24/10/2017
Thứ Ba tuần 29 thường niên
Bài Ðọc I: (Năm I) Rm
5, 12. 15b. 17-19. 20b-21
"Nếu bởi tội của
một người mà sự chết đã thống trị, thì càng được thống trị hơn nữa trong sự sống
do một Người".
Trích thư Thánh Phaolô
Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, cũng
như do một người mà tội lỗi đã nhập vào thế gian, và do tội lỗi có sự chết, và
thế là sự chết đã truyền đến mọi người, vì lẽ rằng mọi người đã phạm tội. Vì nếu
bởi tội của một người mà nhiều người phải chết, thì ân sủng của Thiên Chúa và
ơn huệ kèm trong ân sủng của một người, là Ðức Giêsu Kitô, càng tràn ngập chan
chứa hơn nữa tới nhiều người. Vì nếu bởi tội của một người mà sự chết đã thống
trị do một người đó, thì những người lãnh được ân sủng và ơn huệ dồi dào bởi đức
công chính, càng được thống trị hơn nữa trong sự sống do một người là Ðức Giêsu
Kitô.
Do đó, tội của một người
truyền đến mọi người, đưa tới án phạt như thế nào, thì đức công chính của một
người truyền sang mọi người, đưa tới bậc công chính ban sự sống cũng như thế.
Vì như bởi tội không vâng lời của một người mà muôn người trở thành những tội
nhân thế nào, thì do đức vâng lời của một người mà muôn người trở thành kẻ công
chính cũng như thế.
Nhưng ở đâu càng đầy
tràn tội lỗi, thì ở đó càng tràn đầy dư dật ân sủng: để như tội lỗi đã thống trị
làm cho người ta chết thế nào, thì nhờ đức công chính, ân sủng sẽ thống trị làm
cho người ta sống đời đời do Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, cũng như vậy.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 39, 7-8a.
8b-9. 10. 17
Ðáp: Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Chúa (c. 8a
& 9a).
Xướng: 1) Hy sinh và lễ
vật thì Chúa chẳng ưng, nhưng Ngài đã mở tai con. Chúa không đòi hỏi lễ toàn
thiêu và lễ đền tội, bấy giờ con đã thưa: "Này con xin đến". - Ðáp.
2) Như trong Quyển
Vàng đã chép về con: lạy Chúa, con sung sướng thực thi ý Chúa, và pháp luật của
Chúa ghi tận đáy lòng con. - Ðáp.
3) Con đã loan truyền
đức công minh Chúa trong đại hội, thực con đã chẳng ngậm môi, lạy Chúa, Chúa biết
rồi. - Ðáp.
4) Hãy mừng vui hoan hỉ
trong Chúa, bao nhiêu kẻ tìm Chúa, và luôn luôn nói: Chúa thực là cao cả! Bao
nhiêu kẻ mong ơn phù trợ của Ngài. - Ðáp.
Alleluia: Ga 17, 17b và
a
Alleluia, alleluia! -
Chúa phán: "Lời Cha là chân lý; xin hãy thánh hoá chúng trong sự thật".
- Alleluia.
Phúc Âm: Lc 12, 35-38
"Phúc cho đầy
tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng các môn đệ rằng: "Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng
trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa,
thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức.
Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, xếp chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ
chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho
các đầy tớ ấy".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Tỉnh
Thức
Trong quyển truyện
có tựa đề: "Con Ðức Mẹ" xuất bản tại Hà Nội dạo tháng 8/1990, tác giả
đã miêu tả sinh hoạt của một giáo xứ miền Bắc một cách ấu trĩ như sau: Tình yêu
giữa vợ chồng, cha mẹ, con cái đôi khi không cần thiết, không thiêng liêng cho
bằng mối tình đối với Ðức Maria. Lòng tôn sùng đối với Ðức Mẹ chỉ là một thứ bịa
đặt lừa bịp của Giáo Hội. Sinh hoạt giáo xứ chỉ là những biểu dương bề ngoài,
cuồng tín, người giáo dân càng sùng đạo, thì càng là thành phần bất hảo trong
xã hội.
Bất cứ độc giả nào
cũng có thể nhận thấy giọng điệu bôi bác ấu trĩ của tập truyện. Tuy nhiên, với
thái độ tỉnh thức mà Chúa Giêsu không ngừng mời gọi, người Kitô hữu hãy nhận lấy
một phần trách nhiệm trong việc gây ngộ nhận nơi nhiều người ngoài Kitô giáo. Sự
thiếu sót giữa niềm tin và cuộc sống hằng ngày; sự hăng hái sinh hoạt giáo xứ,
nhưng lại bỏ qua những đòi hỏi của công bằng, bác ái, tình liên đới; đó là những
hình ảnh méo mó mà chúng ta tạo ra cho Giáo Hội.
"Anh em hãy thắt
lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn". Chúa Giêsu mời gọi chúng ta tỉnh thức. Có
lẽ chúng ta rất tỉnh thức trong kinh kệ, trong nghĩa vụ đạo đức, nhưng lại mê
ngủ trong những đòi hỏi của Tin Mừng. Kitô giáo không phải là đạo ru ngủ, nhưng
luôn thức tỉnh chúng ta, bởi vì đạo là đường để đi. Người chăm chú đi đường
không thể ngủ gật, trái lại luôn mở mắt để nhìn thấy cảnh trí chung quanh, để
nhận ra hướng đi của mình, để đồng hành với người khác.
Lời Chúa hôm nay mời gọi
chúng ta hãy tỉnh táo để nhận ra Nước Trời đang đến trong từng giây phút. Chúng
ta hãy sống thế nào để đạo lý và Giáo Hội không bị hoen ố, nhưng được trình bày
bằng những hình ảnh cao đẹp nhất của công bằng, bác ái, yêu thương.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 29 TN1,
Năm lẻ
Bài đọc: Rom
5:12, 15b, 17-19, 20b-21; Lk 12:35-38.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tính cộng đồng
của các hành động con người
Nhiều người muốn quảng
bá đức công bằng ''ai làm người ấy chịu: tội của ai phạt người ấy, phúc của ai
người đó hưởng"; nhưng điều đó không thể nào xảy ra, vì trong kế hoạch của
Thiên Chúa, con người được tạo dựng để sống chung và cùng chịu trách nhiệm. Ví
dụ, dịch cúm heo mà cả thế giới đang lo sợ: tuy phát xuất từ Mễ-tây-cơ; nhưng cả
thế giới đều phải góp phần chống lại, vì nếu không, dịch sẽ hoành hành ngay
trong nước của họ. Hay nạn ly dị mà nhiều người thời nay cho là chuyện riêng của
họ: khi nạn ly dị xảy ra trong gia đình, không phải chỉ có cá nhân làm đơn ly dị,
nhưng còn ảnh hưởng đến người phối ngẫu, và con cái là những người không có tội
tình chi trong sự xung đột của hai vợ chồng. Rồi đến gia đình hai bên cũng phải
mang tai tiếng và lo cho các con trẻ; ấy là chưa kể ảnh hưởng đến cả xã hội phải
trợ giúp vào, và phải gánh hậu quả tội phạm của những trẻ bất chí do gia đình
gây ra. Vì thế, một người khó lòng tiên đoán hậu quả của tội mình gây ra cho
gia đình, xã hội, và Giáo Hội.
Các Bài Đọc hôm nay muốn
nêu bật chiều kích cộng đồng của các hành động con người. Trong Bài Đọc I,
thánh Phaolô so sánh giữa tội của Adam và công phúc của Đức Kitô ảnh hưởng đến
mọi người như thế nào: Vì một người duy nhất là Adam, mà tội lỗi đã xâm nhập trần
gian, và tội lỗi gây nên sự chết; như thế, sự chết đã lan tràn tới mọi người, bởi
vì mọi người đã phạm tội.
Thật vậy, nếu vì một
người duy nhất đã sa ngã, mà muôn người phải chết, thì ân sủng của Thiên Chúa
ban nhờ một người duy nhất là Đức Giêsu Kitô, còn dồi dào hơn biết mấy cho muôn
người. Trong Phúc Âm, thánh Luca nhấn mạnh đến phần thưởng Thiên Chúa sẽ ban
cho những người biết quên mình phục vụ anh em. Ngài sẽ đến phục vụ từng người tại
bàn ăn; vì khi họ phục vụ người khác, họ đã làm cho chính Thiên Chúa.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Ở đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan gấp
bội.
1.1/ Tội lỗi và sự chết
lan tràn tới mọi người vì một người là Adam: Nhiều
người chúng ta thắc mắc tại sao Thiên Chúa lại bắt con cháu của Adam chịu đựng
tội tổ tông và hình phạt sự chết, khi họ không có trách nhiệm gì về tội đầu
tiên của Adam cả! Cách cắt nghĩa của thánh Phaolô giúp chúng ta có thể hiểu được,
nếu chúng ta nắm được tính cộng đồng của các hành động con người: không có một
hành động nào chỉ mang tính cá nhân, mà không kéo theo tính cộng đoàn cả. Tội một
người phạm không chỉ gây thiệt hại cho cá nhân người đó thôi, nhưng còn ảnh hưởng
đến gia đình và xã hội chung quanh họ; chẳng hạn: tội ăn cắp.
Tội và hậu quả của tội
có khuynh hướng lan tràn: Thánh Phaolô nói: ''Vì một người duy nhất, mà tội lỗi
đã xâm nhập trần gian, và tội lỗi gây nên sự chết; như thế, sự chết đã lan tràn
tới mọi người, bởi vì mọi người đã phạm tội.''
1.2/ Ân sủng và ơn cứu độ
được ban cho mọi người nhờ Đức Kitô: Nhiều
người cũng thắc mắc và nghi ngờ tại sao Cuộc Thương Khó của Đức Kitô có hiệu
năng cứu độ muôn người như vậy, cùng lắm thì cũng chỉ giới hạn trong một số người
thôi chứ. Chúng ta có thể hiểu cũng như tội của một người có khuynh hướng lan
tràn, công phúc của một người cũng có khuynh hướng lan tràn như thế. Ví dụ:
tình bác ái của Mẹ Têrêxa. Không phải chỉ có người nghèo hay chỉ dân tộc Ấn Độ
mới cảm nhận được tình bác ái của Mẹ; nhưng còn tất cả mọi người trên thế giới.
Áp dụng vào công nghiệp
của Đức Kitô, thánh Phaolô xác tín: ''Thật vậy, nếu vì một người duy nhất đã sa
ngã, mà muôn người phải chết, thì ân sủng của Thiên Chúa ban nhờ một người duy
nhất là Đức Giêsu Kitô, còn dồi dào hơn biết mấy cho muôn người. Nếu chỉ vì một
người, một người duy nhất sa ngã, mà sự chết đã thống trị, thì điều Thiên Chúa
làm qua một người duy nhất là Đức Giêsu Kitô, lại còn lớn lao hơn biết mấy. Quả
vậy, những ai được Thiên Chúa ban ân sủng dồi dào và cho trở nên công chính,
thì sẽ được sống và được thống trị.''
1.3/ Ở đâu tội lỗi đã lan
tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan gấp bội: Đây
là Tin Mừng cho con người, không phải ân sủng chỉ lan tràn như tội lỗi thôi, mà
ân sủng còn lan tràn mạnh hơn tội lỗi; vì quyền lực là tình yêu của Thiên Chúa
mạnh hơn tội lỗi và sự chết. Đó là lý do tại sao Thiên Chúa yêu thương con người
khi con người vẫn còn là tội nhân; và sẵn sàng tha thứ mọi tội khi con người thật
lòng ăn năn xám hối.
2/ Phúc Âm: Chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người
mà phục vụ.
2.1/ Hãy luôn chuẩn bị sẵn
sàng: "Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp
đèn cho sẵn. Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới
và gõ cửa, là mở ngay.''
Lời Chúa nói có mục
đích xa là chuẩn bị cho Ngày Chúa đến lần thứ hai; nhưng nó cũng khẩn thiết cho
việc giáo dục trong gia đình. Khi hai vợ chồng bắt đầu thành hôn, họ phải lo
giáo dục nhau về đức tin, tri thức, và nhân bản. Quan niệm sai lầm của nhiều cặp
vợ chồng là "tới đâu lo tới đó," vì cuộc sống quá bận rộn. Cha ông ta
đã báo trước "nếu không lo xa, ắt có buồn gần." Con người không phải
là con vật để chỉ biết phản ứng; nhưng phải biết chuẩn bị lúc việc chưa xảy ra
để biết đương đầu với vấn đề khi nó xảy ra. Ví dụ, việc hy sinh chịu đựng gian
khổ cho lợi ích của người khác cần phải tập luyện dần cho tới khi thành nhân đức.
Các ông bà, cha mẹ Việt Nam thế hệ trước có thể trung thành với nhau suốt đời
vì họ sở hữu nhân đức này; tuy có xung đột với nhau, nhưng họ không bao giờ dám
ly dị vì lợi ích của gia đình, của đàn con, nhất là lợi ích phần linh hồn. Nhiều
cặp vợ chồng hôm nay không còn biết tại sao phải hy sinh chịu đựng như thế; việc
ly dị và chia rẽ cũng chẳng ngạc nhiên gì đối với họ: hợp thì ở, không hợp thì
chia tay!
2.2/ Phần thưởng ban cho
những người luôn tỉnh thức: Chúa Giêsu hứa:
''Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ.
Thầy bảo thật anh em: chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người
mà phục vụ.''
Con người cần nhớ rõ
những gì Đức Kitô nói: Phục vụ anh em là phục vụ chính Ngài; không phục vụ anh
em là không phục vụ cho chính Ngài. Phần thưởng cho những người phục vụ anh chị
em là sẽ được chính Thiên Chúa phục vụ và ban thưởng vinh quang. Hình phạt cho
những kẻ chỉ biết ích kỷ lo cho mình là vào lửa không hề tắt. Hãy suy nghĩ những
lời này để biết hy sinh lo lắng cho tha nhân trước khi quá muộn.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Tội không chỉ mang
tính cá nhân mà còn ảnh hưởng rộng lớn trên gia đình và cộng đoàn; vì thế,
chúng ta có bổn phận giáo dục mọi người trong gia đình và cộng đoàn của chúng
ta.
- Tương tự, một người
làm phúc, cả họ được nhờ. Khi chúng ta giúp đỡ hay giáo dục các thành phần
trong gia đình hay cộng đoàn, chúng ta đang làm ích cho chính bản thân để khỏi
phải gánh hậu quả của tội do họ gây ra, cho gia đình được hạnh phúc, và cho
Giáo Hội thăng tiến.
- Tình thương và ân sủng
của Thiên Chúa mạnh hơn tính ích kỷ và tội lỗi của con người; vì thế, chúng ta
hãy kiên nhẫn chịu bất công và hy sinh chịu gian khổ, để mưu cầu lợi ích cho
chính chúng ta và cho mọi người.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
24/10/2017 - THỨ BA TUẦN 29 TN
Th. An-tôn Ma-ri-a Cla-rét, giám mục
Lc 12,35-38
MẾN CHÚA TRÊN HẾT MỌI SỰ
“Anh em hãy thắt
lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về,
để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay.” (Lc 12,35-36)
Suy niệm: Được mời gọi
luôn tỉnh thức chờ Chúa đến, chúng ta đáp lại bằng thái độ sống đạo sốt sắng.
Cung cách sống đạo ấy được diễn tả qua một hình ảnh cụ thể “thắt lưng cho gọn,
thắp đèn cho sẵn.” Với bao lo toan của cuộc sống hiện đại, chúng ta dễ bị cuốn
hút theo nhịp sống đời thường, dễ phân vân trước chọn lựa theo con người tự
nhiên hay tinh thần siêu nhiên, hơn – thiệt, được - mất khi theo Chúa. Bề
ngoài có thể ta vẫn sống đạo tốt đấy, nhưng kỳ thực chưa chắc tận đáy lòng “mến
Chúa trên hết mọi sự.” Vì thế, “thức tỉnh” là thái độ cần thiết để hình thành
thói quen ưu tiên cho Thiên Chúa trong các chọn lựa, ngõ hầu giữa trăm mối bận
tâm của cuộc sống, chúng ta vẫn luôn thuộc về Chúa, chung hưởng niềm vui với
Ngài.
Mời Bạn: Quyết tâm yêu Chúa không
chỉ đưa bạn đến nhà thờ, mà còn dắt bạn đến với những thách đố trong đời thường,
nơi đó bạn được tự do chọn lựa. Liệu bạn có can đảm để khước từ những gì ngược
với lòng mến Chúa trên hết mọi sự không?
Chia sẻ: Chẳng ai biết được chữ “ngờ,” vậy khi có điều bất ngờ xảy
đến, bạn phản ứng thế nào? Buồn? Vui? Lo lắng, bất an hay bình an, phó thác?
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày tâm niệm nhiều lần
lời nguyện tắt: “Lạy Chúa, Chúa là gia nghiệp đời con, toàn thân con thuộc trọn
về Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
giữa thế sự thăng trầm, xin cho con luôn biết can đảm chọn Chúa, để con mãi là
người bạn trung thành của Chúa như Chúa đã trung thành với con. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
Chủ sẽ phục vụ (24.10.2017 – Thứ ba Tuần 29 Thường niên)
Kitô hữu biết mình chờ ai, chờ một người sớm muộn chắc chắn sẽ đến. Chờ một cách tích cực với thái độ sẵn sàng làm việc dưới ánh đèn.
Suy niệm:
Chúng ta dành bao nhiêu
thời gian để ăn, ngủ, và làm việc trong một đời?
Nhiều người nghĩ mình có
thể đưa ra những con số khá chính xác.
Nhưng chúng ta dành bao
nhiêu thời gian để chờ?
Có thứ chờ tính được bằng
thời gian.
Có thứ chờ kéo dài liên
tục nằm nơi trái tim mong ngóng.
Mẹ chờ con, vợ chờ chồng,
những người yêu chờ nhau.
Trong một vở kịch của
Samuel Beckett, văn sĩ được giải Nobel 1969,
có hai người chờ một nhân
vật mơ hồ tên là Godot.
Cả hai chỉ quen sơ sơ ông
này, nếu có gặp cũng chẳng nhận ra.
Vậy mà họ vẫn chờ, nhưng
ông Godot nào đó đã không đến.
Có lẽ Samuel Beckett muốn
nói đến cái phi lý của đời người.
Cứ chờ cứ đợi một điều mơ
hồ và chẳng xảy ra.
Đức Giêsu dạy các môn đệ
biết chờ đợi trong cuộc sống.
Chờ như những đầy tớ chờ
chủ mình đi ăn cưới về.
Đám cưới ngày xưa hay vào
ban đêm để tránh cái nóng.
Chủ có thể về trễ, nên
phải chịu khó chờ,
nghĩa là phải tỉnh thức,
không được ngủ quên.
Nhưng chờ lại không phải
là thái độ ngồi yên, thụ động.
Chờ là đặt mình trong tư
thế sẵn sàng phục vụ.
“Anh em hãy thắt lưng cho
gọn, thắp đèn cho sáng” (c. 35).
Người đầy tớ sẵn sàng bắt
tay vào việc,
vì chiếc áo đã được vén
lên gọn gàng,
và trong đêm, ngọn đèn
được châm dầu vẫn luôn cháy sáng.
Có một giây phút quan
trọng, giây phút ông chủ về.
Sự chờ đợi, sự tỉnh thức,
sự sẵn sàng, tất cả hướng đến giây phút này.
Lỡ giây phút này là lỡ
tất cả.
“Để khi chủ về tới, gõ
cửa thì mở ngay” (c. 36).
Mở ngay vì mình đang chờ,
đang thức, đang sẵn sàng,
áo đã được vén lên để
chuẩn bị phục vụ,
đèn đã được thắp sáng để
soi trong bóng đêm.
Chủ sẽ ngỡ ngàng vì sự
mau mắn như vậy của các đầy tớ.
Nhưng các đầy tớ còn ngỡ
ngàng hơn nhiều.
Chính khi các anh chuẩn
bị phục vụ chủ, thì chủ lại phục vụ các anh.
“Chủ sẽ thắt lưng, đưa họ
vào bàn ăn,
và đến bên từng người mà
phục vụ” (c. 37).
Rõ ràng đã có một sự đổi
vai bất ngờ: chủ đã thắt lưng, phục vụ như đầy tớ.
Đầy tớ đã trở nên trọng
hơn chủ, vì Thầy ở giữa anh em như người hầu bàn.
Đó là mối phúc dành cho
người tỉnh thức vào giờ lẽ ra đang yên ngủ.
Canh hai, canh ba, là đã
quá nửa đêm về gần sáng (c. 38).
Kitô hữu biết mình chờ
ai, chờ một người sớm muộn chắc chắn sẽ đến.
Chờ một cách tích cực với
thái độ sẵn sàng làm việc dưới ánh đèn.
Hạnh phúc đến với tiếng
gõ cửa đầu tiên trong đêm.
Chúng ta mong nghe được
tiếng gõ nhẹ ấy như một tiếng gọi.
Xin mở cửa ngay để được
thấy tận mắt Thiên Chúa phục vụ con người.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
con thường thấy mình
không có giờ cầu nguyện,
không có giờ đi vào sa
mạc
để ở bên Chúa và trò
chuyện với Ngài.
Nhưng thật ra sa mạc ở
sát bên con.
Chỉ cần một chút cố gắng
của tình yêu
là con có thể tạo ra sa mạc.
Mỗi ngày có biết bao giây
phút có thể gặp Chúa
mà con đã bỏ mất :
Khi chờ một người bạn,
chờ đèn xanh ở ngã tư,
chờ món hàng đang được gói.
Khi lên cầu thang,
khi đến nơi làm việc,
khi kẹt xe,
khi cúp điện bất ngờ.
Thay vì bực bội hay nóng ruột
con lại thấy mình sống an
bình
trong sự hiện diện của
Chúa.
Lạy Chúa,
những sa mạc ngắn ngủi
hằng ngày
giúp con tỉnh thức
để nhạy cảm với ý Chúa.
Xin cho con yêu mến Chúa hơn
để tìm ra những sa mạc mới
và vui vẻ bước vào.
(gợi hứng từ Madeleine Delbrêl)
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
24 THÁNG MƯỜI
Xin Cho Chúng Nên Một
Chiều hôm trước khi
vào cuộc Khổ Nạn, trong bữa Tiệc Ly với các môn đệ, Chúa Giêsu đã cầu nguyện
cho sự hiệp nhất của tất cả những ai tin vào Ngài. Ngài nói: “ Lạy Cha, con
không chỉ cầu xin cho những người này – tức các tông đồ- nhưng còn cho những ai
nhờ họ mà tin vào con, để tất cả nên một như Cha ở trong Con và Con ở trong
Cha, để họ cũng ở trong chúng ta” (Ga 17, 20-21).
Chúng ta cùng hiệp
thông trong lời cầu nguyện này với chính Chúa Kitô – vị Thượng tế của Giao Ước
Mới. Chúa Kitô hiến trao chính bản thân mình làm hy lễ. Ngài trao hiến chính Thịt
và Máu của Ngài. Ngài trao hiến cuộc sống và cái chết của Ngài. Và với hy tế
này, hy tế thánh thiện vô song, Ngài giao hòa thế giới với chính Ngài. Đức Kitô
chết trên Thập Giá để “quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mát khắp nơi về một mối”
(Ga 11,52).
Lời nguyện hiến tế của
Chúa Giêsu được thốt ra từ chính trọng tâm của hy tế này. Cả lời cầu nguyện và
cái chết hy tế của Ngài đều có cùng một mục đích là “Xin cho chúng nên MỘT”.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 24-10
Thánh Antôn Maria
Clarét, giám mục
Rm 5,
12-15b.17-19.20b-21; Lc 12, 35-38.
Lời suy niệm: “Anh em hãy thắc
lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về,
để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay.”
Chúa Giêsu luôn mời gọi
con cái của Người luôn luôn ở trong tư thế sẵn sàng để đón Chúa đến với mình
trong ngày sau hết, để nhận được phần thưởng đời đời trong Nước Trời.
Lạy Chúa Giêsu. Xin
cho mỗi người trong chúng con luôn luôn sẵn sàng chu toàn bổn phận hằng ngày của
chúng con. Xin Chúa cho mỗi người chúng con luôn sống hòa thuận yêu thương nhau
và ở trong tình trạng bình an với Chúa, để chúng con được Chúa đón nhận.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 24-10
Thánh ANTÔN MARIA
CLARET
Giám mục - Tổ phụ
dòng Trái tim vẹn sạch mẹ Maria (1807 - 1870)
"Tình yêu Chúa
Kitô thúc bách tôi"
Đó là châm ngôn và
chương trình đời sống thánh ANTÔN MARIA CLARET. Ngài sinh năm 1807 tại Sallent
Bắc Tây Ban Nha, trong một gia đình khiêm tốn làm nghề dệt. Là con thứ 5 trong
10 anh em, thánh nhân tỏ ra nhanh nhẹn thông minh có khiếu đối với nghề nghiệp của
cha anh và được gởi đi Barcelone trong một xưởng máy lớn. Ban chiều, Ngài dự lớp
học Pháp văn, nghiên cứu La văn và luyện nghề ấn loát, không có gì Ngài xao
lãng cả. Ơn gọi đi tu sống sâu trong đáy lòng Ngài, kèm theo mọi hành động và sắp
trở thành mạnh mẽ nhất: cuối cùng Ngài đã bước qua cổng chủng viện ở Vich năm
1829.
Trước tâm hồn phong
phú của thánh nhân, Đức cha Corcue ra đã rút ngắn chương trình thần hoc. Ngài
thụ phong linh mục 6 năm sau và cử hành thánh lễ đầu tiên tại giáo xứ Ngài đã
được rửa tội. Được cử làm cha sở, Ngài đã thánh hóa địa hạt của mình. Nhưng việc
tông đồ của Ngài cần một điạ hạt rộng lớn hơn. Ngài đi Roma, muốn gia nhập dòng
Tên nhưng một vết thương ở chân buộc Ngài từ bỏ ý định trở về Tây Ban Nha. Bản
chất nóng nảy của Ngài tỏ lộ những ân huệ siêu nhiên mới, tài hùng biện thánh của
Ngài tăng bội số những cuộc trở lại, chủ đề được ưa chuông của Ngài là: đường
thẳng và chắc để về trời" và ngày càng thêm nhiều người dấn thân vào đường
hẹp sỏi đá mở ra ánh sáng. Đức Trinh Nữ hình như hiện diện khi Ngài trình bày
các bổn phận của bậc sống nhạt nhẽo nhưng có nét đẹp ẩn giấu trước mặt Chúa,
các từ bỏ liên tiếp... Ngài đã đi giảng như vậy qua một tỉnh với hành trang gồm
có cuốn sách Thánh Kinh và sách nguyện gói trong khăn, Ngài từ chối tất cả tiền
bạc, ngủ dưới vòm trời, giải tội ngày đêm và dâng lễ khi ánh sao cuối cùng vừa
lặn. Ngài đã đặt tay chữa bệnh, chiêm ngắm các cuộc hiện ra.
Antôn rất gần gũi tự
do đến nỗi đã gây nên những ghen tương, những lời chế nhạo ngắt ngang bài giảng
của Ngài. Mạng sống bị đe dọa, Ngài phải giã từ quê hương thân yêu để rồi chỉ
trở lại 15 năm sau để được đề cử và tấn phong Tổng giám mục Santiago, Cuba, tại
nhà thờ chính toà Vich, Ngài đã dùng khoảng thời gian giao thời này để Phúc âm
hoá các đảo Camari và đặt nền móng tu hội thừa sai Trái tim vẹn sạch Đức Mẹ,
Ngài nỗ lực dưới mọi hình thức để cứu vớt các linh hồn. Đây là lúc Ngài thêm
danh hiệu MARIA vào tên mình.
Vị tổng giám mục truyền
giáo cập bến, Ngài sắp gặp thấy một giáo xứ đầy thương tâm gồm một ít linh mục
thiếu học nghèo túng, Ngài thiết lập một nhóm học hiểu biết và tiếp tục vai trò
người bao bọc vì Chúa Kitô, Ngài mất 6 năm để rảo qua các điạ phận mênh mông của
mình, những con số sau đây nói lên hoạt động của Ngài: 11.000 bài giảng,
120.000 lễ Thêm sức, 40.000 phép rửa tội, 12.000 lễ hôn phối. Còn mệt nhọc hơn
cả những khó khăn trên đường, thánh nhân hòa mình với các bệnh nhân ngã gục vì
dịch tả. Các chủ nhân buôn bán nô lệ tố cáo Ngài đã xúi giục các người bị tàn
phá nổi loạn. Mười lăm lần Ngài đã thoát chết. Ngài mơ lập một trường nông nghiệp
nhưng gặp những chống đối mạnh mẽ.
Theo lời thỉnh cầu của
hoàng hậu Isabelle II, đức giáo hoàng đã cử thánh Antôn Maria làm tuyên úy cho
bà. Ngài nhận lời sau nhiều do dự, với điều kiện là sẽ đứng ra ngoài mọi chuyện
chính trị và không sống trong hoàng cung. Từ Maddrid, Ngài tiếp tục cai quản
Cuba. Nhưng sự ghen tương không dứt. Sự vu khống đã đưa đến chỗ các kẻ thù ký
tên khả kính của Ngài dưới những danh sách bần tiện, trong khi chính Ngài đã là
tác giả xây dựng của 150 pho sách hay những tập rời. Cuộc cách mạng đã xua đuổi
hoàng hậu tới Pan, rồi Paris là nơi cha giải tội đã theo bà và lo lắng cho thuộc
điạ Tây ban Nha và vẫn theo đuổi phát triển của tu hội truyền giáo, Ngài dự cộng
đồng bàn về giáo thuyết bất khả ngộ của tòa thánh. Sự ghen ghét của những thù địch
người Tây ban Nha theo đuổi Ngài mãi. Thánh nhân một thời rút lui về một trong
những nhà dòng của Ngài ở Prades, rồi ở L'Audes, nơi các thày dòng Xitô ở
Phontfroide là nơi không hề phàn nàn kêu trách năm 1870.
Antôn Maria Claret vị
thánh rất tân thời đã tỏ ra là nhà tiên phong với nhà sách đạo của Ngài. Trước
khi có các tu hội triều ngày nay, Ngài đã sáng nghĩ ra "các nữ tu tại
gia" là học giả uyên bác, Ngài đã xếp các văn sĩ có giá trị, các nghệ sĩ
công giáo vào "hàn lâm viện thánh Micae".
(daminhvn.net)
24 Tháng Mười
Ngày Liên Hiệp Quốc
Vào năm 1945, ba quốc
gia gây chiến Ðức, Italia, Nhật mang bộ mặt tan tác tả tơi của những nước bại
trận. Ða số những thành phố lớn tại Ðức, cũng như hai thành phố Hiroshima và
Nagasaki tại Nhật chỉ còn là những đống gạch vụn, những thành phố chết.
Hình ảnh của thế giới,
nhất là tại các quốc gia bị chiến tranh tàn phá trong những năm
"39-45" có lẽ không khác gì bộ mặt của trái đất sau trận lụt Ðại Hồng
Thủy, khi trận lụt vĩ đại gây ra do những trận mưa lũ kéo dài 40 ngày đêm đã giết
hại mọi sinh vật, như tác giả sách Khởi Nguyên viết: "Mọi loài xác thịt động
đậy trên đất đều tắt thở: chim chóc, thú vật, mãnh thú... tất cả các vật trên cạn
đều bị xóa sạch trên mặt đất từ người cho đến xúc vật, côn trùng và chim trời...".
Từ đống tro tàn của
thế chiến thứ hai, một ý nghĩa đã được manh nha và Liên Hiệp Quốc đã thành hình
với mục đích bảo vệ an ninh và xây dựng hòa bình. Vì như một chính trị gia đã
phát biểu: "Nếu con người không hủy diệt chiến tranh, chiến tranh sẽ hủy
diệt con người".
Nhưng từ ngày tổ chức
Liên Hiệp Quốc được thành lập vào năm 1945 đến nay không biết bao nhiêu cuộc
chiến song phương cũng như nội bộ đã xảy ra. Những bàn tay con người vẫn được
dùng để giơ gươm, để lảy cò, để bấm nút nhữntg khí giới giết người. Vì thế súng
vẫn nhả đạn và máu tươi vẫn tuôn rơi, lòng đất mẹ vẫn thấm máu con người.
Ngày 24 tháng 10 hằng
năm, bao nhiêu lá cờ của mọi quốc gia đã được trưng lên trong những buổi lễ kỷ
niệm ngày Liên Hiệp Quốc được thành lập, bao nhiêu sinh hoạt đã được tổ chức để
nhắc nhở con người, không phân biệt màu da, tiếng nói, không phân biệt tín ngưỡng
hay quan niệm về thể chế chính trị, ý nghĩa của tổ chức mang mục đích bảo vệ an
ninh và xây dựng hòa bình.
Nhưng thiết nghĩ, hòa
bình thế giới không thể được thiết lập nếu lòng người chưa đạt được sự an bình,
vì nếu những tâm tình ganh ghét, ghen tuông, nghi kỵ, nếu những tư tưởng lợi dụng,
đàn áp, bóc lột vẫn còn âm ỉ cháy trong lòng chúng ta, thì ngọn lửa chiến tranh
vẫn còn có thể bùng cháy bất cứ lúc nào.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét