09/05/2018
Thứ Tư tuần 6 Phục Sinh
Bài
Ðọc I: Cv 17, 15. 22 - 18,1
"Ðấng
quý vị thờ mà không nhận biết, thì tôi xin loan báo Người cho quý vị".
Trích
sách Tông đồ Công vụ.
Trong
những ngày ấy, nhừng người tháp tùng Phaolô, dẫn đưa ngài cho đến Athêna; và
khi đã nhận lệnh ngài truyền cho Sila và Timôthêu đến gặp ngài lập tức, họ liền
ra đi.
Bấy
giờ Phaolô đứng giữa đồi Arêôpagô mà nói: "Kính thưa quý vị người Athêna,
tôi nhận thấy quý vị rất sùng tín về mọi mặt. Vì khi đi ngang qua, nhìn các
tượng thần của quý vị, tôi cũng thấy một bàn thờ có ghi chữ: "Kính Thần vô
danh". Vậy Ðấng quý vị thờ mà không nhận biết, thì tôi xin loan báo Người
cho quý vị. Thiên Chúa, Ðấng đã tác tạo vũ trụ và vạn vật trong vũ trụ, Người
là Chúa trời đất, nên không ngự nơi đền thờ do tay người phàm làm ra. Người
cũng không cần bàn tay người phàm phụng sự như thể thiếu thốn điều gì, vì chính
Người ban cho mọi người sự sống, hơi thở và hết mọi sự. Người đã làm cho toàn
thể loài người từ một nguyên tổ lan tràn khắp mặt đất. Người phân định thời hạn
rõ rệt và biên giới chỗ họ ở, để họ tìm thấy Thiên Chúa nếu họ cố gắng dò dẫm
tìm gặp Người, vì thật ra Người không ở xa mỗi người chúng ta. Vì chưng ta
sống, ta cử động và ta hiện hữu trong Người, như có mấy thi sĩ của quý vị đã
nói: "Chúng ta thuộc tông giống Người". Vậy bởi chúng ta là dòng
giống của Thiên Chúa, chúng ta không được nghĩ rằng Thần Linh giống như vàng,
hoặc bạc, hay đá do nghệ thuật chạm trổ và suy tưởng của con người làm ra.
Thiên Chúa không chấp những thời gian mê muội đó, nay Người loan báo cho nhân
loại nhận biết để mọi người khắp nơi ăn năn hối cải, vì Người đã quy định ngày
Người sẽ xét xử vũ trụ cách công minh, do Ðấng Người đã chỉ định và cho Ðấng ấy
từ cõi chết sống lại để mọi người tin".
Khi
họ nghe nói kẻ chết sống lại, thì có kẻ nhạo cười, có người lại nói rằng:
"Ðể khi khác, chúng tôi sẽ nghe ông nói lại về điều đó". Thế là
Phaolô bỏ họ ra đi. Nhưng cũng có vài người theo và tin ngài, trong số đó có
Ðiônysiô nhân viên thuộc Arêôpagô, một phụ nữ tên Ðamari và mấy người khác nữa.
Sau đó, Phaolô rời Athêna đi Côrintô.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 148, 1-2. 11-12ab. 12c-14a. 14bcd
Ðáp: Trời đất đầy vinh quang của Chúa.
Hoặc
đọc: Alleluia.
Xướng:
1) Hãy ca tụng Chúa từ muôn cõi trời, hãy ca tụng Người trên nơi cao thẳm. Các
thiên thần Chúa, hãy ca tụng Người đi, ca tụng Người đi, hỡi các đạo thiên
binh. - Ðáp.
2)
Quân vương địa cầu và tất cả chư dân, quan chức và các vị chính quyền trên cõi
đất, các thanh niên và cả những cô gái tân, những ông cụ già với đoàn con trẻ.
- Ðáp.
3)
Họ hãy ca tụng danh Chúa, vì danh Người siêu phàm, độc nhất, oai nghiêm. Người
tràn lan trên trời dưới đất, và Người nâng cao quyền thế dân Người. - Ðáp.
4)
Dân Người là đề tài ca tụng cho mọi tín hữu, cho hết thảy con cái Israel, dân
tộc sống gần gũi với Người. - Ðáp.
Alleluia:
Ga 16, 7 và 13
Alleluia,
alleluia! - Chúa phán: "Thầy sẽ sai Thần Chân Lý đến, Người sẽ dạy các con
biết tất cả sự thật". - Alleluia.
Phúc
Âm: Ga 16, 12-15
"Thần
Chân lý sẽ dạy các con biết tất cả sự thật".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi
ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy còn nhiều điều phải nói
với các con, nhưng bây giờ các con không thể lĩnh hội được. Khi Thần Chân lý
đến, Người sẽ dạy các con biết tất cả sự thật, vì Người không tự mình mà nói,
nhưng Người nghe gì thì sẽ nói vậy, và Người sẽ bảo cho các con biết những việc
tương lai. Người sẽ làm vinh danh Thầy, vì Người sẽ lãnh nhận từ nơi Thầy mà
loan truyền cho các con. Tất cả những gì Cha có, đều là của Thầy, vì thế Thầy
đã nói: "Người sẽ lãnh nhận từ nơi Thầy mà loan truyền cho các con".
Ðó
là lời Chúa.
SUY NIỆM : Cảm nghiệm sự
hiện diện của Đấng Phục sinh
Trong một tập truyện
ngắn, nhà văn Hy lạp Nikos Kazanzakis có kể lại cuộc gặp gỡ giữa một linh mục
Chính thống tên là Manassê và một ẩn sĩ. Hai vị đàm đạo với nhau suốt ngày mà
câu chuyện vẫn không chấm dứt. Vị ẩn sĩ có thói quen nhắm nghiền đôi mắt trong
khi nói chuyện. Thấy thế linh mục Manassê liền đề nghị ông hãy mở mắt ra, có mở
mắt, ông mới thấy những kỳ công của Chúa. Nghe thế, vị ẩn sĩ trả lời: “Nhưng
tôi nhắm mắt lại là để thấy Đấng đã thực hiện những kỳ công ấy”.
Chỉ với đôi mắt đức
tin, con người mới cảm nhận và nhìn thấy Chúa Kitô phục sinh. Đó là điều Chúa
Giêsu muốn nói với các môn đệ trong Tin mừng hôm nay, được trích từ những lời
giã biệt của Chúa Giêsu với các môn đệ trong Bữa Tiệc ly trước khi Ngài đi vào
cuộc tử nạn. Chúa Giêsu xem cuộc tử nạn của Ngài như một cuộc ra đi trở về cùng
Chúa Cha, vì sứ mệnh của Ngài đã hoàn tất. Nhưng sự ra đi của Ngài không phải
là một vĩnh viễn từ giã cõi đời, mà là một hiện diện mới, và Thánh Thần chính
là Đấng sẽ làm chứng về sự hiện diện mới ấy của Chúa Giêsu.
Chỉ trong Thánh Thần,
nghĩa là trong đức tin, con người mới cảm nhận được sự hiện diện ấy của Chúa
Giêsu, chỉ trong Thánh Thần, con người mới hiểu biết về Chúa Giêsu. Đó là cảm
nghiệm mà các môn đệ Chúa Giêsu có thể có được từ sau lễ Ngũ tuần. Trước đó,
Chúa Giêsu phục sinh đã nhiều lần hiện ra cho các ông, nhưng sự hiểu biết của
các ông về mầu nhiệm của Ngài vẫn còn bị giới hạn. Chỉ sau khi Thánh Thần hiện
xuống, các môn đệ mới cảm nghiệm được sự hiện diện của Chúa Giêsu phục sinh và
chân lý của Ngài mới sáng tỏ trong tâm hồn các ông. Chúa Giêsu đã khẳng định
vai trò giáo dục của Thánh Thần khi Ngài nói với các môn đệ: “Khi Thần Chân lý
đến, Ngài sẽ đưa các con vào tất cả sự thật”.
Chúa Giêsu là Lời trọn
vẹn của Thiên Chúa nói với con người. Thiên Chúa đã nói với nhân loại qua người
Con Một của Ngài, nhưng lời ấy con người chỉ có thể đón nhận và lãnh hội trong
và nhờ Thánh Thần mà thôi. 2.000 năm qua, Thánh Thần đã không ngừng hướng dẫn
và soi sáng để Giáo Hội đào sâu giáo huấn của Chúa Giêsu. Cũng chính Thánh Thần
ấy qua phép rửa ban cho mỗi kitô hữu ơn hiểu biết về chân lý cứu rỗi và cảm
nghiệm được sự hiện diện của Chúa Giêsu Phục sinh.
Thánh Phaolô, tuy chưa
từng được sống với Chúa Giêsu, nhưng nhờ Thánh Thần đã cảm nghiệm được sự hiện
diện của Đấng Phục sinh, đến nỗi đã thốt lên: “Tôi sống nhưng không phải tôi sống,
mà là Chúa Kitô sống trong tôi”. Chính do Thánh Thần tác động, con người mới cảm
nghiệm được sự hiện diện của Chúa Giêsu Phục sinh, cho nên thánh Phaolô khuyên
chúng ta đừng dập tắt Thánh Thần. Đừng dập tắt Thánh Thần có nghĩa là luôn biết
lắng nghe tiếng nói của Ngài trong đáy thẳm tâm hồn chúng ta. Là đền thờ của
Thánh Thần, cho nên từ trong tâm hồn, chúng ta luôn nghe đuợc tiếng nói của
Ngài. Đừng dập tắt Thánh Thần có nghĩa là luôn mở rộng tâm hồn để đón nhận sự
hiện diện và tác động của Ngài trong mọi biến cố cuộc sống. Điều đó cũng có
nghĩa là luôn nhìn vào cuộc sống bằng cái nhìn của lạc quan, tin yêu và hy vọng.
Nguyện xin Thánh Thần
ban cho chúng ta một quả tim mới, một quả tim biết yêu thương và hy vọng, để cuộc
sống chúng ta trở thành dấu chứng cho sự hiện diện của Đấng Phục sinh.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư Tuần VI PS
Bài đọc: Acts 17:15, 22-34, 18:1; Jn 16:12-15.
GIỚI
THIỆU CHỦ ĐỀ: Con người có khả năng
nhận biết Thiên Chúa và các hoạt động của Ngài.
Thiên
Chúa là sự thật, và Ngài đã tỏ mình ra cho con người qua việc tạo dựng, quan
phòng, và các mặc khải trong Kinh Thánh. Các Bài Đọc hôm nay nhấn mạnh đến khả
năng của con người có thể hiểu những sự thật của Thiên Chúa. Bài Đọc I tường
thuật Bài Giảng của Phaolô cho dân thành Athens. Phaolô bắt đầu từ niềm tin và
lòng kính sợ Thiên Chúa của họ; để dẫn dắt họ đến nhu cầu cần phải tin vào Đức
Kitô và ăn năn xám hối, để được sống lại đời đời. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu mặc
khải cho các môn đệ về sự cần thiết của Thánh Thần, mà Ngài sẽ xin Chúa Cha gởi
tới cho các ông. Ngài sẽ soi sáng cho các ông hiểu tất cả những gì Chúa Giêsu
nói, và giúp các ông hiểu biết mọi sự thật.
KHAI
TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I: Bài giảng của Phaolô cho người Hy-lạp tại
Areopagus, Athens
1.1/
Phaolô bắt đầu từ văn hóa Hy-lạp: Để
việc rao giảng Tin Mừng có hiệu quả, nhà rao giảng cần hiểu biết phong tục và
văn hóa của những nơi mà Lời Chúa được gieo vào. Truyền thống Hy-lạp thờ rất
nhiều thần và văn hóa Hy-lạp đặc biệt chú trọng đến sự khôn ngoan. Các thần của
Hy-lạp đều được điêu khắc rất đẹp và đều có đền thờ riêng tùy địa phương tôn
sùng. Sự khôn ngoan của văn hóa Hy-lạp được bày tỏ qua các triết gia và triết
học của họ. Areopagus là nơi những người Hy-lạp khôn ngoan thường tụ tập để tìm
hiểu những triết thuyết của thế giới. Phaolô biết rõ những điều này, và ông đã
can đảm và chuẩn bị chu đáo để gieo Tin Mừng vào những người đang tìm kiếm sự
khôn ngoan. Đứng giữa Hội đồng Areopagus, ông Phaolô khen đức tính tôn kính các
thần của họ và dùng đức tính này để bắt đầu rao giảng Tin Mừng: "Thưa quý
vị người Athens, tôi thấy rằng, về mọi mặt, quý vị là người sùng đạo hơn ai
hết. Thật vậy, khi rảo qua thành phố và nhìn lên những nơi thờ phượng của quý
vị, tôi đã thấy có cả một bàn thờ, trên đó khắc chữ: "Kính thần vô danh."
Vậy, Đấng quý vị không biết mà vẫn tôn thờ, thì tôi xin rao giảng cho quý
vị."
1.2/
Nội dung chính của bài giảng của Phaolô: Phaolô
khôn ngoan bắt đầu với những điểm tương đồng mà khán giả của ông dễ chấp nhận,
trước khi tiết tới những điểm đặc thù của Kitô Giáo: "Thiên Chúa, Đấng tạo
thành vũ trụ và muôn loài trong đó, Đấng là Chúa Tể trời đất, không ngự trong
những đền do tay con người làm nên. Người cũng không cần được bàn tay con người
phục vụ, như thể Người thiếu thốn cái gì, vì Người ban cho mọi loài sự sống, hơi
thở và mọi sự."
(1)
Con người có khả năng nhận biết Thiên Chúa: Phaolô nhấn mạnh đến việc thiên
nhiên mặc khải sự hiện hữu và quan phòng của Thiên Chúa: Nếu con người chịu
quan sát và học hỏi nơi thiên nhiên, họ sẽ nhận ra sự hiện hữu của Ngài:
"Từ một người duy nhất, Thiên Chúa đã tạo thành toàn thể nhân loại, để họ
ở trên khắp mặt đất; Người đã vạch ra những thời kỳ nhất định và những ranh
giới cho nơi ở của họ. Như vậy là để họ tìm kiếm Thiên Chúa; may ra họ dò dẫm
mà tìm thấy Người, tuy rằng thực sự Người không ở xa mỗi người chúng ta."
-
Nhu cầu phải hiểu biết đúng về Thiên Chúa: "Thật vậy, chính ở nơi Người mà
chúng ta sống, cử động, và hiện hữu, như một số thi sĩ của quý vị đã nói:
"Chúng ta cũng thuộc dòng giống của Người."
-
Đả kích tội thờ bụt thần: "Vậy, vì là dòng giống Thiên Chúa, chúng ta
không được nghĩ rằng thần linh giống như hình tượng do nghệ thuật và tài trí
con người chạm trổ trên vàng, bạc hay đá.
(2)
Nhu cầu phải xám hối, sự xét xử, và sự sống lại: Đây là đích điểm mà Phaolô
muốn nhắm tới, vì ông biết truyền thống Hy-lạp không tin nhu cầu phải xám hối
và sự sống lại. Trước tiên Phaolô muốn họ ý thức về thực tại của tội, con người
phạm tội vì không nhận biết Thiên Chúa dù Ngài đã tỏ mình cho con người trong
thiên nhiên: "Vậy mà Thiên Chúa nhắm mắt bỏ qua những thời đại người ta
không nhận biết Người. Bây giờ Người truyền cho người ta rằng mọi người ở mọi
nơi phải sám hối."
+
Đa số người Hy-lạp thời đó không tin nhu cầu cần xám hối, vì họ tin Thiên Chúa
không thay đổi: nếu Ngài thay đổi để tha thứ tội cho con người, Ngài không còn
là Thiên Chúa nữa.
+
Họ cũng chẳng tin việc Thiên Chúa xét xử, vì họ không tin có đời sau và vì
Thiên Chúa không bao giờ thay đổi.
+
Sự sống lại: Truyền thống Hy-lạp, đặc biệt những người Epicureans, không tin có
sự sống lại. Đối với họ, chết là hết; sự chết lấy đi tất cả những gì con người
sở hữu. Nên khi vừa nghe nói đến người chết sống lại, kẻ thì nhạo cười, kẻ thì
nói: "Để khi khác chúng tôi sẽ nghe ông nói về vấn đề ấy." Thế là ông
Phaolô bỏ họ mà đi.
Kết
quả của sự rao giảng của Phaolô tại Athens: Sách CVTĐ tường thuật: "Nhưng
có mấy người đã theo ông và tin Chúa, trong số đó có ông Dionysius, thành viên
Hội-đồng Areopagus và một phụ nữ tên là Damaris cùng những người khác
nữa."
2/
Phúc Âm: Con người có khả năng để hiểu biết những
mặc khải của Thiên Chúa.
2.1/
Mặc khải của Thiên Chúa phải tiệm tiến theo thời gian vì sự hiểu biết của con
người giới hạn: Chúa Giêsu biết rõ điều này, nên Ngài
tâm sự với các ông: "Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em. Nhưng bây giờ,
anh em không có sức chịu nổi." Không như Thiên Chúa, Đấng có khôn ngoan và
quyền năng biết tất cả mọi sự một lúc, con người cần có thời gian để học biết
những điều căn bản, trước khi có thể hiểu những chân lý cao siêu hơn. Ví dụ,
một học sinh phải qua các cấp bậc tiểu học, trung học, đại học, và cao học.
Trong việc mặc khải các mầu nhiệm của Thiên Chúa cho con người cũng thế: bắt
đầu từ mầu nhiệm một Thiên Chúa, Đấng tạo thành và điều khiển muôn lòai trong
Cựu Ước; để chuẩn bị cho Đức Kitô đến qua mầu nhiệm Nhập Thể và Cứu Chuộc trong
Tân Ước; trước khi tiến đến mầu nhiệm Chúa Thánh Thần và các công việc của
Ngài, như Chúa Giêsu đề cập tới hôm nay.
2.2/
Mặc khải toàn vẹn của Thánh Thần: Chúa
Giêsu hứa với các môn đệ: "Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh
em tới Tất cả sự thật (toàn vẹn). Người sẽ không tự mình nói điều gì, nhưng tất
cả những gì Người nghe, Người sẽ nói lại, và loan báo cho anh em biết những
điều sẽ xảy đến."
(1)
Mặc khải đến từ Thiên Chúa: Trước tiên con người cần biết: Tất cả sự thật đến
từ Thiên Chúa. Con người không sở hữu sự thật, nhưng chỉ khám phá ra sự thật,
nó là quà tặng của Thiên Chúa cho con người. Con người cũng không phát minh ra
sự thật, nhưng sự thật đã có sẵn trong trời đất và chờ đợi để con người khám
phá và hiểu biết nó. Nói tóm, chỉ một mình Thiên Chúa sở hữu sự thật.
(2)
Thánh Thần sẽ làm cho con người hiểu những gì Chúa Giêsu mặc khải: Đây cũng là
nền tảng của việc mặc khải về mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi: "Người sẽ tôn vinh
Thầy, vì Người sẽ lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em. Mọi sự Chúa Cha
có đều là của Thầy. Vì thế, Thầy đã nói: Người lấy những gì của Thầy mà loan
báo cho anh em." Cả Ba Ngôi Thiên Chúa đều cộng tác trong việc làm cho con
người hiểu thấu các mầu nhiệm của Thiên Chúa.
ÁP
DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta được Thiên Chúa ban cho có khả năng để tìm ra và nhận biết sự thật;
nhất là nhận ra Thiên Chúa, Đấng là sự thật trên hết các sự thật.
-
Sự thật của Kitô Giáo không đến với con người qua những suy niệm trừu tượng;
nhưng qua một con người sống động là Đức Kitô, và sự hướng dẫn từ trong tâm hồn
của Chúa Thánh Thần. Vì thế, khi con người càng sống gần gũi với Chúa Giêsu và
để Thánh Thần soi sáng, con người càng khám phá ra sự thật.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
09/05/2018
THỨ TƯ TUẦN 6 PS
Ga 16,12-15
Ga 16,12-15
SỰ THẬT TOÀN VẸN
“Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh em tới sự thật
toàn vẹn.” (Ga 16,13)
Suy niệm: Người thời nay, nhất là giới
trẻ bị lôi cuốn vào lối sống ảo trong một thế giới ảo. Xác định thế nào là thật
thế nào là ảo không phải là chuyện dễ dàng. Ngay cả những thứ được coi là thật
đây cũng trở thành ảo bởi vì tính cách mau qua chóng tàn của chúng. Chúa
Giê-su hứa ban Thánh Thần để Người “dẫn chúng ta tới sự thật toàn
vẹn”. Chỉ Thần Khí sự thật ban ơn soi sáng để nhận ra sự thật và sống
theo sự thật trong một lương tâm ngay thẳng. Chỉ có Thần Khí sự thật mới giúp
con người nhận ra chân lý. Và cũng chỉ nơi Chúa, con người mới “sống, cử
động và hiện hữu” một cách thực sự và trọn vẹn (x. Cv 17,28).
Mời Bạn: Có những sự thật về chính
mình mà chúng ta rất khó đón nhận, đó là những sự thật về mặt trái, về khuyết
điểm, về những điều bất cập trong cuộc sống của chúng ta. Thường chúng ta thích
nghe lời khen tặng hơn là tiếng chê bai. Để có thể đón nhận sự thật toàn vẹn của
Thiên Chúa, chúng ta phải có khả năng đón nhận sự thật toàn vẹn của bản thân
mình trước đã: nhận ra được sự thật về cả mặt trái lẫn mặt phải, về cả ưu điểm
cũng như khuyết điểm của bản thân mình. Nếu chúng ta để Thần Khí sự thật hướng
dẫn, biết đón nhận sự thật toàn vẹn của mình, chúng ta mới có thể trưởng thành,
đạt tới tầm vóc viên mãn của Chúa Ki-tô (Ep 4,13).
Sống Lời Chúa: Luôn dành ít phút mỗi ngày
xét mình cách sâu xa để khám phá con người thật của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa
Thánh Thần, xin hướng dẫn con sống theo sự thật và trong tình bác ái để thực sự
trưởng thành trong tình yêu Chúa. Amen.
(5 phút Lời Chúa)
Toàn bộ sự thật (9.5.2018 – Thứ tư Tuần 6 Phục sinh)
Thiên Chúa Ba Ngôi là tình yêu mở ra, chia sẻ, mời gọi. Tình yêu đích thực bao giờ cũng khiêm hạ đợi chờ.
Suy
niệm:
“Thầy còn nhiều điều phải
nói với anh em,
nhưng bây giờ, anh em
không có sức chịu nổi.”
Ðức Giêsu khi sắp về với
Cha,
đã chấp nhận giới hạn của
các môn đệ.
Ngài chưa nói hết được
những điều Ngài muốn nói,
nhưng Ngài không muốn ép
họ phải cố hiểu.
Cần có thời gian, và nhất
là cần Thánh Thần...
Ðức Giêsu chấp nhận ra đi
khi việc huấn luyện còn dang dở.
Ngài chấp nhận mình không
phải là vị thầy duy nhất:
Sau này, Thánh
Thần sẽ dạy anh em mọi điều (Ga 14,26).
Ngài cũng chẳng phải là
Ðấng Bảo Trợ duy nhất
vì còn một Ðấng
Bảo Trợ khác đến sau Ngài (x. Ga 14,16).
Ngài đã vén mở cho các
môn đệ thấy sự thật,
sự thật về Cha, về bản
thân mình và về con người.
Nhưng Ngài biết rằng cần
có Thánh Thần từ từ dẫn dắt
các môn đệ mới hiểu thấu
và đi vào toàn bộ sự thật.
Vì lợi ích của
họ, Ðức Giêsu sẵn sàng ra đi (x. Ga 16,7),
để nhường chỗ cho Ðấng
Cha và Ngài sai đến.
Ðức Giêsu chẳng tìm mình,
và Thánh Thần cũng vậy.
Thánh Thần chỉ có sứ mạng
là đưa con người đến với
Cha và Con là Ðức Giêsu.
Ngài chẳng tìm vinh quang
cho mình,
nhưng chỉ tìm tôn vinh và
làm chứng cho Ðức Giêsu.
Cha cũng chẳng tim mình.
Cha chẳng giữ gì làm của
riêng.
“Mọi sự Cha có đều là của
Thầy” (c.15)
Cha là nguồn mạch luôn
trào dâng qua Con.
Con là Con vì đón nhận
tất cả từ Cha.
Tình yêu liên kết Cha và
Con là Thánh Thần,
Khi chiêm ngắm thế giới
của Thiên Chúa Ba Ngôi,
chúng ta thấy đó là một
cộng đoàn lý tưởng.
Mỗi ngôi vị đều sống cho
hai ngôi vị kia.
Yêu thương và hiệp thông
với nhau đòi từ bỏ
Nhưng từ bỏ lại làm cho
mỗi ngôi vị trọn vẹn là mình,
và sống trong hạnh phúc
viên mãn.
Thiên Chúa của Kitô giáo
là một cộng đoàn yêu thương,
nhưng thế giới của Thiên
Chúa Ba Ngôi lại không khép kín.
Thế giới ấy vươn ra ngoài
mình,
để cho hạnh phúc tuôn đổ
trên toàn bộ công trình sáng tạo.
Cha yêu loài người đến độ
sai Con Một làm người.
Con yêu loài người đến độ
dám sống và chết cho họ.
Thánh Thần yêu loài người
đến độ luôn ở bên để ủi an nâng đỡ.
Cả Ba Ngôi cùng nhau lo
cho loài người.
Ước mơ lớn nhất của Ba
Ngôi là đưa cả nhân loại
đi vào thế giới thần linh
của mình,
để mỗi người được hưởng
hạnh phúc làm con trong Chúa Con.
Thiên Chúa Ba Ngôi là
tình yêu mở ra, chia sẻ, mời gọi.
Tình yêu đích thực bao
giờ cũng khiêm hạ đợi chờ.
Chúng ta tự hỏi mình có
sẵn sàng mở ra
để Chúa đi vào thế giới
của mình
và để mình đi vào thế
giới của Chúa không?
Cầu nguyện:
Giữa một thế giới đề cao quyền lực và lợi nhuận,
xin dạy con biết phục vụ
âm thầm.
Giữa một thế giới say mê thống trị và chiếm đoạt,
xin dạy con biết yêu thương
tự hiến.
Giữa một thế giới đầy phe phái chia rẽ,
xin dạy con biết cộng tác
và đồng trách nhiệm.
Giữa một thế giới đầy hàng rào kỳ thị,
xin dạy con biết coi mọi
người như anh em.
Lạy Chúa Ba Ngôi,
Ngài là mẫu mực của tình
yêu tinh ròng,
xin cho các kitô hữu
chúng con
trở thành tình yêu
cho trái tim khô cằn của
thế giới.
Xin dạy chúng con biết yêu như Ngài,
biết sống nhờ và sống cho
tha nhân,
biết quảng đại cho đi
và khiêm nhường nhận
lãnh.
Lạy Ba Ngôi chí thánh,
xin cho chúng con tin vào
sự hiện diện của Chúa
ở sâu thẳm lòng chúng
con,
và trong lòng từng con
người bé nhỏ.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
9 THÁNG NĂM
Ngài Đổi Mới Mọi Sự
Có một số nơi chốn đặc
biệt mà chúng ta được dẫn tới để cảm nghiệm trong mùa Phục Sinh. Trước hết, đó
là căn gác thượng ở Giê-ru-sa-lem. Căn gác thượng này đã trở thành nơi lẩn
tránh cho các Tông Đồ; tại đó, Giáo Hội của những khoảnh khắc ban đầu phục sinh
bắt đầu triển nở. Không lâu sau đó, căn gác ấy trở thành địa chỉ của một cuộc
Xuất Hành mới – cuộc Xuất Hành của Dân Thiên Chúa trong giao ước mới đi vào thế
giới. Tại nơi chốn thánh thiêng này, những lời của Sách Khải Huyền được ghi khắc:
“Này đây, Ta đổi mới mọi sự” (Kh 21, 5).
Căn gác thượng này vốn
cũng là nơi đánh dấu cuộc chia tay của Đức Kitô. Thật hàm súc ý nghĩa sự kiện rằng
sau khi Giu-đa rời khỏi phòng Tiệc Ly, Đức Giêsu đã cho biết bằng cách nào
Thiên Chúa Cha sẽ được tôn vinh nơi Người. Người cũng nói về cách thế mà chính
Người sẽ được tôn vinh. Những lời ấy được Người nói ra đúng lúc mà kẻ phản bội
sửa soạn cuộc giao nộp Người trong vườn.
Theo suy nghĩ thường
tình nhân loại, thì người ta không kỳ vọng một diễn từ như thế. Bởi tất cả những
gì sắp sửa xảy ra – theo cách nghĩ của con người – quả là một sự phủ nhận vinh
quang của Đức Kitô. Người bị lăng nhục và bị hành hạ! Nhưng, lời Đức Giêsu vượt
quá sự nhận hiểu nhân loại. Chúng ta nhận ra trong những lời ấy mầu nhiệm thần
linh của Đức Kitô.
Nơi thập giá Đức Kitô,
Thiên Chúa được tôn vinh là tình yêu và sự thật, công lý và từ bi. Thiên Chúa
Cha cũng đã tôn vinh Đức Kitô, và dấu chứng của sự tôn vinh này là cuộc phục
sinh của Người vào ngày thứ ba. Đó là lý do tại sao Đức Giêsu đã nói những lời ấy
tại bữa tiệc chia tay. Những lời thật bất bình thường song đồng thời cũng thật
tràn trề một sự thật khác: sự thật cứu độ. Nói lên những lời ấy, Người đang đổi
mới mọi sự.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 09 - 5
Cv 17, 15.22-18,1;
Ga 16, 12-15.
LỜI SUY NIỆM: “Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em. Nhưng bây
giờ, anh em không có sức chịu nổi. Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn
anh em tới sự thật toàn vẹn”.
Đây là Lời Chúa Giêsu
nói với các Tông Đồ ngày trước, nhưng cũng đang nói với mỗi một người trong
chúng ta ngay lúc này. Những ao ước hiểu biết của chúng ta về Chúa và về Giáo Hội
của Người, nó luôn là những mầu nhiệm, với sức riêng của mình khó lòng hiểu thấu
được. Luôn cần phải có sự sáng soi của Chúa Thánh Thần; Với ơn ban của Ngài; trợ
giúp chúng ta, mới đem lại sự hiểu biết theo ý muốn của Ba Ngôi Thiên Chúa; mà
không bị sai lầm.
Lạy Chúa Giêsu. Xin
cho mọi ngày sống của các thành viên trong gia đình chúng con luôn biết cầu xin
ơn Chúa Thánh Thần để khỏi phải đi vào sự sai lầm, đánh mất phần rỗi của chúng
con.
Mạnh Phương
9 Tháng Năm
Hòn Ðá Ném Ði
Văn hào Nga Leon Tonstoi có kể câu chuyện ngụ
ngôn như sau: Có một người hành khất nọ đến trước cửa nhà của một người giàu có
để xin bố thí. Một đồng xu nhỏ hay một miếng bánh vụn, đó là tất cả những gì
người ăn xin chờ đợi nơi người giàu có. Nhưng, mặc cho người khốn khổ van xin,
người giàu có vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Ðến một lúc không còn chịu nổi những lời
van xin của người hành khất, thay vì bố thí, người giàu đã lấy đá ném vào con
người khốn khổ.
Người hành khất lặng lẽ nhặt lấy hòn
đá cho vào bị rồi thì thầm trong miệng: "Ta mang hòn đá này cho đến ngày
nhà người sa cơ thất thế. Ta sẽ dùng nó để ném trả lại ngươi".
Ði đâu, người hành khất cũng mang theo
hòn đá ấy. Tâm hồn ông lúc nào cũng cưu mang sự báo thù.
Năm tháng qua đi. Lời chúc dữ của người
hành khất đã thành sự thật. Vì biển lận, người giàu có bị tước đoạt tất cả tài
sản và bị tống giam vào ngục. Ngày hôm đó, người hành khất chứng kiến cảnh người
ta áp giải người giàu vào tù ngục. Nỗi căm hờn sôi sục trong lòng ông. Ông đi
theo đoàn người áp tải. Tay ông không rời bỏ hòn đá mà người giàu đã ném vào
người ông cách đây mười mấy năm. Ông muốn ném hòn đá đó vào người tù để rửa
sacmối nhục hằng đeo đẳng bên ông. Nhưng cuối cùng, nhìn thấy gương mặt tiều tụy
đáng thương của kẻ đang bị cùm tay, người hành khất thả nhẹ hòn đá xuống đất rồi
tự nhủ: "Tại sao ta lại phải mang nặng hòn đá này từ bao nhiêu năm qua?
Con người này, giờ đây, cũng chỉ là một con người khốn khổ như ta".
Tha
thứ là điều khó khăn nhất nhưng cũng là điều cao cả nhất mà Kitô Giáo đã cống
hiến cho con người.
Trao ban tiền của, trao ban thì giờ, trao ban chính mạng sống mình là điều xem
ra dễ làm hơn trao ban lòng tha thứ. Tha thứ là tuyệt đỉnh của yêu thương bởi
vì tha thứ là yêu thương chính kẻ thù của mình. Của lễ hy sinh trên thập giá củaChúa
Giêsu đã nên trọn khi Ngài thưa với Chúa Cha: "Lạy Cha, xin tha thứ cho
chúng, vì chúng lầm không biết việc chúng làm".
Tha
thứ là của lễ đẹp lòng Chúa nhất, bởi vì qua đó, con người được nên giống Thiên
Chúa hơn cả. Thiên Chúa mà Chúa Giêsu đã mạc khải cho chúng ta là Thiên Chúa
tha thứ và tha thứ không ngừng. Và chỉ có một Thiên Chúa tha thứ không ngừng ấy
mới có thể đòi hỏi con người phải tha thứ không ngừng...
Tha
thứ là nét cao đẹp nhất của lòng người, bởi vì càng tha thứ, con người càng nên
giống Thiên Chúa.
Trích sách Lẽ Sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét