11/10/2017
Thứ Tư tuần 27 thường niên
Thánh Gioan 23, Giáo Hoàng.
Lễ nhớ
*
Đức Gioan 23 tên đời là Angelo Giuseppe Roncalli, sinh năm 1881 tại Bergamo.
Sống thời thơ ấu trong bầu khí Đức Tin mạnh mẽ của gia đình và giáo xứ. Thụ
phong linh mục năm 1904. Trong thế chiến thứ nhất, cha Roncalli bị tổng động
viên tái nhập ngũ trong ngành quân y rồi tuyên úy các bệnh viện hậu phương. Sau
thế chiến ngài được chỉ định làm linh hướng chủng viện. Năm 1925, Đức Pio 11
chỉ định ngài làm Kinh Lược tông tòa tại Bulgari và nâng ngài lên hàng Giám
Mục. Năm 1953, ngài được nâng lên hàng Hồng Y và 5 năm sau, ngài được chọn làm
Giáo Hoàng với tên gọi là Gioan 23.
Suốt triều đại giáo hoàng của Ngài, Đức Gioan 23 đã được toàn
thế giới yêu mến. Ngài thường được gọi là "Giáo hoàng Gioan nhân hậu"
và được xem là hình ảnh đích thật nhất của một chủ chăn nhân lành, đơn sơ nhưng
can đảm, hiền hòa, đầy sáng kiến.
Nổi bật nhất là quyết định triệu
tập Công Đồng chung Vatican II. Đức Giáo Hoàng
Gioan 23 qua đời chiều ngày 03/06/1963. Ngài được Đức Gioan Phaolo 2 tôn phong
chân phước ngày 03/09/2000. Và ngày 27/04/2014, Đức Thánh Cha Phanxicô phong
ngài lên bậc hiển thánh.
Bài Ðọc I: (Năm I) Gn
4, 1-11
"Ngươi buồn bực
vì dây dưa, chớ thì Ta không tha thứ cho Ninivê, một thành phố rộng lớn
sao?"
Trích sách Tiên tri
Giona.
Ông Giona buồn bực quá
sức và giận dữ, ông cầu nguyện cùng Chúa rằng: "Lạy Chúa, chớ thì chẳng phải
như lời con đã cầu xin khi con còn ở quê nhà con sao? Bởi đó con lo trốn sang
Tharsê: vì con biết Chúa là Thiên Chúa khoan nhân, từ bi, nhẫn nhục, đầy tình
thương và tha thứ tội ác. Lạy Chúa, giờ đây xin Chúa cất linh hồn con ra khỏi
con, vì thà con chết còn hơn là sống". Chúa liền hỏi rằng: "Ngươi có
nghĩ là ngươi giận đúng không?"
Ông Giona ra khỏi
thành phố và ngồi ở phía đông thành phố; ông tự dựng một cái lều, và ngồi dưới
bóng nó, chờ xem biến cố sẽ xảy ra trong thành. Chúa là Thiên Chúa khiến một
dây dưa mọc lên khỏi đầu ông Giona, rợp bóng trên đầu ông, che mát cho ông (vì
ông mệt mỏi); nhờ dây dưa đó, ông Giona rất hân hoan vui mừng. Sáng sớm hôm
sau, Thiên Chúa khiến một con sâu cắn dây dưa, và nó ra khô héo. Khi mặt trời mọc
lên, Chúa khiến cơn gió nóng thổi lên và mặt trời giọi xuống đầu ông Giona, ông
nóng nực và xin cho mình chết mà rằng: "Thà con chết đi còn hơn là sống".
Chúa phán cùng ông
Giona rằng: "Ngươi có nghĩ ngươi giận vì dây dưa là đúng không?" Ông
thưa: "Ðúng, con giận cho đến chết (đi được!)" Chúa phán: "Ngươi
buồn bực vì dây dưa mà ngươi không mất công vun trồng, không làm cho nó mọc
lên, đêm nay nó mọc lên và đêm sau nó khô héo. Chớ thì Ta không tha thứ cho
Ninivê, một thành phố rộng lớn, trong đó có trên một trăm hai mươi ngàn người
chưa biết phân biệt tay tả tay hữu mình thế nào, và nhiều súc vật sao?"
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 85, 3-4.
5-6. 9-10
Ðáp: Lạy Chúa, Chúa chậm bất bình và rất mực khoan dung
(c. 15b).
Xướng: 1) Lạy Chúa,
Chúa là Thiên Chúa của con, xin thương con, vì con ân cần kêu van Ngài. Nguyện
cho bầy tôi Chúa được hân hoan, vì lạy Chúa, con vươn hồn lên tới Chúa. - Ðáp.
2) Lạy Chúa, vì Chúa
nhân hậu và khoan dung, giầu lượng từ bi với những ai kêu cầu Chúa. Lạy Chúa,
xin nghe lời con khẩn nguyện, và quan tâm đến tiếng con van nài. - Ðáp.
3) Các dân tộc mà Chúa
tạo thành, họ sẽ tới, lạy Chúa, họ sẽ thờ lạy Ngài, và họ sẽ ca tụng danh Ngài.
Vì Ngài cao cả và làm nên những điều kỳ diệu; duy một mình Ngài là Thiên Chúa.
- Ðáp.
Alleluia: Mt 4, 4b
Alleluia, alleluia! -
Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán
ra. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 11, 1-4
"Lạy Thầy, xin
dạy chúng con cầu nguyện".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Luca.
Ngày kia, Chúa Giêsu cầu
nguyện ở một nơi. Khi Người cầu nguyện xong, có một môn đệ thưa Người rằng:
"Lạy Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện như Gioan đã dạy môn đệ ông".
Người nói với các ông: "Khi các con cầu nguyện, hãy nói:
"Lạy Cha, nguyện
danh Cha cả sáng. Nước Cha trị đến. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng
ngày. Và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha mọi kẻ có nợ chúng con. Xin
chớ để chúng con sa chước cám dỗ".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Kinh
Lạy Cha
Cầu nguyện là một việc
quan trọng trong cuộc đời Chúa Giêsu: Ngài vào sa mạc 40 ngày để ăn chay và cầu
nguyện trước khi bắt đầu sứ vụ công khai; Ngài đã cầu nguyện suốt đêm trước khi
tuyển chọn các Tông đồ; trong ba năm rao giảng Tin Mừng, Ngài cũng đã nhiều lần
tìm đến nơi thanh vắng để sống những giờ phút thân tình với Chúa Cha trong cầu
nguyện.
Ðược nhiều lần chứng
kiến Chúa Giêsu chìm sâu trong sự kết hiệp với Chúa Cha, và niềm mong ước được
đi vào sự hiệp thông với Chúa Cha, như Chúa Giêsu, các Tông đồ đã đến xin Chúa
Giêsu dạy họ cầu nguyện, và Ngài đã dạy họ Kinh Lạy Cha.
Trong Kinh Lạy Cha,
Chúa Giêsu dạy các Tông đồ gọi Thiên Chúa là Cha. Thực ra, quan niệm gọi Thiên
Chúa là Cha không chỉ phổ thông trong dân tộc Do Thái: Trong Cựu Ước, nhờ giáo
huấn của các Tiên tri, người Do thái gọi Chúa là Cha: Ngài là Cha của toàn dân;
nhưng cả các dân tộc vùng Tiểu Á ngày xưa cũng gọi các thần minh là Cha. Tuy
nhiên, cách xưng hô Cha, tiếng Do thái là Abba, mà Chúa Giêsu dạy các Tông đồ
hoàn toàn khác hẳn với tiếng Cha của người Do Thái trong Cựu Ước. Ðó là tiếng
thông dụng thường ngày nơi miện con trẻ gọi cha mình. Như thế, tiếng Cha trong
Kinh Lạy Cha là nền tảng mạc khải của Chúa Giêsu và là lời tuyên tín của Cộng
đoàn Giáo Hội do Chúa Giêsu thiết lập, kêu lên với Thiên Chúa.
Kinh Lạy Cha là kinh
quen thuộc đối với người Kitô hữu chúng ta. Mỗi ngày chúng ta đọc nhiều lần
kinh này, thế nhưng chúng ta đã có thái độ thế nào? Người ta có lý để bảo rằng
chúng ta đọc kinh một cách máy móc, thiếu hồn sống. Sỡ dĩ như vậy là vì chúng
ta chưa ý thức đủ tình yêu Thiên Chúa dành cho chúng ta, chưa đi vào quan hệ mật
thiết với Thiên Chúa, như con cái đối với cha mình.
Ước gì những giây phút
dành riêng để gặp gỡ, tiếp xúc với Chúa, giúp chúng ta càng thêm gắn bó, yêu mến
và dấn thân thực thi thánh ý Chúa trong đời sống chúng ta.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư Tuần 27 TN1,
Năm lẻ.
Bài đọc: Jon
4:1-11; Lk 11:1-4.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải biết xin
cho đúng khi cầu nguyện.
Nhiều tín hữu không biết
cách cầu nguyện; nên thường không được Thiên Chúa nhậm lời khi họ cầu nguyện,
nói như lời thánh Giacôbê: "Anh em xin mà không được, vì anh em xin không
đúng."
Các Bài Đọc hôm nay muốn
nhắc nhở con người không thể ích kỷ để chỉ biết lo lắng và cầu nguyện cho bản
thân; nhưng phải để ý đến nhu cầu của Thiên Chúa và của mọi người. Trong Bài Đọc
I, Jonah tức giận với Thiên Chúa vì Ngài không tiêu diệt dân thành Nineveh và
làm cho cây thầu dầu đang cho ông bóng mát phải chết; nên ông xin Thiên Chúa lấy
mạng sống ông đi. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu dạy các môn đệ phải cầu nguyện làm
sao cho đúng. Họ phải chú ý trước tiên tới việc làm cho danh Chúa được nhiều
người biết đến và triều đại của Ngài mau tới. Sau đó mới tới việc xin các nhu cầu
cá nhân của mình.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Ông Jonah nổi giận với Thiên Chúa, với tha nhân, và với
sinh vật.
1.1/ Jonah tức giận với
Thiên Chúa vì Ngài đã không tiêu diệt dân thành Nineveh: Ông Jonah bực lắm, và ông nổi giận. Ông cầu nguyện với Đức
Chúa và nói: "Ôi, lạy Đức Chúa, đó chẳng phải là điều con đã nói khi còn ở
quê nhà sao? Chính vì thế mà con đã vội vàng trốn đi Tarsis. Thật vậy, con biết
rằng Ngài là Thiên Chúa từ bi nhân hậu, chậm giận và giàu tình thương, và không
muốn điều dữ xảy ra. Giờ đây, lạy Đức Chúa, xin Ngài lấy mạng sống con đi, vì
thà con chết còn hơn là sống!"
(1) Jonah tức giận dân
thành Nineveh: Ông nghĩ mình có lý do để giận, vì Thiên Chúa không chịu về phe
với mình để tiêu diệt quân thù. Đức Chúa hỏi một câu để Jonah suy nghĩ:
"Ngươi nổi giận như thế có lý không?" Xét cho kỹ, Jonah đã tức giận
cách ích kỷ, vô lý, và mù quáng:
- Ích kỷ: Ông phải hiểu
cả hai đều là con cái Thiên Chúa. Ngài không thể thương con này bằng cách trừng
phạt con kia.
- Vô lý: Thiên Chúa gởi
biết bao nhiêu tiên-tri tới để khuyên bảo Dân Chúa bỏ đường tội lỗi quay trở về
với Thiên Chúa. Họ không chịu nghe còn nhục mạ các tiên-tri! Ngay cả Jonah đã
cãi lời Thiên Chúa không chịu đi giảng lần thứ nhất. Ngược lại, Ngài mới gởi có
một mình Jonah, và ông đi giảng cách miễn cưỡng cho Dân Ngoại Nineveh mới chỉ
có một lần; toàn thành Dân Ngoại lắng nghe, tin tưởng, và hết lòng ăn năn thống
hối. Tại sao Jonah lại muốn Ngài phải tiêu diệt họ? Phải chăng Jonah muốn biến
Thiên Chúa thành một Chúa bất công, hay thành vũ khí cho mình xử dụng?
- Mù quáng: Ông xin
Thiên Chúa lấy mạng sống ông đi! Mạng sống của Jonah cũng quí trọng như mạng sống
của bao người. Nếu Thiên Chúa lấy mạng sống của ông đi, người bị thiệt hại là
Jonah chứ đâu phải Thiên Chúa.
(2) Jonah tức giận vì
cây thầu dầu chết: Sau đó, Jonah ra ngoài thành và ngồi ở phía đông thành. Ở
đó, ông làm một cái lều, rồi ngồi bên dưới, trong bóng mát, để xem cái gì sẽ xảy
ra trong thành. Đức Chúa là Thiên Chúa khiến một cây thầu dầu mọc lên ở phía
trên ông Jonah để có bóng mát che đầu ông, hầu làm ông hết buồn bực. Ông Jonah
vui lắm vì cây thầu dầu. Nhưng hôm sau, khi hừng đông ló rạng, Thiên Chúa khiến
một con sâu cắn cây thầu dầu và cây bị héo. Khi mặt trời mọc, Thiên Chúa cho có
một cơn gió đông nóng bỏng, và mặt trời giội nắng xuống đầu ông Jonah; ông ngất
xỉu và xin cho mình được chết, ông nói: "Thà tôi chết còn hơn là sống!"
Thiên Chúa hỏi ông
Jonah: "Ngươi nổi giận vì cây thầu dầu, như thế có lý không?" Ông trả
lời: "Con có lý để nổi giận đến chết được!"
1.2/ Lý do Thiên Chúa
thương dân thành Nineveh: Để mở trí Jonah,
Thiên Chúa mời gọi ông làm một sự so sánh: "Ngươi thương hại cây thầu dầu
mà ngươi đã không vất vả vì nó, và không làm cho nó lớn lên; trong một đêm nó
đã sinh ra, rồi trong một đêm lại chết đi.'' Jonah thương cây cối hơn sinh mạng
con người, một cây mà Jonah chẳng có liên hệ gì; ông thương nó chỉ vì nó cho
ông bóng mát cho đỡ sức nóng gay gắt của mùa Hè.
Thiên Chúa muốn cho
Jonah nhận ra sự ích kỷ và vô lý của ông: Trong thành Nineveh có hơn 120,000
con cái của Thiên Chúa, và rất nhiều súc vật là tạo vật của Thiên Chúa. Nhiều
người trong họ không biết phân biệt được bên phải với bên trái, có nghĩa họ
chưa biết điều gì phải làm. Thế mà Jonah lại muốn Thiên Chúa tiêu diệt hết tất
cả!
2/ Phúc Âm: Phải cầu nguyện theo thánh ý Thiên Chúa
2.1/ Không phải ai cũng
biết cách cầu nguyện: Theo phong tục của Do
Thái, các Rabbi thường dạy cho các môn đệ một kinh đơn giản để họ có thể dùng hằng
ngày để cầu nguyện. Gioan Tẩy Giả cũng làm như thế cho các môn đệ của ông. Và
hôm nay, một người trong nhóm môn đệ của Chúa Giêsu cũng đến và nói với Người:
"Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện, cũng như ông Gioan đã dạy môn đệ
của ông." Lý do tại sao phải dạy là vì các môn đệ không biết cách cầu nguyện
làm sao cho đúng: cái gì cũng xin, xin cả những điều hại cho người khác, hay chỉ
biết ích kỷ xin cho mình …
2.2/ Chúa Giêsu dạy cho môn
đệ cách cầu nguyện: Người bảo các ông:
"Khi cầu nguyện, anh em hãy nói: "Lạy Cha, xin làm cho danh thánh Cha
vinh hiển, triều đại Cha mau đến, xin Cha cho chúng con ngày nào có lương thực
ngày ấy; xin tha tội cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc
lỗi với chúng con, và xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ."
Quan sát những lời dạy
của Chúa Giêsu, chúng ta nhận thấy Ngài có những nguyên tắc sau:
(1) Những gì liên quan
tới Thiên Chúa: Trước tiên, lời cầu nguyện được dâng lên Thiên Chúa là Cha chứ
không phải bất cứ ai khác; Người luôn yêu thương và quan tâm đến nhu cầu của
con cái mình. Tất cả những gì thuộc Thiên Chúa phải được con người quan tâm đến
trước những nhu cầu của cá nhân con người: Xin làm cho thánh danh Cha vinh hiển
chứ không xin làm vinh danh con, xin cho triều đại Cha mau đến chứ không xin
cho triều đại của con đến trước Cha. Cầu nguyện nhưng cũng nhận ra bổn phận của
người con: làm vinh danh Cha và làm cho triều đại Cha mau đến bằng những công
việc và cách sống của mình; để mọi người nhìn thấy và ngợi khen Cha trên trời.
(2) Những gì liên quan
tới con người: bao gồm cả quá khứ, hiện tại, lẫn tương lai.
- Hiện tại: Xin Cha
cho chúng con ngày nào có lương thực ngày ấy. Lương thực hằng ngày chứ không phải
lương thực cả đời, lương thực phần hồn cũng như phần xác.
- Quá khứ: Xin tha tội
cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc lỗi với chúng con.
Một người không thể xin Thiên Chúa tiêu diệt hay giáng họa xuống kẻ thù, nhưng
xin cho họ được ơn nhận ra tội và cải hóa.
- Tương lai: Xin đừng
để chúng con sa chước cám dỗ. Con người không thể tránh chước cám dỗ; nhưng cần
có sức mạnh để có thể vượt qua những cơn cám dỗ.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta đừng bắt
Thiên Chúa làm theo ý chúng ta; nhưng phải cố gắng làm theo thánh ý Ngài, vì ý
của chúng ta nhiều khi rất thiển cận, ích kỷ, và mù quáng.
- Chúng ta cần phải
xác tín mọi người đều là con Thiên Chúa, dù họ có biết hay không. Bổn phận của
chúng ta là cộng tác với Thiên Chúa trong sứ vụ mang Tin Mừng cứu độ đến cho mọi
người.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
11/10/2017 - THỨ TƯ TUẦN 27 TN
Th. Gio-an XXIII, giáo hoàng
Lc 11,1-4
“LẠY CHA”
“Khi cầu nguyện,
anh em hãy nói: ‘Lạy Cha, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển, Triều Đại Cha
mau đến’.” (Lc 11,2)
Suy niệm: Nhiều bạn trẻ
hôm nay gọi người cha sinh ra mình là “ông già” hay “ông bô,” thay cho tiếng
“cha” hay “ba” quen thuộc. Điều này cho thấy tâm tình với người cha phần nào
thay đổi khi họ trưởng thành. Còn Chúa Giê-su, Ngài không bao giờ thay đổi cách
xưng hô với Chúa Cha. Những khi cầu nguyện, Ngài thưa: “Abba, lạy Cha.” Khi dạy
môn đệ cầu nguyện, Ngài hướng dẫn các ông gọi Thiên Chúa là “Cha.” Gọi Thiên
Chúa là “Cha” là cách Chúa Giê-su bày tỏ niềm tin tưởng và phó thác vào Thiên
Chúa. Những gì Ngài có đều do bởi Cha ban cho, và cuộc đời Ngài tùy vào ý muốn
của Cha. Gọi Thiên Chúa là Cha và khẳng định mình là Con trong mọi hoàn cảnh có
nghĩa là Chúa Giê-su tin tưởng và yêu mến Cha mọi lúc, mọi nơi. Để chứng minh sự
quan phòng của Chúa Cha, Chúa Giê-su hỏi các môn đệ: “Khi Thầy sai anh em ra
đi, không túi tiền, bao bị, giày dép, anh em có thiếu thốn gì không?” Họ đáp:
“Thưa không.” Ngài sai họ đi trong niềm tín thác vào Chúa Cha, bởi vì Thiên
Chúa “Cha của Thầy cũng là Cha của anh em.”
Mời Bạn: Mỗi khi gọi Thiên Chúa là
Cha, bạn cũng đặt tất cả tin yêu, phó thác vào Ngài như Chúa Giê-su.
Chia sẻ: Bạn thường gán cho Chúa Cha những hình ảnh nào?
Sống Lời Chúa: Tập gọi Thiên Chúa là
“Cha” trong những lúc cầu nguyện.
Cầu nguyện: Lạy Cha là Chúa trời đất, con xin dâng trọn đời con
cho công trình cứu độ của Cha, như Chúa Giê-su, Con của Cha đã nêu gương cho
con. Xin cho con nhận ra tình yêu Cha dành cho con mỗi ngày, ngay cả trong những
lúc khó khăn gay go nhất. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
Xin dạy chúng con cầu nguyện (11.10.2017 – Thứ tư Tuần 27 Thường niên)
Ơn cao cả nhất mà chắc chắn Cha muốn ban cho ta đó là Chúa Thánh Thần. Có Thánh Thần là có niềm vui, sức mạnh, ánh sáng, sự sống. Có khi nào ta nài xin Cha ban Thánh Thần chưa?
Suy niệm:
Có nhiều định nghĩa về
con người.
Con người là con vật biết
sử dụng các dụng cụ.
Con người là con vật biết
suy nghĩ đắn đo.
Nhưng như thế vẫn chưa
đủ.
Phải định nghĩa con người
là con vật biết cầu nguyện,
nghĩa là có khả năng lắng
nghe và đáp lời Thiên Chúa.
Con người là sinh vật
biết chuyện trò với Tạo Hoá.
Cầu nguyện không phải là
nói với một sự vật, một ý tưởng,
nhưng là nói với một Ðấng
siêu vượt tôi,
mà lại rất gần gũi thân
thương và biết tôi.
Ðấng ấy nói với tôi và
nghe được lời tôi nói.
Có nhiều tâm tình khi ta
cầu nguyện:
thống hối, tri ân, ca
ngợi, thờ lạy, dâng hiến, nài xin.
Nài xin chẳng phải là
điều hạ giá con người.
Con người cảm nghiệm được
thân phận mong manh,
nên khiêm hạ đi tìm sự
nâng đỡ.
Xin cho chúng con bánh
cần dùng mỗi ngày.
Bánh vật chất, bánh tinh
thần, Bánh Thánh Thể.
Bánh cho chúng con sự
sống.
Xin tha thứ tội chúng
con,
để chúng con được sống
bình an sau những va vấp.
Xin đừng để chúng con sa
chước cám dỗ.
Cơn cám dỗ lớn nhất là
chỉ sống cho mình,
và khép lại trước Thiên
Chúa và anh em.
Quỳ xuống cầu xin là thái
độ của người biết mình,
biết những gì mình có thể
làm được,
và biết những gì nằm
ngoài tầm tay của mình.
Khi tương quan giữa Mỹ và
Irak căng thẳng cực độ,
Tổng thư ký Liên Hiệp
Quốc Kofi Annan đã tới Bagdad
để thuyết phục phía Irak
ký vào bản thoả thuận.
Lúc trở về, ông nói: “Tôi
đặc biệt đã cầu nguyện nhiều.
Ðừng bao giờ đánh giá
thấp sức mạnh của sự cầu nguyện.”
Chẳng phải chỉ cầu nguyện
khi gặp chuyện khó.
Ðể hít thở bình thường
cũng cần đến ơn trên.
Cần có thái độ kiên trì
khi cầu nguyện.
Hãy cứ gõ cửa nhà Chúa
trong đêm mịt mù.
Cần tập đứng đợi, tập
quấy rầy Chúa.
Thế nào Ngài cũng mở cửa
và cho mọi sự ta cần.
Hãy để Ngài tự do cho vào
lúc và theo cách Ngài muốn,
dù điều đó không hợp với
ước mơ của ta.
Lắm khi ta có cảm tưởng
Ngài không nhận lời.
Có thể vì lời nài xin của
ta đầy tính ích kỷ,
hay vì Ngài muốn dành cho
ta một ơn lớn hơn.
Xin Ðức Giêsu dạy ta biết
cách cầu xin,
đưa ta ra khỏi những bận
tâm hẹp hòi về chính mình,
để thấy những nhu cầu lớn
lao của Hội Thánh.
Ơn cao cả nhất mà chắc
chắn Cha muốn ban cho ta
đó là Chúa Thánh Thần.
Có Thánh Thần là có niềm
vui, sức mạnh, ánh sáng, sự sống.
Có khi nào ta nài xin Cha
ban Thánh Thần chưa?
Cầu nguyện:
Con tạ ơn Cha vì những ơn Cha ban cho con,
những ơn con thấy được,
và những ơn con không nhận là ơn.
Con biết rằng
con đã nhận được nhiều ơn hơn con tưởng,
biết bao ơn mà con nghĩ là chuyện tự nhiên.
Con thường đau khổ vì những gì
Cha không ban cho con,
và quên rằng đời con được bao bọc bằng ân sủng.
Tạ ơn Cha vì những gì
Cha cương quyết không ban
bởi lẽ điều đó có hại cho con,
hay vì Cha muốn ban cho con một ơn lớn hơn.
Xin cho con vững tin vào tình yêu Cha
dù con không hiểu hết những gì
Cha làm cho đời con.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
11 THÁNG MƯỜI
Bài Sai Muôn Thuở
Lời Chúa Giêsu, Đấng Cứu
Độ chúng ta, vẫn luôn vang vọng: ”Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành
môn đệ, làm Phép Rửa cho họ nhân danh Chúa Cha và Chúa Con và Chúa Thánh Thần,
dạy họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em. Và này đây, Thầy ở với anh
em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28, 19-20).
Đó là những lời sau
cùng của Chúa trước khi Ngài rời bỏ mặt đất cách hữu hình để trở về với Cha. Những
lời ấy, trong sức mạnh và hiệu năng của nó, cho thấy rõ căn tính của Giáo Hội –
đó là một Giáo Hội được ủy thác kho tàng sự thật và ơn cứu độ thần linh không
phải để giữ cho riêng mình nhưng là để thông chia cho mọi người khác nữa. Những
lời ấy của bản văn Tin Mừng theo Thánh Matthêu là hiến pháp của Giáo Hội, vì
Giáo Hội, tự bản chất của mình, là một cơ chế truyền giáo.
Loan báo Tin Mừng, đó
là công bố cho toàn thế giới ơn cứu độ trong Đức Kitô Giêsu, Đấng đã chết và sống
lại để làm Chúa của kẻ sống và người chết. Từ bối cảnh đó, chúng ta hiểu ý tưởng
của Thánh Augustinô, như được Công Đồng Vatican II lặp lại: “Các Tông Đồ, là nền
móng của Giáo Hội, bắt chước mẫu gương của Chúa Kitô, đã rao giảng lời chân lý
và xây dựng các giáo đoàn” (AG, 1).
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 11-10
Thánh Gioan XXIII,
giáo hoàng
Gn 4, 1-11; Lc 11,
1-4.
Lời suy niệm: “Thưa Thầy, xin dạy
chúng con cầu nguyện, cũng như ông Gioan đã dạy môn đệ của ông.”
Với ước nguyện tốt
lành trong việc cầu nguyện của các Tông Đồ. Chúa Giêsu đã trình bày cách cầu
nguỵen được đẹp lòng Thiên Chúa và mang lại lợi ích cho người cầu nguyện đó là
kinh Lạy Cha. Trong kinh Lạy Cha, nó bao quát hết mọi sự: trước hết đặt niềm
tin của mình vào Thiên Chúa là Cha của chúng ta ở trên trời. Với tâm tình thờ lạy
và tôn vinh Ngài cùng mong ước ý của Ngài được thể hiện: dưới đất cũng như trên
trời; sau đó mới xin đến những nhu càu cần thiết cho cuộc sống và sự tha thứ tội
lỗi của mình, để rồi với sự tỏ lòng sám hối, bằng cách biết tha lỗi cho nhau,
và cuối cùng là xin cho khỏi sa chước cám dỗ.
Lạy Chúa Giêsu. Trong
cầu nguyện của chúng con. Chúa đã giúp chúng con cách cầu nguyện với kinh Lạy
Cha. Xin cho chúng con mỗi khi đọc kinh Lạy Cha với hết tâm tình sốt sắng, để
giúp chúng con nhận lãnh những ơn lành do Lời Chúa đã dạy.
Mạnh Phương
11 Tháng Mười
Một Cách Truyền Giáo
Tuần báo
Midnight-Globe xuất bản tại Hoa Kỳ, gần đây có thuật lại một phương thức làm việc
tông đồ của một tín hữu Kitô như sau: mỗi ngày, trừ ngày Chúa Nhật, ông Jewel
Pierce đều ra bờ sông Coosa, gần chỗ ông ở, tại bang Alabama. Ông ném xuống
sông hai chai không, trong đó ông để một mảnh giấy ghi lại một câu kinh thánh
nói về tình thương, hay một sứ điệp tương tự, kèm theo đó là lời đề nghị sẵn
sàng giúp đỡ tất cả những ai cần đến sự giúp đỡ của ông về tinh thần cũng như vật
chất. Những chai không đó được bít kín lại và theo dòng sông chạy ra biển khơi
cách đó 15 cây số.
Trong vòng 40 năm,
ông Jewel Pierce đã gửi đi được 27,000 sứ điệp tình thương Kitô như thế, kèm
theo địa chỉ của ông. Ðã có hơn 2,000 người thuộc 30 quốc gia khác nhau đã viết
thư trả lời và rất nhiều người đã đọc được những lời đầy hy vọng của sứ điệp
Kitô.
Một vị giám mục Việt
Nam đã thuật lại chứng từ sau đây. Tại một làng nhỏ ở miền thượng du Bắc Việt,
toàn dân làng là người Công Giáo, nhưng từ 20 năm qua, họ không có linh mục coi
sóc. Dù vậy, các tín hữu vẫn tổ chức các buổi đọc kinh và hát thánh ca tại nhà
thờ. Ðây cũng là nơi họ tổ chức các lễ cưới và rửa tội một cách trọng thể. Dù gặp
nhiều khó khăn, nhưng dân làng vẫn sống trong an vui và bình thản.
Tiếng đồn về niềm vui
của dân làng này đến tai một làng sơn cước. Do đó, dân làng sơn cước này yêu cầu
những người Công Giáo cho người đến dạy họ các bài kinh và thánh ca để họ cũng
tìm được niềm vui.
Nhưng dân làng Công
Giáo không tìm được ai: người lớn thì phải đi làm việc đồng áng, trẻ em thì phải
đi học, còn người già cả thì không đủ sức băng rừng leo núi để đến giúp người
sơn cước. Chỉ có một người thuộc kinh bổn, thánh ca và biết các nghi thức tôn
giáo. Người đó lại là một người mù.
Sau khi bàn bạc với
nhau, dân làng sơn cước đã đồng ý sai người dẫn hai con ngựa đi rước người mù.
Người tín hữu tàn tật này đã ở lại với dân làng 4 tháng. Cứ mỗi tối, sau khi
làm việc trở về, dân làng tụ họp với nhau, nay nhà này, mai nhà khác, để tập đọc
kinh và hát thánh ca. Sau một thời gian, người giảng viên giáo lý mù khảo sát
và làm phép rửa cho người dân làng đầu tiên. Và người tân tòng này lại rửa tội
cho những người khác và cứ như thế cho đến người cuối cùng.
Phương pháp làm việc
tông đồ của làng Công Giáo trên đây là phương pháp đơn sơ, nhưng cốt yếu của
Kitô giáo: đó là rao giảng bằng chính chứng từ của cuộc sống, nhất là cuộc sống
an bình và vui tươi.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét