Trang

Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2019

01-12-2019 : (phần I) CHÚA NHẬT I MÙA VỌNG năm A


01/12/2019
 CHÚA NHẬT TUẦN 1 MÙA VỌNG NĂM A
(phần I)

BÀI ĐỌC I: Is 2, 1-5
“Thiên Chúa quy tụ các dân tộc trong nước Người, để hưởng bình an đời đời”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Điềm Isaia con trai của Amos đã thấy về Giuđa và Giêru-salem. Điềm sẽ xảy ra trong những ngày sau hết, là núi của nhà Chúa được xây đắp trên đỉnh các núi, và núi ấy sẽ cao hơn các đồi, và các dân nước sẽ đổ về đó. 
Nhiều dân tộc sẽ đến và nói rằng: “Hãy đến, chúng ta hãy lên núi Chúa và lên nhà Thiên Chúa của Giacóp. Người sẽ dạy chúng ta đường lối của Người, và chúng ta sẽ đi theo ý định của Người”; vì luật pháp sẽ ban ra từ Sion, và lời Chúa sẽ phát ra từ Giêrusalem. 
Người sẽ xét xử các dân ngoại và khiển trách nhiều dân tộc. Họ sẽ lấy gươm mà rèn nên lưỡi cày, lấy giáo rèn nên lưỡi liềm. Nước này không còn tuốt gươm ra đánh nước kia nữa; người ta cũng sẽ không còn thao luyện để chiến đấu nữa. Hỡi nhà Giacóp, hãy đến, và chúng ta hãy bước đi trong ánh sáng của Chúa. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 121, 1-2. 3-4a. 4b-5. 6-7. 8-9
Đáp: Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi: “Chúng ta sẽ tiến vào nhà Chúa”(c. 1). 
Xướng: 1) Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi: “Chúng ta sẽ tiến vào nhà Chúa”. Hỡi Giêrusalem, chân chúng tôi đang đứng nơi cửa thành rồi. – Đáp.
2) Giêrusalem được kiến thiết như thành trì, được cấu tạo kiên cố trong toàn thể. Nơi đây các bộ lạc, các bộ lạc của Chúa tiến lên. – Đáp.
3) Theo luật pháp của Israel, để ngợi khen danh Chúa. Tại đây đã đặt ngai toà thẩm phán, ngai toà của nhà Đavít. – Đáp.
4) Hãy nguyện cầu cho Giêrusalem được thanh bình, nguyện cho những kẻ yêu mến ngươi được an ninh. Nguyện cho trong thành luỹ được bình an, và trong các lâu đài của ngươi yên ổn. – Đáp.
5) Vì anh em và bằng hữu của tôi, tôi nguyện chúc: bình an cho ngươi! Vì nhà Chúa là Thiên Chúa chúng ta, tôi khẩn cầu cho ngươi những điều thiện hảo. – Đáp.

BÀI ĐỌC II: Rm 13, 11-14
“Phần rỗi chúng ta gần đến”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, biết rằng thời này là lúc chúng ta phải thức dậy. Vì giờ đây, phần rỗi chúng ta gần đến, hơn lúc chúng ta mới tin đạo. Đêm sắp tàn, ngày gần đến. Chúng ta hãy từ bỏ những hành vi ám muội và mang khí giới ánh sáng. Chúng ta hãy đi đứng đàng hoàng như giữa ban ngày, không ăn uống say sưa, không chơi bời dâm đãng, không tranh chấp ganh tị. Nhưng hãy mặc lấy Chúa Giêsu Kitô, và chớ lo lắng thoả mãn những dục vọng xác thịt. Đó là lời Chúa.

ALLELUIA: Tv 84, 8
Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa, xin tỏ lòng từ bi Chúa cho chúng con, và ban ơn cứu rỗi cho chúng con.. – Alleluia.

PHÚC ÂM: Mt 24, 37-44
“Hãy tỉnh thức để sẵn sàng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Trong thời ông Noe xảy ra thế nào, thì lúc Con Người đến cũng như vậy. Cũng như trong những ngày trước đại hồng thuỷ, người ta ăn uống, dựng vợ gả chồng, mãi đến chính ngày ông Noe vào tàu mà người ta cũng không ngờ, thình lình đại hồng thuỷ đến và cuốn đi tất cả, thì khi Con Người đến, cũng sẽ xảy ra như vậy. Khi ấy sẽ có hai người đàn ông đang ở ngoài đồng, một người được tiếp nhận, một người bị bỏ rơi. Và có hai người đàn bà đang xay bột, một người được tiếp nhận, còn người kia bị bỏ rơi. Vậy hãy tỉnh thức, vì không biết giờ nào Chúa các con sẽ đến. 
“Nhưng các con phải biết điều này, là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông ta sẽ canh phòng, không để cho đào ngạch khoét vách nhà mình. Vậy các con cũng phải sẵn sàng, vì lúc các con không ngờ, Con Người sẽ đến”. Đó là lời Chúa.


Thái độ mong chờ Chúa đến
(Suy niệm của Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ)
Kính thưa cộng đoàn,
Chúng ta bước vào Mùa Vọng, hay còn gọi là mùa Ad. Mùa Vọng, nguyên nghĩa tiếng Latin là Adventus, (có nghĩa là đến, quang lâm). Thời thánh Giáo hoàng Grêgôriô I, thời gian chuẩn bị đón chờ Chúa đến trước lễ Giáng Sinh kéo dài bốn tuần được gọi là Mùa Vọng.
Hỏi: Chúa đã đến chưa? Chúng ta phải khẳng định với nhau rằng: Chúa đã đến rồi. Vậy chúng ta còn mong chờ Chúa nào nữa?
Mùa Vọng Giáo hội đang sống là sống với hai chiều kích: một là tưởng niệm biến cố Nhập thể làm người của Đức Giêsu Con Thiên Chúa khi Ngài sinh bởi Ðức Trinh Mữ Maria ; hai là chờ đợi Chúa trở lại trong vinh quang để “phán xét kẻ sống và người chết”, như chúng ta vẫn đọc trong kinh Tin Kính. Đó là lý do chữ “chờ đợi” được người ta nhắc nhiều đến trong Mùa Vọng. Các lễ nghi cử hành Phụng vụ trong Mùa Vọng, từ màu sắc, các bài đọc, các bài thánh ca đều diễn tả niềm hy vọng với lời cầu xin tha thiết: “Maranatha – Ngài ơi hãy đến, Ngài đến mau đi”, và hơn thế nữa dân Do Thái kêu van: “Xin Ngài xé tầng trời mà ngự xuống”. Vì sống cả hai chiều kích, nên người kitô hữu phải mang tâm tình của dân Cựu Ước và của chính mình ngày hôm nay.
Mùa Vọng trong Kinh Thánh
Các bài đọc Thánh lễ trong Mùa Vọng làm chúng ta nhớ đến sự mong chờ Đấng Cứu Thế đến của Dân Do Thái, Đấng mà ngôn sứ đã loan báo: “Từ gốc tổ Giêsê, sẽ đâm ra một nhánh nhỏ, từ cội rễ ấy, sẽ mọc lên một mầm non. Thần khí Ðức Chúa sẽ ngự trên vị này: thần khí khôn ngoan và minh mẫn, thần khí mưu lược và dũng mãnh, thần khí hiểu biết và kính sợ Ðức Chúa. Lòng kính sợ Ðức Chúa làm cho Người hứng thú, Người sẽ không xét xử theo dáng vẻ bên ngoài, cũng không phán quyết theo lời kẻ khác nói, nhưng xét xử công minh cho người thấp cổ bé miệng, và phán quyết vô tư bênh kẻ nghèo trong xứ sở...” (Is 11, 1-10).
Phụng vụ Lời Chúa trong Mùa Vọng cũng nhắc lại việc Đức Maria cưu mang và sinh hạ Đấng Cứu Thế: thiên thần Gabriel hiện ra với Đức Maria và báo cho Mẹ biết rằng: “Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Ðức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Ðavít, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Giacóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận (...) Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Ðấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, người con sinh ra sẽ là thánh, và được gọi là Con Thiên Chúa.” (Lc 1, 26-38)
Gioan Tẩy Giả, con trai của Êlisabét và là anh em họ với Chúa Giêsu, xuất hiện trước để loan báo việc Con Thiên Chúa đến, kêu gọi mọi người hoán cải và rao giảng rằng: “Có Ðấng quyền thế hơn tôi đang đến sau tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi quai dép cho Người. Tôi đã làm phép rửa cho anh em nhờ nước; còn Người, Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần” (Mc 1, 1.8 và Ga 1, 19.28)
Như thế, Mùa Vọng kêu gọi người kitô hữu cải hóa nội tâm. Những việc cử hành thánh thường xuyên nhắc nhở chúng ta canh tân niềm tin, vững tin vào tương lai và trở lên men giữa lòng thế giới.
Mùa Vọng
Trong lịch phụng vụ Công Giáo, Mùa Vọng kéo dài bốn tuần và mỗi Chúa nhật với tên gọi truyền thống đặc thù của nó gồm những lời đầu tiên của bài thánh ca mở đầu:
- Chúa nhật I Mùa Vọng: Ad Te levavi... (= Con nâng tâm hồn con lên tới Chúa, lạy Chúa… )
- Chúa nhật II Mùa Vọng: Populus Sion ... (Này hỡi Dân Sion…)
- Chúa nhật III Mùa Vọng: Gaudete ... (= Anh em hãy vui lên trong niềm vui của Chúa…)
- Chủ nhật IV Mùa Vọng: Rorate ... (= Trời cao, hãy đổ sương xuống, và làm mưa Đấng Công Chính...)
Đức Giêsu dạy chúng ta sống Mùa Vọng
Đức Giêsu đã đến rồi, nên chiều kích thứ nhất của Mùa Vọng nhắc lại cho chúng ta việc Con Chúa đến lần thứ nhất. Trong Tin Mừng hôm nay, chính Đức Giêsu nhắc bảo chúng ta hãy tỉnh thức để sẵn sàng cho lần đến cuối cùng của Ngài (Mt 24, 37-44).
Ðức Giêsu nói về ngày Ngài đến sẽ giống như thời ông Nôe: “Thình lình đại hồng thủy đến và cuốn đi tất cả, thì khi Con Người đến, cũng sẽ xảy ra như vậy” (Mt 24, 37). Những điều Chúa loan báo trên đây that quá bất ngờ, vì bất ngờ nên “phải tỉnh thức” là thượng sách.
Chẳng nói đâu xa, năm 2012 người ta đang dự kiến ngày tận thế là ngày 23 tháng 12 tính theo lịch của dân Maya, nhiều người trên thế giới đã lo lắng vì lời đồn đoán ấy, họ đi mua nến, mua dầu, mua mì tôm... Người ta sợ phải lìa bỏ cái thế giới thân yêu này, cho dù nó vẫn còn nhiều khổ não. Trong thời đại của chúng ta không thiếu các thiên tai, chiến tranh, bạo lực. Phải chăng đó là dấu hiệu của ngày tận thế?
Chúa Giêsu xác nhận sẽ có ngày tận thế, nhưng không phải để tan biến thành hư vô. Sẽ có những dấu hiệu làm nhiều người hoang mang sợ hãi, nhưng đối với các tín hữu, đó là dấu hiệu vui mừng vì mình sắp được cứu độ. Chúa mời gọi chúng ta: “ Các con cũng phải sẵn sàng, vì lúc các con không ngờ, Con Người sẽ đến” (Mt 24, 44).
Chuẩn bị lễ Giáng Sinh, mỗi người chúng ta tự hỏi: về phần tôi, tôi đang chờ đợi điều gì? Trong lúc này của đời tôi, con tim tôi đang hướng về điều gì? Lòng tôi có bị vướng vào những hành vi ám muội… ăn uống say sưa, chơi bời dâm đãng, tranh chấp ganh tị… thỏa mãn xác không? (x. Rm 13, 11-14) Trái tim tôi có bị nặng nề bởi những lo âu trần thế không? Những nỗi lo toan về cuộc sống vật chất vắt kiệt sức ta, khiến ta không còn khả năng mở lòng mình ra với Chúa và tha nhân? Trái tim nặng nề nên nhiều người mắc bệnh tim. Trái tim bị kéo xuống cái thực dụng tầm thường ở trên mặt đất, nên con người bị còng xuống, không ngước lên được điều trên cao. Thánh Phaolô bảo chúng ta: “Anh em biết rằng thời này là lúc chúng ta phải thức dậy” (Rm 13, 11).
Chúa Giêsu dạy chúng ta “hãy tỉnh thức”. Thánh Phaolô khuyên chúng ta: “phải thức dậy” (Rm 13, 11). Vậy mỗi người chúng ta đây hãy thức tỉnh và cầu nguyện, để khi Con Người là Đức Giêsu ngự đến trên mây trời, Ngài thấy chúng ta đang ở tư thế sẵn sàng, đứng thẳng, không phải xấu hổ cúi đầu, không bị ràng buộc bởi đam mê, nhưng vui sướng vì mình đã không uổng công chờ đợi.
Lạy Mẹ Maria, Mẹ “đầy ân sủng”, Mẹ đã đón nhận Ngôi Lời Thiên Chúa trong lòng, xin giúp chúng con cởi mở tâm hồn đón nhận Chúa Giêsu Con Mẹ. Lạy Ðấng Cứu Thế là Vua Hòa Bình xin ngự đến. Amen.



Lời Chúa Mỗi Ngày
Chúa Nhật I Mùa VọngNăm A
Bài đọcIsa 2:1-5; Rom 13:11-14; Mt 24:37-44.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải học mới biết cách cư xử đúng đắn.
Trong xã hội hiện đại, ai cũng biết để trở thành những nhà chuyên môn như bác sĩ, kỹ sư, luật sư… họ phải học và phải qua các kỳ khảo hạch trước khi có thể được chứng nhận và hành nghề. Trong lãnh vực tôn giáo cũng thế, để được ơn cứu độ hay vào Thiên Đàng, con người cần biết và thực hành những gì Chúa dạy. Thái độ vô cùng nguy hiểm của các tín hữu là chỉ cần tin và Thiên Chúa và ăn ngay ở lành, mà không cần học hỏi để biết và thực hành những gì Ngài dạy dỗ. Nhưng đức tin không hành động là đức tin chết; và như thế nào mới được gọi là ăn ngay ở lành? Một thái độ nguy hiểm khác nữa là con người tự cho mình đã biết đủ rồi, không cần phải học hành gì nữa! Đây chỉ là điều ảo tưởng, và rất nhiều lần con người phải trả giá đắt cho những quyết định nông nổi của mình vì không biết. Để biết cách quyết định khôn ngoan, con người phải biết học nơi Thiên Chúa, Đấng dựng nên, cai quản, và hướng dẫn con người về một mục đích nhất định. Thiên Chúa không dùng áp lực để bắt con người làm theo những gì Ngài muốn, vì Ngài dựng nên con người như những chủ thể có tự do. Ngài muốn hướng dẫn con người, để con người biết dùng khôn ngoan và tự do của mình làm những gì sinh ích lợi cho con người.
Các Bài Đọc hôm nay nêu bật nhu cầu con người cần biết học hỏi với Thiên Chúa để biết cách cư xử đúng đắn. Trong Bài Đọc I, tiên-tri Isaiah thấy trước ngày toàn thể nhân loại sẽ hướng về Jerusalem và Judah để học hỏi và được Thiên Chúa hướng dẫn. Trong Bài Đọc II, thánh Phaolô khuyên các tín hữu cần biết sáng suốt nhận định thời cuộc và phải biết cư xử thích ứng với hoàn cảnh. Trong Phúc Âm, nếu con người không biết tỉnh thức và chuẩn bị sẵn sàng, khi Ngày của Thiên Chúa đến, họ sẽ bị tiêu diệt như tất cả mọi người trong thời Lụt Hồng Thủy, trừ gia đình của Noah là những người biết cách chuẩn bị.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Người dạy ta biết lối của Người, và để ta bước theo đường Người chỉ vẽ.
1.1/ Con người cần được Thiên Chúa dạy dỗ cho biết sự thật: Con người bị bao quanh bởi
những điều giả trá của thế gian; ví dụ, câu nói: “Muốn có hòa bình phải chuẩn bị chiến tranh.” Ý họ muốn nói: Nếu dân chúng muốn ấm no hạnh phúc, quốc gia cần phải có lực lượng quân sự mạnh để đánh chiếm và thu thập tài nguyên của các nước khác, hay ít nhất làm cho họ sợ để đừng tính chuyện xâm lấn nước mình. Vì thế, họ dùng mọi thủ đoạn để chinh phục các nước láng giềng. Họ quên một điều là ai cũng cần sống; một khi đã bị dồn vào chân tường, đối phương sẽ phản ứng lại để dành quyền sống. Chiến tranh và hận thù sẽ tiếp tục lan tràn và kéo dài từ thời này sang thời kia. Vì thế, vũ lực không phải là cách thức để có bình an và hạnh phúc.
Làm thế nào để có hòa bình thực sự: Con người cần được Thiên Chúa dạy dỗ cho biết sự thật. Thị kiến của ngôn sứ Isaiah cho biết trước những gì sẽ xảy ra cho Judah và Jerusalem: “Trong tương lai, núi Nhà Đức Chúa đứng kiên cường vượt đỉnh các non cao, vươn mình trên hết mọi ngọn đồi. Dân dân lũ lượt đưa nhau tới, nước nước dập dìu kéo nhau đi. Rằng: “Đến đây, ta cùng lên núi Đức Chúa, lên Nhà Thiên Chúa của Jacob, để Người dạy ta biết lối của Người, và để ta bước theo đường Người chỉ vẽ. Vì từ Sion, thánh luật ban xuống, từ Jerusalem, lời Đức Chúa phán truyền.””
1.2/ Hậu quả của việc biết cách sinh sống và cư xử: Tiên-tri Isaiah mặc khải cho con người biết một sự thật: Thiên Chúa là Đấng duy nhất có quyền trên mọi dân tộc: “Người sẽ đứng làm trọng tài giữa các quốc gia và phân xử cho muôn dân tộc.” Lịch sử thế giới đã nhiều lần chứng minh: không một cường quốc nào đối xử tàn bạo với các quốc gia khác mà còn tồn tại. Nhiều lần các ngôn sứ của Cựu Ước đã chứng minh: Bình an và hạnh phúc thực sự không đến nhờ vũ lực; nhưng chỉ đến với quốc gia nào biết kính sợ Thiên Chúa và cư xử công chính với mọi người. Khi đã biết cách để kiến tạo và hòa bình, vũ khí dùng để tiêu diệt con người trong chiến tranh sẽ không còn cần thiết nữa, và sẽ được con người sáng chế thành những khí cụ lợi ích cho cuộc sống hơn, như Isaiah diễn tả: “Họ sẽ đúc gươm đao thành cuốc thành cày, rèn giáo mác nên liềm nên hái. Dân này nước nọ sẽ không còn vung kiếm đánh nhau, và thiên hạ thôi học nghề chinh chiến.”
2/ Bài đọc II: Chúng ta hãy loại bỏ những việc làm đen tối, và cầm lấy vũ khí của sự sáng để chiến đấu.
Con người không chỉ phải đối diện với chiến tranh bên ngoài, nhưng còn phải đương đầu với cuộc chiến nội tâm bên trong. Thánh Phaolô muốn các tín hữu ý thức về cuộc chiến nội tâm này và biết cách để đối phó.
2.1/ Phải biết chúng ta đang sống trong thời nào: Trước khi biết cách đối phó, các tín hữu cần phải nhận định tình hình: “Anh em biết chúng ta đang sống trong thời nào. Đã đến lúc anh em phải thức dậy, vì hiện nay ngày Thiên Chúa cứu độ chúng ta đã gần hơn trước kia, khi chúng ta mới tin đạo. Đêm sắp tàn, ngày gần đến. Vậy chúng ta hãy loại bỏ những việc làm đen tối, và cầm lấy vũ khí của sự sáng để chiến đấu.” Cuộc đời con người trên trần gian làm sao cho được hưởng ơn cứu độ của Thiên Chúa. Ngài chỉ cho con người sống một thời gian cố định để làm điều này; mỗi ngày qua đi là mỗi ngày con người gần với ngày chết hơn. Vì thế con người phải biết nắm lấy mọi cơ hội để làm sao cho họ được hưởng ơn cứu độ. Ảo tưởng của nhiều người là ngày chết còn lâu mới đến, vì thế họ cứ việc ăn chơi thả dàn. Đến khi lâm bệnh hay biết ngày đời của mình sắp tận, bấy giờ họ mới hốt hoảng lo ăn năn và chuẩn bị; nhưng hỡi ôi, đã quá muộn màng!
2.2/ Phải biết cách xử sự: Khi đã nhận định được tình hình của mình, con người phải ra tay hành động ngay. Thánh Phaolô không lý thuyết suông, ngài đưa ra những việc làm rất cụ thể:
(1) Những việc người tín hữu cần tránh:
– Không chè chén, say sưa: Ăn quá nhiều làm con người ra nặng nề, làm con người buồn ngủ, và con người không có nghị lực để làm những điều mình muốn. Uống quá nhiều làm con người say xỉn, trí khôn u mê, không còn biết nhận ra điều phải nên làm và điều ác nên tránh. Câu tục ngữ “một tinh thần lành mạnh trong một thân thể tráng kiện” nói lên sự liên hệ giữa việc ăn uống, tập thể dục, và giữ cho tâm hồn lành mạnh.
– Không chơi bời, dâm đãng: Con người cần có nghị lực và thời gian để làm việc, để học hỏi, và để giúp đỡ tha nhân. Khi một người hoang phí thời gian và sức lực vào những chuyện dâm đãng, họ sẽ không còn nghị lực và thời gian để mở mang Nước Chúa, tập luyện nhân đức, và giúp đỡ tha nhân. Ấy là chưa kể những bệnh tật họ phải lãnh nhận do sự hoang dâm vô độ.
– Không cãi cọ, ghen tương: Người tín hữu phải tỏ lòng yêu thương tha nhân và xây dựng hòa bình. Những chi li, tính toán, và ham muốn thế gian làm con người dễ ích kỷ, ghen tỵ, và vơ vét mọi sự cho mình.
– Đừng chiều theo tính xác thịt mà thoả mãn các dục vọng: Điều này mở rộng tới những tội khác hơn là tội tình dục như: tham lam của cải, ham hố danh vọng, chức quyền… Thánh Gioan cắt nghĩa rõ hơn: “Anh em đừng yêu thế gian và những gì ở trong thế gian. Kẻ nào yêu thế gian thì nơi kẻ ấy không có lòng mến Chúa Cha, vì mọi sự trong thế gian: như dục vọng của tính xác thịt, dục vọng của đôi mắt và thói cậy mình có của, tất cả những cái đó không phát xuất từ Chúa Cha, nhưng phát xuất từ thế gian; mà thế gian đang qua đi, cùng với dục vọng của nó. Còn ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa thì tồn tại mãi mãi” (I Jn 2:15-17).
(2) Hãy mặc lấy Chúa Giêsu Kitô: Thánh Phaolô nhiều lần cắt nghĩa: khi con người được Rửa Tội là họ cởi bỏ con người cũ cùng với mọi dục vọng xấu xa, và mặc lấy con người mới là Đức Kitô. Vì thế, người tín hữu phải tập luyện để biết sống như Đức Kitô. Trong Thư Colosse, Phaolô liệt kê các đức tính con người cần tập luyện để sống như Ngài: “Anh em là những người được Thiên Chúa tuyển lựa, hiến thánh và yêu thương. Vì thế, anh em hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hoà và nhẫn nại. Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau, nếu trong anh em người này có điều gì phải trách móc người kia. Chúa đã tha thứ cho anh em, thì anh em cũng vậy, anh em phải tha thứ cho nhau. Trên hết mọi đức tính, anh em phải có lòng bác ái: đó là mối dây liên kết tuyệt hảo” (Col 3:10-14).
3/ Phúc Âm: Anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến.
3.1/ Phải biết rút tỉa kinh nghiệm: Tiếp tục tư tưởng của những ngày cuối năm, Thiên Chúa muốn nhắc nhở cho con người hai điều quan trọng: Ngày Tận Thế chắc chắn sẽ đến, và đến một cách bất ngờ. Trình thuật hôm nay nêu ra những biến cố lịch sử và kinh nghiệm đời để con người biết rút tỉa kinh nghiệm.
(1) Nạn Lụt Hồng Thủy: Chúa Giêsu dẫn chứng: “Quả thế, thời ông Noah thế nào, thì ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy. Vì trong những ngày trước nạn hồng thuỷ, thiên hạ vẫn ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Noah vào tàu. Họ không hay biết gì, cho đến khi nạn hồng thủy ập tới cuốn đi hết thảy.” Chỉ có gia đình Noah tin và làm theo những lời Thiên Chúa nói, và họ được thoát nạn.
(2) Kinh nghiệm đời sống: Chúa Giêsu nói: “Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết vào canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông đã thức, không để nó khoét vách nhà mình đâu. Cho nên anh em cũng vậy, anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.” Kẻ trộm trước khi hành động, họ thường điều nghiên kỹ càng để biết lúc nào chủ nhà vắng mặt hay lơ là không coi sóc. Đa số những vụ trộm thường xảy ra ban đêm hay khi về sáng, lúc mà con người đang say ngủ.
3.2/ Phải biết canh thức và chuẩn bị sẵn sàng: Nhiều người nghĩ làm sao Thiên Chúa có thể phân biệt người lành hay kẻ dữ trong số bao nhiêu con người của thế gian này; nhưng Lời Chúa hôm nay cho con người thấy sự chính xác khi nhận ra ai là người lành hay kẻ dữ: “Bấy giờ, hai người đàn ông đang làm ruộng, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại; hai người đàn bà đang kéo cối xay, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta cần biết đúng trước khi có thể làm đúng. Hiểu biết sự thật giúp chúng ta nhận ra và tránh được những gian manh và sai lầm của thế gian.
– Để hiểu biết sự thật, chúng ta cần tìm đến và học hỏi nơi Đức Kitô, vì Ngài là sự khôn ngoan của Thiên Chúa, Đấng dựng nên, cai quản, và hướng dẫn tất cả về một mục đích nhất định.
– Chúng ta không chỉ cần biết sự thật; nhưng còn phải thi hành sự thật thì mới đem lại ích lợi cho đời sống. Một điều tối quan trọng trong cuộc đời là chúng ta phải biết sẵn sàng và chuẩn bị cho Ngày Chúa quang lâm.  
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP


Hãy sẵn sàng (01.12.2019 – Chúa Nhật 1 Mùa Vọng, năm A)

Suy niệm:

Vào một ngày của tháng 10 năm 1992,
một số người Nam Hàn tụ tập ở các nhà thờ
để chờ ngày tận thế đến vào lúc nửa đêm.
Có người đã bán nhà và xin nghỉ việc,
nhưng dĩ nhiên đó không phải là ngày tận thế.
Kinh Thánh chẳng hề nói tận thế đến vào lúc nào.
Ðức Giêsu cũng bảo là Ngài không biết (Mt 24,36).
Chính vì thế Kitô hữu không tin những lời đồn thổi,
nhưng kiên tâm chờ đợi trong hy vọng.
Ðây không phải là thứ nơm nớp chờ đợi, khoanh tay,
nhưng là thứ chờ đợi bằng cách sống hết mình
để chuẩn bị cho trái đất đón Chúa trở lại.
Mùa vọng là thời gian đặc biệt để tập sống chờ đợi.
Không phải chỉ là chờ mừng lễ Giáng sinh
mà nhất là chờ đợi Chúa đến kết thúc dòng lịch sử.
Ngày tận thế và ngày Chúa quang lâm là một.
Ðó là một ngày đáng sợ,
không phải vì những hiện tượng kinh khủng sẽ xảy ra,
nhưng vì là ngày Chúa đến phán xét kẻ sống người chết.
Ngày đó còn là một ngày hội vui:
ngày vui của Chúa Giêsu toàn thắng vinh quang,
ngày vui của những người được cứu chuộc,
ngày vui của cả vũ trụ vật chất được giải phóng.
Tận thế là cánh cửa mở ra trời mới đất mới.
Tất cả được đưa vào thế giới vĩnh cửu.
Có lẽ chúng ta hôm nay mong chờ Chúa đến
ít hơn các Kitô hữu thuở ban đầu.
Chẳng ai thích nghĩ đến ngày tận thế.
Tận thế bị coi là chuyện tương lai xa vời.
Cuộc sống hiện tại có vô số mối lo âu và hy vọng:
ăn uống, cưới vợ, lấy chồng, làm ruộng, xay bột
Thật ra, nghĩ đến ngày tận thế
cũng cần như nghĩ đến cái chết của mình.
Cái chết dạy người ta biết cách sống.
Ngày tận thế dạy người ta biết cách xây dựng thế giới
trên nền tảng vĩnh cửu, trên những giá trị trường tồn.
Ðối với Kitô giáo, ngày tận thế không phải là ngày buồn,
ngày của hủy diệt và tang tóc,
nhưng là ngày của thân xác được sống lại,
ngày khai sinh một thế giới mới
không bị hận thù và chết chóc đe dọa.
Ngày tận thế là ngày Chúa quang lâm.
Chúng ta phải sẵn sàng ra đón Ngài.
Sẵn sàng là cùng với Chúa
xây dựng một trái đất đầy tình thương và công lý.
Sẵn sàng là biến trái đất thành con đường dẫn tới Thiên đàng.
Ngày Chúa quang lâm là một ngày bất ngờ,
nhưng nó sẽ ít bất ngờ
đối với những ai biết sẵn sàng chờ đợi.  

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu,
nếu ngày mai Chúa quang lâm,
chắc chúng con sẽ vô cùng lúng túng.

Thế giới này còn bao điều khiếm khuyết, dở dang,
còn bao điều nằm ngoài vòng tay của Chúa.
Chúa đâu muốn đến để hủy diệt,
Chúa đâu muốn mất một người nào...

Xin cho chúng con biết cộng tác với Chúa
xây dựng một thế giới yêu thương và công bằng,
vui tươi và hạnh phúc,
để ngày Chúa đến thực là một ngày vui trọn vẹn
cho mọi người và cho cả vũ trụ.

Xin nuôi dưỡng nơi chúng con
niềm tin vững vàng
và niềm hy vọng nồng cháy,
để tất cả những gì chúng con làm
đều nhằm chuẩn bị cho ngày Chúa trở lại.
 Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu,S.J.

HÃY NÂNG TÂM HỒN LÊN
1 THÁNG MƯỜI HAI
Hãy Tỉnh Thức
Các bài đọc phụng vụ khích lệ tất cả con cái Giáo Hội nắm vững chân lý Mùa Vọng: Thiên Chúa đang đến gần! Nó cho chúng ta biết mình phải đáp trả thế nào trước sự đến này, một sự đến vừa gần vừa xa. Con người cần nâng tâm hồn mình lên, như Thánh Vịnh đáp ca mời gọi chúng ta: “Lạy Chúa, này con nâng hồn lên tới Chúa!” (Tv 25,1).
Nâng hồn lên nghĩa là gì? Trước hết nó có nghĩa là học biết đường lối của Thiên Chúa. “Xin dẫn con đi trong chân lý của Ngài và dạy bảo con” (Tv 25, 5). Tác giả Thánh Vịnh biết rằng Thiên Chúa “chỉ đường cho các tội nhân, Ngài hướng dẫn kẻ khiêm nhường đi trên đường công chính” (Tv 25,8-9).
Bằng cách này, Thiên Chúa cho thấy “giao ước của Ngài” (Tv 25,14). Xuyên qua giao ước này, các ý định của Thiên Chúa về con người được bộc lộ rõ cho mọi người. Để có thể hoàn thành các ý định này cho con người, Thiên Chúa ban cho chúng ta ân sủng của Ngài: “Mọi đường lối Chúa đều yêu thương và thành tín” (Tv 25,10).
Như vậy, Thánh Vịnh đáp ca mạc khải cho chúng ta tiếng gọi căn bản của Mùa Vọng, tiếng gọi mà Giáo Hội tìm thấy trong lời Chúa nói với mọi người: “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có đủ sức đứng vững trước mặt Con Người” (Lc 21,36).
– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II


Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 01/12
Chúa Nhậy I Mùa Vọng
Gr 33, 14-16; Lc 21, 25-28. 34-36.

LỜI SUY NIỆM: “Vậy anh em hãy tinh thức và cầu nguyện luôn hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xãy đến và đứng vững trước mặt Con Người.”
“Chúa Giêsu kêu gọi con người hối cải, tin tưởng và tỉnh thức nữa. Khi cầu nguyện, người môn đệ chăm chú hướng về Đấng hiện có và đang đến, vừa tưởng nhớ việc Người đến lần thứ nhất trong xác phàm khiêm hạ, vừa hy vọng Người đến lần thứ hai trong vinh quang. Đối với các môn đệ, cầu nguyện là một cuộc chiến đấu trong sự hiêp thông với Thầy mình và chính nhờ tỉnh thức trong cầu nguyện mà ta không sa chước cám dỗ.” (GL số 2612)
Lạy Chúa Giêsu. Xin cho mỗi người trong chúng con luôn cầu nguyện với con tim chân thành khiêm hạ với lòng tin của mình và tỉnh thức trước mặt Chúa, để chúng con chiến thắng các cám đõ hầu đứng vững trước mặt Chúa trong ngày sau hết.
Mạnh Phương


01 Tháng Mười Hai
Mang Nặng Ðẻ Ðau
Trong tờ thông tin liên lạc của một giáo xứ nọ, người ta đọc thấy ở trang bìa của số ra tháng 12 như sau: Mùa Vọng là mùa của thai nghén…
Có lẽ chỉ có những người đàn bà đã hơn một lần kinh qua thời kỳ thai nghén và sinh nở mới có thể giúp chúng ta hiểu được thế nào là 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau… Trong 9 tháng 10 ngày, ngoài những nôn mửa không ngừng, người đàn bà mang thai thường phải trải qua nhiều tâm trạng khác nhau của vui buồn lẫn lộn…
Vui vì sự sống và niềm hi vọng đang lớn dần trong tâm hồn và thể xác của mình, người đàn bà mang thai cũng lo sợ vì những bất ngờ không lường trước được. Những đột biến trong người cũng khiến cho người đàn bà mang thai cảm nhận được sự mỏng dòn, yếu đuối của con người. Tất cả mọi cử động, chế độ dinh dưỡng đều được cân nhắc cẩn thận để không phương hại đến bào thai… Có nên tiếp tục đi nhanh như trước kia không? Có được hút một điếu thuốc như trước không? Có nên dùng càfê không? Có nên dùng một chút bia rượu không? Có nên thức khuya không?… Tất cả đều được cân nhắc từng li từng tí.
Bào thai càng lớn dần, niềm vui và nỗi lo lắng cũng tăng thêm… Và khi đến ngày nở nhụy khai hoa, như chúa Giêsu đã nhận xét, niềm vui của người đàn bà khỏa lấp được tất cả những chờ đợi trong khi mang thai và những đớn đau trong khi sinh con.
Sự chào đời của hài nhi không những mang lại niềm vui, nhưng cũng đảo lộn cuộc sống trong gia đình. Ðứa bé đã trở thành trung tâm của cuộc sống gia đình. Giờ giấc  thay đổi, nhịp sống cũng thay đổi. Và có lẽ cái nhìn cũng đổi mới với mọi người trong nhà.
Mùa Vọng là mùa của thai nghén… Do tiếng “Thưa, xin vâng!” đáp trả của Ðức Tin, chúng ta cũng cưu mang chính Chúa. Như người đàn bà có thể cảm nhận được sự tăng trưởng của bào thai, chúng ta cũng có thể cảm nhận được sự hiển diện mỗi lúc một thêm thân mật và gần gũi của Chúa trong tâm hồn chúng ta.
Cũng như người đàn bà mang thai có thể nhận ra sự mỏng dòn yếu đuối của mình, với sự hiện diện của Chúa trong tâm hồn, chúng ta cũng cảm nhận sâu sắc hơn những bất toàn, khiếm khuyết và tội lỗi của chúng ta. Ý thức ấy càng mời gọi chúng ta bước đi trong từng cố gắng vươn cao hơn. Cũng như người đàn bà mang thai cân nhắc từng đường đi nước bước, từng cách ăn mặc đi đứng, người cưu mang Chúa cũng tập trung tất cả suy tư, hành động, cư xử của mình vào chính Chúa. Lẽ sống là động lực của người có niềm tin chính là Chúa… Bào thai càng lớn lên thì sự quên mình của người mẹ càng gia tăng. Người cưu mang Chúa cũng thế. Thánh Gioan Tẩy Giả đã diễn tả đúng đòi hỏi ấy khi Ngài nói về chúa Giêsu: “Ngài phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại”… Càng quên mình, người tín hữu Kitô càng cảm nhận được sự hiện diện của Chúa trong tâm hồn. Ðó là định luật của đời sống Ðức Tin. Chính khi quên mình, người Kitô cảm nhận được sự hiện diện của Chúa và càng gặp được chính mình…
Mùa Vọng là mùa của thai nghén: chúng ta hãy chuẩn bị cho Chúa Giêsu một máng cỏ trong tâm hồn chúng ta. Cũng như người đàn bà quên mình vì không biết bao nhiêu chuẩn bị cho con, chúng ta cũng hãy hưởng trọn cuộc sống của chúng ta về với Chúa Giêsu. Hãy để cho Ngài lớn lên bằng những nhỏ lại của chúng ta: nhỏ lại trong tham vọng, nhỏ lại trong những ước muốn  bất chính, nhỏ lại trong những đố kỵ, ghen ghét, ích kỷ, nhỏ lại trong muôn vàn những đớn hèn, nhỏ nhặt trong cuộc sống… Và rồi, với Chúa ngự trị trong ta, tình mến sẽ lớn mãi trong trái tim.
(Lẽ Sống)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét