02/07/2025
Thứ Tư
tuần 13 thường niên
Bài Ðọc I: (Năm
I) St 21, 5.8-20
“Con của người nữ tỳ không được thừa hưởng gia tài cùng với
con tôi”.
Trích sách Sáng Thế.
Khi Abraham được một trăm tuổi, thì Isaac sinh ra.
Ðứa trẻ lớn lên và thôi bú.
Ngày Isaac thôi bú, Abraham thết tiệc linh đình.
Bà Sara thấy con của Agar, người đàn bà Ai Cập, chơi với
Isaac, con của bà, liền nói với Abraham rằng: “Hãy đuổi mẹ con người tì nữ này
đi, vì con của người đầy tớ không được thừa hưởng gia tài cùng với con tôi là
Isaac”.
Abraham lấy sự ấy làm đau lòng cho con mình.
Chúa phán cùng Abraham rằng: “Người đừng buồn vì con trẻ, và
con của nữ tì ngươi. Bất cứ Sara nói gì, ngươi hãy nghe theo vì nhờ Isaac, sẽ
có một dòng dõi mang tên ngươi. Nhưng Ta cũng sẽ cho con trai của nữ tì trở
thành một dân tộc lớn, vì nó thuộc dòng dõi của ngươi”.
Sáng sớm, Abraham chỗi dậy,lấy bánh mì và bầu nước, đặt lên
vai người nữ tì, trao con trẻ cho nàng rồi bảo nàng đi.
Sau khi ra đi, nàng đến rừng Bersabê.
Và khi đã uống hết bầu nước, nàng bỏ con trẻ dưới gốc cây
trong rừng.
Nàng ra ngồi cách xa đó khoảng tầm một tên bắn.
Vì nàng nói: “Tôi chẵng nỡ thấy con tôi chết”, và nàng ngồi
đó, thì bên trong đứa bé cất tiếng khóc.
Chúa đã nghe tiếng khóc của đứa trẻ, và thiên thần Chúa từ
trời gọi Agar mà rằng: “Agar, ngươi làm gì thế? Ngươi đừng sợ, vì Thiên Chúa đã
nghe tiếng đứa trẻ khóc từ chỗ nó đang nằm kia.
Ngươi hãy chỗi dậy, ẵm con đi, và giữ chặt tay nó, vì Ta sẽ
cho nó trở thành một dân tộc vĩ đại”.
Và Thiên Chúa mở mắt cho Agar, nàng thấy một giếng nước và đến
múc đầy bầu nước cho đứa trẻ uống.
Chúa phù trợ đứa trẻ; nó lớn lên, cư ngụ trong rừng vắng, và
trở thành người có tài bắn cung tên.
Ðó là Lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 33,7-8.10-11,12-13
Ðáp: Kìa người
đau khổ cầu cứu và Chúa đã nghe.
Xướng: Kìa người
đau khổ cầu cứu và Chúa đã nghe, và Người đã cứu họ khỏi mọi điều tai nạn.
Thiên thần Chúa hạ trại đồn binh, chung quanh những người sợ Chúa, và bênh chữa
họ.
Xướng: Các thánh
nhân của Chúa hãy tôn sợ Chúa, vì người tôn sợ Chúa chẳng thiếu thốn chi. Bọn
sang giàu đã sa cơ nghèo đói, nhưng người tìm Chúa chẳng thiếu chi thiện hảo.
Xướng: Các đệ tử
ơi, hãy lại đây, hãy nghe ta, ta sẽ dạy các con biết tôn sợ Chúa. Ai là người
yêu quý cuộc đời, mong sống lâu để hưởng nhiều phúc lộc.
Alleluia: Tv 94, 8ab
Alleluia, alleluia. – Ước gì hôm nay các bạn nghe tiếng
Chúa, và đừng cứng lòng. – Alleluia.
Phúc Âm: Mt 8,28-34
“Ông đến lúc này để hành hạ các quỷ”.
Bài trích Phúc Âm theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu lên thuyền sang bờ bên kia, đến miền Giêrasa,
thì gặp hai người bị quỷ ám từ các mồ mả đi ra, chúng hung dữ đến nỗi không ai
dám qua đường ấy.
Và chúng kêu lên rằng: “Lạy Ông Giêsu, Con Thiên Chúa, chúng
tôi có can chi đến ông? Ông đến đây để hành hạ chúng tôi trước hạn định sao?”
Cách đó không xa có một đàn heo lớn đang ăn.
Các quỷ nài xin Người rằng: “Nếu ông đuổi chúng tôi ra khỏi
đây, thì xin cho chúng tôi nhập vào đàn heo”.
Người bảo chúng rằng: “Cứ đi”.
Chúng liền ra khỏi đi nhập vào đàn heo.
Tức thì cả đàn heo, từ bờ dốc thẳng, nhào xuống biển và chết
chìm dưới nước.
Các người chăn heo chạy trốn về thành, báo tin ấy và nói về
các người bị quỷ ám. Thế là cả thành kéo ra đón Chúa Giêsu. Khi gặp Người, Họ
xin Người rời khỏi vùng của họ.
Ðó là Lời Chúa.
Chú giải về Sáng thế 21,5.8-20
Cuối cùng, Chúa đã giữ lời hứa và Sarah, mặc dù đã già, vẫn
sinh ra đứa con trai duy nhất, đứa con mà qua đó lời hứa với Abraham và con
cháu của ông sẽ được thực hiện. Bản thân Abraham đã đúng 100 tuổi.
Đứa trẻ Isaac lớn lên và vào ngày cai sữa, Abraham đã tổ chức
một bữa tiệc lớn. Cai sữa diễn ra ở vùng Cận Đông cổ đại khi Isaac ở độ tuổi từ
hai đến ba. Tuy nhiên, khi Sarah nhìn thấy con trai mình là Isaac chơi với người
anh cùng cha khác mẹ, Ishmael, con trai của Hagar, người hầu gái, bà đã trở nên
rất tức giận (mặc dù có ấn tượng trong câu chuyện rằng Isaac và Ishmael bằng tuổi
nhau, nhưng Ishmael sẽ ở độ tuổi giữa thiếu niên vào thời điểm này). Sarah
không quên cách Hagar chế giễu bà vì vô sinh và không thể sinh con trai cho
Abraham. Bà cũng sợ rằng nếu những người anh em quá thân thiết, điều đó sẽ ảnh
hưởng đến phần thừa kế của Isaac. Trên thực tế, Isaac sẽ có tất cả.
Từ ‘chơi’ ở đây là một ám chỉ khác đến tên của Isaac, trong
đó động từ có nghĩa là ‘cười’ hoặc ‘chơi’. Bà bảo Abraham loại bỏ cả Ishmael và
Hagar. Bà không muốn Ishmael chia sẻ bất kỳ tài sản thừa kế nào của gia đình với
Isaac.
Abraham rất không vui với điều này vì ông coi Ishmael là một
người con trai thực sự mà ông yêu thương. Nhưng theo luật pháp và phong tục thời
bấy giờ, việc trục xuất tùy tiện con trai của một người hầu gái là điều bị cấm
và đặc biệt là trong trường hợp này, khi người cha là chủ gia đình. Tuy nhiên,
Chúa bảo Abraham làm theo yêu cầu của Sarah vì Isaac và chỉ Isaac mới là cha của
những người con cháu trong tương lai.
Cùng lúc đó, Ishmael, con trai của người nữ nô lệ, sẽ trở
thành tộc trưởng theo đúng nghĩa của mình như một dấu hiệu danh dự cho Abraham,
cha của ông. Chúa nói với Abraham:
Còn về đứa con trai của
người nữ nô lệ, ta cũng sẽ làm cho nó trở thành một quốc gia, vì nó là dòng dõi
của ngươi.
Vào ngày hôm sau, Abraham đã gửi Hagar đi cùng đứa con trai
của bà và một ít bánh mì và nước—vì Abraham chỉ có rất ít lương thực. Bà rời đi
cùng đứa con trai của mình và lang thang trong vùng hoang dã của Beer-sheba.
Khi nước cạn, bà đặt đứa con trai mình dưới bóng râm của một số bụi cây rồi đi
ngồi xuống một khoảng cách xa. Bà cầu nguyện:
Xin đừng để tôi nhìn
thấy đứa trẻ chết.
Và bà khóc. Đó là lần thứ hai bà nhận được sự đối xử này. Cậu
bé hẳn cũng đã khóc vì một thiên thần đã nói với Hagar từ trên trời:
Đừng sợ, vì Chúa đã
nghe thấy tiếng nói của đứa trẻ…. Hãy đến, nâng đứa trẻ lên và giữ chặt nó bằng
tay của ngươi, vì ta sẽ làm cho nó trở thành một quốc gia vĩ đại.
‘God has hear’ là một cách chơi chữ về ý nghĩa tên của
Ishmael. Khi Hagar mở mắt ra, gần đó có một cái giếng. Bà đổ đầy nước vào bầu
da và cho cậu bé uống. Và bây giờ, Sách
Sáng Thế nói:
Thiên Chúa ở cùng cậu
bé, và cậu lớn lên; cậu sống trong sa mạc và trở thành một chuyên gia bắn cung
[tức là một thợ săn xuất sắc].
Trong câu tiếp theo, không phải là một phần của bài đọc,
chúng ta được kể rằng Hagar đã tìm được một người vợ Ai Cập cho Ishmael. Chúng
ta nhớ rằng Hagar cũng được Abraham đưa từ Ai Cập về. Nhưng cuộc hôn nhân này
chỉ xác nhận Ishmael và con cháu của ông là những người ngoài cuộc và để lại
cánh đồng cho Isaac.
Tất nhiên, chúng ta đang thấy ở đây sự tiến hóa của người
Israel được kể qua con mắt của các tác giả thiêng liêng. Chắc chắn không phải mọi
thứ trong câu chuyện này đều được chúng ta chấp thuận ngày nay, không phải sự
chế giễu về tình trạng hiếm muộn của Sarah hay việc đuổi Hagar đi. Chúng ta
đang nói đến một xã hội sơ khai hơn nhiều, nơi nhiều giá trị mà chúng ta coi là
hiển nhiên vẫn chưa phát triển trong ý thức của mọi người.
Nhưng chúng ta cũng phải thừa nhận rằng những giá trị này
không được mọi người trong xã hội của chúng ta tiếp thu. Chúng ta chỉ cần nghĩ
đến hàng triệu người đã bị đuổi khỏi nhà và thậm chí không có những nhu cầu cơ
bản để sống. Hầu hết những tình huống này là kết quả của hành vi của con người
(vô nhân đạo).
Chú giải về Mát-thêu 8,28-34
Phiên bản của Mát-thêu
về câu chuyện kỳ lạ này khá khác biệt và ngắn hơn nhiều so với phiên bản được
kể trong Phúc âm của Mác-cô. Mát-thêu thường lược bỏ các câu
chuyện chỉ còn những chi tiết cần thiết, trong khi Mác-cô có xu hướng trình bày một cách kịch
tính hơn. Trong phiên bản của Mát-thêu,
có hai người bị quỷ ám thay vì chỉ một (như trong Phúc âm của Mác-cô). Điều này tương tự như phiên bản
câu chuyện Bạc-ti-mê được kể bởi
Mác-cô (10,46-52), trong đó Mát-thêu (20,29-34) cũng có hai người
mù thay vì một.
Trong câu chuyện trước về việc cơn bão lắng dịu, chúng ta đã
thấy Chúa Giêsu và các môn đồ
đang băng qua hồ. Bây giờ họ đến đích, một nơi được gọi là Gadarenes. Nơi này
có tên bắt nguồn từ thị trấn Gadara ở phía đông nam của hồ.
Tại đây, Chúa Jesus đã gặp hai người bị quỷ ám và họ đã hoàn
toàn bị quỷ ám. Không giống như nhiều người bình thường, những con quỷ trong
hai người đàn ông này có cái nhìn sâu sắc về danh tính của Chúa Giêsu mặc dù chúng có thể không nhận ra
hoàn toàn:
Hỡi Con Đức Chúa Trời,
ngươi có liên quan gì đến chúng ta?
Chúa Jesus thường tự gọi mình là Con Người chứ không bao giờ
gọi là Con Đức Chúa Trời.
Hai người đàn ông tiếp tục hét lên:
Ngươi đến đây để hành
hạ chúng ta trước thời hạn sao?
Người ta tin rằng ma quỷ sẽ được tự do lang thang trên trái
đất cho đến khi Ngày phán xét đến. Chúng làm điều này bằng cách chiếm hữu con
người. Sự chiếm hữu này thường gắn liền với bệnh tật, vì bệnh tật là hậu quả của
tội lỗi và là dấu hiệu của việc nằm trong quyền lực của Satan. Đó là lý do tại
sao khi Chúa Giêsu trục xuất
một con quỷ, thường cũng có cách chữa trị. Bằng cách trục xuất những linh hồn
ma quỷ này, Chúa Giêsu đã
khai mạc thời đại Đấng Messia mà nhiều người không nhận ra, nhưng ma quỷ thì nhận
ra. Sau đó, Chúa Giêsu sẽ
trao quyền trừ tà này, cùng với khả năng chữa lành bệnh, cho các môn đồ của
mình. Chúng ta sẽ thấy điều đó trong bài giảng ở chương 10.
Sau đó, những con quỷ cầu xin Chúa Giêsu cho chúng nhập vào một bầy lợn gần
đó. Chúa Giêsu đã chấp thuận
điều này. Ngay khi họ nhập vào đàn lợn, cả đàn lao đầu xuống vách đá và xuống
nước bên dưới. Những người chăn lợn vội vã chạy đến thị trấn gần nhất để kể lại
chuyện gì đã xảy ra.
Dân thị trấn ngay lập tức đi tìm Chúa Giêsu và không có gì ngạc nhiên khi cầu xin
Người đi nơi khác. Có vẻ hơi ngạo mạn khi Chúa Giêsu tiêu diệt cả một đàn lợn theo cách này. Tuy nhiên, chúng ta phải
nhớ rằng trong mắt người Do Thái, những con lợn này vô cùng ô uế. Không có nơi
nào tốt hơn để nhốt quỷ, và chính chúng thực sự đã gây ra sự hủy diệt cho những
con vật. Nhưng dễ hiểu là những người chủ của đàn lợn thấy khó có thể nhìn nhận
mọi thứ theo cùng một cách.
Tất nhiên, mục đích của câu chuyện là tập trung vào sức mạnh
của Chúa Giêsu trong việc giải
thoát mọi người khỏi những ảnh hưởng xấu xa đang hủy hoại cuộc sống của họ. Những
gì những người đàn ông này phải chịu đựng không thể so sánh với việc mất mạng của
những con lợn và dù sao thì những con lợn cũng sẽ bị đưa vào nồi nấu! Chúng ta
cũng cần cầu xin Chúa Giêsu giải thoát chúng ta khỏi mọi ảnh hưởng xấu xa hay
nghiện ngập đang giam cầm chúng ta và ngăn cản chúng ta trở thành con người như
Người mong muốn.
https://livingspace.sacredspace.ie/o1134g/
Suy Niệm: Hai mẫu người
Chúa Giêsu đã đến với con người.
Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy hai mẫu người, hai
cách thức Chúa đến với họ.
Mẫu người thứ nhất có thể thấy được nơi hai người bị quỷ ám.
Họ là những con người bị đẩy ra bên lề xã hội và chính họ cũng không làm chủ được
trí khôn của mình nữa, họ không còn sống như một người bình thường và bị người
ta xa lánh. Chúa Giêsu đến với họ một cách bất ngờ, họ chưa kịp xin Chúa chữa
lành; vả lại họ cũng không thể xin, vì lúc đó họ đang bị quỷ ám. Thế nhưng,
Chúa đã chữa lành họ, Ngài cho phép quỷ nhập vào đàn heo gần đó. Một phép lạ xẩy
ra làm rúng động những người dân trong thành.
Mẫu người thứ hai là dân cư miền Gađara. Những người này có
đời sống vật chất đầy đủ và tiện nghi, nhưng dường như không có sự hiện diện của
Thiên Chúa. Chúa đến với họ qua dấu lạ chữa lành hai người bị quỷ ám mà từ lâu
họ đã chối từ, và sự kiện đàn heo bị quỷ nhập lao xuống biển chết chìm. Chúa
Giêsu đã thực hiện dấu lạ để kéo chú ý của người dân trong thành về việc Chúa đến,
nhưng họ đã bỏ mất cơ hội để tiếp xúc với Chúa và đón nhận ơn cứu độ. Bởi vì,
như Tin Mừng kể lại, sau khi gặp Ngài, họ xin Ngài rời khỏi vùng đất của họ. Họ
làm thế vì sợ phải gánh chịu những thiệt hại vật chất do sự hiện diện của con
người lạ lùng này. Những lợi lộc hay những thiệt thòi vật chất có thể làm cho
con người khép kín tâm hồn, trở nên mù quáng trước sự hiện diện yêu thương,
bình an và cứu rỗi của Chúa.
Xin Chúa cho chúng ta một tâm hồn thanh thoát, biết mở rộng
để đón nhận những dấu chỉ sự hiện diện của Chúa, để sẵn sàng đến gặp Chúa, sống
với Chúa và trở thành dụng cụ hữu hiệu của Chúa cho những người xung quanh.
(‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)




Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét