27/07/2025
CHÚA NHẬT 17 THƯỜNG NIÊN năm C.
Bài Ðọc I: St 18, 20-32
“Lạy Chúa, nếu con nói, xin Chúa đừng nổi giận”.
Trích sách Sáng Thế.
Trong những ngày ấy, Chúa phán: “Tiếng kêu la của dân
Sô-đô-ma và Gô-mô-ra đã gia tăng, và tội lỗi chúng quá nặng nề! Ta sẽ xuống coi
việc chúng làm có như tiếng kêu thấu đến tai Ta hay không, để Ta sẽ biết rõ”.
Các vị ấy bỏ nơi đó, đi về hướng thành Sô-đô-ma. Nhưng
Abraham vẫn còn đứng trước mặt Chúa. Ông tiến lại gần Người và thưa: “Chớ thì
Chúa sắp tiêu diệt người công chính cùng với kẻ tội lỗi sao? Nếu có năm mươi
người công chính trong thành, họ cũng chết chung hay sao? Chúa không tha thứ
cho cả thành vì năm chục người công chính đang ở trong đó sao? Xin Chúa đừng
làm như vậy, đừng sát hại người công chính cùng với kẻ dữ! Xin đừng làm thế!
Chúa phán xét thế giới, Chúa không xét đoán như thế đâu”. Chúa phán cùng
Abraham rằng: “Nếu Ta tìm thấy trong thành Sô-đô-ma năm mươi người công chính,
Ta sẽ vì họ mà tha thứ cho cả thành”. Abraham thưa lại: “Dù con chỉ là tro bụi,
con đã bắt đầu nói, nên con xin thưa cùng Chúa. Nếu trong số năm mươi người
công chính đó còn thiếu năm người thì sao? Vì bốn mươi lăm người công chính,
Chúa có tàn phá cả thành không?” Chúa phán: “Nếu Ta tìm thấy bốn mươi lăm người
công chính, Ta sẽ không phá huỷ cả thành”. Abraham lại thưa cùng Chúa rằng:
“Nhưng nếu có bốn mươi người thì Chúa sẽ làm gì?” Chúa phán: “Ta sẽ vì bốn mươi
người đó mà không trừng phạt cả thành”. Abraham thưa: “Lạy Chúa, nếu con lên tiếng,
xin Chúa đừng nổi giận. Nếu ở đây tìm được ba mươi người công chính thì sao?”
Chúa phán: “Nếu Ta tìm được ba mươi người, Ta sẽ không phạt”. Abraham nói: “Vì
con đã trót nói thì con sẽ thưa cùng Chúa: Nếu trong thành tìm được hai mươi
người công chính thì sao?” Chúa phán: “Vì hai mươi người đó Ta sẽ không tàn
sát”. Abraham thưa: “Lạy Chúa, xin đừng nổi giận, con chỉ xin thưa lần này nữa
thôi: Nếu tìm được mười người công chính ở đó thì sao?” Chúa phán: “Vì mười người
đó, Ta sẽ không tàn phá”.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 137, 1-2a. 2bc-3. 6-7ab. 7c-8
Ðáp: Lạy Chúa,
khi con kêu cầu, Chúa đã nhậm lời con (c. 3a).
Xướng: Lạy Chúa,
con sẽ ca tụng Chúa hết lòng, vì Chúa đã nghe lời miệng con xin: trước mặt các
Thiên Thần, con đàn ca mừng Chúa; con sấp mình thờ lạy bên thánh điện
Ngài.
Xướng: Và con sẽ
ca tụng uy danh Chúa, vì lòng nhân hậu và trung thành của Chúa. Khi con kêu cầu,
Chúa đã nhậm lời con; Chúa đã ban cho tâm hồn con nhiều sức mạnh.
Xướng: Quả thật
Chúa cao cả và thương nhìn kẻ khiêm cung; còn người kiêu ngạo thì Ngài ngó tự
đàng xa. Nếu con đi giữa cảnh gian truân, Chúa giữ gìn con sống; Chúa ra tay phản
đối quân thù giận dữ.
Xướng: Tay hữu
Chúa khiến con được sống an lành. Chúa sẽ hoàn tất cho con những điều đã khởi sự.
Lạy Chúa, lòng nhân hậu Chúa tồn tại muôn đời; xin đừng bỏ rơi công cuộc tay
Ngài.
Bài Ðọc II: Cl 2, 12-14
“Người đã khiến anh em chung sống với Người và tha thứ mọi
tội lỗi”.
Trích thư Thánh Phao-lô Tông đồ gửi tín hữu Cô-lô-sê.
Anh em thân mến, nhờ phép rửa tội, anh em đã được mai táng
làm một với Ðức Kitô, anh em cũng được sống lại với Người, bởi đã tin vào quyền
năng Thiên Chúa, Ðấng đã cho Người từ cõi chết sống lại.
Anh em vốn đã chết vì tội lỗi anh em và bởi không cắt bì
tính xác thịt của anh em, nhưng Thiên Chúa đã cho anh em được chung sống với
Người, Người đã ân xá mọi tội lỗi chúng ta, đã huỷ bỏ bản văn tự bất lợi cho
chúng ta, vì làm cho chúng ta bị kết án; Người đã huỷ bỏ bản văn tự đó bằng
cách đóng đinh nó vào thập giá.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Lc 19, 38
Alleluia, alleluia! – Chúc tụng Ðức Vua, Ðấng nhân danh Chúa
mà đến, bình an trên trời, và vinh quang trên các tầng trời. – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 11, 1-13
“Các ngươi hãy xin thì sẽ được”.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca.
Ngày kia, Chúa Giê-su cầu nguyện ở một nơi kia. Khi Người cầu
nguyện xong, có một môn đệ thưa Người rằng: “Lạy Thầy, xin dạy chúng con cầu
nguyện như Gio-an đã dạy môn đệ ông”. Người nói với các ông:
“Khi các con cầu nguyện, hãy nói: ‘Lạy Cha, nguyện xin danh
Cha cả sáng. Nước Cha trị đến. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng
ngày. Và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha mọi kẻ có nợ chúng con. Xin
chớ để chúng con sa chước cám dỗ'”.
Và Người còn bảo các ông rằng: “Nếu ai trong các con có người
bạn, giữa đêm khuya đến nói với người ấy rằng: ‘Anh ơi, xin cho tôi vay ba chiếc
bánh, vì tôi có anh bạn đi đường ghé lại nhà tôi, mà tôi không có gì thết đãi
anh ấy’. Và từ trong nhà có tiếng người ấy đáp: ‘Xin đừng quấy rầy tôi, vì cửa
đã đóng, các con tôi và tôi đã lên giường nằm rồi, tôi không thể chỗi dậy lấy
bánh cho anh được’. Thầy bảo các con, dù người đó không dậy vì tình bạn để lấy
bánh cho người bạn, người đó cũng sẽ dậy, ít nữa là vì sự quấy rầy của người
kia mà cho anh ta tất cả những gì anh ta cần.
“Và Thầy bảo các con: Các con hãy xin thì sẽ được, hãy tìm
thì sẽ gặp, hãy gõ thì sẽ mở cho. Vì hễ ai xin thì được, ai tìm thì gặp, ai gõ
thì sẽ mở cho.
“Người cha nào trong các con có đứa con xin bánh mà lại cho
nó hòn đá ư? Hay nó xin cá, lại cho nó con rắn thay vì cá sao? Hay nó xin quả
trứng, lại cho nó con bọ cạp ư? Vậy, nếu các con là những kẻ gian ác, còn biết
cho con cái mình những của tốt, phương chi Cha các con trên trời sẽ ban Thánh
Thần cho những kẻ xin Người”.
Ðó là lời Chúa.
Chú giải về Sáng thế 18,20-32;
Cô-lô-sê 2,12-14; Lu-ca 11,1-13
Theo phong tục, một rabbi hoặc thầy dạy Do Thái thường dạy
cho các môn đồ của mình một lời cầu nguyện đơn giản mà họ có thể thường xuyên sử
dụng. Các môn đồ của Chúa Giê-su cũng đưa ra một yêu cầu tương tự với rabbi của
họ. Và họ lấy lý do là Gioan Tẩy Giả
đã làm như vậy cho các môn đồ của mình. Thật thú vị khi biết Gioan Tẩy Giả đã dạy loại lời cầu nguyện
nào, nhưng nó sẽ mãi mãi là điều bí ẩn đối với chúng ta.
Đáp lại, Chúa Giê-su đã làm nhiều hơn những gì họ yêu cầu,
vì Ngài dạy họ phải cầu nguyện điều gì, cầu nguyện như thế nào và kết quả nào họ
có thể mong đợi từ lời cầu nguyện của mình.
Có lẽ đáng chú ý là các môn đồ của Chúa Giê-su đã yêu cầu
Ngài dạy họ cách cầu nguyện chứ không phải một lời cầu nguyện để đọc. Đáp lại,
Chúa Giê-su nói với họ:
Khi cầu nguyện, hãy
nói…
Sau đó là điều mà chúng ta gọi là “Kinh Lạy Cha”. Phiên bản
trong đoạn Phúc Âm hôm nay được trích từ Lu-ca và ngắn hơn phiên bản chúng ta
có trong Mát-thêu. Như vậy,
nó thực sự có thể là phiên bản sớm hơn và gần hơn với những gì Chúa Giêsu thực
sự đã nói. (Chúng ta biết rằng nhiều phần trong Phúc Âm Mát-thêu và Luca xuất phát từ một nguồn
chung, mỗi phần được điều chỉnh theo nhu cầu riêng của mình.)
Trong nhiều thế kỷ, chúng ta đã đọc Kinh Lạy Cha (phiên bản Mát-thêu). Chúng ta đọc trước khi
Rước Lễ trong mỗi Thánh Lễ và, chẳng hạn, khi chúng ta lần chuỗi Mân Côi. Tuy
nhiên, như Chúa Giêsu trình bày ở đây, đó không phải là một lời cầu nguyện cần
đọc mà là một danh sách những điều mà lời cầu nguyện của chúng ta nên tập trung
vào. Theo một cách nào đó, mỗi cụm từ có thể đứng riêng và là một chủ đề cầu
nguyện theo đúng nghĩa của nó. Chúng ta hãy cùng xem xét nội dung của lời cầu
nguyện này.
Lạy Cha
Lời cầu nguyện bắt đầu bằng cách gọi Thiên Chúa là “Cha”.
Chúng ta không gọi Ngài là Chúa, hay Thầy, hay Thẩm phán. Chúng ta thậm chí
không gọi Ngài là Nguồn gốc của mọi sự sống, Đấng Tạo Hóa, mà bằng một thuật ngữ
cá nhân hơn nhiều, Cha. Và Thánh Phaolô nhắc nhở chúng ta rằng danh xưng này có
nghĩa là được hiểu ở mức độ ấm áp và thân mật nhất. Ngài bảo chúng ta gọi Chúa
là Abba (‘Papa’) – một danh xưng trìu
mến được trẻ em trên khắp thế giới dùng. Và vì vậy, chúng ta cũng phải gọi Ngài
theo cách này.
Nhưng khi mỗi người chúng ta cùng nhau gọi Ngài là “Cha”,
còn có một hàm ý sâu xa hơn, đó là tất cả chúng ta đều là con cái của Ngài và
do đó cũng là anh chị em của nhau – những thành viên của một đại gia đình. Và
đây không phải là một tưởng tượng sùng đạo, mà là một sự thật. Nếu chúng ta
không chấp nhận điều này là sự thật, chúng ta sẽ khó có thể gọi Chúa là “Cha”.
Ngài luôn là “Cha chúng con”, không bao giờ chỉ là “Cha của con”. Và “chúng
con” đó hoàn toàn bao hàm, không cho phép bất kỳ ngoại lệ nào.
Như chúng ta sẽ thấy, Kinh Lạy Cha không chỉ là một lời cầu
xin; nó còn là một lời tuyên bố về việc chúng ta là ai và chúng ta là gì – với
Chúa và với nhau. Và chúng ta khẳng định hoặc lên án chính mình mỗi khi cầu
nguyện.
Nguyện danh Cha được
tôn kính thánh thiện
Đối với người Do Thái, một danh xưng không chỉ đơn thuần là
một nhãn hiệu cho biết danh tính; nó biểu thị toàn thể con người. Khi Mô-sê
thưa chuyện với Chúa trong bụi gai cháy, ông cần biết danh Chúa để biết Ngài là
ai. Vậy nên, ở đây chúng ta cầu nguyện rằng chính Chúa, chứ không chỉ danh
Ngài, được mọi người tôn kính. Đây không chỉ là lời cầu nguyện để mọi người
tránh xa những lời lẽ thiếu tôn kính. Theo một nghĩa nào đó, ai có thể làm cho
danh Chúa hay chính Chúa trở nên “thánh thiện?”. Sự thánh thiện của Ngài không
hề phụ thuộc vào chúng ta. Điều chúng ta cầu xin là sự thánh thiện của Chúa được
chúng ta nhận biết, không chỉ bằng lời nói, mà còn bằng cách sống. Nói cách
khác, đây là lời cầu nguyện để sự thánh thiện của Chúa được phản ánh trong
chính cuộc sống của chúng ta và trong cuộc sống của mỗi người.
Xin Nước Chúa trị đến
Chúng ta nên hiểu Nước Chúa là một thế giới mà mọi điều Chúa
bảo vệ đều trở thành hiện thực trong cuộc sống của mọi người ở khắp mọi nơi—một
thế giới được xây dựng trên nền tảng chân lý, tình yêu thương, lòng trắc ẩn,
công lý, tự do, nhân phẩm và hòa bình. Chúng ta biết rằng ý Chúa muốn một thế
giới như vậy là trải nghiệm chung của tất cả mọi người, nhưng điều đó phụ thuộc
rất nhiều vào sự đáp ứng và hợp tác của chúng ta. Một số yếu tố của Nước Chúa
có thể được tìm thấy ở nhiều nơi và trong nhiều cộng đồng, nhưng chúng ta cũng
nhận thức rõ rằng, đối với thế giới nói chung, Nước Chúa vẫn còn xa mới trở
thành hiện thực và phần lớn lỗi thuộc về chúng ta. Vì vậy, khi đọc lời cầu nguyện
này, chúng ta không chỉ kêu cầu sự giúp đỡ của Chúa mà còn nhắc nhở bản thân phải
cộng tác với Chúa để biến Nước Chúa thành hiện thực.
Xin cho chúng con mỗi
ngày lương thực hằng ngày
Trong nửa sau của lời cầu nguyện, chúng ta cầu nguyện trực
tiếp hơn cho những nhu cầu của chính mình. Và chúng ta bắt đầu với những nhu cầu
hiện tại. Lưu ý rằng chúng ta cầu xin lương thực, thực phẩm cho hôm nay—những
nhu cầu vật chất của hôm nay. Đó có phải là điều chúng ta thường cầu nguyện
không? Hay những lo lắng của chúng ta đang vươn xa đến tương lai? Tuy nhiên,
khi cầu nguyện theo cách này, chúng ta bày tỏ niềm tin vào một Thiên Chúa luôn
quan tâm chăm sóc. Đó cũng là sự chấp nhận thử thách của tất cả chúng ta để thấy
rằng mỗi người đều được đáp ứng nhu cầu của mình cho ngày hôm nay. Không cần phải
lo lắng và băn khoăn về tương lai.
Xin tha thứ tội lỗi
chúng con, vì chính chúng con cũng tha thứ cho mọi người mắc nợ chúng con.
Ở đây, chúng ta cầu nguyện trong sự ăn năn về những hành động
tội lỗi trong quá khứ, nhưng lời cầu nguyện của chúng ta có điều kiện, một lần
nữa kết nối chúng ta với tất cả những người xung quanh. Chúng ta cầu xin Chúa
tha thứ cho tất cả những điều chúng ta đã làm sai, bởi vì chúng ta đã tha thứ
cho tất cả những người mà chúng ta nghĩ đã làm sai với mình. Một lần nữa, đây
là một lời cầu nguyện khiến chúng ta quay trở lại với chính mình. Chúng ta cầu
nguyện để chia sẻ phẩm chất đẹp nhất của Chúa—sự sẵn lòng tha thứ của Ngài
không chỉ "bảy mươi lần bảy", mà là vô thời hạn.
Xin đừng đưa chúng
con đến thời điểm thử thách.
Cuối cùng, chúng ta cầu xin sự bảo vệ khỏi những thử thách
trong tương lai có thể áp đảo chúng ta—những thử thách mà chúng ta có thể thất
bại và phản bội việc theo Ngài.
Có lẽ chúng ta sẽ phải thừa nhận rằng chúng ta hiếm khi thực
hiện lời cầu nguyện này một cách công bằng. Việc này không chỉ giúp chúng ta kết
nối với Chúa mà còn kết nối với chính mình. Dĩ nhiên, chúng ta có thể tiếp tục
đọc Kinh Lạy Cha, nhưng đôi khi sẽ hữu ích nếu đọc thật chậm, từng lời cầu xin
một, thậm chí dừng lại hẳn khi lời cầu xin đặc biệt có ý nghĩa với chúng ta.
Thêm hai điểm nữa
Tuy nhiên, Chúa Giê-su không dừng lại ở việc dạy các môn đồ
cách cầu nguyện. Ngài nêu ra hai điểm. Đầu tiên, Ngài kể dụ ngôn về một người
đàn ông muốn xin bánh vào lúc nửa đêm. Dĩ nhiên, người hàng xóm của ông ta ngần
ngại không muốn dậy cho ông ta. Nhưng người đàn ông vẫn tiếp tục nài nỉ. Chúa
Giê-su nói:
Thầy bảo các con, dù
người ấy không chịu dậy cho anh ta thứ gì vì tình bạn, thì ít nhất cũng vì sự
kiên trì của anh ta, người hàng xóm sẽ dậy và cho anh ta bất cứ thứ gì anh ta cần.
Thông điệp này khá rõ ràng. Khi chúng ta thực sự muốn điều
gì từ Chúa, chúng ta phải tiếp tục cầu xin:
Hãy xin thì sẽ được;
hãy tìm thì sẽ thấy; hãy gõ cửa thì sẽ mở cho. Vì hễ ai xin thì được, ai tìm
thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho. (Mát-thêu 7,7)
Thứ hai, Ngài nhắc nhở họ rằng họ đang đối diện với một Người
Cha yêu thương và nhân từ. Ngay cả những người cha trần gian cũng không cho đá
khi xin bánh hay bọ cạp khi xin trứng. Chúa Giê-su kết luận:
... huống chi Cha các
ngươi ở trên trời lại chẳng ban những điều tốt lành cho những người xin Ngài
sao!
Một sự mâu thuẫn?
Thoạt nhìn, dường như có một sự mâu thuẫn nhỏ ở đây. Nếu Cha
chúng ta quan tâm đến chúng ta nhiều như vậy, tại sao chúng ta phải nài nỉ cầu
xin như vậy? Chúng ta tiếp tục cầu nguyện không phải vì Chúa cần được nhắc nhở về
những nhu cầu của chúng ta. Chúa Giê-su đã phán trong một dịp khác:
Khi cầu nguyện, các
ngươi đừng nói suông như dân ngoại, vì họ nghĩ rằng cứ nói nhiều là được nhậm lời.
(Mát-thêu 6,7)
Chúa không cần phải bị thuyết phục hay bị bắt bẻ mới ban cho
chúng ta những điều chúng ta cần. Nhưng chắc chắn Ngài không phải lúc
nào cũng ban cho chúng ta điều chúng ta muốn, bởi vì những mong muốn của
chúng ta thường thiển cận và ích kỷ. Cách chúng ta cầu nguyện và những gì chúng
ta cầu xin có thể tiết lộ rất nhiều về vị trí của chúng ta trong mối quan hệ với
Chúa, với mọi người và với thế giới xung quanh. Cầu nguyện bền bỉ có thể giúp
chúng ta nhận thức rõ hơn về những gì chúng ta thực sự nên cầu xin. Nó giúp
thanh lọc lời cầu nguyện của chúng ta, làm rõ các giá trị và hy vọng của chúng
ta, và dẫn dắt chúng ta đến việc cầu xin những gì thực sự phù hợp với lợi ích tốt
nhất của mình. Và chúng ta có thể hoàn toàn chắc chắn rằng Chúa muốn chúng ta
có được những điều đó.
https://livingspace.sacredspace.ie/oc171/
.Lạy Thầy xin dạy chúng con cầu nguyện
Một giai thoại được kể lại như sau: Một thương gia kia cần
một triệu đôla để giải quyết một việc hệ trọng, ông tới nhà thờ cầu nguyện xin
cho có được số tiền đó. Tình cờ ông quì ngay cạnh một người đàn ông, người đàn
ông này cùng cầu nguyện với những lời nhỏ nhẹ, nhưng ông thương gia kia vẫn
nghe biết ông ta đang xin. Ông cầu xin cho có được 100 đôla để trả một món nợ gấp.
Vị thương gia liền rút từ ví của mình 100 đôla và đặt vào tay người kia. Quá đỗi
vui mừng, người đàn ông đứng lên và ra khỏi nhà thờ ngay tức thì. Vị thương gia
giờ đây nhắm mắt lại và bắt đầu cầu nguyện rằng: “Lạy Chúa, giờ đây hẳn Ngài
không còn phải bị phân tâm nữa, xin hãy lắng nghe con cầu xin”.
Câu chuyện của hai người đàn ông cho chúng ta thấy điều tích
cực là dù ở trong tình trạng thang bậc nào trong xã hội họ vẫn chân thành cầu
nguyện. Tuy nhiên, cách nào đó họ đã làm nổi bật vấn đề mà bài Tin Mừng hôm nay
nhắm tới, đó là cách cầu nguyện của người Kitô hữu. Trong cả hai trường hợp,
Chúa trở thành hay được coi như là ông chủ một nhà tỷ phú. Phải chăng, đó là lối
cầu nguyện và cách nhìn phù hợp của người Kitô hữu chúng ta.
Lời các môn đệ thưa với Đức Giêsu trong bài Tin Mừng hôm
nay: “Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện”, có thể được hiểu như là một
khát vọng chính đáng của biết bao nhiêu người Kitô hữu về cách cầu nguyện. Lời
đáp lại của Đức Giêsu cũng có thể được tóm gọn trong một câu như sau: Lời cầu
nguyện của người Kitô hữu phải là lời của một người con đối với cha của mình.
Ngài nói: “Khi anh em cầu nguyện hãy nói, Lạy Cha… Nếu anh em vốn là những kẻ xấu
mà còn biết cho con cái mình của tốt, của lành phương chi Cha anh em ở trên trời…”
Chúng ta có thể thấy ngay được rằng, cầu nguyện theo Đức Giêsu là vấn đề giữa
người cha và người con. Nói cách khác, cầu nguyện là một vấn đề nội bộ trong gia
đình, đặt trên nền tảng của hiểu biết, thông cảm và yêu thương. Đức Giêsu dùng
hình ảnh người cha ở đây để tả lại hình ảnh mà người ta thường gán cho Thiên
Chúa, một ông chủ hay một ông vua, những người thường được người khác sợ hơn là
mến.
Chúng ta có thể coi Thiên Chúa như là Cha và cũng có thể coi
Ngài như là Mẹ. Cả hai hình ảnh này đều nói với chúng ta về mối tương quan dựa
trên tình thương và huyết thống, chứ không phải quyền lực hay chức vụ.
Cầu nguyện của người Kitô hữu là tự đặt mình vào trong mối
tương quan này, coi Thiên Chúa như là Cha hoặc Mẹ, thưa chuyện với Ngài, kể
chúng ta là con cái. Khi con trẻ thưa chuyện với cha mẹ, việc quan trọng không
phải là đúng cách hay sai cách, chúng chỉ đơn thuần tập trung vào một điều là
dùng tất cả lời nói, cử chỉ để diễn tả lòng mình. Cũng vậy, trước mặt Chúa, người
Cha nhân từ khi chúng ta cầu nguyện mà công thức, thủ tục đều là chuyện thứ yếu,
nếu chúng ta không muốn nói là thường. Con cái tin tưởng rằng, cha mẹ luôn luôn
làm những gì là tốt nhất cho mình.
Lời Chúa trong bài Tin Mừng hôm nay cũng nói: “Ai trong anh
em là một người cha mà khi con xin cá thay vì cá lại lấy con rắn mà cho nó, hoặc
nó xin trứng lại cho nó con bọ cạp”. Cũng vậy, con cái Thiên Chúa đến với Ngài
với thái độ tin tưởng, hy vọng, biết rằng Ngài sẽ dành cho họ tất cả những gì
là tốt nhất.
Khi nói về cầu nguyện, chúng ta cũng cần nhìn tới về một
khía cạnh khác, đó là sự kiên trì, giống như người bạn lúc nửa đêm trong bài
Tin Mừng. Con cái chẳng lấy gì chấp nhận câu trả lời không, nếu cha mẹ có trả lời
là không thì điều chắc chắn là ngày hôm sau và có thể hôm sau, hôm sau nữa
chúng vẫn trở lại với cùng một điều xin.
Đức Giêsu dạy chúng ta, con cái của Thiên Chúa cần phải biết
kiên trì trong cầu nguyện. Coi cầu nguyện như là việc giữa cha và con, điều này
cũng nhắc cho chúng ta biết cầu nguyện là một hành vi phát xuất từ một mối
tương quan. Chúng ta có thể coi việc cầu nguyện tốt hơn, nhưng chúng ta cũng có
thể trở thành những con người tốt hơn của cầu nguyện, khi mối tương quan giữa
chúng ta và Thiên Chúa trở nên thân mật gần gũi hơn như là một mối liên hệ giữa
cha và con.
Vậy, nếu anh chị em muốn cải thiện việc cầu nguyện của mình,
hãy tập trung vào mối tương quan thân mật giữa cha và con, giữa Thiên Chúa và
con cái.
‘Hãy Ra Khơi…’—Veritas



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét