Các lần Chúa Giêsu hiện ra theo thánh
Gioan và sách Tông Đồ Công Vụ
** Ngoài các lần Chúa Giêsu hiện ra với các Tông Đồ và các
môn đệ như kể trong Ba Phúc Âm Nhất Lãm, chúng ta cũng có một vài trình thuật
khác trong Phúc Âm thánh Gioan và sách Tông Đồ Công Vụ.
Thánh Gioan viết trong chương 20: “Sáng sớm ngày thứ nhất
trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá
đã lăn khỏi mộ. Bà liền chạy về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức
Giê-su thương mến. Bà nói: "Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi
chẳng biết họ để Người ở đâu." Ông Phê-rô và môn đệ kia liền đi ra mộ. Cả
hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước. Ông
cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào. Ông
Si-môn Phê-rô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải
để ở đó, và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải,
nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới
mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. Thật vậy, trước đó, hai ông
chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết. Sau
đó, các môn đệ lại trở về nhà.
Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa
khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng
ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía
chân. Thiên thần hỏi bà: "Này bà, sao bà khóc? " Bà thưa:
"Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu!
"Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là
Đức Giê-su. Đức Giê-su nói với bà: "Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai?
" Bà Ma-ri-a tưởng là người làm vườn, liền nói: "Thưa ông, nếu ông đã
đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về." Đức
Giê-su gọi bà: "Ma-ri-a! " Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri:
"Ráp-bu-ni! " (nghĩa là "Lạy Thầy"). Đức Giê-su bảo:
"Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp
anh em Thầy và bảo họ: "Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh
em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh
em"." Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ: "Tôi đã
thấy Chúa", và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.
** Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn
đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng
giữa các ông và nói: "Bình an cho anh em! " Nói xong, Người cho
các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. Người
lại nói với các ông: "Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy
cũng sai anh em." Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo:
"Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai, thì người ấy
được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ." Một người trong
Nhóm Mười Hai, tên là Tô-ma, cũng gọi là Đi-đy-mô, không ở với các ông khi Đức
Giê-su đến. Các môn đệ khác nói với ông: "Chúng tôi đã được thấy
Chúa!" Ông Tô-ma đáp: "Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu
tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi
chẳng có tin." Tám ngày sau, các môn đệ Đức Giê-su lại có mặt trong
nhà, có cả ông Tô-ma ở đó với các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giê-su đến, đứng
giữa các ông và nói: "Bình an cho anh em." Rồi Người bảo ông
Tô-ma: "Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt
vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin." Ông Tô-ma
thưa Người: "Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con! " Đức
Giê-su bảo: "Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy
mà tin! "
Đức Giê-su đã làm nhiều dấu lạ khác nữa trước mặt các môn đệ;
nhưng những dấu lạ đó không được ghi chép trong sách này. Còn những điều
đã được chép ở đây là để anh em tin rằng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô, Con Thiên
Chúa, và để anh em tin mà được sự sống nhờ danh Người.
Trong chương 21 thánh sử kể thêm: “Sau đó, Đức Giê-su lại tỏ
mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế
này. Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người
Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả
đang ở với nhau. Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông: "Tôi đi đánh cá
đây." Các ông đáp: "Chúng tôi cùng đi với anh." Rồi mọi người ra
đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.
** Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng
các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. Người nói với các ông:
"Này các chú, không có gì ăn ư? " Các ông trả lời: "Thưa
không." Người bảo các ông: "Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi,
thì sẽ bắt được cá." Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi,
vì lưới đầy những cá. Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông
Phê-rô: "Chúa đó! " Vừa nghe nói "Chúa đó! ", ông Si-môn
Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ
khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ
cách vào khoảng gần một trăm thước. Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn
than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. Đức Giê-su bảo các ông:
"Đem ít cá mới bắt được tới đây! " Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền,
rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con.
Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. Đức Giê-su nói: "Anh em đến
mà ăn! " Không ai trong các môn đệ dám hỏi "Ông là ai? ", vì các
ông biết rằng đó là Chúa. Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông; rồi
cá, Người cũng làm như vậy. Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các
môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.
Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giê-su hỏi ông Si-môn Phê-rô:
"Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy hơn các anh em này không?
" Ông đáp: "Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy." Đức
Giê-su nói với ông: "Hãy chăm sóc chiên con của Thầy." Người lại
hỏi: "Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy không? " Ông
đáp: "Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy." Người nói: "Hãy
chăn dắt chiên của Thầy." Người hỏi lần thứ ba: "Này anh Si-môn,
con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không? " Ông Phê-rô buồn vì Người hỏi
tới ba lần: "Anh có yêu mến Thầy không? " Ông đáp: "Thưa Thầy,
Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con yêu mến Thầy." Đức Giê-su bảo:
"Hãy chăm sóc chiên của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: lúc
còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ
phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn." Người
nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa.
** Thế rồi, Người bảo ông: "Hãy theo Thầy." Ông
Phê-rô quay lại, thì thấy người môn đệ Đức Giê-su thương mến đi theo sau; ông
này là người đã nghiêng mình vào ngực Đức Giê-su trong bữa ăn tối và hỏi:
"Thưa Thầy, ai là kẻ nộp Thầy? " Vậy khi thấy người đó, ông
Phê-rô nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, còn anh này thì sao? "Đức
Giê-su đáp: "Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì
việc gì đến anh? Phần anh, hãy theo Thầy." Do đó, mới có tiếng đồn giữa
anh em là môn đệ ấy sẽ không chết. Nhưng Đức Giê-su đã không nói với ông Phê-rô
là: "Anh ấy sẽ không chết", mà chỉ nói: "Giả như Thầy muốn anh ấy
còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh? "
Chính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra.
Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực. Còn có nhiều điều khác
Đức Giê-su đã làm. Nếu viết lại từng điều một, thì tôi thiết nghĩ: cả thế giới
cũng không đủ chỗ chứa các sách viết ra.”
Khác với Ba Phúc Âm Nhất Lãm, ở đây là chứng tá của chính
thánh Gioan, người đã mắt thấy tai nghe và đã cùng Tông Đồ Phêrô chứng kiến biến
cố ngôi mộ trống, vì Chúa Giêsu đã sống lại.
Trong chương 1 sách Tông Đồ Công Vụ thánh sử Luca cũng nhắc
lại những lời sau cùng Chúa Kitô phục sinh hiện ra và nói với các Tông Đồ và
các môn đệ và dặn dò họ trước khi về Trời như sau: “Bấy giờ những người đang tụ
họp ở đó hỏi Người rằng: "Thưa Thầy, có phải bây giờ là lúc Thầy khôi phục
vương quốc Ít-ra-en không? " Người đáp: "Anh em không cần biết
thời giờ và kỳ hạn Chúa Cha đã toàn quyền sắp đặt, nhưng anh em sẽ nhận được
sức mạnh của Thánh Thần khi Người ngự xuống trên anh em. Bấy giờ anh em sẽ là
chứng nhân của Thầy tại Giê-ru-sa-lem, trong khắp các miền Giu-đêa, Sa-ma-ria
và cho đến tận cùng trái đất."
Nói xong, Người được cất lên ngay trước mắt các ông,
và có đám mây quyện lấy Người, khiến các ông không còn thấy Người nữa. Và
đang lúc các ông còn đăm đăm nhìn lên trời phía Người đi, thì bỗng có hai người
đàn ông mặc áo trắng đứng bên cạnh và nói: "Hỡi những người Ga-li-lê,
sao còn đứng nhìn lên trời? Đức Giê-su, Đấng vừa lìa bỏ các ông và được rước
lên trời, cũng sẽ ngự đến y như các ông đã thấy Người lên trời."
TMH 508
Linh Tiến Khải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét