10/08/2025
CHÚA
NHẬT 19 THƯỜNG NIÊN năm C
Bài Ðọc I: Kn 18, 6-9
“Như Chúa đã làm hại đối thủ thế nào, Chúa cũng đã làm
cho chúng tôi được vẻ vang như vậy”.
Trích sách Khôn Ngoan.
Chính đêm ấy, cha ông chúng ta đã biết trước, để biết chắc
mình đã tin tưởng vào lời thề nào mà được can đảm. Dân Chúa đã mong đợi sự giải
thoát những người công chính và sự tiêu diệt kẻ thù. Vì như Chúa đã làm hại đối
thủ thế nào, Chúa cũng kêu gọi để làm cho chúng tôi được vẻ vang như vậy.
Vì những con cái thánh thiện của các tổ phụ tốt lành đã lén
lút tế lễ, và đồng tâm thiết lập luật thánh thiện, ấn định rằng những người
công chính sẽ đồng hưởng vinh nhục, may rủi đều nhau; như vậy là họ đã xướng
lên trước bài ca tụng của các tổ phụ.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 32, 1 và 12. 18-19. 20 và 22
Ðáp: Phúc thay
dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình (c. 12b).
Xướng: Người hiền
đức, hãy hân hoan trong Chúa; ca ngợi là việc của những kẻ lòng ngay. Phúc thay
quốc gia mà Chúa là chúa tể, dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình.
Xướng: Kìa
Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Ngài, nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của
Ngài, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết, và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ
hàn.
Xướng: Linh
hồn chúng con mong đợi Chúa, chính Ngài là Ðấng phù trợ và che chở chúng con. Lạy
Chúa, xin đổ lòng từ bi xuống trên chúng con, theo như chúng con tin cậy ở nơi
Ngài.
Bài Ðọc II: Dt 11, 1-2, 8-19
“Ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến
trúc sư và là Ðấng sáng lập”.
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Anh em thân mến, đức tin là cốt yếu những thực tại người ta
mong đợi, là bằng chứng điều bí ẩn. Vì nhờ đức tin mà các tiền nhân đã nhận được
bằng chứng tốt.
Nhờ đức tin, Abraham đáp lại tiếng Chúa gọi, để ra đi đến xứ
ông sẽ được lãnh làm gia nghiệp, và ông ra đi mà không biết mình đi đâu. Nhờ đức
tin, ông đến cư ngụ trong đất Chúa hứa, như trong đất khách quê người, sống
trong lều trại, cũng như Isaac và Giacóp, những kẻ đồng thừa tự cùng một lời hứa.
Vì chưng, ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và
là Ðấng sáng lập.
Nhờ đức tin mà ngay cả bà Sara son sẻ được sức mang thai, mặc
dầu bà đã già, bởi vì bà tin rằng Ðấng đã hứa sẽ trung tín giữ lời. Vì thế, do
tự một người, mặc dầu người đó như chết rồi, mà có một dòng dõi đông đúc vô số
như sao trên trời và như cát bãi biển.
Chính trong đức tin mà tất cả những kẻ ấy đã chết trước khi
nhận lãnh điều đã hứa, nhưng được nhìn thấy và đón chào từ đàng xa, đồng thời
thú nhận rằng mình là lữ khách trên mặt đất. Những ai nói những lời như thế, chứng
tỏ rằng mình đang đi tìm quê hương. Giá như họ còn nhớ đến quê hương dưới đất
mà họ đã lìa bỏ, chắc họ có đủ thời giờ trở về. Nhưng hiện giờ họ ước mong một
quê hương hoàn hảo hơn, tức là quê trời. Vì thế, Thiên Chúa không ngại để họ gọi
mình là Thiên Chúa của họ, vì Người đã dọn sẵn cho họ một thành trì.
Nhờ đức tin, khi bị thử lòng, Abraham đã dâng Isaac. Ông hiến
dâng con một mình, ông là người nhận lãnh lời hứa, là người đã được phán bảo lời
này: “Chính nơi Isaac mà có một dòng dõi mang tên ngươi”. Vì ông nghĩ rằng
Thiên Chúa có quyền làm cho kẻ chết sống lại, do đó, ông đã đón nhận con ông
như một hình ảnh.
Ðó là lời Chúa.
Hoặc bài vắn này: Dt 11, 1-2, 8-12
“Ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến
trúc sư và là Ðấng sáng lập”.
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Anh em thân mến, đức tin là cốt yếu những thực tại người ta
mong đợi, là bằng chứng điều bí ẩn. Vì nhờ đức tin mà các tiền nhân đã nhận được
bằng chứng tốt.
Nhờ đức tin, Abraham đáp lại tiếng Chúa gọi, để ra đi đến xứ
ông sẽ được lãnh làm gia nghiệp, và ông ra đi mà không biết mình đi đâu. Nhờ đức
tin, ông đến cư ngụ trong đất Chúa hứa, như trong đất khách quê người, sống
trong lều trại, cũng như Isaac và Giacóp, những kẻ đồng thừa tự cùng một lời hứa.
Vì chưng, ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và
là Ðấng sáng lập.
Nhờ đức tin mà ngay cả bà Sara son sẻ được sức mang thai, mặc
dầu bà đã già, bởi vì bà tin rằng Ðấng đã hứa sẽ trung tín giữ lời. Vì thế, do
tự một người, mặc dầu người đó như chết rồi, mà có một dòng dõi đông đúc vô số
như sao trên trời và như cát bãi biển.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 14, 5
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Thầy là đường, là sự thật
và là sự sống: không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”. – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 12, 32-48
“Các con hãy sẵn sàng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hỡi đoàn bé
nhỏ, các con đừng sợ, vì Cha các con đã vui lòng ban nước trời cho các con. Các
con hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không
hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và
mối mọt không làm hư nát. Vì kho tàng các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở
đó.
“Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và
hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho
chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các
con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh
hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy.
Các con hãy hiểu biết điều này là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh
thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào
các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.
Phêrô thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy nói dụ ngôn đó chỉ về
chúng con hay về mọi người?” Chúa phán: “Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung
tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần
lúa thóc cho họ? Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. Thầy
bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình. Nhưng nếu
đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng: “Chủ tôi về muộn”, nên đánh đập tớ trai tớ gái,
ăn uống say sưa: chủ người đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó
không biết, chủ sẽ loại trừ nó, và bắt nó chung số phận với những kẻ bất trung.
Nhưng đầy tớ nào đã biết ý chủ mình mà không chuẩn bị sẵn sàng, và không làm
theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn đầy tớ nào không biết ý chủ mình mà làm những
sự đáng trừng phạt, thì sẽ bị đòn ít hơn. Vì người ta đã ban cho ai nhiều, thì
sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều, và đã giao phó cho ai nhiều, thì sẽ đòi kẻ ấy nhiều
hơn”.
Ðó là lời Chúa.
Hoặc bài vắn này: Lc 12, 35-40
“Các con hãy sẵn sàng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy
thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn
cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào
khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt
chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về
mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy. Các con hãy hiểu biết điều này
là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch
nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người
sẽ đến”.
Ðó là lời Chúa.
Chú giải về sách Khôn Ngoan 18,6-9; Do Thái 11,1-2.8-19; Lu-ca 12,32-48
Kho tàng anh em ở đâu,
thì lòng anh em cũng ở đó.
Hôm nay, chúng ta tiếp tục với chủ đề Thánh lễ Chúa nhật tuần
trước. Ở đó, chúng ta đã nghe dụ ngôn Chúa Giê-su kể về một người kiếm được rất
nhiều tiền và rất hạnh phúc với chính mình:
…Ta sẽ nói với linh hồn
ta: Linh hồn ơi, ngươi có rất nhiều của cải tích trữ cho nhiều năm; hãy nghỉ
ngơi, ăn uống, và vui chơi đi. (Lu-ca 12,19)
Nhưng Thiên Chúa phán với người ấy:
Đồ ngốc! Chính đêm
nay, mạng sống ngươi sẽ bị đòi lại. Vậy những gì ngươi đã sắm sẵn sẽ về tay ai?
(Lu-ca 12,20)
Và, khi người ấy chết và đến trước mặt Thiên Chúa, ông ta có
gì để dâng hiến? Tất cả những gì trong kho của mình sao? Không, tất cả những gì
phải để lại cho người khác. Khi đến lượt tôi đối diện với Chúa và Người hỏi tôi
có gì, và tôi đáp: “À, suốt đời tôi, tôi đã gửi một số tiền khá lớn vào ngân
hàng”, bạn nghĩ Chúa sẽ trả lời thế nào? Liệu Người có đặc biệt ấn tượng không?
Người có thể hỏi thêm: “Nhưng con mang theo gì?”
Sự sẵn sàng là tất cả
Vì vậy, đoạn Phúc Âm hôm nay là một lời nhắc nhở thêm rằng
chúng ta không được giống như người đàn ông trong Phúc Âm tuần trước. Ngược lại,
đoạn Phúc Âm này bảo chúng ta phải thực sự sẵn sàng, ngụ ý rằng người đàn ông
đó, bất chấp mọi nỗ lực xây dựng sự an toàn về tài chính và vật chất, thực tế vẫn
chưa sẵn sàng.
Trước hết, ông hình dung một tương lai dài và tươi sáng trước
mắt. Thứ hai, ông coi của cải vật chất mà ông đã tích lũy được cho mình là dấu
chỉ và phần thưởng của một cuộc sống “thành công”. Ông cũng tin rằng tất cả những
gì ông sở hữu đều thuộc về riêng ông. Có rất nhiều người dường như cũng nghĩ
như vậy—chúng ta có nằm trong số đó không?
Hôm nay, Chúa Giêsu bảo chúng ta hãy sẵn sàng, hãy sẵn sàng
khi Chúa đến. Dù chúng ta có cẩn thận và đề phòng đến đâu, chúng ta cũng không
thể nào biết được khi nào hoặc bằng cách nào Chúa sẽ đến gọi chúng ta về với
Ngài. Chúa Giê-su nói về kẻ trộm:
...nó đến vào lúc nửa
đêm hoặc gần sáng...
Có lẽ tất cả chúng ta đều đã từng trải qua việc bị mất cắp đồ
đạc trong nhà, xe cộ, hoặc thậm chí là người. Trong hầu hết các trường hợp, nếu
biết trước, chúng ta đã có thể dễ dàng ngăn chặn kẻ trộm. Đôi khi, vụ trộm chỉ
đơn giản là do chúng ta không thực hiện những biện pháp phòng ngừa đơn giản nhất,
nhưng sau khi vụ trộm xảy ra thì đã quá muộn.
Quan trọng hơn cả tài
sản
Hôm nay, Chúa Giê-su cảnh báo chúng ta về một điều quan trọng
hơn nhiều so với tài sản chúng ta sở hữu, đó là chất lượng cuộc sống. Rõ ràng,
một số người đặt ưu tiên hàng đầu cho tài sản của họ. Người ta có thể đi bộ dọc
theo những con đường ở những khu vực giàu có hơn trong thành phố, nơi nhiều
ngôi nhà khó có thể nhìn thấy. Chúng được ẩn sau những bức tường cao với những
chiếc đinh sắt lớn. Có camera giám sát mọi hoạt động 24/24. Theo khả năng của
con người, sẽ không có gì bị mất cắp khỏi những ngôi nhà đó. Họ đã chuẩn bị cho
mọi tình huống—hay là họ có?
Liệu họ, hay chúng ta, có thực sự sẵn sàng đón Chúa khi Người
đến không? Thật vô ích khi nói với Chúa rằng: “Lạy Chúa, con có cả núi tiền
trong ngân hàng. Con có một căn nhà xinh xắn ở một trong những vùng ngoại ô thời
thượng nhất, con có một chiếc Ferrari và vợ con có một chiếc Mercedes. Con trai
con là một bác sĩ phẫu thuật thành đạt ở Mỹ, còn con gái con là một luật sư
thành đạt ở London…” Thành thật mà nói, Chúa Giê-su có lẽ sẽ không mấy ấn tượng
hay quan tâm đến những lời lẽ dài dòng như vậy. Những điều thực sự quan trọng vẫn
chưa được nói ra.
Hãy lấy một ví dụ hoàn toàn khác. Tên ông là John. Ông là một
tín đồ Công giáo sùng đạo ở Trung Quốc. Giống như hàng ngàn người khác, ông đã
giữ vững đức tin của mình trong những ngày đen tối của cuộc đàn áp ở Trung Quốc
và đã trải qua nhiều năm dài trong tù chỉ vì đức tin của mình vào Chúa Giê-su.
Cuối cùng, ông đã được thả. Cơ thể ông đã suy yếu sau những năm tháng bị ngược
đãi. Rồi một ngày nọ, khi đang tham dự Thánh lễ tại đền thờ Thánh Phanxicô
Xaviê ở Ma Cao gần đó, ông đã ngã quỵ và qua đời ngay sau khi rước lễ. Bất cứ
ai biết John, một người đàn ông không giàu có gì, đều biết rằng ông đã sẵn
sàng. Cả cuộc đời ông gắn liền với Chúa Giêsu. Chúa Giêsu là tất cả những gì
ông có; Chúa Giêsu là tất cả những gì ông mong muốn.
Những người bạn của
Chúa Giêsu
Ở những chỗ khác trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đã nói rất rõ điều
này. Đó là những người bạn của Ngài, những người đã hết lòng chia sẻ bản thân
và những gì họ có (chứ không chỉ là những khoản dư thừa dễ dàng kiếm được) với
những người túng thiếu nhất trong số những người túng thiếu—người đói, người
khát, người bệnh, người trong tù—rõ ràng chỉ là một danh sách mẫu những người
trong số chúng ta đang cần giúp đỡ. Những ai luôn đặt điều này lên hàng đầu
trong cuộc sống đều đã sẵn sàng. Họ không xa lạ gì với Chúa Giêsu vì họ hoàn
toàn nhận thức rằng:
...mỗi lần các ngươi
làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã
làm cho chính Ta vậy. (Mt 25,40)
Cuộc đời của chúng ta, như Bài Đọc Thứ Hai đã gợi ý, cũng giống
như cuộc đời của Áp-ra-ham. Đó là một hành trình đi vào miền đất chưa biết và
không một sự phòng ngừa hay bảo hiểm nào có thể xua tan mọi sự bất định:
Nhờ đức tin, Áp-ra-ham
đã vâng lời khi được gọi lên đường đến một nơi mà ông sẽ được thừa hưởng làm
gia nghiệp, và ông đã lên đường mà không biết mình sẽ đi đâu.
Chúng ta mong muốn có toàn quyền kiểm soát và lên kế hoạch
cho cuộc sống tương lai của mình, nhưng hiếm khi điều đó diễn ra như vậy. Thật
vậy, giống như Áp-ra-ham, chúng ta không biết hành trình cuộc đời mình sẽ dẫn đến
đâu. Chúng ta biết đích đến cuối cùng nhưng không biết bằng cách nào hoặc khi
nào sẽ đến được đó.
Một vấn đề về chất lượng
Hành trình mà Kinh Thánh nói đến, tất nhiên, không phải là về
việc đi lại mà là về phong cách, chất lượng và định hướng cuộc sống của chúng
ta. Nó bao gồm mọi trải nghiệm chúng ta sẽ có và cách chúng ta phản ứng với từng
trải nghiệm đó. Nó cũng bao gồm những người chúng ta gặp gỡ trực tiếp—dù là do
lựa chọn hay vô tình—và cách chúng ta phản ứng với họ. Chúng ta có thể xem những
trải nghiệm và con người như những bước đệm cho sự tiến bộ của bản thân, như
nhiều người dường như vẫn làm, hoặc chúng ta có thể xem chúng như những cơ hội
để đáp lại bằng sự thật, tình yêu thương và sự phục vụ Chúa trong cuộc sống
hàng ngày của chúng ta.
Cuộc sống là một cuộc hành hương. Nó luôn chuyển động.
Áp-ra-ham và gia đình ông:
…đã ở lại một thời
gian trên miền đất hứa, như ở một vùng đất xa lạ, sống trong lều trại…
Chúng ta muốn có những sự đảm bảo chắc chắn cho bản thân
nhưng đức tin Ki-tô của chúng
ta lại mang đến cho chúng ta một chương trình khác. Đó là một cuộc sống sống
trong tình yêu thương và phục vụ Nước Chúa - một xã hội công lý và hòa bình do
Chúa thiết kế và xây dựng. Chính khi làm điều này, chúng ta tích lũy của cải thực
sự không chỉ cho bản thân mà còn cho người khác. Bằng cách sống như vậy, chúng
ta sẵn sàng, bất cứ lúc nào, để gặp Chúa và Đấng Cứu Thế của mình. Và khi gặp
Ngài, chúng ta sẽ biết rằng suốt cuộc đời, chúng ta đã sống với Ngài trong những
người chúng ta yêu thương và phục vụ trong suốt cuộc hành hương.
https://livingspace.sacredspace.ie/oc191/
Mỗi chúng ta, khi nghiêm túc nhìn lại quá khứ, sẽ cảm nhận
những điều kỳ diệu xảy đến trong đời mình. Người vô tín có thể coi đó là một
chuỗi những ngẫu nhiên. Trái lại, những ai tin vào Chúa lại nhận ra cánh tay dẫn
dắt của Ngài. Khi nhận ra những điều lạ lùng Chúa đã làm cho mình, người tín hữu
được mời gọi ca tụng quyền năng của Chúa và dâng lời cảm tạ tình thương của
Ngài. Họ cũng nhận ra sức mạnh của Đức tin. Bởi lẽ tin vào Chúa mang lại cho
con người những ân huệ lớn lao mà con người không ngờ tới.
Tác giả sách Khôn ngoan đã suy tư về những điều đã xảy ra
trong lịch sử dân Do Thái. Với lăng kính đức tin, ông nhận ra biến cố dân Do
Thái ra khỏi Ai Cập và vượt qua Biển Đỏ là nhờ sức mạnh siêu nhiên và hồng ân lớn
lao Chúa đã thực hiện vì yêu thương Dân Ngài. Trong khi Chúa trừng phạt người
Ai Cập và nhấn chìm họ dưới biển sâu, thì Ngài lại thương dân Do Thái, cho họ
được bình an vô sự. Trước biến cố kỳ diệu này, những người được chứng kiến vừa
sững sờ ngạc nhiên trước quyền năng Thiên Chúa, vừa mạnh mẽ tín thác vào tình
thương của Ngài. Họ đã cùng với ông Môisen hát vang bài ca tụng Thiên Chúa. Bài
ca ấy còn được nhắc mãi tới ngày nay.
Như thế, trên đời này, chẳng có gì là ngẫu nhiên cả, nhưng hết
thảy đều nằm trong kế hoạch yêu thương của Chúa. Lịch sử chứng minh: những ai
tin vào Chúa, dù trải qua nhiều nguy hiểm gian nan hay chông gai khốn khó,
Thiên Chúa vẫn ra tay cứu vớt và gìn giữ họ an toàn. Tác giả thư Do Thái đã liệt
kê các Tổ phụ và những nhân vật quan trọng trong Cựu ước. Hầu hết người Do Thái
đều biết đến tên tuổi của những nhân vật này, vì họ có liên quan đến những sự
kiện lớn lao trong lịch sử. Khi trưng dẫn những nhân vật này, tác giả muốn minh
chứng cho chúng ta về sức mạnh kỳ diệu của Đức tin. Quả vậy, Đức tin làm cho
cái không có thành có, nhưng trường hợp ông Abraham và bà Sara sinh con vào lúc
tuổi già. Đức tin biến khổ đau thành hạnh phúc và làm cho thất bại hóa nên
thành công. Đoạn thư được đọc trong Phụng vụ hôm nay chỉ là một phần trong danh
sách những nhân vật được nhắc tới trong suốt chương 11 của thư gửi người Do
Thái. Họ là những người trải qua thử thách, nhưng vẫn kiên trung cậy dựa vào
Chúa, và nhờ đó họ được Ngài xót thương.
Giữa biển đời đầy gian nan sóng gió, chúng ta không biết bến
bờ ở nơi đâu. Giữa xã hội nhiều khuynh hướng trái chiều, chúng ta không biết phải
cậy dựa vào chốn nào. Đức Giêsu trong Tin Mừng hôm nay khẳng định với chúng ta:
cứ yêu mến Chúa. Ngài là Cha và là ông Chủ của đời ta. Ngài thấu hiểu nỗi lòng
của mỗi người và ra tay cứu giúp. Hình ảnh người đầy tớ chuyên cần tỉnh thức và
trung tín với bổn phận được trao, là mẫu mực cho các tín hữu. Đó cũng là một mẫu
mực về đời sống Đức tin và lòng trung thành. Sống trên đời, chúng ta cũng giống
như những người quản lý. Chúa trao cho chúng ta thời giờ, con cái, sức khỏe, kiến
thức, nghề nghiệp và biết bao điều kiện tốt lành. Nhờ những vốn liếng Chúa
trao, mà chúng ta có thể sống xứng với phẩm giá con người và thành đạt vươn lên
trong cuộc sống. Chúng ta đã và đang sử dụng những gì Chúa ban thế nào? Đến giờ
phán xét, chúng ta phải trả lời trước mặt Chúa về những gì chúng ta đã nhận từ
nơi Ngài.
Tiếp nối tư tưởng Chúa nhật trước, Chúa Giêsu dạy chúng ta cần
có thái độ đúng mức đối với của cải vật chất. Cùng với những lo toan bận rộn để
có đời sống vật chất ổn định, chúng ta cần tích trữ cho mình của cải thiêng
liêng, là của cải không hao mòn, không bị mối mọt và cũng chẳng lo bị người
khác lấy mất.
“Dù mắt ngủ nhưng lòng vẫn thức, vẫn tin yêu một mực
chân tình”. Lời kinh cầu nguyện này cho thấy người tỉnh thức vẫn
yêu mến Chúa kể cả khi mình đang ngủ, đang làm việc và đang vui chơi. Bởi lẽ
tâm hồn họ luôn hướng về Chúa và thao thức làm những gì đẹp lòng Ngài.
“Đầy tớ nào đã biết ý chủ mà không chuẩn bị sẵn sàng, hoặc
không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn kẻ không biết ý chủ mà làm những
chuyện đáng phạt, thì sẽ bị đòn ít. Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều,
và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn.” Câu kết của bài Tin Mừng
cũng là một nguyên tắc và một phương châm sống cho chúng ta. Lời này cũng giúp
chúng ta tự vấn lương tâm, để biết mình đang ở đâu và trong tình trạng nào trước
mặt Chúa và đối với anh chị em. Hạnh phúc hay đau khổ, được thưởng hay bị phạt…
đó là kết quả đến từ thái độ sống và từ những hành vi của chúng ta.
TGM. Giuse Vũ Văn
Thiên



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét