20/02/2017
Thứ Hai tuần 7 thường niên
Bài Ðọc I: (Năm I) Hc
1, 1-10
"Sự khôn ngoan
được tác tạo trước mọi loài".
Khởi đầu sách Huấn Ca.
Mọi sự khôn ngoan đều
bởi Thiên Chúa, và luôn luôn đã ở với Người và có từ trước muôn thuở.
Ai đếm được cát biển,
giọt mưa và số ngày từ muôn đời? Ai đã đo được trời cao, đất rộng và biển sâu?
Ai có thể khám phá ra sự khôn ngoan của Thiên Chúa có trước muôn vật?
Sự khôn ngoan được tác
tạo trước muôn loài, và trí khôn được dựng nên từ vạn kiếp. Nguồn mạch sự khôn
ngoan là lời Thiên Chúa trên các tầng trời, và lối vào sự khôn ngoan là các giới
răn vĩnh cửu.
Căn nguyên sự khôn
ngoan được mạc khải cho ai? Ai hiểu biết được mưu toan của sự khôn ngoan? Luật
lệ khôn ngoan đã được mạc khải và tiết lộ cho ai? Và ai thấu triệt được trăm
ngàn đường lối của nó?
Chỉ có một Ðấng Tối
Cao là Ðấng Tạo Thành toàn năng, là Vua uy quyền và rất đáng kính sợ, Người ngự
trên toà sự khôn ngoan và là Thiên Chúa thống trị.
Chính Người đã tạo
thành sự khôn ngoan trong Thánh Thần, Người đã nhìn xem, tính toán và đo lường.
Người đã đặt nó trên mọi công trình của Người, trên mọi sinh linh tuỳ lòng rộng
rãi của Người, Người đã phân phát nó cho những ai yêu mến Người.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 92, 1ab.
1c-2. 5
Ðáp: Chúa làm vua, Ngài đã mặc thiên oai (c. 1a).
Xướng: 1) Chúa làm
vua, Ngài đã mặc thiên oai, Chúa đã vận uy quyền, Ngài đã thắt long đai. - Ðáp.
2) Và Ngài giữ vững địa
cầu, nó sẽ không còn lung lay. Ngai báu của Ngài thiết lập từ muôn thuở, từ đời
đời vẫn có Chúa. - Ðáp.
3) Lời chứng bảo của
Ngài rất đáng tin, lạy Chúa, sự thánh thiện là của riêng nhà Ngài, cho tới muôn
muôn ngàn thuở. - Ðáp.
Alleluia: Tv 24, 4c và
5a
Alleluia, alleluia! -
Lạy Chúa, xin dạy bảo con về lối bước của Chúa và xin hướng dẫn con trong chân
lý của Ngài. - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 9, 13-28
"Lạy Thầy, tôi
tin, xin Thầy trợ giúp đức tin hèn kém của tôi".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu (từ
trên núi xuống) và đến cùng các môn đệ, Người thấy một đám đông vây quanh các
ông và những luật sĩ đang tranh luận với các ông.
Vừa thấy Người, tất cả
đám đông kinh ngạc, họ sợ hãi và chạy đến chào Người. Và Người hỏi họ rằng:
"Các ngươi tranh luận gì với nhau đó?" Một người trong đám đông trả lời
rằng: "Lạy Thầy, tôi đem đến cùng Thầy đứa con trai tôi đang bị quỷ câm
ám. Quỷ đột nhập vào nó bất kỳ ở đâu thì vật nó ngã xuống đất và nó xùi bọt
mép, nghiến răng, cứng đờ ra. Tôi đã xin các môn đệ Thầy trừ quỷ, nhưng họ bất
lực". Người đáp lại: "Hỡi thế hệ cứng lòng tin, Ta còn ở giữa các
ngươi đến bao giờ? Ta phải chịu đựng các ngươi đến bao giờ nữa? Ðem nó lại đây
cho Ta". Và người ta đem nó đến.
Vừa thấy Chúa Giêsu,
quỷ liền dằn vặt đứa bé dữ dội, đứa bé ngã ra, xùi bọt mép, lăn lộn trên đất.
Chúa Giêsu hỏi cha nó rằng: "Nó bị như thế từ bao giờ?" Ông ta đáp:
"Thưa từ lúc bé! Quỷ thường xô nó vào lửa, vào nước để giết nó. Nhưng nếu
Thầy có thể làm được gì thì xin Thầy thương giúp chúng tôi". Chúa Giêsu
nói với ông: "Sao lại nói: Nếu Thầy có thể? Với kẻ nào tin, thì mọi sự đều
có thể được". Tức thì cha đứa bé khóc lóc kêu lên: "Thưa Thầy tôi
tin, xin Thầy trợ giúp lòng tin yếu kém của tôi". Chúa Giêsu thấy đám đông
tuôn đến, Người nạt thần ô uế rằng: "Hỡi thần câm điếc, Ta truyền cho mi:
hãy xuất ra khỏi nó và không được nhập vào nó nữa". Sau khi kêu thét và dằn
vật đứa trẻ dữ dội, quỷ xuất khỏi nó và đứa trẻ ra như chết, khiến đám đông
nói: "Nó chết rồi". Nhưng Chúa Giêsu cầm tay nó nâng dậy và nó đứng
lên.
Khi Chúa vào trong
nhà, các môn đệ hỏi riêng Người: "Tại sao chúng con lại không thể trừ được
nó?" Người đáp: "Loại đó không thể trừ được, nếu không cầu nguyện và
ăn chay".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Quỷ vẫn còn
ám
Có một người suốt đời
chỉ biết chăm lo cho mình, vì thế tuy là người giàu có nhưng anh cũng là người
keo kiệt nhất. Ngày nọ, sau khi dự đám tang của người thân trở về, anh quyết định
đổi mới cuộc sống. Ít lâu sau đó, một người láng giềng bị cháy sạch nhà cửa,
đây là cơ hội tốt để anh học biết cho đi. Thế nhưng, khi đứng trước kho lẫm, có
tiếng nói thầm vào tai anh: "Hãy cho ít thôi". Một lần nữa anh phải
chiến đấu với tính keo kiệt của mình, nhưng lòng quảng đại trong anh đã chiến
thắng. Dù vậy, khi người láng giềng cám ơn và ra về, lòng anh vẫn còn vọng lại
dư âm như muốn chế nhạo anh: "Chỉ có người điên mới làm như vậy, người
láng giềng cũng có đôi tay để làm việc, tội gì phải cho đi như thế, lúc ốm đau
thì lấy đâu lo cho thân mình".
Ngày nay, vẫn còn có
nhiều người lưu tâm đến việc thờ ma quỷ, không những trên báo chí, phim ảnh, mà
còn cả phong trào tôn thờ ma quỷ nữa. Ðiều này dễ làm con người lầm tưởng rằng
ma quỷ ở đâu đâu hoặc ở trong một số người nào đó. Kỳ thực, không có những hiện
tượng bên ngoài, như bị vật ngã, xùi bọt mép, nghiến răng, cứng đờ thân thể, mà
Tin Mừng hôm nay ghi lại, nhưng thực tế con người cũng bị ma quỷ ám ảnh tâm trí
một cách nào đó. Những quỷ kiêu ngạo, hà tiện, dâm dục, mê ăn uống... không hiện
nguyên hình, nhưng ngụy trang thành những bộ mặt đáng yêu để quyến rũ con người:
với những lý luận đủ sức thuyết phục con người, như: thu tích tiền của có gì là
xấu, có tiền củ tại sao tôi không hưởng thụ. Những ý tưởng đó dần dà chiếm hữu
con người hoàn toàn, khiến họ bịt tai nhắm mắt trước những khốn khổ của người
khác.
Thật không dễ gì trị
được hiện tượng quỷ ám này, nếu không thực hiện Lời Chúa dạy là ăn chay và cầu
nguyện. Ăn chay để nâng con người lên khỏi sức nặng của thân xác và của cám dỗ
vật chất; cầu nguyện để đón nhận sức mạnh chiến thắng của Chúa Kitô, Ðấng đã
đánh bại được quyền lực của Satan. Cầu nguyện là để cho con người cũ của chúng
ta chết đi và để cho Chúa Giêsu mỗi ngày một lớn lên trong chúng ta.
Ước gì Lời Chúa hôm
nay giúp chúng ta thêm ý thức về thân phận tội lỗi, yếu hèn của chúng ta, và
trong mọi sự, chúng ta biết hướng nhìn lên Chúa là sức mạnh, là lẽ sống duy nhất
của chúng ta.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai Tuần 7 TN1,
Năm lẻ
Bài đọc: Sir
1:1-10; Mk 9:14-29.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Sức mạnh của
việc cầu nguyện
Con người rất khôn
ngoan khi phải giải quyết những việc quan trọng của quốc gia, xí nghiệp, cộng
đòan. Họ họp nhau để bàn thảo, để đưa ra những kế họach ngắn và dài hạn, và để
phân chia công tác cho mỗi thành phần. Chính sự chuẩn bị khôn ngoan như thế
giúp họ thành công trong việc lãnh đạo.
Trong cuộc đời mỗi người,
chúng ta cũng phải làm rất nhiều quyết định riêng tư; nhưng rất ít khi chúng ta
chịu bàn hỏi với những người khôn ngoan; nhất là với một Đấng khôn ngoan, Người
điều khiển mọi sự trong hòan vũ này. Chẳng lạ gì nhiều lần chúng ta đã thất bại.
Cầu nguyện là bàn hỏi với Thiên Chúa, để xin sự soi sáng khôn ngoan của Ngài. Một
gương sáng cho chúng ta noi theo: Chúa Giêsu là sự khôn ngoan của Thiên Chúa,
thế mà Ngài không làm gì mà không bàn hỏi với Cha Ngài: khi chịu Phép Rửa, trước
khi chọn 12 Tông-đồ, sáng sớm trước khi bắt đầu một ngày mới, trong giờ phút
trước khi bắt đầu Cuộc Tử Nạn trong vườn Ghetsemane.
Các Bài Đọc hôm nay
cho chúng ta thấy sức mạnh của việc cầu nguyện. Trong Bài Đọc I, tác-giả của
Sách Đức Huấn Ca cho chúng ta thấy tất cả mọi sự khôn ngoan trong trời đất bắt
nguồn từ Thiên Chúa, vì Ngài dựng nên, điều kiển, và đưa mọi sự đến đích điểm của
nó. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu cho các tông-đồ biết: sở dĩ họ không truyền cho
quỉ câm xuất khỏi đứa bé là vì họ không cầu nguyện với Thiên Chúa.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Nguồn gốc của khôn ngoan
1.1/ Thiên Chúa là nguồn
gốc của mọi khôn ngoan: “Tất cả sự khôn
ngoan đều phát xuất từ Đức Chúa, và khôn ngoan vẫn ở với Người đến muôn đời.” Hầu
hết các tác giả của Sách Cựu Ước đều muốn nhấn mạnh tới việc tạo dựng và sự
quan phòng của Thiên Chúa. Nếu Ngài là Đấng dựng nên mọi sự trong vũ trụ, ai có
thể hiểu biết về vũ trụ hơn Ngài? Nếu Ngài sắp xếp và điều khiển mọi sự trong
vũ trụ, ai có thể hiểu biết những gì xảy ra trong vũ trụ hơn Ngài? Cá nhân mỗi
người hay tập thể con người chỉ hiểu biết và khám phá phần nào trong vũ trụ,
nhưng con người không thể hiểu biết tất cả mọi sự như Thiên Chúa.
1.2/ Ngôi Lời, Đức Kitô,
là sự khôn ngoan của Thiên Chúa: “Khôn ngoan
đã được tác thành trước vạn vật, sự hiểu biết anh minh đã có tự muôn đời.” Phải
có sự khôn ngoan của Thiên Chúa trước khi có mọi sự. Truyền thống khôn ngoan đồng
nhất sự khôn ngoan của Thiên Chúa với Lời của Ngài. Thánh Gioan trong chương 1
của Tin Mừng, đã gọi Lời này là chính Đức Kitô: Người là sự khôn ngoan của
Thiên Chúa.
1.3/ Thiên Chúa ban khôn
ngoan cho những ai yêu mến nó: Thiên Chúa dựng
nên con người giống hình ảnh và sự tương tự của Ngài. Một trong những điều con
người giống Thiên Chúa là sự khôn ngoan, vì phải có khôn ngoan, con người mới
có thể thay Chúa điều khiển vũ trụ. Tuy nhiên, sự khôn ngoan trong mỗi người
không giống nhau: ai càng yêu mến và quí trọng sự khôn ngoan, người ấy càng được
khôn ngoan tỏ cho biết; ví dụ: Vua Solomon.
2/ Phúc Âm: Giống quỉ ấy chỉ có thể trừ được bằng cầu nguyện.
2.1/ Các môn đệ không trừ
được quỉ câm: Quyền lực trừ quỉ đến từ Thiên
Chúa, và Chúa Giêsu đã ban quyền trừ quỉ cho các tông-đồ. Tại sao các ông không
trừ được quỉ câm này? Quyền trừ quỉ dựa trên sức mạnh của Thiên Chúa, không dựa
trên sức mạnh của con người, vì sức mạnh của ma quỉ vượt trên sức mạnh của con
người. Sức mạnh của Thiên Chúa đến từ niềm tin của con người vào Thiên Chúa.
Chính Chúa Giêsu đã nhắc nhở con người điều này nhiều lần: Nếu các con có đức
tin bằng hạt cải, các con có thể truyền cho núi đá này phải dời chỗ, nó sẽ nghe
lời các con. Lòng tin yếu là lý do các tông đồ đã không trừ được quỉ.
Khi được biết lý do tại
sao các tông-đồ không khai trừ quỉ được, Chúa Giêsu đã phải đau đớn thốt lên:
"Ôi thế hệ cứng lòng, không chịu tin! Tôi phải ở cùng các người cho đến
bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem nó lại đây cho
tôi."
2.2/ Mọi sự đều có thể đối
với người tin: Khi Chúa Giêsu hỏi người cha:
"Cháu bị như thế từ bao lâu rồi?" Ông ấy đáp: "Thưa từ thuở bé.
Nhiều khi quỷ xô nó vào lửa hoặc đẩy xuống nước cho nó chết. Nhưng nếu Thầy có
thể làm được gì, thì xin chạnh lòng thương mà cứu giúp chúng tôi." Thấy sự
biểu lộ thiếu lòng tin nơi người cha, Chúa Giêsu nói với ông ta: "Sao lại
nói: nếu Thầy có thể? Mọi sự đều có thể đối với người tin." Biết tội lỗi của
mình, người cha cầu xin với Chúa Giêsu: "Tôi tin! Nhưng xin Thầy giúp lòng
tin yếu kém của tôi!" Nhận biết đức tin yếu kém của mình như người cha là
một hành động khôn ngoan và khiêm nhường để tiến tới việc xin Thiên Chúa ban
thêm khôn ngoan và củng cố đức tin. Người ngoan cố không nhận ra sự yếu kém của
mình, làm sao có thể nhận ra việc cần làm để giải quyết vấn đề?
Khi thấy đám đông tuôn
đến, Đức Giêsu quát mắng tên quỷ: "Thần câm điếc kia, Ta truyền cho ngươi:
ra khỏi đứa bé và không được nhập vào nó nữa!" Quỷ thét lên, lay nó thật mạnh,
rồi ra khỏi. Đứa bé ra như chết, khiến cho nhiều người nói: "Nó chết rồi!"
Nhưng Đức Giêsu cầm lấy tay nó, đỡ nó dậy, và nó đứng lên.
2.3/ Giống quỷ ấy, chỉ có
cầu nguyện mới trừ được thôi: Được chứng kiến
mọi sự, các môn đệ vẫn không hiểu tại sao các ông không trừ được quỉ. Vì vậy,
khi Người vào nhà, các môn đệ mới hỏi riêng Người: "Tại sao chúng con đây
lại không trừ nổi tên quỷ ấy?" Người đáp: "Giống quỷ ấy, chỉ có cầu
nguyện mới trừ được thôi." Nếu các ông chịu cầu nguyện với Thiên Chúa, Người
sẽ chỉ cách cho các ông biết cách chữa trị; nhưng nếu các ông không chịu cầu
nguyện, mà chỉ tin tưởng vào sức mạnh của chính mình, không đời nào các ông có
thể thắng được quyền lực của ma quỉ. Đó là lý do tại sao trong công thức trừ quỉ,
người trừ quỉ luôn bắt đầu bằng mệnh lệnh “Nhân danh Đức Kitô, Con Thiên Chúa,
ta truyền cho ngươi phải xuất khỏi người này.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Thiên Chúa rất mực
khôn ngoan và điều khiển muôn lòai. Chúng ta phải cầu nguyện với Ngài để xin
soi sáng mỗi ngày và mỗi khi phải làm những quyết định quan trọng trong cuộc đời.
- Ma quỉ chỉ thua quyền
lực của Thiên Chúa. Điều chúng hằng cám dỗ con người hãy cậy trông vào khôn
ngoan và sức mạnh của mình, và đừng cầu nguyện với Thiên Chúa.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
Mc 9,14-29
XIN BAN THÊM LÒNG TIN
Chúa Giê-su nói với
cha đứa bé: “Sao lại nói: nếu Thầy có thể? Mọi sự đều có thể, đối với người
tin”. Lập tức, ông kêu lên: “Tôi tin! Nhưng xin Thầy giúp lòng tin yếu kém của
tôi!” (Mc 9,23-24)
Suy niệm: Nhà bác học Pascal nói
rằng: “Để có niềm tin, con người phải quỳ gối cầu
xin.” Người cha của đứa bé bị kinh phong quả thật đã quỳ gối cầu xin,
chẳng những xin cho con mình được khỏi bệnh, nhưng còn xin được thêm lòng tin.
Trước khi cử hành bí tích Thánh tẩy, linh mục hỏi: “Con xin gì cùng Hội Thánh?”
Chúng ta hay người đỡ đầu và cha mẹ đã trả lời: “Thưa con xin đức tin”. Thế
nhưng, qua bao năm tháng, ta thấy hình như đức tin của mình vẫn nhạt nhoà, vẫn
mơ hồ, vẫn còn yếu kém! Rất nhiều anh chị em đã nói: “Con thấy đức tin của mình
yếu quá!” Câu trả lời thật đơn giản: Để có niềm tin, để đức tin mạnh hơn, phải
quỳ gối cầu xin, nghĩa là phải siêng năng cầu nguyện, gặp gỡ tiếp xúc với Chúa
mỗi ngày.
Mời Bạn nghiêm túc xét xem bạn đã tin vào Chúa như thế nào?
Những lo toan công ăn việc làm, tình cảm, thú vui trần thế... có làm bạn xao
lãng việc quỳ gối cầu nguyện mỗi ngày không?
Chia sẻ: Tôi đã làm gì để niềm tin vào Chúa ngày càng mạnh mẽ
hơn?
Sống Lời Chúa: Quyết tâm trung thành dành ít nhất 5 phút mỗi ngày để
đọc và cầu nguyện với Lời Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con
thấy mình không có giờ để ở bên Chúa và trò chuyện với Ngài. Thật ra, mỗi ngày
chúng con đã bỏ phí biết bao giây phút có thể gặp Chúa: khi chờ một người bạn,
chờ đèn xanh ở ngã tư… Xin cho chúng con yêu mến Chúa hơn và tận dụng mọi giây
phút để gặp Chúa, nhất là những giây phút cuối ngày. (Delbrel)
(5 phút lời Chúa)
Nếu Thầy có thể (20.2.2017 – Thứ hai Tuần 7 Thường niên)
Đức tin là lời đáp của con người, nhưng đức tin cũng
là ơn ban của Thiên Chúa... Cầu nguyện là xin Đức Giêsu thêm sức mạnh và thêm lòng tin cho ta.
Suy niệm:
Cha mẹ thường phải chịu
đau khổ vì con.
Đức Giêsu đã từng đối
diện với sự bối rối của ông trưởng hội đường
khi cô con gái mười hai
của ông gần chết (Mc 5, 22-23).
Ngài cũng đối diện với sự
kiên trì của người phụ nữ dân ngoại
khi bà xin Ngài chữa cho
cô con gái của bà bị quỷ ám ở nhà (Mc 7, 25).
Trong bài Tin Mừng hôm
nay, Đức Giêsu đứng trước nỗi đau của một người cha
có đứa con trai nhỏ mang
triệu chứng của bệnh động kinh.
Nhưng đối với ông, hẳn
con ông là người bị quỷ ám.
Ông đã đem cậu con đến
với Đức Giêsu, tiếc thay lại không gặp (c. 17).
Bởi vậy ông đã xin các
môn đệ của Ngài đuổi quỷ giùm.
Tiếc thay họ không làm
được (c. 18).
Bây giờ gặp được Ngài,
ông tha hồ kể về bệnh tình của con ông.
Mỗi lần quỷ nhập - hay
mỗi lần lên cơn động kinh -
con ông bị vật xuống đất,
sùi bọt mép, nghiến răng, cứng đờ (c.18).
Nhiều khi quỷ còn xô cậu
bé vào nước hay lửa cho chết (c. 22).
Vì chuyện buồn này diễn
ra từ hồi cậu còn nhỏ,
nên người cha hẳn đã đau
khổ triền miên và căng thẳng từ nhiều năm qua.
Ông gặp Đức Giêsu chỉ
mong Ngài giải phóng con mình khỏi quỷ.
“Xin chạnh lòng thương mà
giúp chúng tôi.”
Rõ ràng nhiều người khác
trong gia đình ông cũng phải chịu đau khổ.
“Nếu Thầy có thể làm được
gì”,
câu này cho thấy ông tin không mạnh lắm.
Vì thế Đức Giêsu đã bắt
bẻ câu nói của ông.
“Mọi sự đều có thể đối
với người tin” (c. 23).
Đức Giêsu buồn vì phải ở
với và chịu đựng một thế hệ cứng lòng tin (c. 19).
Các môn đệ không đuổi
được quỷ vì họ chưa đủ đức tin.
Người cha muốn con mình
được khỏi, ông cũng cần có thêm đức tin.
Thái độ nửa tin, nửa ngờ
cũng là thái độ của thế hệ chúng ta.
Đức tin là lời đáp của
con người,
nhưng đức tin cũng là ơn
ban của Thiên Chúa.
Có lúc chúng ta cũng kêu
lên như người cha đang chới với:
“Tôi tin! Nhưng xin Thầy
giúp lòng tin yếu kém của tôi!” (c. 24).
Chúa có khả năng nâng đỡ
đức tin của ta trong lúc khủng hoảng.
Có lúc chúng ta thấy
không thắng nổi sức mạnh của xác thịt, của quỷ ma.
Và như các môn đệ, chúng
ta tự hỏi tại sao (c. 28).
“Giống quỷ ấy chỉ trừ
được bằng cầu nguyện” (c. 29).
Cầu nguyện là xin Đức
Giêsu thêm sức mạnh và thêm lòng tin cho ta.
Cầu nguyện:
Lạy Cha,
thế giới hôm nay cũng như hôm qua
vẫn có những người bơ vơ lạc hướng
vì không tìm được một người để tin ;
vẫn có những người đã chết từ lâu
mà vẫn tưởng mình đang sống ;
vẫn có những người bị ám ảnh bởi thần ô uế,
ô uế của bạc tiền, của tình dục, của tiếng tăm;
vẫn có những người mang đủ thứ bệnh hoạn,
bệnh hoạn trong lối nhìn, lối nghĩ, lối sống ;
vẫn có những người bị sống bên lề xã hội,
dù không phải là người phong...
Xin Cha cho chúng con nhìn thấy họ
và biết chạnh lòng thương như Con Cha.
Nhưng trước hết,
xin cho chúng con
nhìn thấy chính bản thân chúng con.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
20 THÁNG HAI
Những Bã Phù Vân
Sứ điệp đầu tiên của
mùa Chay – trong ngày Thứ Tư Lễ Tro – là một sứ điệp rất sâu sắc và quyết liệt:
“Hỡi người, hãy nhớ mình là tro bụi và sẽ trở về bụi tro!”
Vậy, làm thế nào chúng
ta có thể thực sự tìm thấy sự viên mãn? Làm thế nào người ta có thể hoàn thành
chính mình trong cõi đời này khi mà mầm hủy diệt con người đã có sẵn đấy và thế
giới được đặt dưới qui luật của sự chết? Con người kiếm tìm sự sống trong thế
giới xung quanh mình, nhưng điểm đến của con người lại là thực tại sự chết!
Vâng, trong cuộc đời tạm
bợ này, chúng ta có thể có một số niềm thỏa mãn ‘phù du’ nào đó. Những niềm thỏa
mãn ấy không thể kéo dài. “Nguơi sẽ trở về tro bụi” – Thiên Chúa nói với con
người như thế.
Chúng ta phải biết lắng
đọng tâm hồn và nhìn vào trong thâm sâu hữu thể của mình. Và chúng ta sẽ nhận
ra những mầm mống bất tử của chính mình. Chúng ta cũng sẽ nhận ra tính bèo bọt
vô ích của những nỗ lực nơi mình nhằm tìm kiếm các thỏa mãn phù vân.
Và chính khi nhận thức
được như vậy, chúng ta có thể bắt đầu hiểu ra tại sao Thiên Chúa mời gọi mình:
“Hãy trở về với Ta!” Vâng, Ngài mời gọi chúng ta trở về với Ngài bằng cả tấm
lòng.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 20 -2
Hc 1, 1-10; Mc 9,
14-29.
Lời Suy Niệm: Khi Người vào
nhà, các môn đệ mới hỏi riêng Người: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nỗi
tên quỷ ấy?” Người đáp: “Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi.”
Qua việc các Tông Đồ
không trừ được quỷ cho một em bé, các ông đã hỏi riêng với Chúa Giêsu, và đã được
Chúa Giêsu cho biết: “Cần phải cầu nguyện.” Cầu nguyện là hơi thở của người
Kitô hữu. Mọi ơn lành và mọi khả năng đều do bởi Thiên Chúa mà đến. Chúa Giêsu
đã từng nhắn nhủ mỗi người trong chúng ta: “Thầy bảo thật anh em: anh em mà xin
Chúa Cha điều gi, thì Người sẽ ban cho anh em nhân danh Thầy. Cho đến nay, anh
em đã chẳng xin gì nhân danh Thầy. Cứ xin đi, anh em sẽ được, để niềm vui của
anh em nên trọn vẹn.” (Ga 16,23b-24).
Lạy Chúa Giêsu. Xin
cho mỗi người trong chúng con đặt trọn niềm tin mỗi khi đọc kinh “Sáng soi”,để
luôn ý thức là mình đang hiện diện trước mặt Chúa.
Mạnh Phương
20 Tháng Hai
Giáo Ðường
Văn hào Aleksandr
Solzenicyn đã ca tụng những ngôi giáo đường bằng những vần thơ như sau:
"Thư thái trên
sườn đồi, ngạo nghễ trên những ngọn núi cao, hãy ẩn mình trong những dòng sông
sâu, những ngôi giáo đường đẹp như những công chúa vận xiêm y rực rỡ.
Nhìn xuống những
mái nhà gỗ tranh là những ngọn tháp chuông hùng dũng. Từ phố chợ đến thôn quê,
từ đỉnh tháp hướng về trời cao, những tiếng chuông không ngừng giục giã gọi
nhau.
Từ thuở nào con người
vẫn ích kỷ nhỏ nhen. Nhưng chiều về, khi tiếng chuông đổ hồi trên thôn xóm,
trên đồng ruộng, trên núi rừng, người người dừng lại, ngẩng nhìn và ra khỏi cuộc
sống thấp hèn của họ.
Cha ông của chúng
tôi đã để lại phần cao quý nhất cảu các ngài. Mãi mãi, tâm tình của các ngài vẫn
còn ghi khắc trong những viên đá này, trong những tháp chuông này".
Ở bất cứ nơi nào trên
thế giới, giáo đường vẫn luôn là biểu trưng của sự sống. Còn gì buồn thảm cho bằng
một ngôi giáo đường biến thành bảo tàng viện hoặc không còn người lui tới.
Giáo đường là nhà của
con người: gặp gỡ giữa trời cao và đất thấp, gặp gỡ giữa con người với Thiên
Chúa. Nhưng quan trọng hơn cả, giáo đường chính là nơi gặp gỡ giữa người với
người: gặp gỡ ở trong lời cầu nguyện, gặp gỡ nhau trong chia sẻ, gặp gỡ nhau
trong lời chào bình an, trong cái bắt tay của tha thứ, của hòa giải, gặp gỡ
nhau để nối kết vòng tay với người khác, gặp gỡ nhau để trở lại cuộc sống với
hăng say và nhiệt thành hơn.
Chúng ta không thể đến
nhà thờ mỗi ngày mà vẫn khước từ gặp gỡ với tha nhân. Chúng ta không thể đến
nhà thờ mỗi ngày mà lại không muốn gặp gỡ Chúa trong cuộc sống hằng ngày. Chúng
ta không thể tách biệt nhà thờ ra khỏi cuộc sống. Bao lâu ngôi giáo đường còn
đó, bấy lâu người Kitô vẫn được mời gọi để nối kết đức tin với cuộc sống hằng
ngày.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét