22/07/2017
Thứ bảy tuần 15 thường niên
Thánh nữ Maria Mađalêna.
Lễ KÍNH
* Vốn là người phụ nữ tội lỗi đã được Chúa Giêsu ban ơn tha thứ, Maria Mađalêna đã hết tình phục vụ Người. Trong cuộc thương khó, khi các Tông Đồ mạnh ai nấy chạy thì thánh nữ đã can đảm đứng dưới chân thập giá Đức Giêsu, cùng với Đức Maria, tông đồ Gioan và một số phụ nữ khác. Đức Giêsu đã tưởng thưởng lòng trung thành đơn sơ của thánh nữ khi hiện ra với thánh nữ sáng ngày phục sinh và trao cho thánh nữ trách nhiệm loan báo Tin Mừng phục sinh cho các môn đệ của Người. Chẳng phải vô cớ mà phụng vụ Đông phương đã gọi thánh nữ là “tông đồ của các tông đồ”.
BÀI ĐỌC I: Dc 3, 1-4a
"Tôi đã gặp người tôi yêu".
Trích sách Diễm Ca.
Suốt đêm trên giường
ngủ, tôi đã tìm kiếm người tôi yêu: Tôi đã tìm kiếm chàng, nhưng tôi không gặp
được chàng. Tôi chỗi dậy, và đi quanh thành phố, đi qua các phố xá và công trường,
tôi tìm kiếm người tôi yêu. Tôi đã tìm kiếm chàng, nhưng tôi không gặp được
chàng. Các người lính canh gác thành phố gặp tôi và tôi hỏi họ: "Các anh
có thấy người tôi yêu không?" Tôi vừa đi qua khỏi họ, thì gặp ngay người
tôi yêu. Đó là lời Chúa.
Hoặc: 2 Cr 5, 14-17
"Từ nay chúng
ta không biết Đức Kitô theo xác thịt nữa".
Trích thư thứ hai của
Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, lòng
mến của Đức Kitô thúc bách chúng ta; chúng ta xác tín điều này là một người đã
chết vì mọi người,
vậy mọi người đều đã chết. Và Đức Kitô đã chết thay cho mọi người, để những ai đang sống, thì không còn sống cho chính
mình nữa, mà là sống cho Đấng đã chết và sống lại vì họ. Vì thế, từ nay chúng ta không còn biết ai theo xác thịt nữa. Mặc dù nếu chúng ta đã biết Đức Kitô theo xác thịt, thì giờ đây chúng ta không còn biết như thế nữa. Vậy nếu ai đã trở nên một tạo vật mới trong Đức Kitô, thì những gì cũ đã qua rồi, vì đây mọi sự đều được trở nên mới. Đó là lời Chúa.
vậy mọi người đều đã chết. Và Đức Kitô đã chết thay cho mọi người, để những ai đang sống, thì không còn sống cho chính
mình nữa, mà là sống cho Đấng đã chết và sống lại vì họ. Vì thế, từ nay chúng ta không còn biết ai theo xác thịt nữa. Mặc dù nếu chúng ta đã biết Đức Kitô theo xác thịt, thì giờ đây chúng ta không còn biết như thế nữa. Vậy nếu ai đã trở nên một tạo vật mới trong Đức Kitô, thì những gì cũ đã qua rồi, vì đây mọi sự đều được trở nên mới. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 62, 2. 3-4.
5-6. 8-9
Đáp: Lạy Chúa là
Thiên Chúa con, linh hồn con khao khát Chúa (c. 2b).
1) Ôi lạy Chúa, Chúa
là Thiên Chúa của con, con thao thức chạy kiếm Ngài. Linh hồn con khát khao, thể
xác con mong đợi Chúa như đất héo khô, khát mong mà không gặp nước! - Đáp.
2) Con cũng mong được
chiêm ngưỡng thiên nhan ở thánh đài, để nhìn thấy quyền năng và vinh quang của
Chúa. Vì ân tình của Ngài đáng chuộng hơn mạng sống; miệng con sẽ xướng ca
ngợi khen Ngài. - Đáp.
3) Con sẽ chúc tụng
Ngài như thế trọn đời con, con sẽ giơ tay kêu cầu danh Chúa. Hồn con được no
thoả dường như mỹ vị cao lương, và miệng con ca ngợi Chúa với cặp môi hoan hỉ.
- Đáp.
4) Vì Chúa đã ra tay
trợ phù con, để con được hoan hỉ núp trong bóng cánh của Ngài. Linh hồn con bám
thân vào Chúa, và tay hữu Chúa nâng đỡ người con. - Đáp.
ALLELUIA:
Alleluia, alleluia! -
Hỡi Maria, hãy nói cho chúng tôi biết bà đã thấy gì trên đường? -Tôi đã thấy mộ
của Đức Kitô hằng sống và vinh quang của Đấng sống lại. - Alleluia.
PHÚC ÂM: Ga 20, 1.
11-18
"Bà kia, sao mà khóc? Bà tìm ai?"
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Gioan.
Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna
đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối, và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ.
Bà liền chạy về tìm
Simon Phêrô và người môn đệ khác được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng:
"Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta để Thầy
ở đâu".
Bà Maria đang còn đứng
gần mồ Chúa mà than khóc, nhìn vào trong mồ, bà thấy hai thiên thần mặc áo trắng
đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa Giêsu, một vị ngồi phía đàng đầu, một vị ngồi
phía đàng chân. Hai vị hỏi: "Tại sao bà khóc?" Bà trả lời: "Người
ta đã lấy mất xác Chúa tôi, và tôi không biết người ta đã để Người ở đâu?"
Vừa nói xong, bà quay mặt lại, thì thấy Chúa Giêsu đã đứng đó. Nhưng bà chưa biết
là Chúa Giêsu.
Chúa Giêsu hỏi:
"Bà kia, sao mà khóc? Bà tìm ai?" Tưởng là người giữ vườn, Maria
thưa: "Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì xin cho tôi biết ông đã
đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người". Chúa Giêsu gọi:
"Maria". Quay mặt lại, bà thưa Người: "Rabboni", nghĩa là
"Lạy Thầy". Chúa Giêsu bảo bà: "Đừng động đến Ta, vì Ta chưa về
cùng Cha Ta. Nhưng hãy báo tin cho các anh em Ta hay và bảo họ rằng: "Ta về
cùng Cha Ta, cũng là Cha các con; về cùng Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các
con".
Maria Mađalêna đi báo
tin cho các môn đệ rằng: "Tôi đã trông thấy Chúa, và Chúa đã phán với tôi
những điều ấy". Đó là lời Chúa.
Suy niệm : Nồng Nhiệt
Ði Tìm Chúa
Maria Mađalêna là mẫu
gương cho chúng ta, mẫu gương với tình yêu nồng nhiệt đi tìm Chúa, một tình yêu
luôn thao thức muốn được sống gần bên Chúa. Và vì thế mà sáng sớm ngày thứ nhất
trong tuần, Maria vội vàng lên đường đi tìm Chúa. Ðây là quan tâm đầu tiên,
quan tâm có ưu tiên trong cuộc sống của Maria, và khi chưa tìm được đối tượng
là Chúa Giêsu trong ngôi mộ đã an táng Chúa, Maria đứng ngoài và khóc.
Chúa Giêsu phục sinh
đã không để cho Maria gặp thử thách lâu. Chúa đến với Maria và gọi đích danh
bà, rồi biến đổi cuộc đời từ bên trong để sai bà đi làm người chứng đầu tiên
cho Ðấng phục sinh nơi các môn đệ Chúa. Trong biến cố được ghi lại trong đoạn
Phúc Âm chúng ta vừa đọc lại trên đây, chúng ta thấy rằng để gặp được Chúa
Giêsu, những cố gắng riêng của con người không mà thôi thì chưa đủ. Chính Chúa
Giêsu phục sinh là người đi bước đầu, Chúa hiện ra và gọi: Maria. Chúa đáp lại
thiện ý và cố gắng của Maria. Chúa luôn làm như vậy với tất cả những ai thành
tâm tìm Chúa.
Chúng ta hãy noi gương
Maria luôn đi tìm Chúa. Tìm Chúa trong lời cầu nguyện ngõ hầu cuối cùng chính
Chúa mạc khải chính mình ra cho kẻ tìm Ngài, ngõ hầu chúng ta có thể nhận ra
Ngài và loan báo cho anh chị em chung quanh: tôi đã gặp Chúa, tôi đã nhìn thấy
Chúa.
Lạy Chúa,
Xin cho con được gặp
Chúa. Xin đừng để con phải rời xa Chúa là Thiên Chúa mãi mãi.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Lễ kính Thánh Mary Magdalena
Bài đọc: Sg 3:1-4b hay II Cor 5:14-17; Jn 10:1-2, 11-18
I. GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Đức
tin và tình yêu cần thiết để nhận ra Chúa và làm theo ý Ngài.
Con
người thường muốn sống và biểu lộ tình yêu bằng cảm giác; Chúa muốn con người
biểu lộ tình yêu qua đức tin bằng cách làm theo thánh ý Ngài. Hôm nay, Giáo Hội
hoàn vũ mừng lễ thánh Maria Magdala, người đã được Đức Kitô diệt trừ bảy quỉ. Kể
từ ngày đó, bà đã theo Ngài và trở thành “tông đồ của các tông đồ” vì là người
đầu tiên theo Phúc Âm Gioan được nhìn thấy Đức Kitô Phục Sinh và loan truyền
cho các tông đồ. Dòng Đa-minh đã nhận Bà là quan thầy thứ hai sau thánh Đa-minh
vì đặc sủng của bà và của Dòng có những nét giống nhau.
Bà
yêu Đức Kitô vì Ngài đã cho bà cuộc sống mới, không còn bị làm nô lệ cho quỉ. Để
đáp lại ơn giải thoát này, Bà đã can đảm yêu thương theo Ngài đến cùng. Khi
Chúa Giêsu sinh thì trên Thập Giá, bà là một trong những người được Phúc Âm nêu
tên đứng dưới chân Thập Giá. Sau khi hạ xác Chúa và chôn cất trong mồ, bà là
người đầu tiên ra viếng huyệt mộ Chúa. Trong đoạn Phúc Âm theo thánh Gioan hôm
nay, Bà muốn được nhìn thấy xác Chúa, được ướp xác Chúa với thuốc thơm và mộc
dược, được giữ chặt Chúa Giêsu khi đã nhận ra Ngài; Chúa muốn bà đừng làm như
thế, nhưng hãy đi và loan báo Tin Mừng Phục Sinh cho các tông đồ. Tại sao Đức
Kitô không muốn bà dừng lại trong việc biểu lộ tình yêu hoàn toàn nhân loại? Vì
tình yêu nhân loại có tính ích kỷ, đòi hỏi phải giữ người yêu cho riêng mình:
được nhìn thấy, được yêu thương và chăm sóc… Tình yêu bác ái đòi chia sẻ niềm
vui cho người khác, đòi lên đường ra đi để hát rong cho mọi người biết về tình
Thiên Chúa yêu thương con người.
Trong
Bài đọc I, Sách Diễm Ca diễn tả tình yêu của một người con gái rất giống tình
yêu Mary Magdala dành cho Đức Kitô trong Phúc Âm hôm nay, nôn nóng đi tìm kiếm
người yêu nhưng không tìm được cho dù đã ngang qua khắp đầu đường cuối phố và cậy
nhờ lính gác; nhưng một khi đã vượt qua tất cả những gì là giới hạn con người,
cô đã tìm được người yêu.
Bài
đọc có thể dùng trong Thư II gởi tín hữu Corintô, thánh Phaolô cũng đã cảm nhận
và khuyên tín hữu của ngài vượt lề trên thói thế gian, để biết Đức Kitô và tha
nhân, không theo cách thức thông thường của con người; nhưng theo đức tin vì những
cái cũ đã qua rồi và những cái mới đã xuất hiện.
II. KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC
1/ Bài đọc I: "Tôi đã gặp người tôi yêu."
1.1/ Tình yêu thế gian
đòi phải có sự hiện diện hữu hình:
Sách
Diễm Ca được gọi là những bài tình ca hay nhất của một đôi uyên ương. Nhiều người
thắc mắc tại sao những bài tình ca lãng mạn và ướt át như thế lại được cho vào
sổ bộ Sách Thánh. Lý do là vì Sách diễn tả tình yêu của Thiên Chúa dành cho con
người, của Đức Kitô dành cho Hội Thánh. Mặc dù tình yêu này có khía cạnh và diễn
tả những tâm tình của con người, nhưng nó cũng diễn tả những khía cạnh siêu
nhiên vượt trên con người như bài đọc hôm nay diễn tả.
Yêu
thương là muốn ở gần người mình yêu từng giây từng phút. Sách Diễm Ca diễn tả
khía cạnh này qua sự kiện người con gái nôn nóng đi tìm người yêu, như Mary
Magdala thao thức suốt đêm trường, mong cho trời chóng sáng để đi ra mộ gặp Đức
Kitô trong Phúc Âm. Cô ra khỏi nhà, lên đường đi tìm người yêu trong hết mọi nẻo
đường dãy phố, ngay cả hỏi thăm lính gác xem có gặp người cô yêu không? Đây có
thể là một câu hỏi ngớ ngẩn, nhưng đối với những kẻ đang ở trong tình yêu thì
chẳng có gì ngớ ngẩn cả, họ hỏi tất cả những gì giúp cho họ tìm được người yêu!
1.2/ Tình yêu chân thật
đòi con người vượt trên sự hiện diện hữu hình: Bài
đọc kết thúc một cách hết sức đột ngột, “Tôi vừa đi qua khỏi họ, thì gặp ngay
người tôi yêu.” Nhiều người thắc mắc đâu là lý do cho sự diện kiến đột ngột này?
Chúng
ta chỉ có thể suy đoán dựa trên Lời Chúa, “Ai tìm thì sẽ gặp.” Chúa biết những
ai yêu người cách chân thành vì Người thấu suốt hết mọi sự, không phải chỉ những
hành động biểu tỏ ra bên ngoài nhưng còn những tâm tình giấu kín trong tâm tư.
Thiên Chúa thấu hiểu tình yêu của người con gái được diễn tả qua việc cô đi tìm
Ngài khắp đầu đường cuối phố, bất chấp mọi trở ngại và nguy hiểm có thể gặp phải
cho phận nữ nhi như cô; miễn là có thể tìm thấy Ngài. Là một người được yêu và
có quyền năng, Ngài không nỡ lòng để cho cô phải thất vọng; nhưng đáp lại bằng
sự diện kiến đột ngột: Sự diện kiến có thể chỉ trong trí óc, được nhận ra bởi đức
tin như thánh Martinô nhìn thấy Đức Kitô trong các kẻ nghèo nàn khốn cực; hay
trực tiếp trong thân xác con người và gọi tên “Mary” cách thân thương như Đức
Kitô gọi Mary Magdala hôm nay. Điều này chứng minh: diện kiến cách thể lý không
phải là cách duy nhất và đáng ao ước nhất mà Thiên Chúa muốn cho con người.
2/ Bài đọc II: “Từ nay chúng ta không còn biết ai theo xác thịt nữa.”
2.1/ Biết và yêu thương
theo xác thịt: Theo cách thức thế gian, yêu
ai là phải chiếm hữu được người ấy trong mọi khía cạnh: tâm tình cũng như trong
hành động. Họ phải được sống chung trong cùng một mái nhà và sẽ không chia sẻ
tình yêu này cho bất cứ một ai. Họ tức giận nếu thấy người yêu của họ nhìn,
quan tâm tới hay chia sẻ tình yêu cho bất cứ ai ngoài họ.
2.2/ Biết theo đức tin và
yêu thương theo Thần Khí: Saint Expury đã diễn
tả điều này rất hay và phù hợp, “Yêu thương không phải là ngồi nhìn nhau, nhưng
là cùng nhìn về một hướng.” Đây là thứ định nghĩa mà các bài đọc hôm nay nhắm tới.
Yêu Chúa nồng nhiệt không phải là chỉ giữ Chúa cho mình, nhưng phải biết nhìn
và lo cho những gì Chúa muốn. Nếu Chúa muốn ta phải đi ra để rao giảng cho mọi
người biết tình thương Thiên Chúa dành cho mọi người, để mọi người cũng yêu
Chúa như ta yêu Chúa vậy; thì ta phải tìm mọi cách để thực hiện điều này.
Thánh
Phaolô, sau khi đã được Đức Kitô kiếm tìm và yêu thương trên đường đi Damascus,
ngài đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời cho phù hợp với tình yêu và thánh ý Chúa.
Trong bài đọc hôm nay, ngài khuyên các tín hữu Corintô, “Vì thế, từ nay
chúng ta không còn biết ai theo xác thịt nữa. Mặc dù nếu chúng ta đã biết Đức
Kitô theo xác thịt, thì giờ đây chúng ta không còn biết như thế nữa. Vậy nếu ai
đã trở nên một tạo vật mới trong Đức Kitô, thì những gì cũ đã qua rồi, vì đây mọi
sự đều được trở nên mới.”
3/ Phúc Âm: "Tôi đã trông thấy Chúa, và Chúa đã phán với tôi những
điều ấy."
3.1/ Maria muốn được nhìn
thấy xác Thầy mình: Nhiều sự kiện lạ thường
xảy ra chung quanh Ngôi Mộ Trống, nhưng Maria Magdala đã không nhận ra vì cô
còn đang sống theo cảm xúc con người:
(1)
Tảng đá lớn bị lăn ra khỏi cửa mộ: Bà không hỏi, “Ai có thể lăn tảng đá này ra?”
nhưng bà đã đồng nhất sự kiện này với sự kiện: “Người ta đã ăn cắp xác Chúa.”
(2)
Khi Maria trở lại lần thứ hai, bà thấy hai thiên thần ngồi trên giường để xác:
Bà không thắc mắc: Họ là ai? Tại sao ngồi đó? Bà chỉ biết đứng gần mồ Chúa
mà than khóc. Hai vị hỏi: "Tại sao bà khóc?" Bà trả lời: "Người
ta đã lấy mất xác Chúa tôi, và tôi không biết người ta đã để Người ở đâu?"
Vừa nói xong, bà quay mặt lại, thì thấy Chúa Giêsu đã đứng đó;nhưng bà chưa biết
là Chúa Giêsu.
(3) Chúa
Giêsu hỏi: "Bà kia, sao mà khóc? Bà tìm ai?" Tưởng là người giữ vườn,
Maria thưa: "Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì xin cho tôi biết
ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người".
-
Hai lần bị chất vấn “Tại sao khóc?”: một lần bởi thiên thần, một lần bởi chính
Chúa Giêsu. Sự kiện Phục Sinh là sự kiện vui mừng tuyệt đỉnh và đã được loan
báo trước bởi Đức Kitô; họ không hiểu lý do tại sao bà khóc mà không vui mừng?
3.2/ Chúa Giêsu đòi Mary
Magdala vượt qua giác cảm để loan báo Tin Mừng Phục Sinh:
(1)
Maria Magdala phải vượt qua tình yêu cảm xúc mới có thể nhận ra Đức Kitô: Vì tưởng
là người giữ vườn, Maria thưa: "Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì
xin cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người".
(2)
Đức Kitô giúp Maria vượt qua bằng việc gọi đích danh tên
cô: "Maria." Quay mặt lại, bà thưa Người: "Rabbouni,"
nghĩa là "Lạy Thầy."
(3)
Khi bà xà xuống ôm chân để giữ Ngài, Chúa Giêsu bảo bà: "Đừng
động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta.”
(4)
Chúa Giêsu truyền cho bà loan báo tin mừng Phục Sinh: “Hãy báo tin cho các anh
em Ta hay và bảo họ rằng: "Ta về cùng Cha Ta, cũng là Cha các con; về cùng
Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các con."
(5) Maria
Magdala đi báo tin cho các môn đệ rằng: "Tôi đã trông thấy Chúa, và
Chúa đã phán với tôi những điều ấy."
III. ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Thân xác con người chỉ là một phần của đời sống. Chúng ta cần để cho linh hồn
tiếp cận với Thiên Chúa và hướng dẫn mọi khía cạnh của cuộc đời.
-
Sống theo tình cảm xác thịt làm con người chẳng khác chi súc vật và sẽ dẫn con
người tới cái chết; nhưng sống theo sự hướng dẫn của linh hồn sẽ làm con người
đạt tới chiều cao mà Thiên Chúa đã dự định cho con người trong Đức Kitô.
-
Yêu Chúa không phải là chỉ ngồi nhìn Ngài, nhưng còn đòi chúng ta làm theo ý
Ngài mong muốn: Hãy đi rao truyền tình thương của Ngài dành cho mọi người khắp
thế gian.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
Th.
Ma-ri-a
Mác-đa-la
Ga 20,1-2.11-18
HÃY
KHÓC!
“Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ngoài, gần bên
mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ.” (Ga 20,11)
Suy
niệm: “Này bà, sao bà khóc?” Câu hỏi ấy của
Chúa Giê-su xem ra hơi thừa, bởi một người đang đau khổ vì Thầy mình chết, nay
lại bị ai lấy mất xác, thử hỏi làm sao không khóc? Tuy nhiên, khi nêu lên thắc
mắc như vậy, Chúa Giê-su không có ý muốn biết lý do tại sao Ma-ri-a Mác-đa-la
khóc, mà chỉ muốn giúp chị phản tỉnh, để rồi thay cho những giọt nước mắt là
niềm vui oà vỡ. Đã đành nước mắt, thứ ngôn ngữ không lời, cũng thật cần thiết:
Chính Chúa Giê-su cũng từng khóc khi nghĩ đến ngày tàn của Đền thánh
Giê-ru-sa-lem, hay khóc thương La-da-rô chôn trong mộ bốn ngày. Nhưng khác với
Ma-ri-a, những giọt nước mắt của Chúa Giê-su chảy ra vì lòng xót thương, còn
với Ma-ri-a, là những giọt nước mắt tuyệt vọng, mà nguyên nhân vì chưa lĩnh hội
lời Chúa Giê-su từng phán lúc sinh thời: “Con Người phải chịu đau khổ
nhiều .... bị loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sống lại” (Lc
9,22).
Mời Bạn: Khi vác thập giá lên
Đồi Sọ, Chúa Giê-su khuyên những kẻ khóc thương Ngài rằng: “Đừng khóc
thương Ta, nhưng hãy khóc thương các ngươi và con cháu của các ngươi” (Lc
23,28). Qua đó, Ngài khuyên ta hãy biết khóc cho tội lỗi của mình, bởi chúng là
nguyên nhân dẫn đến cái chết. Và phúc cho ai biết khóc như vậy, vì họ sẽ được
Thiên Chúa xót thương (Mt 5,5).
Chia sẻ: Bạn thường tỏ ra đau
đớn trong những trường hợp nào?
Sống Lời Chúa: Đừng vô cảm trước nỗi
đau của người khác, cũng đừng thờ ơ khi chứng kiến tội lỗi lan tràn, hãy biết
xót thương và hành động vì lòng mến.
Cầu
nguyện: Đọc kinh Ăn Năn
Tội.
(5 phút Lời Chúa)
Họ để Người ở đâu? (22.7.2017 – Thứ bảy: Thánh Maria Mađalêna)
Chỉ mong chúng ta tìm kiếm Chúa với rất nhiều tình yêu như chị Maria, vì biết mình sẽ gặp được điều quý hơn cái mình đã mất.
Suy niệm:
Mối tương quan thân thiết
giữa Đức Giêsu và Maria Mađalêna
đã được một vài tác giả
khai thác và dựng thành truyện.
Từ tiếng nức nở của Maria
Mađalêna bày tỏ tình yêu với Thầy Giêsu
trong vở nhạc kịch nổi
tiếng Jesus Christ Superstar của thập niên 70,
đến chuyện Đức Giêsu bị
đóng đinh mà còn mơ lấy Maria làm vợ, đẻ con,
trong truyện Cơn
Cám Dỗ Cuối Cùng của Nikos Kazantzakis.
Gần đây nhất là
cuốn Mật mã Da Vinci đã hấp dẫn cả triệu người,
dù câu chuyện giữa Đức
Giêsu và Maria Mađalêna hoàn toàn hư cấu.
Theo các sách Tin Mừng,
Maria Mađalêna không hề là gái gọi.
Chị không phải là cô
Maria ngồi dưới chân Chúa mà nghe (Lc 10, 39),
hay là cô Maria xức chân
Chúa ở Bêtania bằng dầu thơm hảo hạng (Ga 12, 3).
Chị cũng không phải là
người phụ nữ tội lỗi ở nhà ông Pharisêu (Lc 7, 36).
Maria Mađalêna là người
quê ở vùng Mácđala, gần bên hồ Galilê.
Chị đã được Đức Giêsu trừ
bảy quỷ,
và đã đi theo Thầy từ
Galilê cùng các bà khác (Lc 8, 1-3; 23, 49. 55).
Chị đã theo Thầy đến tận
Núi Sọ và đứng bên Thầy bị đóng đinh (Ga 19, 25).
Chị là người đầu tiên ra
viếng mộ buổi sáng ngày thứ nhất (c. 1).
Không thấy xác Thầy, chị
hốt hoảng chạy về báo cho hai môn đệ khác (c. 2).
Sau đó chị lại đến mộ lần
nữa để tìm xác Thầy (c. 11).
Nếu không mến Thầy, chị
chẳng thể can đảm theo đến cùng như vậy.
Ngôi mộ tự nó là nơi
buồn, buồn hơn vì xác Thầy cũng không còn đó.
Những giọt nước mắt của
chị làm ai cũng phải mủi lòng.
Thiên thần và Đấng phục
sinh đều hỏi một câu giống nhau: Sao chị khóc?
Maria khóc vì thấy mình
mất đi một điều quý báu.
Bận tâm duy nhất ám ảnh
chị là tìm lại được xác Thầy.
“Chúng tôi không biết họ
để Người ở đâu?”
Ba lần chị đã nói lời
tương tự như thế (cc. 2.13.15).
Đấng Phục sinh đến với
chị với dáng dấp của một ông làm vườn.
Ngài chạm đến nỗi đau của
chị: Sao chị khóc?
Ngài chạm đến khát vọng
của chị: Chị tìm ai?
Ngài gọi tên của chị bằng
tiếng gọi quen thuộc: Maria.
Với giọng nói ấy, chị
nhận ngay ra Thầy và reo lên: Rabbouni.
Đức Giêsu đã lau khô
những giọt lệ của chị và cho tim chị vui trở lại.
Chị chỉ mong tìm được xác
Thầy, thì lại gặp được chính Thầy đang sống.
Maria Mađalêna là người
phụ nữ được thấy Chúa đầu tiên (c. 18),
và được Chúa sai đi loan
Tin Mừng phục sinh cho chính các tông đồ (c. 17).
Đời chúng ta nhiều khi như
ngôi mộ, mất mát và trống vắng.
Chúng ta đau đớn vì mất
Chúa, mất những gì mình yêu quý xưa nay.
Nhưng nếu ngôi mộ không
trống thì làm sao có Tin Mừng phục sinh?
Chỉ mong chúng ta tìm
kiếm Chúa với rất nhiều tình yêu như chị Maria,
vì biết mình sẽ gặp được
điều quý hơn cái mình đã mất.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, Chúa đã chịu chết và sống lại,
xin dạy chúng con biết
chiến đấu
trong cuộc chiến mỗi ngày
để được sống dồi dào hơn.
Chúa đã khiêm tốn và kiên trì
nhận lấy những thất bại
trong cuộc đời
cũng như mọi đau khổ của
thập giá,
xin biến mọi đau khổ cũng
như mọi thử thách
chúng con phải gánh chịu
mỗi ngày,
thành cơ hội giúp chúng
con thăng tiến
và trở nên giống Chúa
hơn.
Xin dạy chúng con biết rằng
chúng con không thể nên
hoàn thiện
nếu như không biết từ bỏ
chính mình
và những ước muốn ích kỷ.
Ước chi từ nay,
không gì có thể làm cho
chúng con
khổ đau và khóc lóc
chỉ vì quên đi niềm vui
ngày Chúa phục sinh.
Chúa là mặt trời tỏa sáng Tình Yêu Chúa Cha,
là hy vọng hạnh phúc bất
diệt,
là ngọn lửa tình yêu nồng
nàn;
xin lấy niềm vui của
Người
mà làm cho chúng con nên
mạnh mẽ
và trở thành mối dây yêu
thương,
bình an và hiệp nhất giữa
chúng con. Amen.
(Thánh Têrêxa Calcutta)
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
22 THÁNG BẢY
Chính Thiên Chúa Chọn
Chúng Ta Trước
Sự tiền định đi trước
cả sự tạo thành vũ trụ. Bằng việc áp dụng những loại suy của ngôn ngữ con người
vào sự sống thần linh, chúng ta có thể nói rằng trước hết Thiên Chúa muốn thông
truyền chính Ngài – trong thần tính của Ngài – cho con người, bởi vì con người
được mời gọi trở thành hình ảnh của Ngài và giống như Ngài trong thế giới thụ tạo.
Tiên vàn, trong người Con Vĩnh Cửu của Ngài, Thiên Chúa chọn con người để con
người tham dự vào chức phận làm con ấy nhờ ân sủng. Rồi, Thiên Chúa muốn thu họp
tất cả thế giới thụ tạo về với chính Ngài trong Đức Kitô.
Như vậy, mầu nhiệm tiền
định hoàn toàn hòa hợp với toàn bộ kế hoạch quan phòng của Thiên Chúa. Mạc khải
về kế hoạch vĩ đại này vén mở trước mắt chúng ta viễn tượng về Vương Quốc của
Thiên Chúa. Nó dẫn chúng ta đến chính trung tâm của Vương Quốc này – ở đó chúng
ta khám phá ra mục đích tối hậu của công cuộc tạo dựng. Chúng ta hiểu Thiên
Chúa muốn gì.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
22 Tháng Bảy
Người Bị Mạo Nhận
Ngoại trừ Mẹ Của Chúa
Giêsu, trong các Phúc Âm ít có phụ nữ nào được viét đến nhiều và với đầy sự tôn
kính bằng thánh nữ Maria Madalena mà Giáo Hội mừng lễ hôm nay.
Tuy nhiên, người ta có
thể gọi Maria Madalena là thánh nữ của sự vu oan vì tuy các Phúc Âm nói đến ba
phụ nữ cùng mang tên Maria, nhưng truyền thống trong Giáo hội Tây phương đồng
hóa cả ba thành một người phụ nữ duy nhất. Bởi lẽ đó, Maria Madalena cũng được
cho là người phụ nữ tội lỗi không được nêu tên trong đoạn 7 của Phúc Âm thánh
Luca, người đã bất chợt đem bình dầu thơm xức chân Chúa Giêsu rồi lấy tóc lau
và sau đó được Chúa Giêsu tha thứ mọi tội lỗi, vì bà đã yêu mến nhiều.
Ngày nay, người ta
phân biệt ba thánh nữ mang cùng một tên Maria, mà từ lâu lịch phụng vụ của Giáo
Hội Hy Lạp đã kính riêng rẽ. Ðó là Maria làng Batania, chị bà Martha và ông
Lazarô. Rồi người phụ nữ đã được tha nhiều vì yêu mến nhiều và sau cùng là bà
Maria Madalena, hoặc Maria làng Madala, người được Chúa chữa khỏi "7 quỷ dữ".
Cách nói "7 quỷ dữ" này không thể hiểu là Maria Madalena đã sống một
cuộc đời vô luân, nhưng chỉ có nghĩa là bà bị quỷ ám nặng nề.
Ðoạn 8 của Phúc Âm
thánh Luca thuật lại hoạt động của thánh nữ Maria Madalena và một ít phụ nữ
khác như sau: "Sau đó, Chúa rảo qua các thành, các làng mà rao giảng... Có
nhóm Mười Hai đi với Ngài và ít phụ nữ đã được chữa lành khỏi quỷ dữ cùng bệnh
hoạn: Maria gọi là người Madala, đã được đuổi khỏi 7 quỷ dữ và Gioanna... cùng
nhiều bà khác: Họ đã lấy của cải mình mà trợ giúp Ngài".
Và con đường nối gót
theo thầy Giêsu đã dẫn Maria Madalena từ Galilêa đến Giuđêa, cho tới chân thập
giá và chính Marian Madalena cũng là người trước tiên tìm đến mộ Thầy, vào sáng
tinh sương ngày thứ nhất trong tuần, để được thấy Chúa Giêsu Phục Sinh và được
trao cho nhiệm vụ đi báo cho các tông đồ: "Hãy đi gặp anh em Ta và nói với
họ: Ta lên cùng Cha ta và cũng là Cha anh em, Thiên Chúa của ta và Thiên Chúa của
anh em".
Theo truyền thống Hy Lạp,
sau này Maria Madalena đến sống tại Êphêsô cho đến khi qua đời.
Trải qua nhiều thế kỷ,
thánh nữ Maria Madalena bị mạo nhận là người đàn bà tội lỗi. Nhưng thiết nghĩ:
Thánh nữ chỉ mỉm cười và xác quyết rằng: "Sự mạo nhận này cũng không có gì
là quá đáng, vì chúng ta tất cả là những người tội lỗi, cần thống hối ăn năn và
cần ơn tha thứ của Thiên Chúa. Nhưng quan trọng hơn là chúng ta hãy chấp nhận sứ
mệnh rao truyền Tin Mừng Phục Sinh qua cuộc sống chứng tá của chúng ta".
Trích sách Lẽ Sống
Lectio Divina: Thánh
Maria Mađalêna
Thứ Bảy, 22 Tháng 7,
2017
Tuần XV Mùa Thường
Niên
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Chúa chúng
con,
Xin thương xót dân
Ngài,
Xin hãy đổ đầy chúng
con với ân sủng của Chúa,
Và làm cho chúng con
luôn sẵn lòng phục vụ Chúa
Trong đức tin, hy vọng
và tình yêu thương.
Chúa là Đấng hằng sống
và hiển trị cùng với Chúa Cha và Chúa Thánh Thần,
Một Thiên Chúa, đến
muôn thuở muôn đời. Amen.
2. Bài Đọc Tin Mừng – Gioan 20:1, 11-18
Ngày đầu tuần, Maria
Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối, và bà thấy tảng đá đã được lăn
ra khỏi mồ.
Bà Maria đang còn đứng
gần mồ Chúa mà than khóc, nhìn vào trong mồ, bà thấy hai thiên thần mặc áo trắng
đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa Giêsu, một vị ngồi phía đàng đầu, một vị ngồi
phía đàng chân. Hai vị hỏi: “Tại sao bà khóc?” Bà trả lời:
“Người ta đã lấy mất xác Chúa tôi, và tôi không biết người ta đã để Người ở
đâu?”
Vừa nói xong, bà quay
mặt lại, thì thấy Chúa Giêsu đã đứng đó. Nhưng bà chưa biết là Chúa
Giêsu. Chúa Giêsu hỏi: “Bà kia, sao mà khóc? Bà tìm
ai?” Tưởng là người giữ vườn, Maria thưa: “Thưa ông, nếu ông đã
mang xác Người đi, thì xin cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy
xác Người”.
Chúa Giêsu gọi:
“Maria!” Quay mặt lại, bà thưa Người: “Rabbuni!”, nghĩa là “Lạy Thầy”.
Chúa Giêsu bảo bà: “Đừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta.
Nhưng hãy báo tin cho các anh em Ta hay và bảo họ rằng: ‘Ta về cùng Cha
Ta, cũng là Cha các con; về cùng Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các con’.”
Maria Mađalêna đi báo
tin cho các môn đệ rằng: “Tôi đã trông thấy Chúa, và Chúa đã phán với tôi
những điều ấy”.
3. Suy Niệm
- Bài Tin Mừng hôm nay trình bày lần hiện ra của
Chúa Giêsu với bà Maria Mađalêna, người mà chúng ta cử hành lễ Nhớ ngày hôm
nay. Cái chết của Chúa Giêsu, người bạn tuyệt vời của bà, làm cho bà mất
đi ý nghĩa của cuộc sống. Nhưng bà vẫn không ngừng đi tìm Người. Bà
đi ra mộ để gặp lại một lần nữa Đấng mà đã bị cái chết cướp mất. Có những
khoảnh khắc trong cuộc sống mà khi ấy mọi thứ đều sụp đổ. Dường như mọi
việc đã kết thúc. Cái chết, thiên tai, nỗi đau đớn, sự vỡ mộng, sự phản bội!
Có rất nhiều thứ có thể khiến cho người ta cảm thấy hụt hẫng và tạo ra trong
chúng ta một cuộc khủng hoảng sâu sắc. Nhưng có một cái gì đó khác cũng
có thể xảy ra. Thật bất ngờ, cuộc gặp gỡ với một người bạn có thể đưa
chúng ta trở lại ý nghĩa của cuộc sống và làm cho chúng ta khám phá ra rằng
tình yêu thì mạnh mẽ hơn cái chết và sự thất bại. Trong cách thức mà lần
hiện ra của Chúa Giêsu với bà Maria Mađalêna được mô tả, chúng ta phân biệt được
các giai đoạn tiếp theo, từ việc miệt mài tìm kiếm người bạn thân đã chết đến
cuộc gặp gỡ với Chúa Phục Sinh. Đây cũng là những giai đoạn mà tất cả
chúng ta làm theo, trong cuộc sống của chúng ta, tìm kiếm Thiên Chúa và sống
theo Tin Mừng. Đó là tiến trình của cái chết và sự sống lại được được kéo
dài từ ngày này qua ngày khác.
- Ga 20:1: Bà Maria Mađalêna đi ra mộ.
Đã có một tình yêu sâu sắc giữa Chúa Giêsu và bà Maria Mađalêna. Bà là một
trong số ít người đã có can đảm để ở lại với Chúa Giêsu cho đến giờ sau hết
trên Thập Giá của Người. Sau khi buộc phải nghỉ ngơi trong ngày Sabbát,
bà đã trở lại mộ, đến nơi mà bà đã trông thấy Chúa Yêu Dấu lần cuối cùng.
Thế nhưng, trước sự ngỡ ngàng của bà, ngôi mộ đã trống không!
- Ga 20:11-13: Bà Maria Mađalêna than khóc,
nhưng vẫn kiếm tìm. Đang khi bà khóc, bà thấy hai thiên thần mặc áo trắng
đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa Giêsu, một vị ngồi phía đàng đầu, một vị ngồi
phía đàng chân. Hai vị hỏi: “Tại sao bà khóc?” Bà trả lời:
“Người ta đã lấy mất xác Chúa tôi, và tôi không biết người ta đã để Người ở
đâu?” Bà Maria Mađalêna tìm kiếm Chúa Giêsu mà bà đã biết, theo như Đấng
mà bà đã được sống chung trong suốt ba năm.
- Ga 20:14-15: Bà Maria Mađalêna nói chuyện với
Chúa Giêsu mà không nhận ra Người; các Môn Đệ trên đường Emmau đã thấy Chúa
Giêsu, nhưng các ông đã không nhận ra Người (Lc 24:15-16). Việc tương tự
cũng xảy ra với bà Maria Mađalêna. Bà trông thấy Chúa Giêsu, nhưng không
biết đó là Người. Bà tưởng đó là người giữ vườn. Chúa Giêsu cũng hỏi
bà, giống như các thiên thần đã làm: “Bà kia, sao mà khóc?” Và Người
hỏi thêm: “Bà tìm ai?” Maria thưa: “Thưa ông, nếu ông đã mang
xác Người đi, thì xin cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác
Người!” Bà vẫn còn đang tìm kiếm Chúa Giêsu của quá khứ, Đấng của ba ngày
trước đó. Hình ảnh của quá khứ đã ngăn trở bà không nhận ra được rằng người
đang đứng trước mặt bà là Chúa Giêsu đang sống.
- Ga 20:16: Bà Maria Mađalêna nhận ra Chúa
Giêsu. Chúa Giêsu gọi: “Maria!” (Miriam). Đây là dấu hiệu nhận
biết: cùng một giọng nói, cùng một cách gọi tên. Bà thưa Người:
“Lạy Thầy!” (Rabbuni). Chúa Giêsu quay lại. Ấn tượng đầu tiên là
cái chết chỉ là một biến cố đau thương trên đường, rằng giờ đây mọi thứ đã trở
lại như lúc ban đầu. Bà Maria ôm chầm lấy Chúa Giêsu. Người đúng là
Đức Giêsu, Đấng đã chịu chết trên thập giá, cũng là người mà bà đã biết và yêu
mến. Ở đây ứng nghiệm những gì Chúa Giêsu đã nói trong Dụ Ngôn Người Mục
Tử Nhân Lành: “Anh ta gọi tên từng con và chúng nhận biết tiếng của anh
ta”. “Ta biết chiên của Ta và chiên của Ta biết Ta!” (Ga 10:2,4,14).
- Ga 20:17: Bà Maria Mađalêna nhận lãnh sứ
vụ đi loan báo việc sống lại cho các Tông Đồ. Trong thực tế, cùng là một
Chúa Giêsu, nhưng cách Người cư xử với bà thì không như trước. Chúa Giêsu
bảo bà: “Đừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta!” Chúa Giêsu sắp
về cùng Chúa Cha. Bà Maria Mađalêna không nên níu bám vào Chúa, mà bà phải
lãnh nhận sứ vụ của mình: “Hãy đi báo tin cho các anh em Ta hay và bảo họ
rằng: ‘Ta về cùng Cha Ta, cũng là Cha các con’”. Chúa gọi các môn đệ
là “các anh em Ta”. Về với Chúa Cha, Chúa Giêsu mở đường cho chúng ta để
chúng ta có thể được gần gũi với Thiên Chúa. “Con muốn rằng Con ở đâu thì
những người Cha đã ban cho Con cũng ở đó” (Ga 17:24; 14:3).
- Ga 20:18: Phẩm giá và sứ vụ của bà Maria
Mađalêna và của những người phụ nữ. Bà Maria Mađalêna được gọi làm môn đệ
của Chúa Giêsu (Lc 8:1-2); làm chứng nhân cho việc bị đóng đinh của Người (Mc
15:40-41; Mt 27:55-56; Ga 19:25), cho việc mai táng của Người (Mc 15:47; Lc
23:55; Mt 27:61), và việc phục sinh của Người (Mc 16:1-8; Mt 28:1-10; Ga 20:1,
11-18). Và giờ đây bà nhận được lệnh truyền, bà được lệnh đi tìm Nhóm Mười
Hai và báo tin cho các ông biết là Chúa Giêsu đang sống. Nếu không có Tin
Mừng Phục Sinh này, thì bảy ngọn đèn của các Phép Bí Tích sẽ bị dập tắt (Mt
28:10; Ga 20:17-18).
4. Một vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá
nhân
- Bạn đã có bao giờ có kinh nghiệm mà tạo trong bạn
một ấn tượng về sự mất mát và cái chết chưa? Điều gì đã cho bạn cuộc sống
mới và niềm hy vọng và niềm hân hoan của đời sống?
- Bà Maria Mađalêna đã đi tìm Chúa Giêsu theo một
cách nào đó và đã tìm thấy Người trong một cách khác. Điều này xảy ra trong đời
sống chúng ta ngày nay như thế nào?
5. Lời nguyện kết
Lạy Thiên Chúa, Ngài
là Chúa con thờ,
Ngay từ rạng đông con
tìm kiếm Chúa.
Linh hồn con đã khát
khao Ngài,
Tấm thân này mòn mỏi đợi
trông,
Như mảnh đất hoang khô
cằn, không giọt nước.
(Tv 63:1)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét