02/12/2016
Thứ Sáu đầu tháng, tuần 1 mùa vọng
Bài Ðọc I: Is 29, 17-24
"Ngày đó mắt người mù sẽ
được xem thấy".
Trích sách Tiên tri Isaia.
Ðây Chúa là Thiên Chúa phán: Không còn bao lâu nữa, Liban sẽ
trở nên lùm cây, và lùm cây sẽ trở nên cánh rừng. Ngày đó, người điếc sẽ được
nghe lời Sách Thánh, và từ bóng tối, mắt người mù sẽ được xem thấy. Những người
hiền lành sẽ càng thêm vui mừng trong Chúa, và những kẻ nghèo khó sẽ nhảy mừng
trong Ðấng Thánh của Israel. Vì chưng, người ỷ thế sẽ thất bại, kẻ khinh người
sẽ bị hổ ngươi, người mưu toan gian ác sẽ bị tiêu diệt. Ðó là kẻ dùng lời nói để
cáo gian người khác, kẻ ra cửa thành mà đánh lừa người xử kiện, kẻ lấy sự nhỏ
nhoi mà hiếp đáp người công chính. Vì thế, Chúa, Ðấng cứu chuộc Abraham, phán
cùng nhà Giacóp lời này: Từ đây Giacóp sẽ chẳng còn phải hổ ngươi và đỏ mặt;
nhưng khi xem thấy con cháu mình là công trình của tay Ta, đang ca ngợi danh thánh
Ta giữa nhà Giacóp, thì chúng sẽ ngợi khen Ðấng Thánh của Giacóp và tuyên xưng
Thiên Chúa Israel. Và tâm trí lầm lạc sẽ được hiểu biết; người lẩm bẩm sẽ học
biết lề luật.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 26, 1. 4. 13-14
Ðáp: Chúa là
sự sáng và là Ðấng cứu độ tôi (c. 1a).
Xướng: 1) Chúa là sự sáng, là Ðấng cứu độ, tôi sợ chi ai?
Chúa là Ðấng phù trợ đời tôi, tôi sợ gì ai? - Ðáp.
2) Có một điều tôi xin Chúa, một điều tôi kiếm tìm, đó là
tôi được cư ngụ trong nhà Chúa suốt đời tôi, hầu vui hưởng sự êm đềm của Chúa,
và chiêm ngưỡng thánh điện của Ngài. - Ðáp.
3) Tôi tin rằng tôi sẽ được nhìn xem những ơn lành của Chúa
trong cõi nhân sinh. Hãy chờ đợi Chúa, hãy sống can trường, hãy phấn khởi tâm hồn
và chờ đợi Chúa. - Ðáp.
ALLELUIA: Is 45, 8
Alleluia, alleluia! - Hỡi các tầng trời, hãy đổ sương mai; hỡi
ngàn mây, hãy mưa Ðấng Công Chính, đất hãy mở ra và trổ sinh Ðấng Cứu Chuộc. -
Alleluia.
Phúc Âm: Mt 9, 27-31
"Tin vào Chúa Giêsu, hai người mù được chữa
lành".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua, có hai người mù chạy theo
Chúa và kêu lớn tiếng rằng: "Hỡi Con vua Ðavít, xin thương chúng
tôi". Khi Chúa tới nhà, những người mù tiến lại gần Chúa. Chúa Giêsu phán
bảo họ: "Các ngươi có tin rằng Ta có thể làm việc ấy không?" Họ thưa:
"Lạy Thầy, có". Bấy giờ Chúa sờ vào mắt họ và phán: "Các ngươi
tin thế nào, thì hãy được như vậy". Mắt họ liền mở ra, nhưng Chúa Giêsu
truyền cho họ rằng: "Coi chừng, đừng cho ai biết". Nhưng vừa ra đi, họ
liền đồn tiếng Người trong khắp miền ấy.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Lòng Tin Khiến Họ Ðược Chữa Lành
Roberto Newman là một người mù từ lúc mới sinh, và mãi đến
năm 50 tuổi, một cuộc giải phẫu mới cho phép ông được thấy ánh sáng đầu tiên
trong cuộc đời. Với ánh sáng, toàn thể thế giới như thay đổi hẳn viễn tượng
trong tâm trí ông với những điều bấy lâu ông hằng tưởng tượng.
Khi được phỏng vấn, ông đã trả lời tờ báo Chicago như
sau: "Ðược nhìn thấy mọi vật quả là một diễm phúc trên đời. Tôi không ngờ
rằng một giáo thuyết đã dạy tôi sẽ nhìn thấy mọi vật quanh tôi và đêm về tôi có
thể nhìn ngắm các vì sao, những vật thể li ti của dãy ngân hà trên thiên không
diệu vời. Bạn sẽ chẳng bao giờ thấy chúng tuyệt vời đến thế nào đối với
tôi".
Nhận xét của Roberto thật xác đáng. Những ai đã một lần mất
đi ánh sáng trong cuộc đời để rồi đánh giá trị của khả năng nhìn ngắm. Hôm nay
thánh sử Matthêu cũng thuật lại cho chúng ta câu chuyện hai người đang cần ánh
sáng và cuộc tìm kiếm của họ.
Thật vậy, ánh nắng chói chang của vùng sa mạc cùng với những
cơn lốc thổi cát bụi mịt mù và cách sống không mấy vệ sinh về đôi mắt đã khiến
cho bệnh mù dễ dàng phát sinh tại vùng Palestina. Chúng ta cũng phần nào thấy
được điều này qua con số bị mắc bệnh thường tìm đến với Chúa Giêsu. Tuy nhiên,
dù có phải đông người mắc chứng bệnh mù lòa thì không phải vì thế mà người mù lại
an phận với kiếp mù lòa của họ, nhưng cuộc sống của họ luôn luôn là một thao thức
tìm kiếm ánh sáng, gặp được cơ may có thể tìm thấy ánh sáng thì họ chẳng bao giờ
bỏ lỡ cơ hội.
Người mù Thành Giêricô đang ngồi ăn xin bên vệ đường, nhưng
vừa nghe biết Chúa Giêsu đi ngang qua, anh liền vội vàng lớn tiếng kêu xin:
"Lạy Ngài xin cứu chữa tôi". Những người chung quanh cản ngăn thì anh
lại càng la to hơn để rồi một khi đã nghe tiếng Chúa gọi, anh ta vứt bỏ tất cả
để kịp đến với Ngài.
Hai người mù trong trình thuật Tin Mừng hôm nay tuy không có
những cử chỉ như người mù Thành Giêricô, nhưng thái độ bền bỉ của họ cũng nói
lên được tâm trạng khát vọng sự sáng. Chúa Giêsu đã gặp họ dọc đường, họ lớn tiếng
kêu xin Người nhưng Ngài không chữa họ tại nơi đó, Ngài tiếp tục hành trình. Dù
chưa được Chúa đáp lời chữa ngay nhưng họ không thất vọng bỏ cuộc và vẫn tiếp tục
theo Ngài. Về đến nhà, họ tiến lại gặp Ngài để một lần nữa xin Ngài chữa lành.
Câu hỏi Chúa Giêsu đã đặt ra cho hai người mù là để gián tiếp diễn tả một câu hỏi
khác: "Các ngươi có tin Ta là Ðấng Cứu Thế không?" Vì theo các tiên
tri khi thời Ðấng Cứu Thế đến thì mọi bệnh tật sẽ được chữa lành như: người câm
nói được, người điếc được nghe, kẻ què được lành và người mù được thấy... Họ
đáp: "Có" và lòng tin đã khiến cho họ được chữa lành. Trước và sau
khi được chữa lành, người mù đều lớn tiếng. Lúc trước họ lớn tiếng vì lòng khát
khao tìm thấy ánh sáng, và lần sau họ cũng lớn tiếng với nỗi vui mừng đã được
thấy ánh sáng. Khi tìm được nỗi vui mừng thì dù Chúa Giêsu có ngăn cấm, họ vẫn
cao rao danh Ngài.
Thế giới hôm nay cũng đang có những luồng ánh sáng và cơn lốc
tối mù lý trí và lương tâm con người, bệnh mù này còn nguy hiểm hơn bệnh mù thể
xác. Vì lắm lúc con người đang mù mà vẫn cứ tưởng là mình sáng, hoặc có quá nhiều
người mù nên con người lại lấy số đông để khỏa lấp cơn bệnh. Phần nào như tâm
trạng của Tú Xương: "Thiên hạ có khi đang ngủ cả, viêc gì mà thức một mình
ta".
Ðể chữa trị bệnh mù này cũng không dễ dàng gì, nó đòi hỏi
con người phải có một thái độ bền bỉ và vững tin vào Chúa Giêsu như hai người
mù ở trên. Bước theo Ngài nhưng nhiều lúc như bị Ngài bỏ quên không nhìn tới.
Tha thiết tìm đến Ngài thế mà chẳng được đoái hoài. Thất vọng để rồi buông xuôi
bỏ cuộc thì con người sẽ mãi mãi ở trong bóng tối, nhưng vững bước theo Ngài để
rồi tuyên xưng Ngài là Ðức Kitô thì con người sẽ tìm thấy ánh sáng, sẽ được
nhìn ngắm những điều tuyệt vời mà trước đấy họ chưa từng thấy và cũng chẳng ai
có ngoài một mình Thiên Chúa.
Ước mong rằng trong Mùa Vọng này, mỗi người trong chúng ta sẽ
hiểu được giá trị sự sáng Chúa đã đem đến cho trần gian, cũng như biết rõ tình
trạng mù lòa của mình để rồi chúng ta sẽ tìm đến với Ngài, bất chấp mọi khó
khăn trở ngại và nhờ vào lòng tin, chúng ta sẽ được chữa lành.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Sáu, Tuần I MV, Năm Lẻ
Bài đọc: Isa 29:17-24; Mt 9:27-31.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải
kiên nhẫn trước khi đạt được điều hy vọng.
Mùa Vọng là mùa
mong đợi Chúa đến. Giáo Hội muốn các tín hữu mong đợi không chỉ môt ngày hay chỉ
ít giờ trước Thánh Lễ Nửa Đêm; nhưng là cả 4 tuần lễ. Tại sao cần một thời gian
dài chuẩn bị như thế? Lý do là để con người có dịp đọc lại lịch sử ơn cứu độ
qua Lời Chúa, hồi tâm và suy xét cuộc đời mình để nhìn ra sự khác biệt giữa một
người có Chúa và một người không có Chúa; những gì được hưởng và những gì bị
thua thiệt. Một khi nhìn ra những điều đó, con người sẽ nhận thấy sự cần thiết
của Thiên Chúa trong cuộc đời; và sẽ nhiệt thành chuẩn bị để có được Chúa trong
cuộc đời.
Các Bài đọc hôm
nay giúp con người nhận ra sự cần thiết đó. Trong Bài đọc I, Tiên Tri Isaiah
cho dân thấy những lợi ích con người sẽ được hưởng khi Đức Chúa can thiệp vào đời
sống của dân Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu không phải chỉ chữa lành người mù,
nhưng giúp các ông nhận ra lợi ích của việc đặt trọn vẹn niềm tin và hy vọng
nơi Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thị kiến về Ngày Đấng Thiên Sai sẽ
đến.
1.1/ Những
lợi ích Đấng Thiên Sai sẽ mang đến cho dân Ngài:
(1) Con người thu
thập mùa màng hoa trái: “Chỉ còn chút nữa, chút ít nữa thôi, núi Liban sẽ lại
thành vườn cây ăn trái, và vườn cây ăn trái sẽ sum sê như một cánh rừng.”
(2) Mọi bệnh nhân
sẽ được chữa lành: “Ngày ấy, kẻ điếc sẽ được nghe những lời trong sách, mắt người
mù sẽ thoát cảnh mù mịt tối tăm và sẽ được nhìn thấy.”
(3) Kẻ nghèo hèn sẽ
được sống: “Nhờ Đức Chúa, những kẻ hèn mọn sẽ ngày thêm phấn khởi, và vì Đức
Thánh của Israel, những người nghèo túng sẽ nhảy múa tưng bừng.”
(4) Ác nhân sẽ bị
tiêu diệt: “Thật vậy, loài bạo chúa đã không còn nữa, quân ngạo mạn sẽ phải
tiêu vong, và mọi kẻ rắp tâm làm điều ác ắt sẽ bị diệt trừ: đó là những kẻ dùng
lời nói làm cho người ta bị kết tội, và cho người xử án tại cửa công phải mắc bẫy;
chúng dùng những lời lẽ vô căn cứ mà làm cho người công chính bị gạt ra ngoài.”
1.2/
Nhà Israel sẽ nhận ra quyền năng Thiên Chúa và biết kính sợ Ngài: Sở dĩ Thiên Chúa để quân ngọai bang giầy
xéo Israel là vì họ đã không còn kính sợ và nghe theo Lời Chúa; nhưng nếu họ biết
ăn năn trở lại, họ sẽ nhìn thấy quyền năng Thiên Chúa được tỏ hiện trên quân
thù. Tiên Tri xác quyết một khi đã được Thiên Chúa chăm sóc, họ sẽ không còn bị
nhục nhã xấu hổ với quân thù: “Từ nay Jacob sẽ không còn phải xấu hổ, từ nay nó
sẽ không còn bẽ mặt thẹn thùng, vì khi Jacob nhìn thấy nơi nó những công trình
tay Ta đã làm, nó sẽ tuyên xưng danh Ta là thánh, sẽ tuyên xưng Đấng Thánh của
Jacob là thánh, và sẽ kính uý Thiên Chúa của Israel. Những người tâm trí lầm lạc
sẽ có được sự hiểu biết, và những kẻ ương ngạnh sẽ chấp nhận lời răn dạy.”
2/ Phúc Âm: Các anh tin thế nào thì được như
vậy.
2.1/
Chúa thử 2 người mù: Trình thuật
kể: “Đang khi Đức Giêsu ra khỏi nơi đó, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng:
"Lạy Con Vua David, xin thương xót chúng tôi!" Khi Đức Giêsu về tới
nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần.” Tại sao Chúa Giêsu không chữa 2 người
mù ngay khi còn trên đường, mà bắt họ chờ cho tới khi về đến nhà? Thời gian chờ
đợi làm cho con người biết đánh giá đúng những gì mình cần; vì điều gì nhận được
quá nhanh chóng và quá dễ dàng thường sẽ không giúp con người đánh giá đúng điều
mình nhận được, và dễ dàng coi rẻ hay hoang phí quà tặng. Chẳng hạn, số tiền
góp nhặt được do mồ hôi nước mắt làm ra sẽ làm con người cẩn thận trong việc
tiêu xài hơn là số tiền được thừa hưởng.
2.2/
Tuyên xưng đức tin: Trước khi
ban ơn như họ xin, Chúa Giêsu nói với họ: "Các anh có tin là tôi làm được
điều ấy không?" Họ đáp: "Thưa Ngài, chúng tôi tin." Bấy giờ Người
sờ vào mắt họ và nói: "Các anh tin thế nào thì được như vậy." Mắt họ
liền mở ra. Chúa Giêsu đến không chỉ để làm phép lạ, nhưng để khơi dậy niềm tin
của con người vào Ngài. Rất nhiều người đến với Chúa chỉ vì để được phép lạ, mà
quên đi Đấng có uy quyền làm phép lạ. Họ quên đi phép lạ họ được hưởng chỉ xảy
ra một lần, nhưng cuộc đời họ còn cần biết bao những phép lạ khác nữa. Hơn nữa,
họ đã không nhìn ra được tình yêu và bao nhiêu ơn lành của Thiên Chúa đã dành sẵn
cho họ. Tin Mừng Gioan chú trọng nhiều hơn đến những gì xảy ra sau phép lạ, nhất
là những phản ứng khác nhau của con người.
2.3/ Bí
mật của Đấng Thiên Sai: Trong
Tin Mừng Marco, rất nhiều lần Chúa Giêsu muốn những người được chữa lành phải
giữ “bí mật của Đấng Thiên Sai.” Trường hợp hôm nay là một ví dụ điển hình,
Chúa Giêsu nghiêm giọng bảo họ: "Coi chừng, đừng cho ai biết!" Nhưng
vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người trong khắp cả vùng. Thông thường, những người
nổi tiếng có thói quen muốn nhiều người biết đến mình; tại sao Chúa Giêsu muốn
họ giữ bí mật phép lạ? Hơn nữa, ca tụng sự tốt lành của Thiên Chúa là điều cần
nói ra để mọi người được biết, tại sao Chúa lại ngăn cản? Có ít nhất 2 lý do tại
sao Chúa làm như thế:
(1) Lý do chính là
vì Chúa không muốn con người quen thuộc với hình ảnh một Đấng Thiên Sai uy quyền,
có sức mạnh làm được mọi sự, và sẽ giải phóng dân chúng, như truyền thống
Do-Thái tin về Đấng Thiên Sai. Vì chẳng bao lâu nữa, Chúa sẽ phải chịu mọi cực
hình trong Cuộc Thương Khó, và ngay cả chịu chết trên Thập Giá để chuộc tội cho
con người. Khi nhìn thấy một Đấng Thiên Sai chịu mọi cực hình như thế, liệu họ
còn tin nơi Ngài nữa không? Họ cần học để biết Mầu Nhiệm Cứu Độ của Thiên Chúa
qua con đường đau khổ.
(2) Một lý do nữa
là Chúa không muốn con người đến với Chúa chỉ vì được ơn bởi phép lạ, nhưng muốn
họ đến với người vì thành thật tin yêu. Tình yêu đặt căn bản trên lợi nhuận
không phải là tình yêu thành thật. Ví dụ, không ai trong con người muốn người
khác yêu mình vì có nhiều tiền, có quyền lực để ban ơn …, nhưng muốn họ yêu như
mình là và trung thành đến cùng cho dù mình bị mất tất cả.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Hy vọng phải có
thời gian chờ đợi để giúp con người nhận ra sự quan trọng của điều mình mong muốn.
Nếu mọi sự được ban quá dễ dàng và nhanh chóng, chúng ta sẽ không đánh giá đúng
được món quà nhận được và sẽ dễ dàng hoang phí nó.
- Món quà nhiều
khi chỉ mang những giá trị bên ngòai, nhưng tình yêu của người cho còn có giá
trị hơn bội phần. Rất nhiều lần trong cuộc đời, chúng ta đã không nhận ra tình
yêu của Thiên Chúa, cha mẹ, và tha nhân; mà chỉ để ý đến quà tặng.
- Thiên Chúa không
muốn chúng ta đến với Ngài chỉ để xin ơn; một khi đã đạt được điều mong muốn là
không nhớ gì đến Ngài nữa, và chạy theo đủ mọi thứ bụt thần chóng qua. Ngài muốn
chúng ta đến với Ngài bằng một tình yêu chân thật, học hỏi để có khôn ngoan của
Thiên Chúa, và biết sống thế nào để được hưởng hạnh phúc chân thật và bình an đời
đời.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
02/12/16 THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 1 MV
Mt 9,27-31
Mt 9,27-31
Suy
niệm: “Tôi có người bạn đi bằng hai tay, ước mơ đến trường để vẽ mây bay”. Bài hát của một ban nhạc khuyết tật đã nói lên ước mơ thật giản dị của bạn bè cùng cảnh ngộ. Và nếu được hỏi ước mơ lớn nhất của đời mình, hầu chắc bạn ấy sẽ không trả lời vẽ mây bay, mà là có đủ hai chân lành lặn như bao người khác. Thế nhưng, đó chỉ là ước mơ và mơ ước. Hai người mù
trong bài Tin Mừng hôm nay thật may mắn, vì họ có thể trình bày mơ ước lớn nhất đời mình cho một Đấng họ tin rằng có thể biến mơ ước đó thành sự thật. Họ đã đặt niềm tin đúng địa chỉ: “Các anh
tin thế nào, thì
hãy được như vậy”. Thật vậy, với Đức Giê-su, mọi sự đều có thể; với Ngài, những mơ ước tốt đẹp nhất sẽ được thực hiện; với Ngài, các Ki-tô hữu có thể an tâm bước đi trên con đường dài nhất cuộc đời: con đường về trời.
Mời Bạn: Nhớ rằng Đức Giê-su thực hiện mơ ước tốt đẹp của bạn theo cách của Ngài, chứ không phải theo cách của bạn. Bạn đừng ‘xìu’ khi nghe
như vậy, bởi vì để Ngài lo liệu, bạn được bảo đảm hơn nhiều. Bạn hãy tin rằng mình đã đặt niềm tin đúng điạ chỉ. Xin bạn nhớ rằng: “Phúc thay ai phó thác đời mình trong
bàn tay Chúa, Ngài sẽ đặt chính Ngài trong bàn tay họ” (Vô danh).
Sống Lời Chúa: Dâng lên
Chúa ước mơ lớn nhất của tôi hiện nay và xin Chúa giúp tôi thực hiện ước mơ ấy.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, nơi Chúa, chúng con đã tìm đúng địa chỉ để phó thác cuộc đời. Xin dâng lên Chúa những mơ ước, nhất là những mơ ước cho một thế giới tốt đẹp hơn, giàu tình người hơn. Xin cũng giúp chúng con nỗ lực để góp phần thực hiện ước mơ ấy.
Mắt họ liền mở ra (2.12.2016 – Thứ sáu Tuần 1 Mùa Vọng)
Giáng Sinh là lễ của Ánh sáng, Ánh sáng ngay giữa đêm đen. Ơn của Mùa Vọng là ơn thoát ra khỏi cảnh tăm tối mù lòa.
Suy niệm:
Ở
Việt Nam hiện nay có khoảng 500 ngàn người bị mù hai mắt,
và
900 ngàn người mù một mắt.
Tỉ
lệ người mù như thế là cao so với nhiều nước khác.
Bao
cố gắng được đưa ra để giảm số người bị mù,
trong
đó có các chương trình phẫu thuật mắt miễn phí
cho
những người nghèo mắc bệnh đục thủy tinh thể,
một
trong những nguyên nhân dẫn đến mù mắt.
Người
ta hy vọng nhờ đóng góp của các ân nhân,
ngày
càng có thêm nhiều người nghèo được chữa khỏi bệnh đục thủy tinh thể.
Hạnh
phúc biết bao cho ai lần đầu tiên thấy khuôn mặt người thân,
thấy
được màu xanh của lá và phân biệt được sáng với chiều.
Hạnh
phúc cho ai lần đầu tiên đi đứng mạnh dạn một mình
mà
không cần bàn tay dắt hay cây gậy khua phía trước.
Ở
nước Palestin thời xưa cũng có nhiều người mù.
Mù
thường bị coi như một hình phạt của Thiên Chúa (Đnl 28, 28-29).
Người
mù hẳn là người bị đứng ngoài lề xã hội.
Vào
thời y khoa còn kém, người mù phải chịu cảnh tăm tối suốt đời.
Nỗi
đau của người mù cũng ảnh hưởng trên cả đất nước.
Chính
vì thế khi nói đến thời đại hạnh phúc của Đấng Mêsia,
Isaia
nhiều lần nhắc đến chuyện người mù được sáng mắt (Is 35, 5; 42, 7).
Trong
bài đọc 1 ta vừa nghe (Is 29, 18), ngôn sứ Isaia viết:
“Mắt
người mù sẽ thoát cảnh mù mịt tối tăm, và sẽ được nhìn thấy.”
Được
nhìn thấy bằng đôi mắt nghĩa là được mở ra với thế giới bên ngoài.
Tiếp
xúc bằng mắt vẫn có cái gì vượt trội hơn tiếp xúc bằng tay hay tai.
Khi
chữa lành những người mù và những tật bệnh khác,
Đức
Giêsu khai mở thời đại thiên sai (x. Mt 11, 2-6).
Ngài
cho thấy Nước Thiên Chúa nay đã đến.
Khi
hai anh mù gọi Đức Giêsu là Con vua Đavít (c. 27),
họ
nhìn nhận Ngài là Đấng Mêsia, Đấng Thiên Sai.
Bởi
thế họ hy vọng Ngài sẽ cho họ quà tặng của thời thiên sai.
“Xin
thương xót chúng tôi” là xin đưa chúng tôi ra khỏi cảnh mù lòa.
Đức
Giêsu đã muốn chữa hai anh một cách kín đáo, tại nhà của Phêrô.
Ngài
không chữa cho họ ngay lập tức, nhưng lại hỏi họ một câu rất lạ:
“Các
anh có tin là tôi có thể làm được điều ấy không?” (c. 28).
Chỉ
khi họ tuyên xưng niềm tin vào quyền năng của Ngài,
Đức
Giêsu mới mở mắt cho họ bằng một lời và một chạm nhẹ (c. 29).
Niềm
vui quá lớn khiến họ không giữ được lặng thinh (c. 31).
Giáng
Sinh là lễ của Ánh sáng, Ánh sáng ngay giữa đêm đen.
Ơn
của Mùa Vọng là ơn thoát ra khỏi cảnh tăm tối mù lòa.
Mù
lòa đâu phải chỉ là chuyện của hơn 39 triệu người mù trên thế giới *.
Mù
lòa về chính mình, mù lòa vì không thấy những Ladarô trước cửa,
mù
lòa về chính những người trong gia đình, trong giáo xứ,
mù
lòa vì không thấy Chúa vẫn đang hiện diện gần bên,
những
mù lòa ấy cũng nguy hiểm không kém và cần được chữa lành.
Xin
Giêsu đụng vào mắt tôi để tôi được sáng,
và
để tôi giúp người khác cũng được thấy ánh sáng Giêsu.
Cầu nguyện:
Như người mù ngồi bên vệ đường
xin
Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.
Xin cho con được thấy bản thân
với
những yếu đuối và khuyết điểm,
những
giả hình và che đậy.
Cho con được thấy Chúa hiện diện bên con
cả
những khi con không cảm nghiệm được.
Xin cho con thực sự muốn thấy,
thực
sự muốn để cho ánh sáng Chúa
chiếu
dãi vào bóng tối của con.
Như người mù ngồi bên vệ đường
xin Chúa dủ lòng thương
cho con được thấy.
––––––––––––––––––––––
* số liệu thống kê của
WHO, năm 2014
Lm
Antôn Nguyễn
Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
2 THÁNG MƯỜI HAI
Gặp Gỡ Chính Thiên
Chúa
“Tôi lắng nghe điều Thiên Chúa phán,
điều Chúa phán là lời chúc bình an
cho dân Người, cho kẻ trung hiếu
và những ai hướng lòng trí về Người.
Chúa sẵn sàng ban ơn cứu độ
cho ai kính sợ Chúa,
để vinh quang của Người
hằng chiếu tỏa trên đất nước chúng ta” (Tv 85, 9-10).
Chúng ta cầu nguyện bằng những lời ấy của Thánh Vịnh. Và những
lời ấy được hoàn thành khi Đức Trinh Nữ ở Na-da-rét nghe lời Thiên Chúa nói qua
sứ thần: “Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu.
Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao … Thánh Thần sẽ ngự xuống
trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp
sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa” (Lc 1,31-35).
Đức Trinh Nữ ở Na-da-rét đáp trả tiếng gọi của Thiên Chúa
dành cho ngài. Ngài lắng nghe Thiên Chúa với toàn tâm. Ngài không chỉ đón nhận
Lời trở thành xác phàm. Ngài vâng theo Lời và đáp: “Này tôi đây là nữ tì của
Chúa, xin hãy thực hiện cho tôi như lời sứ thần nói” (Lc 1,38). Mùa Vọng đã được
hoàn thành như thế, Mùa Vọng đầu tiên của loài người.
Mùa Vọng, đó là sự đến gần ơn cứu độ. Mùa Vọng hướng chỉ
vinh quang của Thiên Chúa trên trái đất. Mùa Vọng là một cuộc gặp gỡ với chính
Thiên Chúa – như lời Thánh Vịnh:
“Tín nghĩa ân tình nay hội ngộ,
hòa bình công lý đã giao duyên” (Tv 85,11).
Và, Lời trở thành xác thịt trong cung lòng Đức Trinh Nữ.
Công lý đến từ Thiên Chúa. Công lý đến trong tư cách là phúc ân và an bình, là
sự giao hòa với Thiên Chúa và với người Con vĩnh cửu.
Công lý được ban cho con người trong Đức Kitô như thế đòi hỏi
con người phải đáp lại như thế nào? Con người phải mang lấy gì trong lòng mình?
Con người phải mang lấy lòng trung thành, vì
“Tín nghĩa mọc lên từ đất thấp,
công lý nhìn xuống tự trời cao” (Tv 85,12).
Đó đúng là điều đã xảy ra trong tâm hồn Đức Trinh Nữ Vô Nhiễm.
Quả thật, chính trong tâm hồn ngài, Mùa Vọng đầu tiên của nhân loại đã được
hoàn tất. Ngài trở thành mẫu thức của Giáo Hội qua lời đáp trả đầy niềm tin của
mình. Và biến cố Truyền Tin đã trở thành biến cố Chúa đến cách dứt khoát.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by
Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 02-12
Is 29,17-24; Mt
9,27-31.
Lời suy niệm: “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy
không? Họ đáp: Thưa Ngài chúng tôi tin.”
Hai người mù trong đoạn Kinh Thánh này không phải ngẫu nhiên
mà họ đặt niềm tin vào Chúa Giêsu. Tuy họ mù, nhưng họ đã từng được nghe Thánh
Kinh nói đến: “Ngày ấy, kẻ điếc sẽ được nghe những lời trong sách, mắt người mù
sẽ thoát cảnh mù mịt tối tăm và sẽ được nhìn thấy” (Is 29,18). Nên khi nghe về
Chúa Giêsu và gặp được Người, họ đã kêu xin Người cho họ được thấy. Họ đã kiên
trì kêu xin và tiến bước theo Người, cho đến khi Người về đến nhà; Người mới đối
thoại với họ và Người đã đặt câu hỏi về niềm tin của họ. Họ đã mạnh dạn tuyên
xưng niềm tin của mình, và Chúa đã chữa lành họ: “Các anh tin thế nào thì được
như vậy.”
Lạy Chúa Giêsu. Trong những ngày đầu năm dương lịch Giáo Hội
cho chúng con nghe lời mời gọi của Chúa: phải xây dựng đời mình trên nền tảng Lời
Chúa và đặt trọn vẹn niềm tin trong cầu nguyện. Nhờ đó chúng con sẽ được Chúa
nâng đỡ và chữa lành.
Mạnh Phương
02 Tháng Mười Hai
Mòn Mỏi Ðợi Trông
Ngày kia, một hoàng đế nọ tập trung lại tất cả các nghệ
sĩ trong mọi lãnh thổ của đế quốc, để tổ chức một cuộc thi đua. Ðề tài của cuộc
thi đua là: mô tả dung mạo của hoàng đế...
Các nghệ sĩ Ấn Ðộ đến với đầy đủ dụng cụ và các thứ đá
hoa cương qúy giá. Các nghệ sĩ người Armêni mang đến một thứ đất sét mà chỉ có
họ mới biết được giá trị của nó. Những người Ai Cập thì mang đến đủ thứ dụng cụ
và một khối cẩm thạch qúy giá.
Sau cùng, người ta thấy xuất hiện một phái đoàn Hy Lạp. Mọi
người đều ngạc nhiên, bởi vì họ chỉ mang đến vỏn vẹn một gói thuốc đánh bóng...
Người ta giam các nghệ sĩ vào trong các khu nội cấm trong
cung điện. Khi thời hạn ấn định đã đến, hoàng đế cho trưng bày tất cả các tác
phẩm của các nghệ sĩ. Ông trầm trồ ca ngợi bức chân dung của chính mình do các
họa sĩ Ấn Ðộ vẽ. Sang đến các pho tượng của người Ai Cập và các mô hình của người
Armêni, ông càng tỏ ra thán phục hơn.
Sau cùng, khi đến gian hàng của người Hy Lạp, ông chỉ thấy
vỏn vẹn bức tường bằng cẩm thạch của phòng khách, nhưng mặt tường được đánh
bóng đến độ khi nhìn vào ông thấy nguyên khuôn mặt của mình hiện ra từng
nét...
Và dĩ nhiên, phái đoàn đã đoạt giải chính là những người
Hy Lạp, bởi vì họ đã hiểu rằng chỉ có hoàng đế mới họa được chính khuôn mặt của
mình.
Họa lại khuôn mặt của Ðức Kitô: đó là mục đích của Giáo Hội.
Và nói như danh họa kiêm điêu khắc gia Michelangelo: "Ðể tạc một bức tượng,
điều quan trọng chính là những gì phải được gọt bỏ".
Muốn họa lại khuôn mặt của Ðức Kitô, Giáo hội phải đánh bóng
bức tường khuôn mặt của mình bằng cách gọt bỏ, đục đẽo tất cả những gì còn sần
sùi, thừa thãi...
Mùa Vọng là mùa của mong đợi... Hai chữ mong đợi trong ngôn
ngữ Việt Nam thường được đi kèm với hai chữ khác: mòn mỏi. Mong đợi nào cũng
làm cho con người ta mòn mỏi. Nhưng chính sự hao mòn đó càng làm cho giây phút
gặp nhau thêm đậm đà, thắm thiết hơn.
Mùa Vọng là trường dạy chúng ta mong đợi. Ðức Kitô đến với
chúng ta qua từng biến cố, từng phút giây trong cuộc sống. Ngài chỉ đựơc nhận
diện, Ngài chỉ được họa lên nguyên hình nếu chúng ta chấp nhận đánh bóng bức tường
thành rong rêu hoặc sần sùi của con người chúng ta. Càng mòn mỏi, càng được gọt
đẽo, chúng ta càng thấy được Ðức Kitô và càng họa lại được Ðức Kitô cho người
khác...
Thật ra, không phải chúng ta là người họa lại khuôn mặt của
Ðức Kitô, mà chính Ngài đến với chúng ta với những đường nét mà chỉ có Ngài mới
biết đích thực là của Ngài. Bổn phận của người Kitô chính là chấp nhận cho Ðức
Kitô dùng con người của mình để nhìn thấy khuôn mặt của Ngài. Phiến đá cẩm thạch
của con người chúng ta càng bóng láng, khuôn mặt của Ðức Kitô càng hiện rõ...
(Lẽ Sống)
Lectio Divina: Mátthêu 9:27-31
Thứ Sáu, 2 Tháng 12, 2016
Thứ Sáu sau CN I Mùa
Vọng
1. Lời
nguyện mở đầu
Lạy Thiên Chúa là Cha của tất cả chúng con,
Trong Đức Giêsu Kitô, Con của Chúa
Chúa mời gọi tất cả mọi người nhận biết và yêu mến Chúa
Và sống trong sự bình an vô tận của Ngài.
Xin ban cho lòng sốt mến tiếp tục sống động trong chúng con
Để mang lại ánh sáng chân lý của Chúa
Và sự phong phú của cuộc sống và tình yêu của Chúa dành cho
tất cả mọi người,
Không phân biệt chủng tộc, ngôn ngữ hoặc văn hóa.
Nguyện xin cho tất cả mọi người trên thế gian đến để biết về
Chúa
Là Cha nhân hậu của tất cả mọi người
Nhờ anh của chúng con và là Đấng Cứu Thế,
Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con.
2. Phúc Âm –
Mátthêu 9:27-31
Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua, có hai người mù chạy theo
Chúa và kêu lớn tiếng rằng: “Hỡi Con vua Đavít, xin thương chúng
tôi.” Khi Chúa tới nhà, những người mù tiến lại gần Chúa. Chúa
Giêsu phán bảo họ: “Các ngươi có tin rằng Ta có thể làm việc ấy không? Họ
thưa: “Lạy Thầy, có.” Bấy giờ, Chúa sờ vào mắt họ mà
phán: “Các ngươi tin thế nào, thì hãy được như vậy.” Mắt
họ liền mở ra, nhưng Chúa Giêsu truyền cho họ rằng: “Coi chừng, đừng
cho ai biết.” Nhưng vừa ra đi, họ liền đồn tiếng Người trong khắp miền
ấy.
3. Suy Niệm
Một lần nữa, bài Tin Mừng hôm nay đặt trước chúng ta cuộc gặp
gỡ của Chúa Giêsu với sự đau khổ của loài người. Chúa Giêsu không
lùi bước, Người không lẩn tránh. Chúa chấp nhận người ta và trong việc
chấp nhận họ, đầy lòng trìu mến, Người mặc khải tình yêu của Thiên Chúa.
- Có
hai người mù chạy theo Chúa Giêsu và kêu lớn tiếng với Người: “Hỡi
Con vua Đavít, xin thương chúng tôi!” Chúa Giêsu không thích danh hiệu
Con vua Đavít cho lắm. Người chỉ trích việc giảng dạy của các Kinh
Sư đã nói rằng Đấng Cứu Thế sẽ là Con vua Đavít: “Chính vua Đavít gọi
Đấng Kitô là Chúa Thượng, thì Đấng Kitô lại là con vua ấy thế nào được?” (Mc
12:37).
- Khi
tới nhà, Chúa Giêsu hỏi họ: “Các ngươi có tin rằng Ta có thể làm việc
ấy không?” Và họ thưa: “Lạy Thầy, có!” Điều để
có học thuyết chính xác trong trí óc, và để có đức tin đúng ở trong lòng là hai
điều rất khác nhau. Học thuyết của hai người mù đã không chỉnh lắm,
bởi vì họ gọi Chúa Giêsu là Con vua Đavít. Dù rằng Chúa Giêsu không
màng đến việc được gọi với danh hiệu như thế, nhưng điều quan trọng đối với Người
là phải có một đức tin chính xác.
- Chúa
sờ vào mắt họ và phán: “Các ngươi tin thế nào, thì hãy được như vậy!” Ngay
lập tức, mắt họ liền mở ra. Mặc dù trên thực tế, họ không có một học
thuyết chính xác, hai người mù đã có một đức tin đúng. Ngày nay, có
nhiều người lại quan tâm về một học thuyết chuẩn mực hơn là về một đức tin
đúng.
- Ta
không nên quên một chi tiết nhỏ về lòng hiếu khách. Chúa Giêsu về đến
nhà và hai người mù cũng đi theo vào nhà, như thể đây là một việc tự nhiên nhất
trên thế giới. Họ cảm thấy thoải mái trong nhà của Chúa Giêsu và còn
ngày nay thì sao? Một nữ tu đã nói rằng: “Ngày nay, thế
giới đang ở trong tình trạng mà tôi cảm thấy là đầy dẫy mọi nghi ngờ thậm chí đối
với cả người nghèo khó!” Tình huống đã thay đổi rất nhiều từ thời đó
cho đến bây giờ!
- Chúa
Giêsu truyền cho hai người mù đừng cho ai biết. Nhưng lời ngăn cấm
đã không được tuân theo cho lắm. Cả hai đã đi và loan truyền Tin Mừng. Đi
loan báo Phúc Âm, hay Tin Mừng, có nghĩa là chia sẻ với những người khác về những
việc tốt lành mà Thiên Chúa đã thực hiện trong cuộc sống của chúng ta.
4. Một vài
câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
- Trong đời sống của tôi, tôi có một vài Tin Mừng
của Chúa để chia sẻ với người khác không?
- Tôi
sẽ thiên về điểm nào hơn: một học thuyết chuẩn mực hay một đức tin
đúng?
5. Lời
nguyện kết
Chúa là ánh sáng và là Đấng Cứu Độ con; con còn sợ ai?
Chúa là thành lũy che chở mạng sống con; con còn sợ người
nào nữa?
(Tv 27)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét