19/08/2016
Thứ Sáu tuần 20 thường niên
Bài Ðọc
I: (Năm II) Ed 37, 1-14
"Hỡi
các bộ xương khô, hãy nghe lời Chúa. Ta sẽ dẫn các ngươi ra khỏi mồ, và dẫn dắt
các ngươi vào nhà Israel".
Trích
sách Tiên tri Êdêkiel.
Trong
những ngày ấy, tay Chúa đặt trên tôi, và dẫn tôi đi trong thần trí của Chúa:
Người để tôi giữa cánh đồng đầy hài cốt; Người đem tôi đi vòng quanh những hài
cốt ấy, có rất nhiều bộ xương khô nằm la liệt trên cánh đồng. Và Chúa phán cùng
tôi rằng: "Hỡi con người, ngươi nghĩ các xương này sẽ có thể được sống
chăng?" Tôi thưa: "Lạy Chúa là Thiên Chúa, Chúa đã biết". Người
liền phán cùng tôi: "Ngươi hãy nói tiên tri về các bộ xương này, và bảo
chúng rằng: 'Hỡi các bộ xương khô, hãy nghe lời Chúa. Chúa là Thiên Chúa phán
cùng các bộ xương như thế này: Ðây Ta sẽ khiến hồn nhập vào các ngươi và các
ngươi sẽ được sống. Ta sẽ đặt gân trên các ngươi, sẽ khiến thịt mọc ra trên các
ngươi, và cho da bọc các ngươi: Ta sẽ ban hồn cho các ngươi, các ngươi sẽ được
sống và biết rằng Ta là Chúa' ". Tôi đã nói tiên tri như Chúa đã truyền
cho tôi.
Ðang
lúc tôi nói tiên tri, thì có tiếng ồn ào, và tôi thấy chuyển động: các bộ xương
họp lại với nhau, xương ăn khớp với nhau. Tôi quan sát, và này đây, gân và thịt
mọc trên các bộ xương: có da bọc lại, nhưng chưa có hồn. Và Chúa phán cùng tôi
rằng: "Ngươi hãy nói tiên tri về hồn, hỡi con người, hãy nói tiên tri và bảo
hồn rằng: 'Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Hỡi hồn, hãy từ bốn phương tiến
đến', và thổi hơi trên những kẻ bị giết này, để chúng sống lại". Tôi đã
nói tiên tri như Chúa đã truyền cho tôi. Hồn liền nhập vào chúng và chúng được
sống. Chúng đứng thẳng lên làm thành một đạo quân cực kỳ đông đảo.
Và
Chúa phán cùng tôi rằng: "Hỡi con người, các bộ xương này là toàn thể nhà
Israel. Chúng nói rằng: 'Xương chúng tôi đã khô đét, chúng tôi mất hết hy vọng,
chúng tôi đã bị tiêu diệt'. Bởi đó, ngươi hãy nói tiên tri cho chúng rằng:
'Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Hỡi dân Ta, này Ta sẽ mở các cửa mồ các
ngươi, Ta sẽ kéo các ngươi ra khỏi mồ, và dẫn dắt các ngươi vào đất Israel. Hỡi
dân Ta, các ngươi sẽ biết Ta là Chúa, lúc Ta mở cửa mồ các ngươi, và kéo các
ngươi ra khỏi mồ, Ta sẽ cho các ngươi thần trí của Ta, và các ngươi sẽ được sống;
Ta sẽ cho các ngươi an cư trên đất các ngươi, các ngươi biết rằng: Ta là Chúa,
chính Ta đã phán và sẽ thi hành' ".
Ðó là
lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 106, 2-3. 4-5. 6-7. 8-9
Ðáp: Hãy chúc tụng Chúa, vì đức từ bi
Người còn muôn thuở (c. 1).
Hoặc
đọc: Alleluia.
Xướng:
1) Hãy xướng lên, hỡi những người được Chúa thục mạng cho, những người Chúa đã
thục mạng khỏi tay quân thù: những người Chúa đã họp lại từ muôn đất nước; từ
đông sang tây và từ bắc chí nam. - Ðáp.
2)
Xưa họ lạc lõng trong chốn cô liêu hoang địa, không biết đường đi tới thành trì
có thể định cư. Lúc bấy giờ họ đói khát, và sinh lực trong người họ hao mòn. -
Ðáp.
3) Họ
kêu cầu cùng Chúa trong lúc khốn cùng, Người đã cứu họ thoát cảnh gian truân.
Người dẫn họ đi trên con đường thẳng, để họ tới được thành trì có thể định cư.
- Ðáp.
4) Những
người đó hãy cảm ơn Chúa vì lòng nhân hậu, và những điều kỳ diệu của Người đối
với con người ta. Bởi Người đã cho người đói khát được no đủ, người cơ hàn được
tràn trề thiện hảo. - Ðáp.
Alleluia:
Mt 11, 25
Alleluia,
alleluia! - Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã mạc khải những
mầu nhiệm nước trời cho những kẻ bé mọn. - Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 22, 34-40
"Ngươi
hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi, và yêu thương kẻ khác như chính mình
ngươi".
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy,
những người biệt phái nghe tiếng Chúa Giêsu đã làm cho những người Sađốc câm miệng,
thì họp nhau lại. Ðoạn một người thông luật trong nhóm họ hỏi thử Người rằng:
"Thưa Thầy, trong lề luật, giới răn nào trọng nhất?" Chúa Giêsu phán
cùng người ấy rằng: "Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng,
hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Ðó là giới răn thứ nhất và trọng nhất.
Nhưng giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy, là: Ngươi hãy yêu thương kẻ khác
như chính mình ngươi. Toàn thể lề luật và sách các tiên tri đều tóm lại trong
hai giới răn đó".
Ðó là
lời Chúa.
Suy Niệm:
Giới Răn Yêu Thương
Tuần
báo Newsweek số ra ngày 10/8/1993 đã ghi lại một sáng kiến mới lạ tại Nhật, đó
là "Sư máy". Vị sư máy này, mới nhìn qua, không khác gì vị tu hành thực
thụ: đầu cúi xuống, mắt khép lại, môi và các cơ bắp trên gương mặt cử động theo
nhịp cầu kinh ghi sẵn, một tay cầm chuỗi đưa lên, một tay thì gõ mõ. Mỗi vị sư
máy có thể cầu kinh không biết mỏi mệt, và có thể thuộc toàn bộ kinh kệ của mười
giáo phái Phật giáo khác nhau tại Nhật. Sáng kiến này được đưa ra nhằm đáp ứng
cho nhu cầu ơn gọi sư sãi ngày càng khan hiếm trong các Giáo hội Phật giáo tại
Nhật. Tuy nhiên, như tác giả bài báo ghi nhận: những cái máy làm được mọi sự,
duy chỉ một điều chúng không thể làm được, đó là chúng không biết yêu thương.
Yêu
thương là đặc điểm của con người. Thú vật có thể có cảm giác, nhưng đó không hẳn
là yêu thương. Chỉ có con người được tạo dựng theo và giống hình ảnh Thiên Chúa
tình yêu mới thực sự được mời gọi yêu thương mà thôi.
Tin Mừng
hôm nay nhắc lại cho chúng ta ơn gọi cao cả của con người. Trả lời cho thắc mắc
của luật sĩ, Chúa Giêsu đã thu tóm tất cả lề luật thành một giới răn duy nhất
là mến Chúa và yêu người. Hai mệnh lệnh này là một giới răn duy nhất, bởi vì
không thể kính mến Chúa mà lại ghét bỏ hình ảnh của Ngài là con người, cũng như
không thể yêu thương con người mà lại không nhận ra và yêu mến Thiên Chúa là
nguồn mạch tình yêu chân thật. Tách biệt hai mệnh lệnh ấy là chối bỏ tình yêu.
Các luật sĩ và các biệt phái thời Chúa Giêsu quả là những người đạo đức: họ ăn
chay, cầu nguyện và tỏ ra yêu mến Thiên Chúa hơn ai hết; thế nhưng Chúa Giêsu
đã điểm mặt họ là những kẻ giả hình, bởi vì lòng yêu mến Chúa nơi họ không được
thể hiện bằng tình yêu đối với tha nhân. Chúa Giêsu còn gọi họ là những mồ mả
tô vôi, bên ngoài thì bóng loáng, nhưng bên trong thì thối rữa. Có thể so sánh
thái độ giả hình ấy với một người máy: người máy có thể làm được nhiều cử chỉ
ngoạn mục, nhưng không có một tâm hồn để yêu thương thực sự.
Yêu
thương là kiện toàn lề luật; yêu thương là cốt lõi, là linh hồn của Ðạo. Ði Ðạo,
sống Ðạo, giữ Ðạo, xét cho cùng chính là yêu thương; không yêu thương thì con
người chỉ còn là một thứ người máy vô hồn. Thánh Gioan Tông đồ, người đã suốt đời
sống và suy tư về tình yêu, vào cuối đời, ngài đã tóm gọn tất cả thành một công
thức: "Thiên Chúa là Tình Yêu", và ngài dẫn giải: "Ai nói mình
yêu mến Thiên Chúa mà lại ghét anh em thì đó là kẻ nói dối, bởi vì kẻ không yêu
thương người anh em nó thấy trước mắt, tất không thể yêu mến Ðấng nó không thấy".
Nguyện
xin cho cuộc sống của chúng ta ngày càng được thanh luyện và gần gũi hơn với cốt
lõi của Ðạo là Yêu Thương.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Sáu Tuần 20 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: Eze 37:1-14; Mt 22:34-40
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Mến Chúa, yêu người.
“Mến
Chúa, yêu người” là hai giới răn quan trọng nhất và là nền tảng của Đạo. Vì vi
phạm hai giới răn này mà người Do-thái đã bị lưu đày xa quê hương; nhưng cũng
chính vì hai giới răn này như thần khí đã giúp họ có cơ hội trở về dựng lại Đền
Thờ và quê hương của họ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Thị kiến những bộ
xương khô.
Điều
đầu tiên chúng ta cần nhấn mạnh: thị kiến này có ý nói tới ngày giải phóng của
những người Do-thái khỏi cảnh nô lệ lưu đày, và được trở về để tái thiết lại Đền
Thờ và quê hương. Sau này, nhiều nhà chú giải áp dụng thị kiến vào thời Cánh
Chung khi Thiên Chúa sẽ làm cho tất cả các kẻ chết được sống lại trước khi phán
xét họ.
Không
điều gì là không thể đối với Đức Chúa: Sống trong cảnh lưu đày, người Do-thái hầu
như ngã lòng trông cậy, mất hết tin tưởng ở tương lai. Họ nghĩ là sẽ không bao
giờ có ngày hồi hương vì Thiên Chúa đã bỏ quên họ. Qua những gì tiên tri thấy
được hôm nay, Thiên Chúa sẽ cho dân có ngày về. Những người Do-thái nơi lưu đày
được ví như những bộ xương khô, đã chết cả về phần xác (khổ cực vì lưu đày) lẫn
phần hồn (không còn hy vọng gì để sống). Khi Thiên Chúa hỏi tiên tri: "Hỡi
con người, liệu các xương này có hồi sinh được không?" Tiên tri vững tin
Thiên Chúa uy quyền làm chuyện đó nên ông thưa: "Lạy Đức Chúa là Chúa Thượng,
chính Ngài mới biết điều đó."
Chúa
muốn dùng con người làm những chuyện ấy nên Ngài nói với ông: "Ngươi hãy
tuyên sấm trên các xương ấy; ngươi hãy bảo chúng: Các xương khô kia ơi, hãy
nghe lời Đức Chúa. Đây Ta sắp cho thần khí nhập vào các ngươi và các ngươi sẽ
được sống. Ta sẽ đặt gân trên các ngươi, sẽ khiến thịt mọc trên các ngươi, sẽ
trải da bọc lấy các ngươi. Ta sẽ đặt thần khí vào trong các ngươi và các ngươi
sẽ được sống. Bấy giờ, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Đức Chúa." Tôi
đã tuyên sấm như tôi được lệnh. Vậy có tiếng động khi tôi đang tuyên sấm; có sự
rung chuyển và các xương xích lại gần, ăn khớp với nhau. Tôi nhìn thì thấy trên
chúng đã có gân; thịt đã mọc lên và da đã trải ra ở bên trên, nhưng thần khí
chưa có ở nơi chúng.
Giống
như biến cố Chúa dựng nên con người trong Sách Khởi Nguyên: sau khi Chúa lấy
bùn đất tạo nên con người, Chúa thổi sinh khí và làm cho con người trở nên sinh
vật sống động (Gen 2:7). Thị kiến Ezekiel nhìn thấy cũng vậy: tuy đã có thân thể
nhưng vẫn chưa có thần khí nên chưa “sống” được. Người lại bảo tôi: "Ngươi
hãy tuyên sấm gọi thần khí; tuyên sấm đi, hỡi con người! Ngươi hãy nói với thần
khí: Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: Từ bốn phương trời, hỡi thần khí,
hãy đến thổi vào những người đã chết này cho chúng được hồi sinh." Tôi
tuyên sấm như Người đã truyền cho tôi. Thần khí liền nhập vào những người đã chết;
chúng được hồi sinh và đứng thẳng lên: Đó là cả một đạo quân lớn, đông vô kể.
Thiên
Chúa cho tiên tri biết ý nghĩa của thị kiến: Các xương đó chính là toàn thể nhà
Israel. Này chúng vẫn nói: "Xương cốt chúng tôi đã khô, hy vọng của chúng
tôi đã tiêu tan, chúng tôi đã rồi đời!" Các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là
Đức Chúa, khi Ta mở huyệt cho các ngươi và đưa các ngươi lên khỏi huyệt, hỡi
dân Ta. Ta sẽ đặt thần khí của Ta vào trong các ngươi và các ngươi sẽ được hồi
sinh. Ta sẽ cho các ngươi định cư trên đất của các ngươi. Bấy giờ, các ngươi sẽ
nhận biết chính Ta là Đức Chúa, Ta đã phán là Ta làm. Judah và Israel thành một
vương quốc thống nhất.
2/
Phúc Âm: Giới răn quan trọng
nhất.
Pharisees
là những người giữ cả luật thành văn và luật bất thành văn (truyền thống tổ
tiên). Nhiều người trong họ là những người thông luật (scribes). Họ có rất nhiều
luật, vì thế, họ có thể không biết đâu là điều răn quan trọng nhất. Phúc Âm
Marcô 12:28-34 cũng tường thuật biến cố này, nhưng với giọng điệu thành thật vì
muốn biết; trong khi Matthêu với giọng điệu để thử thách Chúa: Khi nghe tin Đức
Giêsu đã làm cho nhóm Sadducees phải câm miệng, thì những người Pharisees họp
nhau lại. Rồi một người thông luật trong nhóm hỏi Đức Giêsu để thử Người rằng:
"Thưa Thầy, trong sách Luật Moses, điều răn nào là điều răn trọng nhất?"
Câu
trả lời của Chúa Giêsu, tuy chỉ vỏn vẹn trong ba hàng, nhưng Ngài nói đã tóm tắt
tất cả Luật Moses và lời dạy của các sách Ngôn-sứ: "Ngươi phải yêu mến Đức
Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Đó là
điều răn quan trọng nhất và điều răn thứ nhất. Còn điều răn thứ hai, cũng giống
điều răn ấy, là: ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Tất cả Luật
Moses và các sách ngôn sứ đều tuỳ thuộc vào hai điều răn ấy."
Xem
xét cẩn thận hai điều răn này, chúng ta nhận ra những điểm sau đây: (1) Cả hai
điều răn đều dùng động từ yêu “ágapan.” Đây là cốt lõi của đạo, đạo của
Thiên Chúa là đạo yêu thương: yêu Thiên Chúa và yêu tha nhân. Động từ này được
dùng cách riêng trong Tân Ước mà thôi. Phải yêu thương tha nhân bằng tình yêu của
Thiên Chúa. (2) Ba điều đầu tiên của Thập Giới liên quan đến Thiên Chúa được
Chúa Giêsu tóm gọn lại trong điều răn thứ nhất ở đây. Bảy điều sau của Thập Giới
liên quan đến tha nhân cũng được Chúa Giêsu tóm gọn lại trong giới răn thứ hai
“ngươi phải yêu người thân cận như chính mình.” (3) Trong Cựu Ước cũng đã có 2
điều răn này: Điều răn kính mến Chúa (Deut 6:5) còn được gọi là Shema, giới luật
căn bản và quan trọng nhất của người Do-thái. Điều răn thứ hai (Lev 19:18) đòi
yêu người như chính mình. Chúa Giêsu đã nhặt ra và tổng hợp lại thành hai điều
răn quan trọng nhất của đạo.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Không có điều gì không thể đối với Thiên Chúa: Nếu Chúa đã phân tán người
Do-thái làm nô lệ khắp nơi, Ngài cũng có thể tìm cách cho họ trở về. Nếu Chúa
đã thổi sinh khí để dựng nên con người, Ngài cũng có thể thổi sinh khí làm con
người sống lại.
-
Không có điều gì là không thể đối với con người nếu chúng ta biết giữ cẩn thận
ai điều răn quan trọng Chúa truyền hôm nay; vì những gì chúng ta không thể làm
được, Chúa sẽ giúp chúng ta làm như Ngài đã giúp tiên tri Ezekiel hôm nay.
- Có
quá nhiều luật lệ làm con người lẫn lộn: không phân biệt được đâu là điều chính
đâu là điều phụ; không biết được điều gì quan trọng, điều gì không quan trọng.
Câu trả lời của Chúa Giêsu hôm nay giúp chúng ta nhận thức rõ: “Mến Chúa, yêu
người” là hai giới răn quan trọng nhất và là nền tảng của Đạo. Khi có xung đột
giữa các chọn lựa trong đời sống, hai giới răn quan trọng này sẽ giúp chúng ta
biết lựa chọn làm sao cho đúng thứ tự ưu tiên của cuộc đời.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
19/08/16 THỨ SÁU TUẦN
20 TN
Th. Gio-an Ơ-đơ, linh mục
Mt 22,34-40
Th. Gio-an Ơ-đơ, linh mục
Mt 22,34-40
Suy niệm: Tin Mừng ghi rõ ông thầy thông luật hỏi Chúa
Giê-su không phải để tìm hiểu mà là muốn đánh đố Ngài. Có thể ông ta muốn tranh
luận với Chúa Giê-su; nhưng cũng có thể chính ông ta bị bối rối giữa rừng luật
nên đem câu hỏi hóc búa đó ra để bắt bí Ngài. Dẫu sao câu hỏi của ông cũng giúp
chúng ta ý thức một điều dễ bị lãng quên: Bị cuốn hút bởi những nhu cầu thường
nhật, bởi những công việc quen thuộc, nhiều khi người ta chỉ hành động theo
thói quen, không hề thắc mắc về điều mình đang làm hoặc biết chọn “điều quan
trọng nhất” để thi hành. Thói quen đó nguy hiểm ở chỗ chúng ta vẫn nghĩ mình
đang làm điều tốt trong khi quá chú trọng đến tiểu tiết và hình thức và coi
chúng như điều quan trọng nhất. Đó chính là lối giả hình kiểu biệt phái mà Chúa
lên án.
Mời Bạn: Biết
đặt câu hỏi về giới răn quan trọng nhất là điều cần thiết, nhưng biết sống giới
răn đó lại càng quan trọng hơn. Qua Tin Mừng chúng mình đã biết đâu là điều răn
quan trọng nhất, nhưng đừng dừng lại đó, hãy đem ra thực hành trong cuộc sống.
Chia sẻ: Áp
dụng giới răn của Chúa vào nghề nghiệp của bạn, công việc quan trọng nhất của
bạn là gì?
Sống Lời Chúa: Đọc lại đoạn cuối của kinh Mười Điều Răn:
“Mười điều răn ấy tóm về hai nầy mà chớ: trước kính mến một Đức Chúa Trời trên
hết mọi sự, sau lại yêu người như mình ta vậy. Amen.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã dạy chúng con: mến Chúa yêu người là điều răn
quan trọng nhất, xin cho con biết sống và liên lỉ thực hành giới răn này trong
đời sống thường ngày của con.
Điều răn trọng nhất
Tình yêu đích thực với Thiên Chúa thì đưa tôi về
với anh em. Tình yêu đối với anh em lại đòi tôi phải trở về với Thiên Chúa.
Suy
niệm:
Theo
truyền thống hội đường Do thái, Luật gồm 613 điều răn.
365
điều cấm làm và 248 điều phải làm.
Giữa
một rừng điều răn như thế, người thông luật đã hỏi Đức Giêsu:
“Điều
răn nào trọng nhất trong Luật Môsê?” (c. 36).
Đức
Giêsu đã trả lời bằng một câu trong kinh Shema,
kinh
mà người Do thái phải đọc mỗi ngày.
“Ngươi
phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi,
với
tất cả trái tim ngươi, tất cả linh hồn ngươi, tất cả trí khôn ngươi” (Tl 6, 5).
Và
Ngài còn thêm một điều răn thứ hai nữa (c. 39).
“Ngươi
phải yêu mến người thân cận như chính mình” (Lv 19, 18).
Tất
cả Luật Môsê nằm trong hai điều răn đó.
Hai
điều răn được gói trong một động từ yêu.
Mọi
điều cấm làm và mọi điều buộc làm, đều bắt nguồn từ và qui về tình yêu.
Các
bạn trẻ thường nghĩ yêu là chuyện dễ.
Nhưng
yêu với tất cả trái tim, tất cả linh hồn, tất cả trí khôn, tất cả sức lực,
nghĩa
là yêu với trọn cả con người mình, thì điều đó không dễ.
Đối
với người Do thái, trái tim là nơi phát sinh toàn bộ đời sống tinh thần.
Yêu
mến Thiên Chúa bằng tất cả trái tim của mình
là
để cho Ngài chi phối mọi tư tưởng, mọi ý muốn, mọi tình cảm.
Tất
cả đều nhằm làm cho Ngài được mọi người nhận biết và tôn vinh.
Yêu
người thân cận như chính mình cũng là điều rất khó.
Có
bao người làm chúng ta đau khổ và bị xúc phạm.
Yêu thương
và tôn trọng họ đòi một sự từ bỏ mình không nhỏ.
Nhưng
chúng ta cũng dễ coi mình là trung tâm và qui tất cả về mình.
Chúng
ta lạnh lùng trước nỗi đau, thiếu sẻ chia và độc đoán,
đôi
khi dùng tha nhân như phương tiện lót đường để ta tiến thân.
Nói
chung, dù yêu Chúa hay yêu người, chúng ta cũng phải ra khỏi mình,
trao
đi chính mình và chấp nhận mọi hy sinh mà tình yêu đòi hỏi.
Đức
Giêsu đã tóm Luật Môsê trong động từ yêu mến.
Và
Ngài đã hoàn thiện Luật này bằng cách đẩy yêu mến đến cùng.
Kitô
hữu chẳng những yêu mến Thiên Chúa với trọn con người mình,
mà
còn được mời yêu mến Đức Giêsu trên mọi thụ tạo khác,
trên
mọi của cải, trên những người ruột thịt, và trên cả mạng sống.
Kitô
hữu là người mang mối tình sâu đậm với Đức Giêsu,
“Đấng
đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi” (Gl 2, 20),
đến
nỗi họ có thể tuyên xưng như Phêrô: “Thầy biết con mến Thầy.”
Đức
Giêsu cũng không chỉ đòi yêu tha nhân như chính mình.
Ngài
còn đòi ta phải yêu như Ngài đã yêu (Ga 13, 34-35).
Một
tình yêu tha thứ đến vô cùng, một tình yêu đối với cả kẻ thù,
một
tình yêu phục vụ như người tôi tớ, một tình yêu dám hiến mạng.
Kitô
hữu tự bản chất là người biết yêu và cuộc đời chỉ là tình yêu.
Tình
yêu đích thực với Thiên Chúa thì đưa tôi về với anh em.
Tình
yêu đối với anh em lại đòi tôi phải trở về với Thiên Chúa.
Chỉ
mong đời tôi đong đưa giữa hai tình yêu đó, để chúng nên một tình yêu.
Cầu
nguyện:
Con đã yêu Chúa quá muộn màng!
Ôi
lạy Chúa là vẻ đẹp vừa cổ kính,
vừa
luôn mới mẻ,
con
đã yêu Chúa quá muộn màng!
Bấy
giờ Chúa ở trong con
mà con thì ở ngoài,
con cứ chạy đi tìm Chúa ở ngoài.
Con thật hư hỏng,
khi chạy theo các thụ tạo xinh đẹp.
Bởi thế, bấy giờ Chúa ở với con
mà con lại không ở với Chúa.
Các thụ tạo xinh đẹp kia cứ giữ con ở xa Chúa,
trong khi chúng hiện hữu được là nhờ Chúa.
Chúa đã gọi con, đã gọi to
và phá tan sự điếc lác của con.
Chúa đã soi sáng
và xua đi sự mù lòa của con.
Chúa đã tỏa hương thơm ngát
để con được thưởng thức,
và giờ đây hối hả quay về với Chúa.
Con đã nếm thử Chúa
và giờ đây con đói khát Người.
Chúa đã chạm đến con,
nên giờ đây con nóng lòng
chạy đi tìm an bình nơi Chúa.
(Thánh Âu-Tinh)
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
19
THÁNG TÁM
Tiến
Tới Một Thế Giới Có Tính Người Hơn
Công
Đồng Vatican II đã nhấn mạnh rất rõ ràng ý nghĩa đạo đức của sự phát triển và
tiến bộ của con người trong thế giới này. Công Đồng cho thấy lý tưởng đạo đức của
một thế giới có tính người hơn gắn chặt với giáo huấn của Tin Mừng như thế nào.
Trong
khi phân biệt rõ ràng giữa sự phát triển của thế giới và lịch sử cứu độ, các
Nghị Phụ Công Đồng khảo sát mối tương quan giữa hai lãnh vực ấy: “Tuy phải phân
biệt rõ rệt những tiến bộ trần thế với sự bành trướng Vương Quyền của Chúa
Kitô, nhưng những tiến bộ này trở thành quan trọng đối với Nước Thiên Chúa tùy
theo mức độ chúng có thể góp phần vào việc tổ chức xã hội loài người cho tốt đẹp
hơn. Thực vậy, sau khi đã theo mệnh lệnh Chúa và nhờ Chúa Thánh Thần phổ biến
trên trái đất các giá trị về nhân phẩm, về hiệp thông huynh đệ và tự do, nghĩa
là mọi thành quả tốt đẹp do bản tính và hoạt động con người đem lại, chúng ta sẽ
gặp lại chúng, nhưng là gặp lại sau khi chúng được thanh tẩy khỏi mọi tì ố, được
chiếu sáng và biến đổi, nghĩa là khi Chúa Kitô giao hoàn lại Chúa Cha vương quốc
vĩnh cửu và đại đồng: “Vương Quốc của chân lý và sự sống, vương quốc thánh thiện
và diễm phúc, vương quốc công bình, yêu thương và bình an”. Vương quốc ấy đã hiện
diện cách mầu nhiệm ở trần gian này và sẽ được kiện toàn khi Chúa đến” (MV 39).
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày
19 – 8
Thánh
Gioan Êuđê, linh mục
Ed
37,1-14; Mt 22,34-40.
Lời
suy niệm: “Thưa Thầy, trong sách Luật Môsê, điều răn
nào là điều răn trọng nhất?”
Đây
là một câu hỏi của một người Pharisêu có tính cách chân thành và muốn được hiểu
biết thêm. Nên đã được Chúa Giêsu trả lời có tính chất giáo huấn. Người trích dẫn
trong Sách Đnl 6,5. Có nghĩa là chúng ta phải dâng hiến một tình yêu trọn vẹn
cho Thien Chúa và là động lực của mọi hành động trong đời sống, và tình yêu đối
với Thiên Chúa phải được phát huy trong tình thương đối với con người đồng loại.
Lạy
Chúa Giêsu. Xin cho chúng con luôn dấn thân trọn vẹn trong tinh thần tận hiến
mình cho Chúa và nhiệt thành yêu thương phục vụ tha nhân.
Mạnh
Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
19-08
Thánh
GIOAN EUDÊ
Linh
Mục (1601 - 1680)
Thánh
Gioan Euđê là một trong số những người chấn hưng tôn giáo tại Pháp thời vua Luy
XVI. Isaac Euđê, cha Ngài là nhà nông kiêm nghề giải phẫu tại thành Ri gần
Argentan, đã có ý định trở thành linh mục, nhưng rồi lại bỏ ý định để lập gia
đình. Mẹ Ngài là bà Mattha Corbin tưởng sẽ phải son sẻ. Nhưng rồi sau nhờ cầu
nguyện, họ sinh được Gioan với bốn em gái và hai em trai nữa.
Gioan
có tính nóng nảy, nhưng hiến mình cho Đức Trinh Nữ Maria, Ngài quyết sửa mình bằng
cách ngày càng mến Mẹ hơn. Hồi 9 tuổi, có lần Ngài bị một thằng bạn vả mặt, nhớ
lời Chúa Ngài đưa má kia ra: còn má này nữa, nếu muốn anh cứ vả tiếp đi. Thằng
bạn ngượng ngùng và sau này đã kể lại sự kiện đó với niềm thán phục sâu xa.
15 tuổi
Gioan theo học các cha dòng Tên tại Caen. Từ trong huyết quản Gioan đoan hứa
dâng mình cho mẹ Thiên Chúa. Nhưng khi trở về nhà, cha mẹ nói với Ngài về việc
hôn nhân. Ngài bày tỏ ước vọng với cha mẹ và phải khó khăn lắm mới được cha mẹ
ưng thuận. Ngài nhập dòng giảng thuyết và năm 1625 thụ phong linh mục.
Sau
ngày thụ phong, Gioan phục vụ giáo xứ ở Aubervilliers. Hai năm sau, một cơn dịch
xảy tới tàn phá giáo phận Sees. Các bệnh nhân bị những người khác bỏ mặc và trốn
chạy. Gioan chỉ muốn bay tới để giúp đỡ họ. Trong suốt hai tháng trời, Ngài hết
mình phục vụ. Khi cơn dịch hạ giảm, Ngài thực hiện sứ vụ tại Caen. Nhưng cơn dịch
chưa dứt mà chỉ dời chỗ. Lần này cơn dịch tràn tới Caen. Gioan lại tận tâm quên
mình phục vụ. Không có gì làm cho Ngài sợ hãi cả. Nhưng dân chúng lại sợ Ngài
truyền bệnh. Bởi đó Ngài bị giam mình trong một cái thùng để ở ngoài đồng ruộng,
khiến lúc đó cánh đồng được gọi là "cánh đồng của thánh nhân". Các nữ
tu thương hại Ngài ngày ngày mang của ăn đến cho Ngài. Ngài trở về dòng hiến
mình phục vụ hai tu sĩ và bề trên sắp chết vì bệnh dịch. Cuối cùng, cơn dịch
tan biến, nhưng Gioan lên cơn sốt, dân chúng khẩn cầu tha thiết cho Ngài được
chữa lành và niềm vui thật lớn lao khi người "Samaritanô nhân hậu"
tái xuất hiện.
Bây
giờ bắt đầu công trình rao giảng và truyền giáo của Ngài. Ngài chống lại lạc
thuyết Calvinô, những kinh hoàng của cuộc nội chiến, sự dốt nát của hàng giáo
sĩ, những tật xấu của các tín hữu. Chúng ta có thể đo lường hoạt động của một vị
thánh như thế nào: 15 ngàn người chen lấn nghe thánh nhân giảng, các tội nhân
sám hối và để được xưng tội, họ phải chờ 4 hay 5 ngày mới đến lượt. Trong khi để
tiết kiệm thì giờ của họ. Ngài chỉ dùng vài miếng bánh để dưỡng sức. Các thói tục
ngoại giáo biến dạng. Ở Autun, cuộc rước Trinh nữ thay thế cho những gương mù
ngày Mi-Careme (thứ 5 tuần III mùa chay). Ở Meaux dân chúng mang các sách đồi
trụy đến công trường để đốt bỏ.
Cha
Gioan Euđê đã giảng thuyết khắp vùng Normandie Bretagne, tới tận Saint Etienne.
Tại Paris, cha sở thánh thiện của Saint - Sulpice, M.Olier, đã tổ chức cho Ngài
5 kỳ giảng thuyết. Ngài danh tiếng đến nỗi có 10 giám mục hiện diện. Ở Saint
Germain-Laye, vua và hoàng hậu đến ngồi vào ghế thính giả. Cha Gioan Euđê thuyết
giảng lần cuối cùng tại Sain-Lô.
Suốt
40 năm, cha Gioan đi rao giảng đó đây. Nhưng việc rao giảng chỉ là một phần hoạt
động của Ngài. Nhận thấy hàng giáo sĩ không được đào tạo đầy đủ, Ngài từ giã
dòng giảng thuyết năm 1643, để lập hội dòng Chúa Giêsu và Đức Maria lo việc tổ
chức các chủng viện. Theo lời đề nghị của Đức Hồng Y Richelieu, Ngài lập đại chủng
viện ở Caen rồi sau này ở Lisieux, Rouen, Eureux và Renner. Đàng khác Ngài rất
thương cảm các thiếu nữ bất hạnh hoàn lương, năm 641 Ngài đã lập dòng Chúa
chiên lành để săn sóc họ.
Giữa
bao nhiêu công chuyện, ước mơ lớn nhất của thánh Gioan Eusê là phổ biến lòng
tôn sùng Thánh Tâm, Ngài là người khởi xướng, viết sách và các thánh thi ca tụng
Thánh Tâm. Đây là nỗ lực chống lại chủ trương sai lầm của thuyết Giansêniô.
Ngày
19 tháng năm 1680, thánh Gioan Euđê từ trần, Ngài được phong chân phước năm
1925 được tôn phong hiển thánh.
Ngày
19-08
Thánh
RÔMUALĐÔ
Tu
Viện Trưởng (956 - 1027)
Thánh
Rômualdô sinh tại Ravenna năm 956, trong một gia đình danh giá nước Ý. Bá tước
Sergiô, cha Ngài đã phụng dưỡng Ngài trong một nếp sống xa hoa. Rômualdô đã chỉ
tìm vui chơi mà không nghĩ gì tới bổn phận phải nên thánh. Dầu vậy đôi lần đi
săn thú, Ngài thấy mình đơn độc giữa rừng vắng và phải suy nghĩ... Ngài đặt
mình vào một ngày nào đó phải chết và bỗng thấy lo âu. Ngài cũng thấy rằng các ẩn
sĩ chọn đời sống cô tịch, hãm mình để hiến thân phụng sự Chúa thật là đúng đắn.
Những giấc mơ như vậy thanh luyện hồn Ngài và cảm kích bởi ơn thánh Ngài tự hứa
với mình là sẽ cải thiện đời sống nhưng rồi trở lại với những thú vui ngày thường
Ngài lại lùi bước trước nỗ lực và lao mình theo các thị hiếu.
Một
biến cố đau thương đã thành phương tiện Thiên Chúa dùng để gỡ Rômualđô khỏi những
ràng buộc với thế gian. Sergiô cha Ngài gây lộn với một người bà con về việc sở
hữu một cánh đồng đã thách đấu kiếm, ông còn bắt con mình dự vào cuộc đấu.
Sergiô giết chết đối thủ, coi mình là đồng lõa với tội phạm này và thấy phải đền
trả. Rômuadô đã vào tu viện để thống hối suốt 40 ngày. Bị đánh động bởi thực tế
trái ngược hẳn với lối sống phân tán của thế gian, Ngài chỉ còn nghĩ tới việc bắt
chước những khắc khổ mà Ngài được chứng kiến.
Bá tước
Sergiô cảm kích vì mẫu gương của con mình đã vào dòng. Khi bị cám dỗ trở về đường
xưa, ông lại dẫn con mình kịp thời can thiệp và tiếp tục trung thành với đời sống
đền bồi cầu nguyện.
Sau 7
năm sống trong dòng, Rômuado dấn mình vào sa mạc, sống gần vị ẩn sĩ già là
Marinô. Đây là bậc thầy nghiêm ngặt mà Ngài đã chọn, Marinô thường lấy roi đánh
trên đầu môn đệ của mình để xua đuổi sự chia trí lo ra hay để phạt một lầm lỗi
khi đọc thánh vịnh, hay hơn nữa để giúp họ quen chịu khổ. Ông lại hay đánh có một
phía. Rômuado không hề phàn nàn kêu trách.
Một ngày
kia Ngài nói với thầy: - Thưa thày, từ nay xin thầy đánh về phía mặt vì tai
trái con hầu như điếc rồi.
Rômuado
thầm cảm phục và kính trọng môn đệ mình.
Rômuado
nuôi chí hứơng canh tân dòng Bênêdictô đang thời sa sút, Ngài thiết lập một tu
viện. Ngài làm cho các môn đệ nhiệt tình nên hoàn hảo trong việc hãm mình, khi
phải chống lại sự dữ và phạt tội lỗi, thánh nhân đã tỏ ra cương nghị, chẳng hạn
khi vua Othen III đến tu viện để đền bù tội lường gạt và sát hại một thủ lãnh
loạn luân, ông được truyền dạy phải đi chân không tới nhà thờ thánh Micae và suốt
mùa chay, phải ở trong đồng mà ăn chay, ngủ trên rơm cỏ.
Rômuado
chống gậy rảo khắp nước Ý sang cả Pháp và Đức. Ngài xây nhiều nhà thờ, thiết lập
nhiều tu viện, và các trung tâm ẩn tu trong sa mạc. Ngày kia, Ngài tìm được một
nơi thanh vắng trong dãy Apennins. Ngài mơ thấy một cái thang bắc lên trời, có
các tu sĩ lên xuống. Vị lãnh chúa miền này cho Ngài cánh đồng Malđôli. Thánh
nhân lập dòng Camaldules sống đời liên lỉ.
Vào
tuổi 120, thánh Rômuado từ trần, ngày 19 tháng 6 năm 1076.
Sau
439 năm xác Ngài còn nguyên vẹn và được đặt trong nhà thờ của dòng ở Fabrianô.
(daminhvn.net)
19
Tháng Tám
Hãy Nhìn Lên Cao
Dạo
cuối tháng 4/1990, ở cao độ 620 cây số trên biển Thái Bình Dương, cánh tay dài
12 thước của người máy từ phi thuyền con thoi Discover đã đưa ống thiên văn
Hubble rời xa phi thuyền để đi vào quỹ đạo không gian, bắt đầu một cuộc hành
trình quan sát vũ trụ được dự trù kéo dài trong suốt 15 năm, mở đầu cho một kỷ
nguyên mới trong ngành thiên văn học.
Do
nhu cầu tìm hiểu vũ trụ, kính thiên văn đã được ra đời cách đây khoảng 380 năm.
Nhờ kính thiên văn, các nhà thiên văn học mới có thể quan sát một cách chi tiết
những thiên thể ở gần trái đất và từ đó đưa ra những định lý căn bản cho ngành
thiên văn học. Ngày nay, với sự tiến bộ của khoa học, đặc biệt là những máy điện
toán, những kính thiên văn ngày càng được cải tiến về kỹ thuật cũng như kích
thước để gia tăng khả năng quan sát. Hai kính thiên văn có đường kính lớn nhất
hiện nay được đặt trên đỉnh núi Palomar và Caucasus. Nhưng dù được cải tiến
cách mấy đi nữa, khoảng cách quan sát và mức độ phân giải của kính thiên văn đặt
trên mặt đất vẫn còn bị giới hạn, vì ánh sáng từ các thiên thể trước khi đến mặt
đất đã bị ngăn cản và tản xạ nhiều bởi lớp khí quyển bao quanh trái đất.
Ý
tưởng về kính thiên văn đặt ngoài không gian đã được đề cập đến năm 1923, nhưng
mãi đến năm 1981, ý tưởng này mới được thực hiện với một kinh phí khổng lồ là 1
tỷ rưỡi Mỹ kim. Kính thiên văn đặt ngoài không gian trái đất này mang tên khoa
học gia Hoa Kỳ Edwin Hubble, một trong những tài năng lỗi lạc nhất trong ngành
thiên văn học.
Sự
ra đời của kính thiên văn Hubble có thể so sánh với sự ra đời của kính thiên
văn đầu tiên của Galilêô vào năm 1609: đây là bước tiến quan trọng trong ngành
thiên văn học, nó giúp con người tiến đến gần chân lý hơn trên con đường tìm hiểu
vũ trụ.
Càng
lên cao, con người mới nhìn xa thấy rộng. Càng ra khỏi mặt đất, càng lên cao
trên không gian, nhãn giới của chúng ta càng mở rộng. Cũng giống như ống kính
thiên văn Hubble, người Kitô hữu cũng được trang bị bằng cái nhìn từ trên cao.
Nhờ cái nhìn ấy, chúng ta nhìn thấy được ý nghĩa của cuộc sống, chúng ta biết
được đâu là nguồn gốc và cùng đích của chúng ta. Nhờ cái nhìn ấy, chúng ta có
thể nhìn thấy dấu vết của một tình yêu luôn hiện diện và tác động trong lịch sử
nhân loại và của từng người.
Khi
Chúa Giêsu loan báo về cuộc tử nạn của Ngài, Phêrô kéo Ngài lại và can gián
Ngài. Chúa Giêsu đã quở trách ông: "Hãy lui ra đằng sau ta hỡi Satan.
Ngươi là cớ vấp phạm cho Ta, bởi vì cái nhìn của ngươi không phải là cái nhìn của
Thiên Chúa, mà là của loài người".
Lắm
lúc chúng ta cũng khước từ cái nhìn trên cao của Thiên Chúa để chỉ nhìn vào cái
biến cố bằng cái nhìn trần tục của chúng ta. Với cái nhìn trần tục, chúng ta chỉ
thấy màu đen của thất bại, chết chóc, thất vọng, buồn thảm. Nhưng với cái nhìn
của Chúa, sự yếu đuối sẽ trở thành sức mạnh, mất mát sẽ trở thành lợi lộc, khờ
dại sẽ trở thành khôn ngoan. Trong cái nhìn của Chúa, chúng ta sẽ chỉ thấy ánh
sáng, hy vọng, tin tưởng, lạc quan.
Thánh
Phaolô đã khuyên chúng ta: "Hãy yêu thích những sự trên trời". Hãy mặc
lấy cái nhìn từ trên cao. Hãy luôn sống và hành động bằng những tâm tình của
chính Chúa Giêsu.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét