24/10/2016
Thứ Hai tuần 30 thường niên.
Bài
Ðọc I: (Năm II) Ep 4, 32 - 5, 8
"Anh
em hãy sống trong tình thương như Ðức Kitô".
Trích
thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh
em thân mến, anh em hãy ăn ở hiền hậu với nhau, hãy thương xót và tha thứ cho
nhau, như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Ðức Kitô.
Vậy
anh em hãy bắt chước Thiên Chúa, như con cái rất yêu dấu của Người: hãy sống
trong tình thương, như Ðức Kitô đã yêu thương chúng ta và phó mình làm của dâng
và lễ tế thơm tho ngọt ngào dâng lên Thiên Chúa vì chúng ta.
Còn
như tội tà dâm và mọi thứ tội ô uế hay là gian tham, thì dù nhắc đến tên chúng
cũng đừng nói tới nơi anh em, như thế mới xứng hợp với các thánh. Cả những chuyện
hoa tình, tục tĩu và giễu cợt, tất cả những cái đó đều bất xứng. Tốt hơn là hãy
nói những lời cảm tạ Chúa.
Bởi
chưng anh em hãy biết rõ điều này là: tất cả những kẻ tà dâm, ô uế hay tham
lam, là một thứ nô lệ thần tượng, đều không được hưởng phần gia nghiệp trong nước
của Ðức Kitô và Thiên Chúa. Ðừng để ai lấy hão huyền mà phỉnh gạt anh em, vì những
điều ấy mà cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đổ xuống trên những con cái ngỗ nghịch.
Vậy anh em chớ thông đồng với những kẻ ấy. Xưa kia anh em là sự tối tăm, nhưng
hiện nay anh em là sự sáng trong Chúa. Anh em hãy ăn ở như con cái sự sáng.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 1, 1-2. 3. 4 và 6
Ðáp: Anh em hãy bắt chước Thiên Chúa, như con cái rất yêu dấu của
Người (c. Ep 5, 1).
Xướng:
1) Phúc cho ai không theo mưu toan kẻ gian ác, không đứng trong đường lối những
tội nhân, không ngồi chung với những quân nhạo báng. Nhưng vui thoả trong lề luật
Chúa, và suy ngắm luật Chúa đêm ngày. - Ðáp.
2)
Họ như cây trồng bên suối nước, trổ sinh hoa trái đúng mùa: lá cây không bao giờ
tàn úa. Tất cả công việc họ làm đều thịnh đạt. - Ðáp.
3)
Kẻ gian ác không được như vậy; họ như vỏ trấu bị gió cuốn đi, vì Chúa canh giữ
đường người công chính, và đường kẻ gian ác dẫn tới diệt vong. - Ðáp.
Alleluia:
Tv 94, 8ab
Alleluia,
alleluia! - Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa và đừng cứng lòng. -
Alleluia.
Phúc
Âm: Lc 13, 10-17
"Chớ
thì không nên tháo xiềng xích buộc người con gái của Abraham này trong ngày
Sabbat sao?"
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi
ấy, nhân ngày Sabbat, Chúa Giêsu giảng dạy trong một hội đường. Và đây có một
người đàn bà bị quỷ ám làm cho bà đau yếu đã mười tám năm. Bà bị khòm lưng,
hoàn toàn không thể trông lên được. Khi Chúa Giêsu xem thấy bà, Người liền gọi
bà đến mà bảo rằng: "Hỡi bà kia, bà được khỏi tật của bà". Rồi Người
đặt tay trên bà ấy, tức thì bà đứng thẳng lên và tôn vinh Thiên Chúa.
Nhưng
viên trưởng hội đường tức giận, vì Chúa Giêsu chữa bệnh trong ngày Sabbat, nên
ông cất tiếng bảo dân chúng rằng: "Có sáu ngày người ta phải làm việc: vậy
thì các người hãy đến xin chữa bệnh trong ngày đó, chớ đừng đến trong ngày
Sabbat".
Chúa
trả lời và bảo ông ta rằng: "Hỡi những kẻ giả hình, chớ thì trong ngày
Sabbat, mỗi người trong các ông không thả bò hay lừa của mình ra khỏi chuồng mà
dẫn nó đi uống nước sao? Phương chi người con gái của Abraham này, Satan cột
trói nó đã mười tám năm nay, chớ thì không nên tháo xiềng xích buộc nó trong
ngày Sabbat sao?"
Khi
Người nói thế, tất cả những kẻ chống đối Người đều hổ thẹn, và toàn dân vui mừng
vì những việc lạ lùng Người đã thực hiện.
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm: Cốt Lõi Của Ðạo
Một đêm mùa Ðông lạnh như cắt, một vị ẩn sĩ không chịu nổi cái lạnh của sa mạc, đã tìm đến xin trú ẩn tại một ngôi chùa. Nhìn thấy gương mặt tiều tụy của vị ẩn sĩ, tu sĩ canh giữ ngôi chùa không nỡ để ông ta đứng mãi giữa trời. Vị tu sĩ cho ông vào, nhưng lại nói một cách cương quyết: "Ông có thể ngủ đêm trong chùa, nhưng chỉ một đêm thôi, ngày mai ông phải rời khỏi nơi này tức khắc, vì đây là nơi tu hành, chứ không phải là trại tế bần".
Một đêm mùa Ðông lạnh như cắt, một vị ẩn sĩ không chịu nổi cái lạnh của sa mạc, đã tìm đến xin trú ẩn tại một ngôi chùa. Nhìn thấy gương mặt tiều tụy của vị ẩn sĩ, tu sĩ canh giữ ngôi chùa không nỡ để ông ta đứng mãi giữa trời. Vị tu sĩ cho ông vào, nhưng lại nói một cách cương quyết: "Ông có thể ngủ đêm trong chùa, nhưng chỉ một đêm thôi, ngày mai ông phải rời khỏi nơi này tức khắc, vì đây là nơi tu hành, chứ không phải là trại tế bần".
Giữa
đêm, vị tu sĩ nghe thấy tiếng động kỳ lạ. Ông thức dậy và chứng kiến cảnh tượng
khác thường: giữa ngôi chùa vị ẩn sĩ đang ngồi sưởi ấm bên một đống lửa cháy phừng.
Nhìn lên bàn thờ, vị tu sĩ không còn thấy tượng Phật bằng gỗ nữa. Ông hỏi vị ẩn
sĩ, vị này chỉ vào đống lửa điềm nhiên đáp: "Tôi không chịu nổi cái lạnh,
nên đã dùng tượng Phật để nhóm lên đống lửa này". Nghe thế, vị tu sĩ quát
lớn: "Ông khùng rồi sao? Ông có biết ông đã làm gì không? Ðây là tượng Phật,
ông đã đốt cháy Ðức Thích Ca của chúng tôi".
Sáng
hôm sau, vị tu sĩ trở lại để đuổi vị ẩn sĩ ra khỏi chùa; ông thấy vị ẩn sĩ đang
bới đống tro như để tìm kiếm vật gì đó. Thấy vị tu sĩ thắc mắc, ông ta trả lời:
"Tôi đang tìm kiếm những cái xương của Ðức Phật mà ngài bảo là tôi đã
thiêu đốt tối hôm qua".
Về
sau, vị tu sĩ canh giữ ngôi chùa kể lại câu truyện cho một Thiền sư, và Thiền
sư đã trách ông như sau: "Ông là một tu sĩ xấu, bởi vì ông xem một tượng
Phật chết trọng hơn một mạng người sống".
Một
trong những nguyên nhân dẫn đến cái chết của Chúa Giêsu, chính là cuộc xung đột
giữa Ngài và những người Biệt phái. Những người Biệt phái bám vào việc tuân giữ
nghi thức và luật lệ đến độ dẫm lên trên cả mạng sống con người. Trong khi đó,
đối với Chúa Giêsu, cốt lõi của đạo chính là tình yêu. Phân định về việc giữ
ngày Hưu lễ, Chúa Giêsu tuyên bố dứt khoát: "Ngày Hưu lễ được làm ra vì
con người, chứ không phải con người vì ngày Hưu lễ". Ngài đã giải thoát một
người đàn bà khỏi bị còng lưng trong ngày Hưu lễ, để chứng tỏ sự sống của con
người, giá trị của con người, hay đúng hơn, tình yêu thương cao cả hơn tất cả
những nghi thức và việc tuân giữ bên ngoài.
Xin
cho chúng ta hiểu rằng cái cốt lõi của đạo chính là tình thương. Xin cho những
lời cầu kinh, những việc tuân giữ luật lệ không là những cái vỏ hình thức bên
ngoài, mà phải dẫn chúng ta đến những hành động cụ thể của tình yêu. Xin cho
chúng ta luôn xác tín rằng sống cho tình yêu là được sống trong Chúa.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai Tuần 30 TN2
Bài đọc: Eph 4:32-5:8; Lk 13:10-17.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thay đổi quan niệm và thái độ sống
Sự Thật không tùy thuộc vào thời gian,
nơi chốn, hay số đông. Xã hội hiện đại đang cố gắng xét lại, bóp méo, hay thay
đổi Sự Thật bằng cách lấy đủ mọi lý do về thời gian, nơi chốn, hay đám đông để
từ chối Sự Thật. Các Bài đọc hôm nay mời gọi con người xét lại những gì mình đã
tin hay đã quá quen thuộc, vì không phải những gì mình đã tin hay đã quá quen
thuộc đều đúng. Con người cần mở rộng tâm hồn để đón nhận những điều hay lẽ
phải từ người khác; đối chiếu và suy xét với những gì mình vẫn tin; và can đảm thay
đổi những gì mình đã tin hay đã làm không đúng. Trong Bài đọc I, các tín hữu
Êphêsô đã quá quen với nếp sống phóng khóang buông thả của người Hy-Lạp, họ coi
chuyện tình dục là chuyện bình thường. Thánh Phaolô khuyên họ xét lại và chuyển
hướng tới cuộc sống theo ánh sáng tốt lành hơn. Trong Phúc Âm, ông Trưởng Hội
Đường đặt việc giữ ngày Sabbath trên lòng thương xót. Chúa Giêsu phản đối thái
độ của ông và dạy đám đông lòng thương xót quí trọng hơn việc cẩn thận giữ Luật
Lệ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Phải có lòng thương xót và biết tha thứ cho nhau:
1.1/ Điều căn bản và quan trọng nhất của
Đạo: là yêu thương và tha thứ, chứ
không phải ở việc giữ Luật. Như Thiên Chúa và Đức Kitô đã yêu thương tha thứ
cho con người, con người cũng phải yêu thương và tha thứ cho nhau. Thánh Phaolô
khuyên các tín hữu Êphêsô: “Anh em hãy bắt chước Thiên Chúa, vì anh em là con
cái được Người yêu thương, và hãy sống trong tình bác ái, như Đức Ki-tô đã yêu
thương chúng ta, và vì chúng ta, đã tự nộp mình làm hiến lễ, làm hy lễ dâng lên
Thiên Chúa tựa hương thơm ngào ngạt.”
1.2/ Đạo lý nền tảng này đòi các tín hữu
Êphêsô xét lại cuộc sống của họ: Người Hy-Lạp
có quan niệm rất phóng khóang về các vấn đề luân lý, nhất là chuyện dâm dục.
Nhóm triết gia “thuần tri thức (Gnosticism)” chủ trương: chỉ có linh hồn mới
quan trọng, còn thân xác là ngục tù giam hãm linh hồn; vì thế, con người có thể
làm bất cứ điều gì liên quan tới thân xác. Những tội phạm đến thân xác của Công
Giáo là chuyện thông thường đối với họ.
Thánh Phaolô khuyên họ nên xét lại, ngài
nêu lên đặc biệt là 3 tội: “Chuyện gian dâm, mọi thứ ô uế hay tham lam, thì dù
nói đến, anh em cũng phải tránh, như thế mới xứng đáng là những người trong Dân
thánh. Anh em phải biết rõ điều này: không một kẻ gian dâm, ô uế hay tham lam
nào được thừa hưởng cơ nghiệp trong Nước của Đức Kitô và của Thiên Chúa.”
(1) Gian dâm (porneia): giao hợp trái phép, làm điếm, các họat động liên quan đến lãnh vực tình dục
trong việc làm. Đây là tội luôn có trong sổ tội của Thánh Phaolô. Ngài quan
niệm: thân xác con người là chi thể của Đức Kitô (I Cor 6:13, I Cor 12:13) và
là Đền Thờ của Chúa Thánh Thần (I Cor 6:19); vì thế các tội phạm đến thân xác
là tự tách mình ra khỏi thân thể của Đức Kitô (I Cor 6:16).
(2) Gian dối, ô uế : đây là những tội ngược lại với trong sạch và thánh thiện. Danh từ này bao
gồm mọi thứ làm cho con người ra ô uế như ghen tương, dối trá, nói chuyện hoa
tình… Thánh Phaolô khuyên: “Đừng nói lời thô tục, nhảm nhí, cợt nhả: đó là
những điều không nên; trái lại, phải tạ ơn Thiên Chúa thì hơn.”
(3) Gian tham: tội này áp dụng trong mọi thứ: tiền bạc, danh vọng, quyền hành, sắc đẹp.
Thánh Phaolô quan niệm gian tham lam cũng là thờ ngẫu tượng; thay vì tôn thờ
Thiên Chúa lại tôn thờ những gì Ngài tạo dựng (Col 3:5). Nó cũng phạm đến tha
nhân vì mong muốn những gì của tha nhân hay đối xử bất công với tha nhân để đạt
những gì mình mong muốn.
1.3/ Thay đổi quan niệm và nếp sống cũ: Đối diện với đạo lý mới của Thánh Phaolô, các tín hữu Hy-Lạp bị giằng co:
một bên là quan niệm và nếp sống cũ đã quá quen, một bên là những đòi hỏi của
những người tin vào Chúa. Sẽ có những người như Nhóm Thuần Tri Thức phản đối
đạo lý của Phaolô: “thân xác là ngục tù giam hãm linh hồn;” hay Nhóm Tin Lành
hiện nay chủ trương: “Chỉ cần tin là đủ!” Đâu là Sự Thật và lối sống mà các tín
hữu phải theo? Thánh Phaolô khuyên: “Đừng để ai lấy lời hão huyền mà lừa dối
anh em, chính vì những điều đó mà cơn thịnh nộ của Thiên Chúa giáng xuống những
kẻ không vâng phục. Vậy anh em đừng thông đồng với họ. Xưa anh em là bóng tối,
nhưng bây giờ, trong Chúa, anh em lại là ánh sáng. Vậy anh em hãy ăn ở như con
cái ánh sáng.”
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu chữa
bệnh trong ngày Sabbath.
2.1/ Lòng thương xót của Chúa khi nhìn thấy
đau khổ của con người: Một con người bình thường sẽ cảm
thấy xót xa khi nhìn thấy một người mẹ lưng còng; hậu quả của những tháng ngày
hy sinh lam lũ ngòai đồng để có cơm bánh cho đàn con. Có đau mắt thì mới biết
thương người mù, có còng lưng như Bà thì mới biết nỗi khổ nhục của người lúc
nào cũng chỉ nhìn xuống đất. Chúa Giêsu xót xa khi nhìn thấy Bà và không cầm
lòng được trước đau khổ của Bà nên Ngài ra tay chữa Bà dẫu Bà không xin (chắc
Bà cũng chẳng nhìn thấy Chúa để xin) và dẫu là ngày Sabbath, nên Đức Giê-su gọi
lại và bảo: "Này bà, bà đã được giải thoát khỏi tật nguyền!" Rồi
Người đặt tay trên bà, tức khắc bà đứng thẳng lên được và tôn vinh Thiên Chúa.
2.2/ Sự vô tâm của ông Trưởng Hội Đường: Cùng nhìn một người đàn bà lưng còng, nhưng cách nhìn và phản ứng của ông
Trưởng Hội Đường khác hẳn với cách nhìn và phản ứng của Đức Kitô. Sự đau khổ
của Bà không là mối quan tâm của ông, nhưng việc không giữ ngày Sabbath của
Chúa làm tổn thương đến địa vị của ông và làm ông mất mặt với dân chúng. Chúng
ta hãy xem thái độ của ông: Ông trưởng hội đường tức tối vì Đức Giêsu đã chữa
bệnh vào ngày Sabbath, ông lên tiếng nói với đám đông rằng: "Đã có sáu
ngày để làm việc, thì đến mà xin chữa bệnh những ngày đó, đừng có đến vào ngày
Sabbath!"
2.3/ Chúa vạch trần sự sai trái của ông: Trước hết, Chúa mắng ông là “Đồ giả hình;” vì xem ra ông giữ Luật, nhưng
lại vi phạm Luật khi phải bảo vệ những gì liên quan đến quyền lợi của mình.
Chúa đưa ra một ví dụ: “Thế ngày Sabbath, ai trong các người lại không cởi dây,
dắt bò lừa rời máng cỏ đi uống nước?” Thứ đến, Chúa chỉ cho thấy sự vô tâm của
ông khi đối xử con người không bằng con bò hay con lừa: “Còn bà này, là con
cháu ông Abraham, bị Satan trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng lẽ lại
không được cởi xiềng xích đó trong ngày Sabbath sao?”
Đứng trước những lời sửa dạy của Chúa,
con người có 2 thái độ: tất cả những kẻ chống đối Người lấy làm xấu hổ, còn
toàn thể đám đông thì vui mừng vì mọi việc hiển hách Người đã thực hiện.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
(1) Chúng ta phải biết mở lòng để sẵn
sàng sửa chữa những niềm tin sai lầm và những thói quen xấu.
(2) Phải đặt tình yêu và lòng thương xót
lên trên những lợi lộc vật chất hay giữ Lề luật bên ngòai.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
24/10/16 THỨ HAI TUẦN
30 TN
Th. An-tôn Ma-ri-a Cla-rét, giám mục
Lc 13,10-17
Th. An-tôn Ma-ri-a Cla-rét, giám mục
Lc 13,10-17
Suy niệm: Khi ông chủ tịch
hội đường viện dẫn luật truyền thống để ‘mắng’ những người đến xin Chúa Giê-su
chữa bệnh trong ngày sa-bát ngay trong hội đường do ông quản lý, ông đã muốn
chứng tỏ quyền hành của mình. Thế nhưng khi Chúa Giê-su ‘lật tẩy’ ông bằng cách
giả sử một trường hợp đụng đến quyền lợi của ông, ông đã làm thinh ‘né’ câu
chất vấn của Ngài: “Thế ngày sa-bát, ai trong các người lại không cởi
dây, dắt bò lừa đi uống nước?” Thật mỉa mai thay, người ta nhân
danh ‘truyền thống’ để lớn tiếng hạch sách người khác, nhưng khi đụng đến quyền
lợi của mình thì lại ‘chống chế’ cốt sao mình không bị thiệt thòi đến… nửa cái
móng tay! Chính thái độ đó đã trói buộc các 'nhân linh ư vạn vật' cứ mãi phải
'còng lưng' không thể 'đứng thẳng' lên được.
Mời Bạn: Việc 'kiêng việc
xác' ngày Chúa Nhật có giúp bạn thật sự thánh hóa ngày của Chúa không, hay bạn
viện lý do cuộc sống còn 'nhiều khó khăn' nên bạn không 'kiêng' vì sợ bị 'thua
thiệt'? Hay có chăng, bạn dành cho Chúa một chút thì giờ khít khao cho việc 'đi
lễ' để gọi là có… Còn lại bạn chủ yếu dành cho việc làm ăn, việc giải trí?
Sống Lời Chúa: Suy nghĩ câu nói
của thánh I-rê-nê: “Vinh quang của Thiên Chúa là con người sống.” Ngày Chúa Nhật
bạn chọn làm một việc ý nghĩa đích thực để làm vinh danh Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
Chúa dành cả cuộc đời tại thế để đem lại ơn ích cho con người. Xin cho chúng
con biết dành nhiều thời gian hơn nữa cho công việc của Nước Trời. Amen.
Đứng thẳng được
Có những thứ trói buộc do tác động bên ngoài,
nhưng có thứ xiềng xích do chính chúng ta đúc nên để tự giam mình.
Suy niệm:
Trong dòng tiến hóa từ vượn lên đến người,
có một thay đổi bên ngoài khá rõ nét.
Càng tiến hóa thì lưng con vật càng thẳng
hơn.
Khi con người có thể đứng thẳng, tầm nhìn
sẽ rộng hơn, xa hơn.
Hai chi trước được tự do nên có thể làm
được nhiều điều phức tạp.
Đứng thẳng đúng là một nét đặc trưng của
con người
Người phụ nữ trong bài Tin Mừng hôm nay bị
còng lưng đã lâu.
Mười tám năm không thể nào đứng thẳng lên
được (c. 11).
Lưng bà còng hẳn xuống khiến tầm nhìn của
bà bị giới hạn.
Có lẽ bà chỉ nhìn thấy mảnh đất nhỏ trước
mặt hơn là thấy bầu trời cao.
Bệnh này thật khó chịu, khiến bà đi đứng
khó khăn.
Vậy mà bà vẫn có mặt ở hội đường vào ngày
sabát, khi Đức Giêsu giảng.
Dù bà thấp vì còng lưng, Ngài vẫn trông
thấy bà.
Dù bà chẳng xin gì, Ngài vẫn chủ động gọi
để gặp bà (c. 12).
Đức Giêsu nhìn thấy sự trói buộc do cơn
bệnh dai dẳng.
“Này bà, bà đã được giải thoát khỏi tật
nguyền.”
Chữa bệnh chính là đem lại giải thoát cho
người phụ nữ.
Hơn nữa, Đức Giêsu còn đặt tay trên bà như
một cử chỉ yêu thương.
Tức khắc bà còng lưng đã có thể đứng thẳng
lên được.
Điều mơ ước từ mười tám năm, bỗng chốc
thành hiện thực.
Bà có thể nhìn thấy bầu trời và cất lời tôn
vinh Đấng ngự trên đó (c. 13).
Đức Giêsu coi bệnh của bà như một sự trói
buộc của Xatan (c. 16).
Không phải chỉ là trói buộc bằng dây như
người ta cột bò lừa (c. 15),
mà là trói buộc bằng xiềng xích.
Chính vào ngày sabát, Đức Giêsu đã cởi
xiềng xích đó cho bà,
để bà được tự do, được đứng thẳng như một
người bình thường.
Bà còng lưng bị trói buộc bởi gánh nặng
của bệnh tật.
Nhưng có bao thứ trói buộc khác làm con
người mất tự do.
Như người phụ nữ này, chúng ta muốn và cố
làm cho mình đứng thẳng,
nhưng hoàn toàn bó tay từ nhiều năm qua.
Có những thứ trói buộc do tác động bên
ngoài,
nhưng có thứ xiềng xích do chính chúng ta
đúc nên để tự giam mình.
Tôi bị trói buộc bởi lòng ích kỷ, tham
vọng, thèm muốn…
Chúng ta cần thú nhận mình không tự giải
thoát mình được,
không tự đứng thẳng được, không tự cắt đứt
những thứ trói buộc mình.
Chúng ta cần Đức Giêsu đặt tay của Ngài
trên đời ta để ta được tự do.
Đâu phải chỉ người phụ nữ còng lưng mới bị
trói buộc.
Tôi cũng bị trói buộc bởi những giá trị mập
mờ của thế tục.
Làm sao để tôi được tự do với cái cell
phone tôi đang dùng,
với những hình ảnh mà tôi tìm kiếm trên
internet,
với lối sống mà ngày nay bao người coi là
đáng ước mơ?
Xin cho tôi không chỉ cúi xuống nhìn thấy
miếng đất be bé trước mặt,
nhưng có thể ngước lên để thấy bầu trời
mênh mông trên cao.
Cầu nguyện:
Chỉ mong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế Người là tất cả của tôi.
Chỉ mong ý muốn trong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế tôi cảm thấy Người ở mọi nơi,
đến với Người trong mọi sự,
và dâng Người tình yêu trong mọi lúc.
Chỉ mong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế tôi không bao giờ muốn tránh gặp
Người.
Chỉ mong mọi ràng buộc trong tôi chẳng còn
gì,
nhờ đó tôi gắn bó với ý muốn của Người
và thực hiện ý Người trong suốt đời tôi.
(R. Tagore)
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng 10
24
THÁNG MƯỜI
Xin
Cho Chúng Nên Một
Chiều
hôm trước khi vào cuộc Khổ Nạn, trong bữa Tiệc Ly với các môn đệ, Chúa Giêsu đã
cầu nguyện cho sự hiệp nhất của tất cả những ai tin vào Ngài. Ngài nói: “ Lạy
Cha, con không chỉ cầu xin cho những người này – tức các tông đồ- nhưng còn cho
những ai nhờ họ mà tin vào con, để tất cả nên một như Cha ở trong Con và Con ở
trong Cha, để họ cũng ở trong chúng ta” (Ga 17, 20-21).
Chúng
ta cùng hiệp thông trong lời cầu nguyện này với chính Chúa Kitô – vị Thượng tế
của Giao Ước Mới. Chúa Kitô hiến trao chính bản thân mình làm hy lễ. Ngài trao
hiến chính Thịt và Máu của Ngài. Ngài trao hiến cuộc sống và cái chết của Ngài.
Và với hy tế này, hy tế thánh thiện vô song, Ngài giao hòa thế giới với chính
Ngài. Đức Kitô chết trên Thập Giá để “quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mát khắp
nơi về một mối” (Ga 11,52).
Lời
nguyện hiến tế của Chúa Giêsu được thốt ra từ chính trọng tâm của hy tế này. Cả
lời cầu nguyện và cái chết hy tế của Ngài đều có cùng một mục đích là “Xin cho
chúng nên MỘT”.
- suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY
24-10
Ep
4, 32-5,8; Lc 13, 10-17.
LỜI
SUY NIỆM: “Còn bà này, là con cháu ông Ápraham, bị Xatan
trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng lẽ lại không được cởi xiềng xích đó
trong ngày Sabát sao?”
Trong
mọi tạo dựng của Thiên Chúa, con người là tạo vật mà Thiên Chúa yêu thương nhất,
chính tay Ngài nắn tạo nên hình ảnh của Ngài, chính Ngài thổi hơi của Ngài vào
để có sự sống, Ngài cho làm đầu mọi tạo vật và được sử dụng để đem lại sự sống
và truyền sinh. Dù con người đã phạm tội, Ngài cũng không dứt bỏ tình thương đối
với con người. Khi Chúa Giêsu chữa cho người đàn bà còng lưng đã mười tám năm
trong ngày Sabát, Người muốn nhấn mạnh rằng không nên để đau khổ kéo dài cho tới
ngày mai, nếu có thể chấm dứt hôm nay. Cho chúng ta biết được khi thực hành việc
bác ái đối với những người đang bi tai nạn hay đang đau khổ một cách vô vị lợi,
thì không cần lệ thuộc thời gian hay không gian cũng như những điều luật của
con người.
Lạy
Chúa Giêsu, khi chúng con đứng trước sự khổ đau, hay tai nạn của người anh em,
xin cho mỗi thành viên trong gia đình chúng con, biết thực hành đức ái vô vị lợi
để đem lại bình an cho người ấy và chúng con cũng nhận được niềm vui.
Mạnh
Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
24-10
Thánh
ANTÔN MARIA CLARET
Giám
mục - Tổ phụ dòng Trái tim vẹn sạch mẹ Maria (1807 - 1870)
"Tình
yêu Chúa Kitô thúc bách tôi"
Đó
là châm ngôn và chương trình đời sống thánh ANTÔN MARIA CLARET. Ngài sinh năm
1807 tại Sallent Bắc Tây Ban Nha, trong một gia đình khiêm tốn làm nghề dệt. Là
con thứ 5 trong 10 anh em, thánh nhân tỏ ra nhanh nhẹn thông minh có khiếu đối
với nghề nghiệp của cha anh và được gởi đi Barcelone trong một xưởng máy lớn.
Ban chiều, Ngài dự lớp học Pháp văn, nghiên cứu La văn và luyện nghề ấn loát,
không có gì Ngài xao lãng cả. Ơn gọi đi tu sống sâu trong đáy lòng Ngài, kèm
theo mọi hành động và sắp trở thành mạnh mẽ nhất: cuối cùng Ngài đã bước qua cổng
chủng viện ở Vich năm 1829.
Trước
tâm hồn phong phú của thánh nhân, Đức cha Corcue ra đã rút ngắn chương trình thần
hoc. Ngài thụ phong linh mục 6 năm sau và cử hành thánh lễ đầu tiên tại giáo xứ
Ngài đã được rửa tội. Được cử làm cha sở, Ngài đã thánh hóa địa hạt của mình.
Nhưng việc tông đồ của Ngài cần một điạ hạt rộng lớn hơn. Ngài đi Roma, muốn
gia nhập dòng Tên nhưng một vết thương ở chân buộc Ngài từ bỏ ý định trở về Tây
Ban Nha. Bản chất nóng nảy của Ngài tỏ lộ những ân huệ siêu nhiên mới, tài hùng
biện thánh của Ngài tăng bội số những cuộc trở lại, chủ đề được ưa chuông của
Ngài là: đường thẳng và chắc để về trời" và ngày càng thêm nhiều người dấn
thân vào đường hẹp sỏi đá mở ra ánh sáng. Đức Trinh Nữ hình như hiện diện khi
Ngài trình bày các bổn phận của bậc sống nhạt nhẽo nhưng có nét đẹp ẩn giấu trước
mặt Chúa, các từ bỏ liên tiếp... Ngài đã đi giảng như vậy qua một tỉnh với hành
trang gồm có cuốn sách Thánh Kinh và sách nguyện gói trong khăn, Ngài từ chối tất
cả tiền bạc, ngủ dưới vòm trời, giải tội ngày đêm và dâng lễ khi ánh sao cuối
cùng vừa lặn. Ngài đã đặt tay chữa bệnh, chiêm ngắm các cuộc hiện ra.
Antôn
rất gần gũi tự do đến nỗi đã gây nên những ghen tương, những lời chế nhạo ngắt
ngang bài giảng của Ngài. Mạng sống bị đe dọa, Ngài phải giã từ quê hương thân
yêu để rồi chỉ trở lại 15 năm sau để được đề cử và tấn phong Tổng giám mục
Santiago, Cuba, tại nhà thờ chính toà Vich, Ngài đã dùng khoảng thời gian giao
thời này để Phúc âm hoá các đảo Camari và đặt nền móng tu hội thừa sai Trái tim
vẹn sạch Đức Mẹ, Ngài nỗ lực dưới mọi hình thức để cứu vớt các linh hồn. Đây là
lúc Ngài thêm danh hiệu MARIA vào tên mình.
Vị
tổng giám mục truyền giáo cập bến, Ngài sắp gặp thấy một giáo xứ đầy thương tâm
gồm một ít linh mục thiếu học nghèo túng, Ngài thiết lập một nhóm học hiểu biết
và tiếp tục vai trò người bao bọc vì Chúa Kitô, Ngài mất 6 năm để rảo qua các
điạ phận mênh mông của mình, những con số sau đây nói lên hoạt động của Ngài:
11.000 bài giảng, 120.000 lễ Thêm sức, 40.000 phép rửa tội, 12.000 lễ hôn phối.
Còn mệt nhọc hơn cả những khó khăn trên đường, thánh nhân hòa mình với các bệnh
nhân ngã gục vì dịch tả. Các chủ nhân buôn bán nô lệ tố cáo Ngài đã xúi giục
các người bị tàn phá nổi loạn. Mười lăm lần Ngài đã thoát chết. Ngài mơ lập một
trường nông nghiệp nhưng gặp những chống đối mạnh mẽ.
Theo
lời thỉnh cầu của hoàng hậu Isabelle II, đức giáo hoàng đã cử thánh Antôn Maria
làm tuyên úy cho bà. Ngài nhận lời sau nhiều do dự, với điều kiện là sẽ đứng ra
ngoài mọi chuyện chính trị và không sống trong hoàng cung. Từ Maddrid, Ngài tiếp
tục cai quản Cuba. Nhưng sự ghen tương không dứt. Sự vu khống đã đưa đến
chỗ các kẻ thù ký tên khả kính của Ngài dưới những danh sách bần tiện, trong
khi chính Ngài đã là tác giả xây dựng của 150 pho sách hay những tập rời. Cuộc
cách mạng đã xua đuổi hoàng hậu tới Pan, rồi Paris là nơi cha giải tội
đã theo bà và lo lắng cho thuộc điạ Tây ban Nha và vẫn theo đuổi phát triển của
tu hội truyền giáo, Ngài dự cộng đồng bàn về giáo thuyết bất khả ngộ của tòa
thánh. Sự ghen ghét của những thù địch người Tây ban Nha theo đuổi Ngài mãi.
Thánh nhân một thời rút lui về một trong những nhà dòng của Ngài ở Prades, rồi ở
L'Audes, nơi các thày dòng Xitô ở Phontfroide là nơi không hề phàn nàn kêu
trách năm 1870.
Antôn
Maria Claret vị thánh rất tân thời đã tỏ ra là nhà tiên phong với nhà sách đạo
của Ngài. Trước khi có các tu hội triều ngày nay, Ngài đã sáng nghĩ ra
"các nữ tu tại gia" là học giả uyên bác, Ngài đã xếp các văn sĩ có
giá trị, các nghệ sĩ công giáo vào "hàn lâm viện thánh Micae".
(daminhvn.net)
24
Tháng Mười
Ngày Liên Hiệp Quốc
Vào
năm 1945, ba quốc gia gây chiến Ðức, Italia, Nhật mang bộ mặt tan tác tả tơi của
những nước bại trận. Ða số những thành phố lớn tại Ðức, cũng như hai thành phố
Hiroshima và Nagasaki tại Nhật chỉ còn là những đống gạch vụn, những thành phố
chết.
Hình
ảnh của thế giới, nhất là tại các quốc gia bị chiến tranh tàn phá trong những
năm "39-45" có lẽ không khác gì bộ mặt của trái đất sau trận lụt Ðại
Hồng Thủy, khi trận lụt vĩ đại gây ra do những trận mưa lũ kéo dài 40 ngày đêm
đã giết hại mọi sinh vật, như tác giả sách Khởi Nguyên viết: "Mọi loài xác
thịt động đậy trên đất đều tắt thở: chim chóc, thú vật, mãnh thú... tất cả các
vật trên cạn đều bị xóa sạch trên mặt đất từ người cho đến xúc vật, côn trùng
và chim trời...".
Từ
đống tro tàn của thế chiến thứ hai, một ý nghĩa đã được manh nha và Liên Hiệp
Quốc đã thành hình với mục đích bảo vệ an ninh và xây dựng hòa bình. Vì như một
chính trị gia đã phát biểu: "Nếu con người không hủy diệt chiến tranh, chiến
tranh sẽ hủy diệt con người".
Nhưng
từ ngày tổ chức Liên Hiệp Quốc được thành lập vào năm 1945 đến nay không biết
bao nhiêu cuộc chiến song phương cũng như nội bộ đã xảy ra. Những bàn tay con
người vẫn được dùng để giơ gươm, để lảy cò, để bấm nút nhữntg khí giới giết người.
Vì thế súng vẫn nhả đạn và máu tươi vẫn tuôn rơi, lòng đất mẹ vẫn thấm máu con
người.
Ngày
24 tháng 10 hằng năm, bao nhiêu lá cờ của mọi quốc gia đã được trưng lên trong
những buổi lễ kỷ niệm ngày Liên Hiệp Quốc được thành lập, bao nhiêu sinh hoạt
đã được tổ chức để nhắc nhở con người, không phân biệt màu da, tiếng nói, không
phân biệt tín ngưỡng hay quan niệm về thể chế chính trị, ý nghĩa của tổ chức
mang mục đích bảo vệ an ninh và xây dựng hòa bình.
Nhưng
thiết nghĩ, hòa bình thế giới không thể được thiết lập nếu lòng người chưa đạt
được sự an bình, vì nếu những tâm tình ganh ghét, ghen tuông, nghi kỵ, nếu những
tư tưởng lợi dụng, đàn áp, bóc lột vẫn còn âm ỉ cháy trong lòng chúng ta, thì
ngọn lửa chiến tranh vẫn còn có thể bùng cháy bất cứ lúc nào.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét