Trang

Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013

16-04-2013 : THỨ BA TUẦN III MÙA PHỤC SINH


Ngày 16/04/2013
Thứ Ba Tuần III Mùa Phục Sinh Năm C
Cv 7,51-59


BÀI ĐỌC I: Cv 7, 51-59 (Hl 7, 51 - 8, 1)
"Lạy Chúa Giêsu, xin đón nhận tâm hồn con".

Trích sách Tông đồ Công vụ.
Khi ấy, Têphanô nói với dân chúng, các kỳ lão và luật sĩ rằng: "Hỡi những tên cứng cổ, lòng và tai chẳng cắt bì kia, các ngươi luôn luôn chống đối Thánh Thần; cha ông các ngươi làm sao, các ngươi cũng vậy. Có tiên tri nào mà cha ông các ngươi lại không bắt bớ? Họ đã giết những người tiên báo về việc Đấng Công chính sẽ đến, Đấng mà ngày nay các ngươi đã nộp và giết chết; các ngươi đã lãnh nhận lề luật do thiên thần truyền cho, nhưng đã không tuân giữ".
Nghe ông nói, họ phát điên lên trong lòng, và họ nghiến răng phản đối ông. Nhưng Têphanô đầy Thánh Thần, nhìn lên trời, đã xem thấy vinh quang của Thiên Chúa, và Đức Giêsu đứng bên hữu Thiên Chúa. Ông đã nói rằng: "Kìa, tôi xem thấy trời mở ra, và Con Người đứng bên hữu Thiên Chúa". Bấy giờ họ lớn tiếng kêu la và bịt tai lại, và họ nhất tề xông vào ông. Khi lôi ông ra ngoài thành, họ ném đá ông. Và các nhân chứng đã để áo của họ dưới chân một người thanh niên tên là Saolô. Rồi họ ném đá Têphanô, đang lúc ông cầu nguyện rằng: "Lạy Chúa Giêsu, xin đón nhận tâm hồn con". Thế rồi ông quỳ xuống, lớn tiếng kêu lên rằng: "Lạy Chúa, xin đừng trách cứ họ về tội lỗi này". Nói xong câu đó, ông đã an giấc trong Chúa. Còn Saolô thì đã tán thành việc giết ông (Têphanô). Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 30, 3cd-4. 6ab và 7b và 8a. 17 và 21ab

Đáp: Lạy Chúa, con phó thác tâm hồn trong tay Chúa (c. 6a).
Hoặc đọc: Alleluia.

1) Xin Chúa trở thành núi đá cho con trú ẩn, thành chiến luỹ kiên cố để cứu độ con, bởi Chúa là Tảng đá, là chiến luỹ của con; vì uy danh Ngài, Ngài sẽ dìu dắt và hướng dẫn con. - Đáp.
2) Con phó thác tâm hồn trong tay Chúa, lạy Chúa, lạy Thiên Chúa trung thành, xin cứu chữa con. Còn phần con, con tin cậy ở Chúa, con sẽ hân hoan mừng rỡ vì đức từ bi của Chúa. - Đáp.
3) Xin cho tôi tớ Chúa được thấy long nhan dịu hiền, xin cứu sống con theo lượng từ bi của Chúa. Chúa che chở họ dưới bóng long nhan Ngài, cho khỏi người ta âm mưu làm hại. - Đáp.

ALLELUIA: Ga 16, 7 và 13

Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Thầy sẽ sai Thần Chân Lý đến cùng các con; Người sẽ dạy các con biết tất cả sự thật". - Alleluia.

PHÚC ÂM: Ga 6, 30-35
"Không phải Môsê, mà chính Cha Ta mới ban bánh bởi trời đích thực".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, đám đông thưa Chúa Giêsu: "Ngài sẽ làm dấu lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm được việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã chép rằng: "Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời". Chúa Giêsu đáp: "Thật Ta bảo thật các ngươi, không phải Môsê đã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên Chúa phải là vật tự trời xuống, và ban sự sống cho thế gian". Họ liền thưa với Ngài rằng: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi". Chúa Giêsu nói: "Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói; ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ". Đó là lời Chúa.


SUY NIỆM : Bánh Từ Trời Xuống
Có một gia đình phải dành dụm cả năm trời mới mua được vé tàu đi nghỉ mát. Họ không còn được bao nhiêu tiền trong túi, vì thế suốt cuộc hành trình, tất cả gia đình từ lớn chí bé đều ngồi tại phòng và dùng những thức ăn khô mang theo, chẳng dám bước đến phòng ăn sang trọng đang trưng bày đủ thứ thức ăn thơm ngon mà họ nghĩ sẽ tốn rất nhiều tiền. Thế là họ phải dè xẻn chia phần từ mẩu bánh mì cho đủ cả chuyến đi. Ðến khi lên bờ gặp người quen kể chuyện, họ mới khám phá ra rằng: Hỡi ôi! Tiền ăn cũng đã được tính luôn trong vé tàu.

Anh chị em thân mến!

Trong hành trình cuộc đời, không ít những người ngồi nhai những mẩu bánh mì khô, mắt hướng về những bàn tiệc thơm ngon bên cạnh mà không biết rằng những bàn tiệc này đã được dọn sẵn cho họ. Ðây cũng là tâm trạng cho nhóm người Do Thái được thánh sử Gioan nói đến trong bài Tin Mừng hôm nay.
Thật thế, kể từ khi con người cảm nghiệm được giá trị của sự sống, thì trường sinh bất tử hay được sống đời đời luôn là một ước mơ nung nấu tâm can con người. Suốt một đời có người chỉ biết đi tìm cây thuốc cải lão hoàn đồng, mong sao cho được trẻ mãi không già. Hoặc có kẻ thực tế hơn, không bận tâm đến chuyện già trẻ nhưng ước mong làm sao để kéo dài sự sống để tiếp tục hiện diện trên trần gian.
Ðám đông người Do Thái hiện diện bên Chúa Giêsu hôm nay cũng không ngoài tâm trạng này. Chắc chắn họ hãy còn nhớ phép lạ "hóa bánh ra nhiều" mà họ đã được chứng kiến không mấy lâu trước đó. Thế nhưng, bánh này chưa thỏa mãn được họ vì chúng phát xuất từ của ăn trần thế, lòng họ đang muốn những của ăn không hư nát là có thể cho phép con người trường sinh bất tử.
Bởi thế, họ nhắc khéo Chúa Giêsu và cũng là để thử thách Ngài: "Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc như đã chép: Ngài đã ban cho họ ăn bánh bởi trời". Chúa Giêsu đã thỏa mãn điều họ tìm kiếm nhưng đồng thời Ngài đặt họ đối diện với thử thách của niềm tin: "Chính Ta là bánh ban sự sống".
Lời khẳng định của Chúa Giêsu không chỉ cho những người Do Thái bấy giờ mà còn cho mỗi người trong chúng ta hôm nay. Thánh lễ là bàn tiệc thánh của Thiên Chúa. Thánh lễ tái diễn lễ Vượt Qua. Trong Thánh Lễ mọi người đều được mời gọi tụ họp quanh Chúa Giêsu để cùng với Ngài dâng hy tế lên Thiên Chúa Cha. Ðồng thời, họ được thông phần vào Thịt Máu của Ngài. Chính đây là lương thực nuôi sống muôn đời.
Vậy nếu tụ họp quanh bàn thánh để chỉ biết cầu nguyện và xin ơn mà không lãnh nhận Chúa Giêsu trong hình bánh rượu thì Kitô hữu cũng chẳng khác gì đám đông Do Thái ngày xưa, ngồi bên nguồn nước hằng sống mà vẫn đói khát, vẫn tìm kiếm.
Qua bài Tin Mừng hôm nay, ước mong rằng mỗi lần tham dự Thánh Lễ sẽ là một cơ hội quí báu giúp cho chúng ta lãnh nhận được sự sống đời đời, chứ không phải là dịp để chúng ta dâng lên Thiên Chúa các toan tính âu lo về cuộc sống ngắn ngủi tạm bợ này.
(Veritas Asia)


Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần III PS

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Người môn đệ họa lại cuộc đời của Thầy mình.

Trong bữa Tiệc Ly, trước khi từ giã cuộc đời để về với Chúa Cha, Chúa Giêsu đã nhắn nhủ những lời tâm huyết sau đây cho các môn đệ: “Trò không hơn Thầy; nếu họ đã bắt bớ Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ anh em” (Jn 15:20). Tuy nhiên, Ngài cũng khuyến khích các ông: “Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian” (Jn 16:33).

Các Bài Đọc hôm nay xoay quanh những khó khăn mà Chúa Giêsu và các môn đệ của Ngài phải đương đầu với từ thế gian. Trong Bài Đọc I, noi gương Thầy Chí Thánh, Stephanô sẵn sàng đổ máu đào để làm chứng nhân cho Chúa Giêsu. Cái chết của vị anh hùng tử đạo đầu tiên minh họa lại cái chết của Chúa Giêsu trong cuộc Thương Khó của Ngài. Trong Phúc Âm, dân chúng đi tìm Chúa Giêsu, không phải vì đã nhận ra Ngài là Đấng Thiên Sai, nhưng để được luôn có bánh ăn hằng ngày. Chúa kiên nhẫn sửa sai họ và mặc khải cho họ biết “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!”

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Cuộc tử đạo tiên khởi của Phó-tế Stephanô

1.1/ Xung đột giữa sự thật và sự sai trá: Bài giảng của Stephanô là lý do đưa ông tới cái chết, vì ông dám nói thật và dám tố cáo những việc làm sai trái của Thượng Hội Đồng.

(1) Stephanô tố cáo những người trong Thượng Hội Đồng: “Hỡi những người cứng đầu cứng cổ, lòng và tai không cắt bì, các ông luôn luôn chống lại Thánh Thần.” Giống như những lần xung đột của Chúa Giêsu với các Biệt-phái và Kinh-sư, Stephanô cũng tố cáo họ hai điều chính:

+ Giết hại các ngôn sứ: Chúa Giêsu tố cáo họ: "Khốn cho các người! Các người xây lăng cho các ngôn sứ, nhưng cha ông các người đã giết chết các vị ấy! Như vậy, các người vừa chứng thực vừa tán thành việc làm của cha ông các người, vì họ đã giết các vị ấy, còn các người thì xây lăng” (Lk 11:47-48). Stephanô cũng tố cáo họ: “Cha ông các ông thế nào, thì các ông cũng vậy. Có ngôn sứ nào mà cha ông các ông không bắt bớ? Họ đã giết những vị tiên báo Đấng Công Chính sẽ đến; còn các ông, nay đã trở thành những kẻ phản bội và sát hại Đấng ấy.”

+ Khinh thường và không giữ Lề Luật: Chúa Giêsu tố cáo họ: “Ông Moses đã chẳng ban Lề Luật cho các ông sao? Thế mà không một ai trong các ông tuân giữ Lề Luật! Sao các ông lại tìm cách giết tôi?” (Jn 7:19). Stephanô cũng tố cáo họ: “Các ông là những người đã lãnh nhận Lề Luật do các thiên sứ công bố, nhưng lại chẳng tuân giữ.”

(2) Phản ứng của Thượng Hội Đồng: Khi con người bị sửa sai, họ có thể chọn hai thái độ: hoặc khiêm nhường nhận ra sự sai trái và tìm cách sửa sai, hoặc tức giận phủ nhận và tìm cách hại người tố cáo. Những người trong Thượng Hội Đồng chọn thái độ thứ hai: “Khi nghe những lời ấy, lòng họ giận điên lên, và họ nghiến răng căm thù ông Stephanô.”

1.2/ Cuộc tử đạo của Stephanô: Thánh sử Lucas tường thuật cái chết của Stephanô như một minh họa lại cái chết của Chúa Giêsu, với những điểm tương đồng sau đây:

- Như Chúa Giêsu nói Ngài sẽ ngự bên hữu Thiên Chúa kể từ nay, trong cuộc thẩm vấn trước Thượng Hội Đồng (Lk 23:69); Stephanô được đầy ơn Thánh Thần, ông đăm đăm nhìn trời, thấy vinh quang Thiên Chúa, và thấy Đức Giêsu đứng bên hữu Thiên Chúa. Ông nói: "Kìa, tôi thấy trời mở ra, và Con Người đứng bên hữu Thiên Chúa" (Acts 7:55-56).

- Như Chúa Giêsu không được Thượng Hội Đồng xét xử theo Luật buộc (Lk 22:71), Stephanô cũng bị buộc tội bởi Thượng Hội Đồng và ném đá tới chết mà không được xét xử. Cái chết của ông là hậu quả của sự tức giận đột xuất của những người trong Thượng Hội Đồng: “Họ liền kêu lớn tiếng, bịt tai lại, và nhất tề xông vào ông, rồi lôi ra ngoài thành mà ném đá” (Acts 7:57-58).

- Như Chúa Giêsu phó thác linh hồn Ngài trong tay Chúa Cha: “Lạy Cha! Con xin phó thác hồn con trong tay Cha” (Lk 23:46); họ ném đá ông Stephanô, đang lúc ông cầu xin rằng: "Lạy Chúa Giêsu, xin nhận lấy hồn con" (Acts 7:59).

- Như Chúa Giêsu đã kêu xin Chúa Cha tha tội cho những kẻ luận tội và giết Ngài: “Lạy Cha! Xin tha cho chúng vì chúng lầm không biết việc chúng làm” (Lk 23:34); Stephanô cũng quỳ quỳ gối xuống, kêu lớn tiếng trước khi chết: "Lạy Chúa, xin đừng chấp họ tội này" (Acts 7:60).

2/ Phúc Âm: "Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!”

2.1/ Chúa Giêsu sửa sai sự hiểu biết, ý hướng, và hành động sai lầm của dân chúng:

(1) Đi tìm Chúa với ý hướng sai lầm: Vừa chứng kiến phép lạ “Bánh hóa nhiều” của Chúa Giêsu làm để nuôi 5,000 người, thay vì biết cám ơn Chúa đã lo lắng cho họ có của ăn, và nhận ra Ngài là Đấng Thiên Sai; giờ đây họ lại ích kỷ chỉ biết lo cho mình, và thách thức Chúa: "Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông? Ông sẽ làm gì đây?”

(2) Hiểu biết sai về sự kiện lịch sử: Họ nói: “Tổ tiên chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như có lời chép: Người đã cho họ ăn bánh bởi trời." Chúa Giêsu sửa sai họ: "Thật, tôi bảo thật các ông, không phải ông Moses đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời.”

2.2/ Chúa Giêsu mặc khải Ngài là Bánh Trường Sinh: Ngài nói với họ: “Chính Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực, vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian." Họ liền nói: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy." Đức Giêsu bảo họ: "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!”

Con người rất khôn ngoan trong việc tìm kiếm và tích trữ những lương thực phần xác; nhưng lại rất khờ dại trong việc tích trữ các lương thực cho trí tuệ và cho phần linh hồn. Họ có thể bỏ mọi thời gian và nỗ lực đi tìm của cải chóng qua; nhưng không dám dành thời giờ cho việc học hỏi Lời Chúa và tham dự Bí-tích Thánh Thể hằng ngày. Dầu Chúa Giêsu đã tuyên bố Ngài là Bánh Trường Sinh: ai ăn sẽ sống, và ai không ăn sẽ chết; con người vẫn lơ là với những lời của Ngài. Chẳng lạ gì mà họ đang quay cuồng trong biển trần gian mà không biết đường nào để thoát ra ngoài.


ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Khi chọn làm môn đệ Chúa, chúng ta chọn bỏ ý riêng, để họa cuộc đời chúng ta theo đường lối của Chúa. Khi phải đương đầu với bách hại của thế gian, chúng ta không được lấy oán báo oán; nhưng phải cầu nguyện và tha thứ cho những người đã bách hại chúng ta.

- Khi bị sửa sai đúng, chúng ta cần khiêm nhường nhìn nhận lỗi lầm của mình, và tìm cách sửa sai để cuộc sống tốt đẹp hơn. Đừng quá tức giận đến độ la hét, chửi rủa, và giết hại người công chính.

- Để có sức lực chiến đấu, chúng ta phải năng lãnh nhận Mình Thánh Chúa. Nếu không có sức mạnh của Bi-tích Thánh Thể, chúng ta không thể nào đương đầu với những cám dỗ và bách hại của thế gian.

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên OP



HẠT GIỐNG NẨY MẦM  TUẦN 3 MÙA PHỤC SINH

Ga 6,30-35

A. Hạt giống...
Chúa Giêsu bắt đầu giải thích về thứ "của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời" :
- Thứ của ăn đó vượt trội hơn manna ngày xưa.
- Nghe thế, dân chúng tưởng đó là một thứ thức ăn - cũng vẫn là vật chất - nhưng ăn vào thì sẽ không đói nữa, nên họ xin "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi".

B.... nẩy mầm.
1. Thái độ dân do thái rất đáng ta suy nghĩ : nhớ tới manna ngày xưa, họ chỉ nghĩ rằng đó là một thứ bánh vật chất nhưng ngon hơn thứ bánh thường ngày ; cầu xin với Chúa Giêsu, họ cũng chỉ cầu xin một thứ lương thực cũng vật chất nhưng giúp no lâu hơn. Nhiều khi chúng ta đến với Chúa cũng chỉ để xin những nhu cầu thỏa mãn cho cuộc sống vật chất.
2. Những hình ảnh trong Tin Mừng Ga luôn mang hai ý nghĩa : nghe tới "đói" phần xác thì phải nghĩ tới cơn đói tinh thần ; thấy thức ăn vật chất thì hãy nghĩ tới thức ăn tinh thần. Ước gì tôi cũng biết nghĩ như Thánh Gioan khi cảm thấy đói, khát, mệt mỏi, yếu, bệnh...
3. Mỗi khi ăn, ta làm điều mà không nhà khoa học nào có thể làm : ta đưa vào trong mình một vật chết và cho sự sống. Thức ăn trở nên thành phần của cơ thể ta. Nhiều khi sức khỏe của ta lệ thuộc vào thức ăn. Một câu tục ngữ xưa nói : "Bạn là những gì bạn đã ăn".
Thức ăn giàu chất dinh dưỡng : bạn mập ; ăn vặt : bạn suy dinh dưỡng. Cho một bệnh nhân bị ghẻ ăn thức ăn thích hợp, da của anh sẽ sạch. Khi có sự nghiệp, ta thường dùng thức ăn ngon.
Biết thế nên Chúa Giêsu quyết định ẩn mình trong tấm bánh và trở nên lương thực cho linh hồn của những kẻ theo Ngài. (Góp nhặt).
4. "Đức Giê-su bảo họ : "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói : ai tin vào tôi chẳng khát bao giờ !"
Đôi khi nhóm bạn chúng tôi cảm thấy chán nản vì cuộc sống tẻ nhạt, nhịp điệu đời sống cứ đều đều quay vòng : học, ăn, ngủ, lo cho túi tiền có đủ xài đến cuối tháng !... Sinh viên xa nhà thiếu thốn đủ thứ, thiếu vật chất - tinh thần ; thèm xem phim, đói truyện báo, khát những buổi ca nhạc...tai hại hơn, những bạn là Kitô hữu phần lớn đều đói tin Mừng, khát lời Chúa vì những lý do không tên, để rồi đức tin dần mờ nhạt mà không hay biết.
Chúa ơi ! Chúng con chỉ biết đói khát những vật chất thế gian, xin cho chúng con biết nhận ra sự "đói khát" Lời Chúa trong chính bản thân mình. (Epphata)
5. (những mầm khác)
Lm.Carolo HỒ BẶC XÁI-Gp.Cần Thơ
16/04/13 THỨ BA TUẦN 3 PS
Ga 6,30-35

ĐỨC KI-TÔ, BÁNH HÔM NAY
“Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến vói tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ.” (Ga 6,35)
Suy niệm: Nhiều người nhận định xã hội hôm nay là một xã hội bất an: bất an về tính mạng bởi mất dần sự an toàn che chở của người thân và của người chung quanh, ví dụ nạn phá thai, nạn đâm chém, hàng độc hại; bất an về tài sản do nạn buôn gian, bán lận, tham nhũng, hối lộ, trộm cướp… Những bất an ấy khiến ngày càng đông người tìm đến cầu cúng mê tín ở những lễ hội, thể hiện cơn đói khát bình an, hạnh phúc. Ai có thể đem lại bình an và hạnh phúc cho họ? Con người ngày nay đang trong cơn khủng hoảng, chẳng biết nương tựa vào đâu! Trong bối cảnh này, việc loan báo Chúa Giêsu Kitô Cứu Độ là một đòi hỏi khẩn thiết hơn lúc nào hết. Ngài là Đấng nói với mọi người: “Bình an cho các con,” và chính Ngài là sự bình an ấy. Ngài là Đấng làm thỏa mãn cơn đói khát công chính. Điều còn lại, ai là người ngày hôm nay công bố Tin Mừng đó cho anh chị em mình?
Mời Bạn: Bạn được chọn gọi làm Kitô hữu, tức được sai đi công bố Tin Mừng cho thế giới hôm nay. Bạn làm gì để đáp ứng sứ mạng khẩn thiết đó?
Chia sẻ: Làm gì để đáp ứng nhu cầu tâm linh cho các bạn đồng trang lứa hôm nay?
Sống Lời Chúa: Nắn nót viết một câu Lời Chúa và gởi đến cho những bạn bè đang cần được bình an và hạnh phúc.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin hãy dùng con cho công trình cứu độ của Chúa hôm nay, để môi miệng con loan báo cho mọi người biết Chúa là Đấng Cứu Độ, và để toàn thân con làm chứng những điều con loan báo. Xin thương nâng đỡ con trong mọi hoàn cảnh, nhất là những lúc thử thách, gian nan.


BÁNH ĐÍCH THỰC
Người nghèo không chỉ cần cơm bánh, mà còn cần tình thương. Người giàu dư cơm bánh, nhưng lại cần lẽ sống.
Suy nim:
Dân chúng vẫn còn sôi nổi sau phép lạ bánh hoá nhiều. Hôm sau, họ lên thuyền qua bờ bên kia để tìm Ðức Giêsu. Ðức Giêsu thấy nỗ lực tìm kiếm của họ. Ngài biết họ tìm Ngài chỉ vì đã được ăn bánh no nê. Có lẽ họ hy vọng sẽ được những bữa ăn tương tự...
Miếng ăn là nỗi lo của người nghèo vùng Galilê. Ðó cũng là nỗi lo của hàng tỉ người trên thế giới. Ðức Giêsu không trách họ về chuyện này. Ngài chỉ muốn nâng họ lên cao hơn,
bởi lẽ con người không chỉ là thân xác. Dân chúng vất vả tìm chút lương thực mau qua.
Ðức Giêsu muốn họ đừng quên thứ lương thực thường tồn nhằm nuôi dưỡng tinh thần và đem lại sự sống vĩnh cửu. Người dân Galilê chỉ nhớ đến chiếc bánh hôm qua. Họ bị sa lầy và ngừng lại trong phép lạ. Họ không thể đi xa hơn và cũng không mơ ước gì hơn.
Con người hôm nay có nét giống đám đông ngày xưa. Người nghèo thì bị hút vào công việc lam lũ nhọc nhằn, để thỏa mãn cái đói cấp bách của thân xác. Người giàu thì mê mải với bao tiện nghi đang mời gọi. Họ bị ám ảnh và chạy đua với những mặt hàng mới. Rốt cuộc, kẻ nghèo người giàu đều có nguy cơ như nhau, đó là đánh mất đi cái đói khát tinh thần, mãn nguyện với cái bụng no, hay với thứ nữ trang đắt giá. Thật ra, cũng khó dập tắt nỗi khát khao về Tuyệt Ðối mà Thiên Chúa đã đặt rất sâu trong lòng người. Mọi thứ thức ăn trần gian, con người không lấy làm đủ. Người nghèo không chỉ cần cơm bánh, mà còn cần tình thương. Người giàu dư cơm bánh, nhưng lại cần lẽ sống. Không thiếu những bạn trẻ nhà giàu, có học, có tương lai, nhưng lại thất vọng chán chường, thậm chí rơi vào trụy lạc. Họ có tất cả, nhưng vẫn thấy thiếu cái gì đó... Thiếu cái này thì mọi thứ khác trở thành thừa. Có khi sống sa đọa lại là cách họ biểu lộ cơn đói khát vô cùng về những điều cao cả. Ðức Giêsu khơi dậy những khát khao tốt đẹp đang ngủ quên. Ngài không cho dân chúng thứ manna từ trời rơi xuống, để mỗi ngày họ phải lượm mà ăn. Ngài cho họ thứ bánh bởi trời đích thực, bánh ban sự sống đời đời cho toàn thế giới.
“Xin cho chúng tôi thứ bánh đó luôn luôn”
“Xin ông cho tôi thứ nước ấy” (Ga 4, 15).
Con người vẫn đói khát thức ăn tinh thần. Cơn đói này còn kinh khủng hơn cả cơn đói thân xác. Hãy đến với Giêsu! Hãy tin vào Giêsu! Nếu bạn khao khát Tuyệt Ðối thì chỉ Tuyệt Ðối mới làm bạn no thỏa. Tuyệt Ðối đã hiện diện nơi Ðức Giêsu. Ước chi bạn để cho Ngài nuôi bằng lời giáo huấn, và tin tưởng dấn thân theo Ngài bằng cả cuộc đời.
Cầu nguyn:
Lạy Chúa, những lúc con cảm thấy đói, xin ban cho con một ai đó đang cần của ăn.
Khi con khát, xin gởi đến cho con một ai đó đang cần nước uống.
Khi con lạnh lẽo, xin gởi đến cho con một ai đó đang cần được sưởi.
Khi con bị xúc phạm, xin ban cho con một ai đó đang cần ủi an.
Khi thập giá của con trở nên nặng nề, xin ban cho con thập giá của một người khác
để cùng chia sẻ.
Khi con túng nghèo, xin dẫn đến cho con một người thiếu thốn.
Khi con không có thời giờ, xin ban cho con ai đó để con giúp họ giây lát.
Khi con nản chí, xin gởi đến cho con một người cần khích lệ.
Khi con chỉ biết nghĩ đến mình, xin xoay chuyển tư tưởng con hướng đến tha nhân.
Trích trong PRIER
 
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

Thứ ba

(Ga 6,30-35)
Suy niệm
Giúp đỡ cơm áo gạo tiền, chỉ là phương tiện chứ không phải là mục đích của các nhà truyền giáo. Mục đích của nhà truyền giáo là tạo điều kiện để người khác có đủ sức đến gặp gỡ Chúa, đón nhận Chúa là lương thực đích thực, mang lại sự sống vĩnh cửu. Đó là sứ điệp lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta.
Để đủ sức tiến về đất hứa, Thiên Chúa đã ban cho dân Do Thái Manna làm của ăn. Nhưng họ cứ tưởng đó là bánh do Môsê ban cho họ.
Để có của ăn mang lại sự sống đời đời, Chúa Giêsu mời gọi dân chúng hãy tin vào Ngài. Nhưng dân chúng lại đòi hỏi phép lạ như Môsê.
Chúa Giêsu giải thích cho họ biết Manna ngày xưa họ hưởng dùng nơi sa mạc không phải do Môsê ban cho, mà là do chính Chúa thương ban để nuôi sống họ. Nhưng manna chỉ là lương thực nuôi dưỡng thể xác. Cha ông họ đã ăn Mana nhưng rồi cũng chết.
Còn lương thực bảo đảm đem lại cho họ sự sống vĩnh cửu Thiên Chúa ban cho họ chính là Đức Giêsu. Bởi Đức Giêsu là Ngôi Con Thiên Chúa và cũng là Thiên Chúa làm người. Trong Đức Giêsu được kết hợp bởi Nhân tính và Thiên tính mang sự sống vĩnh cửu. Do đó khi hiến thân mình làm của ăn, Chúa Giêsu trở nên lương thực mang sự sống vĩnh cửu. Ai tin nhận và ăn lấy Tấm Bánh Đức Giêsu thì đồng nghĩa với việc tham dự vào sự sống đời đời có nơi Chúa Giêsu.
Nếu ngày xưa, Chúa ban cho dân Do Thái Manna làm của ăn, nhờ đó họ đủ sức vượt qua sa mạc, tiến vào đất hứa, thì ngày nay, Chúa cũng ban cho chúng ta lương thực là Mình Thánh Chúa, bánh bởi trời đích thực làm của ăn nuôi dưỡng chúng ta đủ sức tiến về nhà Cha.
Lạy Chúa, xin cho chúng con đừng quá bận tâm vào cơm bánh, thứ lương thực nuôi dưỡng thân xác đời này, ăn rồi cũng chết. Nhưng biết lưu tâm tìm kiếm thứ lương thực mang lại sự sống vĩnh cửu, đó chính là Mình Thánh Chúa.

Lm. Seoka

Bài đọc thêm 1

Manna và bánh trường sinh


Lời Chúa trong tuần 3 Phục sinh được lấy từ chương 6 của tin mừng theo thánh Gioan. Đề tài chính là "Bánh hằng sống". Xin chia sẻ 2 điểm gây khó hiểu trong chương này.

1. Yêu sách của những người Do thái
Chúa Giêsu làm nhiều dấu lạ, nhất là dấu lạ hoá bánh ra nhiều cho năm ngàn người ăn no. Dân chúng rất hồ hởi tuôn đến với Ngài. Thấy thế, Chúa Giêsu khuyên họ hãy ra công làm việc không phải vì của ăn nuôi sống thể xác mà là linh hồn. Việc cần làm là Tin vào Ngài. Nghe thế, người Do thái yêu cầu Chúa Giêsu làm dấu lạ. Lạ thay, khi yêu cầu Chúa Giêsu thực hiện dấu lạ, họ lại gợi đến manna: "Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông? Ông sẽ làm gì đây? Tổ tiên chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc như có lời chép: 'Người đã cho họ ăn bánh bởi trời'". (Ga 6,30-31). Tại sao những người Do thái nại đến manna khi đòi dấu lạ?

Trong Cựu ước, manna vẫn được xem là bánh của Thiên Chúa (x. Tv 78,24; Xh 16,15). Người Do thái có một niềm tin mạnh mẽ rằng, khi Đấng Messia đến, Ngài sẽ lại ban cho họ manna. Ban manna là việc tối quan trọng trong cuộc sống của Môsê, thì Đấng Messia thì phải làm hơn thế nữa. Vị cứu tinh đầu tiên (Môsê) thế nào, thì vị cứu tinh cuối cùng (Đấng Messia) cũng phải như thế. Vị cứu tinh đầu tiên đã khiến manna từ trời xuống thế nào, thì vị sau cùng cũng phải khiến được manna từ trời xuống như vậy. Khi Đấng Messia đến, dân chúng sẽ được thấy manna.

Người Do thái nại vào quan niệm này để thách thức Chúa Giêsu: Hãy khiến bánh từ trời xuống đi để hậu thuẫn cho những lời tự xưng của Ngài. Nếu quả thật là Messia, thì hãy ban cho họ manna như Môsê đã làm.

Đáp lại yêu sách của người Do thái, trước hết, Chúa Giêsu khẳng định rằng: không phải Môsê ban cho họ manna, mà là Thiên Chúa. Hơn nữa, manna ngày xưa chỉ là biểu trưng cho bánh thật mà Thiên Chúa sẽ ban. Bánh thật này đó là "Bánh trường sinh", mang đến cho con người sự sống thật, sự sống muôn đời. Bánh đó chính là Thánh Thể mà chúng ta rước mỗi khi tham dự thánh lễ.

2. Chúa Giêsu là bánh trường sinh
Chúa Giêsu khẳng định với người Do thái: "Chính Ta là bánh ban sự sống", hay "Ta là bánh trường sinh" (Ga 6,35). Có 2 chữ quan trọng trong câu này: "bánh" và "sự sống".

- Bánh: là nhu cầu thiết yếu của cuộc sống. Bánh giúp duy trì cuộc sống. Thiếu bánh sự sống không thể tiếp tục được.

- Sự sống: theo quan niệm của Gioan, sự sống không đơn giản là sự sinh tồn, hiện hữu về phương diện thể chất. Sự sống thật hay sự sống siêu nhiên, là mối liên hệ với Thiên Chúa, mối liên hệ của lòng tin, lòng tin cậy, vâng phục và yêu thương. Theo Gioan, sự sống này con người chỉ có thể có được nhờ Chúa Giêsu Kitô. Không có Ngài và ở ngoài Ngài thì chẳng ai có thể bước vào mối liên hệ với Thiên Chúa, nghĩa là chẳng có sự sống thật.

Vì vậy, khi viết "Chính Ta là bánh ban sự sống", Gioan muốn nói rằng: Chúa Giêsu là "bánh" tối cần cho sự sống thiêng liêng của chúng ta. Ngài là Đấng ban sự sống, ngoài Ngài, không có sự sống đúng nghĩa. Không có Ngài, thì sống chỉ là tồn tại, là có mặt chứ không phải là sống thật.
Lm. Pr. Lê Tấn Lợi


Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
16 THÁNG TƯ

Bảo Toàn Ơn Tinh Sạch Do Phép Rửa

“Tảng đá mà những người thợ xây loại bỏ đã hóa nên tảng đá góc tường” (Tv 118,22). Giáo Hội nhận chính sự sống của mình từ cuộc Phục Sinh của Đức Kitô. Thực tại này được chuyển tải trong phụng vụ, đặc biệt phụng vụ Mùa Phục Sinh.

Chẳng hạn, chúng ta có một truyền thống về Chúa Nhật in Albis Depositis. Tên gọi ấy bắt nguồn từ một nghi thức đã được thực hành thuở xa xưa trong Giáo Hội vào ngày thứ bảy sau Chúa Nhật Phục Sinh. Về sau, nghi thức ấy được cử hành vào Chúa Nhật sau Phục Sinh. Vào ngày này, những người tân tòng trả lại chiếc áo choàng trắng mà họ đã nhận trong nghi thức Phép Rửa buổi tối Vọng Phục Sinh. Khi lãnh Phép Rửa, họ đã bỏ lại sau lưng y phục cũ của họ để nói lên rằng linh hồn họ đã được thanh tẩy bởi Đức Kitô. Giờ đây, họ trả lại chiếc áo choàng trắng của Phép Rửa sau Tuần Lễ Phục Sinh để làm biểu tượng cho sự cam kết rằng họ sẽ gìn giữ ơn tinh sạch do Phép Rửa ấy trong cuộc sống hằng ngày của họ.

Trong nghi thức Phép Rửa của chúng ta ngày nay cũng thế, em bé được mặc áo trắng – để nói lên rằng Phép Rửa không duy chỉ có nghĩa một sự thay đổi bên ngoài. Không, đó là một sự chuyển hóa đụng chạm đến gốc rễ của hữu thể chúng ta. Làm mới lại Phép Rửa của mình có nghĩa là chúng ta cởi bỏ con người cũ và mặc lấy con người mới trong Đức Kitô.

Đức Kitô thanh tẩy và tái sinh chúng ta. Người mặc chính Người cho chúng ta bằng cách tháp nhập chúng ta vào thân thể Người. Và như vậy, được làm con trong Chúa Con, chúng ta bước đi trong sự sống mới. Chúng ta sống một cuộc sống đã được cứu độ. “Anh em là những người được Thiên Chúa tuyển lựa, hiến thánh và yêu thương. Vì thế, anh em hãy có lòng thương cảm, khiêm nhu, nhân hậu, hiền hòa, nhẫn nại.” (Cl 3,12)

- suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II


Lời Chúa Trong Gia Đình

Ngày 16-4
Cv 7, 51-8,1a; Ga 6, 30-35


LỜI SUY NIỆM: Đức Giêsu đáp: “Thật, tôi bảo thật các ông, không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực” (Ga 6,32)

Khi dân đi trong Sa-mạc thiếu lương thực để nuôi sống thể xác, dân đã kêu trách Thiên Chúa, và qua lời khẩn cầu của Mô-sê. Thiên Chúa đã nhậm lời và ban phát “Ma-na” làm của ăn nuôi sống dân trong Sa-mạc. Người ta đã lầm tưởng đó là thứ lương thực của Mô-sê ban cho. Chúa Giêsu, Ngài đã xác nhận lại cho toàn dân hiểu, đồng thời Ngài cũng loan báo cho biết hiện tại Thiên Chúa đang ban cho nhân loại một Đấng đến để làm lương thực, đây là thứ bánh đích thực, bánh trường sinh của Thiên Chúa ban để ai ăn vào thì sẽ được sống muôn đời. Nhưng để nhận được bánh này, mỗi cá nhân phải có thái độ đáp ứng riêng của mình với Chúa Giêsu là tin vào Ngài và thực hành những lời Ngài truyền dạy suốt cuộc đời cho đến khi an nghỉ.

Mạnh Phương


Gương các Thánh

Ngày 16-4:Thánh Bernadette Soubirous
(1844 - 1879)

Thánh Bernadette Soubirous tên thật là Mary Bernard, con của một gia đình thật nghèo làm nghề xay bột ở Lộ Ðức, thuộc miền nam nước Pháp. Ngay từ khi còn nhỏ, cô bị bệnh suyễn thật nặng nên sức khỏe rất yếu kém.

Vào ngày 11 tháng Hai 1858, cô được Ðức Trinh Nữ Maria hiện ra với cô trong một cái hang nằm trên con đê của sông Gave, gần Lộ Ðức. Cô được thị kiến Ðức Trinh Nữ tất cả 18 lần, lần sau cùng vào ngày lễ Ðức Mẹ Núi Carmel, 16 tháng Bảy. Khi kể lại lần thị kiến đầu tiên, cô đã tự đặt mình vào tình trạng nguy hiểm đối với nhà chức trách. Nhưng Ðức Trinh Nữ hiện ra với cô hàng ngày đã khiến đám đông tuốn đến hang ngày càng đông. Nhà chức trách tìm cách đe dọa để cô công khai rút lui, nhưng cô vẫn trung thành với những gì được thấy.

Vào ngày 25 tháng Hai, một suối nước chảy ra từ hang mà cô Bernadette đã dùng tay đào xới khi vâng theo lời Ðức Trinh Nữ. Nước suối ấy đã chữa được nhiều người khỏi bệnh kể cả người tàn tật.

Vào ngày 25 tháng Ba, Bernadette cho biết trinh nữ hiện ra với cô tự xưng là Ðức Vô Nhiễm Nguyên Tội, và ngài muốn xây một nhà thờ ở đây. Nhiều giới chức dân sự tìm cách đóng suối nước lại và trì hoãn công việc xây cất nhà thờ, nhưng ảnh hưởng và tiếng vang đã thấu đến tai Hoàng Hậu Eugenie nước Pháp, vợ của Napoleon III, do đó việc xây cất được tiến hành tốt đẹp. Ðám đông lại quy tụ về Lộ Ðức, không bị phiền hà bởi các giới chức chống đối tôn giáo và hàng giáo sĩ.

Vào năm 1866, Bernadett được gửi vào dòng Nữ Tu Ðức Bà ở Nevers. Ở đây, sơ trở nên một phần tử của cộng đoàn, và bị sơ giám đốc đệ tử đối xử rất tệ hại. Sự bất nhẫn ấy chỉ chấm dứt khi họ khám phá rằng sơ Bernadette đang chịu đau khổ vì một căn bệnh bất trị. Sơ từ trần ở Nevers vào ngày 15 tháng Tư 1879, khi mới 35 tuổi.

Lộ Ðức đã trở nên trung tâm hành hương lớn nhất thế giới, và suối nước nhỏ bé ấy hàng ngày vẫn cung cấp nước cho khách thập phương từ khắp nơi trên thế giới.

Sơ Bernadette được phong chân phước năm 1925, và được Ðức Giáo Hoàng Piô XI phong thánh năm 1933.


16 Tháng Tư

Không Quyền Lực Nào

"Ðức Tin không thể nào bị bóp nghẹt bởi bất cứ quyền lực nào!". Ðó là lời tuyên bố của tổng thống Hoa Kỳ George Bush trong buôi tiễn biệt Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II (19/9/1987) nhân dịp Ngài viếng thăm Hoa Kỳ. Trong bài diễn văn từ giã Ðức Thánh Cha, phó tổng thống Hoa Kỳ nói rằng Thiên Chúa vẫn còn tiếp tục làm việc tại Liên Xô sau hơn 60 năm tuyên truyền cho chủ thuyết vô thần.

Ông George Bush kể lại cho Ðức Thánh Cha như sau: "Trong nghi lễ an táng tổng bí thư Breznev tại Mascơva, một lễ nghi với nhiều lính tráng và hoa tím, nhưng không có Ðức Tin và Lời Chúa, tôi theo dõi bà quả phụ đang tiến đến quan tài để nói lời từ biệt... Kìa, có Chúa làm chứng cho tôi, giữa sự lạnh cóng của một chế độ độc tài, bà Breznev chăm chú nhìn người chồng, rồi cúi nhẹ xuống và làm dấu thánh giá trên ngực của người chết...".

Ông Bush cũng kể lại rằng ông đã gặp Mao Trạch Ðông trước khi ông này qua đời. Chủ tịch họ Mao đã tâm sự với ông như sau: "Tôi sắp sửa về Trời, tôi đã nhận được lời mời gọi của Chúa".

Ðưa ra hai sự kiện trên đây, ông Bush kết luận: Không có quyền lực nào, không có luật pháp nào có thể quét sạch những gì đã ăn rễ sâu trong lòng người...

Lời phát biểu trên đây của ông George Bush có lẽ phải làm cho chúng ta phấn khởi. Thiên Chúa vẫn luôn có mặt trong cuộc sống của chúng ta. Chính những nơi mà chúng ta tưởng Ngài đã bị gạt bỏ hoàn toàn, chính những lúc mà chúng ta tưởng như Ngài không có mặt, Ngài vẫn tiếp tục hoạt động. Bởi vì Thiên Chúa không thể là Thiên Chúa nếu Ngài không yêu thương con người.

Chúng ta tiếp nhận sự sống từ chính Chúa, như trái đất nhận lãnh ánh sáng từ mặt trời. Thiếu ánh sáng mặt trời thì không thể có sự sống trên trái đất. Cũng thế, không có Chúa thì không thể có sự sống... Thiên Chúa thông ban sự sống cho chúng ta, bởi vì Ngài yêu thương chúng ta. Ngài yêu thương tất cả mọi người, ngay cả những kẻ chối bỏ hoặc thù ghét Ngài.

(Lẽ Sống)
Thứ Ba 16-4

Thánh Bernadette Soubirous

(1844 - 1879)

Thánh Bernadette Soubirous tên thật là Mary Bernard, con của một gia đình thật nghèo làm nghề xay bột ở Lộ Ðức, thuộc miền nam nước Pháp. Ngay từ khi còn nhỏ, cô bị bệnh suyễn thật nặng nên sức khỏe rất yếu kém.
Vào ngày 11 tháng Hai 1858, cô được Ðức Trinh Nữ Maria hiện ra với cô trong một cái hang nằm trên con đê của sông Gave, gần Lộ Ðức. Cô được thị kiến Ðức Trinh Nữ tất cả 18 lần, lần sau cùng vào ngày lễ Ðức Mẹ Núi Carmel, 16 tháng Bảy. Khi kể lại lần thị kiến đầu tiên, cô đã tự đặt mình vào tình trạng nguy hiểm đối với nhà chức trách. Nhưng Ðức Trinh Nữ hiện ra với cô hàng ngày đã khiến đám đông tuốn đến hang ngày càng đông. Nhà chức trách tìm cách đe dọa để cô công khai rút lui, nhưng cô vẫn trung thành với những gì được thấy.
Vào ngày 25 tháng Hai, một suối nước chảy ra từ hang mà cô Bernadette đã dùng tay đào xới khi vâng theo lời Ðức Trinh Nữ. Nước suối ấy đã chữa được nhiều người khỏi bệnh kể cả người tàn tật.
Vào ngày 25 tháng Ba, Bernadette cho biết trinh nữ hiện ra với cô tự xưng là Ðức Vô Nhiễm Nguyên Tội, và ngài muốn xây một nhà thờ ở đây. Nhiều giới chức dân sự tìm cách đóng suối nước lại và trì hoãn công việc xây cất nhà thờ, nhưng ảnh hưởng và tiếng vang đã thấu đến tai Hoàng Hậu Eugenie nước Pháp, vợ của Napoleon III, do đó việc xây cất được tiến hành tốt đẹp. Ðám đông lại quy tụ về Lộ Ðức, không bị phiền hà bởi các giới chức chống đối tôn giáo và hàng giáo sĩ.
Vào năm 1866, Bernadett được gửi vào dòng Nữ Tu Ðức Bà ở Nevers. Ở đây, sơ trở nên một phần tử của cộng đoàn, và bị sơ giám đốc đệ tử đối xử rất tệ hại. Sự bất nhẫn ấy chỉ chấm dứt khi họ khám phá rằng sơ Bernadette đang chịu đau khổ vì một căn bệnh bất trị. Sơ từ trần ở Nevers vào ngày 15 tháng Tư 1879, khi mới 35 tuổi.
Lộ Ðức đã trở nên trung tâm hành hương lớn nhất thế giới, và suối nước nhỏ bé ấy hàng ngày vẫn cung cấp nước cho khách thập phương từ khắp nơi trên thế giới.
Sơ Bernadette được phong chân phước năm 1925, và được Ðức Giáo Hoàng Piô XI phong thánh năm 1933.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét