01/12/2016
Thứ Năm đầu tháng, tuần 1 mùa vọng
Bài Ðọc I: Is 26, 1-6
"Dân công chính biết giữ
sự trung tín, hãy tiến vào".
Trích sách Tiên tri Isaia.
Ngày ấy, trong đất Giuđa, người
ta hát khúc ca này: Sion là thành trì kiên cố của chúng ta, có tường thành và
hào luỹ che chở, hãy mở cửa, và dân công chính biết giữ sự trung tín, hãy tiến
vào. Sự sai lầm cũ đã qua đi, Chúa sẽ bảo tồn sự hoà bình. Sự hoà bình, vì
chúng ta trông cậy nơi Chúa.
Hãy trông cậy Chúa đến muôn đời,
trông cậy Chúa, Ðấng quyền năng mãi mãi. Vì Người triệt hạ dân ở nơi cao, và hạ
thấp những thành trì danh tiếng, Người hạ nó sát đất, chà đạp nó thấu bụi tro.
Bàn chân người nghèo khó bước đi, và kẻ bần cùng sẽ đạp trên nó.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 117, 1 và 8-9. 19-21.
25-27a
Ðáp: Chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa mà đến! (c. 26a)
Hoặc đọc: Alleluia!
Xướng: 1) Hãy cảm tạ Chúa, vì
Chúa hảo tâm, vì đức từ bi của Người muôn thuở. Tìm đến nương tựa Chúa thì tốt
hơn nương tựa ở loài người; tìm đến nương tựa Chúa thì tốt hơn nương tựa những
bậc quân vương. - Ðáp.
2) Xin mở cho tôi các cửa công
minh, để tôi vào và cảm tạ ơn Chúa. Ðây là ngọ môn của Chúa, những người hiền đức
qua đó tiến vào. Tôi cảm tạ Chúa vì Chúa đã nghe tôi,và đã trở nên Ðấng cứu độ
tôi. - Ðáp.
3) Thân lạy Chúa, xin gia ơn cứu
độ; thân lạy Chúa, xin ban cho đời sống phồn vinh. Chúc tụng Ðấng nhân danh
Chúa mà đến, từ nhà Chúa, chúng tôi cầu phúc cho chư vị. Chúa là Thiên Chúa và
đã soi sáng chúng tôi. - Ðáp.
Alleluia: Is 40, 9-10
Alleluia, alleluia! - Hỡi người
giảng tin mừng, hãy mạnh dạn cất lớn tiếng: Này Chúa là Thiên Chúa sẽ đến trong
sức mạnh. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 7, 21. 24-27
"Ai thực hiện ý Chúa
Cha, sẽ được vào nước trời".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo
Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các
môn đệ rằng: "Không phải tất cả những ai nói với Ta, "Lạy Chúa, lạy
Chúa!", là được vào nước trời, nhưng chỉ có người thực hiện ý Cha Ta ở
trên trời, kẻ ấy mới được vào nước trời.
"Vậy ai nghe những lời Ta
nói đây và đem ra thực hành, thì giống như người khôn ngoan, đã xây nhà mình
trên đá; mưa có đổ xuống, nước có tràn vào, gió bão có thổi đến và lùa vào nhà
đó, nhà vẫn không sập, vì nhà ấy được xây trên nền đá. Và hễ ai nghe những lời
Ta nói đây mà không đem ra thực hành, thì giống như người ngu đần, xây nhà mình
trên cát, khi mưa sa nước lũ, gió thổi và lùa vào nhà đó, nhà sẽ sập và sẽ trở
nên đống hoang tàn".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Người Khôn Ngoan Thi
Hành Ý Chúa
Ở bất cứ một xã hội nào, một quốc
gia nào, một thời đại nào, người ta vẫn trọng chữ "Tín", nghĩa là tin
tưởng nhau, đặt trọn niềm tin ở nhau. Ai cũng muốn sống chân thật, không lừa dối,
phỉnh phờ... Khi tìm bạn để kết nghĩa, ai cũng muốn sống với nhau bằng trái tim
chân thành. Không lạ gì khi người ta có quan niệm: "Một túp lều tranh, hai
quả tim vàng". Người ta sợ nhất những người ăn nói dẻo miệng, ăn nói ngọt
ngào, vì ai cũng cho là "mật ngọt chết ruồi". Những người có khoa ăn
nói dễ thành công khi ngoại giao tiếp xúc với bên ngoài nhưng không mấy ai kết
thân trong tình nghĩa.
Và hôm nay Chúa Giêsu cho chúng
ta một nhận xét: "Không phải những ai nói Lạy Chúa! Lạy Chúa là được vào
Nước Trời nhưng chỉ có những người thực hiện ý Cha Ta ở trên trời". Chúa
Giêsu cũng thường lên án những người Do Thái bấy giờ: "Dân này thờ Ta bằng
môi miệng, còn lòng chúng thì xa Ta".
Chúng ta đi tham dự Thánh Lễ
ngày Chúa Nhật để thờ phượng Thiên Chúa, thế nhưng chúng ta đã không hẳn hoàn
toàn nhớ đến Chúa. Chúng ta vẫn để ý những câu chuyện đâu đâu, từ nhà đến phố
chợ, từ công sở cho đến những việc giải trí. Chúng ta không tìm hiểu Thánh Lễ
là gì đối với những phần chính yếu trong Thánh Lễ mang một ý nghĩa nào. Qua các
phần đó, Chúa Giêsu muốn nói gì với chúng ta qua Giáo Hội. Chúng ta giữ đạo chứ
chúng ta chưa sống đạo: giữ đạo tức là chúng ta giữ các giới răn của Chúa như
người thanh niên trong Tin Mừng thuật lại rằng: "Khi anh đến xin cùng Chúa
Giêsu nhân lành: Lạy Thầy, con phải làm gì để được sống đời đời. Chúa Giêsu đã
bảo anh ta: Hãy thờ phượng Thiên Chúa, hãy thảo kính cha mẹ, chớ ngoại tình, chớ
gian tham, chớ làm chứng dối... Người thanh niên đó thưa: Lạy Thầy, những điều ấy
tôi đã giữ từ thuở nhỏ. Chúa Giêsu liền nói với anh: Vậy anh hãy về bán tất cả
của cải rồi đến đây theo Ta. Vì nhiều của cải nên anh không thể bỏ mà đi theo
Ngài được". Như vậy anh thanh niên đó đã giữ trọn lề luật cho chính bản
thân mình mà thôi, còn đối với những người khác, anh vẫn chưa thực hiện được việc
yêu người.
Chúng ta cũng thế, chúng ta có
thể giữ trọn Mười Ðiều Răn của Chúa, vẫn không trộm cắp, không ngoại tình, vẫn
đi nhà thờ theo luật Chúa dạy. Thế nhưng người bên cạnh tôi không có gì ăn tối,
tôi đang dư phần cơm nguội nhưng vẫn điềm nhiên như chẳng liên can gì đến tôi.
Trên đường đi đến nhà thờ dự thánh lễ là nguồn mạch yêu thương, thế nhưng có
người đang bị trúng gió ngã bên đường, liếc mắt qua, nhìn lại không thấy ai tôi
cũng nhanh chân bước vội vì sợ trễ thánh lễ. Vào nhà thờ, người vào trước ngồi
trên, chúng ta vẫn cứ ngồi cuối nhà thờ mặc cho ai kêu gọi lên trên. Có lẽ
chúng ta sợ Chúa phạt nên ngồi xa xa chăng.
Tình yêu Thiên Chúa cơ mà. Chúng
ta sống đạo, sống luật Chúa trong tình yêu thương. Thiên Chúa thực sự và gần
anh chị em trong tâm tình con một Cha chung trên trời, khi chúng ta cùng nhau đọc
lời kinh Lạy Cha, có như thế chúng ta mới thực sự sống đạo, có như thế chúng ta
mới xây nhà trên đá được. Dù sóng gió, bão táp của cuộc đời, ngôi nhà sống đạo
của chúng ta vẫn vững bền, dù sóng gió có lùa vào thì cũng không thể làm sập nổi,
dù có mưa sa nước lũ, căn nhà đức tin của chúng ta cũng không hề hấn gì, vì được
bao bọc bằng tình thương quan phòng của Thiên Chúa che chở. Ðó là người khôn
ngoan mà Chúa Giêsu đã nói hôm nay: "Ai nghe và giữ lời Ta nói đây mà đem
ra thực hành thì giống như người khôn ngoan xây nhà trên đá". Nghe Lời
Chúa và đem ra thực hành, đó là một cần thiết cho mọi Kitô hữu. Và Chúa Giêsu
còn quả quyết thêm: "Ai nghe và giữ lời Ta thì là Mẹ Ta, là anh em
Ta".
Bàn Tiệc Lời Chúa và Bàn Tiệc
Mình Máu Thánh Chúa quan trọng như nhau. Trong Thánh Lễ nhắc nhở cho chúng ta
hai phần quan trọng nhất là Bàn Tiệc Lời Chúa, Bàn Tiệc Mình Máu Chúa. Lời Chúa
là của ăn bổ dưỡng tinh thần cho chúng ta, Mình Chúa là của ăn thần linh nuôi
dưỡng linh hồn chúng ta. Chúng ta cùng nhau cầu xin Chúa cho chúng ta ý thức được
điều đó.
Lạy Chúa, xin cho chúng con
chuẩn bị mừng Chúa đến trong tâm tình yêu mến và ý thức cảm nghiệm được thức ăn
bổ dưỡng tâm linh cho chúng con, đó là thức ăn Lời Chúa và Mình Máu Chúa. Amen.
Veritas
Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm, Tuần I MV
Bài đọc: Isa
26:1-6; Mt 7:21, 24-27.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Cuộc đời chúng ta phải được
xây trên tảng đá vững chắc là Thiên Chúa.
Tất cả các mối liên hệ trong cuộc
đời đều đòi phải có hai chiều: chiều cho đi và chiều nhận lại. Ví dụ, Thánh
Phaolô dạy, để có hạnh phúc trong mối liên hệ vợ chồng: vợ phải vâng lời chồng
và chồng phải yêu thương vợ. Càng đúng hơn trong mối liên hệ giữa con người và
Thiên Chúa. Nếu Ngài đã thương yêu, lo lắng, mặc khải mọi sự cho con người được
an bình hạnh phúc; con người phải biết tin tưởng, cậy trông, và làm theo những
gì Lời Chúa mặc khải. Nếu con người không chịu đáp trả tình thương, vâng lời những
gì Thiên Chúa dạy, và cứ làm theo những gì họ muốn; làm sao họ có thể đạt được
bình an và sống hạnh phúc?
Các Bài đọc hôm nay đều liên
quan tới mối liên hệ giữa con người và Thiên Chúa. Bài đọc I nói lên tất cả những
gì Chúa đã chuẩn bị cho con người để có một cuộc sống vững chắc. Phúc Âm nhấn mạnh
tới bổn phận con người cần đáp trả lại; phải thực hành Lời Chúa thì đời sống
con người mới vững vàng, và không có chi lay chuyển được.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa thương yêu và bảo vệ Dân Ngài.
1.1/ Thiên Chúa là thành trì kiên cố: Jerusalem chính là tiêu biểu của thành trì này. Mặc dù
Thiên Chúa đã để cho quân đội Babylon xâm lấn và phá hủy Đền Thờ vì dân không
chịu nghe theo những gì Thiên Chúa dạy; nhưng chính Ngài sẽ cho tái thiết lại Đền
Thờ và Thành Jerusalem sau cuộc Lưu Đày. Tiên tri nói trước về ngày này: “Ngày ấy,
trong xứ Judah, người ta sẽ hát bài ca này: Chúng ta có thành trì vững chắc,
Chúa đã đặt tường trong luỹ ngoài để chở che.” Đền Thờ và tường Thành được hòan
tất khoảng 20 năm sau khi dân Do-thái từ nơi lưu đày trở về.
Thiên Chúa đã chuẩn bị cho dân một
thành trì vững chắc, nhưng dân phải tin tưởng và làm theo những gì Ngài dạy,
thì họ mới được sống an vui và hạnh phúc. Tiên tri nói tiếp: “Mở cửa ra cho dân
tộc công chính bước vào, một dân tộc trọn niềm trung nghĩa. Lạy Chúa, Ngài quyết
giữ cho dân được an cư lạc nghiệp, vì họ tin vào Ngài.”
1.2/ Đức Chúa là Núi Đá bền vững
ngàn năm: Núi Đá thường được dùng để chỉ
Núi Sion nơi mà Đền Thờ và Thành Jerusalem được xây dựng trên đó; là một biểu
tượng thường xuyên Cựu Ước dùng để chỉ sự vững bền của Thiên Chúa. Chẳng hạn,
trong Thánh Vịnh 18:2-3: “Con yêu mến Ngài, lạy Chúa là sức mạnh của con; lạy
Chúa là núi đá, là thành luỹ, là Đấng giải thoát con; lạy Thiên
Chúa con thờ, là núi đá cho con trú ẩn, là khiên mộc, là Đấng
cứu độ quyền năng, là thành trì bảo vệ.” Tiên tri Isaiah khuyến khích dân đặt
trọn vẹn tin tưởng nơi Thiên Chúa: “Đến muôn đời, hãy tin vào Đức Chúa: chính Đức
Chúa là núi đá bền vững ngàn năm.”
Không những xây dựng thành trì vững
chắc cho dân ẩn náu, Thiên Chúa còn triệt hạ quân thù, những kẻ mưu đồ ức hiếp
dân. Quân thù này bao gồm cả những vua quan của Do-Thái, những người lợi dụng
quyền thế để ức hiếp dân nghèo. Đọan văn kế tiếp có lẽ tiên tri ám chỉ biến cố
xảy ra vào năm 587 BC, khi Babylon triệt hạ Jerusalem và bắt vua quan của Judah
đi lưu đày: “vì Người đã lật nhào dân sống ở núi cao, thành trì kiên cố, Người
đã triệt hạ, triệt hạ cho bình địa chỉ còn là bụi đất. Nó sẽ bị chà đạp dưới
chân, dưới chân người cùng khổ, dưới gót kẻ yếu hèn.”
2/ Phúc Âm: Ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực
hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá.
2.1/ Mối liên hệ giữa Thiên Chúa và
con người không chỉ tòan lời nói: Nhiều
người thích nói lời yêu thương mặc dù những lời yêu thương không chân thành;
nhiều người cũng thích nghe những lời yêu thương mặc dù đó là những lời yêu
thương giả dối, như lời của một bài hát: “Tôi xin người cứ gian dối, cho tôi tưởng
người cũng yêu tôi… Tôi xin người cứ gian dối, nhưng xin người đừng lìa xa
tôi!” Chuyện đó không thể xảy ra với Thiên Chúa, vì Ngài yêu mến sự thật và có
thể nhìn thấu suốt tâm hồn của từng người. Chúa Giêsu cảnh cáo mọi người:
“Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: "Lạy Chúa! Lạy Chúa!" là được
vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự
trên trời, mới được vào mà thôi.”
2.2/ Mối liên hệ giữa con người với
Thiên Chúa phải được biểu tỏ qua việc nghe và giữ Lời Chúa: Vì yêu thương, Thiên Chúa săn sóc và quan tâm đến đời sống
con người; Ngài muốn con người được hạnh phúc và không muốn con người phải đau
khổ. Là Đấng tạo thành con người và điều khiển vũ trụ, Thiên Chúa biết rõ những
gì lợi ích và những gì gây đau khổ cho con người. Đó là lý do tại sao Ngài ban
Lề Luật như hàng rào để gìn giữ con người đừng vượt rào kẻo phải chịu đau khổ.
Nhưng nếu con người dùng tự do để không làm theo những gì Chúa dạy, con người
phải lãnh nhận mọi khổ đau của việc dùng tự do không đúng cách.
Ngòai Lề Luật, Thiên Chúa còn mặc
khải cho con người những sự khôn ngoan của Thiên Chúa qua tòan bộ Kinh Thánh.
Con người cần phải học cho biết tất cả những Lời này, và đem ra áp dụng trong
cuộc sống, thì sẽ thóat mọi hiểm nguy cuộc đời và được sống hạnh phúc. Chúa
Giêsu dùng 2 hình ảnh trái ngược: xây nhà trên đá và xây nhà trên cát để chỉ
người khôn ngoan hay người ngu dại mà khán giả của Ngài hiểu ngay:
(1) Người khôn ngoan: "Vậy
ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn
xây nhà trên đá. Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp
đổ, vì đã xây trên nền đá.”
(2) Người ngu dại: “Còn ai
nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người
ngu dại xây nhà trên cát. Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp
đổ, sụp đổ tan tành.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Mùa Vọng là thời gian cho mỗi
người chúng ta nhìn lại mối liên hệ của mình với Thiên Chúa, để xem coi mối
liên hệ này đã tiến triển tới đâu, và làm thế nào để cải tiến mỗi ngày một tốt
đẹp hơn.
- Một cách để nhìn lại là xét
mình theo Lời Chúa dạy, chúng ta đã thực hành những gì Chúa dạy chúng ta phải
làm chưa: Mến Chúa trên hết mọi sự? Yêu tha nhân và giúp đỡ họ như chính mình?
Làm chứng cho Chúa bằng rao giảng Tin Mừng và cuộc sống tốt lành?
- Nếu không sống mối liên hệ với
Thiên Chúa, làm sao cuộc đời chúng ta có thể an bình và hạnh phúc được? Đừng lạ
khi thấy cuộc đời chúng ta đầy dẫy những bi quan, đổ vỡ gia đình, chán người và
chán đời.
Linh mục Anthony Đinh Minh
Tiên OP
01/12/16 THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 1 MV
Mt 7,21.24-27
Mt 7,21.24-27
Suy niệm: “Không thầy đố mầy làm nên.” Chẳng ai nên người hay thành danh mà không cần đến thầy dạy. Học sinh cần nghe lời thầy cô, sinh viên trường thuốc cần học nơi thầy thuốc, cầu thủ phải tuân thủ lời huấn luyện viên, v.v… Để nên thánh, Ki-tô hữu cần lắng nghe và thực hành lời dạy của Chúa Giê-su, “Đấng Thánh của Thiên Chúa” (Ga 6,69). Trước hết, Chúa Giê-su mở lòng chúng ta ra đối với Lời Chúa như đã mở lòng hai môn đệ làng Em-mau. Chúa đồng hành với hai ông và “giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh” (Lc 24,27). Họ đã mở lòng ra
với Lời Chúa và lòng họ bừng bừng niềm khát khao tìm kiếm Thiên Chúa. Ngay lúc ấy, họ quay trở về Giê-ru-sa-lem, bất chấp con đường dài trong đêm tối đầy hiểm nguy, để chia sẻ với các môn đệ khác về niềm vui họ vừa lãnh nhận. Quả thật, một khi Ki-tô hữu để Lời Chúa làm bừng cháy lên niềm khao khát trong lòng, họ sẽ mạnh dạn sống Lời Chúa trong mọi hoàn cảnh và chia sẻ kinh nghiệm đức tin ấy ngay cả lúc sóng gió trong đời.
Mời Bạn: Hoàn cảnh nào khiến bạn không dám sống theo Lời Chúa? Bạn biểu lộ đức tin mạnh mẽ trong trường hợp thuận tiện hay không thuận tiện sống theo Lời Chúa?
Sống Lời Chúa: Trung thành đọc Lời Chúa mỗi ngày và chọn một việc để thực hành theo Lời Chúa dạy.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con biết tín thác vào Chúa, dù khi thuận tiện hay không thuận tiện. Xin Chúa cứ để Lời Chúa làm bừng cháy lòng con.
Xây trên nền đá (1.12.2016 – Thứ năm Tuần 1 Mùa Vọng)
Chúng ta đang sống trong Mùa Vọng, mùa
ngóng đợi Nước Chúa đến. Đây là thời gian thuận tiện để suy nghĩ về cái nền của căn nhà mình, cái nền của những công trình ta đang đầu tư xây dựng.
Suy niệm:
Sau khi một cơn bão đi
qua thành phố,
người ta ngạc nhiên khi
thấy những căn nhà sụp đổ
lại là những công trình
mới xây chưa được bao lâu.
Còn những công trình xưa
lại hiên ngang đứng vững.
Cũng có khi sau một cơn
dông,
một cây còn xanh bỗng
nhiên ngã đổ.
Người ta lại gần và thấy
ruột của cây đã bị mục từ lâu.
Dông bão làm lộ ra sự
thật, vén mở chân tướng,
vì khi biển lặng, ai cũng
có thể là hoa tiêu.
Đời con người tránh sao
khỏi những dông tố.
Ai cũng mong xây căn nhà
đời mình cho kiên cố vững vàng,
đứng được trước bão táp
phong ba.
Nhà càng cao, nền càng
phải chắc chắn.
Xây trên cát hay trên đá
cho thấy ai dại, ai khôn.
Thầy Giêsu dạy các môn đệ
biết thế nào là xây đời mình trên đá.
Đó là đem ra thực hành
những lời Thầy dạy
mà họ đang nghe trong Bài
Giảng trên núi (Mt 5-7).
Sống lời Thầy dạy là chọn
đi vào con đường hẹp, ít người đi,
với những thách đố và
thiệt thòi, những hiểm nguy và nhục nhã.
Chỉ ai dám sống như thế
mới đứng vững khi dông bão bất ngờ ập tới.
Lúc ấy người bị coi là
ngu vì sống lời Thầy, mới lộ ra là người khôn.
Vì lời của Thầy Giêsu
diễn tả ý muốn của Cha trên trời,
nên thi hành lời Thầy
cũng là thi hành ý muốn của Cha.
Đây là điều kiện cần
thiết để được vào Nước Trời,
vì tuyên xưng trên môi
Thầy Giêsu là Chúa, vẫn chưa đủ (c. 21).
Chúng ta đang sống trong
Mùa Vọng, mùa ngóng đợi Nước Chúa đến.
Đây là thời gian thuận tiện
để suy nghĩ về cái nền của căn nhà mình,
cái nền của những công
trình ta đang đầu tư xây dựng.
Có khi chúng ta thấy nó
sao quá mong manh.
Chúng ta không đợi đến
lúc dông bão mới gia cố nền móng.
Căn nhà của giáo xứ, giáo
phận hay Giáo Hội cũng vậy.
Xây nhà cao tầng mà nền
không chắc thì nhà dễ nghiêng.
Đối với ngôn sứ Isaia,
“Chính Đức Chúa là Đá
Tảng bền vững ngàn năm” (Is 26, 4).
Tin vào Ngài, ta sẽ được
bảo vệ chở che và thêm mạnh sức.
Ngoài Đức Chúa, chẳng có
gì vĩnh hằng.
Cuộc sống hôm nay có vẻ ổn
định hơn xưa.
Thật ra số phận con người
hôm nay bấp bênh hơn nhiều.
Chỉ một sai sót nhỏ cũng
kéo theo một cuộc khủng hoảng toàn cầu.
Chỉ một tranh chấp nhỏ
cũng có thể làm bùng lên một cuộc chiến.
Hãy xây tương lai của xã
hội và Giáo Hội trên Đá Tảng.
Hãy xây những dự tính của
đời mình trên nền đá.
Nhờ đó những công trình
của chúng ta trở thành vĩnh cửu.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
con đường dài nhất là con đường từ tai đến tay.
Chúng con thường xây nhà trên cát,
vì chỉ biết thích thú nghe Lời Chúa dạy,
nhưng lại không dám đem ra thực hành.
Chính vì thế
Lời Chúa chẳng kết trái nơi chúng con.
Xin cho chúng con
đừng hời hợt khi nghe Lời Chúa,
đừng để nỗi đam mê làm Lời Chúa trở nên xa lạ.
Xin giúp chúng con dọn dẹp mảnh đất đời mình,
để hạt giống Lời Chúa được tự do tăng truởng.
Ước gì ngôi nhà đời chúng con
được xây trên nền tảng vững chắc,
đó là Lời Chúa,
Lời chi phối toàn bộ cuộc sống chúng con.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
1 THÁNG MƯỜI HAI
Hãy Tỉnh Thức
Các bài đọc phụng vụ khích lệ tất
cả con cái Giáo Hội nắm vững chân lý Mùa Vọng: Thiên Chúa đang đến gần! Nó cho
chúng ta biết mình phải đáp trả thế nào trước sự đến này, một sự đến vừa gần vừa
xa. Con người cần nâng tâm hồn mình lên, như Thánh Vịnh đáp ca mời gọi chúng
ta: “Lạy Chúa, này con nâng hồn lên tới Chúa!” (Tv 25,1).
Nâng hồn lên nghĩa là gì? Trước
hết nó có nghĩa là học biết đường lối của Thiên Chúa. “Xin dẫn con đi trong
chân lý của Ngài và dạy bảo con” (Tv 25, 5). Tác giả Thánh Vịnh biết rằng Thiên
Chúa “chỉ đường cho các tội nhân, Ngài hướng dẫn kẻ khiêm nhường đi trên đường
công chính” (Tv 25,8-9).
Bằng cách này, Thiên Chúa cho thấy
“giao ước của Ngài” (Tv 25,14). Xuyên qua giao ước này, các ý định của Thiên
Chúa về con người được bộc lộ rõ cho mọi người. Để có thể hoàn thành các ý định
này cho con người, Thiên Chúa ban cho chúng ta ân sủng của Ngài: “Mọi đường lối
Chúa đều yêu thương và thành tín” (Tv 25,10).
Như vậy, Thánh Vịnh đáp ca mạc
khải cho chúng ta tiếng gọi căn bản của Mùa Vọng, tiếng gọi mà Giáo Hội tìm thấy
trong lời Chúa nói với mọi người: “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có đủ sức
đứng vững trước mặt Con Người” (Lc 21,36).
- suy tư 366 ngày của Đức
Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope
John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Thứ Năm tuần 1 mùa vọng
Is 26, 1-6; Mt 7, 21.
24-27.
LỜI SUY NIỆM: “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: Lạy
Chúa! Lạy Chúa! Là được vảo Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của
Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi”. (Mt 7,21).
Chúa Giêsu đang khẳng định vai trò của Chúa đối với các môn đệ, Ngài vừa là Thầy
vừa là Chúa, là Thiên Chúa, mà mọi người mở miệng cầu nguyện. Ngài là Đấng có
toàn quyền xét xử và ân thưởng cho những ai được vào Nước Trời đối với tất cả mọi
con người.
Đối với những con người khi
ngoài miệng lưỡi có tuyên xưng chúc tụng Ngài thế nào đi nữa. Hay đã nhận lãnh
từ Ngài những ân ban đặc biệt để mưu ích cho nhiều người, như chữa lành cho nhiều
bệnh nhân, rao giảng thật hay, lôi cuốn được nhiều người nghe, mà không làm
theo thánh ý của Thiên Chúa thì cũng chẳng ích gì cho bản thân mình, Nhất là chẳng
được vào Nước Trời, nơi có Thiên Chúa và những người thuộc về Ngài chung hưởng
hạnh phúc. Muốn biết được thánh ý của Thiên Chúa, chúng ta cần lắng nghe lời
Chúa Giêsu dạy và đem ra thực hành trong đời sống của mình.
Mạnh Phương
01 Tháng Mười Hai
Mang Nặng Ðẻ Ðau
Trong tờ thông tin liên lạc của
một giáo xứ nọ, người ta đọc thấy ở trang bìa của số ra tháng 12 như sau: Mùa Vọng
là mùa của thai nghén...
Có lẽ chỉ có những người đàn
bà đã hơn một lần kinh qua thời kỳ thai nghén và sinh nở mới có thể giúp chúng
ta hiểu được thế nào là 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau... Trong 9 tháng 10
ngày, ngoài những nôn mửa không ngừng, người đàn bà mang thai thường phải trải
qua nhiều tâm trạng khác nhau của vui buồn lẫn lộn...
Vui vì sự sống và niềm hi vọng
đang lớn dần trong tâm hồn và thể xác của mình, người đàn bà mang thai cũng lo
sợ vì những bất ngờ không lường trước được. Những đột biến trong người cũng khiến
cho người đàn bà mang thai cảm nhận được sự mỏng dòn, yếu đuối của con người. Tất
cả mọi cử động, chế độ dinh dưỡng đều được cân nhắc cẩn thận để không phương hại
đến bào thai... Có nên tiếp tục đi nhanh như trước kia không? Có được hút một
điếu thuốc như trước không? Có nên dùng càfê không? Có nên dùng một chút bia rượu
không? Có nên thức khuya không?... Tất cả đều được cân nhắc từng li từng tí.
Bào thai càng lớn dần, niềm
vui và nỗi lo lắng cũng tăng thêm... Và khi đến ngày nở nhụy khai hoa, như chúa
Giêsu đã nhận xét, niềm vui của người đàn bà khỏa lấp được tất cả những chờ đợi
trong khi mang thai và những đớn đau trong khi sinh con.
Sự chào đời của hài nhi không
những mang lại niềm vui, nhưng cũng đảo lộn cuộc sống trong gia đình. Ðứa bé đã
trở thành trung tâm của cuộc sống gia đình. Giờ giấc thay đổi, nhịp sống
cũng thay đổi. Và có lẽ cái nhìn cũng đổi mới với mọi người trong nhà.
Mùa Vọng là mùa của thai
nghén... Do tiếng "Thưa, xin vâng!" đáp trả của Ðức Tin, chúng ta
cũng cưu mang chính Chúa. Như người đàn bà có thể cảm nhận được sự tăng trưởng
của bào thai, chúng ta cũng có thể cảm nhận được sự hiển diện mỗi lúc một thêm
thân mật và gần gũi của Chúa trong tâm hồn chúng ta.
Cũng như người đàn bà mang thai
có thể nhận ra sự mỏng dòn yếu đuối của mình, với sự hiện diện của Chúa trong
tâm hồn, chúng ta cũng cảm nhận sâu sắc hơn những bất toàn, khiếm khuyết và tội
lỗi của chúng ta. Ý thức ấy càng mời gọi chúng ta bước đi trong từng cố gắng
vươn cao hơn. Cũng như người đàn bà mang thai cân nhắc từng đường đi nước bước,
từng cách ăn mặc đi đứng, người cưu mang Chúa cũng tập trung tất cả suy tư,
hành động, cư xử của mình vào chính Chúa. Lẽ sống là động lực của người có niềm
tin chính là Chúa... Bào thai càng lớn lên thì sự quên mình của người mẹ càng
gia tăng. Người cưu mang Chúa cũng thế. Thánh Gioan Tẩy Giả đã diễn tả đúng đòi
hỏi ấy khi Ngài nói về chúa Giêsu: "Ngài phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại"...
Càng quên mình, người tín hữu Kitô càng cảm nhận được sự hiện diện của Chúa
trong tâm hồn. Ðó là định luật của đời sống Ðức Tin. Chính khi quên mình, người
Kitô cảm nhận được sự hiện diện của Chúa và càng gặp được chính mình...
Mùa Vọng là mùa của thai nghén:
chúng ta hãy chuẩn bị cho Chúa Giêsu một máng cỏ trong tâm hồn chúng ta. Cũng
như người đàn bà quên mình vì không biết bao nhiêu chuẩn bị cho con, chúng ta
cũng hãy hưởng trọn cuộc sống của chúng ta về với Chúa Giêsu. Hãy để cho Ngài lớn
lên bằng những nhỏ lại của chúng ta: nhỏ lại trong tham vọng, nhỏ lại trong những
ước muốn bất chính, nhỏ lại trong những đố kỵ, ghen ghét, ích kỷ, nhỏ lại
trong muôn vàn những đớn hèn, nhỏ nhặt trong cuộc sống... Và rồi, với Chúa ngự
trị trong ta, tình mến sẽ lớn mãi trong trái tim.
(Lẽ Sống)
Lectio Divina: Mátthêu 7:21,
24-27
Thứ Năm, 1 Tháng 12, 2016
Thứ Năm sau CN I Mùa Vọng
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa của chúng
con,
Chúa của những ai tin tưởng vào
Chúa,
Và sống theo Tin Mừng của Con
Chúa,
Chúa là đá tảng cho con cậy
trông.
Trong các cơn bão và những căng
thẳng của đời chúng con,
Nguyện xin cho đức tin của chúng
con không bao giờ nao núng,
Xin Chúa ban cho chúng con thêm
ơn cam đảm
Để sống như chúng con tin tưởng,
Trước sau như một, một cách triệt
để,
Cùng với Con của Chúa, chúng con
xin được làm theo ý Chúa,
Và sống trong tình yêu của Chúa
bây giờ và muôn đời.
2. Phúc Âm – Mátthêu
7:21,24-27
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các
môn đệ rằng: “Không phải tất cả những ai nói với Ta: Lạy
Chúa, lạy Chúa, là được vào Nước Trời, nhưng chỉ có người thực hiện ý Cha Ta ở
trên trời, kẻ ấy mới được vào Nước Trời. Vậy ai nghe những lời Ta
nói đây, và đem ra thực hành thì giống như người khôn ngoan, đã xây nhà mình
trên đá; mưa có đổ xuống, nước có tràn vào, gió bão có thổi đến, và lùa vào nhà
đó, nhà vẫn không sập, vì nhà ấy được xây trên nền đá.
Và hễ ai nghe những lời Ta nói
đây mà không đem ra thực hành, thì giống như người ngu đần, xây nhà mình trên
cát, khi mưa sa nước lũ, gió thổi và lùa vào nhà đó, nhà sẽ sập và sẽ trở nên đống
hoang tàn!”
3. Suy Niệm
Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại
đoạn kết của Bài Giảng Trên Núi. Bài Giảng Trên Núi là bài đọc mới về
Lề Luật của Thiên Chúa. Nó bắt đầu với Tám Mối Phúc Thật (Mt 5:1-12)
và kết thúc với lời giảng dạy về ngôi nhà được xây trên đá.
- Câu hỏi là làm thế nào để đạt được sự khôn
ngoan thật sự. Cội nguồn của sự khôn ngoan là Lời Chúa đã được diễn
đạt trong Lề Luật của Thiên Chúa. Sự Khôn Ngoan đích thực bao gồm việc
lắng nghe và thực hành Lời Chúa (Lc 11:28). Nếu chỉ nói: “Lạy
Chúa, lạy Chúa” xuông thì chưa đủ! Điều quan trọng không phải là nói
những lời hoa mỹ về Chúa, mà chính là làm theo Ý Chúa Cha, và vì thế, là một mặc
khải cho tình yêu và sự hiện diện của Chúa trong thế gian.
- Những ai lắng nghe và thực hành Lời Chúa, thì
giống như người xây nhà trên đá. Sự bền vững của ngôi nhà không đến
tự chính nó, mà là đến từ đất, từ đá. Tảng đá mang ý nghĩa gì? Đó
là kinh nghiệm về tình yêu Thiên Chúa được mặc khải trong Đức Giêsu (Rm
8:31-39). Có một số người thực hành Lời Chúa để xứng đáng với tình
yêu của Thiên Chúa. Nhưng tình yêu thì không thể có được bằng mua
chuộc, đổi chác, cũng chẳng phải vì chúng ta xứng đáng (Dc 8:7). Tình
yêu của Thiên Chúa được nhận một cách nhưng không. Chúng ta hãy thực
hành Lời Chúa chẳng phải vì để chúng ta xứng đáng với tình yêu, mà là để cảm tạ
về tình yêu chúng ta đã nhận được. Đây là đất vững chắc, là nền đá,
mang đến sự an toàn cho căn nhà. Sự an toàn thực sự đến từ tình yêu
bất biến của Thiên Chúa! Đó là tảng đá nâng đỡ chúng ta trong những
lúc khó khăn và bão táp.
- Thánh Sử kết thúc Bài Giảng Trên Núi (Mt
7:27-28) nói rằng đám đông vẫn còn sửng sốt về lời giảng dạy của Chúa, vì người
giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các Kinh Sư của họ.” Kết
quả bài giảng của Chúa Giêsu là việc nhận thức quan trọng của dân chúng liên
quan đến thành phần lãnh đạo tôn giáo vào thời ấy. Ngưỡng mộ và biết
ơn, người ta đón nhận lời giáo huấn tốt đẹp và đa dạng của Chúa Giêsu.
4. Một vài câu hỏi
gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
- Tôi có ở trong số những kẻ nói “Lạy Chúa, lạy
Chúa” không, hay tôi ở trong số những người thực hành Lời
Chúa?
- Tôi tuân giữ Lề Luật Chúa vì để xứng đáng với
tình yêu và ơn cứu độ hay tôi tuân giữ Luật Chúa để cảm tạ Chúa vì tình yêu và
ơn cứu độ của Người?
5. Lời nguyện kết
Lạy Chúa, xin ban ơn cứu độ!
Lạy Chúa, nguyện xin Chúa tuôn đổ
phúc lành
cho người tiến vào đây nhân danh
Chúa
(Tv 118)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét