Các lần Thiên Chúa can thiệp và thiên thần hiện ra trong
cuộc đời Chúa Giêsu
** Khi kể lại cuộc đời thơ ấu của Chúa Giêsu thánh sử
Mátthêu còn ghi nhận sự kiện ba nhà chiêm tinh từ Phương Đông đến thờ lậy Chúa
Cứu Thế và sứ thần can thiệp để cứu Chúa Hài Nhi khỏi tay vua Hêrôđê như
sau: “Khi Đức Giê-su ra đời tại Bê-lem, miền Giu-đê, thời vua Hê-rô-đê trị vì,
có mấy nhà chiêm tinh từ phương Đông đến Giê-ru-sa-lem, và hỏi: "Đức
Vua dân Do-thái mới sinh, hiện ở đâu? Chúng tôi đã thấy vì sao của Người xuất
hiện bên phương Đông, nên chúng tôi đến bái lạy Người." Nghe tin ấy,
vua Hê-rô-đê bối rối, và cả thành Giê-ru-sa-lem cũng xôn xao. Nhà vua liền
triệu tập tất cả các thượng tế và kinh sư trong dân lại, rồi hỏi cho biết Đấng
Ki-tô phải sinh ra ở đâu. Họ trả lời: "Tại Bê-lem, miền Giu-đê, vì
trong sách ngôn sứ, có chép rằng: "Phần ngươi, hỡi Bê-lem, miền đất
Giu-đa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giu-đa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ
chăn dắt Ít-ra-en dân Ta sẽ ra đời." Bấy giờ vua Hê-rô-đê bí mật vời các
nhà chiêm tinh đến, hỏi cặn kẽ về ngày giờ ngôi sao đã xuất hiện. Rồi vua
phái các vị ấy đi Bê-lem và dặn rằng: "Xin quý ngài đi dò hỏi tường tận về
Hài Nhi, và khi đã tìm thấy, xin báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy Người." Nghe
nhà vua nói thế, họ ra đi. Bấy giờ ngôi sao họ đã thấy ở phương Đông, lại dẫn
đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở, mới dừng lại. Trông thấy ngôi sao, họ
mừng rỡ vô cùng. Họ vào nhà, thấy Hài Nhi với thân mẫu là bà Ma-ri-a, liền
sấp mình thờ lạy Người. Rồi họ mở bảo tráp, lấy vàng, nhũ hương và mộc dược mà
dâng tiến. Sau đó, họ được báo mộng là đừng trở lại gặp vua Hê-rô-đê nữa,
nên đã đi lối khác mà về xứ mình.
Khi các nhà chiêm tinh đã ra về, thì sứ thần Chúa hiện ra
báo mộng cho ông Giu-se rằng: "Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn
sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết
Hài Nhi đấy! " Ông Giu-se liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và
mẹ Người trốn sang Ai-cập. Ông ở đó cho đến khi vua Hê-rô-đê băng hà, để ứng
nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ: Ta đã gọi con Ta ra khỏi Ai-cập.
** Bấy giờ vua Hê-rô-đê thấy mình bị các nhà chiêm tinh đánh
lừa, thì đùng đùng nổi giận, nên sai người đi giết tất cả các con trẻ ở Bê-lem
và toàn vùng lân cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo ngày tháng ông đã hỏi cặn
kẽ các nhà chiêm tinh. Thế là ứng nghiệm lời ngôn sứ Giê-rê-mi-a: "Ở
Ra-ma, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Ra-khen khóc thương con mình
và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa.
Sau khi vua Hê-rô-đê băng hà, sứ thần Chúa lại hiện ra với
ông Giu-se bên Ai-cập, báo mộng cho ông rằng: "Này ông, dậy đem Hài
Nhi và mẹ Người về đất Ít-ra-en, vì những kẻ tìm giết Hài Nhi đã chết rồi." Ông
liền trỗi dậy đưa Hài Nhi và mẹ Người về đất Ít-ra-en. Nhưng vì nghe biết
Ác-khê-lao đã kế vị vua cha là Hê-rô-đê, cai trị miền Giu-đê, nên ông sợ không dám
về đó. Rồi sau khi được báo mộng, ông lui về miền Ga-li-lê, và đến ở tại một
thành kia gọi là Na-da-rét, để ứng nghiệm lời đã phán qua miệng các ngôn sứ rằng:
Người sẽ được gọi là người Na-da-rét.” (Mt 2,1-23).
Thiên Chúa Cha và
Chúa Thánh Thần chính thức can thiệp vào biến cố Chúa Giêsu lãnh phép rửa từ
tay Gioan Tẩy Giả. Thánh sử Mátthêu kể lại trong chuơng 2 như sau: “Bấy giờ, Đức
Giê-su từ miền Ga-li-lê đến sông Gio-đan, gặp ông Gio-an để xin ông làm phép rửa
cho mình. Nhưng ông một mực can Người và nói: "Chính tôi mới cần được Ngài
làm phép rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi! "Nhưng Đức Giê-su trả lời:
"Bây giờ cứ thế đã. Vì chúng ta nên làm như vậy để giữ trọn đức công
chính." Bấy giờ ông Gio-an mới chiều theo ý Người
Khi Đức
Giê-su chịu phép rửa xong, vừa ở dưới nước lên, thì các tầng trời mở ra. Người
thấy Thần Khí Thiên Chúa đáp xuống như chim bồ câu và ngự trên Người. Và
có tiếng từ trời phán: "Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người."
(Mt 3, 13-17).
** Tiếp tục trình thuật sinh hoạt đầu tiên của Chúa Cứu Thế
là được Thần Khí hướng dẫn Người vào sa mạc tĩnh tâm ăn chay hãm mình để chuẩn
bị cho việc công khai rao giàng Tin Mừng cứu độ. Thánh sử Mátthêu ghi: “Bấy giờ
Đức Giê-su được Thần Khí dẫn vào hoang địa, để chịu quỷ cám dỗ. Người ăn
chay ròng rã bốn mươi đêm ngày, và sau đó, Người thấy đói. Bấy giờ tên cám
dỗ đến gần Người và nói: "Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì truyền cho những
hòn đá này hoá bánh đi! " Nhưng Người đáp: "Đã có lời chép rằng:
Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi lời miệng Thiên Chúa
phán ra."
Sau đó, quỷ đem Người đến thành thánh, và đặt Người trên nóc
đền thờ, rồi nói với Người: "Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì gieo mình
xuống đi! Vì đã có lời chép rằng: Thiên Chúa sẽ truyền cho thiên sứ lo cho bạn,
và thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng, cho bạn khỏi vấp chân vào đá."
Đức Giê-su đáp: "Nhưng cũng đã có lời chép rằng: Ngươi chớ thử thách Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi."
Đức Giê-su đáp: "Nhưng cũng đã có lời chép rằng: Ngươi chớ thử thách Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi."
Quỷ lại đem Người lên một ngọn núi rất cao, và chỉ cho Người
thấy tất cả các nước thế gian, và vinh hoa lợi lộc của các nước ấy, và bảo
rằng: "Tôi sẽ cho ông tất cả những thứ đó, nếu ông sấp mình bái lạy
tôi." Đức Giê-su liền nói: "Xa-tan kia, xéo đi! Vì đã có lời
chép rằng: Ngươi phải bái lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi, và phải thờ phượng
một mình Người mà thôi." Thế rồi quỷ bỏ Người mà đi, và có các sứ thần
tiến đến hầu hạ Người. (Mt 4,1-11).
Thiên sứ cũng hiện diện trong cơn cám dỗ quyết liệt khi Chúa
Giêsu âu lo phiền muộn chiến đấu với ý tưởng cái chết của Ngài sẽ vô ích không
cứu được ai. Thánh sử Luca trình thuật trong chương 22 như sau: “Rồi Người đi
ra núi Ô-liu như đã quen. Các môn đệ cũng theo Người. Đến nơi, Người bảo
các ông: "Anh em hãy cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ." Rồi Người
đi xa các ông một quãng, chừng bằng ném một hòn đá, và quỳ gối cầu nguyện rằng:"Lạy
Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén này xa con. Tuy vậy, xin đừng làm theo ý con,
mà làm theo ý Cha." Bấy giờ có thiên sứ tự trời hiện đến tăng sức cho
Người. Người lâm cơn xao xuyến bồi hồi, nên càng khẩn thiết cầu xin. Và mồ
hôi Người như những giọt máu rơi xuống đất.
Cầu nguyện xong, Người đứng lên, đến chỗ các môn đệ, thấy các ông đang ngủ vì buồn phiền, Người liền nói với các ông: "Sao anh em lại ngủ? Dậy mà cầu nguyện, kẻo sa chước cám dỗ." (Lc 22, 39-46).
Cầu nguyện xong, Người đứng lên, đến chỗ các môn đệ, thấy các ông đang ngủ vì buồn phiền, Người liền nói với các ông: "Sao anh em lại ngủ? Dậy mà cầu nguyện, kẻo sa chước cám dỗ." (Lc 22, 39-46).
** Thánh sử Mátthêu cũng ghi: “Bấy giờ Đức Giê-su đi cùng với
các ông đến một thửa đất gọi là Ghết-sê-ma-ni. Người nói với các môn đệ:
"Anh em ngồi lại đây, Thầy đến đàng kia cầu nguyện." Rồi Người
đưa ông Phê-rô và hai người con ông Dê-bê-đê đi theo. Người bắt đầu cảm thấy buồn
rầu xao xuyến. Bấy giờ Người nói với các ông: "Tâm hồn Thầy buồn đến
chết được. Anh em ở lại đây mà canh thức với Thầy." Người đi xa hơn một
chút, sấp mặt xuống, cầu nguyện rằng: "Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho
con khỏi phải uống chén này. Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin theo ý
Cha." Rồi Người đến chỗ các môn đệ, thấy các ông đang ngủ, liền nói với
ông Phê-rô: "Thế ra anh em không thể canh thức nổi với Thầy một giờ
sao? Anh em hãy canh thức và cầu nguyện, để khỏi lâm vào cơn cám dỗ. Vì
tinh thần thì hăng say, nhưng thể xác lại yếu hèn." Người lại đi cầu
nguyện lần thứ hai và nói: "Lạy Cha, nếu con cứ phải uống chén này mà
không sao tránh khỏi, thì xin vâng ý Cha." Rồi Người lại đến, thấy
các môn đệ vẫn đang ngủ, vì mắt họ nặng trĩu. Người để mặc các ông mà đi cầu
nguyện lần thứ ba, nói lại cũng một lời đó. Bấy giờ Người đến chỗ các môn
đệ và nói với các ông: "Lúc này mà còn ngủ, còn nghỉ sao? Này, đến giờ Con
Người bị nộp vào tay những kẻ tội lỗi. Đứng dậy, ta đi nào! Kìa kẻ nộp Thầy
đã tới! " (Mt 26,36-46)
Tuy nhiên, trong cuộc sống của Ngài các thánh sử cho thấy
Chúa Giêsu đã luôn luôn tìm kết hiệp với Thiên Chúa Cha qua những lần cầu nguyện
lâu giờ. Trong chương 5 thánh sử Luca ghi: “Tiếng đồn về Người ngày càng lan rộng;
đám đông lũ lượt tuôn đến để nghe Người và để được chữa bệnh. Nhưng Người
lui vào nơi hoang vắng mà cầu nguyện.” (Lc 5,15-16). Xa hơn trong chương 6
thánh Luca ghi: “Trong những ngày ấy, Đức Giê-su đi ra núi cầu nguyện, và Người
đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Đến sáng, Người kêu các môn đệ
lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ” (Lc 6,12-13).
Thánh sử Mạccô cũng ghi nhận cùng thói quen thường xuyên ấy
của Chúa Giêsu, cho dù Ngài có bận rộn đến mấy như sau: “Sáng sớm, lúc trời còn
tối mịt, Người đã dậy, đi ra một nơi hoang vắng và cầu nguyện ở đó. Ông Si-môn
và các bạn kéo nhau đi tìm. Khi gặp Người, các ông thưa: "Mọi người
đang tìm Thầy đấy! ” (Mc 1,35-37).
Còn thánh Mátthêu thì cho biết sau khi làm phép lạ hóa bánh
ra nhiều để nuôi dân chúng: “Đức Giê-su liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ
bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người
lên núi một mình mà cầu nguyện. Tối đến Người vẫn ở đó một mình.” (Mt
14,22-23). Đó là cách Chúa Giêsu thông truyền với Thiên Chúa Cha trong suốt cuộc
đời Ngài.
TMH 506
Linh Tiến Khải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét