18/11/2019
Thứ hai tuần 33
thường niên
BÀI ĐỌC I:
1 Mcb 1, 11-16. 43-45. 57-60. 65-67
“Dân Israel phải chịu một cơn
thịnh nộ khủng khiếp”.
Trích sách Macabê
quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, bởi dòng các vua Hy-lạp sinh ra một mầm mống tội lỗi,
là Antiôcô Êpiphan, con vua Antiôcô, trước kia bị bắt làm con tin tại Rôma; năm
vương quốc Hy-lạp một trăm ba mươi bảy, ông lên ngôi vua.
Thời đó từ Israel cũng xuất hiện một số người bất lương mê hoặc được nhiều
người, chúng nói rằng: “Này, ta hãy giao ước với các dân ở chung quanh chúng
ta, vì từ ngày chúng ta đoạn giao với các dân ấy, chúng ta đã gặp nhiều tai hoạ”.
Họ cho lời nói ấy là đúng. Một số trong dân chúng hối hả đi yết kiến nhà vua và
được nhà vua cho phép tuân giữ các luật lệ của dân ngoại. Họ liền xây cất một
thao trường ở Giêrusalem theo tập quán của dân ngoại; họ tìm cách huỷ bỏ vết
tích của phép cắt bì, chối bỏ Giao Ước thánh để rồi giao ước với kẻ ngoại. Họ tự
bán mình để làm sự dữ.
Vua Antiôcô ra chiếu chỉ khắp nước truyền cho mọi dân hợp thành một dân
và mỗi dân phải bỏ tục lệ riêng mình; tất cả các dân ngoại đều tuân lệnh nhà
vua. Nhiều người Israel cũng sẵn sàng theo việc phượng tự của nhà vua, họ liền
hiến tế cho ngẫu tượng và phế bỏ ngày sabbat.
Ngày rằm tháng Kislêu, năm một trăm bốn mươi lăm, vua Antiôcô đặt một ngẫu
tượng ghê tởm ngay trên bàn thờ dâng của lễ toàn thiêu. Người ta cũng lập nhiều
bàn thờ khác trong các thành lân cận của Giuđa: người ta đốt hương cúng tế trước
cửa nhà và ở các công trường. Hễ gặp thấy sách luật nào, họ xé nát và đem đốt
đi. Nếu người ta bắt gặp sách giao ước trong nhà người nào hoặc bắt gặp kẻ nào
giữ Luật Chúa, thì kẻ ấy sẽ bị xử tử theo đúng chiếu chỉ của nhà vua. Nhưng
cũng có nhiều người Israel tỏ ra kiên quyết, và nhất định không ăn của gì dơ nhớp;
họ thà chết chẳng thà làm cho mình ra ô uế bởi của ăn dơ và phạm đến Giao Ước
thánh, và quả thực họ đã chết. Dân Israel phải chịu một cơn thịnh nộ khủng khiếp.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 118, 53. 61.
134. 150. 155. 158
A+B= Lạy Chúa, xin
bảo toàn cho con sống, và con sẽ tuân giữ lời nghiêm huấn của Ngài (x. c. 88).
A)Con nổi cơn uất hận vì những người tội lỗi, bọn chúng bỏ rơi luật pháp
của Ngài.
B)Thừng chão bọn ác nhân đã trói buộc con, nhưng con chẳng lãng quên luật
pháp của Ngài. .
A)Xin Chúa cứu con khỏi người ta áp bức, để con tuân giữ các huấn lệnh của
Ngài..
B)Những kẻ bách hại con cách độc ác đang tiến lại gần, bọn chúng sống xa
pháp luật của Chúa.
A)Ơn cứu độ của Chúa xa bọn ác nhân, vì chúng chẳng lo giữ những thánh chỉ
của Ngài.
B)Nhìn thấy những kẻ phản bội mà con chán nản, vì chúng không tuân giữ lời
sấm của Ngài.
A+B= Lạy Chúa, xin bảo toàn cho con sống, và con sẽ tuân giữ lời nghiêm
huấn của Ngài (x. c. 88).
ALLELUIA: Lc 16, 31 – Các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để
có thể xứng đáng đứng vững trước mặt Con Người. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 18, 35-43
“Ngươi muốn Ta làm gì cho
ngươi? – Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Luca.
Khi Chúa đến gần thành Giêricô, thì có một người mù
ngồi ăn xin bên vệ đường. Khi nghe tiếng đám đông đi qua, anh liền hỏi có chuyện
gì đó. Người ta nói cho anh biết có Đức Giêsu Nazareth đang đi qua. Bấy giờ anh
liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giêsu con vua Đavít, xin thương xót tôi!” Những người
đi trước mắng bảo anh nín đi, nhưng anh lại càng kêu lớn tiếng hơn: “Lạy con
vua Đavít, xin thương xót tôi!” Vậy Chúa Giêsu dừng lại, truyền dẫn anh đến
cùng Người. Khi anh đến gần bên Người, Người hỏi anh: “Ngươi muốn Ta làm gì cho
ngươi?” Anh thưa: “Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy”. Chúa Giêsu bảo anh:
“Hãy nhìn xem, lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi”. Tức khắc anh thấy được và
anh đi theo Người, và ca tụng Thiên Chúa. Thấy vậy toàn dân liền ca ngợi Thiên
Chúa. Đó là lời Chúa.
Kỷ niệm Cung hiến thánh
đường Thánh Phêrô và Thánh Phaolô, Tông đồ
BÀI ĐỌC I: Cv 28,
11-16. 30-31
“Như thế là chúng tôi đã trẩy
đi Rôma”.
Trích sách Tông đồ
Công vụ.
Sau ba tháng, chúng tôi lên đi trên chiếc tàu Alexandria, tàu này có hiệu
là Dioscuri, đã trú tại đảo (Mêlita) trong mùa đông qua. Khi đến thành
Syracusa, chúng tôi lưu lại đó ba ngày. Rồi từ đó, chúng tôi đi dọc theo bờ biển
mà đến Rêgiô. Ngày hôm sau, nhờ có gió nam nên hai ngày sau chúng tôi đến
Putêôlô. Tại đó, chúng tôi có gặp được anh em, họ mời chúng tôi ở lại với họ bảy
ngày, và thế là chúng tôi đã trẩy đi Rôma.
Khi các anh em ở Rôma nghe tin chúng tôi đến, họ ra đón rước chúng tôi tận
chợ Appiô và tại Tam Quán. Khi Phaolô trông thấy họ, liền tạ ơn Thiên Chúa và
được lòng trông cậy vững vàng. Khi chúng tôi đến Rôma, Phaolô được phép ở nhà
riêng với người lính canh.
Suốt hai năm, ngài trú tại ngôi nhà đã thuê, tiếp nhận tất cả những ai đến
gặp ngài, ngài rao giảng nước Thiên Chúa và dạy dỗ những điều về Chúa Giêsu
Kitô một cách dạn dĩ, không có ai ngăn cấm. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 97, 1.
2-3ab. 3cd-4. 5-6
A+B=Chúa đã tỏ sự
công chính Người trước mặt chư dân (c. 2b).
Xướng: 1) Hãy ca tụng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều
huyền diệu. Tay hữu Người đã tạo cho Người cuộc chiến thắng, cùng với cánh tay
thánh thiện của Người. – Đáp.
2) Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người; trước mặt chư dân, Người tỏ rõ đức
công minh. Người đã nhớ lại lòng nhân hậu và trung thành để sủng ái nhà Israel.
– Đáp.
3) Khắp nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng
ta. Toàn thể địa cầu, hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hỉ mừng vui và đàn ca. – Đáp.
4) Hãy ca mừng Chúa với cây đần cầm, với cây đàn cầm, với điệu nhạc du
dương. Hãy thổi sáo và rúc tù và, hãy hoan hô trước thiên nhan Chúa là Vua. –
Đáp.
ALLELUIA:
Alleluia, alleluia!
– Chúng con ca ngợi Chúa là Thiên Chúa, chúng con tuyên xưng Chúa là chúa tể. Lạy
Chúa, ca đoàn vinh quang các tông đồ ca ngợi Chúa. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 14, 22-33
“Xin truyền cho con đi trên mặt
nước mà đến cùng Thầy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
(Khi dân chúng đã ăn no), Lập tức Chúa Giêsu giục các môn đệ trở xuống
thuyền mà qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. Giải tán họ
xong, Người lên núi cầu nguyện một mình. Đến chiều, Người vẫn ở đó một mình.
Còn thuyền thì đã ra giữa biển, bị sóng đánh chập chờn vì ngược gió. Canh tư
đêm tối, Người đi trên biển, các ông hoảng hồn mà nói rằng: “Ma kìa!” và các
ông sợ hãi kêu la lớn tiếng. Lập tức, Chúa Giêsu nói với các ông rằng: “Hãy yên
tâm. Thầy đây, đừng sợ!” Phêrô thưa lại rằng: “Lạy Thầy, nếu quả là Thầy, thì
xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến cùng Thầy”. Chúa phán: “Hãy đến!”
Khi thấy gió mạnh, ông sợ hãi và sắp chìm xuống nên la lên rằng: “Lạy Thầy, xin
cứu con!” Lập tức, Chúa Giêsu giơ tay nắm lấy ông mà nói: “Người hèn tin, tại
sao lại nghi ngờ?” Khi cả hai đã lên thuyền thì gió liền yên lặng. Những người ở
trong thuyền đến lạy Người mà rằng: “Thật, Thầy là Con Thiên Chúa”. Đó là lời
Chúa.
SUY NIỆM : Sự mù lòa
thiêng liêng
Con người đã được Thiên Chúa sáng tạo đặt vào trong hiện hữu và cuối cùng
sẽ trở về cùng Thiên Chúa trong Chúa Giêsu Kitô. Trong thời gian chờ đợi ngày
trở về này, mỗi người chúng ta phải sống như thế nào? Chúng ta hãy đối chiếu cuộc
sống chúng ta với Lời Chúa, nhưng không phải chỉ đối chiếu, mà còn cần phải sửa
chữa, vứt bỏ những gì không phù hợp với lời dạy của Chúa.
Tin Mừng mà Giáo Hội cho chúng ta lắng nghe hôm nay, kể lại cuộc gặp gỡ
giữa Chúa Giêsu và người mù thành Giêricô. Ðây không phải là dụ ngôn, mà là biến
cố có thật. Chúng ta có thể quan sát hai thái độ thực hành. Trước hết là thái độ
của những người cản trở không cho anh mù gặp gỡ Chúa, những người này cho rằng
chỉ có họ mới được quyền đi bên cạnh Chúa. Thật ra, trong tương quan giữa con
người với Thiên Chúa, trên bình diện thông ban ân sủng, cứu rỗi, con người
không thể cậy dựa vào quyền lợi của mình mà đòi hỏi Thiên Chúa. Tất cả đều là
ân sủng nhưng không của Thiên Chúa, không ai có quyền dành lại ân sủng đó cho
riêng mình.
Thái độ thứ hai chúng ta có thể nhận thấy nơi anh mù. Ý thức thân phận của
mình, anh không có gì để khoe khoang hay đòi hỏi, nhất là đòi hỏi Thiên Chúa,
mà anh chỉ khiêm tốn cầu xin: "Lạy ông Giêsu, con vua Ðavít, xin dủ lòng
thương tôi". Sự mù lòa thể xác và nghèo nàn vật chất không phải là một
ngăn trở con người gặp gỡ Thiên Chúa và lãnh nhận ơn lành của Ngài. Từ ơn lành
cho thể xác mù lòa: "Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được", anh mù đã
tiến thêm một bước quan trọng, như tác giả Luca ghi lại: "Tức khắc anh thấy
được và theo Chúa, vừa đi vừa ca tụng Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân liền ca ngợi
Thiên Chúa". Anh mù đã sống trọn ơn gọi Kitô của mình; anh đã thực hiện lời
Chúa Giêsu căn dặn các môn đệ Ngài: "Ánh sáng của các con phải chiếu soi
trước mặt thiên hạ, để họ thấy những việc lành các con làm, mà tôn vinh Cha các
con Ðấng ngự trên trời".
Ước gì Lời Chúa hôm nay thức tỉnh và giải thoát chúng ta khỏi sự mù lòa
thiêng liêng, để chúng ta luôn bước đi trong ánh sáng của Chúa và chiếu tỏa ánh
sáng ấy trước mặt mọi người.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai Tuần 33 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: I Mac 1:10-15, 41-43, 54-57, 62-63; Lk 18:35-43.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Lòng trung hiếu với Thiên Chúa.
Trong cuộc đời chúng ta thường gặp thấy hai mẫu người trái ngược nhau. Một
mẫu người dễ dàng ”hễ thay ngôi là đổi chủ,” vì mục đích của họ là làm sao cho
có lợi nhuận nhiều và không phải hy sinh chịu đau khổ. Đây cũng là loại người
thích “bắt cá hai tay,” trên có bàn thờ Chúa Mẹ, dưới thì quàng thêm ông thần
tài cho chắc ăn. Họ nghĩ lỡ không có Chúa Mẹ, hay các Ngài không ban, họ vẫn
còn thần tài phù hộ. Ngược lại, một mẫu người có hướng đi rõ rệt, khi đã tin ai
và đã hứa điều gì, họ nhất quyết sống theo niềm tin và giữ lời hứa; cho dù có
phải chịu đau khổ và chấp nhận cái chết.
Các Bài Đọc hôm nay cho chúng ta thấy hai mẫu người tương phản trong cuộc
đời. Trong Bài Đọc I, tác giả Sách Maccabees I trình bày hai mẫu người Do-thái:
(1) Những người dựa vào lợi nhuận để thay đổi niềm tin; vì họ không thấy Thiên
Chúa ban thưởng gì cho việc giữ Lề Luật cả, nên họ chạy theo lối sống của vua
Hy-lạp và quay lưng lại với Thiên Chúa. (2) Những người nhất quyết thờ phượng
Thiên Chúa và tuân giữ Lề Luật, họ sẵn sàng hy sinh chịu đau khổ và chịu chết,
chứ không bao giờ phản bội Thiên Chúa. Trong Phúc Âm, người mù thành Jericho nhất
định xin Chúa Giêsu chữa lành; cho dù phải gặp bao ngăn cản của đám đông đang
đi theo Chúa. Sau cùng, nhờ niềm tin vững mạnh, anh đã được như sở nguyện.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Họ thà chết chẳng thà để cho mình
ra ô uế vì thức ăn và vi phạm Giao Ước thánh.
1.1/
Những người nông nổi, “gió chiều nào che chiều ấy:” Đây là thời kỳ đế quốc Hy-lạp
cai trị người Do-thái, và những cám dỗ của nền văn minh Hy-lạp làm cho nhiều
người Do-thái bỏ đạo và Lề Luật. Tác giả Sách Maccabees tường thuật: Lúc bấy giờ,
từ trong Israel đã nảy sinh những đứa vô lại, chúng đã dụ dỗ nhiều người như
sau: “Nào chúng ta đi ký kết giao ước với các dân tộc láng giềng, vì từ khi sống
cách biệt họ, chúng ta gặp phải nhiều tai hoạ.” Nhiều người bị cám dỗ thấy lời
này thật vừa lòng nên đã nghe theo.
Rồi vua Antiochus ra chiếu chỉ trong toàn vương quốc truyền cho mọi người
phải nhập thành một dân duy nhất, và ai nấy phải bỏ tục lệ của mình. Mọi dân tộc
đều chấp hành lệnh vua.
Trong dân Israel, có nhiều người hưởng ứng việc thờ phượng vua đã truyền;
họ dâng lễ tế cho các ngẫu tượng, vi phạm luật Sabbath. Ngày mười lăm tháng
Chislev, năm một trăm bốn mươi lăm, vua cho dựng đồ ghê tởm phạm thánh trên bàn
thờ dâng lễ toàn thiêu và cho lập các bàn thờ trong các thành miền Judah chung
quanh Jerusalem. Trước cửa nhà và ngoài quảng trường, người ta dâng hương. Gặp
sách Luật ở đâu, thì đem xé và quăng vào lửa. Bắt gặp sách Giao Ước ở nhà ai và
biết ai còn tuân giữ Lề Luật, thì đem ra xử tử theo phán quyết của vua.
Một số những lý do làm con người dễ thay ngôi đổi chủ: Thứ nhất, họ không
tin những lời Thiên Chúa dạy dỗ và hứa ban. Thứ hai, vì họ không tin có cuộc sống
đời sau, nên họ đặt tất cả niềm trông cậy vào cuộc sống đời này. Thứ ba, họ
không có tình yêu đối với Thiên Chúa; một khi không có hay đã hết tình yêu, con
người sẽ không còn sức mạnh để làm chứng cho Thiên Chúa. Nói tóm, khi con người
không có ba nhân đức đối thần tin, cậy, mến; con người dễ chạy theo những cám dỗ
của ba thù và không thể trung thành với Thiên Chúa.
1.2/
Những người nhất quyết trung thành giữ Luật Chúa: Lửa thử vàng, gian nan thử nhân
đức. Nếu đã có những người khi gặp đau khổ đã phản bội Thiên Chúa; nhưng vẫn
còn “nhiều người trong dân Israel vẫn kiên tâm vững chí, nhất định không ăn những
thức ăn ô uế. Họ thà chết chẳng thà để cho mình ra ô uế vì thức ăn, vi phạm
Giao Ước thánh. Cuối cùng họ đã chết.”
Những lý do giúp con người trung hiếu trọn đời với Thiên Chúa: Thứ nhất,
họ tin Thiên Chúa, những gì Ngài dạy dỗ và hứa ban cho những ai trung thành. Thứ
hai, niềm hy vọng vững vàng của họ vào cuộc sống mai sau. Họ biết Thiên Chúa sẽ
trả lại sự sống cho những ai sẵn sàng hy sinh mạng sống làm chứng cho Ngài. Sau
cùng là tình yêu của họ dành cho Thiên Chúa. Tình yêu có sức mạnh làm con người
vượt qua mọi trở ngại để trung thành với Thiên Chúa. Khi con người đã có tình
yêu Thiên Chúa, không gì có thể lay chuyển con người để họ phản bội Thiên Chúa.
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu chữa người mù thành
Jericho.
2.1/
Lời cầu xin khẩn thiết của người mù: Việt-Nam có câu tục ngữ: “Có đau mắt thì mới biết
thương người mù.” Vì không thấy đường nên tất cả thế giới đẹp đẽ đối với anh là
một bóng đen, và công việc duy nhất anh có thể làm được là ngồi ăn xin lòng
thương xót của người qua đường. Anh mù chứ không điếc nên khi nghe thấy đám
đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì. Họ báo cho anh biết là Đức Giêsu
Nazareth đang đi qua đó. Chắc chắn anh đã nghe về Đức Kitô chuyên chữa lành bệnh
nhân, nên anh không bỏ lỡ cơ hội, anh liền kêu lên (boa,w) rằng: “Lạy ông
Giêsu, Con vua Đavít, xin thương xót tôi!”
Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi. Không ai có thể hiểu nỗi
đau khổ của anh; tất cả đều bận tâm với những toan tính riêng tư của họ. Những
người quát nạt này có lẽ bực mình vì tiếng kêu cứu của anh làm họ không nghe rõ
những gì Chúa Giêsu đang giảng giải. Nhưng anh mù không sờn lòng và càng kêu lớn
tiếng hơn (kra,zw): “Lạy Con Vua Đavít, xin thương xót tôi!”
Việc anh kêu lớn tiếng hơn có thể anh sợ Chúa Giêsu chưa nghe thấy tiếng
kêu nài của anh; nhưng cũng để biểu tỏ tấm lòng kiên trì kêu cầu của anh, không
một sức mạnh nào có thể ngăn ngừa anh đừng trông cậy vào Thiên Chúa. Với bệnh tật
của anh, anh nghĩ có lẽ đây là cơ hội ngàn năm một thuở anh có cơ hội được Chúa
Giêsu chữa lành.
2.2/
Phản ứng của Chúa Giêsu, người mù, và đám đông: Làm sao Thiên Chúa của lòng thương xót không động
lòng trước tiếng kêu bi thương của con cái mình? Ngài dừng lại, truyền dẫn anh
ta đến. Khi anh đã đến gần, Người hỏi: “Anh muốn tôi làm gì cho anh?” Anh ta
đáp: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được.” Người mù không xin tiền, không xin
bất cứ sự gì khác, nhưng xin cho được thấy, vì anh biết sự sáng quan trọng thế
nào đối với anh. Đức Giêsu nói: “Anh nhìn thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa
anh.” Lập tức, anh ta nhìn thấy và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa.
Anh biết Chúa Giêsu có lòng thương xót, anh biết Chúa Giêsu là người duy nhất
có thể chữa anh, và chính anh đã được Chúa Giêsu thương xót chữa lành; nên chuyện
anh đi theo Ngài để ngợi khen Thiên Chúa là chuyện tự nhiên phải làm. Thấy vậy,
toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Cuộc sống với quá nhiều quyến dũ vật chất và hưởng thụ dễ làm cho trái
tim con người ra chai đá, khiến chúng ta không còn nhạy cảm với tình thương
Thiên Chúa. Chúng ta hãy làm sống lại tình yêu ban đầu của chúng ta dành cho
Thiên Chúa, bằng cách năng nhớ lại những gì Ngài đã làm cho chúng ta, để biết
ơn, để ca tụng, và biết sống xứng đáng với tình yêu của Ngài.
– Chúng ta hãy làm sống lại tình yêu ban đầu của chúng ta dành cho nhau;
để luôn biết quí trọng và dễ tha thứ cho nhau. Những người dễ dàng phản bội tha
nhân và thay người yêu như thay áo, chắc chắn sẽ phải chuốc lấy hậu quả của những
sự phản bội này một khi đã hết thời hay khi lâm cảnh khốn khó.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
18/11/2019 – THỨ HAI TUẦN 33 TN
Cung hiến thánh đường thánh Phê-rô và Phao-lô
Lc 18,35-43
ĐỂ ĐƯỢC GẶP ĐỨC KI-TÔ
Người mù tại Giê-ri-khô kêu lên rằng : “Lạy ông Giê-su, Con
vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi.” Những người đi đầu quát nạt, bảo anh im
đi; nhưng anh càng kêu lớn tiếng… Chúa Giê-su dừng lại truyền dẫn anh ta đến…
(Lc 18,35-43)
Suy niệm: Người mù thành Giê-ri-khô muốn gặp được Đức Giê-su
thật khó lắm thay! Anh ta muốn đến trước mặt Chúa để nói lên điều làm anh khao
khát đến điên cuồng: “Lạy Ngài, xin cho tôi được thấy.” Thế nhưng những người
chung quanh lại trở thành hàng rào ngăn cản anh đến với Đức Giê-su vì cho rằng
anh ta không có “tiêu chuẩn” đó. Cũng may cho anh, Chúa đích thân can thiệp, và
anh được toại nguyện: anh được dẫn đến gặp Chúa để bày tỏ ước nguyện và Ngài
đáp ứng nguyện vọng của anh ngay lập tức. Điều tốt lành suýt nữa đã không xảy
ra cho anh chỉ vì sự cản trở vô ý thức của những người chúng quanh. Cuối cùng
phép lạ cũng vẫn xảy ra nhờ cặp mắt đầy quan tâm của Chúa luôn nhận ra và cảm
thông nỗi thống khổ của người khác, và nhờ lòng cậy trông đầy kiên nhẫn của anh
mù nữa.
Mời Bạn: Phải chăng đôi khi chúng ta cũng cản trở nhau đến với
Đức Ki-tô bằng những lời “quát nạt” khiến chúng ta không nghe, không cảm được
những nhu cầu bức xúc của người anh em?
Chia sẻ: Có người
anh em nào trong cộng đoàn của chúng ta đang cần cảm thông, an ủi, chia sẻ?
Sống Lời Chúa: Bắt chước Đức Ki-tô, nhìn tha nhân bằng cái nhìn đầy
quan tâm và nhân hậu của Ngài.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, đôi khi con cảm
thấy người anh em đang sống gần gũi con thật đáng ghét và vướng bận. Xin cho
con biết nhìn nhau bằng cái nhìn của Chúa, để con nhận ra Chúa trong người anh
em đau khổ của con.
(5 Phút Lời Chúa)
Xin cho tôi nhìn thấy (18.11.2019 – Thứ Hai Tuần 33 TN)
Suy niệm:
Trong những năm hành đạo, Đức Giêsu đã chữa một số người mù.
Vào những ngày cuối đời, khi trên đường lên Giêrusalem lần cuối,
Ngài đã chữa cho anh mù ở Giêricô.
Giêricô được coi là thành phố cổ xưa nhất, không xa Giêrusalem,
nằm ở hạ lưu sông Giođan, thấp hơn mực nước biển 300 mét.
Anh mù ở Giêricô kiếm sống bằng cách ngồi bên vệ đường ăn xin.
Anh vừa bị tách biệt với người khác, vừa bị lệ thuộc vào người khác.
Mất khả năng nhìn, nhưng anh vẫn còn khả năng nghe và nói.
Để gặp được Đức Giêsu, anh đã tận dụng mọi khả năng còn lại.
Anh nghe tiếng đám đông đi qua, tiếng chân người rộn ràng (c. 36).
Anh tò mò hỏi xem chuyện gì vậy.
Khi biết là Đức Giêsu Nadarét đang đi ngang qua,
anh thấy ngay điều mình chờ đợi từ lâu, nay đã đến.
Vị ngôn sứ nổi tiếng này anh nghe đồn đã làm bao phép lạ lẫy lừng.
Ngay cả người mù bẩm sinh cũng được Ngài làm cho sáng mắt.
Cơ hội ngàn năm một thuở đã đến rồi.
Anh tự nhủ mình không thể nào để vuột mất.
Nhưng làm thế nào để Đức Giêsu lưu tâm đến anh?
Làm thế nào để cho Ngài dừng lại?
Vũ khí mạnh nhất và gần như duy nhất của anh, là tiếng kêu.
Chỉ tiếng kêu của anh mới lôi kéo được sự chú ý của Ngài,
và báo hiệu cho Ngài về sự hiện diện của anh.
Anh kêu thật to tên Ngài dù không biết Ngài ở đâu.
“Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi” (c. 38).
Hãy nghe tiếng kêu của anh giữa tiếng đám đông ồn ào cười nói.
Anh kêu tiếng kêu của trái tim, đầy tin tưởng, hy vọng, tha thiết.
Nhưng tiếng kêu ấy lại bị bắt phải im đi, có thể vì sợ gây phiền hà.
Anh mù chẳng những đã không vâng lời, lại còn kêu to hơn nữa.
Rồi tiếng kêu của anh cũng đến tai Đức Giêsu, khiến Ngài dừng chân.
Đức Giêsu muốn gặp người đã gọi tên mình để xin thương xót (c. 40).
Cuộc hạnh ngộ bắt đầu bằng câu hỏi anh mong từ lâu:
“Anh muốn tôi làm gì cho anh?” (c. 41).
Câu trả lời quá hiển nhiên: “Lạy Ngài, xin cho tôi được thấy.”
Khi được sáng mắt, anh không phải ngồi bên vệ đường như trước đây.
Anh đã nhập vào đám đông những người theo Chúa và đi trên đường.
Nếu hôm nay Chúa hỏi tôi: “Anh chị muốn tôi làm gì cho anh chị?”,
tôi sẽ trả lời Ngài ra sao? tôi sẽ xin Ngài điều gì?
Ơn biết mình mù và muốn thấy rõ chính mình, là một ơn lớn.
Có người mù, không biết mình mù, nên vẫn thản nhiên ở lại trong cảnh mù.
Người ấy có thể vô tội, nhưng có nguy cơ gây hại cho tha nhân (Mt 15,
14).
Lại có người cố ý không muốn thấy, cố ý mù để khỏi phải thay đổi.
Họ không thấy được cái xà trong mắt mình (Mt 7, 3).
Xin Chúa giúp chúng ta xóa những nguyên nhân gây mù,
đó là dục vọng của đôi mắt (1 Ga 2, 16), là thành kiến về người khác.
Xin Chúa giúp chúng ta nhờ đối thoại mà ra khỏi tình trạng mù xem voi,
và được Thánh Thần đưa vào sự thật trọn vẹn (Ga 16, 13).
Ước gì chúng ta khiêm tốn đến với Chúa Giêsu
mà “mua thuốc xức mắt để thấy được” (Kh 3, 18).
Cầu nguyện:
Như người mù ngồi bên vệ đường
xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.
Xin cho con được thấy bản thân
với những yếu đuối và khuyết điểm,
những giả hình và che đậy.
Cho con được thấy Chúa hiện diện bên con
cả những khi con không cảm
nghiệm được.
Xin cho con thực sự muốn thấy,
thực sự muốn để cho ánh sáng
Chúa
chiếu giãi vào bóng tối của
con.
Như người mù ngồi bên vệ đường
xin Chúa dủ lòng thương cho
con được thấy.
Lm. Antôn Nguyễn Cao
Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
18 THÁNG MƯỜI MỘT
Bản Chất Siêu Việt
Của Hôn Nhân Và Gia Đình
Những người vợ và chồng phải nhận ra rằng đời sống hôn nhân và gia đình
không chỉ đơn thuần là công việc của con người mà thôi. Không, chúng nằm trong
kế hoạch đời đời của Thiên Chúa, kế hoạch ấy vượt trên những tình trạng dao động
của thời đại chúng ta và bất biến qua những thăng trầm của lịch sử. Với cơ chế
của một sự kết hợp bất khả phân ly giữa người chồng và người vợ, Thiên Chúa muốn
làm cho con người tham dự vào những mục tiêu cao nhất của Ngài, đó là thông
truyền tình yêu và năng lực sáng tạo cho con người và cho mọi tạo vật.
Đó là lý do tại sao hôn nhân và gia đình cung ứng cho chúng ta một mối
tương quan đặc biệt với Thiên Chúa. Đời sống hôn nhân và gia đình là những thực
tại phát xuất từ Ngài và được tổ chức bởi Ngài. Gia đình bắt đầu và có đời sống
của nó từ trên mặt đất này, nhưng nó được định liệu để được biến đổi trên trời.
Bất cứ nỗ lực nào không dành đủ quan tâm đến bản chất siêu việt và cốt yếu này
của đời sống hôn nhân và gia đình sẽ rơi vào nguy cơ không nhận hiểu thực tại
sâu xa của tình yêu vợ chồng.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 18/11
Cung hiến thánh đường
Thánh Phêrô
và thánh đường
Thánh Phaolô
1Mcb 1, 10-15.
41-43. 54-57. 62-63’ Lc 18, 35-43.
LỜI SUY NIỆM: “Lạy ông Giêsu. Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!”
Tiếng kêu của anh
chàng mù ngồi bên vệ đường ở thành Giêrikhô; mãi mãi là tiếng kêu xin của mỗi
người chúng ta ngày hôm nay, chúng ta cũng đang mù trước những hoàn cảnh đau
thương của người anh em, chúng ta đang mù trước những việc làm đen tối chỉ biết
kiếm ra cho thật nhiều tiền, để thỏa mãn trong chi dùng và còn nhiều cái mù
khác.
Lạy Chúa Giêsu.
Xin cho chúng con được sáng mắt, biết đứng lên, mạnh dạn vứt bỏ tất cả để bước
đi theo Chúa mà tôn vinh Thiên Chúa.
Mạnh Phương
18 Tháng Mười Một
Tôi Ðã Gặp Ngài
André Frossard, một ký giả người Pháp đã cho xuất bản cuộc phỏng vấn Ðức
Thánh Cha Gioan Phaolô II cách đây vài năm, là con của một người theo chủ nghĩa
Marxit. Chính ông đã từng là một người cộng sản đầy xác tín…
Ngày nọ, ông phải đưa một người bạn đến một tu viện. Trong lúc chờ đợi
người bạn, ông tò mò bước vào một nhà nguyện có đặt Mình Thánh Chúa. Ông không
bao giờ nghĩ rằng Chúa đang chờ ông. Trong một phút chốc, ông bỗng nhận ra một
ánh sáng thiêng liêng trong tâm hồn. Bừng dậy sau một cơn mê tăm tối, ông bước
ra khỏi nhà nguyện chạy tức tốc đến người bạn và hô lớn: “Thiên Chúa hiện hữu.
Ðó là một chân lý”.
Ông đã ghi lại kinh nghiệm thiêng liêng ấy trong một quyển sách với tựa đề:
“Thiên Chúa hiện hữu. Tôi đã gặp Người”. Quyển sách đã được liệt kê vào danh
sách của những tác phẩm bán chạy nhất…
Dù cho ta có chối bỏ Thiên Chúa, Người vẫn luôn luôn chờ đợi ta. Tại một
góc đường nào đó, trước một ánh nến lung linh nào đó, trong một biến cố đau
thương nào đó, Người đang chờ ta. Phải, Thiên Chúa như một người tình chung thủy
lúc nào cũng chờ đợi ta… Chỉ có sự thất vọng, chán nản mới có thể hủy bỏ mọi hẹn
hò của Thiên Chúa. Bao lâu ta còn tìm kiếm, bao lâu ta còn phấn đấu, bao lâu ta
còn hy vọng, thì bấy lâu Thiên Chúa vẫn còn chờ đợi ta…
(Lẽ Sống)







Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét