12/09/2015
Thứ Bảy sau Chúa Nhật 23 Quanh
Năm
THÁNH CO-NÊ-LI-Ô, GIÁO HOÀNG
VÀ THÁNH SÍP-RI-A-NÔ, GIÁM MỤC, TỬ ĐẠO
Lễ Nhớ
*Thánh Co-nê-li-ô làm Giám mục giáo phận Rô-ma năm 251, Người đã chốg lại giáo phái No-va-xi-a-nô. Chưa được bao lâu, người bị hoàng đế Gan-lô bắt đi đày ở Xi-vita-véc-ki-a và đã qua đời ở đây (253). Người đã được thánh Síp-ri-a-nô kính trọng và quý mến. Chính vì thế, ngay từ thế kỷ IV, Hội Thánh Rô-ma đã mừng lễ thánh Co-nê-li-ô trong chính hang mộ của người vào ngày lễ thánh Síp-ri-a-nô.
*Thánh Síp-ri-a-nô sinh tại Các-tha-gô quãng năm 210, trong một gia đình ngoại giáo. Người lãnh nhận đức tin, làm linh mục, rồi làm giám mục năm 249. Trong cuộc bách hại dưới thời hoàng đếVa-lê-ni-a-nô, người bị lưu đày, rồi ngày 14 tháng 9 năm 258, người chịu chết để làm chứng cho Chúa Ki-tô. Các thư từ và các tác phẩm người viết ra cho tháy người có tâm hồn của một vị mục tử đích thực, luôn đứng ở chỗ nguy hiểm nhất để nâng đỡ các anh em đang phải chịu bách hại và để duy trì sự hiệp nhất trong Hội Thánh. Trong mọi việc, người lo nêu gương sáng về lòng trung thành với Chúa Giê-su Ki-tô.
Bài
Ðọc I: (Năm I) 1 Tm 1, 15-17
"Người đã đến trong thế gian này để cứu độ những người tội lỗi".
Trích thư
thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi Timôthêu.
Lời nói
chân thật và đáng tiếp nhận mọi đàng là: Ðức Giêsu Kitô đã đến trong thế gian
này, để cứu độ những người tội lỗi, trong số ấy, cha là người thứ nhất. Vì thế,
cha được hưởng nhờ ơn thương xót, là Ðức Giêsu Kitô tỏ ra tất cả lòng khoan
dung trong cha trước hết, để nêu gương cho những ai sẽ tin vào Người hầu được sống
đời đời. (Nguyện) danh dự và vinh quang (quy về) Thiên Chúa độc nhất, hằng sống,
vô hình, là Vua muôn đời! Amen.
Ðó là lời
Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 112, 1-2. 3-4. 5a và 6-7
Ðáp: Nguyện danh Chúa được chúc tụng
đến muôn đời (x. c. 2).
Xướng: 1)
Hãy ngợi khen, hỡi những người tôi tớ Chúa, chư vị hãy ngợi khen danh Chúa.
Nguyện danh Chúa được chúc tụng từ bây giờ và cho đến muôn đời. - Ðáp.
2) Từ mặt
trời mọc lên tới khi lặn xuống, nguyện cho danh Chúa được ngợi khen. Chúa siêu
việt trên hết thảy chư dân, trên muôn cõi trời, là vinh quang của Chúa. - Ðáp.
3) Ai được
như Thiên Chúa chúng tôi, Người để mắt nhìn coi khắp cả trên trời dưới đất? Người
nâng kẻ hèn hạ lên khỏi trần ai, và rước người nghèo khó khỏi nơi phẩn thổ. -
Ðáp.
Alleluia:
x. Cv 16, 14b
Alleluia,
alleluia! - Lạy Chúa, xin hãy mở lòng chúng con, để chúng con nghe lời của Con
Chúa. - Alleluia.
Phúc
Âm: Lc 6, 43-49
"Tại sao các con gọi Thầy "Lạy Chúa, lạy Chúa", mà không
thi hành điều Thầy dạy bảo?"
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy,
Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Không có cây nào tốt mà sinh trái xấu,
và cũng không có cây nào xấu mà sinh trái tốt. Thật vậy, cứ xem trái thì biết
cây. Người ta không hái trái vả nơi bụi gai, và người ta cũng không hái trái
nho nơi cây dâu đất. Người tốt phát ra điều tốt từ kho tàng tốt của lòng mình,
và kẻ xấu phát ra điều xấu từ kho tàng xấu của nó, vì lòng đầy thì miệng mới
nói ra. Tại sao các con gọi Thầy: "Lạy Chúa, lạy Chúa", mà các con
không thi hành điều Thầy dạy bảo? Ai đến cùng Thầy, thì nghe lời Thầy và đem ra
thực hành. Thầy sẽ chỉ cho các con biết người ấy giống ai. Người ấy giống như
người xây nhà: ông ta đào sâu và đặt nền móng trên đá. Khi có trận lụt, dù nước
ùa vào nhà, cũng không làm cho nó lay chuyển, vì nhà đó được đặt nền trên đá.
Trái lại, kẻ nghe mà không đem ra thực hành, thì giống như người xây nhà ngay
trên mặt đất mà không có nền móng. Khi sóng nước ùa vào nhà, nó liền sụp đổ, và
nhà đó bị hư hại nặng nề".
Ðó là lời
Chúa.
Suy
Niệm: Căn Nhà Ðức Tin
Một người giàu có nọ muốn thưởng cho người quản
lý của mình. Ông cho biết ông sắp đi xa và giao cho người quản lý đứng ra xây
cho một căn nhà sang trọng, với những vật liệu đắt giá và những nhân công tài
giỏi nhất. Người quản lý xem đây là cơ hội để làm giàu: ông tính toán từng đồng
trong việc mua sắm vật liệu cũng như chỉ mướn những thợ xoàng nhất với giá rẻ mạt.
Dĩ nhiên, căn nhà cũng được hoàn thành một cách tương đối tốt đẹp.
Khi người giàu có trở về, người quản lý đem tất
cả chìa khóa của căn nhà đến cho ông và báo cáo đã làm đúng như chỉ thị của
ông. Ông chủ hài lòng, khen người quản lý và thưởng cho ông căn nhà đó. Trong
những năm kế tiếp, khi phải chi tiền để tu sửa căn nhà, người quản lý không ngừng
hối tiếc: giả như tôi biết trước, đây căn nhà ông chủ tặng cho tôi, thì tôi đã
không xây cất nó một cách xoàng xĩnh như thế.
Ðức tin có
thể ví như một căn nhà Thiên Chúa ban tặng nhưng không cho con người. Tuy
nhiên, đón nhận và xây dựng căn nhà ấy là phần của con người; căn nhà ấy có bền
vững và đẹp đẽ hay không là tùy ở con người; căn nhà ấy có làm cho con người được
hạnh phúc hay không là tùy ở việc xây dựng của con người. Chúa Giêsu đã nói:
Ngài đến để con người được sống và sống dồi dào. Sự sống dồi dào ấy không chỉ ở
đời sau; hạnh phúc thật không chỉ được hứa hẹn cho mai sau, nhưng ngay từ đời
này, khi con người đón nhận và sống đức tin một cách sung mãn, con người sẽ cảm
nếm được hạnh phúc. Chính Chúa Giêsu đã hứa cho các môn đệ và những ai từ bỏ mọi
sự mà đi theo Ngài sẽ được gấp trăm ngay từ đời này. Và nhận được gấp trăm ngay
từ đời này là gì, nếu không phải là niềm vui và bình an trong tâm hồn. Niềm vui
và bình an ấy, con người chỉ có được khi sống cho đến tận cùng những cam kết của
niềm tin.
Lời Chúa
hôm nay mời gọi chúng ta đặt lại câu hỏi nền tảng: Chúng ta có thực sự an vui,
hạnh phúc và hãnh diện vì được làm môn đệ Chúa Kitô không? Niềm tin của chúng
ta có được diễn tả cụ thể bằng những hành động bác ái yêu thương chưa? Những
giá trị của Tin Mừng có thực sự thấm nhập vào tâm hồn và hướng dẫn cuộc sống
chúng ta không?
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Bảy Tuần 23 TN1
Bài đọc: I Tim 1:15-17; Lk
6:43-49.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải thực hành Lời Chúa dạy.
Tiếng Việt-nam
rất chính xác khi ghép chữ "học hành." Đã học hỏi, phải hành động,
thì mới sinh lợi ích cho bản thân và tha nhân. Nếu học mà không hành, mớ kiến
thức một người có được sẽ vô dụng, vì không sinh ích lợi gì.
Các Bài Đọc
hôm nay nhằm mục đích khuyên con người phải thực hành những gì Chúa dạy. Trong
Bài Đọc I, thánh Phaolô dựa theo kinh nghiệm cá nhân và dạy: "Thiên Chúa
thương xót con người đang khi con người vẫn còn là tội nhân." Vì thế, con
người hãy mạnh dạn chạy đến với Thiên Chúa để được hưởng ơn cứu độ muôn đời.
Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu tuyên bố con người không phải chỉ nghe mà còn phải thực
hành Lời Chúa, thì mới có thể sinh quả tốt và đứng vững trước bao sóng gió của
cuộc đời.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Thiên Chúa thương xót
khi con người vẫn còn là tội nhân.
1.1/
Phải nhận ra sự thật: Biến
cố trên đường đi Damascus giúp Phaolô thấu hiểu một sự thật: Thiên Chúa tỏ lòng
thương xót khi con người đang là tội nhân. Ngài thú nhận tội của mình và tuyên
xưng lòng thương xót của Chúa: "Đây là lời đáng tin cậy và đáng được đón
nhận hoàn toàn; đó là: Đức Giêsu Kitô đã đến thế gian để cứu những kẻ tội lỗi,
mà người đầu tiên là tôi." Hai sự thật mà con người cần nhận ra:
(1) Con người
có tội: Tất cả mọi người, từ cặp vợ chồng đầu tiên, Adong và Evà, đều phạm tội.
Thánh Gioan xác quyết: Ai nói mình không có tội là kẻ nói dối, và sự thật không
có trong người ấy. Ai nói mình không có tội, người đó biến Đức Kitô thành kẻ
nói dối; vì chính Đức Kitô đến thế gian để chuộc tội cho mọi người. Rất nhiều
con người ngày nay tuyên bố họ không có tội! Những người này đã biến Đức Kitô
thành kẻ nói dối, và một cách ngầm chỉ: họ không cần được cứu độ.
(2) Con người
không thể tự giải thoát mình: Khi đã mang thân phận tội lỗi, con người không thể
tự giải thoát mình khỏi tội. Làm sao một tội nhân có thể tuyên bố mình không
còn tội nữa? Đó là lý do Đức Kitô đến để gánh tội cho con người, và hòa giải
con người với Thiên Chúa.
1.2/
Phải chạy đến với lòng thương xót của Thiên Chúa:
Bản dịch của
Nhóm PVCGK dịch không chính xác câu 16 trong trình thuật hôm nay, chúng tôi xin
dịch: "Đó là lý do tôi được thương xót: vì Đức Giêsu Kitô muốn tỏ bày sự
kiên nhẫn hoàn hảo của Người với tôi là kẻ đầu tiên, để làm gương cho những ai
sẽ tin vào Người, để được sống muôn đời."
(1) Thiên
Chúa thương xót con người không phải vì sự tốt lành, việc làm, hay nhân đức con
người có. Thiên Chúa thương xót Phaolô khi ông vẫn còn là tội nhân, đang hăng
say bách hại đạo thánh Chúa. Xét theo kiểu con người, Phaolô xứng đáng lãnh nhận
án tử hình. Xét theo kiểu Thiên Chúa, Ngài chứng tỏ lòng kiên nhẫn
(2) Mọi tội
nhân đều có thể được cứu độ, nếu họ biết tin tưởng vào lòng thương xót Chúa;
không cần biết họ tội lỗi nhiều và to lớn đến đâu. Thánh Phaolô có ý nói: nếu
Thiên Chúa có thể tha thứ cho tôi, một người đang nhiệt thành bách hại Ngài;
Ngài sẽ ban cuộc sống đời đời cho tất cả những ai biết chạy đến với Ngài.
2/
Phúc Âm: Người tốt thì lấy ra cái tốt từ kho
tàng tốt của lòng mình.
2.1/
Cây nào sinh quả đó: Tục
ngữ Việt-nam dạy: "xem quả, biết cây." Chúa Giêsu dạy: "Không
có cây nào tốt mà lại sinh quả sâu, cũng chẳng có cây nào sâu mà lại sinh quả tốt.
Thật vậy, xem quả thì biết cây. Ở bụi gai, làm sao bẻ được vả, trong bụi rậm,
làm gì hái được nho! Người tốt thì lấy ra cái tốt từ kho tàng tốt của lòng
mình; kẻ xấu thì lấy ra cái xấu từ kho tàng xấu. Vì lòng có đầy, miệng mới nói
ra."
Trong tiến
trình trở nên tốt, con người trải qua các thứ tự như sau:
- Bắt đầu từ
sự hiểu biết: Để làm đúng, con người cần phải hiểu biết đúng. Lời Chúa là sự thật,
sẽ chỉ dạy con người biết đường lối phải theo. Nếu hiểu biết sai lầm, sẽ không
thể làm đúng.
- Cố gắng
mang ra áp dụng: Đã học, phải hành; nếu không nó chỉ là mớ lý thuyết mà không
sinh ích lợi cho con người.
- Thực tập
lâu ngày thành thói quen tốt: Các nhà luân lý gọi thói quen tốt là nhân đức,
cũng như thói quen xấu là tội. Một khi đã có nhân đức nào, con người cũng tránh
được tội ngược lại với nhân đức ấy; ví dụ, khi một người đã có nhân đức khiêm
nhường, người ấy cũng tránh được tội kiêu ngạo.
Chúa Giêsu
có ý muốn nói: Cả hai, tội và nhân đức, đều ẩn giấu trong con người; khi cơ hội
tới, chúng sẽ phát ra. Nếu lòng một người chỉ toàn nhân đức, họ không thể làm
điều xấu; và ngược lại, nếu lòng một người đầy tội, họ không thể làm việc lành.
2.2/
Phải thực hành Lời Chúa: Để
cảnh cáo những người nghĩ: chỉ cần tin Thiên Chúa mà không cần làm các việc lành,
Chúa Giêsu chất vấn: "Tại sao anh em gọi Thầy: Lạy Chúa! Lạy Chúa! mà anh
em không làm điều Thầy dạy? Ai đến với Thầy, và nghe những lời Thầy dạy mà đem
ra thực hành, thì Thầy sẽ chỉ cho anh em biết người ấy ví được như ai."
(1) Người
nghe và thực hành Lời Chúa: "Người ấy ví được như một người khi xây nhà,
đã cuốc, đã đào sâu và đặt nền móng trên đá. Nước lụt dâng lên, dòng sông có ùa
vào nhà, thì cũng không lay chuyển nổi, vì nhà đã xây vững chắc." Để xây
nhà trên đá, một người cần:
- Biết tiên
liệu những gì sẽ xảy ra trong tương lai như: mưa, gió, bão, lụt lội.
- Hy sinh bỏ
nhiều thời gian: để xây dựng một nền nhà vững chắc.
- Chấp nhận
tốn phí: để mua những vật liệu tốt và lâu bền.
Tương tự
như thế trong việc xây dựng cuộc đời. Để có một cuộc đời vững chắc, cần:
- Được soi
sáng và hướng dẫn bởi Lời Chúa.
- Hy sinh bỏ
nhiều thời gian để tập luyện tất cả nhân đức, cách riêng ba nhân đức đối thần,
sao cho có được một đức tin sắt đá, một lòng trông cậy vững bền, và một tình
yêu không bao giờ nhạt phai.
- Lợi dụng
cơ hội khi bị thử thách để luyện các nhân đức ngày càng vững mạnh.
(2)
"Còn ai nghe mà không thực hành, thì ví được như người xây nhà ngay mặt đất,
không nền móng. Nước sông ùa vào, nhà sụp đổ ngay và bị phá huỷ tan tành."
Đây là trường hợp của những người:
- Ngây thơ,
không biết tiên liệu những gì sẽ xảy đến trong tương lai.
- Ngại khó
khăn và muốn có kết quả ngay.
- Sợ tổn
phí nên mua những vật liệu hào nhoáng và tạm thời bên ngoài.
Trong lãnh
vực tinh thần, đây là những con người:
- Khinh thường
hay không chịu học hỏi Lời Chúa.
- Không chịu
mang Lời Chúa ra thực hành, vì sợ khó khăn. Họ thích sống cuộc đời dễ dãi, và
những gì mang lại kết quả tức khắc.
- Khi bị thử
thách cám dỗ, họ sẽ rơi vào bẫy của ba thù ngay lập tức.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta
phải nhận mình có tội, không thể tự cứu mình; nhưng cần đến lòng thương xót của
Thiên Chúa qua việc gởi Đức Giêsu Kitô đến để chuộc tội cho chúng ta.
- Để sinh
hoa quả tốt lành trong đời sống, chúng ta cần lắng nghe, học hỏi, và thực hành
Lời Chúa dạy; nhất là cố gắng luyện tập các nhân đức.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Th. Co-nê-li-ô và th. Xíp-ri-a-nô, tử đạo
Lc 6,43-49
THỰC HÀNH LỜI CHÚA
“Tại sao anh em gọi Thầy: ‘Lạy
Chúa! Lạy Chúa!’ mà anh em không làm điều Thầy dạy?” (Lc 6,46)
Suy niệm: Người
ta vẫn thường nói “con đường dài nhất là từ tai đến tay” nghĩa là dễ nghe, dễ
hiểu nhưng để đem ra thực hành thì khó biết là ngần nào. Qua bài Tin Mừng hôm
nay, Chúa Giê-su cũng khiển trách các môn đệ chỉ nghe Lời Chúa và thưa ‘Lạy
Chúa! Lạy Chúa!’ nhưng không thi hành lời Người dạy. Biết bao điều Chúa đã dạy,
đã nêu gương và nhắc nhở mỗi ngày thế mà uổng phí công lao: “Ta trông
mong nó thực hành điều chính trực nhưng đây toàn sự gian ác. Ta trông mong nó
thực hành đức công bình nhưng đây toàn là tiếng kêu oan” (Is 5,7). Hãy
để Lời Chúa nảy sinh nhiều hoa trái tốt lành thánh thiện nhờ khám phá ra sự hiện
diện của Chúa trong mọi người.
Mời Bạn: Hạnh phúc bạn có được là thi hành lời Chúa. Thật vậy,
những lúc sóng gió bão táp trong cuộc đời có thể khiến nhiều người thất vọng
buông xuôi thậm chí tìm đến cái chết, nhưng với bạn, nhờ sức mạnh nội tâm vững
vàng, được xây trên nền móng là Lời Chúa, bạn có thêm niềm tin, tình yêu và sức
mạnh để vượt qua tất cả.
Chia sẻ: Câu Lời Chúa nào đã đánh động tâm hồn bạn nhất và giúp
bạn biến đổi cuộc sống nên tốt hơn?
Sống Lời Chúa: Chọn một câu Lời Chúa mà bạn tâm đắc nhất làm châm
ngôn và bạn nỗ lực mỗi ngày thực hành theo câu châm ngôn đó.
Cầu nguyện: Lạy
Chúa, xin cho Lời Chúa thấm sâu vào lòng con để con dứt khoát bước đi trên con
đường yêu thương mà Chúa đã nêu gương, ngõ hầu trong từng lời nói và hành động
của con đều trở thành quà tặng của Chúa gửi trao cho anh em con. Amen.
(5 phút Lời
Chúa)
Nghe mà không thực hành (16.9.2017 – Thứ bảy Tuần 23 Thường niên)
Lời Chúa chưa thực sự bám rễ trong hành động và cuộc sống, vì điều đó đòi một sự trả giá mà chúng ta muốn quay lưng.
Suy niệm:
Có nhiều cách để nhận
biết sự thật về một người.
Chúng ta có thể bị hấp
dẫn bởi những lời giảng hùng hồn.
Chúng ta cũng có thể bị
đánh lừa bởi thái độ khôn khéo giả tạo.
Đức Giêsu cho chúng ta
một tiêu chuẩn để nhận ra con người thật:
“Xem quả thì biết cây”
(c. 44).
Quả ở đây là đời sống
thực sự của người đó, là những việc họ làm.
Nếu nhìn kỹ công việc của
một người, chúng ta có cơ may biết họ là ai.
Đức Giêsu nói lên một
luật tự nhiên của cây cỏ.
Cây tốt sẽ sinh trái tốt,
cây bị sâu sẽ sinh ra trái không ngon.
Người công chính được
nhận biết qua đời sống tốt lành của họ,
qua những thử thách họ đã
vượt qua, qua những hy sinh họ dâng hiến.
Người bất chính sẽ lộ ra
qua đời sống xấu xa.
Đời sống và hành động của
một người phản ánh con người thật của họ.
Bụi gai không sinh được
trái vả, bụi rậm không cho được trái nho.
Bụi gai và bụi rậm chẳng
thể nào sinh hoa trái tốt đẹp.
Đời sống là tiêu chuẩn để
nhận ra người môn đệ thật của Đức Giêsu.
Không phải chỉ là tuyên
xưng đức tin vào Thầy
bằng cách kêu lên: “Lạy
Chúa! lạy Chúa !”
Vấn đề là làm điều Thầy
dạy (c. 46).
Đức Giêsu đặt câu hỏi tại
sao đầy ngạc nhiên với các môn đệ:
Tại sao tin vào Thầy mà
lại không sống điều Thầy truyền dạy?
Kitô hữu chân chính là
người đến với Chúa Giêsu,
lắng nghe những lời của
Ngài và thi hành những lời ấy (c. 47).
Nghe thôi thì chưa đủ.
Lời của Chúa Giêsu phải
thấm nhuần vào đời sống của ta,
chi phối mọi hành động,
quyết định và lựa chọn.
Đức Giêsu kết thúc Bài
Giảng của mình bằng dụ ngôn về hai người xây nhà.
Nhiều người đã nghe Bài
Giảng này, đã cảm thấy hay,
nhưng có bao nhiêu người
sẽ thực hành những giáo huấn trong đó ?
Người thực hành Lời Chúa
được ví như người xây nhà có nền vững chắc.
Còn người không thực hành
thì giống như người làm nhà không nền.
Bề ngoài có vẻ hai căn
nhà không khác nhau.
Chỉ khi nước lụt dâng
lên, và dòng nước ùa vào nhà, mới thấy sự khác biệt.
Một căn đứng vững vì có
nền tử tế, căn kia bị sụp đổ tan tành.
Chúng ta thích xây nhà
cao, nhưng lại ít để ý tới nền móng.
Chúng ta đã được nghe quá
nhiều đoạn Lời Chúa,
nhưng vẫn chỉ dừng lại ở
việc suy niệm, cầu nguyện.
Lời Chúa chưa thực sự bám
rễ trong hành động và cuộc sống,
vì điều đó đòi một sự trả
giá mà chúng ta muốn quay lưng.
Chính vì thế căn nhà tâm
linh của chúng ta vẫn không vững.
Xin Chúa cho chúng ta can
đảm để làm lại nền cho căn nhà đời ta.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
con đường dài nhất là con đường từ tai đến tay.
Chúng con thường xây nhà trên cát,
vì chỉ biết thích thú nghe Lời Chúa dạy,
nhưng lại không dám đem ra thực hành.
Chính vì thế
Lời Chúa chẳng kết trái nơi chúng con.
Xin cho chúng con
đừng hời hợt khi nghe Lời Chúa,
đừng để nỗi đam mê làm Lời Chúa trở nên xa lạ.
Xin giúp chúng con dọn dẹp mảnh đất đời mình,
để hạt giống Lời Chúa được tự do tăng truởng.
Ước gì ngôi nhà đời chúng con
được xây trên nền tảng vững chắc,
đó là Lời Chúa,
Lời chi phối toàn bộ cuộc sống chúng con.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng Chín
16 THÁNG CHÍN
Hội Thánh Khải Hoàn
Cùng với sự nhận hiểu quan trọng nói trên về Giáo Hội xét
như là cộng đoàn các Kitô hữu, phụng vụ cho chúng ta thấy đặc tính thần diệu của
Giáo Hội xét như là Giêrusalem, Thành Thánh, “xuất phát từ trời cao, từ nơi
Thiên Chúa” (Kh 21,10). Thành Giêrusalem trên trời là Hội Thánh khải hoàn và được
vinh hiển trong Đức Kitô. Nó bao gồm những ai được vui hưởng phần thưởng sự sống
vĩnh cửu nhờ ơn cứu chuộc của Đức Kitô.
Như Thánh Gioan Tác giả Sách Tin Mừng, chúng ta cũng phải
luôn luôn dõi đôi mắt tâm hồn về Thành Giêrusalem vinh quang trên trời. Đó là mục
tiêu cuối cùng của hành trình cuộc sống chúng ta. Chúng ta phải luôn luôn chiêm
ngắm “viễn cảnh hoà bình hồng phúc” này – một viễn cảnh trở thành niềm hy vọng
đầy sức khích lệ cho chúng ta. Những anh chị em đã đạt đến ơn cứu độ đang chờ đợi
chúng ta trong Thành Thánh của Thiên Chúa. Và tại chính ngai toà của Thiên
Chúa, họ cầu thay nguyện giúp cho chúng ta – để sẽ đến ngày chúng ta cũng được
sum vầy với họ.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by
Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY
16-9
1Tm 1,
15-17;Lc 6, 43-49.
LỜI SUY
NIỆM: “Tại sao anh em gọi Thầy: Lạy Chúa! Lạy
Chúa! Mà anh em không làm điều Thầy dạy”.
Chúa Giêsu
đang đòi hỏi mỗi một người khi đã nhận Người là Chúa của mình, thì không những
chỉ có việc tôn thờ mà thôi. Nhưng quan trọng hơn là phải ra sức thực hiện những
điều Người đã truyền dạy. Nếu không thì vô ích, chẳng đem lại gì cho sự sống đời
đời của chúng ta. Mà chỉ nhận được lời quở trách: “Dân này tôn kính Ta bằng môi
bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta” (Mt 15,8)
Lạy Chúa Giêsu.
Xin ban cho mọi thành viên trong gia đình chúng con luôn giữ đạo và sống đạo
theo Lời Chúa dạy, để những người chung quanh chúng con nhận thấy mà tôn vinh
Thiên Chúa.
Mạnh
Phương
Gương Thánh Nhân
NGÀY
16-09 THÁNH CORNELIÔ - GIÁO HOÀNG TỬ ĐẠO (+253)
Thánh
Cornêliô sinh tại Roma là người có một lối sống trong sạch thuần khiết và khiêm
tốn sâu xa không thể trách cứ được. Sau khi giữ các phận vụ trong Giáo hội và
được mọi tín hữu thán phục, Ngài lên ngôi thánh Phêrô, kế vị Đức giáo hoàng
Fabianô. Đấng đã chết vì đạo 15 tháng trước trong cuộc bách hại của Đêciô.
Nhưng lên ngôi ít lâu, Ngài đã phải đương đầu với cuộc ly khai đầy gương mù của
một giáo hoàng giả.
Novatianô
là một linh mục đầy tham vọng được một linh mục Phi châu hậu thuẫn. Họ nổi
tiếng về triết học và tài lợi khẩu, đến nỗi có người than phiền vì đã chọn Đức
Cornêliô làm giáo hoàng mà không chọn Novatianô. Hai người nổi loạn đã nỗ lực
tuyên truyền và lôi kéo được một số tín hữu và cả một số giám mục. Ba giám mục
Italia đã đặt tay tấn phong cho Novatianô làm giám mục. Ông liền viết thư cho
nhiều giám mục chống lại Đức giáo hoàng Cornêliô, trách cứ Ngài qua dễ dàng
tiếp nhận lại những người đã dâng hương tế thần.
Sáng
chói trên ngai tòa Phêrô, vì các nhân đức của vị tông đồ chân chính, thánh
Cornêliô đã dùng cả con đường hiền dịu lẫn cứng rắn mà không lôi kéo được 2 con
người phản bội trở lại đường ngay. Thánh Cyprianô sau khi biết rõ việc tuyển
chọn hợp pháp của thánh Cornêliô đã trợ lực với Ngài hết mình để mang lại sự
hợp nhất cho Giáo hội. Dù có một vài hiểu lầm, thánh Cornêliô và Cyprianô liên
kết mật thiết với nhau như những người bạn thiết. Những sắc lệnh kết án Novat
và Novatianô được một công đồng ở Roma chuẩn nhận.
Khi
Gallo mở lại cuộc bắt đạo, Đức Corneliô bị tống giam. Ngài bị đầy tới
Contumcella, bây giờ là Civita Vecchia. Trong một lá thư chào mừng, thánh
Cyprianô viết:
-
“Chúng ta cầu nguyện cho nhau trong những ngày bách hại này, nâng đỡ nhau bằng
tình bác ái. Nếu ai trong chúng ta được Thiên Chúa ban đặc ân cho qua đời trước
chớ gì tình thân hữu vẫn tiếp tục thúc đẩy Chúa dủ tình thương xót anh chị em
chúng ta.
Quả
thật thánh Cornêliô đã chẳng sống lâu. Ngài đã chết trong khi đi đầy vào tháng
6 năm 253 và được an táng tại Kentumcelloe và sau này dời về nghĩa trang thánh
Callistô. Tình bằng hữu của hai thánh Cornêliô và Cyprianô vẫn còn sống mãi cho
đến ngày nay và Giáo hội kính nhớ các Ngài vào cùng một ngày.
****************
NGÀY 16-09 THÁNH CYPRIANÔ - GIÁM MỤC TỬ ĐẠO (210 - 258)
Thánh
Cyprianô là một khuôn mặt sáng chói trong Giáo hội sơ khai, là một người Phi
Châu. Hồi còn là lương dân, với những tài năng đặc biệt của một giáo sư dạy
khoa hùng biện và của một luật sư, Ngài đã buông mình theo thú vui như một
thanh niên thời đó. Nhưng khi nhờ cha Côcilianô đưa trở lại với đức tin Kitô
giáo, Ngài đã hết lòng từ hiến đời mình để phụng sự Chúa Kitô. Quyết sống độc
thân, bán hết gia sản và nhà cửa để phân phát cho người nghèo. Ngài cũng từ bỏ
văn chương để học hiểu kinh thánh, một số tác phẩm và một số tuyển tập thư tín
của Ngài là phần đóng góp cho nền văn chương Kitô giáo.
Với
cuộc sống như vậy, chẳng lạ gì khi vừa trở lại đạo, Ngài đã được thụ phong linh
mục và năm 249 được chọn làm giám mục Carthage, dưới sức ép của hàng giáo sĩ và
giáo dân. Ngài đã có được mọi khả năng và đức tin mà một giám mục có thể có
được. Với hết tâm lực, Ngài tìm cách nâng cao nếp sống luân lý đạo đức của một
đoàn chiên sau nhiều năm phóng túng vì cuộc bách hại. Đặc biệt Ngài đã viết
truyền đơn chống lại sự thế tục của các trinh nữ tận hiến.
Một
năm sau khi được tấn phong, năm 250 hoàng đế Đêciô bắt đầu một cuộc bách hại
đầy nguy hiểm vì được tổ chức có hệ thống. Ong bắt mọi người phải dâng lễ kính
thần minh của ông. Nhiều Kitô hữu đã tuân phục. Một số khác tìm cách mua những
giấy chứng nhận để được yên thân vì nghĩ rằng: Giáo hội không thể thiếu một vị
giám mục khi phải đương đầu với cơn bão táp. Từ nơi trú ẩn Ngài viết thơ hướng
dẫn đoàn chiên.
Cuộc
bách hại chấm dứt sau cái chết của Đêciô. Nhiều người Kitô hữu chối đạo trở về
với Giáo hội. Thánh Cyprianô chủ tọa một công đồng trong đó quyết định rằng:
những người dâng lễ kính thần minh chỉ được tha tội trước khi chết, còn những
người chỉ mua giấy chứng nhận (1a belli), thì được tha sau một thời gian thống
hối. Novatô, một linh mục và Fêlicissimô, một phó tế đã ly khai vì muốn tha
ngay, thánh Cyprianô đã hỗ trợ cho đức giáo hoàng Cornêliô chống lại nhóm ly
khai theo Novatianô. Cùng với nhiều lá thư Ngài gửi cho các Kitô hữu Roma một
khảo luận về sự hiệp nhất Giáo hội "De Unitate Ecclesiae" trong đó
Ngài nhấn mạnh tới thượng quyền của đấng kế vị thánh Phêrô.
Năm
253, một cơn dịch lan tràn khắp đế quốc. Các Kitô hữu ở Carthage quảng đại phục
vụ các nạn nhân. Nhưng người ta mê tín lại cho rằng: các thần minh đã giận dữ
với người Kitô hữu. Hoàng đế Gallô mở một cuộc bách hại mới. Một sắc lệnh mới
tha tội cho mọi hối nhân để họ đứng vững trong đức tin. Dầu vậy cuộc bách hại
đã không dữ dội ở Carthage và Đức Cha Cyprianô không bị quấy rầy.
Chẳng
may có sự tranh chấp giữa thánh Cyprianô với đấng kế nhiệm thánh Cornêliô là
Đức giáo hoàng Stêphanô về việc rửa tội lại cho người đã được rửa tội trong lạc
giáo. Cuộc ly khai đã không xảy ra vì Đức Sixtô kế vị đức Stêphanô được giữ tập
tục của mình.
Năm
257, hoàng đế Valêrianô lại khơi dậy cuộc bách hại. Thánh Cyprianô là nạn nhân
của cuộc bách hại này. Các tường thuật về cuộc diện kiến của Ngài trước quan
tổng trấn và về cuộc tử đạo của Ngài dựa tên các tài liệu chính thức của một
người đã được mục kiến. Trước mặt tổng trấn Paternô, Ngài tuyên xưng đức tin và
không chịu nộp danh sách các linh mục. Ngài bị đày đi Curubis, một thành bên bờ
biển là nơi Ngài viết khảo luận cuối khuyên nhủ can đảm chịu chết vì đạo. Vào
đêm trước khi bị lưu đày, Ngài mơ thấy mình bị chặt đầu vào năm sau.
Quả
thật, năm sau, vào mùa thu năm 258 có sắc lệnh xử các giáo sĩ. Ngài bị điệu về
trước mặt quan tổng trấn mới là Galeriô Maximô. Sau một đêm sống với đoàn
chiên. Sáng 14 tháng chín Ngài đứng trước quan tòa và bị chất vấn:
-
Ngươi là Thasciô, thượng tế của bọn người phạm thánh phải không ?
-
Phải
-
Đức hoàng thượng dạy ngươi phải dâng lễ tế các thần minh.
-
Tôi sẽ không làm.
-
Hãy nghĩ lại đi.
-
Quan hãy làm như chỉ thị, khi đường đi ngay thẳng lại phải suy tính làm gì.
Quan
tòa ra lệnh xử trảm thánh nhân. Ngài truyền đem 25 tiền vàng thưởng cho lý
hình. Các Kitô hữu thi nhau thấm máu người làm kỷ vật.
Đêm
hôm sau các Kitô hữu đã rước đuốc mang thân thể Ngài mai táng trong phần mộ của
Macrôbiô Condidianô, một quan chức Roma "trên đường Pmappala gần các hồ
nước". Một ít ngày sau quan tổng trấn cũng theo Ngài tới phần mộ. Chúng ta
có được bản ký sự về thánh Cyprianô do Pontiô của Ngài viết.
(daminhvn.net)
16 Tháng Chín
Sống Là Một Cuộc
Chạy Ðua
Vào khoảng cuố tháng 4 năm 1989, một cuộc chạy việt dã
gây quỹ cho thế giới đệ tam đã được tổ chức tại 300 thành phố bên Pháp Quốc. Cuộc
chạy bộ này đã cho tổ chức có tên là chống đói và giúp phát triển thuộc Giáo Hội
Pháp đề xướng, và với sự hỗ trợ của Bộ Thanh Niên và Thể Thao.
Từ năm 1968 đến nay, hằng năm, tổ chức chống đói và trợ
giúp phát triển phát động những chiến dịch tương tự để gây ý thức nơi giới trẻ
về những vấn đề phát triển trên thế giới, nhất là tại các nước nghèo.
Trong cuộc chạy việt dã nói trên, các bạn trẻ mang theo
trong người những tấm vé số mà họ sẽ bán cho người lớn. Trung bình, cứ mỗi cây
số chạy được, mỗi bạn trẻ bán một vé số. Mỗi một vé số trị giá gần hai Mỹ kim.
Theo dự tính, tổng số cây số mà các bạn trẻ sẽ chạy được lên đến 120,000 cây số,
nghĩa là tương đương với một vòng thế giới đệ tam.
Số tiền thu được sẽ trao cho tổ chức chống đói và trợ
giúp phát triển để tài trợ cho hai dự án phát triển tại Colombia: một dự án nhằm
tái định cư những nạn nhân của vụ núi lửa tại Armero cách đây hai năm, và một dự
án khác nhằm thiết lập những vườn trẻ tại thủ đô Bogota.
Nhiều bạn trẻ thuộc các phong trào Công Giáo tiến hành,
các nhóm học giáo lý, các học sinh tại các trường Công Giáo đã hăng say tham
gia vào chiến dịch nói trên.
Trong cuộc sống tại các nước tân tiến ngày nay, ai cũng thấm
thía với câu ngạn ngữ: sống là một cuộc chạy đua! Buổi sáng, người ta chen lấn
nhau để lên xe chạy đến sở làm; buổi chiều, người ta giành giựt nhau một chỗ
trên xe để về nhà sớm. Hàng tháng, người ta phải chạy đua với sự leo thang của
vật giá. Và dĩ nhiên, những tiện nghi mỗi ngày một mới mẻ cũng khiến cho con
người chạy bở hơi tai.
Cuộc chạy đua nào cũng đưa lại mệt mỏi. Nhưng mệt mỏi hơn cả
đó là cuộc chạy đua trong đó con người không biết mình sẽ đi về đâu... Ðó là
hình ảnh của một cuộc sống không có mục đích.
Thánh Phaolô đã so sánh cuộc sống của người Kitô với một cuộc
chạy đua. Người Kitô cũng cảm nghiệm được những nhọc mệt trong lộ trình, nhưng
họ luôn kiên trì vì biết chắc đích điểm và phần thưởng đang chờ đợi họ.
Người Kitô cũng kiên trì chạy đua, bởi vì họ không chạy lẻ
loi trong cuộc sống, nhưng họ biết rằng bên cạnh họ, còn có những người anh em
cùng chung sức với họ... Một vòng tay, một nụ cười, một cử chỉ thân ái, một
hành động tương trợ: bao nhiêu cử chỉ ấy là bấy nhiêu nâng đỡ cho người Kitô
trong cuộc hành trình của họ và cũng là bấy nhiêu ánh sáng soi dẫn trong cuộc
chạy đua của họ.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét