07/09/2017
Thứ năm đầu tháng, tuần 22 thường niên
Bài Ðọc I: (Năm I) Cl
1, 9-14
"Người đã cứu
chúng ta thoát khỏi quyền lực u tối, và đem chúng ta vào nước Con yêu dấu của
Người".
Trích thư Thánh Phaolô
Tông đồ gửi tín hữu Côlôxê.
Anh em thân mến, từ
ngày chúng tôi nghe biết về anh em, chúng tôi không ngừng cầu nguyện cho anh
em, xin cho anh em được đầy sự hiểu biết thánh ý Chúa, với tất cả sự khôn ngoan
và sự thông hiểu thiêng liêng, để anh em ăn ở xứng đáng đẹp lòng Thiên Chúa
trong mọi sự, và sinh hoa kết quả trong mọi việc lành, cùng phát triển trong sự
nhận biết Thiên Chúa. Ðược củng cố bằng một sức mạnh dồi dào, chiếu theo quyền
năng cả sáng của Người, anh em nhẫn nại và vui mừng khoan dung trong mọi sự.
Anh em cảm tạ Chúa Cha, Ðấng đã làm cho anh em xứng đáng lãnh phần gia nghiệp
các thánh trong ánh sáng. Người đã cứu chúng ta thoát khỏi quyền lực u tối, đem
chúng ta về nước Con yêu dấu của Người, trong Ngài chúng ta được ơn cứu rỗi nhờ
máu Ngài, và được ơn tha tội.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 97, 2-3ab.
3cd-4. 5-6
Ðáp: Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người (c. 2a).
Xướng: 1) Chúa đã công
bố ơn cứu độ của Người, trước mặt chư dân Người tỏ rõ đức công minh. Người nhớ
lại lòng nhân hậu và trung thành để sủng ái nhà Israel. - Ðáp.
2) Khắp nơi bờ cõi địa
cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Toàn thể địa cầu hãy reo mừng
Chúa, hãy hoan hỉ, mừng vui và đàn ca. - Ðáp.
3) Hãy ca mừng Chúa với
cây đàn cầm, với cây đàn cầm với điệu nhạc du dương, cùng với tiếng kèn râm
ran, tiếng tù và rúc, hãy hoan hô trước thiên nhan Chúa là Vua. - Ðáp.
Alleluia: 2 Tx 2, 14
Alleluia, alleluia! -
Thiên Chúa đã dùng Tin Mừng mà kêu gọi chúng ta, để chúng ta được chiếm lấy
vinh quang của Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 5, 1-11
"Các ông đã từ
bỏ mọi sự mà đi theo Người".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, dân chúng chen
nhau lại gần Chúa Giêsu để nghe lời Thiên Chúa, lúc đó Người đứng ở bờ hồ
Ghênêsarét. Người trông thấy hai chiếc thuyền đậu gần bờ; những người đánh cá
đã ra khỏi thuyền và họ đang giặt lưới. Người xuống một chiếc thuyền, thuyền đó
của ông Simon, và Người xin ông đưa ra khỏi bờ một chút. Rồi Người ngồi trên
thuyền, giảng dạy dân chúng.
Vừa giảng xong, Người
bảo ông Simon rằng: "Hãy đẩy thuyền ra chỗ nước sâu và thả lưới bắt
cá". Ông Simon thưa Người rằng: "Thưa Thầy, chúng con đã cực nhọc suốt
đêm mà không được gì hết; nhưng vì lời Thầy, con sẽ thả lưới". Các ông đã
thả lưới và bắt được rất nhiều cá; lưới các ông hầu như bị rách. Bấy giờ các
ông làm hiệu cho các bạn đồng nghiệp ở thuyền bên cạnh đến giúp đỡ các ông. Những
người này tới, họ đổ cá đầy hai chiếc thuyền, đến nỗi những thuyền chở nặng gần
chìm.
Thấy thế, ông Simon sụp
lạy dưới chân Chúa Giêsu và thưa Người rằng: "Lạy Chúa, xin Chúa hãy tránh
xa con, vì con là người tội lỗi". Ông kinh ngạc và tất cả mọi người ở đó với
ông cũng kinh ngạc trước mẻ cá mà các ông vừa mới bắt được; cả ông Giacôbê và
Gioan, con ông Giêbêđê, bạn đồng nghiệp với ông Simon cũng thế. Nhưng Chúa
Giêsu phán bảo ông Simon rằng: "Ðừng sợ hãi: từ đây con sẽ là kẻ chinh phục
người ta". Bấy giờ các ông đưa thuyền vào bờ, và đã từ bỏ mọi sự mà đi
theo Người.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Sự hiện diện
và tác động của Chúa
Ý nghĩa của mẻ cá và
ơn gọi của các môn đệ đầu tiên được Luca ghi lại trong Tin Mừng hôm nay sẽ được
sáng tỏ, nếu chúng ta nắm bắt được quan niệm của người Do thái về biểu tượng của
nước, nhất là của biển cả. Người Do thái tin rằng biển cả là nơi cư ngụ của
Satan và những lực lượng chống đối Thiên Chúa. Trong niềm mong đợi chung, người
Do thái tin rằng chỉ có Ðấng Cứu Thế được Thiên Chúa sai đến mới có đủ uy quyền
để chế ngự biển cả và giải thoát tất cả những ai đang bị chôn vùi trong đó.
Chúa Giêsu muốn cho
các môn đệ thấy được quyền năng giải thoát của Ngài khi thực hiện mẻ cá lạ lùng
trước mặt các ông. Chiếc lưới được thả vào lòng biển khơi để vớt cá lên, đó là
hình ảnh của công cuộc cứu thoát mà Ngài đang thực hiện. Ngài đến là để lôi kéo
con người khỏi vực sâu của tội lỗi và sự dữ. Chính trong ý nghĩa ấy, Chúa Giêsu
dùng kiểu nói "đánh lưới người" mà Ngài sẽ trao phó cho các môn đệ và
Giáo Hội mà Ngài sẽ thiết lập; trở thành ngư phủ đánh lưới người có nghĩa là
tham dự vào công trình cứu rỗi của Chúa Giêsu.
Qua mẻ cá lạ lùng,
Chúa Giêsu muốn chứng tỏ cho các môn đệ thấy rằng tự sức họ, họ không thể làm
được gì. Thánh Phêrô đã ý thức được điều đó: "Chúng con đã vất vả suốt đêm
mà không bắt được gì cả". Thánh Phêrô không chỉ nói lên cái giới hạn bất
toàn của con người, mà còn nhận ra thân phận tội lỗi yếu hèn của mình: "Lạy
Thầy, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi". Ý thức về thân phận ấy và sống
cho đến cùng thân phận ấy là cả một cuộc chiến đấu cam go. Hơn ai hết, thánh
Phêrô đã cảm nghiệm được sự yếu đuối mỏng giòn của con người khi chối Thầy; cả
cuộc đời ngư phủ đánh lưới người của Phêrô chỉ trở thành hữu hiệu với ý thức ấy.
Càng thấy mình yếu hèn, con người càng sống gắn bó với Chúa; càng thấy mình vô
dụng, con người càng trở nên hữu hiệu trong quyền năng của Chúa. Ra đi tản mát
khắp nơi để trở thành ngư phủ đánh lưới người, tất cả các môn đệ đều nhớ lại
bài học của mẻ cá lạ ấy và tâm niệm lời Chúa Giêsu: "Không có Thầy, các
con không làm được gì".
Lời Chúa hôm nay mời gọi
chúng ta tin tưởng nhìn vào tác động của Chúa qua Giáo Hội. Ngài vẫn hiện diện
trong con thuyền Giáo Hội, và ngoài mọi suy nghĩ, tính toán của chúng ta, Ngài
vẫn tiếp tục thực hiện những điều cả thể, ngay cả những lúc Giáo Hội tưởng mình
bị bó tay không làm được gì. Lời nhắn nhủ của Ðức Hồng Y Etchegaray đáng cho
chúng ta suy nghĩ: Người ta dễ chú ý đến tiếng động của cây rừng ngã đổ, mà lại
quên đi âm thanh nhỏ bé của những mầm non đang mọc lên.
Nguyện xin Chúa củng cố
chúng ta trong niềm tin vững vào sự hiện diện và tác động của Chúa trong Giáo Hội.
Xin Ngài ban cho chúng ta đôi mắt tinh tường bén nhạy để nhận ra biết bao điều
cả thể Ngài đang thực hiện trong những biến cố âm thầm, mất mát, thua thiệt của
Giáo Hội.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ Năm Tuần 22 TN1
Bài đọc: Col
1:9-14; Lc 5:1-11.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải khôn ngoan tìm ra và
trung thành làm theo thánh ý Thiên Chúa.
Nhiều người có khuynh
hướng chỉ làm theo ý riêng mình, và rất khó chịu khi phải làm theo ý người
khác; nhưng thực tế chứng minh, không phải lúc nào ý riêng mình cũng mang lại hậu
quả tốt đẹp. Vì thế, con người phải luôn mở rộng tâm hồn, dùng khôn ngoan và hiểu
biết để nhận ra và thi hành ý mang lại kết quả tốt đẹp nhất.
Các Bài Đọc hôm nay tập
trung trong việc khuyến khích con người tìm ra và thi hành thánh ý Thiên Chúa
trong cuộc đời. Trong Bài Đọc I, thánh Phaolô cầu xin cho các tín hữu Colossê
có đủ khôn ngoan và hiểu biết để am thường thánh ý Thiên Chúa, và có sức mạnh để
thực thi thánh ý của Ngài; vì hiệu quả của những người làm theo thánh ý Thiên
Chúa là sẽ sinh hoa kết quả trong cuộc sống đời này, và sẽ được chung hưởng hạnh
phúc với Thiên Chúa ở đời sau. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu mở mắt, mở trí, và mở
lòng cho Phêrô và các môn đệ nhận ra uy quyền, tình yêu, và thánh ý của Thiên
Chúa cho các ông trong cuộc đời. Ngài muốn các ông đổi nghề: thay vì đánh cá,
giờ chú trọng đến việc rao giảng Tin Mừng để chinh phục các linh hồn về cho
Thiên Chúa.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Hiểu biết và làm theo thánh ý Thiên Chúa.
1.1/ Am tường thánh ý
Thiên Chúa: Thánh Phaolô mở đầu Thư Colossê
bằng lời cầu nguyện: "chúng tôi cũng không ngừng cầu nguyện và kêu xin Thiên
Chúa cho anh em được am tường thánh ý Người, với tất cả sự khôn ngoan và hiểu
biết mà Thánh Thần ban cho."
Để có thể am tường
thánh ý Thiên Chúa, thánh Phaolô đề cập tới hai trong bảy quà tặng của Thánh Thần
là khôn ngoan (sophia) và hiểu biết (synesis); chứ không phải bất
kỳ sự khôn ngoan hay hiểu biết nào của con người. Khôn ngoan của Thánh Thần là
khôn ngoan biết mọi sự theo kế hoạch của Thiên Chúa, và nhất là hướng về đích
điểm của cuộc đời là được chung hưởng hạnh phúc với Thiên Chúa. Hiểu biết của
Thánh Thần bao gồm việc làm sao biết áp dụng những khôn ngoan học được vào cuộc
đời để sinh lợi ích cho mình và cho tha nhân.
Một khi đã tìm ra
thánh ý của Thiên Chúa, con người cần thi hành thánh ý đó cho đến cùng, cho dù
có phải hy sinh và chịu đựng gian khổ. Thánh Phaolô tin: "Nhờ sức mạnh vạn
năng của Thiên Chúa vinh quang, anh em sẽ nên mạnh mẽ để kiên trì chịu đựng tất
cả."
1.2/ Làm theo thánh ý
Thiên Chúa: sẽ đem lại cho con người hai phần
thưởng.
(1) Sẽ sinh hoa kết quả:
"Anh em sẽ sống được như Chúa đòi hỏi, và làm đẹp lòng Người về mọi phương
diện, sẽ sinh hoa trái là mọi thứ việc lành, và mỗi ngày một hiểu biết Thiên Chúa
hơn." Sống theo thánh ý Thiên Chúa bảo đảm con người đi đúng đường và sinh
lợi ích trong cuộc đời này.
(2) Sẽ được chung hưởng
hạnh phúc với Thiên Chúa: Đức Kitô vừa là người mặc khải cho con người biết ý định
của Thiên Chúa, vừa là người đổ máu ra để thanh tẩy tội lỗi cho con người. Nhờ
Đức Kitô mà "anh em trở nên xứng đáng chung hưởng phần gia nghiệp của dân
thánh trong cõi đầy ánh sáng. Người đã giải thoát chúng ta khỏi quyền lực tối
tăm, và đưa vào vương quốc Thánh Tử chí ái; trong Thánh Tử, ta được ơn cứu chuộc,
được thứ tha tội lỗi."
2/ Phúc Âm: Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.
2.1/ Sứ vụ giảng dạy và
huấn luyện tông-đồ của Đức Kitô: Trình thuật
kể: "Một hôm, Đức Giêsu đang đứng ở bờ hồ Gennesareth, dân chúng chen lấn
nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa. Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc
bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. Đức
Giêsu xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simon, và Người xin ông chèo
thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy
đám đông."
Dân chúng chen lấn
nhau để có thể đến gần nghe Chúa Giêsu giảng dạy: Khao khát được lắng nghe Lời
Chúa nằm trong bản năng của con người. Chúa Giêsu có ý cho Phêrô nhìn thấy sự
khao khát của con người để được nghe Lời Chúa. Phêrô có thể đã quá bận rộn với
công việc kiếm ăn, nên không còn nhạy cảm với nhu cầu này. Chúa Giêsu cũng đang
có sẵn kế hoạch cho Phêrô, Ngài muốn ông đổi nghề thành kẻ thu phục linh hồn
con người về cho Thiên Chúa. Những gì ông có kinh nghiệm trong nghề chài lưới
như: vất vả, kiên nhẫn ... sẽ giúp ông trong nghề thu phục linh hồn con người.
Đây cũng là bài học cho các mục tử: phải đáp ứng nhu cầu căn bản này hơn hết
các nhu cầu khác. Khi dân chúng không muốn nghe các mục tử giảng dạy, lý do có
thể vì họ không hiểu hay không tìm được sự hấp dẫn của Lời Chúa qua cách thế giảng
dạy của các mục tử.
2.2/ Đức Kitô chọn người
để tiếp tục sứ vụ giảng dạy: Giảng xong, Người
bảo ông Simon: "Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá." Ông Simon
đáp: "Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả.
Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới."
(1) Làm theo thánh ý
Thiên Chúa: thách đố con người, trước tiên, phải bỏ ý mình. Là người có biết
bao kinh nghiệm về chài lưới, vất vả cả đêm không bắt được con nào, và đã giặt
giũ lưới xong; Phêrô giờ phải làm theo ý của một người không có kinh nghiệm về
chài lưới, lại bắt thả vào giờ cá không ăn, và trước bao nhiêu dân chúng và bạn
đồng nghiệp. Tuy thế, Phêrô cũng vâng lời làm, không phải vì tin sẽ bắt được
cá, nhưng vì lời truyền uy quyền của Chúa Giêsu.
Hiệu quả của việc làm
theo thánh ý Thiên Chúa: "Họ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến
nỗi hầu như rách cả lưới. Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến
giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần
chìm."
(2) Phản ứng của Phêrô
và các bạn: Họ kinh ngạc khi chứng kiến mẻ lưới lạ lùng xảy ra. Phêrô, Giacôbê
và Gioan là những người thuyền chài kinh nghiệm, các ông không ngờ trên đời còn
có người hiểu biết và kinh nghiệm hơn mình. Đây lại là bài học cho con người nữa:
Có khôn ngoan, hiểu biết và kinh nghiệm đến đâu chăng nữa, cũng vẫn phải mở
lòng để học hỏi và đón nhận những tinh hoa của người khác mỗi ngày, nhất là những
gì đến từ Thiên Chúa. Ngài vẫn không ngừng mở mắt con người để đón nhận những
ngạc nhiên mỗi ngày. Người tự mãn bằng lòng với những gì mình có, sẽ không cần
phải học hỏi, và sẽ bỏ lỡ nhiều cơ hội để trau dồi kiến thức trong cuộc đời.
Ông Simon Phêrô sấp mặt
dưới chân Đức Giêsu và nói: "Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội
lỗi!" Ông nhận ra Chúa Giêsu không phải là một con người bình thường,
nhưng có uy quyền của Thiên Chúa. Ông cũng nhận ra Chúa Giêsu biết tất cả những
gì ông suy nghĩ trước khi ông thả lưới bắt cá; vì thế, ông chấp nhận thân phận
yếu đuối, hèn hạ của mình, và khiêm nhường quì gối xuống xin tránh xa ông. Bấy
giờ Đức Giêsu lợi dụng cơ hội và bảo ông Simon: "Đừng sợ, từ nay anh sẽ là
người thu phục người ta." Một khi đã nhận ra sự thật và tình yêu Thiên
Chúa, con người chỉ còn một cách là bỏ hết mọi sự mà theo Người.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta cần học hỏi
và cầu nguyện để xin Thiên Chúa cho chúng ta hiểu đâu là thánh ý Ngài muốn cho
chúng ta trong cuộc đời; đồng thời xin Ngài ban sức mạnh để chúng ta thực hiện.
- Hiệu quả của việc thực
hiện thánh ý Thiên Chúa sẽ bảo đảm cho chúng ta sinh hoa kết quả ở đời này, và
được chung hưởng vinh quang với Thiên Chúa đời sau.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
07/09/2017
THỨ NĂM TUẦN 22 TN
Lc 5,1-11
“Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được
gì cả. Nhưng dựa vào lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” (Lc 5,5)
Suy niệm: “Không thầy đố mày làm nên.” Phê-rô rất ý thức sự
thật này qua lời tuyên bố đầy xác tín: “Chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà chẳng
được gì, nhưng dựa vào lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” Ông gác qua kinh nghiệm
đánh cá dày dạn của mình và nghe theo lời Thầy trong chính chuyện… đánh cá!
Phê-rô đã thể hiện cái tâm “tầm đạo” của ông bằng thái độ cởi mở, hoàn
toàn phá chấp, sẵn sàng lắng nghe. Và ông trúng đậm: một mẻ cá
đầy đến gần rách cả lưới! Nhưng đó mới chỉ là ‘khúc dạo đầu’ có tính tượng
trưng thôi; từ đây Phê-rô bỏ mọi sự mà theo Đức Giê-su để trở thành một tay
‘đánh lưới người’. Từ đây, ông lấy lời của Thầy làmđộng lực và điểm tựa
cho cả cuộc đời ông.
Mời Bạn: Đâu là động lực mạnh nhất
đang lèo lái tư tưởng và hành động của con người hôm nay? Phải chăng đó là tinh
thần độc tôn lợi nhuận của nền kinh tế toàn cầu hoá? Phải
chăng đó là chủ nghĩa hưởng thụ, hưởng lạc được hỗ trợ bởi đủ
thứ tiện nghi và dịch vu, và được quảng bá bởi cả một cỗ máy truyền thông đồ sộ?
Phải chăng đó là tham vọng quyền lực dẫn người ta đến chỗ phe
cánh kình chống triệt hạ nhau, sẵn sàng dùng mọi phương tiện miễn sao đạt mục
đích của mình?
Chia sẻ: Là môn đệ của Đức Ki-tô, ta phải làm gì để Lời Chúa thật
sự trở thành “ngọn đèn soi cho con bước,” trở thành động lực sâu xa nhất
của đời ta?
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày bạn dành thời giờ
suy niệm Lời Chúa, để Lời Chúa thấm nhập và dẫn dắt mọi việc của bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa
Giê-su, Chúa là Thầy dạy đích thực. Xin cho con luôn biết nghe và thực hành Lời
Chúa.
(5 phút Lời Chúa)
Từ nay anh sẽ bắt người (7.9.2017 – Thứ năm Tuần 22 Thường niên)
Chúa vẫn gọi tôi ra khỏi lối mòn quen thuộc, khỏi những điều tưởng như không thể đổi. Tôi có sẵn sàng lên đường theo Ngài không?
Suy niệm:
Chẳng ai ngờ cuộc đời
Simon có thể chuyển hướng.
Ông đã có nghề nghiệp ổn
định và đã lập gia đình.
Thế giới của ông là hồ
Ghênêxarét,
là những con cá quẫy đuôi
trong lưới,
là gia đình cần phải chăm
nom.
Ông yêu vợ con, ông yêu
biển cả.
Chúa đã đặt ông vui sống
trong thế giới ấy,
nên chỉ có Ngài mới có
thể kéo ông ra,
và bất ngờ đưa ông vào
một thế giới mới,
một đại dương bao la hơn
nhiều,
một gia đình rộng lớn hơn
vạn bội.
Chỉ Chúa mới có thể
làm trái tim ông say mê
một Ai khác,
yêu một Ai đó hơn những
người ông đã từng yêu.
Ðức Giêsu đã đến với
Simon thật tự nhiên.
Ngài chọn thuyền của ông
làm nơi giảng dạy.
Sau đó Ngài mời ông thả
lưới bắt cá,
Simon có nhiều lý do để
khước từ.
Ông có thể nhân danh kinh
nghiệm của mình
để thấy tốt hơn nên chờ
dịp khác,
hay nại lý do mệt mỏi,
sau một đêm ra khơn.
Nhưng Simon đã vâng lời,
chỉ vì tin Lời Thầy Giêsu,
Lời đầy quyền uy, Lời trừ
được quỷ (Lc 4,30).
Lời mạnh mẽ đã chữa cho
mẹ ông khỏi bệnh (4,39).
Mẻ cá lạ lùng, mẻ cá chỉ
có trong mơ.
Mẻ cá làm Simon run rẩy
nhận ra mình tội lỗi,
và nhận ra Ðấng ở gần
bên.
Mẻ cá bất ngờ mở đường
cho một lời mời gọi mới:
“Ðừng sợ, từ nay anh sẽ
thành kẻ bắt người.”
Simon lại có nhiều lý do
hơn để từ chối.
Chuyện gia đình bề bộn,
tương lai bấp bênh.
Kẻ quen bắt cá đâu có khả
năng bắt người.
Kẻ tội lỗi đâu xứng với
sứ mạng.
Nhưng một lần nữa, Simon
dám tin vào Lời Chúa,
để cho Chúa tự do lôi kéo
mình.
Ông đã bỏ lại bao điều
ông yêu mến.
Khi bỏ lại hai thuyền đầy
cá,
ông tin rằng những mẻ cá
mới đang đợi ông.
Chúa vẫn gọi tôi ra khỏi lối
mòn quen thuộc,
khỏi những điều tưởng như
không thể đổi.
Tôi có sẵn sàng lên đường
theo Ngài không?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
chúng con không hiểu tại
sao Chúa chọn Simon,
một người đánh cá ít học
và đã lập gia đình,
để làm vị Giáo Hoàng đầu
tiên của Giáo Hội.
Chúa xây dựng Giáo Hội
trên một tảng đá mong
manh,
để ai nấy ngất ngây trước
quyền năng của Chúa.
Hôm nay Chúa cũng gọi
chúng con
theo Chúa, sống cho Chúa,
đặt Chúa lên trên mọi sự:
gia đình, sự nghiệp,
người yêu.
Chúng con chẳng thể nào
từ chối
viện cớ mình kém đức kém
tài.
Chúa đưa chúng con đi xa
hơn,
đến những nơi bất ngờ,
vì Chúa cần chúng con ở
đó.
Xin cho chúng con một
chút liều lĩnh của Simon,
bỏ mái nhà êm ấm để lên
đường,
hạnh phúc vì biết mình
đang đi sau Chúa. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
7 THÁNG CHÍN
Liên Kết Với Cây
Nho
Dưới tác động của Chúa
Thánh Thần, mối kết hiệp thiêng liêng giữa cành và cây phải được củng cố. Bản
thân người được kêu gọi và Chúa Kitô phải hiệp nhất ngày càng thâm sâu hơn. Và
điều này nhất thiết có nghĩa rằng đương sự phải có kỷ luật sống và biết hy sinh
– cách riêng phải biết học hỏi và cầu nguyện. Chính sự hy sinh sẽ giải phóng
trái tim chúng ta, nhờ đó chúng ta có thể nhiệt thành bám chặt vào Lời Chúa.
Chính sự hy sinh sẽ thúc đẩy chúng ta quên mình để phục vụ anh chị em mình. Như
thánh Gioan viết: “Cành nào sinh hoa trái, thì sẽ được cắt tỉa để sinh nhiều
hoa trái hơn”. (Ga 15,2). Vì vậy, bạn đừng nghi ngờ tình yêu Thiên Chúa khi phải
đối diện với những thử thách hay khổ đau – bởi vì Chúa “cắt tỉa” những ai Người
yêu mến để người ấy sinh hoa trái dồi dào hơn.
Để nên một với Đức
Kitô, chúng ta phải đón nhận trọn vẹn Lời của Người. Lời này được chuyển đạt
cho chúng ta qua Thánh Kinh và qua truyền thống Giáo Hội. Giáo Hội gìn giữ và
giới thiệu Lời Chúa trong tất cả vẻ tinh ròng, nhất quán và trong tất cả sức mạnh
của Lời đó. Nhờ hoạt động của Chúa Thánh Thần và nhờ đoàn sủng của quyền giáo
huấn, Giáo Hội có thể chuyển trao Tin Mừng cho mọi thế hệ. Thật vậy, một thái độ
vâng phục trong tình yêu đối với quyền giáo huấn đích thực của Giáo Hội sẽ đảm
bảo cho chúng ta nắm bắt được Lời của Thiên Chúa. Bởi nếu không bám vào Lời
Chúa, chúng ta sẽ không thể kết hiệp với Đức Kitô – sự kết hiệp đem lại cho ta
sự sống. Trung thành với quyền giáo huấn của Giáo Hội, đó là một điều kiện tất
yếu để có thể nhận hiểu đúng các “dấu chỉ của thời đại”. Nhờ đó chúng ta được ở
trong mối liên kết với Cây Nho trao ban nguồn sống.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 07-9 Thứ Năm tuần
22 thường niên
LỜI SUY NIỆM: Trong
câu chuyện Chúa Giêsu kêu gọi bốn môn đệ đầu tiên. Cho chúng ta thấy Chúa thường
chọn gọi môn đệ khi họ đang làm việc, Ngài không phân biệt họ là ai và đang làm
nghề gì, miễn là họ đang có một công việc làm để nuôi sống bản thân và gia
đình. Điều này giúp cho chúng ta phải biết chuẩn bị cho mình một cái nghề, để
có thu nhập nuôi sống bản thân mình, để khỏi ăn bám vào người khác, hây cộng
đoàn. Để khi Chúa gọi, chúng ta sẽ sẵn sàng lên đường. Chúa sẽ hướng dẫn công
việc của chúng ta đi vào con đường của Ngài; để nâng cao đời sống cho mình và
cho cả tha nhân .
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
7 Tháng Chín
Chân Phước Frederick Ozanam
(1813 -1853)
Chân Phước Frederick Ozanam
(1813 -1853)
Vì tin tưởng ở giá trị
vô cùng của mỗi một con người, Frederick đã phục vụ người nghèo ở Balê và đã
lôi cuốn những người khác phục vụ người nghèo trên thế giới. Qua tổ chức St.
Vincent de Paul, công việc của Chân Phước Frederick còn tiếp tục cho đến ngày
nay.
Frederick là con thứ
năm trong 14 người con của ông bà Jean và Marie Ozanam, và là một trong ba người
còn sống cho đến tuổi trưởng thành. Khi là thiếu niên, anh nghi ngờ tôn giáo của
mình. Việc đọc sách thánh và cầu nguyện dường như không giúp ích gì, nhưng sau
những lần thảo luận với Cha Noirot của Ðại Học Lyons đã làm sáng tỏ nhiều vấn đề.
Frederick muốn học về
văn chương, mặc dù cha anh, một bác sĩ, muốn anh trở thành một luật sư.
Frederick vâng theo ý cha và năm 1831 anh đến Balê học luật tại đại học Sorbonne.
Khi một vài giáo sư chế nhạo giáo huấn Công Giáo trong các bài giảng, Frederick
lên tiếng bảo vệ Giáo Hội.
Một câu lạc bộ về biện
luận do Frederick thành lập đã thay đổi hướng đi cuộc đời anh. Trong câu lạc bộ
này, người Công Giáo, người vô thần và người chủ trương bất-khả-tri tranh luận
về những vấn đề xảy ra hàng ngày. Có một lần, sau khi Frederick nói về vai trò
của Kitô Giáo trong nền văn minh, một hội viên lên tiếng: "Này ông Ozanam,
chúng ta hãy thành thật với nhau và hãy thiết thực. Tôi hỏi ông, ngoài việc thảo
luận ông còn làm gì để chứng tỏ đức tin của ông?"
Frederick đau điếng bởi
câu hỏi ấy. Sau đó anh quyết tâm rằng lời nói phải đi đôi với hành động. Và
cùng với một người bạn, anh đến thăm những người nghèo ở chung cư Balê và giúp
đỡ bất cứ gì họ có thể. Không bao lâu một nhóm người thiện chí nhằm giúp đỡ những
ai có nhu cầu được thành lập dưới sự bảo trợ của tổ chức St. Vincent de Paul do
Frederick đứng đầu.
Nghĩ rằng đức tin Công
Giáo cần phải được một nhà thuyết giảng nổi tiếng giải thích các giáo huấn,
Frederick nài nỉ Ðức Tổng Giám Mục Balê chỉ định Cha Lacordaire, nhà thuyết giảng
đại tài của Pháp thời ấy, đến giảng trong Tuần Thánh ở Vương Cung Thánh Ðường
Notre Dame. Người ta tham dự rất đông và từ đó trở đi đã trở thành một truyền
thống hàng năm ở Balê.
Sau khi tốt nghiệp đại
học Sorbonne, Frederick dạy luật tại Ðại Học Lyons. Ngài cũng đậu bằng tiến sĩ
văn chương. Sau đó, vào ngày 23-6-1841, ngài kết hôn với Amelie Soulacroix, và
trở về Sorbonne dạy văn chương. Là một giảng viên đáng kính nể, Frederick đã
đem lại nhiều lợi ích cho sinh viên. Trong khi đó, tổ chức St. Vincent de Paul
lan tràn khắp Âu Châu. Riêng ở Balê có tới 25 chi nhánh.
Vào năm 1846,
Frederick, Amelie và cô con gái Marie đến nước Ý; ở đây Frederick hy vọng sẽ phục
hồi sức khỏe yếu kém của mình. Và họ đã trở lại Ý vào năm sau đó. Cuộc cách mạng
1848 đã khiến nhiều người ở Balê cần đến sự giúp đỡ của tổ chức St. Vincent de
Paul. Số người thất nghiệp lên đến 275,000. Chính phủ yêu cầu Frederick và các
cộng tác viên của ngài trông coi tổ chức giúp đỡ người nghèo của chính phủ. Các
hội viên St. Vincent de Paul ở khắp Âu Châu tuốn đến Balê để giúp đỡ.
Sau đó Frederick thành
lập tờ báo, Thời Ðại Mới, để bảo vệ sự công chính cho người nghèo và giới lao động.
Nhiều người Công Giáo không vui với những bài viết của Frederick. Cho rằng người
nghèo là "tư tế của dân tộc," Frederick nói rằng sự đói khát và mồ
hôi của người nghèo tạo thành một hy lễ có thể đền bù tội lỗi nhân loại.
Vào năm 1852, sức khỏe
yếu kém buộc Frederick phải trở về Ý với vợ và cô con gái. Ngài từ trần ngày
8-9-1853. Trong tang lễ của Frederick, Cha Lacordaire mô tả ngài như "một
trong những tạo vật được đặc ân trực tiếp xuất phát từ bàn tay Thiên Chúa, mà
trong con người ấy Thiên Chúa đã nối kết sự nhạy cảm với kỳ tài để khích động
thế giới."
Frederick được phong
chân phước năm 1997. Vì ngài có viết một tuyệt tác nhan đề Thơ Thánh Phanxicô
Trong Thế Kỷ 13, và vì cảm nhận của ngài về phẩm giá của người nghèo rất gần với
tư tưởng của Thánh Phanxicô, nên thật thích hợp để coi ngài là một trong những
"vĩ nhân" của dòng Phanxicô.
Lời Bàn
"Ai chế nhạo
người nghèo là xúc phạm đến Thiên Chúa" (Cách
Ngôn 17:5). Frederick Ozanam không bao giờ coi thường người nghèo trong bất cứ
sự phục vụ nào mà ngài có thể thi hành. Ðối với ngài, mỗi một người, dù là đàn
ông, đàn bà hay trẻ em đều thật đáng quý. Sự phục vụ người nghèo đã dạy cho
Frederick những điều về Thiên Chúa mà ngài không thể tìm thấy ở bất cứ đâu
khác.
Lời Trích
Giáo sư Bailly, giám đốc
linh hướng cho chi nhánh đầu tiên của tổ chức St. Vincent de Paul, nói với
Frederick và các cộng sự viên về đức ái, "Cũng như Thánh Vinh Sơn,
các bạn cũng sẽ nhận ra rằng người nghèo giúp các bạn nhiều hơn là các bạn giúp
họ."
Trích NguoiTinHuu.com
07 Tháng Chín
Ðâu Là Hạnh Phúc Ðích Thực
Seiji Katagire, một phi công Nhật Bản, đang trên cần lái
của chiếc phản lực cơ DC 8 của hãng hàng không dân sự với 174 hành khách trên
tàu. Ðang lúc anh chuẩn bị đáp xuống phi trường Ðông Kinh, thì anh bỗng nghe được
những âm thanh khủng khiếp báo hiệu một sự chết chóc rùng rợn. Do phản ứng tự
nhiên, anh đã kéo giật cần lái, khiến cho chiếc máy bay đâm nhào xuống đất gây
tử thương cho 24 hành khách và hàng trăm người bị thương.
Khi cuộc điều tra về tai nạn kết thúc thì anh được gửi
ngay đến bệnh viện tâm thần. Các bác sĩ về khoa thần kinh học cho rằng những tiếng
kêu gào khủng khiếp mà viên phi công đã nghe được, xuất hiện ngay trong cơn ác
mộng giữa lúc tỉnh táo của anh và đó chính là nguyên nhân gây ra tai nạn...
Theo các bác sĩ tâm thần, ác mộng xảy ra trong tình trạng nửa tỉnh nửa mơ là dấu
hiệu báo trước một cơn khủng hoảng tinh thần.
Theo những con số chính xác được tiết lộ từ các bệnh viện
thần kinh tại Nhật Bản, thì con số người mắc bệnh mất trí và thác loạn thần
kinh đã gia tăng theo tỷ lệ thuận với sự phát triển khoa học kỹ thuật và kinh tế
tại quốc gia này... Người Nhật Bản nổi tiếng là người cần cù siêng năng nhất thế
giới. Từ em bé mới tập tễnh cắp sách đến trường với một vị bộ trưởng trong
chính phủ, tất cả mọi người đều lấy sự bon chen và lấy sự phấn đấu làm phương
châm của cuộc sống... Sự cố gắng đó vừa đưa nước Nhật đến chỗ phồn thịnh cũng vừa
xô đẩy người dân đến tình trạng căng thẳng không ngừng. Một chút lơ đễnh có thể
đưa đến thất bại, một chút sơ sót có thể đưa đến chỗ mất công ăn việc làm... Tự
ái cá nhân và tự ái dân tộc khiến người Nhật không chịu đựng được sự thất bại.
Một lần thi trượt có thể xô ngã không biết bao nhiêu học sinh Nhật đến chỗ tự vận.
Nhật Bản là quốc gia được coi là mạnh nhất Á Châu và là
nước một trong những kỹ thuật cao nhất thế giới. Nhưng chúng ta hãy tự hỏi: liệu
sự giàu có phồn thịnh đó có đem lại cho con người hạnh phúc hay không?
Hạnh phúc là một cái
gì vô cùng tương đối... Nhà giàu đứt tay bằng ăn mày đổ ruột.
Chúng ta hãy thử so
sánh niềm vui của các trẻ em thuộc hai xã hội khác nhau. Trong một gia đình mà
cơm trắng được coi như một thứ xa xỉ phẩm, thì chắc chắn một ổ bánh mì tây sẽ tạo
cho các em bé trong gia đình nghèo một niềm vui gấp nghìn lần niềm vui của những
em bé suốt đời sống trên nhung lụa và ăn toàn cao lương mỹ vị.
Một chiếc áo mới mỗi
năm chỉ được mặc một lần của em bé nhà nghèo có lẽ sẽ làm cho em bé đó vui hơn
tất cả những em bé suốt đời chỉ biết có lụa là gấm vóc.
Của cải vật chất là một
điều kiện cần thiết để cho con người được sống xứng với phẩm giá con người. Những
phương tiện kỹ thuật giúp con người phát triển nhiều hơn trong nhân cách. Sự
sung túc về vật chất phải đem lại sự phát triển nhân bản và tinh thần. Có hiều
hơn để nên người nhiều hơn: đó là khẩu hiệu người ta thường đề ra để kêu gọi
giúp đỡ các nước kém mở mang... Tuy nhiên, tự nó, của cải vật chất, sự giàu có,
những phương tiện văn minh tiến bộ không phải là cùng đích của con người.
Người Kitô luôn thức tỉnh
để đánh giá đúng những phương tiện vật chất họ đang sử dụng hay đang tìm cách để
đắc thủ. Sự chạy đua với những phương tiện vật chất không nên làm họ mờ mắt,
bán đứng lương tâm của mình.
Hạnh phúc duy nhất và
đích thực trong cuộc sống của người Kitô phải là chính Chúa. Có được hạnh phúc
đó trong tâm hồn, chúng ta sẽ đánh giá đúng mức của cải vật chất và đồng thời sẽ
tìm được hạnh phúc ngay trong những điều kiện thiếu thốn nhất của cuộc sống.
Trích sách Lẽ Sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét