18/02/2020
Thứ Ba tuần 6 thường niên
BÀI ĐỌC I: Gc 1, 12-18
“Chính Thiên Chúa không hề cám
dỗ”.
Trích thư của Thánh
Giacôbê Tông đồ.
Phúc cho kẻ chịu thử
thách, vì khi đã được tinh luyện, sẽ lãnh nhận triều thiên sự sống mà Thiên
Chúa đã hứa ban cho những kẻ yêu mến Người. Khi bị cám dỗ, đừng ai nói rằng bị
Thiên Chúa cám dỗ, vì Thiên Chúa không thể bị sự dữ cám dỗ, và chính Người cũng
không hề cám dỗ ai. Nhưng mỗi người bị tình dục cám dỗ, bị nó xúi giục và dụ dỗ.
Rồi khi tình dục đã thai nghén, thì sinh ra tội lỗi, và khi tội đã phạm rồi,
thì sinh ra chết.
Anh em thấn mến, anh
em đừng lầm lẫn: mọi ơn lành và mọi phúc lộc hoàn hảo đều do tự trời, bởi Cha
sáng láng ban xuống, nơi Người không có thay đổi và cũng không có bóng dáng sự
thay đổi. Người đã muốn sinh ra chúng ta bằng lời chân thật, để chúng ta nên
như của đầu mùa trong các tạo vật. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 93, 12-13a.
14-15. 18-19
Đáp: Lạy
Chúa, phúc thay người được Ngài dạy bảo (c. 12a).
Xướng:
1) Lạy Chúa, phúc thay
người được Ngài dạy bảo, và giáo hoá theo luật pháp của Ngài, hầu cho họ được
thảnh thơi trong những ngày gian khổ. – Đáp.
2) Vì Chúa sẽ không loại
trừ dân tộc, và không bỏ rơi gia nghiệp của Ngài. Nhưng sự xét xử sẽ trở lại đường
công chính, và mọi người lòng ngay sẽ thuận tình theo. – Đáp.
3) Đang lúc con nghĩ
rÄng chân con xiêu té, thì, lạy Chúa, ân sủng Ngài nâng đỡ thân con. Khi lòng
con vướng thêm nhiều điều lo lắng, thì ơn Chúa ủi an làm vui sướng hồn con. –
Đáp.
ALLELUIA: Tv 118, 27
Alleluia, alleluia!
– Xin Chúa cho con hiểu đường lối những huấn lệnh của Chúa, và con suy gẫm các
điều lạ lùng của Chúa. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Mc 8, 14-21
“Các con hãy ý tứ giữ mình khỏi
men biệt phái và men Hêrôđê”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, các môn đệ
quên mang bánh và chỉ còn một chiếc bánh trong thuyền. Và Chúa Giêsu dặn bảo
các ông rằng: “Các con hãy coi chừng và giữ mình cho khỏi men biệt phái và men
Hêrôđê”. Các môn đệ nghĩ ngợi và nói với nhau rằng: “Tại mình không có bánh”.
Chúa Giêsu biết ý liền bảo rằng: “Sao các con lại nghĩ tại các con không có
bánh? Các con chưa hiểu, chưa biết ư? Sao các con tối dạ như thế, có mắt mà
không xem, có tai mà không nghe? Khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm ngàn người
ăn, các con đã thu được bao nhiêu thúng đầy miếng bánh dư, các con không nhớ
sao?” Các ông thưa: “Mười hai thúng”. – “Và khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn
ngàn người ăn, các con đã thu được bao nhiêu thúng đầy miếng bánh dư?” Họ thưa:
“Bảy thúng”. Bấy giờ Người bảo các ông: “Vậy mà các con vẫn chưa hiểu sao?” Đó
là lời Chúa.
Suy Niệm : Tín
thác vào tình yêu của Chúa
Sau phép lạ hóa
bánh ra nhiều, Chúa Giêsu ngồi trên thuyền với các môn đệ để đi về hướng
Betsaiđa; Ngài lợi dụng những giây phút rảnh rỗi để trắc nghiệm phản ứng của
các ông về những phép lạ Ngài đã thực hiện, đặc biệt là phép lạ bánh và cá hóa
ra nhiều.
Khi cảnh giác các môn
đệ phải tránh men của Biệt phái và men của Hêrôđê, Chúa Giêsu có ý ám chỉ đến sự
mù quáng và những thành kiến của những nhóm người này. Chúa Giêsu đã dùng chữ
"men" để nói đến tinh thần kiêu ngạo và thái độ mù quáng ấy. Thế
nhưng, các môn đệ đã không hiểu được kiểu nói bóng bẩy ấy, đầu óc các ông còn đầy
những bận tâm về vật chất.
Chúa Giêsu mời gọi các
môn đệ hãy ra khỏi những bận tâm vật chất ấy để hiểu được ý nghĩa các phép lạ
và sứ điệp của Ngài. Ðó cũng chính là nội dung của chương trình huấn luyện mà
Ngài đeo đuổi trong ba năm rao giảng của Ngài. Mãi đến lúc Ngài bị bắt và chịu
treo trên Thập giá, xem chừng các môn đệ vẫn chưa hiểu được chiều sâu sứ điệp của
Ngài. Mơ tưởng của những người dân chài này là được trở thành công hầu khanh tướng
trong vương quốc trần gian mà họ nghĩ là Chúa Giêsu đã đến để thiết lập.
Chúa Giêsu mời gọi các
môn đệ Ngài hãy vượt lên những bận tâm vật chất để đi vào chiều sâu sứ điệp của
Ngài. Ðiều đó cũng có nghĩa là tin vào quyền năng của Ngài, hoàn toàn phó thác
cho Ngài. Giữa những khó khăn thử thách của cuộc sống, con người dễ dàng chạy đến
với Chúa: đó là thái độ rất chính đáng, bởi vì qua cử chỉ ấy, con người tuyên
xưng niềm tin vào tình yêu thương của Thiên Chúa. Tuy nhiên, Chúa Giêsu muốn
chúng ta hãy có một thái độ vô vị lợi hơn, hoàn toàn tín thác vào tình yêu của
Ngài. Một thái độ như thế sẽ cho chúng ta nhận ra tình yêu của Ngài, và cho
chúng ta thốt lên như các vị thánh: "Tất cả đều là hồng ân của Chúa"
bởi vì tình yêu của Ngài vượt trên mọi tính toán và chờ đợi của chúng ta.
Xin Chúa cho chúng ta
một niềm tin như thế, để trong mọi sự, chúng ta luôn biết dâng lời cảm tạ Chúa.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần VI TN
Bài đọc: Gen
6:5-8, 7:1-5, 10; Jam 1:12-18; Mk 8:14-21.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Con người cần
sống đức tin trong cuộc đời.
Đức tin không phải chỉ
là những hiểu biết về Thiên Chúa, nhưng còn là áp dụng những hiểu biết này
trong cuộc đời. Nếu chúng ta không sống những gì chúng ta tin, đức tin chỉ là
điều trong trí óc và chẳng giúp được gì cho chúng ta (Jam 2:14). Ví dụ, nếu
chúng ta tin lời Thiên Chúa nói về sự quan phòng của Ngài, chúng ta không được
phép lo lắng thái quá về việc ăn gì, uống gì, và mặc gì? Hay nếu chúng ta tin
điều quan trọng nhất trong cuộc đời là lo sao cho mọi người được cứu độ, chúng
ta sẽ dành nhiều thời giờ cho việc tìm hiểu và rao giảng Tin Mừng.
Các Bài Đọc hôm nay dẫn
chứng những mẫu gương sống và không sống đức tin. Trong Bài Đọc I, năm lẻ, Noah
được đẹp lòng Đức Chúa vì ông tuyệt đối sống đức tin nơi Thiên Chúa; trong khi
tất cả những người khác sống ngược lại. Trong Bài Đọc I, năm chẵn, tác-giả Thư
Giacôbê xác định cám dỗ không đến trực tiếp từ Thiên Chúa; nhưng cần thiết để
thử luyện đức tin của con người. Trong Phúc Âm, Chúa nhắc nhở các tông-đồ “Anh
em phải coi chừng, phải đề phòng men Pharisees và men Herode!” Vì tuy các ông
đã chứng kiến 2 phép lạ cả thể Chúa Giêsu đã làm để nuôi một lần 5,000, một lần
4,000 người ăn no nê; các ông vẫn bàn tán về việc không mang đủ bánh theo.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I (năm lẻ): Thiên Chúa muốn tiêu diệt con người.
1.1/ Tội lỗi và hình
phạt: “Đức Chúa thấy rằng sự gian ác của con người quả là nhiều trên mặt đất,
và lòng nó chỉ toan tính những ý định xấu suốt ngày. Đức Chúa hối hận vì đã làm
ra con người trên mặt đất, và Người buồn rầu trong lòng. Đức Chúa phán: “Ta sẽ
xoá bỏ khỏi mặt đất con người mà Ta đã sáng tạo, từ con người cho đến gia súc,
giống vật bò dưới đất và chim trời, vì Ta hối hận đã làm ra chúng.”” Có nhiều
điểm sai về thần học nếu chúng ta hiểu theo nghĩa đen của đoạn văn này: Làm sao
Thiên Chúa có thể “hối hận vì đã làm ra con người trên mặt đất, và Người buồn rầu
trong lòng.” Chẳng lẽ Thiên Chúa không biết trước con người sẽ tội lỗi như thế
khi trao ban tự do cho con người xử dụng? Tác-giả không để ý đến thần học mà chỉ
chú ý đến hai điểm chính:
(1) Tội lỗi con người
là nguyên nhân của Lụt Hồng Thủy: Đã gây ra tội lỗi, con người phải chấp nhận
hình phạt tương xứng với tội của mình. Sở dĩ Thiên Chúa chưa phạt vì giờ của
Ngài chưa đến. Đừng có ai nghĩ mình cứ phạm tội và có thể trốn thoát hình phạt
của Thiên Chúa.
(2) Thiên Chúa có uy
quyền sáng tạo và cũng có uy quyền tái tạo mọi sự. Qua Lụt Hồng Thủy và những
trận lụt khắp nơi trên thế giới, chúng ta cảm nhận được một điều: Nếu Thiên
Chúa muốn xoá sạch trái đất, Ngài chỉ cần cho mưa liên tục trong vài chục ngày.
1.2/ Niềm tin và sự cứu
thoát: Sống công chính là lý do tại sao Đức Chúa cứu gia đình Noah. Ông sống
công chính vì ông tuyệt đối tin tưởng và thi hành những gì Đức Chúa truyền.
Trong khi mọi người nhạo cười ông khi được ông cho biết Nạn Hồng Thủy sắp xảy
ra, ông vẫn một mực tin tưởng nơi lời Đức Chúa phán và hoàn tất việc đóng tàu.
Điều này chứng minh sự công bằng của Thiên Chúa: Cho dù chỉ có một gia đình ông
Noah sống công chính, Ngài không tru diệt gia đình ông cùng với toàn thể nhân
loại.
Kích thước của con tàu
do Noah đóng là: 300 cubits chiều dài, 50 cubits chiều ngang, và 30 cubits chiều
cao. Một cubit tương đương với khỏang 18 inches. Nếu tính ra đơn vị của Anh,
con tàu có kích thước: 450 ft chiều dài, 75 ft chiều rộng, và 45 ft chiều cao.
Đây là một con tàu vĩ đại nếu đem so sánh với những chiếc tàu lớn hiện đại. Ví
dụ, chiếc tàu Anh Mayflower chỉ dài 90 ft, tàu Noah phải dài gấp năm lần. Cộng
với việc lựa chọn tất cả các sinh vật Thiên Chúa đã tạo dựng để cho vào bong
tàu; đây là công việc rất khó khăn cho Noah thực hiện.
2/ Bài đọc I (năm
chẵn): Phúc thay người biết kiên trì chịu
đựng thử thách.
2.1/ Thiên Chúa để cám
dỗ xảy đến cho con người.
(1) Nguồn gốc của cám
dỗ: Con người thường có khuynh hướng đổ lỗi cho người khá hay hoàn cảnh đưa đến
sự sa ngã của mình. Trong trình thuật về sự sa ngã đầu tiên của con người: ông
Adong đổ tội cho bà Evà, người Thiên Chúa đã dựng nên và cho ông làm bạn. Bà
Evà đổ lỗi cho con rắn đã lừa đảo và cám dỗ Bà. Câu hỏi được con người đặt ra:
“Ai là nguyên nhân chính của cám dỗ?” Có ít nhất 4 ý kiến khác nhau:
+ Thiên Chúa: Ngài dựng
nên mọi sự trong trời đất: thiên thần, quỉ thần, và con người với mọi dục vọng
trong cơ thể. Tác giả thư Giacôbê phản đối ý kiến này: “Khi bị cám dỗ, đừng ai
nói: “Tôi bị Thiên Chúa cám dỗ,” vì Thiên Chúa không thể bị cám dỗ làm điều xấu,
và chính Người cũng không cám dỗ ai.” Hơn nữa, trình thuật tạo dựng cũng xác
tín: “mọi sự Thiên Chúa dựng nên đều tốt lành.”
+ Quỉ thần: Rắn cám dỗ
bà Evà trong vườn Địa Đàng, và vẫn đang cám dỗ con người như lời Chúa Giêsu cảnh
cáo các môn đệ: “Thầy thấy Satan từ trời sa xuống, và sàng các con như sàng gạo.”
+ Thế gian: Những người
sống chung quanh mình, và môi trường gia đình cũng như xã hội ảnh hưởng rất nhiều
đến tội lỗi của cá nhân. Ví dụ: nghèo đói sinh ra mọi tệ nạn xã hội như ăn cắp,
ăn trộm, ăn cướp, và đĩ điếm. Tuy nhiên, con người vẫn có thể sống: “gần bùn mà
chẳng hôi tanh mùi bùn.”
+ Xác thịt: Không biết
kiềm chế những dục vọng trong con người mình. Thánh Giacôbê qui chế cám dỗ cho
con người: “Nhưng mỗi người có bị cám dỗ, là do dục vọng của mình lôi cuốn và
dùng mồi mà bắt.”
(2) Trách nhiệm của
con người: Thực ra, Thiên Chúa chỉ chịu trách nhiệm gián tiếp vì Ngài dựng nên
và điều khiển mọi sự; nhưng con người là nguyên nhân trực tiếp cho các hành động
tội lỗi của mình. Thiên Chúa không dựng nên các điều xấu vì tội lỗi không bén mảng
được vào Thiên Chúa. Ngài để những sự xấu xảy ra và ban cho con người có khôn
ngoan để nhận ra các nguy hiểm và tự do để chọn lựa điều tốt giữa bao điều xấu
xa. Cám dỗ cần thiết vì nó cung cấp thử thách cho con người để họ chứng minh niềm
tin yêu của con người nơi Thiên Chúa. Tác giả Thư Giacôbê nhìn ra lợi ích của
cám dỗ: “Phúc thay người biết kiên trì chịu đựng cơn thử thách, vì một khi đã
được tôi luyện, họ sẽ lãnh phần thưởng là sự sống Chúa đã hứa ban cho những ai
yêu mến Người.” Nhưng nếu con người không biết dùng khôn ngoan để nhận ra những
nguy hiểm của cám dỗ và sa ngã, họ là người phải chịu trách nhiệm cho mọi hình
phạt sẽ xảy đến, hình phạt nguy hiểm nhất là cái chết, như tác giả nhận xét: “một
khi dục vọng đã cưu mang thì đẻ ra tội; còn tội khi đã phạm rồi, thì sinh ra
cái chết.”
2.2/ Thiên Chúa là Đấng
ban phát muôn ơn lành: Tác giả tin mọi sự Thiên Chúa dựng nên đều tốt lành, như
trình thuật tạo dựng trong Sách Khởi Nguyên, khi viết: “Mọi ơn lành và mọi phúc
lộc hoàn hảo đều do từ trên, đều tuôn xuống từ Cha là Đấng dựng nên muôn tinh
tú; nơi Người không hề có sự thay đổi, cũng không hề có sự chuyển vần khi tối
khi sáng.” Tác giả nhấn mạnh đến tính bất biến của Thiên Chúa. Ngài không bao
giờ thay đổi: mặt trời, mặt trăng, và các tinh thể có thể lúc sáng lúc tối;
nhưng nơi Thiên Chúa hoàn toàn là sự sáng.
Trách nhiệm của con
người là biết tận dụng tất cả những gì Chúa dựng nên cho mục đích tốt lành mà
Thiên Chúa mong muốn. Trong sự quan phòng của Thiên Chúa, Ngài không để con người
lầm lũi bước đi trong tăm tối và bị rơi vào bẫy của ba thù (quỉ thần, thế gian,
và dục vọng xác thịt); nhưng ban cho con người một nguồn sáng không bao giờ tối
là Kinh Thánh. Con người phải biết chạy đến với nguồn sáng này để nhận ra các
cám dỗ và cách thức để vượt qua, như tác giả khuyên: “Người đã tự ý dùng Lời
chân lý mà sinh ra chúng ta, để chúng ta nên như của đầu mùa trong các thọ tạo
của Người.”
3/ Phúc Âm: Lo lắng chuyện ăn uống.
3.1/ Lo lắng chuyện thế
gian: Các môn đệ lo lắng vì quên đem bánh theo; các ông chỉ có một chiếc bánh
trên thuyền. Chúa Giêsu răn bảo các ông: “Anh em phải coi chừng, phải đề phòng
men Pharisees và men Herode!” Men là miếng bột cũ còn giữ lại từ khối bột làm
bánh cũ; mục đích là để cho bột nổi lên trước khi nướng bánh. Chỉ cần một chút
men cũng đủ làm dạy cả một khối bột lớn. Người Do-thái đôi khi đồng hoá công việc
của ma quỉ với men.
(1) Men Pharisees: Niềm
tin đặt trên việc nhìn thấy phép lạ để đem lại uy quyền và lợi lộc vật chất.
Chúng ta đã nói về vấn đề này hôm qua, khi họ đến tranh luận và thách thức Chúa
Giêsu làm phép lạ, trước khi họ có thể tin vào Ngài.
(2) Men Herode: Nhà
Vua chú trọng đến uy quyền, danh vọng, và hưởng thụ các của cải vật chất. Vì thế,
ông đã từ chối sự thật và chém đầu Gioan Tẩy Giả.
Khi khuyên các môn đệ
phải đề phòng “men Pharisees và men Herode,” Chúa Giêsu muốn nói với các ông đừng
quan tâm đến những chuyện thế gian như họ. Hơn nữa, Chúa đang chuẩn bị cho các
ông chấp nhận một Đấng Thiên Sai chịu đau khổ để cứu chuộc con người.
3.2/ Các Tông-đồ đã
không sống niềm tin: Mặc dù đã được Chúa Giêsu cảnh cáo, các ông vẫn không hiểu
những gì Chúa Giêsu muốn nói, vì “các ông vẫn bàn tán với nhau về chuyện các
ông không có bánh.” Chúa Giêsu cũng phải bực mình nên Người nói với các ông:
“Sao anh em lại bàn tán về chuyện anh em không có bánh? Anh em chưa hiểu chưa
thấu sao? Lòng anh em ngu muội thế! Anh em có mắt mà không thấy, có tai mà
không nghe ư? Chúa Giêsu soi sáng bằng cách đặt câu hỏi cho các ông phải suy
nghĩ và trả lời:
– Khi Thầy bẻ năm chiếc
bánh cho 5,000 người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu thúng đầy mẩu bánh?”
Các ông đáp: “Thưa được mười hai.”
– Và khi Thầy bẻ bảy
chiếc bánh cho 4,000 người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu giỏ đầy mẩu
bánh?” Các ông nói: “Thưa được bảy.” Người bảo các ông: “Anh em chưa hiểu ư?”
Mục đích của phép lạ
là để khai mở niềm tin. Các Tông-đồ không những được khai mở một lần, mà đến
hai lần; các ông vẫn không tin Chúa Giêsu có thể làm phép lạ cho các ông có
bánh ăn! Nếu các ông được chứng kiến tận mắt hai lần phép lạ liên quan đến bánh
hoá nhiều như thế, mà vẫn cứ nói về chuyện không mang bánh, phép lạ Chúa Giêsu
làm có ảnh hưởng gì đến niềm tin của các ông?
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Đức tin phải đi đôi
với hành động; đức tin không việc làm là đức tin chết (Jam 2:17). Nếu chúng ta
thực sự tin Lời Chúa, chúng ta phải áp dụng những Lời của Ngài trong cuộc sống.
– Lời cảnh cáo của
Chúa Giêsu “Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pharisees và men Herode!”
vẫn còn hiệu lực cho chúng ta ngày nay; vì rất nhiều lần chúng ta đã để cho những
lo lắng thế gian làm chủ cuộc đời.
– Nếu chúng ta sống
ngược lại với những gì chúng ta tin, chúng ta sẽ phải trả giá trước mặt Thiên
Chúa. Hình ảnh Lụt Hồng Thủy nhắc nhở chúng ta thân phận yếu đuối và tội lỗi của
con người.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
18/02/2020 – THỨ BA TUẦN 6 TN
Mc 8,14-21
KÝ ỨC VÀ ĐỨC TIN
“Anh em không nhớ sao: khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm
ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu thúng đầy mẩu bánh?” (Mc
10,30b)
Suy niệm: Thiên Chúa dần dần mạc khải chương trình cứu độ của
Ngài trong dòng lịch sử nhân loại. Trên bình diện đời sống cá nhân mỗi người
cũng thế, những kinh nghiệm đức tin trong quá khứ, được an ủi hay gặp thử
thách, cũng giúp cho người tín hữu vững vàng tiến lên mỗi ngày trong đời sống
tin yêu phó thác. Chính vì vậy trong đời sống đức tin, ký ức lịch sử sẽ giúp
con người ngày càng trưởng thành trong đời sống thiêng liêng. Các nhà linh đạo
đã khôn ngoan khuyên các con thiêng liêng của mình rằng: khi con nhận được ơn
an ủi, ơn bình an, ơn sức mạnh, ơn can đảm, v.v. con đừng vội say men chiến thắng
sinh lòng tự phụ; đúng hơn, hãy chuẩn bị tinh thần cho những thử thách sắp tới;
ngược lại, nếu con đang chịu thử thách gian nan, hãy đừng lãng quên những lúc
Chúa đã con được bình an, được an ủi, được thành công và đắc ý, để con luôn cậy
trông phó thác cho Chúa tất cả.
Mời Bạn: Ký ức đóng vai trò quan trọng trong đời sống của
người tín hữu: Ai không có quá khứ thì cũng không có tương lai. Mời bạn hãy
cùng với Đức Ma-ri-a “hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy và suy đi nghĩ lại trong
lòng” (Lc 2,21), để nhận ra chân lý cứu độ mà Chúa không ngừng mạc khải cho
chúng ta.
Sống Lời Chúa: Tâm niệm: khó có thể tát cạn một lần ý nghĩa của một
biến cố ân sủng. Bằng ký ức, quay về sống lại những biến cố ân phúc đó một lần
nữa, để lòng tin của mình được thêm củng cố.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban cho chúng con luôn biết ghi nhớ
những ơn lành Chúa ban, để chúng con luôn sống trong tâm tình cậy tin phó thác.
Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
Suy Niệm : Anh em
không nhớ sao?
Suy niệm :
Ít khi Đức Giêsu giận các môn đệ đến thế.
Ngài đặt cho họ dồn dập bảy câu hỏi liên tiếp (cc. 17-21),
và Ngài chỉ cho họ hai cơ hội trả lời (cc. 19, 20).
Câu chuyện xảy ra khi Thầy trò đang ở trên thuyền đi qua bờ bên kia.
Các môn đệ quên đem bánh theo,
hay đúng ra trên thuyền chỉ có một chiếc bánh (c. 14).
Hẳn các ông đã cảm thấy lo âu, bất an,
vì lỡ ra cuộc hành trình kéo dài,
một chiếc bánh làm sao đủ ăn cho cả nhóm?
Chính vì thế họ mới bàn tán với nhau về chuyện thiếu sót này (c. 16).
Chẳng rõ cuộc bàn cãi giữa họ có lớn tiếng không,
nhưng chắc chắn Thầy Giêsu đã biết được (c. 17).
“Tại sao anh em lại bàn tán về chuyện anh em không có bánh?” (c. 17).
Tại sao anh em lại có vẻ lo sợ, không yên?
Thầy Giêsu rõ ràng không chấp nhận thái độ bất an đó.
“Anh em chưa hiểu, chưa thấu sao?
Anh em có trái tim cứng cỏi như thế sao?” (c. 17; Mc 6, 52).
Đối với người Do Thái, trái tim là nơi phát sinh mọi suy nghĩ và hiểu biết.
Một trái tim cứng cỏi ắt không còn khả năng thấu hiểu.
Khi đường vào trái tim bị nghẽn, mọi lối vào qua giác quan cũng bế tắc:
“Anh em có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe sao ?” (c. 18).
Người có trái tim cứng cỏi thì trở nên mù lòa và điếc lác.
Để các môn đệ thấy rằng nỗi lo âu của họ là vô lý,
Thầy Giêsu đã gợi cho các ông nhớ lại hai lần Ngài làm bánh hóa nhiều.
“Anh em không nhớ sao?” (c. 18).
Với năm chiếc bánh Thầy bẻ cho năm ngàn người ăn,
anh em còn thu về được mười hai thúng bánh vụn (c. 19; Mc 6, 31-44).
Với bảy chiếc bánh Thầy bẻ cho bốn ngàn người ăn,
anh em còn thu được bảy giỏ đầy (c. 20; Mc 8, 1-9).
Thầy có thể nuôi được số đông người như thế một cách dư dật,
vậy mà anh em còn lo vì thấy cả nhóm chỉ có một chiếc bánh khi qua hồ.
Câu hỏi cuối cùng của Thầy: “Anh em vẫn chưa hiểu sao?”
Con người là con vật hay lo, quay quắt vì lo.
Có khi lo vì dễ quên những gì Chúa đã làm cho đời mình.
Nếu ta dành giờ để suy nghĩ về những kỳ công Chúa làm trong quá khứ,
ta sẽ được giải thoát khỏi những nỗi lo hiện tại chẳng đáng gì.
Hãy để cho trái tim mình mềm lại, trí hiểu được thông suốt,
mắt sáng lên và tai nhạy bén, trí nhớ minh bạch rõ ràng.
Như thế là hãy để cho toàn bộ con người mình mở ra trước Thiên Chúa,
tín thác vào sự quan phòng của Ngài khi ta băng qua biển đời.
Hôm nay Đức Giêsu vẫn hỏi chúng ta: Anh em không nhớ sao?
Nhớ là hành vi quan trọng trong đời sống thiêng liêng.
Nhớ sẽ làm chúng ta bình an ra khơi với Thầy, dù chỉ có một chiếc bánh.
Nhớ sẽ làm chúng ta dám chia sẻ số bánh nhỏ nhoi của mình cho đám đông.
Cầu nguyện :
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con trở nên đơn sơ bé nhỏ,
nhờ đó con dễ nghe được tiếng Chúa nói,
dễ thấy Chúa hiện diện
và hoạt động trong đời con.
Sống giữa một thế giới đầy lọc lừa và đe dọa,
xin cho con đừng trở nên cứng cỏi,
khép kín và nghi ngờ.
Xin dạy con sự hiền hậu
để con biết cảm thông và bao dung với tha nhân.
Xin dạy con sự khiêm nhu
để con dám buông đời con cho Chúa.
Cuối cùng, xin cho con sự bình an sâu thẳm,
vui tươi đi trên con đường hẹp với Ngài,
hạnh phúc vì được cùng Ngài chịu khổ đau. Amen.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
18 THÁNG HAI
Bạn Có Nghe Ngài Gõ
Cửa?
“Các ngươi hãy hết
lòng trở về với Ta” (Ge 2, 12). Đó là tiếng gọi của Thiên Chúa cho riêng từng
người trong Giáo Hội. Thiên Chúa kêu gọi mỗi chúng ta trở về với Ngài. Đấy là sứ
điệp của mọi mùa Chay. Đó là lý do tại sao mùa Chay được gọi là một ‘nhịp mạnh’.
Trong mùa này, hơn bất cứ lúc nào khác, chính Thiên Chúa nói với chúng ta. Ngài
kêu gọi. Ngài gõ vào cánh cửa tâm hồn ta.
Thiên Chúa muốn chiếm
lấy chúng ta. Tình yêu của Ngài dành cho chúng ta thật quá đỗi thâm trầm, vì
Ngài biết từng người trong chúng ta đến tận những đáy sâu thẳm nhất. Ngài biết
rằng mãi mãi chúng ta còn khắc khoải bao lâu chưa trở lại cùng Ngài. Vì thế,
đây cũng là một tình yêu ‘hay ghen’(cf. Ge 2, 18). Tình yêu ‘hay ghen’ ấy của
Thiên Chúa làm nên bầu khí của mùa Chay, từ Thứ Tư Lễ Tro cho đến Tam Nhật Thánh.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 18/2
Gc 1,12-18; Mc
8,14-21
Lời Suy Niệm: “Người răn bảo các ông: Anh em phải coi chừng,
phải đề phòng men Pharisêu và men Hêrôđê!”
Đối
với những người Pharisêu, họ đang mắc phải sai lầm trong việc tìm kiếm Thiên
Chúa, và việc thờ phượng Thiên Chúa dưới hình thức Lề Luật bên ngoài một cách
giả hình. Nên Chúa Giêsu sợ các môn đệ của Người vấp phải những lỗi lầm ấy; Người
đã răn bảo là phải đề phòng.
Lạy Chúa Giêsu, giữa một thế gian nhiều cạm bẩy đang giăng mọi lối đi của chúng
con. Xin Chúa ban ơn thánh của Chúa, giúp chúng con được khôn ngoan thánh thiện
để nhận ra chân lý; giúp chúng con sống trên con đường trọn lành.
Mạnh Phương
18 Tháng Hai
Hai Biển Hồ
Palestina có tới
hai biển hồ… Hai biển hồ này hoàn toàn khác nhau. Một biển hồ thường được gọi
là biển hồ Galilêa. Ðây là một biển hồ rộng lớn với nước trong xanh mà người ta
có thể uống và cá cũng có thể sống trong đó. Xung quanh hồ này là những vườn
cây và thảm cỏ xanh tươi. Nhà cửa cũng mọc lên rất nhiều xung quanh biển hồ
này… Chúa Giêsu đã gặp gỡ với những người môn đệ đầu tiên của Ngài tại đây và
Ngài cũng nhiều lần đi thuyền xuyên qua biển hồ này.
Biển hồ thứ hai tại
Palestina là Biển Chết. Ðúng như tên gọi của nó, không có sự sống nào trong
cũng như xung quanh biển hồ này. Nước mặn đến nỗi mà người cũng có thể trở
thành bệnh hoạn nếu uống phải. Mùi hôi thối từ Biển Chết xông lên khiến không
ai muốn sống gần đó.
Có điều kỳ lạ là
hai biển hồ này đều nhận nước từ cùng một nguồn là sông Jordan. Nước sông
Jordan chảy vào biển hồ Galilêa rồi từ đó tràn qua các hồ nhỏ và sông lạch
khác. Hồ Galilêa nhận lãnh để rồi chia sẻ cho những hồ khác, nhờ đó nước của nó
luôn luôn trong sạch và mang lại sức sống cho cây cỏ, muôn thú cũng như con người.
Biển Chết cũng nhận
nước từ sông Jordan, nhưng nó giữ lấy riêng cho nó do đó nước của nó trở thành
mặn chát và hôi thối.
Thánh Phaolô đãghi lại
lời vàng ngọc của Chúa Giesu như sau: “Cho thì có phúc hơn nhận lãnh”. Thật ra,
càng trao ban, người ta càng nhận lãnh trở lại nhiều hơn.
Một đồng tiền kinh
doanh là một đồng tiền sinh lợi. Một ánh lửa chia sẻ là một ánh lửa tỏa lan. Một
vết dầu thả lỏng là một vết dầu loang. Ðôi môi có hé mở mới thu nhận được nhiều
nụ cười. Bàn tay có mở rộng trao ban, tâm hồn mới tràn ngập vui sướng…
Càng trao ban, càng được
nhận lãnh: đó là một định luật sống của con người trong mọi lĩnh vức. Tất cả
con người chúng ta, tất cả sự sống của chúng ta, tất cả tài năng của chúng ta,
tất cả những gì chúng ta có: tất cả đều do Chúa ban tặng. Thiên Chúa ban tặng tất
cả cho chúng ta để chúng ta trao ban cho người khác và như vậy, chúng ta mới cảm
nhận được hạnh phúc đích thực… Cũng như biển hồ Galilêa tiếp nhận nước từ dòng
sông Jordan để rồi ban tặng cho những sông lạch xung quanh và nhờ đó, trở thành
trong xanh tươi tốt, cũng thế, sự sống chúng ta lãnh nhận từ Thiên Chúa chỉ trở
thành tươi tốt nếu nó được chia sẻ và trao ban cho người khác. Càng giữ lấy
riêng cho mình, sự sống trong chúng ta sẽ héo tàn và chết dần chết mòn.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét