25/06/2018
Thứ Hai tuần 12 thường niên
Bài Ðọc I: (Năm
II) 2 V 17, 5-8. 13-15a. 18
"Chúa xua đuổi
Israel khỏi mặt Chúa và chỉ còn lại chi họ Giuđa".
Trích sách Các Vua quyển
thứ hai.
Trong những ngày ấy,
Salmanassar, vua dân Assyria, xâm chiếm khắp miền và bao vây Samaria trong ba
năm. Năm thứ chín đời vua Hôsê, vua Assyria chiếm được Samaria, và đem dân
Israel sang Assyria, định cư họ ở Hala và ở Habor, gần sông Gozan, và trong các
thành thuộc nước Mêđia.
Xảy ra như thế, vì con
cái Israel phạm đến Chúa là Thiên Chúa họ, Ðấng đã đưa họ ra khỏi Ai-cập, khỏi
quyền lực Pharaon, vua nước Ai-cập. Họ đã thờ các thần ngoại bang; họ noi theo
các tập tục của dân ngoại mà Chúa đã xua đuổi trước bước tiến của con cái
Israel, và họ đã theo các nghi lễ mà vua Israel đã quy định.
Chúa đã dùng các tiên
tri, các vị tiên kiến mà khuyến cáo Israel và Giuđa rằng: "Các ngươi hãy cải
tà quy chính, hãy tuân giữ các điều răn và nghi lễ, theo đúng lề luật Ta đã
dùng các tiên tri tôi tớ Ta mà truyền cho cha ông các ngươi, và chuyển lại cho
các ngươi". Nhưng họ không muốn nghe. Họ cứ cứng đầu cứng cổ như cha ông họ,
không muốn vâng phục Chúa là Thiên Chúa. Họ chối bỏ các huấn lệnh của Chúa và lời
giao ước Người đã ký kết với cha ông họ, và cả những mệnh lệnh rõ ràng Người đã
truyền, nên Chúa nổi giận dân Israel, và xua đuổi họ khỏi mặt Chúa. Chỉ còn lại
chi họ Giuđa mà thôi.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 59, 3. 4-5.
12-13
Ðáp: Lạy Chúa, xin Chúa ra tay hữu phù trợ và nhậm lời
chúng con (c. 7b).
Xướng: 1) Ôi Thiên
Chúa, Ngài đã hất hủi chúng con, Ngài đã làm cho hàng ngũ chúng con tan rã,
Ngài đã thịnh nộ, nhưng xin cho chúng con được phục hồi! - Ðáp.
2) Ngài đã rung động đất
nước và xâu xé, xin hàn lại chỗ đổ vỡ, vì nó đang xiêu té. Chúa để dân Ngài gặp
những thử thách cam go, Ngài cho chúng con uống thứ rượu say mê choáng váng. -
Ðáp.
3) Ôi Thiên Chúa, há
không phải Ngài đã hất hủi chúng con ư? Ôi Thiên Chúa, Ngài đã không xuất trận
cùng quân đội chúng con. Xin Chúa giúp đỡ chúng con chống lại quân thù, vì sự hỗ
trợ của người trần là vộ hiệu quả. - Ðáp.
Alleluia: Ga 14, 5
Alleluia, alleluia! -
Chúa phán: "Thầy là đường, là sự thật và là sự sống, không ai đến được với
Cha mà không qua Thầy". - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 7, 1-5
"Hãy lấy cái
đà khỏi mắt ngươi trước đã".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng các môn đệ rằng: "Các con đừng đoán xét để khỏi bị đoán xét. Các
con đoán xét thể nào thì các con cũng bị đoán xét như vậy. Các con dùng đấu nào
mà đong, thì cũng sẽ đong lại cho các con bằng đấu ấy. Sao ngươi thấy cái rác
trong mắt anh em, mà không thấy cái đà trong mắt ngươi? Hoặc sao ngươi bảo anh
em: "Ðể tôi lấy cái rác ra khỏi mắt anh", và này: cái đà đang ở trong
mắt ngươi. Ðồ giả hình, hãy lấy cái đà khỏi mắt ngươi trước đã, rồi ngươi sẽ thấy
rõ để lấy cái rác ra khỏi mắt anh em ngươi".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Ðừng xét đoán
Augustin Goden trong
khi còn là sinh viên trường nghệ thuật ở Paris đã nổi tiếng về tài điêu khắc.
Có một người đàn bà giàu, nhưng chẳng biết gì về nghệ thuật đến nhờ Goden thiết
kế một bức tượng để đặt ở giữa vườn nhà bà. Người đàn bà đến xem bức tượng nhằm
lúc ông đang tiếp khách. Sau khi người đàn bà ra về, nhóm bạn hữu ra xưởng vẽ
thấy Goden đang nhảy múa cuồng loạn trước bức tượng. Ðược hỏi tại sao, Goden trả
lời: "Bởi vì người đàn bà không đồng ý về bức tượng, nên tôi vui mừng, vì
biết rằng tác phẩm của tôi có giá trị".
Mỗi lần chấm thi một bộ
môn nào đó, người ta thường mời những người chuyên môn về bộ môn ấy cho biết nhận
xét. Phải biết rõ vấn đề, con người mới hy vọng có được nhận xét xác đáng, nếu
không chỉ là những lời bâng quơ, thiên lệch. Chúa Giêsu đã không muốn những kẻ
theo Ngài vấp phải sai lầm này. Tự bản thân, con người chưa hiểu được mình, vì
con người có phần tinh thần ẩn khuất đằng sau thể xác. Những gì được phô diễn
bên ngoài mới chỉ là hình thức. Không thiếu những trường hợp cái hình thức bên
ngoài được dựng nên để che dấu cái sự thật bên trong, hoặc những tín hiệu gửi
đi chỉ được đón nhận một cách sai lạc, do thành kiến và ác ý.
Bởi thế, con người
không thể tự cho mình quyền xét đoán, phê phán người khác, mà chỉ có một mình
Thiên Chúa, Ðấng thấu suốt mọi sự. Ngài hiểu con người hơn chính họ và mời gọi
con người hãy nhìn vào bản thân mình: hãy nhìn vào mắt mình để lấy cái xà đã
đóng chặt vào đó, cái xà được kết tinh bằng bao lỗi lầm, thành kiến, ác ý. Lấy
được cái xà, mắt sẽ trong sáng, con người sẽ nhìn rõ sự vật.
Cái nhìn của đôi mắt
không có cái xà sẽ không còn là cái nhìn của phê phán, chỉ trích, nhưng là cái
nhìn của Chúa Giêsu, một cái nhìn đầy yêu thương, tha thứ, mang lại cho kẻ được
nhìn niềm tin yêu, hy vọng. Lêvi, người thu thuế, sẵn sàng bỏ mọi sự để theo Thầy;
Zakêu, người thu thuế trưởng, đã thành tâm hoán cải; Mađalêna dứt khoát từ bỏ
con đường tội lỗi. Tất cả đã chuyển hướng cuộc đời bởi cái nhìn từ ái bao dung
của Chúa Giêsu.
Ước chi lời cầu nguyện
của thánh Augustinô: "Xin cho con biết Chúa, xin cho con biết con"
cũng là lời cầu nguyện của mỗi người chúng ta. Biết Chúa để thấy lòng quảng đại
yêu thương vô bờ của Chúa; biết mình để ý thức về sự yếu đuối, bất toàn của
mình, nhờ đó chúng ta sẽ dễ dàng rộng lượng với người khác như Chúa đã đối xử
các đại lượng với chúng ta.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai Tuần 12 TN2,
Năm Chẵn
Bài đọc: 2
Kgs 17:5-8, 13-15a, 18; Mt 7:1-5.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Anh em đừng
xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán.
Con người thích xét
đoán vì đó là dịp để đề cao mình và giảm danh giá tha nhân. Không những xét
đoán tha nhân, nhiều người còn nghi ngờ quyền năng Thiên Chúa và xét đoán luôn
cả sự quan phòng của Ngài. Họ chất vấn hay than phiền những đau khổ Thiên Chúa
bắt họ phải chịu. Con người xét đoán không năng xét mình; vì thế, họ thấy họ tốt
lành; nhưng nếu họ chịu khó xét mình, họ sẽ thấy họ mang đầy những khuyết điểm,
và sẽ không dám xét đoán tha nhân. Con người dễ xét đoán, vì họ nghĩ chẳng có
ai rỗi hơi kiểm điểm những lời xét đoán của họ; nhưng nếu họ biết Thiên Chúa là
Đấng thấu suốt mọi sự, họ sẽ cẩn thận hơn khi phải xét đoán tha nhân.
Các bài đọc hôm nay muốn
nêu bật những lý do tại sao con người hãy năng xét mình và đừng xét đoán tha
nhân. Trong bài đọc I, tác giả Sách Các Vua II nêu rõ những lý do tại sao vương
quốc Israel thất thủ và toàn thể dân chúng bị lưu đày: vì họ đã quay lưng lại với
Thiên Chúa và thờ các thần ngoại bang và không giữ những Lề Luật Thiên Chúa đã
ra cho cha ông họ. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu khuyên các môn đệ đừng xét đoán;
nhưng hãy biết xét mình trước. Hãy “lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi
anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Tại sao Thiên Chúa để Assyria chinh phục Israel?
1.1/ Israel bị thất thủ
và bị lưu đày bên Assyria: Vua Assyria
tiến đánh Israel, đến Samaria và vây hãm thành này ba năm. Năm 721 B.C., vua
Assyria chiếm được Samaria và đày Israel sang Assyria. Vua cho họ định cư ở
Halah, và ở ven sông Habor thuộc vùng Gozan, và trong các thành xứ Medes.
Nhiều người Do-thái tự
hỏi tại sao Đức Chúa lại để dân riêng của Người rơi vào tay vua Dân Ngoại
Assyria? Vẫn biết con cái Israel đắc tội với Đức Chúa; nhưng Dân Ngoại còn mắc
tội nhiều và nặng hơn. Lý do Đức Chúa phải sửa phạt không phải vì Ngài ghét bỏ
dân chúng; nhưng là để cho họ có cơ hội xét mình và nhận ra những tội lỗi họ đã
xúc phạm đến Ngài. Trong khi con cái Israel lưu đày, Đức Chúa vẫn không ngừng
sai các ngôn sứ của Ngài đến an ủi và khuyên bảo dân chúng hãy giữ vững niềm hy
vọng. Ngài sẽ cứu dân dù chỉ còn sót lại một nhóm nhỏ và sẽ cho họ về lại quê
hương.
1.2/ Nguyên nhân của việc
thất thủ và lưu đày: Trong nơi lưu đày, rất
nhiều các ngôn sứ và dân đã có cơ hội xét mình và nhận ra những tội tày trời họ
đã xúc phạm đến Đức Chúa. Một số tội chính được liệt kê ra hôm nay:
+ Họ đã quay lưng lại
với Đức Chúa và chạy theo thờ các thần khác.
+ Họ theo những thói tục
của các dân Đức Chúa đã trục xuất cho khuất mắt con cái Israel và những thói tục
các vua Israel đã tạo ra.
+ Họ đã không nghe lời
cảnh cáo của các ngôn sứ và thầy chiêm; lại còn khinh dể, bắt bớ và bỏ tù các
ngôn sứ của Đức Chúa.
+ Họ đã không tuân giữ
Lề Luật của Đức Chúa.
Nói mãi không nghe,
nên Đức Chúa nổi cơn thịnh nộ với Israel và đẩy Israel cho khuất nhan Người. Chỉ
còn lại chi tộc Judah.
2/ Phúc Âm: Anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa
xét đoán như vậy.
2.1/ Tuyệt đối không xét
đoán: Chúa Giêsu truyền: “Anh em đừng xét
đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán, vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em
cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy.” Có ít nhất 3 lý do ngăn cấm con người
xét đoán tha nhân:
(1) Con người không biết
hết hoàn cảnh và các dữ kiện liên quan: Con người dễ phê phán tha nhân vì họ
nhìn từ bên ngoài; nhưng để phê phán đúng, họ phải đặt mình vào bên trong để hiểu
hoàn cảnh của đương sự. Ví dụ, một người nghèo đói phải ăn cắp để có của ăn
nuôi sống là điều hợp lý phải làm; chứ không phải trường hợp ăn cắp nào cũng xấu.
Tục ngữ Việt-nam có câu: “Có ở trong chăn mời biết chăn có rận.” Hay trong truyện
Kiều của Nguyễn Du có câu: “Đoạn trường ai có qua cầu mới hay.” Nàng Kiều phải
bán mình để chuộc cha để trả ơn sinh thành nuôi dưỡng là điều một người con hiếu
thảo phải làm, chứ không phải trường hợp mãi dâm nào cũng bị kết án.
(2) Con người bị chi
phối bởi rất nhiều thành kiến: ngôn ngữ, chủng tộc, màu da, giai cấp, liên hệ,
quyền lợi … Một khi đã có những thành kiến, rất khó để con người phán đoán cách
chí công vô tư. Người Hy-lạp có thói quen phân xử nạn nhân trong phòng tối để
tránh thành kiến; nhưng cả hai bên vẫn có thể nghe tiếng nói của nhau và đoán
được nguồn gốc của nhau.
(3) Con người không sạch
hoàn toàn để phán xét: Trong câu truyện “Người phụ nữ ngoại tình” của Tin Mừng
Gioan, Chúa Giêsu thách thức những người đòi kết án và ném đá người phụ nữ: “Ai
trong các ông sạch tội, hãy quăng viên đá trước.” Và họ dần dần rút lui đến khi
chỉ còn mình Chúa Giêsu, Đấng có quyền phán xét mọi người vì Ngài không bao giờ
phạm tội. Nhưng Ngài nói với chị: “Tôi cũng vậy, tôi không phán xét chị. Thôi!
chị về đi và từ nay đừng phạm tội nữa” (Jn 8:12).
Có những trường hợp
con người buộc phải xét xử như: bề trên, quan tòa, cha mẹ … Trong những trường
hợp buộc phải xét xử, hãy xét xử cách rộng lượng, phải có đầy đủ các dữ kiện,
và theo sự hướng dẫn của Thánh Thần, vì theo Lời Chúa cảnh cáo: “Anh em đong đấu
nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em.”
2.2/ Hãy kiểm điểm mình
trước: Một trong những cách giúp con người đừng
đóan xét tha nhân là năng kiểm điểm bản thân mình. Khi con người thành thật với
chính mình, họ tìm ra trong người họ cũng đầy dẫy những tính hư, nết xấu, nhiều
khi còn to lớn hơn của tha nhân gấp bội. Nhận ra bản thân như thế, họ sẽ dễ
dàng thông cảm và không đoán xét tha nhân. Ngược lại, khi con người không năng
xét mình, họ dễ dàng đoán xét tha nhân, vì họ nghĩ họ sạch tội. Chúa Giêsu đưa
ra một ví dụ để cảnh cáo hạng người này: ”Sao anh thấy cái rác trong con mắt của
người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không để ý tới? Sao anh
lại nói với người anh em: ”Hãy để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt bạn,” trong khi
có cả một cái xà trong con mắt anh? Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt
anh trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Khi gặp hoạn nạn,
chiến tranh hay thiên tai, chúng ta hãy nắm lấy cơ hội để xét mình xem tại sao
Thiên Chúa để những điều đó xảy ra. Chúng ta đừng kiêu ngạo và ngông cuồng kết
án luôn sự quan phòng của Thiên Chúa.
– Chúng ta cần tập
thói quen tuyệt đối không xét đoán tha nhân, vì đó không phải là việc của chúng
ta. Trường hợp vì bổn phận phải xét xử, hãy theo sự hướng dẫn của Thánh Thần,
có tất cả các bằng chứng liên quan, hiểu hoàn cảnh của đương sự, và phán xét
cách rộng lượng.
– Chúng ta dùng đấu
nào đong cho tha nhân, Thiên Chúa sẽ dùng chính đấu ấy mà đong lại cho chúng
ta.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
25/06/2018 – THỨ HAI TUẦN 12 TN
Mt 7,1-5
XÉT MÌNH
“Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán, vì
anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy.”
(Mt 7,1-2)
Suy niệm: Các nhà hiền triết tự cổ
chí kim đều coi việc xét mình là cơ bản cho sự khôn ngoan. Triết gia Socrates
nói: “Hãy biết mình.” Đức Khổng tử nói người quân tử giống như kẻ bắn cung, nếu
bắn trật thì xét lại chính mình (chứ đừng chê cây cung bị cong). Đức Phật cũng
coi việc giác ngộ như bước đầu để thành Phật. Chúa Giêsu dạy “đừng xét đoán” người
khác nhưng trước tiên hãy xét mình, bởi vì khi mình chưa loại bỏ được cái xà
trong mắt mình, là những nết xấu và thành kiến của mình, thì mình không thể thấy
và lấy được cái rác trong mắt anh em. Với cái nhìn tầm xa hơn, việc xét mình
còn giúp mình nhận thức rõ hơn thân phận mình trước mặt Thiên Chúa: thân phận tội
lỗi. Như thế, nếu chúng ta mong được Thiên Chúa phán xét với lòng thương xót,
thì chúng ta cũng phải biết sống với anh chị em bằng lòng nhân ái bao dung.
Mời Bạn: Kinh nghiệm bản thân cho
thấy chúng mình thích xét người hơn xét mình. Xét mình thì dễ thấy những điều tốt
đẹp còn xét người thì, ôi thôi, biết bao là nết xấu. Để diệt trừ tận căn xu hướng
thiên lệch ấy, mời bạn thực hành xét mình theo chiều sâu: không chỉ xét mình
theo kiểu mình có phạm điều gì trong 10 điều răn hay không, mà còn xét những
hành vi tiêu biểu của mình – dù chưa phải là hành vi tội lỗi – xem những động
cơ sâu xa nào đã tác động lên chúng.
Sống Lời Chúa: Chọn một việc đã làm trong
ngày để xét mình theo chiều sâu.
Cầu nguyện: Lạy Cha, xin Cha
tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
Lấy xà ra khỏi mắt (25.6.2018 – Thứ Hai Tuần 12 Thường
niên B)
Suy niệm:
Mỗi ngày chúng ta đưa ra biết bao nhận xét về người khác.
Thầy cô phải nhận xét về học trò, cấp trên phải nhận xét về thuộc hạ.
Việc lượng giá về từng cá nhân thường rất cần thiết và hữu ích.
Trong đời sống tu trì, vẫn có chuyện anh em sửa lỗi cho nhau.
Nói chung, sống thì phải đưa ra những phán đoán về người khác.
Nhưng làm sao để phán đoán ấy không trở nên một xét đoán lệch lạc?
Đức Giêsu dạy ta biết cách xét đoán qua bài Tin Mừng hôm nay.
“Anh em đừng xét đoán”: thật ra Đức Giêsu không cấm mọi thứ xét đoán.
Ngài còn dạy các môn đệ biết cách phân biệt ngôn sứ giả và thật (Mt
7,15),
phân biệt người xứng đáng và người không xứng đáng (Mt 10, 11),
biết cách đề phòng thói xấu của nhóm Xađốc và Pharisêu (Mt 16, 6).
Đức Giêsu chỉ đòi các tín hữu sống trong cộng đoàn huynh đệ
phải tránh lối xét đoán thiếu bao dung, khắc nghiệt,
mà quên chính mình cũng có những lỗi lầm lớn hơn nhiều.
“Anh em xét đoán thế nào, thì cũng bị Thiên Chúa xét đoán như vậy” (c.
2).
Ngài muốn ta nhẹ tay và nhân từ khi cần phải xét đoán người anh em.
Vì cái đấu ta dùng để đong cho họ, Thiên Chúa sẽ dùng để đong cho ta.
Đấu đong đi càng lớn, đấu đong lại càng đầy.
Chỉ cần thay đổi cái đấu ta vẫn quen dùng, là cuộc đời của ta thay đổi.
Đức Giêsu dùng một hình ảnh liên quan đến nghề mộc của Ngài,
để nói về chuyện người đạo đức giả.
Đó là hình ảnh bụi mùn cưa trong mắt người khác và cái xà trong mắt mình.
Một cái thì thật bé, một cái thì to đến độ khó lòng ở trong mắt được.
Hình ảnh phóng đại này hẳn làm ai cũng phải buồn cười.
Tôi thấy lỗi bé nơi anh em, nhưng lại không để ý tới lỗi lớn nơi tôi.
Tôi hăng hái xin được lấy hạt bụi ra khỏi mắt anh em,
nhưng lại rất khoan dung với cái xà trong mắt mình.
Đức Giêsu hóm hỉnh khuyên chúng ta nên lấy xà ra khỏi mắt trước đã,
rồi mới thấy tỏ tường để lấy hạt bụi mùn cưa khỏi mắt anh em.
Điều khó vẫn là thấy được cái xà trong mắt mình.
Lẽ ra tôi phải thấy ngay vì nó quá lộ liễu, ai cũng thấy.
Nhưng nó khó thấy, vì tôi không muốn thấy cái xấu của mình.
Càng có quyền, có chức, có uy tín, có tuổi tác và kinh nghiệm,
càng khó chấp nhận nếp nhăn nơi khuôn mặt mình.
Giá mà tôi thấy được cái xà nơi mắt tôi,
chắc tôi đã không dám đòi lấy hạt bụi nơi mắt người khác,
hay nếu có được ai nhờ lấy đi nữa,
thì cũng chỉ lấy một cách khiêm hạ, nhẹ nhàng.
Trong bài hát “Chúa Hòa Bình” của Phạm Duy có câu:
“Nếu có ai lầm lỡ, rồi sinh ra khắt khe…”
Chỉ mong chúng ta, nhờ thấy mình lầm lỡ và đã được Chúa thứ tha,
nên sinh ra dễ cảm thông với lỗi lầm người khác.
Cầu nguyện:
Như người mù ngồi bên vệ đường
xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.
Xin cho con được thấy bản thân
với những yếu đuối và khuyết điểm,
những giả hình và che đậy.
Cho con được thấy Chúa hiện
diện bên con
cả những khi con không cảm
nghiệm được.
Xin cho con thực sự muốn thấy,
thực sự muốn để cho ánh sáng
Chúa
chiếu dãi vào bóng tối của
con.
Như người mù ngồi bên vệ đường
xin Chúa dủ lòng thương cho
con được thấy.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
25 THÁNG SÁU
Thiên Chúa Nâng Đỡ
Hiện Hữu Và Chống Lại Hư Vô
Nơi sự hiện diện của
Thiên Chúa, chúng ta nhìn thấy ý muốn từ đời đời của Ngài được diễn tả ra vừa
trong tư cách là Đấng Sáng Tạo vừa là người gìn giữ mọi sự. Ý chí của Ngài là một
ý chí tối cao điều động mọi sự theo chính bản chất tốt lành của Ngài. Ngài tiếp
tục hành động – như chính Ngài đã hành động trong hành vi sáng tạo đầu tiên – để
nâng đỡ sự hiện hữu và chống lại hư vô, để ủng hộ sự sống và chống lại sự chết,
để hậu thuẫn cho ánh sáng và chống lại sự tối tăm (Ga 1, 4 – 5).
Nói tắt, Đấng Tạo Hóa
bênh vực sự thật. Ngài bênh vực sự thiện và vẻ đẹp của tất cả những gì hiện hữu.
Trong mầu nhiệm quan phòng của Ngài, Thiên Chúa tiếp tục quyết liệt khẳng định
sự đánh giá của Ngài như được ghi trong Sách Sáng Thế: “Thiên Chúa thấy thế là
tốt đẹp… Thiên Chúa thấy mọi sự Ngài đã làm ra quả là rất tốt đẹp” (St 1, 25.
31).
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 25/ 6
2V 17,
5-8.13-15a.18; Mt 7, 1-5.
Lời suy niệm: “Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên
Chúa xét đoán. Vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng bị Thiên Chúa xét
đoán như vậy; và anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho
anh em.”
Chúa Giêsu đang dạy mỗi người trong chúng ta đừng xét đoán bất cứ ai, bởi trong
xét đoán, chúng ta không thể biết rõ thấu đáo nguyên do, môi trường và từng
hoàn cảnh, do đó sự “xét” của chúng ta không chính xác, để rồi dẫn đến
“đoán” sai, mà điều quan trọng hơn nữa, là khi chúng ta xét đoán người anh em,
không có đủ tình yêu thương tha thứ và trông đợi, tin tưởng vào sự sám hối của
họ.
Lạy Chúa Giêsu. Chúa có lòng nhân từ, yêu thương tha thứ và với ân ban của
Chúa, khi phán xét chúng con. Xin cho mỗi người chúng con luôn trông cậy vào
lòng thương xót của Chúa, nhận ra mình là tội nhân trước mặt Chúa và người đời,
để sốt sắng đọc kinh “cáo mình” và kinh “Lạy Cha”. Mà chỉnh sửa đời sống của
mình.
Mạnh Phương
25 Tháng Sáu
Lau Chùi Làm Gì?
Trong những mẩu
chuyện giáo lý ngắn, Ðức Gioan Phaolô I có thuật lại câu chuyện sau đây: “Những
người xem thường việc năng đi xưng tội nhắc tôi nhớ đến anh giúp việc của ông
Jonathan Swift. Một lần kia, sau khi ngủ đêm trong một quán trọ, ông Swift bảo
người giúp việc đem cho ông đôi giày ống mà ông đã mang hôm qua. Khi thấy đôi
giày còn dính đầy bụi đất của cuộc hành trình vất vả xuyên qua những cánh đồng
lầy lội, ông Swift nhíu mày tỏ vẻ khó chịu và bảo anh giúp việc: “Tại sao anh lại
không lau chùi đôi giày cho sạch sẽ?”.
Thấy chủ bất bình
và xẵng giọng, anh giúp việc hơi áy náy nhưng cũng gãi đầu, ấp úng thưa: “Tôi
nghĩ là… lau chùi cũng không ích lợi gì. Vì hôm nay, sau khi ông đi vài dặm đường,
đôi giày lại bị dơ bẩn trở lại”.
Nghe người giúp việc
biện luận như thế, ông Swift giả vờ gật đầu đồng ý rồi bảo người giúp việc:
“Anh cho thắng yên ngựa, chúng ta khởi hành càng sớm càng tốt kẻo muộn”.
Một lúc sau, mọi việc
đã được thu xếp xong và ông Swift ra lệnh lên đường. Nhưng người giúp việc chạy
vội đến kéo nài: “Thưa ông, chúng ta không thể lên đường ngay được vì tôi chưa
ăn sáng”.
Ông Swift vừa leo
lên ngựa vừa bảo: “Ăn uống làm gì cho uổng công vì sau vài dặm đường, dạ dày
anh lại cồn cào kêu đói”.
Cũng thế, có nhiều người
bảo: năng lãnh nhận bí tích Giải Tội có ích lợi gì. Vì thông thường sau khi
xưng tội, linh hồn chúng ta lại bị dơ bẩn trở lại vì những tội tái phạm. Có lẽ
họ cũng có lý. Nhưng giữ linh hồn thanh sạch một thời gian, dù ngắn ngủi, cũng
là một việc nên làm. Lại nữa, những người hiểu đúng nghĩa của phép Giải Tội và
Xưng Tội đúng cách sẽ được nghiệm thấy là phép Giải Tội không những rửa sạch mọi
tì ố của tội lỗi, nhưng còn hiệu lực giúp chúng ta tránh tái phạm những lỗi lầm
thường vấp ngã với mục đích củng cố tình thân hữu của mình với Ðức Giêsu và sống
trọn tình hiếu thảo Cha con đối với Thiên Chúa.
Không ai trong chúng
ta dùng cơm xong lại thu dọn ngay những chén đĩa, nồi niêu đã dùng vào sóng
chén, viện cớ là: rửa làm gì cho uổng công, đến bữa an sau chúng lại dơ bẩn trở
lại.
Cũng không ai bảo: giặt
quần áo hay tắm gội làm gì cho hoài công, tốn nước. Một thời gian sau thân thể
và quần áo lại bị dơ bẩn trở lại.
Vâng, Ðức Gioan Phaolô
I dạy chúng ta: hãy năng đi xưng tội, dù biết rằng con người yếu đuối hay tái
phạm những lỗi lầm mình đã vấp ngã. Và trong lúc lãnh nhiệm phép Giải Tội, hãy
nhớ lời Ðức Giêsu bảo người phụ nữ ngoại tình: “Này chị, những kẻ tố cáo chị
đâu cả rồi, không ai lên án chị ư? Ta cũng vậy, Ta không lên án chị. Hãy về và
từ nay, đừng phạm tội nữa”.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét