16/07/2018
Thứ Hai tuần 15 thường niên
Bài Ðọc I: (Năm
II) Is 1, 10-17
"Các ngươi hãy
tắm rửa, hãy dẹp khỏi mắt Ta các tư tưởng xấu xa".
Trích sách Tiên tri
Isaia.
Hỡi các hoàng tử
Sôđôma, hãy nghe lời Chúa; hỡi dân Gômôra, hãy lắng tai nghe luật Thiên Chúa
chúng ta. Chúa phán: "Muôn vàn hy lễ có ích lợi gì cho Ta? Ta đã chán chê
và không còn ưa thích những của lễ toàn thiêu bằng chiên đực, mỡ các súc vật
béo, máu bò đực, chiên con và dê đực.
"Khi các ngươi đến
trước mặt Ta, ai kiểm soát các vật ấy nơi tay các ngươi, để các ngươi đi vào
hành lang của Ta? Các ngươi đừng tiếp tục hiến dâng cho Ta những lễ tế vô ích nữa.
Ta ghê tởm mùi hương. Ta không chịu được các ngày đầu tháng, các ngày Sabbat và
các ngày lễ trọng khác. Những cuộc hội họp của các ngươi đều là gian ác.
"Tâm hồn Ta chán
ghét những ngày trăng mới và các lễ trọng của các ngươi. Tất cả những thứ đó đã
làm khổ Ta, Ta đã nhàm chán chịu đựng rồi. Và khi các ngươi giơ tay các ngươi
lên, thì Ta quay mặt đi. Khi các ngươi càng cầu nguyện, thì Ta càng không nhậm
lời, vì tay các ngươi vấy đầy máu.
"Các ngươi hãy tắm
rửa, hãy thanh tẩy, hãy dẹp khỏi mắt Ta các tư tưởng xấu xa; đừng làm điều xấu
nữa, hãy làm điều lành; hãy tìm kiếm công lý, hãy cứu giúp kẻ bị áp bức, hãy
xét xử công bằng cho những trẻ mồ côi và bênh vực người goá bụa".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 49, 8-9.
16bc-17. 21 và 23
Ðáp: Ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên
Chúa cứu độ (c. 23b).
Xướng: 1) Ta không khiển
trách ngươi về chuyện dâng lễ vật, vì lễ toàn thiêu của ngươi đặt ở trước mặt
Ta luôn. Ta không nhận từ nhà ngươi một con bò non, cũng không nhận từ đàn
chiên ngươi những con dê đực. - Ðáp.
2) Tại sao ngươi ưa kể
ra những điều huấn lệnh, và miệng ngươi thường nói về minh ước của Ta? Ngươi là
kẻ không ưa lời giáo huấn và ném bỏ lời Ta lại sau lưng? - Ðáp.
3) Ngươi làm thế, mà
Ta đành yên lặng? Ngươi đã tưởng rằng Ta cũng giống như ngươi? Ta sẽ bắt lỗi, sẽ
phơi bày trước mặt ngươi tất cả. Ai hiến dâng lời khen ngợi, người đó trọng
kính Ta; ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ. - Ðáp.
Alleluia: 1 Sm 3, 9
Alleluia, alleluia! -
Lạy Chúa, xin hãy phán, vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe: Chúa có lời ban sự sống
đời đời. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 10, 34 -
11, 1
"Thầy không đến
để đem hòa bình, nhưng đem gươm giáo".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng các Tông đồ rằng: "Các con chớ tưởng rằng Thầy đến để mang hoà
bình cho thế gian: Thầy không đến để đem hoà bình, nhưng đem gươm giáo. Vì
chưng, Thầy đến để gây chia rẽ con trai với cha mình, con gái với mẹ mình, nàng
dâu với mẹ chồng mình: và thù địch của người ta lại là chính người nhà mình. Kẻ
nào yêu mến cha mẹ hơn Thầy, thì chẳng xứng đáng với Thầy. Kẻ nào yêu con trai
con gái hơn Thầy, thì chẳng xứng đáng với Thầy. Kẻ nào không vác thập giá mình
mà theo Thầy, thì không xứng đáng với Thầy. Kẻ nào cố tìm mạng sống mình thì sẽ
mất, và kẻ nào đành mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm lại được nó.
Kẻ nào đón tiếp các
con là đón tiếp Thầy, và kẻ nào đón tiếp Thầy, là đón tiếp Ðấng đã sai Thầy. Kẻ
nào đón tiếp một tiên tri với danh nghĩa là tiên tri, thì sẽ lãnh phần thưởng của
tiên tri; và kẻ nào đón tiếp người công chính với danh nghĩa người công chính,
thì sẽ lãnh phần thưởng của người công chính. Kẻ nào cho một trong những người
bé mọn này uống chỉ một bát nước lã mà thôi với danh nghĩa là môn đệ, thì quả
thật, Thầy nói với các con: người ấy không mất phần thưởng đâu".
Sau khi Chúa Giêsu
truyền dạy xong các điều ấy cho mười hai tông đồ, Người rời khỏi đó để đi dạy dỗ
và rao giảng trong các thành phố của các ông.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Chúa Sẽ Ðền
Bù
Có thể nói, bài Tin Mừng
hôm nay cho hệ quả của bước đường theo Chúa. Theo Chúa, người môn đệ phải chấp
nhận nhiều thua thiệt: họ có thể bị chống đối từ ngoài xã hội đến trong gia
đình, và một cách nào đó, Chúa Giêsu cũng bị xem là nguyên cớ của các tranh chấp,
chống đối. Thật thế, làm sao không có đối nghịch giữa ánh sáng và bóng tối, giữa
Chúa Giêsu và thế gian, giữa quyền lực Thiên Chúa và quyền lực thế gian. Bước
theo Chúa, người môn đệ phải chọn lựa, và chỉ chọn lựa tình yêu Chúa mới cho họ
xứng đáng được gọi là môn đệ Ngài.
Chắc chắn, khi chọn lựa
như vậy, người môn đệ không tránh khỏi những mất mát, thua thiệt. Tuy nhiên,
Thiên Chúa sẽ không để họ phải thất vọng, Ngài sẽ đền bù vượt quá sự chờ đợi của
họ. "Ðón tiếp một tiên tri, sẽ nhận được phần thưởng dành cho một tiên
tri; đón tiếp người công chính, sẽ nhận được phần thưởng dành cho người công chính;
đón tiếp kẻ rao giảng, sẽ nhận được phần thưởng dành cho kẻ rao giảng".
Người môn đệ của Chúa đừng sợ mất phần thưởng, nhưng hãy sợ mình chưa trung
thành trong bổn phận của mình mà thôi.
Với Thiên Chúa, dù
công khai hay âm thầm, sứ mệnh kẻ rao giảng bao giờ cũng cần thiết. Thiên Chúa
luôn cần đến những người ngày đêm nhiệt thành rao giảng và làm chứng cho Ngài bằng
đời sống hoạt động tông đồ, nhưng Ngài cũng cần đến những người hỗ trợ cho công
việc tông đồ bằng đời sống âm thầm cầu nguyện và hy sinh. Lịch sử chỉ nhớ đến
những vĩ nhân, chứ lịch sử không đủ giấy bút để ghi lại hết những khuôn mặt đã
góp phần vào đời sống của các vĩ nhân. Lịch sử không nhớ, nhưng Thiên Chúa lại
ghi nhớ tất cả, Ngài không bỏ sót một khuôn mặt nào, và phần thưởng của họ cũng
có giá trị như của các vĩ nhân.
Xin Chúa cho chúng ta
biết biểu lộ lòng trung thành với Chúa và Giáo Hội bằng những đóng góp nhỏ bé
trong đời sống hằng ngày của chúng ta. Dù chỉ là những việc nhỏ bé, âm thầm,
không được ai biết đến, nhưng chúng ta hãy tin rằng chúng vẫn hiện diện và có
giá trị trước mặt Chúa.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai Tuần 15 TN2
Bài đọc: Isa
1:10-17; Mt 10:34-11:1
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Luôn sống như
đang hiện diện trước mặt Thiên Chúa.
Một sự thật về Thiên
Chúa mà con người cần ý thức: Ngài ở khắp mọi nơi; vì thế, không có một việc
làm nào của con người qua khỏi ánh mắt của Thiên Chúa. Đây cũng là niềm tin của
người Việt-nam khi nói: “Trời cao có mắt.” Vì có mắt nên Ngài nhìn thấy mọi sự,
ngay cả những sự bí mật trong tâm hồn, và Ngài sẽ trả ơn hoặc báo oán con người
xứng với việc họ làm. Trong thực tế, nhiều lần con người quên thực tại quan trọng
này, họ nghĩ họ có thể giấu Thiên Chúa, nên cũng cư xử với Ngài như cư xử với
những con người khác.
Các bài đọc hôm nay muốn
nhắc nhở cho con người hãy luôn biết sống như đang hiện diện trước mặt Thiên
Chúa. Trong bài đọc I, ngôn sứ Isaiah nhắc nhở cho con cái Israel biết phản ứng
của Đức Chúa khi nhìn họ tới dâng lễ vật lên cho Ngài. Người tay sạch lòng
thanh sẽ được Ngài đoái nhận và chúc lành; người tay vấy máu và hai lòng sẽ chỉ
gây kinh tởm cho Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu khuyên nhủ các môn đệ luôn biết
sống theo sự thật, cho dù có phải chịu ghét bỏ, truy tố, và tiêu diệt. Hãy làm
mọi sự cho tha nhân như đang làm cho chính Ngài, vì Ngài sẽ thưởng công xứng
đáng tất cả việc làm đó.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Giá trị bên trong hơn là hình thức bên ngoài.
1.1/ Thiên Chúa chán ngán
những giả dối bên ngoài: Con người muốn
che đậy tội lỗi và ác tâm bên trong bằng những hình thức vồn vã và săn đón bên
ngoài. Họ chỉ có thể làm những điều này với con người, vì con người không thể
nhìn thấu những gì họ suy nghĩ bên trong; nhưng họ không thể đánh lừa Thiên
Chúa, vì Ngài nhìn thấu suốt tâm hồn họ.
Ngôn sứ Isaiah tố cáo
các nhà lãnh đạo Israel khi họ tới dâng của lễ cho Thiên Chúa. Ngài đã chán ngấy
những lễ vật toàn thiêu béo tốt họ dâng. Họ đánh lừa chính họ, vì họ nghĩ Thiên
Chúa không biết những tội ác họ làm, hay họ nghĩ Ngài cũng giống như vua chúa,
cứ việc hối lộ những của béo tốt là mọi chuyện sẽ êm đẹp. Họ nghĩ khi họ vất vả
đến Đền Thờ dâng của lễ là làm lợi cho Thiên Chúa. Ngôn sứ nói rõ sự khó chịu
và chán ghét của Thiên Chúa khi cứ phải nhìn loài người đóng kịch, để lừa dối
Thiên Chúa: Đức Chúa phán: “Ngần ấy hy lễ của các ngươi, đối với Ta, nào nghĩa
lý gì? Lễ toàn thiêu chiên cừu, mỡ bê mập, Ta đã ngấy. Máu bò, máu chiên dê, Ta
chẳng thèm!”
Họ quên đi tất cả của
cải trong thế gian này là của Thiên Chúa. Họ có dâng lễ vật cũng là lấy của
Ngài ban mà dâng. Họ có đến dâng lễ cũng là do lợi ích cho chính họ chứ chẳng
thêm gì cho Thiên Chúa. Đối với những người này, những lễ vật họ dâng sẽ không
được chấp nhận, lời cầu của họ sẽ chẳng được lắng nghe, tội lỗi đã phạm chẳng
những không được lắng nghe mà còn chuốc thêm tội đánh lừa Thiên Chúa. Ngài tỏ
rõ cho họ biết: “Khi các ngươi dang tay cầu nguyện, Ta bịt mắt không nhìn; các
ngươi có đọc kinh cho nhiều, Ta cũng chẳng thèm nghe. Vì tay các ngươi đầy những
máu.”
1.2/ Thiên Chúa trân quí
những cao đẹp trong tâm hồn: Để được
Thiên Chúa chấp nhận và lắng nghe, con người cần sống thành thật mối liên hệ giữa
họ với Thiên Chúa và với tha nhân. Trước khi đến Đền Thờ dâng lễ vật, họ phải
thành tâm thống hối mọi tội lỗi đã phạm, họ phải hòa giải các nỗi bất hòa giữa
họ với tha nhân.
Sống công bằng là điều
kiện căn bản cho mối liên hệ giữa họ và Thiên Chúa: “Hãy tập làm điều thiện,
tìm kiếm lẽ công bình, sửa phạt người áp bức, xử công minh cho cô nhi, biện hộ
cho quả phụ.” Thời nào cũng có những người đối xử bất công với tha nhân vì tham
lợi nhuận. Họ lợi dụng quyền hành để áp bức người cô thân cô thế, nhất là những
cô nhi quả phụ. Họ dung túng những kẻ làm điều ác vì đã nhận quà hối lộ hay muốn
được thăng quan tiến chức.
2/ Phúc Âm: Đòi hỏi của Thiên Chúa không luôn phù hợp với sở thích của
con người.
2.1/ Chiến tranh và hòa
bình: Danh từ “mákairan” có hai nghĩa:
gươm giáo và chiến tranh. Nghĩa “gươm giáo” không thích hợp ở đây, nên dùng
“chiến tranh” như là tương phản của “bình an.” Câu hỏi được đặt ra là tại sao
“Hoàng Tử Bình An” như lời ngôn sứ Isaiah đã loan báo lại đem chiến tranh?
Thưa vì tư tưởng và
cách thức của Thiên Chúa khác với tư tưởng và cách của con người:
Thế gian không chấp nhận
sự thật: Nói và sống theo sự thật sẽ gây chia rẽ trong nhà, vì không phải tất cả
mọi người đều muốn nói và sống theo sự thật. Ví dụ: Bố mẹ ngăn cản không cho
con kết hôn với người ngoài đạo vì sợ con xao lãng việc giữ đạo. Bố mẹ ngăn cản
không cho con đi tu vì muốn có người nối dõi tông đường và hầu hạ. Vợ không muốn
chồng bắt con đi nhà thờ vì muốn con đi chùa… Trong những tình cảnh như vậy, một
người có nên quyết liệt sống theo sự thật hay im lặng đồng lõa để gia đình được
bình an?
2.2/ Tiêu chuẩn của Thiên
Chúa: Xung đột xảy ra không phải chỉ
trong tư tưởng, nhưng còn trong lối sống của người môn đệ. Ngài đòi con người
phải sống theo tiêu chuẩn của Nước Trời trong khi con người chỉ muốn an phận với
những tiêu chuẩn sống của thế gian. Ví dụ: Chúa đòi con người:
– Phải đặt Chúa trên hết
mọi sự: cha mẹ, vợ con, anh chị em trong khi có cha mẹ hay vợ/chồng đòi phải đặt
họ trên hết.
– Phải từ bỏ mọi sự và
vác thập giá theo Chúa vì: “Ai tìm giữ mạng sống mình thì sẽ mất; ai liều mất mạng
sống mình thì sẽ tìm lại được;” trong khi trào lưu xã hội luôn cổ võ lối sống đặt
cá nhân trên hết.
– Phải tiếp đón các
người làm việc cho Chúa: các tiên tri, các người công chính, các môn đệ thì sẽ
được dự phần vào các phần thưởng họ sẽ được; trong khi những loại người này
không luôn được tôn vinh dưới con mắt của người thế gian!
– Phải giúp đỡ người
nghèo vì làm cho họ là làm cho chính Chúa; trong khi người thế gian chỉ bỏ công
giúp đỡ những người sẽ mang lại lợi nhuận cho họ.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Con người sống theo
hình thức bên ngoài nhưng Thiên Chúa chú trọng đến những nét đẹp trong tâm hồn.
Chúng ta hãy cố gắng sống như đang ở trước tôn nhan Thiên Chúa.
– Sống theo sự thật sẽ
giúp chúng ta luôn sống như đang ở trước mắt Chúa, cho dù sống theo sự thật sẽ
bị người đời chê ghét, lừa đảo, truy tố và tiêu diệt; nhưng người môn đệ của
Chúa không thể sống khác hơn.
– Thách đố của chúng
ta: Chúng ta có dám chấp nhận đau khổ để nói và sống theo sự thật?
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
16/07/2018 – THỨ HAI TUẦN 15 TN
Đức Mẹ Núi Cát-minh
Mt 10,34-11,1
CAN ĐẢM TRONG MỌI THỬ THÁCH
“Này, Thầy sai các con đi như chiên vào giữa bầy sói.” (Mt
10,16)
Suy niệm: Chúa Giê-su đã có lần báo
trước con đường thập giá Ngài phải trải qua. Và nay đã đến lúc Chúa thẳng thắn
nói đến những đau khổâ thử thách sẽ xảy đến với các môn đệ. Vâng, bách hại là số
phận không thể tránh được của các môn đệ. Các ông phải đối diện nhiều thử thách
khi đi theo Chúa Giê-su. Chẳng hạn: thánh Tê-pha-nô bị bách hại và ném đá chết
tại Giê-ru-sa-lem, hoặc thánh Phao-lô bị cầm tù, rồi tử vì đạo. Tuy nhiên, dù
thử thách đến đâu và bị bách hại thế nào, các môn đệ vẫn luôn trung thành với Chúa
cho đến cùng, như thánh Phao-lô đã nói: “Chúng tôi luôn mang nơi thân mình cuộc
thương khó của Chúa Giê-su, để sự sống của Chúa Giê-su cũng được biểu lộ nơi
thân mình chúng tôi” (2Cr 4,10).
Mời Bạn: Có cuộc sống nào mà không
có thách đố? “Nếu có ai cho tôi một cuộc sống không gặp trở ngại nào thì hấp dẫn
thật đấy, nhưng tôi sẽ khước từ vì khi ấy tôi sẽ không còn học được điều gì từ
cuộc sống nữa” (Allyson Jones). Còn bạn, bạn có cảm thấy sợ hãi trước những đau
khổ đang diễn ra trong cuộc sống mình không? Bạn có chắc là bạn đang đi theo
Chúa Giê-su và cố gắng “vác” lấy những gánh nặng ấy với niềm xác tín: “Ơn Thầy
đủ cho con”?
Chia sẻ: Phản ứng của bạn khi gặp đau khổ, thử thách: né tránh,
oán trách Chúa, hay đón nhận như cái giá của người môn đệ của Đấng chịu đóng
đinh?
Sống Lời Chúa: Đón nhận đau khổ của ngày
hôm nay, như một cách sống tư thế môn đệ trung thành của Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
Chúa báo trước ai theo Chúa sẽ gặp những đau khổ bách hại. Xin giúp chúng con
ghi nhớ để luôn trung thành với Chúa.
(5 Phút Lời Chúa)
Không xứng với Thầy (16.7.2018 – Thứ Hai tuần 15 Thường niên)
Suy niệm
Văn Cao là một nhạc sĩ có tài với bản Tiến Quân Ca bất hủ.
Nhưng ông cũng là một thi sĩ ít được ai biết đến.
Ông có làm một bài thơ ngắn Không Đề như sau :
“Con thuyền đi qua
Đoàn tàu đi qua
để lại tiếng.
Đoàn người đi qua
để lại bóng.
Tôi không đi qua tôi
để lại gì ?”
Nhưng ông cũng là một thi sĩ ít được ai biết đến.
Ông có làm một bài thơ ngắn Không Đề như sau :
“Con thuyền đi qua
Đoàn tàu đi qua
để lại tiếng.
Đoàn người đi qua
để lại bóng.
Tôi không đi qua tôi
để lại gì ?”
Ông muốn để lại chút gì cho đời của kẻ đã mang tiếng ở trong trời đất.
Và ông hiểu rằng mình không thể để lại gì, nếu không vượt qua chính mình.
Cái tôi và tất cả những gì thuộc về nó, đều là đối tượng phải vượt qua.
Vượt qua cái tôi không làm tôi mất nó, nhưng lại được một cái tôi viên mãn.
Phải chăng đó là điều Văn Cao, một kitô hữu ẩn danh đến lúc chết,
muốn gửi gấm qua những vần thơ này ?
Và ông hiểu rằng mình không thể để lại gì, nếu không vượt qua chính mình.
Cái tôi và tất cả những gì thuộc về nó, đều là đối tượng phải vượt qua.
Vượt qua cái tôi không làm tôi mất nó, nhưng lại được một cái tôi viên mãn.
Phải chăng đó là điều Văn Cao, một kitô hữu ẩn danh đến lúc chết,
muốn gửi gấm qua những vần thơ này ?
Có những giá trị hầu như được mọi người nhìn nhận.
Có những giá trị thiêng liêng máu mủ như cha mẹ, con cái.
Đặc biệt trong xã hội Do-thái, hiếu thảo với cha mẹ là điều được đề cao.
Đức Giêsu cũng đã phê phán thái độ bất hiếu đối với cha mẹ (Mt 15, 3-6).
Mạng sống của con người cũng là một giá trị cao quý.
Đụng đến mạng sống con người là xúc phạm đến chính Thiên Chúa,
như ta thấy trong chuyện Cain giết em là Aben (St 4, 9-10).
Trước những giá trị thiêng liêng như thế, ta cần yêu mến, giữ gìn.
Yêu cha, yêu mẹ, yêu con trai, con gái, là những điều hợp đạo lý.
Giữ gìn mạng sống của mình là điều phải làm.
Tuy nhiên, Đức Giêsu đã đưa ra một đòi hỏi mới mẻ và đáng sợ.
Ngài không cấm các môn đệ yêu cha mẹ, con cái, hay mạng sống,
vì đó là những giá trị thiêng liêng cao quý.
nhưng Ngài không chấp nhận họ yêu những giá trị này hơn Ngài.
Ngài không muốn họ đặt Ngài ở dưới những giá trị đó.
Đơn giản Ngài muốn họ coi Ngài là một Giá Trị hơn hẳn, Giá Trị viết hoa.
Khi cần chọn lựa giữa các giá trị, Ngài đòi họ ưu tiên chọn Ngài.
Cụm từ “không xứng đáng với Thầy” được nhắc đến ba lần (cc. 37-38).
Chỉ ai dám yêu Ngài hơn người thân yêu, dám vác thập giá mình mà theo,
người ấy mới xứng đáng với Thầy.
Chỉ ai dám mất mạng sống của mình vì Thầy,
người ấy mới lấy lại được sự sống tròn đầy ở đời sau (c. 39).
Có những giá trị thiêng liêng máu mủ như cha mẹ, con cái.
Đặc biệt trong xã hội Do-thái, hiếu thảo với cha mẹ là điều được đề cao.
Đức Giêsu cũng đã phê phán thái độ bất hiếu đối với cha mẹ (Mt 15, 3-6).
Mạng sống của con người cũng là một giá trị cao quý.
Đụng đến mạng sống con người là xúc phạm đến chính Thiên Chúa,
như ta thấy trong chuyện Cain giết em là Aben (St 4, 9-10).
Trước những giá trị thiêng liêng như thế, ta cần yêu mến, giữ gìn.
Yêu cha, yêu mẹ, yêu con trai, con gái, là những điều hợp đạo lý.
Giữ gìn mạng sống của mình là điều phải làm.
Tuy nhiên, Đức Giêsu đã đưa ra một đòi hỏi mới mẻ và đáng sợ.
Ngài không cấm các môn đệ yêu cha mẹ, con cái, hay mạng sống,
vì đó là những giá trị thiêng liêng cao quý.
nhưng Ngài không chấp nhận họ yêu những giá trị này hơn Ngài.
Ngài không muốn họ đặt Ngài ở dưới những giá trị đó.
Đơn giản Ngài muốn họ coi Ngài là một Giá Trị hơn hẳn, Giá Trị viết hoa.
Khi cần chọn lựa giữa các giá trị, Ngài đòi họ ưu tiên chọn Ngài.
Cụm từ “không xứng đáng với Thầy” được nhắc đến ba lần (cc. 37-38).
Chỉ ai dám yêu Ngài hơn người thân yêu, dám vác thập giá mình mà theo,
người ấy mới xứng đáng với Thầy.
Chỉ ai dám mất mạng sống của mình vì Thầy,
người ấy mới lấy lại được sự sống tròn đầy ở đời sau (c. 39).
Đức Kitô là ai mà đòi chúng ta phải đặt Ngài lên trên các thụ tạo như vậy,
nếu Ngài không phải là hiện thân của chính Thiên Chúa ?
Đừng quên chính Ngài đã mất mạng sống mình vì tôi trước.
Chỉ khi tôi đi qua tôi, nhờ đặt tôi và mọi sự thuộc về tôi dưới Đức Kitô,
tôi mới có gì để lại cho đời, tôi mới giữ lại được mọi giá trị khác (Mt 19, 29).
Xin làm được điều thánh Biển Đức dạy :
“Phải tuyệt đối không coi gì trọng hơn Đức Kitô.”
nếu Ngài không phải là hiện thân của chính Thiên Chúa ?
Đừng quên chính Ngài đã mất mạng sống mình vì tôi trước.
Chỉ khi tôi đi qua tôi, nhờ đặt tôi và mọi sự thuộc về tôi dưới Đức Kitô,
tôi mới có gì để lại cho đời, tôi mới giữ lại được mọi giá trị khác (Mt 19, 29).
Xin làm được điều thánh Biển Đức dạy :
“Phải tuyệt đối không coi gì trọng hơn Đức Kitô.”
Lời nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con thấy Chúa thật lớn lao,
để đối với con, mọi sự khác trở thành bé nhỏ.
Xin cho con thấy Chúa thật bao la,
để cả mặt đất cũng chưa vừa cho con sống.
Xin cho con thấy Chúa thật thẳm sâu,
để con dễ đón nhận nỗi khổ đau sâu thẳm nhất.
xin cho con thấy Chúa thật lớn lao,
để đối với con, mọi sự khác trở thành bé nhỏ.
Xin cho con thấy Chúa thật bao la,
để cả mặt đất cũng chưa vừa cho con sống.
Xin cho con thấy Chúa thật thẳm sâu,
để con dễ đón nhận nỗi khổ đau sâu thẳm nhất.
Lạy Chúa Giêsu,
xin làm cho con thật mạnh mẽ,
để không nỗi thất vọng nào
còn chạm được tới con.
Xin làm cho con thật đầy ắp,
để ngay cả một ước muốn nhỏ
cũng không còn có chỗ trong con.
Xin làm cho con thật lặng lẽ,
để con chỉ còn loan báo Chúa mà thôi.
Xin Chúa ngự trong con thật sống động,
để không phải là con,
mà là chính Ngài đang sống.
xin làm cho con thật mạnh mẽ,
để không nỗi thất vọng nào
còn chạm được tới con.
Xin làm cho con thật đầy ắp,
để ngay cả một ước muốn nhỏ
cũng không còn có chỗ trong con.
Xin làm cho con thật lặng lẽ,
để con chỉ còn loan báo Chúa mà thôi.
Xin Chúa ngự trong con thật sống động,
để không phải là con,
mà là chính Ngài đang sống.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
16 THÁNG BẢY
Thiên Chúa Trên Đường
Đời Ta
Sự quan phòng của
Thiên Chúa luôn luôn hiện diện trong cuộc đời của con người và trong lịch sử thế
giới. Thiên Chúa có mặt đó: trong suy nghĩ của con người, trong tự do của con
người, trong trái tim và trong lương tâm con người.
Nơi con người và cùng
với con người, sự hiện diện đầy năng lực cứu độ của Thiên Chúa đạt được một chiều
kích lịch sử. Sự quan phòng của Thiên Chúa đồng hành với cuộc sống con người và
đi vào trong nhân tính. Tuy nhiên, sự quan phòng ấy cũng luôn luôn bất khả dò
và bất biến.
Vâng, sự quan phòng của
Thiên Chúa là một sự hiện diện vĩnh cửu trong lịch sử của con người – cả của
các cá nhân lẫn của các cộng đồng. Lịch sử của các quốc gia và của toàn nhân loại
diễn tiến dưới ánh nhìn đầy quan tâm của Thiên Chúa và trong hành động toàn
năng của Ngài. Mọi tạo vật đều được bảo vệ và được cai quản bởi sự quan phòng đầy
lòng từ phụ của Thiên Chúa. Ngài cũng hoàn toàn tôn trọng sự tự do của con người
trong tư cách là những hữu thể có lý trí và tự do – được tạo dựng theo hình ảnh
Ngài và giống như Ngài.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 16/7
Đức Mẹ Núi Carmêlô
Is 1, 10-17;
Mt 10, 34-11,1.
LỜI SUY NIỆM: “Ai yêu cha
yêu mẹ hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai yêu con trai con gái hơn Thầy thì
không xứng với Thầy. Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng với
Thầy. Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì
Thầy, thì sẽ tìm thấy được.”
Chúa Giêsu bộc lộ những điều cần phải có, cho những ai muốn đi theo Người. Trước
hết Người đòi hỏi phải dành trọn tình yêu cho Người, đồng thời phải vác thập
giá của mình mà đi theo Người trọn đời, nghĩa là phải tận hiến đời mình, dấn
thân phục vụ và hy sinh để làm vinh danh Nước Trời.
Lạy Chúa Giêsu. Chúa đã đòi hỏi thánh Phêrô đến ba lần: “Này anh Simon, con ông
Gioan, anh có mến Thầy hơn các anh em này không?” và thánh Phêrô đã ba lần đáp
lại; “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy.” (Ga 21,15). Trong thế giới
ngày hôm nay, mỗi người chúng con đang đứng trước những quyến rủ của thế gian.
Xin cho chúng con biết chọn lựa dứt khoát như thánh Phêrô, để sống và chết vì
Chúa, để chúng con tìm được sự sống cho mình.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 16-07: ĐỨC
TRINH NỮ MARIA NÚI CAMÊLÔ
Camêlô được coi như ngọn
núi thánh. Hơn 700 năm trước khi Chúa Giêsu ra đời, Elia đã lên núi này để bảo
vệ niềm tin của mình trong cơn bách hại, cũng như đã đào tạo những tâm hồn
trung thành với Thiên Chúa. Khi Chúa Giêsu ra đời, nhiệt tình của Elia như vẫn
còn cháy trong lòng các người khắc kỷ (Esseniô). Người ta nói rằng ngày lễ hiện
xuống, những người này nhờ lời rao giảng và phép rửa của thánh Gioan Tẩy giả đã
hợp lực với các tông đồ để truyền bá Tin Mừng.
Camêlô khi ấy vẫn còn
là nơi tụ họp những tâm hồn muốn hiến thân cho Thiên Chúa. Camêlô lại chỉ cách
Nazareth chừng một ngày đường, nên những người họp thành cộng đoàn ở núi này hướng
về Mẹ Maria như mẫu gương sống và như nguồn ơn phù trợ. Thời thập tự quân,
Camêlô là nơi đón tiếp nhiều vị ẩn tu. Tuy nhiên vào thế kỷ thứ XII, Đức Thượng
phụ Giáo chủ Albertô thành Giêrusalem đã qui tụ tất cả thành một nhà dòng, ban
hành cho họ một qui luật được Đức giáo hoàng chuẩn y năm 1226. Cũng năm ấy, Đức
Giáo hoàng cho phép mừng trọng thể trong dòng lễ Đức Bà Camêlô.
Khi lên làm bề trên
nhà dòng, thánh Simon Stock đã tha thiết xin Đức Mẹ một dấu chỉ tỏ lòng săn sóc
ưu ái của Mẹ đối với nhà dòng. Sau nhiều lời cầu nguyện lâu dài, ngày 16 tháng
7 năm 1251, Đức Mẹ đã hiện ra trao cho thánh nhân bộ áo dòng mà nói:
– “Hãy nhận lấy bộ áo
dòng này Mẹ ban cho dòng và cho tu sĩ như dấu chỉ của lòng ưu ái và sự săn sóc
Mẹ dành cho các con. Đây là dấu hiệu cứu rỗi. Giải thoát mọi hiểm nguy. Ai chết
mà mang biểu hiện bình an này, sẽ khỏi bị lửa thiêu đời dời và Mẹ sẽ cứu họ khỏi
lửa luyện tội vào ngày thứ bảy sau khi họ qua đời”.
Trước khi cử chỉ ưu ái
này, không biết bao nhiêu người mọi thời đã xin lãnh “áo Đức bà” để được sống
dưới sự chở che của Đức Mẹ. Người ta hướng về Đức Mẹ núi Camêlô như hướng về
nguồn ơn phúc để tạ ơn. Vì thế lễ mừng Đức Trinh Nữ Maria núi Camêlô ngày càng
lan rộng tới các nước có vua công giáo ngày 21 tháng 11 năm 1674 và năm sau tới
các nước vương quốc Áo, Bồ Đào Nha mừng từ năm 1679, các nước thuộc quyền Đức
giáo hoàng mừng năm 1725.
Đức giáo hoàng
Bênêdictô XIII phổ biến lễ này trong toàn Giáo hội do sắc lệnh ban hành ngày 24
tháng 9 năm 1726. Ngày 15 tháng 5 năm 1892, Đức giáo hoàng Lêo XIII đã ban đặc
ân “Portiuncula” (ơn đại xá cho ai viếng nhà thờ) trong lễ này.
(daminhvn.net)
16 Tháng Bảy
Không Gì Ðẹp Bằng…!
Trả lời cho một
thanh niên mong mỏi được biết rõ về mình, một cụ già nọ đã kể một câu chuyện
như sau:
Ngày nọ, từ một đỉnh
núi cao, người ta thấy ở một chân trời xa tắp có hai bóng đen ôm lấy nhau. Một
em bé thơ ngây buộc miệng nói: “Hai bóng đen đó là ba với má đang ôm nhau”. Một
chàng thanh niên đang mơ mộng phát biểu: “Ðó là hai tình nhân đang quấn quýt
nhau”. Người có tâm hồn cô đơn thì nhận xét: “Hẳn phải là hai người bạn gặp lại
nhau sau hằng vạn thế kỷ xa nhau”. Kẻ có lòng tham lam chỉ nghĩ đến tiền bạc
thì lại quả quyết: “Ðây hẳn phải là hai thương gia vừa ký với nhau một giao kèo
làm ăn”. Một người đàn bà có quả tim trìu mến thì thào thốt lên: “Ðây là một
người cha trở về từ chiến trận đang ôm lấy đứa con gái của mình”. Một tên sát
nhân đứng gần đó góp ý: “Ðây phải là hai người đàn ông đấm đá vật lộn nhau
trong một cuộc giao chiến một mất một còn”. Một người đàn ông không màng đến những
gì đang xảy ra xung quanh mình lên giọng gắt gỏng: “Ai mà biết được họ ôm nhau
hay cắn xé nhau”.. Nhưng cuối cùng, một vị thánh có quả tim chứa đầy Thiên Chúa
mới mỉm cười giảng hòa: “Không có gì đẹp bằng hai người ôm nhau”.
Kể xong câu chuyện
trên đây, cụ già kết luận: “Mỗi một tư tưởng của bạn để lộ bạn là ai. Bạn nên tự
vấn lương tâm xem thử bạn thường tưởng nghĩ đến những gì. Hơn bất cứ một bậc thầy
nào, những tư tưởng của bạn có thể nói cho bạn biết bạn là ai”.
“Người buồn cảnh có
vui đâu bao giờ”, chúng ta thường trích dẫn câu thơ này của cụ Nguyễn Du để nói
lên hình ảnh của tư tưởng, của tâm cảnh đối với ngoại giới. Khi chúng ta vui, cảnh
cũng vui lây, người cũng vui lây. Khi chúng ta buồn, cảnh cũng buồn, mà người
cũng buồn lây. Khi chúng ta vui, chúng ta muốn cho mọi người cùng vui với chúng
ta. Khi chúng ta buồn, chúng ta cũng cảm thấy khó chịu khi người khác vui.
Hãy chất đầy tâm hồn bằng
những tư tưởng vui tươi, lạc quan: đó là một trong những bí quyết để được hạnh
phúc trên đời này. Riêng đối với người Kitô hữu chúng ta, bí quyết sống hạnh
phúc của chúng ta chính là: trở thành Ðền thờ sống động của Chúa. Có Chúa ngự
trị trong tâm hồn, chúng ta sẽ nhìn đời, nhìn người bằng chính cái nhìn của
Ngài.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét