07/11/2019
Thứ Năm đầu tháng,
tuần 31 thường niên
BÀI ĐỌC I: Rm 14, 7-12
“Dù chúng ta sống hay chết,
chúng ta đều thuộc về Chúa”.
Trích thư Thánh
Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, không ai trong anh em được sống cho mình, và cũng không
ai chết cho mình. Vì nếu chúng ta sống, là sống cho Chúa, nếu chúng ta chết, là
chết cho Chúa. Vậy dù chúng ta sống hay chết, chúng ta đều thuộc về Chúa.
Vì lẽ ấy, nếu Đức Kitô đã chết và sống lại, là để cai trị kẻ sống và kẻ
chết. Còn ngươi, việc gì mà đoán xét anh em ngươi? Và ngươi, tại sao ngươi
khinh miệt anh em ngươi? Vì tất cả chúng ta đều sẽ phải ra trước toà án của Đức
Kitô, bởi có lời chép: “Chúa phán rằng: Ta thề trên sự sống Ta, mọi đầu gối sẽ
phải quỳ lạy Ta, và mọi miệng lưỡi sẽ ngợi khen Thiên Chúa”.
Vì vậy, mỗi người chúng ta sẽ phải trả lẽ về chính mình với Thiên Chúa.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 26, 1. 4.
13-14
A+B=Tôi tin rằng
tôi sẽ được nhìn xem những ơn lành của Chúa trong cõi nhân sinh (c. 13).
A=Chúa là sự sáng, là Đấng cứu độ, tôi sợ chi ai? Chúa là Đấng phù trợ đời
tôi, tôi sợ gì ai?
B=Có một điều tôi xin Chúa, một điều tôi kiếm tìm, đó là tôi được cư ngụ
trong nhà Chúa suốt đời tôi, hầu vui hưởng êm đềm của Chúa, và chiêm ngưỡng
thánh điện của Người.
A=Tôi tin rằng tôi sẽ được nhìn xem những ơn lành của Chúa trong cõi nhân
sinh. Hãy chờ đợi Chúa, hãy sống can trường, hãy phấn khởi tâm hồn và chờ đợi
Chúa!
A+B=Tôi tin rằng tôi sẽ được nhìn xem những ơn lành của Chúa trong cõi
nhân sinh (c. 13).
ALLELUIA: 2 Cr 5, 19
-Thiên Chúa ở trong
Đức Kitô đã giải hoà thế gian, để chúng ta nghe lời của Con Chúa. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 15, 1-10
“Trên trời sẽ vui mừng vì một
người tội lỗi hối cải”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, những người thâu thuế và những người tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để
nghe Người giảng. Thấy vậy, những người Biệt phái và Luật sĩ lẩm bẩm rằng: “Ông
này đón tiếp những kẻ tội lỗi, cùng ngồi ăn uống với chúng”. Bấy giờ Người phán
bảo họ dụ ngôn này: “Ai trong các ông có một trăm con chiên, và nếu mất một
con, lại không để chín mươi chín con khác trong hoang địa mà đi tìm con chiên lạc,
cho đến khi tìm được sao? Và khi đã tìm thấy, người đó vui mừng vác chiên trên
vai, trở về nhà, kêu bạn hữu và những người lân cận mà nói rằng: ‘Anh em hãy
chia vui với tôi, vì tôi đã tìm thấy con chiên lạc!’ Cũng vậy tôi bảo các ông:
Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải hơn là vì chín mươi chín người
công chính không cần hối cải.
“Hay là người đàn bà nào có mười đồng bạc, nếu mất một đồng, mà lại không
đốt đèn, quét nhà và tìm kỹ lưỡng cho đến khi tìm thấy sao? Và khi đã tìm thấy,
bà mời các chị em bạn và những người láng giềng đến mà rằng: ‘Chị em hãy vui mừng
với tôi, vì tôi đã tìm được đồng bạc tôi đã mất’. Cũng vậy, tôi bảo các ông:
Các thiên thần của Thiên Chúa sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải”. Đó là
lời Chúa.
Suy Niệm : Con Chiên Lạc
Có một câu chuyện về cuộc đời của một thiếu nữ tên Liker với nội dung như
sau:
Liker phục vụ trong quân đội Anh, nhưng hoàn cảnh đưa đẩy cô trở thành
gái mãi dâm. Lúc thành phố Paris được giải phóng sau thế chiến thứ hai, không
lâu sau đó, Liker phục vụ những khách hạng sang tại một trong những nơi ăn chơi
nổi tiếng nhất của Paris do Patric làm chủ. Trong lúc tận tình giúp đỡ một thiếu
nữ khác để khỏi rơi vào hoàn cảnh éo le của mình, Liker đã bắn chết Patric. Cô
bị tống giam, nhưng trong cảnh ngục tù, Liker đã gặp các Nữ tu có tên gọi là
các chị Bêtania, là Dòng chuyên nâng đỡ những cô gái sa cơ lỡ bước, những người
nghiện ngập, những người sống đầu đường xó chợ. Vài nữ tu này trước kia cũng là
nạn nhân của xã hội như những người họ đang phục vụ. Mãn hạn tù, Liker xin gia
nhập dòng và trở thành một trong các chị Bêtania.
Nữ tu Liker trong câu truyện trên đây là tiêu biểu cho con chiên lạc mà
Tin Mừng hôm nay đề cập đến. Nàng đã sa cơ lỡ bước, nhưng Thiên Chúa qua cử chỉ
của các chị Bêtania đã đi tìm gặp chị và mời gọi chị trở nên bạn chí thiết của
Ngài trong đời sống hiến dâng.
Hai dụ ngôn trong Tin Mừng hôm nay rất đơn sơ, nhưng mang đầy ý nghĩa.
Vai chính là người chăn chiên và người phụ nữ. Những người chăn chiên thời Chúa
Giêsu thường bị khinh miệt, vì họ là những người nghèo nàn, ít học, bị nghi ngờ
gian lận, và vì phải luôn sống với đàn chiên ngoài đồng, nên họ không thể giữ
luật ngày Hưu lễ cũng như không thể tham dự các giờ kinh trong Hội đường. Còn
các phụ nữ là những công nhân hạng hai, theo tâm thức của Việt Nam ngày xưa:
"Nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô", nhưng họ được Chúa Giêsu dùng
làm hình ảnh để so sánh với chính Thiên Chúa.
Giá trị của những vật bị mất: một con chiên không có giá trị là bao so với
đàn chiên; một đồng bạc cũng thế so với số còn lại; nhưng đối với người chăn
chiên và người phụ nữ trong dụ ngôn, con chiên và đồng bạc có giá trị đặc biệt.
Mỗi người chúng ta cũng thế, dù là những kẻ vô danh, một con số trong bảng thống
kê nhưng lại có giá trị đặc biệt trước mặt Thiên Chúa.
Công khó đi tìm: không quản khó nhọc, không sợ nguy hiểm, người chăn
chiên đã lặn lội đi tìm con chiên lạc; người phụ nữ cũng thế, đã thắp đèn quét
dọn cho đến khi tìm được đồng bạc đã mất. Thiên Chúa cũng đối xử với các tội
nhân như thế.
Niềm vui tìm được những vật đã mất: trên trời sẽ vui mừng và các thiên thần
Chúa sẽ nhảy mừng, tượng trưng cho chính Thiên Chúa: Thiên Chúa vui mừng khi một
tội nhân ăn năn hối cải.
Một Thiên Chúa sung sướng khi chúng ta sống đúng theo thánh ý Ngài. Một
Thiên Chúa giầu lòng thương xót, vì tình thương vô biên của Ngài. Nữ tu Liker
trong câu truyện trên đã cảm nghiệm về tình yêu Thiên Chúa, còn chúng ta, cho đến
bao giờ mới có một kinh nghiệm như thế?
Chúng ta hãy cảm tạ Chúa đã cho chúng ta được hiểu thêm lòng thương xót
vô biên của Chúa. Xin cho chúng ta mau mắn chỗi dậy mỗi lần sa ngã, với niềm
xác tín vào lòng nhân hậu vô bờ của Chúa luôn chờ đợi chúng ta trở về với Ngài.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần 31 TN1, Năm lẻ.
Bài đọc: Rom 14:7-12; Lk 15:1-10.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Không ai là một hòn đảo riêng lẻ
Nhiều người nghĩ họ có thể tự lập và tự sống một mình, mà không cần nhờ vả
đến ai; nhưng nếu họ chịu khó suy xét, họ sẽ thấy họ không bao giờ có thể làm
điều đó. Họ không thể sống mà không có tha nhân, và càng không thể sống nếu
không có Thiên Chúa. Trong sự quan phòng và chương trình cứu độ của Thiên Chúa,
mỗi người đều có trách nhiệm chung để giúp đỡ lẫn nhau và lo sao cho mình và mọi
người được ơn cứu độ.
Các Bài Đọc hôm nay hướng lòng con người về việc giúp đỡ và xây dựng cho
nhau, thay vì xét đoán, phê bình, và luận tội nhau. Trong Bài Đọc I, thánh
Phaolô kêu gọi mọi người hãy ý thức về vai trò và sứ vụ của mình trong chương
trình cứu độ của Thiên Chúa: không ai trong chúng ta sống cho chính mình, cũng
như không ai chết cho chính mình. Chúng ta có sống là sống cho Chúa, mà có chết
cũng là chết cho Chúa. Vậy, dù sống, dù chết, chúng ta vẫn thuộc về Chúa; vì Đức
Kitô đã chết và sống lại chính là để làm Chúa kẻ sống cũng như kẻ chết. Trong
Phúc Âm, một số các kinh-sư và biệt-phái phê bình Chúa Giêsu khi Ngài để cho những
người thu thuế và tội lỗi đến gần nghe giảng và ăn uống với họ. Chúa thẳng thắn
nói ra ý định của mình: Ngài đến kêu gọi những người tội lỗi và triều thần
Thiên Chúa vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn trở lại.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Mỗi người trong chúng ta sẽ phải
trả lời về chính mình trước mặt Thiên Chúa.
1.1/
Chúng ta có sống là sống cho Chúa, mà có chết cũng là chết cho Chúa: Lý do thánh Phaolô có thể nói
lên được điều này, là vì quan niệm về thần học thân thể của Ngài. Mỗi tín hữu
khi chịu bí-tích Rửa Tội đã trở nên chi thể của một thân thể là Hội Thánh, với
Đức Kitô là Đầu. Nếu chi thể không thể tách rời thân thể, người tín hữu cũng
không thể tách rời khỏi thân thể của Đức Kitô. Một tín hữu có thể nói mình
không muốn ở trong thân thể; nhưng không phải vì vậy mà anh không thuộc về thân
thể. Nếu anh ý thức được sự hiện diện của anh trong thân thể của Đức Kitô, anh
sẽ cố gắng xây dựng Nhiệm Thể của Ngài bằng cách làm cho mình và cho các chi thể
khác ngày càng lành mạnh hơn, để toàn thân xác được khỏe mạnh. Vì Đức Kitô đã
chết và đã sống lại, Ngài không bao giờ chết nữa; nên người tín hữu cũng vậy.
Tuy anh sẽ chết về phần xác, nhưng thân xác anh sẽ sống lại vinh hiển trong
Ngày Phán Xét. Vì thế, Phaolô có thể nói với các tín hữu: “Thật vậy, không ai
trong chúng ta sống cho chính mình, cũng như không ai chết cho chính mình.
Chúng ta có sống là sống cho Chúa, mà có chết cũng là chết cho Chúa. Vậy, dù sống,
dù chết, chúng ta vẫn thuộc về Chúa; vì Đức Kitô đã chết và sống lại chính là để
làm Chúa kẻ sống cũng như kẻ chết.”
1.2/
Không được xét đoán tha nhân, nhưng hãy xét mình: Cùng trong hình ảnh các chi thể
của một thân thể trên, một chi thể không thể tự cho mình quan trọng hơn hết để
rồi phê bình và xét đoán các chi thể khác. Mọi chi thể đều tùy thuộc vào nhau để
có thể sống chung hòa hợp và làm cho thân thể lành mạnh và tăng trưởng. Vì thế,
thật là điều vô ích khi một tín hữu phê bình và xét đoán người khác; nhưng lợi
ích hơn nếu một người dành thời gian phê bình người khác để tự kiểm chính mình,
xem coi mình có thể làm gì để đóng góp cho việc mở rộng Nước Chúa, và làm cho
các tín hữu khác ngày càng tốt đẹp để cùng nhau xây dựng Nhiệm Thể của Đức
Kitô. Hơn nữa, người có trách nhiệm phán xét là Đức Kitô, Ngài sẽ phán xét và
trả cho mỗi người xứng đáng với việc họ làm trong Ngày Phán Xét.
2/ Phúc Âm: Trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui
mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.
2.1/
Xét đóan tha nhân thay vì xét mình cẩn thận: Một trong những xung đột chính giữa Chúa Giêsu với
các Kinh-sư và Biệt-phái là lối sống giả hình. Họ luôn tìm cách bắt bẻ Chúa về
việc không giữ luật lệ bên ngòai: rửa tay trước khi ăn, chữa bệnh trong ngày
Sabbath; và hôm nay, ăn uống với tội nhân. Trong trình thuật của Luca hôm nay,
các người biệt-phái và các kinh-sư xét đóan:
– tha nhân: Họ nghĩ các người thu thuế và gái điếm là những người tội lỗi
công khai; và họ tin những hạng người này không bao giờ được chung hưởng vinh
quang trong Nước Thiên Chúa.
– Chúa Giêsu: Họ nói: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với
chúng.” Theo họ, giao tiếp với những hạng người như thế làm cho con người ra
nhơ bẩn tội lỗi. Họ có lý do để nghĩ như thế, vì cha ông ta cũng quan niệm: “gần
mực thì đen, gần đèn thì sáng.” Tuy nhiên, quan niệm này chỉ đúng với người dân
thường, yếu đuối; nhưng không đúng cho bậc thánh nhân và Chúa Giêsu. Các Ngài đến
để hoán cải những người yếu đuối và tội lỗi.
Trong những trình thuật khác, Chúa Giêsu đã trách mắng họ là những mồ mả
tô vôi: bên ngòai có vẻ đẹp đẽ, nhưng bên trong đầy những giòi bọ rúc rỉa. Hãy
xét mình và làm cho sạch bên trong trước rồi mới có đủ sáng suốt để xét đóan
tha nhân. Trong trình thuật hôm nay, Chúa hướng lòng họ về lòng thương xót của
Thiên Chúa đối với các tội nhân.
2.2/
Chúa dạy con người 2 ví dụ về lòng thương xót của Thiên Chúa.
(1) Tìm được con chiên lạc: Con chiên đi lạc là vì lỗi của nó, đã không
chịu nghe theo chủ; nhưng ông chủ chẳng những không xét lỗi nó, mà còn đi tìm
cho kỳ được. Ông đi tìm vì nó là của ông, cho dẫu vẫn còn 99
chiên khác. Khi tìm thấy, ông không kết tội, không đánh đập, nhưng mừng rỡ vác
chiên trên vai trở về và mở tiệc ăn mừng! Đức Kitô cũng thế, Ngài đến là để tìm
kiếm các chiên lạc và đem về cùng một đàn; để chỉ có một đàn chiên theo một Chủ
Chiên. Người tội lỗi cũng là con của Thiên Chúa; linh hồn của họ quí giá trước
mặt Thiên Chúa, vì Người đã dựng nên họ và máu của Con Ngài đã đổ ra để cứu chuộc
họ.
(2) Đồng tiền bị mất: Đồng tiền bị mất là vì chẳng may, cũng như bao con
người sa ngã vì hòan cảnh chẳng may đưa tới. Người phụ nữ thắp đèn, quét nhà,
moi móc tìm cho kỳ được vì nó là của bà, cho dẫu bà vẫn còn 9 quan khác. Khi
tìm thấy Bà mở tiệc ăn mừng! Có người đặt câu hỏi Bà có thể phải dùng cả 9 đồng
kia để mua thức ăn đãi khách để ăn mừng đồng tiền kiếm thấy!
Cả 2 ví dụ đều kết thúc bằng câu kết luận của Chúa Giêsu: “Cũng thế, tôi
nói cho các ông hay: giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người
tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải
sám hối ăn năn.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta phải năng xét mình cẩn thận để nhận ra chúng ta và mọi người đều
là tội nhân trước Thiên Chúa; để rồi đừng xét đoán, phê bình, và kết án tha
nhân.
– Thiên Chúa yêu thương tội nhân và sẵn sàng đi tìm họ như Đức Kitô đi
tìm Phaolô trên đường đi Damascus, như người mục tử đi tìm con chiên lạc, và
như người đàn bà đi tìm đồng bạc đánh mất. Chúng ta cũng phải sẵn sàng tha thứ
và giúp đỡ tha nhân, nhất là những tội nhân để giúp họ quay trở về với Thiên
Chúa.
– Vì Thiên Chúa đã yêu thương tha thứ cho chúng ta, chúng ta không được
quyền kết tội tha nhân như các kinh-sư và biệt-phái, nhưng phải sẵn sàng tha thứ
cho họ.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
07/11/2019 – THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Lc 15,1-10
CHÚA GIÊ-SU YÊU NGƯỜI CÓ TỘI
Những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau:
“Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” (Lc 15,2)
Suy niệm: Một người tù được trở về xã hội đến xin việc tại
công ty bạn, bạn đón tiếp thế nào? Một cô gái điếm đến gặp bạn, bạn phản ứng ra
sao? Hẳn là với ít nhiều dè dặt, e ngại. Còn Đức Giê-su, Ngài đón tiếp và ăn uống
với người tội lỗi. Về phía người thu thuế và tội lỗi, họ thường lui tới với Đức
Giê-su. Điều này quả làm cho chúng ta ngạc nhiên và cảm mến Đức Giê-su: bởi vì
Ngài yêu thương những người tội lỗi. Đức Giê-su cùng ăn uống và kể chuyện cho họ
nghe. Kể dụ ngôn “con chiên bị lạc mất”, Đức Giê-su mặc khải một niềm vui lớn
lao: Ngài đi tìm con chiên lạc là mỗi chúng ta; Ngài mừng rỡ vác lên vai và cả
triều thần thánh trên trời “vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối”.
Mời Bạn: Có những lúc, chúng ta thấy nhiều người làm điều xấu
và sự dữ dường như lan tràn khắp nơi, khiến chúng ta sợ hãi, thất vọng, bi quan
về xã hội, cuộc đời. Rồi câu hỏi đặt ra: trong xã hội, giữa thiện và ác, cái
nào chiến thắng? Lời Chúa Giê-su phán với thánh Phê-rô: “Quyền lực tử thần sẽ
không thắng nổi” (Mt 16,18). Vì thế, niềm tin chúng ta vào chiến thắng của Chúa
Giê-su, chúng ta dấn thân đem sự thánh thiện và tình thương của Chúa vào thế giới,
bằng cách: chúng ta hãy sống yêu thương, chan hòa với mọi người, không phân biệt
kỳ thị lương giáo, hoặc nhóm này nhóm kia.
Sống Lời Chúa: Trong những giao tiếp hằng ngày, hãy trao cho nhau
những lời nói yêu thương, hoà nhã, tích cực.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa luôn yêu thương
người tội lỗi. Xin cho con biết sống yêu thương với anh em con.
(5 Phút Lời Chúa)
Xin chung vui với tôi (7.11.2019
– Thứ Năm Tuần 31 TN)
Suy niệm:
Nhiều người nghĩ rằng Thiên Chúa là Đấng cao cả,
nhưng lại xa lạ và lạnh lùng với con người,
vì con người có là gì đâu trước mặt Thiên Chúa.
Thật ra con người là mối bận tâm lớn của Ba Ngôi,
đến độ ta dám nói rằng con người chiếm chỗ trong tâm trí Thiên Chúa.
Trước khi con người hướng về Thiên Chúa
thì Thiên Chúa đã đưa tay ra, hướng về con người.
“Vì loài người chúng tôi và để cứu rỗi chúng tôi.”
Đó là điều chúng ta tuyên xưng trong Kinh Tin Kính.
Thiên Chúa Ba Ngôi sống cho nhau,
nhưng cũng sống vì con người và cho con người.
Hai dụ ngôn hôm nay cho thấy Thiên Chúa quý con người.
Mà con người ở đây lại không phải là những người thánh thiện.
Có những động từ được nhắc đến trong cả hai dụ ngôn:
có, mất, tìm, tìm được, chung vui, vui mừng.
Những động từ này nói lên tất cả tình cảm của Thiên Chúa.
Dụ ngôn về người đàn ông hay người phụ nữ
có một trăm con chiên hay mười đồng quan.
Vì lý do nào đó, một con chiên hay một đồng quan bị mất.
Sự mất mát này lớn lao đến nỗi người ta muốn tìm cho kỳ được.
Tìm cho kỳ được là tìm đến khi thấy mới thôi (cc. 4. 8).
Việc tìm kiếm này đòi phải hành động quyết liệt.
Người chăn chiên để chín mươi chín con ngoài đồng hoang,
người phụ nữ thắp đèn, quét nhà, moi móc mọi ngõ ngách.
Trong lo âu, người tìm kiếm chỉ nghĩ đến chuyện làm sao tìm lại được.
Chính vì thế niềm vui bùng lên khi tìm thấy điều đã mất.
Niềm vui không giữ lại cho riêng mình trong lòng.
Niềm vui đòi chia sẻ với bạn bè, với bà con lối xóm.
“Xin ông bà anh chị chung vui với tôi, vì tôi tìm thấy rồi” (cc. 5. 9).
Thiên đàng không cắt đứt với trần thế.
Các thiên thần của Thiên Chúa vui vì một người tội lỗi hối cải (c. 10).
Thiên Chúa mừng vui vì Ngài đã từng lo âu, đau khổ, tìm kiếm.
Mỗi tội nhân hoán cải là một thành tựu của Thiên Chúa.
Ngài quý từng con người được dựng nên theo hình ảnh Ngài.
Thái độ của Đức Giêsu đối với tội nhân cho thấy trái tim Thiên Chúa.
Trái tim ấy nghiêng chiều về những con người đã lạc đường.
Đồng quan không thể tự ý trốn đi, nhưng con người có tự do quay lưng.
Thiên Chúa đi tìm con người quay lưng ấy.
Với sự khiêm hạ, Ngài chinh phục trái tim con người.
Hãy để Ngài đi tìm bạn, và cho Ngài niềm vui khi tìm thấy người đã mất.
Nói cho cùng, Thiên Chúa đi tìm ta suốt đời,
trong một cuộc chơi năm mười kéo dài mà ta chủ yếu là người đi trốn.
Hãy cảm được sự tế nhị của Ngài khi cố tìm ta mà vẫn tôn trọng tự do.
Nếu ta chịu để Ngài tìm thấy, ta sẽ nếm được ngay niềm vui thiên đàng.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin đánh thức con.
Xin đưa con ra khỏi cơn mê
mà tự sức con không sao
thoát ra được.
Xin đừng ngại đánh thức con
bằng những biến cố đôi khi mạnh
mẽ,
nhưng xin cho con thấy bàn
tay Chúa nhân từ
đang cắt tỉa con vì yêu con.
Ước gì con được tỉnh táo
để nhìn lại vẻ đẹp từng làm
con say mê,
những chỗ dựa mà con tưởng
là tuyệt đối.
Như ngọn đèn chầu trong nhà
nguyện,
xin cho con thức luôn và
sáng luôn,
trước nhan Chúa.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
7 THÁNG MƯỜI MỘT
Một Cộng Đoàn Yêu
Thương
Cộng đoàn Kitôhữu được sinh ra từ Lời Chúa và cắm rễ sâu trong mầu nhiệm
Vượt Qua của Đức Kitô. Nhưng có một yếu tố thứ ba nữa làm nên đời sống cộng
đoàn, đó là tình yêu được Chúa Thánh Thần đổ tràn trong lòng chúng ta (Rm 5,5).
Thật vậy, cộng đoàn sẽ ra sao nếu thiếu vắng tình yêu? Đời sống cộng đoàn chúng
ta sẽ ra sao nếu chúng ta không thi hành điều mà Công Đồng gọi là “luật” của
Dân mới của Thiên Chúa: yêu thương như Chúa Kitô yêu chúng ta (LG. 9)? Đời sống
cộng đoàn chúng ta sẽ ra sao nếu chúng ta không có mối hiệp thông trọn vẹn với
giám mục của mình và với Giáo hội trên toàn cầu?
Nhưng tình yêu ấy phải hữu hình. Nó phải là đặc trưng cho mọi khía cạnh đời
sống chúng ta trong tư cách là một cộng đoàn. Mối hiệp thông thiêng liêng phải
trở thành một mối hiệp thông của các quan hệ phong phú giữa người với người.
Chúng ta phải có một cung cách đích thực Kitôhữu trong quan hệ với nhau. Như
tôi đã từng khẳng định, thật vô cùng quan trọng việc một giáo xứ trở thành tiêu
điểm sum họp vừa mang tính nhân bản vừa mang tính Kitô giáo, để tạo lập một đời
sống cộng đoàn trọn vẹn.
Các cộng đoàn chúng ta được mời gọi cảm nếm trước nền văn minh tình
thương. Và, căn cứ vào mẫu thức của các cộng đoàn Kitôhữu đầu tiên, thì chúng
ta phải thể hiện được một đời sống xã hội phong phú đặc trưng bởi tình huynh đệ
đích thực. Mối quan hệ của chúng ta phải được định hình bởi bởi tinh thần hiếu
hòa và dâng hiến. Chúng ta cần một tinh thần cộng tác và hòa giải – để chữa
lành những vết thương. Chúng ta cần một đời sống thiêng liêng vững mạnh có sức
kết hiệp chúng ta với tình yêu của Thiên Chúa cũng như với tình yêu của anh chị
em chung quanh mình.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 07/11
Rm 14, 7-12; Lc 15,
1-10.
LỜI SUY NIỆM: “Các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giêsu để
nghe Người giảng. Những người Pharisêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: Ông
này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.”
Qua sự xầm xì của
những người Pharisêu và các kinh sư về sự gần giũ của Chúa Giêsu với những người
tội lỗi và người thu thuế. Chúa Giêsu đã đưa dụ ngôn “Con chiên bị mất”, để cho
chúng ta thấy được: Thiên Chúa nhân từ hơn loài người; trong lúc đó con người với
nhau lại muốn gạt bỏ, loại trừ nhau. Thiên Chúa yêu thương hết mọi người và vui
mừng khi tìm được con chiên lạc. Trong lúc đó con người chỉ kết án và muốn hủy
diệt.
Lạy Chúa Giêsu.
Xin cho mỗi người chúng con luôn biết ghét tội, tránh xa chúng, nhưng với tội
nhân, xin cho chúng con biết tỏ lòng yêu mến và luôn cầu nguyện cho họ biết ăn
năn, sám hối trở lại với cộng đoàn.
Mạnh Phương
07 Tháng Mười Một
Nỗi Khao Khát Của Hạt Muối
Khao khát duy nhất của hạt muối là được xem thấy biển. Bằng mọi giá, nó
muốn khám phá thế nào là biển… Ngày kia, nó ra đi… Vừa đến bờ biển, nó khám phá
ra một cái gì mênh mông, xanh ngắt và sống động. Nó thốt lên:
– Biển ơi, hãy nói đi, ngươi là ai?
Một đợt sóng trả lời:
– Hãy chạm đến ta, rồi ngươi sẽ hiểu.
Hạt muối trườn mình xuống nước. Ô kìa, nó cảm thấy ngây ngất, niềm vui tột
cùng làm nó cảm thấy như không còn đứng vững được nữa. Nó cảm thấy như đang hòa
lẫn từ từ trong nước. Niềm vui dâng trào. Nó lại hỏi một lần nữa:
– Biển ơi, hãy nói đi, ngươi là ai?
Một đợt sóng cuối cùng ôm ghì lấy nó và nó từ từ tan biến trong nước. Nó
chợt reo vui lần cuối cùng:
– Bây giờ ta mới hiểu thế nào là biển: biển là một phần của chính ta.
Hạt muối chỉ có thể hiểu được thế nào là biển khi nó được hòa tan trong
nước. Có chìm ngập trong biển, có đi vào biển mới hiểu được thế nào là biển…
Thiên Chúa cao cả hơn lý trí của con người. Chúng ta không thể chỉ biết Thiên
Chúa bằng lý trí… Hãy để cho Thiên Chúa chiếm ngự, hãy để cho Thiên Chúa ôm chầm
lấy ta, ta mới có thể biết được Ngài là ai. Tình tri giao giữa Thiên Chúa và
con người chỉ có thể nảy nở bằng thinh lặng, hòa nhập trong cảm mến, tri ân.
(Lẽ Sống)






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét