12/04/2017
Thứ Tư tuần thánh
Bài Ðọc I: Is 50, 4-9a
"Tôi đã không
che mặt tránh những người chửi mắng, nhưng tôi biết tôi sẽ không phải thẹn
thùng".
(Bài ca thứ ba của người
Tôi Tớ Chúa)
Trích sách Tiên tri
Isaia.
Chúa đã ban cho tôi miệng
lưỡi đã được huấn luyện, để tôi biết dùng lời nói nâng đỡ kẻ nhọc nhằn. Mỗi
sáng Người đánh thức tôi, Người thức tỉnh tai tôi, để nghe lời Người giáo huấn.
Thiên Chúa đã mở tai tôi mà tôi không cưỡng lại và cũng chẳng thối lui. Tôi đã
đưa lưng cho kẻ đánh tôi, đã đưa má cho kẻ giật râu, tôi đã không che mặt giấu
mày, tránh những lời nhạo cười và những người phỉ nhổ tôi. Vì Chúa nâng đỡ tôi,
nên tôi không hổ thẹn: nên tôi trơ mặt chai như đá, tôi biết tôi sẽ không phải
hổ thẹn. Ðấng xét tôi vô tội ở gần tôi, ai còn tranh tụng với tôi được, chúng
ta hầu toà. Ai là kẻ thù địch của tôi, hãy đến đây! Này đây Thiên Chúa bênh đỡ
tôi, ai dám kết tội tôi?
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 68, 8-10.
21bcd-22. 31 và 33-34
Ðáp: Lạy Chúa, xin nhậm lời con theo lượng cả đức từ bi,
đây là lúc biểu lộ tình thương (c. 14c-b).
Xướng: 1) Sở dĩ vì
Chúa mà con chịu nhục, và thẹn thò làm nhơ nhuốc mặt con. Con bị những người
anh em coi như khách lạ, bị những người con cùng một mẹ xem như kẻ ngoại lai. Sự
nhiệt tâm lo việc nhà Chúa khiến con mòn mỏi, điều tủi nhục người ta nhục mạ
Chúa đổ trên mình con. - Ðáp.
2) Con mong chờ người
cảm thương, nhưng không có, mong chờ người an ủi, nhưng chẳng thấy đâu. Cơm con
ăn, chúng pha mật đắng, con khát, thì chúng cho uống dấm chua. - Ðáp.
3) Con sẽ xướng bài ca
ngợi khen danh Chúa, và con sẽ chúc tụng Ngài với bài tri ân. Các bạn khiêm
cung, hãy nhìn coi và hoan hỉ, các bạn tìm kiếm Chúa, lòng các bạn hãy hồi
sinh: vì Chúa nghe những người cơ khổ, và không chê bỏ con dân của Ngài bị bắt
cầm tù. - Ðáp.
Câu Xướng Trước Phúc
Âm:
Kính lạy Vua chúng
con, chỉ có Ngài là Ðấng thương hại đến những lỗi lầm của chúng con.
Phúc Âm: Mt 26, 14-25
"Con Người ra
đi như đã được ghi chép sẵn từ trước, nhưng khốn thay cho kẻ sẽ làm cho Ngài bị
phản nộp".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, một trong nhóm
Mười Hai tên là Giuđa Iscariô, đi gặp các thượng tế và thưa với họ: "Các
ông cho tôi bao nhiêu, tôi nộp Người cho các ông?" Họ liền ấn định cho ba
mươi đồng bạc. Và từ đó, hắn tìm dịp thuận tiện để nộp Người.
Ngày thứ nhất trong tuần
lễ ăn Bánh không men, các môn đệ đến thưa Chúa Giêsu rằng: "Thầy muốn
chúng con sửa soạn cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua ở đâu?" Chúa Giêsu đáp:
"Các con hãy vào thành đến với một người kia, và nói rằng: Thầy bảo, giờ
Ta đã gần, Ta sẽ mừng Lễ Vượt Qua với các môn đệ tại nhà ông". Các môn đệ
làm như Chúa Giêsu đã truyền và sửa soạn Lễ Vượt Qua.
Chiều đến, Người ngồi
bàn ăn với mười hai môn đệ. Và khi các ông đang ăn, Người nói: "Thầy nói
thật với các con: có một người trong các con sẽ nộp Thầy". Môn đệ rất buồn
rầu và từng người bắt đầu hỏi Người: "Thưa Thầy, có phải con không?"
Người trả lời: "Kẻ giơ tay cùng chấm vào đĩa với Thầy, đó chính là kẻ sẽ nộp
Thầy. Thật ra, Con Người sẽ ra đi như đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nộp
Con Người, thà kẻ đó đừng sinh ra thì hơn!"
Giuđa kẻ phản bội cũng
thưa Người rằng: "Thưa Thầy, có phải con chăng?" Chúa đáp: "Ðúng
như con nói".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Giuđa mưu phản.
“Cả người thân con
hằng tin cậy,
Đã cùng con chia
cơm sẻ bánh,
Mà nay cũng giơ gót
đạp con”.
Thánh vịnh 40 là một
trong những lý do mà các kitô hữu tiên khởi đưa ra trong cố gắng tìm hiểu về biến
cố Giuđa phản bội: “Khi ấy một trong nhóm mười hai tên là Giuđa Iscariot đi gặp
các Thượng tế mà nói: “các ngài cho tôi bao nhiêu, tôi sẽ nộp ông ấy cho các
ngài”.
Bối cảnh của bài Tin Mừng
hôm nay là Lễ Vượt Qua cuối cùng Chúa Giêsu cử hành với các môn đệ. Mỗi năm người
Do Thái thời Chúa Giêsu long trọng mừng lễ Vượt Qua để tưởng niệm biến cố Thiên
thần Chúa vượt qua cửa nhà người Do Thái có bôi máu chiên để không giết con đầu
lòng của họ, khởi đầu cho cuộc giải phóng họ khỏi ách nô lệ và khai mào cuộc xuất
hành tiến về Đất Hứa. Chúa Giêsu đã có ý định dùng môi trường và ý nghĩa của lễ
Vượt Qua này để thiết lập Thánh Thể, nói lên ý nghĩa Ngài là Con Chiên mới sẽ
hiến thân chịu chết và đổ máu trên Thập giá để giải phóng và cứu rỗi không những
dân Do Thái, mà cả nhân loại. Nhưng soạn giả Matthêu không che dấu một biến cố
khác xẩy ra cùng lúc với ngày trọng đại này đó là Giuđa, một trong nhóm mười
hai mưu phản Thày. Đấy là biến cố gây chấn động dữ dội nơi cộng đoàn kitô tiên
khởi chính vì cố đưa ra để tìm hiểu những bí ẩn bên trong dẫn đến ý định bán nộp
Thày cho Giuđa. Ngoài lý do tìm thấy trong câu Tv 40 mang ý nghĩa tôn giáo, người
ta cũng phân tách con người Giuđa được các soạn giả bốn sách Tin Mừng nhận xét,
là con người tham lam, biển lận, ăn cắp của chung. Có người còn cho rằng Giuđa
thuộc một đảng chính trị quá khích chủ trương dùng bạo lực để chống lại ách đô
hộ của người Rôma; y theo Chúa Giêsu vì thấy Ngài có quyền năng làm nhiều phép
lạ hy vọng Ngài sẽ dùng quyền năng đó để đánh đuổi ngoại xâm. Giuđa thất vọng
khi thấy Ngài chọn con đường dẫn tới cái chết Thập giá để kết thúc sự nghiệp giải
phóng và cứu rỗi của Ngài. Chính sự thất vọng ấy đưa đến bất mãn, và quyết định
nộp Thày. Có người chủ trương rằng Giuđa không có ý định giết chết Chúa Giêsu,
nhưng qua việc giải nộp Ngài trong tay quân Rôma, Giuđa hy vọng dồn Ngài vào
chân tường, buộc Ngài phải chống cự để tự vệ và do đó đánh đuổi quân Rôm ra khỏi
bờ cõi. Nếu như thế ngoài tội nộp Thày phản bạn, Giuđa còn vấp phải một lầm lỗi
khác là muốn cưỡng bách Chúa Giêsu hành động theo ý riêng mình.
Để hiểu trọn ý nghĩa
bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta không thể dừng lại ở những lỗi lầm của Giuđa,
nhưng cần phải hội tụ chú ý vào vai chính là Chúa Giêsu. Trước tiên ngài cố gắng
đến cùng để cảnh tỉnh và giải thoát Giuđa khỏi những ý nghĩ mù quáng và đen tối:
vì thế Ngài đã cảnh cáo ý bằng một lời mạnh mẽ: “Con Người ra đi như đã viết về
Ngài, nhưng khốn cho người đó, kẻ làm cho Con Người bị nộp. Thà rằng người ấy đừng
sinh ra thì hơn”. Rồi Chúa Giêsu cũng gọi đích danh Giuđa là người sẽ nộp Ngài.
Nhưng lời cảnh cáo và sự vạch mặt chỉ tên đó cũng không làm cho Giuđa tỉnh thức
và cũng không ngăn cản y tự nhảy xuống vực thẳm tội lỗi. Tuy nhiên, mặc cho
hành động phản bội của Giuđa, Chúa Giêsu vẫn tiến hành việc lập Bí tích Thánh
Thể, dấu chỉ của lòng yêu thương đến cùng. Tình yêu đáp lại tình yêu là chuyện
thường tình, nhưng tình yêu đáp lại hận thù mới là hành động của một vĩ nhân.
Xin Chúa đánh động tâm
hồn chúng ta, để chúng ta tiến vào ba ngày thánh tưởng niệm việc lập Bí tích
Thánh Thể, cuộc khổ nạn và cái chết trên Thập giá của Chúa, để Mùa chay này thực
sự biến đổi con tim và cuộc sống của chúng ta.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư Tuần Thánh
Bài đọc: Isa
50:4-9; Mt 26:14-25.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Đương đầu với
phản bội!
Con người phải đương đầu
với phản bội và rất đau khổ khi bị phản bội, nhất là từ các người thân tín
nghĩa thiết như: cha mẹ, vợ chồng, con cái, thầy trò, anh chị em, bạn hữu.
Chúng ta phải làm gì khi phải đương đầu với phản bội? Một điều lợi ích: phản bội
giúp chúng ta tìm ra đâu là tình yêu đích thực để trông cậy vào. Tiên tri
Isaiah giúp chúng ta nhìn thấy ánh sáng: cho dù cha mẹ có bỏ chúng ta đi nữa,
Thiên Chúa không bao giờ bỏ con cái của Ngài. Vì vậy, chúng ta cần chạy đến với
Thiên Chúa để lấy sức mạnh và tình yêu mỗi khi đương đầu với phản bội.
Các Bài Đọc hôm nay
giúp chúng ta biết khôn ngoan đương đầu với phản bội. Trong Bài Đọc I, tiên tri
Isaiah cho chúng ta thấy đâu là nguồn sức mạnh của Người Tôi Trung của Thiên
Chúa: một khi có Thiên Chúa nâng đỡ và bảo vệ, Người Tôi Trung có thể đương đầu
với bất cứ nghịch cảnh nào, và tin chắc sẽ thắng vượt tất cả. Trong Phúc Âm,
Chúa Giêsu phải đương đầu với sự phản bội vì sự ham tiền của Judah; nhưng Ngài
bình tĩnh loan báo tin buồn cho tất cả các tông đồ, ngay cả Judah; và can đảm
tiến tới để lãnh nhận các đau khổ từ sự phản bội này. Ngài biết Thiên Chúa sẽ
cho Ngài toàn thắng.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Ai tranh tụng với tôi? Cùng nhau ta hầu toà! Ai muốn kiện
cáo tôi? Cứ thử đến đây coi!
1.1/ Sống làm chứng cho
Thiên Chúa: Trước khi có thể chu tòan sứ vụ
làm chứng cho Thiên Chúa, Người Tôi Trung phải biết dành thời giờ để cầu nguyện
và lắng tai nghe như một người môn đệ: “Đức Chúa là Chúa Thượng đã cho tôi nói
năng như một người môn đệ, để tôi biết lựa lời nâng đỡ ai rã rời kiệt sức. Sáng
sáng Người đánh thức, Người đánh thức tôi để tôi lắng tai nghe như một người
môn đệ.” Một khi đã hiểu biết kế họach khôn ngoan của Thiên Chúa, Người Tôi
Trung sẽ không lùi bước trước những khó khăn trước mặt: “Đức Chúa là Chúa Thượng
đã mở tai tôi, còn tôi, tôi không cưỡng lại, cũng chẳng tháo lui.”
Người Tôi Trung sẵn
sàng chịu mọi cực hình để làm chứng cho Thiên Chúa: “Tôi đã đưa lưng cho người
ta đánh đòn, giơ má cho người ta giật râu. Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc
phỉ nhổ.” Khi phải chịu cực hình, Người Tôi Trung chịu đựng với một niềm tin:
“Có Đức Chúa là Chúa Thượng phù trợ tôi, vì thế, tôi đã không hổ thẹn, vì thế,
tôi trơ mặt ra như đá. Tôi biết mình sẽ không phải thẹn thùng.” Tất cả những điều
này trở nên rõ ràng khi chúng ta chứng kiến Chúa Giêsu chịu mọi cực hình trong
Cuộc Thương Khó của Ngài.
1.2/ Ai có thể thắng nổi
Thiên Chúa? Nguồn sức mạnh của Người Tôi
Trung là ở nơi Thiên Chúa, Đấng tạo dựng, quan phòng, xét xử, và yêu thương con
cái Ngài. Ông hãnh diện tuyên xưng Thiên Chúa và thách thức mọi kẻ thù: “Đấng
tuyên bố rằng tôi công chính, Người ở kề bên. Ai tranh tụng với tôi? Cùng nhau
ta hầu toà! Ai muốn kiện cáo tôi? Cứ thử đến đây coi!
Này, có Đức Chúa là
Chúa Thượng phù trợ tôi, ai còn dám kết tội? Này, tất cả chúng sẽ mục đi như
chiếc áo, và sẽ bị mối ăn.” Sức mạnh và uy quyền của thế gian, nếu so sánh với
quyền năng và sức mạnh của Thiên Chúa, chỉ như lấy trứng chọi vào đá.
2/ Phúc Âm: Judah Iscariot phản bội và bán Chúa.
2.1/ Lòng tham tiền thúc
đẩy Judah Iscariot bán Chúa: “Bấy giờ, một
người trong Nhóm Mười Hai tên là Judah Iscariot, đi gặp các thượng tế mà nói:
"Nếu tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao nhiêu." Họ
quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc. Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp
Đức Giêsu.” Judah biết rõ các thượng tế muốn giết Chúa Giêsu, và muốn lợi dụng
cơ hội để làm tiền. Qua trình thuật này, chúng ta phải học được bài học về sức
mạnh của đồng tiền: Nó có thể làm cho Judah bán Chúa, bán Thầy, và bán chính
mình (Judah tự kết liễu đời mình). Tiền bạc chỉ là phương tiện giúp con người
sinh sống, con người phải điều khiển nó, chứ không để nó điều khiển con người.
Nếu con người để tiền bạc điều khiển mình, con người đã trở thành nô lệ cho tiền
bạc, và sẽ phải lãnh mọi hậu quả như Judah. Con người cần sống đơn giản.
2.2/ Chúa Giêsu tuyên báo
sự phản bội của Judah Iscariot.
(1) Ăn Lễ Vượt Qua:
Ngày thứ nhất trong tuần bánh không men, các môn đệ đến thưa với Đức Giêsu:
"Thầy muốn chúng con dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu?" Người bảo:
"Các anh đi vào thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy: "Thầy
nhắn: thời của Thầy đã gần tới, Thầy sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với
các môn đệ của Thầy." Các môn đệ làm y như Đức Giêsu đã truyền, và dọn tiệc
Vượt Qua. Chiều đến, Đức Giêsu vào bàn tiệc với mười hai môn đệ. Lễ Vượt Qua là
một trong 3 Lễ vô cùng quan trọng của người Do-thái, vì họ kỷ niệm biến cố
Thiên Chúa dẫn đưa họ ra khỏi đất nô lệ của Ai-cập, và tiến vào Đất Hứa. Chúa
Giêsu đã sắp đặt mọi sự sẵn sàng. Ngài chuẩn bị sẵn phòng ăn và tất cả những gì
cần trối trăn cho các môn đệ trong Lễ Vượt Qua cuối cùng của Ngài với các ông.
(2) Tuyên báo sự phản
bội: Đang bữa ăn, Chúa Giêsu nói: "Thầy bảo thật anh em, một người trong
anh em sẽ nộp Thầy." Đây là một hung tin, thường thì người ta sẽ tránh
loan tin buồn trong khi ăn, vì “trời đánh còn tránh miếng ăn;” nhưng đây là cơ
hội cuối cùng của Chúa Giêsu với các đầy đủ các môn đệ, Chúa phải cho các ông
biết trước khi sự việc xảy ra.
- Phản ứng của các
tông đồ: Các môn đệ buồn rầu quá sức, lần lượt hỏi Người: "Thưa Ngài, chẳng
lẽ con sao?" Tuy các ông không nộp Chúa như Judah; nhưng đã bỏ Chúa chạy hết,
để Ngài phải đương đầu với Cuộc Thương Khó một mình.
- Phản bội bởi thân hữu
gây đau khổ hơn của người dưng nước lã: Chúa Giêsu đáp: "Kẻ giơ tay chấm
chung một đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy. Đã hẳn Con Người ra đi theo như lời
đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người: thà nó đừng sinh ra thì
hơn!" Câu tuyên bố của Chúa đầu tiên không chỉ đích danh ai phản bội, vì cả
Nhóm Mười Hai đều chấm chung một đĩa với Chúa. Dĩ nhiên, phải có Judah thì Kế
Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa mới thành tựu; tuy nhiên, không phải Thiên Chúa tiền
định cho Judah Iscariot phải phản bội Chúa, vì không khó để kiếm một Judah khác
trong thế giới này.
- Phản ứng của Judah,
kẻ nộp Người: Hắn cũng hỏi: "Rabbi, chẳng lẽ con sao?" Người trả lời:
"Chính anh nói đó!" Đã phản bội còn có can đảm để đóng kịch, Chúa
Giêsu không muốn tố cáo Judah, nhưng Ngài phải nói cho Judah biết sự thật. Điều
ngạc nhiên ở đây là không thấy các tông đồ khác phản ứng. Có lẽ Chúa nói nhỏ đủ
để cho mình Judah nghe mà thôi.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Phản bội xảy ra thường
xuyên trong cuộc đời con người. Chúng ta cần bình tĩnh cầu nguyện để đối phó. Sức
mạnh và tình yêu của Thiên Chúa sẽ giúp chúng ta vượt qua những cơn khủng hoảng
này.
- Chúng ta có thể
đương đầu với mọi phản bội bao lâu chúng ta còn Chúa. Judah Iscariot không thể
đương đầu vì ông không còn sức mạnh và niềm tin nơi Thiên Chúa.
- Cần tập luyện để có
một niềm tin sắt đá vào Thiên Chúa. Khi phải đối diện với phản bội, chúng ta đã
có sẵn khí cụ để dùng. Không thể chờ đến lúc đó mới đi tìm niềm tin và sức mạnh.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
Mt 26,14-25
ĐỪNG VỘI TRÁCH GIU-ĐA!
Giu-đa, kẻ nộp Người
cũng hỏi: “Ráp-bi, chẳng lẽ con sao?” (Mt 26,25)
Suy niệm: Bằng một câu hỏi, Giu-đa đã
lừa dối anh em, lừa dối Chúa Giê-su và lừa dối chính bản thân mình. Rồi ông sẽ
đi tới tận cùng của sự lừa dối bằng một cái hôn chỉ điểm cho quân lính bắt
Thầy. Qua bao năm tháng đồng lao cộng khổ, vậy mà giờ đây Giu-đa đã trở mặt
phản bội thầy, chối bỏ anh em, làm ngơ trước tiếng nói của lương tâm. Vì sao?
Chắc chắn ba mươi đồng bạc không phải là lý do, nhưng đó chỉ là ngưỡng cuối
cùng của một tình yêu đã bị lịm tắt. Khi trái tim con người không còn nhạy cảm
để đón nhận và sống tình thương của Thiên Chúa, thì chính lúc đó “bóng tối” sẽ
hoàn toàn chế ngự tâm hồn để cho tội lỗi mặc sức hoành hành!
Mời Bạn: Bên cạnh một vài mặt nổi về kinh tế, những mặt tối “nổi
cộm” khác cũng thật đáng lo ngại: nạn nạo phá thai kỷ lục, tình trạng ly hôn
ngày càng gia tăng, tham nhũng lan tràn, tình trạng nghiện ngập đến cả giới
thanh thiếu niên, trò đánh thầy, cô giáo bạo hành trẻ, những vụ án mạng tuổi
học sinh… Khi lửa tình yêu dành cho Chúa không còn, trái tim con người trở nên
“chai cứng” để đối xử “lạnh lùng” với tha nhân. Hình
ảnh Giu-đa không thiếu trong trong xã hội ngày nay và, lắm khi cả trong bạn,
trong mỗi người chúng ta nữa!
Chia sẻ: Bạn có thấy cái được
lớn hơn cái mất khi bạn sống trung thực không?
Sống Lời Chúa: Để chữa trị căn bệnh dối trá, bất trung và xây dựng nền văn minh tình thương, mời bạn sử dụng phương thuốc “Ba
Thật”: nói thật, sống thật và bảo vệ sự thật.
Cầu
nguyện: Lạy Chúa Giê-su tử
nạn, xin dạy con biết yêu người như Chúa yêu, để con
sống trọn tình vẹn nghĩa với Ngài và với anh chị em chung quanh. Amen.
(5 phút lời Chúa)
Chẳng lẽ con sao? (12.4.2017 – Thứ tư Tuần Thánh)
Dù mỗi ngày chúng ta cùng chia sẻ một bàn tiệc với Chúa trong Thánh Lễ, chúng ta vẫn có thể rơi vào tội của Giuđa.
Suy niệm:
Các thượng tế muốn giết Đức Giêsu, nhưng không tìm
được cơ hội.
Nay cơ hội đã đến với sự tiếp tay của chính người môn
đệ Đức Giêsu.
Anh Giuđa đã đến gặp các thượng tế và đề nghị nộp Ngài
cho họ.
Chúng ta mãi mãi không biết hết và biết rõ những động
cơ nào
đã thúc đẩy Giuđa làm chuyện kinh khủng ấy.
Giuđa, người được gọi, được chọn, được tuyển lựa,
sau một đêm thức trắng cầu nguyện của Thầy Giêsu (Lc
6, 12).
Và anh đã đáp lại, đã bỏ gia đình, nghề nghiệp, để đi
theo.
Giuđa đã rong ruổi theo Thầy ngay từ đầu, chia sẻ đói
no, thành công thất bại…
Không yêu thì làm sao đi theo được lâu như thế.
Giuđa, người được tin cậy và giao giữ quỹ cho cả nhóm
(Ga 12, 6).
Vì là người trong nhóm Mười Hai, thuộc nhóm môn đệ
thân cận,
Giuđa đã được nghe hầu hết các bài giảng hay nhất,
được chứng kiến các phép lạ lớn lao nhất của Thầy
Giêsu.
Giữa anh và Thầy Giêsu hẳn đã có một sự thân thiết nào
đó.
Điều gì đã diễn ra nơi trái tim của Giuđa?
Điều gì đã khiến tất cả phút chốc bị đổ vỡ không sao
hàn gắn?
Chắc không phải chỉ vì ba mươi đồng bạc, một số tiền.
Phải chăng vì Giuđa thất vọng và nóng ruột
khi thấy Thầy Giêsu quá hiền từ, cả trong lối sống lẫn
lời giảng,
chẳng có vẻ gì là một Đấng Mêsia sắp giải phóng dân
tộc khỏi quân Rôma?
Phải chăng khi Giuđa nộp Thầy cho các thượng tế,
anh định cài Thầy vào thế phải hành động quyết liệt
hơn, phải tự giải thoát mình?
Dù gì đi nữa thì chuyện Giuđa làm là không thể biện minh
được.
Anh đã can dự vào cái chết của Thầy Giêsu.
Không thể phong tặng anh
hùng cho Giuđa
vì bảo rằng nhờ anh mà
chúng ta có được ơn cứu độ.
Giuđa đã phạm tội nghiêm
trọng đến nỗi Thầy Giêsu phải đau đớn nói:
“Khốn cho kẻ nào nộp Con
Người: thà kẻ đó đừng sinh ra thì hơn” (c.24).
Dầu vậy tội của Giuđa đã
được Thiên Chúa dùng cho chương trình cứu độ.
Thiên Chúa là Đấng có thể
biến điều dữ thành điều lành.
“Kẻ đã chấm chung một đĩa
với Thầy là kẻ sẽ nộp Thầy” (c. 23).
Kẻ đồng bàn thân thiết
với Thầy lại là người phản bội.
Ngay cả những môn đệ khác
cũng hỏi Thầy Giêsu: “Có phải con không?”
Có phải con là người đang
phản bội Thầy không?
Lúc nào chúng ta cũng có
thể hỏi Chúa Giêsu cùng câu hỏi đó.
Dù mỗi ngày chúng ta cùng
chia sẻ một bàn tiệc với Chúa trong Thánh Lễ,
chúng ta vẫn có thể rơi
vào tội của Giuđa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con dám hành động
theo những đòi hỏi khắt
khe nhất của Chúa.
Xin dạy con biết theo Chúa vô điều kiện,
vì xác tín rằng
Chúa ngàn lần khôn ngoan
hơn con,
Chúa ngàn lần quảng đại
hơn con,
và Chúa yêu con hơn cả
chính con yêu con.
Lạy Chúa Giêsu trên thập giá,
xin cho con dám liều theo
Chúa
mà không tính toán thiệt
hơn,
anh hùng vượt trên mọi
nỗi sợ,
can đảm lướt thắng sự yếu
đuối của quả tim,
và ném mình trọn vẹn cho
sự quan phòng của Chúa.
Ước gì khi dâng lên Chúa
những hy sinh làm cho tim con rướm máu,
con cảm nghiệm được niềm vui bất diệt
của người một lòng theo Chúa.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
12 THÁNG TƯ
Đức Tin Và Việc Làm
Vậy thì, thế nào là trở
nên một Kitôhữu? Câu trả lời: đó là tiếp tục đón nhận và chấp nhận lời chứng của
các Tông Đồ, các thị chứng nhân, về ơn cứu độ của chúng ta. Đó là tin vào Đức
Kitô với cùng một đức tin đã được khai sinh nơi các Tông Đồ do những hành động
và lời nói của Đấng Phục Sinh.
Tông Đồ Gio-an viết:
“Căn cứ vào điều này, chúng ta nhận ra rằng chúng ta biết Thiên Chúa: đó là
chúng ta tuân giữ các điều răn của Người. Ai nói rằng mình biết Người mà không
tuân giữ các điều răn của Người, đó là kẻ nói dối, và sự thật không ở nơi người
ấy. Còn hễ ai giữ lời Người dạy, nơi kẻ ấy tình yêu Thiên Chúa đã thực sự nên
hoàn hảo” (1Ga 2,3-5).
Vị Tông Đồ đang nói về
một đức tin sống động. Một đức tin sống động là một đức tin đem lại hoa trái là
những việc làm thiện hảo. Đó chính là những việc làm của tình yêu. Đức tin sống
động nhờ tình yêu của Thiên Chúa ở nơi chúng ta. Tình yêu được diễn tả qua việc
tuân giữ các điều răn. Cũng có thể không có mâu thuẫn nào giữa sự hiểu biết (=
tôi biết Người) và những hành động của một người tuyên xưng Đức Kitô. Chỉ những
ai hoàn thành đức tin của mình bằng những việc làm thiện hảo mới là người ở lại
trong sự thật.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 12 – 4
Thứ Tư Tuần Thánh
Is 50, 4-9a; Mt 26,
14-25.
LỜI SUY NIỆM: Giuđa, kẻ nộp Người cũng hỏi: “Rápbi, chẳng lẽ con
sao?” Người trả lời: “Chính anh nói đó.”
Câu hỏi của Giuđa hỏi
Chúa Giêsu: “Rápbi, chẳng lẽ con sao?” Trong khi Giuđa đã phạm tội bán Chúa. Và
câu trả lời của Chúa Giêsu cho Giuđa: “Chính anh đó”. Đây cũng chính là thân phận
tội lỗi do mỏng dòn yếu kém của chúng ta, mà chúng ta đã lờ đi những tội lỗi của
mình đang phạm, và cũng muốn che giấu những người chung quanh mình; đã phạm tội
rồi, nhưng vẫn làm như là trong trắng đơn sơ thánh thiện và là một tông đồ của
Chúa, một tín hữu Kitô của Giáo Hội.
Lạy Chúa Giêsu. Ơn
Chúa luôn đủ để giúp chúng con đứng dậy sau mỗi lần phạm tội. Xin cho chúng con
đừng trốn chạy Chúa, đừng che giấu, sau mỗi lần phạm tội.
Mạnh Phương
12 Tháng Tư
Ra Ði Là Chết Trong Lòng Một Ít
Phật giáo Trung Hoa
rất nhớ ơn và hãnh diện vì có thiền sư là Ðường Tam Tạng. Ông là người đã có
công vượt núi trèo non để đi Tây Trúc thỉnh Kinh đem về phổ biến cho dân gian.
Truyện Tây Du Ký đã
ghi lại cuộc ra đi đầy gian nan của thầy Tam Tạng. Nhưng những gian nan thử
thách xảy đến cho thiền sư họ Ðường không phải chỉ là gai góc hiểm trở của đoạn
đường dài, mà chính là những tật xấu mà ba người môn đệ thân tín nhất của thầy
là hiện thân. Tôn ngộ Không, Trư Bát Giới và Sa Tăng, ba cái tên này chính là
ba nết xấu mà thiền sư họ Ðường cũng như bao người khác phải vượt qua để đạt
chính quả. Ba nết xấu đó là: lòng kiêu căng, lòng ham vật dục và tính lười biếng.
Ra đi là chết trong lòng một ít... Thiền sư họ Ðường có lẽ đã phải chiến đấu
và hao mòn vì những tham sân si trong lòng thầy.
Tin Mừng cũng nhắc đến
một cuộc ra đi: đó là cuộc ra đi của Chúa Giêsu. Ngài rời bỏ quê hương để đi
Galilêa. Galilêa chỉ cách Nagiarét vài chục cây số... Nhưng với Chúa Giêsu cuộc
trẩy đi này bao hàm một cuộc lột xác và từ bỏ trọn vẹn. Ngài từ bỏ tất cả để
vào sa mạc.
Ra đi có nghĩa là ra
khỏi chính mình và không quay nhìn lại phía sau. Ra đi tức là chấp nhận chết đi
trong lòng một ít.
Thánh nữ Têrêxa Hài Ðồng
Giêsu, mặc dù chưa một lần ra khỏi bốn bức tường của tu viện, đã được Giáo Hội
chọn làm quan thầy các xứ truyền giáo.
Một lúc nào đó, có lẽ
chúng ta cũng khao khát được mang Tin Mừng của Chúa đến một nơi xa lạ... Ước mơ
ấy có thể làm cho chúng ta quên đi thựck tại của không biết bao nhiêu người thiếu
thốn lương thực cho thể xác cũng như tinh thần.
Ra đi loan báo Tin Mừng,
trước tiên chính là ra lhỏi con người của chúng ta. Ra khỏi con người của thiển
cận, ích kỷ của chúng ta để mặc lấy một cái nhìn nhậy cảm hơn trước sự hiện diện
của tha nhân.
(Lẽ Sống)
Lectio Divina: Mátthêu 26:14-25
Thứ Tư, 12 Tháng 4, 2017
Thứ Tư Tuần Thánh
1. Lời
nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Cha của chúng con,
Khi giờ của Con Chúa là Đức Giêsu đã điểm
Để nhận lãnh đau khổ và cái chết
Vì tình yêu của Chúa
Và tình yêu cứu độ của Người dành cho chúng con,
Người đã không khước từ đau khổ và đớn đau thể xác.
Trong giờ xét xử
Mà chúng con có thể phải trải qua,
Xin đừng để cho chúng con trở thành kẻ nổi loạn
Mà xin Chúa hãy giữ cho chúng con bền vững tín thác vào Chúa,
Bởi vì Chúa đã cứu độ chúng con
Nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con.
2.
Bài Tin Mừng theo thánh Mátthêu 26:14-25
Khi ấy, một trong Nhóm Mười Hai, tên là Giuđa Iscariốt, đi gặp các thượng
tế và thưa với họ: “Các ông cho tôi bao
nhiêu, tôi nộp Người cho các ông?” Họ liền
ấn định cho ba mươi đồng bạc. Và từ đó,
hắn tìm dịp thuận tiện để nộp Người.
Ngày thứ nhất trong tuần lễ ăn bánh không men, các môn đệ đến thưa Chúa
Giêsu rằng: “Thầy muốn chúng con sửa soạn
cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua ở đâu?” Chúa
Giêsu đáp: “Các con hãy vào thành đến với
một người kia, và nói rằng: ‘Thầy bảo,
giờ Ta đã gần, Ta sẽ mừng Lễ Vượt Qua với các môn đệ tại nhà ông.’” Các môn đệ làm như Chúa Giêsu đã truyền và sửa
soạn Lễ Vượt Qua.
Chiều đến, Người ngồi bàn ăn với mười hai môn đệ. Và khi các ông đang ăn, Người nói: “Thầy nói thật với các con: có một người trong các con sẽ nộp Thầy.” Môn đệ rất buồn rầu và từng người hỏi Người: “Thưa Thầy, có phải con không?” Người trả lời: “Kẻ giơ tay cùng chấm dĩa với Thầy, đó chính
là kẻ sẽ nộp Thầy.” Thật ra, Con Người sẽ
ra đi như đã chép về Người, khốn cho kẻ nộp Con Người, thà kẻ đó đừng sinh ra
thì hơn!” Giuđa kẻ phản bội cũng thưa
Người rằng: “Thưa Thầy, có phải con
chăng?” Chúa đáp: “Đúng như con nói.”
3.
Suy gẫm
Bài Phúc Âm ngày hôm qua đã nói về sự phản bội của Giuđa và việc chối
Chúa của Phêrô. Hôm nay, Tin Mừng một lần
nữa nói về sự phản bội của Giuđa. Trong
bài mô tả Cuộc Khổ Nạn của Chúa Giêsu trong Tin Mừng của Mátthêu, sự thất bại của
các môn đệ được nhấn mạnh cách mạnh mẽ.
Mặc dù đã sống chung ba năm cùng với Chúa Giêsu, vậy mà không có một ai
đứng lên bênh vực Chúa. Giuđa phản bội
Người, Phêrô chối Thầy, và những người khác thì chạy trốn. Thánh Mátthêu trình thuật lại mọi việc, không
chỉ trích hay lên án, cũng không làm nản lòng độc giả, mà là để nhấn mạnh đến sự
chấp nhận và tình yêu của Chúa Giêsu thì vượt hẳn những vấp ngã và thất bại của
các môn đệ! Cách mô tả này về thái độ của
Chúa Giêsu là sự trợ giúp cho các Cộng Đoàn vào thời của thánh Mátthêu. Bởi vì các cuộc bách hại thường xuyên, nhiều
người đã nản lòng, đã lìa bỏ cộng đoàn và tự hỏi: “Liệu có thể nào còn trở lại được không? Thiên Chúa có sẽ chấp nhận và tha thứ cho
chúng ta không?” Mátthêu trả lời bằng
cách gợi ý rằng chúng ta có thể phá vỡ mối quan hệ với Chúa Giêsu, nhưng Chúa
Giêsu không bao giờ phá bỏ mối quan hệ với chúng ta. Tình yêu của Người thì vĩ đại hơn lòng bất
trung của chúng ta. Đây là một sứ điệp rất
quan trọng mà chúng ta nhận được từ Tin Mừng trong Tuần Thánh.
Mt 26:14-16: Quyết định của Giuđa
phản bội lại Chúa Giêsu. Giuđa đã quyết định sau khi Chúa Giêsu đã không chấp
nhận sự chỉ trích của các môn đệ liên quan đến việc người phụ nữ lãng phí một
bình dầu thơm rất đắt tiền chỉ để xức dầu cho Chúa Giêsu (Mt 26:6-13). Hắn ta đến gặp các thượng tế và hỏi họ: “Các ông cho tôi bao nhiêu, tôi nộp Người cho
các ông?” Họ đồng ý với giá tiền là ba
mươi đồng bạc. Thánh Mátthêu gợi nhớ lại
lời của tiên tri Dacaria nói về giá cả thỏa thuận (Dcr 11:12). Đồng thời, sự phản bội Chúa Giêsu với giá ba
mươi đồng bạc nhắc nhớ lại việc bán ông Giuse bởi các anh của ông, được quyết định
bởi các người mua với giá hai mươi đồng bạc (St 37:28). Nó cũng nhắc nhở lại giá ba mươi đồng bạc phải
trả cho các vết thương của một người nô lệ (Xh 21:32).
Mt 26:17-19: Việc chuẩn bị cho Lễ
Vượt Qua. Chúa Giêsu đến từ miền
Galilêa. Người không có nhà ở
Giêrusalem. Người nghỉ qua đêm trong Vườn
Cây Dầu (xem Ga 8:1). Trong những ngày Lễ
Vượt Qua, dân số thành Giêrusalem tăng lên gấp ba bởi vì số lượng rất lớn khách
hành hương từ khắp nơi tuôn đổ về đó. Đối
với Chúa Giêsu, cũng chẳng dễ dàng gì tìm được một căn phòng lớn ở Giêrusalem để
ăn mừng Lễ Vượt Qua cùng với các khách hành hương đến từ Galilêa, như
Chúa. Người sai các môn đệ đi tìm một
người mà Chúa đã quyết định ăn mừng Lễ Vượt Qua ở nhà người ấy. Tin Mừng không cho biết thêm bất kỳ một chi
tiết nào khác và để cho trí tưởng tượng có thể điền vào những gì thiếu sót
trong chi tiết. Có phải đây là một người
mà Chúa Giêsu đã quen biết không? Có phải
là một thân nhân không? Có phải là một
người môn đệ không? Trong suốt nhiều thế
kỷ, trí tưởng tượng của Ngụy Kinh đã biết cách để hoàn thành những chi tiết
này, nhưng với rất ít mức độ tin cậy.
Mt 26:20-25: Lời loan báo về sự
phản bội của Giuđa. Chúa Giêsu biết rằng
hắn ta sẽ phản bội. Mặc dù trên thực tế
là Giuđa đã làm những điều này trong bí mật.
Chúa Giêsu đã biết. Nhưng bất kể
điều đó, Người muốn hành xử trong tình huynh đệ với nhóm bạn mà Giuđa ở trong
nhóm ấy. Khi tất cả mọi người họp mặt với
nhau lần cuối cùng, Chúa Giêsu công bố ai là kẻ phản bội “Kẻ giơ tay cùng chấm
dĩa với Thầy, đó chính là kẻ sẽ nộp Thầy.”
Lối thông báo về kẻ phản bội này càng làm cho thấy rõ sự tương phản
hơn. Đối với người Do Thái, cuộc sống
quây quần bên bàn ăn, cùng chấm tay vào một dĩa, là biểu lộ sự thân mật và tin
tưởng tối đa. Bằng cách này, Mátthêu cho
thấy rằng mặc dù việc phản bội được làm bởi một kẻ là bạn hữu, tình yêu của
Chúa Giêsu thì vĩ đại hơn việc phản bội!
Điều nổi bật trong cách thức mà Mátthêu trình bày các sự kiện này là những
gì? Giữa việc chối Chúa và sự bội phản
thì có việc thành lập Mầu Nhiệm Thánh Thể (Mt 26:26-29): việc phản bội của Giuđa xảy ra trước (Mt
26:20-25); sau đó là việc chối Chúa của ông Phêrô và chuyện trốn chạy của các
môn đệ (Mt 25:30-35). Vì vậy, Thánh Sử
nhấn mạnh cho chúng ta thấy tình yêu vô vị lợi lạ thường của Chúa Giêsu, vượt
quá sự phản bội, việc chối bỏ và tháo chạy của bạn bè. Tình yêu của Chúa không phụ thuộc vào những
gì người khác làm cho Chúa.
4. Một
vài câu hỏi riêng
a) Tôi có khả năng giống như
Giuđa để từ chối và phản bội Thiên Chúa, phản bội Chúa Giêsu, phản bội bạn bè
không?
b) Trong Tuần Thánh, điều quan trọng
là phải dành một khoảng thời gian để nhận thức được tình yêu cho không lạ thường
của Thiên Chúa dành cho tôi.
5. Lời
Nguyện Kết
Hãy hát mừng Thiên Chúa, đàn ca kính danh Người,
Hãy dọn đường cho Đấng ngự giá đằng vân.
Danh Người là Đức Chúa;
Trước Thánh Nhan, hãy vui mừng hớn hở.
Cha nuôi dưỡng cô nhi, Đấng đỡ bênh quả phụ,
Chính là Thiên Chúa ngự trong thánh điện Người.
(Tv 68:5-6)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét