06/01/2016
Thứ Tư Sau Lễ Hiển Linh
Bài Ðọc I: 1 Ga 4, 11-18
"Nếu chúng ta thương yêu nhau, thì Thiên Chúa ở trong chúng
ta".
Trích thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông đồ.
Các con thân mến, nếu Thiên Chúa thương yêu chúng ta dường ấy,
thì chúng ta cũng phải thương yêu nhau. Chẳng ai thấy Thiên Chúa bao giờ, nếu
chúng ta thương yêu nhau, thì Thiên Chúa ở trong chúng ta, và tình yêu của Người
nơi chúng ta đã được tuyệt hảo. Do điều này mà chúng ta biết chúng ta ở trong
Người và Người ở trong chúng ta là Người đã ban Thánh Thần cho chúng ta. Và
chúng ta đã thấy và chứng nhận rằng Chúa Cha đã sai Con Mình làm Ðấng Cứu Thế.
Ai tuyên xưng Ðức Giêsu là Con Thiên Chúa, thì Thiên Chúa ở trong người ấy và
người ấy ở trong Thiên Chúa. Còn chúng ta, chúng ta đã biết và tin nơi tình yêu
của Thiên Chúa đối với chúng ta.
Thiên Chúa là Tình Yêu, và ai ở trong tình yêu, thì ở trong
Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở trong họ. Do đó, tình yêu của Thiên Chúa đã trọn vẹn
đối với chúng ta, để chúng ta tin tưởng trong ngày phán xét, vì Người thế nào,
thì chúng ta cũng thế ấy ở thế gian này. Nơi tình thương không có sự sợ hãi,
nhưng tình thương trọn lành thì loại bỏ sợ hãi ra ngoài, vì sợ hãi mang theo
hình phạt, và người nào sợ hãi thì không hoàn hảo trong tình thương.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 71, 2. 10. 12-13
Ðáp: Lạy Chúa, muôn dân khắp mặt đất sẽ thờ lạy Chúa (c. 11).
Xướng: 1) Lạy Chúa, xin ban quyền xét đoán khôn ngoan cho đức
vua, và ban sự công chính cho hoàng tử, để người đoán xét dân Chúa cách công
minh, và phân xử người nghèo khó cách chính trực. - Ðáp.
2) Các vua xứ Tác-xi và quần đảo sẽ mang lễ vật đến, các vua xứ Ả-rập
và Saba sẽ đem triều cống lễ vật. - Ðáp.
3) Vì Người sẽ cứu thoát kẻ nghèo khó khỏi tay kẻ quyền thế, và
sẽ cứu người bất hạnh không ai giúp đỡ. Người sẽ thương xót kẻ yếu đuối và người
thiếu thốn, và cứu thoát mạng sống kẻ cùng khổ. - Ðáp.
Alleluia:
Alleluia, alleluia! - Thiên Chúa đã sai tôi đi rao giảng tin mừng
cho hạng nghèo khó, báo tin cho tù nhân được phóng thích. - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 6, 45-52
"Họ thấy Người đi trên mặt biển".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
(Khi năm ngàn người đã được ăn no), Chúa Giêsu liền giục các môn
đệ xuống thuyền, qua bờ bên kia trước mà đến Bếtsai-đa, đang khi Người giải tán
dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện. Chiều đến, thuyền đã ra
giữa biển, còn Người thì một mình ở trên đất. Khoảng canh tư đêm tối, Người thấy
họ khó nhọc chèo chống vì ngược gió, Người đi trên mặt biển mà đến với họ, và
Người muốn vượt qua trước họ. Họ thấy Người đi trên mặt biển, thì tưởng là ma,
nên la hoảng lên. Vì ai nấy đều thấy Người và hoảng hốt, nên Người liền lên tiếng
bảo họ rằng: "Hãy yên trí, chính Thầy đây, đừng sợ". Rồi Người lên
thuyền họ, và gió im lặng. Tâm hồn họ lại càng sửng sốt hơn, vì họ chưa hiểu gì
về vấn đề bánh: lòng họ còn mù tối.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Chúa Giêsu đi trên mặt nước.
Ivan, một văn sĩ Nga sống vào thế kỷ 19 đã kể lại giấc mơ của
mình như sau:
Tôi mơ thấy là một cậu bé đứng trước cung thánh của ngôi nhà thờ
bằng gỗ. Ánh nến lung linh toả chiếu khi mờ khi tỏ bên nhà tạm. Thình lình
có một người đứng cạnh tôi, tôi có cảm giác đó là Chúa Kitô. Cảm xúc tò
mò xâm chiếm tâm hồn tôi, tôi nhìn sang và nhận thấy một khuôn mặt giống như mọi
khuôn mặt.
Giấc mơ của Ivan trên đây mang nhiều ý nghĩa: Đức Kitô đến với
chúng ta trong dáng vẻ của một con người, và tâm hồn chúng ta sẽ được bình an
khi biết đón nhận Ngài trong cuộc sống, nhất là nhận ra Ngài trong mỗi người
anh em.
Bài Tin mừng hôm nay ghi lại kinh nghiệm của các môn đệ về Chúa
Giêsu. Qua việc đi trên mặt nước, Chúa muốn chứng tỏ rằng Ngài có đủ quyền năng
để chiến thắng sức mạnh của tối tăm, đồng thời mời gọi các môn đệ tuyên xưng thần
tính của Ngài, tuyên xưng thần tính của Chúa Giêsu không chỉ là gặp gỡ Ngài qua
các Bí tích, mà còn là nhận ra Ngài nơi mỗi người mà chúng ta gặp gỡ hằng ngày.
“Cứ an tâm, Thầy đây đừng sợ”. Ước gì lời Chúa trở thành một bảo
đảm bình an cho tâm hồn chúng ta trong từng giây phút cuộc sống, nhất là trong
mối tương quan với tha nhân.
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư sau Lễ Hiển Linh
Bài đọc: I Jn 4:11-18; Mk 6:45-52.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tình yêu hòan hảo lọai
trừ sự sợ hãi.
Con người sợ nhiều thứ trong cuộc đời: sợ mất những gì đang sở hữu,
sợ đau vì phải chịu đủ thứ bệnh tật, sợ ma quỉ, sợ chết, và sợ bị Thiên Chúa phạt.
Những nỗi sợ hãi này làm con người trở nên nhát đảm, không dám sống và làm chứng
cho sự thật. Sợ hãi tự nó không xấu, nhưng nếu sau khi được thuyết phục bởi lý
trí không nên sợ, mà con người vẫn sợ, lúc đó sợ hãi trở thành tội. Khi nào con
người không còn sợ hãi nữa, lúc đó con người mới thực sự biết sống. Các Bải Đọc
hôm nay xoay quanh tình yêu và sợ hãi.
Trong Bài Đọc I, Thánh Gioan quả quyết: “Tình yêu hòan hảo lọai
trừ sự sợ hãi.” Nếu con người thực sự tin vào tình yêu Thiên Chúa, con người sẽ
không sợ hãi bất cứ điều gì, vì Thiên Chúa hằng yêu thương, quan tâm, và săn
sóc mọi sự cho con người. Trong Phúc Âm, các môn đệ sợ bị chìm thuyền vì gió
bão, các ông sợ vì có người đi cạnh thuyền như bóng ma; nhưng Chúa Giêsu củng cố
niềm tin của các ông: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Tình yêu hòan hảo là tình yêu Thiên Chúa.
1.1/ Hai điều kiện để có được Thiên Chúa:
(1) Tin Đức Kitô đến từ Thiên Chúa: Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu mặc
khải cho con người về tình yêu Thiên Chúa: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã
ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống
muôn đời.” (Jn 3:16). Trong Bài Đọc hôm nay, Thánh Gioan làm chứng lại điều
này: “Phần chúng tôi, chúng tôi đã chiêm ngưỡng và làm chứng rằng: Chúa Cha đã
sai Con của Người đến làm Đấng cứu độ thế gian.” Và ngài còn đẩy xa hơn: “Hễ ai
tuyên xưng Đức Giêsu là Con Thiên Chúa, thì Thiên Chúa ở lại trong người ấy và
người ấy ở lại trong Thiên Chúa.” Điều này hiển nhiên, vì Cha và Con không thể
tách rời nhau, hễ có Cha là có Con; vì thế, khước từ Đức Kitô là khước từ tình
yêu Thiên Chúa.
(2) Giữ giới luật yêu thương Đức Kitô dạy: Khi một người đã có
tình yêu Thiên Chúa ở lại trong lòng, họ không thể sống ngược lại với sự thúc đẩy
của tình yêu này: “Ai ở lại trong tình yêu thì ở lại trong Thiên Chúa, và Thiên
Chúa ở lại trong người ấy.” Hệ quả là người ấy sẽ dùng đủ mọi cách để đáp trả lại
tình yêu Thiên Chúa, và yêu thương anh em như Thánh Gioan khuyên nhủ: “Anh em
thân mến, nếu Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta như thế, chúng ta cũng phải yêu
thương nhau. Thiên Chúa chưa ai được chiêm ngưỡng bao giờ. Nếu chúng ta yêu
thương nhau, thì Thiên Chúa ở lại trong chúng ta, và tình yêu của Người nơi
chúng ta mới nên hoàn hảo.” Gioan mặc khải cho chúng ta một khía cạnh khác của
tình yêu khi ngài nói: “Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được rằng chúng ta ở
lại trong Người và Người ở lại trong chúng ta: đó là Người đã ban Thánh Thần
Người cho chúng ta.” Chúng ta đã nói trong đọan trên: hễ có Con là có Cha, vì
Cha-Con không thể tách rời nhau. Ở đây, chúng ta nhận diện ra vai trò của Ngôi
Ba Thiên Chúa; hễ có Cha và Con, là cũng có cả Thánh Thần; vì Ba Ngôi Thiên
Chúa không thể tách rời nhau. Thánh Thần là tình yêu liên kết giữa Cha và Con.
1.2/ Tình yêu hòan hảo lọai trừ sự sợ hãi: Tình yêu hòan hảo là
tình yêu Thiên Chúa; khi con người đã có được tình yêu Thiên Chúa, con người
không nên sợ hãi gì cả, vì:
(1) Thiên Chúa uy quyền: Ngài có thể làm mọi sự, và Đức Kitô đã
chiến thắng tất cả quyền lực trong vũ trụ này, ngay cả quyền lực của ác thần và
sự chết.
(2) Thiên Chúa yêu thương: Ngài trung thành yêu thương tới cùng;
vì thế, chúng ta không sợ Ngài sẽ đổi ý, nhưng sợ chính chúng ta sẽ đổi ý mà
thôi. Thánh Gioan khuyên con người không nên sợ ngay cả Ngày Phán Xét: “Dựa vào
điều này mà tình yêu đã nên hoàn hảo với chúng ta, đó là chúng ta có thể tự tin
trong Ngày Phán Xét, vì Đức Giêsu thế nào thì chúng ta cũng như vậy ở thế gian
này.”
Nếu một Thiên Chúa uy quyền có thể làm mọi sự và yêu thương đến
độ ban Người Con Một để cứu chuộc con người, chúng ta không còn bất cứ lý do
nào để sợ hãi, như Gioan nói: “Tình yêu không biết đến sợ hãi; trái lại, tình
yêu hoàn hảo loại trừ sợ hãi, vì sợ hãi gắn liền với hình phạt và ai sợ hãi thì
không đạt tới tình yêu hoàn hảo.”
2/ Phúc Âm: "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!"
2.1/ Chúa Giêsu có uy quyền trên gió bão: Ngay sau Phép Lạ “Bánh
hóa nhiều,” là Phép Lạ “Đi trên biển và truyền sóng gió phải im lặng.” Thánh
Marco tường thuật: “Lập tức, Đức Giêsu bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên
kia về phía thành Bethsaida trước, trong lúc Người giải tán đám đông. Sau khi từ
biệt các ông, Người lên núi cầu nguyện. Chiều đến, chiếc thuyền đang ở giữa biển
hồ, chỉ còn một mình Người ở trên đất. Người thấy các ông phải vất vả chèo chống
vì gió ngược, nên vào khoảng canh tư đêm ấy, Người đi trên mặt biển mà đến với
các ông.” Khi Người lên thuyền với các ông, sóng gió lặng im. Theo trình thuật,
Chúa Giêsu, tuy lên núi cầu nguyện, nhưng mắt Ngài không quên theo dõi các ông.
Khi thấy các ông lâm nguy, Ngài đến và giúp các ông thóat khỏi nguy hiểm của
gió bão.
2.2/ Các Tông-đồ sợ hãi: Là con người, các ông lo sợ tất cả những gì đe
dọa đến sự sống. Trình thuật hôm nay tường thuật 2 nỗi lo sợ của các ông:
(1) Sức mạnh của gió bão: là nỗi lo sợ cho những người sống về
nghề thuyền chài. Gió bão có thể làm thuyền chìm và lấy đi mạng sống con người.
Hồ Galilee được nhiều người gọi là Biển Hồ vì kích thước to lớn của nó
(21km/13km/204m).
(2) Quyền lực của ma quỉ: Cộng với nỗi lo sợ gió bão là nỗi lo sợ
ma quỉ. Người Do-Thái tin quyền lực của ma quỉ, và Chúa Giêsu đã nhiều lần trục
xuất quỉ ra khỏi con người. Các ông nhìn ra Chúa, nhưng không thể hiểu một người
mà có uy quyền đi trên mặt nước; vì thế, “khi các ông thấy Người đi trên mặt biển,
lại tưởng là ma, thì la lên. Quả thế, tất cả các ông đều nhìn thấy Người và đều
hoảng hốt.”
2.3/ Chúa Giêsu trấn an các Tông-đồ: Người bảo các ông: "Cứ yên tâm,
chính Thầy đây, đừng sợ!" Một khi có Chúa Giêsu đồng hành, con người sẽ
không phải sợ hãi bất cứ một quyền lực nào: sóng gió phải yên lặng, ma quỉ phải
nghe lời, điều không thể trở thành có thể.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta sợ hãi nhiều thứ và chưa có bình an, vì chúng ta chưa
sở hữu và chưa tin tưởng hòan tòan nơi tình yêu của Thiên Chúa.
- Để có được tình yêu Thiên Chúa, chúng ta phải tin tưởng hòan
tòan nơi Đức Kitô và giữ các giới răn của Ngài, nhất là giới luật yêu thương.
- Sợ hãi là khuynh hướng tự nhiên của con người; nhưng tình yêu
Thiên Chúa sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi sợ hãi trong cuộc đời, để có thể sống
bình an và đạt được ý nghĩa của cuộc sống.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
06/01/16 THỨ TƯ ĐẦU THÁNG SAU LỄ HIỂN LINH
Mc 6,45-52
Mc 6,45-52
Suy niệm: Hình
ảnh ông bà, cha mẹ, con cái, cháu chắt sum họp trước bàn thờ gia đình để cầu
nguyện chung với nhau quả là một nét đẹp bình dị của đời thường mà lạ thay,
không dễ mấy gia đình có được! Hình ảnh tốt đẹp ấy cho thấy niềm tin của người
Ki-tô hữu không chỉ mang tính cá nhân, mà còn mang tính tập thể, là niềm tin
của cả Giáo Hội. Gia đình lại chính là Giáo Hội thu nhỏ. Vì thế, Giáo Hội luôn
khuyến khích chúng ta xây dựng gia đình dựa trên nền tảng cùng nhau thờ phượng
Thiên Chúa. Duy trì giờ cầu nguyện chung trong gia đình, đó không chỉ là truyền
thống tốt đẹp của gia đình Công giáo, mà còn có tác dụng loan báo Tin Mừng cho
những gia đình anh em lương dân chung quanh môi trường chúng ta đang sinh sống.
Mời Bạn: Ngày
nay do áp lực công việc, giờ giấc học hành, cũng như của nhu cầu giải trí, các
gia đình Ki-tô giáo đang đánh mất dần nét đẹp của hình ảnh gia đình đồng tâm
cầu nguyện. Gia đình bạn thế nào? có còn duy trì được giờ đọc kinh chung với
nhau mỗi tối không?
Sống Lời Chúa: Ý
thức bao ích lợi của việc cầu nguyện chung, tôi quyết tâm tập thói quen cả nhà
cùng cầu nguyện trong giờ kinh tối trong năm mới 2016 này. Đó là cách xây dựng
đời sống đức tin và cũng là cách xây dựng hạnh phúc gia đình: “Ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy,
thì có Thầy ở đấy, giữa họ” (Mt
18,20).
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa ưa thích tìm nơi vắng vẻ, giờ khắc thinh
lặng để cầu nguyện với Chúa Cha. Noi gương Chúa, xin cho gia đình chúng con
cũng biết dành thời gian để mọi thành viên của gia đình sum họp cầu nguyện với
Chúa mỗi ngày. Amen.
Đến với các ông
Chúng ta cần
làm quen với những kiểu tỏ mình khác thường của Chúa. Ngài đến với ta vào lúc
không ngờ, dưới những dáng dấp kỳ lạ...
Suy
niệm:
Bài Tin Mừng hôm qua
cho thấy Đức Giêsu tỏ mình cho dân chúng
như một người mục tử
lo cho nhu cầu vật chất và tinh thần của đoàn chiên.
Trong bài Tin Mừng hôm
nay, Đức Giêsu tỏ mình cho riêng các môn đệ.
Ngài xuất hiện như
người có uy quyền trên biển cả và cuồng phong.
Sau phép lạ bánh hóa
nhiều, Đức Giêsu trả lại sự lặng lẽ cho vùng hoang địa.
Ngài bắt buộc các môn
đệ lên thuyền sang bờ bên kia trước,
Còn Ngài thì đi giải
tán đám đông cuồng nhiệt muốn tôn Ngài làm vua.
Hãy lắng nghe sự tĩnh
lặng của nơi hoang vu này, của núi và đất.
Chỉ còn lại một mình
Đức Giêsu, sẵn sàng bước vào cuộc trò chuyện với Cha.
Hãy cảm được sự lắng
xuống của tâm hồn Ngài, sau một thành công vang dội.
Đức Giêsu chìm sâu
trong cầu nguyện với Cha,
nhưng Ngài vẫn biết
điều gì đang xảy ra cho môn đệ.
Ngài đang ở trên mặt
đất vững vàng,
còn họ phải lênh đênh
giữa biển, vất vả chèo chống vì gió ngược.
Hãy chiêm ngắm cách tỏ
mình đặc biệt của Đức Giêsu cho các môn đệ.
Ngài “đến với các ông”
vào lúc trời gần sáng, lúc chưa thấy rõ mặt người.
Ngài đến khi các môn
đệ đã qua một đêm mệt mỏi, vắng Thầy.
Ngài đến một cách khác
thường bằng cách đi trên mặt nước biển
Ngài đến khiến các ông
nhìn thấy tưởng là ma, hoảng hốt la lên.
Ngài đến đem lại bình
an: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ !”
Ngài bước vào con
thuyền của các ông, và trời lặng gió.
Chúng ta cần làm quen
với những kiểu tỏ mình khác thường của Chúa.
Ngài đến với ta vào
lúc không ngờ, dưới những dáng dấp kỳ lạ.
Chúng ta phải có khả
năng nhận ra khuôn mặt Ngài trong bóng tối lờ mờ,
giữa những thất bại,
nhọc nhằn, giữa những cô đơn, sợ hãi.
Ngài đến đem bình an
mà ta tưởng là yêu ma.
Biết bao lần ta gặp
gió ngược trong đời,
nỗ lực nhiều nhưng
tiến tới chẳng bao nhiêu.
Nhưng kinh nghiệm một
mình với gió ngược mà không có Thầy ở bên
cũng là một kinh
nghiệm đáng quý.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con nhìn thấy
sự hiện diện của Chúa
ở bên con dưới muôn
ngàn dáng vẻ.
Chúa hiện diện lặng lẽ
như tấm bánh nơi nhà
Tạm,
nhưng Chúa cũng ở nơi
những ai nghèo khổ,
những người sống không
ra người.
Chúa hiện diện sống
động nơi vị linh mục,
nhưng Chúa cũng có mặt
ở nơi hai, ba người
gặp gỡ nhau để chia sẻ
Lời Chúa.
Chúa hiện diện nơi
Giáo Hội
gồm những con người
yếu đuối, bất toàn,
và Chúa cũng ở rất sâu
trong lòng từng Kitô hữu.
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con thấy Chúa
đang tạo dựng cả vũ trụ
và đang đưa dòng lịch sử này về với Chúa.
Xin cho con gặp Chúa nơi bất cứ ai là người
vì họ có cùng khuôn mặt với Chúa.
Xin cho con khám phá
ra
Chúa đang hẹn gặp con
nơi mọi biến cố buồn
vui của đời thường.
Ước gì con thấy Chúa ở
khắp nơi,
thấy đâu đâu cũng là
nhà của Chúa.
Và ước gì con đừng bỏ
lỡ bao cơ hội gặp Chúa
trên bước đường đời
của con. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
6 THÁNG GIÊNG
Tiếng Gọi Của Lễ Hiển Linh
“Mầu nhiệm này tôi đã được mạc khải cho biết” (Ep 3,3). Giáo Hội
lấy những lời ấy của Tông Đồ Phao-lô trong thư gửi giáo đoàn Ê-phê-sô để nhận
hiểu ý nghĩa của ngày Lễ Hiển Linh (Epiphany), ngày lễ này đã được gọi tên như
thế ngay từ thuở đầu của Giáo Hội. Chúng ta muốn suy tôn ân sủng của Thiên Chúa
trong ngày lễ này, ân sủng dẫn con người đến với đức tin.
Vâng, mầu nhiệm Đức Kitô được vén mở cho con người nhận biết qua
đức tin. Đây là cốt lõi của ngày Lễ Hiển Linh. Bằng một cách thức nào đó, đức
tin này được mạc khải vào tâm khảm của kẻ nhận thần khải, như ngày ấy Đức Giêsu
đã tự tỏ hiện cho Sao-lô người Tarsus trên đường đi Damas. Thế là, Phao-lô trở
thành một chứng nhân đặc biệt nhờ cuộc trở về đón nhận đức tin. Như chính
Phao-lô tuyên bố: “… anh em nghe nói đến ân huệ mà Thiên Chúa đã ưu ái ban cho
tôi vì thiện ích của anh em” (Ep 3,2).
Thánh tông đồ muốn làm chứng hùng hồn cho ân sủng Hiển Linh. Và
Giáo Hội lấy lại lời của Thánh tông đồ, vì trong lời chứng ấy chúng ta có thể
nhận ra tất cả những ai được Đức Kitô kêu gọi qua đức tin. Tất cả những ai tin
đều trở thành “người thông dự vào lời hứa của Đức Giêsu Kitô qua Tin Mừng” (Ep
3,6). Thánh Phao-lô muốn nhấn mạnh với chúng ta tiếng gọi giục giã loan báo Tin
Mừng cho dân ngoại – vì chúng ta là những người đã tin. Đó là tiếng gọi đem ánh
sáng mạc khải của Thiên Chúa đến cho các dân tộc. Đó là tiếng gọi của ngày Lễ
Hiển Linh.
- suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 06/01
Thứ tư sau lễ Hiển Linh
Is 60, 1-6; Ep 3, 2-3. 5-6; Mt 2, 1-12.
Lời Suy Niệm: “Đức
Vua dân Do-thái mới sinh hiện ở đâu? Chúng tôi đã thấy vì sao của Người xuất hiện
bên phương Đông, nên chúng tôi đến bái lạy Người. Nghe tin ấy, vua Hê-rô-đê bối
rối và cả thành Giêrusalem cũng xôn xao”
Các nhà chiêm tinh không thể ngẫu nhiên mà nhận ra sự ra đời của
Chúa Giêsu, những xác quyết của các vị có sự nghiên cứu kỷ lưỡng: “Chư dân sẽ
đi về phía ánh sáng của ngươi, vua chúa hướng về ánh bình minh của ngươi mà tiến
bước” (Is 60,3). Nhờ thế, họ mới mạnh dạn lên đường tìm kiếm để gặp và bái lạy.
Trong đời sống của người KiTô hữu, mỗi người không thể tự mãn là mình đã chịu
phép Rửa, như thế là đủ để được rỗi linh hồn. Không thể hiểu biết về Chúa như
các thượng tế và các kinh sư hiểu biết nơi chốn Chúa Giêsu Giáng Sinh: “Tại
Bê-lem, miền Giu-đê, vì trong sách ngôn sứ, có chép rằng: Phần ngươi, hỡi
Bê-lem, miền đất Giu-đa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giu-đa, vì ngươi
là nơi vị lãnh tụ chăn dắt It-ra-en dân Ta sẽ ra đời.” để rồi ngồi yên tại chỗ.
Lạy Chúa Giêsu. Chúng con tạ ơn Chúa đã ban cho chúng con được
sinh ra trong một gia đình Công Giáo. Xin ban cho mọi thành viên trong gia đình
chúng con được ơn yêu mến lời Chúa, và được Thần Khí của Chúa soi lòng mở trí
chúng con hiểu biết thánh Ý Chúa để chúng con sống xứng đáng là con cái của
Chúa.
Mạnh Phương
06 tháng Giêng
Vị Vua Thứ Tư
Hôm nay lễ Ba Vua. Phúc Âm chỉ nhắc đến ba vị vua. Thế nhưng văn
sĩ Joergernen người Ðan Mạch thì lại tưởng tượng ra một vị vua thứ tư. Vị
vua thứ tư này đến chầu Chúa Giêsu sau ba vị vua khác. Triều bái Hài Nhi Giêsu
nhưng mặt ông tiu nghỉu bởi vì ông không còn gì để dâng tặng Ngài.
Trước khi lên đường, ông chọn ba viên ngọc quý nhất trong kho
tàng của ông, thế những dọc đường gặp bất cứ ai xin, ông cũng mang ra tặng hết.
Người thứ nhất mà ông đã gặp là một cụ già rét run vì lạnh. Ðộng lòng trắc ẩn,
ông đã tặng cho cụ viên ngọc thứ nhất. Ði thêm một đoạn đường nữa, ông gặp một
toán lính đang làm nhục một cô gái. Ông đành mang viên ngọc thứ hai ra
thương lượng với chúng để chuộc lại cô gái. Cuối cùng khi tiến vào địa hạt
Bêlem, ông gặp một người lính do vua Herôđê sai đi để tàn sát các hài nhi trong
một ngôi làng lân cận. Vị vua thứ tư đành phải rút ra viên ngọc cuối cùng để tặng
cho người lính và thuyết phục anh từ bỏ ý định gian ác.
Tìm được Hài Nhi Giêsu, vị vua thứ tư chỉ còn hai bàn tay trắng.
Ông bối rối kể lại cuộc hành trình của mình.
Nghe xong câu chuyện, Hài Nhi Giêsu mỉm cười đưa bàn tay bé nhỏ
ra đón nhận quà tặng của ông. Nó không phải là vàng bạc châu báu, nhưng là tấm
lòng vàng được dệt bằng những nghĩa cử đối với tha nhân, nhất là những người
túng thiếu, đói khổ, những người cần giúp đỡ.
Mùa Giáng Sinh là mùa của những bất ngờ. Bất ngờ của một Thiên
Chúa hóa thân làm người. Bất ngờ của một thiên Chúa giáng hạ trong hang súc vật.
Bất ngờ sự việc những người nghèo hèn nhất trong xã hội đã nhận ra Tin Mừng. Bất
ngờ của những người dân ngoại tìm đến triều bái Vua các vua. Nhưng điều khiến
con người sẽ không bao giờ ngờ đến: đó là Ðấng Thiên Chúa hóa thân làm người ấy
lại tự đồng hóa với mỗi một con người sinh ra trên cõi đời này, nhất là những
con người bé mọn nhất trong xã hội. Ngài đã nói: tất cả những gì các người làm
cho một trong những kẻ bé mọn nhất là các người làm cho chính Ta. Từ đây, người
ta chỉ có thể gặp gỡ được Ngài qua tha nhân. Tất cả những gì người ta làm cho
tha nhân là làm cho chính Ngài. Lễ dâng làm đẹp lòng Ngài nhất chính là những
gì người ta trao tặng cho tha nhân, nhất là những người nghèo hèn túng thiếu
hay bất cứ ai cần sự giúp đỡ.
(Lẽ Sống)
SỐNG LỜI CHÚA MỖI NGÀY NĂM THÁNH LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT
Thứ Tư, 6 tháng 1 – Sau lễ
Chúa Hiển Linh
1
Gio-an 4,11-18 ·
Thánh Vịnh 71,1-2.10-11.12-13 ·
Mác-cô 6,45-52
Tiếp Năng Lượng Nhờ Cầu
Nguyện
Sau khi cho họ đi, Người
lên núi cầu nguyện. Mác-cô 6,46
Đôi khi
tôi thức dậy sớm vì danh sách những việc phải làm cứ chạy dài trong tâm trí.
Cũng như Chúa Giêsu đã chịu áp lực đám đông từ mọi phía, tôi có hạn chót của
công việc, nghĩa vụ và nhiệm vụ đòi hỏi sự tập trung cao độ, và tôi bắt đầu cảm
thấy bị quá tải bởi sức ép của thời gian.
Những
đòi hỏi của cuộc sống chúng ta là thế đó. Đôi khi chúng có thể làm chúng ta cảm
thấy khó khan để phân định đâu là những việc ưu tiên cần làm. Nhưng tôi nghĩ về
Chúa Giêsu, thoát khỏi đám đông và chỉ làm điều duy nhất là cầu nguyện, điều mà
có thể đem lại ánh sáng và bình an cho cuộc sống, chúng ta được tiếp thêm năng
lượng và trang bị sẵn sang cho một ngày làm việc. Cầu nguyện không phải là một
danh mục các công việc phải làm mà là nền tảng cho tất cả những gì chúng ta
làm.
Steve Givens
HỌC HỎI NĂM THÁNH
Hỏi 60 : Trong Tin Mừng
thánh Lu-ca, có câu chuyện nào giúp chúng ta sống đức tin trong Năm Thánh?
Đáp 60 : Có câu chuyện Chúa
Giêsu về than Nadarét, nơi Ngài sinh trưởng. Ngài vào hội đường và đứng lên đọc
sách Thánh, đoạn trích từ sách ngôn sứ Isaia : “Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì
Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, sai tôi đi báo tin mừng cho kẻ nghèo hèn, băng
bó những tấm lòng tan nát, công bố lệnh ân xá cho kẻ bị giam cầm, ngày phóng
thích cho những tù nhân, công bố một năm hồng ân của Thiên Chúa” (Lc 14,18-19).
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu, xin hãy kéo
con ra xa mọi thứ để dành một giây phút cầu nguyện với Ngài. Xin hãy hiện diện
với con.
Quyết tâm : Trung thành và nghiêm túc
dâng mỗi ngày sống cho Chúa.
(nguồn trích Sống Lời Chúa số 1 –
Mùa Vọng và Giáng Sinh của Tgp. Sài Gòn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét