10/09/2017
Chúa Nhật 23 thường niên năm A
(phần II)
HIỆP SỐNG TIN MỪNG
CHÚA NHẬT 23 THƯỜNG NIÊN A
Ed 33,7-9; Rm 13,8-10; Mt 18,15-20
SỬA LỖI TRONG CỘNG ĐOÀN
I. HỌC LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG: Mt 18,15-20
(15) Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã được món lợi là người anh em mình. (16) Còn nếu nó không chịu nghe,
thì hãy đem theo một hay hai người nữa, để mọi công việc được giải quyết, căn cứ vào hai hoặc ba chứng nhân. (17) Nếu nó không nghe họ, thì
hãy đi thưa Hội Thánh. Nếu Hội Thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy
kể nó như một người ngoại hay một người thu thuế. (18) Thầy
bảo thật anh em: dưới đất, anh em cầm buộc những điều gì, trên trời cũng cầm buộc như vậy. Dưới đất, anh em tháo cởi những điều gì, trên trời cũng tháo cởi như vậy. (19) Thầy còn bảo thật anh em: Nếu ở dưới đất, hai người trong anh em họp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Đấng ngự trên trời, sẽ ban cho. (20) Vì ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đó, giữa họ”.
2. Ý CHÍNH: NẾP SỐNG CỦA MỘT CỘNG ĐOÀN
KI-TÔ HỮU.
Các
thành viên trong Cộng đoàn Hội thánh phải tế nhị sửa lỗi cho nhau và cầu nguyện chung với nhau: Khi có ai sai lỗi, thì cần sửa lỗi qua 4 bước như sau: Trước hết phải gặp riêng nhắc nhở kẻ có lỗi. Nếu họ không nghe thì sẽ đưa thêm hai nhân chứng. Nếu họ vẫn cố chấp thì sẽ đem họ ra trước Cộng đoàn. Nếu họ không nghe Cộng đoàn thì sẽ kể họ như người
ngoại và phó thác họ cho lòng thương xót
của Thiên Chúa. Lời cầu nguyện nếu muốn
được Chúa nghe thì cần cầu chung giữa Cộng đoàn, vì Chúa Giê-su hứa sẽ luôn hiện diện khi có hai ba người hiệp
lời cầu xin nhân danh Người.
3. CHÚ THÍCH:
- C 15-16: + Người anh em: Anh em nói đây là anh em cùng một Cộng đoàn đức tin (x. Mt 23,8; 28,10). + Phạm
tội: Không nhất thiết phải là tội phạm đến người sửa
lỗi, nhưng là những lỗi nặng nề, công khai, gây gương mù gương xấu và làm tổn thương cho Cộng đoàn. Câu này
cho thấy Hội Thánh không chỉ bao gồm những người hoàn thiện, mà còn có cả những tội nhân nữa. + Hãy
đi
sửa lỗi nó: Ở đây Đức Giê-su dạy phải đi sửa lỗi cho kẻ có tội do đòi hỏi của đức bác ái. Vì mỗi thành viên trong Cộng đoàn đều có trách nhiệm liên đới với đời sống đạo đức của anh em mình. Sự sửa lỗi này không mâu thuẫn với lời
dạy về việc phải tránh xét đoán anh em và đừng đòi lấy cái rác ra khỏi mắt anh em, đang khi có cả cái xà trong mắt mình (x. Mt 7,1-5). Như vậy sửa dạy không phải là sự khiển trách hay la mắng miệt thị, mà là do tình yêu thương thúc bách. Cần tạo điều kiện để tội nhân tự nhận ra lỗi của mình và thành tâm sám hối. + Một mình anh với nó mà thôi: Đây
là sửa lỗi cá nhân, nhằm tôn trọng và giữ thể diện cho kẻ có tội. Nếu cách này không hiệu quả thì mới sử dụng các cách khác. + Được món lợi là người anh em mình: Món lợi ở đây không có nghĩa là “có lời” thêm được một người bạn hay là chiến thắng được một đối thủ. Nhưng là giúp cho Hội Thánh khỏi bị mất đi một thành viên. + Còn nếu nó không chịu nghe
thì hãy đem theo một hay hai người nữa: Chỉ thị này nhấn mạnh đến sự kiên nhẫn phải có đối với những
tội nhân bướng bỉnh cố chấp. Việc đem theo một hay hai người nữa là để giúp tội nhận ý thức hơn
về tội của mình, như luật Mô-sê dạy: “Một nhân chứng duy nhất không thể đứng lên buộc tội một người về bất cứ tội lỗi nào. Phải căn cứ vào lời
của hai hay ba nhân chứng, sự
việc mới được cứu xét” (Đnl 19,15). Tuy nhiên, chỉ thị của Đức Giê-su nói đây không phải là nhân chứng buộc tội, nhưng là những người trợ
lực có uy tín, để giúp tội nhân dễ dàng sửa lỗi.
- C 17-18: + Đi thưa Hội thánh: vì Hội thánh đã được Chúa ban cho quyền cầm buộc và tháo cởi (x. Mt 18,18). Đưa ra Hội Thánh không phải để xét xử, nhưng
để tội nhân có dịp tỏ lòng sám hối để được tha. + Kể nó như một người
ngoại: Nếu kẻ có tội cố chấp không muốn ở trong Hội Thánh, thì sẽ được kể là “dân ngoại hay người thu thuế”, nghĩa là người đang lầm lạc về đức tin và luân lý. Từ nay Hội Thánh không còn trách nhiệm trực tiếp đối với họ nữa
và chỉ còn biết phó thác họ cho lòng thương xót
của Thiên Chúa. + Dưới đất anh em cầm buộc những điều gì: Đức Giê-su trao cho Nhóm Mười Hai cũng một thứ quyền cầm buộc và tháo cởi như đã ban cho Phê-rô trước đó (x. Mt 16,19). Nhờ đó, Hội Thánh có thể thiết lập luật lệ cho các tín hữu. Khi trao quyền cầm buộc tháo cởi cho Nhóm Mười Hai, Đức Giê-su không bãi bỏ quyền của Phê-rô để ban lại cho Hội Thánh. Nhưng Người chỉ muốn các môn đệ liên kết với Phê-rô là đầu. + Dưới đất, anh em tháo cởi những điều gì…: Mọi phán quyết của Hội thánh về đức tin và luân lý được Công Đồng Chung bàn thảo biểu quyết và được Đấng kế vị thánh Phê-rô chính thức công bố ở trần gian, thì sẽ được ơn bất khả ngộ và được phê chuẩn ở trên trời như lời Chúa hứa.
- C 19-20: + Nếu ở dưới đất, hai người trong
anh em họp lời cầu xin bất cứ điều
gì: Lời cầu nguyện riêng của mỗi người trong phòng kín là cách cầu nguyện khiêm tốn đẹp lòng Chúa (x. Mt 6,6). Nhưng lời cầu nguyện chung của Cộng đoàn càng đẹp lòng Chúa hơn và dễ được chấp nhận hơn. Cầu nguyện chung là một phương thức duy trì đức ái và sự hiệp nhất của Cộng đoàn. Khi hội họp, các tín hữu cần lưu ý hai điều quan trọng: một là phải hội họp trong tình bác ái và hiệp nhất. Hai là phải nhân danh Đức Giê-su, nghĩa là nhằm xây dựng Hội thánh, làm cho Tin mừng của Chúa Giê-su ngày một lan rộng. + Vì ở đâu có hai ba người họp
lại nhân danh Thầy: Đây không phải là họp nhau để ăn nhậu mang tính thế tục, nhưng nhân danh Chúa Giê-su, để được nghe lời Người dạy dỗ nhờ ơn Thánh thần soi sáng hướng dẫn.
+ Có Thầy ở đấy với họ: Trong thời Cựu ước, Đức Chúa luôn hiện diện giữa dân Người qua hình cột mây đậu trên Nhà Tạm che nắng ban ngày và cột lửa chiếu
sáng vào ban đêm (x. Xh 40,34-38). Người cũng hứa sẽ hiện ra nói với dân Ít-ra-en trên nắp thi ân của Hòm Bia Giao Ước (x. Lv 16,2). Đến thời Tân Ước, không những Đức Giê-su hứa sẽ hiện diện mỗi khi Cộng đoàn họp nhau cầu nguyện, mà cả những khi họ họp
nhau nhân danh Người. Người hiện diện để giúp họ xây dựng tình yêu thương hiệp nhất, sửa lỗi cho nhau, hòa
giải những bất hòa chia rẽ và
duy trì sự hiệp thông giữa Cộng đoàn.
4. CÂU HỎI:
1) Phải
chăng Nước Trời
là Hội thánh trần gian chỉ gồm những thành phần tốt lành thánh thiện ? 2) Các tín hữu cần đối xử thế nào đối với những
thành viên mắc phải lỗi lầm nghiêm trọng ? 3) Cần phải sửa lỗi cho nhau qua mấy bước thế nào? 4) Tại sao ta
phải đi thưa kẻ có tội với Hội Thánh ? 5) Hội
thánh ra vạ tuyệt thông cho những loại tội nhân nào và ra vạ nhằm mục đích gì ? 6) Phải chăng ở đây khi cũng trao cho
Nhóm Mưới Hai quyền cầm buộc và tháo cời (x Mt 18,18),
Chúa Giê-su đã gián tiếp truất quyền đã trao cho Tông đồ Phê-rô trước đó (x Mt 16,19) ? 7) Tại sao lời cầu nguyện chung của Cộng đoàn lại có giá trị hơn lời cầu nguyện riêng của cá nhân trong phòng kín ? 8) Đức Giê-su hứa sẽ hiện diện giữa Cộng đoàn trong những trường hợp nào ?
II. SỐNG LỜI CHÚA
1. LỜI Chúa:
“Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã được món lợi là người anh em mình” (Mt 18,15).
2. CÂU CHUYỆN:
1) THÁI ĐỘ KHÔN NGOAN CỦA
NA-THAN KHI SỬA LỖI CHO VUA ĐA-VÍT :
Ngày
nọ Đức Chúa đã sai ngôn sứ Na-than đến với vua Đa-vít. Ông vào gặp vua và nói với nhà vua: “Có hai người trong cùng một thành, một người giàu và một người nghèo. Người giàu thì có chiên dê và bò nhiều lắm. Còn người nghèo chẳng có gì cả, ngoài con chiên cái nhỏ độc nhất ông đã mua. Ông nuôi nó và nó lớn lên ở bên ông, cùng với con cái ông. Nó ăn chung bánh với ông, uống chung chén với ông, ngủ trong lòng ông, ông coi nó như một đứa con gái của ông. Một hôm người giàu có khách đến thăm. Ông ta không bắt chiên dê hay bò của mình mà sai gia nhân đi bắt con chiên cái của người nghèo kia mang về làm thịt đãi khách”. Vua Đa-vít bừng bừng
nổi giận với kẻ giàu có ấy và nói với ông Na-than rằng: “Có Đức Chúa hằng sống! Kẻ nào làm điều ấy thật đáng chết ! Nó phải đền gấp bốn con chiên cái, bởi vì nó đã làm chuyện ấy và vì đã không có lòng thương xót”.
Bấy giờ Na-than mới nói với vua Đa-vít: “Kẻ đó chính là ngài ! Đức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en phán thế này: “Chính Ta đã xức dầu phong ngươi làm vua cai trị Ít-ra-en. Chính Ta đã giải thoát ngươi khỏi tay vua Sa-un. Ta đã ban cho ngươi nhà của chúa thượng ngươi, và đặt các người vợ
của chúa thượng ngươi vào vòng tay ngươi. Ta đã cho ngươi nhà Ít-ra-en và Giu-đa. Nếu bấy nhiêu mà còn quá ít, thì Ta sẽ ban thêm cho ngươi gấp mấy lần như thế nữa. Vậy tại sao ngươi lại khinh dể lời Ta mà làm điều dữ trái mắt Ta ? Ngươi đã dùng gươm đâm chết U-ri-gia người Khết. Vợ của y thì ngươi đã cướp lấy làm vợ ngươi. Còn chính y thì ngươi đã dùng gươm của con cái Am-mon mà giết. Ấy vậy, gươm sẽ không bao giờ ngừng
chém người nhà của ngươi, bởi vì ngươi đã khinh dể Ta và cướp vợ
của U-ri-gia người Khết làm vợ ngươi”. Đức Chúa phán thế này: “Ta sắp dùng chính nhà của ngươi mà gây họa cho ngươi. Ta sẽ bắt các
vợ ngươi trước mắt ngươi mà cho một người khác, và nó sẽ nằm với các vợ của ngươi giữa
thanh thiên bạch nhật. Thật vậy, ngươi đã hành động lén lút, nhưng Ta, Ta sẽ làm điều ấy trước mặt toàn thể Ít-ra-en và giữa thanh thiên bạch nhật”. Bấy giờ vua Đa-vít nói với ông Na-than: “Tôi thật đã đắc tội với Đức Chúa” (x 2 Sm 12,1-13).
2) TRÁCH NHIỆM SỬA LỖI CON CÁI CỦA CHA MẸ :
Có một đứa trẻ kia từ
nhỏ đã có sở thích ăn trộm. Một
hôm, nó đi học về, trong
cặp có thêm một hộp bút vẽ. Mẹ nó hỏi:
- Sao
con lại có thêm một hộp bút vẽ vậy ?
Đứa con đáp:
-
Một cái là của bạn cùng lớp với con.
Con đã lấy được của nó đấy.
Bà
mẹ vui mừng nói:
-
Con của mẹ giỏi thật. Bây giờ với hai hộp
bút thì con sẽ tha hồ
dùng.
Ít
lâu sau, đứa con lại
mang về một cái áo da, trị giá 50 quan tiền. Đứa con đưa chiếc áo da biếu cho mẹ, mẹ nó lại khen:
-
Con trai của mẹ thật hiếu thảo.
Hãy cho mẹ thơm con một cái nào.
Đứa con trai ngày càng lấy trộm
thêm những thứ
có giá trị hơn, như người ta thường nói : “Còn bé ăn trộm con gà, lớn lên ăn trộm con bò”, bà mẹ luôn khen ngợi mỗi khi nó mang về một món đồ ăn cắp. Trong nhà thiếu thứ
gì, bà mẹ cứ bảo là nó lại ăn trộm mang về khỏi tốn tiền mua.
Rồi một hôm, thằng con leo vào nhà người giàu có nhất vùng ăn cướp, và đã dùng dao đâm chết chủ
nhà, bị dân làng vây bắt giải
lên quan phủ xét xử. Vì là tên trộm cướp chuyên nghiệp, lại
kèm thêm tội giết
người nên hắn đã bị quan xử tội chết. Hôm thi hành án, tên cướp bị trói hai tay và được quân lính áp giải ra pháp trường. Mẹ
hắn luôn theo sau con khóc lóc thảm thiết.
Tại pháp trường, trước khi bị chém, tên cướp yêu cầu viên quan cho hắn được nói riêng với mẹ vài lời. Khi bà mẹ bước tới gần ghé sát tai nghe con nói, hắn liền
cắn đứt tai mẹ, khiến
bà đau quá la to :
-
Mày là đứa con bất
hiếu, phạm tội bị chết chưa
đủ hay sao mà còn muốn làm hại mẹ hả ?
Đứa con liền nói với mẹ như sau :
- Hôm
nay tôi bị chết như thế này là do lỗi của bà. Lần đầu tiên tôi ăn trộm hộp bút vẽ, lẽ ra bà phải đánh tôi một trận và dạy dỗ bảo ban tôi thì tôi đâu có phạm tội mang án chết như
hôm nay.
Câu chuyện trên cho thấy: Trách nhiệm của các bậc cha mẹ là phải dạy dỗ giáo dục con cái nên người tốt và hữu ích. Bổn phận của bạn bè là phải giúp người anh em mình sửa đổi lỗi lầm nếu có. Nếu người trên không chu toàn trách nhiệm bảo ban dạy dỗ người dưới là đã lỗi bổn phận và phải liên đới chịu trách nhiệm về các thiệt hại do người dưới gây ra.
3) MỘT CÁCH SỬA LỖI TẾ NHỊ CỦA VỊ HỒNG Y :
Ðức Hồng y Roncalli, sau này là Giáo hoàng Gioan 23, một hôm được mời tham dự
buổi tiếp tân ngồi bên một nữ công tước. Bà này mặc một chiếc váy cực kì ngắn. Trong suốt bữa tiệc, ngài làm như không biết đến bà. Đến cuối bữa tiệc, để giúp bà sửa lỗi, ngài cầm một trái táo trên bàn ăn và quay sang đưa cho bà. Rất hân hạnh, bà nói:
- Tôi
không biết phải
cám ơn ngài thế nào. Bởi đâu mà tôi lại được ngài ưu ái như thế ?
Ngài
chăm chăm nhìn bà rồi nói:
- Sau
khi Evà ăn quả táo, bà ta mới nhận
ra là mình thiếu quần
áo !
4) THÁI ĐỘ BÁC ÁI PHẢI CÓ KHI SỬA LỖI ANH EM :
Trong
quyển sách về truyền thống
của các vị ẩn tu có thuật lại câu chuyện như
sau : Một hôm, khi Đức Giám mục A-MO-LA đi thăm mục vụ tại một xứ đạo miền quê, dân chúng trong làng đã thưa với ngài cáo tội của một ẩn sĩ trên núi, vì ông ta đã công khai lỗi lời khấn khiết
tịnh khi sống chung nhà với một phụ nữ. Họ nói: với vị giám mục : ”Hôm nay ngài đã đến đây thì ngài phải giải
quyết dứt khoát tình trạng bê bối gây gương xấu
của vị ẩn tu kia”. Sau khi nghe những lời kết án gay gắt của dân làng, Đức Giám mục quyết
định cùng dân làng leo lên núi. Vị ẩn tu thấy đám đông kéo đến gần túp lều của mình thì hoảng sợ
và bảo người phụ nữ trốn trong một chiếc
thùng rỗng.
Đức Giám mục là người đầu tiên đến túp lều và cũng là người đầu tiên bước chân vào lều. Ngài đưa mắt nhìn chung quanh và hiểu ngay tình hình. Ngài ung dung đi thẳng đến chiếc thùng gỗ và ngồi trên đó, rồi bình thản gọi dân làng vào trong lều và bảo : ”Vào đây, anh chị em hãy vào và lục soát túp lều để tìm người phụ
nữ như anh chị
em đã tố cáo”. Họ lăng xăng lục lọi, nhưng không tìm đâu ra bóng dáng người đàn bà kia. Khi ấy, Đức Giám mục mới nói : ”Bây giờ anh chị
em phải qùy xuống xin lỗi Thiên Chúa vì đã vô cớ nói xấu vị ẩn tu này”. Rồi khi mọi
người đã kéo nhau xuống núi hết, vị giám mục đã tiến lại gần vị ẩn tu, nắm
chặt hai bàn tay của ông, đưa mắt nhân từ nhưng cương nghị nhìn sâu vào mắt ông và chậm rãi nói : ”Hỡi người anh em, hãy cẩn thận
giữ mình kẻo mất linh hồn đấy”.
5) THÁI ĐỘ KHÔN NGOAN CỦA MỘT CẬN THẦN KHI CAN GIÁN VUA:
Vua Cảnh Công nuớc Tề, có một con ngựa
qúi, giao cho một người hầu chăn nuôi. Một hôm con ngựa tự nhiên lăn ra chết. Vua giận lắm, cho là người hầu kia đã giết ngựa, liền
sai quân đến bắt mang về
kết án phanh thây và sai lính thi hành. Án Tử ngồi chầu, thấy thế
vội ngăn lại và hỏi nhà vua :
-
Vua Nghiêu, vua Thuấn xưa phanh thây người thì bắt đầu từ đâu trước ?
Cảnh Công ngơ ngác nói :
-
Thôi hãy buông ra, đem giam hắn xuống ngục để sẽ trị tội sau.
Án Tử nói rằng :
- Tên
này chưa biết
rõ tại sao mình phải bị chết, nên có thể sẽ nghĩ mình bị chết oan. Tôi xin vì vua kể rõ tội nó r trước đã, rồi hãy tống ngục
cũng chưa muộn.
Vua nói
:
- Phải.
Án Tử kể tội rằng : ”Nhà ngươi có ba tội đáng chết. Vua sai nuôi ngựa mà để ngựa chết
là một tội đáng chết. Lại
để chết con ngựa
rất qúi của vua, là hai tội đáng chết. Để vua mang tiếng, vì một con ngựa
mà giết chết
một mạng người, làm cho trăm họ nghe thấy
ai cũng oán vua, các nước nghe thấy ai cũng khinh vua. Ngươi làm chết một con ngựa mà để cho dân chúng oán giận vua, nước ngoài dòm ngó thôn tính nước ta là ba tội đáng chết. Ngươi đã biết chưa
? Bây giờ hãy tạm giam ngươi vào ngục...”.
Cảnh Công nghe xong ngậm ngùi than rằng :
- Thôi,
hãy tha cho nó ! Kẻo ta sẽ mang tiếng là kẻ bất nhân.
Qua câu
chuyện trên ta thấy người xưa có những cách sửa lỗi khôn ngoan sâu sắc, có thể tóm lại như
sau : Chân thành kính trọng người được sửa lỗi; Luôn ý thức giữ thể diện cho họ
chứ không chà đạp tự ái của họ; Cần khiêm tốn nhận
mình cũng có nhiều lỗi lầm để họ không bị mặc cảm; Đừng kết tội ngay mà hãy đặt câu hỏi giúp họ tự nhận ra lỗi lầm, rồi
kiên nhẫn lắng nghe
và khích lệ họ sửa lỗi.
3. SUY
NIỆM:
Hội
thánh gồm các tín hữu có đức tin và đã được thánh hóa nhờ các bí tích. Nhưng bao lâu còn ở trần gian, các tín hữu vẫn có nhiều sai lỗi giống như bao người khác. Họ có thể sai lầm và phạm phải
nhiều tội lỗi, gây gương mù gương xấu và nên cớ vấp phạm cho người lương. Tuy nhiên, không phải bề trên hễ thấy người dưới sai lỗi là xử phạt ngay. Bài Tin Mừng hôm nay gợi cho chúng ta thái độ phải có đối với những
kẻ sai lỗi trong Cộng đoàn thế nào, để vừa giữ
được đức bác ái lại vừa giúp tội nhân nhận ra lỗi lầm mà sám hối.
1) CÓ CẦN PHẢI SỬA LỖI CHO THA NHÂN KHÔNG ? :
- Cần sửa lỗi cho
tha nhân vì đây là một hành vi bác ái : Một số người không dám lên tiếng sửa
lỗi khi thấy kẻ khác làm sai vì sợ bị cho là kẻ hay gây chuyện : “Ăn cơm nhà đi vác tù và hàng tổng !”; Hoặc sợ bị kẻ ác trả thù. Nhưng Đức Giê-su dạy các môn đệ không được im lặng khi thấy anh chị em mình sai lỗi vì khi ấy “im lặng là đồng lõa !”, và cũng là lỗi đức bác ái như ngôn sứ Ê-dê-ki-en đã tuyên sấm : “Đức Chúa phán : Ta không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn sám hối và được sống” (Ed 18,23).
- Cần sửa lỗi cho
tha nhân vì là trách nhiệm của người trên: cha mẹ trong gia đình, thầy dạy ở học đường, các mục tử trong Hội Thánh có trách nhiệm dạy dỗ người dưới quyền như người xưa dạy : “Nuôi con chẳng dạy
chẳng răn, thà rằng nuôi lợn lấy lòng mà ăn”.
- Cần sửa lỗi cho
tha nhân để tránh phạm tội “thiếu sót bổn phận”gây hậu quả
nghiêm trọng: Thấy một người đang đi vào đường đến đầm lầy có nguy cơ bị sụt lún mà không lên tiếng cảnh báo, thì đó chính là một tội ác. Thấy một người làm sai, có thể gây thiệt hại lớn cho bản thân, gia đình và tập thể
mà không can ngăn thì cũng là tội thiếu
sót bổn phận:
Thấy một đứa trẻ chơi đùa với diêm quẹt gần bình ga trong bếp hay gần bình xăng xe mà không can ngăn là đã gián tiếp phạm tội ác nếu chẳng may sự
cố cháy nổ xảy ra.
2) PHẢI SỬA LỖI CHO THA NHÂN THẾ NÀO ? :
Sửa lỗi cho anh em là một nghệ thuật, đòi người sửa
lỗi phải khéo léo thực hiện
: Cũng giống như
việc giải phẫu một khối u ác tính : Nếu bác sĩ phẫu thuật thiếu kinh nghiệm, thao tác không đúng kỹ thuật, thì không những không chữa lành được bệnh mà có thể còn gây ra thiệt hại lớn lao hơn
cho bệnh nhân. Tin Mừng hôm nay đề ra ba điều kiện
ta phải có khi sửa lỗi cho anh em :
+ Một là phải sửa lỗi cách tế nhị : Tự đặt mình vào hoàn
cảnh của người có lỗi, để biết khi nào nên gặp gỡ nói chuyện và nên nói cách nào để người bị sửa
lỗi dễ dàng chấp nhận.
+ Hai là
phải sửa lỗi cách kín đáo : Tránh để cho người ngoài biết chuyện sửa lỗi để người có lỗi không bị mất thể diện và khỏi
mang mặc cảm.
+ Ba là
sửa lỗi với sự kiên nhẫn: Tránh sự nóng vội và đừng đòi đạt kết quả ngay, nhưng cần biết kiên nhẫn chờ đợi để kẻ có lỗi có đủ thời gian suy nghĩ và quyết định đổi mới cuộc
sống.
3) BỐN BƯỚC CẦN THEO KHI SỬA LỖI THA NHÂN :
Trong
Tin Mừng hôm nay, Đức Giê-su dạy các môn đệ bốn bước phải
theo khi sửa lỗi tha nhân:
+ Một
là hãy gặp gỡ riêng giữa ta và họ.
+ Hai
là nếu họ không sửa lỗi thì sẽ mang
theo một hoặc hai nhân chứng, không phải để làm áp lực mà để mọi việc được sáng tỏ nhờ lời của các nhân chứng. Người ta thường gọi bước này là “ba mặt một lời”.
+ Nếu
họ vẫn cố chấp không nghe, thì sang bước thứ ba là đưa họ ra Cộng đoàn. Không phải để bị kết án, nhưng nhờ
thế giá của tập thể mà kẻ có lỗi sẽ hồi tâm sửa mình (x. Mt 18,20).
+ Nếu
họ vẫn cố chấp không nghe Cộng đoàn, thì tức là họ đã tự loại mình ra khỏi Hội thánh. Từ đây họ không còn là thành viên của Hội thánh nữa. Những tội nhân cố chấp trong sự sai lạc về đức tin sẽ bị liệt vào thành phần “dân ngoại và người thu thuế”, nghĩa
là không còn thuộc về Hội thánh nữa. Từ
đây Hội thánh chỉ còn biết phó thác họ cho lòng thương xót
của Thiên Chúa.
4) THÀNH TÂM SÁM HỐI KHI LỠ XÚC PHẠM ĐẾN THA NHÂN ?
Khi
“trót dại gây tổn thương đến danh dự và xúc phạm đến tự ái của anh em, chúng ta thường e ngại
khi phải công khai xin lỗi. Bấy giờ
chúng ta nên thực hành theo lời trong kinh cáo mình :
- Khiêm
tốn và thành tâm nhận lỗi : Đầu tiên hãy ý thức sự sai lỗi là của mình chứ không đổ lỗi cho người khác, như kinh Cáo mình : “Tôi đã phạm tội nhiều
trong tư tưởng, lời nói, việc làm và những điều thiếu sót. Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng”. Hoặc kinh Ăn Năn Tội : “Mà con đã cả lòng phản nghịch lỗi
nghĩa cùng Chúa, thì con lo buồn đau đớn, cùng chê ghét mọi tội con trên hết mọi sự”.
- Rồi quyết tâm sửa chữa lỗi lầm: Điều quan trọng là chúng ta cần thành tâm khắc phục
hậu quả : Nếu
làm hư hỏng tài sản của ai đó, chúng ta hãy đề nghị sửa chữa hoặc thay mới
cho người bị hại. Điều quan trọng của việc
sám hối là : Phải quyết tâm xa lánh dịp tội nghĩa là không gặp gỡ tiếp xúc với người hay đến nơi khiến
ta dễ phạm tội lại. Rồi
còn phải bồi thường thiệt hại cách tương xứng
như kinh Ăn Năn Tội : “Con dốc lòng chừa cải, và nhờ ơn Chúa thì con sẽ lánh xa dịp tội, cùng làm việc đền tội cho xứng. Amen”.
4. THẢO
LUẬN:
1) Bạn
cảm thấy thế nào và nên làm gì khi nghe người khác nói hành hay công khai phê bình về các sai lỗi của mình ? 2) Ta nên góp ý sửa lỗi cho cấp trên thế nào để vừa đạt được hiệu quả, lại vừa tránh gây căng thẳng trong quan hệ với cấp trên về sau ? 3) Khi phát hiện có thâm lạm công quỹ trong tập thể, là nhân viên ta nên làm gì ?
5. NGUYỆN CẦU:
LẠY
CHÚA GIÊ-SU. Dù giữa chúng con có những khác biệt, nhưng xin Chúa ban cho chúng con hiệp
nhất nên một trong tình yêu của Chúa. Xin cho chúng con biết thật tình yêu thương nhau, biết chia sẻ cho nhau những niềm vui nỗi buồn, biết nâng đỡ an ủi nhau mỗi khi bị thất bại, biết động viên khen ngợi nhau trong những thành công, luôn khích lệ nhau cố gắng vươn lên, và nhất là sẵn sàng góp ý xây dựng để cùng thăng tiến. Xin cho chúng con năng học hỏi suy niệm và sống Lời
Chúa, để trở nên bạn hữu nghĩa thiết của Chúa và của anh em.
X) HIỆP
CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.
LM ĐAN VINH - HHTM
ANH EM
SỬA LỖI CHO NHAU
"Nếu
người anh em con trót phạm tội, con hãy đi sửa lỗi nó, một mình con với nó mà
thôi…"
(Mt
18,15)
Sợi chỉ đỏ :
- Bài đọc I :
Thiên Chúa ra lệnh cho ngôn sứ Êdêkiên sửa dạy kẻ gian ác.
- Tin Mừng : Đức
Giêsu dạy các tín hữu trong cộng đoàn phải sửa lỗi cho nhau trong tình anh em.
Minh họa
- Mille images 122 B
- "Nếu người anh
em con trót phạm tội, con hãy đi sửa lỗi nó, một mình con với nó mà thôi…"
(Mt 18,15)
Anh chị em thân mến
"Nhân vô thập
toàn", nghĩa là không ai trọn tốt trọn lành, nhưng ai cũng có lỗi lầm và
khuyết điểm. Nếu đố kỵ nhau thì những lỗi lầm và khuyết điểm của những cá thể
sẽ làm khổ cho cả tập thể. Nhưng nếu tập thể đó là một cộng đoàn huynh đệ, thì
người này phải lấy tình thương mà sửa lỗi người kia, cộng đoàn sẽ ngày càng tốt
hơn, cuộc sống cộng đoàn sẽ ngày càng hạnh phúc hơn.
Trong Thánh lễ này,
chúng ta hãy lắng nghe Lời Chúa dạy ta phải sửa lỗi cho nhau cách nào. Và chúng
ta hãy tha thiết xin Chúa giúp mỗi người chúng ta can đảm lấy tình thương mà
sửa lỗi cho những anh chị em của ta.
- Vì thiếu can đảm,
chúng ta đã không dám sửa lỗi cho những anh chị em chúng ta.
- Vì thiếu quan tâm,
chúng ta bỏ mặc khi thấy một người trong cộng đoàn phạm lỗi.
- Nhiều khi chúng ta
không chú ý sửa lỗi, mà chỉ kết án anh chị em.
Thiên Chúa đặt ngôn sứ
Êdêkien như người lính canh, với nhiệm vụ vạch tội của kẻ gian ác. Nếu ngôn sứ
nói mà nó không nghe, thì nó chịu trách nhiệm về tội của nó. Còn nếu ngôn sứ
không vạch tội và kẻ gian ác phải chết, thì ngôn sứ phải chịu trách nhiệm về
cái chết đó.
Tác giả lên tiếng kêu
gọi các anh em tín hữu của mình. Nhưng hình như tiếng của tác giả kêu vô ích
trong sa mạc. Bởi thế tác giả mong rằng người anh em ý thức tiếng huynh đệ ấy
cũng là tiếng nói của chính Chúa và đừng cứng lòng nữa.
Vấn đề được đặt ra là
sửa lỗi anh em.
Tuy nhiên cần phải
phân biệt hai trường hợp : Trường hợp của đoạn Tin Mừng này liên quan đến
lỗi có hại cho cộng đoàn, khi đó vì tinh thần anh em trong cộng đoàn ta phải đi
sửa lỗi ; còn trường hợp thứ hai được Thánh Matthêu ghi tiếp theo sau đoạn
này (Mt 18,21-35) là lỗi giữa những cá nhân với nhau. Khi đó, giải pháp là tha
thứ, tha "không chỉ 7 lần mà là 70 lần 7".
Vậy khi một người anh
em làm điều gì đó sai lỗi có hại đến cộng đoàn thì Đức Giêsu dạy ta phải sửa
lỗi như thế nào ?
- Căn bản là vẫn đối
xử như "anh em". Chú ý trong đoạn Tin Mừng này, chữ "anh
em" được lặp đi lặp lại rất nhiều lần.
- Diễn tiến từ kín đáo
đến công khai : "riêng ngươi và nó" à "đem theo
một hoặc hai người nữa" à"Trình với cộng
đoàn" à "Kể nó như người ngoại và người
thu thuế".
- Mục đích sự can
thiệp sửa lỗi này không phải là để kết án người anh em mình, mà là để thu phục,
làm cho người anh em trở lại với cộng đoàn. Nếu được như vậy thì kể như
"đã lợi được một người anh em".
Thánh Phaolô chỉ cho
tín hữu Rôma biết cốt lõi của mọi lề luật, đó là "yêu mến nhau". Ngài
dùng hai kiểu nói : "Vì ai yêu người thì đã giữ trọn Lề
luật" ; "Yêu thương là chu toàn cả lề luật".
Lời Chúa hôm nay trong
bài Tin Mừng nhắc lại một vấn đề quan trọng nhưng rất tế nhị trong cuộc sống
chung giữa con người với nhau : đó là việc sửa lỗi người khác.
Phải nói ngay rằng đó
là một việc vô cùng tế nhị và hết sức khó khăn :
- tế nhị về phía người
được sửa lỗi
- khó khăn về phía
người sửa lỗi, muốn giúp người khác nên hoàn thiện.
Nói rằng đó là một
việc tế nhị, vì thuốc đắng đã tật, lời thật mất lòng : muốn khỏi bệnh
nhưng sợ uống thuốc vì thuốc đắng ; muốn nói lên sự thật nhưng ngại không
dám nói vì sợ mất lòng. Đó là điều tế nhị thứ nhất. Điều tế nhị thứ hai ai cũng
phải công nhận : Nhân vô thập toàn, người nào cũng có khuyết điểm, không
ai vẹn toàn trăm phần trăm. Thế nhưng tâm lý tự nhiên người ta thường
nói : đẹp đẽ khoe ra xấu xa che lại. Và không ai muốn vạch áo cho người
xem lưng, vì ai cũng sợ người khác biết được khuyết điểm hay tính xấu của mình,
tự nhiên ai cũng muốn người khác quên đi hay đừng nhắc tới quá khứ không đẹp của
mình. Do đó việc sửa lỗi anh em gây khó khăn vì phía người sửa lỗi. Vì nếu
không khéo hay vụng về cách nào đó thì anh em sẽ cho rằng chúng ta sửa lưng anh
em chứ không phải sửa lỗi anh em, miệt thị, hạ giá anh em hơn là muốn anh em
nên tốt. Và không khéo thì chúng ta sẽ bị anh em mắng lại : Chân mình thì
lấm mê mê, lại cầm bó đuốc mà rê chân người. Thậm chí có khi lại bị anh em dùng
chính Lời Chúa để "phang" lại : "Hãy lấy cái đà khỏi mắt
anh đã"
Việc sửa lỗi anh em
thật tế nhị và khó khăn. Nhưng Lời Chúa hôm nay xác định cách rõ ràng :
sửa lỗi anh em là một hành vi tích cực của đức Bác Ái, vì sửa lỗi anh em là để
cho anh em được nên hoàn thiện hơn. Đối với người có trách nhiệm hay bề trên
sửa lỗi bề dưới còn là một điều cần thiết và là một bổn phận nữa.
- Sửa lỗi anh em trong
đức ái không có nghĩa là dò xét bới móc, vạch lá tìm sâu, bé xé ra to, ít xít
ra nhiều.
- Sửa lỗi anh em không
phải là kể ra lỗi lầm của anh em với bất cứ ai.
- Sửa lỗi anh em trong
đức ái là ý thức rằng tôi cũng có lỗi lầm, tôi cũng đầy khuyết điểm và tôi cũng
cần người khác sửa lỗi.
Chúng ta hãy cầu xin
Chúa cho chúng ta được đầy tràn Thánh Thần tình yêu Thiên Chúa, vì chỉ có Chúa
Thánh Thần mới là Đấng duy nhất "sửa lại mọi sự trong ngoài chúng
tôi".
- Xin cho chúng ta
được tràn đầy Thánh Thần Chúa để khiêm tốn chấp nhận những sửa sai, những chỉ
bảo của người khác về những lỗi lầm, thiếu sót của ta.
- Xin cho chúng ta
được tràn đầy Thánh Thần Chúa để chúng ta có thể nói thẳng nói thật những lỗi
lầm của nhau mà không làm thương tổn tình đoàn keết thân ái và mối dây thông
cảm yêu thương.
- Xin Chúa cho chúng
ta hiểu được một lời kia của Tuân Tử nói rằng : Kẻ khen ta mà khen thật
mới chỉ là bạn ta. Kẻ chê ta mà chê thật là thầy ta. Còn kẻ nịnh hót, tâng bốc
ta là những kẻ chỉ làm hại đời ta mà thôi.
- Lạy Chúa, hình như
chúng con chỉ thích những lời khen và hình như chúng con thích nhất những lời
nịnh hót tâng bốc, và chúng con không thích mấy, hay rất sợ, thậm chí rất ghét
những ai sửa lỗi chúng con.
- Lạy Chúa, xin dạy
chúng con biết chọn lựa một thái độ đúng đắn qua Lời Chúa dạy hôm nay.
(Lm Đoàn vĩnh Thịnh.
Chánh xứ An Lạc, trong CgvDt số đặc biệt Giáng sinh ’95, trang 244-245)
"Nếu người anh em
của anh phạm lỗi…"
Từ sáng chói thứ nhất
trong bài Tin Mừng hôm nay là từ "anh em". Tại sao tôi phải đi gặp
người vừa phạm lỗi nặng ? Bởi vì người ấy là anh tôi, em tôi. Chúng tôi là
con cùng một cha. Người anh em ấy đang mắc sai lầm. Nhưng tôi không đến để
"vạch mặt chỉ tên" mà đến nói chuyện tay đôi trong tình anh em, chỉ
cho anh ta biết đâu là phải đâu là quấy. Tôi đến với anh như người mục tử bỏ 99
con chiên để đi tìm và chăm sóc con chiên lạc.
Nếu biện pháp nói
chuyện tay đôi cũng không có kết quả, thì tôi sẽ nhờ đến cộng đoàn. Đây là biện
pháp mà chỉ Tin Mừng theo thánh Matthêu mới có. Tin Mừng của Ngài viết cho
những tín hữu là người do thái. Họ đã thuộc luật do thái. Theo sách Thứ luật,
viết trước Đức Giêsu cả 6 thế kỷ, thì khi luận tội một người phải có ít là hai
ba nhân chứng. Biện pháp tiếp theo cũng chỉ có trong Tin Mừng Matthêu :
"Nếu anh ta không nghe cộng đoàn, thì hãy kể như anh ta là một người dân
ngoại, một người thu thuế".
Biện pháp sau cùng xem
ra khắc nghiệt. Phải chăng đây là biện pháp loại trừ ? Chúa có loại trừ
dân ngoại và người thu thuế bao giờ đâu. Vả lại hãy nhớ đến dụ ngôn người con
hoang đàng, hãy nhớ đến thái độ của người cha đối với nữa con hoang đàng và hợp
ý cầu nguyện cùng Cha cho người anh em được mau quay về đoàn tự trong nhà Cha.
Như vậy từ chói sáng
thứ hai trong bài Tin Mừng hôm nay là từ "Cha". Chúa nói :
"Nếu hai người trong anh em họp nhau để cầu xin gì cùng Cha, thì họ sẽ
được điều đó nhân danh Thầy". Lời Chúa còn mời gọi chúng ta nhận ra sự
hiện diện âm thầm của Chúa : "Khi hai hay ba người họp lại nhân danh
Thầy, thì sẽ có Thầy ở đó". Cùng với Chúa, cả cộng đoàn thiết tha cầu mong
cho người anh em trở về, thì nhất định anh ta sẽ trở về, vì cảm được nỗi chờ
mong đau đáu của Cha, giữa họ. (Trích báo CgvDt, số đặc biệt Giáng sinh ’98,
trang 258-259)
Thương ai thật là muốn
điều tốt cho người đó. Muốn điều tốt cũng có nghĩa là không muốn điều xấu.
Vậy nếu ta thương
người anh em mình thật thì khi thấy người anh em mình sai lỗi, ta phải tìm đủ
cách để cứu người anh em ấy ra khỏi lỗi lầm.
Việc sửa lỗi cho anh
em cũng khó khăn và thậm chí đau khổ, đau đớn. Cũng giống như nhảy vào lửa để
cứu người.
Nếu không thương thì
không nhảy vào lửa. Dám nhảy vào lửa là dấu hiệu của tình thương lớn lao.
a/ Sửa lỗi cách tế nhị
Đức Hồng y Roncalli
(sau là Giáo hoàng Gioan 23) ngày kia dự tiếp tân bên cạnh một nữ công tước mặc
chiếc váy cực kì ngắn. Ngài tỏ vẻ khó chịu bằng cách suốt bữa tiệc làm như
không biết bà. Cuối bữa, ngài đưa cho bà một trái táo. Rất hân hạnh, bà
nói :
- Tôi không
biết phải cám ơn Ngài thế nào. Nhờ đâu tôi được Ngài ưu ái như thế ?
Ngài chăm chăm nhìn bà
rồi nói :
- Sau khi Evà
ăn quả táo, bà ta mới nhận ra là mình thiếu quần áo.
b/ Người anh em
Nạn đói xảy ra trong
vùng. Một người ăn xin bên góc đường bước đến bên đại văn hào Nga, Tolstoy,
đang đi ngang qua đó. Tolstoy dừng lại, lấy tiền cho nhưng không tìm được đồng
nào. Ông nói với sự nuối tiếc : " Này người anh em, đừng giận tôi.
Tôi chẳng đem theo gì".
Mặt người ăn xin sáng
lên và nói : "Ông gọi tôi là anh em, đó đã là món quà rất lớn
rồi !"
CT :
Anh chị em thân mến
Thánh
Phaolô dạy : "Anh em đừng mắc nợ gì ai, ngoài món nợ tương thân tương
ái. Vì ai yêu người thì đã chu toàn lề luật". Với quyết tâm sống bác ái
yêu thương, chúng ta cùng dâng lời cầu nguyện.
1- Đời
sống của Hội Thánh phải luôn phản ánh trung thực đới sống yêu thương của Thiên
Chúa Ba Ngôi. / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho các vị Mục tử / luôn nhẫn nại và
hiền hòa / nhưng cương quyết khi phải sửa chữa lầm lỗi của anh em mình.
2- Ngày
nay / một số người / nhất là các thanh thiếu niên / do ảnh hưởng của những băng
hình xấu / cổ võ bạo lực / thích dùng bạo lực để giải quyết những mâu thuẫn bất
hòa / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho mọi người / biết lấy tình bác ái mà giải quyết
những xích mích trong cuộc sống thường ngày.
3- Lòng
bác ái thật không chỉ là giúp đỡ vật chất / hay an ủi người khác khi họ gặp
hoạn nạn / nhưng còn là sửa dạy khi thấy họ lỗi lầm / Chúng ta hiệp lời cầu xin
cho các bậc cha mẹ / cũng như những người có trách nhiệm đối với cộng đoàn /
biết can đảm và khôn khéo sửa dạy con cái / và những người dưới quyền khi thấy
họ lỗi lầm.
4- Đức
Giêsu luôn chúc lành / và hiện diện giữa những ai có cùng một niềm tin / họp
nhau để cầu nguyện / hay tham dự các nghi lễ phụng vụ / Chúng ta hiệp lời cầu
xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta / luôn hiểu được điều đó và có những tâm
tình xứng hợp.
CT :
Lạy Chúa Cha nhân lành, sửa lỗi cho nhau để giúp nhau nên tốt là một trong
những bổn phận quan trọng của từng người trong chúng con. Xin ban cho chúng con
lòng khiêm tốn thật để chúng con có thể vui lòng đón nhận những lời góp ý xây
dựng của anh chị em chúng con. Chúng con cầu xin nhờ…
- Trước kinh Lạy
Cha : Chúng ta đều là những kẻ có tội. Trong Kinh Lạy Cha mà chúng ta sắp
cùng nhau đọc, chúng ta hãy tha thiết xin Cha tha tội cho chúng ta và cho những
người anh em của chúng ta nữa.
- Sau kinh Lạy
Cha : "... xin đoái thương cho những ngày chúng con đang sống được
bình an. Xin giúp chúng con can đảm và chân thành sửa lỗi cho
nhau. Nhờ Cha rộng lòng thương cứu giúp..."
Trong tuần này, chúng
ta hãy cố gắng sống tình anh em với mọi người, là anh em của nhau trong sự giúp
nhau làm việc, mà cũng là anh em của nhau trong việc sửa lỗi cho nhau nữa.
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI
Lectio Divina: Chúa Nhật XXIII
Thường Niên (A)
Chúa Nhật, 10 Tháng 9, 2017
1.
Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa Giêsu, xin hãy sai Thần Khí Chúa đến giúp chúng con đọc Kinh
Thánh với cùng tâm tình mà Chúa đã đọc cho các môn đệ trên đường Emmau. Trong ánh sáng của Lời Chúa, được viết trong
Kinh Thánh, Chúa đã giúp các môn đệ khám phá ra được sự hiện diện của Thiên
Chúa trong nỗi đau buồn về bản án và cái chết của mình. Vì thế, cây thập giá tưởng như là sự kết thúc
của mọi niềm hy vọng, đã trở nên nguồn mạch của sự sống và sự sống lại.
Xin hãy tạo trong chúng con sự
thinh lặng để chúng con có thể lắng nghe tiếng Chúa trong sự Tạo Dựng và
trong Kinh Thánh, trong các sự việc của đời sống hằng ngày và trong những người
chung quanh, nhất là những người nghèo khó và đau khổ. Nguyện xin Lời Chúa hướng dẫn chúng con, để
giống như hai môn đệ từ Emmau, chúng con cũng sẽ được hưởng sức mạnh sự phục
sinh của Chúa và làm chứng cho những người khác rằng Chúa đang sống hiện hữu giữa
chúng con như nguồn mạch của tình anh em, công lý và hòa bình. Chúng con cầu xin vì danh Chúa Giêsu, con của
Đức Maria, Đấng đã mặc khải cho chúng con về Chúa Cha và đã sai Chúa Thánh Thần
đến với chúng con. Amen.
2. Bài Đọc
a) Phân đoạn bài Tin Mừng để trợ giúp cho bài đọc:
Mt 18:15-16: Sửa lỗi các anh chị
em và tái-lập sự hiệp nhất
Mt 18:17: Những kẻ không nghe cộng
đoàn thì tự mình tách rời khỏi cộng đoàn
Mt 18:18: Những quyết định ở dưới
đất được chấp nhận ở trên trời
Mt 18:19: Cầu nguyện chung cho những
người đã rời bỏ cộng đoàn
Mt 18:20: Sự hiện diện của Chúa
Giêsu ở giữa cộng đoàn
b) Chìa khóa dẫn đến bài đọc:
- Tin Mừng của thánh Mátthêu sắp
xếp Lời Chúa Giêsu vào trong năm Bài Giảng tuyệt vời. Điều này cho thấy rằng vào cuối thế kỷ thứ nhất,
thời điểm của sách Tin Mừng Mátthêu được hoàn tất, các cộng đoàn Kitô hữu đã thực
hiện các hình thức giáo lý cụ thể. Năm Bài
Giảng là năm dấu tuyệt vời cho thấy phương cách trên cuộc hành trình. Các Bài Giảng này đưa ra những tiêu chuẩn cụ
thể để dạy cho mọi người và giúp họ giải quyết các vấn nạn. Lấy ví dụ, bài Giảng về Giáo Hội (Mt 18:1-35)
đưa ra những lời chỉ dẫn cho các thành viên của cộng đoàn nên sống với nhau như
thế nào để cộng đoàn có thể là một sự mặc khải của Nước Chúa.
- Ngày Chúa Nhật thứ 23 Thường Niên tuần này, chúng ta sẽ đọc và suy niệm
về phần thứ hai của Bài Giảng về Giáo Hội và chúng ta sẽ thấy rõ hai khía cạnh: sự sửa lỗi trong tình anh em, làm thế nào tiếp
tục tiến tới trong trường hợp có sự xích mích giữa các thành viên của cộng đoàn
(18:15-18), và sự cầu nguyện chung: cách
chăm sóc những người đã rời bỏ cộng đoàn (18:19-20).
c) Phúc Âm:
15 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu anh em ngươi lỗi phạm, hãy đi sửa dạy
nó, riêng ngươi và nó thôi. Nếu nó nghe
ngươi, thì ngươi đã lợi được người anh em.
16 Nếu nó không nghe lời ngươi, hãy đem theo một hoặc hai người nữa, để
mọi việc được giải quyết nhờ lời hai hoặc ba nhân chứng. 17 Nếu nó không nghe họ, hãy trình với cộng
đoàn. Và nếu nó cũng không nghe cộng
đoàn, ngươi hãy kể nó như người ngoại giáo hoặc như người thu thuế. 18 Thầy bảo thật các con, những gì các con cầm
buộc dưới đất thì trên trời cũng cầm buộc, và những gì các con tháo gỡ dưới đất
thì trên trời cũng tháo gỡ. 19 Thầy cũng
bảo thật các con, nếu hai người trong các con, ở dưới đất, mà hiệp lời cầu xin
bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Đấng ngự trên trời, sẽ ban cho họ điều đó. 20 Vì ở đâu có hai hoặc ba người tụ họp nhân
danh Thầy, thì Thầy ở giữa những người ấy.”
3. Giây phút thinh lặng cầu nguyện:
Để Lời Chúa được thấm nhập và soi sáng đời sống chúng ta.
4. Một vài câu hỏi gợi ý:
Để giúp chúng ta trong việc suy gẫm cá nhân.
a) Phần nào của bài Tin Mừng đánh
động bạn nhất? Tại sao?
b) Chúa Giêsu cho chúng ta lời
khuyên nào để giúp người ta giải quyết những vấn nạn của cộng đoàn và hòa giải
giữa các thành viên với nhau?
c) Đòi hỏi căn bản từ lời khuyên
của Chúa Giêsu là gì?
d) Theo Mt 16:19, quyền tha tội
được trao cho ông Phêrô; trong sách Gioan câu 20:23, cùng một quyền này lại được
trao cho các môn đệ. Còn ở đây, quyền
tha tội được trao cho cộng đoàn. Cộng
đoàn chúng ta sẽ xử dụng quyền tha thứ được trao cho chúng ta bởi Chúa Giêsu
như thế nào?
e) Chúa Giêsu nói: “Ở đâu có hai hoặc ba người tụ họp nhân danh
Thầy, thì Thầy ở giữa những người ấy”.
Điều này có ý nghĩa gì đối với chúng ta ngày nay?
5. Chìa khóa của bài đọc
Dành cho những ai muốn đào sâu vào trong bài Tin Mừng.
a) Bối cảnh của đoạn Phúc Âm
chúng ta trong Tin Mừng Mátthêu:
Trong việc sắp xếp Lời Chúa Giêsu vào trong năm bài giảng tuyệt vời,
Phúc Âm Mátthêu bắt chước năm cuốn sách Ngũ Kinh và trình bày Tin Mừng Nước Trời
như một bộ Lề Luật Mới. Phần Phụng Vụ của
Chúa Nhật tuần này thách thức chúng ta với Lề Luật Mới dạy cho chúng ta cách sửa
lỗi anh em trong cộng đoàn và thái độ của chúng ta đối với những kẻ tự tách rời
khỏi cộng đoàn.
b) Lời bình giải về đoạn Tin Mừng:
Mt 18:15-16: Sửa lỗi các anh chị
em và tái-lập sự hiệp nhất
Chúa Giêsu ban ra các tiêu chuẩn đơn giản và cụ thể để nói cho chúng ta
biết cách tiếp tục tiến tới trong trường hợp có sự xích mích trong cộng
đoàn. Nếu một người anh chị em phạm lỗi,
đó là, hành động trái với đời sống của cộng đoàn, bạn không được tố cáo anh ấy
hay chị ấy trước cộng đoàn. Trước hết, bạn
phải nói chuyện riêng với người ấy. Hãy
cố gắng tìm hiểu tại sao anh ấy/chị ấy lại hành động như vậy. Nếu bạn thấy không có kết quả, thì hãy gọi
thêm hai hoặc ba người nữa của cộng đoàn để may ra có thể giải quyết được việc.
Mátthêu viết Tin Mừng của ông vào những năm của thập niên 80 và 90, gần
như vào cuối thế kỷ thứ nhất, cho cộng đoàn người Do Thái cải đạo từ miền
Galilê và Syria. Nếu ông nhớ rành mạch
những lời này của Chúa Giêsu, đó là bởi vì trên thực tế, trong những cộng đoàn ấy
đã có những sự chia rẽ trầm trọng liên quan đến việc chấp nhận Chúa Giêsu là Đấng
Thiên Sai. Nhiều gia đình đã bị chia rẽ
và bị bách hại bởi chính cha mẹ họ là những người đã không chấp nhận Chúa Giêsu
là Đấng Mêssia (Mt 10:21, 35-36).
Mt 18:17: Những kẻ không nghe lời
cộng đoàn thì hãy kể nó như là người ngoại giáo
Trong những trường hợp đặc biệt và sau khi đã cố gắng bằng mọi cách, người
anh/chị em không vâng lời phải được đưa ra trước cộng đoàn. Và nếu người ấy không chịu nghe theo lời
khuyên bảo của cộng đoàn, thì người ấy phải bị xem như là “người ngoại giáo hoặc
như người thu thuế”, nghĩa là người đó không thuộc về cộng đoàn và người ấy
không còn muốn là một thành viên của cộng đoàn.
Vì thế, bạn không loại trừ bất cứ ai, nhưng chính người ấy tự loại trừ
mình ra khỏi đời sống chung của cộng đoàn.
Mt 18:18: Quyết định ở dưới đất
được chấp nhận ở trên trời
Theo câu Mt 16:19, quyền tha tội được trao cho Phêrô; còn câu Ga 20:23,
quyền này được trao cho các môn đệ. Giờ
đây, trong đoạn Tin Mừng này, quyền tha tội được trao cho cộng đoàn: “những gì các con cầm buộc dưới đất thì trên
trời cũng cầm buộc, và những gì các con tháo gỡ dưới đất thì trên trời cũng
tháo gỡ”. Ở đây chúng ta thấy tầm quan
trọng của việc hòa giải và trách nhiệm lớn lao của cộng đoàn trong việc cư xử với
các thành viên. Cộng đoàn không rút phép
thông công một người, nhưng chỉ đơn giản phê chuẩn sự loại trừ rằng người ấy đã
công khai thừa nhận bằng cách rời khỏi cộng đoàn.
Mt 18:19: Cầu nguyện chung cho những
anh chị em đã rời khỏi cộng đoàn
Việc loại trừ một người không có nghĩa là người ấy bị bỏ mặc cho số phận
của họ. Nói đúng hơn, người ấy có thể đã
tách rời khỏi cộng đoàn, nhưng sẽ không bị tách rời khỏi Thiên Chúa. Vì thế, nếu việc trình với cộng đoàn đã không
mang lại kết quả và nếu kẻ ấy không còn muốn là một phần tử của cuộc sống cộng
đoàn, chúng ta vẫn có nhiệm vụ cùng nhau cầu nguyện với Chúa Cha để đạt được sự
hòa giải. Và Chúa Giêsu cam đoan rằng Chúa Cha sẽ nhậm lời.
Mt 18:20: Sự hiện diện của Chúa
Giêsu ở giữa cộng đoàn
Lý do cho sự bảo đảm rằng được lắng nghe là lời hứa của Đức Giêsu: “Ở đâu có hai hoặc ba người tụ họp nhân danh
Thầy, thì Thầy ở giữa những người ấy!”
Chúa Giêsu nói rằng Người là trung tâm, cái trục của cộng đoàn, và như
thế, cộng đoàn cùng nhau cầu nguyện với Chúa Cha thì Người có thể ban cho ơn trở
lại của người anh chị em đã rời khỏi cộng đoàn.
c) Đào sâu hơn:
- Cộng đoàn như là nơi chọn lựa
cho sự đoàn kết và tình huynh đệ:
Xã hội tân cấp tiến ngày nay, được đánh dấu bằng chủ nghĩa tiêu thụ, thì
hà khắc và nhẫn tâm. Nó không ngó ngàng
gì đến người nghèo, đến những kẻ bé mọn, ngoại kiều và dân tị nạn. Tiền của không có chỗ cho lòng thương
xót. Xã hội của Đế quốc La-mã cũng khắc
nghiệt và nhẫn tâm, không có chỗ cho những kẻ bé mọn. Họ đã đi tìm một chỗ trú cho trái tim của họ
nhưng hoài công. Các hội đường thì quá
đòi hỏi và không cho họ một chỗ nghỉ ngơi.
Trong các cộng đoàn Kitô hữu, có những người muốn giới thiệu sự khắt khe
của những người Biệt Phái vào trong việc tuân giữ Lề Luật. Họ đã đem vào tình huynh đệ các tiêu chuẩn bất
công của xã hội và hội đường. Vì thế,
trong các cộng đoàn có phát sinh những chia rẽ như trong xã hội và trong hội đường
giữa những người Do Thái và không Do Thái, giữa người giàu và kẻ nghèo, người
cai trị và kẻ bị trị, kẻ lắm lời và người im lặng, đàn ông và phụ nữ, chủng tộc
và tôn giáo. Và thay vì làm cho cộng
đoàn là nơi tiếp đãi ân cần, nó đã trở nên nơi phán xét. Nhắc lại những Lời của Chúa Giêsu trong Bài
Giảng về Giáo Hội, Mátthêu muốn làm sáng tỏ cuộc hành trình của người Kitô hữu
để cộng đoàn có thể là nơi chọn lựa cho sự đoàn kết và tình huynh đệ. Nó phải là Tin Mừng cho người nghèo.
- Vạ tuyệt thông và loại trừ khỏi
đời sống huynh đệ:
Chúa Giêsu không muốn nhắc đến sự loại trừ. Đúng ra, Người muốn khuyến khích việc thâu gọp
lại. Chúa đã làm tất cả các điều này
trong đời của Người: Chúa đã chào đón và
tái hòa nhập với những người, vì lợi dụng sai danh nghĩa Thiên Chúa, đã bị loại
trừ khỏi cộng đoàn. Nhưng Người không thể
ngăn ngừa được kẻ không đồng ý với Tin Mừng Nước Trời rồi sẽ từ chối không gia
nhập cộng đoàn và tự tách rời mình khỏi cộng đoàn. Đây là những gì mà một số người Biệt Phái và
luật sĩ đã làm. Thậm chí sau đó, cộng
đoàn phải cư xử giống như Người Cha trong dụ ngôn Đứa Con Hoang Đàng. Cộng đoàn phải luôn nghĩ đến anh chị em ấy và
cầu nguyện cho họ để những người ấy có thể thay đổi ý nghĩ và quay về với cộng
đoàn.
6. Thánh Vịnh 32
Kẻ lỗi lầm được tha thứ
Hạnh phúc thay, kẻ lỗi lầm mà được tha thứ,
người có tội mà được khoan dung.
Hạnh phúc thay, người CHÚA không hạch tội,
và lòng trí chẳng chút gian tà.
Bao lâu con lặng thinh không thú lỗi,
thì gân cốt rã rời, cả ngày con gào thét.
Vì ngày đêm con bị tay Ngài đè nặng,
nên sức lực hao mòn, như bị nắng mùa hè thiêu đốt.
Bởi thế, con đã xưng tội ra với Ngài,
chẳng giấu Ngài lầm lỗi của con.
Con tự nhủ: "Nào ta đi thú tội với Chúa,"
và chính Ngài đã tha thứ tội vạ cho con.
Vì thế, ai là người hiếu trung với Chúa
sẽ kêu cầu Ngài lúc gặp cảnh gian truân;
cho dầu nước lũ có ngập tràn
cũng không dâng tới họ.
Chính Chúa là nơi con ẩn náu,
giữ gìn con khỏi bước ngặt nghèo.
Khắp bốn bề, Chúa làm trổi vang lên
những khúc ca mừng con được giải thoát.
Chúa rằng: "Này đây Ta răn dạy,
chỉ cho con biết đường lối phải theo,
để mắt nhìn con, Ta ban lời khuyên nhủ.
Đừng bắt chước lừa ngựa, giống vô tri,
phải chế ngự bằng dây cương hàm thiếc,
nếu không, nó chẳng chịu đến gần."
Bao đau khổ sẵn chờ kẻ dữ,
còn ai tin cậy CHÚA, luôn được Người ấp ủ thương yêu.
Hỡi những người công chính,
hãy vui lên trong CHÚA, hãy nhảy mừng.
Mọi tâm hồn ngay thẳng, nào cất tiếng hò reo.
7. Lời Nguyện Kết
Lạy Chúa Giêsu, chúng con xin cảm tạ Chúa vì Lời Chúa đã giúp chúng con
hiểu rõ hơn ý muốn của Chúa Cha. Nguyện
xin Thần Khí Chúa soi sáng các việc làm của chúng con và ban cho chúng con sức
mạnh để thực hành Lời Chúa đã mặc khải cho chúng con. Nguyện xin cho chúng con, được trở nên giống
như Đức Maria, thân mẫu Chúa, không những chỉ lắng nghe mà còn thực hành Lời
Chúa. Chúa là Đấng hằng sống hằng trị cùng
với Đức Chúa Cha trong sự hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời. Amen.






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét