10/10/2017
Thứ Ba tuần 27 thường niên
Bài Ðọc I: (Năm I) Gn
3, 1-10
"Dân thành
Ninivê đã bỏ đàng tội lỗi".
Trích sách Tiên tri
Giona.
Lời Chúa phán cùng
Giona rằng: "Hãy chỗi dậy và đi đến Ninivê, một thành phố lớn, và rao giảng
cho nó điều Ta sẽ nói cho ngươi". Giona chỗi dậy và đi đến Ninivê theo lời
Chúa dạy. Ninivê là một thành phố lớn, rộng bằng ba ngày đàng. Giona tiến vào
thành phố, đi một ngày đàng, rồi rao giảng rằng: "Còn bốn mươi ngày nữa,
Ninivê sẽ bị phá huỷ". Dân thành tin tưởng nơi Chúa; họ công bố việc ăn
chay và mặc áo nhặm, từ người lớn đến trẻ nhỏ.
Vua thành Ninivê nghe
điều đó, liền bỏ ngai vàng, cởi áo cẩm bào, mặc áo nhặm và ngồi trên đống tro.
Trong thành Ninivê, người ta rao sắc lệnh sau đây của nhà vua và các vương hầu:
"Người, vật, bò, chiên, không được nếm, không được ăn uống gì hết; người
và vật phải mặc áo nhặm, phải kêu to lên cùng Chúa và phải cải thiện đời sống,
phải bỏ đàng tội lỗi và những điều bất chính đã phạm. Biết đâu Chúa sẽ đổi ý thứ
tha, nguôi giận và chúng ta khỏi chết?" Chúa thấy việc họ làm, vì họ bỏ đời
sống xấu xa, Chúa đổi ý định phạt họ, và Người không thực hiện điều đó.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 129, 1-2.
3-4ab. 7-8
Ðáp: Nếu Chúa nhớ hoài sự lỗi, lạy Chúa, nào ai chịu nổi
được ư? (c. 3)
Xướng: 1) Từ vực sâu,
lạy Chúa, con kêu lên Chúa. Lạy Chúa, xin nghe tiếng con cầu! Dám xin Chúa hãy
lắng tai, hầu nghe thấu tiếng van nài của con. - Ðáp.
2) Nếu Chúa nhớ hoài sự
lỗi, lạy Chúa, nào ai chịu nổi được ư? Nhưng Chúa thường rộng lượng thứ tha, để
cho thiên hạ tôn thờ kính yêu. - Ðáp.
3) Israel đang mong đợi
Chúa: bởi vì Chúa rộng lượng từ bi và Chúa rất giầu ơn cứu độ. Và chính Ngài sẽ
giải thoát Israel cho khỏi mọi điều gian ác. - Ðáp.
Alleluia: Tv 144, 14cd
Alleluia, alleluia! -
Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa
làm. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 10, 38-42
"Martha rước
Người vào nhà mình. Maria đã chọn phần tốt nhất".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy Chúa Giêsu vào
một làng kia, và có một phụ nữ tên là Martha rước Người vào nhà mình. Bà có người
em gái tên là Maria ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người. Martha bận rộn với việc
thết đãi khách. Bà đứng lại thưa Người rằng: "Lạy Thầy, em con để con hầu
hạ một mình mà Thầy không quan tâm sao? Xin Thầy bảo em con giúp con với".
Nhưng Chúa đáp:
"Martha, Martha, con lo lắng bối rối về nhiều chuyện (quá). Chỉ có một sự
cần mà thôi, Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy mất".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Lắng Nghe và
Chiêm Niệm
Ngày nay, những tiện
nghi do tiến bộ kỹ thuật mang lại đang tạo ra một nền văn hóa mới đặt tính hiệu
năng và khả năng tiêu thụ lên hàng đầu bậc thang giá trị: người được đánh giá
cao là người tài giỏi, giầu có, làm ra tiền và có khả năng tiêu thụ cao. Trong
một nền văn minh như thế, dĩ nhiên những giá trị luân lý, tôn giáo hoặc bị đưa
xuống thành thứ yếu, hoặc bị quên lãng và ngay cả bị chà đạp. Ðây là một thách
đố lớn lao đối với Giáo Hội. Giáo Hội qua các Kitô hữu hiện diện như một dấu chỉ
của cuộc sống mai hậu và những giá trị siêu việt, nhưng liệu các Kitô hữu có
còn đủ thức tỉnh và can đảm làm chứng cho những giá trị siêu việt ấy không hay
chính họ cũng chiều theo cám dỗ chạy theo dòng đời, thỏa hiệp với những sức mạnh
tăm tối đang xói mòn những giá trị luân lý đạo đức và loại bỏ chiều kích thiêng
liêng ra khỏi cuộc sống con người?
Tin Mừng hôm nay có thể
được lắng nghe và suy niệm với nỗi thao thức ấy. Chúa Giêsu hẳn không làm một
cuộc so sánh về hai thái độ: một của Marta tất bật với việc tiếp đãi khách, và
một của Maria ngồi bên chân khách để trò chuyện. Trong thực tế, cả hai thái độ
này đều cần thiết: tinh thần hiếu khách được biểu lộ cụ thể và tích cực qua việc
chuẩn bị bữa ăn, nhưng cũng được thể hiện không kém qua sự hàn huyên ân cần.
Chúa Giêsu đề cao thái độ của Maria, nhưng không hề giảm thái độ của Marta.
Ngài chỉ muốn mượn hình ảnh của Maria đang ngồi dưới chân Ngài để nói lên thái
độ cơ bản mà con người phải có đối với Thiên Chúa, đó là thái độ lắng nghe và
chiêm niệm.
Hơn bao giờ hết, sự hiện
diện của những người hiến dâng cho việc cầu nguyện và chiêm niệm là một trong
những kho tàng quí giá nhất của thời đại chúng ta, để nhắc nhở cho thế giới rằng
cuộc sống con người không chỉ giản lược vào điều mà thánh Phaolô gọi là chuyện
ăn, chuyện uống, tôn thờ cái bụng, và rằng cuộc sống chỉ có giá trị và đứng vững
vì chính chiều kích siêu việt, thiêng liêng của nó.
Trong một bài nói chuyện với các nữ tu của một Dòng Kín tại
Mêhicô năm 1979, Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã đề cao sự hy sinh của họ như
sau:
"Cuộc sống của chị em quan trọng hơn bao giờ hết; sự
hiến thân trọn vẹn của chị em đầy tính thời sự. Trong một thế giới đang đánh mất
dần ý thức về thần linh, trong một thế giới đề cao quá mức những thực tại vật
chất, hỡi các nữ tu thân mến, các chị lại dấn thân vào các tu viện Kín để làm
chứng cho những giá trị mà các chị sống cho. Các chị là những chứng nhân của
Chúa cho thế giới ngày nay; với lời cầu nguyện, các chị đang thổi một luồng
sinh khí mới vào trong Giáo Hội và con người ngày nay".
Những lời của Ðức
Gioan Phaolô II không chỉ đề cao chứng từ của các Tu sĩ chiêm niệm, mà còn nhắc
nhở cho các Kitô hữu về chính chứng từ của sự cầu nguyện của họ. Có những người
hiến thân trọn vẹn cho sự cầu nguyện, nhưng cầu nguyện không phải là độc quyền
của một số người, mà phải là hơi thở cho tất cả những ai có niềm tin. Có những
giây phút dành cho việc cầu nguyện đã đành, nhưng người Kitô hữu phải sống thế
nào để biến cả cuộc sống của họ thành lời cầu nguyện. Chiêm niệm không chỉ là
hoạt động dành riêng cho một số người hay một số giờ hoặc một số nơi nhất định.
Chiêm niệm chính là thái độ tìm kiếm, lắng nghe và suy niệm bao trùm mọi sinh
hoạt của người Kitô hữu.
Nguyện xin Chúa nung nấu
sự khát khao trong tâm hồn chúng ta, để chúng ta luôn hướng về Ngài, tìm kiếm
Ngài và kết hiệp với Ngài trong mọi sự. Nguyện xin Mẹ Maria là Ðấng luôn cất giữ
và suy niệm mọi sự trong lòng, hướng dẫn chúng ta trong thái độ cầu nguyện và
chiêm niệm của Mẹ.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 27 TN1
Bài đọc: Jon
3:1-10; Lk 10:38-42.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy biết lợi
dụng cơ hội Thiên Chúa ban để thi hành thánh ý của Ngài.
Con người thường có
khuynh hướng làm theo những gì mình suy nghĩ hay thích thú. Thiên Chúa muốn con
người hãy lo sao cho mình và mọi người được hưởng ơn cứu độ. Phải làm theo ý
nào đây? Để biết đâu là ý định khôn ngoan, con người cần biết nhìn vào hậu quả.
Vì phần nhiều ý con người dựa trên tính ích kỷ, ghen tương, hận thù; nên hậu quả
mang lại là sự chia rẽ, bất an, chiến tranh, và chết chóc. Thánh ý Thiên Chúa dựa
trên tình yêu thương, tha thứ, và lợi ích chung; nên hậu quả mang lại cho con
người bình an, hạnh phúc, và sự sống.
Các Bài Đọc hôm nay tập
trung trong việc con người phải biết lợi dụng cơ hội Thiên Chúa ban cho để mang
ơn cứu độ đến cho mình và cho mọi người. Trong Bài Đọc I, tiên-tri Jonah phải bỏ
ý định ích kỷ của mình để sang thành của quân thù, Nineveh, kêu gọi họ ăn năn
trở lại. Hậu quả là mọi người, từ vua quan đến dân chúng đều ăn năn trở lại, và
Thiên Chúa đã không trừng phạt tội lỗi của họ nữa. Trong Phúc Âm, cô Maria biết
lợi dụng cơ hội Chúa Giêsu đến thăm để học hỏi nhiều điều nơi Ngài; trong khi
chị Martha vất vả lo cơm nước. Khi chị Martha than phiền Maria, Chúa Giêsu nói
rõ ý muốn của Ngài: "Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Em Maria đã chọn
phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi."
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Mỗi người phải trở lại, bỏ đường gian ác và những hành vi bạo
lực của mình.
1.1/ Jonah vâng lời Thiên
Chúa đi rao giảng cho thành Nineveh: Có lời
Đức Chúa phán với ông Jonah lần thứ hai rằng: "Hãy đứng dậy, đi đến
Nineveh, thành phố lớn, và hô cho dân thành biết lời tuyên cáo Ta sẽ truyền cho
ngươi."
Lần thứ nhất, Jonah
không chịu thi hành thánh ý Thiên Chúa. Ông đã lên đường mua vé tàu để trốn
Thiên Chúa sang thành khác; vì ông không muốn rao giảng cho kẻ thù không đội trời
chung với con cái Israel là Nineveh. Hậu quả tai hại là ông bị thủy thủ ném xuống
biển và bị cá nuốt trong bụng. Nhưng vẫn còn may mắn cho ông, nhờ tình thương
Thiên Chúa, cá đưa ông vào bờ và mửa ông ra. Lần này, ông biết không thể trốn
tránh và cãi lời Chúa; nên ông Jonah đứng dậy và đi Nineveh như lời Đức Chúa
phán. Nineveh là một thành phố cực kỳ rộng lớn, đi ngang qua phải mất ba ngày
đường. Ông Jonah bắt đầu vào thành, đi một ngày đường và công bố: "Còn bốn
mươi ngày nữa, Nineveh sẽ bị phá đổ."
1.2/ Dân thành Nineveh
tin Thiên Chúa và thay đổi cuộc sống: Khác với
sự cứng lòng của Jonah; dân thành Nineveh khi chỉ bắt đầu nghe Jonah rao giảng,
họ đã thành tâm ăn năn thống hối và kết quả được ghi nhận như sau:
+ Từ người lớn đến trẻ
nhỏ: ''Dân Nineveh tin vào Thiên Chúa, họ công bố lệnh ăn chay và mặc áo vải
thô, từ người lớn đến trẻ nhỏ.''
+ Từ vua chúa đến dân
chúng: ''Tin báo đến cho vua Nineveh; vua rời khỏi ngai, cởi áo choàng, khoác
áo vải thô, và ngồi trên tro.''
+ Từ con người đến súc
vật: Vua cho rao tại Nineveh: "Do sắc chỉ của đức vua và các quan đại thần,
người và súc vật, bò bê và chiên dê không được nếm bất cứ cái gì, không được ăn
cỏ, không được uống nước. Người và súc vật phải khoác áo vải thô và hết sức kêu
cầu Thiên Chúa. Mỗi người phải trở lại, bỏ đường gian ác và những hành vi bạo lực
của mình. Biết đâu Thiên Chúa chẳng nghĩ lại, chẳng bỏ ý định giáng phạt, và
nguôi cơn thịnh nộ, khiến chúng ta khỏi phải chết."
Hậu quả khi Jonah và tất
cả dân thành Nineveh bỏ tính ích kỷ, ghen tương, gian ác, và các tội lỗi của họ;
Thiên Chúa đình chỉ tai hoạ Người đã tuyên bố sẽ giáng trên họ, Người đã không
trừng phạt họ nữa. Nếu Jonah và dân thành Nineveh cứ cứng lòng không chịu vâng
lời Thiên Chúa, tất cả đều phải chết.
2/ Phúc Âm: Martha! Martha ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá!
Làng Bethany là quê
hương của 3 chị em Martha, Maria, và Lazarô. Vì làng này nằm trên Núi Cây Dầu,
rất gần Đền Thờ Jerusalem, nên Chúa Giêsu và các môn đệ thường xuyên thăm viếng
khi Ngài lên Jerusalem. Lần này là chuyến lên Jerusalem cuối cùng của Chúa trước
khi chịu chết, Ngài cũng ghé vào để thăm 3 chị em.
2.1/ Tính chủ quan của
Martha: Được tiếp đón Chúa vào nhà là một điều
hãnh diện cho 3 chị em, nên chị Martha đã nhiệt thành sửa dọn nhà cửa và nấu ăn
để tiếp khách. Công việc thì nhiều mà chỉ có một đứa em gái Maria, mà cô này cứ
ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy, nên chị đến thưa với Chúa: "Thưa
Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó
giúp con một tay!"
Khách quí đến nhà đâu
phải chỉ để ăn mà còn là dịp để tâm sự chuyện vãn với gia đình. Nếu chủ nhà xem
việc tiếp khách là quan trọng, chủ nhà có thể chuẩn bị trước để có thời giờ
chuyện vãn khi khách tới. Chị Martha có lẽ chỉ coi công việc nấu nướng cho
khách ăn là quan trọng nên đã quên đi điều lịch sự tối thiểu này. Hơn nữa, chị
có thể kín đáo gọi em Maria ra để nhờ, nhưng chị đã không làm thế mà còn trách
luôn cả Chúa Giêsu vì đã vô tình không chú ý đến việc của chị đang làm.
2.2/ Thiên Chúa muốn con
người chọn phần tốt nhất và tồn tại lâu dài.
(1) Sự khôn ngoan của
Maria: Cô nhìn ra sự quan trọng của việc tiếp khách quí mà chị cô đã không nhìn
ra. Hơn nữa, Maria chắc đã từng được nghe Chúa Giêsu giảng giải và nhận ra sự
quan trọng của những lời dạy dỗ của Ngài. Vì thế, thay vì bận rộn để làm việc
như chị, cô chọn phần tiếp khách và lắng nghe Lời Chúa. Một cách khách quan nhận
xét: sự thể quá đẹp nếu chị Martha đừng than phiền, chị lo việc ăn uống trong
khi em lo việc tiếp khách.
(2) Lời khuyên của
Chúa Giêsu: Đáp lời than phiền của chị Martha, Chúa nói: "Martha! Martha
ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà
thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi." Chúa Giêsu không
cho việc nấu nướng của chị Martha là không quan trọng, nhưng cho đó là chuyện
không cần thiết cho bằng chuyện lắng nghe Lời Chúa. Nếu các việc khác ngăn cản
việc lắng nghe Lời Chúa thì phải chọn phần tốt hơn là lắng nghe Lời Chúa như em
Maria đã chọn. Đối với Chúa, nếu có phải nhịn đói hay ăn bánh mì đơn giản một
ngày để lắng nghe Lời Chúa, vẫn là điều tốt hơn cần phải làm.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Vì Thiên Chúa yêu
thương và mong muốn mọi điều tốt lành cho con người, Ngài sẽ cho chúng ta nhiều
cơ hội để nhận ra và làm theo thánh ý của Ngài. Chúng ta hãy biết khiêm nhường
lắng nghe và thực hiện thánh ý Ngài để mưu cầu ích lợi cho chúng ta và cho tha
nhân.
- Khi phải chọn kết quả,
chúng ta đừng nhắm những kết quả nhanh chóng, dễ dàng, và tạm thời; nhưng hãy
biết chọn những kết quả lâu bền tuy phải mất nhiều thời gian, đòi hỏi nhiều cố
gắng và hy sinh hơn. Chọn để lắng nghe Lời Chúa là cách chọn khôn ngoan, vì
không ai có thể lấy đi khỏi chúng ta được.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
10/10/2017 - THỨ BA TUẦN 27 TN
Lc 10,38-42
CHỌN PHẦN TỐT NHẤT
“Ma-ri-a đã chọn phần
tốt nhất, và sẽ không bị lấy đi.” (Lc 10,42)
Suy niệm: Cuộc sống con
người đầy ắp những lựa chọn. Có những cái người khác chọn cho mình như chọn hoa
hậu, chọn ca sĩ, chọn cầu thủ xuất sắc v.v…; có những cái chính mình phải tự chọn
lấy, nhất là những chọn lựa ảnh hưởng đến cả cuộc sống như chọn ngành học, chọn
nghề nghiệp, chọn công việc, chọn vợ, chọn chồng,v.v… Những chọn lựa càng mang
tính cơ bản cho cuộc sống lại càng quan trọng, bởi nếu chọn sai là có khi hỏng
cả một đời người. Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta điều chọn lựa cơ bản ấy:
chọn phần tốt nhất là chọn cho mình cuộc sống vĩnh cửu. Chị em Mác-ta và
Ma-ri-a đã đón tiếp Chúa Giê-su và phục vụ Ngài tận tình. Thế nhưng đừng quên rằng
việc phục vụ nào cuối cùng cũng phải dẫn chúng ta đến ngồi bên chân Chúa và
nghe Lời Ngài dạy; đó mới là chọn lựa tốt nhất.
Mời Bạn: Sau một thời gian xả thân
trong việc tông đồ, có khi bạn cảm thấy khủng hoảng vì nỗi trống vắng, hoặc có
khi ê chề vì thất bại… Phải chăng bạn đã chọn công việc mà quên chọn Chúa? Lời
Chúa nhắc bạn là một Mác-ta hoạt động cũng đừng quên dành thời gian để là một
Ma-ri-a cầu nguyện; đừng tách rời hai chị em Bê-ta-ni-a trong đời sống ki-tô hữu
của bạn. Bạn hãy chọn và làm điều đó cho tốt để có được phần thưởng đời đời.
Chia sẻ: Bạn đã “lý sự” thế nào khi chú trọng hoạt động mà coi nhẹ
cầu nguyện?
Sống Lời Chúa: Ghi nhớ Lời Chúa: “Ma-ri-a
đã chọn phần tốt nhất, và sẽ không bị lấy mất” để luôn nhớ dành thời giờ thích
đáng cho việc cầu nguyện.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin
giúp con biết sống đời cầu nguyện để biết chọn lựa việc phải làm và luôn biết
làm đẹp lòng Ngài trong cuộc sống. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
Chọn phần tốt hơn (10.10.2017 – Thứ ba Tuần 27 Thường niên)
Đời sống chúng ta là kết hợp của Mácta và Maria: vừa đón Chúa như Mácta, vừa tiếp Chúa như Maria, vừa làm việc của Chúa, vừa gặp gỡ chính Chúa, vừa hoạt động, vừa chiêm niệm, nhưng lúc nào cũng hướng...
Suy niệm:
Nếu ở Việt Nam mỗi năm có
khoảng mười hai ngàn người chết vì tai nạn giao thông,
thì ở Nhật có ba mươi
ngàn người tự sát trong năm qua.
Tai nạn giao thông lắm
khi do vội vã, không làm chủ được tốc độ.
Tự sát do áp lực của công
việc quá lớn, do căng thẳng, do sợ bị khiển trách.
Xem ra cuộc sống hối hả
đã dẫn đến nhiều cái chết thương tâm.
Nhiều người chết bất ngờ
vì bệnh tim mạch.
Con người hôm nay có
nhiều tiện nghi hơn, nhiều thú vui hơn ngày xưa,
nhưng lại thiếu sự thanh
thản, bình an, trầm lắng.
Trong bài diễn văn ngày
20-08-2006 tại Castel Gandolfo,
Đức Thánh Cha đã cảnh báo
về nguy hiểm khi làm quá nhiều công việc.
Ngài trích lời thánh
Bênêđictô: bị quá tải thường dẫn đến sự chai đá của con tim,
tinh thần bị thương tổn,
trí khôn bị mất và ơn Chúa bị phân tán.
Ngài khẳng định lời nhắc
nhở này cũng áp dụng cả cho ngài và cho mọi người.
Không được đánh mất mình
trong công việc :
đó là tâm niệm của người
lãnh đạo trên một tỉ người Công Giáo khắp thế giới.
Bài Tin Mừng hôm nay cho
ta thấy một giây phút thư giãn của Đức Giêsu.
Trên con đường nay đây
mai đó của một người rao giảng,
Đức Giêsu cũng có lúc
dừng chân.
Một ngôi làng quen thuộc,
một mái nhà ấm cúng, một bữa ăn ngon,
tất cả như một ốc đảo
xanh tươi đem lại cho Thầy trò hạnh phúc
sau những vất vả, nhọc
mệt, hiểm nguy và thiếu thốn.
Hầu chắc ngôi làng này ở
Bêtania, gần Giêrusalem.
Hai chị em Mácta và Maria
đã được nhắc đến trong Tin Mừng Gioan.
Mácta là người đón khách
và nấu nướng (Ga 11, 20; 12, 2),
còn Maria thì hay phủ
phục dưới chân Đức Giêsu (Ga 11, 32; 12, 3).
Những nét này ta lại thấy
trong bài Tin Mừng hôm nay theo Luca.
Mácta vẫn là người ra đón
Chúa, Maria vẫn là người ngồi duới chân Chúa.
Một người thiên về hoạt
động, một người có vẻ trầm hơn.
Nhưng cả hai đều được Đức
Giêsu quý mến (Ga 11, 5).
Chúng ta cần chiêm ngắm
cuộc chia sẻ của Đức Giêsu với chị Maria.
Chị ngồi bên chân Chúa và
lắng nghe lời Người (c.39).
Đức Giêsu là người nói và
chị Maria là người nghe.
Ngài có thể đã chia sẻ
với chị về đời sống nội tâm và việc tông đồ của ngài.
Được chia sẻ và có người
nghe mình chia sẻ là một hạnh phúc.
Còn chị Maria thì sung
sướng được ngồi nghe trong tư thế của một môn đệ.
Người ta có cảm tưởng chị
có thái độ thụ động khi nghe.
Thật ra để lắng nghe cần
tích cực mở tai và mở lòng.
Lắng nghe Lời Chúa là cần
trước khi đem ra thực hành.
Mácta đón Chúa vào nhà,
còn Maria đón Lời Chúa
vào tâm hồn mình.
Có thể định nghĩa cầu
nguyện là ngồi và lắng nghe Chúa nói.
Một số người tưởng cầu
nguyện là phải nói thật nhiều cho Chúa nghe.
Thật ra Chúa muốn bày tỏ
cho ta những ước mơ của ngài về ta,
nên ta cũng cần dành
khoảng lặng cho ngài.
Nghệ thuật đối thoại cũng
là nghệ thuật thinh lặng lắng nghe.
Trong khi Maria ngồi nghe
Chúa nói,thì Mácta tất bật dưới bếp.
Mácta bối rối về nhiều chuyện
phục vụ (peri pollên diakonian, c. 40).
Chị sợ bữa ăn không được
chuẩn bị chu đáo và kịp thời.
“Em con để con phục vụ
một mình”: chị thấy cô đơn trong công việc.
“mà Thầy không quan tâm
sao?”: chị nghĩ lẽ ra Thầy nên để ý chuyện ấy.
“Xin Thầy bảo em giúp con
một tay”: chị muốn Maria xuống bếp giúp chị.
Mácta thật là người tốt,
chị muốn tiếp đãi Đức Giêsu đàng hoàng.
Nhưng có lẽ chị quên rằng
Maria cũng đang tiếp đãi Đức Giêsu,
và ngài rất vui với cách
tiếp đãi đó.
Nếu đưa Maria xuống bếp
phụ cho chị, thì Thầy Giêsu nói chuyện với ai?
Chúng ta cũng dễ say mê
làm việc của Chúa, đến nỗi quên cả việc gặp Chúa.
Có khi chúng ta coi trọng
hiệu quả của công việc ta làm cho Chúa
mà quên dành giờ cho
Chúa.
Cầu nguyện là ở với Chúa,
nghỉ ngơi bên Chúa,
sống tình bạn với Chúa
như hai người ngồi bên nhau.
Đức hồng y Nguyễn Văn
Thuận nhắc ta đặt Chúa lên trên việc-của-Chúa.
Đức Giêsu thông cảm với
nỗi căng thẳng, âu lo của Mácta
thể hiện trên khuôn mặt
và giọng nói của chị.
Ngài nhẹ nhàng gọi tên
chị hai lần : “Mácta, Mácta ơi !”
“Chị băn khoăn lo lắng
về nhiều chuyện quá!” (peri polla, c.41).
Câu này ngài cũng muốn
nói với từng người chúng ta.
Chúng ta cũng lo nhiều chuyện,
gánh nhiều trách nhiệm.
“Chỉ có một chuyện
cần mà thôi”: ngài mời ta tập trung vào một chuyện cần.
Lo nhiều chuyện làm ta bị
phân tán.
“Maria đã chọn phần tốt
nhất” :
ngồi dưới chân Chúa là
một chọn lựa nghiêm chỉnh giữa những công việc bề bộn.
Đặt Chúa lên trên và lên
trước mọi việc khác là một chọn lựa không dễ dàng.
Dù sao Mácta là một thánh
nữ, được Giáo Hội kính nhớ trong Phụng vụ.
Chúng ta phải làm Mácta,
tận tụy với việc của Chúa, không phải việc của mình,
như thế ta sẽ bình an hơn
khi thất bại, khiêm tốn hơn khi thành công.
Chúng ta phải làm Mácta,
nhưng không được lo lắng, bôn chôn.
Chúng ta làm mọi việc
trong an tĩnh, thư thái, vui tuơi, hài hước,
bởi lẽ Chúa chẳng đòi ta
làm quá sức mình.
Chúng ta phải làm Mácta,
đảm đang lo nhiều việc, nhưng không được tự hào,
coi thường những người
thiếu khả năng, bệnh tật,
hay đánh giá người khác
dựa trên hiệu quả công việc.
Chúng ta phải làm Mácta,
nhưng không cần ai để ý (c.40).
không coi việc mình làm
là quan trọng hơn việc người khác,
vì biết rằng Chúa ban cho
mỗi người mỗi việc để phục vụ cho toàn thân.
Cuộc sống hôm nay khiến
ta khó làm Maria.
Nhưng phải cố dành giờ để
làm Maria mỗi ngày.
Phải thu xếp để được làm
Maria, để có người thay mình làm Mácta.
Nghe lời Chúa sẽ dẫn tới
hành động: đó là xây nhà trên đá.
Cuối cùng đời sống chúng
ta là kết hợp của Mácta và Maria :
vừa đón Chúa như Mácta,
vừa tiếp Chúa như Maria,
vừa làm việc của Chúa,
vừa gặp gỡ chính Chúa,
vừa hoạt động, vừa chiêm
niệm,
nhưng lúc nào cũng hướng
về Chúa.
Cầu nguyện:
Khi bị bao vây bởi muôn tiếng ồn ào,
xin cho con tìm được những phút giây thinh lặng.
Khi bị rã rời vì trăm công ngàn việc,
xin cho con quý chuộng những lúc
được an nghỉ trước nhan
Chúa.
Khi bị xao động bởi những
bận tâm và âu lo,
xin cho con biết thanh
thản ngồi dưới chân Chúa
để nghe lời Người.
Khi bị kéo ghì bởi đam mê
dục vọng,
xin cho con thoát được lên cao
nhờ mang đôi cánh thần kỳ của sự cầu nguyện.
Lạy Chúa,
ước gì tinh thần cầu nguyện
thấm nhuần vào cả đời con.
Nhờ cầu nguyện,
xin cho con gặp được con người thật của con
và khuôn mặt thật của Chúa.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
10 THÁNG MƯỜI
Lòng Tôn Sùng Đích
Thực Đối Với Chúa Kitô
Trong một quốc gia có
truyền thống Kitô giáo lâu đời như nước Ý, lòng đạo đức bình dân có một đặc
tính Kitô giáo không thể phủ nhận được. Rất nhiều tập tục của quốc gia này bắt
nguồn từ các lễ mừng của Giáo Hội và vẫn còn được nối kết với các dịp lễ ấy. Cần
phải lưu ý đến nguồn gốc của các tập tục này. Trong trường hợp một số tập tục
có vẻ đi lệch khỏi các nguồn gốc nguyên thủy, cần phải cố gắng để trả lại cho
chúng ý nghĩa ban đầu.
Đối với những sự sùng
ngưỡng có tính cá nhân, chúng ta cần liệu sao để chúng không bao giờ bị méo mó
trở thành một thứ đạo đức sai lạc, mê tín dị đoan, hay những thực hành ma thuật.
Như vậy, lòng sùng kính các thánh – vốn được thể hiện trong các lễ kính thánh
quan thầy, trong các cuộc hành hương, rước kiệu và trong rất nhiều hình thức đạo
đức khác – không được bị giảm trừ đến chỉ còn là chuyện cầu xin sự bảo vệ, cầu
xin cho được những sở hữu vật chất, hoặc cho sự lành mạnh thể xác. Tiên vàn các
tín hữu phải xem các thánh như là những mẫu gương sống và bắt chước Chúa Kitô.
Các thánh phải được giới thiệu như là một con đường dẫn tới lòng sùng mộ lớn
lao hơn đối với Chúa Kitô.
Phương cách tốt nhất để
chống lại những lạm dụng là đưa những lời Tin Mừng vào trong các cử hành đạo đức
bình dân. Đối với các tín hữu ưa chuộng những hình thức sùng ngưỡng bình dân,
chúng ta cần hướng dẫn họ đi từ một dạng thái đức tin mơ hồ đến những biểu lộ của
niềm tin Kitô giáo đích thực. Chúng ta phải tìm cách Phúc Aâm hoá lòng đạo đức
bình dân, qua đó chúng ta có thể giúp tháo gỡ những khuyết điểm của nó, gạn đục
khơi trong nó, làm cho những yếu tố ‘hàm hồ’ trở nên có ý nghĩa minh bạch hơn
trong bối cảnh của đức tin, đức cậy và đức ái Kitô giáo đích thực.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 10-10
Gn 3, 1-10; Lc 10,
38-42.
Lời suy niệm: “Mácta! Mácta ơi!
Chị băng khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi.
Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy đi.”
Gia đình của Mácta và
Maria thường là nơi Chúa Giêsu và các môn đệ dừng chân trên đường rao giảng.
Trong việc tiếp đón Chúa và các môn đệ. Mácta và Maria đều đón tiếp, nhưng mỗi
người một cách. Mácta thì lo lắng với việc phục vụ theo ý riêng của mình, còn
Maria đón thiếp theo cách vâng nghe theo ý của Chúa Giêsu. Tuy hai cách đón tiếp
có tính cách khác hẳn nhau. Một bên đón tiếp theo cách của Chúa, và một bên đón
tiếp theo cách riêng của mình. Nhưng vì Mácta muốn lôi kéo Maria đón tiếp theo
cách của mình. Nên Chúa Giêsu đã lên tiếng nhắn nhủ: “Mácta! Mácta ơi! Chị băng
khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã
chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy đi.”
Lạy Chúa Giêsu. Xin
cho mỗi người trong chúng con luôn học biết cách đón tiếp và phục vụ theo ý muốn
của người được phục vụ; chứ đừng lấy ý riêng của mình khi phục vụ để tất cả đều
được thỏa lòng.
Mạnh Phương
10 Tháng Mười
Trần Như Nhộng
Trần Bình vốn là một
mưu thần đời nhà Hán, thời Hán Sở tranh hùng. Một hôm, khi trốn Sở về đầu Hán,
Trần Bình phải đi qua một con sông lớn. Người lái đò đưa khách qua lại vốn là một
tay cướp giật, giết người khét tiếng. Hắn nghĩ Trần Bình là một người giàu có,
định ra tay hãm hại để thâu đoạt tiền của. Biết ý định của tên lái đò, trước
khi xuống đò, Trần Bình đã cởi bỏ hết quần áo. Mình trần như nhộng, Trần Bình lại
đến xin tên lái đò cho chèo phụ giúp hắn. Nghĩ rằng một người trần truồng như
thế không phải là một người giàu có, tên lái đò đã để yên cho Trần Bình. Thế là
ông thoát nạn.
Ðôi khi phải chấp nhận
một vài nhục nhã, cắt bỏ đi một phần của cải hay cả một phần thân thể, chúng ta
mới có thể thoát khỏi hiểm nguy đe dọa đến tính mạng. Trong bất cứ một cuộc di
tản nào, để bảo đảm cho mạng sống, đôi khi người ta phải bỏ lại đằng sau nhà cửa,
ruộng vườn, tài sản và ngay cả bà con thân thuộc của mình. Chúng ta có một sự sống
giá trị gấp bội phần sự sống trên trần gian này. Sự sống ấy đòi hỏi chúng ta phải
hy sinh tất cả mọi sự trong cuộc sống tạm bợ này. Lời sau đây của Chúa Giêsu đã
đánh động không biết bao nhiêu người trong lịch sử nhân loại: "Lời lãi cả
thế gian để được ích gì nếu mất linh hồn mình?"
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét