15/10/2017
Chúa Nhật 28 thường niên năm A.
(phần II)
Phụng vụ Lời
Chúa: Chúa Nhật 28 thường niên, năm A
CHÚA NHẬT XXVIII THƯỜNG NIÊN A
Is 25,6-10a; Pl 4,12-14.19-20; Mt 22,1-14
TIỆC VUI NƯỚC TRỜI CHO MỌI NGƯỜI
“Vậy các ngươi đi ra các ngả đường,
gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới” (Mt 22,9).
gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới” (Mt 22,9).
I. CÁC
BÀI ĐỌC
1. Bài đọc 1
Ngôn sứ Isaia loan báo về một bữa tiệc cánh chung thịnh soạn mà Thiên Chúa sẽ thết đãi muôn dân trên núi Sion. Qua bữa tiệc vui, hân hoan, Thiên Chúa xóa tan nỗi u buồn,
tang tóc đang bao trùm muôn dân; Ngài tiêu diệt tử thần đang thống trị
muôn nước. Nhờ
đó, người ta nhận
ra Thiên Chúa là Đấng cứu độ.
Trước hết, ngôn sứ loan báo việc Thiên Chúa sẽ thết đãi một bữa tiệc. Với thịt
béo, rượu ngon, Thiên Chúa mời gọi và sẵn sàng tiếp đón những ai đang đói khát tìm kiếm Chúa. Thiên Chúa sẽ cất đi chiếc khăn đang che phủ, chiếc
màn đang bao trùm lên người ta làm cho họ như bị mù lòa thiêng liêng khi không nhận ra vinh quang của Thiên Chúa. Trong niềm vui mừng
và hân hoan của một bữa tiệc, Thiên Chúa xóa tan ưu phiền,
tang tóc vì chính Người là Đấng tiêu diệt tử thần. Hãy lên núi Sion, hãy nhìn lên, hãy tìm đến với Thiên Chúa, người ta sẽ được Thiên Chúa cho thỏa lòng; họ sẽ được nhìn thấy vinh quang của Ngài, và sẽ được Ngài giải thoát khỏi ách tử thần đang đè nặng trên cuộc sống của
họ. Đến với Thiên Chúa, người ta sẽ
cảm nhận được niềm vui và an ủi.
Thêm vào
đó, ngôn sứ nhấn mạnh rằng lời
mời gọi đến dự tiệc cánh chung không dành riêng cho dân riêng của Chúa, mà là dành cho muôn dân, dành cho mọi dân tộc (Is 25,6-7). Bữa tiệc của Thiên Chúa là bữa tiệc
phổ quát mở ra khoản
đãi tất cả mọi người bất kể họ là ai, không phân biệt dân tộc, quốc gia, giai cấp, địa vị. Thiên Chúa chờ đợi và sẵn sàng tiếp đón tất cả mọi người đến với Ngài. Ngài không từ chối bất kỳ ai khao khát và tìm kiếm Ngài.
Sau
cùng, ngôn sứ còn loan báo về viễn ảnh cánh chung trong đó người ta nhận
ra Thiên Chúa chính là Đấng họ trông đợi, tìm kiếm và khát khao. Họ nhận ra và tuyên xưng Chúa chính là Thiên Chúa của họ: “Đây là Thiên Chúa của chúng ta” (Is 25,9). Thiên Chúa không còn là đối tượng ở xa, ở ngoài, không dính dáng gì đến họ, nhưng
là Thiên Chúa của họ, gần gũi thiết thân với họ. Chính Ngài là Đấng họ đã từng trông chờ và là Đấng cứu độ họ (Is 25,9).
Muôn dân
hân hoan, vui mừng và đồng thanh xưng tụng
rằng Thiên Chúa mà họ từng trông chờ chính là Thiên Chúa của họ, Đấng ban cho họ ơn cứu độ.
2. Bài đọc 2
Sau khi
rời Philípphê, thánh Phaolô đến Thêxalônica, nhưng các tín hữu Philípphê vẫn tiếp
tục tiếp tay giúp đỡ thánh nhân (Pl 4,15-16). Khi thánh Phaolô bị cầm tù, các tín hữu Philípphê đã gởi một cộng sự viên đến giúp đỡ (Pl 2,25-30). Chính vì thế mà thánh Phaolô bày tỏ sự cảm kích trước tấm lòng của các tín hữu Philípphê (Pl 4,10.14).
Dù thánh
Phaolô biết rằng Chúa Giêsu cho phép người rao giảng
Tin Mừng được sống nhờ Tin Mừng,
vì “làm thợ thì đáng được trả công” (Lc 10,7; 1 Cr 9,14), nhưng ngài muốn sống triệt để hơn, muốn
dấn thân quyết liệt
hơn bằng cách khước từ quyền
đó. Thánh nhân đã ngày đêm làm lụng khó nhọc để không trở thành gánh nặng cho người khác (1 Cr 4,12; 1 Tx 2,9; 2 Tx 3,8). Vì thế, việc thánh nhân nhận sự giúp đỡ của các tín hữu Philípphê hẳn là vì giữa thánh nhân và họ có một mối tình cảm thân thiết cách đặc biệt.
Quan trọng hơn, qua sự
kiện này, thánh Phaolô mở ra cho các tín hữu Philípphê một cái nhìn rộng mở
hơn, sâu xa hơn về sức mạnh thật
sự của người sứ giả Tin Mừng. Quả vậy, đối với thánh Phaolô, những nhu cầu về vật chất không phải là yếu tố thiết yếu của người rao giảng Tin Mừng,
dư dật cũng được mà thiếu thốn
cũng không phải là vấn đề (Pl 4,12). Sự nâng đỡ thật sự cho thánh Phaolô không đến từ những nhu cầu vật chất
mà đến từ Thiên Chúa, trong Đức Giêsu Kitô vì “với Đấng ban sức mạnh cho tôi, tôi chịu được hết” (Pl 4,13).
Thánh
Phaolô dạy cho các tín hữu Philípphê hiểu rằng chỉ nơi Thiên Chúa và trong Đức Giêsu Kitô, người tín hữu mới được thỏa mãn những nhu cầu
sâu xa nhất, thỏa
mãn một cách tuyệt vời nhất
(Pl 4,19). Trong Đức Giêsu Kitô, Thiên Chúa mới là đối tượng đáng khao khát và ưu tiên tìm kiếm, còn những thứ khác chỉ là phụ thuộc
mà thôi, hệt như
lời dạy của Chúa Giêsu: “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho” (Mt 5,33).
3. Bài Tin Mừng
Chúa
Giêsu tiếp tục nói về Nước Trời bằng một
câu chuyện tiệc
cưới. Qua câu chuyện này, độc giả hiểu thêm về những khía cạnh khác nhau của Nước Trời.
Trước hết, Nước Trời là một
bữa tiệc vui Thiên Chúa tổ chức và mời thực
khách đến dự. Ngài chuẩn bị chu đáo và sẵn sàng để tiếp đón khách mời vào chung vui với Ngài: “Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới!” (Mt 22,4). Ngài mời gọi, kiên nhẫn đợi chờ và tiếp tục dùng những trung gian khác nhau để nhắc lại lời mời khi khách mời không mấy mặn mà với bữa tiệc.
Thêm nữa, Nước Trời
là một lời mời gọi nên người ta có quyền chọn
lựa. Bữa tiệc
của Thiên Chúa vẫn chỉ
là một trong số những lựa
chọn của con người. Câu chuyện cho thấy
có những người chọn những
giá trị khác mà họ cho là quan trọng và cấp thiết
hơn, lại có những người phản
ứng tiêu cực và bạo lực trước lời mời tha
thiết của Thiên Chúa. Người ta có quyền chọn lựa hay từ chối nhưng
sự đón nhận hay chối
từ Nước Trời
không hề là một chọn lựa hời hợt, vô thưởng vô phạt, mà là một chọn
lựa quyết liệt,
mang tính quyết định cho đời người (Mt 20,7).
Sau
cùng, câu chuyện Nước Trời mở ra một
bước ngoặt mới khi những người xem ra là không xứng đáng cũng được mời vào dự tiệc vui Nước Trời. Bất
cứ ai, bất luận
tốt xấu, đều được mời vào Nước Trời. Ở đây vang vọng lời
loan báo cánh chung của Isaia về một bữa tiệc dành cho muôn dân, muôn nước (Is 25,6). Lời loan báo của Isaia giờ đây đã trở thành hiện thực khi Thiên Chúa mở cửa Nước Trời cho tất
cả những ai muốn
vào. Tuy nhiên, Nước Trời
không hề là nơi mà người ta muốn
ra vào tùy thích. Nước Trời
hẳn có những điều kiện nhất
định mà những ai muốn
vào đều phải đáp ứng (Mt 22,11-13).
Tóm lại, Nước Trời
là một bữa tiệc vui của Thiên Chúa mà mọi người đều được mời vào tham dự. Đón nhận hay từ
chối lời mời là sự chọn lựa tự do của
con người và họ phải chịu
trách nhiệm về sự chọn lựa của mình. Một khi chọn
lựa, người ta cần
phải đáp ứng những
đòi hỏi của Nước Trời.
II. GỢI Ý MỤC VỤ
1/ Ngôn
sứ Isaia loan báo một bữa tiệc do Thiên Chúa thết đãi muôn dân. Qua bữa tiệc
này, Ngài sẽ cất khỏi họ nỗi u sầu, buồn bã vì Ngài là Đấng cứu độ họ. Tôi cũng được mời lên núi dự tiệc vui với Chúa, tôi có sẵn sàng nghe theo tiếng mời gọi của Ngài? Chỉ có Chúa mới là Đấng cứu độ tôi, tôi có tin tưởng, phó thác nơi tình thương và quyền năng của Chúa? Tôi có để cho Ngài cất đi những phiền muộn,
lo lắng, nặng
nề trong cuộc sống?
2/ Thư Philípphê kể lại sự dấn thân quyết liệt của thánh Phaolô vì Đức Kitô và Tin Mừng. Đối với thánh nhân, có Đức Kitô là có tất cả. Đức Kitô là chân giá trị tuyệt
đối, còn những gì khác chỉ mang tính phụ thuộc. Đức Kitô có nằm trong số các bậc thang giá trị mà tôi vẫn hằng theo đuổi? Đức Kitô có là ưu tiên chọn lựa của tôi? Tôi có dám hy sinh những điều khác để được Đức Kitô làm lẽ sống đời mình?
3/ Bài
Tin Mừng làm nổi bật chủ đề Nước Trời.
Nước Trời là một lời mời gọi tất cả mọi người đến dự tiệc vui với
Chúa, nhưng đồng thời cũng đòi hỏi người ta phải chọn
lựa chấp nhận
hay từ chối, cùng với những
điều kiện
kèm theo. Tôi có nghe thấy lời mời gọi thiết
tha của Chúa đến dự tiệc vui Nước Trời? Tôi chấp nhận hay từ
chối lời mời gọi của Ngài? Tôi có sẵn sàng hy sinh những gì riêng tư, chấp
nhận những điều kiện, để được vào Nước Trời?
III. LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Thiên Chúa
luôn yêu thương và mong muốn con người được hạnh phúc, Người mời gọi tất cả chúng ta vào
dự tiệc Nước Trời và
vui sống đời đời. Chúng
ta hãy cảm tạ Chúa và dâng lời nguyện xin.
1. Hội Thánh
có sứ mạng dẫn đưa mọi người đến dự tiệc vui nước trời. Chúng
ta cùng cầu nguyện cho các vị chủ chăn
trong Hội Thánh
luôn biết quan tâm
chăm sóc từng con chiên trong đàn cũng như ngoài đàn, để tất cả tìm được nguồn sống dồi dào nơi Đức Kitô.
2. Còn rất nhiều người trên
thế giới đang
sống trong tình cảnh túng thiếu đói nghèo.
Chúng ta cùng cầu nguyện cho các
nhà lãnh đạo và
các tổ chức quốc tế có được những biện pháp
thích hợp cùng
với phương tiện cần thiết để chăm lo cho những người nghèo
khổ.
3. Chon lựa sống phù hợp với tinh thần Tin Mừng là
một thách đố cho nhiều người. Chúng
ta cùng cầu nguyện cho mọi kitô
hữu, cách riêng
các bạn trẻ, luôn can đảm tuyên
xưng và làm
chứng cho niềm tin vào
Đức Kitô
trong mọi hoàn
cảnh và mọi quyết định của mình.
4. Khi đã chọn lựa, người ta phải nỗ lực đáp ứng những đòi hỏi của Nước Trời. Chúng ta cùng
cầu nguyện cho mọi người trong cộng đoàn
chúng ta biết hoàn
thiện bản thân mỗi ngày, và
luôn nêu cao giá
trị Tin Mừng trong đời sống gia đình cũng như môi
trường làm việc.
Chủ tế: Lạy Chúa là Cha rất nhân từ, xin nhậm lời chúng con cầu nguyện
và ban xuống muôn ơn lành giúp chúng con sống trọn
vẹn tư cách là con cái Chúa, để ngày sau xứng đáng tham dự tiệc vui Nước Trời. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.
CHÚA MỜI CHÚNG TA
DỰ TIỆC NƯỚC TRỜI
DỰ TIỆC NƯỚC TRỜI
"Mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến
dự tiệc cưới" (Mt 22,4)
Sợi chỉ đỏ : Trong Thánh Kinh, hình ảnh "bữa tiệc" ám chỉ hạnh phúc
Nước Trời, và hình ảnh "dự tiệc" ám chỉ việc được hưởng hạnh phúc ấy.
Bài đọc I, đáp ca, và bài Tin Mừng đều nói tới việc Thiên Chúa mời mọi người dự
tiệc của Ngài :
- Bài
đọc I : "Ngày ấy, Chúa các đạo binh sẽ thết đãi tất cả các dân trên núi
này một bữa tiệc"
- Đáp
ca : "Chúa dọn bàn tiệc đãi tôi, trước mắt quân thù của tôi"
- Tin
Mừng : "Nước Trời giống như ông vua kia làm tiệc cưới cho hoàng tử… Các
ngươi hãy ra đường, gặp ai bất luận tốt xấu, đều quy tụ lại. Và phòng cưới chật
ních khách dự tiệc"
I. DẪN VÀO THÁNH LỄ
Anh
chị em thân mến
Có
nhiều niềm hạnh phúc chúng ta đang hưởng mà không ý thức, chẳng hạn hạnh phúc
được làm con Chúa, hạnh phúc được ở trong Giáo Hội, hạnh phúc mỗi tuần được dự
tiệc của Chúa.
Trong
Thánh lễ hôm nay, chúng ta xin Chúa giúp chúng ta ý thức những hạnh phúc ấy ;
và chúng ta cũng xin Ngài dạy chúng ta biết sống thế nào để xứng đáng với tấm
lòng của Chúa.
II. GỢI Ý SÁM HỐI
- Tuy
vẫn biết hạnh phúc Nước Trời là quý báu nhất, nhưng rất nhiều khi chúng ta coi
trọng những giá trị vật chất hơn.
- Nhiều
lần chúng ta từ chối ơn Chúa.
- Dù đang
ở trong Nước Chúa và làm công dân Nước Chúa, nhưng cách sống của chúng ta chưa
xứng đáng.
III. LỜI CHÚA
1. Bài đọc
I (Is 25,6-9)
Bữa
tiệc mà ngôn sứ Isaia mô tả có những nét đáng chú ý sau đây :
- Người
thết đãi là "Chúa các đạo binh"
-
Khách được mời dự là tất cả các dân
- Nơi
dọn tiệc là "trên núi này", tức là núi Sion.
-
Trong bữa tiệc đó, người dự không chỉ được thưởng thức những thức ăn ngon, mà
còn được cất khỏi mọi buồn sầu, tủi hổ, tang chế.
à Đó
chính là hạnh phúc Nước Trời được Thiên Chúa ban cho tất cả mọi người không
phân biệt ai.
2. Đáp ca
(Tv 22)
Tv 22
này rất quen thuộc đối với mọi tín hữu : Thiên Chúa là một mục tử chăm sóc đoàn
chiên hết sức chu đáo : lo cho chiên có cỏ xanh để ăn, nước trong để uống, bóng
mát để nghỉ ngơi, và còn bảo vệ để chiên có thể "ăn tiệc" thoải mái
ngay trước mặt quân thù.
3. Tin Mừng
(Mt 22,1-14)
Ý
nghĩa của dụ ngôn bữa tiệc : Thiên Chúa ban hạnh phúc Nước Trời trước tiên cho
dân do thái, nhưng họ đã từ chối vì chuộng những giá trị trần gian hơn ; Thiên
Chúa lại ban hạnh phúc ấy cho muôn dân. Tuy nhiên, cũng như người dự tiệc cưới
phải mặc áo cưới, người được mời gia nhập Nước Trời cũng phải có một nếp sống mới
phù hợp với Tin Mừng.
4. Bài đọc
II (Pl 4,12-14.19-20) (Chủ đề phụ)
Trong
thời gian Phaolô bị cầm tù, tín hữu Philipphê đã rộng rãi giúp đỡ ông. Trong lá
thư cám ơn gởi cho họ, Phaolô nói 2 ý :
- Thực
ra ông cũng không cần những giúp đỡ vật chất ấy, vì một mặt ông đã quen thích
nghi với mọi hoàn cảnh, và mặt khác ông còn được Chúa trợ giúp, cho nên
"Tôi có thể làm được mọi sự trong Đấng ban sức mạnh cho tôi".
- Tuy
nhiên việc tín hữu Philipphê trợ giúp vật chất cho ông là một điều rất quý.
Phaolô xin Thiên Chúa đền đáp lại xứng đáng cho họ.
IV. GỢI Ý GIẢNG
1. Điều
trước mắt che khuất điều ở xa
Hạnh
phúc Nước Trời, hay - nói cho dễ hiểu - hạnh phúc thiên đàng là thứ hạnh phúc
trọn vẹn nhất, vững bền nhất, hơn tất cả mọi thứ hạnh phúc ở trần gian. Ai cũng
biết thế.
Tuy
nhiên, loài người chúng ta có một cái tật, là bị những cái trước mắt che khuất
nên không nhìn thấy cái ở xa, giống như tật cận thị.
Cái
trước mắt mà chúng ta thấy hằng ngày là hạnh phúc mà trần gian mang lại qua việc
làm ăn, buôn bán. Nói cách khác, trước mắt phải lo làm ăn để có một cuộc sống bảo
đảm về vật chất ; thiên đàng thì còn xa, sau này từ từ lo.
Suy
nghĩ như thế có phần đúng, vì ta phải sống thực tế với hiện tại. Nhưng cũng có
phần sai khi chỉ biết hiện tại mà không hề nghĩ tới tương lai.
Điều
sai lớn nhất mà bài Tin Mừng này vạch ra là chẳng những ưu tiên lo cho hiện tại,
mà còn "không đếm xỉa gì" đến bữa tiệc Nước Trời, thậm chí còn nhục mạ
và hành hạ những sứ giả mà Thiên Chúa sai đến mời ta dự tiệc của Ngài.
Bài
Tin Mừng hôm nay gợi cho chúng ta một số điều để suy nghĩ :
-
Chúa không hề trách vì chúng ta lo cho cuộc sống vật chất. Nhưng lo đến nỗi
quên hẳn cuộc sống mai sau thì sẽ đáng trách. "Tiên vàn chúng con hãy tìm
Nước Thiên Chúa và sự công chính của Ngài, mọi sự khác Ngài sẽ lo cho chúng
con".
- Vì
chúng ta dễ quên hạnh phúc mai sau, nên nhiều lần và nhiều cách Thiên Chúa sai
người này người nọ đến nhắc nhở chúng ta. Chúng ta có khó chịu với những người ấy,
xua đuổi họ, nhục mạ họ và ngược đãi họ không ?
2. Tại
sao họ đã chối từ ?
Trong
đoạn Tin Mừng này, thánh Mát thêu ghi lại hai lý do : "người thì đi thăm
trại, người thì đi buôn bán". Thánh Luca thì ghi rõ hơn, tới 3 lý do :
"Người thứ nhất nói : tôi mới mua một thửa đất, cần phải đi thăm ; người
khác nói : Tôi mới tậu 5 cặp bò, tôi đi thử đây ; người khác nói : Tôi mới cưới
vợ, nên không thể đến được" (Lc 14,18-19)
3 lý
do trong Luca có thể gom thành 2 loại là làm ăn (thăm đất và thử bò) và thụ hưởng
(cưới vợ). Thực ra hai điều ấy không cấp bách đến nỗi phải lập tức làm ngay để
đành từ chối lời mời ưu ái
của nhà vua. Tuy nhiên, đó là hai nguyên do khiến nhiều người chối từ lời mời của
Thiên Chúa. Ta có thể rút ra hai khuyến cáo :
1.
Quá mê làm ăn có thể kéo ta xa Chúa.
2.
Quá lo thụ hưởng cũng có thể kéo ta xa Chúa.
3. Những
ông chủ trại, những thương gia và những kẻ ngoài đường
Chúng
ta hãy lưu ý rằng hai hạng người từ chối dự tiệc cưới là những ông chủ trại và
những thương gia. Họ không đến vì còn phải lo đi thăm trại và đi buôn bán. Còn
những người mau mắn đến dự tiệc là những kẻ ở các ngã đường. Họ nghèo, họ đang
đói cho nên được mời ăn tiệc là đến ngay.
Người
no đủ không thích ăn tiệc bằng người đói khát.
Bởi
thế, Đức Giêsu đã nói rất chí lý : "Khốn cho các ngươi là những kẻ no đủ….
Phúc cho chúng con là những người đói khát".
4. Y
phục tiệc cưới
Phần
cuối dụ ngôn này làm người đọc thắc mắc và khó chịu : những người đang ở ngoài
đường đột nhiên được mời vào dự tiệc cưới thì làm sao có sẵn áo lễ mà mặc. Thế
mà ông vua lại bắt một người không có áo lễ tống giam vào ngục.
Nên
nhớ đây là một dụ ngôn, nghĩa là các chi tiết ám chỉ đến một ý nghĩa nào đó. Nếu
bữa tiệc cưới là hình ảnh của Nước Trời, thì chiếc áo cưới tượng trưng cho nếp
sống phù hợp với Nước Trời. Tự nhiên được mời vào Nước Trời đã là một hồng
phúc, cho nên để đáp lại thì phải có một nếp sống phù hợp với Nước Trời.
Chiếc
áo tượng trưng cho cách sống. Chúng ta hãy suy nghĩ về chiếc áo / cách sống hiện
tại của chúng ta : Nó có tốt hơn, đẹp hơn chiếc áo / cách sống của những người
không được ở trong phòng tiệc không ?
Chiếc
áo tốt đẹp nhất của người dự tiệc Thiên Chúa chính là sống như Đức Kitô, như lời
Thánh Phaolô nói : "Anh em hãy mặc lấy con người mới" (Ep 4,24),
"Hãy mặc lấy Đức Kitô" (Gl 3,27)
5.
Chuyện minh họa : viện cớ
Chúng
ta có rất nhiều cớ để không làm điều mình phải làm, và nhiều cớ để làm điều lẽ
ra không nên làm.
Ngày
xưa có một anh thợ may rất khéo. Bao nhiêu áo đẹp của mọi người trong thành đều
do anh may. Tuy nhiên bản thân anh thì chỉ có mỗi một chiếc áo rách. Lúc nào
anh cũng mặc chiếc áo rách ấy, ngay cả trong những buổi tiệc lớn của thành phố.
Có người thấy thế hỏi anh :
- Sao
anh có thể may bao nhiêu chiếc áo đẹp cho mọi người mà lại không may cho anh được
một chiếc áo lành lặn.
- Vì
tôi phải may áo kiếm tiền, không có giờ may áo cho mình.
- Vậy
anh hãy cầm lấy 20 đồng tiền này và may cho anh một chiếc áo, kể như tôi mướn
anh may cho tôi vậy.
Anh
thợ may cầm tiền về nhà. Đến buổi tiệc tiếp theo, anh lại đến với chiếc áo rách
cũ. Người bạn hỏi :
- Sao
anh không may áo cho anh ?
- Chiếc
áo cho chính bản thân tôi mà giá chỉ có 20 đồng thì quá rẻ, nên tôi không may !
Người
bạn chẳng nói gì nữa, bởi vì có nói gì nữa thì anh thợ may cũng sẽ tìm được một
cớ khác thôi.
V. LỜI NGUYỆN CHO MỌI NGƯỜI
CT :
Anh chị em thân mến
Thiên
Chúa mời gọi, ban phát tình thương và ân sủng một cách vô giới hạn cho tất cả mọi
người. Chúng ta cùng cảm tạ Chúa và dâng lời cầu xin.
1-
Chúa Giêsu đã dùng bí tích Thánh tẩy mà quy tụ chúng ta vào trong Hội Thánh /
Chúng ta hiệp lời cầu xin Chúa ban Thánh Thần hiệp nhất đến trong Hội Thánh / để
Người loại trừ mọi bất hòa / ghen ghét và chia rẽ giữa những người có cùng một
niềm tin.
2-
Chúa Giêsu là vua đem lại hòa bình / Chúng ta hiệp lời cầu xin Chúa tiêu diệt mầm
móng chiến tranh / và cho muôn dân được an cư lạc nghiệp.
3- Đời
sống thường ngày đem lại cho con người hạnh phúc thì ít / mà phiền muộn đau khổ
lại nhiều / Chúng ta hiệp lời cầu xin Chúa ban Thánh Thần / là nguồn an ủi kỳ
diệu đến trần gian / đề Người lau sạch nước mắt cho những ai đang khổ sầu.
4-
Ngày phán xét chung / Chúa chỉ căn cứ vào một tiêu chuẩn duy nhất / để thưởng
công hay luận tội người kitô hữu / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho cộng đoàn giáo
xứ chúng ta / luôn sống trọn vẹn niềm tin đã lãnh nhận / đặc biệt là biết chân
thành yêu thương hết thảy mọi người.
CT :
Lạy Chúa, xin ban ơn trợ giúp chúng con sống trọn vẹn ơn gọi kitô hữu, nhờ đó
chúng con có thể mạnh dạn nói như Thánh Phaolô trong thư gửi tín hữu Galát :
"Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong
tôi". Chúng con cầu xin…
VI. TRONG THÁNH LỄ
- Trước
kinh Lạy Cha : Họp nhau đây quanh bàn tiệc của Chúa, chúng ta hãy dâng lên Ngài
lời kinh Lạy Cha một cách sốt sắng.
- Trước
rước lễ : Chúng ta là những kẻ hạnh phúc được mời dự bàn tiệc của Chúa. Chúng
ta hãy mặc chiếc áo cưới tượng trưng cho thiện chí muốn có một cuộc sống mới xứng
đáng với Chúa hơn. "Đây Chiên Thiên Chúa…"
VII. GIẢI TÁN
Chúng
ta sắp trở lại với cuộc sống thường ngày. Chớ gì những việc làm ăn, buôn bán đừng
trở thành những nguyên do khiến chúng ta xa Chúa.
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI
Lectio Divina: Chúa Nhật XXVIII Thường
Niên (A)
Chúa
Nhật, 15 Tháng 10, 2017
Lời
mời rộng rãi đến bàn tiệc Nước Trời
Đón nhận ơn cứu rỗi với sự chuẩn bị xứng đáng
Mt 22:1-14
Đón nhận ơn cứu rỗi với sự chuẩn bị xứng đáng
Mt 22:1-14
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy
Chúa Thánh Thần của chân lý, được Chúa Giêsu sai đến để hướng dẫn chúng con tìm
đến sự toàn chân, xin hãy soi sáng tâm trí chúng con để chúng con có thể hiểu
được lời Kinh Thánh. Ngài là Đấng đã rợp bóng trên Đức Maria và khiến
bà thành mảnh đất màu mỡ nơi Lời của Chúa có thể nẩy mầm, xin hãy thanh tẩy tâm
hồn chúng con khỏi mọi trở ngại hướng đến Lời Chúa. Xin giúp chúng
con học hỏi theo gương Đức Maria xưa kia với trái tim trinh khiết và tốt lành để
lắng nghe Lời Chúa nói với chúng con trong cuộc sống và trong Kinh Thánh, để
chúng con có thể tuân giữ Lời Chúa và sinh sản được hoa trái tốt tươi qua sự
kiên trì của chúng con.
2. Bài Đọc
a) Bối
cảnh:
Ý
nghĩa của bài dụ ngôn khá rõ ràng khi chúng ta đọc trong bối cảnh của
nó. Nó đi kèm ngay sau một dụ ngôn khác về Nước Trời (21:33-43) và
là một phần của cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu và các thượng tế và người Biệt
Phái về sứ vụ và quyền hạn của Người (xem 21:23-46).
Trong
dụ ngôn trước, dụ ngôn về vườn nho, Chúa Giêsu tóm tắt lịch sử ơn cứu độ. Thiên
Chúa đã bao phủ dân Israel với sự chăm sóc đặc biệt và hy vọng rằng với sự chăm
nom như thế sẽ nảy sinh hoa trái dưới hình thức một đời sống trung thành và
công bằng. Đôi lúc, Thiên Chúa đã sai các ngôn sứ đến nhắc nhở dân
chúng về kết quả mà Thiên Chúa đã mong đợi, nhưng sứ vụ của họ luôn gặp phải sự
chống đối của dân Israel. Cuối cùng, Thiên Chúa đã sai chính Con Một
của Người, nhưng họ đã giết Người Con ấy. Tại thời điểm này, Chúa
Giêsu nói rằng bởi vì dân Israel tiếp tục chối bỏ Nước Trời, cho nên Vương Quốc
Nước Trời sẽ được trao lại cho một dân tộc khác, đó là, dân ngoại (21:43). Lời
công bố này cho chúng ta chìa khóa dẫn đến bài đọc dụ ngôn của chúng ta, thực
ra nó lặp lại sứ điệp của bài dụ ngôn trước nhưng dùng một hình ảnh khác và với
các sắc thái khác nhau.
Chúng
ta phải khẳng định rõ ràng rằng cả hai dụ ngôn không thể có cách chi biện minh
cho ý tưởng rằng Thiên Chúa đã phế bỏ dân tộc Israel để dành đặc ân cho Giáo Hội. Chỉ
cần đọc Thư gửi tín hữu Rôma các chương 9-11 để được thuyết phục ngược lại. Chúa
Giêsu nói những lời nghiêm khắc, những điều tiên tri, để kêu gọi dân của
Người ăn năn hối cải và để họ chấp nhận Người. Ngoài ra,
các dân ngoại, những người mới được mời, cũng có nguy cơ bị ném ra ngoài nếu họ
không mặc y phục lễ cưới.
b) Phúc
Âm:
Khi ấy,
Chúa Giêsu lại phán cùng các đầu mục tư tế và kỳ lão trong dân những dụ ngôn
này rằng: ‘Nước Trời giống như vua kia làm tiệc cưới cho hoàng tử. Vua
sai đầy tớ đi thỉnh những người đã được mời dự tiệc cưới, nhưng họ không chịu đến. Vua
lại sai các đầy tớ khác mà rằng: “Hãy nói cùng những người đã được mời
rằng: Này Ta đã dọn tiệc sẵn rồi, đã hạ bò và súc vật béo tốt rồi, mọi
sự đã sẵn sàng. Xin mời các ông đến dự tiệc cưới.” Nhưng
những người ấy đã không đếm xỉa gì và bỏ đi: người thì đi thăm trại,
người thì đi buôn bán; những người khác thì bắt đầy tớ vua mà nhục mạ và giết
đi. Khi vua nghe biết, liền nổi cơn thịnh nộ, sai binh lính đi tru
diệt bọn sát nhân đó, và thiêu hủy thành phố của chúng. Bấy giờ vua
nói với các đầy tớ rằng: “Tiệc cưới đã dọn sẵn sàng, nhưng những kẻ
được mời không đáng dự. Vậy các ngươi hãy ra các ngả đường, gặp bất
cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới.” Các đầy tớ liền đi ra đường, gặp
ai bất luận tốt xấu, đều quy tụ lại và phòng cưới chật ních khách dự tiệc. Đoạn
vua đi vào quan sát những người khách dự tiệc, và thấy ở đó có một người không
mặc y phục lễ cưới. Vua liền nói với người ấy rằng: ‘Này
bạn, sao bạn vào đây mà không mặc y phục lễ cưới?’ Người ấy lặng
thinh. Bấy giờ vua truyền cho các đầy tớ rằng: “Trói tay
chân nó lại, ném nó vào nơi tối tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến
răng!” Vì những kẻ gọi thì nhiều, còn những kẻ được chọn thì
ít.’
3. Giây phút thinh lặng cầu
nguyện
Để Lời
Chúa được thấm nhập và soi sáng đời sống chúng ta.
4. Một vài câu hỏi gợi ý
Để
giúp chúng ta trong việc suy gẫm cá nhân.
a) Các khách mời từ chối lời mời
dự tiệc đại diện cho những ai?
b) Các khách mời được tìm thấy
trên các ngả đường đại diện cho những ai?
c) Người khách mà không mặc y
phục lễ cưới đại diện cho những ai?
d) Trong đời sống của tôi, có
“những việc cấp bách” nào đã ngăn trở tôi nhận lời mời của Thiên Chúa không?
e) Y phục lễ cưới mà Thiên Chúa
muốn tôi mặc để tham dự vào tiệc cưới của Vương Quốc Nước Trời là gì?
5. Chìa khóa của bài đọc
Dành
cho những ai muốn đào sâu vào trong bài Tin Mừng.
· Bàn
tiệc Nước Trời
Các
ngôn sứ thường công bố những lợi ích của ơn cứu rỗi và cách đặc biệt cho những
người vào thời kỳ cánh chung thông qua hình ảnh của bữa tiệc. Bài đọc
thứ nhất của Chúa Nhật tuần này (Is 25:6-10a) là một ví dụ. Giống
như Đức Giêsu, ngôn sứ Isaia cũng nói về một bữa tiệc được chuẩn bị bởi Thiên
Chúa cho mọi dân tộc. Tuy nhiên, dân tộc Israel và đặc biệt là thành
phố Giêrusalem vẫn là tâm điểm của kế hoạch Thiên Chúa như là trung gian của ơn
cứu độ của Thiên Chúa ban cho tất cả mọi người. Tuy nhiên trong phần
Tân Ước, mặc dù có một sự thừa nhận rằng “ơn cứu độ đến từ dân Do Thái” (Ga
4:22), Đấng trung gian duy nhất của ơn cứu rỗi là Chúa Giêsu, Đấng tiếp tục thực
hiện sự hòa giải của mình thông qua cộng đoàn các môn đệ của Người, đó là Giáo
Hội.
· Y
phục lễ cưới
Thật
là một sự xúc phạm đến người đã đạt lời mời đến dự bữa đại tiệc mà người dự tiệc
lại mặc quần áo làm việc thường ngày. Đó là dấu hiệu của việc coi
thường cơ hội mà người ấy được mời tham dự. Hình ảnh này, được dùng
trong dụ ngôn về Nước Trời, muốn truyền đạt ý tưởng rằng người ta không thể bước
vào Nước Trời mà không có sự chuẩn bị, và việc chuẩn bị duy nhất là thay đổi. Trong
thực tế, việc thay đổi y phục trong Kinh Thánh có nghĩa là thay đổi lối sống hoặc
được cải đổi (xem ví dụ ở Rm 13:14; Gal 3:27; Êph 4:20-24).
· “Những
kẻ được gọi thì nhiều mà những người được chọn thì ít”
Câu
nói này là một cách nói của người Do Thái. Trong trường hợp không có
sự so sánh, Kinh Thánh Do Thái dùng câu diễn tả được dựa trên sự đối chọi mạnh
mẽ. Vì thế, câu diễn tả này không nói gì về mối quan hệ tỉ số giữa
những kẻ được gọi gia nhập Hội Thánh và những người được chọn vào sự sống đời đời. Tuy
nhiên, nó cũng đúng là dụ ngôn làm cho sự phân biệt giữa lời mời gọi của ơn cứu
độ với sự chọn lựa và lòng kiên trì cuối cùng. Lòng quảng đại của
người cai vị quân vương thật là to lớn, nhưng chúng ta phải nghiêm túc về những
yêu cầu của Nước Trời. Câu nói này là lời kêu gọi cấp bách rằng nếu
chỉ là tư cách hội viên chính thức dân riêng của Thiên Chúa thôi thì chưa đủ
đâu. Chúng ta không thể xem ơn cứu rỗi là điều tất
nhiên. Ở đây Chúa Giêsu theo sát một cách chặt chẽ lời giảng dạy của
các ngôn sứ. Xem lại sách Gr 7:1-15 và Ov 6:1-6.
6. Thánh Vịnh 47
Thiên
Chúa là vua dân Israel và khắp địa cầu
Vỗ
tay đi nào, muôn dân hỡi!
Mừng Thiên Chúa, hãy cất tiếng hò reo!
Vì ĐỨC CHÚA là Đấng Tối Cao, Đấng khả uý,
là Vua Cả thống trị khắp địa cầu.
Mừng Thiên Chúa, hãy cất tiếng hò reo!
Vì ĐỨC CHÚA là Đấng Tối Cao, Đấng khả uý,
là Vua Cả thống trị khắp địa cầu.
Chính
Người bắt muôn dân muôn nước
phải phục quyền và quỵ luỵ chúng tôi.
Người chọn lựa cho chúng tôi phần cơ nghiệp,
cơ nghiệp làm cho kẻ Người thương là Gia-cóp
được nở mặt nở mày.
Thiên Chúa ngự lên, rộn rã tiếng hò reo,
CHÚA ngự lên, vang dội tiếng tù và.
phải phục quyền và quỵ luỵ chúng tôi.
Người chọn lựa cho chúng tôi phần cơ nghiệp,
cơ nghiệp làm cho kẻ Người thương là Gia-cóp
được nở mặt nở mày.
Thiên Chúa ngự lên, rộn rã tiếng hò reo,
CHÚA ngự lên, vang dội tiếng tù và.
Hãy
đàn ca, đàn ca lên mừng Thiên Chúa!
đàn ca lên nào, đàn ca nữa kính Vua ta!
Thiên Chúa là Vua toàn cõi địa cầu,
hãy dâng Người khúc đàn ca tuyệt mỹ.
Thiên Chúa là Vua thống trị chư dân,
Thiên Chúa ngự trên toà uy linh cao cả.
đàn ca lên nào, đàn ca nữa kính Vua ta!
Thiên Chúa là Vua toàn cõi địa cầu,
hãy dâng Người khúc đàn ca tuyệt mỹ.
Thiên Chúa là Vua thống trị chư dân,
Thiên Chúa ngự trên toà uy linh cao cả.
Kìa
vương hầu các dân tề tựu
cùng dân Thiên Chúa, Chúa của Ábra-ham.
Mọi thủ lãnh trần gian thuộc quyền Thiên Chúa,
Đấng siêu việt ngàn trùng!
cùng dân Thiên Chúa, Chúa của Ábra-ham.
Mọi thủ lãnh trần gian thuộc quyền Thiên Chúa,
Đấng siêu việt ngàn trùng!
7. Lời Nguyện Kết
Lạy
Chúa, Chúa của toàn thế giới và là Vua của muôn dân. Từ thuở sơ khai,
Chúa đã chuẩn bị bữa tiệc linh đình cho con cái Người và Chúa muốn tề tựu chúng
con chung quan bàn tiệc Chúa để chia sẻ trong chính cuộc sống của
Chúa. Chúng con cảm tạ Chúa vì Chúa đã gọi chúng con vào trong Hội
Thánh Chúa qua Đức Giêsu, Con của Chúa. Nguyện xin cho Thần Khí Chúa
làm cho chúng con luôn tỉnh thức và sẵn sàng tiếp tục chấp nhận lời mời của
Chúa và xin cho chúng con, qua Chúa Thánh Thần, trở nên con người mới, được tạo
dựng ra theo ý Thiên Chúa trong công lý và trong sự thánh thiện đích thực,
trong hình ảnh của Chúa Kitô, để chúng con có thể cùng tiến vào bàn tiệc của Nước
Chúa với vô số các anh chị em. Xin hãy dùng chúng con, nếu Chúa muốn
thế, để tiếp tục kêu gọi những người khác đến dự bàn tiệc chung của Vương Quốc
Chúa.
Chúng
con cầu xin nhờ Đức Kitô là Chúa của chúng con. Amen!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét