Trang

Thứ Ba, 26 tháng 8, 2025

AUGUST 27, 2025: MEMORIAL OF SAINT MONICA

 August 27, 2025

Memorial of Saint Monica

Lectionary: 427

 


Reading 1

1 Thessalonians 2:9-13

You recall, brothers and sisters, our toil and drudgery.
Working night and day in order not to burden any of you,
we proclaimed to you the Gospel of God.
You are witnesses, and so is God,
how devoutly and justly and blamelessly
we behaved toward you believers.
As you know, we treated each one of you as a father treats his children,
exhorting and encouraging you and insisting
that you walk in a manner worthy of the God
who calls you into his Kingdom and glory.

And for this reason we too give thanks to God unceasingly,
that, in receiving the word of God from hearing us,
you received it not as the word of men, but as it truly is, the word of God,
which is now at work in you who believe.

 

Responsorial Psalm

Psalm 139:7-8, 9-10, 11-12ab

R. (1) You have searched me and you know me, Lord.
Where can I go from your spirit?
From your presence where can I flee?
If I go up to the heavens, you are there;
if I sink to the nether world, you are present there.
R. You have searched me and you know me, Lord.
If I take the wings of the dawn,
if I settle at the farthest limits of the sea,
Even there your hand shall guide me,
and your right hand hold me fast.
R. You have searched me and you know me, Lord.
If I say, "Surely the darkness shall hide me,
and night shall be my light"–
For you darkness itself is not dark,
and night shines as the day.
R. You have searched me and you know me, Lord.

 

Alleluia

1 John 2:5

R. Alleluia, alleluia.
Whoever keeps the word of Christ,
the love of God is truly perfected in him.
R. Alleluia, alleluia.

 

Gospel

Matthew 23:27-32

Jesus said,
"Woe to you, scribes and Pharisees, you hypocrites.
You are like whitewashed tombs, which appear beautiful on the outside,
but inside are full of dead men's bones and every kind of filth.
Even so, on the outside you appear righteous,
but inside you are filled with hypocrisy and evildoing.

"Woe to you, scribes and Pharisees, you hypocrites.
You build the tombs of the prophets
and adorn the memorials of the righteous,
and you say, 'If we had lived in the days of our ancestors,
we would not have joined them in shedding the prophets' blood.'
Thus you bear witness against yourselves
that you are the children of those who murdered the prophets;
now fill up what your ancestors measured out!"

https://bible.usccb.org/bible/readings/082725.cfm

 


Commentary on 1 Thessalonians 2:9-13

Paul defends his behaviour with the Thessalonians where he had been treated very badly by a group of people. He reminds them of how he and his fellow evangelisers used to work night and day so as not to be a burden on them while they preached the gospel among them. 

We know that, wherever he could, Paul supported himself and was not ashamed to be known by his trade—a tentmaker.  As he said in yesterday’s reading, he never insisted on what he believed were his rights as an evangeliser. The Greeks tended to despise manual labour and viewed it as fit only for slaves, but Paul was not ashamed of doing any sort of work that would help further the gospel. He never wanted to be unnecessarily dependent on others.

The Thessalonians themselves have seen—as has God himself—how Paul’s behaviour among them has always been impeccable and upright.  Paul never hesitates to admit his weaknesses, but he also is not afraid to speak of his strengths and he does here (see also his strong self-defence in 2 Corinthians). He and his companions always treated the Thessalonians as a father would his children, urging them, encouraging them, and appealing to them to live a life worthy of the God who calls them to share his Kingdom and his glory. He is proud of the example he has set to others.  It was a work combining both dedication and affection. 

In calling them to share God’s Kingdom he is true to the core of Jesus’ teaching.  ‘Kingdom’ is not a term Paul uses very often, but he did use it once to sum up the message of his teaching.  This was during his address of farewell to the elders at Ephesus:

And now I know that none of you, among whom I have gone about proclaiming the kingdom, will ever see my face again. (Acts 20:25)

Now Paul continually thanks God for them, because as soon as they heard the word which Paul brought them as God’s message, they welcomed it for what it was—not the word of a mere human being (Paul), but God’s own word, a power that is now working among them as believers. 

This perception has enabled them to be steadfast in the face of opposition. We have here, too, a brief summary of the apostolic tradition: the message is first ‘received’, or ‘heard’.  It then penetrates the mind or heart, where it is welcomed, and proves that the hearer acknowledges God has been speaking through his missionary.

In all our Christian living we, too, need to be aware that our greatest impact is made not just by the words we speak, but also by the example of our lives—by the love and care and compassion that we show.  And the real test of our Christian witness is not that people say how holy we are, but that they themselves are led to God.

Comments Off

 


Commentary on Matthew 23:27-32

We come today to the last two of the seven ‘Woes’ which Jesus throws against pharisaism.  Again it is an attack on hypocrisy and he gives two examples:

6. …you are like whitewashed tombs… (vv 27-28)

On the one hand he compares the Pharisees to “whited sepulchres” (“whitewashed tombs” in the NRSVue translation), a phrase (like many others) that has found its way into everyday English through the King James version of the Bible. In other words, they are like the tombs that people in Palestine could often see spotlessly clean in their whitewashed stones, but which inside were full of the decaying and rotting bodies of the dead. 

One reason they were whitewashed was because a person who unwittingly stepped on a grave became ritually unclean.  Whitewashing made them more visible, especially in the dark. The Pharisees put on an external show of religious perfection down to the tiniest detail, but inside, their hearts and minds were full of pride and hatred and contempt for their fellow man.  It was epitomised in the story that Jesus told of the Pharisee and the tax collector who went to the Temple to pray.  The sanctimonious prayer of the Pharisee was:

God, I thank you that I am not like other people: thieves, rogues, adulterers, or even like this tax collector.
(Luke 18:11)

It was, of course, to some extent true, but it closed his mind to a different kind of sin altogether—his pride and imagined self-sufficiency.  As Jesus will say in another place, the greatest sin of the pharisaical is their sheer blindness, the inability to see themselves for what they really are. This, I suppose, is the most dangerous sin of the pious in any age, and yet the one least likely to be confessed and repented. And it can happen to any of us.

7. …you build the tombs of the prophets and decorate the graves of the righteous… (vv 29-32)

On the other hand, mention of tombs leads Jesus to comment on the Pharisees’ pride over the tombs they have built in memory of the prophets and other holy people. They congratulate themselves that, if they had been present, they would never have partaken in the actions which brought persecution and death to the prophets.  Yet here is Jesus, the prophet of all prophets, whom they are preparing to kill. 

In the last verse of our reading, Jesus tells them to go ahead and complete the murdering of the prophets, referring to what is going to happen to himself.  This is another classic example of the blindness of the self-righteous. The more committed we are to our Christian faith and to the behaviour that it expects, the greater the danger that we, too, can fall into the same trap and see ourselves on a higher level than others whose behaviour we deplore and perhaps even attack. 

Whole groups of such people have been appearing in recent years, people who claim to know the Church better than the Pope, who still deplore the ‘heresies’ of the Second Vatican Council, or who close themselves off into elitist groups afraid of being contaminated not only by the ‘world’, but even by other Catholics!

Comments Off

 

https://livingspace.sacredspace.ie/o1214g/

 


Wednesday, August 27, 2025

Ordinary Time

Opening Prayer

Father, help us to seek the values that will bring us enduring joy in this changing world. In our desire for what You promise make us one in mind and heart. We ask this through our Lord Jesus Christ, Your Son, who lives and reigns with You and the Holy Spirit, one God, for ever and ever. Amen.  

Gospel Reading - Matthew 23: 27-32

Jesus said, "Woe to you, scribes and Pharisees, you hypocrites. You are like whitewashed tombs, which appear beautiful on the outside, but inside are full of dead men's bones and every kind of filth. Even so, on the outside you appear righteous, but inside you are filled with hypocrisy and evildoing. "Woe to you, scribes and Pharisees, you hypocrites. You build the tombs of the prophets and adorn the memorials of the righteous, and you say, 'If we had lived in the days of our ancestors, we would not have joined them in shedding the prophets' blood.' Thus you bear witness against yourselves that you are the children of those who murdered the prophets; now fill up what your ancestors measured out!"

Reflection

These two last "Alas for you..." which Jesus pronounced against the doctors of the law and the Pharisees of His time, take again and strengthen, the same theme of the two "Alas for you..." of the Gospel of yesterday. Jesus criticizes the lack of coherence between word and practice, between what is interior and what is exterior.

           Matthew 23: 27-28: The seventh, "Alas for you..." against those who are like whitewashed tombs. "You appear upright on the outside, but inside you are full of hypocrisy and lawlessness.” The image of “whitewashed sepulchers” speaks for itself and needs no commentaries. Jesus condemns those who have the fictitious appearance of upright persons, but who interiorly are the total negation of what they want to appear to be.

           Matthew 23: 29-32: The eighth "Alas for you..." against those who build the sepulchers of the prophets and decorate the tombs of the upright, but do not imitate them. The doctors and the Pharisees said: “We would never have joined in shedding the blood of the prophets, had we lived in our ancestors’ day.” Jesus concludes saying: The people who speak like this “confess that they are children of those who killed the prophets then they say “our fathers.” Jesus ends by saying,” Very well then, finish off the work that your ancestors began!” In fact, at that moment they had already decided to kill Jesus. In this way they were finishing off the work of their ancestors.  

Personal Questions

           These two other expressions of "Alas for you..." are but two reasons for being criticized severely by Jesus. Which of these is in me?

           Which image of myself do I try to present to others? Does it correspond, in fact, to what I am before God? 

Concluding Prayer

How blessed are all who fear Yahweh, who walk in His ways! Your own labors will yield you a living, happy and prosperous will you be. (Ps 128: 1-2)

www.ocarm.org

27.08.2025: THỨ TƯ TUẦN XXI THƯỜNG NIÊN - THÁNH NỮ MÔ-NI-CA - Lễ Nhớ

 27/08/2025

Thứ Tư tuần 21 thường niên

Thánh nữ Mônica.

Lễ nhớ.

Bổn mạng Giới Hiền Mẫu.

 


 

Thánh nữ MONICA sinh năm 331 tại Ta-gát, châu Phi trong một gia đình theo Kitô giáo. Lúc còn thanh xuân, thánh nữ đã kết hôn với anh Pa-tri-xi-ô và sinh được những người con, trong đó có thánh Âu-tinh. Khi Âu-tinh mất đức tin, thánh nữ đã dâng những dòng lệ tựa những lời cầu nguyện âm thầm lên Thiên Chúa. Khi thấy Âu-tinh trở lại, thánh nữ đã tràn ngập vui mừng. Người không còn gì để chờ đợi ở trần gian này nữa, Thiên Chúa đã gọi người về ở Ốt-ti-a, năm 387, khi người đang sửa soạn trở về châu Phi, quê hương của người. Thánh nữ là tấm gương sáng chói cho những người làm mẹ: nuôi dưỡng lòng tin bằng lời cầu nguyện và chiếu tỏa ra bên ngoài bằng các nhân đức.

 

Bài Ðọc I: (Năm I) 1 Tx 2, 9-13

“Chúng tôi làm việc ngày đêm để rao giảng Tin Mừng giữa anh em”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Thêxalônica.

Anh em thân mến, anh em vẫn còn nhớ đến công lao khó nhọc của chúng tôi: chúng tôi phải làm việc ngày đêm để khỏi trở nên gánh nặng cho một ai trong anh em, khi chúng tôi rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa giữa anh em. Chính anh em là nhân chứng và cả Thiên Chúa cũng làm chứng: chúng tôi ăn ở thánh thiện, công chính và không đáng trách điều gì đối với anh em là những kẻ đã tin. Như anh em biết, chúng tôi đối xử với mỗi người trong anh em như cha đối xử với con cái mình, khi chúng tôi khuyên răn, khích lệ và van nài anh em hãy ăn ở sao cho xứng đáng với Thiên Chúa, Ðấng đã kêu gọi anh em vào hưởng nước trời và vinh quang của Người.

Bởi thế, chúng tôi không ngừng cảm tạ Thiên Chúa, vì khi anh em nhận lãnh lời Thiên Chúa do chúng tôi rao giảng, anh em đã nhận lãnh lời ấy không phải như lời của người phàm, mà như lời Thiên Chúa, và thực sự là thế, lời đó hoạt động trong anh em là những kẻ đã tin.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 138, 7-8. 9-10. 11-12ab

Ðáp: Lạy Chúa, Ngài thăm dò và biết rõ con 

Xướng: Con đi đâu để xa khuất được thần linh của Chúa? Con trốn đâu cho khỏi thiên nhan Ngài? Nếu con leo được lên trời, thì cũng có Ngài ngự đó; nếu con nằm dưới âm phủ, thì đấy cũng có mặt Ngài. 

Xướng: Nếu con mượn đôi cánh của hừng đông, và bay đến cư ngụ nơi biên cương biển cả, tại nơi đấy cũng bàn tay Chúa dẫn dắt con, và tay hữu Ngài nắm giữ con.

Xướng: Nếu con nói: “Phải chi sự tối tăm che phủ, và sự sáng trở thành đêm bao quanh con”, thì đối với Ngài sự tối sẽ không có tối, và đêm sẽ sáng sủa như ban ngày. 

 

Alleluia: Pl 2, 15-16

Alleluia, alleluia! – Anh em hãy tích trữ lời ban sự sống, anh em hãy chiếu sáng như những vì sao ở giữa thế gian. – Alleluia.

 

Phúc Âm: Mt 23, 27-32

“Các ngươi là con cháu những kẻ đã giết các tiên tri”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Khốn cho các ngươi, hỡi những luật sĩ và biệt phái giả hình: vì các ngươi giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ tốt đẹp, nhưng bên trong đầy xương kẻ chết và mọi thứ dơ nhớp. Các ngươi cũng thế, bên ngoài, các ngươi có vẻ là người công chính, nhưng bên trong, các ngươi đầy sự giả hình và gian ác. Khốn cho các ngươi, hỡi những luật sĩ và biệt phái giả hình, các ngươi xây đắp phần mộ các tiên tri, trang hoàng mồ mả những người công chính, và các ngươi nói rằng: “Nếu chúng tôi sống thời cha ông chúng tôi, ắt chúng tôi không thông đồng với các ngài trong việc đổ máu các tiên tri”. Vì thế, các ngươi tự chứng thực các ngươi là con cháu những kẻ đã giết các tiên tri. Vậy các ngươi cứ đong cho đầy đấu của cha ông các ngươi”.

Ðó là lời Chúa.

 


Chú giải về 1 Thê-xa-lô-ni-ca 2,9-13

Phao-lô bảo vệ cách cư xử của mình với người Thê-xa-lô-ni-ca, nơi ông đã bị một nhóm người đối xử rất tệ. Ông nhắc nhở họ về việc ông và những người truyền giáo khác đã làm việc ngày đêm để không trở thành gánh nặng cho họ trong khi họ rao giảng phúc âm giữa vòng họ.

Chúng ta biết rằng, bất cứ nơi nào có thể, Phao-lô đều tự nuôi sống bản thân và không xấu hổ khi được biết đến với nghề nghiệp của mình - nghề may lều. Như ông đã nói trong bài đọc hôm qua, ông không bao giờ khăng khăng về những gì ông tin là quyền của mình với tư cách là một người truyền giáo. Người Hy Lạp có xu hướng coi thường lao động chân tay và coi đó chỉ phù hợp với nô lệ, nhưng Phao-lô không xấu hổ khi làm bất kỳ công việc nào giúp truyền bá phúc âm. Ông không bao giờ muốn phụ thuộc vào người khác một cách không cần thiết.

Chính người Thê-xa-lô-ni-ca đã thấy - cũng như chính Đức Chúa Trời - cách cư xử của Phao-lô giữa vòng họ luôn hoàn hảo và ngay thẳng. Phao-lô không bao giờ ngần ngại thừa nhận những điểm yếu của mình, nhưng ông cũng không ngại nói về những điểm mạnh của mình, và ông đã làm như vậy ở đây (xem thêm lời biện hộ mạnh mẽ của ông trong 2 Cô-rinh-tô). Ông và các bạn đồng hành luôn đối xử với người Thê-xa-lô-ni-ca như một người cha đối với con cái, thúc giục họ, khích lệ họ và kêu gọi họ sống một cuộc đời xứng đáng với Đức Chúa Trời, Đấng kêu gọi họ chia sẻ Vương quốc và vinh quang của Ngài. Ông tự hào về tấm gương mà mình đã nêu ra cho người khác. Đó là một công việc kết hợp cả sự tận tụy và tình yêu thương.

Khi kêu gọi họ chia sẻ Vương quốc của Đức Chúa Trời, ông trung thành với cốt lõi lời dạy của Chúa Giê-su. 'Vương quốc' không phải là một thuật ngữ Phao-lô sử dụng thường xuyên, nhưng ông đã sử dụng nó một lần để tóm tắt thông điệp trong lời dạy của mình. Điều này xảy ra trong bài diễn văn từ biệt các trưởng lão tại Ê-phê-sô:

Và bây giờ, tôi biết rằng không ai trong anh em, những người mà tôi đã đến rao giảng Vương quốc, sẽ còn thấy mặt tôi nữa. (Công vụ Tông đồ 20,25)

Phao-lô liên tục tạ ơn Chúa vì họ, bởi vì ngay khi nghe lời Phao-lô mang đến như sứ điệp của Chúa, họ đã đón nhận nó đúng như bản chất của nó—không phải lời của một con người tầm thường (Phao-lô), mà là lời của chính Chúa, một quyền năng hiện đang hoạt động giữa họ với tư cách là những tín đồ.

Nhận thức này đã giúp họ kiên định trước sự chống đối. Ở đây, chúng ta cũng có một bản tóm tắt ngắn gọn về truyền thống các sứ đồ: sứ điệp trước tiên được ‘tiếp nhận’, hay ‘lắng nghe’. Sau đó, nó thấm vào tâm trí hoặc trái tim, nơi nó được đón nhận, và chứng minh rằng người nghe thừa nhận Chúa đã phán qua người truyền giáo của Ngài.

Trong mọi đời sống Ki-tô của mình, chúng ta cũng cần nhận thức rằng ảnh hưởng lớn nhất của chúng ta không chỉ được tạo ra bởi lời nói, mà còn bởi tấm gương sống của chúng ta—bởi tình yêu thương, sự quan tâm và lòng trắc ẩn mà chúng ta thể hiện. Và thử thách thực sự cho chứng tá Ki-tô của chúng ta không phải là việc mọi người nói chúng ta thánh thiện như thế nào, mà là chính họ được dẫn dắt đến với Chúa.

 


Chú giải về Mát-thêu 23,27-32

Hôm nay, chúng ta đến với hai trong bảy “Khốn Nạn” mà Chúa Giê-su giáng xuống chủ nghĩa Pha-ri-sêu. Một lần nữa, đây là một lời công kích nhắm vào thói đạo đức giả và Ngài đưa ra hai ví dụ:

6. …các ngươi giống như mồ mả tô trắng… (câu 27-28)

Một mặt, Ngài so sánh người Pha-ri-sêu với “mồ mả tô trắng” (“mồ mả tô trắng” trong bản dịch NRSVue), một cụm từ (giống như nhiều cụm từ khác) đã được sử dụng trong tiếng Anh hàng ngày thông qua bản Kinh Thánh King James. Nói cách khác, họ giống như những ngôi mộ mà người dân ở Palestine thường thấy sạch bong kin kít trong những phiến đá tô trắng, nhưng bên trong lại đầy rẫy những xác chết đang phân hủy và thối rữa.

Một lý do khiến chúng được tô trắng là vì một người vô tình bước lên mộ sẽ bị ô uế về mặt nghi lễ. Việc tô trắng khiến chúng dễ thấy hơn, đặc biệt là trong bóng tối. Người Pha-ri-si bề ngoài luôn tỏ ra hoàn hảo về mặt tôn giáo đến từng chi tiết nhỏ nhất, nhưng bên trong, lòng dạ họ đầy kiêu hãnh, hận thù và khinh miệt đồng loại. Điều này được thể hiện rõ nét trong câu chuyện Chúa Giê-su kể về người Pha-ri-sêu và người thu thuế đến Đền Thờ cầu nguyện. Lời cầu nguyện đạo đức giả của người Pha-ri-sêu là:

Lạy Chúa, con tạ ơn Chúa vì con không như bao kẻ khác: trộm cắp, bất lương, ngoại tình, hay thậm chí như người thu thuế kia. (Lu-ca 18,11)

Tất nhiên, điều đó đúng ở một mức độ nào đó, nhưng nó đã đóng kín tâm trí họ trước một loại tội lỗi hoàn toàn khác – lòng kiêu hãnh và sự tự mãn tưởng tượng. Như Chúa Giê-su sẽ nói ở một chỗ khác, tội lỗi lớn nhất của người Pha-ri-sêu là sự mù quáng, không thể nhìn nhận bản chất thật sự của mình. Tôi cho rằng đây là tội lỗi nguy hiểm nhất của người ngoan đạo trong mọi thời đại, nhưng lại là tội lỗi ít được xưng thú và ăn năn nhất. Và nó có thể xảy ra với bất kỳ ai trong chúng ta.

7. …các ngươi xây mồ mả cho các tiên tri và trang hoàng mồ mả cho người công chính… (các câu 29-32)

Mặt khác, việc đề cập đến mồ mả dẫn Chúa Giê-su đến việc bình luận về lòng kiêu hãnh của người Pha-ri-sêu về những ngôi mộ mà họ đã xây để tưởng nhớ các tiên tri và những người thánh thiện khác. Họ tự khen ngợi rằng, nếu họ có mặt ở đó, họ đã không bao giờ tham gia vào những hành động mang lại sự bắt bớ và cái chết cho các tiên tri. Vậy mà Chúa Giê-su, vị tiên tri của tất cả các tiên tri, lại đang chuẩn bị giết chết người này.

Trong câu cuối cùng của bài đọc, Chúa Giê-su bảo họ cứ tiếp tục và hoàn thành việc giết hại các tiên tri, ám chỉ đến điều sẽ xảy ra với chính Ngài. Đây là một ví dụ điển hình khác về sự mù quáng của những kẻ tự cho mình là công chính. Chúng ta càng tận tâm với đức tin Ki-tô và với những hành vi mà đức tin đòi hỏi, thì nguy cơ chúng ta cũng có thể rơi vào cái bẫy tương tự và tự cho mình ở một đẳng cấp cao hơn những người khác mà chúng ta lên án và thậm chí có thể công kích hành vi của họ càng lớn.

Trong những năm gần đây, nhiều nhóm người như vậy đã xuất hiện, những người tự nhận mình hiểu biết về Giáo hội hơn cả Đức Giáo hoàng, những người vẫn lên án những “tà thuyết” của Công đồng Vatican II, hoặc những người tự khép mình vào nhóm tinh hoa vì sợ bị lây nhiễm không chỉ bởi “thế gian”, mà còn bởi cả những người Công giáo khác!

 

https://livingspace.sacredspace.ie/o1214g/

 


Quan Thầy Của Các Bà Mẹ    

Hôm nay chúng ta mừng lễ thánh Monica, Nữ vương của các bà mẹ nói chung và của các bà mẹ công giáo nói riêng. Sự kiên tâm bền chí của thánh nhân trong cầu nguyện là một lời chứng hùng hồn về đời sống đức tin sâu xa của một người nữ trong cương vị là một người mẹ.

Thánh Monica đã nếm mùi đau khổ trong việc nuôi dạy người con ngỗ nghịch của mình là thánh Augustino. Như chúng ta biết, thánh Monica là người đã đau khổ nhiều vì thánh Augustino, có lúc tưởng chừng như tuyệt vọng, nhưng đức tin đã cung cấp cho thánh nữ sức mạnh, lòng tin tưởng và kiên trì trong lời cầu nguyện cho người con xa Chúa, và phần thưởng cho sự kiên trì đó là ơn trở lại của Augustino và cuối cùng, thánh nhân đã được hạnh phúc chứng kiến người con của mình trở thành người của Chúa, được tận hiến cho Chúa để chăm sóc cho một cộng đoàn. Có thể nói thánh Monica đã thành thật sống đức tin của mình để nêu gương cho người con đã một thời sống ngoài luật Chúa. Thật là trái ngược với thái độ sống giả hình của những người biệt phái và kinh sư mà Chúa Giêsu đã nặng lời khiển trách.

‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’

 

27.08.2025: (NĂM PHÚT LỜI CHÚA MỖI NGÀY) THỨ TƯ TUẦN XXI THƯỜNG NIÊN

 27/08/25                                                       Thứ tư tuần 21 tn

Th. Mô-ni-ca                                               Mt 23,27-32

 


SỐNG chân thành

“Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình. (Mt 23,27)

Suy niệm: Sự chân thành là yếu tố tạo nên sự bền vững của các tương quan. Nếu thiếu sự chân thành, mọi mối tương quan sẽ sớm đổ vỡ. Vì thế, trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giê-su đã khiển trách những người Pha-ri-sêu về lối sống giả tạo trước mặt Thiên Chúa cũng như trước mặt người đời. Bên ngoài, họ tỏ ra mình là người công chính, tốt đẹp, nhưng bên trong thì đầy những điều giả dối, gian ác. Ngài lên án họ “giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ mọi thứ ô uế”. Nói cách khác, họ thiếu lòng chân thành với Thiên Chúa và tha nhân. Họ chỉ lợi dụng Thiên Chúa cũng như tha nhân để vun vén cho lợi ích của mình.

Mời Bạn: Quả thật, nếu không đến với nhau với tấm lòng, tất cả các tương quan chỉ là giả tạo, chẳng chóng thì chầy sẽ đổ vỡ. Để có một mối tương quan bền vững, cần phải bắt nguồn từ sự chân thành, với Chúa cũng như với người lân cận. Đồng thời, chỉ khi ta sống chân thành với Chúa, thì mới thật sự cư xử chân tình với nhau. Mời bạn xét xem tương quan giữa bạn với Chúa có thật sự chân thành hay là tương quan vụ lợi?

Sống Lời Chúa: Mỗi khi đọc kinh cầu nguyện, tôi chỉ làm theo thói quen hay làm như cái máy dựa theo người khác, nhưng tôi sẽ cầu nguyện như người con cái hiếu thảo của Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa vì một ngày Chúa ban cho con. Con đến với Chúa không chỉ với lời kinh quen thuộc, nhưng với chính con người thật của con, không che giấu điều gì. Xin đón nhận con trong sự thật, giúp con can đảm sống chân thành với Chúa trong mọi hoàn cảnh. Amen.

(Gp. Đà Nẵng)

Thứ Hai, 25 tháng 8, 2025

ĐỨC THÁNH CHA KHÍCH LỆ CÁC LỄ SINH PHÁP: HÃY ĐỂ THÁNH LỄ TRỞ THÀNH TRUNG TÂM ĐỜI SỐNG



 Đức Thánh Cha khích lệ các lễ sinh Pháp: Hãy để Thánh lễ trở thành trung tâm đời sống

Ngày 25/8/2025, gặp gỡ phái đoàn các lễ sinh Pháp, được các Giám mục, linh mục và giáo dân đồng hành trong cuộc hành hương toàn quốc của các lễ sinh Pháp đến Roma, Đức Thánh Cha Lêô XIV bày tỏ niềm vui lớn lao được gặp gỡ các lễ sinh và khuyến khích họ hãy tận dụng cơ hội này bằng việc tham dự các sinh hoạt, nhưng trên hết là gặp gỡ riêng tư với Chúa Giêsu trong cầu nguyện, để Người trở nên người bạn thân thiết và trung thành nhất của họ.

Hồng Thủy - Vatican News

Dành thời gian "trò chuyện" với Chúa Giêsu

Trong bài nói chuyện với các lễ sinh, trước hết, Đức Thánh Cha nhắc lại rằng Năm Thánh là hồng ân đặc biệt, chỉ diễn ra 25 năm một lần, để các tín hữu hoán cải, lớn lên trong đức tin và tình yêu Đức Kitô. Ngài mời gọi các lễ sinh tận dụng cơ hội này bằng việc tham dự các sinh hoạt, “nhưng nhất là bằng việc dành thời gian trò chuyện với Chúa Giêsu trong thẳm sâu cõi lòng và yêu mến Người ngày một nhiều hơn”. Ngài nhấn mạnh: “Cuộc sống trở nên tươi đẹp và hạnh phúc với Chúa Giêsu. Nhưng Người chờ đợi câu trả lời của các con”.

Đức Giêsu là Đấng Cứu độ chúng ta

Với chủ đề của Năm Thánh về hy vọng, Đức Thánh Cha nhắc các lễ sinh rằng trước những thách đố ngày càng trầm trọng và đáng lo ngại, “chỉ có Đức Giêsu đến cứu chúng ta, và không ai khác, bởi chỉ mình Người có quyền năng ấy – vì Người là chính Thiên Chúa toàn năng – và bởi vì Người yêu thương chúng ta. Do đó, hãy khắc ghi những lời này trong lòng và đặt Chúa Giêsu ở trung tâm đời sống mình”.

Ngài nói: “Cha ước mong các con rời Roma với tâm hồn gắn bó hơn với Người, quyết tâm hơn bao giờ hết để yêu mến và bước theo Người, nhờ đó được trang bị niềm hy vọng vững vàng để bước đi trong cuộc sống đang mở ra trước mắt. Niềm hy vọng này sẽ luôn hiện diện trong những lúc nghi nan, thất vọng hay bão tố, như một mỏ neo vững chắc được gắn lên trời (x. Dt 6,19), giúp các con tiếp tục hành trình.”

Ý thức về sự cao cả và thánh thiêng của Thánh lễ

Tiếp đến, Đức Thánh Cha nhấn mạnh Thánh lễ là “Kho tàng của Giáo hội, Kho tàng của mọi kho tàng”. Chính trong Thánh lễ, Chúa Giêsu tiếp tục hiến dâng Mình và Máu Người cho nhân loại, và việc cử hành Thánh lễ đang cứu độ chúng ta hôm nay! Ngài nói: “Đây là biến cố quan trọng nhất trong đời sống Kitô hữu và đời sống Giáo hội, vì đây là cuộc gặp gỡ trong đó Thiên Chúa tự hiến cho chúng ta vì yêu thương, hết lần này đến lần khác”. Do đó, “Kitô hữu không đi lễ vì bổn phận, nhưng vì nhu cầu – một nhu cầu tuyệt đối – đó là nhu cầu sự sống của Thiên Chúa, Đấng tự hiến không ngừng!”. Ngài khuyến khích các lễ sinh ý thức về sự cao cả và thánh thiêng của mầu nhiệm được cử hành. Hãy luôn phục vụ bàn thờ với sự trang nghiêm, thinh lặng và lòng tôn kính, để cộng đoàn cảm nhận vẻ đẹp và sự cao cả của mầu nhiệm Thánh.

Khám phá ơn gọi linh mục

Cuối cùng, Đức Thánh Cha không ngần ngại nói với các bạn trẻ về tình trạng thiếu linh mục tại Pháp, gọi đó là “một bất hạnh lớn cho Giáo hội và cho đất nước”. Ngài mong ước các lễ sinh khám phá vẻ đẹp, niềm vui và sự cần thiết của ơn gọi ấy, một đời sống tuyệt đẹp, tràn đầy ý nghĩa.

https://www.vaticannews.va/vi/pope/news/2025-08/duc-thanh-cha-le-sinh-phap-hanh-huong-roma-thanh-le-cau-nguyen.html

ĐỨC THÁNH CHA: TÔI CẦU XIN THIÊN CHÚA ĐỂ TẠI UCRAINA IM TIẾNG SÚNG VÀ CON ĐƯỜNG ĐỐI THOẠI ĐƯỢC MỞ RA

 


Cảnh đổ nát vì chiến tranh ở thành phố Sumy của Ucraina  (ANSA)

 

Đức Thánh Cha: Tôi cầu xin Thiên Chúa để tại Ucraina im tiếng súng và con đường đối thoại được mở ra

Vào ngày Quốc khánh của Ucraina, được cử hành hôm 24/8/2025, Đức Thánh Cha đã gửi một sứ điệp cho Tổng thống Volodymyr Zelenskyy, bảo đảm về “lời cầu nguyện cho dân tộc Ucraina đang chịu đau khổ vì chiến tranh, đặc biệt cho tất cả những người bị thương tích thân thể, cho những người đã mất đi người thân yêu, và cho những ai bị tước mất mái ấm gia đình”.

Vatican News

Vào ngày Quốc khánh của Ucraina, được cử hành hôm 24/8, Đức Thánh Cha đã gửi một sứ điệp cho Tổng thống Volodymyr Zelenskyy, bảo đảm về “lời cầu nguyện cho dân tộc Ucraina đang chịu đau khổ vì chiến tranh, đặc biệt cho tất cả những người bị thương tích thân thể, cho những người đã mất đi người thân yêu, và cho những ai bị tước mất mái ấm gia đình”.

Đức Thánh Cha viết: “Với con tim bị thương tích bởi bạo lực đang tàn phá đất nước anh chị em, tôi ngỏ lời với anh chị em”. Ngài cũng cầu xin Thiên Chúa an ủi những ai đang chịu hậu quả của xung đột, củng cố sức mạnh cho “những người bị thương” và ban “sự an nghỉ muôn đời cho những người đã khuất”. Ngài khẩn cầu Thiên Chúa Toàn Năng “lay động tâm hồn những người thiện chí” và để “tiếng súng im bặt”, nhường chỗ cho “đối thoại” và mở ra “con đường hòa bình vì lợi ích của mọi người”. Ngài kết thúc sứ điệp: “Tôi phó thác đất nước của anh chị em cho Đức Trinh Nữ Maria, Nữ Vương Hòa Bình”.

Sứ điệp của Đức Thánh Cha đã được Tổng thống Zelenskyy công bố trong một bài đăng trên tài khoản X của ông. Ông viết: “Tôi chân thành cảm ơn Đức Thánh Cha vì những lời sâu sắc, lời cầu nguyện và sự quan tâm của ngài dành cho dân tộc Ucraina giữa một cuộc chiến tàn khốc”.

Ông Zelenskyy nhấn mạnh rằng mọi “niềm hy vọng” và “nỗ lực” của đất nước đều “hướng tới việc đạt được nền hòa bình mong chờ từ lâu”, “để điều thiện, sự thật và công lý được chiến thắng”, đồng thời bày tỏ lòng biết ơn đối với “sự hướng dẫn về luân lý và sự hỗ trợ” của Đức Thánh Cha.

https://www.vaticannews.va/vi/pope/news/2025-08/duc-thanh-cha-ucraina-su-diep-zelensky-ngay-doc-lap.html

KINH TRUYÊN TIN (24/8): CHỈ CHU TOÀN CÁC NGHI THỨC TÔN GIÁO THÔI THÌ CHƯA ĐỦ

 


Kinh Truyền Tin (24/8): Chỉ chu toàn các nghi thức tôn giáo thôi thì chưa đủ

Trưa Chúa Nhật ngày 24/8, từ cửa sổ Dinh Tông Toà, Đức Thánh Cha đã cùng đọc Kinh Truyền Tin với các tín hữu hiện diện tại quảng trường thánh Phêrô. Bài suy tư của Đức Thánh Cha trước khi đọc kinh dựa trên đoạn Tin Mừng Chúa Nhật 21 thường niên.

Vatican News

Bài suy tư của Đức Thánh Cha

Anh chị em thân mến, chúc Chúa nhật tốt lành!

Trọng tâm của Tin Mừng hôm nay (Lc 13,22-30) là hình ảnh “cửa hẹp” mà Chúa Giêsu dùng để trả lời cho một kẻ hỏi Người: “những người được cứu thoát thì ít, có phải không?”. Chúa nói: “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được” (c. 24).

Thoạt nghe, hình ảnh này làm nổi lên trong lòng chúng ta một vài thắc mắc: nếu Thiên Chúa là Cha của tình yêu và lòng thương xót, luôn dang rộng vòng tay để đón nhận chúng ta, thì tại sao Chúa Giêsu lại nói rằng cửa ơn cứu độ thì hẹp?

Chắc chắn, Chúa không muốn làm chúng ta nản lòng. Trái lại, những lời ấy nhằm thức tỉnh sự tự mãn của những người nghĩ rằng mình đã được cứu, những người thực hành tôn giáo và vì thế cảm thấy mình đã ổn rồi. Thực ra, họ chưa hiểu rằng nếu chỉ thực hiện các nghi thức tôn giáo mà không để cho chúng biến đổi con tim thì không đủ: Chúa không muốn một việc phụng tự tách rời khỏi đời sống, và Người cũng không hài lòng với những hy lễ, những lời cầu nguyện nếu chúng không dẫn chúng ta đến chỗ sống tình bác ái với tha nhân và thực hành công lý. Vì vậy, khi họ đứng trước mặt Chúa mà vỗ ngực kể công rằng mình đã từng ăn uống với Người, đã từng nghe Người giảng dạy, thì sẽ nhận được câu trả lời: “Ta không biết các ngươi từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính!” (c. 27).

Anh chị em thân mến, sự chất vấn mà Tin Mừng gởi đến chúng ta hôm nay thật đẹp: trong khi chúng ta thường có xu hướng phán xét những ai xa rời đức tin, thì chính Chúa Giêsu lại làm lung lay “sự an toàn của các tín hữu”. Người nói rõ rằng không đủ nếu chỉ tuyên xưng đức tin bằng lời nói, không đủ nếu chỉ cùng ăn cùng uống với Người trong Thánh Thể, hay chỉ am hiểu giáo lý Kitô giáo. Đức tin của chúng ta chỉ thật sự là đức tin khi thấm nhập toàn bộ cuộc sống, khi trở thành tiêu chuẩn cho những chọn lựa, khi biến chúng ta thành những con người dấn thân cho điều thiện và dám liều mình trong tình yêu, như chính Chúa Giêsu đã làm. Người đã không chọn con đường dễ dàng của thành công hay quyền lực, nhưng vì yêu thương và cứu độ chúng ta, Người đã bước qua “cửa hẹp” của Thập giá. Chính Người là thước đo của đức tin chúng ta, chính Người là cánh cửa mà chúng ta phải đi qua để được cứu độ (x. Ga 10,9), bằng cách sống tình yêu như Người và trở thành những người xây dựng công lý và hòa bình, qua chính cuộc sống của mình.

Đôi khi, điều này có nghĩa là phải đưa ra những chọn lựa khó khăn và không được ưa chuộng, phải chiến đấu chống lại tính ích kỷ của bản thân và biết hiến mình vì người khác, phải kiên trì trong điều thiện ngay cả nơi mà dường như sự dữ lấn át, v.v. Nhưng một khi bước qua ngưỡng cửa ấy, chúng ta sẽ khám phá ra một sự sống rộng mở theo cách mới mẻ, và ngay từ bây giờ, chúng ta được bước vào con tim rộng lớn của Thiên Chúa và niềm vui của bữa tiệc vĩnh cửu mà Người đã chuẩn bị cho chúng ta.

Chúng ta hãy cầu xin Đức Trinh Nữ Maria giúp chúng ta can đảm đi qua “cửa hẹp” của Tin Mừng, để chúng ta được mở lòng hân hoan đón nhận sự bao la của tình yêu Chúa Cha.

----

Sau Kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha bày tỏ sự gần gũi với người dân tại Cabo Delgado, ở Mozambique, những nạn nhân của tình trạng bất an và bạo lực vẫn tiếp diễn, gây ra thương vong và khiến nhiều người phải di tản. Ngài nói: “Trong khi tha thiết kêu gọi mọi người đừng quên những người anh chị em này của chúng ta, tôi mời gọi anh chị em cầu nguyện cho họ, và bày tỏ hy vọng rằng những nỗ lực của các nhà lãnh đạo quốc gia sẽ mang lại an ninh và hòa bình cho vùng đất đó”.

Ngài cũng nhắc đến hôm Thứ Sáu vừa qua, ngày 22 tháng 8, chúng ta đã hiệp thông trong việc ăn chay và cầu nguyện để nâng đỡ những người anh chị em đang đau khổ vì chiến tranh. Hôm nay, chúng ta hiệp nhất với anh chị em Ucraina, những người, qua sáng kiến thiêng liêng “Lời cầu nguyện Thế giới cho Ucraina”, khẩn xin Chúa ban hòa bình cho đất nước đang chịu nhiều thương tích này.

Cuối cùng, Đức Thánh Cha chào các tín hữu hành hương từ nhiều nơi trên thế giới đến Roma và tham dự buổi đọc Kinh Truyền Tin với ngài.

https://www.vaticannews.va/vi/pope/news/2025-08/kinh-truyen-tin-24-8-chi-thuc-hien-cac-nghi-thuc-thi-khong-du.html

AUGUST 26, 2025: TUESDAY OF THE TWENTY-FIRST WEEK IN ORDINARY TIME

 August 26, 2025

Tuesday of the Twenty-first Week in Ordinary Time

Lectionary: 426

 


Reading 1

1 Thessalonians 2:1-8

You yourselves know, brothers and sisters,
that our reception among you was not without effect.
Rather, after we had suffered and been insolently treated,
as you know, in Philippi,
we drew courage through our God
to speak to you the Gospel of God with much struggle.
Our exhortation was not from delusion or impure motives,
nor did it work through deception.
But as we were judged worthy by God to be entrusted with the Gospel,
that is how we speak,
not as trying to please men,
but rather God, who judges our hearts.
Nor, indeed, did we ever appear with flattering speech, as you know,
or with a pretext for greed–God is witness–
nor did we seek praise from men,
either from you or from others,
although we were able to impose our weight as Apostles of Christ.
Rather, we were gentle among you,
as a nursing mother cares for her children.
With such affection for you, we were determined to share with you
not only the Gospel of God, but our very selves as well,
so dearly beloved had you become to us.

 

Responsorial Psalm

Psalm 139:1-3, 4-6

R. (1) You have searched me and you know me, Lord.
O LORD, you have probed me and you know me;
you know when I sit and when I stand;
you understand my thoughts from afar.
My journeys and my rest you scrutinize,
with all my ways you are familiar.
R. You have searched me and you know me, Lord.
Even before a word is on my tongue,
behold, O LORD, you know the whole of it.
Behind me and before, you hem me in
and rest your hand upon me.
Such knowledge is too wonderful for me;
too lofty for me to attain.
R. You have searched me and you know me, Lord.

 

Alleluia

Hebrews 4:12

R. Alleluia, alleluia.
The word of God is living and effective,
able to discern reflections and thoughts of the heart.
R. Alleluia, alleluia.

 

Gospel

Matthew 23:23-26

Jesus said:
“Woe to you, scribes and Pharisees, you hypocrites.
You pay tithes of mint and dill and cummin,
and have neglected the weightier things of the law:
judgment and mercy and fidelity.
But these you should have done, without neglecting the others.
Blind guides, who strain out the gnat and swallow the camel!

“Woe to you, scribes and Pharisees, you hypocrites.
You cleanse the outside of cup and dish,
but inside they are full of plunder and self-indulgence.
Blind Pharisee, cleanse first the inside of the cup,
so that the outside also may be clean.”

https://bible.usccb.org/bible/readings/082625.cfm

 


Commentary on 1 Thessalonians 2:1-8

Although Paul in yesterday’s reading praised the Thessalonians for the depth of their faith whose reputation had spread far and wide, he recalls today some of the difficulties he faced at first in bringing the gospel message to the city. 

Paul had experienced such great opposition in Thessalonica that he and Silas had to be secretly escorted from the city (Acts 17:1-10).  This came on top of the humiliating experiences he had in Philippi where he and Silas were, as a result of false accusations, arrested, flogged and thrown into prison (from which they were rescued by an earthquake!). It is probably the memory of these experiences which underlies his words today recalling his selflessness in preaching the gospel to them, his affection for them, and the pleasant relationships he has with them now.

He begins by saying that they themselves know his visit to the Thessalonians has not been without effect. The local church could refute accusations of insincerity which seem to have been levelled against Paul by certain hostile elements. In spite of the terrible abuse, including imprisonment, which he and Silas endured at Philippi, God still gave them the courage to preach the gospel fearlessly to the Thessalonians, even though they met with opposition there also.

When they first arrived, Paul made some converts among the Jews and a larger number among the Greeks, but his activities aroused the anger and indignation of many Jews, who did not like Paul presenting Jesus as the Messiah.  These stirred up a riot in the city.  The result was that Jason, a supporter of Paul, and his family were seized, while Paul and his companion Silas had to be hurriedly taken away to another town.

Paul now assures the Thessalonians that his exhortations do not come from any deceit or impure motives or trickery.  The Greek word for ‘trickery’ was originally used of bait for catching fish and came to be used of any sort of cunning used for personal gain.

On the contrary, Paul and companions have God’s approval to be entrusted with the proclamation of the gospel and that is the basis of their preaching—to please God and not human beings.  For it is God who “tests our hearts”. In fact, they have never been motivated either by a desire to be flattered or for personal gain.  They have never sought any special honours either from the Thessalonians or anyone else, even though they could have insisted on their own dignity and prestige as apostles and messengers of Christ, or that materially they could have expected to have been fed and kept at the Thessalonians’ expense.  Although Paul strongly believed that those preaching the gospel had the right to be supported by the communities they visited, he himself preferred to be self-supporting.

On the contrary, he says that they live a simple life and their concern is only those they serve:

So deeply do we care for you that we are determined to share with you not only the gospel of God but also our own selves, because you have become very dear to us.

At the same time, he and his co-workers are treating the Thessalonians with the greatest gentleness:

But we were gentle among you, like a nurse tenderly caring for her own children.

What is always so striking is how Paul can see the hand of Christ in all that happens to him and his sheer unstoppable enthusiasm in sharing the gospel message with others, whatever the obstacles.  This was because the message was not just something he was handing on; it had entered the very fibre of his being.  As he will say elsewhere:

…it is no longer I who live, but it is Christ who lives in me. (Galatians 2:20)

Would that each one of us could say the same!  We cannot be preachers of the gospel until it is fully absorbed into our very selves.  It cannot be just a set of doctrines which we hold to be true.  We need the burning enthusiasm of Paul.

Comments Off

 


Commentary on Matthew 23:23-26

Today we continue reading the ‘Seven Woes’ listed in yesterday’s commentary. Today’s reading contains the fourth and fifth.

4. …you tithe mint, dill and cumin… (vv 23-24)

In continuing his attack on Pharisaism, Jesus touches on two issues which are certainly relevant to our Christian living today. First, he attacks the mentality of those who are sticklers for tiny details of ritual or doctrine while ignoring the fundamental issues of justice, compassion and good faith. The Mosaic Law levied a tithe on agricultural produce. Some rabbis scrupulously applied the law to the most insignificant of plants.

A strict Pharisee too would carefully filter his drinking water in case he might swallow a small insect, which would be regarded as unclean. But, in being so careful of such minutiae, he might well overlook matters of much deeper importance. Jesus is not criticising a conscientious carrying out of rules and regulations, but it is the attitude of hypocritical moral superiority which he attacks.

One can meet Catholics too who tie themselves in knots trying to observe the most petty regulations and can end up becoming the prisoner of scruples. What is more, they can be highly critical of others whom they regard as ‘lax’. An example might be people who are more worried about not having observed a full 60 minutes of fast before Communion than focusing on what the wider implications of participating in the Eucharist really mean.

5. …you clean the outside of the cup and of the plate… (vv 25-26)

The second point that Jesus makes is to criticise those who concentrate on the tiniest details of external behaviour while totally ignoring the inner spirit. There are certain Christians who speak and write at length about all the things that are not being done right in the liturgy of the Catholic Church, and who claim for themselves a level of doctrinal and moral orthodoxy to which even Rome does not attain. Sometimes even the Pope does not come up to their expectations.

What is striking about these people is the almost total absence of a sense of love and compassion in their writings and actions. They are only interested in ‘truth’ and ‘orthodoxy’, as if these things could exist outside of the nitty-gritty of human living. They can be more concerned about the tiniest rubrical details of the liturgy than about the Eucharist as truly a sacrament of a loving community prayerfully centred on the Person of Christ.

On the outside, the behaviour is impeccable, but inside there is a total lack of a true gospel spirit—the spirit of love and integrity, of compassion and a sense of justice for all. Instead, there can be a heart full of self-righteousness, criticism, anger, resentment or contempt for those who do not think the same, all cloaked in this outer veneer of moral and ritual rectitude.

The two attitudes are closely related and all of us can be touched by them in one degree or another. Let him or her who has never criticised another fellow-Christian cast the first stone!

Comments Off

 

https://livingspace.sacredspace.ie/o1213g/

 

 


Tuesday, August 26, 2025

Ordinary Time

Opening Prayer

Father,

help us to seek the values that will bring us enduring joy in this changing world.

In our desire for what you promise make us one in mind and heart.

We ask this through our Lord Jesus Christ, your Son, who lives and reigns with you and the Holy Spirit, one God, for ever and ever. Amen.

Gospel Reading - Matthew 23: 23-26

Jesus said: 'Alas for you, scribes and Pharisees, you hypocrites! You pay your tithe of mint and dill and cummin and have neglected the weightier matters of the Law-justice, mercy, good faith! These you should have practiced, those not neglected. You blind guides, straining out gnats and swallowing camels! 'Alas for you, scribes and Pharisees, you hypocrites! You clean the outside of cup and dish and leave the inside full of extortion and intemperance. Blind Pharisee! Clean the inside of cup and dish first so that it and the outside are both clean.

Reflection

The Gospel today presents two other times that this expression was used: ‘Alas for you...’ when Jesus speaks against the religious leaders of his time. The two ‘Alas for you...’ of today denounce the lack of coherence between word and attitude, between exterior and interior. Today we continue our reflection which we begun yesterday.

           Matthew 23: 23-24 - The fifth ‘Alas for you...’ against those who insist on the observance and forget mercy. You pay your tithe of mint and dill and cummin and have neglected the weightier matters of the Law: justice, mercy and fidelity.” This fifth ‘Alas for you...’ of Jesus is against the religious leaders of that time and can be repeated against many religious of the following century even up to our time. Many times, in the name of Jesus, we insist on details, and we forget mercy. For example, Jansenism reduces lived faith to something arid, insisting on the observance and penance which led people away from the way of love. The Carmelite Sister Teresa of Lisieux grew in the Jansenism environment which marked France at the end of the XIX century. Beginning from a personal painful experience, she knew how to recover the gratuity of love of God, a force which should animate the observance of the norms from within; because without love, the observance makes an idol of God.

           Matthew 23: 25-26 - The sixth ‘Alas for you...’ against those who clean things on the outside and are dirty inside. “You clean the outside of the cup and dish and leave the inside full of extortion and intemperance. In the Sermon on the Mountain, Jesus criticizes those who observe the letter of the Law and transgress the spirit of the Law. He says: "You have heard how it was said to our ancestors, You shall not kill, and if anyone does kill he must answer for it before the court. But I say to you anyone who is angry with his brother will answer for it before the court. Anyone who calls his brother ‘Fool’ will answer for it before the Sanhedrin; and anyone who calls him ‘Traitor’ will answer for it in hell fire. You have heard that it was said, You shall not commit adultery, but I say this to you, if a man looks at a woman lustfully, he has already committed adultery with her in his heart” (Mt 5: 21-22. 27-28). It is not sufficient to observe the letter of the Law. It is not sufficient not to kill, not to rob, not to commit adultery, not to swear in order to be faithful to what God asks of us. The one who observes fully the Law of God is the one who, besides observing the letter, goes deeply to the root and pulls out from within “the desires of extortion and intemperance” which may lead to murder, theft, and adultery. The fullness of the law is realized in the practice of love.

Personal Questions

           There are two expressions of ‘Alas for you...’ two reasons to receive the criticism from Jesus. Which of these two applies to me?

           Observance and gratuity: Which of these applies to me?

Concluding Prayer

Proclaim God’s salvation day after day, declare his glory among the nations, his marvels to every people! (Ps 96: 2-3)

www.ocarm.org