trời: "Ai không
đón nhận Nước Thiên Chúa như một trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào". Nơi
khác, Ngài bảo vệ trẻ em một cách quyết liệt: "Ai làm cớ cho một trong những
trẻ nhỏ này sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà quăng xuống biển còn
hơn".
Cha mẹ là những người
cộng tác với Thiên Chúa trong việc sinh dưỡng và giáo dục con cái, để chúng được
hạnh phúc đời này, nhất là được hạnh phúc đời sau. Tuy nhiên, có những cha mẹ
chỉ lo làm giàu, chứ không quan tâm xây dựng đạo đức cho con cái, cũng có những
cha mẹ khoán trắng việc giáo dục đức tin của con cái cho các vị lãnh đạo tinh
thần và thiêng liêng, mà quên rằng đó là nhiệm vụ trước tiên của cha mẹ do Bí
tích Hôn phối và tình thương yêu đòi buộc. Con cái sống trong gia đình nhiều
hơn các nơi khác, và cha mẹ cũng hiểu biết tính tình con cái hơn bất cứ ai
khác, đó là những thuận lợi để cha mẹ góp phần vào việc giáo dục con cái.
Nhưng để có thể giáo dục
con cái một cách hiệu quả, cha mẹ phải lo trau dồi kiến thức, cách riêng về tôn
giáo, và sống đạo gương mẫu, sao cho con cái thực sự là nguồn hạnh phúc của gia
đình và là triều thiên của chính cha mẹ.
Xin Chúa chúc lành cho
tất cả các cha mẹ. Xin Ngài soi sáng để các cha mẹ hiểu biết và yêu mến Chúa
nhiều hơn, đồng thời nhiệt tâm giáo dục con cái và dẫn đưa chúng đến với Chúa.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Bảy Tuần
7 TN2, Năm chẵn
Bài đọc: Jam
5:13-20; Mk 10:13-16.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tin tưởng và
phó thác cuộc đời cho Thiên Chúa.
Chúng ta lo lắng quá nhiều trong cuộc sống: bệnh tật, việc làm, gia đình, con
cái; nhưng chúng ta có lo lắng cũng chẳng giải quyết được gì cả, vì chúng ở
ngoài tầm tay của chúng ta. Nhiều người lo lắng quá mất ngủ hay sinh bệnh tật; kẻ
khác lo lắng quá nên tối ngày cằn nhằn người phối ngẫu hay con cái, làm mất cả
hạnh phúc gia đình.
Các bài đọc hôm nay dạy chúng ta tin tưởng và phó thác cuộc đời cho Thiên Chúa
như trẻ thơ tin tưởng và phó thác cuộc đời trong tay cha mẹ của chúng. Trong
bài đọc I, thánh Giacôbê khuyên các tín hữu những điều cần làm trong khi vui
cũng như lúc buồn, khi khỏe mạnh cũng như lúc đau yếu, nhất là biết cộng tác với
Thiên Chúa trong việc đưa những người xa chân lý trở về với Ngài. Trong Phúc
Âm, các môn đệ vì quá lo lắng cho Chúa Giêsu không có giờ nghỉ ngơi, nên xua đuổi
các trẻ khi chúng đến với Chúa Giêsu. Ngài bảo các ông hãy cứ để các trẻ nhỏ đến
với Ngài, vì Nước Trời là của những ai biết cư xử giống như chúng.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Tin tưởng nơi sự quan phòng của Thiên
Chúa.
1.1/ Những điều quan trọng
người tín hữu cần làm: Thánh Giacôbê liệt kê
3 điều quan trọng người tín hữu cần làm.
(1) Cầu nguyện khi đau khổ và đau yếu: “Ai trong anh em đau khổ ư? Người ấy hãy
cầu nguyện… Ai trong anh em đau yếu ư? Người ấy hãy mời các kỳ mục của Hội
Thánh đến; họ sẽ cầu nguyện cho người ấy, sau khi xức dầu nhân danh Chúa.” Giáo
Hội Công Giáo dựa vào câu này để lập phép Xức Dầu Thánh. Linh mục được mời sẽ xức
dầu trên trán và hai tay của bệnh nhân, và cầu nguyện cho bệnh nhân được phục hồi
sức khỏe. Dĩ nhiên, không phải cứ xức dầu là khỏi bệnh. Bệnh nhân phải biết
tuân theo ý Chúa: nếu Ngài muốn để cho sống, Ngài sẽ cho phục hồi sức khỏe; nếu
Ngài muốn cất về, xin cho được hưởng Nhan Thánh Chúa.
Thánh Giacôbê nhấn mạnh đến cả bệnh phần xác: “Lời cầu nguyện do lòng tin sẽ cứu
người bệnh; người ấy được Chúa nâng dậy,” và bệnh phần hồn: “Nếu người ấy đã phạm
tội, thì sẽ được Chúa thứ tha.”
(2) Hát thánh ca khi vui vẻ để tạ ơn Thiên Chúa: Thánh Phaolô cũng khuyên các
tín hữu nên hát thánh ca, thánh thi, cùng thánh vịnh (Eph 5:19; Col 3:16). Mục
đích là để ngợi khen và cảm tạ những ơn lành đã nhận được từ Thiên Chúa.
(3) Thú tội với nhau: “Anh em hãy thú tội với nhau và cầu nguyện cho nhau để được
cứu thoát. Vì lời cầu xin tha thiết của người công chính rất có hiệu lực.” Dòng
Đa-minh có giờ các tu sĩ thú tội và sửa lỗi cho nhau trong tình huynh đệ. Nếu
được làm đúng cách và với tinh thần khiêm nhường, việc làm này sẽ giúp thăng tiến
bản thân và cộng đoàn.
1.2/ Cộng tác với Thiên
Chúa để đưa anh em lạc xa chân lý trở về: Đây
có lẽ là điều quan trọng thứ hai sau việc mưu cầu ơn cứu độ cho chính mình.
Thánh Giacôbê cho chúng ta một phần thưởng quan trọng của việc làm này: “Kẻ nào
làm cho một tội nhân bỏ đường lầm lạc mà trở về, thì cứu được linh hồn ấy khỏi
chết và che lấp được muôn vàn tội lỗi của mình.” Tội lỗi ai cũng phạm; xưng thú
tội lỗi sẽ được Thiên Chúa tha thứ; nhưng để đền bù các hậu quả của tội, chúng
ta cần đưa nhiều anh/chị/em về với Ngài. Càng giúp đưa các linh hồn trở về với
Thiên Chúa càng nhiều, chúng ta càng được giảm bớt các vạ do tội lỗi của chúng
ta mang lại.
2/ Phúc Âm: Tin tưởng Thiên Chúa như trẻ thơ tin vào cha mẹ chúng.
2.1/ Vấn đề với con trẻ: Không phải chỉ có các môn đệ ngăn cản trẻ thơ đến với
Chúa Giêsu; nhưng có rất nhiều các cặp vợ chồng ngày nay hay than phiền là
không muốn có con, hay chỉ muốn có 2, 3 con. Một số lý do họ nêu ra:
(1) Sợ con trẻ gây phiền hà: Người lớn hôm nay sợ trẻ con hàn nhà làm họ phải
thu dọn tối ngày, họ sợ con trẻ ồn ào làm mất sự yên tĩnh, sợ chúng khóc đêm
làm mất giấc ngủ, sợ chúng phá phách làm hư hại đồ dùng trong nhà.
(2) Sợ phải săn sóc con trẻ: Con trẻ không tự săn sóc chúng, mà chỉ trông cậy
hoàn toàn vào người lớn. Nhiều cặp vợ chồng sợ phải tốn thời gian để chăm sóc
trẻ em sẽ không còn giờ lo cho bản thân họ.
(3) Những ngụy biện của con người ngày nay để không có nhiều con trẻ: Sinh nhiều
quá lấy chỗ đâu mà sống; khả năng tài chánh không có để lo cho con; sợ con trẻ
hư, nên thà đừng có tốt cho chúng hơn.
Đàng sau những lý do này là chủ nghĩa cá nhân và tính ích kỷ. Con người hôm nay
sợ phải tốn thời gian săn sóc và dạy dỗ con trẻ, sẽ không còn giờ để săn sóc
mình và đi đây đó. Họ sợ sinh con vóc dáng sẽ xấu đi. Họ sợ tốn tiền cho con sẽ
không còn thời giờ lo cho mình.
2.2/ Các đức tính của con
trẻ: Trước hết, chúng ta thử tìm hiểu những
đức tính của trẻ thơ có, rồi áp dụng chúng vào những người đi tìm Nước Thiên
Chúa. Chúng ta chỉ xét tới trường hợp chung của trẻ thơ, chứ không để ý tới trường
hợp những trẻ thơ ngoại lệ.
(1) Thành thật: Trẻ thơ thấy sao nói vậy, chúng không dấu và không sợ ai buồn
lòng. Tục ngữ Việt-nam có câu: “đi hỏi già, về nhà hỏi trẻ.” Câu này có nghĩa
khi đi ra đường, một người cần hỏi kinh nghiệm của người già; nhưng khi về nhà,
một người hỏi trẻ em là biết hết những gì đã xảy ra. Chúa Giêsu cũng dạy chúng
ta phải có đức tính này trong các mối liên hệ: “Có thì nói có, không thì nói
không; thêm bớt điều gì là do ác quỉ gây nên.”
(2) Khiêm nhường: Trẻ thơ biết chúng không biết nên rất ham học hỏi tìm tòi.
Chúng rất hay hỏi mà không sợ người khác cười nhạo vì những câu hỏi ngớ ngẩn.
Chúng xấu hổ khi người khác khen ngợi. Chúng rất dễ hòa đồng với người khác và
làm bạn mau chóng, chỉ cần thả chúng xuống nhà ai khoảng thời gian ngắn là
chúng có thể chơi chung với nhau rồi. Người lớn thường đối xử với nhau khác, họ
cần phải biết gia thế người khác và phải mất thời gian khá lâu để trở thành bạn.
(3) Vâng lời: Trẻ em rất dễ vâng lời. Cha mẹ, anh chị, các thầy cô, và người lớn
nói sao, chúng làm như vậy. Chúng không tranh luận cãi lại, cũng chẳng tìm hiểu
lý do tại sao phải làm như vậy. Người lớn không hành động như thế, họ luôn tìm
hiểu lý do phải làm, và nhiều khi còn tìm những lý do để không phải làm.
(4) Tin tưởng: Trẻ thơ rất tin tưởng nơi cha mẹ, nhưng không dễ tin người
ngoài. Đối với chúng, cha mẹ nói gì, chúng tin là có. Thiên Chúa muốn chúng ta
đặt trọn vẹn tin tưởng nơi Ngài; tất cả những Ngài đã nói, sẽ xảy ra; và những
gì Ngài đã hứa, Ngài sẽ ban cho con người.
(5) Yêu mến: Trẻ thơ không biết hận thù, chúng yêu mến cha mẹ và những người
làm ơn cho chúng. Nếu chúng có giận dỗi, chúng sẽ làm hòa mau chóng vì chúng rất
dễ quên. Người lớn không dễ dàng tha thứ. Có những mối hận họ sẽ không bao giờ
quên, và để được tha thứ, họ đòi nhiều điều kiện.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
Tất cả những đức tính trên đây của trẻ thơ Chúa Giêsu đòi chúng ta cần có trong
mối liên hệ với Thiên Chúa và với tha nhân để được vào Nước Trời. Điều quan trọng
giúp chúng ta có thể làm được là chúng ta phải nhìn ra được tình yêu và sự quan
phòng của Thiên Chúa. Sợ bị thiệt hại và sợ nguy hiểm là những lý do khiến
chúng ta dè dặt trong cách giao tiếp; nhưng một khi chúng ta biết có một Người
luôn quan tâm và bảo vệ, chúng ta sẽ không sợ hãi và tin tưởng hơn trong cách đối
xử với tha nhân.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
26/05/18 – THỨ BẢY TUẦN 7 TN
Th. Phi-líp-phê Nê-ri, linh mục
Mc 10,13-16
VUI TƯƠI THEO CHÚA
“Cứ để trẻ em đến với Thầy, vì những ai giống như chúng mới
được vào Nước Thiên Chúa. Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa như một trẻ nhỏ,
thì sẽ chẳng được vào.” (Mc 10,14-15)
Suy niệm: Xưa cũng như nay, mấy khi
người ta lấy trẻ em như mẫu gương cho người lớn. Ngạn ngữ Anh nhắn nhủ: “Trẻ em
nên được trông chừng chứ không nên nghe theo chúng.” Triết gia Platon nổi tiếng
cũng than phiền: “Sánh với các dã thú, một đứa con trai là khó điều khiển nhất.”
Thế mà trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su lại lấy trẻ em làm khuôn mẫu cho
người lớn, mà lại là khuôn mẫu trong một vấn đề cực kỳ hệ trọng, đó là chuyện
đi vào Nước Trời! Đức Giê-su không dạy ta có thái độ ấu trĩ, ỷ lại, khoán trắng
cho Thiên Chúa những gì mình có thể làm được. Ngài muốn chúng ta đón nhận Tin Mừng
Nước Trời và Lời Hằng sống của Ngài với tâm tình đơn sơ, hồn nhiên, không so kè
tính toán hơn thiệt, tâm tình của một người con thảo hiếu.
Mời Bạn: Có thái độ hồn nhiên, đơn
sơ khi đón nhận Nước Trời, vui tươi khi chấp nhận sống theo Lời Đức Giê-su mà
không tính toán thua lỗ, mất mát.
Chia sẻ: Tôi có hay so đo tính toán khi theo Chúa, khi dấn thân phục
vụ trong một đoàn thể không? Nếu có, tôi sẽ làm gì để sửa đổi?
Sống Lời Chúa: Ngày hôm nay tôi sẽ đọc và
sống Lời Chúa với tâm trạng vui tươi, đơn sơ vì biết rằng Chúa yêu thương tôi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
chúng con xin cảm tạ Chúa đã thương cho chúng con trở thành con cái Chúa. Xin
cho chúng con đi theo Chúa với tâm tình vui tươi, đơn sơ, hồn nhiên vì biết rằng
Chúa luôn yêu thương chúng con.
(5 Phút Lời Chúa)
Ngài ôm các trẻ em
(26.5.2018 – Thứ Bảy Tuần 7 Thường Niên B)
Suy niệm:
Bài Tin Mừng
hôm nay kể
chuyện Đức
Giêsu
với trẻ em.
Chắc các em còn nhỏ nên cần có người đưa các
em đến với Ngài.
Đó có thể là cha mẹ
hay một người trong gia tộc.
Những người đưa các em đến phải có lòng tin vào Đức
Giêsu.
Họ đưa con của họ đến gặp Đấng
mà họ
tin là Người của Thiên Chúa.
Họ không mong Thầy
Giêsu
chữa bệnh hay cho con mình bánh kẹo.
Điều họ mong là được
Ngài
chạm tay vào chúng
(c. 13).
Một cái chạm
tay rất nhẹ của Thầy, một cái
chạm nhẹ của Thiên
Chúa.
Họ mong có sự tiếp xúc
giữa chính
tay Thầy với thân xác con cái họ.
Ơn phúc lành đến qua tay, qua sự tiếp xúc đơn sơ.
Thầy Giêsu rất
vui lòng
làm chuyện đó.
Nhưng các môn đệ lại không
nghĩ như vậy.
Họ nghĩ chơi với trẻ em chỉ tổ mất thì giờ, bị quấy rầy vì ồn ào,
lộn xộn.
Vả lại, trẻ em thì đâu có xứng đáng để được gặp Thầy.
Bởi vậy họ đã ngăn cấm không cho các em đến với Đức
Giêsu.
Nói chung họ vẫn chưa hiểu ra bài học mới đây của
Thầy (Mc 9, 36-37).
Khi thấy các môn đệ ngăn cản,
Thầy Giêsu đã nổi
giận thực sự.
Chắc Ngài giận vì không hiểu được sao các ông
vẫn hẹp hòi đến thế,
sao các ông vẫn
chưa đổi được cái
nhìn của mình
về trẻ em.
“Hãy để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng” (c. 14).
Đây là một mệnh lệnh nghiêm chỉnh
và có giá trị mãi.
Trẻ em có chỗ
trong trái
tim Giêsu.
Thầy Giêsu dù bận bịu nhưng vẫn có giờ cho các
em gặp gỡ.
Ngài không coi chuyện
chơi với các em là phiền phức.
Chúng ta chẳng
những không được ngăn cản,
mà còn phải
giúp đưa các em
đến với Thầy Giêsu.
Chúng ta là cha mẹ, là thầy của các
em,
nhưng mặt khác
chúng
ta lại là học trò để học hỏi nơi các em.
“Vì Nước Thiên Chúa thuộc về những ai giống như chúng” (c. 14).
Chúng ta cần học nơi các em lòng biết ơn, sự cậy dựa và khiêm nhu.
“Ai không đón nhận Nước Thiên
Chúa
như một trẻ em,
thì sẽ chẳng được vào” (c. 15).
Như thế phải học cách đón lấy Nước Trời như trẻ thơ,
nghĩa là đón lấy
như một quà tặng
mà mình không
xứng,
đón lấy với sự ngỡ ngàng,
ca ngợi, tri ân.
Hãy nhìn Thầy
Giêsu
bồng các em nhỏ trên cánh tay (c. 16; Mc 9, 36).
Hãy nhìn nét mặt hạnh phúc của Thầy.
Thầy chẳng những chạm đến các em, mà còn bồng các
em.
Thầy còn trịnh
trọng chúc lành bằng
cách đặt hai bàn tay trên các
em.
Rõ ràng Thầy
Giêsu
quý các em, và Ngài
không
muốn ta làm hư các em.
Thế giới hôm
nay có
bao điều ngăn cản không
cho trẻ em gặp Chúa.
Bao trẻ thơ đã bị lạm dụng từ nhỏ, bị ngược đãi,
bị bắt làm nô lệ,
bị thất học, bị bỏ rơi, bị ném vào cuộc đời quá sớm.
Bao trẻ thơ bị suy dinh dưỡng, bị bệnh tật và chết
khi còn
trong lòng
mẹ.
Bao trẻ thơ thèm được chút hơi ấm của tình
thương gia đình.
Nhất là có những trẻ em đã sớm mất tuổi thơ
và dính vào thói hư của người lớn như nghiện ngập, phạm tội hình sự.
Hãy giúp các em làm quen với Giêsu
và đừng làm gương xấu cho các em.
Hãy đón tiếp các em để gặp được chính
Thầy Giêsu
và gặp được chính
Thiên
Chúa
(Mc 9, 37).
Cầu nguyện:
Lạy Cha nhân ái, từ trời cao,
xin Cha nhìn xuống
những
gia đình
sống trên mặt đất
trong những
khu ổ chuột tồi tàn
hay biệt
thự sang trọng.
Xin thương nhìn đến
những
gia đình
thiếu vắng
tình
yêu
hay thiếu
những điều
kiện vật
chất tối
thiểu,
những
gia đình
buồn bã vì vắng
tiếng cười
trẻ thơ
hay vất vả âu lo vì đàn con nheo nhóc.
Xin Cha nâng đỡ những gia đình đã thành hỏa
ngục
vì chứa đầy dối
trá, ích kỷ, dửng dưng.
Lạy Cha, xin nhìn đến những trẻ em trên thế giới,
những
trẻ em cần sự chăm sóc và tình thương
những
trẻ em bị lạm dụng,
bóc lột, buôn bán,
những
trẻ em lạc lõng bơ vơ, không được đến trường,
những
trẻ em bị đánh cắp
tuổi thơ và trở nên hư hỏng.
Xin Cha thương bảo vệ gìn giữ
từng gia đình là hình ảnh của thánh Gia Thất,
từng trẻ em là hình ảnh của Con Cha thuở ấu thơ.
Xin Cha sai Thánh Thần Tình Yêu
đem đến hạnh phúc cho mỗi gia đình;
nhưng xin cũng nhắc cho chúng con nhớ
hạnh phúc luôn ở trong tầm tay
của từng người chúng con. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
26 THÁNG NĂM
Tin Mừng Cho Mọi
Người
Bạn là tín hữu? Bạn
hãy sống đức tin của mình và hãy chuyển trao đức tin cho con em mình. Hãy nêu
chứng tá đức tin bằng chính cuộc sống. Bạn hãy yêu mến Giáo Hội như một hiền mẫu.
Hãy sống trong Giáo Hội và vì Giáo Hội. Hãy dành chỗ cho mọi người trong trái
tim bạn. Hãy thứ tha nhau và hãy gieo rắc hòa bình bất cứ nơi nào bạn có mặt.
Bạn không phải là tín
hữu? Hãy tìm kiếm Thiên Chúa, vì Ngài đang kiếm tìm bạn đó!
Bạn đang gặp đau khổ?
Hãy vững lòng. Vì Đức Kitô đã từng nếm cảm niềm đau; Người sẽ ban cho bạn sức mạnh
để đương đầu với nỗi ê chề của bạn.
Bạn là người trẻ? Hãy
làm một cuộc đầu tư tốt nhất cho cuộc đời mình, vì cuộc đời bạn là một kho tàng
hết sức quí giá.
Và với tất cả mọi người,
tôi sẽ nguyện chúc: Xin ân sủng Thiên Chúa đồng hành với các bạn trong mỗi phút
giây của cuộc sống thường ngày.
Và xin đừng quên: Hãy
ân cần đón nhận các trẻ thơ ngay từ khoảnh khắc đầu tiên của các em. Ước gì lời
chào tốt lành từ ban sơ dành cho các em sẽ mở ra cho các em một cuộc sống tràn
đầy ân phúc – đó là niềm mong mỏi của bạn, của tôi, và là niềm mong mỏi của
toàn thể Giáo Hội.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 26/ 5
Thánh Philípphê
Nêri, linh mục
Gc 5, 13-20; Mc 10,
13-16.
Lời suy niệm: “Người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giêsu; để
Người đặt tay trên chúng. Nhưng các môn đệ la rầy chúng. Thấy vậy, Người bực
mình nói với các ông: ‘Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước
Thiên Chúa là của những ai giống như chúng.”
Điều này cho mỗi người chúng ta thấy, Chúa Giêsu rất yêu thương các trẻ nhỏ, bởi
vì trẻ nhỏ thường là rất đơn sơ, nụ cười của các trẻ nhỏ không có sự ẩn chứa
nào trong đó, các em dễ vâng lời và thích thú được vâng lời để thể hiện chính
mình và làm đẹp lòng người nói chúng, khi âu yếm chúng, đặc biệt các trẻ
nhỏ thường đặt niềm tin vào người yêu mến chúng; đồng thời Chúa Giêsu cũng cho
mỗi người chúng ta thấy được sự tôn trọng và đáp lại lòng mong muốn của các bà
mẹ đối với Chúa, khi muốn đưa con mình đến gần Chúa, để chúng được Người đặt
tay chúc lành.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho mọi gia đình Công Giáo chúng con có những người mẹ biết
dâng con mình cho Chúa, không những chỉ trong ngày chịu phép rửa tội, nhưng biết
dẫn đưa con cái mình đến với Chúa Giêsu qua cầu nguyện và đến với Thánh lễ cũng
như các bí tích cần hiết thích hợp cho con cái mình.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
26-05: THÁNH PHILIPPHÊ NÊRÔ
Linh Mục (1515 –
1595)
Thánh Philipphê Nêrô
sinh năm 1515 tạo Florence. Bị mồ côi mẹ từ thuở nhỏ, nhưng Philipphê có một bà
Dì nhất mực yêu thương. Ngược lại Philipphê cũng rất vui tươi và ngoan ngùy
đang cho mọi người yêu thích. Ngài hấp thụ được đức tin sâu xa nôi cha mẹ và
các cha dòng Daminh ở tu viện thánh Marcô.
Năm 1533 Ngài đến sống
với người cậu ở gần Naples để tập nghề kinh doanh. Ong cậu không có con thừa tự
nên muốn dành gia tài cho Philipphê, nhưng thánh nhân thấy mình không có ơn gọi
để sống cuộc đời như vậy. Và Ngài đi bộ về Roma, không tính toán cũng không có
đồ dùng chi, Philipphê sẽ sống và chết tại Roma.
Một người đồng hương ở
Roma cho Philipphê một căn phòng với điều kiện là dành ít thời gian dạy dỗ cho
con cái họ. Thánh nhân đã sống đời cầu nguyện và học hành trong cô tịch, ngày
ăn một bữa với bánh mì, nước và trái ôliu, ngủ trên sàn nhà. Trong khi theo môn
triết học và thần học, Ngài vẫn tìm cách lôi kéo bạn bè vào nếp sống đạo đức,
lo cải hoá người khác. Như vậy chính thánh nhân cũng bị cám dỗ và phải cố gắng
để tự chủ, Ngài tăng thêm lời cầu nguyện và các việc hy sinh hãm mình.
Lễ Chúa Thánh Thần hiện
xuống năm 1544, trong khi cầu nguyện, Ngài thấy một vật gì như trái banh bằng lửa
xoáy vào trong tim gây nên một cơn bệnh và một vết thương xưng lên dầu không
đau đớn gì. Trong cuộc khám nghịệm sau khi chết người ta thấy hai xương sườn
phía trên bị gãy và tạo ra một khoảng rộng lớn hơn.
Sau nhiều năm, Ngài
bán hết sách vở và bắt đầu lo cho linh hồn người khác hơn là cho mình. Ngài hòa
mình với các bạn trẻ ở các ngã tư , các cửa tiệm và các bờ sông, dùng đến sức
thu hút tự nhiên lẫn siêu nhiên để dẫn họ về đường ngay.
Hòa mình vào nhóm các
nhà giảng thuyết, Philipphê đã gây được nhiều ảnh hưởng nơi các giáo dân lẫn
lương dân. Người ta cho rằng: Ngài làm nhiều phép lạ. Tuy nhiên, thánh nhân rất
khiêm tốn và không dám nhận chức linh mục. Cuối cùng theo lời khuyên của cha giải
tội, Ngài thụ phong linh mục năm 1551. Nhiệt tâm của Ngài thật mãnh liệt khi
Ngài cử hành thánh lễ đầu tiên đến nỗi như có một luồng ánh sáng từ Ngài phát
ra. Phần lớn thời gian trong ngày và cả ban đêm Ngài dành vào việc ngồi tòa giải
tội. Nhận thấy có nhiều thanh niên và trẻ em biếng nhác, Ngài mở cửa không cho
chúng vui tươi trò chuyện ca hát. Căn phòng ấy được mệnh danh là “Ngôi nhà của
nịềm vui Kitô giáo”. Mỗi chiều Ngài tổ chức buổi cầu nguyện chung cho các tín hữu.
Muốn cho lời cầu nguyện khởi sắc, Ngài nhờ người bạn danh tiếng là nhạc sĩ
Palestrina phổ nhạc các thánh thi. Nhà nghệ sĩ này coi Ngài như một người cha
và đã qua đời trong cánh tay Ngài. các linh mục muốn dấn thân phù giúp Ngài đã
họp thành một hội ái hữu và đó là tiền thân của dòng giảng thuyết.
Thánh Philipphê làm việc
với một tính khí vui tươi đặc biệt. Ngày kia cộng đoàn một bạn trẻ đến báo tin
cho Ngài biết hạnh phúc của mình đã được thân phụ cho theo học luật. Sau khi
phác họa niềm vui hạnh phúc của mình như thế nào rồi, anh nghe hỏi:
– Học xong anh sẽ làm
gì ?
– Con sẽ đậu bằng tiến sĩ luật .
– Rồi sao nữa ?
– Con sẽ cãi những vụ kiện quan trọng, khó khăn để thành danh tiếng.
– Rồi sao nữa ?
– Con sẽ nên danh giá và giàu có thỏa lòng mong ước .
– Rồi sao nữa ?
– Con sẽ sống sung sướng và hạnh phúc.
– Rồi sao nữa ?
– Rồi sao nữa ? sao nữa ? rồi con chết.
– Thánh nhân cao giọng hỏi tiếp: Rồi sao nữa ?
– Con sẽ đậu bằng tiến sĩ luật .
– Rồi sao nữa ?
– Con sẽ cãi những vụ kiện quan trọng, khó khăn để thành danh tiếng.
– Rồi sao nữa ?
– Con sẽ nên danh giá và giàu có thỏa lòng mong ước .
– Rồi sao nữa ?
– Con sẽ sống sung sướng và hạnh phúc.
– Rồi sao nữa ?
– Rồi sao nữa ? sao nữa ? rồi con chết.
– Thánh nhân cao giọng hỏi tiếp: Rồi sao nữa ?
Và bạn trẻ không biết
trả lời ra sao nữa, nhưng câu hỏi đã lọt vào trong tâm hồn cho đến khi hiến
mình trong tu viện và chết lành thánh.
Cũng với tính khôi hài
này. Thánh Philipphê đã sửa dạy được nhiều nết xấu của người ta. Chẳng hạn một
phụ nữ quen tật nói xấu người khác được nghe thánh nhân dạy hãy mua một con gà
giết chết, rồi vừa đi vừa nhổ lông trên đường tới gặp Ngài. Chị ta ngạc nhiên
làm và như vậy. Tới nơi thánh nhân dạy : – Chị hãy trở về đường cũ và lượm hết
các lông đó lại.
Người phụ nữ la lối
không thể được vì gió thổi bay khắp chốn rồi. Thánh nhân mới nói: – Những lời
nói xấu vu oan cho người ta một khi ra khỏi miệng sẽ truyền từ tai này qua tai
nọ. Chị có thể lấy lại được không ?
Và thánh Nhân khuyên
nhủ : – Khi muốn nói về một người nào làm khổ mình, hãy nói với Chúa mà thôi để
cầu nguyện và giúp họ sửa sai.
Với những bức thư của
thánh Phanxicô Xavier từ phương Đông gởi về, thánh Philipphê đã tìm cách theo
Ngài để gieo vãi chính máu mình cho Chúa Kitô. Nhưng một thày dòng khổ tu đã
nói với thánh nhân : – Dân An độ của Ngài ở tại Roma này.
Thế là thánh nhân ở lại
Rôma trở thành “Tông đồ thành Rôma”.
Năm 1622 khi được
phong thánh, thì Phanxicô Xavie vị “Tông đồ của dân An độ” cũng được tuyên
phong với Ngài.
Năm 1575, Đức giáo
hoàng Gregoriô XIII đã cho Ngài và anh em linh mục thuộc nhóm Ngài một nhà thờ.
Họ tái thiết thành một nhà thờ mới và ngày nay cũng chính là nhà mẹ ở Roma của
dòng giảng thuyết. Philipphê được đặt làm bề trên của hội dòng mới, dòng giảng
thuyết. Ngài hướng dẫn anh em trong dòng sống như như các linh mục triều, không
có lời khấn nào đặc biệt, nhưng liên kết với nhau trong tình yêu thương nhau,
trong một mục đích là phục vụ các linh hồn bằng việc cầu nguyện, giảng dạy và
ban các phép bí tích. Ngài không đặt ra nhiều lề luật và ngày nay có tới 40 nhà
dòng giảng thuyết gồm các phần tử sống theo đường lối của thánh Philipphê Nêrô.
Năm 1595, thánh
Philipphê ngã bệnh. Ngày 25 tháng 5 Ngài dâng lễ và ngồi tòa như thường lệ.
Nhưng sáng hôm sau Ngài bị thổ huyết, trong khi giơ tay chúc lành cho cộng đoàn
và miệng lẩm bẩm : – Đây là tình yêu của con, hạnh phúc của lòng con và thánh
nhân đã phó mình cho tình yêu.
(daminhvn.net)
26 Tháng Năm
Sức Mạnh Lời Chúa
Tokichi Ishi-I, một
tên giết người không gớm tay, đã đạt được kỷ lục hạ sát nhiều nạn nhân nhất bằng
những phương thế dã man không thể tưởng tượng nổi.
Hắn ta tàn nhẫn hạ
sát đàn ông, phụ nữ, kể cả trẻ em. Với bàn tay khát máu, hắn đã thủ tiêu bất cứ
người nào tình cờ hắn gặp và muốn giết. Nhưng cuối cùng hắn cũng bị bắt và bị kết
án tử hình.
Lúc ở nhà tù chờ
ngày hành quyết, hai phụ nữ công tác tông đồ thử khuyên nhủ hắn, nhưng tất cả
những câu hỏi han, trò chuyện của họ cũng không làm cho hắn mảy may động tâm,
trái lại hắn nhìn thẳng vào họ với một cặp mắt dữ tợn như một hung thú.
Cuối cùng, mất hết
kiên nhẫn, hai phụ nữ ra về. Họ chỉ để lại cho hắn quyển Tân Ước, với một hy vọng
mỏng manh là hắn ta sẽ đọc và Lời Chúa sẽ hoạt động nơi tiếng nói con người trở
nên hoàn toàn bất lực. Niềm hy vọng của họ đã trở thành sự thật. Ishi-I đã đọc
và những câu chuyện trong Tân Ước hình như có một sự thu hút mãnh liệt khiến hắn
cứ tiếp tục đọc, đọc mãi và cuối cùng hắn đọc đến câu chuyện diễn tả cuộc tử nạn
của Chúa Giêsu. Câu Chúa Giêsu cầu nguyện với Chúa Cha trên thập giá: “Lạy Cha,
xin Cha tha cho chúng, vì chúng không biết việc chúng làm”, đã thắng sự chống
trả cuối cùng trong tâm hồn của hắn. Sau đó anh thuật lại: “Ðọc đến câu này tôi
mới dừng lại. Con tim tôi hình như bị đánh động, bị đâm thâu bằng một con dao
dài. Tôi có thể gọi đó là tình yêu của ông Giêsu hay tôi phải gọi đó là lòng
thương xót của Ngài? Tôi không biết, nhưng điều duy nhất tôi biết là sự hung dữ,
tàn bạo nơi tôi đã tan biến và tôi đã tin”.
Ông Chrgwin, tác giả
đã viết câu chuyện trên trong quyển sách mang tựa đề “Thánh Kinh trong thế giới
truyền giáo” đã kết thúc câu chuyện bằng sự ngạc nhiên tột độ của những nhân
viên nhà giam có phận sự đến dẫn độ Ishi-I đi hành quyết. Họ đã không gặp được
tên sát nhân hung bạo như họ chờ đợi, nhưng là một con người hòa nhã, lễ độ.
Ishi-I, tên sát nhân đã được Lời Chúa tái sinh.
Lời Chúa có sức mạnh vạn
năng. Lời Chúa có thể biến đổi tâm hồn một tên sát nhân giết người không gớm
tay như anh Tokichi Ishi-I và bao tâm hồn sa ngã khác. Lời Chúa có thể là động
lực cho bao công tác bác ái của các tu sĩ nam nữ, đang dấn thân phục vụ những
trẻ con bị bỏ rơi, những người già nua hấp hối không ai chăm sóc, những kẻ phải
sống bên lề xã hội.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét