ĐGH Phanxicô sẽ bắt tay với chủ tịch Trung Quốc
Tập Cận Bình?
Nếu không nhờ đọc lá thư cuả ĐGM Thaddeus Ma
Daqin cuả Thượng Hải thì mọi người đã quên phắt đi là ông Chủ Tịch Nhà Nước
Trung Quốc Tập Cận Bình cũng đang có mặt ở Hoa Kỳ. Không có báo chí nào đề cập
tới việc ông đi công du Mỹ Châu trừ ra một vài tờ ở Seattle là nơi ông đến thăm.
Nếu không nhờ đọc lá thư cuả ĐGM Thaddeus Ma
Daqin cuả Thượng Hải thì mọi người đã quên phắt đi là ông Chủ Tịch Nhà Nước
Trung Quốc Tập Cận Bình cũng đang có mặt ở Hoa Kỳ. Không có báo chí nào đề cập
tới việc ông đi công du Mỹ Châu trừ ra một vài tờ ở Seattle là nơi ông đến thăm.
Ông đã đến cùng một ngày như ĐTC, sự khác biệt là phi cơ cuả ĐTC đáp xuống ở bờ phiá Đông (Washington DC) còn phi cơ cuả ông thì ở bờ phiá Tây (Seattle).
Nhưng Đông và Tây không chỉ là sự khác biệt duy nhất. ĐTC Phanxicô, với tư cách là nguyên thủ cuả một quốc gia nhỏ nhất hành tinh, đã được cả hai vị Tổng Thống và Phó Tổng Thống HK ra đón tại chân cầu thang máy bay; còn ông Tập Cận Bình, vị chủ tịch cuả một nước lớn nhất và đông dân nhất hành tinh? người đón ông là vị thống đốc tiểu bang Washington Jay Inslee, không thấy có tin về một viên chức Liên Bang nào trong phái đoàn đón rước cả.
Những sự kiện tiếp theo còn thêm nhiều khác biệt hơn nữa.
Dân chúng đón rước ông Tập, báo chí cho nay có khoảng 100 người đứng đợi trước khách sạn Westin hotel nơi ông tạm trú để...la ó vì số đông là những đệ tử cuả môn phái Falun Gong. Có một số nhỏ những người ủng hộ ông cũng ráng giơ cao một biểu ngữ duy nhất “Hello President Xi” viết bằng hán văn.
Còn ĐTC? Các phóng sự cho hay nhiều người đã ăn rầm ở rề trước cửa toà Khâm Sứ để tìm cơ hội thoáng nhìn thấy Ngài, và sáng hôm nay, các sân cỏ cuả National Mall và Ellipse đã đầy người từ lúc 5g sáng, để đợi cho đến 11g trưa khi Ngài đi ngang qua, trên đường tới Nhà Thờ St. Matthew’s Cathedral. Nhiều toà giải tội đã được lập lên trong những khu vực có dân chúng tụ tập, và có không ít người đã đến hoà giải với Chuá.
Ngày mai, ĐTC sẽ đọc thông điệp trước lưỡng viện Quốc Hội. Không thấy nói gì về ông Tập Cận Bình.
Dĩ nhiên những sự khác biệt đó là do ở cảm tình của chủ nhà là Hoa Kỳ và mục đích cuả vị khách.
Ông Tập có mục đích là giao thương cho nên chỉ có những doanh nhân lớn mới đôn đáo chạy theo ông, còn ĐGH có mục đích là mục vụ, tức là săn sóc cho người dân, cho nên dân chúng hồ hởi chạy theo Ngài cũng là lẽ đương nhiên.
Chúng tôi xin không giám bàn về tư cách cuả hai vị khách ở đây, sợ bị phạm tội phạm thượng thì nguy hiểm lắm!
Ông đã đến cùng một ngày như ĐTC, sự khác biệt là phi cơ cuả ĐTC đáp xuống ở bờ phiá Đông (Washington DC) còn phi cơ cuả ông thì ở bờ phiá Tây (Seattle).
Nhưng Đông và Tây không chỉ là sự khác biệt duy nhất. ĐTC Phanxicô, với tư cách là nguyên thủ cuả một quốc gia nhỏ nhất hành tinh, đã được cả hai vị Tổng Thống và Phó Tổng Thống HK ra đón tại chân cầu thang máy bay; còn ông Tập Cận Bình, vị chủ tịch cuả một nước lớn nhất và đông dân nhất hành tinh? người đón ông là vị thống đốc tiểu bang Washington Jay Inslee, không thấy có tin về một viên chức Liên Bang nào trong phái đoàn đón rước cả.
Những sự kiện tiếp theo còn thêm nhiều khác biệt hơn nữa.
Dân chúng đón rước ông Tập, báo chí cho nay có khoảng 100 người đứng đợi trước khách sạn Westin hotel nơi ông tạm trú để...la ó vì số đông là những đệ tử cuả môn phái Falun Gong. Có một số nhỏ những người ủng hộ ông cũng ráng giơ cao một biểu ngữ duy nhất “Hello President Xi” viết bằng hán văn.
Còn ĐTC? Các phóng sự cho hay nhiều người đã ăn rầm ở rề trước cửa toà Khâm Sứ để tìm cơ hội thoáng nhìn thấy Ngài, và sáng hôm nay, các sân cỏ cuả National Mall và Ellipse đã đầy người từ lúc 5g sáng, để đợi cho đến 11g trưa khi Ngài đi ngang qua, trên đường tới Nhà Thờ St. Matthew’s Cathedral. Nhiều toà giải tội đã được lập lên trong những khu vực có dân chúng tụ tập, và có không ít người đã đến hoà giải với Chuá.
Ngày mai, ĐTC sẽ đọc thông điệp trước lưỡng viện Quốc Hội. Không thấy nói gì về ông Tập Cận Bình.
Dĩ nhiên những sự khác biệt đó là do ở cảm tình của chủ nhà là Hoa Kỳ và mục đích cuả vị khách.
Ông Tập có mục đích là giao thương cho nên chỉ có những doanh nhân lớn mới đôn đáo chạy theo ông, còn ĐGH có mục đích là mục vụ, tức là săn sóc cho người dân, cho nên dân chúng hồ hởi chạy theo Ngài cũng là lẽ đương nhiên.
Chúng tôi xin không giám bàn về tư cách cuả hai vị khách ở đây, sợ bị phạm tội phạm thượng thì nguy hiểm lắm!
Nhưng giữa ĐGH và ông Chủ Tịch Tập cũng có một sự trùng hợp, đó là cả hai vị đều có chương trình đọc diễn văn trước đại hội đồng Liên Hiệp Quốc vào ngày 25.
Và vì thế mà hai vị đều có mặt ở Washington DC
vào ngày 24 và ở New York vào ngày 25, do đó mà Đức Giám Mục phó Thaddeus Ma
Daqin cuả Thượng Hải đã ước mơ hai người có một cái bắt tay với nhau.
Dù đang bị quản thúc tại gia vì rời bỏ tổ chức Công Giáo Yêu Nước
cuả Nhà Nước ngay sau khi được thụ phong giám mục, ĐGM Ma vẫn là một người yêu
quốc gia mình và vì thế mà người ta hiểu cái tâm trạng cuả Ngài là được nhỉn
thấy một sự cải tiến có lợi cho đất nước, ngài viết:
Dựa vào ví dụ cuả mối quan hệ Mỹ-Tòa Thánh, "mặc dù tôn giáo có xu hướng đứng ẩn ở phía sau, nó có thể trở thành một thế lực lớn trong các trường hợp đặc biệt."
Hoa Kỳ đã hoàn toàn nhận thức được điều này và đã thiết lập quan hệ ngoại giao với Tòa Thánh.
ĐGM Ma cho biết một cái bắt tay thân thiện giữa Đức Giáo Hoàng Phanxicô và ông Tổng thống Mỹ là một điều có thể tưởng tượng được dễ dàng.
Ngược lại, Ngài tự hỏi đã có bất kỳ tiến bộ nào trong quan hệ Trung Quốc-Tòa Thánh chưa?
Trung Quốc hiện đang có quan hệ ngoại giao với 165 quốc gia. Bộ trưởng ngoại giao từng nói với báo chí rằng sự hợp tác 'win-win' (cà hai cùng lợi) là một cốt lõi của quan hệ quốc tế mới của Trung Quốc, và rằng Bắc Kinh sẽ duy trì động lực của tiến bộ và mở rộng ngoại giao toàn diện của nó.
Đức Giám Mục Ma lưu ý rằng tuy Tòa Thánh không phải là một nhà nước. Nhưng nó có một vị trí quan sát thường trực tại Liên Hiệp Quốc.
"Toà Thánh chủ trương xây dựng quan hệ với các quốc gia," ĐGM Ma viết, "và một mối quan hệ như vậy có thể bảo vệ tự do tôn giáo của người Công Giáo ở bất kỳ quốc gia hoặc lãnh thổ nào.
"Toà Thánh duy trì quan hệ ngoại giao chính thức với 179 quốc gia và lãnh thổ, và chính sách đối ngoại cơ bản của Tòa Thánh là tôn giáo và nhân đạo, không chính trị, không liên quan đến thương mại và quân sự".
"Chủ Tịch Tập và Đức Giáo Hoàng Phanxicô, đều có mặt ở Mỹ hiện nay, sẽ có thể có một cơ hội bất ngờ, và như vậy họ sẽ có một cái bắt tay thân thiện?", vị Giám mục tự hỏi.
"Tôi mong muốn cái bắt tay của họ," Ngài nói thêm. "Nếu hai nhà lãnh đạo có ảnh hưởng và nổi bật trong thế giới này, thực sự có một cái bắt tay thân thiện, thì không chỉ có tôi, một người đàn ông nhỏ ở chân đồi Sheshan, ngoại ô Thượng Hải, cảm thấy vui xướng, mà sẽ là toàn thể thế giới".
Dựa vào ví dụ cuả mối quan hệ Mỹ-Tòa Thánh, "mặc dù tôn giáo có xu hướng đứng ẩn ở phía sau, nó có thể trở thành một thế lực lớn trong các trường hợp đặc biệt."
Hoa Kỳ đã hoàn toàn nhận thức được điều này và đã thiết lập quan hệ ngoại giao với Tòa Thánh.
ĐGM Ma cho biết một cái bắt tay thân thiện giữa Đức Giáo Hoàng Phanxicô và ông Tổng thống Mỹ là một điều có thể tưởng tượng được dễ dàng.
Ngược lại, Ngài tự hỏi đã có bất kỳ tiến bộ nào trong quan hệ Trung Quốc-Tòa Thánh chưa?
Trung Quốc hiện đang có quan hệ ngoại giao với 165 quốc gia. Bộ trưởng ngoại giao từng nói với báo chí rằng sự hợp tác 'win-win' (cà hai cùng lợi) là một cốt lõi của quan hệ quốc tế mới của Trung Quốc, và rằng Bắc Kinh sẽ duy trì động lực của tiến bộ và mở rộng ngoại giao toàn diện của nó.
Đức Giám Mục Ma lưu ý rằng tuy Tòa Thánh không phải là một nhà nước. Nhưng nó có một vị trí quan sát thường trực tại Liên Hiệp Quốc.
"Toà Thánh chủ trương xây dựng quan hệ với các quốc gia," ĐGM Ma viết, "và một mối quan hệ như vậy có thể bảo vệ tự do tôn giáo của người Công Giáo ở bất kỳ quốc gia hoặc lãnh thổ nào.
"Toà Thánh duy trì quan hệ ngoại giao chính thức với 179 quốc gia và lãnh thổ, và chính sách đối ngoại cơ bản của Tòa Thánh là tôn giáo và nhân đạo, không chính trị, không liên quan đến thương mại và quân sự".
"Chủ Tịch Tập và Đức Giáo Hoàng Phanxicô, đều có mặt ở Mỹ hiện nay, sẽ có thể có một cơ hội bất ngờ, và như vậy họ sẽ có một cái bắt tay thân thiện?", vị Giám mục tự hỏi.
"Tôi mong muốn cái bắt tay của họ," Ngài nói thêm. "Nếu hai nhà lãnh đạo có ảnh hưởng và nổi bật trong thế giới này, thực sự có một cái bắt tay thân thiện, thì không chỉ có tôi, một người đàn ông nhỏ ở chân đồi Sheshan, ngoại ô Thượng Hải, cảm thấy vui xướng, mà sẽ là toàn thể thế giới".
(Trần Mạnh Trác, VCN 23.09.2015)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét