06/02/2020
Thứ Năm đầu tháng,
tuần 4 thường niên
Thánh Phaolô Miki và các bạn tử đạo.
Lễ nhớ.
* Ngày 05 tháng
02 năm 1597, hai mươi sáu Kitô hữu đã bị đóng đinh thập giá ở Nagasaki (Nhật
Bản).
Trong số đó có những nhà
truyền giáo từ châu Âu đến như các tu sĩ dòng Tên và dòng Phanxicô,
nhưng còn có cả các tu sĩ Nhật Bản, như thánh Phaolô Miki (sinh khoảng
năm 1564/1566) và mười bảy giáo dân gồm: các giáo lý viên, các người thông
ngôn, hai bác sĩ, và cả các trẻ em nữa. Tất cả đều tươi cười,
nhiều người còn ca hát khi chịu chết để làm chứng cho Chúa Kitô.
BÀI ĐỌC I: Gl 2, 19-20
“Không phải tôi sống, mà là
chính Đức Kitô sống trong tôi”.
Trích thư của Thánh
Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Galata.
Anh em thân mến, phần
tôi, chính do lề luật mà tôi đã chết cho lề luật, để được sống cho Thiên Chúa.
Tôi đã chịu đóng đinh vào thập giá làm một với Đức Kitô. Tôi sống, nhưng không
phải tôi, mà là chính Đức Kitô sống trong tôi. Hiện giờ tôi sống trong thân
xác, là tôi sống trong lòng tin vào Con Thiên Chúa, Đấng đã yêu mến tôi và đã
phó mình vì tôi. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 125, 1-2ab.
2cd-3. 4-5. 6
Đáp: Chúa đã đối xử
đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan (c. 3).
Xướng:
1) Khi Chúa đem những
người Sion bị bắt trở về, chúng tôi dường như người đang mơ, bấy giờ miệng
chúng tôi vui cười, lưỡi chúng tôi thốt lên những tiếng hân hoan. – Đáp.
2) Bấy giờ dân thiên hạ
nói với nhau rằng: Chúa đã đối xử với họ cách đại lượng. Chúa đã đối xử đại lượng
với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan. – Đáp.
3) Lạy Chúa, xin hãy đổi
số phận chúng con, như những dòng suối ở miền nam. Ai gieo trong lệ sầu, sẽ gặt
trong hân hoan. – Đáp.
4) Thiên hạ vừa đi vừa
khóc, tay mang thóc đi gieo. Họ trở về trong hân hoan, vai mang những bó lúa. –
Đáp.
ALLELUIA: Ga 6, 64b và
69b
Alleluia, alleluia!
– Lạy Chúa, lời của Chúa là thần trí và là sự sống: Chúa có những lời ban sự sống
đời đời. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 28, 16-20
“Mọi quyền năng trên trời dưới
đất đã được ban cho Thầy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy,
mười một môn đệ đi về Galilêa, đến núi Chúa Giêsu đã chỉ trước. Khi thấy Người,
các ông thờ lạy Người, nhưng có ít kẻ còn hoài nghi. Chúa Giêsu tiến lại nói với
các ông rằng: “Mọi quyền năng trên trời dưới đất đã được ban cho Thầy. Vậy các
con hãy đi giảng dạy muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh Cha, và Con và
Thánh Thần, giảng dạy họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho các con. Và đây
Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế”. Đó là lời Chúa.
Thứ Năm đầu tháng, tuần 4 thường niên.
Bài Ðọc I: (Năm II): 1 V 2,
1-4. 10-12
"Cha sắp bước vào con đường
chung của thiên hạ; Salomon, con hãy can đảm và ăn ở xứng danh nam nhi".
Trích sách Các Vua quyển thứ nhất.
Gần ngày băng hà, Ðavít truyền
cho Salomon, con trai của ông rằng: "Cha sắp bước vào con đường chung của
thiên hạ. Con hãy can đảm, và ăn ở xứng danh nam nhi. Con hãy tuân giữ các huấn
lệnh của Chúa là Thiên Chúa con, hãy đi trong đường lối của Người, hãy tuân giữ
các lễ nghi, giới răn, thánh chỉ và giáo huấn của Người như đã ghi chép trong
Luật Môsê, ngõ hầu con đi đâu, con cũng hiểu biết mọi việc con làm, để Chúa
hoàn thành lời Người đã nói về cha rằng: "Nếu con cái ngươi tuân giữ đường
lối của chúng và hết lòng hết trí đi trước mặt Ta trong chân lý, thì ngươi sẽ
không bao giờ mất người kế vị trên ngôi báu Israel".
Vậy vua Ðavít yên giấc với các tổ
phụ và được mai táng trong thành Ðavít. Ðavít làm vua Israel được bốn mươi năm:
tại Hebron, ngài cai trị bảy năm; tại Giêrusalem, ngài cai trị ba mươi ba năm.
Còn Salomon lên ngôi Ðavít cha ngài, và triều đại ngài rất vững bền.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: 1 Sb 29, 10. 11ab. 11d-12a.
12bcd
Ðáp: Chúa thống trị trên tất cả mọi loài (c. 12b).
Hoặc đọc: Giàu sang là của Chúa,
và vinh quang là của Chúa (c. 12a).
Xướng: 1) Ðavít đã chúc tụng Chúa
trước mặt toàn thể cộng đồng, người thưa: "Lạy Chúa là Thiên Chúa Israel
cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng, từ đời đời tới muôn muôn thuở". -
Ðáp.
2) Lạy Chúa, cao sang, quyền bính
và vinh quang, chiến thắng, lời ca khen đều thuộc về Chúa, vì tất cả những gì
trên trời dưới đất là của Chúa. - Ðáp.
3) Chúa ngự trên tất cả những đế
vương. Giàu sang là của Chúa, và vinh quang là của Chúa. - Ðáp.
4) Chúa thống trị trên tất cả mọi
loài, sức mạnh quyền bính đều ở trong tay Chúa; ở trong tay Chúa, mọi uy phong
và vững bền.- Ðáp.
Alleluia: Ga 6, 64b và 69b
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, lời
của Chúa là thần trí và là sự sống: Chúa có những lời ban sự sống đời đời. -
Alleluia.
Phúc Âm: Mc 6, 7-13
"Người bắt đầu sai các ông
đi".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo
Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai
tông đồ và sai từng hai người đi, Người ban cho các ông có quyền trên các thần
ô uế. Và Người truyền các ông đi đường đừng mang gì, ngoài cây gậy, không mang
bị mang bánh, không mang tiền trong túi, nhưng chân đi dép, và đừng mặc hai áo.
Người lại bảo: "Ðến đâu, các con vào nhà nào, thì ở lại đó cho đến khi ra
đi. Ai không đón tiếp các con, cũng không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi đó,
phủi bụi chân để làm chứng tố cáo họ". Các ông ra đi rao giảng sự thống hối.
Các ông trừ nhiều quỷ, xức dầu chữa lành nhiều bệnh nhân.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Sứ mệnh tông đồ
Một tôn giáo chỉ tồn tại, nếu mỗi
ngày một phát triển và có thêm người gia nhập. Kitô giáo do Chúa Giêsu thiết lập
cũng nằm trong diện đó. Dưới con mắt Chúa, mỗi linh hồn đều có giá trị như nhau
và mỗi người đều được sai đi tìm những con chiên lạc và dẫn chúng về đồng cỏ
xanh tươi. Ngài ý thức rằng Thiên Chúa đã tạo dựng con người, không phải để bị
vất vào lò lửa đời đời, nhưng là để được thu vào kho lẫm. Do đó, mối bận tâm lớn
nhất của Ngài khi đến thế gian chính là đem Tin Mừng cứu độ cho mọi người.
Từ trước tới giờ, Ngài vẫn làm việc
đó một mình, nhưng nay vì tính cách khẩn thiết của việc tông đồ, Ngài cần có những
con người cộng tác: Mùa gặt bề bộn, mà thợ gặt thì ít. Sứ mệnh tông đồ từ nay
được trao cho họ. Sứ mệnh đó thật cao cả và cấp bách, vì thế Chúa đòi hỏi nơi họ
sự thoát ly trọn vẹn, hoàn toàn phó thác cho Thiên Chúa quan phòng. Ra đi một
cách thảnh thơi, không bồn chồn, không bối rối, không bận tâm đến bị, đến tiền.
Không những thế, họ còn phải hy sinh tất cả cho sứ mệnh, đo lường mọi sự theo lợi
ích của Nước Thiên Chúa. Họ chấp nhận giao tiếp với thế gian nếu đó là cơ hội để
phổ biến sứ điệp, họ không mưu cầu tư lợi, nhưng dũ bỏ hết những gì không liên
quan đến sứ mệnh, chỉ như thế, họ mới có thể đạt tới trình độ siêu thoát và dễ
dàng chinh phục các linh hồn về cho Nước Chúa.
Mỗi người chúng ta cũng được kêu
gọi vào sứ mệnh tông đồ, chúng ta có ý thức sứ mệnh cao cả ấy không? Các linh hồn
được cứu rỗi hay bị luận phạt, một phần lớn tùy thuộc vào đời sống của chúng
ta. Ðiều đó có thể làm chúng ta run sợ, nhưng nếu chúng ta nhiệt tâm mở rộng Nước
Chúa nơi các tâm hồn, chúng ta sẽ được an tâm, không ai có thể trách chúng ta
đã đùa giỡn với số phận đời đời của họ, và các linh hồn sẽ là triều thiên cho
chúng ta trong ngày Chúa vinh quang ngự đến.
Chúng ta hãy sống kết hiệp với
Chúa. Tất cả hoạt động của chúng ta sẽ chẳng có giá trị gì, nếu không bắt nguồn
từ tình yêu Thiên Chúa. Càng kết hiệp với Chúa, chúng ta càng có khả năng chu
toàn bổn phận người tông đồ giữa dân Chúa, và như vậy chắc chắn chúng ta sẽ nhận
được phần thưởng Chúa hứa cho người thợ tận tâm, nhiệt tình cho Nước Chúa trị đến.
Veritas
Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần 4 TN
Bài đọc: Heb 12:18-19, 21-24; I Kgs 2:1-4,
10-12; Mk 6:7-13.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Vâng lời những gì Thiên Chúa dạy
sẽ mang lại những kết quả lớn lao.
Để một người có thể hy sinh chấp
nhận gian khổ, anh cần có một lý tưởng để theo đuổi. Chẳng hạn, người nhà nông
sẵn sàng chấp nhận gian khổ nắng mưa, vì biết mùa gặt sẽ đến; hay người học
sinh chấp nhận hy sinh các thú vui để rèn luyện sách đèn, vì biết sẽ có ngày ra
trường thành tài.
Các Bài Đọc hôm nay xoay quanh
đích điểm cuộc đời của người Kitô hữu. Trong Bài đọc I, năm chẵn, vua cha
David, sau khi đã trải qua mọi sự trong cuộc đời, muốn truyền lại cho con là
Solomon hai điều: kính sợ Thiên Chúa và tuân giữ những gì Ngài dạy. Trong Phúc
Âm, Chúa Giêsu sai Nhóm Mười Hai đi rao giảng Tin Mừng. Ngài dặn các ông đừng
chú trọng quá nhiều đến của cải vật chất và lợi lộc trần gian, để có nhiều thời
giờ cho việc rao giảng Tin Mừng và chữa lành con người.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
2/ Bài đọc I (năm chẵn): Hãy tuân giữ các huấn lệnh của Đức Chúa, Thiên Chúa của con.
2.1/ Phải biết kính sợ Thiên Chúa và
tuân giữ những gì Ngài dạy dỗ.
(1) Kinh nghiệm của cha mẹ là kho
tàng khôn ngoan vô giá: Tục ngữ Việt-nam dạy: "Cá không ăn muối cá ươn;
con cãi cha mẹ trăm đường con hư." Khi dạy những lời này, chắc chắn cha mẹ
đã dùng những kinh nghiệm huy hoàng cũng như đau thương của mình, để truyền lại
cho con cái, vì họ yêu thương con cái. Đọc trình thuật của vua David hơn tuần
qua, một người nhận ra ngay vua David đã có quá nhiều kinh nghiệm thành công
cũng như đau thương trong cuộc đời. Khi vua đi theo đường lối của Thiên Chúa,
vua gặt hái được hết thành công này đến thành công khác. Khi vua lầm lẫn làm
theo ý mình, biết bao đau thương đã xảy ra cho cá nhân, gia đình, và quốc gia.
Giờ đây khi sắp từ giã cuộc đời, vua muốn truyền hết kinh nghiệm cho con mình
là Solomon. Vua David hy vọng Solomon sẽ không lầm lẫn đi vào bước chân tội lỗi
của vua; nhưng luôn biết kính sợ và vâng lời Thiên Chúa.
(2) Những thái độ hiểu biết sai lầm
về những lời dạy dỗ của Thiên Chúa và của cha mẹ:
Nhiều người nông nổi cho rằng nếu
làm theo những lời dạy dỗ này, họ sẽ bị hạ giá hay tự do của họ sẽ bị giới hạn;
nhưng kinh nghiệm cho thấy nếu không làm theo, họ sẽ phải trả một giá đắt để học
được kinh nghiệm của cha mẹ. Luật lệ của Thiên Chúa ban ra vì Ngài yêu thương
và muốn bảo vệ con người. Có người ví luật lệ như hàng rào để bảo vệ con người
khỏi những nguy hiểm từ bên ngoài đưa tới; nếu con người vượt ra ngoài hàng rào
luật lệ, đau khổ và chết chóc sẽ xảy đến cho con người. Luật lệ của Thiên Chúa
không giới hạn tự do của con người; nhưng bảo vệ và chỉ đường cho con người để
đừng rơi vào bẫy của ma quỉ và làm nô lệ cho chúng.
2.2/ Tuân giữ những gì Thiên Chúa dạy
sẽ mang lại những kết quả tốt đẹp.
(1) Thành công trong mọi công việc:
Thiên Chúa là Người duy nhất thấy được mọi sự tương lai; đó là lý do Ngài truyền
cho con người những gì phải làm để bảo đảm thành công và tránh khỏi mọi nguy hiểm.
Nếu con người chịu vâng lời Thiên Chúa, họ sẽ "thành công trong mọi việc họ
làm và trong mọi hướng họ đi;" nhưng nếu họ cãi lời Thiên Chúa và làm những
gì họ nghĩ, tai ương và đau khổ chắc chắn sẽ xảy ra, như đã từng xảy ra cho
David và các nhân vật trong lịch sử. Trình thuật hôm nay kết thúc bằng câu
"vua Solomon ngự trên ngai vua David, thân phụ ông, và vương quyền của ông
thật là vững chắc," như một lời bảo đảm cho Solomon nếu ông theo lời vua
cha và đi trong đường lối của Thiên Chúa.
(2) Lời hứa của Thiên Chúa sẽ
không bao giờ vô hiệu: Đọc lịch sử Cựu Ước, Thiên Chúa đã làm nhiều giao ước với
các tổ phụ và Ngài không bao giờ vi phạm. Trong giao ước với vua David, Thiên
Chúa hứa: "Nếu con cái ngươi sống cho phải đạo là hết lòng hết dạ bước đi
trung thực trước nhan Ta, thì ngươi sẽ không bao giờ thiếu người ngự trên ngai
Israel." Giao ước thường bị vi phạm từ phía con người, qua việc họ không
thi hành những gì Thiên Chúa truyền. Dù con người vi phạm nhiều lần, tình
thương Thiên Chúa vẫn thắng vượt tội lỗi con người, Ngài tìm dịp để đưa con người
ăn năn trở lại và giao ước được tiếp tục hiệu nghiệm.
3/ Phúc Âm: Chúa Giêsu sai Nhóm Mười Hai đi với 2 lời truyền:
3.1/ Hành trang mang theo trên đường
rao giảng: “Người chỉ thị cho các ông không
được mang gì đi đường, chỉ trừ cây gậy; không được mang lương thực, bao bị, tiền
đồng để giắt lưng; được đi dép, nhưng không được mặc hai áo.”
Có nhiều cách giải nghĩa lệnh
truyền này của Chúa, nhưng trọng tâm của lệnh truyền là các tông-đồ phải dành mọi
thời gian và nỗ lực cho việc rao giảng Tin Mừng, chứ không quá quan tâm và lệ
thuộc vào đời sống vật chất. Chúa Giêsu mời gọi các ông sống tin tưởng trong sự
quan phòng của Thiên Chúa, vì “thợ làm việc xứng đáng được thưởng công.” Ngài sẽ
lo liệu đời sống vật chất của các ông qua tình thương của những người được thấm
nhuần Tin Mừng. Hơn nữa, nếu các ông không mang hành lý nặng, các ông sẽ dễ
dàng lên đường đi đến mọi nơi cần được sai tới.
Cám dỗ về lợi lộc vật chất thường
xuyên đe dọa những người rao giảng Tin Mừng. Nếu không biết chống trả, họ sẽ chỉ
làm những việc gì mang lại lợi nhuận vật chất; chứ không rao giảng cách nhưng
không như Chúa Giêsu đòi hỏi. Thay vì chú trọng đến phần rỗi linh hồn của đàn
chiên, họ lại chú trọng đến lông chiên và thịt chiên. Khi người rao giảng bắt đầu
chú trọng đến lợi nhuận vật chất, lời rao giảng của họ sẽ không còn hiệu quả nữa.
3.2/ Thái độ của người rao giảng: “Người bảo các ông: Bất cứ ở đâu, khi anh em đã vào nhà nào, thì
cứ ở lại đó cho đến lúc ra đi. Còn nơi nào người ta không đón tiếp và nghe lời
anh em, thì khi ra khỏi đó, hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ."
Cùng một lối giải thích như trên,
người tông-đồ được sai đi là cho sứ vụ rao giảng Tin Mừng, chứ không để tìm hư
danh, uy quyền, hay các lợi lộc vật chất. Nếu người tông-đồ nhắm đến những điều
sau này, anh sẽ dễ nản chí và di chuyển đến những nơi có lợi lộc hơn. Về phía
người được nghe Tin Mừng, họ phải mở lòng đón nhận và tiếp đãi những người làm
việc cho Chúa, để cả người gieo và người gặt đều được vui mừng trong mùa gặt.
Những việc làm chính của các
tông-đồ: (1) Rao giảng Tin Mừng và kêu gọi người ta ăn năn sám hối. (2) Trừ quỷ:
Giúp con người thóat khỏi ảnh hưởng hay làm nô lệ cho ma quỉ, để sống đời sống
thánh thiện theo tinh thần Phúc Âm đòi hỏi. (3) Xức dầu cho nhiều người đau ốm
và chữa họ khỏi bệnh tật phần hồn cũng như phần xác.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta có một lý tưởng cao cả
để theo đuổi là được đoàn tụ với Thiên Chúa và các Kitô hữu khác trên trời
trong Ngày Cánh Chung. Để đạt được lý tưởng này, chúng ta cần hy sinh để chấp
nhận mọi gian khổ trong việc loan báo và sống Tin Mừng. Chúng ta không thể bắt
cá hai tay: vừa muốn được chung hưởng hạnh phúc với Thiên Chúa đời sau, vừa muốn
tất cả các hưởng thụ đời này. Người muốn bắt cá hai tay có nguy hiểm sẽ mất tất
cả.
- Lời của Thiên Chúa là đèn soi
cho chúng ta tất cả những nguy hiểm của cuộc đời. Chúng ta đừng khinh thường để
rồi bị sa vào những chước cám dỗ của ma quỉ và làm nô lệ cho tội lỗi. Kinh nghiệm
của cha mẹ và những người đi trước là những bài học quí giá cho chúng ta học hỏi,
để khỏi phải trả giá nặng nề như họ.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên,
OP
06/02/2020 – THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 4 TN
Th. Phao-lô Mi-ki và các bạn tử đạo
Mc 6,7-13
CHÚNG TA ĐƯỢC SAI ĐI
Khi ấy Đức Giê-su gọi nhóm Mười Hai lại và bắt đầu sai các
ông đi từng hai người một. Người ban cho các ông quyền trên các thần ô uế. (Mc
4,23)
Suy niệm: Chính tên gọi “tông đồ” có nghĩa là “được sai đi.”
Được Chúa chọn gọi, được ở với Chúa, được Ngài huấn luyện, nhưng phải đến hôm
nay, được Chúa sai đi thi hành sứ vụ, các tông đồ mới thực sự thể hiện trọn vẹn
vai trò của mình. Công việc của các ông không phải là đi gây chiến nên không cần
gươm giáo, “chỉ cần cây gậy” đi đường, cũng không phải là làm ăn kinh doanh,
nên không cần bao bị, tiền bạc giắt lưng. Công việc của các Tông đồ là tiếp tục
sứ mạng của Chúa Ki-tô: loan báo Nước Trời, kêu gọi mọi người sám hối hầu lãnh
nhận ơn cứu độ của Chúa. Vì thế hành trang lên đường của các ông chỉ cần gọn nhẹ,
với sứ mạng rao giảng lòng sám hối và khử trừ ma quỷ.
Mời Bạn: Qua Bí tích Rửa tội, bạn được trở thành Ki-tô hữu,
bạn cũng được sai đi như thế. Vẫn biết hành trang bảo đảm cho một cuộc sống
thông thường là cần thiết, nhưng sứ mạng loan báo ơn cứu độ còn cấp bách hơn.
Vì thế người tông đồ đừng để những lo toan vật chất, những vướng bận thế trần
chi phối, gây cản trở, làm sao nhãng nhiệm vụ quan trọng này.
Sống Lời Chúa: Sau mỗi thánh lễ, các tín hữu đều được sai đi: đi về
gia đình, thôn xóm, khu phố,… để làm tông đồ cho Nước Chúa. Bạn hãy luôn ý thức
nhiệm vụ này và cố gắng hoàn thành nhiệm vụ tông đồ của Chúa trong mỗi ngày sống.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa sai con đi loan Tin Mừng tình yêu
Chúa đến với mọi người. Xin Chúa giúp chúng con đừng để những lắng lo đời này cản
trở, nhưng biết dùng những của Chúa ban để phục vụ sứ mạng tông đồ.
(5 Phút Lời Chúa)
Suy Niệm : Không được
mang gì
Suy niệm :
Đức Giêsu đã chọn nhóm Mười Hai
để họ ở với Ngài và để được Ngài sai đi rao giảng và trừ quỷ (Mc 3,
14-15).
Bây giờ, sau một thời gian sống gần gũi bên Thầy,
đã đến lúc họ được sai đi để làm những điều họ thấy Thầy làm:
kêu gọi người ta hoán cải, trừ quỷ, xức dầu chữa bệnh nhân (cc. 12-13).
Các môn đệ trở nên cánh tay nối dài của Thầy.
Họ được Thầy Giêsu tin tưởng cho chia sẻ cùng một sứ mạng.
Các môn đệ mang gì khi lên đường?
Một lệnh sai đi, một người bạn đồng hành, một quyền lực trên thần ô uế.
Đức Giêsu cho phép họ mang một cái gậy và đôi dép để đi đường xa.
Tất cả hành trang chỉ có thế!
Những thứ bị cấm mang khi đi đường
là những thứ vốn tạo ra sự bảo đảm hay dư thừa không cần thiết:
lương thực, bao bị, tiền giắt lưng, hai áo trong.
Như thế người được sai đi phải hoàn toàn phó thác cho Thiên Chúa lo liệu,
và phải hoàn toàn cậy dựa vào lòng tốt mỗi ngày của tha nhân.
Nhẹ nhàng, đơn sơ là thái độ của người luôn sẵn sàng ra đi.
Siêu thoát, vô vị lợi là thái độ của người không dính bén với vật chất.
Người tông đồ cũng không dính bén đến cơ sở hay tiện nghi.
Họ không tìm cách đổi chỗ ở để có chỗ tốt hơn (c. 10).
Hơn nữa họ chấp nhận sự thất bại, sự từ chối không muốn đón tiếp (c.11),
vì chính Thầy của họ cũng đã chịu cảnh ngộ tương tự ở quê nhà.
Nhóm Mười Hai đã ra đi theo lệnh Thầy Giêsu
và đã làm được những điều họ không dám mơ (cc. 12-13).
Họ đã học được kinh nghiệm về tin tưởng, khó nghèo, siêu thoát.
Họ đã thấy sức mạnh của Nước Trời đang thu hẹp lại mảnh đất của Satan.
Họ đã đem lại niềm vui cho bệnh nhân và người khao khát Tin Mừng.
Giáo Hội mọi thời vẫn được nhắc nhở từ đoạn Lời Chúa trên đây.
Chẳng ai giữ từng chữ của bản văn, nhưng tinh thần thì không được bỏ.
Sự nhẹ nhàng, cơ động của một Giáo Hội đến phục vụ con người,
luôn kéo chúng ta ra khỏi những nặng nề, trì trệ dễ vướng phải.
Hôm nay Chúa cho phép tôi được mang gì
và cấm tôi mang gì?
Cầu nguyện :
Lạy Chúa Giêsu,
xin sai chúng con lên đuờng
nhẹ nhàng và thanh thoát,
không chút cậy dựa vào khả năng bản thân
hay vào những phương tiện trần thế.
Xin cho chúng con làm đuợc những gì Chúa đã làm:
rao giảng Tin Mừng, trừ quỷ,
chữa lành những người ốm đau.
Xin cho chúng con biết chia sẻ Tin Mừng
với niềm vui của người tìm đuợc viên ngọc quý,
biết nói về Ngài như nói về một người bạn thân.
Xin ban cho chúng con khả năng
đẩy lui bóng tối của sự dữ, bất công và sa đọa.
Xin giúp chúng con lau khô những giọt lệ
của bao người đau khổ thể xác tinh thần.
Lạy Chúa Giêsu,
thế giới thật bao la
mà vòng tay chúng con quá nhỏ.
Xin dạy chúng con biết nắm lấy tay nhau
mà tin tưởng lên đuờng,
nhẹ nhàng và thanh thoát.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
6 THÁNG HAI
Đối Diện Với Sự Thật
Chứ Không Quanh Co Lẩn Tránh
Giữa bao chuyển biến
và bao vấn đề đang nổi lên trong thời đại chúng ta, không thể có bất cứ gì cho
phép ta sút giảm lòng tôn trọng đối với sự thật. Sự thật cần phải được tôn trọng
một cách hoàn toàn và tuyệt đối. Không thể hàm hồ đối với sự thật. Tiếng gọi
này đặc biệt dành cho những người làm việc trong lãnh vực truyền thông. Phải
trung thành với sự thật!
Thật vậy, nhận hiểu
mãnh lực và tốc độ thông tin liên lạc của thời đại hôm nay, người làm công tác
truyền thông không thể không cảm thấy gánh nặng trách nhiệm đối với toàn xã hội.
Vì thế, họ phải là những con người của sự thật.
Thái độ đối với sự thật
của một nhà báo, chẳng hạn, là chính chuẩn mực cho biết anh ta là nhà báo đích
thực đến mức nào. Lương tâm nghề nghiệp của anh ta như thế nào – điều đó tùy
thuộc vào sự ngay thẳng của anh, tùy thuộc vào mối ràng buộc của anh đối với sự
thật. Anh phải không ngừng nắm giữ lấy hai sự trung thành trong công việc của
anh. Trước nhất, anh phải trung thành với sứ mạng của chính mình trong tư cách
là một người cung cấp sự thật. Thứ hai, anh phải trung thành với sự tín nhiệm của
công chúng – sự tín nhiệm mà anh kiến tạo được với độc giả hay khán giả của
anh.
Nhà báo phải quyết liệt
và thẳng thắn vạch trần những sai lầm và giả dối. Sứ mạng ấy càng đặc biệt khẩn
thiết trong liên hệ với những vấn đề hiện nay của chúng ta. Nhìn thẳng vào sự
thật và gạt bỏ mọi dối trá, đó là điều kiện tiên quyết để chúng ta giải quyết
những vấn đề của chúng ta hôm nay.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 06/2
Thánh Phaolô Miki
và các bạn Tử đạo.
1V 2,1-4.10-12; Mc
6,7-13
Lời Suy Niệm: “Người gọi Nhóm
Mười Hai lại và bắt đầu sai từng hai người một. Người ban cho các ông quyền trừ
quỷ.”
Nhóm Mười Hai là những người môn đệ đã đi theo và ở lại với Người, Các ông đã
được dự phần vào đời sống nghèo khó của Người. Khi các ông chứng kiến các phép
lạ Người làm với sự “Động lòng thương”. Các ông có được một tầm nhìn mới về các
bệnh tật và các bệnh nhân. Giờ đây Người cho các ông tham dự vào thừa tác vụ cảm
thương và chữa lành của Người.
Lạy Chúa Giêsu. Xin Chúa ban cho Giáo Hội của Chúa, ngày hôm nay có những vị
Tông Đô có tinh thần khó nghèo, và biết cảm thương với những người nghèo, bệnh
tật và tội lỗi, để tất cả được sống trong một tình yêu thương.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 06-02
Thánh PHAOLÔ MIKI
và các bạn tử đạo (1597)
Thánh Phanxicô Xavier
là nhà truyền giáo đã đem Tin Mừng cho nước Nhật. Nửa thế kỷ sau các Kitô hữu vẫn
còn giữ đức tin của mình, khi năm1597 một cuộc bách hại bùng nổ dữ dội. Lúc ấy
Hideyeshi, một viên chức có thế lực đã dựa vào tiếng la hét điên khùng của một
thuyền trưởng Tây Ban Nha rằng, các thừa sai đang dọn đường cho cuộc chinh phục
Nhật bản của người Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha để khích động cuộc bách hại. Vua
Taicosme tin điều đó. Sáu linh mục dòng Phanxico bị bắt giữ cùng với những người
Nhật thuộc dòng ba Phanxicô giúp việc truyền giáo.
Trong số những người
Nhật này có ba nhi đồng tuổi thừ 12 tới 15 là Lu-y , Antôn và Toma Cosaki. Người
ta đề nghị Lu-y nên trốn đi nhưng Lu-y từ chối. Em nói với cha mẹ đang khẩn khoản
xin em chạy trốn cái chết:- Chúa sẽ cho con đầy đủ can đảm để chiến đấu.
Khi vị quan xét hứa
ban cho em của cải, nếu em bỏ đạo. Em khinh bỉ tuyên bố: – Thánh giá tôi không
sợ, vì tình yêu Chúa tôi còn ao ước nữa là khác .
Ba tu sĩ dòng tên góp
vào sổ các vị tử đạo là: Phaolô Miki, Gioan Gottô và Giacôbê Kissi. Họ bị dẫn tới
công trường Mêaco. Nhà vua truyền lệnh cắt mũi, cắt tai các tù nhân và chở xe
qua các thành phố chính rồi đóng đính vào thập giá tại Nagasaki. Nhìn ba chị em
máu me bê bết, nhưng vẫn thản nhiên tươi cười, dân chúng cảm động. Các Kitô hữu
phủ phục xin ban phép lành và trong cơn nhiệt hành, có người còn xin lính gác
cho được lên chung một chiếc xe nữa mà không được. Phaolô Miki và Gioan tẩy giả,
bề trên dòng Phanxicô, vẫn rao giảng suốt dọc đường xe đi qua. Cuộc du hành thảm
khốc chiếu tỏa ánh sáng tình yêu. Các vị tử đạo không ngừng cùng gọi các linh hồn
trở về với Chúa.
Cuối cùng các vị đã tới
đỉnh Calvê, nơi họ được đồng hóa với đức Kitô, chính vì Ngài mà họ chịu chết.
Trên một ngọn đồi quay ra biển, các cây thập tự đang chờ đợi họ.
Bé Lu-y hỏi xem cây
thánh giá nào của mình. Em hăm hở chạy tới. Khi chịu đóng đinh. Em không dứt nụ
cười.
Người ta nghe rõ một
giọng nói nhiệt thành lặp lại lời người trộm lành: “Lạy Chúa xin nhớ đến con”.
Một tu sĩ dòng Tên từ
trên thánh giá, đã giảng bài cuối cùng và thêm: – Tôi tha thứ cho những người
chủ mưu gây nên cái chết của tôi. Tôi khấn nguyện cho họ được lãnh phép rửa tội.
Bạn trẻ Antôn cố gắng
dùng sức tàn để hát lên lời ca: Hỡi trẻ em hãy ca tụng Chúa. Nhưng Ngài đã
không đủ thời gian để ca hết bài. Một lưỡi đòng đã đâm thủng tim Ngài.
Tất cả 26 vị được tôn
phong hiển thánh năm 1862.
(daminhvn.net)
06 Tháng Hai
Hướng Về Nagasaki
Nagasaki là một
thành phố đã bị trái bom hạt nhân thứ hai tiêu hủy cùng với hàng trăm ngàn sinh
linh vào năm1945. Khoảng 350 năm trước đó, vào tháng 2 năm 1597, 26 vị tử đạo
đã bị treo vào thập tự trên một ngọn đồi quay mặt hướng về thành phố Nagasaki.
Họ là những linh mục truyền giáo, tu sĩ, giáo dân. Họ là những người thuộc dòng
Thánh Phanxico, dòng Tên và thành viên của dòng 3 Phanxico. Họ thuộc loại giai
cấp xã hội: là những giáo lý viên, nông dân, y sĩ, những người giúp việc và ở mọi
lứa tuổi, nhưng tất cả 26 vị được kết hợp trong cùng với một đức tin và một
tình yêu Thiên Chúa và Giáo Hội.
Khi các nhà truyền
giáo trở lại Nhật vào những năm 1860, họ ngỡ là sẽ không tìm thấy một dấu vết
nào của Thiên Chúa Giáo nữa. Nhưng sau khi đã thiết lập được vài công đoạn bé
nhỏ, các Ngài ngạc nhiên khám phá ra hàng ngàn tín hữu sinh sống quanh thành phố
Nagasaki vẫn âm thầm, lén lút giữ vững Ðức Tin mà 26 vị tử đạo đã anh dũng
tuyên xưng.
Vào năm 1617, 26 vị
này được phong á thánh và cuối cùng được tôn phong hiển thánh vào năm 1862.
“Bản án tử hình của
chúng tôi có để lại: những người bị hành quyết này đã đến từ Phi Luật Tân.
Nhưng tôi, tôi không đến từ Phi Luật Tân. Tôi là người Nhật chính tông. Lý do
tôi bị xử án là vì tôi đã rao giảng đức tin Kitô và thật đúng như vậy, tôi đã
rao giảng Tin Mừng này. Tôi cảm tạ Chúa vì tôi được chết vì rao truyền danh
Ngài. Tôi tin tưởng là tôi đã rao giảng sự thật và muốn nói với các bạn những lời
cuối cùng này: Hãy cầu xin ơn Thiên Chúa giúp các bạn được hạnh phúc. Tôi vâng
lời Chúa Giêsu và vâng lệnh Ngài, tôi tha thứ cho những người xử tử tôi. Tôi
không hờn ghét họ. Tôi cầu khẩn Thiên Chúa thương xót tất cả các bạn và tôi hy
vọng máu tôi sẽ tuôn rơi trên đồng bào tôi như là những giọt mưa giúp phát sinh
nhiều hoa trái”.
Ðó là lời phát biểu cuối
cùng khi đang bị treo trên thập tự của thầy Phaolô Miki, người Nhật thuộc dòng
Tên, người được biết đến nhiều nhất trong số 26 vị tử đạo tại Nhật.
Ngày nay, một thời đại
mới đã khởi đầu cho Giáo Hội Nhật. Tuy là một thiểu số khiêm nhường, nhưng những
người Công Giáo tại Nhật được mọi người kính nể và được hưởng tự do hoàn toàn
tiếp tục rao giảng Tin Mừng và Niềm tin Thánh Phaolô Miki đã rao giảng trong cuộc
sống của Ngài và trong những giây phút sắp lìa trần.
Ước gì sự xác tin,
lòng can đảm va sự sẵn sàng tha thứ của Thánh Miki được tiếp tục sống mãi trong
tâm hồn các anh chị em tín hữu Nhật và trong tất cả chúng ta.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét