07/12/2016
Thứ Tư tuần 2 mùa vọng
Thánh Amrôxiô, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh.
Lễ nhớ.
* Thánh Amrôxiô chào đời ở Trêvêrô khoảng năm
340 trong một gia
đình người Rôma. Thánh nhân theo học ở Rôma và bắt đầu sự nghiệp hiển hách ở Xiếcmiô. Năm 374, lúc đang ở Milanô, thánh nhân bất ngờ được bầu làm giám mục và được tấn phong ngày 7 tháng 12. Người trung thành thi hành bổn phận, nổi bật nhất về lòng
bác ái đối với mọi người. Đối với các tín hữu, người vừa là mục tử, vừa là tôn sư. Người đã can đảm bênh vực các quyền của Hội
Thánh, người vừa viết lách, vừa hoạt động để bênh vực giáo lý đức tin chân thật, chống lại những người theo phái Ariô. Người qua đời thứ bảy tuần
thánh, ngày 07 tháng 04 năm 397.
Bài Ðọc I: Is 40, 25-31
"Thiên Chúa toàn năng
ban sức mạnh cho người mệt mỏi".
Trích sách Tiên tri Isaia.
Ðấng Chí Thánh phán rằng: Các
ngươi sánh Ta với ai? Và kể Ta bằng ai? Hãy ngước mắt lên cao mà xem, ai đã dựng
nên muôn loài này? Ðấng vận chuyển các cơ binh của chúng và biết gọi đích danh
tất cả, không thiếu vật nào, vì sức mạnh của người rất lớn và quyền năng của
Người rất cao.
Hỡi Giacob, tại sao ngươi nói, hỡi
Israel, tại sao ngươi nói: Chúa không biết đến số phận tôi, Người không biết đến
quyền lợi của tôi? Ngươi không biết? Ngươi không nghe sao?
Chúa là Thiên Chúa hằng hữu, là
Ðấng đã dựng nên toàn thể trái đất, Người không mỏi không mệt và sự khôn ngoan
của Người không thể suy thấu.
Người ban sức mạnh cho kẻ rã rời
và thêm sức cho người mệt mỏi.
Những trai trẻ cũng mòn mỏi mệt
nhọc, những tráng sĩ cũng lao đao vấp ngã.
Những ai trông cậy Chúa, sẽ được
thêm sức mới, cất cánh bay cao như phượng hoàng, họ chạy mà không mệt, họ đi mà
không mỏi.
Ðó là Lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 103: 1-2, 3-4,
8,10
Ðáp: Hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa.
Xướng 1) Hồn tôi ơi, hãy chúc tụng
Chúa, và toàn thể thân tôi, hãy chúc tụng danh Người. Hồn tôi ơi, hãy chúc tụng
Chúa, và đừng bao giờ quên các ân huệ của Người. - Ðáp.
2) Người đã thứ tha mọi tội lỗi
ngươi, và đã chữa ngươi khỏi tật nguyền. Người đã cứu ngươi khỏi chết và ban
cho ngươi hồng ân, nhân ái. - Ðáp.
3) Chúa là Ðấng thương xót nhân
ái, chậm oán hờn và yêu thương khôn lường. Người không xử với ta như ta đáng tội,
và không trả cho ta theo lỗi của ta. - Ðáp.
Alleluia:
Alleluia, alleluia - Chúa chúng
ta sẽ đến trong quyền lực, và sẽ làm cho mắt các tôi tớ Người được sáng. -
Alleluia.
Phúc Âm: Mt 11:28-30
"Hãy đến với Ta, hỡi những
ai vất vả cực nhọc".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo
Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng:
Hãy đến với Ta tất cả, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức
cho các ngươi.
Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học
cùng Ta, vì Ta dịu hiền và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp
được bình an.
Vì ách của Ta thì êm ái và gánh
của Ta thì nhẹ nhàng.
Ðó là Lời Chúa.
Suy Niệm: Những Ai Khó Nhọc
Hãy Ðến Với Ta
Sách "Liệt Tử" có câu
truyện như sau:
Nước Tống có một người đã đứng
tuổi tự nhiên mắc phải chứng bệnh quên lãng. Buổi sáng lấy gì của ai, buổi chiều
đã quên. Hôm nay ai cho cái gì ngày mai lại chẳng nhớ. Ra đường quên cả đi, về
nhà quên cả ngồi. Trước đã làm gì và bây giờ đang làm gì đều quên hết, sau này
cũng chẳng nhớ. Cả nhà rất lo lắng về bệnh tình của anh nên đã mời thầy thuốc,
chạy đủ hết mọi cách mà cũng chẳng khỏi.
Sau đó có ông thầy đồ người Lỗ
nói rằng là tôi chữa được.
Người bệnh hứa với ông đồ: Hễ chữa
được bệnh sẽ chia cho ông một phần gia tài.
Trước khi trả lời đáp ứng nhận
chữa bệnh, ông đồ dùng nhiều cách thức khác nhau để tìm hiểu khả năng trí nhớ của
người bệnh này. Trước hết ông đồ thử bằng cách lột áo của người bệnh để rét lạnh
thì thấy anh ta xin áo. Bỏ đói không cho ăn thì anh ta xin ăn. Ðem anh ta vào
chỗ tối tăm thì anh ta xin ra chỗ sáng. Sau đó ông đồ mới nhận lời chữa bệnh.
Chẳng biết ông đồ chữa thế nào mà sau bảy ngày anh ta đã hết bệnh và trở lại
bình thương.
Tuy nhiên, khi đã tỉnh táo như
thường thì anh ta lại nổi giận, chửi vợ đánh con, cầm dao rượt đuổi ông đồ.
Người ta bắt giữ anh ta lại hỏi:
Tại sao anh lại giận dữ như vậy?
Anh ta trả lời: Lúc trước tôi mắc
bệnh quên thì lòng tôi thảnh thơi khoan khoái, trời đất có còn hay không tôi
cũng chẳng cần biết. Nay tôi lành bệnh, tôi nhớ lại tất cả những chuyện của mấy
mươi năm về trước như chuyện buồn, vui, yêu, ghét, thành công, thất bại, lòng
tôi trở nên bối rối, ngổn ngang trăm mối. E rằng sau này các việc ấy cứ bám cứng
lấy tâm trí tôi thì dù cho muốn quên chúng đi trong một giây, một phút liệu tôi
có được như ý muốn hay không?
Anh chị em thân mến!
Nhìn một người điên, người mất
trí, có kẻ chép miệng khen người ấy hạnh phúc, vì chẳng có gì phải lo âu phiền
muộn. Thế nhưng nếu hỏi lại những người vừa buông lời khen này xem họ có muốn
trở thành người hạnh phúc kiểu như vậy không? Chắc chắn họ sẽ trốn chạy trước
câu trả lời, vì đã làm người thì chẳng ai muốn mình được gọi là kẻ ngây ngô,
không nhớ, không biết chuyện gì. Không muốn bị gọi là kẻ ngây ngô thì con người
lại phải đối đầu với lo âu, phiền muộn, nóng giận, đau khổ, chúng là gánh nặng
của thuyết nhân sinh.
Mở mắt chào đời lúc ngửa tay đón
nhận sự sống thì cũng là lúc con người phải mang lấy gánh nặng nề. Bởi thế,
không ít kẻ dám đánh đổi tất cả để tìm kiếm một chút thú vui để được quên trong
chốc lát, có kẻ tìm quên trong sợi khói phù du, có người tìm quên trong men say
trác táng, rồi cũng tìm được thú vui trong chốc lát. Nhưng rồi sau những phút
giây ngán ngủi ấy, thực tế lại trở nên nặng nề hơn, gánh nặng cuộc đời càng xúi
giục sâu hơn.
Lại cũng có những triết thuyết
như vô cảm, vô vị, vô sắc chỉ giúp con người giải thoát lo âu vướng bận của cuộc
sống, thực hiện những hướng dẫn đó thật là một thái độ lý tưởng cho những ai muốn
kiếm tìm sự bình an. Thực tế trong cuộc sống thử hỏi mấy ai hiểu được điều này,
vì cuộc sống con người gắn liền với cái cảm tính lo âu, nóng giận, buồn phiền...
có tránh cũng chẳng thoát, khó nhọc và gánh nặng là thân phận của kiếp sống con
người.
Về phần Chúa Giêsu, cảm thông với
phận kiếp làm người nên khi đến cứu chuộc trần gian Ngài đã nhận một cuộc đời
lam lũ ở làng quê Nazareth. Và qua bài Tin Mừng hôm nay, Ngài kêu gọi những ai
khó nhọc và gánh nặng hãy đến với Ngài, nếu luật lệ Do Thái đã bị các luật sĩ
và biệt phái biến thành chiếc ách kìm kẹp dân Chúa. Hãy đến với Ngài, nếu đau
khổ của kiếp nhân sinh như chiếc gánh đè nặng trên vai con người. Ðến với Ngài
không phải để được cất khỏi những điều ấy. Vì Ngài đến không phải để hủy bỏ lề
luật, nhưng là để kiện toàn lề luật và làm cho ách trở nên êm ái và gánh trở
nên nhẹ nhàng.
Lề luật phải được giữ trong tinh
thần và sự thật. Lề luật giải phóng con người và đau khổ là con đường dẫn đến
vinh quang. Gánh trở nên nhẹ nhàng vì từ nay con người không phải một mình mang
lấy đau khổ nhưng đã có người chia sẻ cảm thông. Dân tộc Do Thái đã hằng mong mỏi
chở Ðấng Cứu Thế đến, vì khi Ngài đến Ngài sẽ lau khô mọi giọt lệ trên khuôn mặt
và kẻ nhọc mệt sẽ được Ngài nâng đỡ bổ sức.
Sống trong tâm tình mùa vọng,
mùa trông đợi, ước mong rằng mỗi người trong chúng ta cũng sẽ tìm đến với Chúa
Giêsu, Ðấng Cứu Thế để được Ngài an ủi, nâng đỡ, bổ sức và đồng thời học nơi
Ngài tâm tình biết chia sẻ cảm thông với người khác. Vì mang kiếp phận con người
chẳng ai tránh khỏi khó nhọc và gánh nặng, nhưng khó nhọc sẽ bớt khi được người
chia sẻ, gánh nặng sẽ vơi khi có kẻ cảm thông.
Veritas
Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư, Tuần II MV, Năm Lẻ
Bài đọc: Isa
40:25-31; Mt 11:28-30.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa
yêu thương và săn sóc mọi người.
Con người thường có khuynh hướng
lấy những gì mình suy nghĩ và áp dụng cho Thiên Chúa; chẳng hạn, cha mẹ chỉ có
thể yêu thương và chăm sóc cho vài con (chỉ 2 con với cha mẹ thời nay). Đem áp
dụng suy nghĩ này cho Thiên Chúa, họ không tin Thiên Chúa có thể biết, yêu
thương, và chăm sóc cho từng người một trong nhân lọai.
Các Bài đọc hôm nay muốn chứng
minh: với quyền năng và sự khôn ngoan của Thiên Chúa, Ngài yêu thương và săn
sóc từng người một. Trong Bài đọc I, người Do-Thái kêu trách Thiên Chúa:
"Đường tôi đi, Đức Chúa không nhìn thấy, quyền lợi của tôi, Thiên Chúa chẳng
đoái hoài?" Tiên Tri Isaiah sửa sai quan niệm này: Nếu Thiên Chúa có thể gọi
đích danh từng ngôi sao một, Ngài cũng có thể gọi đích danh từng người một. Nói
cách khác, vì Thiên Chúa gọi, nên tất cả được tạo thành. Tiên tri nói: “Thiên
Chúa không mệt mỏi, cũng chẳng nhọc nhằn, trí thông minh của Người khôn dò thấu.
Người ban sức mạnh cho ai mệt mỏi; kẻ kiệt lực, Người làm cho nên cường tráng.”
Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu kêu mời mọi người: “Tất cả những ai đang vất vả mang
gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Người ban sức mạnh cho ai mệt mỏi; kẻ kiệt lực, Người làm
cho nên cường tráng.
1.1/ Chúa biết và yêu thương từng
cá nhân một: Tiên Tri Isaiah dùng công cuộc
sáng tạo vũ trụ của Thiên Chúa để chứng minh sự quan phòng của Thiên Chúa
cho con người: “Các ngươi so sánh Ta với ai, để Ta phải ngang hàng với nó? Hãy
đưa mắt lên cao mà nhìn: Ai đã sáng tạo những vật đó? Đấng tung ra toàn bộ đạo
binh các tinh tú, Người gọi đích danh từng ngôi một, khiến không thiếu vắng một
ngôi nào.”
Nếu Thiên Chúa đã dựng nên từng
ngôi sao một và sắp xếp vị trí của chúng trong trời đất, Người cũng dựng nên và
quan phòng cho từng con người một trong thế gian này. Vì thế, Tiên Tri chất vấn
những người không tin vào sự quan phòng của Thiên Chúa: “Hỡi Jacob, sao ngươi
nói, hỡi Israel, sao ngươi bảo: "Đường tôi đi, Đức Chúa không nhìn thấy,
quyền lợi của tôi, Thiên Chúa chẳng đoái hoài?" Ngươi chẳng biết, chẳng
nghe thấy sao? Đức Chúa là Thiên Chúa vĩnh cửu, là Đấng sáng tạo toàn cõi đất.”
2.2/ Chúa săn sóc từng cá nhân: Vì Thiên Chúa uy quyền, khôn ngoan, và thông biết mọi sự,
nên Người không mệt mỏi cũng chẳng nhọc nhằn trong việc quan phòng con người.
Những ai trông cậy vào Người, thì được Người ban sức mạnh: “Như thể chim bằng,
họ tung cánh. Họ chạy hoài mà không mỏi mệt, và đi mãi mà chẳng chùn chân.” Người
ban sức mạnh cho những ai mệt mỏi; kẻ kiệt lực, Người làm cho nên cường tráng.
Còn những ai không biết trông cậy nơi Người, cho dẫu là thanh niên cũng mệt mỏi,
nhọc nhằn; cho dẫu là trai tráng cũng ngả nghiêng, lảo đảo.
2/ Phúc Âm: Hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.
2.1/ Chúa Giêsu biết “nỗi vất vả”
và “gánh nặng nề” của từng người: Ngài kêu gọi:
"Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ
cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.” Trong đời người, chắc ai cũng đã trải qua những kinh
nghiệm như Chúa Giêsu mô tả hôm nay: mặc dù đã cố gắng hết sức, nhưng vẫn không
gánh nổi những đau thương của cuộc sống. Trong những lúc như thế, con người chỉ
muốn buông xuôi, nói theo kiểu của thi hào Nguyễn Du, “thử xem Con Tạo xoay vần
đến đâu!” Chúa Giêsu cũng đã từng trải qua những kinh nghiệm đau thương như
chúng ta, và còn hơn chúng ta nữa. Bị nhân lọai khước từ mặc dù đã làm không biết
bao nhiêu điều ích lợi cho con người: mặc khải, dạy dỗ, chữa lành. Một mình
Ngài đã vác Thập Giá nặng lên Đồi Canvê dưới bao nhiêu những roi đòn của lính;
và đã 3 lần gục ngã dưới sức nặng của cây Thập Giá. Sau cùng, Ngài phải chịu một
cái chết đau thương, cô đơn, nhục nhã; đến nỗi đã phải thốt lên: “Cha hỡi, Cha
ơi! Sao Cha bỏ con!” Một người đã trải qua những gánh nặng như thế của kiếp người,
Ngài chắc chắn biết chia sẻ những gánh nặng của con người. Ngài mời gọi con người
hãy đến với Ngài để được nghỉ ngơi bồi dưỡng.
2.2/ Chúa Giêsu giúp từng người giải
quyết vấn đề của mình:
(1) Chúa không hứa con người sẽ
không phải đau khổ; nhưng Ngài sẽ giúp con người vượt qua đau khổ: “Anh em hãy
mang lấy ách của tôi… Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng.” Tĩnh từ Hy-Lạp
dùng để mô tả chữ êm ái ở đây là “crhsto.j,” nó còn có nghĩa “vừa vặn.” Bên
Palestine, ách của bò được làm bằng gỗ, con bò được mang tới xưởng để thợ mộc
đo kích thước trước khi làm ách. Sau khi đã làm xong, con bò được mang tới để
thử; ách được cẩn thận thêm bớt sao cho nó có thể vừa khít cổ con bò mà không
gây đau đớn cho nó. Truyền thuyết cho rằng Chúa Giêsu nổi tiếng về nghề làm ách
khi Ngài lớn lên ở Nazareth với Giuse. Ngài biết cách giúp con người mang ách
làm sao cho êm ái, và mang gánh làm sao cho nhẹ nhàng.
(2) Chúa giúp con người vượt qua
đau khổ bằng dạy dỗ hai bài học quan trọng trong cuộc đời: “Hãy học với tôi, vì
tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường.”
- Bài học hiền hậu: Đây là đức
tính giúp con người thực sự có bình an trong tâm hồn. Người hiền hậu không dễ bị
tức giận vì lời nói, thái độ, hay việc làm của người khác. Vì thế, họ sẽ không
cảm thấy đau khổ khi bị chọc tức, bị khinh thường, hay bị đối xử bất công.
- Bài học khiêm nhường: Đây là đức
tính giúp con người biết chấp nhận mọi hòan cảnh xảy ra trong cuộc đời. Người
khiêm nhường không ghen tị, không bon chen để tìm cách cho bằng hay hơn người
khác. Họ biết mình và biết người. Vì họ luôn tìm chỗ hèn hạ, và nhường cho người
khác chỗ cao trọng hơn; nên họ không lo phải đối chọi với phong ba, bão táp của
những người ham hố quyền hành, chức vụ.
(3) Chúa giúp con người vượt đau
khổ bằng sức mạnh của Ngài: “Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng.” Lời
Chúa hướng dẫn và Bí-tích Thánh Thể cung cấp cho con người sức mạnh để đương đầu
với mọi đau khổ có thể xảy đến trong cuộc đời.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta cần xác tín mối liên
hệ giữa chúng ta với Thiên Chúa là mối liên hệ cá nhân; và Chúa muốn chúng ta
dùng tình yêu cá nhân để đáp trả lại.
- Chúa biết chúng ta còn hơn
chúng ta biết chúng ta. Chúng ta đừng sợ khi đối diện với Chúa, vì Ngài đã biết
mọi vấn đề, và quan tâm giúp chúng ta giải quyết vấn đề.
- Nhiều khi chúng ta cảm thấy cô
đơn, mệt mỏi, chán chường, thất vọng, vì chúng ta muốn chiến đấu một mình;
nhưng nếu chúng ta biết chạy đến với Chúa để xin Ngài giúp sức, mọi sự sẽ trở
nên dễ dãi, nhẹ nhàng; và chính Ngài sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn trở
ngại bằng chính sức mạnh của Ngài.
Linh mục Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
07/12/16 THỨ TƯ ĐẦU THÁNG TUẦN 2 MV
Th. Am-rô-xi-ô, giám mục, tiến sĩ HT
Mt 11,28-30
Th. Am-rô-xi-ô, giám mục, tiến sĩ HT
Mt 11,28-30
Suy niệm: Tình yêu
đã giúp thánh Tê-rê-xa Hài Đồng kết luận rằng đời Ki-tô hữu không phải là cuộc định cư trên núi Ta-bo, mà là một hành trình trèo lên đỉnh Can-vê. Thực vậy, Chúa Giê-su không hề hứa hẹn một cuộc sống an nhàn thư thái cho những người đi theo Ngài, dù người đó là Đức Ma-ri-a, Mẹ Ngài, đi nữa. Ngài không miễn chước cho họ khỏi tuân giữ luật lệ, trái lại, còn đòi hỏi đến mức triệt để. Tám Mối Phúc mà Chúa công bố đã minh chứng cho điều này. Vậy làm sao Ki-tô hữu có thể chấp nhận “gánh” và “ách” của Chúa mỗi ngày mà vẫn cảm nhận được sự êm ái, nhẹ nhàng? Theo thánh Âu-tinh, ấy là nhờ có lòng yêu mến: “Chỗ nào có lòng yêu mến thì không cảm thấy vất vả, mà giả như có vất vả đi nữa thì người ta cũng thích cái vất vả đó.” Tình Chúa yêu và tình yêu
Chúa giúp cho Ki-tô hữu tìm được an vui ngay giữa lúc chồn chân mỏi gối. Tình yêu biến mọi sự trở nên nhẹ nhàng.
Mời Bạn: Tiếng than vãn, hờn trách, nổi loạn diễn tả điều gì trong tâm hồn bạn? Bình an hay bất an? Gánh nặng của bạn cần được chia sẻ cho Chúa. Chúa mong chờ.
Chia sẻ: Có những loại gỗ không đáng bỏ công đẽo gọt, cũng có những con tim không xứng đáng nhận lấy khổ đau. Bạn nghĩ gì về câu nói đó?
Sống Lời Chúa: Dâng lên Chúa mọi sự khó khăn vất vả của ngày hôm nay.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa là nơi con náu ẩn những khi nguy nan, là niềm cậy trông mỗi khi con
tìm đến, là niềm an ủi những lúc con lệ rơi, là niềm hứng khởi những lúc con hân hoan. Ôi, lạy Thiên Chúa con thờ.
Ách của tôi êm ái (7.12.2016 – Thứ tư Tuần 2 Mùa Vọng)
Nếu ách của Ngài êm và gánh của Ngài nhẹ, thì là vì
chúng được đón nhận trong tình yêu. Tình yêu làm cho mọi sự trở nên êm nhẹ.
Suy niệm:
Khi quy hoạch thành phố tương lai,
người ta không quên dành một khu vui chơi giải trí.
Nghỉ ngơi thư giãn là một nhu cầu quan trọng
cho những ai sống trong nền kinh tế thị trường.
Nghỉ ngơi không chỉ cần cho thân xác hay trí óc.
Nghỉ ngơi còn cần cho tâm hồn.
Cái tâm của chúng ta cần được sống trong an tĩnh
giữa sóng gió dao động, giữa chợ đời bon chen.
Nhiều người bị suy nhược thần kinh, bị stress.
Có người tự tử vì không đủ sức để tiếp tục sống.
Ðức Giêsu mời chúng ta đến với Ngài,
tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề.
Gánh nặng của nỗi đau và vấp ngã trong quá khứ.
Gánh nặng của trách nhiệm và yếu đuối hiện tại.
Gánh nặng phải mang vì người khác...
Tất cả những ai bị căng thẳng và lo âu,
chán chường và mệt mỏi.
Tất cả những ai muốn tìm một chút nghỉ ngơi.
Hãy đến với Ngài, ta sẽ gặp được sự an tĩnh.
Hãy mang lấy ách của tôi.
Ðức Giêsu không ngần ngại nói đến ách của Ngài
mà những kẻ đến với Ngài phải mang.
Ngài không giấu ta về những đòi hỏi nghiêm túc,
về con đường hẹp mà ít người muốn đi,
về thánh giá mà ta phải vác để theo Ngài.
Như thế sự an bình thư thái Ngài hứa ban
đâu phải là thứ bình an rẻ tiền, không cần từ bỏ.
Ðó là thứ bình an ngay giữa khổ đau và nước mắt,
vì biết mình được Thiên Chúa yêu thương,
vì xác tín là mình đang làm đúng ý Thiên Chúa.
Nếu ách của Ngài êm và gánh của Ngài nhẹ,
thì là vì chúng được đón nhận trong tình yêu.
Tình yêu làm cho mọi sự trở nên êm nhẹ.
“Chỗ nào có lòng yêu mến, thì không cảm thấy vất vả;
mà giả như có vất vả đi nữa
thì người ta cũng thích cái vất vả đó” (thánh Âutinh)
Hãy học với tôi.
Ðức Giêsu kêu gọi chúng ta làm học trò của Ngài.
Chúng ta học trường Giêsu, học Thầy Giêsu, học bài
Giêsu.
Bài học nằm nơi chính trái tim Ngài:
“Vì tôi có trái tim hiền hậu và khiêm nhu.”
Khi mang trong mình những tâm tình của Thầy Giêsu
thì tâm hồn ta sẽ được bình an trở lại.
Chúng ta cần theo học Thầy Giêsu suốt đời,
cần lột bỏ những tự hào về khôn ngoan thông thái,
cần sống hồn nhiên khiêm tốn như trẻ thơ.
Chỉ như thế chúng ta mới được Thầy Giêsu mạc khải,
và đưa vào thế giới của Thiên Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con trở nên đơn sơ bé nhỏ,
nhở đó con dễ nghe được tiếng Chúa nói,
dễ thấy Chúa hiện diện
và hoạt động trong đời con.
Sống giữa một thế giới đầy lọc lừa và đe dọa,
xin cho con đừng trở nên cứng cỏi,
khép kín và nghi ngờ.
Xin dạy con sự hiền hậu
để con biết cảm thông và bao dung với tha nhân.
Xin dạy con sự khiêm nhu
để con dám buông đời con cho Chúa.
Cuối cùng, xin cho con sự
bình an sâu thẳm,
vui tươi đi trên con
đường hẹp với Ngài,
hạnh phúc vì được cùng
Ngài chịu khổ đau. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
7 THÁNG MƯỜI HAI
Được Chọn Để Nên Thánh Thiện
Và Tinh Tuyền
Trong Tin Mừng theo Thánh Luca,
Đức Maria lắng nghe những lời này: "Kính chào người được sủng ái!"
(Lc 1,28). Hay như ta thường nói: "Kính chào Bà đầy ân phúc!" Lời
chào này đến với Mẹ – như Thư Êphêsô cho thấy – từ chính Thiên Chúa. Đó là một
sự diễn tả của tình yêu vĩnh cửu, một diễn tả về việc Thiên Chúa tuyển chọn Mẹ
"trên các tầng trời trong Đức Kitô". Thiên Chúa "đã chọn chúng ta
trong Người, trước khi tạo thành vũ trụ, để trở nên thánh thiện và tinh tuyền
trước nhan Ngài" (Ep 1,4).
Đức Nữ Trinh ở Na-da-rét nghe lời
chào này: “Kính chào Bà đầy ơn phúc!” Lời chào ấy nói về sự kiện Mẹ được ưu tuyển
trong Đức Kitô.
Lạy Nữ Tử It-ra-en,
Trong Chúa Kitô, Thiên Chúa đã
chọn Mẹ –
để trở nên thánh thiện và tinh
tuyền.
Người đã chọn Mẹ trước cả khi vũ
trụ bắt đầu.
Người đã chọn Mẹ để trở nên
thánh thiện vô tì vết
ngay từ giây phút đầu tiên
Mẹ đầu thai trong lòng thân mẫu.
Người đã chọn Mẹ do tình yêu đối
với Con của Người.
Vì trong mầu nhiệm Nhập Thể,
Con Thiên Chúa đã có được người
mẹ
do Thiên Chúa tuyển chọn
trong tất cả sự viên mãn của Mẹ:
người Mẹ đầy ân sủng thần linh.
Vì thế, sứ thần chào Mẹ ‘Bà đầy
ơn phước!’
- suy tư 366 ngày của Đức
Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope
John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 07-12
Thánh Ambrôsiô, giám mục tiến
sĩ Hội Thánh
Is 40,25-31; Mt 11,28-30.
Lời suy niệm: “Tất cả những
ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.”
Chúa Giêsu luôn quan tâm đến đời
sống siêu nhiên và tự nhiên của từng con người một; khi họ đã ra sức tìm kiếm để
có một cuộc sống tốt hơn, nhưng họ đã lâm vào cảnh vô vọng làm cho họ chán chường
mệt mõi, muốn bỏ cuộc. Nên Người đã mời gọi tất cả hãy đến với Người và học
hỏi nơi Người. Đây là điều thể hiện ý của Chúa Cha: “Người ban sức mạnh cho ai
mệt mõi, kẻ kiệt lực, Người làm cho cường tráng” (Is 40,29)
Lạy Chúa Giêsu, chúng con được
sinh ra trong tình thương của Chúa Cha, và được cứu độ bằng Máu của Chúa trên
Thập Giá, xin cho chúng con vững tin chạy đến với Chúa trong mọi hoàn cảnh của
cuộc sống để được vui sống.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 07-12: Thánh AMBRÔSIÔ
Giám mục và tiến sĩ Hội Thánh
(339 - 397)
Thánh Ambrôsiô chào đời khoảng
năm 339 tại Augusta Trevororum. Cha Ngài, ông Aurlio Ambrôsiô làm tổng trấn xứ
Gauules và là nghị sĩ viện quí tộc. Nhưng ông chết sớm, mẹ Ngài trở về Roma với
3 người con: Ambrosiô. Marcellina và Satyra, cả 3 đều nên thánh.
Ambrôsiô chưa lãnh phép rửa tội
như thói quen thời ấy hay chần chừ, sợ mất ơn phép rửa tội, nhưng Ngài đã sống
tuổi thơ ấu đạo đức. Lớn lên, Ngài tỏ ra thông minh đặc biệt, nổi tiếng về thơ
văn, tài hùng biện và luật pháp. Thuộc dòng quí tộc, Ambrôsiô được đặt làm lãnh
sự tỉnh Emilia và Liguria với thị trấn là Milan. Probus, vị tổng trấn theo Kitô
giáo đã khuyên Ngài: - "Hãy đi và hành động như một giám mục hơn là quan
án".
Và người ta thán phục nhà quí tộc
Kitô giáo vì sự khôn ngoan tỉnh thức và hiền hậu của Ngài. Giám mục Milan qua đời,
một cộng đoàn tập hợp trong nhà thờ, người ta gây ồn ào xáo trộn tại đó vì
chiahai phe: phe công giáo và phe theo Ariô. Ambrôsiô với tư cách là nhà cầm
quyền đã đến dàn xếp. Ngài diễn thuyết kêu gọi hoà bình và khuyên dân chúng
khôn ngoan chọn lựa, Ngài nói một cách đáng phục đến nỗi mọi tín hữu đều một tiếng
kêu lớn: "Ambrôsiô làm giám mục".
Hết còn phân ly, người ta ôm
nhau khóc vì vui mừng. Hoàng đế Valentinô đã chuẩn nhận việc tuyển chọn bất ngờ
này.
Lúc ấy, Ambrôsiô còn là một dự
tòng, nên cảm thấy mình bất xứng để làm cha linh hồn của cả đoàn dân Ngài. Ngài
đã có lần trốn thoát đến nỗi còn muốn gây cớ xúc phạm để tỏ ra bất xứng, nhưng
vẫn không đánh lừa nổi ai. Ngài còn viết thư cho các giám mục và hoàng để xin
cáo lui, nhưng hoàng đế còn bày tỏ lòng thán phục: - "Không có một tinh thần
nào ngay chính hơn, đây là một tay lái không thể uốn cong được".
Ambrôsiô dành nhiều miễn cưỡng
chấp nhận. Ngày 24 tháng 11 Ngài chịu phép Rửa tội. Ngày 07 tháng 12 năm 374
Ngài đã thụ phong linh mục và được thánh hiến giám mục. Ngài nói: - "Tôi bắt
đầu dạy dỗ điều mà tôi không được học".
Ambrôsiô không coi mình như người
thuộc thế gian nữa, Ngài phân phát của cải cho người nghèo và dâng đất đai cho
Giáo hội. Một phần đêm khuya dành để cầu nguyện và học hỏi. Ngài học các tác phẩm
Kitô giáo, nhất bằng tiếng Hy Lạp và đào sâu thần học. Buổi rạng đông, dâng lễ
rồi vào bàn làm việc. Ngài rao giảng để tái hồi giáo phận bị xáo trộn bởi phái
Ariô. Ngài mở rộng cửa tiếp đón mọi người cần đến mình. Thánh Augustinô mà Ngài
góp phần cải hóa đã gọi Ngài là thầy. Khi dạy dỗ, Ngài tỏ ra hiền hậu mà người
ta gọi là "sự ngọt ngào của Ambrôsiô".
Khi ngồi tòa, Ngài đã khóc như
chính mình là tội nhân. Không có giờ ăn, Ngài như chay tịnh liên tiếp. Việc mục
vụ nặng nề không ngăn cản Ngài tỏ ra là một thủ lãnh quyết bảo vệ đức tin công
giáo. Ở Roma, tại cung điện nữ hoàng Justina theo Ariô, muốn chiếm nhà thờ
Milan, giám mục chống lại và quyết bảo vệ thánh đường. Từ Chúa nhật lễ lá tới
thứ năm tuần thánh, một đoàn người công hãm thánh đường. Ambrôsiô dùng việc giảng
dạy và thánh ca để giữ tín hữu. Những người yêu mến Ngài làm thành một hàng rào
bao quanh Ngài. Cuối cùng, chiến thắng về tay Ambrôsiô. Ngài vẫn luôn tỏ thái độ
cương quyết như thế.
Đế quốc rơi vào tay Theodosiô. Vị
Tân hoàng đế rất quí chuộng và kính trọng giám mục. Đức giám mục cũng yêu mến
ông bằng tình phụ tử, nhưng không vì thế mà thành ra yếu đuối bất công.
Theodosiô trên đài vinh quang, để trừng phạt cuộc nổi loạn ở Thesalonica, đã ra
lệnh tàn sát dã man. Thánh Ambrôsiô viết thư quở trách, bắt ông hối cải và cấm
vào thánh đường. Ít lâu sau, Theodosiô chiến thắng trở về Milan với binh sĩ muốn
vào thánh đường, đức giám mục đứng ở cưả ngăn ông lại và trách cứ ông. Hoàng đế
lui về hoàng cung thống hối trong tám tháng. Ngày lễ Giáng sinh, ông khóc lóc
xin tha tội. Ông cởi áo bào, phục dưới thềm nhà thờ và xếp hàng giữa đám tội
nhân công khai. Không bao giờ ông còn chiếm chỗ danh dự nơi cung thánh nữa. Dân
Milan rất thán phục vị vua đã đền tội cách quảng đại như vậy.
Về sau, ông lại đi dẹp một cuộc
nổi loạn mới. Thánh Ambrôsiô lại viết cho ông: - "Chiến thắng của vua sẽ bất
toàn nếu vua không tha cho các kẻ nổi loạn".
Vua đã tha. Trở về, Ambrôsiô ôm
ông và khóc vì vui mừng. Vua đã qua đời trong tay vị giám mục. Với hoàng tử kế
vị. Thánh Ambrôsiô nói: -"Ông không phải làm vua để phục vụ lợi ích gia
đình mình thôi, nhưng là để cai quản mọi người".
Và đối với vị vua băng hà, thánh
Ambrôsiô nói: - "Tôi yêu mến con người này, vì đã ưa người quở trách mình
hơn bọn nịnh thần. Hoàng đế đã không mắc cỡ khi hoàn tất việc thống hối công
khai và không ngày nào mà không khóc lỗi lầm mình".
Thánh Ambrôsiô còn sống thêm hai
năm sau cái chết của vua Theodosiô. Nghe loan báo về cơn bệnh của Ngài, một
viên chức của nhà vua tuyên bố: - "Con người này mà chết đi thì Italia sẽ
bị đe dọa tàn phá đến nơi".
Danh tiếng của Ngài vang dội đến
nỗi rợ dân đã không dám chống lại Ngài. Có những thủ lãnh tin rằng: Ngài có thể
ngưng mặt trời lại. Ngài đã hạnh phúc dùng thư tín mà cải hoá được nữ hoàng
Marcômans. Trước khi qua đời ngày 4 tháng 4 năm 379 Ngài đã tổ chức các tòa
giám mục miền bắc Italia. Theo một tường thuật, Ngài đã nằm, tay chéo lại như
hình Thánh giá và người ta có thể thấy như môi Ngài vẫn cầu nguyện không ngừng.
Gần mộ Ngài sẽ đặt phần mộ
Marcellina, người em mà Ngài yêu qúi hơn cả. Con người và sự sống của thánh nữ
chính nhờ sự dẫn dắt của Ngài đã hiến mình cho Thiên Chúa. Thánh Ambrôsiô đã để
lại một công trình đáng kể.
(daminhvn.net)
07 Tháng Mười Hai
Chiếc Áo Hạnh Phúc
Một vị vua kia có tấc cả mọi
sự để được hạnh phúc... Nhưng lúc nào nhà vua cũng cảm thấy đau khổ, bứt rứt lo
lắng. Các vị lương y khắp nước được triệu tập, nhưng tất cả đều bó tay. Sau
cùng có một vị lương y xin yết kiến. Sau khi đã xem xét bệnh tình, vị lương y
tâu rằng: "Ðức vua sẽ hoàn toàn hạnh phúc, nếu đức vua mặc được chiếc áo
lót của người sung sướng nhất trần gian".
Thế là nhà vua ra lệnh cho
tìm xem ai là người hạnh phúc nhất trên trần đời... Binh sĩ đã đi rảo khắp cả nước,
nhưng không tìm được con người hạnh phúc đó. Trên đường quay về chịu tội, họ đã
gặp được một bác chăn chiên đang ca hát véo von, không một chút lo âu. Ðám binh
sĩ đã sấn lại tóm cổ người chăn chiên và lột áo. Nhưng vừa lột áo người chăn
chiên, họ vô cùng sửng sốt vì ông ta không có nổi một chiếc áo lót!
Người đời thường nói: "Có
tiền vua tiên cũng được". Nhưng chắc chắn người ta không thể dùng tiền bạc
để mua hạnh phúc, an vui cho tâm hồn mình. Phúc thay những ai có tâm hồn nghèo
khó. Chỉ khi nào tâm hồn chúng ta trống rỗng của cải, Thiên Chúa mới có thể lấp
đầy.
(Lẽ Sống)
Lectio Divina: Mátthêu 11:28-30
Thứ Tư, 7 Tháng 12, 2016
Thứ Tư sau CN II Mùa Vọng
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa quyền
năng và lòng thương xót,
Xin Chúa mở rộng tâm hồn chúng
con trong sự đón nhận.
Xin hãy loại bỏ những gì làm cản
trở chúng con đón nhận Đức Kitô với lòng hân hoan,
Để chúng con có thể chia sẻ sự
khôn ngoan của Người
Và trở nên một với Người
Khi Người đến trong vinh quang,
Vì Người hằng sống và hiển trị
cùng với Chúa Cha và Chúa Thánh Thần,
Một Thiên Chúa, đến muôn thuở
muôn đời.
2. Phúc Âm – Mátthêu
18:12-14
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Hãy
đến với Ta tất cả, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho
các ngươi.
Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học
cùng Ta, vì Ta dịu hiền và khiêm nhượng trong lòng và tâm hồn các ngươi sẽ gặp
được bình an.
Vì ách của Ta thì êm ái và gánh
của Ta thì nhẹ nhàng.”
3. Suy Niệm
- Một số văn bản Tin Mừng mặc khải cho chúng ta
đầy đủ ý nghĩa khi chúng ta đặt chúng trong bối cảnh của Cựu Ước. Đây
là cách mà đoạn Tin Mừng rất ngắn gọn và tuyệt đẹp này của ngày hôm nay được viết. Trong
văn bản này, có tiếng vang vọng của hai chủ đề rất đáng yêu và gợi nhớ bởi Cựu
Ước, một chủ đề từ sách tiên tri Isaia và chủ đề kia trích từ sách Khôn Ngoan.
- Tiên tri Isaia nói về Đấng Cứu Thế, Người Tôi
Trung và miêu tả Người như một người môn đệ luôn tìm những lời an ủi để có thể
khích lệ những người đang chán nản: “Đức Chúa là Chúa Thượng đã cho
tôi nói năng như một người môn đệ, để tôi biết lựa lời nâng đỡ ai rã rời kiệt sức. Sáng
sáng Người đánh thức, Người đánh thức tôi để tôi lắng tai nghe như một người
môn đệ” (Is 50:4). Và Đấng Mêssia Tôi Tớ đưa ra lời mời gọi: “Đến
cả đi, hỡi những người đang khát, nước đã sẵn đây! Dầu không có tiền bạc,
cứ đến mua mà dùng; đến mua rượu mua sữa, không phải trả đồng nào” (Is
55:1). Những văn bản này đã hiện diện trong trí nhớ của người
ta. Chúng giống như những bài ca dao thời thơ ấu của chúng ta. Khi
người ta lắng nghe chúng, những kỷ niệm hiện về trong trí, có một nỗi hoài niệm
về quá khứ. Cùng với Lời của Chúa Giêsu: “Hãy đến với
Ta!” đã làm sống lại kỷ niệm và mang lại tiếng vang hoài cổ của những văn bản
trứ tuyệt của sách tiên tri Isaia.
- Sách Khôn Ngoan tiêu biểu cho sự khôn ngoan của
Thiên Chúa như một người phụ nữ, một bà mẹ truyền lại cho các con trai mình sự
khôn ngoan của bà và bảo chúng rằng: “Các con hãy thu nhận những điều
ấy, không phải trả đồng nào. Hãy tra cổ vào ách, và đón nhận giáo huấn
vào tâm hồn; giáo huấn này, các con có thể tìm thấy ở ngay bên cạnh mình. Hãy
nhìn xem: ta đâu có vất vả bao nhiêu, và chính ta đã được nghỉ ngơi
an nhàn” (Hc 51:25-27) Đức Giêsu lặp lại cùng một câu nói này: “Tâm
hồn các ngươi sẽ gặp được bình an!”
- Một cách chính xác vì đây là cách Chúa nói chuyện với
mọi người, Đức Giêsu khơi lại trí nhớ của họ và do đó tâm tư họ vui mừng và
nói: “Đấng Mêssia, Đấng được mọi người mong đợi đã đến!” Đức
Giêsu biến đổi nỗi hoài niệm quá khứ trở thành niềm hy vọng. Chúa
làm cho người ta tiến tới phía trước. Thay vì họ loay hoay với hình ảnh
của một Đấng Cứu Thế vinh quang, vị quân vương và đấng thống trị, được giảng dạy
bởi các Kinh Sư, người ta thay đổi quan niệm và chấp nhận Chúa Giêsu, Đấng Cứu
Thế Tôi Tớ. Một Đấng Cứu Thế khiêm nhường và hiền lành, chào đón và
đầy sự dịu dàng, Đấng đã khiến họ cảm thấy thoải mái, họ là những người nghèo
khó cùng với Chúa Giêsu.
4. Một vài câu hỏi
gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
- Lề Luật của Thiên Chúa có phải là một cái ách
nhẹ nhàng nâng đỡ tôi không, hay nó là một cái ách nặng nề khiến tôi mệt mỏi?
- Có khi nào tôi cảm thấy sự nhẹ nhàng và hân
hoan của cái ách Lề Luật Thiên Chúa mà Đức Giêsu đã mặc khải cho tôi không?
5. Lời nguyện kết
Chúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi,
Toàn thân tôi, hãy chúc tụng
Thánh Danh!
Chúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi,
Chớ khá quên mọi ân huệ của Người.
(Tv 103)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét