14/05/2018
Thứ Hai tuần 7
Phục Sinh
THÁNH MATTHIA,
Tông Đồ.
Lễ kính.
* Thánh Matthia là người “đã theo Chúa Giêsu, kể từ khi Người chịu phép rửa của ông Gioan cho đến ngày
Người thăng thiên”. Chính vì thế, thánh nhân đã được các Tông Đồ chọn làm người thế chỗ của ông
Giuđa, để làm chứng cho Chúa Giêsu phục sinh. Thánh nhân được kể vào Nhóm Mười Hai,
như sách Công Vụ Tông Đồ đã thuật lại.
Bài Ðọc I: Cv 1, 15-17. 20-26
"Matthia trúng thăm, ông được kể vào số mười một
Tông Ðồ".
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, Phêrô đứng lên giữa anh em (đám
đông có chừng một trăm hai mươi người) mà nói: "Hỡi anh em, phải ứng
nghiệm lời Thánh Kinh mà Thánh Thần đã dùng miệng Ðavít để tiên báo về Giuđa,
kẻ hướng dẫn những người bắt Chúa Giêsu. Hắn cũng là một trong số chúng ta, đã
thông phần chức vụ của chúng ta. Vì chưng, trong Thánh vịnh có chép rằng:
"Trại của nó sẽ trở nên hoang vắng, và không một ai ở lại trong đó, và một
người khác sẽ lãnh lấy chức vụ của nó". Vậy trong những người đi cùng với
chúng ta suốt thời gian Chúa Giêsu sống giữa chúng ta, kể từ ngày Gioan thanh
tẩy cho đến ngày Chúa Giêsu lìa chúng ta mà lên trời, chúng ta phải chọn lấy
một trong những người có mặt đây, để cùng với chúng ta làm chứng Người đã sống
lại".
Họ giới thiệu hai người: ông Giuse, tức Barsabba, biệt
danh là Công chính, và ông Matthia. Ðoạn họ cầu nguyện rằng: "Lạy Chúa,
Chúa thấu suốt tâm hồn mọi người, xin hãy tỏ ra Chúa chọn ai trong hai người
này để nhận chức vụ và tước hiệu Tông đồ thay cho Giuđa, kẻ đã hư hỏng mà đi
đến nơi của nó". Thế rồi họ bỏ thăm và Matthia đã trúng thăm: ông được kể
vào số với mười một Tông đồ.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 112, 1-2. 3-4. 5-6. 7-8
Ðáp: Chúa
cho người ngồi với những bậc quân vương của dân Người (c. 8).
Xướng: 1) Hãy ngợi khen, hỡi những người tôi tớ Chúa,
chư vị hãy ngợi khen danh Chúa. Nguyện danh Chúa được chúc tụng từ bây giờ và
cho đến muôn đời. - Ðáp.
2) Từ mặt trời mọc lên tới khi lặn xuống, nguyện cho
danh Chúa được ngợi khen. Chúa siêu việt trên hết thảy chư dân, trên muôn cõi
trời, là vinh quang của Chúa. - Ðáp.
3) Ai được như Thiên Chúa chúng tôi, Người ngự trên
nơi cao thẳm, và Người để mắt nhìn coi, khắp cả trên trời dưới đất? - Ðáp.
4) Người nâng cao kẻ túng thiếu từ chỗ bụi tro, và cất
nhắc bạn cơ bần từ nơi phẩn thổ, hầu cho họ ngồi với những bậc quân vương, với
những bậc quân vương của dân Người. - Ðáp.
Alleluia: Ga 15, 16
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Không phải các
con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, để các con đi và mang lại
hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại". - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 15, 9-17
"Thầy không còn gọi các con là tôi tớ: Thầy gọi
các con là bạn hữu".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng:
"Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình
yêu của Thầy. Nếu các con tuân lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu
của Thầy; cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong
tình yêu của Người. Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong
các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn.
"Ðây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến
nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của
người thí mạng vì bạn hữu mình. Các con là bạn hữu của Thầy, nếu các con thi
hành những điều Thầy truyền.
"Thầy không còn gọi các con là tôi tớ, vì tôi tớ
không biết việc chủ làm; Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã
nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết. Không phải các con đã
chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt, để các con đi và
mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại, để những gì các con xin Cha
nhân danh Thầy, Người sẽ ban cho các con. Thầy truyền cho các con điều này là:
các con hãy yêu mến nhau".
Ðó là lời Chúa.
Suy
niệm : Luật Yêu Thương Nhau
Trong
một lớp Kinh Thánh nọ, các học viên được hỏi ý kiến xem họ thích bản dịch nào
nhất. Học viên thứ nhất trả lời: "Tôi thích bản dịch của Cha Nguyễn Thế
Thuấn vì được dịch từ bản Hy Lạp, gần gũi với nguyên bản hơn". Học viên
thứ hai nêu ý kiến: "Tôi thích bản dịch của cha Trần Ðức Huân, vì nó bình
dị, dễ hiểu". Học viên thứ ba nói: "tôi thích bản dịch của các bài
đọc trong Thánh Lễ vì đọc lên thật xuôi chảy, tôi dễ dàng cầu nguyện với lời
văn này". Cuối cùng có một học viên khác phát biểu: "Tôi thích bản
dịch của mẹ tôi". Cả lớp ồ lên kinh ngạc: "Phải chăng mẹ anh là một
học giả Kinh Thánh?" Sau tiếng ồ kinh ngạc rải rác cất lên một vài giọng
cười hoặc vài tiếng chế diễu. Tuy nhiên, học viên này vẫn không nao núng, và
tiếp tục: "Tôi thích bản dịch của mẹ tôi, vì bà không dịch Kinh Thánh bằng
lời văn, chữ viết nhưng bằng chính cuộc sống của bà. Bởi thế nó rất dễ hiểu và
tôi có thể sống theo cách dễ dàng".
Anh
chị em thân mến!
Có
thể như các học viên của lớp Kinh Thánh trên, chúng ta sẽ ngạc nhiên khi nghe
thấy bản dịch Kinh Thánh bằng cuộc sống. Chúng ta đã quá quen thuộc với bản
dịch này hoặc bản dịch kia và xem ra xa lạ với bản dịch bằng cách này. Tuy nhiên,
đâu là đòi hỏi của Chúa Giêsu đối với những kẻ muốn theo Ngài, như đã trình
thuật của thánh Gioan trong bài Tin Mừng hôm nay.
Anh
chị em thân mến!
Ơn
gọi của Kitô hữu là bước theo con đường mà Chúa Giêsu đã đi qua. Lời rao giảng
là vẽ lại con người của vị Thầy Chí Thánh. Chắc chắn những phác họa này sẽ vụng
về xấu xí, vì làm sao tạo vật bất toàn lại có thể nói được những vẻ đẹp của
Ðấng Tạo Hóa: "Môn đệ không hơn Thầy, tôi tớ không hơn chủ". Ðó là
điều dĩ nhiên. Tuy thế, điều đòi buộc ở người môn đệ là phải tuyệt đối trung
thành với giáo huấn của Thầy. Chúa Giêsu đã không đòi hỏi các tông đồ phải làm
được việc Ngài đã làm, nhưng Ngài đòi buộc họ phải tuân giữ lệnh truyền của
Ngài là biết sống yêu thương. Nhờ vào cuộc sống yêu thương, họ sẽ được lớn lại
trong tình yêu của Thiên Chúa và công việc họ làm mang lại hoa trái.
Thánh
Matthia tông đồ mà Giáo Hội mừng kính hôm nay là một thể hiện của việc tuân giữ
lệnh truyền này. Suốt cả bản văn Tin Mừng, tên ngài chẳng được một lần nào nhắc
đến, dù rằng ngài đã theo Chúa Giêsu kể từ lúc thánh Gioan thanh tẩy cho đến
ngày ngài lên trời. Chỉ khi nhóm mười hai trống một chỗ, cần người thay thế,
ngài mới được nhắc tên và được tuyển chọn chính thức. Có thể suốt thời gian dài
theo Chúa Giêsu có lúc ngài cũng chạnh lòng buồn tủi cho số phận. Một kẻ ham
lợi và phản Thầy như Giuđa, một người nóng nảy nhưng nhát đảm như Phêrô, những
kẻ muốn cậy dựa thân thế để mưu tìm bổng lộc chức tước như Gioan và Giacôbê. Họ
là thế đó, vậy mà họ được kể là nhóm mười hai còn mình thì bị bỏ rơi quên lãng.
Tuy
nhiên, dù cho thực sự có những lúc suy nghĩ yếu đuối như vậy, thì lời dạy của
Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay là một trong những động lực giúp thánh
Matthia vượt qua những cám dỗ này để rồi tuyệt đối trung thành với giáo huấn
của Thầy.
Chúng
ta chỉ thấy được điều này sau biến cố Chúa Giêsu lên trời. Nếu có một chút ganh
tị, chắc chắn thánh Matthia sẽ rời xa nhóm mười một chứ không gắn bó với tông
đồ như thế. Nhờ sống yêu mến anh em, ngài được ở mãi trong tay của Thiên Chúa.
Ðược sai đi để mang lại hoa trái và hoa trái ấy sẽ luôn tồn tại.
Ơn
gọi của mỗi Kitô hữu hôm nay là lặp lại ơn gọi của thánh Matthia tông đồ. Họ
được kêu gọi sống yêu thương trong cộng đoàn Giáo Hội. Có thể đời sống và các
hoạt động của họ chẳng được một ai biết tới, tên của họ chẳng bao giờ nêu tới
trên danh sách hoặc tờ tin tức nào. Thế nhưng, nếu họ luôn trung thành với lời
mời gọi sống yêu thương thì đến một lúc nào đó họ sẽ được gọi tên. Người gọi
tên họ không ai khác ngoài Thiên Chúa. Vì dù cho người đời có quên lãng thì
Thiên Chúa vẫn luôn biết và quan tâm đến họ.
Lạy
thánh Matthia tông đồ, xin cầu cho chúng con được bắt chước Ngài là viết lại
Tin Mừng của Ðức Kitô bằng chính cuộc sống của mình. Viết Tin Mừng bằng cuộc
sống không những ích lợi cho bản thân chúng con mà còn giúp ích cho mọi người
anh đang hiện diện chung quanh. Amen.
Veritas
Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Lễ Thánh Matthias Tông Đồ
Bài đọc: Acts 1:15-17, 20-26; Jn 15:9-17.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa là Đấng chọn, yêu thương, dạy
dỗ, và sai các Tông-đồ đi.
Lễ Thánh Matthias nằm giữa hai biến cố quan trọng trong Sách
CVTĐ: Thăng Thiên và Hiện Xuống. Cần phải có trọn vẹn 12 Tông-đồ trong Tân Ước,
như 12 chi tộc Israel của Cựu Ước, trước khi lãnh nhận Thánh Thần.
Lịch sử không cho chúng ta nhiều dữ kiện liên quan đến cuộc đời
Thánh Matthias, ngoài trình thuật hôm nay trong Bài Đọc I. Trong Phúc Âm, Chúa
Giêsu nhấn mạnh đến đức tính quan trọng nhất của người môn đệ là phải giữ các
giới răn của Chúa, nhất là giới luật yêu thương.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Chọn một Tông-đồ thay thế cho Judah
Iscarioth, kẻ phản bội.
1.1/ Sự phản bội của Judah nằm trong Kế Hoạch của Thiên Chúa: Trong
những ngày ấy, ông Phêrô đứng lên giữa các anh em - có khoảng một trăm hai mươi
người đang họp mặt - Ông nói: "Thưa anh em, lời Kinh Thánh phải ứng nghiệm,
lời mà Thánh Thần đã dùng miệng vua Đavít để nói trước về Judah, kẻ đã trở
thành tên dẫn đường cho những người bắt Đức Giêsu. Y đã là một người trong số
chúng tôi và được tham dự vào công việc phục vụ của chúng tôi. Thật thế, trong
sách Thánh vịnh có chép rằng: "Ước gì lều trại nó phải tan hoang, không
còn ai trú ngụ (Psa 69:25, RSV); và ước gì người khác nhận lấy chức vụ của nó
(Psa 109:8)."
(1) Tại sao Judah phản bội Chúa Giêsu?
+ Vì ham tiền: Đa số con người chấp nhận ý kiến này, vì theo Tin
Mừng Gioan, Judah được trao nhiệm vụ giữ tiền; và ông thường tiêu vào của công.
Ông bán Thầy mình với giá 30 đồng, khoảng 30 ngày làm công thời đó, một món tiền
không lớn lắm. Gioan cũng làm nổi bật sự tham tiền của Judah bằng cách làm nổi
bật sự đập vỡ một bình dầu thơm thượng hạng của một phụ nữ muốn liệm xác Chúa
trước Cuộc Thương Khó (Jn 12:1-8).
+ Vì ham danh: Khi Judah thấy mình không được trọng dụng như ba
môn đệ thân tín của Chúa: Phêrô, Giacôbê, và Gioan; ông tức giận và tìm cách
làm hại Ngài.
+ Vì bị kỳ thị: Judah, người thuộc làng Kerioth, thuộc lãnh thổ
Judea. Như vậy, chỉ có ông là người thuộc miền Nam, trong khi 11 môn đệ khác là
người miền Bắc. Kinh nghiệm giữa những người thuộc miền Bắc và thuộc miền Nam của
Việt-nam cho chúng ta hiểu được mối liên hệ này.
+ Vì Judah muốn lợi dụng Chúa: Ông biết Chúa là người có uy quyền
rất mạnh, nên ông muốn đặt Chúa vào tình trạng Chúa phải ra tay uy quyền để cứu
Israel như một Đấng Thiên Sai mà người Do-thái mong mỏi. Khi không thấy Chúa phản
ứng như ông nghĩ, ông hối hận và quyên sinh như Matthew tường thuật (Mt
27:3-10).
+ Vì muốn thử Chúa: Judah là người ma lanh, ông có thể qua mặt bất
cứ ai; nhưng không qua mặt được Chúa. Ông muốn bí mật nộp Chúa để xem Chúa có
biết cách đối phó không.
(2) Số phận của Judah: được tường thuật cách khác nhau bởi các
thánh ký.
+ Theo Lucas: Trình thuật hôm nay bỏ hai câu nói về số phận của
Judah: "Ông này đã mua một thửa ruộng với phần thưởng của việc làm độc ác
của ông; và bị té xấp mặt xuống, ông xé roạc bụng và ruột của ông lòi hết ra
ngoài. Và việc này được tất cả dân thành Jerusalem biết tới; vì thế, thửa ruộng
đó trong tiếng của họ được gọi là Akeldama, nghĩa là ruộng máu" (Acts
1:18-19).
+ Theo Matthew: Khi Judah thấy mình đã làm đổ máu người vô tội,
ông mang 30 đồng bạc trả lại cho Thượng Hội Đồng. Họ không chịu nhận. Judah
quăng túi tiền vào Đền Thờ và ra đi tự vẫn. Họ lấy tiền đó để mua một thửa ruộng
gọi là "ruộng máu;" và dùng để chôn cất những người nghèo.
+ Theo tác giả hiện đại: Một số quả quyết: dựa theo bằng chứng
Kinh Thánh, Judah chắc chắn bị sa hỏa ngục. Một số khác cho: vì Kinh Thánh cho
biết sự phản bội của Judah đã được phác họa sẵn trong Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên
Chúa, và ông có hối hận về việc ông đã làm, nên Judah có thể được Thiên Chúa cứu.
Kinh Thánh không cho chúng ta biết chắc chắn về số phận của Judah, chỉ cho những
bằng chứng về hành động ông đã làm. Tốt hơn, chúng ta nên để Thiên Chúa phán
xét và phó dâng ông cho lòng từ bi của Ngài.
+ Theo những người tin vào chủ thuyết Tiền Định: Trường hợp của
Judah là một điển hình cho việc tiền định: Nếu Thiên Chúa đã định cho ai phải
hư mất, kẻ ấy hư mất như Judah; ngược lại, nếu Chúa đã định cho ai được cứu độ,
kẻ ấy được cứu độ như Phêrô. Những người này quên mất hành động của cả hai đã
làm sau khi phản bội; hay họ cho rằng ơn thánh thúc đẩy cho Phêrô trở lại mạnh
hơn là cho Judah! Hơn nữa, những người tin vào thuyết Tiền Định đã giả sử Judah
phải hư mất.
1.2/ Thủ tục chọn lựa: Chúng ta có thể học được nhiều bài học
từ việc chọn người thay thế Judah từ trình thuật hôm nay:
1.2.1/ Phêrô đưa ra 2 điều kiện để được chọn:
(1) Chọn Tông-đồ từ giữa các môn đệ: "Phải chọn những anh
em đã cùng chúng tôi đi theo Chúa Giêsu suốt thời gian Người sống giữa chúng
ta, kể từ khi Người được ông Gioan làm phép rửa cho đến ngày Người lìa bỏ chúng
ta và được rước lên trời."
(2) Phải có kinh nghiệm "Chúa sống lại": Một
trong những anh em đó phải cùng với chúng tôi làm chứng rằng Người đã phục
sinh."
Hai tiêu chuẩn để chọn này hợp lý, vì người Tông-đồ được chọn phải
biết Chúa Giêsu và đạo lý của Ngài; đồng thời người đó phải có kinh nghiệm Chúa
Phục Sinh, trước khi có thể làm chứng cho Ngài. Kết quả: Họ đề cử hai người:
ông Joseph, biệt danh là Barsabbas, cũng gọi là Justo, và ông Matthias.
1.2.2/ Rút thăm từ 2 môn đệ được đề cử: Các Tông-đồ tin sự hiện
diện của Thiên Chúa giữa các ông, chính Ngài sẽ hướng dẫn sự lựa chọn, qua lời
cầu nguyện của các ông: "Lạy Chúa, chính Chúa thấu suốt lòng mọi người; giữa
hai người này, xin chỉ cho thấy Chúa chọn ai để nhận chỗ trong sứ vụ Tông Đồ,
chỗ Judah đã bỏ để đi về nơi dành cho y." Kết quả khi họ rút thăm: thăm
trúng ông Matthias: ông được kể thêm vào số mười một Tông Đồ. Cách rút thăm của
người Do-thái: họ viết tên các ứng viên vào viên đá nhỏ, bỏ vào ly rồi lắc cho
đến khi viên đá văng ra ngoài. Viên đá mang tên ai, người đó thắng.
2/ Phúc Âm: Điều quan trọng nhất cho các môn đệ là giữ
giới luật yêu thương.
Con người có thể suy diễn rất nhiều lý do đưa đến sự phản bội của
Judah; nhưng lý do chính yếu của sự phản bội là không có tình yêu. Tất cả những
tật xấu trong con người của Judah đều có thể sửa chữa, nếu ông để cho tình yêu
của Chúa Giêsu thấm nhập vào.
2.1/ Tình yêu Thiên Chúa: Có ít nhất 3 loại tình yêu tương
xứng với 3 danh từ trong tiếng Hy-lạp: (1) tình dục (eros), như tình yêu giữa
nam nữ, khi họ tìm thấy nét quyến dũ của người khác; (2) tình cảm tự nhiên như
những người trong gia đình (philê) hay tình anh em (philadelphia); và (3) tình
bác ái ('agapê), tình yêu này chỉ có trong khuôn khổ của Kitô Giáo.
Chúa Giêsu muốn nhấn mạnh đến tình bác ái, khi Ngài nói:
"Như Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy.
Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy." Các môn đệ của Chúa phải ở lại
hay phải được nuôi dưỡng trong tình yêu này trước khi có thể làm những điều
Thiên Chúa truyền.
Cách để ở lại trong tình yêu Thiên Chúa là thi hành các điều răn
của Ngài: "Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong
tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong
tình thương của Người." Tình yêu không được tách khỏi sự vâng lời: Như
Chúa Giêsu yêu Chúa Cha và vâng lời tất cả những gì Chúa Cha muốn; con người
cũng phải tỏ tình yêu của mình cho Chúa Giêsu bằng cách vâng lời tất cả các giới
răn Chúa đã dạy.
Một điều con người thường quan niệm sai: giữ các giới răn của
người khác làm cho họ ra yếu nhược và giới hạn tự do của họ; nhưng họ quên đi một
điều là họ không biết hết tất cả như Thiên Chúa. Ngài biết những gì tốt hay xấu
cho con người mà chính con người không biết. Khi Ngài truyền cho con người giữ
các giới răn như khi Ngài ban hành Thập Giới cho con người qua Moses, người
Do-thái rất hãnh diện vì Thập Giới, vì không một dân tộc nào được thần minh của
họ thân hành dạy dỗ như Thiên Chúa. Họ biết những điều mà các dân tộc khác
không biết; và do đó tránh được các tội lỗi và hậu quả xấu xa mà các dân tộc
khác mắc phải. Vì thế, giữ các giới răn Chúa truyền phải là một niềm vui và
hãnh diện, như Chúa Giêsu quả quyết: "Các điều ấy, Thầy đã nói với anh em
để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui của anh em được nên trọn vẹn."
Điều răn quan trọng nhất mà Chúa Giêsu mặc khải cho các Tông-đồ
(và tất cả các môn đệ của Ngài) phải giữ là: "Anh em hãy yêu thương nhau
như Thầy đã yêu thương anh em. Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương
của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình." Chỉ khi nào người môn
đệ thấm nhuần tình yêu Thiên Chúa, họ mới có thể đáp ứng lại nguyện vọng của
Chúa Giêsu: "sẵn sàng hy sinh mạng sống vì anh em," như Ngài đã hy sinh
mạng sống cho con người.
2.2/ Chúa Giêsu chọn các Tông-đồ làm bạn hữu: Đây là điều
mà trong giấc mơ, các môn đệ cũng không dám mơ tới. Chúa Giêsu là Thiên Chúa mà
lại muốn trở nên bạn hữu ngang hàng với con người. Chúa Giêsu là Thầy mà lại
coi học trò như bạn hữu của mình. Chúa Giêsu chỉ đòi các ông một điều kiện:
"Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy."
Như vậy, khi con người giữ các giới răn Chúa dạy, con người yêu mến Chúa và trở
nên bạn hữu của Ngài. Chúa chứng tỏ Ngài coi các ông là bạn hữu trước khi các
ông giữ các giới răn: "Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ
không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì
Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết." Các ông đã biết tất
cả những gì Ngài làm, vì Ngài đã mặc khải và dạy dỗ các ông mọi điều.
2.3/ Chúa Giêsu chọn các Tông-đồ, không phải các ông chọn Ngài
trước: Con người cần nhớ rõ điều này: Thiên Chúa luôn là người khởi sự
trong tình yêu, trong sự tạo dựng, trong sự dạy dỗ và ban ơn Cứu Độ, trong sự
chọn lựa và sai đi như Chúa Giêsu xác nhận: "Không phải anh em đã chọn Thầy,
nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được
hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng
Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em. Điều Thầy truyền dạy anh em
là hãy yêu thương nhau."
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Thiên Chúa yêu thương chúng ta. Tình yêu của Thiên Chúa được
biểu lộ qua rất nhiều biến cố trong cuộc đời: tạo dựng, quan phòng, cứu chuộc,
thánh hóa, chọn và sai đi.
- Chúng ta phải đáp lại tình yêu Thiên Chúa qua việc vâng lời giữ
tất cả các điều răn Ngài truyền. Vâng lời các điều Chúa truyền dạy sẽ giúp
chúng ta vượt qua tất cả các tật xấu và hậu quả của nó, để không bao giờ phải
lâm vào tình trạng như của Judah.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
14/05/2018
THỨ HAI TUẦN 7
PS
Th. Mát-thi-a, tông đồ
Ga 15,9-17
Th. Mát-thi-a, tông đồ
Ga 15,9-17
Ở LẠI TRONG
TÌNH YÊU
“Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy.” (Ga 15,9)
Suy niệm: Nhạc sĩ Trịnh
Công Sơn đã từng thốt lên: “Yêu em lòng chợt từ bi bất ngờ.” Ai đã từng cảm
nghiệm hương vị ngọt ngào khi yêu và được yêu hẳn cũng nhìn nhận tình yêu như một
động lực “đột biến” khiến những người vốn cứng cỏi lạnh lùng có thể trở nên “từ
bi bất ngờ” như thế. “Từ bi” ở đây bao hàm niềm khao khát vươn đến tận cùng của
Chân-Thiện-Mỹ. Nó không bằng lòng với việc độc chiếm để thoả mãn khát vọng,
thèm muốn của bản thân. Nó cũng không dừng lại ở thứ tình yêu vị tha, quan tâm
nhau trong tình bằng hữu; song động lực “đột biến” ấy còn thúc đẩy người ta tiến
đến một thứ tình yêu mà Kinh Thánh gọi là “agapê”, là thứ tình
yêu hy sinh trao hiến cả mạng sống cho người mình yêu. Tình yêu ấy
người ta thấy được từ tình yêu của Thiên Chúa. Đây chính là tình yêu mà Chúa
Giê-su trao ban tròn đầy cho các môn đệ hôm nay. Hơn nữa, Ngài còn mời gọi các
ông ở lại trong tình thương đó để mãi mãi là bạn hữu của Thầy, là người môn đệ
của ‘tình thương’: người dám thí mạng vì người mình thương (c. 13).
Mời Bạn: Đức Thánh
Cha Phanxicô trong thông điệp mới nhất “Gaudete et exsultate” đã
mời gọi mọi người hãy bám lấy Thánh Thể và Lời Chúa để múc lấy suối nguồn tình
yêu agapê đó. Bạn có khát khao để được yêu như vậy không? Bạn
hãy tận dụng những phương tiện Chúa ban để ở lại trong tình yêu agapê,
tình yêu của Thiên Chúa.
Sống Lời Chúa: Nhớ tới ơn
lành Chúa ban để cảm nghiệm hạnh phúc mình được Chúa yêu. Và trong tâm tình đó
cầu xin điều tốt đẹp nhất cho một người anh em.
Cầu nguyện: Đọc
kinh Kính Mến.
(5 phút Lời Chúa)
Chúa chọn ai
Thiên Chúa vẫn chọn
qua lựa chọn của con người, mãi đến tận thế, nên Giáo hội vẫn có người được gọi
để phục vụ. Xin cho mọi chọn lựa của chúng ta đều nhắm đến vinh danh Chúa.
Suy niệm:
Cái chết của anh Giuđa chẳng những là một điều đáng
tiếc,
mà còn để lại một khoảng trống trong nhóm Mười Hai.
Nhóm Mười Hai trở thành
nhóm Mười Một (Mc 16, 14).
Giuđa đã được tham dự vào công việc phục vụ của nhóm.
Sự ra đi của anh khiến cho chức vụ này cần người bổ sung.
Trong cuộc gặp mặt giữa khoảng một trăm
hai mươi anh em,
Phêrô, trưởng nhóm, đã muốn tìm người
thay thế (cc. 15-20).
Theo Phêrô đâu là điều kiện để có thể được chọn vào nhóm Mười
Hai?
Anh phải là người đã đồng hành với nhóm này
trong suốt thời gian Chúa Giêsu sống
giữa họ.
Thời gian đi với nhóm được kể từ lúc ông Gioan làm phép rửa cho Chúa,
cho đến ngày Ngài được phục sinh và được đưa lên trời
(c. 21).
Như thế để được nhập vào nhóm Mười
Hai,
phải là người có
kinh nghiệm sống đời sống của nhóm,
và kinh nghiệm sống với Thầy Giêsu
trong suốt sứ vụ của Ngài.
Chỉ ai đã từng có
kinh nghiệm đi với nhóm, đói no vất vả với nhóm,
người ấy mới được là thành viên mới của nhóm.
Chỉ ai đã đi sát với Thầy Giêsu, đã lắng
nghe bao bài giảng của Thầy,
đã chứng kiến bao việc kỳ diệu Thầy thực hiện,
chỉ ai có
kinh nghiệm về việc Thầy bị giết và được phục sinh,
người ấy mới có thể trở nên chứng nhân về sự phục sinh ấy
cùng với cả nhóm
anh em (c. 22).
Có hai người được đề cử vì hội đủ điều kiện: Giôxếp và Mátthia.
Khi không biết chọn
ai, thì cộng đoàn đã cầu nguyện.
Cầu nguyện cho thấy họ muốn được
soi sáng để chọn ý Chúa.
“Xin chỉ cho thấy Chúa chọn ai để kế tục sứ vụ tông đồ” (c. 25).
Họ đã không chọn bằng cách bầu phiếu theo đa số,
nhưng bằng cách rút thăm để tìm người
Thiên Chúa chọn.
Cách này là cách truyền thống để tìm ý Chúa trong Do thái giáo (Lv 16, 8).
Matthia đã trúng thăm và trở nên vị tông đồ thứ mười hai.
Khi mừng lễ thánh Matthia,
chúng ta mừng lễ một vị tông đồ,
tuy không trực tiếp được Đức Giêsu gọi và chọn,
nhưng đã được chọn gián tiếp qua các tông đồ khác và cộng đoàn.
Thiên Chúa vẫn chọn
qua lựa chọn của con người, mãi đến tận thế,
nên Giáo hội vẫn có người được gọi để phục vụ.
Xin cho mọi chọn lựa của chúng
ta đều nhắm đến
vinh danh Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xưa Chúa đã sai các môn đệ ra khơi thả lưới,
nay Chúa cũng sai chúng con đi vào cuộc đời.
Chúng con phải đối diện
với
bao thách đố của cuộc sống,
của công ăn việc làm, của gánh nặng gia đình,
của
nghề nghiệp chuyên môn.
Xin đừng để chúng
con sa vào cạm bẫy
của vật chất và quyền lực,
nhưng
cho chúng
con
giữ
nguyên lý tưởng
thuở ban đầu,
lý tưởng
phục vụ quê hương và Hội Thánh.
Lạy Chúa Giêsu,
xin dạy chúng con sống thực tế,
nhưng
không
thực dụng;
biết
xoay xở nhưng không mưu mô;
lo cho tương lai cá nhân,
nhưng
không
quên
bao người bất hạnh cần nâng đỡ.
Giữa cơn lốc của trách
nhiệm và công việc,
giữa những xâu xé trước
bao lựa chọn,
xin cho chúng con
biết tìm những
phút giây trầm lắng,
để múc lấy ánh sáng và sức mạnh,
để mình được thật là mình trước mặt Chúa.
Nhờ lời Đức
Trinh Nữ Maria chuyển cầu,
xin cho chúng con thật sự trở nên chứng nhân,
làm tất cả để Thiên Chúa được tôn vinh,
và phẩm giá con người được tôn trọng.
Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
14
THÁNG NĂM
Gặp
Gỡ Với Thiên Chúa Hằng Sống
Sứ
mạng của Chúa Thánh Thần được liên kết với sứ mạng của Chúa Con. Một đàng,
Thánh Thần sửa soạn cho toàn bộ sứ mạng cứu thế của Đức Kitô – và rút ra từ sứ
mạng ấy một sự khởi đầu mới. Chúa Thánh Thần lại đến với chúng ta từ Thập Giá
và Phục Sinh. Lời chứng của Ngài dẫn chúng ta vào mầu nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi.
Lời chứng ấy cũng giúp chúng ta hiểu về ơn cứu độ của mình. Giờ dây chúng ta
biết rằng Thiên Chúa là tình yêu. Chúng ta biết rằng tình yêu của Thiên Chúa đã
biến đổi con người và biến đổi thế giới: “Cho đến nay Cha tôi vẫn làm việc” (Ga
5, 17) – Đức Giêsu đã xác nhận với chúng ta như thế.
Công
việc ấy của Chúa Cha – được hoàn chỉnh qua Chúa Con – là công việc được thực
hiện trước mắt con người. Nó trở thành một phần trong kế hoạch cứu độ của Thiên
Chúa. Và những con người chứng kiến ấy – đặc biệt là các Tông Đồ – là những
chứng nhân của Đức Kitô. Lời chứng của họ là lời chứng nhân loại, dựa trên
những gì họ nghe thấy, xem thấy và tiếp xúc (1 Ga 1, 1); lời chứng ấy dựa trên
sự gặp gỡ của họ với Thiên Chúa hằng sống.
Lời
chứng nhân loại này xây dựng nên Giáo Hội ngay từ buổi khởi đầu – Giáo Hội hiểu
như là cộng đoàn các môn đệ Đức Kitô. Đó là cộng đoàn đức tin chiêm ngắm mầu
nhiệm vốn giấu ẩn nơi Thiên Chúa qua bao đời trước (Ep 3, 9). Vì thế, lời chứng
nhân loại này của các Tông Đồ ngay từ trong gốc rễ được liên kết với lời chứng
do Đấng An Uûi – tức Thần Khí sự thật – làm chứng về Đức Kitô. Lời chứng ấy cắm
rễ trong Thánh Thần. Chính bởi xuất phát từ Thánh Thần mà lời chứng ấy có được
năng lực biến đổi. Và năng lực biến đổi này đem lại cho người ta đức tin vào
Đức Kitô.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY
14 – 5
Thánh
Matthia, Tông đồ
Cv
1,15-17.20-26; Ga 15, 9-17.
LỜI
SUY NIỆM: “Thầy không còn gọi anh em là
tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn
hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha của Thầy, Thầy đã cho anh em
biết”.
Đây
là tâm tình của Chúa Giêsu trao gởi cho những ai đã tuân giữ giới răn của
Người, và cọng tác với Người để đem các linh hồn về cùng Chúa Cha để cùng được
vui hưởng hạnh phúc với Người trong Nước Thiên Chúa.
Lạy
Chúa Giêsu, thật hạnh phúc cho chúng con, khi được Chúa xem như bạn hữu của
Chúa và được Chúa đồng hành trong suốt cuộc đời của chúng con. Xin Chúa cho tất
cả chúng con ơn trung thành thờ phượng Chúa và luôn làm sáng Danh Chúa nơi môi
trường chúng con đang sống.
Mạnh
Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
14-05: Thánh MATHIA
Tông
Đồ (Thế kỷ I)
Tài
liệu duy nhất đáng kể về thánh Mathia là tường thuật của sách Công vụ các tông
đồ (Cv 1,15-26). Theo điều kiện mà thánh Phêrô đưa ra để chọn người thế chân
cho Giuda trong nhóm 12. Chúng ta biết thánh Mathia là một trong số các môn đệ
của Chúa Giêsu. Ngài đã theo Chúa Giêsu "Khởi từ lúc Gioan thanh tẩy cho
đến ngày Chúa Giêsu về trời" (c. 22)
Khi
Chúa Giêsu đã về trời, các tông đồ vâng lệnh Chúa trở về Giêruslem cầu nguyện
chờ đón Chúa Thánh Thần đến. Họ gặp nhau lại khoảng 120 người. Lúc ấy Phêrô lên
tiếng nhắc lại sự Giuda phản bội và kết luận: - "Phải chọn lấy thêm một
người để cùng chúng tôi làm chứng tá cho sự sống lại của Chúa Giêsu".
Cộng
đoàn đã đề cử hai người xem ra xứng đáng nhất, với vinh dự này là Giuse, gọi là
Barsabba biệt danh là Giustô và Mathia. Thế rồi họ cầu nguyện và bắt thăm chọn
người Chúa muốn. Matthia đã trúng cử và nhập vào nhóm 12.
Vị
tân tông đồ, sau khi đón nhận Chúa Thánh Thần, đã ra đi rao giảng Phúc âm và
hiến phần còn lại cho việc tông đồ, thánh Clementê, thánh Alexandria kể lại
rằng: các giáo huấn của thánh Matthia tập chú vào nhu cầu phải hy sinh hãm dẹp
xác thịt và những ước muốn lăng loàn. Đó là bài học quan trọng Ngài đã lãnh
nhận từ Chúa Giêsu và đem ra thực hành.
Nhiều
sứ giả cho rằng thánh Matthia đi từ Giudea tới tận Ethiopie rao giảng và làm
cho vô số người trở lại đạo. Sau ba mươi năm bị bách hại, nỗ lực và thành công,
Ngài bị ném đá và bị chặt đầu dưới thời Nerô vào năm 63.
Theo
dân Hy lạp, thánh Matthia đã mang Kitô giáo đến miền Cappadôcia rồi bị đóng
đinh vào thập giá ở Côlehis. Xác Ngài được đưa về Giêrusalem và sau này thánh
nữ Hélena, Mẹ Vua Constantinô dời về Roma. Một phần các xương thánh vẫn còn ở
đền thờ Đức Bà cả nơi thánh nhân đã làm nhiều phép lạ.
(daminhvn.net)
14
Tháng Năm
Hương Vị Của Khói
Ðể
đả phá tính ích kỷ, người Ả Rập thường kể câu chuyện như sau:
Tai
một khu phố nọ, có không biết bao nhiêu cửa hàng ăn uống mọc lên. Hương vị bốc
lên từ các cửa hàng này thu hút những người giàu lẫn kẻ nghèo. Những người giàu
đến đây để thưởng thức những của ngon vật lạ, còn những người nghèo thì chỉ
mong ăn được chút cơm thừa canh cặn hay cùng lắm là chỉ để hít thở được hương
vị thơm ngon bốc lên từ các nhà bếp...
Một
hôm, có một người nghèo mon men đến một cửa hàng. Trên tay anh cầm một ổ bánh
mì. Anh người nghèo này có ý nghĩ độc đáo: thay vì chầu chực hưởng phần ăn thừa
của thực khách, anh bèn leo lên mái nhà, rồi ngồi cạnh ống khói của nhà bếp.
Anh vừa nhai bánh mì vừa hít thở làn khói bốc ra từ nhà bếp, anh nhai ngấu
nghiến ổ bánh mì mà tưởng tượng như mình đang thưởng thức những của ngon được
dọn trên bàn thượng khách.
Nhưng
không may cho anh, vì hôm đó người chủ nhà hàng gặp nhiều rắc rối trong công
việc làm ăn cho nên không có được bộ mặt vui tươi cho mấy. Thế là ông sai những
người hầu bàn lôi cổ người ăn xin xuống khỏi mái nhà và yêu cầu trả tiền. Ông
lý luận với người ăn xin như sau: "Khói bốc ra từ nhà bếp của ta không
phải là khói chùa, nhà ngươi đã thưởng thức làn khói đầy hương vị đó, yêu cầu
nhà ngươi trả tiền cho ta".
Người
ăn xin không chịu trả tiền. Nội vụ đã được đem ra trước tòa án. Quan đầu tỉnh
phải nhức đầu vì vụ án này. Ông cho triệu tất các bực thức giả trong toàn tỉnh
để giúp ông giải quyết vụ án. Những người này đưa ra hai ý kiến xem ra đều có
lý cả: một bên nói rằng khói bốc ra từ cửa hàng, do đó nó là chủ hữu của ông
chủ cửa hàng. Những người khác thì cho rằng khói cũng như không khí là của mọi
người, thành ra người ăn xin có quyền hưởng mà không phải trả đồng xu nào.
Sau
khi đã bàn bạc và cân nhắc, quan đầu tỉnh mới đưa ra phán quyết như sau:
"Người nghèo đã hưởng khói mà không đụng đến thức ăn, cho nên anh ta hãy
lấy một đồng bạc, ra giữa công viên, gõ đồng bạc vào ghế đá, âm thanh của đồng
bạc sẽ lan ra. Người chủ cửa hàng muốn đòi tiền của khói, ông hãy lắng nghe âm
thanh ấy".
Người
kể câu chuyện ngụ ngôn trên đây có lẽ muốn nói với chúng ta rằng sự ích kỷ
không mang lại cho chúng ta một lợi lộc nào.
Nhưng
sự ích kỷ không bao giờ mang tính chất trung lập. Nghĩa là khi tôi khép kín tâm
hồn, khi tôi chỉ biết nghĩ đến mình, không những tôi làm cho người khác bớt
hạnh phúc, mà chính tôi cũng chết đi một phần trong tôi. Tình liên đới không
phải là một thứ xa xỉ phẩm được thêm vào tương quan giữa người với người hoặc
như một thứ tô điểm phụ thuộc cho nhân cách của tôi, mà là đòi hỏi thiết yếu
của ơn gọi làm ngưòi. Tôi càng nên người hơn khi tôi sống cho tha nhân. Tôi
càng trở nên phong phú hơn khi tôi trao ban...
Chúa
Giêsu đã mạc khải cho chúng ta ơn gọi đích thực của con người: đó là sống trọn
vẹn cho tha nhân. "Này là Người, này là con người với đầy đủ tính
người". Ðó phải là ý nghĩa của lời tuyên bố của Philato khi ông cho trình
diện trước đám đông một Chúa Giêsu với tấm thân không còn hình tượng của con
người nữa và nói: "Này là người...". Con người chỉ thể hiện được trọn
vẹn tính người khi con người tiêu hao hoàn toàn vì người khác, khi con người
sống hoàn toàn cho người khác...
Ðó
là định luật của Tình Yêu mà Chúa Giê su đã mạc khải cho chúng ta: Ai đi tìm
mạng sống mình, người đó sẽ mất. Ai mất mạng sống mình, người đó sẽ tìm gặp
lại.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét