Trang

Thứ Hai, 11 tháng 9, 2017

12-09-2017 : THỨ BA - TUẦN XXIII THƯỜNG NIÊN

12/09/2017
Thứ ba tuần 23 thường niên


Bài Ðọc I: (Năm I) Cl 2, 6-15
"Chúa đã cho anh em được chung sống với Người, Người đã ân xá mọi tội lỗi của anh em".
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôxê.
Anh em thân mến, như anh em đã nhận lãnh Chúa Giêsu Kitô, anh em hãy sống trong Người, hãy đâm rễ và xây dựng trong Người, và kiên trì trong lòng tin, như anh em đã học biết, hãy đầy lòng cảm tạ trong Người.
Anh em hãy cẩn thận, đừng để ai lấy triết lý và những mánh khoé gian giảo mà lừa dối anh em, theo truyền thống loài người, theo những yếu tố phàm trần, chứ không theo Ðức Kitô; nơi Người chứa đựng tất cả sự viên mãn của bản tính Thiên Chúa, và trong Người, anh em cũng được sung mãn, chính Người là Ðầu mọi thủ lãnh và quyền năng. Trong Người, anh em đã chịu cắt bì, một phép cắt bì không do tay người phàm cất khỏi xác thịt, nhưng là phép cắt bì của Ðức Kitô. Nhờ phép rửa tội, anh em đã được mai táng làm một với Ðức Kitô, anh em cũng được sống lại với Người, bởi đã tin vào quyền năng Thiên Chúa, Ðấng đã cho Người từ cõi chết sống lại.
Anh em vốn đã chết vì tội lỗi anh em và bởi không cắt bì tính xác thịt của anh em, (nhưng) Thiên Chúa đã cho anh em được chung sống với Người. Người đã ân xá mọi tội lỗi chúng ta, đã huỷ bỏ văn tự bất lợi cho chúng ta, vì (nó) làm cho chúng ta bị kết án; Người đã huỷ bỏ bản văn tự đó bằng cách đóng đinh nó vào thập giá. Người đã tước quyền những kẻ chấp chính và những kẻ cầm quyền. Người đã mạnh bạo điệu chúng ra và toàn thắng chúng trong bản thân Người.
Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 144, 1-2. 8-9. 10-11
Ðáp: Chúa hảo tâm với hết mọi loài (c. 9a).
Xướng: 1) Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa, con sẽ ca khen Chúa, và con sẽ chúc tụng danh Chúa tới muôn đời. Hằng ngày con sẽ chúc tụng Chúa, và con sẽ khen ngợi danh Chúa tới muôn đời. - Ðáp.
2) Chúa nhân ái và từ bi, chậm bất bình và giàu ân sủng. Chúa hảo tâm với hết mọi loài, và từ bi với mọi công cuộc của Chúa. - Ðáp.
3) Lạy Chúa, mọi công cuộc của Chúa hãy ca ngợi Chúa, và các thánh nhân của Ngài hãy chúc tụng Ngài. Thiên hạ hãy nói lên vinh quang nước Chúa, và hãy đề cao quyền năng của Ngài. - Ðáp.

Alleluia: Pl 2, 15-16
Alleluia, alleluia! - Anh em hãy tích trữ lời ban sự sống. Anh em hãy chiếu sáng như những vì sao ở giữa thế gian. - Alleluia.

Phúc Âm: Lc 6, 12-19
"Suốt đêm, Người cầu nguyện, Người chọn mười hai vị mà Người gọi là Tông đồ".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Trong những ngày ấy, Chúa Giêsu lên núi cầu nguyện, và suốt đêm, Người cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Sáng ngày, Người gọi các môn đệ và chọn mười hai vị mà Người gọi là Tông đồ: Ðó là Simon, mà Người đặt tên là Phêrô, và em ông là Anrê, Giacôbê và Gioan, Philipphê và Bartôlômêô, Matthêu và Tôma, Giacôbê con ông Alphê và Simon cũng gọi là Nhiệt Thành, Giuđa con ông Giacôbê và Giuđa Iscariốt là kẻ phản bội.
Người đi xuống với các ông, và dừng lại trên một khoảng đất bằng phẳng, có nhóm đông môn đệ cùng đoàn lũ dân chúng đông đảo từ khắp xứ Giuđêa, Giêrusalem và miền duyên hải Tyrô và Siđôn đến nghe Người giảng và để được chữa lành mọi bệnh tật. Cả những người bị quỷ ô uế hành hạ cũng được chữa khỏi, và tất cả đám đông tìm cách chạm tới Người, vì tự nơi Người phát xuất một sức mạnh chữa lành mọi người.
Ðó là lời Chúa.


Suy Niệm: Chọn Nhóm Mười Hai
Lịch sử ơn cứu rỗi đã khởi đầu và tiếp diễn bằng những cuộc tuyển chọn. Ở khởi đầu lịch sử này, từ trong đám dân du mục vô danh tại miền Lưỡng hà địa, Thiên Chúa đã chọn Abraham; trong những người con của ông, Ngài chỉ chọn Isaac; và trong những người con của Isaac, Ngài chỉ chọn Yacob làm người cha của mười hai chi tộc Israel. Ðể thực hiện cuộc giải phóng con cái Israel ra khỏi ách nô lệ Ai Cập, Ngài đã chọn Môsê làm thủ lãnh. Sau khi Israel đã được Ngài chọn làm dân riêng và qua đó thực thi chương trình cứu rỗi, Thiên Chúa cũng tiếp tục một đường hướng: Ngài chọn lựa một số người và trao cho họ một trách vụ đặc biệt: Ngài đã chọn Ðavít làm vua, thay thế cho Saul; Ngài đã chọn một số người làm ngôn sứ cho Ngài.
Tất cả những chọn lựa của Thiên Chúa đều bất ngờ, nghĩa là vượt lên trên những tiêu chuẩn chọn lựa thông thường của con người. Từ Abraham qua Môsê, đến các ngôn sứ và Ðavít, tất cả đều được chọn lựa không phải vì tài năng đức độ riêng của họ: Môsê chỉ là một người ăn nói ngọng nghịu; Ðavít là cậu bé kém cỏi nhất trong số anh em mình, Yêrêmia, Isaia đều nhận ra nỗi bất lực yếu hèn của mình khi được Thiên Chúa chọn làm ngôn sứ.
Tiếp tục đường lối của Thiên Chúa, Chúa Giêsu cũng đã chọn các môn đệ của Ngài theo những tiêu chuẩn bất ngờ nhất. Mười hai Tông đồ được Ngài chọn làm cộng sự viên thân tín nhất và đặt làm cột trụ Giáo Hội, không phải là bậc tài ba xuất sắc, cũng không phải là thành phần ưu tú thuộc giai cấp thượng lưu trong xã hội; trái lại họ chỉ là những dân chài quê mùa dốt nát miền Galilê; có người xuất thân từ hàng ngũ thu thuế tức là hạng người thường bị khinh bỉ.
Thánh Luca đã ghi lại một chi tiết rất ý nghĩa trong việc lựa chọn của Chúa Giêsu: Ngài đã cầu nguyện suốt đêm. Không ai biết rõ nội dung, nhưng sự liên kết với Thiên Chúa trong cầu nguyện và việc chọn lựa cho thấy tính cách nhưng không của ơn gọi: Thiên Chúa muốn gọi ai tùy Ngài và sự lựa chọn đúng không dựa vào tài đức của con người. Chúa Giêsu đã cầu nguyện, bởi vì Ngài biết rằng tự sức riêng, con người không thể làm được gì. Phêrô đã cảm nghiệm thế nào là sức riêng của con người khi ông chối Chúa ba lần; sự đào thoát của các môn đệ trong những giờ phút nguy ngập nhất của cuộc đời Chúa, và nhất là sự phản bội của Yuđa, là bằng chứng hùng hồn nhất của sức riêng con người. Bỏ mặc một mình, con người chỉ chìm sâu trong vũng lầy của yếu đuối và phản bội.
Từ mười hai người dân chài thất học, Chúa Giêsu đã xây dựng Giáo Hội của Ngài. Nền tảng của một Giáo Hội không phải là sức riêng của con người, mà là sức mạnh của Ðấng đã hứa: "Thầy sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế". Chính sự hiện diện sinh động và ơn thánh của Ngài mới có thể làm cho Giáo Hội ấy đứng vững đến độ sức mạnh của hỏa ngục không làm lay chuyển nổi. Thánh Phaolô, người đã từng là kẻ thù số một của Giáo Hội cũng đã bất thần được Chúa Giêsu chọn làm Tông đồ cho dân ngoại. Ngài luôn luôn cảm nhận được sức mạnh của ơn Chúa: "Tôi sống, nhưng không phải tôi sống, mà là chính Chúa Kitô sống trong tôi", hoặc "Nếu phải vinh quang, thì tôi chỉ vinh quang về những yếu đuối của tôi mà thôi, vì khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh".
Suy niệm về việc Chúa Giêsu tuyển chọn mười hai Tông đồ của Ngài, chúng ta được mời gọi nhận ra thân phận yếu đuối bất toàn của chúng ta, đồng thời nói lên niềm tín thác của chúng ta vào tình yêu của Ngài. Chỉ có một sức mạnh duy nhất để chúng ta nương tựa vào, đó là sức mạnh của ơn Chúa. Với niềm xác tín đó, thì dù phải trải qua lao đao thử thách, chúng ta vẫn luôn hy vọng rằng tình yêu của Chúa sẽ mang lại những điều thiện hảo cho chúng ta.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)


LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ Ba Tuần 23 TN1
Bài đọcCol 2:6-15; Lk 6:12-19

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Đức Kitô là chìa khóa đem ơn cứu độ đến cho con người.
Xưa cũng như nay, người tín hữu sống trong thế giới bị cám dỗ rất nhiều bởi các tư tưởng và chủ thuyết sai lạc nhằm đưa con người xa lìa sự thật của Thiên Chúa. Nếu không được bén rễ sâu trong chân lý, người tín hữu sẽ dễ dàng bị lung lay đức tin, hay bị thay đổi vì những học thuyết này.
Các bài đọc hôm nay muốn giúp con người nhận ra đâu là những điều chính yếu mang lại ơn cứu độ cho con người. Trong bài đọc I, thánh Phaolô quả quyết Đức Kitô và các giáo lý của Ngài là trọng tâm giúp con người đạt tới ơn cứu độ. Các tín hữu cần cầu nguyện và kết hợp sâu xa với Ngài, đồng thời cũng phải học hỏi và thi hành những gì Ngài dạy. Đừng để cho bất kỳ một học thuyết nào mê hoặc và thuyết phục để các tín hữu sống xa những lời dạy của Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu cầu nguyện suốt đêm với Thiên Chúa để có thể chọn lựa những Tông Đồ dám hy sinh để xây dựng Giáo-hội mà Ngài sắp thiết lập. Sau khi đã chọn lựa, Ngài cho các ông ở với mình để dạy dỗ và ban tặng những ơn thánh cần thiết để các ông thi hành sứ vụ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Hãy bén rễ sâu và xây dựng đời mình trên nền tảng là Đức Giêsu Kitô.
1.1/ Những điều người môn đệ cần làm: Trình thuật hôm nay là phần dạy dỗ của Thư Colossê. Các tín hữu Colossê bị cám dỗ từ nhiều phía: giáo thuyết của những người Do-thái đòi họ phải cắt bì và tuân giữ các Lề Luật; giáo thuyết của các triết-gia theo Phái Thuần Tri (Gnosticism) hứa hẹn họ có những kiến thức bí mật giúp linh hồn thoát ra khỏi thân xác để hưởng hạnh phúc đời đời; giáo thuyết dạy Đức Kitô cũng chỉ là một trong số các thần, và phải tôn thờ nhiều thần; các giáo thuyết dạy phải tôn thờ mặt trời, các tinh tú, và phải giữ cẩn thận các ngày, tháng, năm... Thánh Phaolô dạy các tín hữu phải tránh xa các giáo thuyết này, tập trung trong Đức Kitô, và làm những điều sau đây:
(1) Nếu anh em đã nhận Đức Giêsu Kitô làm Chúa, thì hãy tiếp tục sống kết hợp với Người. Người tín hữu sống kết hợp với Đức Kitô bằng việc tham dự Lễ Bẻ Bánh và đời sống cầu nguyện.
(2) Anh em hãy bén rễ sâu và xây dựng đời mình trên nền tảng là Đức Giêsu Kitô: Sống Lời Chúa là nền tảng cuộc đời của các tín hữu.
(3) Hãy dựa vào đức tin mà anh em đã được thụ huấn, và để cho lòng chan chứa niềm tri ân cảm tạ: Người tín hữu hãy để cho đức tin vào Thiên Chúa hướng dẫn cuộc đời và đừng lo lắng chi cả.
(4) Hãy coi chừng chớ để ai gài bẫy anh em bằng mồi triết lý và những tư tưởng giả dối rỗng tuếch theo truyền thống người phàm và theo những yếu tố của vũ trụ chứ không theo Đức Kitô. Để đề phòng những giáo huấn sai lạc, người tín hữu đòi phải biết những giáo huấn chân thật của Đức Kitô.
Nói tóm, người tín hữu không cần một thần nào khác ngoài Đức Kitô để được hưởng ơn cứu độ, vì “Thật vậy, nơi Người, tất cả sự viên mãn của thần tính hiện diện cách cụ thể, và trong Người, anh em được sung mãn: Người vốn là đầu mọi quyền lực thần thiêng.”
1.2/ Phép Rửa của Đức Kitô đủ để mang lại ơn cứu độ cho con người: Kế tiếp, thánh Phaolô nói về tầm quan trọng của bí tích Rửa Tội trong việc mang lại ơn cứu độ cho con người, để chống lại việc những người Do-thái đòi các tín hữu phải được cắt bì: “Trong Người, anh em đã được chịu phép cắt bì, không phải phép cắt bì do tay người phàm, nhưng là phép cắt bì của Đức Kitô, có sức lột bỏ con người tội lỗi của anh em.”
Khi chịu bí-tích Rửa Tội, người tín hữu cùng được mai táng với Đức Kitô và cùng được trỗi dậy với Người, vì tin vào quyền năng của Thiên Chúa, Đấng làm cho Người trỗi dậy từ cõi chết. Hơn nữa, trước khi chịu bí-tích Rửa Tội, một người coi như đã chết vì tội; nhưng sau khi được chịu bí-tích này, người tín hữu được Thiên Chúa cho cùng sống với Đức Kitô, vì Thiên Chúa đã ban ơn tha thứ mọi sa ngã lỗi lầm của họ.
Thánh Phaolô cũng xác tín Lề Luật không đủ sức để cứu độ con người, đó là lý do Thiên Chúa hủy bỏ Giao-ước cũ: “Người đã xoá sổ nợ bất lợi cho chúng ta, sổ nợ mà các giới luật đã đưa ra chống lại chúng ta. Người đã huỷ bỏ nó đi, bằng cách đóng đinh nó vào thập giá.” Ngài cũng tuyên bố: Không một kiến thức nào (chống lại giáo phái Thuần Tri, Gnosticism) có thể giải thoát con người trừ kiến thức về Đức Kitô.
2/ Phúc Âm: Chọn các Tông Đồ dám hy sinh tiếp tục sứ vụ xây dựng Giáo Hội.
2.1/ Đức Kitô chọn các Tông-đồ: Tại Caesarea Philip, Chúa Giêsu đã chính thức chọn Phêrô là Đá để xây dựng Giáo-hội mà Ngài sắp thiết lập. Tuy nhiên, một mình Phêrô không đủ để điều hành một số người quá lớn nên Chúa chọn thêm 11 Tông Đồ để cùng điều hành. Một số những điều chúng ta học được từ cách chọn lựa của Chúa Giêsu hôm nay:
- Ngài không chọn bất cứ ai, nhưng từ những môn đệ của Ngài. Chúng ta cần phân biệt hai danh từ môn đệ và tông đồ. Theo tiếng Hy-lạp, danh từ môn đệ, mathetês, đến từ động từ học hỏi, người môn đệ là người học hỏi từ Thầy mình; trong khi danh từ tông đồ, apóstolos, đến từ động từ sai đi, tông đồ là người được sai đi. Chính Chúa Giêsu đã cho Giáo-hội một cấu trúc: các môn đệ, các tông đồ, Phêrô người kế vị Ngài; không phải ai cũng được sai đi và ai cũng có quyền quyết định.
- Ngài đã thức suốt đêm để đàm đạo với Chúa Cha để chọn các Tông Đồ theo tiêu chuẩn của Thiên Chúa. Nhìn vào danh sách những người được chọn, chúng ta chẳng thấy có gì nổi bật nơi họ, nếu xét theo tiêu chuẩn của con người như khôn ngoan, đạo đức, nổi tiếng, quyền thế, giầu có … Chẳng những thế, họ còn là những người yếu đuối, tội lỗi, và tính tình rất khác nhau: Một Phêrô yếu đuối vừa mạnh dạn tuyên xưng sẽ không bao giờ bỏ Chúa, lại chối Chúa 3 lần trong đêm đó. Một Matthew thu thuế bị coi là người tội lỗi và kẻ thù của người Do-thái lại được Chúa chọn để ở chung với Simon biệt danh là Quá Khích. Sở dĩ có biệt danh này vì ông là người bảo thủ, rất ghét đế quốc Rôma và có thể ám sát những người làm tay sai cho họ. Và một Giuđa Iscarioth, mà Người biết trước sẽ trở thành kẻ phản bội.
2.2/ Chúa Giêsu chuẩn bị cho các ông thi hành sứ vụ: Sau khi đã chọn xong, Chúa Giêsu bắt đầu huấn luyện các ông bằng những lời dạy dỗ và gương sáng của chính Ngài. Các ông phải hy sinh từ bỏ nghề nghiệp và gia đình để đi theo Chúa và sống với nhau, học những lời giảng dạy của Ngài, trừ quỉ và chữa lành.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Để khỏi mất đức tin, người môn đệ cần kết hợp sâu xa với Đức Kitô trong lời cầu nguyện và năng lãnh nhận các bí-tích.
- Để có thể chống lại những lạc thuyết của thế gian, người môn đệ cần học hỏi các chân lý của Đức Kitô và mang ra áp dụng trong đời sống.

Lm.Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.



12/09/2017
THỨ BA TUẦN 23 TN
Thánh Danh Đức Ma-ri-aLc 6,12-19

TÌM NGƯỜI KẾ THỪA

Trong những ngày ấy, Đức Giê-su đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ. (Lc 6,12-13)

Suy niệm: Thánh giáo hoàng Gio-an Phao-lô II gọi ban Lễ Sinh ở các giáo xứ là “vườn ươm ơn gọi”. Quan điểm ấy bộc lộ niềm thao thức của Hội Thánh trong việc tìm người kế thừa mọi hoạt động truyền giáo. Làm như thế là Hội Thánh đang nối gót Thầy mình. Vì muốn sứ mạng của Ngài được nối tiếp cho đến tận thế, Đức Giê-su tuyển chọn những người thừa kế Ngài bằng cách trước hết cầu nguyện với Thiên Chúa Cha suốt đêm. Việc cầu nguyện lâu giờ để thỉnh ý Chúa Cha cho thấy tầm quan trọng vô cùng của vấn đề. Dù vậy, việc cầu nguyện cũng không miễn chuẩn cho Ngài nhiệm vụ đào luyện các tông đồ. Từng ngày, bằng nhiều cách, nhất là bằng gương sống, Đức Giê-su nhào luyện tâm hồn các ông với men Ki-tô, để các ông biết thao thức về số phận của các linh hồn, biết vinh dự thành người cộng tác với Thiên Chúa, thành người kế thừa công việc cứu độ của Ngài. Nhóm người kế thừa đầu tiên ấy là Hội Thánh.

Mời Bạn: Bạn là Ki-tô hữu, đang đảm nhận công việc gì trong Giáo xứ? Bạn đã chuẩn bị kỹ lưỡng người kế thừa công việc của bạn chưa?

Chia sẻ: Làm thế nào để chọn người kế thừa việc truyền giáo?

Sống Lời Chúa: Với hết lòng yêu mến Hội Thánh, bạn tìm người kế thừa cho những công việc của bạn tại giáo xứ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa chọn con tiếp tục công việc truyền giáo của Chúa và đòi buộc chúng con cộng tác với nhau đào luyện người kế thừa tương lai. Xin Chúa giúp con quyết tâm thực hiện.
(5 phút Lời Chúa)

Thc sut đêm cu nguyn (12.9.2017 – Th ba Tun 23 Thường niên)
Thiên Chúa mun vén m cho tôi biết ý đnh ca Ngài v tôi, nhưng Ngài đòi tôi ct công tìm kiếm. Hnh phúc cho ai tìm thy ý Chúa sau nhng đêm dài trăn tr!


Suy nim:
Đức Giêsu là con người cầu nguyện:
đây là nét nổi bật của Tin Mừng Luca.
Ngài cầu nguyện suốt cuộc đời trần thế,
từ khi nhận phép rửa của Gioan ở sông Giođan (Lc 3, 21)
đến khi hấp hối trên thập giá (23, 34. 46).
Đối với Ngài, cầu nguyện là chuyện Con đi gặp Cha,
là cuộc chuyện trò thân mật giữa Cha và Con.
Chính vì thế các lời cầu nguyện của Ngài (10, 21; 22, 42; 23, 34. 46).
đều bắt đầu bằng hai tiếng Abba, Cha ơi, thân thương.
Cần một không gian tĩnh lặng và riêng tư để gặp Cha (9, 18),
nên Đức Giêsu thường lên núi (6, 12; 9, 28)
hay vào chỗ hoang vắng (5, 16).
Nhưng có khi Ngài cầu nguyện tự phát trước mặt môn đệ (10, 21),
hay dẫn các môn đệ đến nơi mình sắp cầu nguyện (9, 28; 22, 39).
Gặp Cha là hơi thở đem lại sự sống và hạnh phúc cho Đức Giêsu.
Ngài múc lấy toàn bộ ý nghĩa đời mình qua các cuộc gặp gỡ đó.
Bài Tin Mừng hôm nay
cho thấy một lần cầu nguyện đặc biệt của Đức Giêsu.
Ngài đã thức suốt đêm nơi một ngọn núi (c. 12).
Ngài cố ý đến ngọn núi này để gặp gỡ Thiên Chúa là Cha của Ngài.
Đức Giêsu có điều cần hỏi ý Cha trước khi đi tới một quyết định.
Và đây là một quyết định quan trọng.
Đã có một đám đông môn đệ theo Ngài (Lc 6, 17),
bây giờ Đức Giêsu muốn tuyển chọn một nhóm nhỏ
để họ ở gần Ngài hơn và cộng tác với Ngài sát hơn.
Đức Giêsu không muốn tự chọn cho mình những cộng sự viên.
Ngài muốn đặt việc chọn lựa này trong bầu khí cầu nguyện.
Ngài coi nhóm đặc biệt này là “những kẻ Cha đã ban cho Con,”
“những kẻ Cha đã chọn từ giữa thế gian” (Ga 17, 6. 9).
Đức Giêsu chỉ muốn chọn những người Cha đã chọn cho mình.
Đến sáng Ngài mới rõ ý Cha, mới làm xong việc chọn lựa.
Như thế cả Đức Giêsu cũng phải vất vả tìm kiếm ý Cha.
Cuối cùng Ngài đã chọn được Mười Hai ông mà Ngài gọi là tông đồ.
Đời người được đan kết bằng những chọn lựa lớn nhỏ.
Có những trường hợp dễ phân biệt trắng đen.
Nhưng có khi tôi phân vân không rõ điều nào tốt hơn,
và đâu thực sự là điều Chúa muốn cho đời tôi.
Gặp gỡ Chúa trong lặng lẽ cô tịch, với tâm hồn tự do thanh thoát,
chúng ta có cơ may nhận được ánh sáng từ trên cao.
Nếu tôi làm theo ý Chúa, đời tôi sẽ được hạnh phúc, dù phải hy sinh.
Nếu tôi cương quyết làm theo ý mình, dù biết ngược với ý Chúa,
thì lòng tôi sẽ chẳng được bình an.
Thiên Chúa muốn vén mở cho tôi biết ý định của Ngài về tôi,
nhưng Ngài đòi tôi cất công tìm kiếm.
Hạnh phúc cho ai tìm thấy ý Chúa sau những đêm dài trăn trở!
Cầu nguyn:

Lạy Chúa,
con thường thấy mình không có giờ cầu nguyện,
không có giờ đi vào sa mạc
để ở bên Chúa và trò chuyện với Ngài.
Nhưng thật ra sa mạc ở sát bên con.
Chỉ cần một chút cố gắng của tình yêu
là con có thể tạo ra sa mạc.
Mỗi ngày có biết bao giây phút có thể gặp Chúa
mà con đã bỏ mất :
Khi chờ một người bạn,
chờ đèn xanh ở ngã tư,
chờ món hàng đang được gói.
Khi lên cầu thang,
khi đến nơi làm việc,
khi kẹt xe,
khi cúp điện bất ngờ.
Thay vì bực bội hay nóng ruột
con lại thấy mình sống an bình
trong sự hiện diện của Chúa.
Lạy Chúa,
những sa mạc ngắn ngủi hằng ngày
giúp con tỉnh thức
để nhạy cảm với ý Chúa.
Xin cho con yêu mến Chúa hơn
để tìm ra những sa mạc mới
và vui vẻ bước vào.
(gợi hứng từ Madeleine Delbrêl)

Lm Antôn Nguyn Cao Siêu, SJ


Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
12 THÁNG CHÍN
Ai Thấy Thầy Là Thấy Cha
Hưởng kiến Thiên Chúa trực tiếp, đó là nỗi khao khát sâu thẳm nhất của tâm hồn con người. Về khát vọng này, Tông Đồ Philipphê đã nói lên một cách hết sức tha thiết: “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha và thế là đủ cho chúng con rồi” (Ga 14,8). Những lời thật cảm kích, vì bộc lộ được khát vọng thâm sâu nhất của tâm khảm con người. Song câu trả lời của Đức Giêsu còn cảm kích hơn nữa.
Đức Giêsu giải thích cho các tông đồ: “Ai thấy Thầy là thấy Cha” (Ga 14,9). Ngài là mạc khải đầy đủ về Chúa Cha. Ngài diễn tả cho thế giới biết Chúa Cha là Đấng nào – không phải vì Ngài là Chúa Cha – nhưng vì Ngài hoàn toàn nên một với Chúa Cha trong sự hiệp thông sự sống thần linh. Ngài nói: “Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy” (Ga 14,11).
Cảm tạ Thiên Chúa ! Con người không còn phải hoàn toàn đơn độc kiếm tìm Thiên Chúa nữa. Cùng với Đức Kitô, con người khám phá Thiên Chúa – và con người khám phá ra Thiên Chúa nơi Đức Kitô.
Vâng, trong Đức Giêsu Kitô, sự tự mạc khải của Thiên Chúa đạt đến tột đỉnh và đầy đủ nhất. Tác giả thư Do thái đã nhấn mạnh điều này khi nói: “Thuở xưa, nhiều lần nhiều cách, Thiên Chúa đã nói với cha ông chúng ta qua các tiên tri; trong những ngày sau hết này, Ngài nói với chúng ta qua một người con” (Dt 1,1-2). Vì vậy, Đức Kitô mãi mãi là con đường của chúng ta. Chúng ta có một Đấng Cứu Độ và một Đấng Trung Gian nối kết chúng ta với Thiên Chúa.
- suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II



12 Tháng Chín
Bức Tranh Ðời Người

Một họa sĩ vô danh nọ vào thời Trung Cổ đã tóm tắt đời người thành 4 bức tranh xếp bên cạnh nhau. Bức tranh thứ nhất họa lại tuổi thơ. Không gì đẹp và thanh thản cho bằng tuổi thơ. Một em bé hồn nhiên, vô tư ngồi trên một chiếc ghe buồm vừa nhổ neo ra khỏi bờ... Em bé nhìn theo sóng nước không sợ hãi bởi vì người đang cầm bánh lái là một thiên thần. Bóng đen đang ngủ một cách dịu hiền đằng sau bánh lái.

Sang đến bức tranh thứ hai, người ta bỗng thấy cậu bé trở thành một trang thiếu niên đang đứng nhìn chân trời xa tắp với những háo hức trước những điều mới lạ... Vị thiên thần vẫn còn cầm tay lái, nhưng sóng đã bạt đầu và bóng đen đã thức giấc.

Bức tranh thứ ba là cảnh tuổi trưởng thành. Bầu trời đã trở nên ảm đạm. Sóng gió ập phủ tứ bề. Bánh lái đã nằm trong tay của bóng đen. Vị thiên thần đã bị trói chặt trong một góc. Người đàn ông đã phải dùng tất cả sức lực của mình để chiến đấu, để chiếc ghe không bị lật úp...

Cuối cùng, trong bức tranh thứ tư, người ta thấy một cụ già đang ngồi ung dung giữa ghe. Sóng yên, gió lặng, mặt trời xuất hiện trở lại. Vị thiên thần đã dành lại được bánh lái, còn bóng đen thì bị trói chặt đằng sau.

Ðời là một cuộc hải trình gay go... Ðích điểm có thể là bến yên hàn mà cũng có thể là vực thẳm của chết chóc. Ðến nơi yên hàn hay đứt gánh giữa đường: số mệnh ấy không ai có thể định đoạt cho ta, mà chỉ có mỗi người phải biết làm chủ, lèo lái con thuyền của mình...

Có lẽ nhiều người trong chúng ta đã quá quen thuộc với trò chơi "Thiên Ðàng Hỏa Ngục" mà các em bé thường tụ tập trước sân thánh đường để cùng biểu diễn... Thiên đàng hỏa ngục hai bên, ai khéo thì nhờ ai vụng thì sa... Trả lời được một số câu hỏi thì được vào Thiên Ðàng, trả lời không được thì bị chận lại ngoài cửa.

Trò chơi đơn sơ nhưng cũng có tác dụng gieo vào đầu chúng ta một hình ảnh về cuộc đời. Ðời là một cuộc ra đi. Hướng đi của cuộc đời tùy thuộc ở sự định đoạt của mỗi người. Con đường dẫn đến hư đốn luôn rộng thênh thang. Con đường dẫn đến sự sống là một con đường chật hẹp, đòi hỏi nhiều chiến đấu...

Sự thánh thiện là một ơn Chúa ban, nhưng phải mất nhiều lao nhọc, vất vả chiến đấu, con người mới đạt được. Nói đến chiến đấu là nói đến kẻ thù. Con sư tử lượn quanh tìm mồi cắn xé trong cuộc sống của chúng ta là không biết bao nhiêu cạm bẫy giăng mắc trên lối đi của chúng ta. Những cạm bẫy đó từ bên ngoài cũng có, nhưng hầu hết đều xuất phát từ trong tâm hồn chúng ta... Ðó là những dục vọng, đam mê đang cào xé tâm hồn chúng ta. Chỉ khi nào chúng ta đánh bại được kẻ nội thù ấy và biến chúng thành đạo binh trung thành thì lúc đó chúng ta mới chiến thắng được kẻ thù đến từ bên ngoài...

Khí giới tiên quyết và chủ yếu giúp chúng ta chiến thắng được nội thù đó là sự cầu nguyện. Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ của Ngài: chỉ có ăn chay và cầu nguyện các con mới chiến thắng được loài quỷ này...

Trích sách Lẽ Sống


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét